1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương dẫm đạp anh đi - Thanh Sắc Vũ Dực (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 10: QUỶ DỊ


      Mạc Dao Dao mặc đồ công sở ngồi ở trong quán ăn ăn Ma Lạt Thang, cũng còn tìm Ami ra ngoài, vốn đủ bận rộn.

      ăn mặc như vậy tới ăn Ma Lạt Thang như vậy, so sánh với tỷ lệ đường gặp phải người ngoài hành tinh cũng cao hơn bao nhiêu, cho nên Mạc Dao Dao ngay từ đầu được rất nhiều người nhìn chăm chú, chỉ là sau đó cũng có ai nhìn nữa bởi vì chú ý của mọi người bị người khác hấp dẫn mất rồi, bao gồm cả Mạc Dao Dao trong đó.

      Người kia rất cao, rất tuấn tú, rất lạnh lùng. Quan trọng nhất là cái bộ quần áo kia, cả người màu đen, tây phục màu đen, áo sơ mi đen cà vạt đen cộng thêm quần đen giày da đen, ngay cả bề ngoài đều đeo đồng hồ màu đen, ta còn cố tình đeo thêm cặp kính đen.

      người như vậy, vào trong cửa hàng, cầm cái giỏ lên, bỏ đống đồ ăn, đưa tới phía trước, nhất thời khiến mọi người trong phòng đều kinh ngạc.

      Xác xuất người mặc đồ công sở ăn Ma Lạt Thang so với đường gặp phải người ngoài hành tinh khác biệt lắm, xác suất hai người cùng mặc Tây phục ăn Ma Lạt Năng so với sao Bắc Đẩu va vào Địa cầu cũng khác biệt lắm. Hai người kia còn cố tình ngồi cùng nhau!

      Tây phục đen bưng Ma Lạt Thang mặt thay đổi ngồi đối diện Mạc Dao Dao, ăn từng miếng từng miếng, đôi đũa của Mạc Dao Dao rơi xuống bàn, hiểu tại sao nhiều người như vậy, ta cố tình ngồi đối diện mình, làm cho hai người bọn họ giống như hẹn mặc tây phục tới chỗ này từ trước vậy.

      Từ lúc người này vừa vào cửa, tầm mắt Mạc Dao Dao bị ta thu hút, phải bởi vì ta đẹp trai, phải là bởi vì ta ăn mặc quỷ dị, phải bởi vì cái khí chất lạnh lùng mê hoặc khiến cho nữ sinh gào khóc, mà bởi vì ta khiến cho Mạc Dao Dao có cảm giác rất quen thuộc.

      Mạc Dao Dao nhìn ta giống như nhìn thấy Vạn Niên Thanh cả người xanh biếc, điều này ràng khác với thẩm mỹ của người thường, nhưng lại vô cùng thích hợp, thích hợp tới mức màu sắc như vậy là vì ta nên mới tạo ra vậy.

      lắc đầu cái, ra màu đen là màu rất nổi bật, so với màu xanh biếc mạnh hơn nhiều, thể vì vậy mà lại đem người đẹp trai trước mặt này tưởng tượng thành bộ dạng ngu ngốc của Vạn Niên Thanh kia. Hơn nữa người đàn ông này ngồi đối diện với là bởi vì trong cả quán chỉ có chỗ đối diện là còn trống, ngồi ở đây ngồi đâu?

      Cúi đầu nhìn thấy mình vẫn còn dư lại nửa bát Ma Lạt Thang, cảm thấy muốn ăn, liền buông bát xuống ra cửa.

      Vừa ra khỏi cửa điện thoại di động vang lên, Mạc Dao Dao vừa cầm lên nhìn, biết số nào.

      Tiện tay nhấn nút, thanh rất đậm truyền tới từ trong điện thoại: “Tiểu thư Mạc Dao Dao?”

      “Là tôi, xin hỏi có chuyện gì?”

      “Tối mai tôi mời ăn cơm, ăn mặc chỉnh tề chút Provence.”

      xong cũng để Mạc Dao Dao hồi phục treo máy, khiến cho nhìn điện thoại ngẩn người.

      Provence là nhà hàng ăn nổi danh nước Pháp, người có thể vào ăn cơm là người phú quý, là ai gọi điện thoại muốn mời ăn cơm đây? Rốt cuộc là tại sao? Mạc Dao Dao chỉ cảm thấy chuyện xảy ra trong hai ngày nay đều quái dị.

      Đương nhiên là quyết định , nghe giọng của đối phương, lại bảo mình ăn mặc chỉnh tề. . . . . . loại giọng ra lệnh của người tài trí hơn người khiến cho người khác thoải mái. Tại sao ông ta mời khách nhất định à? Coi như là an toàn ở nhà hàng hạng sang nhất định là có bảo đảm , nhưng đối với người này là ai cũng biết, trong điện thoại cũng , tại sao lại muốn hẹn hò quái dị như vậy?

      suy nghĩ đâu rồi, điện thoại lại vang lên, Mạc Dao Dao vừa cầm lên nhìn, số quen biết.

      vừa nhấc máy : “Tôi , ông là ai?”

      Đối diện truyền đến thanh oan ức: “Dao Dao, là Vạn Niên Thanh, em nhận ra sao? Em về nhà sao? có điện thoại di động cú điện thoại đầu tiên là gọi cho em. . . . . .”

      Trong đầu Mạc Dao Dao mê , Vạn Niên Thanh làm sao có điện thoại di động rồi hả? Lấy tiền ở đâu? phải lại trộm ở máy rút tiền chứ?

      vội vã hỏi: “ ở chỗ nào?”

      “Ở nhà, ở nhà chờ em trở về lâu rồi, phỏng vấn của em như thế nào?” thanh Vạn Niên Thanh rất vui vẻ.

      chờ, tôi lập tức trở về .” Mạc Dao Dao gấp gáp đến độ xe buýt, mà trực tiếp gọi chiếc xe taxi, chỉ sợ trở về chậm cảnh sát đứng chờ đầy ở cửa nhà rồi, nửa đời sau của mình phải vượt qua ở trong ngục.

      vừa mới lên taxi, người đàn ông mặc màu đn toàn thân bước ra ở chỗ quán ăn vặt, nhìn bóng lưng Mạc Dao Dao gọi điện thoại: “Chính là ấy?”

      Đầu điện thoại bên kia biết cái gì, ta còn : “Mình quyết định.”

      Lời đơn giản có lực, giống nhau cảm giác ta tạo ra cho người khác, trầm mặc nhưng áp lực.
      -
      Mạc Dao Dao chạy về nhà, vừa muốn cầm cái chìa khóa mở cửa, cửa mở ra, Vạn Niên Thanh mặc toàn thân tây phục giá cả xa ôm lấy Mạc Dao Dao : “Dao Dao, có tin tức tốt muốn cho em biết!”

      “Trước tiên đóng cửa lại.” lúc này Mạc Dao Dao tỉnh táo dị thường, cảm thấy loại tin túc “tốt” này lúc ra thể bị người khác nghe được. Hơn nữa nhìn thấy Vạn Niên Thanh đem tiền xài rồi, tại chỉ muốn hỏi lúc trộm ai phát chứ?

      Ai ngờ vừa vào cửa Vạn Niên Thanh đưa cho Mạc Dao Dao danh thiếp : “ tìm được việc rồi!”

      Mạc Dao Dao nhìn tấm danh thiếp kia viết: Công ty dược Bình An, Bộ phận bán hàng, Vạn Niên Thanh .

      Phía dưới là chuỗi dài điện thoại liên lạc, cũng giống với số điện thoại vừa gọi cho mình.

      Sau đó nghe Vạn Niên Thanh : “ làm hai số điện thoại di động, là chuyên cho Dao Dao, chỉ có em biết mã số; còn là dùng cho công việc, cho bọn họ biết số điện thoại cá nhân đâu.”

      Công ty dược Bình An vốn là công ty sản xuất thuốc lớn nhất, mấy năm gần đây gần như lũng đoạn lĩnh vựa thuốc bắc. Đừng coi nó chỉ là cơ sở sản xuất thuốc, nhưng sản phẩm nảy sinh từ trong thuốc, dưới cờ công ty này sản xuất ra bao nhiêu loại sản phẩm, ví dụ như chăm sóc sắc đẹp, dưỡng sinh, bảo vệ sức khoẻ. sớm phát triển từ xưởng sản xuất thuốc thành công ty đại thụ, đừng thấy tên công ty này có vẻ quê mùa, bên trong chứa lượng tiền cao siêu cấp, chỉ riêng tiền lương của nhân viên trong nội bộ cũng giữ bí mật với bên ngoài, sợ ra bị người nào đỏ mắt cướp mất.

      Mạc Dao Dao từng phỏng vấn ở công ty dược Bình An, đương nhiên là được chọn, tại sao Vạn Niên Thanh mới nửa ngày thành nhân viên xí nghiệp này ? Còn là chính thức, ngay cả thời gian thử việc cũng có?

      Để cho người ta có cảm giác mình nằm mơ chính là Vạn Niên Thanh đưa ra phong thư dầy , Mạc Dao Dao vừa mở ra, tất cả bên trong đều là tiền, liếc mắt có chừng khoảng năm sáu ngàn bộ.

      “Đây là tiền thuê phòng cùng ngày tiền hôm qua em mua quần áo giúp , tiền thuê phòng cho ba tháng, em đếm chút .”

      Căn phòng Mạc Dao Dao kia tính thuê tháng là 1000, như vậy là 4000, ngày hôm qua tiêu tốn người Vạn Niên Thanh gần 500, tổng cộng là 4500. kiểm tra bên trong phong bì này có 5000, nhiều hơn 500.

      “Điện nước chia đều, cộng thêm phí sinh hoạt, đóng 500 trước.” Vạn Niên Thanh hết sức rộng rãi vừa .

      Mạc Dao Dao cảm thấy hẳn là ta cướp ngân hàng rồi, vì vậy vẻ mặt xanh xao : “Vạn Niên Thanh, tự thú .”

      Lúc này Vạn Niên Thanh chút đắc ý cũng còn, nhìn Mạc Dao Dao hết sức uất ức: “Dao Dao, là tự kiếm được.”

      ra có phải tới đánh cướp ở công ty dược Bình ? Điện thoại động của nah đâu? Lấy ra tôi xem môt chút, có phải giật được hay ? tắt máy lát nữa truy tìm qua GPS tới sao?”

      Điều này cũng thể trách Mạc Dao Dao nghĩ nhiều, Vạn Niên Thanh là quái vừa mới tu thành hình, trước pháp lực như thế nào, thế nào người này cũng có hộ khẩu? Hai ngày nay Mạc Dao Dao sớm bắt đầu lo lắng cho vấn đề hộ khẩu của anhta , nay giống với trước kia, tất cả đều là điện tử, coi như Vạn Niên Thanh có thể biến hóa ra tới chứng minh thư giả, nhưng ở web cũng có thẻ này, chỉ cần tra cái là biết giả.

      Tình huống như thế ta có thể tìm được việc ở nơi nào được, quả chính là giỡn.
      Huống chi coi như biến ra chứng minh thư giả lừa gặt trước mặt giám khỏa công ty dược Bình An, cũng thể mới tìm được việc làm có nhiều tiền như vậy chứ? Hơn nữa lúc Vạn Niên Thanh cầm điện thoại ra, mặt Mạc Dao Dao xanh lét giống lá cây, Vạn Niên Thanh lại còn cầm cái iphone4!

      ta đúng là thức thời, biết cái gì là tốt nhất, tại điện thoại di động Mạc Dao Dao dùng vẫn còn là hàng nhái, liên quan tới chi phí điện thoại di động ngừng rơi xuống, đóng xong luôn có tin nhắn gửi tới: “Xin chào người sử dụng, bởi vì đồng ý của bạn, cầu thành công.”

      Trời mới biết thời gian nhắn tin luôn là nửa đêm từ hai giờ đến bốn giờ, Mạc Dao Dao bày tỏ lúc ấy mình tuyệt đối ước hẹn cùng Chu công hơn nữa hoàn toàn có thói quen mộng du. Sau khi dùng điện thoại nhái nội cần những tính năng này cũng tồi, ít nhất tại phí điên thoại di động của rất bình thường.

      Mạc Dao Dao nhìn iphone4 của Vạn Niên Thanh, mặt bi thương : “Vạn Niên Thanh, còn có thể láo?”

      Vạn Niên Thanh quá vô tội, cũng rất buồn bực, vì sao Mạc Dao Dao lại tin : “ là dựa vào tìm việc kiếm tiền mua, về sau phí điện thoại hàng tháng là do công ty trả.”

      “Đại ca, rất căng ? Có phải người phỏng vấn công ty bọn họ là phụ nữ , cẩn bị chịu thiệt, ta nghĩ rằng làm cái nghề kia, sau đó cho tiền phải ? Nhưng mà người này lần đầu tiên cho tiền như thế cũng quá nhiều rồi, chẳng lẽ là phục vụ đặc biệt? ta có ham mê đặc biệt sao? ĐÚng rồi, vóc người của ra nam cũng có thể. . . . . .” Đây là biện pháp duy nhất Mạc Dao Dao có thể nghĩ tới để giải thích.

      Vạn Niên Thanh rốt cuộc nổi giận: “ là tự mình kiếm, số tiền này là tiền lương trả trước"

      Sau đó lấy ra chứng minh thư cùng hộ khẩu : “Đây là bọn họ giúp làm , tuyệt đối có thể kết nối với mạng lưới quốc gia!”

      Mạc Dao Dao vừa nhìn, chứng minh thư rất , cái đầu phía hình vẫn là cái mặt đẹp trai của Vạn Niên Thanh, còn tưởng rằng cứ theo chỉ số thông minh của Vạn Niên Thanh, chỗ hình cái đầu xuất chậu cây cảnh mất hồn nữa. Ngày sinh chứng minh thư là mùng 8 tháng 9 năm 1985, năm quên , ngày là ngày lần đầu tiên Vạn Niên Thanh xuất ở trước đầu giường của !

      có quyền im lặng, đợi lát nữa tôi kiểm tra chứng minh thư xong rồi nghe giải thích.”

      xong Mạc Dao Dao dẫn Vạn Niên Thanh ra cửa tìm khách sạn, đến lúc quẹt thẻ quả tên lên, mặt kinh ngạc đến ngây người nhìn Vạn Niên Thanh vô tội phía trước, ra lời.

      Đây là chứng minh thư ! Trong buổi sáng Vạn Niên Thanh lấy được chứng minh thư ! Mạc Dao Dao cảm giác đầu mình đầu có chút đủ dùng, cố tình lúc này thu ngân trong khách sạn : “Hai người phòng, tiền thế chấp 100, phòng 302 lầu.”

      Vì vậy Mạc Dao Dao mới phát ra mình làm cái gì, giày da tây phục dẫn người đàn ông giày da tây phục tới thuê phòng!

      ra phải cố ý, chỉ muốn thử xem chứng minh thư này thôi, khách sạn bây giờ phải lấy tên vào ở.

      Kết quả Vạn Niên Thanh bên kia nộp tiền thế chấp, kéo tay Mạc Dao Dao, mặt đỏ bừng bừng : “Dao Dao, bốn giờ đủ chưa?”

      Lúc này mới phát ra bọn họ là tình nhân thuê bốn giờ. . . . . .

      đầu Mạc Dao Dao đầy tuyến, hướng về phía Vạn Niên Thanh : “Tự .”
      Vạn Niên Thanh cũng chạy theo ra ngoài, phía sau cầm thẻ mở cửa phòng : “Ở hay ở? mở ra, tiền thể trả lại!”

      Mạc Dao Dao nghiêng đầu cầm thẻ mở cửa phòng lên tầng, dáng vẻ hy sinh vì đại, giống như muốn lên pháp trường.

      Bộ mặt Vạn Niên Thanh phía sau ngượng ngùng, chạy tới hỏi nhân viên dẫn đường bên cạnh: “Trong phòng có đạo cụ đặc thù ? Nến nhiệt độ thấp, dây trói, còn có mấy loại đồ vật như roi ?”

      Nhân viên phục vụ dùng ánh mắt nhìn quỷ, tan nát cõi lòng nhìn tới Vạn Niên Thanh đẹp trai bức người phía trước, ném cho Mạc Dao Dao đồng tình vô hạn: “Khách sạn phục vụ những thứ này.”

      Vạn Niên Thanh thất vọng gật đầu, Mạc Dao Dao thầm may mắn nhân viên phục vụ này đem trở thành người thích ngược kia, chiếm được chút đồng tình. Về phần Vạn Niên Thanh bên kia, mặt mũi của ta nhân phẩm của ta còn cần Mạc Dao Dao gài tang vật sao? sớm có!

      Vào phòng Vạn Niên Thanh nhanh chóng nằm ở giường, bộ dạng chuẩn bị OK , hướng về phía Mạc Dao Dao đắm đuối đưa tình : “Dao Dao. . . . . .”

      Nhấc gót giầy cao gót đạp ta cước: “Đứng lên!”

      Vạn Niên Thanh biết là đau hay là vui vẻ nhảy dựng lên, Mạc Dao Dao ngồi ở giường, trường phái nữ vương kêu lên: “Quỳ xuống!”

      Lúc này giận, lòng đểcho Vạn Niên Thanh quỳ xuống, 5000 đồng này cùng iphone4 còn có chứng minh thư, danh thiếp Vạn Niên Thanh giải thích ràng cũng đừng nghĩ đứng lên!

      Dĩ nhiên, trong cơn thịnh nộ quên mất loại hành vi này đối với Vạn Niên Thanh phải trừng phạt mà là phần thưởng.

      cởi quần áo làm gì?” Mạc Dao Dao nhìn Vạn Niên Thanh cởi áo nới dây lưng , mặt xanh biếc giống như quần lót của ta.

      phải Dao Dao dẫn thuê phòng sao? Chúng ta chỉ có thời gian bốn giờ, phải nắm chặt.”

      “Bởi vì trả tiền nhanh quá tôi đoạt lại được! ngây ngô ở đây chẳng phải lãng phí bốn giờ sao?”

      “Vậy. . . . . . Chúng ta tới đây làm gì?” Vạn Niên Thanh rất mất mát.

      phải là vì xem chứng minh thư của hay giả sao?”

      “Bên cạnh có cửa hàng internet, ở chỗ đó cũng có thể kiểm tra, tra mạng là được.”

      Sau khi nghe xong, Mạc Dao Dao nện đầu xuống giường lớn hai người nằm, trong lòng muốn chết. Rốt cuộc là bị Vạn Niên Thanh khiến cho giận đến hồ đồ hay là gần đây chịu kích thích quá lớn nên não chập mạch rồi, làm sao lại nghĩ tới chứ?
      Trâu, SnowChris thích bài này.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 11: MẶC NGÔN


      mặc quần áo vào trước .” Sau khi tỉnh táo lại, Mạc Dao Dao dùng thanh hết bình tĩnh và dịu dàng có thể .

      Vạn Niên Thanh mặc quần áo với tốc độ chậm gấp trăm lần so với khi cởi quần aoá lúc trước, đứng lên ngồi xuống bên cạnh Mạc Dao Dao bên cạnh, giọng : “ lừa ngươi, số tiền này là tiền lương ứng trước của , về sau vẫn có.”

      Mạc Dao Dao nghiêm túc nhìn : “Tôi hỏi, chờ giải thích.”

      ép hỏi nhất định bị Vạn Niên Thanh hiểu thành ý gì khác, như vậy, còn bằng chờ ta giải thích.

      Vạn Niên Thanh lộ ra vẻ mặt khó xử: “Nếu như mà . . . . . . giải thích, em làm gì?”

      Mạc Dao Dao lạnh lùng nhìn : “Vậy cút ngay . 5000 đồng kia trả lại , 500 giúp mua quần áo coi như là tôi giúp đỡ người nghèo, cái loại tiền lai lịch đó tôi tuyệt đối dùng.”

      Vẻ mặt Vạn Niên Thanh rất thương tâm, mặt nổi lên nỗi khổ tâm, đôi mắt nhìn Mạc Dao Dao giống như : “ có nổi khổ tâm.”

      Nhưng làm người đại, Mạc Dao Dao có thể tiếp nhận trong phòng mình nảy ra Hoa cũng là cực hạn, lúc này Hoa này lại còn mang tới đống tiền lai lịch, tiếp thụ nổi. Vì vậy Mạc Dao Dao cầm điện thoại di động lên: “ đúng , tôi báo cảnh sát.”

      Vạn Niên Thanh cầm tay cầm điện thoại của , mặt khẳng khái hy sinh : “ .”
      Mạc Dao Dao để điện thoại di động xuống, chờ giải thích. Vạn Niên Thanh móc ra chứng minh thư cùng danh thiếp, khó khăn mở miệng: “Đây ra là. . . . . .”

      “Đây chính là quyết định của cậu?” Trong phòng bất chợt xuất thanh của người thứ ba, cắt đứt lời của Vạn Niên Thanh. Mạc Dao Dao cảm thấy nghe có chút quen tai. Nhưng đúng, nơi này là tầng ba, cửa sổ cũng đóng, người thứ ba từ đâu tới?
      Mạc Dao Dao cứng đờ xoay người lại, nhìn thấy người đứng bên cửa sổ, người mặc đồ đen.

      Đây chính là cái người đẹp trai nhìn thấy ban ngày, tạo cho cảm giác rất giống với Vạn Niên Thanh , chẳng qua là Vạn Niên Thanh là màu xanh biếc, ta là màu đen.
      Phải, lại là quái.

      Chuyện xảy ra gần đây quá nhiều, Mạc Dao Dao cũng bình tĩnh. , tính chất nhìn thấy quái với hai quái cũng chả khác nhau.

      “Đại Hắc! tới làm gì?” Vạn Niên Thanh đột nhiên đứng lên, dáng vẻ có chút tức giận.
      Mạc Dao Dao chưa từng thấy có vẻ tức giận bao giờ, mặc dù nét mặt bây giờ có chút dọa người, nhưng Mạc Dao Dao chỉ cảm thấy mới mẻ, chút nào cũng sợ. ý thức rằng trừ lần đầu tiên hoảng sợ vì nhìn thấy người đàn ông trần truồng trong phòng ra, sau lần đó chưa hề sợ Vạn Niên Thanh .

      Trong tiềm thức Vạn Niên Thanh tuyệt đối thương tổn mình, Mạc Dao Dao cũng biết tự tin của mình từ đâu tới.

      “Đừng gọi tôi là Đại Hắc.” Thanh người mặc đồ đen rất lạnh, nhưng giống tức giận, chẳng qua là trần thuật.

      Mạc Dao Dao cười trộm, danh tự Đại Hắc này đúng là rất thích hợp với ta.
      là loại người gì vậy. . . . . . hay là ? Cái thế giới này làm thế nào mà có nhiều quái như vậy?” Mạc Dao Dao cảm thấy nếu như tiếp tục như vậy nữa, vĩnh viễn cũng hỏi ra được.

      Đại Hắc để ý tới Mạc Dao Dao , giống như khinh thường chuyện với cùng với , ngược lại Vạn Niên Thanh trả lời: “Dao Dao, gọi Đại Hắc có thể em biết nhưng đại danh của có thể em nghe qua, Mặc Ngôn.”

      Mạc Dao Dao dĩ nhiên nghe qua đại danh Mặc Ngôn, lúc ấy Ami còn chế giễu kia mà, với chủ tịch công ty dược Bình An là người nhà, cùng họ. Mạc Dao tỏ vẻ chẳng qua là đồng thôi.

      Dù sao tại có chút mộng, bởi vì Mặc Ngôn ở trước mặt kia theo khảo chứng hợp lý với đóa hoa kia nhà cùng là quái giống nhau.

      Giống như là cảm ứng được Mạc Dao Dao suy nghĩ giống nhau cái gì, Mặc Ngôn đột nhiên : “ giống nhau.”

      Lời này đầu đuôi, nhưng Mạc Dao Dao vẫn hiểu, Vạn Niên Thanh cũng hiểu.

      Mặc Ngôn người cũng như tên, chuyện ngắn gọn có điểm tiếc chữ như vàng. Cho nên Mạc Dao Dao biết diện mạo của ta là bởi vì ta chịu đồng ý bất kỳ phỏng vấn nào của giới truyền thông tin tức. Nhiều năm qua cánh săn tin cũng lấy được hình của ta, hồi trước Ami cũng từng theo dấu ta khoảng thời gian nhưng ngờ suốt tháng toàn bộ thả trôi sông, ngay cả bóng người cũng nhìn thấy.

      Việc này quả là kỳ tích đối với giới truyền thông nước ta, tại Mạc Dao Dao biết ngoại lệ này sinh ra như thế nào rồi, bởi vì Mặc Ngôn là quái, ta muốn bỏ rơi người theo dõi rất dễ. Cứ theo cái bãn lĩnh đột nhiên xuất này bất kỳ kẻ săn tin nào cũng đuổi kịp tin tức của ta.

      “Phiền toái.” Mặc Ngôn giống như lần nữa biết trước được suy nghĩ của Mạc Dao Dao, lại nhảy ra hai chữ.

      Mạc Dao Dao Vạn Niên Thanh kéo qua , dùng thanh thấp hết có thể : “ ta biết thuật đọc tâm?”

      Vạn Niên Thanh cũng thấp giọng trả lời: “ đâu, nhưng Mặc Ngôn giỏi nhất là nhìn mặt mà chuyện, nếu sao có thể có tiền như vậy. Còn có chính là lỗ tai ta thính lắm, chúng ta chuyện hai dặm ở bên ngoài ta cũng có thể nghe được, phải đè thấp thanh như vậy sao? mệt quá. . . . . .”

      “Vậy sao lớn tiếng chút?” Mạc Dao Dao vỗ đầu Vạn Niên Thanh, hoàn toàn mất hết cảm giác khẩn trương.

      Vạn Niên Thanh chính là có bản lĩnh như vậy, có thể vô hình đem tất cả khí khẩn trương hóa giải.

      “Hai người các ngươi, ai có thể giải thích cho tôi với?” Bởi vì có Vạn Niên Thanh ở bên cạnh, Mạc Dao Dao cũng sợ Mặc Ngôn, mà là rất rộng rãi hỏi.

      Mặc Ngôn liếc nhìn Vạn Niên Thanh : “Tùy.”

      Vì vậy Vạn Niên Thanh giống như cắt tiết gà, mặt hưng phấn về tiền căn hậu quả với Mạc Dao Dao. Blah blah blah dần cuối cùng hỏi câu: “Dao Dao, em hiểu ?”

      “Có chút mộng.”

      “. . . . . .”

      Vạn Niên Thanh chi nửa ngày, Mạc Dao Dao hiểu chút, quan hệ tại giữa ta và Mặc Ngôn dường như tệ, dường như cửa sau bình an vào công ty dược Bình An, dù sao chủ tịch muốn cho nhân viên nghiệp vụ bé vào trong công ty là viêc quá dễ dàng mà.

      Nhưng phần còn lại sửng sốt nghe hiểu! Có ai tới cho biết chút về Văn Ngôn?

      Vạn Niên Thanh thấy mặt Mạc Dao Dao mờ mịt, đành phải nhờ Mặc Ngôn giúp đỡ, Mặc Ngôn thở dài: “Có liên minh, gia nhập cho thân phận chính thức, cho lạm dụng pháp lực, tiết lộ thân phận, người vi phạm nghiêm trị tha. Tay làm hàm nhai, cậu ta quá phụ thuộc tôi rồi.”

      Xem, đơn giản sáng tỏ, Mạc Dao Dao lập tức hiểu. Về phần câu cuối cùng kia cậu ta quá coi trọng tôi rồi, hoàn toàn hiểu. Mình phải là bị Vạn Niên Thanh này phụ thuộc sao?

      “Nhưng bây giờ tôi biết thân phận của ? Hai người đem chuyện bí mật như vậy cho tôi biết, tôi bị diệt khẩu chứ?” Mạc Dao Dao rất lo lắng.

      Phát liên minh cùng với việc phát Vạn Niên Thanh là quái tuyệt đối là hai việc khác nhau, tính chất giữa an nguy mình Vạn Niên Thanh với an nguy cả liên minh kém quá nhiều.

      Mặc Ngôn nhìn lên nhìn xuống đánh giá Mạc Dao Dao phen: “ sao?”

      Mạc Dao Dao trợn mắt: “Tôi có người tin sao?”

      “Còn có vấn đề sao?” giọng Mặc Ngôn có chút nhịn được.

      Mạc Dao Dao kéo Vạn Niên Thanh qua: “ ta chuyện quá giản lược đấy?”

      Lúc này Vạn Niên Thanh dùng thanh thấp đến thể thấp hơn: “Chó sủa mới cắn người, đừng nhìn Đại Hắc như vậy, đến lúc cắn người mới. . . . . .”

      Lời còn chưa hết liền bị Mặc Ngôn cước đạp bay. Vạn Niên Thanh cứu, mới gia nhập liên minh ngày đem cơ mật đại tiết lộ, còn thuận tiện lôi ra ánh sáng thân phận đồng bọn.

      Khó trách gọi là Đại Hắc. . . . . . ánh mắt của Mạc Dao Dao quay vòng ở người Mặc Ngôn, Mặc Ngôn nhìn thấy ánh mắt của , hai lời, tiến lên hung hăng đá Vạn Niên Thanh nằm mặt đất giả chết .

      “Ai nha! Ai u! Dùng thêm chút sức. . . . . .”

      Mạc Dao Dao đành lòng nhìn nữa, ngay cả Mặc Ngôn cũng đánh nổi nữa. Đều là quái, nhìn xem tấm gương nhân gia Mặc Ngôn, nhìn lại Vạn Niên Thanh chút, quả chính là trời sinh kém xa.

      Mặc Ngôn trước khi : “Đều , .”

      Mạc Dao Dao biết ta chỉ chuyện tiết lộ bí mật, chỉ cần Mạc Dao Dao kín miệng, mà ta và Vạn Niên Thanh lại giữ bí mật, vốn có người cso quái nào biết Mạc Dao Dao biết được bí mật của bọn họ, tự nhiên có nguy hiểm.

      hiểu vì sao Mặc Ngôn tin tưởng như vậy, sợ chuyện ra ngoài?

      chần chờ, Vạn Niên Thanh đứng dậy từ dưới đất, tây phục người rách tung toé, ôm lấy Mạc Dao Dao : “Còn có hai giờ. . . . . .”

      Bị cước đá văng: “ out !”

      đến lúc hai người ra khỏi khách sạn ánh mắt đồng tình ban đầu nhìn Mạc Dao Dao của nhân viên phục vụ dời , ta dùng ánh mắt đồng tình nhìn Vạn Niên Thanh giống như bị nghìn vạn người chà đạp qua, quăng cho Mạc Dao Dao ánh mắt khinh bỉ.

      Mạc Dao Dao cảm giác mặt mũi mình về chuyện này cũng bị vứt sạch, việc này nếu như thực là giận Vạn Niên Thanh đến mức đánh phải còn chưa tính, đây ràng là Đại Hắc cắn!

      À. . . . . . nhầm rồi, là Mặc Ngôn đạp .
      -
      Về đến nhà hơn bảy giờ, Mạc Dao Dao đói bụng đến mức da bụng trước dán vào da bụng sau, có sức lực nằm ở giường. Vạn Niên Thanh vào cái phòng giờ là phòng của , thoải mái đổi bộ quần áo màu xanh biếc, tinh thần phấn chấn mà đến trước giường Mạc Dao Dao : “Dao Dao, mời em ăn cơm.”

      Nhưng khi nhìn được ta có tiền nhưng là tiền mược Đại Hắc. Mạc Dao Dao kéo Vạn Niên Thanh qua hỏi: “ mượn bao nhiêu?”

      “Hai vạn. . . . . .”

      lấy cái gì trả?” Còn chưa bắt đầu công việc có hai vạn đồng tiền nợ, Mạc Dao Dao cảm thấy Vạn Niên Thanh là tiền đồ sáng lạn.

      Ngược lại Vạn Niên Thanh rất là lạc quan: “Tanh phụ trách sản xuất thuốc bắc cho các nhà thuốc trung y, chỉ cần ký tiếp hợp đồng năm, được trích 5% lợi nhuận, em xem là sao nhiêu?”

      Là bao nhiêu? Ánh mắt Mạc Dao Dao sáng lên, ngồi dậy từ giường. Dược phẩm bệnh viện cần hàng năm là con số rất lớn, hơn nữa trung y trở nên phổ biến trong hai năm qua, mọi người ngày càng tin tưởng phương pháp chữa bệnh này, bệnh viện trung y phát triển rất mạnh, hơn nữa tiền thuốc men rất lớn, lợi kiếm được ở trong đó có thể rất lớn. Vạn Niên Thanh chỉ cần ký hợp đồng, năm này căn bản cần làm cái gì để sống, ít nhất cũng được mấy trăm vạn.

      Nhưng mà. . . . . . Mạc Dao Dao nhìn lên nhìn xuống đánh giá Vạn Niên Thanh , mặt hoài nghi: “ có thể được sao?”

      sợ Vạn Niên Thanh chạy đến cửa bệnh viện người ta quỳ xuống cần xin y sỹ lấy kiêm tiêm đâm mình, cuối cùng bị người ta coi là bệnh thần kinh đưa vào bệnh viện tâm thần.

      nghĩ tới Vạn Niên Thanh rất có tự tin đối với mình: “Chuyện khác ràng chứ dược tính hiểu rất .”

      Mạc Dao Dao ngẩn ngơ, mới nhớ lại trước kia xem trong trong giới thiệu , Vạn Niên Thanh dường như cũng là có thể vào thuốc . Bản thân người này là dược liệu, đối với thuốc bắc làm sao lại biết!

      Khó trách ta có thể ỷ lại vào Mặc Ngôn, hóa ra là nhìn trúng cái này!

      Tác giả có lời muốn :
      Cuối cùng giải quyết xong thân phận và công việc, Vạn Niên Thanh có thể bắt đầu chính thức cuộc sống đô thị! o(≧v≦)o~~
      Abby, TrâuSnow thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 12: KHE CỬA


      Người gặp xui xẻo, uống nước lạnh cũng tắc răng; người xuống dốc, cả thế giới đều tiến lên như dòng nước xiết.

      Mạc Dao Dao kể chút thành tự của những người bên cạnh minh gần đây ——
      Triệu Ngộ Minh nghe sắp lên cấp phó khoa rồi, lần điều động nhân tới chừng có tên ta; Diệp Tu gần đây vừa hoàn thành hạng mục lớn, con số lẻ phía sau của mức tiền thưởng sổ ngạch nghe có sáu số; Ngải Xuân mới tuần trước vừa nghe được trở thành trưởng phòng nhân , mới lên chức tới đây ra oai phủ đầu , Hà Viện nghe thành tích tốt, sắp tới trở thành người phụ trách chi nhánh; Ami càng thêm cần phải , toàn Trung Quốc ở chỗ nào ấy cũng có thể tìm được, bao gồm cả tin tình báo buôn lậu.

      Khiến cho Mạc Dao Dao cách nào tiếp nhận được, ngay cả Vạn Niên Thanh ra ngoài vòng cũng có thể làm được cái chứng minh thư với công việc lương cao quay về.

      Đãi ngộ nhân viên của công ty dược Bình An tốt đến mức khiến cho người ta ghen tỵ, tại Vạn Niên Thanh tuy mới chỉ có được tiền lương cơ bản, nhưng con số kia cũng khiến cho Mạc Dao Dao muốn bóp chết . ra người bình thường mới vừa vào của công ty chắc là có hình dạng đãi ngộ như thế này, mặc dù tiền lương của nhân viên chính thức của công ty dược Bình An cao, nhưng tiền lương cơ bản trong thời gian thử việc coi như là làm công, cho nên cũng phải là mỗi nhân viên đều giống như Vạn Niên Thanh như vậy, mới vào có thể hưởng thụ mức lương cao.

      Hơn nữa Vạn Niên Thanh cũng phải là chỉ có mỗi làm nghiệp vụ mà làm gì khác, còn phải theo vài vị tiền bối có kinh nghiệm xử lý hậu kỳ hợp tác cùng khách hàng, ra cũng rất bận rộn. Bắt đầu từ ngày mai Vạn Niên Thanh cũng còn là Vạn Niên Thanh nương nhờ nhà ăn cơm trắng kia rồi, vì vậy ký sinh trùng cũng chỉ còn lại có mình Mạc Dao Dao.

      ra mới vừa thất nghiệp cũng chẳng qua chỉ mấy ngày, có nhiều ngườimới nhanh như vậy tìm được công việc khác. Nhưng mọi thứ đều có đối lập, người bên cạnh mình gần đây đều có thành tự rệt, Mạc Dao Dao nổi bật lên chỉ có khổ sở. cảm thấy mình nên thi nghiên vào Chinese Academy of Sciences (CAS), nghiên cứu công trình gen.

      Đối với cái suy nghĩ này Vạn Niên Thanh rất ủng hộ, Dao Dao em thi , cần lo lắng về tiền bạc, học phí bỏ ra ; cần lo lắng lớn tuổi ai thèm lấy, kết hôn với trước khi thi nghiên cứu, mọi việc trong nhà giao cho , em yên tâm nghiên cứu , chẳng phải đều phía sau người phụ nữ thành đạt nhất định có người đàn ông ưu tú sao.

      Còn chưa hết liền bị Mạc Dao Dao đánh bay, nghiêm trọng lọt vào khinh bỉ, người mắc nợ hai vạn, còn tới nuôi người khác.

      Theo Mặc Ngôn , hai vạn này là phầ năm tiền lợi tức hàng tháng của Vạn Niên Thanh, kỳ hạn năm, đến hết kỳ mà còn đủ chính là bán mình cũng phải làm ra . ra đây căn bản là truyện cười, tiền lương ở công ty dược Bình An của Vạn Niên Thanh chỉ mấy tháng cũng trả hết, chẳng sợ trả đủ. Mặc Ngôn như vậy đoán chừng cũng là sợ Vạn Niên Thanh có chí tiến thủ, lại ăn bám ta cả đời. Mặc dù ta thiếu chút tiền này, nhưng cho dù là ai vướng phải kẻ thủ hạ chỉ ăn cơm trắng trong tay mình cũng cảm thấy ngột ngạt.

      Dù sao Mạc Dao Dao vẫn tin tưởng Vạn Niên Thanh có thể làm được, mặc dù ở trước mặt mình có vẻ ngốc nghếch, nhưng thỉnh thoảng tính toán trong mắt mất hồn kia khiến cho Mạc Dao Dao cảm giác ra mình mới là người bị lừa.

      Cũng bởi vì như thế, đại đa số những điều Vạn Niên Thanh Mạc Dao Dao đều tin. Ví dụ như vô cùng mập mờ đem quan hệ hai người trở thành người , Mạc Dao Dao dứt khoát coi là quan trọng. Đổi lại góc độ nghĩ, coi là quan trọng có thể ra sao? Chẳng lẽ đúng là có thể tiếp nhận đóa hoa trở thành bạn trai mình? Cho nên đối với Vạn Niên Thanh, luôn luôn chọn lựa chính sách nhìn, trừ đánh bay chính là đánh bay vẫn là đánh bay.

      Chỉ là, mặc dù Mạc Dao Dao vỗ hai đập ba đập, nhưng vẫn phòng ngự chắc, Vạn Niên Thanh cứ tự nhiên như vậy nộp tiền thuê phòng, chiếm đoạt căn phòng của . Cố tình có biện pháp cự tuyệt, bởi vì sức hấp dẫn của tờ giấy bạc 50 màu đỏ kia là rất lớn, hơn nữa tại ở trong tình trạng đạn tận lương tuyệt phải sống bằng tiền dành dụm.

      Cho nên lúc Vạn Niên Thanh đem hành lý mình mới đặt mua chuyển vào trong căn phòng đó, Mạc Dao Dao cũng gì, chẳng qua là dặn dò câu: “Ngộ nhỡ có người đến biến thành hoa.”

      Lúc này Vạn Niên Thanh mặc kệ: “Dao Dao, tại thân phận giữa và em người thuê chung, cần phải biến đổi nữa chứ?”

      Đối với thân phận quang minh chính đại này của mình mới có được, Vạn Niên Thanh vẫn cực kỳ coi trọng vàquý trọng.

      Nhưng Mạc Dao Dao cũng có khổ não của , tại phụ nữ độc thân và đàn ông độc thân thuê chung nhà, đối với Ami có thể có gì, bởi vì có vấn đề hay Ami nhìn cái là có thể nhìn ra, nhưng người khác nhìn thấy đây chính là ở chung. cũng cho là ở cùng châu cây cảnh trong nhà là ở chung, nhưng mẹ cho là như thế. Nếu như để bà biết, chừng trực tiếp giết chết ngay tại chỗ.

      Dĩ nhiên còn có vấn đề về bạn trai mới, Vạn Niên Thanh thuê chung cùng với , sắp tới bắt đầu tình yếu mới nhất định là được. Chỉ là việc này Mạc Dao Dao cũng lo lắng quá, phải cái loại liền lập tức tìm người người khác, tạm thời vẫn có lòng đối với vấn đề này . Đợi đến khi xuất Chân Mệnh Thiên Tử, chừng lúc đó Vạn Niên Thanh cũng tương đối hiểu biết xã hội này, cũng tìm được hứng thú và thích mới rồi, đến lúc đó cần Mạc Dao Dao đuổi có lẽ người cũng tự .

      Ở góc độ nào đó mà , Mạc Dao Dao chính là loại người tin rằng “Xe tới trước núi tất có đường”, thái độ đối với cuộc sống lạc quan, chẳng qua là gần đây quá giảm rồi.
      -
      Ngày hôm sau, sau khi rời giường Vạn Niên Thanh làm xong bữa sáng rồi mới làm, trước khi còn câu: “Dao Dao, nghĩ tới chút , tốt mà, lên được phòng khách xuống được phòng bếp, tuyệt đối bạc đãi vợ. . . . . .”

      còn chưa dứt lời bị Mạc Dao Dao dùng gối ném ra cửa phòng, rất hiểu nổi, tại sao đóa M hoa lại đòi lấy vợ? quái phải nên chuyên tâm tu luyện thành tiên sao? phải nên thanh tâm quả dục lòng hướng đạo sao? À. . . . . . Nghĩ sai rồi, cái đó hình như là đạo sĩ.

      Mặc dù Mạc Dao Dao thừa nhận, nhưng mà trong tình trạng này, ở bên cạnh có Vạn Niên Thanh mặc cho đánh mặc cho mắng mặc cho đánh trả lại cũng có trình độ an ủi và khích lệ rất lớn. Mạc Dao Dao phát kể từ khi Vạn Niên Thanh xuất ở nhà , cuộc sống của mình sôi động hơn rất nhiều, cũng vui vẻ hơn rất nhiều.

      Đổi thành quá khứ, tại khẳng định vừa kìm nén bực bội vừa tìm việc làm, trong lòng tràn đầy oán niệm đối với Triệu Ngộ Minh đáng giá với mình, ngày hôm qua Ngải Xuân bên kia cũng có thể nghĩ lệch hướng. Nhưng bởi vì có Vạn Niên Thanh, luôn trong lúc đau khổ làm ra những chuyện khiến bể đầu sứt trán, cho tới khi giải quyết hết những chuyện này Mạc Dao Dao sớm quên giây trước ra vẫn còn sa sút.

      Ăn xong bữa sáng dinh dưỡng phong phú, Mạc Dao Dao xác định lại lần nữa Vạn Niên Thanh vô cùng có khả năng là học giả dinh dưỡng, mỗi bữa ăn sáng cũng làm hợp lý vô cùng. Lượng dinh dưỡng phối hợp chính xác cần bàn, số lượng vừa phải, Mạc Dao Dao ăn xong tất cả đồ ăn vừa vặn no bụng tám phần, vừa có thể thưởng thức mỹ vị cũng mập.

      Điều này làm cho Mạc Dao Dao liên tưởng đến ngôn ngữ loài hoa của Vạn Niên Thanh —— khỏe mạnh, trường thọ, xem ra ngôn ngữ loài hoa này cũng phải là có lý.
      Ăn sáng xong Mạc Dao Dao xách túi ra khỏi nhà, chạy đến thị trường tuyển dụng quẳng sơ yếu lý lịch, cho dù là như thế nào, công việc vẫn rất cần thiết.

      Vòng vo cho tới trưa, phát cả thị trường tuyển dụng trừ tiêu dùng cũng là tiêu dùng, những công việc khác chuyên ngành của Mạc Dao Dao phù hợp, ngay cả sơ yếu lý lịch cũng có khả năng quăng ra.

      Sau khi xem mấy công ty cũng có đãi ngộ, lấy được mấy thông báo phỏng vấn, Mạc Dao Dao tùy tiện ăn bữa trưa, mua mấy tờ báo có phần tuyển dụng quay về nhà.

      Ở trong nhà xem toàn bộ tờ báo cùng website hơn nửa ngày, ghi nhớ thời gian mấy hội chợ tuyển dụng, lại gọi vài cuộc điện thoại. Cuộc sống như thế này khiến cho Mạc Dao Dao nhớ tới lúc mình vừa mới tốt nghiệp, rất nhiều người tốt nghiệp xong có việc làm, chỉ có vẫn còn tìm việc khắp nơi.

      Đến gần tối Vạn Niên Thanh gọi điện thoại mình trở về ăn, bởi vì hôm nay cùng khách hàng thương thuyết lượng cung cấp của năm loại thuốc. Mạc Dao Dao bày tỏ hiểu , xã hội chính là như vậy, bàn việc ở bàn rượu có cách nào .
      mở ra ngăn tủ lấy gói mỳ ăn liền ra định đối phó cho qua, điện thoại lại vang lên, biết số.

      Mạc Dao Dao bắt máy, thanh trong điện thoại giống như mang chút tức giận: “Xuống nhà.”

      . . . . . . người kia?” Nghe giọng điệu đối phương giống như mình thiếu nợ người ta tám trăm vạn , Mạc Dao Dao biết lúc nào mình đắc tội người ta.

      xuống nhà, tôi ở dưới nhà.”

      “Tôi. . . . . . tiêu hết chi phiếu, cũng vay nợ lãi suất cao chứ? Tiên sinh phải tìm nhầm người chứ? Xin hỏi tìm là người kia?” ra tính khí Mạc Dao Dao rất tốt, chuyện cái hộp kia là ngoài ý muốn, chuyện nhà giàu mới nổi là dồn nén lâu bùng nổ, đối mặt với Ngải Xuân gây khó khăn cũng quá nổi giận, về phần Vạn Niên Thanh . . . . . . Mạc Dao Dao giải thích.

      “Mạc Dao Dao đúng ?”

      đúng là tìm đấy! Mạc Dao Dao tiền tư hậu tưởng chốc lát, cảm giác mình có tội với Xã Hội Đen nào, vì vậy qua điện thoại: “Ngại quá, gọi nhầm điện thoại rồi.”

      xong cúp điện thoại tắt máy, cự tuyệt quấy rầy.

      Chỉ chốc lát sau chuông cửa lại vang lên, đối phương dường như rất bình tĩnh, nhấn chuông cửa như thế giống như muốn phá hủy cửa nhà .

      Mạc Dao Dao chần chờ tới cửa, thông qua mắt mèo nhìn thấy đôi giày tây của đàn ông, thấy mặt, nhưng dường như rất đẹp trai.

      Vì vậy nhớ lại ngày hôm qua có cú điện thoại muốn ăn mặc sang trọng tới Provence ăn cơm, hình như. . . . . . là với thanh vừa rồi.

      mở máy điện thoại di động trước, đẩy cửa lộ ra khe hở , đẩy cửa ra cái khe , lộ ra con mắt, tính toán nếu đối phương mưu đồ bất chính liền lập tức đóng cửa báo cảnh sát: “Xin hỏi là người kia?”

      “Tại sao Provence?” Giọng đối phương giống như là chất vấn.

      “Tôi. . . . . .” tại sao phải ? ta quen nhau sao? Ai biết đối phương là người như thế nào, chừng là kẻ buôn lậu.

      Nhưng lời này ra miệng, rất tổn thương người, hơn nữa đối phương thấy thế nào cũng giống tên buôn người, giống như là tinh .

      Chẳng qua là tinh này có chút bạo lực, ta thấy Mạc Dao Dao vẫn chỉ mở ra khe cửa , nhíu nhíu mày, đưa tay ra, níu lấy cái tay Mạc Dao Dao vẫn nắm ở cửa.
      ta vừa vươn tay vào trong khe cửa Mạc Dao Dao gấp đến độ đóng sập cửa lại, vừa vặn kép cái tay kia của ta lại, dùng lực lớn tới dọa người, Mạc Dao Dao chỉ nghe thấy tiếng va chạm xinh đẹp, căn cứ theo độ vang của tiếng va chạm với lực mà vừa dùng, đối phương bị thương .

      “Mạc Dao Dao !” tiếng gầm lên khiến cho có chút ngây ngô.

      Sau đó cái tay còn lại đưa vào để mở cửara, lúc này Mạc Dao Dao cũng dám đóng cửa thêm, ngộ nhỡ đối phương có ác ý, khiến cho gãy xương xong rồi.
      Sau khi cửa mở Mạc Dao Dao mới nhìn diện mạo của người kia, tệ, kém hơn hai kẻ quái Mặc Ngôn và Vạn Niên Thanh, chẳng qua là giữa hai lông mày tràn đầy vẻ mặt đau đớn.

      Suy tính đau đớn này do chính mình tạo thành, Mạc Dao Dao hết sức chột dạ hỏi: “. . . . . . có sao chứ?”

      Đối phương nghe cái thanh ân cần thăm hỏi này, giương mắt nhìn Mạc Dao Dao , ánh mắt sắc bén, sau đó đưa ra cái tay còn nguyên vẹn kia trực tiếp lôi Mạc Dao Dao ra ngoài: “ theo tôi.”

      “Mặt của tôi vẫn chưa rửa!”

      “Câm miệng! bệnh viện.”

      Vì vậy Mạc Dao Dao cứ như vậy giơ chiếc đũa dép lê bị người cướp , lúc lên xe còn lo âu nhìn đối phương, tay lái xe xảy ra tai nạn xe cộ chứ?

      Tác giả có lời muốn : Tiểu Hoa tôi , nhưng xin tha thứ gần đây tôi ít cho xuất , lần đầu tiên đào ba hố, phong cách lại rất bất đồng, tôi cũng. . . . . .
      AbbySnow thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 13: MẮC NỢ


      Mạc Dao Dao từ bệnh viện trở về, cho đến khi vào đến cửa nhà vẫn , mình rốt cuộc đắc tội nhóm thần tiên nào mới có thể từ có có bạn trai có lương tháng tồi, tại biến thành kẻ thất nghiệp lại còn thiếu món nợ lớn ở bên ngoài, quả là bi thống.

      Hôm nay người đàn ông tới tìm Mạc Dao Dao tên là Tề Hiên, là tổng giám đốc của Phong thị.

      Tề Hiên chở Mạc Dao Dao bệnh viện băng bó, may mắn chẳng qua chỉ là sưng đỏ, cũng gãy xương, Mạc Dao Dao thở phào nhõm, cũng bày tỏ tiền chữa bệnh đồng ý bồi thường.

      đề cập tới cái khoản tiền chữa bệnh này trước, tại sao hôm nay lại tới?” giọng của Tề Hiên giống như là ”Tại sao hôm nay làm”, giọng điệu của cấp .

      Bị thương là đại gia, Mạc Dao Dao đuối lý, giọng cũng yếu : “À. . . . . . Chủ yếu là chưa là người nào, hơn nữa tôi với dường như quen biết? Tại sao tôi lại tới chỗ hẹn theo cái cuộc điện thoại quái dị đó?”

      Tề Hiên gật đầu: “Tối mai 7 giờ, Provence.”

      Mạc Dao Dao bất đắc dĩ, tại sao người này luôn chấp nhất với Provence chứ? Tại sao nhất định phải mời ăn cơm chứ?

      : “Tề tiên sinh, có lý do gì tôi . bị thương là lỗi của tôi, nhưng đây cũng bởi vì người đàn ông xa lạ như lại xông vào trong nhà của người phụ nữ độc thân như tôi vào ban đêm, tôi cảm thấy hành động của tôi là vì tự vệ. tại đồng ý bồi thường tiền thuốc men cho là hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, ra tôi hoàn toàn có thể lãng phí số tiền kia. mời có lý do gì, tôi đồng ý.”

      Tề Hiên nhìn , trong mắt lộ ra vẻ hài lòng, thoáng qua rồi biến mất, Mạc Dao Dao cho là mình nhìn lầm.

      gật gật đầu mà : “Vậy cũng tốt, như vậy tôi bây giờ, cho .”
      Giọng điệu của giống như là : “ thành tâm thành ý cầu xin tôi, tôi liền lòng từ bi chỉ cho con đường sáng.”

      Mạc Dao Dao hiểu rốt cuộc mình thiếu người đàn ông này cái gì, bị ta coi như là người hầu.

      Tề Hiên lấy tờ danh sách trong cặp tài liệu ra, Mạc Dao Dao liếc nhìn qua mà choáng váng, bắt đầu tìm tới tổng số tiền cuối cùng, hai ba bốn năm sáu. . . . . . số lẻ. danh sách đều là đơn thuốc, nhìn tên giống như là thuốc nhập khẩu, còn có chút tiền khám bệnh. biết bây giờ nhiều kẻ chữa bệnh bịp bợm, nhưng đến nỗi lấy nhiều tiền như vậy cho cái tay chứ?

      “Tôi cảm thấy được những thứ tiền thuốc thang này nên do chịu.” Tề Hiên nhìn Mạc Dao Dao, ánh mắt giống như là nhìn con sâu , mà ta là con nhện thằm giăng lưới ở góc tường, đợi từng bước rơi vào trong cạm bẫy.

      Mạc Dao Dao cau mày: “Xin lỗi, tôi nhìn ra Tề tiên sinh ngài lại có tiềm chất coi tiền như rác, cái tay lại có thể tiêu nhiều tiền như vậy, cho dù là khám gấp cũng đến mức như vậy chứ? Chẳng lẽ ngài với vị bác sỹ xử lý ngoại thương kia có thù oán? Có muốn tố cáo bệnh viện này thu lệ phí quá cao? Tôi có thể giới thiệu luật sư giúp , tôi có người bạn học . . . . .”

      Tề Hiên cắt đứt lời của : “Tiểu thư, xin mời nhìn ngày cùng với thuốc được sử dụng, ngày là mấy ngày trước, mà thuốc cũng là dùng cho điều trị bệnh xuất huyết não.”

      “Xin lỗi, tôi tuy rằng hiểu nhiều về y, nhưng cũng coinhư là có biết ít, những thuốc này quan hệ gì với tôi?” Mạc Dao Dao có chút nhịn được, hiểu được người đàn ông hiểu nổi này rốt cuộc muốn làm gì.

      “Tiểu thư, có còn nhớ cái hôm bị thất nghiệp ? còn nhớ tại sao bị thất nghiệp ? còn nhớ tên tuổi người phụ nữ bị làm cho tức giận tới mức ngất ?” Tề Hiên nhếch môi chút, cười có tý ý tử tế nào.

      Ánh mắt Mạc Dao Dao nhìn xuống, tấy tên họ người trả tiền ở kia —— Lý Tiêu, giống như. . . . . . đại khái có thể có lẽ là tên tuổi của người đàn bà phú quý kia sao?

      “Bà ta là gì của ?” câu hỏi lúc này của Mạc Dao Dao có chút khuyến khích nào.

      “Bà ấy là mẹ tôi.” Khóe miệng Tề Hiên càng nhếch lên lợi hại hơn, “Ngày hôm đó sau bệnh viện cấp cứu về, tôi tìm cửa hàng trưởng kia bắt đền, cửa hàng trưởng lại chuyện này hề liên quan đến bọn họ, nên tìm cái người khởi xướng kia. Tôi hỏi thăm được số điện thoại của , muốn mời ăn bữa cơm, chúng ta lén giải quyết việc này, ngờ tới chỉ tới, mà hôm nay lại còn làm thương tay của tôi, tôi nghĩ chuyện này cũng cần giải quyết riêng nữa. Tiểu thư, có cần tôi giới thiệu luật sư cho ?”

      Vẻ mặt Mạc Dao Dao đau khổ: “Tôi có thể kiện cái bệnh viện kia nhập nhiều thuốc đắt muốn chết như vậy trước ?”

      thành vấn đề, dù cũng cứ tin tưởng tôi, có vấn đề gì đâu.”

      “Cái này. . . . . . có bảo hiểm sao?”

      “Bảo hiểu nào chịu chi trả ba vạn chứ? Hơn nữa chỉ chi trả 50%. Về phần bệnh nặng bảo hiểm, người trung niên có bệnh xuất huyết não rất khó mua bảo hiểm .” hài lòng nhìn gương mặt khóc tang của Mạc Dao Dao chút, “Danh sách này cho , có thể điều tra lại.”

      “Nếu như có cần, tôi có thể giới thiệu luật sư tốt nhất cho , nhưng chi phí tự trả.”

      “Đúng rồi, chúng ta còn cần thảo luận chút tiền thuốc thang cánh tay tôi hôm nay với cả chi phí đặt chỗ ở Provence, cùng với chi phí tổn thất tinh thần của mẹ tôi.”

      “Tiền cơm buổi tối hôm nay cũng muốn tôi trả sao?” Người này ràng là kẻ điêu ngoa, Mạc Dao Dao kiên quyết phủ nhận. Provence mở chai rượu đỏ cũng có thể hơn vạn, bữa cơm này nếu người đàn ông này ăn nhiều có thể tới năm chữ số!

      “Nếu như có có chỗ nào nghi vấn gì hoặc ràng lắm, xin mời liên lạc với luật sư của tôi, cho danh thiếp của ông ta. Nếu chỗ đấy hợp lý, chúng ta có thể giải quyết ở tòa án.”

      “. . . . . . là kẻ bịp bợm!”

      Tề Hiên cười cười: “Tiểu thư, bị tôi bịp sao?”

      Giống như là ta : “Đấu với tôi, vẫn còn kém.”

      Mạc Dao Dao nhìn vẻ mặt của , dùng đầu ngón chân để suy nghĩ cũng biết, chuyện này nếu lên tòa án, tiền bồi thường đoán chừng còn phải tăng thêm, còn có chi phí kiện tụng tòa án, đoán chừng cũng phải tính đầu .

      Này. . . . . . Nhưng ra vị phu nhân kia cam lòng để cho con trai mình lén lút trả thù chứ? Người đuối lý chính là , căn bản biện pháp phản bác.

      Tề Hiên vô cùng lịch đưa Mạc Dao Dao về nhà, để lúc xuống xe câu: “Tối mai 7 giờ, Provence, dĩ nhiên, có thể thả chim bồ câu cho tôi lần nữa.”

      sợ thả thêm lần bồ câu nữa tiền bồi thường phải lên tới bảy con số! Vì vậy : “Tiên sinh, xem như lợi hại!”

      bộ biểu tình thấy chết sờn, Tề Hiên nhìn thú vị, lại tăng thêm câu: “Tiểu thư, có lúc chuyện chưa chắc tuyệt vọng giống như nghĩ như vậy, có lẽ sau khi trao đổi xuất chuyển biến cũng chừng.”

      xong tay lái xe , lưu lại Mạc Dao Dao ngẩn người.
      -
      Bây giờ là mười giờ nửa đêm, Mạc Dao Dao bụng về nhà, mở cửa phát Vạn Niên Thanh còn chưa về, ăn hết bát mì ăn liền nguội kia. Bát mì kia dad trương to đến trình độ khiến cho người ta giận sôi, mùi vị căn bản là đủ để trở thành hung khí giết người, nhưng Mạc Dao Dao cảm giác được mùi vị, thẩn thờ nuốt sợi mì xuống.

      Trong đêm yên tĩnh bắt đầu suy tư nửa đời trước, rốt cuộc làm bao nhiêu chuyện thất đức nên mới trở thành tình trạng ngày hôm nay. Suy nghĩ chừng nửa giờ, mới phát đời này làm chuyện xấu nhất chính là lúc năm nhất trung học cố tình đưa đáp án sai cho bạn cùng bàn chép, bởi vì cậu ta vẽ đường phân cách ở giữa bàn, chỉ cần cánh tay Mạc Dao Dao vượt qua đường này dùng com-pa đâm . Cho nên lần nào đó trong lúc thi, Mạc Dao Dao cố ý đem đáp án sai cho cậu ta chép, cuối cùng trước lúc nộp bài nhân lúc bạn ngồi cùng bàn chú ý đổi đáp án lại.

      Dĩ nhiên, chuyện này làm bởi vì ngày đó bị com-pa đâm phải quá đau.

      Đời này chừng làm gì, có thể là đời trước làm bậy quá nhiều.

      suy nghĩ lung tung ngủ yên điện thoại vang lên. vừa nhìn nhận ra số của Vạn Niên Thanh nên nghe máy, người gọi điện thoại cũng phải Vạn Niên Thanh, là Mặc Ngôn.

      “Nhà ở đâu?”

      Mạc Dao Dao địa chỉ: “Vạn Niên Thanh đâu? Vì sao phải ta gọi điện thoại.”

      “Say.”

      Mặc Ngôn xong cũng đem điện thoại để xuống, lời ít mà ý nhiều.

      Say? Mạc Dao Dao lúc này mới nhớ tới Vạn Niên Thanh tối nay uống rươu, nhưng quái như ta còn có thể say? À. . . . . . Đúng rồi, nghe hồ ly tinh uống nhiều là ra nguyên hình, cho nên chúng ta biết có thời điểm rượu cũng là vật tốt, có thể thay cho Kính Chiếu .

      Chỉ chốc lát sau chuông cửa vang lên, vội vã mở cửa. Mặc Ngôn đỡ Vạn Niên Thanh bất tỉnh nhân đứng ở trước cửa, mặt chút thay đổi.

      ta làm sao say thành ra như vậy?” Mạc Dao Dao rất giật mình, say khướt tới trình độ này.

      “Ngu.” Mặc Ngôn rất đơn giản mà đem lý do Vạn Niên Thanh uống rượu say rồi để cho người ta vừa nghe hiểu.

      “Vậy vì sao là đưa về?” , tiểu nhân viên uống nhiều quá, do chủ tịch đưa về, chuyện này cũng quá khôi hài ?

      xong lời này chỉ thấy Mặc Ngôn đen mặt: “Sợ hình.”

      Mặc Ngôn đỡ Vạn Niên Thanh vào nhà, Mạc Dao Dao vội vàng rót nước, lại thấy Mặc Ngôn khoát khoát tay: “Chậu hoa.”

      đem chậu hoa để ở ban công vào, Mặc Ngôn đem Vạn Niên Thanh nhét vào chậu hoa lên, vừa tiếp xúc với đất, liền thay đổi trở về thành cây cảnh Vạn Niên Thanh .

      có sao chứ?”

      chết được.”

      Mạc Dao Dao phát chuyện cùng Mặc Ngôn là việc rất khó khăn, mặc dù ta chuyện rất ràng, chữ bằng mười chữ của người khác, nhưng lời của ta tạo cho Mạc Dao Dao loại xúc động muốn quất chết người.

      Sau khi để Vạn Niên Thanh lại, Mặc Ngôn cũng ở lại lâu, trực tiếp rời , hề trả lời bất kỳ câu tiễn nào của , Mạc Dao Dao hiểu tính cách này của ta rốt cuộc là làm thế nào đem công ty dược Bình An chế phát triển thành qui mô như ngày hôm nay. Nếu như ta bàn chuyện làm ăn, tuyệt đối tẻ ngắt, người của cả bàn ăn đều lúng túng.

      Vạn Niên Thanh bị Mạc Dao Dao đặt ở trong góc phòng khách, cành lá gió mà rung, say lảo đảo, bộ dạng giống uống nhiều quá. Mạc Dao Dao cảm thấy thú vị, nghĩ tới thực vật hóa ra cũng có thể uống nhiều, còn có thể rung đến rung .

      tiến lên, vươn tay sờ sờ lá Vạn Niên Thanh, mới vừa chạm vào, lá rụt lại, tránh được ngón tay của .

      Ai nha, say bất tỉnh nhân còn có thể tránh? Mạc Dao Dao đột nhiên muốn đùa, chạm vào chiếc lá khác, kết quả Vạn Niên Thanh lại tránh được.

      cố tình dùng cả hai bàn tay, nhéo được lá của Vạn Niên Thanh dừng, bàn tay mấy lần phất qua đóa hoa trắng kia mà biết. :)))))

      Vạn Niên Thanh ở dưới bóng đêm, đung đưa , tỏa ra mùi rượu. Đột nhiên tránh nữa, mặc cho Mạc Dao Dao nắm chiếc lá trong lòng bàn tay, sờ tới sờ lui .

      Mạc Dao Dao thấy tránh, cảm thấy có ý nghĩa. Cũng nhìn nữa, tiếp tục ngồi ở sô pha khổ não.

      Thái độ của Tề Hiên ràng, biết mục địch thực của ta là cái gì. Mạc Dao Dao cảm thấy nếu như là đơn thuần đòi nợ trả thù cần tổng giám đốc như ta tới cửa nhà mình, phái luật sư tới tài ăn cũng tốt hơn ta nhiều, cũng lưu loát hơn so với ta.

      Hơn nữa thảo luận trả nợ công việc nên Provence, nơi đó là nhà hàng Pháp lãng mạn nhất, chỉ cần có tiền, những cặp đôi cũng lựa chọn chỗ đấy ăn cơm, bởi vì khí rất tốt. Đàn ông nếu có tâm tư với phụ nữ, cũng hẹn người đó Provence, hơn nữa bình thường đều là lúc thổ lộ mới . Ở chỗ nhà hàng Pháp này, biết tạo ra bao nhiêu cặp vợ chồng với Tiểu Tam.

      Tề Hiên hẹn Dao Dao Provence, chứng minh phải muốn Mạc Dao Dao trả tiền lại, tin tưởng số tiền này chỉ là thủ đoạn, thủ đoạn để thành công đạt được mục đích. Nhưng là mục đích gì? Mạc Dao Dao cảm thấy coi trọng mình, loại ý nghĩ này quá kinh hãi rồi, ngay cả nghĩ cũng dám nghĩ. Mình đem mẹ ta làm cho tức xỉu, nếu ta còn có thể coi trọng mình, căn bản vị này chính là kẻ so Vạn Niên Thanh còn M siêu cấp lớn M, mà hôm nay biểu của Tề Hiên chứng minh ràng cho thấy ta là S, là S tinh thần cao độ khinh dễ người khác.

      Mạc Dao Dao vùi ở sô pha than thở, biết Hồng Môn Yến ngày mai kia nên làm cái gì bây giờ.

      nhắm mắt lại, đợi phiền muộn, cảm thấy người rất nặng.

      Mở mắt ra vừa nhìn, Vạn Niên Thanh đè ở người mình, toàn thân tản ra mùi rượu.

      vùi đầu ở vai Mạc Dao Dao, lấy tay cầm tay của : “Dao Dao, sờ hai cái nữa, thoải mái.”

      Tác giả có lời muốn : siêu M hóa thân đại sói hoang, ha ha.
      Trâu thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 14: HẸN HÒ


      Cơ thể Vạn Niên Thanh nóng đến dọa người, quá khứ Mạc Dao Dao thỉnh thoảng cũng tiếp xúc với nhưng lúc đó nhiệt độ của người so với người bình thường thấp hơn chút, lành lạnh rất thoải mái. Mà bây giờ nhiệt độ cơ thể này nóng như bị lửa đốt, hiển nhiên là giống nhiệt độ bình thường.

      Mạc Dao Dao biết cơ thể quái thoải mái phải làm như thế nào mới có thể làm cho khôi phục nguyên trạng, sớm biết mới vừa rồi mặt dày mày dạn xin Mặc Ngôn ở lại là được. Là vô cùng tin tưởng đối với thân phận quái của Vạn Niên Thanh, luôn tin rằng bị thương.

      Nhưng bây giờ Vạn Niên Thanh ràng cho thấy rất thoải mái, đầu vùi ở vai Mạc Dao Dao, càng ngừng thấp giọng rên rỉ, Mạc Dao Dao vỗ nhè phía sau lưng của , dịu dàng ghé vào lỗ tai hỏi: “Chỗ nào thoải mái?”

      “Đều thoải mái.” Thanh Vạn Niên Thanh rất , mặt cọ ở người Mạc Dao Dao.

      “Làm thế nào mới có thể dễ chịu hơn chút?” Mạc Dao Dao biết rất nhiều phương pháp giải rượu, nhưng biết những thứ này đối với Vạn Niên Thanh có dùng được.

      “Ô. . . . . . Cứ như vậy là tốt rồi, để cho dựa vào lát, mát.” Vạn Niên Thanh đem tay Mạc Dao Dao dính vào trán mình, cọ tới cọ lui: “ thoải mái.”

      Mạc Dao Dao chấp nhận, nằm ngang ở ghế sofa, mặc cho Vạn Niên Thanh ôm.
      Đổi thành bất kỳ người đàn ông nào khác, đột nhiên say rượu mất lý trí đè ở người mình, chỉ sợ Mạc Dao Dao trước tiên đem ta đạp xuống từ người mình, rồi tìm kiếm tất cả những thứ có thể trở thành vũ khí trong phòng, ví dụ như con dao trong phòng bếp, ví dụ như ổ điện bị hư vẫn còn hai cái dây điện.

      Nhưng bây giờ người này là Vạn Niên Thanh, Mạc Dao Dao phát giác mình đối với có chút cảm giác nguy cơ nào, rốt cuộc là coi ta là người, hay là tín nhiệm ta? Mạc Dao Dao biết, chỉ là vừa nãy Vạn Niên Thanh trở về, mình ở trong phòng suy nghĩ lung tung, biết nên làm sao giải quyết Tề Hiên mời ngày mai, có biện pháp an tâm . Nhưng kể từ khi Vạn Niên Thanh bị Mặc Ngôn mang vào trong phòng, dù là tại ta say đến bất tỉnh nhân , vẫn buông lỏng ít, cảm giác mắc nợ sáu chữ số cũng còn đáng sợ như vậy.

      Có lẽ là bởi vì tịch mịch lúc có người làm bạn, người trở nên tương đối dũng cảm chăng? Mạc Dao Dao cảm thấy tối nay có thể chịu kích thích quá lớn nên mới khiến cho mình suy nghĩ lung tung, lắc lắc đầu, tay đặt lên cái trán Vạn Niên Thanh, tay vỗ phía sau lưng , từ từ ngủ thiếp .

      Sau khi hô hấp của từ từ trở nên đều đều, Vạn Niên Thanh vùi đầu ngẩng đầu, nhìn chằm chằm mặt lúc ngủ lát, hôn trộm cái, lại vùi đầu xuống, đồng thời trong miệng lẩm bẩm: “Nhịn được vất vả. . . . . .”
      -
      Mạc Dao Dao có bi ai chính là cho dù là ngày nghỉ hay là thời gian làm việc, chỉ cần vừa đến bảy giờ tự nhiên tỉnh, sau đó rất khó ngủ, thể ngủ thêm chút cảm thấy là tổn thất rất lớn.

      Mà bây giờ Mạc Dao Dao lại thấy may mắn mình có tổn thất như vậy, bởi vì nếu phải tỉnh lại lúc bảy giờ, chỉ sợ thêm chút nữa xương cổ và cột sống cổ đều thành tật phải khám ở tất cả các khoa chỉnh hình. Bị người ôm cả đêm nhúc nhích, Mạc Dao Dao khắc sâu biết được loài người ra hoàn toàn có thiên phú làm ôm gối, trong những tiểu thuyết kia viết cái gọi là ôm cả đêm ra cũng chỉ là thỉnh thoảng mà thôi, hơn nữa nếu ngủ thành , cả hai người cũng chỉ thỉnh thoảng ôm cái rồi tới nửa đêm cũng phải mỗi người ngả.

      Hoạt động khiến cho cơ thể đau nhức, sờ sờ cái trán Vạn Niên Thanh, phát nóng như tối hôm qua, lại khôi phục nhiệt độ mát mẻ của thực vật lúc trước. Lúc này thả lỏng, đẩy Vạn Niên Thanh cái: “Đứng lên!”

      Giọng hết sức khách khí.

      “Khò khè. . . . . . Khò khè. . . . . .” Vạn Niên Thanh phát ra tiếng ngáy rất .

      “Vạn Niên Thanh, khôi hài đấy à? Vì sao lúc trước tôi đẩy , tiếng ngáy nào cũng có, sau khi đẩy lại ngáy hả?” trong thanh Mạc Dao Dao đè nén được mùi thuốc súng.

      Người nằm ở người nghe thấy lời này “Vụtt” cái đứng dậy, hướng về phía Mạc Dao Dao cười : “Đây phải trở về chỗ cũ sao?”

      “Trở về chỗ em ấy!”

      Mạc Dao Dao tuyệt cảm thấy tối hôm qua có cái gì đáng giá, người hết đau đớn lại đau đớn, nghĩ tới hôm nay muốn massage. Dù sao món nợ sáu con số nợ rồi, còn đau lòng mấy trăm đồng phí massage làm gì!

      Liếc mắt nhìn Vạn Niên Thanh : “Ngốc à? Uống nhiều rượu như vậy?”

      Vạn Niên Thanh sờ sờ mũi: “ phải bàn ăn chính là chiến trường sao? Có thể trấn được nhân tài có thể bắt được đối thủ.”

      Sau đó kéo tay Mạc Dao Dao, đôi mắt sáng trong suốt : “ khiến cho mọi người cả bàn đều uống gục.”

      Mắt Mạc Dao Dao tròn lên: “ uống bao nhiêu?”

      “Lúc uống tới chai thứ ba cũng còn nhớ gì nữa. . . . . .”

      “Rượu trắng sao?”

      “Trắng, đồ uống. . . . . .”

      “Uống rượu trắng như là uống độc dược!” Mạc Dao Dao dưới cơn nóng giận bắt đầu lấy tay chỉ vào trán Vạn Niên Thanh : “Có người uống rượu như vậy sao? Để cho người khác uống tới gục xuống, sau này ai còn dám ký hợp đồng, còn dám uống với ? Bình thường uống rượu đều là rót rượu cho người ta hứng trí đầu óc tỉnh táo nhưng vẫn còn có trí nhớ mới có thể làm xong việc, khiến cho mọi người đều gục hết lấy ai ký hợp đồng đây?”

      “Hơn nữa cuối cùng cũng tự mình uống tới gục, còn tới buôn bán gì? Biết cảnh giới tối cao của uống rượu là cái gì ? Thâm tàng bất lộ!”

      câu Vạn Niên Thanh lui về phía sau bước, đến cuối cùng thối lui đến chân tường thể lui được nữa Vạn Niên Thanh cầm tay Mạc Dao Dao, dịu dàng : “Ta biết rồi, về sau học chút.”

      Sau đó cười cười: “Biết em quan tâm .”

      Mạc Dao Dao rùng mình cái, vội vàng rút tay về. Vạn Niên Thanh mới vừa rồi dùng ngón tay ma sát bàn tay của , làm cho toàn thân run rẩy hồi, tóc gáy đều dựng lên.

      chỉ giỏi thôi.” nhìn chằm chằm Vạn Niên Thanh , “Cẩn thận đừng lưu lại hậu di chứng gì!”

      Vạn Niên Thanh vui vẻ : “Biết Dao Dao em quan tâm ! ra có sao, chỉ là người nóng chút, lần sau uống được nửa nghĩ biện pháp sử dụng pháp lực bức ra, như vận cho dù uống cạnh cả chai cũng có chuyện gì.”
      Mạc Dao Dao thấy vẫn có bộ dạng như trước kia, dần dần yên tâm, thanh cũng nhàng chút: “ người còn khó chịu nữa ?”

      Vạn Niên Thanh vui vẻ, đem đầu lắc như trống: “ khó chịu khó chịu! Đều bởi vì tối hôm qua Dao Dao ngủ cùng , cảm giác này. . . . . .”

      vừa định ”Đây đều là sức mạnh của tình ” , lỗ tai bị kéo lấy, thanh Mạc Dao Dao có chút trầm: “Người nào ngủ với ?”

      Vạn Niên Thanh liền vội vàng lắc đầu: “ có, tối hôm qua ở trong chậu hoa ngủ suốt đêm.”

      Mạc Dao Dao hài lòng gật đầu, lúc này mới thu tay lại, ai ngờ tai thính lại nghe thấy Vạn Niên Thanh than thở câu: “Nhanh như vậy thả tay, sớm biết thừa nhận. . . . . .”

      “Vạn Niên Thanh, nhanh chóng làm bữa sáng cho tôi ! Chậm giây tôi ngay cả cái chậu hoa lẫn đều ném ra ngoài!”
      -
      Mạc Dao Dao bây giờ là việc làm, Vạn Niên Thanh lại phải làm. làm bữa sáng thơm ngào ngạt, sau đó phơi mặt trời lát rồi tinh thần phấn chấn ra khỏi cửa. Mạc Dao Dao lắc đầu, hổ là Vạn Niên Thanh, nếu là uống tới trình độ như Vạn Niên Thanh, ngày hôm sau khẳng định sợ dậy nổi nữa.

      Đấm đấm bả vai, quyết định hôm nay nghỉ ngơi và hồi phục ngày, chuẩn bị đầy đủ buổi tối hẹn Tề Hiên, ít nhất phải đem tay chân trở lại nhanh nhẹn, đến lúc đó có tình huống gì đột ít nhất đường chạy vẫn còn dễ dàng.

      Ra khỏi chỗ massage lại tới phòng tập thể hình hoạt động lúc, lại mua mấy thứ trang trí phòng, ngày bất tri bất giác trôi qua. Sau khi hết bận Mạc Dao Dao ngồi ở trong nhà, đầu óc hỗn loạn, vẫn suy nghĩ đoán được dụng ý của Tề Hiên.
      hề ra chuyện này đối với bất kỳ ai, bởi vì chuyện này quái dị, Mạc Dao Dao cảm thấy việc này cũng phải đơn thuần do vị phu nhân kia trả thù, bên trong chừng còn có chút nội tình.

      Cũng bởi vì như thế quyết định tối nay tới chỗ hẹn.

      Sáu giờ rưỡi lúc điện thoại di động vang lên, vừa nhìn là số Tề Hiên, nghe máy, nghe thấy đối phương : “Xuống nhà.”

      Mặc bộ quần áo thoải mái xuống nhà, Tề Hiên vừa nhìn thấy bộ dạng của nhíu mày, mặt Mạc Dao Dao vô tội: “ cũng biết tôi nghèo còn thất nghiệp, làm sao có lễ phục chỗ cao cấp ăn cơm?”

      “Lên xe.” Tề Hiên mở cửa xe ra, để cho Mạc Dao Dao ngồi ở chỗ tay lái phụ.

      Mạc Dao Dao có chút ngạc nhiên hỏi: “Tề tiên sinh, tối hôm qua với tối nay đều trực tiếp tới cửa nhà tôi, lại hề hẹn trước, chẳng may tôi có ở nhà sao?”

      Tề Hiên nhướng mi: “ phải đều ở nhà sao?”

      điều tra tôi?” Mạc Dao Dao cau mày, người này biến thái như vậy chứ?

      “Điều tra có, nhưng tới trình độ theo dõi, tôi tin tưởng phán đoán của mình.” Tề Hiên ung dung .

      Mạc Dao Dao bĩu môi, biết nên cái gì cho phải rồi. Là Tổng giám đốc đầu tư mạo hiểm, nhất định thực tế phải có năng lực phán đoán chuẩn xác và dũng khí, cảm thấy Tề Hiên hoàn toàn thích hợp làm nghề này, khó trách hai năm qua Tề gia nổi danh như vậy đấy.

      Xe về phía bắc, Mạc Dao Dao lấy điện thoại di động ra kiểm tra bản đồ cái, phát Provence phải hướng này, liền nhìn Tề Hiên cái.

      Tề Hiên giống như biết suy nghĩ gì: “Quần áo kia của chừng ngay cả cửa người ta đều cho vào, mua quần áo trước.”

      “Tại sao nhất định phải Provence? ra nhà hàng ăn tùy tiện nào cũng được mà?”

      Tề Hiên cười nhạt chút: “Nhà hàng ăn hạng sang chút đều là phòng chung, chỉ có cái loại Provence khoe khoang lại ưa thích lãng mạn mới có bàn ăn vừa có thể để cho hai người thân mật lại sợ bị nghe trộm. Chỗ chung phòng tới sao?”

      Mạc Dao Dao lắc đầu, nếu là phòng chung, thà bị lên tòa án cũng tới, Provence vẫn an toàn hơn.

      Tề Hiên mang theo vào cửa hàng cao cấp, cho nên người có tiền mua quần áo hoàn toàn cần quan tâm thời gian, người ta buôn bán24h, loại tiểu dân giống như cũng chỉ có thể chờ ban ngày cửa hàng mở cửa chen lấn tới lui với đống người.
      Vị tiểu thư bán hàng giúp Mạc Dao Dao chọn lựa bộ váy dài màu lam đâm, sau khi Mạc Dao Dao quan sát, cảm thấy bộ quần áo này kín đáo, rất bảo thủ, lúc này mới vào phòng thử đồ thay quần áo. Sau khi ra ngoài Tề Hiên kiểm tra chút, gật đầu cái: “Người dựa vào quần áo.”

      Mạc Dao Dao biết là ta khen hay tổn thương , đoán rằng từ ngữ ca ngợi cũng chỉ là dành cho quần áo.

      Sau khi dẫn Mạc Dao Dao làm cái đầu đơn giản, lúc này mới lái xe Provence, lúc tới nhà hàng tám giờ.

      Luôn có loại cảm giác lên pháp trường , Mạc Dao Dao hít sâu hơi, kéo tay Tề Hiên vào.

      Tác giả có lời muốn : cạc cạc, bổ hết điểu, mọi người yên tâm xem .
      Snow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :