1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ thần kinh đến từ vì sao - Thanh Việt Lưu Ca (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25:

      Tấn Duệ Dương làm yên lòng bà Tấn, lại đây cũng phải là lỗi của , bà Tấn cũng cam lòng lại để cho con trai gặp khó khăn, vì vậy rất nhanh điều chỉnh tâm trạng, theo Tấn Duệ Dương ngồi vào trong xe.

      Xe chầm chậm rẽ vào nhà chính nhà họ Tấn, dù sao Tấn Duệ Dương còn có đống công việc ở công ty cần phải xử lý, sau khi đưa bà Tấn về đến nhà, chuyện với bà vài câu, lại vội vã chạy về công ty.

      Bà Tấn có chút thích sạch , mặc dù trong lòng chứa nghi ngờ, nhưng mà chịu nổi khắp người bụi bẩn, rửa mặt xử lý xong, trưa rồi, cho đến khi ăn cơm trưa mới có thời gian gọi người tới đây hỏi, vừa hỏi xong dĩ nhiên là giận tím mặt rồi.

      "Con dâu này của tôi cũng bận rộn có thời gian tới đón tôi, ông biết nó bận rộn gì ?" Bà Tấn cầm ly trà, cúi đầu nhìn làn khói lượn lờ bay lên trong ly trà, cũng thèm nhìn tới quản gia đối diện cái.

      "Hình như thiếu phu nhân định mở nhà hàng, gần đây bận giám sát lắp đặt thiết bị."

      "Mở nhà hàng?" Ấn đường của bà Tấn giật giật, " ta mở nhà hàng làm gì?!"

      Quản gia cúi đầu, nhắc nhở, : " ràng lắm, nhưng hình như thiếu gia cũng phản đối."

      "Làm sao nó có thể phản đối, cũng chỉ là muốn bị ta náo loạn mà thôi." Bà Tấn đặt ly trà xuống, nhức đầu xoa huyệt Thái Dương, "Ai biết đây cũng là có chủ ý gì, ta đâu phải là người an phận. . . . . . được, ta ở nhà hồ đồ còn chưa tính, dù sao mất mặt cũng ném tới bên ngoài, nếu mở nhà hàng, ngộ nhỡ gây ra những chuyện gì, muốn cản trễ mất!"

      Quản gia cúi đầu càng thấp, cũng hùa theo bà Tấn, bà Tấn đảo con ngươi, lại hỏi: "Sao trong nhà giống như đổi người, bé tên Tiểu… Tiểu Trương hay Tiểu Lưu gì đó, đâu rồi?"

      "Phu nhân, ngài là Tiểu Trương sao?" Quản gia cung kính trả lời: "Tiểu Trương bị sa thải rồi."

      "Sa thải, xảy ra chuyện gì?"

      "Là thiếu gia tự mình lên tiếng, ngay cả em Tiểu Trương ở biệt thự bên kia, cũng bị sa thải."

      "Nguyên nhân gì Duệ Dương cũng ?" Bà Tấn nhíu mày càng chặt, " phải Tiểu Trương là người phụ trách chăm sóc An Nhiên sao, ta bị sa thải, tại do ai chăm sóc An Nhiên, An Nhiên có quen ?"

      "Gần đây tiểu thiếu gia đều ở chỗ thiếu phu nhân, tạm thời còn chưa sắp xếp người chăm sóc tiểu thiếu gia."

      "Cái gì?!" Lần này bà Tấn khó đón nhận, "Lúc nào An Nhiên đến ở với mẹ cháu? Ai bảo?"

      Quản gia vừa định trả lời, bà Tấn lại như đương nhiên : "Còn có thể là ai, nhất định là ta thừa dịp tôi có ở đây lại ầm ĩ với Duệ Dương, là hẹp hòi lên được mặt bàn! Duệ Dương cũng thế, cầu như thế tại sao có thể đồng ý, ngộ nhỡ ta làm hư cháu ngoan của tôi phải làm sao!"

      "Tiểu thiếu gia ở chỗ phu nhân mấy ngày rồi."

      "Chuyện lớn như vậy sao cũng người nào cho tôi biết?"

      Quản gia cúi đầu: "Vốn là định thông báo cho ngài, chỉ là thiếu gia cố ý dặn dò, hy vọng vì chút ít chuyện này tới quấy rầy ngài và lão gia giải sầu."

      "Đây là chuyện ? Cháu của tôi cũng thấy mà là chuyện ?!" Bà Tấn giận dữ, trợn mắt nhìn quản gia cái, sau đó lại nhức đầu đỡ trán, "Thôi, trong nhà còn xảy ra chuyện gì khác nữa ?"

      "Những cái khác tất cả đều bình thường."

      Bà Tấn đánh giá xung quanh vòng, cau mày: "Tiểu Trương bị sa thải, tại có ai chăm sóc An Nhiên ?"

      "Trước mắt tiểu thiếu gia do mình thiếu phu nhân phụ trách."

      "Quả thực là hồ đồ!" Bà Tấn vỗ bàn cái: "Sau khi sinh An Nhiên ta ở với cháu được mấy lần, làm sao biết chăm sóc người thế nào!"

      Quản gia cúi đầu càng thấp, thấy thế, bà Tấn cũng tiện cái gì nữa, mặc dù trong lòng biết quản gia làm việc ở nhà bọn họ lâu, gần như bắt đầu từ mẹ chồng bà, quản gia cũng ở đây, bọn họ bình thường vẫn coi như là chăm sóc quản gia, con trai cũng coi ông là trưởng bối mà đối đãi, nhưng chuyện này cũng hề đại biểu con trai của bà đều nghe quản gia tất cả mọi chuyện, ra, ngay cả mình người làm mẹ này cũng thể hoàn toàn làm con trai nghe lời, chứ đừng nhân viên trong nhà.

      Nghĩ tới đây, bà Tấn phất phất tay: "Đầu tôi đau dữ dội, quản gia ông gọi điện thoại giúp tôi gọi Tiểu Lâm tới đây." Tiểu Lâm là thợ mát xa của bà Tấn, mỗi lần bà Tấn mất hứng cũng mời tới mát xa hai cái, sau đó tâm trạng liền tốt.

      "Vâng."

      Tấn Duệ Dương vẫn rất tôn kính với mẹ, riêng gì ngoài mặt, trong lòng cũng giống như thế, cho nên điên cuồng giải quyết công việc nhất định phải làm xong trước buổi chiều, sau đó vẫn chưa tới năm giờ, đứng dậy cầm áo khoác ra cửa, với trợ lý vừa mới tìm tới của mình: "Hôm nay trong nhà có việc, từ chối những cuộc hẹn giúp tôi, chuyện khác có thể xử lý cậu xử lý trước, được chờ ngày mai tôi xử lý."

      Trợ lý gật đầu: "Vâng, Tấn tổng."

      Lần này Tấn Duệ Dương cũng bảo tài xế, chính lái xe trước chở Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình khá là mất hứng khi "tự chủ trương", muốn để ý đến , nghiêng đầu với nhà thiết kế: "Chúng ta tiếp tục, cạnh cửa thiết kế thêm cho tôi lần nữa, còn có cái kia. . . . . . A, quầy thu ngân, đủ độc đáo, tôi cần đặc sắc, hiểu chưa?"

      Trước tiên nhà thiết kế cười chào Tấn Duệ Dương, Tấn Duệ Dương gật đầu: “ sao, hai người cứ tiếp tục.”

      Lúc này nhà thiết kế mới gật đầu: "Được, Tấn phu nhân, ngài còn có gì cần dặn dò nữa ?"

      Nhuế Tuyết Tình nhíu mày, suy nghĩ chút vẫn tiếp tục đính chính lại nhà thiết kế gọi sai, người thông minh bén nhạy, ở địa cầu nhiều ngày như vậy, giao tiếp với nhà thiết kế này cũng rất nhiều ngày, cũng coi như hiểu cái gì gọi là nhân tình thế thái, cái gì gọi là khôn khéo, ví dụ như nhà thiết kế này, ở trước mặt mình gọi là Nhuế tiểu thư, ở trước mặt Tấn Duệ Dương gọi là Tấn phu nhân. . . . . . Người địa cầu dối trá.

      Nhuế Tuyết Tình suy nghĩ chút, cảm giác mình cần thiết hạ thấp phong cách tranh chấp với người địa cầu dối trá, cảm giác tự hào tự nhiên sinh ra, cũng thèm để ý chi tiết, gật đầu cái tiếp tục dặn dò: "Còn nữa, thiết kế vách tường, phương án mà ra trước đó tôi rất hài lòng, thiết kế lại lần nữa, còn có đèn treo, tôi cũng cần lựa chọn lại lần nữa. . . . . ."

      Quả nhà thiết kế phải quỳ xuống, Tấn phu nhân ngài hãy rốt cuộc ngài hài lòng chỗ nào trong phương án của tôi! Ai quý phu nhân dễ lừa dễ kiếm tiền, khốn kiếp lão tử thề lần sau bao giờ giao thiếp với quý phu nhân ăn no có chuyện gì làm này nữa!

      Tấn Duệ Dương ngồi ở bên cạnh lát, trừ Nhuế Tuyết Tình và nhà thiết kế ở đây, tại nhân viên thi công cũng khí thế ngất trời bận rộn, Tấn Duệ Dương luôn cầu rất cao vậy mà dưới hoàn cảnh huyên náo dơ dáy bẩn thỉu như vậy cũng đợi được, chủ yếu là hiếm thấy vợ giỏi giang như thế —— hoặc là phiền toái bắt bẻ thích hợp với hơn, hiếm thấy có bộ dạng này, Tấn Duệ Dương cảm thấy rất thú vị.

      Quả nhà thiết kế bị người ngoài hành tinh ép đến điên rồi, nếu như phải là Tấn Duệ Dương ngồi ở bên cạnh, ta rất muốn ném đồ vật, mẹ nó phiền toái như vậy, ông đây mặc kệ!

      Nhuế Tuyết Tình cũng chú ý tới nhà thiết kế đến ranh giới bùng nổ, vẫn liên tục nghiêm túc : "Ừ, đại sảnh bài biện tôi cũng nghĩ nên làm lại lần nữa. . . . . ."

      Tấn Duệ Dương nhìn đồng hồ, rốt cuộc nhịn được tiến lên cắt đứt Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, năm giờ rồi."

      Nhuế Tuyết Tình vui ngẩng đầu: " sao?"

      "An Nhiên tan học."

      "Quản tôi cái gì. . . . . ." Lời còn chưa hết, hai mắt Nhuế Tuyết Tình thẳng tắp nhìn chằm chằm Tấn Duệ Dương, "Dù sao bây giờ rảnh, chở ."

      "Tuyết Tình." Tấn Duệ Dương cười : "Hôm nay mẹ vừa trở về, chúng ta phải về nhà ăn cơm tối với bà."

      "Muốn tự ."

      Tấn Duệ Dương nhếch môi: "Nếu như em xuất , mẹ tức giận, cũng biết làm gì đâu."

      Mẹ chồng địa cầu quả là thần phiền! Nhuế Tuyết Tình nhìn nhà thiết kế: " đến chỗ này, trở về sửa đổi phương án chút, ngày mai chúng ta thảo luận tiếp."

      Nhà thiết kế rất muốn thong thả tiễn, cũng đừng đến nữa! Khốn kiếp, lão tử kiếm mấy đồng tiền dễ lắm sao!

      Nhuế Tuyết Tình kéo dài thêm chút, khi bọn họ đường đến trường học Tấn An Nhiên cũng rất vinh quang bị kẹt xe, tiếng còi xe vang lên liên tục, Nhuế Tuyết Tình ngẩng đầu nhìn đội hình xe phía trước, lại nghiêng đầu liếc nhìn Tấn Duệ Dương an ổn cầm tay lái, khá là rục rịch ngóc đầu dậy, Tấn Duệ Dương nghiêng đầu cười với : " sao, cũng muộn bao lâu, An Nhiên cùng với giáo viên chờ chúng ta."

      để ý phải cái này. Môi Nhuế Tuyết Tình giật giật, trong nháy mắt thu hồi tầm mắt, quên người địa cầu ngu xuẩn làm sao hiểu.

      Dĩ nhiên Tấn Duệ Dương hiểu, thực tế khi lần đầu tiên Nhuế Tuyết Tình nhìn , là biết ý nghĩ bên trong của rồi, nghĩ đến ngày đó sau khi trợ lý của mình nộp phạt cho vợ xong còn mang về đoạn video, cả người cũng vui, trong lòng suy nghĩ lúc nào tịch thu chìa khóa xe của vợ, để cho lái tuyến đường toàn xe là quá an toàn, quả thực là tiết tấu liều mạng.

      Chờ Tấn Duệ Dương lái xe tới trường học, ngoài cửa trường học hoa lệ có nhiều người đường, quả Tấn An Nhiên mặc thân đồng phục học sinh đứng thẳng tắp còn chờ, trừ cậu ra, bên cạnh còn có giáo viên và người bạn học mập mạp.

      Ánh mắt Tấn An Nhiên quét đến sau xe Tấn Duệ Dương, khuôn mặt nhắn có chút vẻ mặt nghiêm túc, là tương tự với vui mừng và rối rắm kết hợp lại, đợi đến khi Nhuế Tuyết Tình bước xuống từ xe, mặt Tấn An Nhiên chỉ đơn thuần là vui vẻ, ngàn lần ngờ, chẳng những ba tới đón cậu, còn mang theo mẹ cùng , hạnh phúc tới quá là đột ngột ~\\(≧▽≦)/~

      Vốn Nhuế Tuyết Tình muốn xuống xe, bởi vì quá phù hợp với phong cách của , cũng dưới Tấn Duệ Dương uy hiếp, mới xuống xe, bởi vì , "Nếu như thấy quan hệ của em và An Nhiên tốt, chắc chắn mẹ yên tâm để hai người ở bên ngoài."

      Nhuế Tuyết Tình ==, liên quan gì tới ?

      Chỉ là, Tấn Duệ Dương thành công khơi dậy bất mãn với mẹ trong người ngoài hành tinh, biết chuyện này có tính là việc thiện hay ?

      Nhuế Tuyết Tình và Tấn Duệ Dương cùng nhau xuống xe, chẳng những là Tấn An Nhiên, ngay cả giáo Vương và người bạn học mập mạp bên canh ánh mắt cũng sáng lên, Tiểu Mập Mạp tiến tới trước mặt Tấn An Nhiên: "Đó chính là ba mẹ cậu à? Dáng dấp là đẹp mắt, khó trách cậu cũng xinh đẹp, nam sinh nữ sinh trong lớp đều thích cậu."

      Tấn An Nhiên nghiêng đầu qua bên, ai muốn bọn họ thích.

      Tấn Duệ Dương phong độ nhanh nhẹn chào giáo Vương, hỏi mấy câu tình hình ở trường của Tấn An Nhiên, bề ngoài tuấn tú cùng với khí chất tao nhã, mà người còn ôn hòa như thế, làm giáo viên trẻ tuổi hưng phấn đến hai gò má đỏ bừng, sau đó Tấn Duệ Dương chuyển ánh mắt đến người Tiểu Mập Mạp bên cạnh giáo Vương, song cũng giống như vô tình ôm eo Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình nghĩ đến ném qua vai theo bản năng, tay trái chợt bị bàn tay nắm lấy, Tấn An Nhiên ngẩng đầu nhìn : "Mẹ."

      Nhuế Tuyết Tình sững sờ, mấy máy môi dưới, tay lại có buông ra. Tấn Duệ Dương cười : "Người bạn này là bạn học của An Nhiên nhỉ, có cần chú đưa cháu về nhà ?"

      Tiểu Mập Mạp lắc đầu: "Cám ơn chú và dì, cháu cùng với An Nhiên chờ hai người, chú tài xế nhà cháu đến rồi." xong đưa ngón tay chỉ ra, bên cạnh xe Tấn Duệ Dương lập tức dừng chiếc xe riêng.

      Tấn Duệ Dương cười : "Cám ơn người bạn , có thời gian nhà chú chơi."

      Tiểu Mập Mạp gật đầu, nhìn Tấn An Nhiên cái: "Gặp lại, chú, dì, giáo Vương, con về nhà."

      Bà Tấn được mát xa, ngủ thẳng đến bốn giờ rưỡi chiều mới tỉnh, phát thời gian trễ, vội vàng thay quần áo xuống lầu, dặn dò phòng bếp và quản gia: "Đừng nấu cơm vội, làm mấy thứ điểm tâm , sau khi An Nhiên tan lớp về nhà muốn ăn điểm tâm mới có thể ăn cơm, đúng rồi, nấu canh bổ dưỡng cho sức khỏe, gần đây Duệ Dương cũng gầy. . . . . ." Phòng bếp bắt đầu công việc lu bù lên, bà Tấn cũng chịu rời , nhất định đứng ở phòng bếp nhìn mọi người làm mới an tâm, qua lát, bà Tấn hỏi quản gia bên cạnh, "Mấy giờ rồi?"

      "Năm giờ hai mươi."

      " trễ thế này, tại sao Duệ Dương và An Nhiên còn chưa trở lại?"

      "Có thể là bị kẹt xe, tại chính là giờ cao điểm tan việc tan giờ học." Quản gia vừa mới dứt lời, ngoài cửa liền truyền đến tiếng còi xe, bà Tấn vui mừng ngẩng đầu, "An Nhiên trở lại?!"
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      laula thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26:


      Bà Tấn mỏi mắt chờ mong, cuối cùng chờ được cháu nội quý trở lại, trong lúc nhất thời chỉ lo ôm cháu nội bảo bối hôn, cũng làm cho Nhuế Tuyết Tình tránh thoát lúng túng vừa thấy mặt bị quở mắng, dĩ nhiên, chỉ là tạm thời mà thôi.


      Quản gia rất có ánh mắt bưng đồ ngọt Tấn An Nhiên thích ăn lên, thương cười : "Tiểu thiếu gia, đây là phu nhân cố ý dặn phòng bếp chuẩn bị cho cậu, trước ăn lót bụng, sau đó ăn cơm."


      Tấn An Nhiên quen ăn đồ ăn vặt, mấy ngày nay ở chỗ Nhuế Tuyết Tình từ bỏ rồi, cùng lúc này nhịn được nhìn Nhuế Tuyết Tình cái, Nhuế Tuyết Tình ngồi nghiêm chỉnh mắt nhìn thẳng, hoàn toàn phản ứng đến cậu, Tấn Duệ Dương cười : "Ăn ít chút, còn phải ăn cơm tối."


      "Vâng." Tấn An Nhiên gật đầu, cầm thìa lên, ngửa đầu với bà Tấn: "Bà nội cũng ăn."


      Dịu dàng trong đáy mắt của bà Tấn đều muốn chảy ra, ôm cháu nội lại hôn cái, mặt đều là vẻ thương: "Bà nội ăn, đây là đặc biệt làm cho An Nhiên."


      Tấn An Nhiên gật đầu cái, cúi đầu ăn từng ngụm từng ngụm, bà Tấn dịu dàng sờ đầu cậu cái, nhìn lát sau, mới ngẩng đầu lên, dịu dàng mặt bị nghiêm túc thay thế: "Sao về trễ như thế, trước đó các người làm gì?"


      Tấn Duệ Dương chỉ cười: " đường gặp phải kẹt xe, cho nên chậm chút."


      Bà Tấn gật đầu cái, ngẩng đầu : "Nếu mẹ trở về, chuẩn bị chút mang đồ An Nhiên đến đây ."


      Mí mắt Nhuế Tuyết Tình vẫn động, Tấn Duệ Dương lại dùng ánh mắt làm cho người ta dễ hiểu lầm nhìn , quay đầu lại cười với bà Tấn: "Mẹ, cần, An Nhiên ở chỗ mẹ cháu tốt vô cùng, An Nhiên, tự con ?"


      Tấn An Nhiên để cái thìa xuống, còn chưa lên tiếng, bà Tấn lại cứng rắn : "Vẫn ở bên ngoài như thế sao? Lão Vương, như thế này, mang mấy người qua bên kia thu dọn đồ đạc của An Nhiên."


      Quản gia lập tức lên tiếng: "Vâng, phu nhân." xong cũng nghĩ lui ra ngoài, lại bị Tấn Duệ Dương gọi lại, "Chú Vương, đợi chút, chuyện này ông chớ xía vào, cứ làm việc ."


      Quản gia cũng chậm trễ, đáp tiếng lập tức ra ngoài, trong lòng bà Tấn tức giận, cũng tạm thời kềm chế, giương cung mà bắn, chỉ thở hổn hển, chờ sau khi thấy bóng dáng quản gia, mới nghiêm nghị với Tấn Duệ Dương: "Duệ Dương, xảy ra chuyện gì! Mẹ đưa An Nhiên trở về là vì tốt cho cháu nó, cháu còn , mẹ nó cũng chăm sóc người, nghe bên kia ngay cả bảo mẫu cũng có, con muốn cho An Nhiên ở bên kia ăn nhiều khổ mới tính?!"


      " có người chăm sóc có thể học, chính là bởi vì nó và Tuyết Tình tiếp xúc nhiều lắm, mới cần để cho bọn họ ở chung chỗ, mẹ, An Nhiên cũng còn , thể nuông chìu nữa, hơn nữa, đứa bé thân thiết với mẹ ruột, hoàn chỉnh."


      "Con!" Bà Tấn tức giận, lại phản bác Tấn Duệ Dương được, dù sao đều có lý, đứa bé thân thiết với mẹ, sau này cũng có nhân cách toàn diện, những thứ này bà đều hiểu, chỉ là yên lòng mà thôi, ai nào biết rốt cuộc là Nhuế Tuyết Tình mang cho An Nhiên nhân cách toàn diện, hay các thói quen xấu? Nhưng bà lại hiểu con trai, từ trước đến giờ Duệ Dương hai, chính bà người mẹ này cũng thể ảnh hưởng đến quyết định của , chắc hẳn phải tùy tiện quyết định như vậy, khẳng định quan tâm An Nhiên ít hơn ai, hôm nay như vậy, nhất định là Nhuế Tuyết Tình ở trước mặt cái gì đó, nghĩ như vậy, bà Tấn trợn mắt nhìn Nhuế Tuyết Tình cái, "Đơn giản là con bị ma quỷ ám ảnh, trong lúc bất chợt nhất định làm như vậy!"


      Tấn Duệ Dương chỉ cười , bà Tấn tức giận lát, cũng phát giác sao, suy nghĩ chút liền lui bước: "Muốn An Nhiên ở cùng với mẹ nó cũng có thể, để cho mẹ nó và nó qua đây sống là được."


      Bà Tấn là rất khó khăn khi làm quyết định này, nếu như có thể bà còn lâu mới muốn cúi đầu thấy ngẩng đầu lại thấy với Nhuế Tuyết Tình, họ chỉ biết nhìn thấy nhau là ghét, chỉ vì cháu nội bảo bối, những thứ này cũng có thể nhịn.


      Tấn Duệ Dương lại lắc đầu : "Lúc trước An Nhiên có chút được nuông chiều quá, đúng lúc để cho nó học được độc lập."


      Bà Tấn lại trợn mắt nhìn: "Ở trước mặt mẹ thể độc lập? An Nhiên là cháu nội của mẹ, chẳng lẽ mẹ hại cháu nó sao."


      "Mẹ, mẹ chỉ biết đau lòng ăn ngon ngủ được, vì giảm bớt gánh nặng tâm lý của mẹ, vẫn nên nhắm mắt làm ngơ là tốt hơn."


      Bà Tấn tức giận đến biết gì, hung hăng : " sao mà dễ nghe, dù sao trong mắt con cũng chưa từng có người mẹ này!"


      Tấn Duệ Dương suy nghĩ chút, : "Như vậy , chủ nhật bảo An Nhiên trở lại với mẹ."


      Đương nhiên bà Tấn cự tuyệt, con trai của bà hai, bà có biện pháp, ánh mắt chuyển cái, ánh mắt nhìn về phía Nhuế Tuyết Tình: "Nghe gần đây rất bận, muốn học người làm ăn?"


      Nhuế Tuyết Tình gật đầu, bà Tấn hừ lạnh tiếng: "Phụ nữ nhà họ Tấn chúng tôi, cũng thể có phong cách xuất đầu lộ diện như vậy."


      "Để cho chúng tôi ly hôn là được."


      Nhuế Tuyết Tình cứng rắn xong, “cạch” tiếng, Tấn An Nhiên rớt cái thìa xuống đất, cậu vội vàng xoay người lại nhặt, nếu như bình thường bà Tấn thấy cháu nội tự thân tự lực như vậy, biết đau lòng bao nhiêu, nhưng mà bây giờ bà đặt chú ý lên chuyện đó, bà cau mày ánh mắt trầm nhìn Nhuế Tuyết Tình: " cái gì? Lặp lại lần nữa?"


      "Mẹ, gần đây Tuyết Tình mâu thuẫn với con." Tấn Duệ Dương cười đến tự nhiên.


      Bà Tấn vẫn nhìn chằm chằm Nhuế Tuyết Tình: " sao?"


      Nhuế Tuyết Tình chỉ nhìn Tấn Duệ Dương cái, mặn nhạt : " ta vậy chính là vậy."


      "Làm con dâu nhà họ Tấn chúng tôi, cũng phải là muốn làm là làm được, muốn làm cũng làm được." lát sau, bà Tấn mới thu hồi ánh mắt sắc bén, bỏ xuống những lời này, "Mở cửa tiệm làm gì, về sau đừng suy nghĩ, nhà họ Tấn xấu mặt nổi."


      "Tấn An Nhiên mang cho mẹ." Ngụ ý chính là cần lo cho .


      Bà Tấn lại cau mày: "Cái gì gọi là An Nhiên mang cho tôi? làm gì An Nhiên rồi hả?"


      Tấn An Nhiên cầm cái thìa cắn cắn môi, lên tiếng, lại nhìn Nhuế Tuyết Tình cái, Nhuế Tuyết Tình cảm nhận được tầm mắt của cậu, lại dừng chút, chuyện nữa, Tấn Duệ Dương lại cười : "Là con suy tính chu. . . . . ."


      " có chuyện của con!" Bà Tấn đặc biệt tức giận, ngay cả mặt mũi của con trai cũng muốn cho, trực tiếp trợn mắt nhìn Tấn Duệ Dương cái, ngắt lời , trầm nhìn Nhuế Tuyết Tình, "Ban đầu là chính kêu khóc phải gả vào, tại gả cho gà theo gà, trước kia trong nhà làm gì tôi xen vào, tại gả cho Duệ Dương, đại biểu chính là thể diện nhà họ Tấn, tuyệt đối thể theo càn quấy, đừng cái gì muốn tự do, đây là con đường chính tự chọn!"


      Nhuế Tuyết Tình mím môi, lên tiếng, ra tại trong đầu tính toán nhanh được mất sau khi vạch mặt với vị “mẹ chồng” này, nghĩ tới nghĩ lui vẫn cảm thấy mất nhiều hơn được, dù sao vị này là bà Tấn, còn là mẹ ruột Tấn Duệ Dương, em trai của sai có thể hoàn toàn đắc tội Tấn Duệ Dương là đạo lý, bọn họ muốn bóp chết mình, vậy còn đơn giản? Nhuế Tuyết Tình hiểu , cho nên có ý định lên tiếng, nghĩ tới chuyện này vừa bắt đầu là Tấn Duệ Dương đồng ý, tại trước mặt mẹ bày tỏ cái gì tốt, sau lưng mới có thể cho mình câu trả lời hợp lý.


      Quyết định chủ ý này Nhuế Tuyết Tình yên lòng, kết quả cần chờ đến sau lưng, tại Tấn Duệ Dương liền có thể cho câu trả lời.


      "Mẹ, cũng đừng hoàn toàn trách Tuyết Tình, cái này là vừa bắt đầu con đồng ý, trách con suy tính chu toàn." Tấn Duệ Dương xong, quay đầu nhìn về phía Nhuế Tuyết Tình, "Như vậy , Tuyết Tình, nhà hàng cũng đừng suy tính nữa, dù sao cửa hàng cũng đứng tên em, thuê chuyển ra ngoài cũng tùy em, nếu em muốn công việc, công ty ."


      Nhuế Tuyết Tình còn chưa lên tiếng, bà Tấn phản đối trước: "Hồ đồ, ta chút gì cũng hiểu, công ty có thể làm gì!"


      " hiểu có thể học, có con quan sát, tìm thêm cho ấy trợ lý, từ từ bắt đầu cũng thành vấn đề. Tuyết Tình tốt nghiệp đại học, làm chức vụ bà chủ nhiều năm như vậy quả đáng tiếc." Tấn Duệ Dương nhìn Nhuế Tuyết Tình, "Em cảm thấy thế nào?"


      "Để cho tôi làm cái gì?"


      "HR còn thiếu người quản lý, em có kinh nghiệm trước tiên có thể qua bên đó, chờ quen thuộc quy trình làm việc của công ty, rồi xem xét việc thay đổi sang ngành khác."


      Tấn phu nhân công ty làm, dĩ nhiên thể nào làm từ nhân viên , cái này ngay cả bà Tấn cũng có thể hiểu, hơn nữa làm quản lý phòng nhân , cũng có gì ghê gớm, bà Tấn vốn đồng ý, nhưng mà sau khi nghe xong lại cảm thấy con trai của bà vẫn đúng mực, cũng phản đối nữa, so với để Nhuế Tuyết Tình ở bên ngoài xuất đầu lộ diện, quả ở dưới tầm mắt con trai bà làm cho người ta yên tâm hơn, hơn nữa tại Nhuế Tuyết Tình ở bên ngoài, bên cạnh đều có mỗi người nhìn, ngộ nhỡ làm cái gì bà đều biết.


      Bà Tấn càng nghĩ càng thấy đây là ý kiến hay, đợi Nhuế Tuyết Tình gật đầu, giúp quyết định: "Cứ quyết định như vậy, nhưng mà công ty làm việc cũng phải là trò đùa, nếu là nhân viên, nên tuân thủ chế độ quy định của công ty."


      Bữa cơm tối này, Nhuế Tuyết Tình cảm thấy mắc nghẹn, bởi vì Tấn Duệ Dương lái xe chở bọn họ tới, nên cũng chỉ có thể lại đưa bọn họ về, vừa bắt đầu Nhuế Tuyết Tình còn chưa phát , chờ vào thang máy rồi mới thấy đồ trong tay Tấn Duệ Dương, cau mày: " cầm cái gì vậy?"


      "Quần áo sạch và đồ dùng rửa mặt." Tấn Duệ Dương vô cùng thản nhiên.


      " mang những đồ kia làm gì?"


      "Em cũng biết, hôm nay mẹ tức giận như vậy, chờ tối về chắc là bị rất lâu, ngày mai còn làm việc đấy."


      Khóe miệng Nhuế Tuyết Tình giật giật: "Nhà nhiều như vậy, cần phải tới chỗ tôi."


      "Nhưng mà vợ và con đều ở bên đây." Tấn Duệ Dương khẽ nhếch khóe miệng, trước khi Nhuế Tuyết Tình cứng rắn, : “ nhớ được hình như em rất hài lòng về công việc của em em phải ?”


      Dừng chút, Nhuế Tuyết Tình híp mắt lại: " muốn gì?"


      "Hình như em ấy học tài vụ và kế toán nhỉ?" Tấn Duệ Dương cười : "Vừa đúng công ty thiếu trợ lý tài vụ, hoặc là em có thể hỏi em ấy có hứng thú ."


      Quả Nhuế Tuyết Tình rất hài lòng với công việc bây giờ của Nhuế Tuyết Dương, sau khi xem công ty của Tấn Duệ Dương, từng nghĩ tới đưa em vào đây, đảm nhiệm chức vụ khác, coi như mạ vàng cũng được, chờ sau này Nhuế Tuyết Dương đổi công việc, so với trình độ học vấn mà cũng kém chút gì, nhưng mà để làm, cũng danh chính ngôn thuận bằng Tấn Duệ Dương, hơn nữa tối đa cũng chỉ có thể đưa Nhuế Tuyết Dương vào phòng thư ký, làm em làm việc vặt, nào biết Tấn Duệ Dương vừa mở miệng có thành ý như vậy, phòng tài vụ, đối đáp chuyên nghiệp.


      Nhuế Tuyết Tình nghĩ tới em sáng sủa của mình cũng thỉnh thoảng sắc bén và tự ti, muốn cự tuyệt cũng ra khỏi miệng, im lặng trong chốc lát mới : "Lần sau thể chiếu theo lệ này nữa."
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      laula thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27

      Biết mình có khả năng vào Tấn thị làm việc, thể nghi ngờ là Nhuế Tuyết Dương hưng phấn nhất, Tấn thị tuyển người, phải sinh viên đại học danh tiếng là cần, hơn nữa nghe sinh viên chưa tốt nghiệp vào đều làm cho người ta cúi đầu khuất phục, bên trong tập hợp các nhân vật đứng đầu của các trường nổi tiếng, có thể là tập hợp nhân tài, chỗ cao lớn như vậy, Nhuế Tuyết Dương luôn chỉ có thể ngước lên nhìn, thỉnh thoảng cũng có khả năng nằm mơ thấy —— mặc dù luôn biết trước mắt, người cầm lái tập đoàn Tấn thị là rể mình, nhưng Nhuế Tuyết Dương rất có khái niệm người rể kia, dù sao chị cũng nhiều năm về nhà, càng cần hy vọng xa vời đối tượng đụng phải ở đường là người rể hoàn toàn chưa từng thấy mặt kia, cho nên tại Nhuế Tuyết Tình chợt muốn sắp xếp vào Tấn thị làm việc, Nhuế Tuyết Dương vui mừng thua gì trúng giải đặc biệt năm trăm vạn.

      Chị có thể đưa vào phòng tài vụ, nơi cao cấp như vậy, coi như vào chỉ có thể làm bưng trà rót nước cho người ta cũng cam tâm tình nguyện!

      Nhuế Tuyết Dương vốn là người nhanh nhẹn, vui mừng là vui mừng, cũng nhăn nhó, hơn nữa Nhuế Tuyết Tình mạnh mẽ vang dội, rất nhanh Nhuế Tuyết Dương làm xong thủ tục xin nghỉ ở đơn vị cũ, nghe muốn vào công ty Tấn thị, ông chủ đơn vị cũ cũng sảng khoái bình thường, trực tiếp cho Nhuế Tuyết Dương , vốn là Nhuế Tuyết Dương tính toán cần tiền lương, ông chủ cũng chủ động để phòng tài vụ gửi vào trong thẻ cho . Ngày hôm sau, Nhuế Tuyết Dương liền theo Nhuế Tuyết Tình Tấn thị báo cáo.

      Mặc dù lần đầu tiên Nhuế Tuyết Dương tới công ty, đều rất xa lạ với tất cả ở nơi này, các đồng nghiệp cũng xa lạ, cúi chào với , dưới ở công ty Nhuế Tuyết Tình có chút danh tiếng nhất định, lần trước khi Nhuế Tuyết Tình tạo nên cảm giác tồn tại, dưới công ty đều suy đoán có phải Tấn tổng tiến vào “mùa xuân thứ hai” với bà xã hay , Tấn tổng lại hề có điềm báo trước tuyên bố chỗ trống chức quản lý nhân sau này do bà xã đảm nhiệm, hơn nữa còn đưa trong những tướng đắc lực nhất bên người mình là thư ký Tố làm trợ lý cho bà xã, vì vậy nghi ngờ chút nào như mọi người suy đoán.

      Nhuế Tuyết Tình thân là bà xã của Tấn Duệ Dương, chỉ đảm nhiệm chuyện quản lý, người của công ty ngược lại gì, Tấn Duệ Dương đưa thư ký tốt nhất của mình cho Nhuế Tuyết Tình, cũng làm cho mọi người thấy BOSS chăm sóc bà xã, tại quan mới nhậm chức, lập tức sắp xếp người nhà mình vào công ty —— mặc dù , nhưng mà tên của Nhuế Tuyết Dương cũng đủ làm cho người ta mơ tưởng viễn vong, hơn nữa tại phòng tài vụ thiếu người, chợt tăng thêm nhân viên mới ngay cả phỏng vấn cũng cần, đến cùng là có chuyện gì xảy ra cũng biết, thế nhưng quản lý nhân mới nhậm chức cậy quyền thiên vị, BOSS cũng gì, thoạt nhìn là thái độ cam chịu, người phía dưới càng thêm phản đối.

      Vì vậy Nhuế Tuyết Dương ở phòng tài vụ vô cùng được nhiệt liệt hoan nghênh, các đồng nghiệp nhiệt tình hữu nghị, chẳng những cần làm việc, hơn nữa còn cướp giúp làm việc, chút Nhuế Tuyết Dương cũng cho rằng những “cổ cồn trắng”* tinh này kêu ngạo, thái độ thân thiện quả làm được sủng ái mà lo sợ.

      (*"Cổ cồn trắng" là thuật ngữ tiếng (White-collar worker) để ngụ ý những nhân viên trí thức, thường làm việc trong văn phòng và mặc áo trắng với bộ vest (Suit), khác với "cổ cồn xanh" (Blue-collar worker) thường ngụ ý công nhân lao động chân tay.)

      Trong khoảng thời gian này Nhuế Thành rất bận, các loại bảo vệ luận văn cho tốt nghiệp, còn phải phiền não tìm việc, sau khi trôi qua nửa tháng bể đầu sứt trán, rốt cuộc có thời gian nghỉ ngơi, dừng lại chút gọi điện thoại cho ba mẹ, vừa nghe đến ba mẹ chuyện kia, Nhuế Thành lại bắt đầu nhức đầu, mới nửa tháng gặp, tại sao người chị đáng tin cậy của bay lên cao?

      Nhuế Thành lại vội vàng gọi điện thoại cho Nhuế Tuyết Tình, nhưng giống như Nhuế Tuyết Tình họp, tiện nhiều lời, Nhuế Thành liền : "Như vậy , chị, buổi tối em nhà chị."

      "Được." Trước sau như Nhuế Tuyết Tình vẫn tiếc chữ như vàng, chuyện này Nhuế Thành thành thói quen, suy nghĩ chút
      [​IMG]
      laula thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28

      Ăn cơm tối xong, Nhuế Thành nghiêm túc với Nhuế Tuyết Tình: "Chị, em muốn với chị."

      Lúc ấy Nhuế Tuyết Tình chờ xem tập phim truyền hình mới, vẻ mặt của Nhuế Thành hoàn toàn làm cho người mù nhìn, bởi vì Nhuế Tuyết Tình kiên trì bất động ngồi ở sofa: "Ừ, ."dien⊹dan⊹le⊹quy⊹don⊹com

      Trong thư phòng Tấn Duệ Dương dạy con trai làm bài tập thuận tiện làm việc, Nhuế Tuyết Dương ăn lần hết cơm liền trốn trong phòng mình chơi trò chơi, người thích trốn ở trong phòng, trước kia chỉ là thực tập sinh của công ty , cùng làm với đồng nghiệp cũng cái gì, sau này thời gian tan việc đều tự do sắp xếp, nhưng hôm nay đến công ty lớn như Tấn thị làm, mới chính thức thể nghiệm cuộc sống phong phú của các thành phần tri thức tinh , hôm nay nơi này tổ chức gặp mặt, ngày mai bên kia mở hoạt động, ngành tụ tập xong đến phiên toàn bộ công ty tụ tập, thay đổi đa dạng, quả thể tiếp tục nhàn rỗi, hơn nữa làm em vợ ông chủ, thân là em của bà chị nhảy dù làm lão đại bộ phận HR, thứ nhất ông chủ lập tức đưa thứ ký Tô người đắc lực nhất ngoại trừ trợ lý Lâm cho bà xã mình, có thư ký Tô giúp đỡ dù chị là bình hoa, cũng dễ dàng bị gây khó dễ, huống chi chị là quan mới nhậm chức phải lấy uy, vừa ngồi lên lập tức chỉnh đốn, hoàn toàn có người nào dám xem chị , cho nên nhờ phúc của chị , Nhuế Tuyết Dương cũng được xem là người tâm phúc ở trong mắt toàn thể nhân viên dưới công ty, phải đồng nghiệp cùng ngành lén lút tụ tập cũng thích gọi cùng , mà mặc dù ngoài miệng Nhuế Tuyết Dương gì nhưng trong lòng cũng muốn gây khó khăn cho chị cả, đối với xã giao ai đến cũng cự tuyệt, là khó cho - người mê trò chơi này rồi, vất vả mọi người phải nghênh đón ngày chủ nhật nghỉ ngơi lấy sức, hôm nay sắp xếp hoạt động, Nhuế Tuyết Dương ngứa tay thôi, rất thích thú giành giật từng giây.

      Cho nên tại phòng khách cũng chỉ còn lại hai chị em Nhuế Tuyết Tình và Nhuế Thành.

      Nhuế Thành để ý đến thái độ Nhuế Tuyết Tình vẫn còn dính chặt vào TV bỏ được, trực tiếp : "Chẳng lẽ chị còn giữ suy nghĩ trước đó lại?"

      "Suy nghĩ gì?" Ánh mắt Nhuế Tuyết Tình cũng chớp lấy cái, chút để ý hỏi ngược lại.

      "Chính là rể có ý định ly hôn, chị vẫn muốn ly hôn với ấy?"

      " phải em chúng ta thế đơn lực bạc, thể cứng rắn sao." Vào lúc này Nhuế Tuyết Tình lại cảm thấy hứng thú với đề tài “được lợi còn khoe mẽ” của em trai, cầm điều khiển ti vi ấn vào tạm dừng trong chốc lát, quay đầu nhìn Nhuế Thành, đôi mắt rực rỡ phát sáng, "Chẳng lẽ bây giờ em có biện pháp giải quyết khác?"

      Nhìn mong đợi chút che giấu nào trong mắt chị cả, Nhuế Thành đổi sắc mặt gật đầu: "Đương nhiên là có, em thấy thái độ của rể tệ, nếu chị đừng so đo những chuyện qua, sống vui vẻ qua những ngày tiếp ."

      "Đây là biện pháp gì." Nhuế Tuyết Tình xì mũi coi thường, chuẩn bị chuyển tầm mắt quay lại ti vi, Nhuế Thành vội vàng ngăn lại, "Chị hãy nghe em , chị, trước kia tiếp xúc qua ràng lắm, nhưng bây giờ em phát , tính tình rể cao ngạo, ngay cả chuyện ly hôn như vậy cũng dễ dàng tha thứ, cảm thấy làm nhục nhà họ Tấn, sao lại dễ dàng để lộ tin tức tình cảm ra ngoài được? Cho nên chuyện Hứa Tình gần như xôn xao dư luận, cũng quá bình thường."di✣en✤danlequyd☼n☀c☼m

      "Có ý tứ gì?"

      Vốn định điểm đến là dừng, Nhuế Thành thể ra: "Chuyện này, nếu như phải rể có tính toán khác, là có người gây sóng gió."

      "Đương nhiên chị biết, chỉ là em giải thích cho chị làm gì?"

      "Nếu rể và Hứa Tình có gì, chị cũng đừng níu lấy thả nữa, nhà ba người sống vui vẻ qua ngày phải rất tốt sao? Em tin chị nhìn ra rể muốn hòa thuận với chị."

      "Cho nên ta nghĩ thế chị phải đồng ý ngay?" Nhuế Tuyết Tình chê cười, "Hơn nữa phải ta cảm thấy chị thay đổi quá nhiều, nằm trong lòng bàn tay của ta, em cho rằng ta lòng?" Vốn là Nhuế Tuyết Tình cũng muốn điều này, nhưng thấy dấu hiệu em trai ngu ngốc hình như có chút bị lừa gạt, thể lên tiếng thức tỉnh, "Tấn Duệ Dương, trái tim người đó lạnh lắm, đừng thấy cái gì là cho rằng như vậy."

      "Mặc kệ trong lòng ấy nghĩ gì, chỉ cần muốn cùng chị sống vui vẻ qua ngày điểm này sai là được." Nhuế Thành cũng cười, "Trước kia ấy chút ý định gì, chị đều chết sống muốn gả cho ấy, tại ấy cố ý thay đổi, chị cũng muốn thử chút?"

      Nhuế Tuyết Tình lên tiếng, dùng ánh mắt biểu đạt chẳng thèm ngó tới, cũng phải là nguyên chủ, vất vả có được mạng sống thứ hai, người địa cầu mạng ngắn, hưởng thụ đời này mới tồi, quỳ liếm người đàn ông tính là chuyện gì?

      Nhuế Thành cũng thoải mái cười tiếng, lơ đãng : "Em chỉ nhắc nhở chị mà thôi, dù sao chị cũng thể ly hôn, tìm những người khác càng thêm thể nào, còn bằng dùng hết khả năng hưởng thụ, ngược lại em tò mò, người giống như rể vậy, khi động tình như thế nào."

      Nhuế Tuyết Tình vì đề cao kỹ năng sinh tồn ở địa cầu của mình, trước khi làm ở công ty chuẩn bị rất cẩn thận, vẫn còn theo như đề nghị của Tấn Duệ Dương trong vòng hai tiếng xem xong 《Binh pháp Tôn Tử》, biết chiêu này của em trai “ngu ngốc” gọi là phép khích tướng, rồi lại nhịn được suy nghĩ, nếu quỳ liếm người vậy phải là mình sao?

      Chỉ là cái suy nghĩ này chỉ thoáng qua, nghĩ đến mặc kệ lúc nào Tấn Duệ Dương cũng cười như cười, bộ dạng giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay của ta, nên tâm trạng gì cũng có.

      Nhớ ngày đó kiêu ngạo của cũng kém Tấn Duệ Dương, bởi vì người hành tinh mẹ tôn trọng lực lượng tuyệt đối, quả đấm của người nào cứng rắn người đó liền định đoạt, nào biết lần biến cố, lại biến thành sức chiến đấu chống lại đống cặn bã, quả thể nhẫn nhịn được.

      Dĩ nhiên Nhuế Tuyết Tình quen đến , cũng có chút thích tác phong làm việc bước coi là ba bước của Tấn Duệ Dương. Lại thể , lần chuyện hôm nay của Nhuế Thành hề có tác dụng, mặc dù trong lòng Nhuế Tuyết Tình đồng ý, đến khi nên ngủ, Tấn Duệ Dương mặt cười khanh khách, cùng ông chủ tự đắc tới phòng ngủ , rốt cuộc gì, tự nhiên tắm xong, vén chăn lên liền nằm giường ngủ.

      Tấn Duệ Dương biết mất hứng, cũng chủ động đến gần tự tìm mất mặt, dù sao thành công từng bước , về phần những thứ khác từ từ cũng sao.

      Chờ Tấn Duệ Dương tắm xong ra ngoài, Nhuế Tuyết Tình buồn ngủ, giác quan quá nhạy cảm, cho nên đối với hoàn cảnh giấc ngủ cầu cũng rất cao, tắt đèn là tuyệt đối ngủ được, muốn Tấn Duệ Dương vào phòng ngủ của cũng nguyên nhân này, vậy mà hôm nay em trai đề tỉnh , dù sao "" trước kia Tấn Duệ Dương, cũng có lý trí đến nhận người thân, tại làm tất cả đều có thể miễn cưỡng giải thích thành lạt mềm buộc chặt, hoặc là giận dỗi, hôm nay Tấn Duệ Dương “chủ động cúi thấp gập thân” như vậy, coi như lập tức chấp nhận, tuyệt đối cũng phải hoàn toàn thờ ơ—— người thể nào êm đẹp mà trở thành nhanh như vậy được, gần như phá vỡ bản tính của .

      muốn bị hoài nghi, Nhuế Tuyết Tình chỉ có thể miễn cưỡng nhịn. Trong phòng ngủ tối đen như mực, Tấn Duệ Dương cũng mở đèn, ngay cả bên ngoài rèm cửa sổ có ít ánh sáng lác đác, tới bên giường.

      coi như vô cùng “thân sĩ” rồi, Nhuế Thành đánh giá “tính cách rất cao ngạo” với cũng sai, người đàn ông lộ ra kiêu ngạo từ trong xương cốt, thừa dịp người khác ngủ làm gì, sau khi lên giường kéo chăn giúp Nhuế Tuyết Tình, liền nằm xuống chuẩn bị ngủ.

      Chỉ là Tấn Duệ Dương “thân sĩ” nữa, cũng chịu nổi hai người chung chăn chung giường —— dù sao cũng vừa mua căn nhà bao lâu, Nhuế Tuyết Tình lại chưa từng dính “nước mùa xuân”, mặc kệ như thế nào cũng ngờ trong nhà phải chuẩn bị thêm cái chăn dự bị, cho nên bây giờ thành lúng túng như vậy, Tấn Duệ Dương ngủ, cũng cảm giác có chút lạnh, vừa mở mắt, phát hơn phân nửa chăn cũng bị Tấn phu nhân cuốn rồi, cuốn chăn đủ còn coi như đệm, Tấn Duệ Dương chỉ đành phải lấy chân ra, rồi kéo chăn lại, chỉ là cũng lâu lắm Tấn phu nhân lại theo thói quen cũ, nếu như phải động tác gác chân quá hào phóng, Tấn Duệ Dương gần như cũng phải hoài nghi rốt cuộc là cố ý phải , dĩ nhiên cũng thầm than chính mình gấp gáp tìm hành hạ.

      Như thế lặp lại ba lượt, rốt cuộc Tấn Duệ Dương chịu nổi nữa, tay ôm người vào trong ngực, vừa bắt đầu Nhuế Tuyết Tình còn cựa quậy người cái, sau đó tìm được vị trí thoải mái, hoàn toàn yên tĩnh, mà rốt cuộc Tấn Duệ Dương cũng ngủ lấy được cảm giác ngủ, lại cảm giác đến trời sáng.

      Bình thường Tấn Duệ Dương rất chú ý tập thể dục, bởi vì làm thêm giờ thành thái độ bình thường, thân thể tốt lo lắng chịu đựng được, sáng sớm thức dậy, thận trọng nâng đầu người trong lòng đến gối, khi xuống giường quay quay cánh tay tê cứng, ra nên may mắn gần đây Tấn phu nhân càng ngày càng bị người địa cầu đồng hóa, lại dính vào thói quen xấu - ngủ nướng, nếu tại phải là cánh tay tê cứng đơn giản như vậy đâu, chừng cánh tay này còn có thể thuộc về cũng nên.

      Tấn Duệ Dương đẩy cửa ra ngoài, vừa lúc Nhuế Thành cũng dậy kinh ngạc nhìn : " rể?"

      Tấn Duệ Dương cười cười, kịp thời làm động tác chớ lên tiếng, chờ vài bước rời khỏi cửa phòng ngủ, mới giọng : "Chị em giấc ngủ sâu, giọng chút chớ quấy rầy làm ấy tỉnh."

      Nhuế Thành gật đầu cái, theo Tấn Duệ Dương, cũng giọng hỏi:

      " dậy sớm như thế, là tối hôm qua ngủ ngon sao?"

      "Ngủ rất ngon, đứng lên rèn luyện chút, muốn cùng ?"

      " rể, trước , em còn chưa rửa mặt."

      Trừ phòng ngủ chính và trong phòng Tấn An Nhiên có phòng vệ sinh, những phòng ngủ khác đều dùng phòng tắm bên ngoài phòng khách.

      Tấn Duệ Dương cười : " vội, vừa đúng lúc gọi An Nhiên."

      "Sớm như vậy, để cho An Nhiên ngủ tiếp lát nữa sao?"

      "Cũng ngủ đủ rồi, rèn luyện nhiều mới có dáng dấp tốt."

      biết có phải vì dáng dấp cháu ngoại giống bản thân đến mấy phần hay , Nhuế Thành lòng thương người cháu mới tiếp xúc lâu này, dĩ nhiên cũng là Tấn An Nhiên khéo léo chọc người thương, cho nên nhịn được nghĩ vì cháu ngoại tranh thủ chút lợi ích, vốn muốn khuyên đôi câu, lại chợt dừng lại, nghĩ đến dù sao thân phận của cháu ngoại cũng giống với đứa bé bình thường, chị cả cầu cậu bé tự chăm sóc cho mình, bọn họ đều nhìn được, làm ba mà rể còn tỏ vẻ gì, chỉ từ điểm này cũng biết thái độ của ấy với An Nhiên là gì, đưa An Nhiên đến chỗ chị cả, có lẽ hề giống như muốn An Nhiên và mẹ chịu khó bồi dưỡng tình cảm đơn giản như bề ngoài, chỉ sợ là vì tránh bà cụ trong nhà kia thường An Nhiên quá, rèn luyện An Nhiên mới là mục đích chính ——

      Lúc này Nhuế Thành mới nhớ tới lời chị cả tối hôm qua là có ý gì, chắc hẳn chị ấy sớm hiểu, khỏi ở trong lòng cảm thán câu ai cũng dễ dàng, rể lớn cũng dễ dàng, cả ngày tính toán tỉ mỉ chỉ sợ cũng thoải mái, cháu ngoại dễ dàng, nhà càng lớn trách nhiệm cũng càng lớn, chị cả cũngkhông dễ dàng. Suy nghĩ liên tục, mặt Nhuế Thành lại cười, gật đầu được, "Sau đó cùng , tránh khỏi mỗi lần cũng mình em, có ý nghĩa gì."
      Last edited by a moderator: 29/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 29

      Cả chủ nhật Nhuế Thành đều ở trong nhà chị cả, Tấn Duệ Dương thường được mệnh danh là ngày kiếm bạc tỷ, gần như cả năm nghỉ, cuối tuần này lại rất nhàn nhã, ngoại trừ nghe điện thoại nhiều hơn bọn họ chút, thời gian còn lại đều xem ti vi cùng với Tấn phu nhân, Nhuế Thành nắm cơ hội xin ấy chỉ giáo nhiều vấn đề. Nhuế Thành gần tốt nghiệp, vốn cũng định thi nghiên cứu, nghĩ đánh liều từ từ tìm việc làm trước, vậy mà gần đây khôi phục lại liên lạc với chị cả, nghĩ rất nhiều, vừa bắt đầu rất tức giận thái độ nhà họ Tấn với chị cả, lúc sau lại càng ngày càng hiểu được, cái gọi là ngang hàng, vậy cũng phải thành lập được điều kiện trước tiên là địa vị của hai người ở cùng đẳng cấp, đây chính là chỗ tàn khốc của xã hội, chính sống lưng của bạn thẳng lên được, đương nhiên người khác cũng liếc nhìn bạn. Nhưng chính bởi vì như vậy, Nhuế Thành mới giọng muốn làm ra được trò trống, dĩ nhiên so với Tấn thị, ít nhất phải để cho chị ở nhà chồng có thể ngẩng cao đầu.๖ۣۜdiễn-đàn-lê-๖ۣۜquý-đôn


      Nhuế Thành có bạn học là “phú nhị đại”, quan hệ với cậu ấy cực tốt, bộ lập trình gần đây của Nhuế Thành chính là bạn học giật dây bán cho công ty của ba cậu ấy, trước kia bạn học xa gần hỏi ý tưởng xây dựng nghiệp, muốn kéo vào nhóm, bạn học bỏ vốn, phụ trách kỹ thuật, chỉ là Nhuế Thành cảm giác mình chưa ra xã hội, vẫn là làm đến nơi đến chốn chút tốt hơn, song lần này bạn học lại tới tìm , thái độ vô cùng thành khẩn, chỉ phụ trách kỹ thuật, giai đoạn thành lập, ba của bạn học đưa người quản lí có kinh nghiệm tới trợ giúp, cách khác ba của bạn học cũng có mấy phần coi trọng. Nhuế Thành có chút động lòng, nhưng tự nhận kiến thức có hạn, còn phải bàn bạc kỹ hơn.

      "Nhà họ Lâm?" Tấn Duệ Dương nhướng mày cười, : " và Lâm tổng cũng có mấy phần giao tình, cũng có nghe thấy đến Lâm thiếu, ta dính vào vòng xấu này."

      Nhuế Thành gật đầu cái, Tấn Duệ Dương lại : "Mạng Internet chính là hạng mục yếu kém nhất của công ty, vốn nghĩ nước phù sa chảy ruộng người ngoài, chờ cậu tốt nghiệp tới giúp , chỉ là cậu còn trẻ, bản thân xông pha trước lần cũng chưa hẳn thể."

      Tấn Duệ Dương xong những lời hoa mĩ này, mặc dù Nhuế Thành để vào trong lòng nhưng cũng khỏi cảm thấy thoải mái, ngược lại coi là đúng, Tấn thị là địa phương nào, nhân tài đông đúc, còn có thể thiếu mấy nhân tài kỹ thuật sao? Coi như thiếu người, cũng tới phiên sinh viên chưa tốt nghiệp, chị cả và em sinh đôi của cửa sau vào tổng bộ, sợ rằng chuyện linh tinh sau lưng cũng ít, nếu thêm nữa sợ rằng bị chỉ vào sống lưng mà mắng cả nhà hút máu người.

      Nhuế Tuyết Tình càng ngày càng thích ngủ nướng rồi, chủ nhật trực tiếp nằm ngủ đến giờ ăn cơm trưa mới dậy, Nhuế Tuyết Dương cũng vừa mới dậy bao lâu, ở phòng khách với Nhuế Thành: "Buổi chiều em muốn mua chút đồ, theo em chứ?"

      Nhuế Thành gật đầu, nhìn thấy chị từ lầu xuống, thuận miệng hỏi: "Chị, buổi chiều mọi người có đâu ?"

      "Xem ti vi."

      Tấn Duệ Dương khẽ nhíu lông mày: "Ngày hôm qua chị xem TV suốt cả ngày, tốt cho mắt, hôm nay vẫn nên tìm chút chuyện khác mà làm."

      Nhuế Tuyết Tình nhìn cái, lên tiếng, cảm xúc vui cũng rất ràng.

      Nhuế Thành rất đồng ý: "Nào có người xem ti vi mỗi ngày,《 Thần Điêu Hiệp Lữ 》《Truyện Hùng Xạ Điêu》còn là các bộ phim kiếm hiệp thời cổ xưa nữa chứ, khi chị còn bé vẫn xem chưa đủ sao?"

      " xem đủ." Thái độ Nhuế Tuyết Tình kiên quyết, dẫn đầu ngồi vào bàn ăn.

      Khi Nhuế Tuyết Dương tới chợt kêu lên: "Chị, chị lâu rồi tập luyện sao? Eo cũng mập thêm vòng rồi, còn mỗi ngày đều ở nhà bất động như vậy, dáng người đẹp của chị sớm muộn cũng bị phá hủy."diễn๖ۣۜđànlê๖ۣۜquýđôn

      Trong đôi mắt của Nhuế Tuyết Tình thoáng qua chút lạnh lẽo, Nhuế Tuyết Dương nhìn thấy gần như đổ mồ hôi lạnh: ". . . . . . ra cũng mập quá nhiều. . . . . ."

      "Ba tháng."

      "À?"

      "Ba tháng tập luyện." Nhuế Tuyết Tình tỉnh lại từ trong suy nghĩ, giống như đọa lạc rồi, từ lúc đến địa cầu, còn chưa bắt đầu tập luyện qua —— đây là địa phương có thể làm cho người ta lười biếng, khó trách người địa cầu cũng yếu thành ra như vậy.

      ra là chị cả đếm ngày, còn tưởng rằng chị ấy nghĩ xem phanh thây mình thành mấy mảnh nữa thích hợp! Nhuế Tuyết Dương thở phào nhõm, vùi đầu ăn cơm, lại dám tùy tiện lên tiếng.

      Trước khi em Nhuế Thành ra cửa, vẫn quên nhắc nhở Nhuế Tuyết Tình: "Chị, nhớ hôm nay đón An Nhiên trở lại, chị đồng ý với nó rồi.”

      “ Ai ?” Nhuế Tuyết Tình cau mày, ngày hôm qua còn chưa rời giường, tiểu quỷ kia bị đưa , chẳng lẽ còn có thể mộng du?

      “ Em đồng ý giùm chị.” Nhuế Thành cười đến rất có thành ý: “ Thằng nhóc kia muốn thấy chị buồn, vì quấy rầy chị ngủ, đồng ý chị đích than đón nó trở lại, nó mới lưu luyến nỡ bước . Chỉ là chuyện phải giữ lời nha chị, em phải tạo cho An Nhiên tấm gương đáng tin.” Nhuế Thành xong cũng , cũng dợi Nhuế Tuyết Tình phản ứng.

      Tấn Duệ Dương cười híp mắt nhìn Nhuế Tuyết Tình: “ Chúng ta sớm qua chút, nếu mẹ nhất định giữ lại ăn cơm tối.”

      Nghe xong lời này, quả nhiên Nhuế Tuyết Tình chút do dự đứng dậy, “ ngay bây giờ”. Người địa cầu có đôi lời hay, trời đất bao la ăn cơm lớn nhất, mặc dù tài nghệ nấu nướng ở chỗ bà Tấn tệ, nhưng nếu là gương mặt đó khỏi ảnh hưởng đến khẩu vị ăn cơm’

      Tấn An Nhiên mới vừa ngủ trưa dậy, thân thể nho đứng vườn hoa nhìn thợ làm vườn cắt tỉa, mỗi chủ nhật trở về chuyện với bà nội, nhưng ra là vì bà nội nhìn cậu mấy lần đều có ý định gì đó, khác nhau quá lớn chơi đùa được nên cậu đều hcowi mình. Tấn Duệ Dương lái xe vào sân, Tấn An Nhiên liếc mắt liền thấy được, mặt tự chủ được, nở nụ cười tươi, đứng lên.

      Tấn Duệ Dương xuống xe, về phía con trai. Nhuế Tuyết Tình đứng bất động bên cạnh xe.

      Bà Tấn nghe thấy tiếng động, tới cửa đón, ánh mắt sắc bén liếc Nhuế Tuyết TÌnh cái, Nhuế Tuyết Tình giống như thấy, Tấn Duệ Dương ôm con trai tới đây, biến sắc nhét người vào trong ngực , nhất thwofi Nhuế Tuyết Tình bắt bẻ, than thể vừa mềm vừa tiến sát vào, cánh tay y hệt ngó sen ôm cổ của , giọng của tiểu tư giống như mang theo mật ong: “ Mẹ ~”

      Người khởi xướng chạy tới trước mặt mẹ , thân thiết kéo vai của bà: “ Mẹ, An Nhiên gây thêm phiền toái cho mẹ chứ?”

      “ Cháu của mẹ còn bớt lo hơn con nhiều.” Bà Tấn ở trước mặt con trai kiềm được, được mấy giây mặt cười như nở hoa: “ Hôm nay gấp gáp chứ?”

      “ Ừm, vừa đúng trở lại ngồi chơi với mẹ.”

      “ Mẹ có gì tốt mà ngồi chơi, ngược lại là con, hiếm khi rảnh, nghỉ ngơi tốt mới đúng.”

      Nhuế Tuyết TÌnh nhịn kích động để tiểu tử xuống đất, đưa tay giữ chặt mông thịt của tiểu quỷ này, theo hai mẹ con trước mặt vào phòng khách, vốn tưởng rằng tiểu quỷ long đều chưa mọc đủ, nặng lắm, lúc này mới tới trước sofa, phát cánh tay mình có chút ê ẩm mơ hồ, ắc mặt khỏi biến thành màu đen, chẳng lẽ cũng bị nguwofi địa cầu yếu ớt đồng hóa rồi sao?

      Nhuế Tuyết Tình vẫn duy trì trạng thái, vẻ mặt chút thay đổi, trong đầu tự vạch ra kế hoạch tập luyện, phản ứng chút nào với việc bà Tấn thỉnh thoảng mỉa mai để lại dấu vết, ai tiếp chiêu, bà Tấn cũng thể làm mình, bà là phu nhân mẫu mực, tự cho than phận càng thể vô duyên vô cớ vừa dạy dỗ Nhuế Tuyết Tình thông suốt ngay được, định xem như tồn tại, chỉ chuyện phiếm với con trai và cháu nội bảo bối.

      Trôi qua nửa giờ, Tấn Duệ Dương chuẩn bị rời , bà Tấn giữ lại: “ ăn cơm tối sao?”

      “ Trước kia đồng ý với An Nhiên có thời gian dẫn nó công viên, khó có được hôm nay có thời gian có thể ở cùng với nó.”

      Tấn An Nhiên nghe vậy cặp mắt sáng lên, dựa vào bên chân ba ngước gương mặt tràn đầy mong đợi nhìn bà, lời bà Tấn muốn nhất thời mắc kẹt ở bên trong cổ họng, thể gật đầu: “ Vậy cũng tốt ….”

      Bà Tấn tha thiết dặn dò phen, thể cho . Nhuế Tuyết Tình còn đắm chìm trong kế hoạch của mình, toàn bộ hành trình đều mất hồn, chờ xe ngừng lại mới phát hình như phải tiểu khu nhà , quay đầu, đôi cha con kia dã xuống xe, ánh mắt nhất chí nhìn .

      “ An Nhiên cũng lớn như vaatyj rồi mà lần đầu tiên chúng ta dẫn nó tới công viên đấy.”

      Vẻ mặt Tấn An Nhiên kiềm được, đuôi mày khóe mắt đều là vui sướng, vốn ngũ quan xinh xắn càng lộ ra đôi mắt to tròn, người ngang qua rối rít quan sát đôi cha con này, nỡ dời ánh mắt , Tấn An Nhiên nháy mắt nhìn Nhuế Tuyết Tình.

      Rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình xuống xe, tiểu tử kia thể chời đợi kéo tay , cậu sợ nữa rồi, cậu mẹ chính là con cọp giấy, nhìn rất dọa người, chịu nổi nhõng nhẽo.

      Nhuế Tuyết Tình hết cách với Tấn An Nhiên rồi, trước kia chỉ muốn làm trách nhiệm hiếu thuận, mặc dù sinh mạng hành tinh mẹ cường đại, nhưng khi người lớn tuổi vẫn yếu chịu nổi bị đánh, cho nên hành tinh mẹ cũng có quy định phụng dưỡng chăm sóc người già, đến nơi này, chỉ biết cha mẹ nhà họ Nhuế, là trách nhiệm, thấy em Nhuế Thành, Nhuế Tuyết Dương quá , có thể giúp cũng nguyện ý giúp tay, nhưng ở hành tinh mẹ chưa bao giờ tiếp xúc với sinh mạng mới, tới địa cầu rồi mới dần dần biết nuôi Tấn An Nhiên là trách nhiệm của chủ cũ, mặc dù Nhuế Tuyết TÌnh tình nguyện, nhưng cũng đẩy trách nhiệm.

      Xuống xe, nhìn đám đông nhịn được cau mày, lúc sau trầm giọng hỏi: “ Có thể rèn luyện sao?”

      “ Có thể!” Tấn An Nhiên hắng giọng trả lời, Tiểu Bàn qua tới khu vui chơi có thể rèn luyenj được lá gan!

      Rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình bước bàn chân tôn quý ra, liên tục ngừng vào khu công viên, Tấn Duệ Dương : “ xếp hàng mua vé, hai người tìm chỗ ngồi xuống trước.”

      Nhuế Tuyết Tình để ý tới mọi chuyện, cất bước đến băng ghế bên cạnh ngồi xuống, Tấn An Nhiên bước chân ngắn đuổi theo, công viên chẳng những có đứa trẻ, những người lớn đứng thành nhóm cũng rất nhiêu, gần như trong tay mỗi người cũng cso ít đồ ăn vặt, có lẽ bị khí xung quanh lây nhiễm, Tấn An Nhiên cũng nổi tính trẻ con, kéo tay áo Nhuế Tuyết Tình: “ Mẹ, chúng ta mua chút đồ ăn nhé?”

      Nhuế Tuyết Tình rút mấy tờ tiền trong ví ra, nhìn về phía cậu: “ Biết đếm chứ?”

      Tấn An Nhiên gật đầu, liền nhét tiền vào trong tay cậu: “ .”

      Quầy bán đồ lặt vặt ở cách mấy bước bên ngoài, lâu lắm, Tấn An Nhiên ôm hai túi đồ ăn vặt trở lại, giữ chặt tiền lẻ trong tay, khi đưa cho Nhuế Tuyết Tình miệng ràng: “ Cũng còn 164 đồng.”

      Nhuế Tuyết Tình nhìn lướt qua, có hứng thú đếm, nhưng xem chừng sai biệt lắm, khẽ vuốt cằm coi như khẳng định, Tấn An Nhiên tự động ngồi xuống bên cạnh .

      Tuy là mình đề nghị tới công viên, khi xếp hàng phía sau đám người chờ mua vé, Tấn Duệ Dương cũng có chút hối hận, nhất là nghe được có người bên cạnh oán trách chơi trò chơi đều phải xếp hàng gần mười phút, khỏi trước mặt biến thành màu đen, con trai cũng lo lắng, chỉ là hôm nay tính khí của vợ , đúng là mò ra.

      Sau khi Tấn Duệ Dương bắt đầu hối hận rốt cuộc mình chết như thế nào, vất vả mới mua xong vé, lại nhìn thấy vợ và con trai của ghế dài ăn ngấu ăn nghiến, trong lòng khỏi thăng bằng, dứt khoát nhắc nhở, thẳng: “ chơi thôi.”.
      Last edited by a moderator: 29/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :