1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ thần kinh đến từ vì sao - Thanh Việt Lưu Ca (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15:

      Tốc độ của Nhuế Thành nhanh ngoài dự đoán, Nhuế Tuyết Tình mới vừa dắt cánh tay ngắn Tấn An Nhiên dạo vòng bên ngoài quanh chung cư, hai mẹ con này rất nghiêm túc hiểu do hoàn cảnh sống của mình, ngang cửa bảo vệ của chung cư vẫn biểu ra vẻ sợ hãi, nhìn vẻ mặt nghiêm túc hai gương mặt giống nhau như đúc, những người bảo vệ còn tưởng rằng là lãnh đạo tới đây thị sát, phen hú vía!

      Cha mẹ nhà họ Nhuế ở cửa nhà thấy hai mẹ con Nhuế Tuyết Tình, mỗi tầng ở chung cư này đều có hai thang máy, đám người Nhuế Thành vừa mới bước chân từ thang máy bên trái ra ngoài, hai mẹ con Nhuế Tuyết Tình cũng bước ra, cầm trong tay bao lớn bao đưa tay ra bấm mật mã được, Nhuế Thành cũng để ý tới ngạc nhiên khi nhìn thấy chị mang con trai xuống tầng chơi, vội vàng quay đầu lại với : "Chị, chị tới bấm mật mã."

      Nhuế Tuyết Tình cũng nhàn rỗi, trong tay cầm hai túi trái cây, cái tay khác của Tấn An Nhiên cũng cầm túi đồ , Nhuế Tuyết Tình buông tay Tấn An Nhiên ra: "Tiểu quỷ, qua mở cửa."

      may là toàn bộ chú ý của cha mẹ nhà họ Nhuế đều đặt ở người cháu ngoại trắng nõn trắng nà, cũng có chú ý tới Nhuế Tuyết Tình gọi con trai của mình như vậy, ngay cả Nhuế Tuyết Dương có ý chí rất kiên định, cũng bị Tiểu Chính Thái trước mắt hấp dẫn, duy nhất chú ý tới Nhuế Tuyết Tình gọi như thế chỉ có Nhuế Thành, tiện thể lại vì chị như tượng sáp, dám ở trước mặt cha mẹ đối xử với con trai mình như thế, hành động này của chị chính là tìm đường chết.

      Trong mắt mẹ Nhuế đều chỉ chứa cháu ngoại, dáng dấp cháu ngoại đẹp mắt như vậy, xuất thân bất phàm, giọng vừa ngọt vừa mềm, lại vẫn biết mở cửa như vậy, vẻ mặt mẹ Nhuế phơi phới, giọng đều tự giác dịu dàng: "An Nhiên giỏi, như vậy cũng biết mở cửa!"

      "Chỉ bấm mật mã mà thôi, chút chuyện này cũng làm khó được nó."

      Nhuế Thành tự giác kêu ba mẹ và em vào nhà, bởi vì biết chắc chắn chị làm chuyện này, nghe như thế, lập tức quay đầu đồng ý nhìn chị cái: "An Nhiên cũng chỉ nhìn chị bấm mật mã lần, có thể nhớ cũng tệ rồi, đây là thiên phú của con trai chị, gặp qua là quên được, đổi lại là đứa trẻ nhà người ta, chị có dạy ba năm cũng nhớ được."

      "Đúng vậy." Ngay cả ba Nhuế cũng lên tiếng: "An Nhiên còn , rất khá, con cũng đừng quá nghiêm nghị với cháu."

      Gần như biết mỗi người đều ở đây Tấn An Nhiên tốt, Nhuế Tuyết Tình cũng bắt đầu nghĩ lại có phải bản thân bỏ qua ưu điểm của nó hay , vì vậy cũng hề tiếp tục bắt lỗi nữa, Nhuế Tuyết Tình cúi đầu rất nghiêm túc quan sát Tấn An Nhiên, chỉ là tha thứ cho , "sinh vật" mềm nhũn như con chi chi kia, mang theo Kính Hiển Vi cũng tìm được người cậu bé có cái gì đáng giá để tán dương, thí dụ như bắp thịt, hay lực lượng.

      Nhuế Tuyết Tình thu hồi tầm mắt, tổng kết lại : "Mọi người còn chưa chân chính thấy được người ưu tú thôi."

      Cơ thể bé của Tấn An Nhiên hơi run lên, cúi đầu, may mắn đồng thời lại hiểu sao có chút mất mát, tuổi cậu còn có nghĩa là cậu biết nhìn, sau khi mẹ cậu đánh giá cậu xong trong mắt chút nào che giấu thất vọng, làm cho cậu muốn bỏ qua cũng bỏ qua được, tan vỡ chút đây là lần thứ mấy mẹ cậu liếc mắt nhìn cậu cái rồi, gần như dẫm nát tất cả kiêu ngạo từ khi sinh ra cho đến nay của cậu ở dưới lòng bàn chân, thậm chí làm cho cậu có cơ hội phản bác nào.

      Sáu tuổi rưỡi, lần đầu tiên Tấn An Nhiên cảm thấy thất bại, tuy cậu hơi chút kiêu ngạo nhưng vẫn chưa trở thành bệnh "hoàng tử", đối với coi thường của mẹ cậu, tuy cậu chịu phục nhưng nhịn được tự kiểm điểm chính mình, chẳng lẽ cậu ưu tú như trong tưởng tượng? Chẳng lẽ những lời tán dương khen ngợi trước đây của những người kia với cậu đều hoàn toàn dựa vào thân phận của cậu sao?

      Đúng lúc thay đổi, vì để trở thành con người ưu tú cho mẹ cậu khen dứt miệng! Tấn An Nhiên sáu tuổi nắm chặt tay, quyết định ở trong lòng, chỉ là rất nhiều năm sau, cậu cảm thấy may mắn cỡ nào khi trở thành người đàn ông khen dứt trong miệng mẹ cậu! Bởi vì tiêu chuẩn ưu tú và thẩm mỹ của mẹ cậu, quả làm người ta thê thảm nỡ nhìn.

      Nhuế Tuyết Tình có chút đau thương, có lẽ ứng nghiệm câu , chân tướng thường được nắm giữ ở trong lòng rất ít người, cho nên con đường thành công tất nhiên là độc, người nhà họ Nhuế đồng ý với lời , Nhuế Tuyết Dương cũng phản bác: "An Nhiên cũng gặp qua là quên được, vậy chưa đủ ưu tú sao? Khi chị còn chị cũng ưu tú như vậy đâu!"

      Nhuế Tuyết Dương nhấn mạnh hai chữ "ưu tú", ý trào phúng hết sức ràng, ưa chị là người cũng gần tuổi băm* rồi còn bày ra tư thế vô địch. (*Tuổi băm: 30 ý)



      "Tiểu Dương, sao con chuyện với chị con như vậy?" Mẹ Nhuế lên tiếng cũng phải vì bất bình giùm Nhuế Tuyết Tình: "Chỉ là con cũng sai, Tiểu Tình thiệt là, An Nhiên còn sao con hà khắc như thế?"

      Nhuế Thành nhanh chóng phân loại cất đồ xong, sau khi trở lại phòng khách ngoắc tay Tấn An Nhiên: "An Nhiên, mau chào hỏi ông ngoại, bà ngoại và dì nào, bà ngoại nấu đồ ăn ngon cho cháu."

      Phân đoạn này Nhuế Tuyết Tình còn quan tâm hơn người trong cuộc, bởi vì sau khi chào hỏi xong bọn họ cũng phải chờ ăn cơm, thể tốt đẹp hơn được nữa.

      Nhuế Tuyết Dương là người có tính tình tùy tiện, nhanh mồm nhanh miệng, có lúc bật thốt lên, đắc tội người còn tự biết, ngồi xuống bên cạnh Nhuế Tuyết Tình bắt đầu thảo luận chiếc xe thể thao, may là người ngoài hành tinh cũng có tính tình cẩu thả.

      "Chị, chiếc xe thể nào của chị quá nổi bật rồi, khi trai em lái xe đến cửa công ty chờ em, làm cho tất cả đồng nghiệp của em nhìn chớp mắt, chị biết cảnh tưởng này, chậc chậc.... ...... Quả thể nổi, ngày mai khi em làm, chắc chắn bọn họ lôi kéo em hỏi cho mà xem!"

      "Nhuế Thành công ty của em? Nó cho em tới chờ ở gian hàng của ba sao?" Trí nhớ của Nhuế Tuyết Tình rất tốt.

      "Bởi vì ba mẹ có chút kịp đợi, cho nên sớm dọn dẹp gian hàng tới công ty chờ em, nếu như phải trai em ngăn cản, bọn họ cũng bảo em trực tiếp xin nghỉ rồi."

      "Xin nghỉ cũng có chuyện gì, việc làm kia của em, làm cũng được."

      Ý của Nhuế Tuyết Tình với Nhuế Tuyết Dương là tiền lương của lao động phổ thông ở công ty thấp, bây giờ là thực tập sinh chỉ là em làm việc vặt, thực có tiền đồ gì, nhưng mà khi Nhuế Tuyết Dương nghe xong trực tiếp xù lông: "Công việc của em làm sao? Dầu gì cũng có thể tự nuôi mình!"

      "Phải dựa vào tiền lương hai ngàn rưỡi sau khi đóng bảo hiểm còn dư lại của em?"

      "Bây giờ vẫn còn thực tập, chờ trở thành nhân viên chính thức ba ngàn." Tuy giọng điệu phản bác, nhưng hiểu sao giọng của Nhuế Tuyết Dương thấp chút: "Ai bảo em ngay cả khoa chính quy cũng thi đậu, công ty lớn hoàn toàn chọn em." Con trai con nhà họ Nhuế, con lớn tốt nghiệp trường loại hai, có vẻ bề ngoài, con thứ hai là sinh viên tài cao, dáng ngoài giống nhau đạt điểm tối đa, chỉ có dáng dấp tính là xuất chúng, đại học cũng thi được tốt.

      Nhuế Tuyết Tình nhíu mày, lên tiếng, Nhuế Tuyết Dương rất nhanh khôi phục lại cảm xúc, tò mò hỏi: " chị định mở nhà hàng, phải chị?"

      " sai."

      "Vậy chị định mở kiểu nhà hàng gì, kiểu Trung Quốc kiểu Phương Tây hay kiểu món ăn nước khác?"

      "Chị còn chưa nhìn nhà hàng, trước tiên cần phải tìm đúng khẩu vị của người tiêu dùng, mới biết mở kiểu nhà hàng gì."

      "Đúng vậy, đầu tư lớn như vậy, nhất định phải cẩn thận lập kế hoạch." Nhuế Tuyết Dương gật đầu đồng ý, hướng về phía Nhuế Tuyết Tình đưa dấu tay cố gắng lên: "Làm tốt nhé chị, mình có thể kiếm tiền nuôi sống mình, cũng cần nhìn sắc mặt người nhà họ Tấn!"

      Người nhà họ Nhuế náo nhiệt ăn cơm tối xong, đồ dùng của Tấn An Nhiên ở nhà chính nhà họ Tấn bên kia đều đưa tới, chỉ là chung cư quản lý nghiêm khắc, để người xa lạ xe vào, sau khi nhận được điện thoải của phòng bảo vệ Nhuế Tuyết Tình trực tiếp bảo Nhuế Thành mang theo Tấn An Nhiên cửa chung cư cầm đồ vào, bởi vì yên lòng lão quản gia nhà họ Tấn tự mình theo tới, nhìn thấy tiểu thiếu gia mình chăm sóc đến lớn chỉ trong đêm biến thành thằng bé đáng thương, bị bà mẹ ác độc sai sử như vậy, trong lòng càng bất mãn hơn, chỉ là phu nhân và lão gia ra nước ngoài nghỉ phép, ít nhất còn phải hơn mười ngày nữa mới trở về, liếc mắt nhìn tiểu thiếu gia đáng thương của ông còn phải chịu thời gian sống trong nước sôi lửa bỏng nữa.

      Lão quản gia lặng lẽ vì tiểu thiếu gia gạt lệ.

      thực tế, Nhuế Tuyết Tình tuyệt phụ lòng danh hiệu "bà mẹ ác độc" của lão quản gia đặt cho , thấy trong đồ nhà họ Tấn đưa tới có rất nhiều quyển sách, trực tiếp đuổi Tấn An Nhiên vào phòng đọc sách, đều ngăn cản đề cập đến vấn đề giáo dục những người khác, coi như mẹ Nhuế thân làm bà ngoại, cũng ngăn cản được người mẹ ruột giáo dục con trai. Đến buổi tối chín giờ, cùng với người nhà họ Nhuế nhìn Nhuế Tuyết Tình nghe điện thoại của Tấn Duệ Dương nhắc nhở tắm cho Tấn An Nhiên rồi mới ngủ, tự mình lên lầu đẩy cửa phòng Tấn An Nhiên ra: "Tiểu quỷ, mình tự chuẩn bị quần áo, nhà tắm mở nước rồi tắm rửa!"

      Đối với lời của mẹ cậu, Tấn An Nhiên tạo thành phản xạ có điều kiện rồi, lập tức hành động, chỉ là có năng lực tự gánh vác, lật tung cả tủ treo quần áo lên nhưng dường như còn chưa biết mình muốn tìm cái gì, Nhuế Thành giảng bài cho Tấn An Nhiên để quyển sách xuống, vừa giúp Tấn An Nhiên tìm quần áo, vừa bất mãn : "Chị, chị thể dịu dàng chút sao? An Nhiên mới sáu tuổi, chị để cho cháu nó tự tìm quần áo, tự bấm nước, còn tự tắm rửa?"

      "Tay dài để làm gì?"

      "Nhưng khi chị sáu tuổi chị tự mình tắm rửa sao?"

      Mẹ Nhuế mới vừa theo đuôi Nhuế Tuyết Tình lên lầu vừa đúng nghe được câu này, lập tức tiếp lời : "Lúc con sáu tuổi biết chải đầu, chứ đừng đến tắm rửa."

      Nhuế Tuyết Tình vừa mời lên vẻ mặt đúng lý hợp tình, lập tức thành = = rồi, khi dạy dỗ con trai luôn có em trai và mẹ có siêu năng lực cản trở mình, quả thể để thế được nữa rồi, hơn nữa cha yếu ớt như vậy!
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16:

      Buổi sáng thứ hai, các ngành bắt đầu hành động rồi, đến trường, làm, người trưởng thành cần Nhuế Tuyết Tình quan tâm, dĩ nhiên cũng có tâm trạng quan tâm đến những chuyện đó, Nhuế Thành và Nhuế Tuyết Dương tự mình xe buýt, mà ba Nhuế như có dự kiến trước mang "lừa con" theo, tuy tốc độ "lừa con" chậm, nhưng cũng là phương tiện giao thông, chỉ là bọn họ đối xử với vấn đề đợi Tấn An Nhiên có chút khác biệt.

      "Trong nhà có tài xế, con trực tiếp bảo ta tới đây."

      "Tại sao con trai của con lại còn cần người khác đưa ?" Mẹ Nhuế cũng nhượng bộ chút nào, hai ngày nay bà thấy , khó trách An Nhiên thân thiết với con bà, ràng chính là con bà tìm đường chết, mỗi ngày đều gọi con trai mình là "tiểu quỷ", vẻ mặt lạnh lùng với con trai, ngay cả ánh mắt cũng thèm cho, bà mẹ bệnh xà tinh (bệnh thần kinh) như vậy ai dám thân thiết? An Nhiên vẫn còn con nít, con buông tha cho cháu nó -- suýt chút nữa là mẹ Nhuế cứ như vậy mà lên tiếng rồi.

      Nhuế Tuyết Tình rất bình tĩnh: " phải vẫn luôn như vậy sao?"

      "Trước kia là trước kia, tại An Nhiên cùng sống với con, trong lòng con còn có người mẹ này , chuyện này con phải nghe lời mẹ!" Lần đầu tiên mẹ Nhuế cứng rắn ở trước mặt con lớn rất khó khăn mới thay đổi thái độ trở về nhà, bà bày ra dáng vẻ muốn bổ óc của đứa con tìm đường chết kia, vô cùng cảm thấy con rể lớn cũng bởi vì chịu nổi bệnh xà tinh (bệnh thần kinh), quan hệ vợ chồng mới càng ngày càng xa lạ, tại nhân cơ hội này nhất định phải điều chỉnh con của bà trở về, chừng khi con bà bình thường sau này con rể cũng thay đổi thái độ -- giống người phụ nữ truyền thống như mẹ Nhuế, phải vạn bất đắc dĩ cũng ly hôn.

      Khi có gì, so với tại càng làm cho Nhuế Tuyết Tình tỉnh táo hơn rồi, ngoại trừ người em trai địa cầu phiền ra, ra cả nhà họ Nhuế cũng khác nhau! Vừa nghĩ tới mỗi ngày mình đều phải sống cùng chỗ với những người địa cầu phiền phức này, Nhuế Tuyết Tình rất buồn rầu, chỉ là vấn đề đau đầu tại là chuyện của "tiểu quỷ" Tấn An Nhiên này.

      "Hôm nay được, con muốn công ty của Tấn Duệ Dương chuyến."

      "Đưa An Nhiên trường học mất mấy phút? Đưa xong qua, mẹ thấy con rể cũng để ý con bởi vì đưa con trai học mà làm mất thời gian đâu."

      thể làm gì khác, rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình tìm đến viện trợ bên ngoài, nhất định mẹ Nhuế nghe lời Nhuế Thành , Nhuế Thành vẫn khuất phục ở dưới uy nghiêm của , vì vậy Nhuế Tuyết Tình chuyển tầm mắt sang Nhuế Thành, Nhuế Thành lại dời tầm mắt nhìn thẳng vào mắt , còn quay đầu vỗ Nhuế Tuyết Dương : "Em còn chưa làm hả, trễ sao?"

      "A, Đúng vậy, em phải rồi."

      "Chúng ta cùng , buổi sáng hôm nay cũng có tiết."

      "Tốt."

      Nhuế Tuyết Tình còn chưa kịp chuyện, nhìn thấy bóng lưng em trai và em bước như gió đến, khóe miệng Nhuế Tuyết Tình giật giật, cúi đầu nhìn lướt qua Tấn An Nhiên, Tấn An Nhiên cắn môi, hình như có chút chần chờ, cuối cùng vẫn mở miệng. Cậu có người bạn nhìn coi như thuận mắt, bình thường đều chơi với cậu, tất cả đều là tài xế trong nhà đưa đón, có lần ba me của người bạn đó trở về từ nước ngoài tự mình đưa học, nụ cười mặt người bạn đó duy trì cả ngày, giống như còn muốn vểnh cái đuôi dài lên trời, từ đó về sau người bạn kia luôn chuyện đó làm lỗ tai của cậu muốn chai sạn luôn rồi, Tấn An Nhiên có ấn tượng rất sau với chuyện này, từ đó cũng nhớ kĩ cảm giác mà mẹ đưa học với người khác đưa rất giống nhau.

      Đây hiểu lầm xinh đẹp, rất nhanh Tấn An Nhiên hiểu cảm giác lâm vào trong nước sôi lửa bỏng, cảm giác giống nhau như vậy mấu chốt còn phải nhìn người mẹ, nếu như người mẹ hiền lành dịu dàng, chuyện này đúng là chuyện hạnh phúc nhất trần đời, nhưng đổi thành người mẹ "độc ác" của cậu, cũng chỉ có thể như ngồi ngọn nến vậy.

      Thấy vẻ mặt thích thú của cháu ngoại, mẹ Nhuế lập tức nở nụ cười rực rỡ, giọng lại mềm mấy phần: "An Nhiên chúng tá cũng muốn mẹ đưa phải ?"

      Tấn An Nhiên mím môi, còn chưa biểu , nhận được ánh mắt thân thiện của mẹ cậu, cảm giác này còn dọa người hơn khi ba cậu nở nụ cười rực rỡ, cơ thể nhắn run lên, Tấn An Nhiên chỉ có thể trái lương tâm : "Cháu... Cháu. . . . . . Cũng có vấn đề gì. . . . . ."

      Mẹ Nhuế lập tức quay đầu trợn mắt nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Con hù dọa đứa bé làm gì!"

      Nhuế Tuyết Tình = =, mẹ có con mắt phía sau sao biết làm? Còn nữa, người địa cầu thay đổi sắc mặt trong giây đồng hồ mà áp lực, như vậy "bệnh xà tinh (bệnh thần kinh)" là bọn họ tạo ra sao?

      Từ trước đến giờ Nhuế Tuyết Tình giỏi tranh cãi với người khác, ở hành tinh Sedna như thế, địa cầu cũng giống như thế, so với mẹ triển khai kham khổ mà kéo dài đến giằng co, còn bằng nhanh chóng đưa "tiểu quỷ" này học cho rồi.

      Mẹ Nhuế tự xuống lầu nhìn chằm chằm, Tấn An Nhiên tự động leo lên ghế lái phụ, cần Nhuế Tuyết Tình mình nhanh chóng nịt chặt dây an toàn, trong lòng mẹ Nhuế có chút tiếc nuối, cứ như vậy bỏ lỡ chi tiết xúc tiến quan hệ mẹ con, chỉ là cháu ngoại của bà có thể tự cài dây an toàn, o(≧v≦)o~~ là giỏi!

      Mẹ Nhuế có biện pháp kiềm chế đắm chìm bên trong Tấn An Nhiên dễ thường rồi.

      Bởi vì khí sáng sớm rất tốt, sau khi Nhuế Tuyết Tình lên xe hạ hai cửa xe xuống, chuần bị cho xe chạy lên phía trước, liếc nhìn Tấn An Nhiên, Tấn An Nhiên lập tức nhoài đầu ra, lời tạm biệt với mẹ Nhuế. "Bà ngoại, chúng cháu đây, bái bai."

      "An Nhiên bái bai." Trong mắt mẹ Nhuế còn thấy con lớn được cưng chiều nhất của bà nữa rồi.



      Nhuế Tuyết Tình dẫu môi, nhanh chóng chuyển động tay lái, xe chậm rãi chạy qua, bởi vì nơi này là chung cư hạng sang, chung cư vì an toàn, quy định tốc độ xe thể vượt qua 20 km/h, cho nên các chú bảo vệ ở phòng bảo vệ từ rất xa nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của hai mẹ con ở trong xe thể thao -- bọn họ nhớ kỹ hai gương mặt này, mặc dù sau đó biết phải là lãnh đạo đến thị sát, nhưng vẫn nhịn được ngồi nghiêm chỉnh, lúc mở thanh chắn cũng niềm nở ân cần hơn bình thường, chỉ là cũng ghé mắt nhìn hai mẹ con này.

      Đưa mắt nhìn hai mẹ con cực kỳ nghiêm túc rời , bác bảo vệ A lau mồ hôi: " biết vì sao, vừa nhìn thấy bọn họ tôi lập tức giải thích được khẩn trương, nhất là đứa bé như vậy, khi nghiêm mặt cũng rất có khí thế, biết nhà cậu bé dạy dỗ thế nào nữa."

      Bác bảo vệ B: "Ông nhìn mẹ của cậu bé là biết, quả thực là khí thế bức người, khó trách có thể dạy con trai thành ra như vậy, biết chồng ấy có như vậy hay , nếu như phải, cả ngày đều phải nhìn vẻ mặt lạnh lùng như núi băng của lớn , buồn bực yên chứ?"

      Bác bảo vệ C: "Ông cho rằng người ta là ông sao! Người này nhìn cái cũng biết là người giàu cũng quý, chiếc xe của ấy nghe là số lượng có hạn, bán ở trong nước, chồng của ấy khẳng định cũng phải người thường."

      Bảo vệ D là chàng trai trẻ tuổi -- trái ngược với A, B, C mà , bảo vệ D lau mồ hôi cảm thán: "Vừa nhìn thấy ấy, cháu cũng giải thích được mà liên tưởng đến thầy chủ nhiệm lúc cấp ba, quá nghiêm túc, khí thế quá mạnh mẽ!"

      Nhuế Tuyết Tình còn biết mình bị thảo luận lặp lặp lại, đường nghiêm mặt chạy xe như bay đưa Tấn An Nhiên đến cửa trường học, là chạy như bay, lúc xuống xe kiểu tóc tỉ mỉ của Tấn An Nhiên sắp bị thổi thành chuồng gà rồi, Nhuế Tuyết Tình bởi vì buộc tóc đuôi ngựa nên vẫn còn tốt. Bây giờ Tấn An Nhiên còn chưa có tâm trạng để ý tới kiểu tóc, cậu choáng váng, muốn cảm nhận cảm giác an toàn khi hai chân chạm đất, xe Nhuế Tuyết Tình vừa mới dừng lại, phía sau theo chiếc xe cảnh sát, khi cảnh sát giao thông đuổi tới vẫn còn lau mồ hôi, giờ cao điểm học làm, bị kẹt xe là cũng tệ rồi, lại còn có người đua xe, mà tài lái xe xuất thần nhập hóa này. . . . . . Dừng lại, bây giờ phải thời điểm mình sùng bái, vị phu nhân này vi phạm giao thông!

      Phong cách như vậy, đương nhiên thiếu được người vây xem, cho dù đây là trường học quý tộc, khí nghiêm túc, người lui tới đều phải là người bình thường, nhưng phong cách hành vi này của Nhuế Tuyết Tình vẫn rước lấy những người phải người bình thường vây xem, giấy phạt dưới chứng kiến của rất nhiều người giao tới tay , rốt cuộc Tấn An Nhiên cảm nhận được cảm giác mẹ đưa học là gì rồi.... ....... Trọn đời khó quên. (Lời của Editor: tội cho cậu bé.)

      Nhuế Tuyết Tình cũng để ý, Tấn An Nhiên vừa mới nâng cặp sách lên, thuận tiện đánh tay lái, quay đầu xe cách điệu nghệ, cảnh sát giao thông đứng bên nhìn mà trợn mắt há hốc mồm.

      Bởi vì chuyện này, Nhuế Tuyết Tình đến công ty Tấn Duệ Dương hơn chín giờ, đây mới là giờ làm việc của công ty bọn, nữ lễ tân ở đại sảnh tầng nở nụ cười vui vẻ hỏi Nhuế Tuyết Tình có hẹn trước hay , Nhuế Tuyết Tình còn chưa đáp lời, bên cạnh qua người đàn ông lập tức kinh ngạc: "Tấn phu nhân?"

      Nụ cười mặt nữ lễ tân càng tươi hơn: "Thư ký Tô!"

      Thư ký Tô gật đầu với nàng cái, nhìn Nhuế Tuyết Tình hỏi: "Tấn phu nhân ngài đến tìm Tấn tổng sao? Tấn tổng ở trong phòng làm việc."

      "Ừm." Nhuế Tuyết Tình gật đầu cái, giọng bình tĩnh: " dẫn tôi ."

      "Vâng, ngài theo tôi!" Thư ký Tô khỏi càng thêm cung kính, tuy phải lần đầu tiên tiếp xúc Tấn phu nhân, nhưng trước kia quả tiếp xúc rất ít, mới phát Tấn phu nhân lâu gặp khí thế càng ngày càng cường đại, thư ký Tô vừa suy nghĩ vừa quan sát nét mặt của Nhuế Tuyết Tình, tự chủ được thái độ càng ngày càng cung kính.
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17:

      Lễ tân ở đại sảnh nhìn hai người rời , vô cùng hưng phấn mở hệ thống chuyện phiếm trong nội bộ công ty, nhiều chuyện giống như đám bạn nhiều chuyện của nàng.

      Tiểu chuột đồng vui vẻ: "Thân ái, hôm nay tôi thấy Tấn phu nhân trong truyền thuyết, khí thế là mạnh, “nữ vương”, khí phách toát ra mạnh!"

      "Cậu là Tấn phu nhân, phu nhân của Tấn tổng chúng ta?" Tiểu đồng bọn khách khí chút nào lên chất vấn: "Tôi thấy Tấn phu nhân, trừ gương mặt đó, chút nào xứng với thân phận của ấy cả!"

      " thể nào, nhất định là cậu nhầm rồi!" Nữ lễ tân chém như đinh đóng cột: "Câu ‘Tấn phu nhân’ cũng phải là tôi gọi, khi ấy ở trước mặt tôi muốn gặp Tần tổng, thư ký Tô vừa vặn ngang qua gặp Tấn phu nhân, cậu biết đó, thư ký Tô đều luôn lạnh lùng tùy ý ở trước mặt những quản lý chủ quản, lại rất cung kính với Tấn phu nhân, hai lời tự mình dẫn Tấn phu nhân phòng làm việc của Tần tổng, ngược lại Tấn phu nhân nhìn như chuyện đương nhiên, hiển nhiên là coi cung kính của thư ký Tô là quan trọng -- Thư ký Tô là người đắc lực bên cạnh Tấn tổng ngoại trừ trợ lý Lâm ở bên ngoài, nếu như Tấn phu nhân giống như trong tin đồn là Tấn tổng chịu gặp, ấy có cái gì mà cao ngạo như vậy trước mặt trợ lý tâm đắc của Tấn tổng chứ?"

      Hiển nhiên nữ lễ tân ở đại sảnh quan sát rất cẩn thận, hơn nữa mơ mộng cũng rất vui vẻ, hành động của thư ký Tô quả là cố ý, hôm nay ta vừa tới công ty được lãnh đạo là trợ lý Lâm của mình dặn dò, là ông chủ bảo sáng hôm nay Tấn phu nhân tới công ty, muốn ta đứng ở cửa chú ý chút -- thư ký Tô quả là người bên cạnh Tấn Duệ Dương, thái độ trước kia của ông chủ đối với phu nhân thế nào, bọn họ hiểu hơn bất kỳ ai, cho nên cung kính cũng đều duy trì ở ngoài mặt mà thôi, ngược lại lần này thái độ khác thường chủ động dặn dò của ông chủ, chừng là tín hiệu, thái độ của ông chủ bọn họ chỉ bày tỏ bên ngoài, tuy ràng nguyên nhân cụ thể, nhưng chuyện này cũng hề ảnh hưởng tới thư ký Tô bày ra vẻ tốt đẹp trước mặt Nhuế Tuyết Tình, làm thư ký đạt cầu, điểm này ánh mắt và giác ngộ là phải có.

      đường thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình đến phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, ngừng khen ngợi vì bản thân lanh trí, ánh mắt của ta được dày công tôi luyện, vị Tấn phu nhân đáng tin, liên quan, ít tiếp xúc trước kia, tại vị này tăng lên, khí thế đặc biệt mạnh mẽ, thiếu chút nữa cũng làm cho ta cảm thấy như đối mặt với ông chủ, quả nhiên phải người nhà, vào cửa!

      Đương nhiên Nhuế Tuyết Tình, chỉ thuần túy là thói quen mà thôi, thói quen ra lệnh cho người khác, kèm theo khí thế uy nghiêm, mặc kệ ở nơi nào đều làm cho người ta thần phục quyết đoán.

      Đề tài trở lại nữ lễ tân ở đại sảnh và tiểu đồng bọn của nàng, tuy tiểu đồng bọn cảm thấy lời hôm nay của nữ lễ tân ở đại sảnh làm cho người ra rất có cách nào tin tưởng được, mặc khác tiểu đồng bọn cũng rất hiểu bạn của mình, họ có thói quen sáp lại gần chia sẻ chuyện bát quái, trước tới nay luôn hề chứa lời , hơn nữa bạn của có thể có được công việc tốt ở đại sảnh này, năng lực khác có, mắt nhìn người cũng vừa nhìn cái là chính xác, cho nên Tấn phu nhân chợt thay đổi, mười phần là !

      "Chẳng lẽ ấy bị người ngoài hành tinh công chiếm rồi?" Tiểu đồng bạn che giấu chút nào biểu đạt kinh ngạc của nàng, nếu như Nhuế Tuyết Tình có thể nghe được, bây giờ có lẽ vẻ mặt của biến thành ngạc nhiên, lanh trí ngụy trang hề lộ ra sơ hở, sao người địa cầu ngu xuẩn có thể nhìn ra được?!

      #nếu như bị phát bí mật che giấu lâu, có phải ta nên hủy diệt địa cầu luôn ?

      # nếu quả ngày kia, người ngoài hành tinh phải rất nghiêm túc suy nghĩ cái vấn đề này.

      Nữ lễ tân ở đại sảnh và tiển đồng bọn của nàng, tám tới mấy phút, toàn bộ dưới công ty đều biết tin tức Tấn phu nhân giá lâm, nhưng mà nhiều nhất là bọn họ sáp lại thảo thuận chút rốt cuộc Tấn phu nhân và diễn viên Hứa Tình ai đẹp hơn, vợ cả và tiểu tam, ân oán tình thù của nhà giàu, luôn làm cho người địa cầu chuyện say sưa.

      Rốt cuộc thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình đến phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, sau khi gõ cửa là trợ lý Lâm mở cửa, bên trong còn có hai giám đốc báo cáo công việc, trợ lý Lâm vốn muốn mời Nhuế Tuyết Tình vào phòng nghỉ ngơi bên cạnh, Tấn Duệ Dương lại liếc mắt nhìn về phía này: "Vào , Tuyết Tình em ngồi chờ lát, còn có chuyện."

      Trợ lý Lâm kinh ngạc giây, lập tức cung kính mời Nhuế Tuyết Tình vào: "Tấn phu nhân, ngài ngồi đây trước, muốn uống gì?"

      "Tùy tiện." Ngược lại Nhuế Tuyết Tình là người bình tĩnh nhất ngoài trừ Tấn Duệ Dương ra, dù sao mặc kệ có trí nhớ ở chung của chủ cũ và Tấn Duệ Dương, thế nhưng đối với Nhuế Tuyết Tình mà chỉ có tác dụng ghi chép, chân chính ấn tượng cũng có, cho nên làm Nhuế Tuyết Tình có chút kinh ngạc nào.

      Trợ lý Lâm lập tức quay đầu lại với thư ký Tô: "Vậy pha trà , dùng trà Tấn tổng thích uống nhất."

      khay trà để bộ pha trà hoàn chỉnh, hộp lá trà cũng được xếp chỉnh tề ở bên cạnh, thư ký Tô gật đầu, trực tiếp ngồi xuống, thuần thục cắm điện nấu nước, vệ sinh dụng cụ pha trà làm theo trình tự nhất định.

      Sau khi Nhuế Tuyết Tình ngồi vững vàng, hai vị giám đốc báo cáo công việc lại bức rức đứng lên chào : "Tấn phu nhân."

      Nhuế Tuyết Tình thèm để ý vẫy chào: "Các người làm việc trước ."

      Hai vị giám đốc gật đầu theo bản năng: "Vâng" Sau khi xong cũng có chút hối hận, ở trước mặt ông chủ nghe lời người khác, coi như người này là phu nhân của ông chủ, hình như cũng tốt lắm?

      Tấn Duệ Dương để ý chút nào, ngược lại đáy mắt lên nụ cười, gật đầu với hai vị kia, ý bảo bọn họ tiếp tục.

      Trợ lý Lâm cũng trở về bên người Tấn Duệ Dương, chuyên nghiệp ghi chép, Nhuế Tuyết Tình cầm ly trà ngon mà thư ký Tô mới vừa pha, chậm rãi uống, thích uống trà nhưng cũng chán ghét, nhâm nhi giết thời gian, thư ký Tô lại cung kính: "Phu nhân còn có gì phân phó ?"

      " cần, làm việc ."

      "Vâng."

      Thư ký Tô mới vừa bao lâu, Tấn Duệ Dương bên kia cũng bận rộn xong rồi, hai vị giám đốc vừa rời , Tấn Duệ Dương tới ngồi xuống bên cạnh Nhuế Tuyết Tình, nụ cười tràn đầy: "Tuyết Tình ngược lại quá nhàn nhã rồi."

      Nhuế Tuyết Tình đặt ly trà xuống, ngồi nghiêm chỉnh: "Hết bận rồi? Chúng ta nên chuyện chính nào."

      cần Tấn Duệ Dương phân phó, trợ lý Lâm lập tức lấy văn kiện ra, đưa bút lên: "Phu nhân, ngài trực tiếp ký tên ở văn kiện là được, lấy chứng minh thư photocopy thành hai bản, tôi trực tiếp cầm đăng ký là được."

      "Đơn giản như vậy?"

      "Bởi vì sợ làm trễ nãi thời gian của ngài, nếu như tiến hành theo như quá trình bình thường những ngành liên quan mà , ít nhất phải chạy ba đến năm chuyến, thủ tục tương đối rườm rà, hơn nữa thời gian chờ đợi rất dài."

      Nhuế Tuyết Tình gật đầu cái, so với loại phương thức khác mà trợ lý Lâm , quả bảo tới chỗ này ký tên rồi chờ đăng ký là thoải mái hơn nhiều. Nhuế Tuyết Tình quét mắt nhìn điều khoản, rồng bay phượng múa ký tên của mình, Tấn Duệ Dương liếc mắt nhìn cười : "Chữ của Tuyết Tình rất đẹp."

      "Bởi vì luyện qua."

      Tấn Duệ Dương hiểu sâu Tấn phu nhân trước kia, cho nên gật đầu cái cũng có gì được rồi, trợ lý Lâm cẩn thận kiểm tra văn kiện lần, cười với Nhuế Tuyết Tình: "Phu nhân, xin ngài đưa chứng minh thư cho tôi mượn chút."

      Vì vậy Nhuế Tuyết Tình đưa chứng minh thư cho trợ lý Lâm, trợ lý Lâm cầm ra ngoài lát, được mấy phút lại quay trở về, trả thẻ chứng minh lại cho Nhuế Tuyết Tình: "Những thứ khác sai biệt lắm chuẩn bị đầy đủ, sau khi sang tên chứng nhận thông báo cho ngài biết."

      "Cám ơn nhiều."

      "Đây là chuyện tôi phải làm." Trợ lý Lâm cười đến rất khách khí: "Phu nhân còn có phân phó khác ?"

      Trợ lý Lâm cũng chỉ định hỏi câu mà thôi, nào biết Nhuế Tuyết Tình gật đầu, sau đó lấy giấy phạt từ trong ví ra: "Có thời gian, giúp tôi nộp phạt."

      "Đây là?" Trợ lý Lâm có chút chần chờ, nhìn Tấn Duệ Dương cái, Tấn Duệ Dương tò mò nhận lấy, sau khi nhìn thời gian cụ thể giấy phạt, kinh ngạc hỏi Nhuế Tuyết Tình: "Đây là hôm nay em bị phạt?"

      Nhuế Tuyết Tình gật đầu, Tấn Duệ Dương lại hỏi: "Lúc nào?"

      "Trước khi đến chỗ này của , đường đưa Tấn An Nhiên đến trường học."

      Lúc này trợ lý Lâm cũng trợn mắt há hốc mồm, thời gian như vậy, hẳn là giờ cao điểm, rốt cuộc Tấn phu nhân làm thế nào vậy, bị ngăn ở đường còn chưa tính, lại vẫn bị cảnh sát giao thông đuổi theo viết giấy phạt, bởi vì chạy quá tốc độ! Khi mắt nhìn thấy hàng chữ ghi thời gian, trợ lý Lâm cảm giác tam quan của mình đều bị phá vỡ. (Tam quan là gồm nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan)

      Nhắc tới chuyện này, mặt của Nhuế Tuyết Tình cũng tràn đầy mất hứng: "Hoặc là bảo tài xế mỗi ngày đúng giờ tới đón Tấn An Nhiên, hoặc là chở con học."

      "Hôm nay tài xế tới?" Hỏi vấn đề này theo bản năng, khi Tấn Duệ Dương chứng kiến tới Nhuế Tuyết Tình ngay cả lông mày cũng nâng lên, là hiểu: " phân phó, hôm nay vất vả cho em rồi."

      Bởi vì Tấn Duệ Dương quen hình thức tài xế đưa trẻ con đến trường, cho nên cũng cảm thấy thái độ của Nhuế Tuyết Tình có cái gì, Nhuế Tuyết Tình hài lòng gật đầu: "Buổi chiều bảo tài xế đón người."

      Tấn Duệ Dương chỉ cười cười, đổi sang đề tài khác: "Em muốn khai trương nhà hàng sao?"

      "Tôi còn chưa hiểu vị trí kia, phải xem mới biết."

      "Cũng được, sau khi ăn cơm trưa, và em cùng , buổi chiều vừa đúng lúc rảnh."

      Nhuế Tuyết Tình từ chối cho ý kiến, nhân phẩm của Tấn Duệ Dương thế nào còn phải đợi quan sát, chỉ là người kinh doanh buôn bán khẳng định thể nghi ngờ, nếu làm sao mà quản lý được sản nghiệp lớn như vậy của gia tộc?

      Trợ lý Lâm yên lặng nuốt vào lời vừa muốn bật thốt lên, suy nghĩ buổi chiều nên tìm ai tới đón đoàn đại biểu của công ty hợp tác phái tới thay ông chủ đây.
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18:

      Nhuế Tuyết Tình kiên nhẫn chưa đủ, vậy phải xem đối mặt với chuyện gì, hơn nữa rất lâu đều chuyện với người bình thường, ví dụ như đối mặt với người nhà họ Tấn, chỉ cần bọn họ vừa xuất cảm thấy phiền, nhưng nếu như đổi lại thành người nhà họ Nhuế, chỉ cần bọn họ dong dài phải lẩm bẩm muốn dịu dàng hiền lạnh với tiểu quỷ Tấn An Nhiên kia chút nữa, người ngoài hành tinh bày tỏ, bọn họ vẫn có thể làm bạn tốt, vui vẻ sinh hoạt chung chỗ cái gì cũng phải vấn đề.

      Cho nên nếu kiên nhẫn có đủ hay , vậy phải xem người ngoài hành tinh có nguyện ý đủ hay .

      Mở nhà hàng là việc làm mà Nhuế Tuyết Tình muốn làm, mục đích cũng rất đơn giản, giống như theo lời Nhuế Tuyết Dương , tự nuôi mình, đừng nhìn khi Nhuế Tuyết Tình hỏi Tấn Duệ Dương tài trợ đặc biệt thản nhiên, đó là bởi vì tự biết mình, có năng lực trước cũng đừng cậy mạnh, có cốt khí đương nhiên là chuyện tốt, nhưng vấn đề Nhuế Tuyết Tình đối mặt, cũng phải hai chữ "cốt khí" có thể giải quyết, người địa cầu có cốt khí chết, nhưng có cơm ăn lại sống nổi, cho nên mới có câu danh ngôn "Dân Dĩ Thực Vi Thiên"* kia, đây cũng là trong những nguyên nhân lựa chọn mở nhà hàng mà mở cái khác, cái nguyên nhân khác là cũng thích ăn. Cho nên, mặc dù dựa vào nhà họ Tấn nuôi cũng thành vấn đề, Nhuế Tuyết Tình lại biến thành sâu gạo phụ thuộc vào người khác, coi như trước mắt thể ly hôn với Tấn Duệ Dương, nhưng chuyện này cũng hề trở ngại bước ra bước độc lập tự chủ.

      (*Dân Dĩ Thực Vi Thiên: con người lấy ăn làm điều quan trọng hàng đầu)

      Tất cả các chuyện , là nguyên nhân Nhuế Tuyết Tình cự tuyệt Tấn Duệ Dương theo cùng xem cửa hàng, lấy nhãn lực và kinh nghiệm của Tấn Duệ Dương, ở phương diện này nhất định có thể cho số đề nghị rất hay, Nhuế Tuyết Tình phân nặng , khi Tấn Duệ Dương còn có chuyện công cần phải xử lý, cũng vui, thậm chí còn hào phóng bày tỏ Tấn Duệ Dương trước tiên có thể bận bịu.

      "Lời nhàm chán, để thư ký Tô cùng dạo với em chút."

      Nhuế Tuyết Tình cũng khách khí với , trực tiếp hỏi: "Tôi có thể ở trong công ty của tham quan chút ?"

      " thành vấn đề." Tấn Duệ Dương trực tiếp gọi cho điện thoại nội bộ cho thư ký Xử: "Mời thư ký Tô tới phòng làm việc chuyến."

      Thư ký Tô tới rất nhanh, gõ cửa vào: "Tấn tổng, xin hỏi có dặn dò gì?"

      "Chỗ này của tôi có số việc cần phải xử lý, tạm thời nhanh như vậy, cậu dẫn phu nhân tham quan công ty chút."

      Thư ký Tô thu hồi kinh ngạc trong đáy lòng, sau khi cung kính gật đầu, với Nhuế Tuyết Tình: "Được, phu nhân, mời theo tôi."

      Nhà họ Tấn tài đại khí thô*, tòa nhà cao tầng rộng lớn như vậy cũng chỉ có công ty của nhà bọn họ, mà trong quá trình chuyện phiếm với thư ký Tô, Nhuế Tuyết Tình biết được khi cả tòa nhà này đều là của nhà họ Tấn, đối với tài lực của nhà họ Tấn lại hiểu thêm phần, tất cả đất đai ở hành tinh Sedna đều thuộc về Liên Bang Chính Phủ, người có quyền sử dụng nhưng có quyền sở hữu, có thể phải có quyển chứng nhận bất động sản thuộc về mình, cái này phải là quý tộc nhà làm quan mới có vinh hạnh đặc biệt này, mà cho dù có cũng giống như nhà họ Tấn vậy, bất động sản gần như phân bố hơn quá nửa thành phố C, phải là hai chữ "thổ hào"** là có thể hình dung được nữa rồi.

      (*Tài đại khí thô: Có tài nhưng khí chất thô thiển, khoa khoang thô tục.

      **Thổ hào: thổ nghĩa là đất, hào là kẻ giàu có, kẻ có tiền (phú hào); "thổ hào" nghĩa là phú hào địa chủ có quyền thế ở nông thôn, trong xã hội cũ.)

      Rốt cuộc Nhuế Tuyết Tình cũng có thể hiểu được vì sao Tấn Duệ Dương dễ dàng đồng ý ly hôn rồi.

      Trước hết, thư ký Tô mang Nhuế Tuyết Tình tham quan phòng thư ký, địa điểm làm việc của phòng thư ký luôn là tầng dưới phòng làm việc của Tấn Duệ Dương, cùng tầng với quản lý cao cấp của công ty, thư ký Tô vừa còn dùng giọng hâm mộ khó kìm nén giới thiệu cho Nhuế Tuyết Tình nghe: "Phòng làm việc ở tầng chót, trừ Tấn tổng, cũng chỉ có mình trợ lý Lâm mà thôi."



      " cũng tệ." Nhuế Tuyết Tình câu đơn giản, để ta cần hâm mộ người khác, dĩ nhiên cũng cảm thấy thư ký Tô tệ, lớn hơn em trai mấy tuổi, nhưng chững chạc khôn khéo hơn em trai rất nhiều, có nhan sắc đặc biệt lấy lòng người khác -- dĩ nhiên khi Nhuế Tuyết Tình nghĩ như vậy lại hoàn toàn có ý ghét bỏ em trai mình, chuyện này rất giống với người địa cầu, ngoài miệng khen là con nhà người ta nhưng trong lòng người nhà mình vẫn tốt nhất.

      Thế nhưng câu khách khí này của Nhuế Tuyết Tình, lại mang cho thư ký Tô khích lệ cực lớn, chút cũng cảm thấy Tấn phu nhân khách khí, lâu gặp Tấn phu nhân, lần này nhìn rất có khí thế, mặc kệ mình hao tâm tổn trí lấy lòng ra sao đều có dáng vẻ quan tâm, giống như chút cũng để ý, hơn nữa vừa nãy ở phòng làm việc cũng thấy khách khí với Tấn tổng, càng thêm cần thiết như thế với thư ký nho ta, hơn nữa Tấn phu nhân, gì đều mang chút cho hoài nghi, thư ký Tô càng thêm nhận định tâm khen ngợi, vì vậy thư ký Tô cũng cười vô cùng lòng: "Cám ơn ngài khích lệ, chẳng qua tôi còn có rất nhiều chỗ phải học tập."

      Nhuế Tuyết Tình có cũng được có cũng được "ừ" tiếng, theo ta vào phòng thư ký, thư ký Tô ở phía trước giới thiệu: "Phu nhân, đây là giám đốc phòng thư ký, trong tất cả chúng tôi tổng cộng có sáu người, chỉ là mấy ngày nay chị Vương - thư ký trưởng cùng với mấy vị chủ quản công tác, cho nên chỉ có năm người."

      Trừ thư ký Tô, thư ký khác của Tấn Duệ Dương đều là những trẻ tuổi xinh đẹp, hơn nữa có thể tại tương đối rảnh, trước khi Nhuế Tuyết Tình vào, phòng thư ký vẫn có chút náo nhiệt, là thanh các tán gẫu, trong lúc các ấy thấy thư ký Tô vô cùng cung kính dẫn theo phu nhân trẻ tuổi vào, trong nháy mắt im lặng, ngoại trừ bởi vì chột dạ, cũng bởi vì tư thế bước nhàn nhã như nơi có người của vị phu nhân kia, làm cho các ấy khỏi bắt đầu cẩn thận.

      Trong phòng làm việc rất yên tĩnh, thấy Nhuế Tuyết Tình có ý muốn , thư ký Tô nhìn họ cái, giả bộ như biết lúng túng bây giờ, : "Các tiếp tục làm việc, tôi mang phu nhân tham quan chút."

      Nhuế Tuyết Tình lại nhìn chỗ trống trong góc cái: "Sao chỗ đó trống?"

      "À." Thư ký Tô liếc mắt nhìn trả lời: "Đó là chỗ của thư ký Lý, chỉ là vào tháng trước ấy mang thai nên từ chức, bởi vì sắp tới cũng bận bịu, nên tạm thời chưa thông báo tuyển dụng."

      Ánh mắt của Nhuế Tuyết Tình liếc qua các thư ky cúi đầu giả bộ, chân dài bước bước dẫn đầu ra ngoài, thư ký Tô đuổi theo sát giới thiệu: "Bên phải là giám đốc phòng thư ký, năm giám đốc thư ký đều ở nơi đây. . . . . ."

      " tới tầng tiếp theo xem chút."

      "Vâng!"

      Tầng lầu càng thấp phòng làm việc càng náo nhiệt, nhất là phòng hậu cần, bởi vì cách xa những người lãnh đạo, bình thường cũng tương đối thanh nhàn, mãi cứ ở trong phòng làm việc chút chuyện thú vị, thư ký Tô tự chủ được từ dẫn đường trở thành theo sau lưng Nhuế Tuyết Tình, vừa mới tới phòng hậu cần bị chọc cười, chỉ là trước mặt còn có Tấn phu nhân ở đây, Tấn phu nhân cười ra tiếng nên ta dám vượt lên trước, thư ký Tô vừa điều chỉnh vẻ mặt vừa nghiêm túc nghĩ, Tấn phu nhân giống như càng ngày càng thích chuyện rồi, chẳng lẽ là cảm thấy nhàm chán nhịn được?

      Quả nhiên ở thời điểm thư ký Tô lo lắng, Nhuế Tuyết Tình hoàn thành nhiệm vụ y hệt mang theo ta về phía thang máy: "Lên thôi."

      "Vâng, chừng tại Tấn tổng cũng bận rộn xong rồi."

      "Mấy giờ rồi?"

      "Mười hai giờ kém phút."

      Nhuế Tuyết Tình gật đầu, chuyện nữa, giữa thang máy vô cùng yên tĩnh, chỉ là sau lát lại bất thình lình mở miệng: "Thư ký của công ty các người, ngoại trừ cầu trình độ học vấn, còn gì nữa ?"

      Thư ký Tô xốc lại tinh thần trả lời: "Nếu như đối với nữ thư ký mà , cầu khác cũng phải cao, ngũ quan đoan chính, là người lanh lợi, thân thể khỏe mạnh là đủ." Suy nghĩ chút, ta lại tăng thêm câu: "Bởi vì Tấn tổng coi trọng trợ lý và thư ký nam."

      Nghĩ đến trợ lý Lâm và thư ký Tô, Nhuế Tuyết Tình gật đầu cái, gì nữa

      " tham quan xong rồi hả?" Tấn Duệ Dương ngẩng đầu lên nhìn Nhuế Tuyết Tình, cười : "Chỗ cũng gần xong rồi."



      " vội." Nhuế Tuyết Tình ngồi trở lại vị trí lúc trước. Tấn Duệ Dương cười khẽ: "Xem ra hôm tay tâm trạng của em tệ?" Cuối cùng hề trừng mắt lạnh lùng nhìn nữa rồi.... ....... Chỉ là cuối cùng có ý gì đây? giống như rất chờ mong.

      Cũng biết có phải gần đây quen thái độ quá thân thiện của Tấn phu nhân hay , hôm nay đặc biệt kiên nhẫn ngoài dự đoán của Tấn tiên sinh rồi, quả có cảm giác được sủng ái mà lo sợ.
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 19:

      ra Nhuế Tuyết Tình cũng đợi bao lâu, Tấn Duệ Dương cầm áo khoác lên đứng dậy tới trước mặt : "Xin lỗi để em chờ lâu, ăn cơm trước thôi."

      Nhuế Tuyết Tình gật đầu, nhìn đồng hồ, trong lòng biết tuy Tấn Duệ Dương cười híp mắt, nhìn hiền hòa chút nóng nảy, nhưng thực ra rất có nguyên tắc, hai, hơn nữa quan niệm thời gian cũng cực mạnh, và Nhuế Tuyết Tình mười hai giờ ăn cơm trưa, lại đúng mười hai giờ, giây cũng sai.

      Tấn Duệ Dương và Nhuế Tuyết Tình ai cũng lên tiếng, sóng vai ra khỏi phòng làm việc, đáp thang máy đường thông suốt đến tầng , khi bọn họ ra, mấy thang máy bên cạnh cũng đồng thời mở ra, nhóm người chen chúc ra, lúc trước Nhuế Tuyết Tình còn tưởng rằng người trong công ty bọn họ đều cần ăn cơm trưa, bởi vì trong thang máy từ đầu chí cuối chỉ có hai người bọn họ, bây giờ nhìn lại ra phải ăn cơm, mà là vấn đề thang máy.

      thực tế, thấy ông chủ cùng với người phụ nữ các nhân viên cũng rất kinh ngạc, trong công ty Tấn Duệ Dương vẫn rất cẩn thận tỉ mỉ, mặc dù các phóng viên thích đào bới chuyện tình cảm của , nhưng đại đa số đều nghe sai đồn bậy, chân chính chụp được hình, cũng chỉ là trong buổi tiên lần đó mà thôi, ở công ty chưa bao giờ thân thiết với người phụ nữ nào, trước kia Tấn phu nhân cũng giống như vậy có được vinh hạnh đặc biệt kia, hôm nay được Nhuế Tuyết Tình " tham quan" nhân viên khỏi cảm thán rốt cuộc Tấn phu nhân khổ tẫn cam lai rồi, hôm nay tuyệt đối là lần đầu tiên từ khi gả vào nhà họ Tấn tới nay có cảm giác tồn tại, chỉ là biết ngày này có thể duy trì được bao lâu.

      Tấn Duệ Dương hành động nhanh nhẹn, tuy các nhân viên rất cẩn thận đụng đến bọn họ, nhưng dù sao nhiều người diện tích , cũng ở trong thang máy này, nhìn vẫn là cảnh tượng tương đối chật chội ồn ào, Tấn Duệ Dương vươn cánh tay vắt ngang lưng Nhuế Tuyết Tình, khoác lên eo của , để tránh cho bị người đụng phải. Chỉ là Nhuế Tuyết Tình rất quen cảm giác đụng chạm này, tuy Tấn Duệ Dương chỉ nhàng đụng tới áo khoác của , thoạt nhìn rất thân mật, thực ra là khoảng cách rất an toàn, cảm nhận được nhiệt độ tay Tấn Duệ Dương vẫn nhịn được tê da đầu.

      nhanh ra khỏi tòa nhà, Nhuế Tuyết Tình lập tức bước sang bên, kéo ra khoảng cách với Tấn Duệ Dương, Tấn Duệ Dương cũng rất tự nhiên thu tay lại, dịu dàng cười với Nhuế Tuyết Tình: "Tuyết Tình, buổi trưa muốn ăn gì?"

      "Tùy tiện."

      "Có nhà hàng nấu món Thái rất ngon, muốn nhìn chút ?"

      "Vậy thôi." Nhuế Tuyết Tình ra sau xe Tấn Duệ Dương, khách khí ngồi xuống, Tấn Duệ Dương chỉ nhíu mày nhìn cái, hề gì mở cửa chỗ lái, lần đầu tiên được làm tài xế, cảm giác rất mới mẻ, ha ha.

      Lái xe hơn mười phút, vững vàng dừng lại, Nhuế Tuyết Tình vừa mới mở cửa xe ra, bên tai nghe được giọng tiểu quỷ phiền nhà : "Ba!"

      Nhuế Tuyết Tình cau mày, sao mà nghe thành tiểu quỷ Tấn An Nhiên kia rồi? Chỉ là vừa ngẩng đầu, nhìn đến tiểu quỷ kia xuất ở trước mắt rồi.

      Tấn An Nhiên nhìn thấy xe của ba mình, rất vui vẻ lướt qua tài xế, mở cửa chạy xuống, đồng thời gọi Tấn Duệ Dương, cũng vui vẻ về phía bên này, chỉ là tới nửa, nhìn thấy ngoài ba cậu, từ chỗ ngồi sau xe cũng có thể người.

      Nụ cười mặt của Tấn An Nhiên cứng lại, ngay sau đó lại nặn ra nụ cười khó coi: "Mẹ, mẹ."

      Nhuế Tuyết Tình khẽ hừ tiếng coi như trả lời, ánh mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tấn Duệ Dương: "Sao nó lại ở đây?"

      "Là cố ý bảo tài xế đón An Nhiên tới đây ăn cơm trưa."

      "Chẳng lẽ trường học của bọn họ bỏ cơm trưa?" Nhuế Tuyết Tình đặt câu hỏi, tuy rằng mơ hồ nhớ bình thương Tấn An Nhiên đều ăn cơm trưa ở trường học, nhưng dù sao trí nhớ rất ràng, cũng thể xác định.

      Bàn tay bé của Tấn An Nhiên kéo kéo vạt áo Tấn Duệ Dương, trong mắt tràn đều vẻ quấn quýt như trẻ con quấn cha mẹ ngẩng đầu nhìn ba cậu, Tấn Duệ Dương sờ đầu cậu cái, khóe miệng chứa ý cười lên tiếng, Tấn An Nhiên giống như chợt lấy được dũng khí: "Bình thường con đều… đều ăn ở trường học."

      Tấn Duệ Dương bổ sung: "Hôm nay chúng ta đều có thời gian, bình thường đều rất ít cùng với An Nhiên."

      Vẻ mặt của Nhuế Tuyết Tình vẫn chút thay đổi, lại nhàn nhạt nhìn Tấn Duệ Dương, sớm cùng với con trai, tội gì làm kỳ đà cản mũi.

      Tấn Duệ Dương lại nhìn Tấn An Nhiên: "Bình thường chào hỏi mẹ thế nào?"

      Tấn An Nhiên sợ hãi ngẩng đầu nhìn ba cậu, nhìn ra vấn đề gì, lại tự chủ được chuyển tầm mắt sang Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình cũng bình tĩnh nhìn hai cha con bọn họ thân thiết, chân dài bước ra: " vào."

      Tấn Duệ Dương dắt Tấn An Nhiên phối hợp bước chân của Nhuế Tuyết Tình, Tấn An Nhiên ở giữa bọn họ, nhà ba người nhìn vẫn rất thân mật lại hài hòa. khí trong nhà hàng Thái này rất tốt, tuy tụp năm tụm ba ngồi đầy người, lại vô cùng yên tĩnh, hoàn toàn có tiếng huyên náo gì, Tấn Duệ Dương đặt phòng, dưới hướng dẫn của phục vụ đến vị trí gần cửa sổ, ngoài cửa sổ là vườn hoa xinh đẹp, còn có suối phun phun, nhìn vô cùng vui tai vui mắt.

      Ghi món ăn xong đợi mang thức ăn lên trong vài phút, nhà ba người ai cũng mở miệng chuyện, Tấn Duệ Dương cầm sách vở bài tập của con trai bảo lấy ra dặn dò vài câu, ngẩng đầu nhìn Nhuế Tuyết Tình: "Em muốn xem ?"

      Nhuế Tuyết Tình trực tiếp lắc đầu, Tấn Duệ Dương đưa sách bài tập cho Tấn An Nhiên: "Cất , làm rất tốt."

      Vẻ mặt nghiêm túc của Tấn An Nhiên lập tức kiềm được nữa rồi, ý cười khóe môi hoàn toàn kiềm chế được. Nhuế Tuyết Tình liếc nhìn cảnh tượng này, khẽ chê cười tiếng, vừa đúng lúc nhân viên phục vụ bắt đầu dọn thức ăn lên, món ăn được bưng lên đều mang theo mùi thơm nồng nặc, liếc nhìn cặp mắt tỏa sáng của Nhuế Tuyết Tình, Tấn Duệ Dương cười ở trong lòng, bộc phát dịu dàng giới thiệu giúp : "Nếm thử canh Tom Yun Kung *này trước, làm rất chính tông, khác biệt với khi nước Thái Lan ăn cả." xong, tự thân động thủ múc nửa chén canh để vào trước mặt Nhuế Tuyết Tình, Nhuế Tuyết Tình cũng khiêm nhường, chỉ giọng câu "cám ơn".

      (*Tom Yung Kung: Tom yum hay tom yam là tên của loại canh chua cay ăn nóng đặc trưng trong ẩm thực Thái Lan, Lào.

      Tom yum thường có hai loại phổ biến nhất được đọc theo tên của loại thịt chính làm nên món ăn, là tom yum goong hay tom yum kung và tom yum kai theo đó "goong" hay "kung" là tôm và "kai" là thịt gà. Theo Wikipekia)

      Tấn Duệ Dương giống như chợt nghĩ đến cái gì đó, nghiêng đầu hỏi Tấn An Nhiên: "Muốn ăn chút điểm tâm ngọt sau khi ăn xong cơm trưa , ví dụ như nước dừa hay gì nào?"

      Bàn tay nhắn của Tấn An Nhiên cầm thìa gật đầu, vẻ nghiêm túc mặt làm cho trái tim của nữ phục vụ vừa mới bưng hết món ăn lên hóa thành những mảnh .

      "Lấy hai phần nước dừa đông lạnh thôi."

      "Vâng, xin hỏi còn cần gì nữa ạ?"

      "Tạm thời cần, cám ơn." cách công bằng, từ ánh mắt của người ngoài nhìn biểu của Tấn Duệ Dương tệ, săn sóc vợ, dịu dàng với con, bản thân lại là người đàn ông xuất sắc như vậy, dĩ nhiên chỉ từ khí chất bên ngoài của con trai và vợ của nhìn giống cũng xứng đôi rồi, hay là tại nơi này thường thấy quan lại quyền quý, lúc nữ phục vụ rời vẫn nhịn được ánh mắt lấp lánh.

      Rốt cuộc Tấn Duệ Dương bận chăm sóc vợ và con trai cũng cho mình nửa chén canh , mới vừa cầm thìa lên, bên tai nghe được giọng : "Tấn tổng."

      Hai cha con Tấn Duệ Dương cùng nhau ngẩng đầu nhìn qua, thấy người phụ nữ dáng vẻ vô cùng xinh đẹp về phía bọn họ: " ngờ ở chỗ này đụng phải , Tấn tổng."

      "Đúng vậy, trùng hợp."

      Tấn An Nhiên tò mò liếc nhìn người phụ nữ trước mắt cái, chợt nghĩ đến cái gì đó, trong lỗ mũi khẽ hừ ra tiếng, cúi đầu tự nhiên ăn cơm trưa, mà Nhuế Tuyết Tình từ đầu đến cuối đều đặt lên món ăn ngon bàn, ngay cả ngẩng đầu nhìn người phụ nữ tới gần chút cũng có hứng thú. Tuy thái độ của Tấn Duệ Dương cũng tệ, nhưng cũng nhìn ra được nụ cười trong đáy mắt phai nhạt rất nhiều, hơn nữa gọi cũng có, nhìn bộ dạng này là có ý định giới thiệu người đẹp này cho con trai và vợ của biết.

      "Đây là Tấn phu nhân nhỉ? Xin lỗi vừa rồi chỉ lo chào hỏi Tấn tổng, quấy rầy mọi người dùng cơm."

      Trong giọng của người phụ nữ kia tràn đầy vẻ áy náy, Nhuế Tuyết Tình nghĩ tới người ta cũng chủ động chào hỏi mình thể lễ phép, vì vậy ngẩng đầu nhìn ta, vô cùng khách khí : "Nếu quả cảm thấy quấy rầy, như vậy thong thả tiễn, nếu như như vậy chỉ là khách khí, chân chính muốn chuyện, ngồi xuống cũng được, chỉ là dám, tôi có hứng thú chuyện với ."

      tốt, tôi cũng có hứng thú với ! Thiếu chút nữa Hứa Tình bật thốt lên, chỉ là trình độ giữ đúng mực của ta cao, dĩ nhiên kỹ thuật diễn cũng tốt mười phần, chút nào thẹn khi gọi ta là "Tiểu Ảnh Hậu", Hứa Tình lập tức dùng ánh mắt tràn đầy xin lỗi mang theo lo lắng, chân thành nhìn Nhuế Tuyết Tình: " hiểu lầm rồi, Tấn phu nhân, tôi có ý tứ gì khác, chỉ là gần đây điện ảnh do Tấn tổng đầu tư, nếu đụng phải, đương nhiên phải chào hỏi tiếng, nếu như mất hứng, tôi có thể lập tức rời , chỉ cần hiểu lầm tôi và Tấn tổng. . . . . ."
      Last edited by a moderator: 30/6/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :