1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ vương dẫm đạp anh đi - Thanh Sắc Vũ Dực (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 5: ĂN CƠM

      Sáng sớm hôm sau Mạc Dao Dao bị mùi cháo thơm ngào ngạt đánh thức, mở mắt ra, nhìn thấy trong phòng bếp có bóng hình bận rộn, bóng hình mặc quần áo.

      mới vừa tỉnh ngủ có chút mơ màng, cân nhắc lúc nào mình nuôi trẻ con ốc đồng? Trẻ con ốc đồng này chẳng lẽ bị ốc đồng giấu cho nên có quần áo mặc?
      mộng du, trẻ con ốc đồng giống như có tâm điện cảm ứng quay đầu lại, thấy mở to ánh mắt mơ màng, đôi mắt to sáng ngời lộ ra sắc mặt vui mừng: “Dao Dao, tỉnh rồi?”

      Mạc Dao Dao nháy mắt mấy cái, thấy trẻ con ốc đồng đem bát tiện tay đặt lên bàn sau đó về phía . ta vẫn mặc quần áo như trước, vóc người cực kỳ tuyệt vời, cơ bụng sáu múi bụng khiến người xem tới phát ngốc. Chẳng qua là so với sáu múi cơ bụng đẹp đẽ đó, tiểu JJ o0o dao động giữa hai chân ta càng chói mắt hơn, Mạc Dao Dao nằm ở giường mắt thấy tiểu JJ o0o kia lắc lư về phía mình, ngồi bật dậy.

      Trí nhớ tối hôm qua trở lại trong đầu, thốt ra: “ phải bảo thành ngây ngốc trong nhà vệ sinh sao? Vì sao ra? Ai cho phép?”

      ra trước kia Mạc Dao Dao căn bản có bá đạo như vậy, nhưng biết vì sao, đối mặt chậu cây Vạn Niên Thanh mình mua về này, có biện pháp khách khí.

      Vạn Niên Thanh nhìn Mạc Dao Dao : “Làm bữa sáng cho , đợi ăn xong tôi trở về phòng vệ sinh.”

      Mạc Dao Dao khoát tay, đúng phong cách nữ vương: “ cần, thu dọn phòng trước .”

      “Ừ!” Vạn Niên Thanh dứt khoát gật đầu, trong giọng lộ ra vui vẻ. Sau đó bắt đầu dọn dẹp phòng bị ném lộn xộn lung tung tối hôm qua, Mạc Dao Dao ở bên cạnh nhìn lát, cảm thấy ta dọn dẹp lỗi, vị trí đồ vật đặt giống như đúc với thói quen của mình. Đầu Mạc Dao Dao lúc này đặc biệt yên tĩnh, lập tức phản ứng kịp Vạn Niên Thanh bình thường nhìn thấy dọn dẹp phòng mới nhớ kỹ.

      Vậy. . . . . . Trán đầy hắc tuyến, trước kia hình như là để Vạn Niên Thanh ở cửa sổ phòng ngủ, hơn nữa giống như lúc ngủ cũng kiêng dè ta. Làm gì có người nào lúc cởi quần áo để ý tới tầm mắt thực vật? Đầu Mạc Dao Dao có chút loạn, phải là mình sớm bị Vạn Niên Thanh nhìn thấy hết?

      Vạn Niên Thanh quay đầu lại nhìn thấy Mạc Dao Dao dùng ánh mắt như ánh sáng phóng xạ nhìn chằm chằm mình, giống như muốn đem ta bắn xuyên thủng. cười vui rạo rực tiếng với Mạc Dao Dao: “ rửa mặt trước , chuẩn bị xong.”

      Mạc Dao Dao máy móc quay đầu, liều mạng tự với mình bị chậu cây cảnh nhìn hết có gì lớn .

      vào phòng vệ sinh, phát cả phòng được lau đến sáng trắng, ngay cả nắp bồn cầu bằng sứ cũng sáng bóng. Ai. . . . . . Được rồi, đây là chỗ ngồi của Vạn Niên Thanh, ta đương nhiên muốn lau sạch .

      Rửa mặt bằng nước ấm, vừa rửa xong, ngay cả kem đánh răng cũng được đặt ở bên cạnh, gương lau đến nhiễm hạt bụi. Sau khi rửa mặt Mạc Dao Dao có chút chết lặng, ở mặt vỗ vỗ đánh đánh lúc, ra khỏi phòng vệ sinh nhìn thấy Vạn Niên Thanh thẳng tắp đứng ở trước cửa, thấy ra ngoài liền đưa tay: “Bữa ăn sáng chuẩn bị xong rồi, xin sang bên này.”

      Mạc Dao Dao bày tỏ nhà của chính cần người khác chỉ đường, càng bày tỏ vị thân sĩ nào thân thể trần truồng chỉ loạn ở trước mặt thục nữ. tới trước bàn, bát cháo yến mạch thơm ngào ngạt còn bốc hơi để bàn, bên cạnh là hai cái bánh bao ăn sáng, cùng với đĩa ít đồ chua.

      Bữa ăn sáng hết sức phù hợp với khẩu vị Mạc Dao Dao, hơn nữa vô cùng có dinh dưỡng, mặc dù Mạc Dao Dao rất hoài nghi kia hai cái bánh bao kia từ đâu tới. Yến mạch thường hay uống…, cho nên trong nhà luôn có chút, đồ chua là hai ngày trước co mua, chỉ là cái bánh bao này nhìn thế nào cũng là mới làm, biết Vạn Niên Thanh làm saora ngoài được.

      Trước khi ngồi xuống, Vạn Niên Thanh kéo ghế cho , Mạc Dao Dao ngồi ở ghế, hai tay Vạn Niên Thanh đặt ở trước người, thẳng tắp đứng ở bên cạnh .

      Đây tuyệt đối là cấp bậc đãi ngộ đối với nữ vương, Mạc Dao Dao liếc mắt cái nhìn nồi cơm điện, nhìn thấy bên trong còn có cháo, với Vạn Niên Thanh: “ cũng ăn .”

      giây kế tiếp vì bản thân mình nhất thời mềm lòng mà hối hận vạn phần, bởi vì sắc mặt vui mừng Vạn Niên Thanh xông lên ban công, giang hai cánh tay nghênh đón ánh nắng sáng sớm.

      trở lại cho tôi!” Mạc Dao Dao bước bước dài vọt ra ban công đem người này lôi vào, ban công này mở cái là có thể nhìn thấy bên trong, tên đàn ông khỏa thân giang rộng hai cánh tay ở ban công nhà đây là muốn làm gì!

      Vạn Niên Thanh oan ức: “ phải để cho tôi ăn cơm sao?”

      Mạc Dao Dao nóng nảy: “Tôi để cho ngồi ở bàn cùng tôi. . . . . .”

      Lời đến nửa dừng lại, thực vật ăn cơm thế nào? Thực vật là lợi dụng ánh mặt trời hấp thu các-bon- ô-xít thả ra dưỡng khí, lưu lại các-bon- ô-xít trong nguyên cố Cac-bon chế tạo ra chất hữu cơ ! Đây chính là quang hợp trong truyền thuyết !

      Mạc Dao Dao nuốt búng máu vào trong dạ dày, lôi Vạn Niên Thanh vào phòng vệ sinh, bật đèn bên trong, đóng cửa lại: “Quang Hợp .”

      Vạn Niên Thanh kháng nghị: “Đây là ngược đãi, là mưu sát, thể như vậy.”

      Mạc Dao Dao đè nén: “ phải đều là ánh sáng (quang) sao? Đèn huỳnh quang chính là phỏng theo ánh mặt trời chế tạo ra, chịu khó .”

      Vạn Niên Thanh bẹt bẹt miệng: “Rau dại thiên nhiên tinh khiết nuôi dưỡng thịt heo với thịt heo tăng trọng, ăn cái nào? Trong cơ thể bò sữa tạo ra sữa tươi tinh khiết làm sữa bột, với sữa bột tạo ra từ chất bảo quản, uống cái nào? xem ánh mặt trời tinh khiết với ánh sáng đèn huỳnh quang tôi chọn cái nào?”

      Mạc Dao Dao bối rối, đây là Vạn Niên Thanh sao? ràng chính là học giả dinh dưỡng trong truyền thuyết!

      Vạn Niên Thanh vẫn còn : “Tôi thích bị đánh, nhưng đây phải là đánh, đây là ngộ độc thức ăn.”

      “Dừng lại!” Mạc Dao Dao vươn tay che miệng Vạn Niên Thanh lại, lại lôi người vào phòng ngủ.

      Từ trong ngăn tủ lấy ra cái ga trải giường, quấn ở ngang hông Vạn Niên Thanh: “Buộc lại rồi, Quang Hợp .”

      Coi tắm sớm xong phơi nắng, còn hơn là khỏa thân toàn bộ.

      Vạn Niên Thanh vui rạo rực sờ sờ khăn trải giường, tựa vào bên tai Mạc Dao Dao : “Yên tâm, hoa của tôi chỉ để xem.”

      Mạc Dao Dao hắc tuyến: “ yên tâm , về sau tôi bao giờ xem hoa nữa.”

      Quản cái khỉ gì là Mẫu Đan Hoa hồng Thược dược, tất cả đều là bộ phận sinh dục!

      Giày vò lúc cháo cũng nguội bớt, Mạc Dao Dao ăn miếng, cho năm sao , mùi thơm của yến mạch cùng vị của cháo hòa chung với nhau thơm mà ngán, làm bữa sáng là thích hợp nhất.

      bao lâu rồi chưa nghiêm chỉnh ăn sáng xong nhưa vậy? bao lâu rồi có ai làm bữa sáng xong gọi dậy?

      Mạc Dao Dao vừa ăn cháo thơm ngào ngạt, cắn cái bánh bao hấp, trong lòng ấm áp.
      Ăn xong vừa muốn dọn dẹp cái bàn, Vạn Niên Thanh ” ăn cơm” bên kia lập tức chạy tới, đoạt lấy bát trong tay , cười híp mắt : “Để tôi.”

      Mạc Dao Dao phát Vạn Niên Thanh luôn luôn cười, khóe mắt cong cong vô cùng đáng .
      -
      Sau khi ăn xong Mạc Dao Dao ngồi ở ghế sa lon, ý bảo Vạn Niên Thanh quấn ga trải giường đứng ở phía trước, Vạn Niên Thanh làm, quỳ xuống đất còn bảo chân Mạc Dao Dao phải giẫm lên tay ta mới được. Gân xanh nổi lên trán Mạc Dao Dao: “ ngồi xuống .”

      Vạn Niên Thanh ngồi ở ghế sa lon, bởi vì có ga trải giường, cho nên Mạc Dao Dao dám nhìn thẳng ta.

      “Xin hỏi, lúc nào phát ra mình thích bị quất đánh bị giẫm / đạp bị ngược đãi?” Mạc Dao Dao làm khách mời thầy thuốc tâm lý, vì Vạn Niên Thanh lần đầu tiên bắt đầu phụ đạo tâm lý.

      “Chính là mấy ngày trước lần đạp tôi đó, vốn tôi vẫn nghĩ có cách nào nở hoa, nhưng hôm đó khi vừa giẫm lên, tôi cảm thấy rất vui vẻ, liền nở hoa.”

      “A, cách khác là Tiên Thiên tính M, bởi vì kích thích hôm đó cho nên phát cái mình thích?”

      “Ừ, tôi nhớ hôm đó đạp tôi, lòng bàn chân mềm, sau đó tôi thích luôn. Bởi vì chỉ cần đau nhói, trong lòng tôi có thể nhớ tới bàn chân mềm mại của .”

      Cố vấn tâm lý thể tiến hành nổi nữa, quả khiêu chiến tới cực hạn của !
      Mạc Dao Dao quyết định thẳng vào vấn đề: “ đại ca, chừng nào ?”

      Vạn Niên Thanh cười, nhìn Mạc Dao Dao , mặt bị thương: “ muốn tôi nữa sao?”

      “Đại ca, là người thân của tôi. tu luyện nhiều năm như vậy cũng dễ dàng, khó khăn mới thành hình người, mau chóng tìm chỗ tu luyện gia tăng công lực, nhanh thành tiên !” Mạc Dao Dao liều mạng hồi tưởng phim truyền hình truyền thuyết xưa có liên quan tới quái, cố gắng muốn thuyết phục Vạn Niên Thanh.

      Vạn Niên Thanh lắc đầu: “Tôi là do mua, là của . Hơn nữa lần đầu tiên tôi biến thành hình người, cũng biết vì sao, người đầu tiên mở mắt ra nhìn thấy chính là , muốn tôi nữa tôi cũng biết đâu cả.”

      Nhìn người này uất ức, Mạc Dao Dao thiếu chút nữa cho là phải mình muốn ném chậu hoa mà là muốn vứt bỏ đứa trẻ của mình .

      “Đại tiên, xem này pháp lực cao cường, lát hoa lát người, chỗ nào được, làm gì mà phải nương nhờ chỗ tôi vậy?”

      tốt với ta.”

      “Tôi. . . . . . Tôi đạp , ném đồ vật vào , nhốt vào phòng vệ sinh, để cho ngộ độc thức ăn, đây coi như là tôi đối với tốt sao”

      giúp tôi tưới nước, giúp tôi bón phân, còn giúp tôi bắt côn trùng. Trước ở chỗ người đàn ông kia, nửa tháng ta có tưới nước, tôi thiếu chút nữa chết, nhờ cứu sống . Còn nữa…, tôi nhớ tôi là do mua, tôi là của .”

      Mạc Dao Dao im lặng triệt để, vị này đừng xem bộ dạng chịu ngược, ra tài ăn còn tốt hơn nhiều so với mình, thế nào đều lại ta. Mình thuyết phục ta được, mà cũng đừng nhìn vẻ ngây ngốc của ta, dù sao cũng là quái, mình thế nào cũng có biện pháp đuổi người .

      Cuối cùng chỉ có thể thỏa hiệp: “ muốn sống ở chỗ này sao, nhưng có thể biến trở về thành cây Vạn Niên Thanh hay ? có biết độc thân như tôi cả ngày nhìn thấy đàn ông khỏa thân là áp lực rất lớn.”

      “Tôi vừa mới biến thành hình người, nếu dùng hình người tu luyện, pháp lực quay ngược lại, dễ bị Tẩu Hỏa Nhập Ma.”

      “Vậy. . . . . .” Mạc Dao Dao dứt khoát ra lời, chuyện này đổi cho bất kỳ ai đều biết nên làm cái gì bây giờ cho tốt cả.

      Đuổi , đuổi ; thuyết phục , lại người ta, quái như ta nếu muốn mình cũng chả có biện pháp nào.

      Mạc Dao Dao cắn răng cái, tung tuyệt chiêu cuối cùng: “Hai hôm nữa phong tôi mời người thuê chung, cũng biết tôi vừa mới thất nghiệp, đỉnh đầu tương đối chặt, nếu có người có thể giúp tôi chia sẻ tiền thuê phòng, tôi giảm bớt ít áp lực. Chỉ là ở đây tôi nhất định mời được con thuê chung, trừ phi đóng tiền thuê phòng, ta mới để cho ở!”

      ra đây cũng là có biện pháp trong biện pháp, chủ yếu Mạc Dao Dao nhận thấy mặc dù Vạn Niên Thanh tuy rằng xấu, nhưng vẫn là quái thích giảng đạo lý quái, ta thích giảng đạo lý, vậy dùng làm khó ta, như vậy Vạn Niên Thanh coi như có tài ăn khá hơn nữa cũng còn biện pháp, đây là thắng hùng biện.

      Ai ngờ được Vạn Niên Thanh : “ phải là tiền sao? chờ.”

      xong người thấy bóng, Mạc Dao Dao cả kinh, tiểu tử này quấn ga trải giường mà ra ngoài chứ?

      Tác giả có lời muốn :
      Thay vì này là Mạc Dao Dao dạy M Hoa , bằng là Vạn Niên Thanh thành công dạy dỗ Mạc Dao Dao thành vị nữ vương chính hiệu.

    2. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 6: MUA ĐỒ


      Mạc Dao Dao trong phòng đứng ngồi yên Vạn Niên Thanh lắc thân cái chạy trở về. Trước sau cũng chỉ khoảng nửa tiếng, lúc ta trở về khỏa thân, trong tay cầm ga trải giường, vừa mở ra bên trong tất cả đều là giấy bạc mệnh giá 100 đồng.

      Máu toàn thân Mạc Dao Dao chảy ngược hết lên, cho dù là ai nhìn thấy bên trong ga trải giường của mình có gần trăm vạn tiền mệnh giá lớn đều máu chảy ngược. tiến lên nhìn, thấy mỗi cọc đều mới, theo bản lãnh phân biệt tiền giả của đây tuyệt đối là tiền .

      Ngẩnh mạnh đầu lên nhìn vẻ mặt tranh công của Vạn Niên Thanh : “Tiền này từ đâu ra?”
      phải là động lòng, chẳng qua là quỷ dị quá mức, đây phải là do ta dùng pháp lực biến ra chứ.

      Vạn Niên Thanh đắc ý : “Muốn tiền cũng dễ thôi, bên trong máy rút tiền là có. . . . . .”

      Máu toàn thân Mạc Dao Dao đông lại: “Làm sao lấy được?”

      “Vừa thân, làm phép. . . . . .”

      “Vạn Niên Thanh, mau chóng thân mang tiền trở lai, nếu tôi ôm chậu hoa vào chùa, tiêu diệt kiếp quái ATM của !” lần đầu tiên Mạc Dao Dao tức giận như vậy, tiếng kêu vô cùng lớn, Vạn Niên Thanh run run, vội vàng ôm tiền lại chạy ra ngoài.

      Nâng trán tựa vào sô pha, chút sức lực toàn thân cũng còn. Vạn Niên Thanh này nếu ai dạy dỗ cho tốt, về sau biết biến thành bộ dạng gì nữa. Cũng đúng, quái vừa thành hình, ta biết cái gì.

      Chẳng qua Mạc Dao Dao quên mất chuyện, cả ngày theo xem ti vi lwn mạng mà biết được thịt nạc với cả chất bảo quản, làm sao Vạn Niên Thanh biết máy từ máy rút tiền tự động là được lấy? Đợi sau khi nhớ tới chuyện này Vạn Niên Thanh cũng sớm đổ thừa , ôm hông của : “ làm như vậy, phải em đem người có đồng nào như đuổi ? Đừng nghĩ là lúc đó sống chết với em chịu , ra câu của em cũng cự tuyệt được, chỉ cần câu bảo biến mất, biến mất trước mặt em.”
      Mạc Dao Dao búng móng vuốt sói ngừng sỗ sàng của Vạn Niên Thanh, véo lỗ tai : “ ra đen tối như vậy!”

      “Ai u ai u, lỗ tai lỗ tai, đúng đúng! Đừng như vậy, dùng lực thêm chút, đủ đau.”

      Dĩ nhiên, những thứ này đều là sau này, Mạc Dao Dao bây giờ đau đầu nên xử trí Vạn Niên Thanh như thế nào.
      -
      Sau khi quay lại, Vạn Niên Thanh quỳ mặt đất, dám nhìn Mạc Dao Dao mặt đen, lần này là Mạc Dao Dao chủ động để cho ta quỳ , nửa điểm cũng thể qua loa.

      “. . . . . . Từ xưa tổng hợp lại, tiền, là phải tự mình kiếm! Hiểu chưa?” Mạc Dao Dao vừa thông suốt thao thao bất tuyệt, rốt cuộc giải thích cho Vạn Niên Thanh tại sao phải dựa vào hai tay của chính mình sáng lập tài phú, mà phải dùng pháp lực đánh cắp đồ vật.

      Vạn Niên Thanh gật đầu liên tục: “Dao Dao, dám nữa.”

      Mạc Dao Dao nửa ngày cũng mệt mỏi, duỗi tay ra: “Nước.”

      Vạn Niên Thanh lập tức đem cái cốc khay trà đưa tới, phục vụ tận nơi.

      “Như vậy , lát ra ngoài với tôi chuyến, mua hai bộ quần áo trước, tiền coi như tôi cho mượn, đợi khi nào làm việc kiếm tiền rồi trả tôi.”

      “Ừ, nhất định trả em.”

      Tại sao? Tại sao thất nghiệp như còn phải cho người khác vay tiền? Người cần tiếp tế là có được ?

      Chẳng qua có cách nào, ai bảo Vạn Niên Thanh thể biến thứ từ hư vô ra được. Ai bảo thể chịu được mình và người đàn ông khỏa thân ở chung, chỉ có thể uất ức túi tiền thôi

      Trước hết để cho Vạn Niên Thanh mặc bộ quần áo chuẩn bị cho Triệu Ngộ Minh kia, ra dáng người của đẹp hơn so với Triệu Ngộ Minh, bộ quần áo này mặc vào hơi chút.

      Vạn Niên Thanh luôn mỉm cười nhíu nhíu mày hiếm thấy: “ thích quần áo này.”

      Mạc Dao Dao dừng lại: “Tôi cũng thích, chờ mua mới rồi ném .”

      Cáo biệt cùng quá khứ, chính là đơn giản như vậy.

      Xách túi xách lên ra ngoài dạo phố cùng Vạn Niên Thanh, cho dù thế nào, mang theo trai đẹp dạo phố vẫn rất có mặt mũi, Mạc Dao Dao cảm thụ ánh mắt hâm mộ ghen ghét xung quanh, tính hư vinh bành trướng vô cùng.

      Phải mua áo lót trước, ít nhất cũng phải mua quần lót. Nếu lát thử quần. . . . . .
      Được rồi, vượt quá tưởng tượng.

      nam nữ mua áo lót là chuyện rất mập mờ, Mạc Dao Dao biết nhưng là thể cùng với Vạn Niên Thanh, ai bảo ta ồn ào phải chọn.

      chọn. Liếc mắt nhìn vô số quần lót, Vạn Niên Thanh lớn có thể đoán chính xác, chẳng qua là cái màu sắc. . . . . .

      Thê thảm nỡ nhìn.

      Xanh biếc, xanh thẫm, xanh lục. . . . . .

      Vì sao nhà thiết kế quần lót lại tạo ra loại quần lót màu sắc như vậy? Vạn Niên Thanh cầm cái: “Dao Dao, muốn mấy cái này.”

      Mạc Dao Dao nhắm mắt cầm quần lót tới quầy thu tiền, nhân viên thu ngân kinh ngạc tính tiền giữa ánh nắng.

      mất mặt. Đây mới chỉ là bắt đầu, chuyện mất mặt hơn nữa vẫn còn ở phía sau.

      “Chúng ta mua quần áo, về phía trung tâm thương mại Ngũ Kim làm gì?” Mạc Dao Dao lạnh lùng .

      muốn thanh sắt. . . . . .”

      “Bác bỏ!”

      “Ra ngoài ra ngoài ra ngoài! Đem đồ cầm trong tay để xuống!”

      “Ngọn nến nhiệt độ thấp nhiều. . . . . .”

      “Bác bỏ!”

      “Bỏ quyển sách tay xuống cho tôi!”

      “Tôi muốn tăng thêm chút kinh nghiệm. . . . . .”

      cần phải tăng kinh nghiệm thêm nữa!”

      Cuối cùng Mạc Dao Dao mau chóng mệt lả, ngồi ở khu nghỉ ngơi trung tâm thương mại uống cola, bước cũng được.

      Vạn Niên Thanh ở bên cạnh , tội nghiệp : “Dao Dao, em đừng tức giận. . . . . .”

      “Vạn Niên Thanh, có thể go out rồi !”

      -
      Cuối cùng đem người kéo vào cửa hàng bán quần áo, Mạc Dao Dao có tí sức lực nào giúp tay chọn quần áo, túm cái ghế ngồi xuống, vung tay lên: “Tự chọn , 200 trở xuống, được nhiều hơn.”

      vào cửa hàng vốn nổi tiếng giá rẻ, 200 đồng vẫn có thể mua được hai bộ, dù sao cái T-shirt cũng đến 59 đồng đỏ thẫm đấy.

      ngoài dự đoán, Vạn Niên Thanh cầm lên cái T-shirt xanh biếc xanh biếc, lại chọn cái quần dài xanh lục xanh lục, dưới mắt giống như thấy quỷ của nhân viên bán hàng vào phòng thay quần áo.

      Mạc Dao Dao lấy tay nâng trán, chờ Vạn Niên Thanh đẩy cửa phòng thay quần áo ra, nỡ nhìn kết quả thảm được công bố.

      Sau khi Vạn Niên Thanh vừa ra khỏi cửa, Mạc Dao Dao ngây người, chỉ có ngây người, ngay cả nhân viên bán hàng cũng choáng váng.

      Chưa bao giờ thấy ai có thể mặc màu xanh biếc tự nhiên như vậy, có khí chất như vậy, giống như ta trời sinh nên mặc quần áo màu màu xanh lá cây, ta với loại màu sắc này vô cùng thích hợp.

      Màu xanh biếc là màu sắc rất khó phối hợp, xanh thẫm còn được, càng là màu xanh biếc càng có vẻ chói mắt, khó coi, nhất là xanh biếc cả người.

      Nhưng loại màu sắc này mặc ở người Vạn Niên Thanh so mới vừa rồi sơ mi cùng quần âu thẳng tắp kia càng thêm xa hoa tuấn. Mặc bộ quần áo này vào, khí chất cả người cũng thay đổi, trở nên tinh thần phấn chấn.

      Nhân viên bán hàng cũng : “Tiên sinh, , bộ quần áo này rất thích hợp với , tôi chưa bao giừo thấy người nào có thể mặc cả cây xanh biếc ra được hiệu quả như vậy, như vậy bây giờ cũng có thể đài truyền hình.”

      Lúc ta , mặt chân thành, coi thường lúc đầu sớm biến mất, mặt tràn đầy thán phục.

      Vạn Niên Thanh giống như hiến tặng vật quý chạy đến trước Mạc Dao Dao: “Dao Dao, đẹp trai ?”

      tay Mạc Dao Dao đẩy dán tới quá gần ra: “Bao nhiêu tiền, nếu hơn 200 nhìn đẹp hơn nữa cũng mua.”

      T-shirt là 59 đồng, quần 89 đồng, chất vải đều là loại tốt, đáng tiếc màu này bán được.

      Mạc Dao Dao thấy mất nhiều tiền lắm, lại tới hàng vỉa hè mua cái áo tay cộc xanh lá cây, quần short xanh lá cây, cuối cùng Vạn Niên Thanh lại chọn bộ quần áo màu lam quần áo, nghe trừ màu xanh biếc thích nhất màu lam, bởi vì vừa ngẩng đầu là có thể thấy bầu trời xanh thẳm bao la.

      Hai người thắng lợi trở về, túi lớn túi trở về nhà, nhưng cũng tiêu quá nhiều tiền, dù sao Mạc Dao Dao đều chọn cửa hàng tiện lợi mua.

      Vừa vào cửa Vạn Niên Thanh móc ra cái dây lưng trong túi: “Mới vừa rồi lúc mua quần, nhân viên bán hàng tặng . . . . . .”

      còn chưa dứt lời dây lưng bị cướp , trực tiếp ném vào trong thùng rác.

      làm cơm, tôi đói bụng.” Mạc Dao Dao vung tay lên, nằm ở giường, sai khiến Vạn Niên Thanh giống như sai bảo người làm.

      Vạn Niên Thanh vội vàng chạy nấu cơm, ban ngày phơi ánh nắng mặt trời đương nhiên là đói bụng , nhưng Mạc Dao Dao sau khi ăn sáng xong cũng chưa ăn cái gì, sau ngày dạo cũng mệt lả.

      Mơ mơ hồ hồ nằm ở giường, nghe tiếng chuông cửa vang lên.

      Đói bụng cộng với mệt mỏi, Mạc Dao Dao lười đầu ngón tay cũng muốn động, mà Vạn Niên Thanh giơ cái muỗng chạy ra mở cửa.

      người đàn ông đứng ở ngoài cửa, vừa định nhấn chuông cửa lần nữa cửa chợt mở ra.

      Về nhà xong bảo mặc quần áo thoải mái nên cởi ra chỉ còn lại cái quần đùi, Vạn Niên Thanh giơ cái muỗng đứng ở trước mặt người đàn ông trợn mắt há hốc mồm.

      Mạc Dao Dao chợt từ giường nhảy dựng lên, vì sao có thể để cho Vạn Niên Thanh mở cửa!

      Tác giả có lời muốn :
      Mạc Dao Dao từ từ bước lên con đường trở thành nữ vương
      “Vạn Niên Thanh, mau chóng thân mang tiền trở về, nếu tôi ôm chậu hoa này vào chùa, tiêu diệt cái kiếp quái ATM của !” lần đầu tiên Mạc Dao Dao tức giận như vậy, tiếng kêu lớn vô cùng, Vạn Niên Thanh khẽ run rẩy, vội vàng ôm tiền chạy ra ngoài.
      Nâng trán tựa vào ghế sa lon, toàn thân chút hơi sức cũng có. Vạn Niên Thanh này nếu được người tốt dạy bảo, về sau biết biến thành cái hình dáng gì. Cũng đúng, quái vừa mới thành hình, ta biết cái gì.
      sabera.tranSnow thích bài này.

    3. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 7: DIỆP TU

      Người tới là Diệp Tu, bạn bè của Triệu Ngộ Minh, bạn học của Mạc Dao Dao.

      Diệp Tu cùng Mạc Dao Dao quen biết là ở năm thứ nhất, lần đầu tiên sinh viên “Kỹ viện” và Học viện Công nghệ sinh học cùng nhau tổ chức vũ hội. “Kỹ viện: gồm có khoa máy tính và học viện kỹ thuật, bởi vì tất cả mọi người trong viện đều là hòa thượng, từng người bị bức thiếu chút nữa muốn làm nam kỹ, vì vậy gọi tắt học viện máy tính, gọi đùa ”Kỹ viện”.

      Trong lòng Diệp Tu tình nguyện tới tham gia vũ hội, bởi vì phần lớn Học viện công nghệ sinh học cũng đều là con trai, vì sao hai học viện hòa thượng lại muốn tổ chức vũ hội với nhau, đây là chuyện mà Diệp Tu thủy chung cũng muốn biết, chẳng lẽ người tổ chức muốn hòa thượng với hòa thượng bọn họ trong lúc đó xảy ra JQ ai biết?
      Mặc dù tình nguyện, nhưng Diệp Tu vẫn , rồi cứ như vậy biết Mạc Dao Dao.
      Năm ấy Mạc Dao Dao năm nhất, Diệp Tu năm thứ hai đại học, và Triệu Ngộ Miinh ở cùng đống hòa thượng nhìn thấy là hấp tấp chạy tới chuyện, lúc ấy Diệp Tu còn nhớ câu đầu tiên với Mạc Dao Dao: “ như bạn lại học về công nghệ sinh học? Cho dù học cũng nên học trường chúng ta, mặc dù danh tiếng trường chúng ta nhưng vẫn bằng đại học C đâu.”

      Lúc ấy mặt Mạc Dao Dao bi phẫn: “Nguyện vọng đầu tiên của tôi trung tuyển nên bị đẩy tới chỗ chế thuốc này!”

      Lúc ấy Diệp Tu nhìn gương mặt Mạc Dao Dao khóc ra nước mắt, trong nháy mắt liền rung động rồi, cũng biết rung động vì vẻ mặt của Mạc Dao Dao hay ràng là rung động vì cái khí nghẹn khuất đó.

      Đến nay Diệp Tu vẫn còn nhớ ngày hôm đó ca hát là chính trong vũ hội, đám tiểu tử dáng dấp thẹn với người đời lên sâu khấu giày vò màng nhĩ, còn nhớ ngày hôm đó Triệu Ngộ Minh hát bài”Quang Huy Tuế Nguyệt” ngay tại chỗ trở thành ca khúc được mọi người thích giữa đám rú lên – lồng lộn. Kinh điển là kinh điển, cho nên hai tháng sau Mạc Dao Dao trở thành bạn của Triệu Ngộ Minh , mà vẫn độc thân tới hôm nay cho tới khi Triệu Ngộ Minh và Mạc Dao Dao chia tay.

      thích Mạc Dao Dao , nhưng thể tranh được Triệu Ngộ Minh. thể ngày ca khúc Beyond kinh điển hôm đó thắng được kỹ thuật nhảy của , quả nhiên kinh điển chính là kinh điển.

      Mà bây giờ Mạc Dao Dao độc thân rồi, lại có cơ hội.

      cũng tới ủi Mạc Dao Dao trước rồi nhân cơ hội mà nhảy vào, bởi vì hiểu Mạc Dao Dao, nương này tính khí bướng bỉnh. Mới vừa chia tay cùng Triệu Ngộ Minh, lúc này để cho người khác nhìn thấy bản thân mình yếu đuối, chỉ ngẩng đầu nối tôi quan tâm. Cho nên Diệp Tu đợi hơn tuần lễ, ngày hôm qua nhận được điện thoại của AMY Mạc Dao Dao thất nghiệp, biết thời cơ của mình đến, lúc này đột nhiên đến tập kích, Mạc Dao Dao có ở nhà cũng quan hệ. cách khác ở nhà còn tốt hơn, bởi vì Mạc Dao Dao sau ngày tìm việc, trở về nhà thấy trước cửa nhà có người đợi nhất định vô cùng cảm động.
      Chiêu thừa dịp yếu đuối mà tấn công này ai cũng biết, chẳng qua Diệp Tu nghĩ tới tình huống trước mắt thành như vậy.

      người đàn ông dáng vóc người mẫu, thân cởi trần, mặc quần đùi xanh biếc, cầm cái muỗng mở cửa, nhìn hỏi: “ tìm ai?”

      Diệp Tu đột nhiên phát câu lưa hành internet, dùng để miêu tả tâm trạng của lúc này còn gì tốt hơn —— xuyên qua ở khắp mọi nơi.

      ho tiếng để che giấu bối rối của mình: “Xin hỏi đây là nhà của Mạc Dao Dao phải ? Tôi nghe ấy dọn nhà.”

      câu tiếp theo của người đàn ông cởi trần cắt đứt tất cả cảm tưởng của : “Dao Dao, có người tìm em.”

      Lúc này Mạc Dao Dao từ giường nhảy dựng lên vội vàng chạy tới cửa, vừa thấy là Diệp Tu, khóc ra nước mắt. tát cái xuống người Vạn Niên Thanh: “Ai cho mở cửa, nấu cơm của .”

      Trong lòng gấp gáp, trực tiếp vỗ vào ngực Vạn Niên Thanh, phát ra tiếng “Bộp” .

      Vạn Niên Thanh đứng yên , với Mạc Dao Dao : “Dao Dao, đánh lại cái , luôn .”

      Mạc Dao Dao cảm giác đầu mình bây giờ phải đầy hắc tuyến rồi, mà là trương phồng lên.

      Diệp Tu trước hết tỉnh trí lại, cố gắng thoải mái cười cười: “Dao Dao, mời vào trong sao?”

      “Vào !” Mạc Dao Dao gì cũng phải mời người vào trước tiên rồi sau, tình huống thế này cũng thích hợp đứng ngẩn người ở trước cửa.

      Lúc này Vạn Niên Thanh cũng hét lên tiếng kinh hãi: “Sườn của tôi!” xong cũng chạy vọt vào phòng bếp.

      Mạc Dao Dao thấy rồi, hơi hơi nhàng thở ra, đầu óc trống rỗng, suy nghĩ giải thích với Diệp Tu như thế nào.

      Ai ngờ Diệp Tu ngồi ở ghế sa lon, cũng tới chuyện của Vạn Niên Thanh , mà : “Ngày hôm qua Ami cho biết chuyện của em gần đây tốt lắm, tới xem chút có gì cần giúp tay. Còn nữa, công ty bọn thiếu nghiệp vụ viên, hai ngày nữa tuyển dụng, với người phòng Nhân có chút quen biết, em có muốn thử chút ?”

      Quả chính là mưa đúng lúc, Mạc Dao Dao gật đầu liên tục. Nhân viên nghiệp vụ là cái gì? cách thẳng thừng cũng là tiêu dùng, chỉ là phải thường công tác, ở bên ngoài chạy tới chạy lui , nhưng mà đối với Mạc Dao Dao bây giờ mà , có công việc so cái gì cũng hơn, dù sao còn có đóa hoa cần mặc quần áo phải nuôi!

      “Diệp Tử, vậy cũng đạt được đến trình độ nào đó.” Mạc Dao Dao cười, sau đó phát mình quá kích động, thậm chí quên pha trà cho người ta.

      uống gì? Hồng Trà, trà xanh, cà phê, cola?” Nhà chỉ có những thứ đồ này, cola là chính mua, cà phê là Ami lúc tới chỗ này nhét vào đây, Hồng Trà trà xanh là lần trước mẹ tới vội nhét vào trong ngăn kéo .

      “Khách khí với làm gì, khát.” Diệp Tu tùy ý khoát khoát tay, hôm nay tới để uống trà .

      Thế nhưng thanh truyền tới đúng lúc: “Trà đến rồi!”

      ly trà xanh mới pha đặt lên bàn, Diệp Tu thể lần nữa nhìn thẳng vào cái người đàn ông cởi trần này thoạt nhìn hình như có quan hệ rất thân mật với Mạc Dao Dao.

      Mạc Dao Dao che mặt, biết nên làm gì bây giờ.

      “Dao Dao, giới thiệu cái?” Diệp Tu cắn răng nặn ra mấy chữ này, vẻ nhẫn tâm kia giống như là muốn đem lợi cắn nát.

      “Chuyện này. . . . . .” còn chưa nghĩ ra.

      Nhưng có người nghĩ xong, Vạn Niên Thanh ôm lấy cánh tay Mạc Dao Dao, tựa đầu lên vai , giọng điệu sợ hù dọa chết người : “Tôi được Dao Dao mua về.”
      Tôi giết! đầu Mạc Dao Dao bắt đầu đùng đùng bốc lên nhiệt khí, tia laser trong mắt chỉ chưa khiến Vạn Niên Thanh chết cháy thôi.

      Diệp Tu cũng kinh hãi, chỉ vào Vạn Niên Thanh ra lời.

      “Vạn Niên Thanh, có thể get out rồi !” Mạc Dao Dao cắn răng đẩy người vào phòng bếp, trở lại hướng về phía Diệp Tử cười khan.

      “Diệp Tử. . . . . . À. . . . . . Chuyện này. . . . . . Hiểu lầm, là hiểu lầm.” Mạc Dao Dao á khẩu nửa ngày cũng được ra cái gì, tại đầu óc lờ mờ phát giác ra, căn bản là nghĩ ra cớ gì.

      Diệp Tu nhìn vẻ mặt Mạc Dao Dao kia, hơn nữa dáng vẻ ấp a ấp úng, càng thêm đem lời của Vạn Niên Thanh cho là . Lòng tràn đầy bi thương, phải mình tới chậm chứ? Sớm hơn hai ba ngày người được mua đúng là !

      Mạc Dao Dao nếu biết ý nghĩ Diệp Tu lúc này, đoán chừng trước tiên đẩy ra ngoài cửa, cũng câu: “Diệp Tử, cũng có thể out rồi.”

      Gần đây với cái từ out này rất có duyên phận.

      Diệp Tu gật gật đầu : “ biết, em muốn thuê ta để trêu tức Ngộ Minh, giống như mấy hôm trước em đưa cái hòm tới nhà cậu ấy đó.”

      nhìn Mạc Dao Dao đầy mặt mong đợi, chỉ chưa kêu lên mấy câu “Đồng ý đồng ý , van cầu em đồng ý ” như vậy.

      Diệp Tu tìm cho Mạc Dao Dao lý do hợp lý, tại cũng để ýe xem lý do này vô sỉ như thế nào, bị người chửi bới nhân phẩm thế nào, liên tục gật đầu ngừng, rốt cuộc nghĩ được nên cái gì: “Ai! với nhé, Diệp Tử. Trước ta cái hòm đồ kia là em vô tâm, chẳng qua muốn có liên quan, vẫn tiếp tục nhìn thấy quá khứ, nghĩ tới lại đúng lúc ta ở cùng với tiểu cán bộ cao cấp, nếu phải cho em biết, em đều biết trước khi chia tay ta ở cùng với tiểu cán bộ cao cấp kia.”

      Diệp Tu lại gần: “Trước kia em biết?”

      Lúc này lời của Mạc Dao Dao là , giọng cũng trầm xuống, mặt bi phẫn : “Em mà biết trước lúc hai người bọn em chia tay ta bắt cá hai tay, kẻ đá người khác phải là ta mà là em!”

      Vẻ mặt giọng vẫn giống như cái câu kia năm đó “Chuyên ngành đầu tiên tôi trúng tuyển bị điều tới chỗ chế thuốc này” , Diệp Tu vui lên, đây phải là Mạc Dao Dao biết sao, tâm cũng thả xuống nửa. biết Mạc Dao Dao cố chấp, thích chính là thích , đối với tình cũng rất cố chấp, tuyệt đối có tình. Cho nên cái loại chuyện mua người giải quyết này cũng có khả năng tin tưởng.

      Vì vậy vỗ đùi: “Tìm cậu ta làm gì, còn lãng phí tiền, trước mặt em phải có người rồi sao? với tiểu tử Triệu Ngộ Minh tiểu tử kia là và em sớm ở cùng chỗ, để mặt cậu ta cũng đen thui.”

      Mạc Dao Dao lắc đầu: “, chuyện này em nghĩ tới nghĩ lui cũng được đâu.”
      Diệp Tu liếc mắt về phòng bếp cái, đến gần Mạc Dao Dao , thấp giọng : “Tiểu tử này có vấn đề chứ? Coi như là làm chuyện như vậy, ăn mặc như vậy cũng quá. . . . . . Còn tới lui, được.”

      Lúc này đầu óc Mạc Dao Dao tỉnh táo, lời cũng thuận: “ ra ta cũng làm như thế, chỉ là thân thích phương xa của em, vốn bị ngược đãi, suýt chút nữa bị người ta dùng quần áo dìm chết, cho nên bình thường dám mặc quần áo vào.”

      may là, may là bạn trai trong lòng Ami là nhà cố vấn, Ami vì hiểu biết tâm lý nhân loại, đặc biệt cầm quyển sách tới xem, có chuyện gì còn cho biết số trường hợp đặc biệt. Mạc Dao Dao nhớ có trường hợp như vậy, thuận miệng bịa ra.
      Diệp Tu khẩn trương hơn: “Tâm lý cậu ta có vấn đề em còn để cho cậu ta ở trong nhà em? Còn thuê cậu ta?”

      ra cũng giống như em vừa , em nghĩ là nếu hôm nào đó gặp phải Triệu Ngộ Minh và tiểu cán bộ cao cấp kia mình có bạn trai, như vậy đỡ phải xấu hổ lúng túng. Ai ngờ đến em vừa nhắc tới cậu ta liền theo lên đây, là em cho cậu ta mượn chỗ ở cậu ta giúp em. Ở chỗ em vừa vặn có phòng để , trước để cho cậu ta ở hai ngày.”

      được! Cậu ta và em ở cùng nhau sao em yên tâm được?” Diệp Tu đem đầu lắc như lắc trống: “Ý thức an toàn quá thấp! được giúp em tìm chỗ cho cậu ta .”
      Mạc Dao Dao cười lạnh: “Yên tâm, cho dù vài người như cậu ta cũng có lá gan đó.”
      Giọng kia, nụ cười kia, động tác kia, chính là Từ Hi thái hậu!

      Diệp Tu lại bối rối, đây là Mạc Dao Dao mà quen sao? Vì sao mới vài ngày gặp, trước sau lại chênh lệch lớn như vậy?

      Tác giả có lời muốn : Diệp Tử đáng thương. . . . . .
      Dao Dao gần đây từng bước phát triển thành nữ vương
      Snow thích bài này.

    4. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 8: HIỀN PHÁP TẠM THỜI


      Hai người hàn huyên lát, Diệp Tu thấy thời gian cũng còn sớm, với Mạc Dao Dao: “Ăn cơm ? mời khách, coi như là ăn mừng em thất nghiệp.”

      Mạc Dao Dao cảm thấy đời này vì sao lại kết bạn với mấy người chuyện như vậy, vì sao thất nghiệp tất cả đều hai chạy tới ăn mừng vậy?

      lúc định trả lời Vạn Niên Thanh chạy tới : “Dao Dao, làm cơm xong rồi, sườn kho tàu, cá dấm chua Tây Hồ, còn có món cá xào dưa chuột, còn đâu nữa?”

      Diệp Tu bắn ánh mắt tựa dao găm về phía Vạn Niên Thanh, người này còn cố tình vô tri vô giác mà : “Vị này có muốn lưu lại cùng ăn hay ?”

      Diệp Tu vừa định , nhưng vừa nhìn thấy người Vạn Niên Thanh kia, trong lòng cũng thoải mái, lời xoay chuyển: “Cũng tốt, nghe tên món ăn của của cậu tôi cũng thèm.”

      ra tại Mạc Dao Dao ước gì Diệp Tu nhanh lên sau đó phải mấy lời kịch với Vạn Niên Thanh cho tốt, ai ngờ Diệp Tu . Hơn nữa chủ nhà như có quyền lên tiếng, hai người đàn ông vứt sang bên trực tiếp trao đổi.

      Diệp Tu nhìn chằm chằm Vạn Niên Thanh : “Cậu có thể mặc bộ quần áo vào ?”

      Vạn Niên Thanh nhìn chằm chằm bằng đôi mắt vô tội: “Sao vậy? Thân thể của tôi khiến tự ti sao?”

      Mắt Mạc Dao Dao thấy hơi nước đầu Diệp Tu cũng giống với mình lúc đầu vậy, Vạn Niên Thanh phải M run? ràng là run S làm cho trong lòng người ta tạo thành áp lực vô hình !

      Diệp Tu gật đầu: “Đúng, tôi tự ti, cậu mặc vào .”

      Mạc Dao Dao nâng trán, xong rồi, Diệp thiếu gia, mời tự do . . . . . .

      Quả nhiên Vạn Niên Thanh đem món ăn cuối cùng đặt lên bàn, dùng khăn lông lau tay chút: “ sao đâu, tôi tự ti là được.”

      “Cậu ảnh hưởng tới bộ mặt thành phố.”

      “Vậy sao? Tôi nghe cái gì đẹp đều phải lộ ra cho người khác nhìn.” Ánh mắt Vạn Niên Thanh thủy chung đều là vô tội như vậy.

      Mắt Mạc Dao Dao thấy Diệp Tu tức giận muốn bốc khói rồi, chừng lát phòng phải bùng phát Thế Giới Đại Chiến rồi, vội vàng chạy lên trước tay tóm lại Vạn Niên Thanh đẩy mạnh phòng ngủ: “Mặc quần áo của vào, mặc out cho tôi.”

      cho là mình làm rất chính xác, biết Diệp Tu sau lưng cũng muốn giết người, Mạc Dao Dao đem Vạn Niên Thanh đẩy mạnh vào phòng ngủ của mình!

      Rốt cuộc mặc bộ quần áo màu xanh biếc ra ngoài, Diệp Tu vốn là muốn cười nhạo người này, nhưng mà cười nổi, bởi vì Vạn Niên Thanh quá đẹp trai xuất chúng rồi, thân T-shirt cùng với quần bình thường, lại còn là cái loại màu sắc như thế, tại sao người này thoạt nhìn lại đẹp trai bức người đến thế? Giống như mặc quần áo này là thiết kế cho cậu ta vậy.

      Ngồi yên vị ghế, Vạn Niên Thanh dẫn đầu cầm đũa lên, gắp miếng sườn bỏ vào trong bát Mạc Dao Dao: “Dao Dao, nếm thử chút tay nghề của .”

      Mạc Dao Dao dám nhìn ánh mắt Diệp Tu đối diện, vùi đầu vào trong bát, cho là như vậy có thể giấu mặt sau cái bát.

      Diệp Tu cố gắng nhìn Vạn Niên Thanh, cũng gắp miếng sường, cho vào miệng nếm thử, nhất thời cảm giác có nguy cơ. Thức ăn này làm ăn quá ngon, người lại quá đẹp trai, chỉ bằng hai thứ này là có thể áp đảo vô số , huống chi lúc này tình cảm của Mạc Dao Dao còn trống , rất dễ dàng nhân lúc yếu đuối và tiến vào.

      Theo ý Vạn Niên Thanh nhất định là rắp tâm bất lương , nhưng bộ dạng Mạc Dao Dao xem ra giống như là kết giao cùng Vạn Niên Thanh, lại càng giống như bản thân mình bắt đầu suy nghĩ tới quan hệ cùng với cái chủng loại kia….

      Vạn Niên Thanh đối với Mạc Dao Dao là lòng dạ, Diệp Tu dùng trực giác phái nam nhận ra được chuyện này. Nhưng Mạc Dao Dao cũng giống như vậy, ánh mắt nhìn Vạn Niên Thanh là loại ánh mắt ước gì người này nhanh chóng biến mất, rất bất đắc dĩ cũng rất bi phẫn.

      Cho nên đem Vạn Niên Thanh lý giải là kẻ bất đắc dĩ Mạc Dao Dao rất muốn bỏ rơi nhưng cách nào bỏ rơi.

      Trực giác của Diệp Tu rất chính xác, mặc dù đoán được thân phận của Vạn Niên Thanh, nhưng có thể thấy ràng quan hệ giữa hai người, vẫn còn có cơ hội.
      Ăn cơm xong đặt danh thiếp vào tay Mạc Dao Dao, để cho ngày mai phỏng vấn.
      Vừa ra khỏi cửa gọi điện thoại cho AMY: “Ami, mấy hôm nay buổi tối cậu có phải trực ? Nếu tới nhà Dao Dao ở mấy ngày ? Mình sợ ấy mình nghĩ lung tung.”

      Ami ở bên kia điện thoại cười đến run rẩy hết cả người: “Được đấy Diệp Tử, bắt đầu ra tay? Thảo này mấy năm nay cậu tìm được bạn , chị đây ủng hộ cậu. Tối nay chị phải tìm Dao Dao thổi gió bên gối, chỉ là cẩn thận tỷ cùng Dao Dao bách hợp cậu cso phần đâu.”

      sao, nệu cậu và Dao Dao bách hợp, tớ tìm người đàn ông của cậu làm đam mỹ, cùng là mọi người lưu lạc chân trời” Quen biết Ami nhiều năm, Diệp Tử cũng biến thành miệng lưỡi bén nhọn. coi trọng Mạc Dao Dao lâu bị Ami phát , mỗi ngày đều hướng về phía cười hiểm, làm cho đoạn thời gian trước bị Ami vơ vét tài sản ít, cuộc điện thoại của Ami liền biến thành thân culi, bị lấn áp tròn năm, khổ sở vô cùng.

      Để điện thoại xuống bước chân thoải mái bước , có Ami ở đây, cũng cần lo lắng Vạn Niên Thanh đó! chừng cặp mắt sắc bén kia của Ami có thể nhìn ra quan hệ giữa Mạc Dao Dao cùng người đàn ông này .
      -
      Diệp Tu vừa Mạc Dao Dao liền lập tức ngồi ở ghế sa lon tựa như Lão Phật Gia, Vạn Niên Thanh quỳ gối mặt đất, thỉnh cầu Mạc Dao Dao đạp mình, Mạc Dao Dao để ý tới.

      “Ai cho mở cửa? Biết mình là thân phận gì ? Về sau có người tới liền trở về ở trong chậu hoa cho tôi!” Mạc Dao Dao giận dễ sợ, nghĩ tới mấy lời kia hôm nay, biến thành thất tình đói khát, trong tình huống bất mãn mua người để giải quyết!

      “Nghe chưa! Về sau ai tới đều cho ra mở cửa, cho dù tôi có ở nhà đều phải giả bộ trong nhà ai, tôi ở nhà phải biến đổi trở về thành Vạn Niên Thanh ở trong chậu hoa. Tôi bất kể cái gì tu luyện hay tu luyện!” Mạc Dao Dao rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

      “Dao Dao sai lầm rồi.” thái độ Vạn Niên Thanh thành khẩn, cũng phát thề về sau cũng dám nữa, chẳng qua là lời thề của ta rất đáng đánh đòn: “Tôi thề, tôi thề mà lại giống như hôm nay nữa, Mạc Dao Dao vĩnh viễn đạp tôi đánh tôi!”

      siêu cấp uất ức, hết sức tình nguyện, giống như Mạc Dao Dao là để cho lấy tính mạng cha mẹ , tình nhân ra mà thệ, bộ dạng như thể cả nhà đều chết.
      Thấy thái độ tốt, Mạc Dao Dao cũng gần hết giận rồi, khoát tay chặn lại: “Hãy bình thân.”

      Ánh mắt Vạn Niên Thanh sáng lên: “Dao Dao, cơ hội tốt như vậy, đạp hai cái để hồi sinh .”

      “Vạn Niên Thanh, đứng dậy được phải ? đứng dậy tôi bao giờ đánh nữa!” Mạc Dao Dao uy hiếp vô cùng có sức năng.

      “Dậy, lập tức dậy!”

      Sau đó Mạc Dao Dao và Vạn Niên Thanh quy ước ba điều: thứ nhất, được ra thân phận quái của bản thân, cái này cần phải Vạn Niên Thanh cũng biết; thứ hai, hôm nay với Diệp Tử là bà con xa của mình, về sau chính là họ của , điều này Vạn Niên Thanh đáp ứng vô cùng vui mừng, còn biểu ca biểu muội nhà thân, được Mạc Dao Dao đánh; thứ ba, về sau cần phải có thói quen mặc quần áo, kể cả trong phòng, trừ phi mùa hè quá nóng khó chịu, nếu nhất định phải mặc bộ vào, điều này Vạn Niên Thanh có chút tình nguyện, nhưng vẫn đồng ý.
      Sau khi giải quyết xong tất cả, Mạc Dao Dao mở máy vi tính ra tìm kiếm tin tuyển dụng mới nhất, mặc dù Diệp Tử giúp tìm cái, nhưng lại phải do phụ trách, chẳng qua là cho cơ hội. Cho nên cũng đáng tin, nhất định phải có nhiều lựa chọn. ra hôm nay nên tìm nhưng bị Vạn Niên Thanh giằng co mất ngày. Lúc này Vạn Niên Thanh vẫn dính ở phía sau , yên lặng nhìn thông báo tuyển dụng, tỏ vẻ cũng muốn tìm hiểu chút chuyện tìm việc làm.

      Đến 11 giờ tối là đồng hồ sinh vật của Mạc Dao Dao, đóng laptop lại định cởi quần áo ngủ, lại phát Vạn Niên Thanh đầu tiên nằm ở giường, cánh tay mở ra, dùng cái tay khác vỗ vỗ tay cánh tay: “Gối nơi này.”

      “Mau cút về phòng vệ sinh cho tôi .”

      phải để căn phòng kia cho thuê sao?” Vạn Niên Thanh uất ức mà , tuy nhiên mặt hưng phấn, hết sức mong đợi nhìn về phía phòng vệ sinh phía trước.

      “Vạn Niên Thanh, vẻ mặt và giọng rất khớp.” Mạc Dao Dao liếc mắt, rốt cuộc làm gì?

      Vạn Niên Thanh tới gần Mạc Dao Dao, dè dặt từng li từng tí : “Dao Dao, mua cho cái cà vạt , về sau lúc bế quan tiện tay trói chặt tay vào. . . . . .”

      “Vạn Niên Thanh , có tin tôi nhốt trong phòng vệ sinh phơi đèn huỳnh quang cả ngày, uống chất bảo quản cả ngày ?”

      quay về.”

      Đúng vào lúc này chuông cửa nhà Mạc Dao Dao lại vang lên, Vạn Niên Thanh ở đó đôi mắt hạnh trợn tròn chạy vào bên trong chậu hoa, biến trở lại thành cây cảnh bé . Mạc Dao Dao mở cửa, Ami cười khach khách đứng ở ngoài cửa.

      “Thời gian dài như vậy cũng mở cửa, có phải trong phòng giấu đàn ông hay ?” Ami chính là Ami, mắt vẫn độc như vậy.

      Mạc Dao Dao lắc đầu, xin Ami vào cửa, bày tỏ mình có Kim ốc tàng kiều.

      Trong phòng ngủ Vạn Niên Thanh gió mà bay, thể tồn tại của mình. Mạc Dao Dao đưa Ami đến gần, hung hăng đạp hai cái, liền đàng hoàng lại.

      “Ami, muộn như vậy cũng gọi điện thoại.”

      “Cái này phải đến bắt gian sao, cũng may, cậu phản bội tớ, tối hôm nay gia thị tẩm ngươi.” Ami ngả ngớn sờ soạng cằm Mạc Dao Dao, động tác mười phần lưu manh.
      Vạn Niên Thanh lại run lên, Mạc Dao Dao theo thường lệ lặng lẽ đá cước.

      Nếu là tối hôm qua, Mạc Dao Dao ước gì Ami đến chỗ mình, nhưng bây giờ, ước gì Ami nhanh lên.

      Nhưng dù sao cũng là bạn bè quan tâm sao có thể đuổi người .

      Ami vào phòng ngủ, trực tiếp cởi áo ra, lộ ra Bra màu trắng sữa , Mạc Dao Dao vội vàng bưng Vạn Niên Thanh lên bỏ chạy. :))))))

      “Sao vậy?” Ami cảm thấy có chút kỳ quái.

      Mạc Dao Dao lau mồ hôi, đem Vạn Niên Thanh bỏ ra bên ngoài ban công, cũng hung hăng uy hiếp phen.

      sao, tớ nhớ trong sách lúc có ánh sáng thực vật cũng bắt đầu hô hấp, vốn cậu tới đây giành dưỡng khí với tớ rồi, lại thêm cây Vạn Niên Thanh, tớ sợ thiếu dưỡng khí.”

      “Cũng biết lắm mồm, tới đây để chị đây đùa giỡn chút.” Ami thay bộ đồ ngủ ren khêu gợi, dựa vào giường trêu chọc Mạc Dao Dao .

      Hai người chuyện lát, Ami nghe Diệp Tử giúp Mạc Dao Dao có cơ hội phỏng vấn, nở nụ cười quỉ dị, sau đó : “Diệp Tử nhiều năm như vậy tìm bạn có biết tại sao ?”

      Mạc Dao Dao đẩy Ami: “Cậu lại bắt đầu Bát Quái rồi.”

      “Stop! cho cậu, giày vò cậu hai năm nữa.” Ami chui vào chăn, cùng Mạc Dao Dao hai người đều ngủ.

      Cả đêm bình an vô , nửa đêm Vạn Niên Thanh đứng dậy bộ chuyến, thấy Mạc Dao Dao ngủ ngon, nhàng đặt nụ hôn ở trán , như như lông vũ chạm qua vậy.

      Sau đó rút ra sợi tóc bỏ vào bên trong chậu hoa tạo ra cây Vạn Niên Thanh, mình còn lại là ra ngoài từ cửa sổ, cũng biết nơi nào.

      Tác giả có lời muốn : Vạn Niên Thanh cũng có bí mật của mình, hắc hắc.
      thư hồSnow thích bài này.

    5. wjuliet43

      wjuliet43 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,847
      Được thích:
      14,139
      CHƯƠNG 9: NGẢI XUÂN


      Buổi sáng ngày hôm sau, Mạc Dao Dao rời giường, theo Ami vỗ vỗ đánh đánh lúc ở mặt, sau đó mặc bộ đồ công sở phỏng vấn, cũng có thời gian dặn dò Vạn Niên Thanh, yên tâm liếc mắt nhìn Vạn Niên Thanh ban công vẫn rực rỡ như cũ, lúc này mới thoáng an tâm, ra ngoài cùng với Ami.

      Ăn sáng xong, trước khi chia tay, Ami cười đến mất hồn: “Nếu như hôm nay phỏng vấn có gì thuận lợi, gọi điện thoại cho chị đây, tớ bỏ thời gian để an ủi cậu”

      Mạc Dao Dao cảm thấy đời này có thể là tích phúc ba đời, gặp xui tám đời. Nếu là người khác ai có thể canh giờ trước khi bạn tốt phỏng vấn những lời như vậy mà phải chúc tất cả thuận lợi sao? Về phần tích phúc ba đời này, là bởi vì tối ngày hôm qua Ami trực rồi, hôm nay khẳng định rất bận, nhưng vẫn là có thể có thời gian rỗi lúc buồn.

      Thôi, chỉ nhớ tới phúc ba đời là được.

      Bước đôi giày da cao gót màu đen, người mặc bộ đồ công sở, Mạc Dao Dao cảm giác mình cũng có tinh thần, ám khí hai ngày nay trở thành hư .

      Xuống xe buýt phát Diệp Tử đứng ở trước cửa công ty chờ , trong lòng có chút cảm động, bước nhanh lên trước, vỗ vai .

      “Hi, vì sao lại chờ ở chỗ này?”

      Diệp Tử cười tiếng: “Chẳng phải vì sợ em tìm được công ty bọn khiến thời gian chậm trễ sao? giải thích trước rồi, em là em , năng lực vô cùng đảm bảo, như vậy bọn họ mới bằng lòng cho cơ hội phỏng vấn. Đến lúc đó em cũng đừng làm lộ, nhất định phải gọi đấy.”

      nhiều chuyện! Em họ Mạc họ Diệp, ở đâu chui ra em đây!” Mạc Dao Dao biết đùa, nhưng vẫn hết sức cảm tạ có thể cho mình cơ hội lần này như trước.

      Diệp Tử thấy thần sắc bình thường, buổi sáng Ami gọi điện thoại cũng gì, trong lòng có chút hoài nghi: “Cái người bà con xa tinh thần có vấn đề kia em định làm như thế nào? Cậu ta học ngành gì? hỏi thăm chút xem có việc gì cậu ta có thể làm?”

      Mạc Dao Dao lắc đầu: “ cần, ta tự mình nghĩ biện pháp. Hôm qua buổi tối sau khi về rồi, ta vay tiền em thể ăn cơm của con được, tự mình chạy tới quá trọ ở, còn phải nhanh chóng tìm được việc làm để trả tiền lại.”

      bịa chuyện, nhưng nhất định phải giải thích tại sao lúc Diệp Tử về Vạn Niên Thanh vẫn còn ở đấy, Ami tới lại chỉ còn dư lại người là .

      Diệp Tử vốn nên vui vẻ , nhưng là trong lòng vẫn có chút bất an. Người đàn ông này rất có thủ đoạn. So với nương nhờ nhà Mạc Dao Dao ăn cơm bao (trai bao) để cho cảm thấy là gánh nặng mà xem thường, còn bằng ra ngoài chiếm được chút tôn trọng, hơn nữa còn có thể có được ít lo lắng!

      Diệp Tử cảm giác mình nên ra tay, nhân lúc còn chưa đến công ty, hết sức nghiêm túc : “Dao Dao, sau khi phỏng vấn thành công có thể nghe chút chuyện ?”
      Tiên Hạ Thủ Vi Cường, ít nhất trước thổ lộ, trong khoảng thời gian này trong lòng Mạc Dao Dao khẳng định chứa nổi người khác.

      ra ý định này của Diệp Tu, lúc trước che giấu rất tốt, nhưng Mạc Dao Dao vừa độc thân, có chút chịu nổi xông ra, lòng phòng bị cũng bỏ xuống. Ngày hôm qua vốn đủ quỷ dị, hôm nay vẻ mặt lại cực kỳ chuyên chú nghiêm túc, trong lòng Mạc Dao Dao đại khái cũng có chút cảm giác, chẳng qua là biết trả lời như thế nào.
      Thôi, chờ sau khi phỏng vấn kết thúc rồi hãy .

      Lần phỏng vấn này chỉ có mình Mạc Dao Dao, vào lại có ba giám khảo ở bên trong, hai bên là hai người đàn ông chừng ba mươi, bộ dạng thường thường, nhưng thoạt nhìn cũng rất giỏi giang, người hành nghề IT của quả nhiên tinh thần với vẻ bề ngoài cũng giốn nhau. Ngồi giữa là người phụ nữ, cầm sơ yếu lí lịch của Mạc Dao Dao tay, giơ rất cao, che cả mặt.

      Mạc Dao Dao gõ cửa: “Xin chào mọi người.”

      Sơ yếu lý lịch được đặt xuống, người phụ nữ đeo mắt kiếng diện mạo giỏi giang rất trẻ tuổi đồng thời còn rất đẹp ngẩng đầu: “Mạc Dao Dao đúng , mời ngồi.”

      Trong lòng Mạc Dao Dao lạnh mất nửa ngay tại chỗ, rốt cuộc biết mỉm cười mất hồn buổi sáng kia của Ami là vì cái gì.

      Người phụ nữ kia nhìn Mạc Dao Dao, vô cùng công thức hóa mà : “Mạc tiểu thư, vì sao cho rằng mình có năng lực làm công việc này? hiểu biết về công ty chúng tôi như thế nào? Là viên chức nghiệp vụ, tại thử xem tính năng sản phẩm mùa xuân năm nay công ty chúng tôi mới sản xuất như thế nào?”

      Những thứ này Mạc Dao Dao cũng tìm hiểu rồi, trả lời rất dễ dàng. Hơn nữa người phụ nữ này hình như có ý định làm khó , tảng đá lớn treo trong lòng cũng buông xuống.

      Mạc Dao Dao trả lời tốt, hai vị giám khảo nam đều đều gật đầu, người phụ nữ vẫn có biểu cảm gì như cũ, tiếp tục hỏi: “Là viên chức nghiệp vụ của công ty chúng tôi, hàng năm đều phải công tác, phái nữ, có thể chịu được phần khổ này ?”

      “Đương nhiên là có vấn đề, cũng là phái nữ, tin rằng cũng biết người phụ nữ đại cần đàn ông kém.” Mạc Dao Dao rất có tự tin cười cười.

      khẽ vuốt cằm, giống như rất hài lòng, đồng thời tiếp tục hỏi: “Chồng ngại vợ mình hàng năm đều phải ở bên ngoài sao?”

      “Tôi chưa lập gia đình, lý lịch có ghi .” lập gia đình hay chưa là trọng điểm hạng nhất phỏng vấn, những công việc cần cố thủ trận địa (công việc ở chỗ), tốt nhất là kết hôn hay là định cư ở địa phương rồi, mà loại công việc cần phải ra ngoài hàng năm vẫn còn độc thân tương đối được hoan nghênh.

      “Vậy bạn trai của ?”

      tại tôi độc thân.” Mạc Dao Dao mỉm cười, cảm giác lần này dường như mình tệ.
      Nhưng ngay tại lúc mà tự cho là biểu rất tốt, người phụ nữ kia đẩy mắt kính cái, ánh sáng mặt trời phản xạ khiến Mạc Dao Dao thấy thần sau sau mắt kính, nhưng cảm thấy loại ánh sáng lạnh lẽo đen tối trong mâng xuất ở trong thực.
      mơ hồ cảm thấy có chút ổn, thể tưởng tượng rốt cuộc mình xảy ra lỗi gì. Chẳng lẽ người phụ nữ này muốn làm khó dễ? Nhưng trước đây ta cũng biểu bất mãn cái gì, còn tưởng rằng ta buông xuống rồi.

      Quả nhiên người phụ nữ đột nhiên mở miệng: “Tại sao lại có bạn trai? Nhân phẩm có vấn đề?”

      Mạc Dao Dao hộc máu: “Tiểu thư, chẳng lẽ nhân phẩm nam nữ độc thân toàn thế giới đều có vấn đề?”

      “Tôi như vậy, ” người phụ nữ mắt kính cười cười, “Nhưng bình thường người ở tuổi tác như vậy vừa có công việc vừa có người , chúng tôi đương nhiên là muốn tỉ mỉ suy nghĩ vì sao lại trở nên như vậy, có phải chỗ đó có vấn đề .”

      “Công việc trước đây của là gì?”

      “Bán đồ điện gia đình”

      “Tại sao làm nữa?”

      “Hy vọng có thể tìm được công việc mình có thể thực tốt hơn.”

      “Vậy sao? Vì sao tôi lại nghe cãi vã cùng khách hàng, đến mức huyết áp vị khách hàng ấy lên cao, phải vào bệnh viện cho nên mới bị xa thải?”

      “. . . . . .”

      có thể giải thích chút ?” Người phụ nữ gây .

      Mạc Dao Dao trầm mặc hồi, đứng lên : “Ngải xuân, con bà nhà .”

      Sau đó xoay người bỏ , Ngải Xuân ràng muốn để cho làm công việc này, vẫn còn ở nơi này mất mặt xấu hổ làm cái gì.

      xong gõ đôi giầy cao gót “lộp cộp” ra cửa, nhìn thấy Diệp Tử chờ ở ngoài cửa liền trực tiếp : “Chỗ nữ vương nhà các thể vào được, em tìm công việc khác thôi.”

      Quay đầu bước , Diệp Tử muốn đuổi theo, ai ngờ lúc này Ngải Xuân cũng ra, hướng về phía Diệp Tử nhấc chân muốn chạy : “Diệp Tử, bây giờ là giờ làm việc.”

      Diệp Tử lưu luyến rời nhìn bóng lưng Mạc Dao Dao cái, lại lưu luyến rời trở về chỗ ngồi.
      -
      Ngải Xuân là ai? Việc này phải từ thời điểm rất lâu rồi.

      Năm đó Mạc Dao Dao lên đại học, lúc học đại học năm , Ngải Xuân học năm thứ tư đại học, là trợ lý văn phòng của khoa bọn họ. ra bình thường sinh viên năm tư nên làm tiếp những công việc này, sớm nên từ chức nhưng Ngải Xuân ở đó bận, có người biết chuyện thay cho, cho nên ta lại làm nửa năm.

      Trong nửa năm này, Ngải Xuân biết ngáng chân Mạc Dao Dao bao nhiêu lần, Mạc Dao Dao cũng biết rốt cuộc mình vì sao mà đắc tội người này. Xa , chỉ tới chuyện học bổng kia, Mạc Dao Dao vô luận xem thế nào cũng là đứng đầu, toàn bộ khoa ai có thể so với được. Ai biết cuối cùng Ngải Xuân đến chỗ đó, ta cầm bảng điểm nhìn lúc lâu, rốt cuộc cuối cùng chỉ ra vấn đề, có lần tham gia thể dục buổi sáng.

      Sinh viên năm nhất như Mạc Dao Dao và sinh viên năm thứ 2 phải học thể dục buổi sáng, còn phải có người nhớ làm. ra việc như thế này căn bản quan trọng, nếu quen hội học sinh, coi như cũng cho qua, căn bản tính vào điểm học phần. Nhưng quy định vẫn là quy định, nếu phạm lần trừ 2 điểm hạnh kiểm. Buổi sáng hôm đó Mạc Dao Dao đau bụng, dậy nổi, sau đó cũng chuyện với hội học sinh, đối phương sao, nghĩ tới Ngải Xuân nắm chắc chỗ chết như vậy, cuối cùng đơn giản chỉ cần đem hạnh kiểm Mạc Dao Dao hạ xuống bậc.
      ra Mạc Dao Dao quan tâm chênh lệch về tiền bạc giữa giải nhất với giải nhì, hơn nữa năm nhất quả khó khăn quá nhiều, thực cần tiền, thế nhưng chuyện này tức nghẹn! Từ đó về sau phát Ngải Xuân cũng có việc gì lại ngáng chân mình cái, năm nhất đó trôi qua đừng nhắc tới quá nhiều áp bức khổ sở.

      Rốt cuộc đắc tội Ngải Xuân cái gì? Mạc Dao Dao hiểu, nhớ tới buổi sáng lời lời của Ami, lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại: “Ami, làm sao cậu biết người phụ trách phỏng vấn hôm nay là Ngải Xuân?”

      Ami ở bên kia điện thoại cười đến quỷ dị: ” Ngày hôm qua Diệp Tử với tớ chuyện như vậy, tớ liền thuận tiện tra xét xem. Vốn là nghĩ xem người phụ trách là ai chút, có gì cũng tốt để cho cậu chuẩn bị sẵn sàng từ trước. Vừa thấy là ta, tớ nữa, mặc cho số phận cậu thôi.”

      “Rốt cuộc ta có thù gì với tớ?” Mạc Dao Dao buồn bực hiểu chuyện này, cho tới bây giờ cũng nhớ mình đắc tội Ngải Xuân mà?

      “Thù này cũng cũ thôi, trước hết cứ về tình huống của cậu trước .”

      Mạc Dao Dao lại lần, Ami : “Người này là trường tình rồi, nghĩ tới nhiều năm như vậy còn băn khoăn về Diệp Tử đấy.”

      “Cậu cái gì?”

      “Ngải Xuân vô cùng thích Diệp Tử, phát lúc trước thái độ của ta tệ sao, sau khi cậu vừa cậu độc thân, ta thay đổi dáng vẻ luôn sao?”

      ta làm sao biết Diệp Tử thích tớ?” Mạc Dao Dao kỳ quái, chính cũng mới mơ hồ nhận thấy được sáng hôm nay.

      “Chỉ có cậu ngu thôi, người khắp thiên hạ đều biết Diệp Tử thích cậu từ năm nhất rồi, người khắp thiên hạ lừa gạt cậu với Triệu Ngộ minh.”

      “Ý của cậu ta là ta từ lúc tớ năm nhất bắt đầu đối phó với tớ là vì chuyện này? Mà tớ còn hề có bất kỳ hành động dụ dỗ nào với Diệp Tử cả?” Mạc Dao Dao cảm thấy oan uổng, nếu là mình và Diệp Tử có cái gì còn chưa tính, thế nhưng có gì cả, những năm này cũng quá oan ức chứ?

      ấy chính là con cọp cái, ở đâu ra mèo hoang dám mơ ước công của con cọp nhà ta, trước tiên đập chết. nhìn thấy Diệp Tử nhiều năm như vậy vẫn độc thân sao? là đối với cậu nhớ thương, hai là căn bản ta cơ hội, người phụ nữ nào thích ta, trước tiên Ngải Xuân tiêu diệt từ trong giai đoạn thụ tinh rồi, chưa phải là giai đoạn phôi thai.”

      “Tớ cảm thấy được tớ oan uổng, từ đầu tới đuôi tớ cũng có ý gì đối với Diệp Tử.”

      “Nhưng mà Diệp Tử đối với cậu dường như có tìm cách đúng ? ra Ngải Xuân này tệ, tới với ấy cũng thường gặp nhau, ấy công và tư ràng, có thù báo thù có oán báo oán, làm việc cũng rất rành mạch. Ngày nào đó cậu tìm được bạn trai phải Diệp Tử, tớ để cho ấy mời cậu ăn cơm, cậu đổ bia lên đầu ấy, ấy còn giúp cậu mở rượu ra để đổ.”

      “Vậy nếu tớ tìm bạn trai Diệp Tử còn nhớ thương ta đây?”

      “Vậy ấy đổ bia lên đầu cậu.”

      “Mẹ nó!”
      Abby, TrâuSnow thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :