1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ Trinh Thám Và Sát Thủ - Mạc Nhan

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      NỮ TRINH THÁM VÀ SÁT THỦ

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      **********************

      Chương 5.2

      Tặng Quinn…

      *********************

      Nhược Băng chạy ra vườn trường, sau đó lẻn vào ngỏ tắt , rồi trốn ở lớp học bỏ trống thở dốc, vừa thở hào hển được mấy cái, lập tức phát gã đàn ông quỷ dị cũng theo kịp và đánh về phía nàng. Trong lúc chỉ mành treo chuông, nàng khẩn cấp lấy ra phát minh mới nhất của Kiều Mã Lỵ- đạn ma thuật. Bề ngoài là hình dáng của quả lựu đạn, , dùng để dọa lui địch nhân, kỳ phát ra thanh bom nổ cùng với khói mù mịt, làm cho địch nhân nghĩ đến có người nổ súng mà dám tiến lên, thừa cơ hội đó mình có thể nhân lúc sương khói tràn ngập mà  bỏ trốn mất dạng, ước chừng có khoảng thời gian là phần mười.

      Quả nhiên làm cho nàng thoát khỏi truy đuổi của gã kia, nàng nhàng thở ra, chạy đến đường lớn nhiều người ngồi ở ghế nghỉ ngơi. Chắc là an toàn , nàng nghĩ như vậy, nhưng vượt qua ba mươi giây, Cảnh Chấn xuất ở sau lưng nàng, móc súng lòn vào áo khoác của nàng, uy hiếp : "Ngoan ngoãn theo tôi , nếu tôi bắn lủng bụng ."

      Nhược Băng sắc mặt trở nên trắng bệch, tại sao lại biết hành tung của nàng?

      " bỏ ám khí gì người của tôi?"

      "Tôi cần làm gì cũng có thể biết hành tung của , đừng đùa giỡn nhiều nữa, tiến về phía trước !"

      Bọn họ rời xa đám người, vào tầng hầm ngầm u ám người.

      " muốn làm cái gì?" Nàng hỏi.

      "Đương nhiên là giết "

      "Là ai phái tới giết tôi?"

      "Hắc hắc, tôi cũng phải là loại sát thủ tầm thường này , tôi với cũng oán cừu, muốn trách trách Hắc Ưng ."

      "Hắc Ưng?"

      " sai! là mục tiêu mà Hắc Ưng ngắm bắn, nhưng đến bây giờ vẫn còn chưa xuống tay, có thể thấy được trong lúc đó các ngươi phát sinh quan hệ." Người phụ nữ này dung nhan kiều mỵ xinh đẹp, đúng là lực hấp dẫn trí mạng của người đàn ông!

      "Đừng đem tôi và gộp chung lại với nhau, tôi chết là bởi vì giết được tôi."

      " nghĩ rằng tôi tin tưởng chuyện ma quỷ của ? Cho dù giết được , nếu tôi giết , đủ để khiến cho mất hết mặt mũi. Thân là sát thủ, mục tiêu ngắm bắn lại chết ở trong tay sát thủ khác, mất danh xưng đệ nhất sát thủ, cả đời trở thành đối tượng cho giới sát thủ nhạo báng!"

      " có thù oán với ?" Nàng khẳng định như vậy, người này giống như hận Hắc Ưng thấu xương.

      " sai! Cho nên ngoan ngoãn nạp mạng ."

      Khẩu súng kéo cò làm Nhược Băng hoảng hốt, xong rồi! Nàng nhắm mắt lại.

      Tiếng súng vang lên, nàng cũng có ngã xuống đất, dường như chỉ trong khoảng khách giây, trong lúc nàng còn chìm trong mơ hồ ràng   bị người khác ôm bay đến bên tường, bên tai vang lên tiếng sung bắn nhau.

      "Ân Thác! Cuối cùng cậu xuất !" Cảnh Chấn rống to, tiếng hô vang vọng cả tầng hầm ngầm, tiếng vang dội lại làm người khác đinh tai.

      Ân Thác? Nàng nhất định nghe lầm ! Người cứu nàng sao có thể là Ân Thác? Nhưng cảm giác từ cánh tay này, nàng biết ôm chính mình chính là Hắc Ưng, ra tiếng súng vừa rồi là của Hắc Ưng bắn ra, cho nên nàng có việc gì. Nhược Băng nhô đầu ra từ trong ngực , nàng muốn hỏi vài câu, tại sao người có cừu oán với mà lại tìm đến nàng?

      Bất quá, người đàn ông trước mắt lại làm cho nàng ngây dại.

      "Ân. . . . . . Thác. . . . . . Là . . . . . ." Nàng lắp bắp, nên lời.

      " có việc gì chứ ?" cười dịu dàng, vẫn là nụ cười tươi mê hoặc chết người đền mạng kia.

      " , . . . . . . Là Hắc Ưng?"

      tháo kính mắt xuống , lộ ra đôi mắt thâm thúy kỹ càng, nàng vĩnh viễn nhớ cặp mắt sáng như chim ưng này, đúng vậy! Đúng là —— Hắc Ưng!

      " Nhìn bộ dáng giật mình của , miếng há ra, nghĩ muốn khiêu khích tôi sao? Thời gian như thế này rất hiếm phải"

      "Nhảm nhí, bậy bạ gì đó!"

      Nàng tức giận đến mắt nóng lên, Ân Thác lại là Hắc Ưng, Hắc Ưng chính là Ân Thác! Nàng trăm vạn lần cũng nghĩ tới, kinh ngạc này quá lớn, làm cho nàng trở nên hỗn loạn.

      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    2. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      NỮ TRINH THÁM VÀ SÁT THỦ

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      **********************

      #00ff00;']Chương 5.4

      Tặng Quinn…

      Thuật bắn súng của Hắc Ưng vẫn luôn hơn Cảnh Chấn, nhắm vào cây trụ xi măng bên cạnh mà đối phương trốn, trụ xi măng bị bắn trúng làm cho đá cát văng ra tung tóe bắn vào hai má của Cảnh Chấn. Cho dù đối phương trốn , vẫn có biện pháp làm cho đối phương bị thương.

                Cảnh Chấn rất kiêng nể kỹ thuật bắn súng của Ân Thác, dám tiến gần về phía trước

                " Tên đó giống như dám tiến đến gần?" Nhược Băng hỏi.

                "Bởi vì biết, cho dù trong bóng đêm, tôi cũng có thể từ từ nhắm ở giữa hai mắt nổ súng."

                "Hừ! Ngông cuồng!" Nàng phục, tuy rằng nàng từng lĩnh giáo qua, nhưng vẫn là phục.

                Chết tiệt! núp ở bên cạnh mình lâu như vậy, mà mình hoàn toàn hề phát , bây giờ cuối cùng nàng hiểu được vì sao lúc ấy nàng tự dưng bị té ngã, vì sao lại chậm chạp phát được đến gần nàng.

                Hắc Ưng cười khe khi nhìn thấy mỹ nhân tức giận đến nỗi hai gò má đỏ bừng, thừa lúc nàng phòng bị, hôn vội vã lên đôi môi như cánh hoa thơm ngát của nàng, nuốt luôn tiếng kêu nho của nàng, hấp thụ mật ngọt ở trong miệng nàng.

                Nhược Băng dùng tay đánh mạnh vào , nhưng mà thân hình của cứng rắn giống như sắt thép, tay của nàng đánh vào đối là hoàn toàn có tác dụng, cứ như mát xa cho vậy!

                hôn vừa khí phách lại cuồng dã, để cho nàng có cơ hội cự tuyệt. ngừng trêu chọc tìm kiếm, khiêu khích, hôn mãi đến khi nàng thể hô hấp mới thôi.

                Ân Thác vừa rời khỏi đôi môi của nàng, thấy Nhược Băng hít thở dồn dập, vừa lòng nhìn  nàng bị hôn mà hai gò má đỏ bừng lên .

               Nhược Băng tức giận quay sang trừng mắt nhìn , cái gì cũng có thể làm được. Toàn bộ thế giới này chắc cũng chỉ có dám cuồng ngạo bá đạo như vậy, ở giữa thời khắc nguy hiểm như thế này cư nhiên còn có tâm tình chiếm tiện nghi của nàng!

                Vì để ngừa đánh lén lần nữa, Nhược Băng dùng hai tay che miệng lại, thanh nghèn nghẹt hỏi: " ta là ai vậy?"

                " Sư huynh đồng môn của tôi, tên Cảnh Chấn."

                "Tôi với thù oán!" Nàng trách , ý muốn là tất cả họa là do gây ra.

                "Nhưng lại đối với tôi có thù sâu như biển."

                "Việc đó liên quan gì tới tôi a!" Nàng kháng nghị, tự giác buông hai tay che miệng.

                " Em là người của tôi, đương nhiên là có liên quan." giống như chuyện đương nhiên.

                Ai là người của ! Nhược Băng còn muốn kháng nghị tiếp, nhưng bị tiếng kêu gào của tên kia làm gián đoạn.

                "Ân Thác! Tại sao lại biến thành con rùa đen rút đầu ? Đây giống tác phong của mày! ra đấu với tao trận sống chết, đừng trốn tránh ở bên trong, mày sợ sao? Vì ả đàn bà, lại dám bước ra đối mặt!"

                "Tên kia là kẻ điên sao?"

                Nàng đối với kêu gào của Cảnh Chấn cảm thấy bất mãn, biết tại sao, nàng cư nhiên thực để ý phê bình của  đối với Hắc Ưng.

                "Đây là chiêu khích tướng, muốn chọc giận tôi ra ngoài cùng quyết đấu, sau đó thừa cơ bắt em để uy hiếp tôi."

                " đùa à, tôi thừa dịp này chạy trốn sao?" Nàng phục.

                chỉ là mỉm cười, võ công của Nhược Băng tuy rằng kém, nhưng khi đấu với Cảnh Chấn quả như gà con đấu với sói, cũng phải nắm chắc cứu nàng thoát khỏi nơi này, nhưng mà Cảnh Chấn vô cùng hiểm, thể đề phòng. Người này giỏi nhất là sử dụng kỳ môn độc thuật(dùng độc), nhất là dùng thủ đoạn đê tiện hạ mê dược, võ nghệ của tuy rằng có thể thắng Cảnh Chấn, nhưng cũng thể đề phòng hạ độc thủ với Nhược Băng, tuyệt cho phép bất luận kẻ nào thương tổn đến cọng tóc của nàng.

                quay đầu hỏi nàng: " người em còn có vũ khí bí mật gì để chạy trốn ?" 

                Nàng lấy vòng cổ trước ngực ra, đưa cho xem.

                " Cũng chỉ còn có vòng cổ phi châm này! lần trước lĩnh giáo rồi."

                "Tốt lắm. Như thế này, lúc tôi chạy ra bắn nhau với , em hãy chạy theo hướng kia, tôi che chắn cho em chạy thoát, chẳng may bất ngờ đánh đến em, em liền phóng phi châm ở vòng cổ, hiểu ?"

                Nàng gật gật đầu, cũng biết tại sao bản thân lại ngoan ngoãn nghe lời , nhưng mà nàng tin tưởng, có Hắc Ưng ở bên cạnh, nàng tuyệt đối an toàn. Nàng đột nhiên cảm thấy buồn cười, người đàn ông trước mặt nàng vốn là người muốn giết nàng, nhưng lại cứu nàng mấy lần, ra hai người bọn họ là đối địch hay là. . . . . . Cái gì đây?

                "Thừa dịp này, nhanh!" mệnh lệnh, xong cũng nhanh chóng lao người ra.

       
      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    3. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      NỮ TRINH THÁM VÀ SÁT THỦ

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      **********************

      Chương 5.5

      ']Tặng Quinn…

      "Thừa dịp này, nhanh!" mệnh lệnh, xong cũng nhanh chóng lao người ra.

               mặt đất của tầng hầm vang vọng tiếng ầm ầm của mưa bom bão đạn. Nhược Băng, dưới che chở của Hắc Ưng, nhanh chóng chạy sang đến bên kia trốn, Cảnh Chấn phát bóng dáng của nàng, xoay người nhắm vào nàng, nhưng viên đạn của Hắc Ưng nhanh hơn, bắn rơi khẩu súng tay .

                Hai người đều biết đối phương còn đạn, Cảnh Chấn lấy ra ống tiêu, thổi ra độc châm bắn về phía Nhược Băng, lại biết từ khi nào Hắc Ưng tiến lên chặn lại.



                khỏi kinh ngạc, Hắc Ưng lại có thể mạo hiểm ngăn cản độc châm của , tất cả sư huynh đệ muội đều biết , độc châm của cực kỳ nguy hiểm chết người, chỉ cần bị đâm chút, trong vòng hai mươi bốn giờ có thuốc giải tất nhiên toàn thân bị thối rữa mà chết, Hắc Ưng từng suýt chút nữa vì vậy mà chết ở trong tay , vậy mà bây giờ lại vì này………..

                Kỳ lạ! kỳ lạ ! Chẳng lẽ này đối quan trọng như vậy sao?



                "Thế nào? chỉ có bấy nhiêu năng lực sao ? Sư huynh." cười mỉa.



                "Tốt lắm, cậu càng ngày càng sợ chết , chúng ta liền đấu trận sống chết !"



                Hai người đều tay chiến đấu kịch liệt, đương nhiên! Cảnh Chấn tự biết kỹ năăng bắn súng cùng công phu quyền cước lúc nào cũng dưới tay Hắc Ưng, hôm nay là có biện pháp đánh thắng , muốn giết chết chỉ có thể dùng mưu kế, tuyệt đối quang minh chính đại quyết đấu cùng Hắc Ưng! Xem ra, trước hết phải nghĩ ra biện pháp để chuồn.



                Nhược Băng chạy khoảng hai mươi phút, khi hòa tan vào dòng người tấp nập, biết mình an toàn , quay đầu nhìn lại phía sau, nhìn thấy tầng hầm ngầm bỏ hoang kia nữa rồi.



                Nàng lang thang định hướng, tạm thời thể quay về trường học, sợ Cảnh Chấn lại đuổi tới trường học làm tổn thương những học sinh vô tội, hay là trước mắt nên tìm Thiệu Phàm.



                Vì thế nàng gọi chiếc tắc xi, chuẩn bị lên xe, đột nhiên Hắc Ưng đúng lúc xuất bên cạnh nàng.



                "Chạy ." ra lệnh cho tài xế, để ý đến Nhược Băng ngơ ngác nhìn .



                " Tại sao lại tìm được tôi?" Người này là rất thần bí nha!



                " Cho dù em đến đâu,  tôi cũng nhất định tìm được." cười vừa tàn khốc lại vừa thần bí.



                Nhược Băng dù sao cũng phải là bình thường, nàng có trí tuệ trinh thám nhạy bén..



                " tìm được tôi, Cảnh Chấn cũng tìm được, người tôi nhất định có manh mối gì để các dựa vào, cho nên dù tôi có cố gắng trốn tránh ta như thế nào, cuối cùng vẫn bị ta bắt kịp.”

                vẫn cười , mặt lên vẻ tán thưởng.

                Nàng tức giận ." cho tôi biết nguyên nhân nào khiến các đối với hành tung của tôi như lòng bàn tay?"

                "Có quan trọng lắm ?"

                "Đương nhiên! Tôi cũng dư hơi mà chơi trò mèo vờn chuột với các !"

                "À! ra em là con chuột bé xinh đẹp a?"

                Nàng tức giận đến nên lời, biết Hắc Ưng cố tình đùa cợt nàng, hỏi lại cũng là uổng phí, chỉ đơn giản tựa đầu sang hướng bên kia.

                Xe chạy xuôi chạy ngược đường , có phương hướng nhất định , Hắc Ưng bảo tài xế cứ lái vòng vòng, cũng mục đích, nàng biết đây là vì tránh né truy kích của Cảnh Chấn.

                đường bọn họ thay đổi mấy chiếc xe, cuối cùng Hắc Ưng mang nàng đến nơi xa lạ.

                "Đây là chỗ ở của ?" Nàng hỏi.

                " sai."

                " sợ tôi gọi là cảnh sát?"

                "Xin cứ tự nhiên."

                Người này ngông nguồng nha! Nàng quay đầu hướng cửa.

                " đâu?" che ở phía trước, hai tay dựa vào tường ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa tà mị vừa tàn khốc nhìn nàng chăm chú, tuy rằng làm ra vẻ thờ ơ nhưng cỗ khí thế uy hiếp.

      ']

      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    4. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      NỮ TRINH THÁM VÀ SÁT THỦ

      Edit & Beta: Quảng Hằng & Quinn

      **********************

      Chương 5.6

      Tặng Quinn…

      Người này ngông nguồng nha! Nàng quay đầu hướng cửa.

          " đâu?" che ở phía trước, hai tay dựa vào tường ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa tà mị vừa tàn khốc nhìn nàng chăm chú, tuy rằng làm ra vẻ thờ ơ nhưng cỗ khí thế uy hiếp.

          "Chân là của tôi, tôi muốn đâu a."

          " Em muốn biết tại sao tôi Cảnh Chấn luôn biết hành tung của em à?"

          " sao?" Nàng đương nhiên muốn biết, nhưng giả vờ như quan tâm.
           cười, nhìn vẻ mặt quật cường của nàng, đến bên tủ, mở ngăn kéo ra, lôi ra cái khăn mặt đưa cho nàng.

          " tắm rửa."

          "Tắm rửa?" Nàng hiểu, trừng mắt .

          "Cảnh Chấn sở dĩ tìm được em, là bởi vì bắn lên người em loại mùi Hàn Can (cực lạnh) của Tây Tạng, tôi cũng dựa vào mùi này mới tìm được em."

          Nhược Băng nhìn thân thể, cẩn thận ngửi ngửi.

          " Tôi ngửi được hương vị gì đặc biệt  a?"

          "Chỉ có người từ sinh trưởng ở Tây Tạng mới ngửi được."

          "Ra là vậy. . . . . ." Nàng lại học được môn tri thức, ra theo dõi người còn có loại phương pháp ngửi mùi  này, nàng từng đọc qua, số chủng tộc ở Châu Phi chính là dùng hương vị chà lau ở người bộ tộc của mình, dưa theo hương vị tìm được đồng tộc hoặc đứa con, thể tin được Tây Tạng cũng có phương pháp này.

          " Nếu em còn muốn chạy, chỉ sợ được dặm, bị Cảnh Chấn đuổi tới, đến lúc đó tôi cũng thể nào cứu được em đâu."

          Hừ! Kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, nàng mới lấy tính mạng mình đem ra đùa đâu. để ý tới Hắc Ưng mỉm cười khiêu khích, nàng chẩun bị về hướng phòng tắm.

          " Tắm xong hãy thoa cái này lên." ném cho nàng cái chai.

          "Đây là cái gì?" Nàng cầm lấy, tò mò hỏi.

          " Để tẩy mùi, phòng ngừa sau khi tắm rửa xong vẫn còn lưu lại mùi, thứ nước trong chai này có thể tẩy được mùi hương của Hàn Can."

          "Biết rồi."

          Nàng muốn đóng cửa phòng tắm, đột nhiên nghĩ đến cái gì, ló vẻ mặt nghiêm túc ra hỏi: " nhìn lén chứ?"

          Nàng quên Hắc Ưng lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi nàng đến cỡ nào, cho nên nàng thể đề phòng.

          "Nếu tôi muốn xem, cho dù khóa mười cánh cửa, tôi cũng xâm nhập được."

          " dám!"

          "Nếu em muốn, tôi có thể tắm cùng em."

          " chết !"

          Nàng dùng sức đóng cửa lại, cố gắng nghe tiếng cười cuồng ngạo kiêng nể gì của Hắc Ưng, nàng nhất định là điên rồi, sao lại có thể cho người đàn ông muốn giết mình vào tắm chung chứ, vả lại cuộc đối thoại vừa rồi giống như liếc mắt đưa tình.
          Buồn cười chính là, nàng hoàn toàn sợ chút nào cả, ngược lại còn cảm thấy rung động, nàng nghĩ, nàng nhất định điên rồi .
      Hết Chương 5



      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    5. CQH

      CQH ^^!

      Bài viết:
      192
      Được thích:
      41,961

      Edit & Beta: Quinn & Quảng  Hằng

      Chương 6.1

           

      Nhược Băng đệ đơn xin từ chức ở trường trung học Minh Dương, nếu hành tung bị kẻ địch phát , nàng phải nhanh chóng rời để phòng ngừa tổn thương đến người vô tội, hơn nữa lần trước cùng Cảnh Chấn giao thủ, xuất ở trước mặt toàn bộ học sinh và giáo viên bằng bộ mặt , đương nhiên càng có lý do lưu lại

      Huống chi manh mối về việc làm trái pháp luật  của Viên nghị viên cũng tra ra, may mà chưa bại lộ tên , cho nên trước khi người của Viên nghị viên biết nàng trà trộn vào trường trung học để nằm vùng, phải mau chóng rời .



      Nàng phải rời khỏi trước khi tin tức lan rộng ra, lớp học đặc biệt luôn luôn tìm cách để giáo viên phải rời , sau kiện lần này, luyến tiếc nàng rời khỏi.

      Mọi người vây quanh nàng hỏi: " giáo à, phải ?"

      "Đúng vậy, làm sao các em ghi vào sử sách thành tích đuổi được mười ba giáo viên trong học kì?”

      Các học trò đỏ mặt le lưỡi, lộ ra vẻ mặt xấu hổ.

      Trong đó có học sinh nữ : "Thầy Ân Thác vừa mới , ngay cả cũng muốn rời khỏi trường, là buồn quá!"

      "Ân Thác. . . . . Thầy Ân? Thầy ấy từ chức?"

      "Nghe chuyển sang trường trung học khác."

      A! Động tác của là nhanh! Ngay cả phương pháp rời so với nàng cũng cao tay hơn, nàng phải tốn rất hiều nước bọt mới với hiệu trưởng cho nàng từ chức!

      " Chuyện xảy ra lúc nào?" Nàng hỏi.

      "Sáng hôm nay."

      Khó trách cả ngày hôm nay thấy bóng dáng của đâu cả.

      "Chuông học reo rồi , các em mau vào lớp ."

      " ơi!" Mọi người lưu luyến rời lôi kéo nàng, dùng  ánh mắt điềm đạm đáng ngóng nhìn nàng.



      "Vào lúc các em tốt nghiệp, trở về thăm các em." Nàng an ủi , trước những đứa bé nghịch ngợm nhưng thiện lương này, nàng đột nhiên cảm thấy lưu luyến.

      Bỏ ra những tình cảm nên có này, nàng nhàng về hướng cổng trường, cũng phát lão đại Đường Dật Trần của lớp học đặc biệt đứng tựa vào cánh cổng,khoác áo khoác chờ nàng.        

      Nàng mỉm cười đến gần nó.

      "Chờ ?"

      Nó gật đầu.

      "Tại sao vào học cùng các bạn khác? còn nghĩ, vừa rồi các học sinh vây quanh giáo viên lưu luyến rời, tình tiết cảm động, tại sao lại thiếu mình em?”

      "Em là lão Đại, làm việc đương nhiên phải khác họ rồi!"

      "À! Cho nên chờ ở đây để từ biệt ?"

      " chỉ như thế, em còn có thắc mắc khác."

      Thắc mắc?" Nàng nhíu mi.

      " phải là giáo viên dạy thay bình thường? Khí chất của giống với các giáo viên bình thường khác, giống như người được rèn luyện kĩ năng đặc biệt ấy.

      "Các em phải sớm biết sao?"

      ", ý của em là phải là giáo viên, mà là giống như đặc vụ, mang tên tuổi giả thân ở trường học, bởi vì ngày đó tên xấu xa kia gọi tên khác của .

      Hây da! Đứa này đơn giản, ràng có sức quan sát sâu sắc đến như vậy.

      "Có lẽ vậy." Nàng cười thần bí.

      Đường Dật Trần hưng phấn hỏi: "Em đoán đúng rồi sao?"

      Nàng cười mà đáp, chỉ vỗ bờ vai của : "Trong tương lai em nhất định là nhân vật đơn giản ." Nàng phát phong thái của đứa bé này và Bạch Thiệu Phàm có chút giống nhau

      "Sau này định làm gì?"

      "Đương nhiên là tiếp tục nhiệm vụ kế tiếp!"

      "Chúng ta còn có thể gặp lại nhau ?"

      " tin có cơ hội.

      Nàng nháy mắt mấy cái với nó, tặng nó nụ cười đích thực của Trầm Nhược Băng, tất cả ý cười đều hòa tan trong đôi mắt đẹp, hóa thành thông minh trong suốt long lanh ánh nước, Đường Dật Trần nhìn thấy mà mê hoặc.

      Nàng rời khỏi Minh Dương, Đường Dật Trần vẫn nhìn theo  nàng, bóng dáng của Nhược Băng càng lúc càng xa, mãi đến khi biến mất ở chỗ rẽ, tuy rằng nàng rời , nhưng ở trong lòng Đường Dật Trần, khắc sâu hình bóng mê người thần bí kia.

      Đêm khuya lắm rồi, mà Bạch Thiệu Phàm vẫn còn ngồi trầm tư trước màn hình máy vi tính để xem tư liệu, xác thực được ngày giờ và chuyến bay mà nhóm người của Viên nghị viên vận chuyển bạch phiến.Theo như tư liệu mà Nhược Băng cung cấp, kế hoạch của bọn họ là nhân danh nghĩa đưa học sinh tốt nghiệp đến Mỹ du học mang theo bạch phiến xuất ngoại.



      Chỉ cần mai phục kĩ, quăng mẻ lưới, đợi thời cơ đến, lấy được chứng cớ phạm tội tóm gọn bọn chúng.

      Trong lòng vô cùng hào hứng, cùng Nhược Băng theo dõi vụ án bạch phiến này lâu đến như vậy cuối cùng cũng đợi đến ngày này, bắt được bọn Viên nghị viên chỉ là vấn đề sớm hay muộn.

      Nhưng mà còn vụ án sát thủ vẫn có gì tiến triển, làm cho lúc nào cũng lo lắng.       

      Bạch Thiệu hàm vỗ vỗ lên vết thương ở vai, hôm trước, trong lúc bắt Mục Phong Cuồng, có giao thủ với tên cao thủ kỳ lạ tên Cảnh Chấn, chịu đấm của , dù chuyện qua nhưng hơi thở của vẫn làm cho người khác bất an, còn có tên Tuyết Diễm kia nữa, có quan hệ thế nào với Hắc Ưng? Giống kẻ địch rồi lại coi như phải kẻ địch, mọi việc càng ngày càng phức tạp .

      Đột nhiên màn hình máy tính phản xạ ra hình ảnh ngoài cửa sổ ở sau lưng, làm cho nhận thấy được khác thường ngoài cửa sổ, có người định lén xâm nhập.



      Sô Cô la Đắng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :