1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ thần kinh đến từ vì sao - Thanh Việt Lưu Ca (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 20:

      Hứa Tình còn chưa hết lời, Nhuế Tuyết Tình dừng động tác ăn canh, trong lòng ta vui mừng, quả nhiên có phản ứng, trong ấn tượng của ta Tấn phu nhân thể nào bình tĩnh như vậy.

      Còn muốn ngừng cố gắng, tốt nhất kích thích Tấn phu nhân phát tác trước mặt mọi người, để Tấn tổng càng còn mặt mũi nào, quan hệ vợ chồng của Tấn phu nhân và Tấn tiên sinh càng tốt, lại càng có lợi với ta. phen ý định thoáng qua, Hứa Tình quyết định chủ ý, chỉ là lời của ta còn chưa ra khỏi miệng, bị Tấn Duệ Dương cắt đứt, chỉ thấy Tấn Duệ Dương đặc biệt ân cần nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Sao vậy, thích sao?"

      "Gọi phần khác nhé?"

      " cần, tôi ăn cơm là được." Nhuế Tuyết Tình bắt đầu ăn cơm, Tấn Duệ Dương gắp miếng cua cà ri cho , còn giới thiệu : "Món này tệ, em thích."

      Khi Tấn Duệ Dương gắp thức ăn chính là dùng đôi đũa của ! Nhuế Tuyết Tình cau mày nhìn trong chén cái, rối rắm rốt cuộc nên ném chỗ nào, hay là ném xuống đây? Cuối cùng hề gì, lặng lẽ vòng qua món cua kia.

      Tấn Duệ Dương cũng để ý phản ứng của Nhuế Tuyết Tình, chăm sóc vợ xong, lại bắt đầu quan tâm đến con trai, nghiêng đầu nhìn Tấn An Nhiên, hỏi: " thích ăn canh sao? Nếu ăn cơm giống mẹ con nhé?"

      Hình như khẩu vị của Tấn An Nhiên và Nhuế Tuyết Tình giống nhau, lập tức để cái thìa trong tay xuống, Tấn Duệ Dương khẽ cười múc cho cậu nửa chén cơm , tất cả dáng vẻ dùng đũa của Tấn An Nhiên đều giống Nhuế Tuyết Tình, Tấn Duệ Dương vì vậy cười nhìn Nhuế Tuyết Tình: "An Nhiên giống em."

      Hứa Tình đứng ở bên có chút khó chịu, mặc kệ là Nhuế Tuyết Tình hay Tấn Duệ Dương thậm chí là Tấn An Nhiên mới mấy tuổi, đều xem ta là người qua đường! Hứa Tình tin Nhuế Tuyết Tình thèm để ý chút nào đến xuất của ta, dù sao lần đầu tiên các giao chiến, cũng chính là trong tiệc rượu kia, ta chỉ dựa vào phương thức giống nhau để Tấn phu nhân xấu mặt trước mặt mọi người, tuy thủ đoạn cao minh nhưng chỉ cần có tác dụng với Tấn phu nhân là được, hơn nữa trải qua lần trước, gần như nửa trong xã hội thượng lưu đều thấy thái độ thích vợ của Tấn tiên sinh, mà còn nửa dư lại kia coi như tận mắt chứng kiến cũng đều nghe qua, cá nhân Hứa Tình cho rằng, nếu như tình hình giống như vậy lại xảy ra mấy lần nữa, ta muốn thay thế trở thành Tấn phu nhân mới, phải được.

      Vậy mà, lần này Tấn phu nhân giống như biến thành người khác, đối với lời xin lỗi khiêu khích giễu cợt mười phần của ta, lại làm như thấy? Hứa Tình hoài nghi Nhuế Tuyết Tình giả bộ, căn cứ công bằng vào nguyên tắc thân cận giữa hai người với nhau, Hứa Tình cũng có nghĩa vụ vạch trần mặt nạ của Nhuế Tuyết Tình, khi ta nhìn thấy hai cha con Tấn Duệ Dương và Tấn An Nhiên hỗ trợ cho nhau, mà Nhuế Tuyết Tình lại nhúc nhích, cũng biết cơ hội của mình tới, vì vậy ta cười với Tấn An Nhiên: "Đây là tiểu thiếu gia nhà họ Tấn? Dáng dấp đáng , chỉ là Tấn phu nhân cũng là người đẹp hiếm thấy, gen di truyền cho đứa cũng rất tốt." Hứa Tình nghĩ thầm quan hệ giữa Tấn phu nhân và con trai có chút nào thân thiết, lấy tính tình Tấn An Nhiên chán ghét mẹ nó như vậy, chính mình dáng vẻ xinh đẹp của nó đều là do công lao của mẹ nó, nhất định cậu bé chịu được? Coi như Tấn An Nhiên được dạy dỗ tốt có chút chuyện được biểu mặt, nhưng khẳng định cũng ghi hận Tấn phu nhân ở trong lòng, tích tiểu thành đại, ngày nào đó lượng thay đổi làm cho chất thay đổi.

      Chỉ là ngàn lần ngờ, con trai của Tấn phu nhân và Tấn phu nhân đều đáng chút nào!

      Tấn An Nhiên giống Nhuế Tuyết Tình, là bởi vì hơi thở người ngoài hành tinh mạnh mẽ, thứ hai là cậu vì mình trước đó từng kính trọng mẹ mà xấu hổ chột dạ, thứ ba là đến từ chính áp lực của ba cậu, nhưng chuyện này cũng hề đại biểu Tấn An Nhiên ở trước mặt Hứa Tình cũng biến thành con cừu , thực tế được nhà họ Tấn tỉ mỉ bồi dưỡng người thừa kế đời sau, Tấn An Nhiên ở trước mặt người ngoài kiêu ngạo phải ít, cậu trả lời Hứa Tình, chỉ dùng ánh mắt "bổn thiếu gia ưu tú còn cần ta đến ra sao" nhìn Hứa Tình, cái mũi hừ hừ, cúi đầu tiếp tục nghiêm túc ăn cơm. Trong đó ghét bỏ Hứa Tình quấy rầy cậu dùng bữa ăn quả thể ràng hơn.

      Bị người bạn đối xử như thế, Hứa Tình càng lúng túng cách nào nổi, ánh mắt của ta nhìn về phía Tấn Duệ Dương luôn mỉm cười với ta, còn chưa lên tiếng, cũng bị Tấn Duệ Dương nặng đẩy trở về: "Hứa tiểu thư xin cứ tự nhiên."

      Tự tiện cọng lông á, nơi này chỗ ngồi còn lại duy nhất là ở ngay bên cạnh vợ , vợ hoạt động mông ta vào ngồi thế nào được, khốn kiếp! Ánh mắt Hứa Tình lóe lên cái, chợt ánh mắt càng thêm dịu dàng, dịu dàng đến mức dường như cũng muốn chảy ra nước, mà thực tế trong mắt ta cũng có nước mắt, khó nén đau buồn thấp giọng : "Xin lỗi, là tôi nên quấy rầy các người. . . . . . Tôi rời . . . . . ." xong, Hứa Tình xoay người , tuy rằng vẫn dáng vẻ động lòng người, nhưng vẫn có thể khiến người ta nhìn ra chút hoảng hốt, bóng lưng mảnh khảnh của người đẹp như vậy, tuyệt đối chính là lợi khí tốt nhất để làm đàn ông đành lòng.

      Rốtcuộc nhìn thấy tiểu ảnh hậu Hứa Tình trong truyền thuyết, vị này ở bên ngoài xem ra là nhân vật chính trong vở kịch ân oán tình thù giới nhà giàu, ra Nhuế Tuyết Tình cũng giống như biểu thờ ơ vừa nãy, hiểu được, quả nhiên là ảnh hậu, danh bất hư truyền, hơn nữa ghép ta và Tấn Duệ Dương vào chỗ cũng phải có căn cứ, ảnh đế và ảnh hậu gì đó, nhất định là tuyệt phối!

      Tấn Duệ Dương còn biết vợ mình kéo ra ngoài ghép thành đôi, vẻ mặt tươi cười hỏi Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình nhìn làm gì vậy?" Nhuế Tuyết Tình thu hồi tầm mắt, cúi đầu ăn cơm. Ngược lại Tấn Duệ Dương muốn gì đó, chẳng qua sau đó nhìn Tấn An Nhiên, lại gì nữa, lúc này nhà ba người mới yên tĩnh lại hưởng thụ bữa cơm trưa này.

      Bữa trưa qua, Tấn Duệ Dương lại bùng nổ muốn đưa con trai học cùng với Nhuế Tuyết Tình, hoàn toàn xem tài xế chở Tấn An Nhiên thành khí rồi, tài xế bày tỏ có ý kiến, nhưng Nhuế Tuyết Tình rất có ý kiến, hôm nay bởi vì chờ Tấn Duệ Dương lãng phí rất nhiều thời gian, tại đây còn ép buộc vớ vẫn, còn muốn xem cửa hàng nữa mà?! Chẳng qua là khi Tấn An Nhiên rụt rè cầm tay Nhuế Tuyết Tình người ngoài hành tinh cứng đầu cứng cổ lại thể lời nào. "Sinh vật" mềm nhũn như con chi chi đia cầu quả là phiền phức đứng đầu vũ trụ!

      đường bị Tấn An Nhiên lôi kéo ngồi lên xe, bàn tay vừa mịn vừa mềm còn nắm chặt tay Nhuế Tuyết Tình thả, mồ hôi đều muốn chảy ra rồi, Nhuế Tuyết Tình lạnh lùng liếc nhìn Tấn An Nhiên, nhưng Tấn An Nhiên nhìn , gương mặt nhắn chuyên chú nhìn ngoài cửa sổ.

      “Rốt cuộc con muốn cầm tới khi nào?”

      Bị vạch trần rồi, có biện pháp giả bộ ngu nữa, Tấn An Nhiên nhìn ba cậu theo bản năng, coi như Tấn Duệ Dương lái xe có thời gian quay đầu lại, cũng có thể tưởng tượng ra tình hình ở chỗ ngồi phía sau xe bâygiờ là gì, mỉm cười đến rất vui vẻ: “Ha ha, mẹ con xấu hổ.”

      Nhuế Tuyết Tình đen mặt, liếc nhìn về phía Tấn An Nhiên, cái này thành ba cậu trúng rồi, tại mẹ cậu thẹn quá hóa giận.

      # Nhất thời có con cọp mẹ trong nháy mắt biến thành cọp giấy dát lừa thuê.

      # Tấn An Nhiên bỗng nhiên sợ Nhuế Tuyết Tình nữa, cũng biết giờ phút này mẹ cậu “xấu hổ” kích thích đến cậu, vẫn là khi ba có lá gan của cậu mới lớn vô số lần, Tấn An Nhiên buông túi sách ra, lưu loát ôm lấy cổ Nhuế Tuyết Tình, ngồi vào trong lòng , sau đó hôn vào mặt cái.

      Nhuế Tuyết Tình vì hơi lạnh của máy điều hòa bao phủ cả trong xe, mà giọng cũng lạnh như băng: “Bước xuống!”

      Tấn An Nhiên lấy ra chiêu “càn quấy” mà người bạn dạy cho cậu hôm nay, ôm cổ Nhuế Tuyết Tình thả, lại vẫn làm nũng dường như lung lay hai cái, lông măng toàn thân Nhuế Tuyết Tình muốn dựng lên, làm sao đây, lập tức muốn mở cửa xe ném tiểu tử này ra ngoài quá!

      thực tế, Nhuế Tuyết Tình có vô số lần thỏa hiệp với Tấn An Nhiên, ví dụ chuyện Tấn Duệ Dương bảo Tấn An Nhiên ở trong nhà , vẫn còn phải bất đắc dĩ đưa Tấn An Nhiên học vào buổi sáng, thay vì Nhuế Tuyết Tình có biện pháp cự tuyệt cầu của bọn họ, bằng biết phải ứng phó với tên tiểu quỷ Tấn An Nhiên kia thế nào.

      Người ngoài hành tinh có biện pháp nào với tất cả những sinh vật mềm như con chi chi địa cầu ! Tuy ở hành tinh Sedna cũng có người có cơ thể bé, nhưng đó là chuyện từ mười đến trăm năm trước, dù sao kể từ sau khi lớn lên vô số trong năm tháng, tiếp xúc với người có cơ thể bé gần như ít ỏi, cho dù có, thế nhưng người có cơ thể bé có năng lượng đánh ngã bất kỳ người trưởng thành nào ở địa cầu là thể quên, nhưng người có cơ thể địa cầu lại hoàn toàn khác nhau, giống như hành động tìm chết của Tấn An Nhiên, chỉ cần tay cũng có thể nghiền nát cậu bé, chính là bởi vì Tấn An Nhiên quá bé, ngược lại Nhuế Tuyết Tình càng có loại cảm giác luống cuống, tay cũng biết nên để chỗ nào cho tốt.

      Đương nhiên cũng chỉ cần bàn tay là có thể xách tên tiểu quỷ này xuống, nhưng Nhuế Tuyết Tình luôn nghĩ Tấn An Nhiên yếu ớt đến quá đáng, ngộ nhỡ dùng sức mạnh làm gãy cánh tay của cậu bé làm sao? Tuy tiểu quỷ này có chút phiền phức, rốt cuộc là do con ruột, từ lý thuyết mà biến thành con ruột của … Nhưng dù có là con ruột cũng chịu nổi chính cậu bé tìm đường chết!

      Sinh vật mềm nhũn như con chi chi địa cầu chỉ có phiền phức, còn kèm theo kỹ năng mê hoặc lòng người, Nhuế Tuyết Tình nhịn lâu vẫn đưa tay ra ngoài, chỉ là ánh mắt càng ngày càng lạnh nhìn chằm chằm Tấn An Nhiên, mà giờ phút này có lẽ Tấn An Nhiên cũng cách nào hiểu được mình dám hành động như vậy, từ hồi đẻ ra đây là lần đầu tiên làm nũng, phát mẹ cậu chẳng những cưng chiều dịu dàng như người bạn , ngược lại ánh mắt càng ngày càng hung dữ, điều này làm cho Tấn An Nhiên chịu rất nhiều đả kích, chỉ có thể lộ vẻ tức giận theo Nhuế Tuyết Tình ngồi xuống, ngồi đàng hoàng trở về vị trí của mình, ôm túi sách ngồi nghiêm chỉnh.

      Nhuế Tuyết Tình tự chủ nhìn gò má của đứa , vốn muốn cảnh cáo cậu lần sau thể chiếu theo lệ này nữa, chỉ là từ mặt bên thấy con ngươi trong suốt của đứa , làm Nhuế Tuyết Tình ra được.

      Cảm giác áy náy giải thích được này khốn kiếp!

      Từ trong kính chiếu hậu nhìn màn này, Tấn Duệ DƯơng mỉm cười, phá vỡ khí lúng túng trong xe: “Mới ở chung chỗ ba ngày, tình cảm của An Nhiên và Tuyết Tình tốt như vậy rồi, làm người ta ghen tị.”

      CHỉ là hai mẹ con cũng có ai để ý tới lời Tấn Duệ Dương , bây giờ Tấn An Nhiên thẹn quá hóa giận, cộng thêm biết vậy chẳng làm, cậu quyết định rồi, người bạn đưa ra chủ ý cùi bắp kia, cậu nghĩ rồi bản sách số lượng có hạn kia đưa cho cậu ta! Đây tuyệt đối là giận chó đánh mèo.

      Rất nhanh xe lái đến của trường học của Tấn An Nhiên, Tấn An Nhiên tự đẩy cửa x era, ôm túi sách tay ngắn chân ngắn bò xuống xe, Tấn Duệ Dương cũng tháo dây an toàn ra xuống xe, đứng ở trước mặt Tấn An Nhiên: “Có muốn ba đưa con vào ?”

      Tấn An Nhiên mím môi lắc đầu, nghiêm mặt, cũng dám chuyển sang Nhuế Tuyết Tình bên kia, trong lòng Tấn Duệ Dương biết cảm nghĩ của cậu, nhưng vẫn : “Vậy cũng tốt, chính con vào, trước chào tạm biệt với mẹ .”

      Tấn An Nhiên thể nhìn Nhuế Tuyết Tình cái, nhìn liếc qua cái mà thôi, hoàn toàn dám nhìn vào mắt Nhuế Tuyết Tình, chỉ sợ nhìn thấy vẻ ghét bỏ cậu trong mắt mẹ.

      “Mẹ, chào tạm biệt!” xong, cũng đợi Nhuế Tuyết Tình trả lời, Tấn An Nhiên xoay người bước , mặc dù cơ thể thẳng tắp, giống như dáng vẻ kiêu ngạo mắt nhìn thẳng thường ngày, thế nhưng bước chân dồn dập, vẫn tiết lộ cậu thực chạy trối chết.
      Last edited by a moderator: 24/5/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 21:

      Đưa mắt nhìn con trai xa, thấy được bóng dáng của cậu, Tấn Duệ Dương mới trở lại trong xe, vừa cài dây an toàn vừa với Nhuế Tuyết Tình: "Vừa nãy em quá nghiêm túc với con rồi, Tuyết Tình, An Nhiên ở nhà chưa bao giờ thân thiết như vậy với ai, hơn nữa còn được nghiêm khắc giáo dục từ , cũng chưa từng làm nũng với người, đây là lần đầu tiên."

      Theo lý thuyết, người bình thường nghe được lời này, hoặc được sủng ái mà lo sợ, hoặc vui mừng vô cùng, con trai mình tỏ vẻ thân cận đây cũng là điều mà tất cả người phụ nữ đều cầu cũng được, Tấn Duệ Dương xong cũng yên tĩnh chờ Nhuế Tuyết Tình đáp lại, chỉ là khi cũng mở cửa sau ra Nhuế Tuyết Tình vẫn im lặng, Tấn Duệ Dương nhịn được quay đầu lại nhìn cái, vừa chống lại con ngươi sâu thẳm của Nhuế Tuyết Tình, lời Tấn Duệ Dương muốn cứ như vậy mà nghẹn ở trong cổ họng, lần đầu cảm thấy rất ấp úng mở miệng: "An Nhiên vẫn còn con nít. . . . . ."

      "Sau đó sao?" Rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình mở miệng, Tấn Duệ Dương lại cảm thấy càng thêm khó giải quyết, lúc trước cho rằng Nhuế Tuyết Tình muốn ly hôn, ly hôn thành chuyển ra khỏi nhà đối xử lạnh lùng với con trai , đây đều là tỏ vẻ bất mãn với , ra , tỏ vẻ như vậy so với có căn cứ cố tình gây , hiệu quả tốt hơn nhiều, Tấn Duệ Dương chẳng những tức giận, lúc ấy còn cảm thấy rất vui mừng, bà vợ này của , nhiều năm như vậy rốt cuộc đáng tin lần, biết nên làm cái gì là có tác dụng với , hơn nữa còn làm dáng vẻ giống nhau, người biết quy củ của nhà họ Tấn cũng bị cho mê hoặc, cho rằng đùa giỡn.

      Tấn Duệ Dương ghét Nhuế Tuyết Tình đùa giỡn , chỉ cần khi ra bên ngoài đùa giỡn cách hợp lý là được, ngược lại sợ mấy chục năm như ngày hề tiến bộ, nếu vợ nhất định chỉ có thể ở vị trí, so với chỉ làm bình hoa bài biện, có thể hơi tiến bộ chút, đối với , đối với cả nhà họ Tấn mà cũng tốt hơn, phải sao?

      Cho rằng Nhuế Tuyết Tình lạt mềm buộc chặt, thậm chí Tấn Duệ Dương cố ý "phối hợp" với đưa con đến bên người , là vì nhìn xem kế tiếp định nước cờ nào, nếu như thông minh có chừng mực, nên biết so với , người quan trọng với hơn hết là An Nhiên, dù sao An Nhiên là con ruột , vừa là tương lai của cả nhà họ Tấn.

      Chỉ là Tấn Duệ Dương ngờ rằng, Tấn phu nhân hoàn toàn phải lạt mềm buộc chặt, từ trong lòng muốn có quan hệ gì với và với cả An Nhiên nữa rồi, đối với chủ động lấy lòng của An Nhiên thậm chí tránh còn kịp! Tỉnh ngộ này làm Tấn Duệ Dương có chút biết phải làm sao, rốt cuộc là theo ý tưởng lúc trước tiếp tục, hay giống như ý nguyện của Nhuế Tuyết Tình, mọi người nước giếng phạm nước sông, duy trì quan hệ danh nghĩa này là được rồi? Quả ai đó rất bình tĩnh, chắc hẳn lòng tránh né nhà họ Tấn, sau này Nhuế Tuyết Tình còn quan hệ gì đến nhà họ Tấn nữa.

      Chỉ là nghĩ như vậy, trong lòng Tấn Duệ Dương cũng hoàn toàn định làm như vậy, chuyện cho tới bây giờ, phải nghĩ như thế nào là có thể như thế đấy nữa rồi, nếu ban đầu phí hết tâm tư dùng An Nhiên uy hiếp gả cho , hôm nay nghĩ thoát thân nào có chuyện đơn giản như vậy? Tấn Duệ Dương quen nắm tất cả ở trong tay của mình, Nhuế Tuyết Tình thay đổi thoát khỏi dự tính của , như vậy càng thể để cho rời khỏi tầm mắt của được.

      Tấn Duệ Dương quyết định xong, vừa lái xe còn vừa biến sắc thử dò xét Nhuế Tuyết Tình: "Hôm nay Hứa tiểu thư bỗng nhiên xuất làm em rất vui sao? Xin lỗi cũng biết ta . . . . . ."

      "Phòng ăn là đặt, vị trí là chọn, vị Hứa tiểu thư kia vừa đến đầu tiên nhìn thấy cũng là , hơn nữa thân phận các người đặc biệt, xác suất trùng hợp chạm mặt, ra tới phần trắm nhỉ? Nếu như phải cố ý, cũng phải là ta cố ý, vậy chính là tâm tư của hai người tương thông rồi." Nhuế Tuyết Tình rất thẳng có thói quen thẳng, cho nên đối với loại chuyện này của Tấn Duệ Dương rất thích.

      "Sao em có thể nghĩ như vậy, Tuyết Tình?" Tuy giọng điệu của Tấn Duệ Dương lên án, nhưng thái độ vẫn dịu dàng, " thế nào chẳng lẽ em vẫn ràng sao? Hứa tiểu thư kia, cũng chỉ là diễn viên trong phim của Tấn thị chúng ta bỏ vốn, vì thế từng có hai lần tiếp xúc mà thôi, nhưng cũng là tiếp xúc công việc, hơn nữa tiệc rượu lần trước em cũng theo, rốt cuộc tình huống của ta thế nào phải em rất ràng sao? Chỉ là phóng viên viết lung tung làm người khác hiểu lầm mà thôi."

      Nhuế Tuyết Tình thấp "ừ" tiếng, lên tiếng, phải bởi vì tin Tấn Duệ Dương giải thích, mà là có hứng thú tiếp tục đề tài này nữa, trước trong lời của Tấn Duệ Dương có ý gì, ngày cả điều cuối cùng "phóng viên viết lung tung" gì đó, lấy thế lực của nhà họ Tấn, nếu ngầm cho phép phóng viên nào có lá gan lớn như vậy?

      Trước kia Tấn Duệ Dương chuyện, Nhuế Tuyết Tình miễn cưỡng tin năm phần, tại ngay cả ba phần cũng có.

      Im lặng lát, Tấn Duệ Dương còn : "Hứa tiểu thư kia. . . . . ."

      "Dừng lại thôi." Nhuế Tuyết Tình mất hứng: "Hứa tiểu thư với như thế nào, cái này cần cố ý giải thích với tôi, chỉ là Hứa tiểu thư, coi như sau này vẫn còn có Trương tiểu thư Lý tiểu thư gì đó, cũng mời tùy ý, quan hệ ‘vợ chồng’ của chúng ta cũng chỉ là danh tiếng mà thôi, tôi can thiệp vào chuyện của ... cũng đừng can thiệp vào chuyện của tôi, hi vọng chúng ta cũng có thể hiểu như vậy."

      "‘Em can thiêp vào chuyện của " là chỉ cái gì?"

      " có thể tìm Hứa tiểu thư, tôi cũng có thể tìm bạn trai." Nhuế Tuyết Tình chuyện đương nhiên, tuy người hành tinh Sedna đề cập tới chuyện kết hôn, nhưng có nghĩa là bọn họ chịu ai, thực tế cuộc sống của người hành tinh Sedna còn muôn màu muôn vẻ hơn ở địa cầu, dù chủ nhân lạnh lùng của Nhuế Tuyết Tình, cũng có ít bạn trai.

      Tấn Duệ Dương ngờ nghe được đáp án này, nhất thời cũng phản ứng kịp: "Em ?"

      "Chẳng lẽ tôi mang chuyện như vậy ra giỡn?" Nhuế Tuyết Tình cau mày.

      Rốt cuộc nụ cười mặt Tấn Duệ Dương duy trì nổi nữa, dừng xe lại ven đường, cũng điều chỉnh vẻ mặt, nghiêm túc quay đầu lại nhìn thẳng vào mắt Nhuế Tuyết Tình: "Em làm những chuyện khác, đều ngăn cản, thậm chí có thể giúp đỡ em bất cứ lúc nào, ví dụ như chuyển em ra ngoài sống ở biệt thự, em muốn mở nhà hàng, nhưng em phải hiểu được, bất kỳ dung túng nào cũng có ranh giới cuối cùng, muốn xem em nhất định phải làm được cái gì, nhưng ít ra những chuyện làm ảnh hưởng đến danh tiếng của nhà họ Tấn, đều cho phép."

      "Cuộc sống cá nhân của tôi, ai biết?"

      "Có nhiều người biết đến, dù sao em chính là Tấn phu nhân, khi làm ra chuyện trái với thân phận của mình, lập tức bị tất cả mọi người biết được."

      "Nếu phiền toái như vậy, còn bằng ly hôn."

      "Ly hôn càng thể nào, Tuyết Tình." Tấn Duệ Dương biết có lẽ Nhuế Tuyết Tình hiểu, vì vậy giải thích: "Gia quy nhà họ Tấn, khi vợ con trai trưởng sinh ra người thừa kế, tuyệt đối cho phép ly hôn."

      "Đây là cái gia quy gì vậy?"

      Tấn Duệ Dương mỉm cười cùng với vẻ mặt trầm của Nhuế Tuyết Tình tạo nên chênh lệch rệt, cũng lại cẩn thận giải thích chút, chỉ : "Tuyệt đối thể tuân theo gia quy."

      "Nhàm chán!" Vẻ mặt Nhuế Tuyết Tình lạnh lùng.

      Tấn Duệ Dương chỉ cong khóe miệng, lái xe, tin tưởng Nhuế Tuyết Tình có thể hiểu ý tứ của vừa rồi.

      Bởi vì đạt thành hiệp nghị "hòa bình hữu nghị", Tấn Duệ Dương biểu cũng rất hào phóng, mang Nhuế Tuyết Tình xem cửa hàng, đề nghị: "Đội lắp đặt thiết bị có thể dùng công ty mình, bảo trợ lý Lâm sắp xếp nhà thiết kế thích hợp cho em, về phần thông báo tuyển dụng kia, nếu em muốn xử lý, cũng có thể sắp xếp người tới phụ trách."

      Nhân tài trong công ty Tấn Duệ Dương còn nhiều, lời dĩ nhiên rất thoải mái, câu là được, hơn nữa nghĩ là lần đầu tiên vợ mình học làm ăn, trước đó chắc chắn việc này bị bôi đen, có người giúp tay tốt hơn bất cứ điều gì khác.

      Nhuế Tuyết Tình cũng có ý tưởng đó, mới đến, vốn cũng biết những chuyện này, ít nhất phải có người biết ở bên cạnh chỉ điểm chút, vì vậy gật đầu : "Được, gọi tới đây những người có thể giúp đỡ tôi ."

      "Chỉ là chút chuyện vặt vãnh, cần thiết tự làm tất cả mọi việc." Nhuế Tuyết Tình mở nhà hàng, ở trong mắt của Tấn Duệ Dương cũng chỉ là chuyện giết thời gian mà thôi, có thể chân chính mở tiếp còn chưa nhất định.

      chứng minh, cuối cùng nhà hàng của Nhuế Tuyết Tình vẫn mở thành công, nguyên nhân là đến từ chính áp lực của mẹ chồng.

      Bà Tấn và chồng nghỉ phép châu Âu suốt cả tháng, đợt du lịch tiếp theo, chủ yếu là thăm em ruột lấy chồng ở xa bờ bên kia Đại Dương, sau khi bà Tấn nghỉ phép về nước phát cháu nội nhớ nhung lâu nay ở nhà, khá là tức nhịn nổi, dĩ nhiên bà tự trách con trai của mình nhiều chuyện, mẹ chồng con dâu đều là kẻ thù, bà Tấn vẫn chưa tìm hiểu tình hình đẩy tất cả trách nhiệm lên người Nhuế Tuyết Tình, cho rằng Nhuế Tuyết Tình hai mặt, trước kia cũng may, tuy đủ thông minh nhưng ít nhất còn tự biết , tiếp cận bà và cháu ngoan của bà, thực ra chính là cố ý biểu vẻ mặt mơ hồ kia của , để bà lơ là, thừa dịp lúc bà ở nhà cướp cháu của bà !



      thể trách bà Tấn mơ mộng quá nhiều, kể từ khi chồng của bà nhường lại chức vụ cho con trai, nên bà Tấn cũng cần ngày nào cũng ra khỏi cửa xã giao, lập tức nhàn rỗi, rất nhanh bà Tấn tìm được chuyện có thể làm, bởi vì con trai bà sinh cho bà thằng cháu vô cùng quý báu! Tấn An Nhiên ra đời mang đến cho cuộc sống của bà Tấn loại hạnh phúc mới, ngậm kẹo đùa cháu là chuyện mà mỗi người già đều tha thiết mơ ước, lại Tấn An Nhiên cũng do tay bà Tấn nuôi nấng, từ bi bô tập đến trở thành thằng nhóc nhanh nhẹn như bây giờ, bà Tấn tốn hao tinh lực, cho nên bà Tấn rất cưng chiều đứa cháu nội duy nhất là Tấn An Nhiên, đương nhiên cần nghĩ cũng biết, nếu như phải lần du lịch này Tấn An Nhiên phải đến trường thể cùng, bà Tấn cũng chịu chia lìa lâu như vậy với cháu ngoan đâu.
      Last edited by a moderator: 30/6/16
      Thpd thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 22:

      Vừa về tới nhà phát đứa cháu bảo bối ở đây bà Tấn giận tím mặt, còn chưa kịp hiểu tình hình thực tế, vừa nghe quản gia đứa cháu của bà ở chỗ Nhuế Tuyết Tình, bà Tấn lập tức đẩy tất cả trách nhiệm lên đầu Nhuế Tuyết Tình, đương nhiên sau khi hiểu tình hình thực tế bà Tấn cũng cảm thấy con trai của bà nhiều chuyện, ràng chính là con dâu lên được mặt bàn lại tự tìm chết!

      Bà Tấn phản ứng như thế ra cũng rất bình thường, người thế giới địa cầu, phụ nữ tội gì làm khó phụ nữ với nhau còn bày ra bộ dạng là ràng, nhất là giữa mẹ chồng con dâu, làm được chính là thế giới đại chiến rồi, lực sát thương lớn thế nào cần nhiều lời, coi như người ngoài hành tinh biết trước, thời gian lâu dài cũng phát địa cầu rất đặc sắc. Hơn nữa, bà Tấn có con dâu như vậy, chính bà cảm thấy rất uất ức, nếu như chỉ gia thế tốt, nhưng mà con trai của bà thích vô cùng mà , nể mặt cháu ngoan bà có thể nhịn, thế nhưng con dâu kia chẳng những gia thế tốt, tính tình lại được cả nhà bọn họ thích, quan trọng hơn là nhân phẩm tốt -- từ sau khi bà tìm người kiểm tra bên trong cái thai là con trai, muốn học người ta "mẫu bằng tử quý" (mẹ quý nhờ con), nhất định mang theo con trai gả vào nhà họ Tấn là có thể nhìn ra được nhân phẩn của Nhuế Tuyết Tình thế nào.

      Bà Tấn bất đắc dĩ có con dâu như vậy, trong đoạn thời gian rất dài thậm chí bà cảm thấy toàn thế giới đều nhìn chuyện cười của bà, cũng từ đó càng ngày càng muốn ra khỏi cửa xã giao, sau khi đứa cháu ra đời bà mới dần dần thả lỏng tâm trạng, cũng muốn nhìn thấy Nhuế Tuyết Tình, nên chuẩn bị biệt thự để cho ấy ở, đồng thời nhắm mắt làm ngơ, cũng hi vọng cháu của mình lây nhiễm những tính nết tốt từ mẹ cậu bé -- đây cũng là trong những nguyên nhân hôm nay bà Tấn tức giận như vậy, ngộ nhỡ cháu ngoan của bà học thói quen xấu của mẹ nó làm thế nào? Coi như cháu ngoan của bà rất tốt học cái xấu, nhưng có mẹ cậu bé ở bên cạnh dạy dỗ, khẳng định cũng bị ảnh hưởng nhất định?

      Bà Tấn lo lắng.

      Dĩ nhiên, ngoài thành kiến trời sinh đề cập đến, từ loại phương diện nào đó mà , Tấn Duệ Dương biết quyết định làm thế nào để con trai và vợ của mình vui vẻ sinh hoạt chung chỗ, quả là do hành động của Nhuế Tuyết Tình đưa tới -- nếu như đòi ly hôn, sợ rằng trong thời gian ngắn Tấn Duệ Dương có tâm trạng và thời gian tìm hiểu vợ gần đây gặp chuyện gì mà thay đổi tính tình như thế, như vậy ít nhất trong khoảng thời gian này và Nhuế Tuyết Tình cũng bị vây trong trạng thái sống yên ổn cùng nhau, chờ sau khi bà Tấn trở về, coi như Tấn Duệ Dương muốn cho con trai và vợ sống chung vui vẻ, cũng qua được cánh cửa của mẹ , tóm lại, bà Tấn đẩy trách nhiệm cho Nhuế Tuyết Tình, cũng hoàn toàn là oan uổng .

      Nếu như muốn tổng kết y hệt mà . Chuyện này ra chính Tấn tiên sinh và Tấn phu nhân cùng nhau tìm đường chết! Chỉ là báo ứng rơi vào người Nhuế Tuyết Tình mà thôi, ít nhất trước mắt mà đúng là như thế.

      Trở lại chuyện chính, "Thái hậu" trở về, đây thể nghi ngờ là chuyện lớn, theo lý mà Nhuế Tuyết Tình phải cùng với Tấn Duệ Dương "tiếp giá", cha mẹ nhà họ Nhuế trải qua khoảng thời gian sống chung này, càng thương cháu ngoại cách nào kiềm chế được, lúc này coi như chỉ vì cháu ngoại, cũng muốn khuyên con và con rể sống vui vẻ, hơn nữa lần trước biểu của Tấn Duệ Dương khi tới nhà Nhuế Tuyết Tình làm khách rất tốt, hoàn toàn thay đổi ấn tượng trong lòng cha vợ và mẹ vợ. Suy nghĩ muốn khuyên con buông vẻ cao ngạo xuống tiếp nhận chữa trị, cùng với con rể bắt đầu sống chung lại lần nữa của mẹ Nhuế càng thêm sâu, cho nên vẫn lựa chọn mà hành động, là bởi vì gần đây Nhuế Tuyết Tình rất bận, nhà hàng phải bắt đầu sửa lại, lúc trước từ kết cấu thiết kế đến trang hoàng chọn nhân viên, những chuyện này Nhuế Tuyết Tình bỏ sót chuyện nào, trang hoàng còn chưa bắt đầu, Nhuế Tuyết Tình mỗi ngày sớm về trễ, vừa về tới nhà, nhìn vẻ mặt mệt mỏi khó tả của con mình, mẹ Nhuế cũng quấy rầy thời gian ngủ của Nhuế Tuyết Tình nữa.

      ngày nay, Nhuế Tuyết Tình khó có được lúc về nhà sớm, là đồng thời trở về cùng với hai cha con Tấn Duệ Dương, ở phòng bếp nhìn thấy nhà ba người bọn họ vào nhà, mẹ Nhuế cười đến mắt cũng híp lại thành đường, vội vàng buông việc trong tay xuống ra nghênh đón: "Duệ Dương, con cũng tới?"

      Tấn An Nhiên rất biết điều chào mẹ Nhuế: "Bà ngoại, chúng cháu về ạ!"

      "An Nhiên biết nghe lời, xem phim hoạt hình trước rồi bà ngoại làm món ăn ngon cho cháu."

      Tấn An Nhiên gật đầu, ngoan ngoãn ôm cặp sách chạy vào phòng khách, Tấn Duệ Dương nhìn mẹ Nhuế cười : "Mẹ, hôm nay vừa đúng lúc rãnh rỗi, cùng với Tuyết Tình đón An Nhiên tan học."

      Mẹ Nhuế cười híp mắt gật đầu: "Cũng là con có biện pháp, mấy ngày nay, Tuyết Tình cũng phải hơn chín - mười giờ mới trở về nhà, hiếm thấy trở về sớm như vậy."

      Tấn Duệ Dương kinh ngạc nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Sao lại trễ như vậy?"

      "Mẹ cũng , biết gấp gáp vớ vẩn cái gì, ràng con sắp xếp người chuyên nghiệp phụ trách, chính nó lại cái gì cũng hiểu, đây phải là làm cho người ta thêm loạn sao!"

      Tấn Duệ Dương cười: "Cũng phải ý đó, chỉ là những chuyện vụn vặt kia quá phiền toái, giao cho người phía dưới làm là được rồi, cần thiết tự làm tất cả mọi việc."

      " phải là tôi, sao biết tôi vui?" Nhuế Tuyết Tình phản bác lời mẹ , lại lạnh lùng nhìn Tấn Duệ Dương, biến sắc quay trở lại, khom lưng thay giày, cũng về phía phòng khách.

      " cái gì vậy hả, Duệ Dương quan tâm con thôi mà." Mẹ Nhuế Nhuế Tuyết Tình câu, có chút xấu hổ nhìn Tấn Duệ Dương: "Đừng để ý, gần đây tính khí của nó cứ như vậy, chắc là quá mệt mỏi."

      "Con ngại, mẹ, mẹ làm việc , con nhìn bọn họ."

      "Vậy tốt, con ngồi chờ đó chút, cơm nấu xong ngay đây."

      Tấn Duệ Dương cười, cũng về phía phòng khách.

      Ở nhà họ Tấn, Tấn An Nhiên được phép xem phim hoạt hình, gần đây lại si mê hệ liệt người ngoài hành tinh, vơ vét bộ lại bộ, bây giờ xem《 Stars bảo bối 》do người bạn đề cử cho cậu, mặc kệ làm chuyện gì Tấn An Nhiên cũng đặc biệt chuyên chú, xem hoạt hình cũng như thế, chỉ thấy cơ thể bé của cậu ngồi thẳng tắp ở sofa, khuôn mặt nhắn căng thẳng, hết sức chăm chú, mắt cũng nháy cái nhìn chằm chằm màn hình TV, tiến vào cảnh giới quên mình, ngay cả khi Nhuế Tuyết Tình ngồi xuống bên cạnh, cậu cũng có phát .

      Lần đâu tiên, Nhuế Tuyết Tình biết con trai của có hứng thú như vậy, khi nhìn thấy tựa đề còn rất có hứng thú ngồi xem cùng với cậu, trong mắt người địa cầu "người ngoài hành tinh" có dáng vẻ gì, rất tò mò, chỉ là phim hoạt hình vừa bắt đầu, nhịn được đen mặt, đám hình thù kỳ quái biết là cái giống gì đó, trí tưởng tượng của người địa cầu là như vậy? Nhuế Tuyết Tình chẳng những thất vọng còn có cảm giác bị vũ nhục, ngại bị YY nhưng tốt xấu gì cũng đáng tin chút được sao, tuy biết những tinh cầu khác như thế nào, nhưng ít ra phần lớn những tinh cầu cùng thi đấu với hành tinh Sedna, Nhuế Tuyết Tình cũng có qua, người nào có hình dạng giống TV kia! Mọi người đều có hình dạng bình thường như người địa cầu nhưng có phần "xinh đẹp" hơn, có nhiều vật kỳ quái như vậy được !

      chút mỹ cảm cũng có, sở thích của người địa cầu, là hết cứu chữa! (mỹ cảm là khả năng thưởng thức cái đẹp)

      Nhuế Tuyết Tình thể nhịn được nữa lên tiếng: "Như vậy mà con cũng có thể tiếp tục xem được?"

      Tấn An Nhiên phản xạ có điều kiện dừng lại, ngẩng đầu nhìn mẹ cậu, còn có chút phản ứng kịp, tuy mẹ cậu có chút "bệnh xà tinh (bệnh thần kinh)" nhưng hình như chưa bao giờ có thói quen quản quá rộng, cậu xem phim hoạt hình cũng làm phiền sao?!

      Nhuế Tuyết Tình để ý vẻ khó có thể tin trong đáy mắt Tấn An Nhiên, chỉ là lạnh lùng "hừ" tiếng, thân là con trai của mà sở thích lại kém thành ra như vậy, ngay cả loại hình hề có mỹ cảm này cũng có thể thưởng thức được, quả thực yếu kém! Nhuế Tuyết Tình lại mang theo ánh mắt khinh miệt quét mắt nhìn đĩa bay hàng nhái màn hình TV, năm đó có tên tiểu quỷ dùng trăm phi thuyền xa hoa làm lễ vật đính ước theo đuổi , cũng chẳng thèm ngó tới, nếu phải vì thể trở về hành tinh Sedna được, nhất định mang tiểu quỷ này trải nghiệm.



      Vừa tới, Tấn Duệ Dương thấy vẻ kiêu ngạo thể nào che giấu được mặt vợ , nhẫn nhịn cười: "Tuyết Tình, lúc nào thích cùng xem phim hoạt hình với An Nhiên vậy?"

      Tấn An Nhiên hoảng sợ nhìn ánh mắt lệch đến Bắc Băng Dương của ba, Nhuế Tuyết Tình cũng từ trong lỗ mũi hừ tiếng: "Loại hề có mỹ cảm kia?"

      "Ha ha, những bạn đều thích tìm kích thích từ bên trong những phim hoạt hình kia, hơn nữa thích xem hoạt hình về đề tài "Các vì sao đại chiến", cơ bản đều là những bé trai, cần cố gắng theo đuổi mỹ cảm như vậy, chỉ cần tình tiết trong tác phẩm hay là được."

      "Vậy cũng yếu kém."

      Tấn Duệ Dương vỗ đầu Tấn An Nhiên: " sao, con tiếp tục xem ." xong, ngồi thẳng vào giữa hai mẹ con, lấy loại tư thế và khoảng cách rất thân mật nghiêng cầu nhìn về phía Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, có việc thương lượng với em."

      "Chuyện gì?"

      Tấn Duệ Dương há miệng, lại vang lên tiếng cửa mở, là ba Nhuế và em Nhuế Thành, ba Nhuế thấy con rể ở phòng khách cũng rất kinh ngạc, đổi giày cười ha hả tới: "Duệ Dương, mới tới sao."

      Nhuế Thành và Nhuế Tuyết Dương cùng bước lên: " rể."

      "Cha, Tiểu Thành, Tiểu Dương, mọi người về?"

      Nhìn mấy người đưa qua đẩy về, Nhuế Tuyết Tình nhịn được nhìn Tấn Duệ Dương: " tìm tôi có chuyện gì?"

      "Là như vậy." Tấn Duệ Dương ngồi về sofa: "Buổi sáng ngày mai mẹ trở về, An Nhiên phải đến trường, em có rảnh theo đón máy bay ?"

      "Bà nội về nhà rồi sao?"

      "Đúng vậy, An Nhiên vui ?"

      Đương nhiên Tấn An Nhiên gật đầu, chỉ là lại có chút chần chờ nhìn Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình bỏ qua ánh mắt của cậu, thẳng: "Như vậy vừa đúng lúc, vậy đưa An Nhiên về ."

      Tấn An Nhiên chấn động cả người, môi mới mở ra, nhưng lên tiếng, Nhuế Thành đồng ý trước tiên: "An Nhiên ở nơi này rất tốt, mỗi ngày đều thay đổi hoàn cảnh sinh hoạt đối với đứa có ảnh hưởng tốt, lại bà Tấn cũng lớn tuổi rồi, sao chị có thể để người già rồi mà vẫn phải chịu khổ cực được chứ?" ra Nhuế Thành rất muốn nắm cổ của chị mà lắc, ràng nhìn như khôn khéo vậy sao lại cố tình thấy được tầm quan trọng của An Nhiên với chứ? Chồng trông cậy vào được, nhưng nếu như đời này thể ly hôn mà , An Nhiên chính là chỗ dựa nửa đời sau của !
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 23:

      Nếu Nhuế Tuyết Tình biết suy nghĩ của em trai , đại khái thương hoa tiếc ngọc dạy dỗ em trai phen, cái gì gọi là chỗ dựa? có tay có chân chẳng lẽ còn phải dựa vào tiểu quỷ mềm nhũn như con chi chi này sao? thích, người ngoài hành tinh cũng cảm thấy sao, nhưng nếu dám xem thường người ngoài hành tinh, là phải trả giá lớn.

      trước vì em trai đèn cày!

      Lần này Tấn Duệ Dương cũng ép buộc Nhuế Tuyết Tình, chỉ cúi đầu nhìn con trai: "An Nhiên muốn ở chỗ mẹ, hay trở về ở cùng bà nội?"

      Biện pháp xử lý này của Tấn Duệ Dương rất công bằng rồi, dù sao Tấn An Nhiên cũng là người bên trong, muốn làm cái gì quyết định thế nào phải dựa theo ý nguyện của cậu mới tốt, ngay cả Nhuế Tuyết Tình cũng bày tỏ đồng ý với biện pháp mà Tấn Duệ Dương đưa ra, bởi vì biết tên tiểu quỷ này sợ mình, theo như ý nguyện của cậu, nhất định là muốn ở chỗ này. Lần đầu tiên Nhuế Tuyết Tình phụ họa theo lời Tấn Duệ Dương , còn bày ra dáng vẻ dịu dàng, : " sai, chính con quyết định."

      "Tiểu Tình!" Vội vã từ phòng bếp ra ngoài, mẹ Nhuế cũng có chút gấp gáp, vội vàng ở trước mặt cháu ngoại vì con bỏ phiếu: "An Nhiên à, bà nội lớn tuổi rồi đừng làm phiền bà, lại nếu cháu , đến lúc đó ông ngoại, bà ngoại, cậu , dì cũng phải về nhà mình, trong nhà chỉ còn mình mẹ cháu, rất đơn, cháu cũng muốn ném mẹ cháu. . . . . ."

      "Mẹ." Nhuế Tuyết Tình nhịn được cắt đứt lời mẹ Nhuế , tuy có lòng tin với lựa chọn của Tấn An Nhiên, nhưng sinh vật mềm nhũn như con chi chi kia chắc hẳn cũng có chủ kiến gì, ngộ nhỡ bị thuyết phục phải làm sao? Nếu như ngay cả bà Tấn trở về cũng thể để Tấn An Nhiên quay về, chừng sau này đến va ly hành lý cũng bỏ rơi được. Nhuế Tuyết Tình trông cậy vào ba của Tấn An Nhiên, sau khi chờ cậu thượng vị có thể dựa vào "mẫu bằng tử quý" ở nhà họ Tấn muốn làm gì làm, đương nhiên cũng nghĩ đến xa như vậy. tại chỉ hy vọng có thể giảm bớt chuyện chút.

      "An Nhiên, tự con ." Tấn Duệ Dương dịu dàng với con trai.

      Quả Tấn An Nhiên bị lời mẹ Nhuế dao động, quan hệ cha mẹ như thế nào cậu phải biết, tại mẹ cậu ở nơi này, nếu như mình , bà ngoại cũng , căn nhà lớn như vậy mà chỉ có mình mẹ cậu ở -- đừng hy vọng ba cậu có chuyện gì chạy tới sống với mẹ cậu.

      Trước kia với Nhuế Tuyết Tình chẳng qua là nhìn chằm chằm quan hệ mẹ con, hoàn toàn tiếp xúc gì, dĩ nhiên Tấn An Nhiên có thể thèm để ý, tại sinh sống mấy ngày với mẹ, tuy rằng đến mức nuôi dưỡng ra được tình cảm mẹ con làm cho người ta cảm động, nhưng rốt cuộc cũng phải người xa lạ, tuy mẹ cậu lạnh lùng, nhưng cơ bản đối xử với ai cũng giống nhau, cố ý nhắm vào cậu, mà đứa bé chờ đợi tình thương của mẹ cũng là do bẩm sinh, Tấn An Nhiên là đứa bé như vậy, tuy trưởng thành sớm chút nhưng đến nỗi thoát khỏi điều lệ quốc tế này, hơn nữa, Nhuế Tuyết Tình cũng phải là chủ cũ, thân khí thế của đủ khiến Tấn An Nhiên có đối xử khác biệt với , sùng bái cường giả, đây là tiềm thức mà rất nhiều bé trai có từ , trong lòng bọn họ cũng sùng bái người cha hơn người mẹ, cũng bởi vì nguyên nhân vừa nhìn vào người cha mạnh mẽ hơn người mẹ.

      Cho nên, Tấn Nhiên cũng muốn cải thiện quan hệ mẹ con với Nhuế Tuyết Tình, nếu cậu cũng não tàn chạy xin ý kiến của người bạn đáng tin kia, kết quả lại bởi vì biện pháp đúng bị mẹ cậu chê, chỉ là lịch sử tối đen này cũng cần phải lôi lên.

      Trở lại chuyện chính, quả Tấn An Nhiên biết lựa chọn thế nào, bên là bà nội nuôi mình lớn, bên là mẹ ruột, lựa chọn như vậy quả vấn đề quá khó đối với đứa bé sáu tuổi, trong phen khó khăn lấy hay bỏ, rốt cuộc Tấn An Nhiên mở miêng: "Hay, hay là nhìn bà nội thôi.... ........"

      Nghe được đáp án này, người duy nhất vui mừng cũng chỉ có Nhuế Tuyết Tình, bởi vì tâm trạng nhõm, mà cười lên rốt cuộc tiếp tục để người ta cảm thấy da đầu tê dại nữa, Nhuế Thành nhìn chị cười đến rực rỡ như vậy cũng nhẫn tâm chọc vào, nghĩ thầm đây rốt cuộc là chuyện gì, mẹ ruột thấy con mà lại ghét như vậy, lại để nhà bọn họ gặp phải! Mẹ Nhuế bọn họ chú ý đến nụ cười thỏa mãn của con lớn, chỉ có chút đau lòng thất vọng, cảm giác cố gắng thế nào cũng thể thân thiết được với cháu ngoại, có lẽ là trong lòng mệt mỏi.

      Cho nên phải , phải người nhà vào cửa, Tấn Duệ Dương cũng là người duy nhất ngắm nụ cười của Nhuế Tuyết Tình, hơn nữa rốt cuộc cũng nhớ tới, vợ mình còn là người đẹp, luôn như vậy.

      .

      "Chính mình tự thu dọn đồ đạc, ăn cơm rồi hãy cùng ba con trở về."

      Lần đầu tiên được Nhuế Tuyết Tình chủ động giữa lại ăn cơm, Tấn Duệ Dương có bộ dạng đặc biệt vui mừng, chỉ nhìn Tấn An Nhiên: "An Nhiên sợ bà nội tức giận sao?"

      Tấn An Nhiên gật đầu: "Sau khi bà nội trở về thấy con, nhất định trách mẹ. . . . . ."

      Nhuế Tuyết Tình sững sờ, tên tiểu quỷ này. . . . . . Là quan tâm ?

      "Như vậy, nếu như bà nội tức giận, An Nhiên, con càng muốn chỗ bà nội, hay chỗ mẹ bên này?"

      "Ở cùng với mẹ." Tấn An Nhiên ngẩng đầu cẩn thận nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Mẹ ở mình có ai ở chung."

      Mẹ Nhuế cũng thất vọng, vẻ mặt vui mừng tiến lên ôm Tấn An Nhiên: "Cháu ngoại ngoan, bà ngoại thấy cháu là quá đúng, phí công mẹ cháu thương cháu, vốn chính là như vậy, đứa bé đều sống cùng với ba mẹ, nào có đạo lý lớn như vậy rồi mà còn phiền bà nội chăm sóc!"

      Ánh mắt Tấn An Nhiên lóe lên, vòng tay ôm cổ mẹ Nhuế, vùi đầu ở vai bà: "Bà ngoại."

      Cả trái tim của mẹ Nhuế cũng hóa thành nước, ôm cháu ngoại bảo bối tâm can vừa mới gọi, Nhuế Tuyết Tình quan sát Tấn An Nhiên theo bản năng, nhìn ra cái gì, những cũng biết cho dù tiểu này này thông minh cũng hóa thành tinh, nếu dối sớm nhìn ra, cậu cũng có động cơ dối.

      Mình nghiêm túc lạnh lùng với cậu như vậy, mà cậu vẫn quan tâm ? Sinh vật mềm nhũn như con chi chi địa cậu đều thích tiến hành loại thần linh này sao? Nhuế Tuyết Tình cảm thấy ngạc nhiên, luôn thích cảm giác bất ngờ bất thình lình, lúc này đây cảm giác ngoài ý muốn lại tồi.

      Tấn Duệ Dương hoàn toàn bất ngờ về câu trả lời của con trai, dĩ nhiên coi như như thế cũng biểu ra, trực tiếp gật đầu: " như vậy, ở chỗ này thôi."

      Tấn An Nhiên gật đầu cái, lên tiếng, Nhuế Tuyết Tình ngẩng đầu lên nhìn Tấn Duệ Dương, muốn cái gì đó, chỉ là cuối cùng lại thôi, Tấn Duệ Dương hỏi ngược lại: "Tuyết Tình có chuyện muốn ?"

      Nhuế Thành sợ chị lung tung nữa, vội vàng đáp: "Nhưng chỗ bà nội An Nhiên. . . . . ."

      " , dù sao chuyện này là đề nghị." Tấn Duệ Dương nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Ngày mai khoảng mười giờ trưa tới, Tuyết Tình, em . . . . ."

      Nhuế Tuyết Tình lắc đầu: "Tôi có thời gian, đúng lúc có hẹn!"

      "Tiểu Tình!" Ba Nhuế kêu Nhuế Tuyết Tình tiếng, đều là đàn ông, đàn ông thích nghe lời gì thích nghe lời gì bọn họ điều hiểu hơn bất kỳ ai, thái độ tránh mẹ con rể kịp của con mình, khó chọc giận con rể: "Chuyện gì còn quan trọng hơn chuyện mẹ chồng con về nước? Ngày mai đừng gặp bên kia, mà theo Duệ Dương sân bay đón mẹ chồng con!"

      Tấn Duệ Dương cũng biết chợt nhớ tới cái gì đó, đợi Nhuế Tuyết Tình vâng lời ba , rằng: "Là con suy tính chu đáo, chỉ cần buổi tối mang An Nhiên về nhà ăn bữa cơm là được rồi."

      Nằm ở người mẹ Nhuế, Tấn An Nhiên thả lỏng chút, đổi tay khác ôm cổ bà ngoại.

      Người ta cũng nhượng bộ, nếu lại nhất quyết tha khỏi có vẻ biết điều, Nhuế Tuyết Tình “ừ” tiếng, mặc dù biết tại sao Tấn Duệ Dương thay đổi chủ ý, nhưng thấy cũng ảnh hưởng đến tâm trạng tốt của , nhìn mẹ Nhuế: "Mẹ, cơm chín chưa?"

      " sớm chín rồi, thương lượng xong qua ăn, Tiểu Dương, tới giúp mẹ bưng thức ăn." Mẹ Nhuế để cháu ngoại xuống, mang theo con vào phòng bếp.

      Hai cha con Tấn Duệ Dương chia ra ngồi ở hai bên Nhuế Tuyết Tình, nhìn bóng dáng bận rộn của mẹ Nhuế, Tấn Duệ Dương nghiêng đầu hỏi Nhuế Tuyết Tình: "Có cần đưa tới mấy người tới đây giúp tay hay ?"

      "Muốn giúp cái gì?"

      "Giúp mẹ chút." Tấn Duệ Dương và Nhuế Tuyết Tình ngồi rất gần, có loại cảm giác thân mật kề tai thầm, hơi thở nóng bỏng phả ở tai Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình sửng sốt chút cảm thấy đúng, vô cùng hiểu phong tình.

      "Nếu là Tiểu Trương tôi cần." Lời kia vừa thốt ra, là hoàn toàn đồng ý với đề nghị của Tấn Duệ Dương.

      "Yên tâm, Tiểu Trương từ chức!" Tấn Duệ Dương cười khẽ, "Chỉ là tại sao cần Tiểu Trương?"

      " có gì, thích mà thôi."

      Đây là lý do gì, Tấn Duệ Dương cảm thấy buồn cười, nghiêm túc đánh giá gò má vợ mình, cúi đầu hết sức chăm chú uống canh, nhìn nét mặt của làm cho người ta cảm thấy ăn món ngon nhất đời, thực tế đây phải lần đầu tiên Tấn Duệ Dương nếm thử tài nghệ của mẹ vợ, chỉ giống nhau mà thôi, hoàn toàn khoa trương như biểu ra như vậy.

      tại trong lòng Tấn Duệ Dương nghĩ là chuyện khác, Tiểu Trương theo vợ mấy năm, trước kia ở biệt thự khác, ngoài quản gia Lâm, người vợ coi trọng là người giúp việc kia, mà bây giờ, vợ bỗng nhiên ra khỏi biệt thự, chợt trở nên " thích" Tiểu Trương, cùng với chuyện Tiểu Trương từ chức, rốt cuộc có quan hệ gì?

      Đột nhiên Tấn Duệ Dương cảm thấy mình hoàn toàn nhìn thấu vợ mình, cũng vì vậy sinh ra chút cảm giác kỳ phùng địch thủ hiếm thấy, nhưng mà bây giờ coi như nhìn gò má như hoa của vợ, cũng thấy được có tác dụng gì, Tấn Duệ Dương mỉm cười tiếng, gắp cho Nhuế Tuyết Tình cánh gà: "Nghe em thích ăn cái này."

      Ở nhà kiêng dè như bên ngoài, Nhuế Tuyết Tình trực tiếp chuyển cánh gà cho Tấn An Nhiên: " được kiêng ăn."

      Những người khác bàn ăn, bao gồm Tấn An Nhiên ở bên trong đều cảm thấy Nhuế Tuyết Tình thể với quyết định hôm nay của cậu, quá thích ăn thịt, lần đầu tiên Tấn An Nhiên cảm thấy cánh gà cũng rất thơm, đây là lần đầu tiên mẹ cậu gắp thức ăn cho cậu, hay là ba cậu quá tay, quả thể hạnh phúc hơn được nữa! Tấn An Nhiên ăn cánh gà làm miệng đầy dầu mỡ, gương mặt nhắn cũng phát sáng rực rỡ.

      Tấn Duệ Dương vừa cười tiếng, lấy khăn giấy đưa cho Tấn An Nhiên: "Lau miệng."

      Động tác này tiến hành dưới mắt Nhuế Tuyết Tình, khỏi nghiêng đầu nhìn tiểu quỷ cái, chẳng lẽ cậu thích ăn cái này chỉ là bị dọa sợ nên dám động thủ? Lần đầu tiên Nhuế Tuyết Tình có cảm giác áy náy, lại đưa tay gắp cánh gà, mới vừa gặm hết cánh gà, Tấn An Nhiên cúi đầu lại thấy cái nữa, để ý tới cảm giác nhơm nhớp quay cuồng trong cổ họng khi cậu vừa mới ăn xong cánh gà.

      Khó tiêu nhất là cánh gà, sau bữa ăn này, Tấn An Nhiên còn thấy thức ăn có liên quan đến cánh gà bàn ăn sau này nữa.

      Sau bữa ăn tối, Tấn Duệ Dương gấp gáp rời , ngồi ghế sofa xem TV cùng với người nhà họ Nhuế, là bộ phim cổ trang lâu đời, Tấn Duệ Dương nhìn ba chị em nhà họ Nhuế đều ngồi ở nơi này, khá là kinh ngạc, với Nhuế Thành: "Các em vẫn cùng xem TV với ba mẹ?"

      Nhuế Thành có chút bất đắc dĩ: " ra là chiều theo ý chị em, chị ấy thích xem, chỉ là kiểu thưởng thức kia giống ba mẹ em." Nhuế Thành ngẩng đầu nhìn hết sức chăm chú vào ba mẹ và chị cả, lại nhìn em rã rời: " biết kiểu thích xem theo số ít này của chị em là từ đâu mà có nữa."

      Tấn Duệ Dương cảm thấy cậu châm chọc phải có lý, thích xem phim cổ trang lâu đời như vậy, lúc trước còn có vẻ mặt nghiêm trang cùng xem phim hoạt hình với con trai, sở thích của vợ càng ngày càng tìm kiếm cái lạ rồi.

      Thay vì Nhuế Tuyết Tình xem phim TV, chẳng bằng nghiên cứu địa cầu, lịch sử địa cầu quá ngắn, đồ tại gì đó theo thấy quá mức lạc hậu, nhưng mà đối với cảnh tượng cổ trang chưa từng thấy qua, ngược lại có chút ngạc nhiên, quần áo cổ đại, cùng với cách thức chuyện cường điệu, cũng làm cho cảm thấy ngạc nhiên đồng thời cảm giác quả nhiên mình vẫn kiến thức quá ngắn, ra địa cầu cũng phải hề thích hợp!

      Xem xong hai tập phim, Nhuế Tuyết Tình bảo em trai của : "Gọi tiểu quỷ kia tắm."

      Tấn An Nhiên vẫn còn ở trong phòng của mình đọc sách.

      Nhuế Thành bất đắc dĩ, cho là trải qua chuyện buổi tối, chị dịu dàng với cháu ngoại chút, nào biết vẫn gọi tiểu quỷ tiểu quỷ. . . . . . Nhuế Thành nhịn được suy nghĩ, An Nhiên là tiểu quỷ, như vậy người sinh ra tên tiểu quỷ này là chị là gì, “Đại Quỷ”? Chỉ là đề tài này thể suy nghĩ tiếp được, nếu đều phải truy cứu đến cả nhà bọn họ luôn.

      "Con gọi An Nhiên , đúng lúc phải về rồi."

      Mẹ Nhuế từ chỗ cầu thang ngẩng đầu lên: " ?" Bà muốn thực ra là sao ngủ ở trong này.

      "Đúng, mẹ, ngày mai còn có rất nhiều chuyện, sớm nghỉ ngơi chút, lần sau con tới thăm mọi người."

      "Vậy. . . . . . sớm trở về." Mẹ Nhuế có chút lưu luyến rời, với con : " gọi An Nhiên xuống, để cho nó tiễn Duệ Dương."

      "Ba." Tấn An Nhiên xuống lầu cầm tay ba, mẹ Nhuế với Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, con cũng tiễn , nếu sau đó An Nhiên trở về mình mẹ cũng yên tâm."

      Nhuế Tuyết Tình nhíu mày liếc nhìn Nhuế Thành theo thói quen, Nhuế Thành được bồi dưỡng rất ăn ý với , bị nô dịch ăn ý, muốn chủ động đứng lên, lại nghĩ rằng Nhuế Tuyết Tình đổi ý, đứng lên: " thôi."
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24:
      Nhuế Tuyết Tình với Tấn An Nhiên xuống tầng, nhà ba người cứ như vậy mà ra cửa, Tấn An Nhiên dừng chút, vươn tay ra đụng Nhuế Tuyết Tình cái, thấy phản ứng, lại gan lớn nắm lấy tay , Nhuế Tuyết Tình cũng hề làm gì, Tấn An Nhiên cố gắng để khóe môi nâng lên của mình xuống, gắt gao nhìn chằm chằm màn hình thị số tầng trong thang máy, trong lòng suy nghĩ chậm chút chậm chút nữa, chỉ là thời gian này chút cũng gặp trở ngại, rất nhanh xuống đến bãi đậu xe tầng , xe của Tấn Duệ Dương cách thang máy xa, vừa ra tới là lấy được, Nhuế Tuyết Tình đứng ở cửa thang máy, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm Tấn An Nhiên: "Con có thể làm quyết định lại lần nữa."

      Tấn An Nhiên sững sờ, bàn tay siết chặt tay Nhuế Tuyết Tình tự chủ được buông lỏng ra, chuyển tầm mắt sang Tấn Duệ Dương theo bản năng, Tấn Duệ Dương cười ôn hòa: "Em nhạy cảm rồi, đó là suy nghĩ chân của An Nhiên, hợp mấy lần quyết định thành , An Nhiên, phải ?"

      Nghe được lời của ba, hình như Tấn An Nhiên có chút khích lệ, lấy dũng khí nhìn Nhuế Tuyết Tình: "An Nhiên. . . . . . Nguyện ý ở cùng với mẹ."

      Nhuế Tuyết Tình cau mày quan sát hai mắt cậu, rốt cuộc cũng ra lời phản đối, hình như Tấn An Nhiên cũng hiểu ý của , thở phào nhõm. Tấn Duệ Dương nhìn hình thức chung đụng của hai mẹ con, cười tiếng, mới nhìn về phía chỗ mình đậu xe: "Thời gian còn sớm, trước."

      Nhuế Tuyết Tình nhàn nhạt ‘ừ’ tiếng, vốn nghĩ muốn bước lên trở về thang máy, lại nghe được giọng trong trẻo của đứa bé "ba, hẹn gặp lại", Nhuế Tuyết Tình mới vừa bước chân ra lập tức dừng chút, lên tiếng, dứt khoát đứng ở bên cạnh nhìn Tấn An Nhiên đưa người lên xe, cho đến khi đưa mắt thấy xe chạy xa, mới quay người trở lại bên cạnh .

      "Mẹ, chúng ta trở về thôi." Tấn An Nhiên cẩn thận nhìn Nhuế Tuyết Tình cái.

      "Ừ." Nhuế Tuyết Tình bước hai ba bước vào thang máy, Tấn An Nhiên bước nhanh từng bước ngắn mới có thể đuổi theo, vào thang máy, cũng cần Nhuế Tuyết Tình chuyện, vừa lúc Tấn An Nhiên nhón chân lên bấm nút đóng thang máy, cửa thang máy chậm rãi bị đóng lại, trong thang máy trận im lặng.

      Ra khỏi thang máy, Tấn An Nhiên ở trước mặt Nhuế Tuyết Tình vẫn rất hiểu chuyện, nhấn mật mã kéo cửa ra, Nhuế Tuyết Tình vào từ sau lưng cậu, bàn bạc trong phòng khách kết thúc, khi mẹ con Nhuế Tuyết Tình vào nhà vừa đúng lúc hoàn toàn yên tĩnh, Nhuế Tuyết Tình cũng ngoài ý muốn, chỉ với Tấn An Nhiên: "Chính mình tự mở nước tắm rửa, có thể ?"

      Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng Tấn An Nhiên biết câu được phát ra từ trong miệng mẹ cậu phải câu hỏi, thể gật đầu, lại khi mẹ cậu áp bức chính sách, chút chuyện này đối với cậu mà có áp lực chút nào nữa rồi.

      Nếu như Tấn An Nhiên lớn hơn chút nữa, tại có thể là lệ rơi đầy mặt rồi, từ cậu chủ quần áo đưa tới tay, cơm đưa tới tận miệng thành mình phải tự làm mọi chuyện, cậu dễ dàng sao? Tại sao cậu lại vội vàng gấp gáp qua ngày như vậy!

      Tấn An Nhiên lễ phép chào hỏi mọi người trong nhà họ Nhuế, ngoan ngoãn bước từng bước ngắn lên lầu, thấy thế, trong mắt mẹ Nhuế lại thoáng qua chút lo lắng, vừa mới thương lượng quyết định xong, lại có chút hạ được quyết tâm, Nhuế Thành biết bà lo lắng cái gì, bước đầu tiên cười : " tại An Nhiên hiểu chuyện hơn lần đầu tiên gặp mặt nhiều, cũng có thể tự mình tắm rồi, giỏi!"

      Nhuế Tuyết Tình giật giật môi, ngồi xuống ghế sofa: "Mọi người mới vừa gì vậy?"

      Mẹ Nhuế ngẩn người, có chút khó tin hỏi: "Con nghe được?"

      Nhuế Tuyết Dương cười: "Sao chị có thể nghe được chúng ta gì, hiệu quả cách của chung cư này còn chưa kém đến tình trạng kia."

      Mẹ Nhuế suy nghĩ chút cũng cảm thấy rất đúng, gật đầu cái, Nhuế Tuyết Tình mím môi, vẫn mở miệng nhắc nhở bọn họ, người ngoài hành tinh đều có kỹ xảo nghe lén đặc biệt, chỉ cần nguyện ý, chung cư này cũng có chuyện nghe được, ví dụ như ngày hôm qua, cặp vợ chồng son ở tầng gây gổ, ra ngay từ lúc mới vừa dọn tới cũng biết gây gổ là bởi vì chồng ở bên ngoài...., ngày hôm qua ầm ĩ như vậy là bởi vì người vợ tìm được chứng cứ, còn ví dụ như, nghe Tiểu Trương bị nhà họ Tấn sa thải, lúc trước cung kính với , sau đó chỉ trách . . . . ..

      Chỉ vì muốn để người nhà họ Nhuế kinh ngạc đến ngây người, Nhuế Tuyết Tình vẫn quyết định giấu kỹ xảo đặc biệt này của , người địa cầu có đôi lời hay, khiêm tốn làm người lên giọng làm việc -- ra chủ yếu nhất là kỹ xảo này quá mức nghịch thiên, có biện pháp giải thích nguyên do, thế giới địa cầu lạc hậu này, khi chính bọn họ có biện pháp hiểu chuyện dùng "cái này khoa học" để phán đoán, nghe còn có thể bị giam trong phòng đen như con chuột bạch bị nghiên cứu, Nhuế Tuyết Tình cảm thấy cẩn thận có sai sót.

      Đề tài quay trở lại kỹ xảo nghe lén đặc biệt của người ngoài hành tinh, do mẹ Nhuế làm đại biểu chuyện mà bọn họ vừa mới bàn bạc với Nhuế Tuyết Tình: "Mẹ với ba con còn có em trai và em con nữa bàn bạc chuyện, đều sống ở đây cũng tốt lắm, xa như vậy ba con và Tiểu Dương cũng tiện, mẹ lại bỏ được trong nhà, hơn nữa con rể mời người tới đây chăm sóc cuộc sống thường ngày của hai con, bên này cũng cần mẹ lại làm cái gì, cho nên chúng ta tính toán ngày mai về nhà."

      sớm biết nên Nhuế Tuyết Tình cũng chẳng quan tâm, chỉ cau mày hỏi: "Ở chỗ này có cái gì tốt sao?"

      "Chớ suy nghĩ quá nhiều, chỗ này có gì tốt." Mẹ Nhuế giọng : "Trước đó mẹ khuyên An Nhiên ở lại, khi chúng ta đều chuyển , mình con ở chỗ này rất đơn, An Nhiên mới đồng ý ở lại, chúng ta cũng thể giữ lời, An Nhiên còn tuổi chính là thời điểm cần được giáo dục cẩn thận, nên cho nó tấm gương tốt.".

      "Tìm nó hỏi ràng, nếu nó muốn, để cho nó trở về nhà họ Tấn cũng được. . . . . ." Nhuế Tuyết Tình còn chưa hết lời, mu bàn tay bị vỗ cái, mẹ Nhuế chỉ tiếc rèn sắt thành thép nhìn : "Còn bậy, cái gì gọi là trở về nhà họ Tấn, ra đó phải là nhà con?!"

      Cho tới bây giờ, Tần Tuyết Tình chưa từng bị đối xử như vậy nhất thời sắc mặt trầm xuống, vừa muốn gì, lại bị mẹ Nhuế giành trước: "Con đừng để trong lòng, dạy đứa bé là chuyện lớn, những chi tiết này cũng nên chú ý, hơn nữa, cả nhà đều ở chỗ này, vừa ảnh hưởng con và An Nhiên bồi dưỡng tình cảm, lại ảnh hưởng đến con rể, con phải để tâm vào, nên đặt tinh thần lên người con rể, người mỗi lần tới đây liên tục ngủ lại con đều tiếng, có loại vợ chồng này sao?" Mẹ Nhuế càng càng tức giận, có chút cảm giác cũng chưa hết lo lắng cho con !

      Nhuế Tuyết Tình học được chuyện tự động bỏ qua những lời thích nghe, bây giờ nghe mẹ Nhuế quở trách ngược lại lông mày cũng nhăn lấy cái, suy nghĩ chuyện người nhà họ Nhuế, ra cảm giác người nhà sống chung chỗ ra được, nhưng có chút chuyện hài lòng, ví dụ như ồn ào, ví dụ như bọn họ đều thích làm những chuyện mà muốn làm, mặc dù ai có thể miễn cưỡng được , nhưng nghe nhiều cũng phiền ngán, vậy nếu là gánh nặng ngọt ngào, chính là bởi vì tốt xấu nửa nọ nửa kia, Nhuế Tuyết Tình cũng đặc biệt ghét quyết định của mẹ Nhuế, tại thậm chí còn có tâm trạng cân nhắc được mất.

      Nếu như bọn họ đều hết, mình thanh tịnh tự tại rất nhiều, Nhuế Tuyết Tình suy nghĩ lát, trong lòng có mấy phần đồng ý, chỉ là nhìn ba Nhuế mẹ Nhuế: "Nhất định phải chuyển về sao?"

      "Nhiều ngày về nhà như vậy, mẹ cũng có chút bỏ được."

      Nhuế Tuyết Tình nghe được có chút buồn cười, căn nhà vừa cũ vừa chật chội kia, có cái gì tốt mà yên tâm? "Con cảm thấy bên kia càng ngày càng xuống cấp, thích hợp để ở, nếu mọi người để ý, có thể ở chung cư này tìm căn phong , tuy trước mắt con đủ tiền mua thêm căn nữa, nhưng thuê thành vấn đề."



      Mẹ Nhuế còn chưa lên tiếng, ba Nhuế bác bỏ trước: "Chúng ta có tay có chân, sao có thể lấy tiền của con, trong nhà cũng phải thể ở, cứ quyết định như vậy!"

      "Đúng vậy, dù sao bên kia cũng sinh sống mấy chục năm, chúng ta ở thoải mái tự tại." Mẹ Nhuế dịu dàng nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Chúng ta còn chưa già đến trình độ đó, con có điều kiện lo cho mình nhiều chút, để dành tiền lại là sai đâu."



      Nếu hai người kiên định như vậy, Nhuế Tuyết Tình cũng phải là người làm người khác khó chịu, dĩ nhiên là quyết định như vậy, Nhuế Tuyết Dương ngồi sofa đối diện Nhuế Tuyết Tình, giờ phút này đá dép vùi mình lên sofa, thoải mái nheo mắt lại: " đêm hưởng thụ cuối cùng!"

      "Cũng phải sau này cho em đến nữa."

      Nhuế Tuyết Dương cười với trai sinh đôi: "Ít nhất cũng phải cách mười ngày nửa tháng mới tới lần, lỡ chị chê em phiền mở cửa cho em sao."

      "Em thích trực tiếp ở chỗ này cũng được, việc làm của em. . . . . ." Nhuế Tuyết Tình đến nửa, nhớ tới chuyện này còn chưa có cơ hội thích hợp nhắc tới, tại tiết lộ cho bọn họ biết tốt lắm, vì vậy đổi sang đề tài khác, "Em muốn đến lúc nào cũng được."

      "Em rất muốn mỗi ngày đều đến đây, nơi này, tốc độ lên mạng internet nhanh hơn ở nhà, em chơi trò chơi cũng bị gián đoạn." Nhuế Tuyết Dương có chút lưu luyến: "Chỉ là quá xa, thuận tiện, chờ khi em nghỉ em tới lại."

      Trò chuyện với nhà họ Nhuế xong cũng mất ngày, Nhuế Tuyết Tình bận bịu cả ngày cũng mệt mỏi, lên lầu tính toán trở về phòng nghỉ ngơi, chỉ là khi qua hành lang hơi dừng bước chút, lùi lại hai bước mở cửa phòng Tấn An Nhiên ra, mở đèn, đứa bé nằm yên tĩnh ở giường, gương mặt nhắn trắng nõn là vẻ thoải mái, xem ra ngủ rất say, Nhuế Tuyết Tình khoanh tay lại nhìn cậu từ cao: "Hô hấp cũng rối loạn, mí mắt vẫn còn nhấp nháy."

      Mí mắt Tấn An Nhiên giật giật, mở mắt nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Mẹ. . . . . ."

      Nhuế Tuyết Tình cúi đầu nhìn đôi giày vứt lung tung bên giường, nhắc nhở: "Lần sau khi nghe lén đừng mang giày, tiếng bước chân quá lớn." Coi như mang giày đối với cũng có tác dụng gì.



      Sắc mặt Tấn An Nhiên cứng lại, mím môi, nhưng biết nên cái gì, chỉ là trong nháy mắt cảm thấy có cái bóng cách mình càng ngày càng gần, Tấn An Nhiên khẩn trương nắm chặt ga giường, nhịp tim càng ngày càng nhanh, cho đến khi cảm giác mình bị ôm sát vào trong ngực, mặc dù được giây đồng hồ, vẻ mặt của Tấn An Nhiên cũng thể kiềm chế được vui vẻ.

      Nhuế Tuyết Tình vẫn trước sau như mang vẻ mặt chút thay đổi, khi ôm cũng chưa chắc dịu dàng, lại bị Tấn An Nhiên mơ mộng làm nảy sinh tình mẹ con từ sâu trong lòng, Nhuế Tuyết Tình tự nhiên biết suy nghĩ của con trai , những suy nghĩ trong lòng của sinh vật mềm nhũn như con chi chi quả nhiên càng ngày càng phiền toái, xoay người bước hai ba bước ra khỏi phòng ngủ Tấn An Nhiên.

      Ngày bà Tấn trở về nước là ngày nắng, ánh nắng mặt trời rực rỡ vạn dặm có bóng mây, Tấn Duệ Dương ngày kiếm được bạc tỷ phải ngừng làm việc, tự mình mang theo đám người lão quản gia và tài xế phụ tá trong nhà chính nhà họ Tấn chờ ở phi trường nghênh đón, từ xa thấy dáng vẻ bà Tấn thanh tao lịch thoải mái bình tĩnh ra, hai phụ tá theo ở đằng sau cầm đầy đồ, tuy ông Tấn cùng châu Âu với bà Tấn, trở về nước cũng cùng tuyến đường, mấy năm gần đây ông Tấn thích thành phố non xanh nước biếc khác, rất có dáng vẻ chủ nhà, bà Tấn cũng ngăn cản ông, thỉnh thoảng ở còn có thể mang cháu nội cùng tới ở đó vài ngày, làm khi nghỉ phép.

      Tấn Duệ Dương cũng nhìn thấy mẹ, bước nhanh nghênh đón: "Mẹ, mẹ trở lại."

      Bà Tấn quan sát con trai mấy lần, vẻ mặt tươi cười: "Con tự mình đến nơi này làm gì, công việc bận rộn như vậy, đừng chậm trễ con làm chính ."

      "Chính có lớn hơn nữa cũng quan trọng bằng mẹ trở về." Tấn Duệ Dương kéo tay bà Tấn, "Nhìn mẹ khí sắc rất tốt, xem ra ở bên ngoài đúng là giải sầu rồi."

      "Đúng vậy, ở chỗ dì con cảnh sắc rất đẹp, rất thích hợp dưỡng lão."

      "Nếu mẹ thích, có thể ở đó lâu chút."

      "Vậy sao được, sao mẹ có thể yên tâm các con được, yên tâm mọi người trong nhà được?" Bà Tấn , quét mắt nhìn người nghe điện thoại cùng với con trai tới đây, chợt xụ mặt xuống: "Chỉ mình con?"

      "An Nhiên học, tiện xin nghỉ, đúng lúc Tuyết Tình có chút bận rộn, đợi buổi tối con bảo ấy mang An Nhiên về nhà thăm mẹ."

      " ta bận, ta bận cái gì? Chẳng lẽ còn có thể bận rộn hơn chủ công ty?" Liên tiếp mấy vấn đề, tỏ bà Tấn tức giận, thậm chí tức giận đến mức chú ý đến câu phía sau của con trai.
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :