1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ Trinh Thám Và Sát Thủ - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit & Beta: Q vs Quảng Hằng

      Pic: qoop!!



      "! Please, cần ở trong này!" Nàng che lại phần áo bị cởi ra phân nửa, mặt tràn đầy ngượng ngùng.

      "Sao rồi, thẹn thùng?" Giọng đầy vẻ đùa cợt.

      Nàng nhếch đôi môi , mặt ửng hồng tiết lộ nàng giờ phút này vô cùng ngượng ngùng, là khó được như vậy, lại say mê người chết người như vậy. Đây là lần đầu tiên nàng có quật cường giãy dụa, nhưng là vẻ nhẫn ủy khuất này làm lay động tâm tư của .

      Ánh mắt Hắc Ưng trở nên mãnh liệt mà thâm trầm, làm người khác ngoài ý muốn, đình chỉ động tác, giúp nàng mặc áo, dùng áo khoác bao nàng lại ôm sát vào trong ngực.

      Nàng kinh ngạc vì bỗng dưng đồng ý dừng lại, đôi tay ở sau lưng nàng nhàng ve vuốt, như vừa thương tiếc vừa trấn an. ôn nhu như vậy làm cho tim nàng đập thình thịch, giống như con cừu , im lặng thuận theo, tựa vào trong lòng ngực của .

      Cảm giác kỳ diệu gắn bó hai người, trầm mặc tiếng động càng hơn dùng những lời hoa mỹ để diễn đạt, là trân quý mà rung động như vậy, nàng để mặc cho đôi tay to lớn của ôm sát nàng,tâm thần có chút hoảng hốt, biết bắt đầu từ khi nào, nàng lại đối với bờ ngực này nổi lên cảm giác muốn xa rời…..

      Tin tức Trúc Hạ chết truyền đến trong tai của Thân Điền Cơ, ta giống như nổi điên hét lớn thất thanh. Bọn thuộc hạ Bang ai dám lên an ủi, phẫn nộ của ta làm cho ta phát điên tiện tay chém vào tên thuộc hạ đến báo cáo tin dữ, máu tươi còn tuôn lênh láng vô cùng thê thảm.

      Qua , ta dị thường bình tĩnh, hai mắt tơ máu che kín , lạnh lùng ra mệnh lệnh."Truyền lệnh xuống cho tất cả thuộc hạ Bang,chẳng phân biệt giai cấp nam nữ , chỉ cần ai có thể lấy được đầu của Hắc Ưng đến gặp ta,tiền thưởng ngàn vạn, địa vị được tăng ngay năm cấp."

      Mệnh lệnh vừa ra, chín bang hội lớn của Bang toàn bộ điều động mọi người ra tay, ngay cả bảy tên đại tướng công phu cao thâm cũng đồng loạt xuất động, chỉ vì tiền thưởng hấp dẫn người. Mà là những thủ hạ của bang hội này đều là những thuộc hạ tận trung đến chết,giống như Ninja thời đại Chiến quốc, cống hiến cho quân chủ tiếc mạng sống, đồng thề sống chết hạ sả Hắc Ưng.

      Tin tức bang hội Bang truy sát Hắc Ưng được tung ra, Nhược Băng nhịn được lo lắng cho , đáng giận nhất là người đàn ông trước mắt này lại thèm để ý, chút cũng thấy có phản ứng, ngược lại còn nhàn hạ tán tỉnh nàng.

      Nhược Băng rốt cục nhịn được hỏi: " định trốn sao? Người của Bang sớm hay muộn tìm tới đây."

      "Chạy trốn? Từ trước đến nay chỉ có đuổi giết mục tiêu, chứ có chuyện phải chạy trốn."

      Tay phải của ôm cái eo của nàng, tay trái thưởng thức mái tóc của nàng, hưởng thụ từ sợi tóc bay tới từng trận hương thơm ngát.

      Nhược Băng cố đè nén vội vàng xao động trong lòng, bình tĩnh : “ Bảy tên đại tướng của Bang toàn bộ xuất động, định hợp tác lại để đối phó với . Cho dù có giỏi đến như thế nào, mình chung quy cũng thể đấu lại thiên quân vạn mã."

      "Phương pháp nghênh chiến địch nhân có rất nhiều, đối phó thiên quân vạn mã, đương nhiên mỗi người có cách đánh bại khác nhau."

      "Thủ hạ của Thần Điền Cơ có thể là có mặt khắp đất nước, làm sao có thể giết sạch hết? Huống chi bọn họ đều là trải qua huấn luyện nghiêm khắc, tất cả đều là điên cuồng sợ chết, cho dù hy sinh tánh mạng hoàn thành nhiệm vụ là thể được.”

      vẫn là mạt thèm để ý tươi cười, phun ra những lời tràn đầy vẻ cao ngạo ai bì kịp.

      “ Trong từ điển của có từ ‘trốn’, nếu muốn giữ được tánh mạng, cách tốt nhất là tiêu diệt kẻ thù.” Ý của quá ràng, nhất định theo chân bọn họ đấu đến cùng.”

      Nhược Băng rốt cục thiếu kiên nhẫn gầm : " tại sao chịu trốn ? nên theo chân bọn họ tranh đấu đến kẻ mất người còn như vậy!"

      ngẩng đầu, dùng miệng chế nhạo nàng. “Em phải vẫn luôn mong chết sao, như thế này chính là hợp với ý em?

      Nàng tức giận đến ngừng thở, muốn cùng tiếp, tức giận đứng bật dậy rời khỏi vòng tay ôm ấp của ,lại bị dùng lực kéo mạnh trở lại nhanh.

      "Buông!"

      "Dáng vẻ tức giận của em đẹp." mừng rỡ cùng nàng dây dưa.

      "Để cho những người đó đem bầm thây vạn đoạn là được rồi.”

      "Ha ha! Cho dù phải chết, cũng muốn trước khi chết cùng em!"

      Lưỡi của nhanh chóng chiếm miệng của nàng nồng nàn. lưu loát dỡ bỏ lần quàn áo của nàng xuống, đôi tay sờ loạn da thịt trắng noãn mê người của nàng, cuồng nhiệt của rất nhanh làm dấy lên ngọn lửa trong cơ thể nàng, giống như thiêu cháy thân thể nàng hầu như còn!

      Nàng giận chính mình tại sao lại nhàn rỗi lo lắng cho người đàn ông này!Để mặc nhiệt tình của dần thiêu đốt mình, nàng hòa tan cùng với , rơi vào cõi trầm luân.

      Nàng cần sao? Đó là tự lừa dối mình!
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit & Beta: Q vs Quảng Hằng

      Pic: qoop!!



      Hắc Ưng thấy .

      Giữa trưa tỉnh lại, Nhược Băng nhìn thấy bóng dáng Hắc Ưng đâu cả, nửa giường bên kia lạnh lẻo, chứng tỏ lâu rồi .

      đâu? khỏi bắt đầu nhớ .

      Lơ đãng , nàng thoáng nhìn thấy bạch phiến ở bàn, Nhược Băng bước lên cầm lấy gói bạch phiến, đây chẳng phải là bạch phiến mà nàng trộm từ chỗ của Trúc Hạ sao? ra Hắc Ưng chỉ phá hủy bang phái của Trúc Hạ , mà còn giúp nàng đoạt lại bạch phiến.

      Muốn bảo toàn được tánh mạng, biện pháp tốt nhất chính là tiêu diệt kẻ thù! Nhược Băng nhớ lại câu tối hôm qua, khỏi trong lòng chấn động!

      Chẳng lẽ tổng bộ của Bang ? Ý tưởng này làm cho nàng sợ hãi, nàng rất nhanh lấy ra phong thư, đem bạch phiến cất vào phong thư , viết địa chỉ gửi cho cục điều tra của Nhật Bản.

      Nhặt lên quần áo tán loạn mặt đất, nàng nhất định phải theo xem đến tận cùng, bởi vì, tim của nàng đập nhanh! loại cảm giác tốt trào dâng trong bụng nàng. . . . . .

      Nhược Băng dịch dung lẻn vào phạm vi thế lực của Bang, nghe lén đến tin tức Hắc Ưng và bảy tên đại tướng của Thần Điền Cơ bắn nhau kịch liệt, mấy nhân vật đầu nhìn như là đại ca, bàn tán với nhau về bẫy rập mà Thần Điền Cơ bày ra làm cho Hắc Ưng mắc mưu, sau đó hạ lệnh mọi người dùng toàn lực dồn Hắc Ưng vào kho chứa vũ khí, sau đó dẫn thuốc nổ nổ chết . Kể từ đó, cho dù bản lĩnh của Hắc Ưng có cao đến đâu, cũng ngăn cản được uy lực của thuốc nổ.

      Lòng của Nhược Băng căng thẳng, lập tức bước nhanh hơn về phía kho hàng hoang vắng, nàng phải đến để báo cho Hắc Ưng hay,bảo ngàn vạn lần đừng mắc mưu, nếu lỡ thực vào kho hàng kia…Úc! Nàng dám nghĩ tới!

      Dự cảm bất an thúc giục đôi chân của nàng bước nhanh hơn, dám dừng lại chút, nhanh đến mục tiêu.

      Nhưng ngay khi nàng vừa mới tiến đến gần nơi đó,vừa lúc truyền đến ầm vang tiếng nổ mạnh, sức lực cực mạnh công phá làm vỡ nát lòng của nàng! , Hắc Ưng có việc gì!! Nàng vẫn còn ôm tia hy vọng..

      trường, đám thuộc hạ của bang hội Bang vây quanh kho chứa vũ khí nổ tan tành thành mảnh , Thần Điền Cơ hạ lệnh."Nhất định phải tìm cho được thi thể của , ta muốn thấy xác .”

      "Dạ!" Thủ hạ ở bốn phương tám hướng lên tiếng trả lời .

      lâu, bốn người lôi ra từ trong đống đổ nát thi thể lành lặn, có kẻ cầm chân có kẻ cầm tay, còn có nửa thân mình. Mãi đến cuối cùng người lôi ra nửa người kéo đến trước mặt Thần Điền Cơ.

      Thần Điền Cơ mặt đổi sắc thưởng thức cái xác máu thịt lẫn lộn kia, đối với thi thể nở nụ cười lạnh.

      "Đây là kết cục mà mày dám chọc đến tao, tất cả những người dám đối nghịch với tao đều chết toàn thây!" ta cao giọng hạ lệnh."Đem thi thể đốt! Nhân lúc trước khi cảnh sát tới, rửa sạch trường!"

      "Dạ! Bang chủ!"

      Nhược Băng ngồi chồm hỗm ở góc, đầu óc của nàng trống rỗng, nổi đau đánh sâu vào huyết mạch toàn thân của nàng, đám mây đen từ đâu ập đến bao phủ lấy nàng, như nàng lạc vào ngọn gió lốc cuồng bạo làm nàng thể thở được.

      chết! Ba chữ này giống như tia sét đánh thẳng vào ngực của nàng, đẩy nàng rơi thẳng vào đáy vực sâu thăm thẳm.

      chết tử tế được!

      Đêm hôm đó, khi nàng gặp Hắc Ưng lần đầu tiên, nàng từng nguyền rủa như vậy.

      Em phải vẫn luôn mong chết, như vậy hợp ý em rồi?

      Đêm qua vẻ mặt tự nhiên của chế nhạo nàng, mà câu như vậy .

      phải! Nàng lắc đầu. Nàng căn bản hy vọng chết!

      Vì sao mặt lại có nước? Nhược Băng lấy tay vuốt vuốt khuôn mặt, đó là nước mắt! biết khi nào nước mắt che kín hai gò má.

      Nàng rốt cục đối chính mình thừa nhận —— nàng !

       
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961




      Chương 9.1

      Chương 9

      Trở lại Đài Loan, Nhược Băng tự nhốt mình trong nhà. Phần lớn thời gian, nàng luôn nằm ở giường ngơ ngác nhìn trần nhà như mất hốn, mai đến khi màn đêm buông xuống mà nặng nề chìm vào giấc ngủ. Đến buổi sáng khi ánh mặt trời ló dạng nàng tỉnh lại, nàng mới phát chính mình còn sống đời.

      Thời tiết trời trong nắng ấm như thế, ánh mặt trời vẫn là chói mắt như thế , tiếng chim hót, hương thơm của cỏ hoa, mọi thứ vẫn chưa biến mất.Nhưng là, lòng của nàng đau quá, thần kinh của nàng rối rắm, nỗi đau xót trọn đời ngăn cách cư nhiên như thử thấm vào ruột gan, so với chết còn thống khổ hơn, thống khổ đến mức toàn thân như còn sức lực, ngay cả sức để rơi lệ cũng còn.

      Tiếng chuông cửa vội vã vang lên, cứ vang mãi làm Nhược Băng rốt cuộc đầu hàng ráng ngồi dậy bước ra mở cửa.

      "Nhược Băng! Cám ơn trời đất em có việc gì, tại sao mấy hôm nay liên lạc, cũng điện thoại báo với trở về? Làm cho vội muốn chết, còn tưởng rằng em gặp phải vấn đề gì?" Bạch Thiệu Phàm nhìn nàng lúc lâu, nhàng thở ra.

      "Em sao." Nàng bình thản trả lời, vẻ mặt có chút mỏi mệt.

      “ Em có xem báo ? Chính phủ Nhật Bản quy mô lùng bắt bang hội hắc đạo Bang, nghe người nặc danh, gửi bạch phiến và các chứng cớ đến cho cục điều tra, tạo cơ hội cho cảnh sát Nhật Bản nắm lấy danh sách phần tử Bang hợp pháp, trong đó có liên can đến bọn Nanh Sói ở Đài Loan, ra bọn họ và Bang có móc nối với nhau, cái người nặc danh kia, có phải là em ?” đem tờ báo để trước mặt nàng.

      Nàng nhún vai, ảm đạm cười, ngã ngồi ở sô pha thượng.

      "Người gởi là em, nhưng người lấy được bạch phiến là Hắc Ưng, là ấy đưa cho em.”

      "Hắc Ưng? Tại sao lại như vậy?" thể tin." ấy và em đến Nhật Bản? Giúp em làm tình báo?"

      Nàng nở ra nụ cười thống khổ, trong mắt lộ vẻ trống rỗng. Thiệu Phàm ngồi xổm xuống chăm chú nhìn vẻ mặt mất mát của Nhược Băng,lo lắng hỏi: "Sao lại thế này? Tinh thần em trông có vẻ tốt lắm, em bị bệnh sao?”

      " ấy chết."

      Bạch Thiệu Phàm giật mình sửng sốt, như chưa hiểu kịp.

      "Em cái gì? Ai chết?"

      "Hắc Ưng. . . . . . chết. . . . . ."

      kinh ngạc thôi, Nhược Băng đem những chuyện trải qua đại khái thuật lại cho nghe.Bạch Thiệu Phàm cầm tay nàng, giọng hỏi: "Em ấy?"

      Nàng vô lực gật đầu, ngả ra phía sau tựa lưng vào ghế,, thống khổ :” “Khi ấy chết, trong nháy mắt em mới phát ra là em ấy sâu đậm…”

      "Nhược Băng, em còn có . . . . . ."

      Nàng lắc đầu."Thiệu Phàm, chúng ta có khả năng."

      " biết. . . . . . vĩnh viễn thay thế được địa vị của ấy ở trong lòng em, nhưng là. . . . . . chờ em ."

      "Tội gì đâu! Thiệu Phàm."

      "Em yên tâm, làm em phải khó xử thêm đâu, nếu có na ngày, em lại gặp được người đàn ông trong mộng của em, chúc phúc cho em.”

      Nhược Băng áy náy nhìn hồi lâu, mệt mỏi : "Em muôn nghỉ ngơi."

      "Được rồi, ngủ giấc ngon, ngày mai đến gặp em."

      "Ừm."

      si mê nhìn nàng lâu sau, mới lưu luyến rời mở cửa rời ,ra cửa mới được vài bước, Tuyết Diễm xuất ở trước mặt chặn đường .

      "Có việc gì sao ?" hỏi.

      "Em cũng chờ ." Nàng ưng thuận hứa hẹn.

      "Em nghe lén chúng tôi chuyện."

      Nàng đỏ mặt .

      Bạch Thiệu Phàm lướt qua nàng tiếp tục , Tuyết Diễm kêu lên: "Em buông tay đâu!"

      quay đầu lại, cười đến bất đắc dĩ, đối nàng : "Chúng ta đều là những kẻ ngốc trong tình ."

      Nhược Băng cầm lên tờ tạp chí dày cộp mặt tạp chí bốn phía đều đăng việc cảnh sát Nhật Bản lùng bắt những phần tử của bang hội hắc đạo Bang,đột nhiên, lực chú ý của nàng bị tiêu đề hấp dẫn——

      Thủ Lỉnh chín bang phái Thần Điền Cơ bị ám sát!

      Tin tức này như đánh sâu vào óc nàng,nàng đột nhiên có loại cảm giác, cái chết của Thần Điền Cơ phải tầm thường!

      Nàng dường như là nhớ tới điều gì đó, muốn giật bắn cả người lên, nàng bỗng dưng muốn đến nơi ở của Hắc Ưng, chừng. . . . . . có kỳ tích xuất !

      cỗ động lực giống nước suối tuôn trào làm tăng thêm sức lực cho nàng. đến nơi ở của Hắc Ưng, trong phòng tràn ngập mùi hương của , nằm ở giường , Nhược Băng nhớ lại tất cả mọi chuyện cùng nàng trải qua. Đôi môi của , lồng ngực ấm áp của ,đối nàng luôn bá đạo mà như vậy . . . . . . Ôn nhu.
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961




      Chương 9.2

      Cứ như thế, nàng ở nơi đó đợi lại chờ, suốt tuần,dần dần nàng cũng tiếp nhận được tàn khốc, bao giờ xuất lần nữa,chuyện này ăn mòn lòng của nàng, thống khổ mà ruột gan như đứt rời ra từng khúc.

      Ban đêm, Nhược Băng như hồn đường, lang thang có mục đích cố định, giờ phút này tâm tư nàng còn để ý tới cảnh giác nữa, chưa phát người hung tợn trừng mắt nhìn nàng, đôi mắt như tràn ngập hận ý lại lộ ra vẻ hiểm đáng sợ!

      Vương Thiên Bá theo ở phía sau, hoàng thiên phụ khổ tâm nhân, rốt cục để cho tìm được Trầm Nhược Băng rồi, người phụ nữ này ngày đêm đều muốn thủ tiêu, cư nhiên lại để tìm được, hôm nay tuyệt đối buông tha nàng!

      Nhược Băng vẫn tới, dần dần rời xa ánh đèn sáng rực rỡ và đám người ồn ào kia, đến cuối đường mới phát phía trước là góc chết, nàng xoay người nghĩ muốn trở về, lại ngoài ý muốn phát Vương Thiên Bá cầm súng chỉ ngay vào tim nàng.

      " là oan gia ngõ hẹp, cũng ngày rơi vào trong tay của tôi ." cười quỷ dị, thân thể run run dữ tợn.

      Nhược Băng cảnh giác nhìn trừng trừng , mấy ngày nay tinh thần được tốt, người căn bản mang vũ khí gì, nơi này dân cư rất thưa thớt, hơn nữa mấy ngày liền ngủ đủ giấc, vả lại cũng ăn uống gì được nhiều, có sứ lực để đối phó với tến Vương Thiên Bá này,tình huống này đối với nàng phi thường bất lợi.

      "Muốn giết tôi?"

      " tồi! Tôi hôm nay giết thể! Người đàn bà đê tiện này, ta mời nhiều sát thủ đến giết như vậy, đều giết được , ngay cả Hắc Ưng cũng thể giết ! Ta cứ ám ảnh nếu chết, lòng ta ngày đêm xót xa an, thề phải tự tay ta làm thịt ngươi hoàng thiên phụ khổ tâm nhân, rốt cục để cho ta chờ đến ngày này, chịu chết !"

      "Vương Thiên Bá, giết tôi, cũng khó trốn lưới pháp luật."

      cuồng tiếu : "Nơi này bốn bề vắng lặng, ai biết tôi giết ? Mạng của tại ở trong tay tôi, ta muốn đánh cho trận nhừ tử, chậm rãi tra tấn ngươi đến chết!"

      "Tốt, vậy nổ súng ! Nếu cho rằng giết tôi rồi còn có thể bình an vô , vậy mười phần sai ! Nếu sợ Hắc Ưng đuổi giết, liền nổ súng !" Nàng dị thường bình tĩnh, muốn sống bạo gan đánh cược ván, mọt bên lừa gạt , mặc cho có tin tưởng ! Bởi vì, nàng cái gì cũng để ý !

      "Buồn cười! Hắc Ưng đuổi giết tôi? Chắc là người đàn bà điên này sợ tới mức thần kinh thác loạn ! Hắc Ưng sát thủ là tôi bỏ tiền ra mướn giết , tôi giết chẳng qua như đánh rắm cái?”

      Nàng nở ra nụ cười sáng rực rỡ nhưng lạnh lùng, bước lên phía trước tiến gần miệng khẩu súng của , hề kiêng kị : "Tôi là người phụ nữ của ấy, nếu giết tôi, Hắc Ưng tất nhiên dù chân trời góc biể cũng đuổi giết , mà phải ngày ngày đêm đêm trốn tránh đuổi giết của ây, suốt ngày ăn ngon, ngủ yên, mọi lúc đều lo lắng đề phòng cho sinh mạng chính mình khó giữ được. Nếu sợ lời tôi liền nổ súng !"

      Vương Thiên Bá mặt xanh mét , kêu lên: " nghĩ rằng tôi và tin tưởng chuyện ma quỷ của sao! Tôi giết !"

      kích động lấy họng súng để ở mi tâm của nàng, Nhược Băng thản nhiên đôi mắt nhìn hề chớp cái, mãi đến khi thấy Vương Thiên Bá đổ mồ hôi lạnh.

      Đột ngột. câu lãnh khốc giọng trầm thấp từ phía sau lưng Nhược Băng truyền đến." dám nổ súng thử xem."

      Vương Thiên Bá giống như gặp quỷ sợ tới mức rút lui vài bước, mũi súng vẫn là chỉ vào Nhược Băng, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng kinh hoàng nhìn về phía người mới đến."Hắc. . . . . . Hắc Ưg!"

      "Tiền tôi trả lại cho , giao dịch của chúng ta hủy bỏ."

      "Hủy bỏ? , . . . . . . . . . . . ."

      " ấy là người phụ nữ của tôi, từ giờ trở , tôi muốn vĩnh viễn biến mất ở trước mặt của ấy, tôi đếm tới ba, nếu còn nằm trong phạm vi tầm mắt của tôi, tôi liền đánh gãy tứ chi và hai mắt của ."

      Ánh mặt lợi hại của lạnh lẽo, trừng nhìn run rẩy Vương Thiên Bá biết được làm được.

      "Tôi . . . . . Tôi lập tức ngay!" sợ tới mức té, tại giữ mang là quan trọng hơn, dùng hết tất cả các sức lực kéo kê thân hình béo ụt ịt, lấy tốc độ trăm mét nhanh chóng biến mất trược mặt hai người bọn họ.

      Nhược Băng chậm rãi xoay người nhìn về phía sau lưng, lòng của nàng giống như sắp nhảy ra.

      có khả năng! có khả năng còn sống!

      Đến khi đôi mắt của nàng chạm vào gương mặt quen thuộc tuấn khốc kia, lại thấy khóe miệng lạnh lùng kia mỉm cười.

      Quả ! khí chất thần bí phát ra từ người , người đàn ông có phong cách vương giả kia, và đôi mắt mê hoặc lòng người khóa chặt nàng.

      Nhược Băng có phản ứng buồn hay vui, nửa tháng này gây sức ép thất thần, cơ hồ hao hết tinh lực của nàng, biết nên có phản ứng gì, chỉ là ngơ ngác nhìn , mãi đến khi Hắc Ưng vào trước mắt nàng, đôi bàn tay to dày ấm áp xoa xoa lên hai gò má lạnh như băng của nàng, lòng bàn tay truyền đến độ ấm, chứng trước mắt là chân .

      "Xin chào, em có sao ?" Giọng vẫn là trầm ấm mạnh mẽ.

      " chết?"

      "Muốn chết dễ dàng như vậy."

      "Nhưng mà, chính mắt em thấy bị nổ tan xác, mà thi thể kia. . . . . ."

      "Đó là kế di hoa tiếp mộc chi, đoán trước mưu kế của bọn chúng, nếu tương kế tựu kế, làm sao có thể để cho Thần Điền Cơ lơi lỏng đề phòng mà giết chết ả ta?"

      Tim nàng vẫn là đập mạnh và loạn nhịp thất thần đa nhìn , thể tin được hai mắt của mình.

      " Thực có lỗi, nguyền rủa của em là vô dụng, nhìn vẻ mặt tiều tụy của em, xem ra việc chết phá tan nguyện vọng trong lòng em.”

      " phải. . . . . . phải, em. . . . . ."

      giọt nước mắt to tròn nghe lời chảy xuống khuôn mặt trắng như ngọc tỳ vết của nàng, cả kinh trước phản ứng yếu đuối tiết lộ cảm tình của mình, nàng muốn né ra!

      Hắc Ưng làm sao có thể buông tha nàng, ôm lấy Nhược Băng, đôi mắt nhìn chăm chú vào gương mặt của nàng, muốn xem cẩn thận, nàng cư nhiên rơi lệ! Vì ?

      "Tại sao khóc?" ép hỏi.

      " biết."

      "Em phải ?"

      " có!"

      " có?" gạt lấy nước mắt của nàng."Đây là chứng cớ."

      " bậy! Buông!"

      "Nếu phải , vì sao phải trốn? Vì sao dám đối mặt với ?"

      "Em muốn nhìn thấy .”

      nhanh chóng ôm trong lòng ngực, ở nàng bên tai giọng ." dối."

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961
      Chương 9.3

      Đêm này, dùng nhu tình kinh người nàng, hề bá đạo, mà là che chở thương tiếc, mang theo nóng cháy cùng cuồng dã, thâm tình của mênh mang như biển rộng bao trọn lấy nàng. lần, lại lần, dùng tất cả mọi cảm tình của nàng, càng ngừng đòi hỏi khiêu khích nhiệt tình của nàng.

      Lòng của nàng thiêu đốt theo , trong cơ thể nàng lần lượt những cảm xúc thăng hoa. Vòng tay ôm ấp của , nụ hôn của , cùng với những cảm xuc mà khơi gợi lên ở nàng, làm nàng còn suy nghĩ gì được nữa, mặc cho mang theo chính mình nhanh chóng về tận chân trời. . . . . .

      Ngày mới sáng rực rỡ, Nhược Băng giống như vừa tỉnh lại từ trong giấc mộng, nàng quay đầu nhìn về phía bên cạnh, đôi cánh tay rắn chắc của Hắc Ưng vẫn còn ôm choàng lấy nàng, hơi thở đều đều, như vậy ràng, nàng phải nằm mộng, ở bên cạnh nàng.

      Trộm nhìn nét mặt ngủ trong giấc ngủ say nhìn bình an, hơi thở tia nguy hiểm, nàng vô cùng nét mặt này của , Nhược Băng nhìn chằm chằm vào thể rời mắt được, luyến tiếc đừng mở mắt.

      "Rất tuấn tú đúng hay ?"

      "ừm, rất tuấn tú. . . . . ." Di? Ai chuyện?

      Hắc Ưng mở mắt ra nhìn nàng, trong đôi mắt lóe lên ánh giảo hoạt nở nụ cười bướng bỉnh.

      Nàng khẽ gọi: " ra thức!"

      "Vì muốn cho em cảnh đẹp ý vui, nên giả vờ ngủ say, , như thế nào? Rốt cục phát ra rất tuấn tú !"

      "Ngông cuồng!"

      Nàng giơ tay đánh , lại bị bắt lấy bàn tay nhắn của nàng, cùng năm ngón tay của nàng đan sát vào nhau, đưa lên môi hôn .

      Nhược Băng cũng nhìn thẳng , hề trốn tránh ánh mắt của , nhìn thẳng vào tình cảm của mình.

      "Hắc Ưng. . . . . ."

      "Gọi tên của ."

      Nàng thuận theo, giọng gọi: "n Thác. . . . . ." Gương mặt đỏ ửng say lòng của nàng.". . . . . . muốn em?"

      "Đương nhiên, chết cũng buông! Cho dù xuống địa ngục, cũng mang em theo."

      "Nếu muốn em với , phải đáp ứng em chuyện."

      "Theo bàn điều kiện?" Ánh mắt chuyển sang sắc bén.

      ", là xin ." Nàng mở đôi mắt to mềm mại trong suốt.

      Mỗi khi nàng xuất ôn thuần hiếm có này, làm tâm máu lạnh như cũng trở nên mềm mại.

      "Chuyện gì?" hỏi, giọng trở nên nhu hòa.

      "Hứa với em, đừng nữa giết người, được ?"

      gật đầu." hứa."

      " ?" đáp ứng quá nhanh làm cho nàng thể tin được.

      " nghĩ qua, vì làm cho công việc của chúng ta vi phạm lẫn nhau, trừ phi vạn bất đắc dĩ giết người. Em là trinh thám, khi phá án thường xuyên đặt mình trong nguy hiểm, sau này giúp tra án, chúng ta cùng nhau hợp tác điều tra, em phụ trách trinh thám, chuyện nguy hiểm liền giao cho làm an toàn của em do phụ trách, nếu đồng ý của , em được vào nơi nguy hiểm, nếu , thương lượng."

      Nàng dùng sức gật mạnh đầu, đảm bảo : "Chỉ cần giết người, làm chuyện phạm pháp, em chuyện gì đều nguyện ý."

      Nhìn dung nhan nàng vì hưng phấn mà đỏ bừng mê người, n Thác cũng cười .

      "Tốt, chúng là lấy nụ hôn làm hiệp ước !"

      sâu, nhiệt tình hôn lên đôi môi thơm ngát của nàng, hai đầu lưởi cuốn vào nhau, lâu chẳng phân biệt được, giống như hai tấm lòng hòa tan cùng nhau, và cả lời thề cùng nhau trọn đời.

      Lúc sau, nàng giống như nhớ tới cái gì, nắm lấy hỏi: "Tại sao lúc mạng em ở lúc nguy hiểm như chỉ mành treo chuông xuất cứu em, , bất luận em đến đâu, luôn có thể tìm được em?"

      cười đến mị hoặc." ngửi được mùi hương của em."

      Nhược Băng giống thấy quỷ nhướng mắt nhìn , nghe thấy? là chó săn đầu thai sao?

      "Thực lợi hại như vậy? Nhất định có phương thức gì. . . . . ." Nàng đột nhiên hiểu, mở lớn mắt trừng , hỏi ra có thể đáp án."Chẳng lẽ giống như Cảnh Chấn, ở người em bỏ cái gì. . . . . ."
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :