1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ tổng thống - Cố Lạc Bắc

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vương Nhược Nhất

      Vương Nhược Nhất Well-Known Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      390
      Chương 19: Bây giờ tôi muốn

      Trans: Xiêu Xiêu

      Chiếc điều khiển trong tay Hạ Lâm trượt xuống, ngẩng đầu nhìn lên màn ảnh TV. Tầm mắt chăm chú vào gương mặt trắng bóc kia, vẻ mặt trở nên hơi nhợt nhạt.

      “Ngày 19 tháng 4 năm 2017 theo giờ địa phương, đệ nhất công tử Hạ Lâm đến thăm nhi viện Thiên Sứ, với mục đích kiểm tra tâm lý và điều kiện sức khỏe của các em. Trong buổi viếng thăm, tiểu mỹ nữ đến tặng đóa hoa hồng đỏ thắm. Đệ nhất công tử cúi xuống nhận lấy trong bộ tây trang màu đen, ga lăng trò chuyện với tiểu mỹ nữ cách chân thành sâu sắc, biểu lộ bản sắc thân dân…”

      Tuy rằng dường như dáng vẻ của người bên trong màn ảnh TV kia giống như tạc, nhưng tuyệt nhiên phải !

      Nhìn yết hầu là có thể biết được đó chính là đàn ông trăm phần trăm.

      xảy ra chuyện gì?

      nằm giường, ánh mắt chuyên chú xem hết bản tin thời , tay cầm điều khiển chuyển liên tục sang mục thời mấy ngày trước đó.

      Kể từ ngày mùng 7 tháng 4 mất tích đến tại có người thế thân cho , thường xuyên tham dự các hoạt động hội nghị.

      Là kiệt tác của Dạ Tư Lăng? Mẹ con Hạ Thù? Cha? Hay là ông ngoại?

      Trước đó, cha cùng ông ngoại đề cập đến viện tìm người thế thân cho . Nhưng trong nhất thời cũng thể tìm được người phù hợp.

      Cho dù có là đột nhiên tìm thấy, cũng còn phải trải qua huấn luyện chuyên môn, để ta học được các thói quen sinh hoạt, mô phỏng từng hành động, lời của . Đây phải là chuyện sớm chiều có thể giải quyết.

      Mà vị này, giọng điệu cùng giọng điệu chuyện rất giống , ánh mắt, ngôn ngữ cơ thể phải gọi là y như đúc.

      Hạ Lâm tắt TV, nằm yên giường, ngón tay mảnh khảnh vuốt ve vùng cằm, đầu ngón tay mềm mại khẽ lướt dọc theo đường nét gương mặt.

      Hôm nay, vẫn rất mơ hồ về rất nhiều chuyện, cũng thể thoát ra khỏi Dạ gia. Cho dù có ra được cũng nguy hiểm đến tính mạng.

      “Tứ thiếu, Tứ thiếu nhà họ Dạ…”

      Về rồi cho ăn cũng muộn?

      Đợi ta về, có phải lại ngủ mất rồi ?

      Rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mà giữa đêm hôm còn phải ra ngoài?

      ………

      Hai giờ chiều ngày hôm sau, Dạ Tư Hàn mới trở về trụ sở.

      Vừa vào cửa nhìn thấy người con say giấc giường. đến đầu giường, đôi đồng tử đen láy rơi người Hạ Lâm.

      Vị hôn phu của đệ nhất công tử quốc dân, Đường Uyển? Phu nhân tổng thống tương lai?

      Ngày đó Đường Uyển đột nhiên mất tích, thành Cẩm toàn bộ bị phong tỏa, bộ đội vũ trang xuất ở mọi con phố nghiêm ngặt kiểm tra, ngay cả các chuyến bay cũng bị hoãn cất cánh. Sống thấy người, chết thấy xác!

      Từ mùng 7 đến nay gần được nửa tháng, công cuộc tìm kiếm có lấy chút tiến triển.

      Nhìn hồi, Dạ Tư Hàn nhấc điện thoại gọi cho Tư Đồ, nghĩ đến chuyện của Đường Uyển vẫn còn trong trạng thái cơ mật, thấp giọng phân phó, “Tra xem ta đến Dạ gia vào khi nào, có lai lịch gì”

      Tư Đồ, “, Tứ thiếu”

      Dạ Tư Hàn ném điện thoại, đẩy Hạ Lâm sang bên rồi cùng nằm xuống.

      nhìn Hạ Lâm, ngón tay thon dài sờ lên vị trí yết hầy bị cắn đêm qua, bên tai vang vọng tiếng của cha, “Hàn, nếu như có nào vừa ý với cha, cha con ta sớm chút quyết định…”

      Quyết định?

      Người phụ nữ này từng tuyên bố muốn ngủ với ?

      Nhìn Hạ Lâm nằm đó, có lấy chút động tĩnh, biết tình trạng tại cũng giống như sáng hôm qua.

      Dạ Tư Hàn vươn tay nắm lấy cổ tay Hạ Lâm đè sang bên, tay còn lại nắm lấy gương mặt , điều chỉnh hướng đối diện với mặt , nhìn chăm chú.

      Là gương mặt giống Đường Uyển như tạc.

      Nhìn hồi, cúi xuống cắn lên môi .

      Thấy Hạ Lâm có bất kỳ phản ứng gì, bờ môi mỏng liền dời khỏi, đẩy sang bên.

      Từ đêm qua đến giờ, vẫn chưa nghỉ ngơi chút nào. Dạ Tư Hàn nhắm mắt, chẳng mấy chốc ngủ say.

      --- ----Đêm đến

      Hạ Lâm vừa tỉnh dậy với tay sang sờ sờ vị trí bên cạnh. Sau khi sờ thấy có người, cả người trèo lên người Dạ Tư Hàn, bờ môi che kín bờ môi .

      Dạ Tư Hàn bóp cổ tay .

      Hạ Lâm, “Bây giờ tôi muốn!”

      Chương 20: tuổi Tuất đấy à?

      Trans: Xiêu Xiêu

      Dạ Tư Hàn bóp chặt cổ tay Hạ Lâm, lật người đè xuống giường.

      Hạ Lâm nằm giường thở hắt ra, “ phải để tôi ở à?”

      Hai tay Dạ Tư Hàn kiềm chế cổ tay , người đổi sang tư thế khác đè lên người Hạ Lâm. cúi đầu, bao quát lấy gương mặt tuyệt mỹ, “Đường Uyển?”

      Hạ Lâm sững người, ta biết được những gì?

      Dạ Tư Hàn nhấc tay mở đèn tường lên. Ánh sáng từ ngọn đèn thủy tinh tỏa ra xung quanh, chiếu sáng lấy vị trí tại của hai người.

      Hạ Lâm mỉm cười, “Đường Hoàn*?”

      *Chữ Uyển và chữ Hoàn trong tiếng Trung gần . Đường Hoàn còn có nghĩa là thuốc bọc đường.

      Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm, dưới đáy mắt lên ý cười.

      Người đàn ông này ràng là cười, nhưng nụ cười lại khiến người ta toàn thân phát ớn, ớn đến tận xương tủy.

      Hạ Lâm giả vờ hiểu, nhàng phả hơi thở ấm nóng lên cằm , “Đấy phải đồ cho trẻ con à? mắc bệnh trẻ thơ sao?”

      Dạ Tư Hàn nắm chặt xương cằm , ép gương mặt ngẩng lên nhìn thẳng vào .

      Đau!

      Đau quá!

      Đúng là gã xử nam già biết thương hương tiếc ngọc!

      Dạ Tư Hàn đặt môi lên cổ Hạ Lâm cắn cái, ý muốn in dấu răng lên đó.

      Cơn đau bất ngờ ập đến, Hạ Lâm kiềm được chửi đổng. Đàn ông Dạ gia đều tuổi Tuất cả đấy à?

      Dạ Tư Hàn cắn lên cần cổ trắng nõn của , nhìn thấy vết máu đỏ thẫm, ngón tay thon dài liền đặt lên chấm chấm vết máu quệt xuống ga giường.

      Hạ Lâm cuối cùng cũng nhịn được mà lên tiếng, “ làm cái gì đấy?”

      Dạ Tư Hàn, “Phá xử cho

      Hạ Lâm vẫn luôn cho rằng bản thân cùng tao nhã, lúc này đây run rẩy, “…”

      Phá xử cái con khỉ!

      Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm bằng đôi đồng tử đen láy, bàn tay lớn vỗ lên mặt phát ra những tiếng giòn tan, “Phụ nữ muốn ngủ với tôi nhiều lắm, đến giờ vẫn chưa có ai từng thành công. Bản thân nên cố gắng chút”

      Hạ Lâm, “…”

      vẫn còn chưa đủ cố gắng ấy à? bao lần dai như đỉa bổ nhào vào rồi?

      Hạ Lâm tại đột nhiên rất muốn đồ sát Dạ Tư Hàn, còn tâm tư muốn đè nữa.

      Dạ Tư Hàn đưa tay nắm lấy thắt lưng quân dụng nằm bên cạnh buộc hai tay lại với nhau rồi trói lên đầu giường. Ánh mắt đảo qua người từ xuống dưới, bắt đầu từ vùng cổ từ từ hôn xuống.

      À , chính xác hơn là cắn có!

      Thẳng đến vùng bụng, động tác của mới ngừng lại, tay bóp lấy đùi .

      Hạ Lâm, “…”

      Chẳng lẽ ta bị biến thái? Thích… thích mấy thứ…!

      Dạ Tư Hàn ngẩng đầu nhìn Hạ Lâm, bàn tay tách hai chân ra. Ánh mắt lại đưa lên nhìn vết thương cổ , đầu ngón tay đè lên , mãi cho đến khi vết thương lại rỉ máu.

      Đầu ngón tay nhuốm máu di xuống, ấn lên nơi nào đó, dùng lực cọ xát.

      Gương mặt Hạ Lâm đỏ ửng, “ làm gì đấy?”

      “Dạ Tư Hàn, “Lát nữa có người đến”

      Lời vừa dứt, tiếng gõ cửa vang lên.

      Hạ Lâm nhìn về phía cửa. Nghĩ đến câu hỏi vừa rồi của , có phải Đường Uyển hay , trong lòng rối rắm. Ông ngoại đến tìm ư? Ông ngoại điều tra ra Dạ gia rồi?

      Dạ Tư Hàn đè xuống dưới thân, cơ đùi mạnh mẽ tách hai chân ra. liếc nhìn Hạ Lâm, từ bên cạnh lôi ra chiếc cà vạt buộc lên mắt , thắt nút lại phía sau đầu, rồi lại hôn lên môi .

      Hạ Lâm còn chưa kịp lên tiếng môi bị cắn chặt, chút thanh cũng phát ra được.

      Cửa mở ra, Hạ Lâm có thể nghe thấy tiếng người bước vào. nhìn thấy, cũng có cách nào lên tiếng.

      Gần như trong chớp mắt, Dạ Tư Hàn kéo lấy tấm chăn che đậy thân thể hai người.

      Dạ Cận đằng trước, Dạ Tư Lăng nối bước theo sau. Hai người vừa bước vào cửa trông thấy mồn vết lạc hồng đệm giường.

      Dạ Cận ho khan tiếng rồi quay người, cứng ngắc ra khỏi cửa.

      Dạ Tư Lăng cam tâm, nhưng cũng dám ở lại thêm liền theo Dạ Cận bước ra.

      Giọng Dạ Tư Hàn khàn khàn lại lạnh tanh, "Đừng quên đóng cửa"

      Dạ Tư Lăng, "..."

      Đúng là ngờ được vào lúc này hai người đó lại làm chuyện vận động đêm khuya!
      SiAm, 1900thuyt thích bài này.

    2. Vương Nhược Nhất

      Vương Nhược Nhất Well-Known Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      390
      Chương 21: Người trong đó là Đường Uyển?

      Trans: Xiêu Xiêu

      Thứ xuất ga giường tơ tằm trắng muốt kia… Tối hôm đó phải hai người họ làm rồi sao? Động tĩnh còn lớn như thế! Dựa vào mức độ ưa sạch của cậu Tứ, thể nào có chuyện thay ga giường.

      Máu đó…

      Bóng lưng Dạ Cận dừng lại trước cửa, trầm giọng: “Đóng cửa lại”

      Nghe thấy tiếng cha, Dạ Tư Lăng mới hồi thần lại đưa tay đóng cửa. ta ngẩng đầu nhìn bóng lưng Dạ Cận, bước đến đứng cạnh ông.

      Bên trong phòng thi thoảng vọng đến tiếng rên cuồng dã của đàn ông, cùng với hơi thở ngắt quãng của phụ nữ… Lúc giao hòa, lúc phân ly.

      Dạ Cận cách xa khỏi tòa thành mới thấp giọng, “ lấy đâu ra tin người trong đó là Đường Uyển?”

      Dạ Tư Lăng, “Con nghe Tư Yên vậy”

      “Tư Yên?” Dạ Cận quay đầu lại nhìn Dạ Tư Lăng

      Dạ Tư Lăng, “Hôm qua Tư Yên đến đây, cậu Tứ vắng, nó nhìn thấy giường có , thảm còn vứt bộ đồ ngủ bằng tơ xuyên thấu rách nát”

      “…”

      Giọng Dạ Tư Lăng rất trầm, “Tư Yến đó hôn mê”

      “…”

      Dạ Cận đứng đó, mắt nhìn về phía phòng ngủ lầu 2, vẻ mặt hơi tối lại.

      Dạ Tư Lăng lại giọng, “ ngờ, cậu Tứ lại là người có khẩu vị nặng”

      Dạ Cận vẫn im lặng, đôi mắt lạnh nhạt lóe ra tia sáng khó hiểu. Sao thằng Tư lại có quan hệ với Đường Uyển?

      Tuy Dạ gia từ trước đến nay chẳng phải cố kỵ ai, nhưng Đường Uyển lại là vị hôn thê của Hạ Lâm. Chuyện này, công dân nước A ai là hay biết, ông ta còn phải cho Hạ Quyết câu trả lời xác đáng.

      Trong phòng ngủ, Dạ Tư Hàn nhìn chăm chú vào chiếc đồng hồ. Qua nửa tiếng, mới dịch người, ánh mắt liếc qua vẻ mặt Hạ Lâm, vì hô hấp khó khăn mà đỏ bừng bừng.

      cuối cùng cũng được thở rồi!

      Hạ Lâm tham lam hít thở lấy bầu khí tươi mới, nhìn về phía Dạ Tư Hàn, trong đôi mắt xinh đẹp bao trùm đầy khí lạnh.

      đột nhiên nhấc chân, đá trực tiếp về phía gương mặt của Dạ Tư Hàn.

      Dạ Tư Hàn nhấc tay, còn chưa đợi đá trúng, cánh tay bắt lấy cổ chân Hạ Lâm, ngăn chặn lại động tác kế tiếp của .

      bên chân khác của Hạ Lâm cong lên, tập kích về phía vùng háng của Dạ Tư Hàn. Dạ Tư Hàn lại đưa tay đỡ lấy, đè đầu gối xuống mặt giường. Hạ Lâm giãy dụa, hai chân giống như bị buộc chặt, có cách nào động đậy được.

      Dạ Tư Hàn cúi đầu nhìn Hạ Lâm.

      Hạ Lâm hít thở sâu hơi, miệng nhắm thẳng về phía cánh tay mà cắn.

      Dạ Tư Hàn cau chặt hai hàng lông mày, tay buông khỏi cổ chân, di chuyển đến cổ tay của , đè về phía đằng sau.

      Hạ Lâm giận dữ, “Tên khốn kiếp, với tôi chưa xong đâu”

      Dạ Tư Hàn thẳng lưng, chỉnh đốn lại quần áo, giọng rất trầm, “Ngoan chút , trừ khi muốn bị Dạ Tư Lăng đưa ngay bây giờ”

      Hạ Lâm vẫn muốn chửi đổng, nhưng khi nghe đến ba chữ Dạ Tư Lăng liền an tĩnh trở lại.

      nhìn Dạ Tư Hàn.

      đứng dậy, người mang bộ đồ lót quân dụng, cúc áo mở vài nút, lộ ra phần cổ màu lúa mạch. Chiếc quần quân màu xanh thẫm phẳng phiu gọn gàng bao bọc lấy đôi chân thẳng tắp.

      Mặc dù chỉ là bộ đồ đơn giản, nhưng khi khoác lên cơ thể vai rộng eo của lại trở nên vô cùng hoàn mỹ, giống như hàng Limited thế giới, đặc biệt vô cùng.

      Ngón tay thon dài của Dạ Tư Hàn bóp chặt khuy áo, quay người ra khỏi phòng ngủ, đưa tay đóng cửa lại.

      Hạ Lâm lặng người nhìn theo bóng . Đúng là dáng người khiến người ta chảy nước miếng. Nếu như đè được , trải nghiệm nhất định gì sánh bằng.

      ……..

      Dạ Tư Hàn ra khỏi cửa, nhìn về phía Dạ Cận cùng Dạ Tư Lăng.

      Dạ Cận khẽ ho khan tiếng, thấp giọng, “Người trong đó là Đường Uyển?

      Dạ Tư Hàn, “ phải”

      Dạ Cận, “Vậy đó là…”

      Ánh mắt Dạ Tư Hàn lạnh lẽo quét qua người Dạ Tư Lăng, “Là người phụ nữ muốn ngủ với con”

      (Vừa xem trận Việt Nam-Hàn Quốc. Tuy hiểu gì nhưng vẫn buồn thối ruột https://***************.com/images/smilies/icon_cry.gif https://***************.com/images/smilies/icon_cry.gif )

      Chương 22: nhàng thôi

      Trans: Xiêu Xiêu

      Dạ Cận vừa định lên tiếng, nghe thấy lời Dạ Tư Hàn xong liền bị sặc. Ông ho khan vài tiếng rồi nhìn về phía cậu con trai thứ tư.

      Dạ Tư Hàn tay nắm lấy nút khuy áo cổ áo, vẻ mặt vẫn lạnh nhạt, dường như vừa rồi xảy ra bất kỳ chuyện gì.

      “Qua đây” Dạ Cận thu hồi lại ánh mắt, sải bước bước về phía căn phòng. Ngoài như vậy ra, ông cũng thực biết nên gì thêm nữa.

      Dạ Tư Hàn và Dạ Tư Lăng theo sau bước vào.

      Dạ Cận ngồi lên chiếc sô pha bằng nhung thiên nga, dáng người cao lớn trũng xuống, tay ông mở chiếc hộp xì gà. Rút điếu, chiếc bật lửa trong tay phun ra ánh sáng xanh.

      Ông nhìn về phía Dạ Tư Hàn, “Người phụ nữ trong phòng là ai?”

      Dạ Tư Hàn, “Là người phụ nữ muốn ngủ với con”

      Dạ Cận nhả ra làn khói, ánh mắt đăm đăm, “Họ tên”

      Dạ Tư Hàn, “ cần thiết”

      Dạ Tư Lăng đứng bên cạnh góp câu, “Ba hỏi cậu cũng là quan tâm cậu, sao có thể cần thiết”

      Dáng người Dạ Tư Hản thẳng như cán bút, tay buông ra khỏi nút áo, mắt nhìn Dạ Tư Lăng, “Vết thương tay đỡ chưa?”

      Sắc mặt Dạ Tư Lăng hơi biến, “ sao rồi”

      Dạ Cận nghe thế, ánh mắt liếc qua mặt hai người, “Vết thương nào?”

      Dạ Tư Lăng nhìn Dạ Cận, “Ba, diễn tập thực chiến, cẩn thận nên cánh tay bị thương thôi ạ”

      Dạ Cận, “Ồ, là vậy à?” Lời vừa dứt, ông nhìn Dạ Tư Hàn.

      Dạ Tư Hàn nhìn Dạ Tư Lăng, “ , tôi còn cho là con nhà ai cắn đấy”

      Dạ Tư Lăng cười thành tiếng, “Sao thế được chứ”

      Dạ Cận lại nhả ra vòng khói, với Dạ Tư Lăng, “Từ nay hãy kiểm điểm lại cách sống , đừng để Hạ Quyết vì chuyện này mà mời ta uống cà phê”

      Dạ Tư Lăng, “Ba, con biết rồi”

      Dạ Cận hừ tiếng, “Ta nghĩ còn chưa biết đâu”

      Dạ Tư Lăng, “…” ta lặng im đứng bên.

      Dạ Cận nhìn về phía Dạ Tư Hàn, “Là con nhà ai, sao thể được”

      Dạ Tư Hàn, “ cần thiết đâu ba”

      Ngón tay kẹp xì gà của Dạ Cận hơi rung lên, “Cái gì mà cần thiết? Ngủ với con mà người ta rồi còn có ý định chịu trách nhiệm sao?”

      Dạ Tư Hàn, “…”

      Giọng Dạ Cận lại trầm thấp, “Mấy tháng nữa thôi là tròn 20 rồi. Lúc làm lễ trưởng thành, chỉ cần tuyên bố quyền thừa kế vương vị của , mà vị trí vương phi cũng cần phải quyết định ngay lúc đó. Miễn cho nhiều người nhớ thương”

      Dạ Tư Hàn, “Vẫn còn hơn hai tháng, đến lúc đấy hẵng . Ba, còn sớm nữa, người nghỉ sớm

      Dạ Cận, “…”

      Dạ Tư Hàn quay người ra cửa, trở lại phòng ngủ.

      Điếu xì gà trong tay Dạ Cận rơi xuống nền thảm, vẻ mặt vô cùng vui.

      Dạ Tư Lăng cẩn thận nhìn sắc mặt ông, “Ba, cậu Tứ càng ngày càng tệ quá”

      Dạ Cận đứng dậy, dẫm lên đầu lọc mặt thảm, “ ?” Ông nhấn mạnh cuối, trong lời mang theo uy nghiêm.

      Dạ Tư Lăng ngậm miệng, dám gì nữa.

      Dạ Cận ra khỏi phòng nhìn theo bóng lưng Dạ Tư Hàn. Ông nhớ đến lời thằng Ba lúc trước, Tư Yên vào phòng thấy người phụ nữ hôn mê. Sắc mặt ông hơi mất tự nhiên, lời sâu xa, “ nhiều năm trong quân đội, thể lực dũng mãnh. Con nhà người ta đơn bạc yếu ớt, đừng có quá mức”

      Dạ Tư Hàn ngừng bước, quay đầu nhìn Dạ Cận.

      Dạ Cận, “ nhàng thôi, đừng quá nhiều lần”

      Dạ Tư Hàn, “Lần đầu tiên khó tránh mất kiềm chế, sau này tốt thôi”

      Dạ Cận, “…” Hai cha con ông chuyện gì thế! Có vẻ rất đứng đắn! Dạ Cận nhấc chân, khỏi tòa thành.
      SiAm1900 thích bài này.

    3. Vương Nhược Nhất

      Vương Nhược Nhất Well-Known Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      390
      Chương 23: Tự mình báo tên

      Trans: Xiêu Xiêu

      Dạ Tư Hàn quay lưng nhìn Dạ Tư Lăng vừa ra khỏi căn phòng.

      Dạ Tư Lăng cảm nhận được ánh mắt của , bước chân cũng dừng lại, tiếp tục nối gót theo Dạ Cận.

      Ra khỏi tòa thành, ta mới khẽ cất tiếng, "Ba, cậu Tứ..."

      Dạ Cận quay đầu nhìn Dạ Tư Lăng, cả người toát ra vẻ vui, "Làm sao, chẳng lẽ con trai Dạ Cận ta lại bằng tên bê đê?"

      "..." Dạ Tư Lăng mất tự nhiên, gì nữa.

      Đệ nhất công tử, đúng thực là vẫn còn được gọi là đệ nhất bê đê, bởi vì có lần Hạ Lâm từng trang điểm đánh son.

      Từ đó, trong miệng đàn ông, tên đó liền biến thành đệ nhất bê đê.

      Dạ Cận, "Cho dù có là Đường Uyển, Tư Hàn thích cho nó ngủ"

      .....

      Dạ Tư Hàn trở lại phòng ngủ nhìn Hạ Lâm.

      Hạ Lâm liếc , "Cha bảo nhàng chút, tần suất cũng ít chút"

      Dạ Tư Hàn ngồi chiếc sô pha bằng nhung đen tuyền. Cả người lún xuống, ánh mắt nhìn Hạ Lâm. Khẽ nheo mắt lại, ngón tay thon dài rơi chiếc trà kỷ bằng thạch cao trắng, gõ .

      Hạ Lâm, "..."

      ta.. ta có ý gì?

      Dạ Tư Hàn, "Tự mình báo tên"

      Hạ Lâm nhìn khuôn mặt lạnh băng xa cách của người đàn ông, mập mờ cười tiếng, giọng nót ướt át, "Muốn biết tên tôi à"

      Dạ Tư Hàn lên tiếng.

      Hạ Lâm nở nụ cười mỹ lệ như hoa, "Người ta họ Đè"

      Đôi lông mày tuấn lãng nhíu lại, khóe mắt khẽ lườm Hạ Lâm. Dạ Tư Lăng chỉ vì ta mà dám dẫn cha đến đây.

      Hạ Lâm đánh giá vẻ mặt , nụ cười càng sâu, giọng càng , "Tên là Chết "

      Đè... Chết ?

      Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt , lâu di dời.

      Hạ Lâm, " tin à?"

      Dạ Tư Hàn đứng lên, " còn chưa có bản lĩnh đó"

      Hạ Lâm, "Ha, là lừa hay ngựa, thồ hàng mới biết*"

      *Ý nàng ý là: Bản lĩnh chị thế nào, chú cứ chống mắt lên mà xem
      Dạ Tư Hàn bước đến gần bóp lấy cánh tay Hạ Lâm. nhìn trong cự ly gần, ánh mắt thâm thúy, có tia sáng lạ như có như vụt qua.

      Hạ Lâm áp vào người , "Bị tôi mê hoặc rồi?"

      Dạ Tư Hàn, "..."

      Hạ Lâm, "Tôi đẹp ?"

      nhìn Dạ Tư Hàn, bản thân cũng coi như từng tiếp xúc với vô số đàn ông, nhưng lại thể hiểu nổi người đàn ông trước mắt.

      Dạ Tư Hàn đột nhiên vươn tay ôm chặt lấy eo ép sát vào người mình, bờ môi mỏng áp lại, khẽ cười, "Tôi cứng rồi, còn làm em đến hôn mê, em xem?"

      Hạ Lâm, "..."

      Trước giờ chưa từng gặp tên đàn ông nào thế này! Lúc trước còn lạnh lùng hệt như chui ra từ hầm băng, giờ lại như kiểu bị ma nhập? luôn cảm thấy bên trong nụ cười của ta có chứa thứ gì đó rất lạ.

      Dạ Tư Hàn, "Từ nay về sau, em ở lại đây, ngủ cùng giường với tôi"

      Hạ Lâm cười rộ lên, "Sau này tôi ngủ giường ?"

      Dạ Tư Hàn dời tay, quay người bước vào phòng tắm.

      Hạ Lâm nhìn chằm chằm lên bóng lưng , " phải vừa nãy vận động quá độ à? Người ta cũng vã hết mồ hôi rồi....."

      Dạ Tư Hàn quay đầu nhìn Hạ Lâm.

      Hạ Lâm chủ động nịnh nọt, "Cùng tắm nha"

      Dạ Tư Hàn thuận tay đóng cửa phòng tắm lại ngay trước khi kịp bước vào.

      Hạ Lâm nhìn cánh cửa đóng sầm trước mặt, hừ , "Đàn ông kiểu gì đây, thứ dài như thế hóa ra cũng chỉ là đồ trang trí"

      Dạ Tư Hàn ở bên trong nghe rất ràng.

      Tư Đồ đến giờ vẫn chưa tra ra được lai lịch ta, thân phận ta càng ngày càng trở nên thần bí.

      Nếu như thực là Đường Uyển, liệu ta có đáng giá để điều động binh lực, phô trương thanh thế lớn đến thế?

      ràng thể! Nhưng...

      nhìn về phía cửa phòng tắm, rốt cuộc mọi chuyện có quan hệ gì với người phụ nữ luôn miệng đòi ngủ với ngoài kia?

      ... ...

      Nửa tiếng sau, bước ra khỏi phòng tắm, người chỉ quấn chiếc khăn, thẳng lưng ngồi lên đầu giường lau tóc.

      Hạ Lâm, "Người ta giúp nhé"

      Dạ Tư Hàn nhìn , nhưng cơ thể lại vươn ra bóp lấy cổ tay kéo lại gần.

      Dạ Lâm còn chưa phản ứng lại cả người ngã vào lòng . chính xác hơn là, mặt hoàn toàn úp vào nơi nào đó của Dạ Tư Hàn!

      Chương 24: ta rốt cuộc có thân phận gì?

      Trans: Xiêu Xiêu
      Dạ Tư Hàn ấn chặt lên mái tóc dày của Hạ Lâm, cúi đầu, "Lần nào cũng dùng chiêu, thấy chán?"

      Hạ Lâm lý , " chán!"

      chỉ dùng chiêu thôi ấy à? ràng là ta chủ động kéo đến! Tên đàn ông đáng ghét!

      định bò dậy, nhưng bàn tay Dạ Tư Hàn lại đột nhiên ấn mạnh. Hạ Lâm lập tức thể động đậy thêm chút nào nữa.

      Những ngón tay thon dài của đan vào mái tóc ngắn của , " muốn ngủ với tôi?"

      Hạ Lâm, "Phí lời!" Vừa xong, hơi thở của toàn bộ đánh úp vào nơi nào đó!

      Dạ Tư Hàn chụp lấy cổ tay Hạ Lâm. hít hơi lạnh, cảm nhận được nơi cổ tay dường như sắp gãy ra.

      Đôi đồng tử sắc lạnh của nặng nề quét qua cơ thể . Tay đột nhiên dùng sức vứt cả người lên giường.

      Hạ Lâm ngẩng đầu nhìn , "Làm gì đó!"

      Dạ Tư Hàn đè lên , ánh mắt nhìn thẳng vào , vẻ mặt kiêu ngạo, "Em xem"

      Hạ Lâm nhìn .

      Đôi môi mỏng của Dạ Tư Hàn khẽ nhếch, lạnh lùng thấm vào tận xương, "Như mong muốn của em"

      Hạ Lâm, "Tôi muốn ở ..."

      Dạ Tư Hàn, "Em chịu được"

      Hạ Lâm, "..." Có cần cường điệu thế ?

      Tuy rằng cả người Dạ Tư Hàn đè lên , nhưng động tác lại vẫn giữ nguyên, "Nhưng tôi có điều kiện, đó là hãy đá tên hôn phu bê đê của em"

      Hạ Lâm, "..."

      Tên hôn phu bê đê! ta chửi ai hả?

      giận dữ nhìn chằm chằm Dạ Tư Hàn.

      " đồng ý?" Giọng của rất thấp, ngữ điệu cũng rất .

      Bản tôn ở đây, bị chửi bê đê còn đồng ý được ấy à?

      Hạ Lâm cố gắng duy trì phong độ, "Tôi rồi, tôi phải Đường Hoàn. Cho dù có là thuốc*, tôi cũng là thuốc bọc thịt. Tôi thích ăn thịt"

      *Giải thích lại: Đường Hoàn: Thuốc bọc đường
      Dạ Tư Hàn lạnh nhạt quét mắt nhìn Hạ Lâm, "Tôi chỉ cho em cơ hội, nên thận trọng mà suy nghĩ rồi trả lời tôi"

      Hạ Lâm nhìn Dạ Tư Hàn, chợt nghĩ đến việc còn chưa có kế hoạch thoát thân khỏi Dạ gia. Theo cách của Hạ Thù, sau khi giải trừ Cổ mất trí nhớ. Ít nhất trước khi mất trí nhớ cũng phải liên lạc được với ông ngoại!

      Ánh mắt khóa người , nụ cười chợt rực rỡ, "Ngại quá, làm ơn xuống , đột nhiên người ta muốn ngủ với nữa!"

      Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm.

      Hạ Lâm cũng phản kháng, "Nếu như muốn cưỡng bức cứ việc tiếp tục"

      Dạ Tư Hàn bóp chặt xương cằm Hạ Lâm, "Lạt mềm buộc chặt?"

      Hạ Lâm nhìn , đôi đồng thử xanh lam trong suốt vô hại, " thế nào là thế đó"

      Dạ Tư Hàn, "Đừng quá kiêu ngạo" rồi dịch người nằm sang bên, với tay tắt đèn tường.

      Trong lòng Hạ Lâm hơi nóng lên, cũng may còn nhớ đến chuyện này. Trước đây lòng cứ nghĩ đến chuyện giải cổ nên suy nghĩ quá nhiều.

      Trong màn đêm, nghe tiếng thở say giấc của người đàn ông, Hạ Lâm cẩn thận tính toán. Phải làm sao để có thể ngay lần đầu ngủ với ta liền có thể xuất trong tầm mắt của ông ngoại, khiến ông thuận lợi đưa được ?

      ... .......

      Ngày hôm sau, khi Dạ Tư Hàn tỉnh dậy, ngoài dự đoán, Hạ Lâm "ngủ" mất rồi.

      Ngồi dậy nhìn người bên cạnh, nhấc tay vỗ vỗ lên mặt . Chẳng khác gì người thực vật, chút phản ứng. Dạ Tư Hàn ngồi bên mặc quần áo.

      Chuông điện thoại vang lên, là Tư Đồ. Hạ Tư Hàn tay nhấc điện thoại, tay mặc áo sơ mi, tra cúc áo. Ngón tay màu lúa mạch rơi màu áo trắng tinh, quả nhiên là cảnh đẹp ý vui.

      Mỗi động tác đều tao nhã cao quý, tựa như cảnh quay nghệ thuật đặc tả trong những bộ phim điện ảnh.

      Tư Đồ, "Bên Tam thiếu có rất nhiều người hay biết gì, ngoại trừ sỹ quan Chu. Những người biết chuyện còn lại đều vĩnh viễn ngậm miệng"

      Dạ Tư Hàn đứng dậy đến trước hiên. Bên trong vườn hoa tư nhân nhà họ Dạ, những loài hoa cỏ cùng cây cổ thụ danh quý đều thu vào trong tầm mắt.

      gì, nhớ đến tình hình đêm đó. Dạ Tư Lăng vì người phụ nữ giường kia mà dám xông đến đây, sợ bị bắn chết...

      ta... rốt cuộc có thân phận gì?
      SiAmthuyt thích bài này.

    4. Vương Nhược Nhất

      Vương Nhược Nhất Well-Known Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      390
      Chương 25: Điều tra ta

      Trans: Xiêu Xiêu

      lâu nghe thấy tiếng trả lời, Tư Đồ vô cùng cẩn thận lên tiếng, "Tứ thiếu, huynh nghe ?"

      Dạ Tư Hàn cất lời nhàn nhạt, "Lương cậu càng ngày càng cao rồi"

      Tư Đồ, "..." , sao cứ phải công kích kèm theo tiền đồ cá nhân thế nhỉ?

      Đáy mắt Dạ Tư Hàn thêm thâm thúy, "Còn tra được gì nữa ?"

      Tư Đồ, "Người chạy ra từ suối nước nóng, Chu sỹ quan còn chuẩn bị căn phòng, có lẽ là Tam thiếu định cùng người đẹp vui đêm xuân"

      Dạ Tư Hàn trầm giọng, "Tiếp "

      Tiếp ?

      "Hết rồi, chỉ vậy thôi ạ!"

      Dạ Tư Hàn quay đầu liếc nhìn Hạ Lâm, "Đêm xuân chưa thành sao?"

      Tư Đồ cười cười, "Chuyện này đệ cũng biết, huynh phải đích thân kiểm tra à?"

      Lời vừa dứt, gian đột nhiên an tĩnh. Cậu ta tự nhận thấy mình lỡ lời, ngay cả hít thở cũng dám hít thở quá mạnh.

      Dạ Tư Hàn ngắt máy, lại gọi sang cho Trình Ngôn Khoản, "Có tin tức gì quan trọng ?"

      Trình Ngôn Khoản, "Thưa "

      Dạ Tư Hàn im lặng lúc rồi mới lên tiếng, "Đưa tất cả tin tức liên quan đến Đường Uyển qua cho tôi"

      "Bây giờ sao?"

      "Ngay bây giờ"

      ... ........

      Nửa tiếng sau, Trình Ngôn Khoản dã đóng gói tất cả tư liệu bên quân đội điều tra ra được gửi cho Dạ Tư Hàn.

      ngồi sô pha, nhìn màn hình notebook. Từ đầu đến cuối đều nhìn ra được chỗ nào thích hợp. Dạ Tư Hàn gửi lại email, "Tiếp tục điều tra, tra xem chuyện có liên quan gì đến Dạ Tư Lăng"

      Trình Ngôn Khoản, " , Dạ đại úy"

      Dạ Tư Hàn lật lại trang thứ nhất trong tư liệu về Đường Uyển, tay đặt lên bàn phím, ngón tay dài khẽ lướt, dừng lại ở vị trí tấm ảnh, phóng to lên.

      Mấy giây sau, quay đầu nhìn Hạ Lâm giường, nhấc máy gọi điện cho Tư Đồ, "Tối nay hẹn Đường Thiên rạng sáng ngày mai gặp ở phòng tiếp khách số 1"

      Tư Đồ, ", Tứ thiếu của đệ"

      Dạ Tư Hàn, "Thu lại hai chữ 'của đệ' "

      ------Rạng sáng

      Hạ Lâm vừa tỉnh lại liền trông thấy bộ lễ phục nằm giường, nhất thời lệ nóng quanh tròng. Cuối cùng cũng có quần áo để mặc rồi!

      phải nhầm đó chứ, cái này là chuẩn bị cho à?

      Hạ Lâm đứng dậy, nhìn thấy Dạ Tư Hàn. mặc xong lễ phục liền xuống giường, đến phía trước tấm gương hoa hồng thếp vàng phục cổ.

      Lễ phục rất vừa người, tựa như được đặt may riêng cho vậy.

      Vừa nghiêng đầu liền nhìn thấy đôi giày cao gót nằm ở trước cửa. Hạ Lâm bước đến thử. Rất vừa chân, khéo léo đúng từng li.

      cúi đầu nhìn đôi giày thủy tinh, vừa tao nhã xinh đẹp lại vừa cao quý, vô cùng phù hợp với thẩm mỹ của .

      Vừa bước, điện thoại giường liền vang lên.

      quay đầu nhìn lại, là điện thoại của Dạ Tư Hàn?

      Hạ Lâm đến bên giường cầm điện thoại lên, nhìn thấy là dãy số lạ, biết có nên nhận máy hay .

      Ngay vào lúc hơi thất thần, màn hình đột nhiên lên dòng tin nhắn, "Nhận máy"

      Hạ Lâm cắn môi nhận cuộc gọi, bên tai lập tức vang lên giọng của Dạ Tư Hàn, "Chỉnh trang xong chưa?"

      Giọng quen thuộc, nhàn nhạt nhưng vẫn lạnh lùng như cũ.

      Hạ Lâm, "..." ta định làm gì?

      Dạ Tư Hàn, "Xuống lầu, Tư Đồ đợi em bên dưới"

      Hạ Lâm nhớ đến việc đêm qua vẫn chưa nghĩ được ra cách rời khỏi nơi này cách êm thấm, giọng hỏi, " đâu vậy?"

      Dạ Tư Hàn, "Đến rồi biết"

      Hạ Lâm vẫn muốn hỏi thêm nhưng điện thoại ngắt ngay sau đó. nắm chặt điện thoại, nhấn dãy số nhìn lúc, cuối cùng vẫn buông bỏ ý định gọi điện cho ông ngoại.

      Đây dù sao cũng là điện thoại của ta. làm gì, chắc chắn ta lập tức nắm được. lúc này nhất thiết phải mạo hiểm như vậy.

      Hạ Lâm vào phòng tắm, bên trong có tất cả sữa rửa mặt, kem dưỡng da và đồ trang điểm của thương hiệu xa xỉ được chuẩn bị riêng cho .

      Sau nửa tiếng, Hạ Lâm diễm lệ bước xuống tầng 1.

      Tư Đồ đứng trước chiếc xe Lincoln thân dài, có vẻ như đợi rất lâu.

      nhìn Tư Đồ, thuận miệng hỏi, "Chúng ta đâu vậy?"

      Chương 26: Hi, Darling, chào buổi tối

      Trans: Xiêu Xiêu

      Tư Đồ im lặng mở cửa xe.

      Hạ Lâm cười cười nhìn cậu ta, đôi mắt xinh đẹp vì cách kẻ mắt giản đơn mà mất quyến rũ động lòng người.

      Tư Đồ sợ bản thân lại bị phụt máu mũi nên vội vã nhắm mắt lại, "Xin đừng nhìn tôi như vậy"

      Ngón tay mảnh khảnh của Hạ Lâm rơi khuôn mặt rắn rỏi của Tư Đồ, vuốt qua vuốt lại, "Tứ thiếu nhà cậu tên gì?"

      Tư Đồ đứng đó mếu máo, đây là loại phụ nữ gì vậy!

      Hạ Lâm buông lời chọc ghẹo, " mà"

      Tư Đồ sợ nếu tiếp tục thế này bản thân rất thê thảm nên vội : "Dạ Tư Hàn"

      Ngón tay buông khỏi mặt Tư Đồ, "Hàn trong Hàn Lãnh (lạnh lẽo)?"

      Tư Đồ trả lời khô khốc, "Phải"

      Hạ Lâm gì thêm, lên xe, ngắm nhìn bên ngoài từ ô cửa kính màu đen.

      Tư Đồ leo lên vị trí ghế lái, trong lòng hoảng hốt. Tứ thiếu cũng dặn là được , chắc là cậu làm gì sai đúng ?

      Hạ Lâm ngồi ghế sau, giọng lặp lặp lại "Dạ Tư Hàn", ánh mắt chuyên cú nhìn tư dinh nhà họ Dạ, quan sát địa hình.

      Tư Đồ liếc nhìn Hạ Lâm qua kính chiếu hậu, tay đánh vô lăng về hướng nhà khách chính phủ.

      Xe đến nơi dần dần dừng bánh, Hạ Lâm hơi kinh ngạc.

      Nhà khách chính phủ!

      Đây là nơi tổ chức các hoạt động đối ngoại quan trọng của nước A, cũng là nhà khách cấp cao, nơi cha thường dùng để tiếp đón nguyên thủ các quốc cùng các vị khách quan trọng.

      ta... ta bảo đến đây làm gì? Đột nhiên muốn chạy trốn quá !

      Nhưng cửa xe mở ra, bóng người quen thuộc rơi vào tầm mắt.

      đưa bàn tay trắng nõn như ngọc ra, "Hi, Darling, chào buổi tối"

      Ánh mắt Dạ Tư Hàn khóa gương mặt , lâu sau mới thấp giọng, "Chào buổi tối"

      đưa tay nắm lấy bàn tay nhắn, đặt trong lòng bàn tay.

      Hạ Lâm xuống xe ngẩng đầu nhìn . Đâu là lần đầu tiên thấy mặc âu phục. Hơn nữa còn là âu phục cắt may thủ công, form áo bó người tối màu, khiến dáng người khẳng khiu của người đàn ông trở nên vô cùng tinh tế. Chiếc quần âu phẳng phiu ôm lấy đôi chân thon dài rắn chắc của , càng khiến người ta hít thở thông.

      Dạ Tư Hàn, "Ban đêm nhìn đủ, đến giờ vẫn muốn nhìn?"

      Hạ Lâm hồi thần, ngẩng đầu nhìn , "Chẳng phải còn chưa ăn được sao? Ăn được rồi chẳng còn hứng thú gì nữa thôi"

      Tư Đồ, "..." Hai người xem tôi là người vô hình đấy à?

      Nghĩ đến việc nửa tiếng trước chính cậu bị bà này đùa bỡn, đột nhiên cảm thấy con đường phía trước sao u ám quá!

      Cậu cúi thấp đầu, ánh mắt đảo qua xung quanh, dám nhìn về phía Tứ thiếu và Hạ Lâm. Mãi đến khi tiếng bước chân xa dần, Tư Đồ mới ngẩng đầu, hai người kia bước vào bên trong nhà khách chính phủ.

      ... ......

      Dạ Tư Hàn ôm eo Hạ Lâm. Hạ Lâm khoác tay Dạ Tư Hàn, " biết eo phụ nữ là vị trí nhạy cảm ư?"

      Dạ Tư Hàn nhìn , đôi chân dài nam tính vẫn sải bước về phía phòng tiếp khách số 1.

      Hạ Lâm, " giờ thân phận người ta là gì đó? Bạn ư?"

      Dạ Tư Hàn, "..."

      xem lời tôi khí đấy à? Nghĩ đến người đàn ông này lúc trước còn gọi là tên bê đê, Hạ Lâm nhịn được nghiến răng, "Dạ Tư Hàn!"

      Dạ Tư Hàn dừng bước quay đầu qua, đôi đồng tử đen láy rơi khuôn mặt , "Sao em biết"

      Hạ Lâm cười, "Tôi biết xem bói đó"

      Đôi mắt xanh lam của Hạ Lâm nghênh đón ánh mắt , "Tôi vừa gieo quẻ, Dạ Tứ thiếu gần đây vướng phải vận đào hoa, nếu như bỏ lỡ, trong vòng ba năm trở thành hòa thượng bị cấm dục"

      Dạ Tư Hàn khẽ cất giọng quyến rũ, lại vô cùng thần bí, "Em ngầm nhắc tôi đêm nay phải dùng cường lực?"

      Hạ Lâm nhìn Dạ Tư Hàn, ánh mắt lấp lánh câu hồn đoạt phách, giọng lại hung ác, "Cho dù đêm nay cưỡng tôi, tôi cũng cưỡng !"
      SiAmthuyt thích bài này.

    5. Vương Nhược Nhất

      Vương Nhược Nhất Well-Known Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      390
      Chương 27: Thăm dò
      Trans: Xiêu Xiêu

      Bàn tay Dạ Tư Hàn từ vùng eo Hạ Lâm lướt lên áp lên gáy , ngón cái từ sau vành tai vuốt lên đôi má. Tay dùng lực cái ép ngẩng đầu lên nhìn thẳng vào mắt .

      "Chơi lạt mềm buộc chặt đủ rồi?"

      "Đêm qua là đêm qua, hôm nay là hôm nay, giống nhau"

      Hạ Lâm nhìn Dạ Tư Hàn. Hai gương mặt ràng chỉ cách nhau trong gang tấc, dường như chỉ giây sau quyện lấy nhau, nhưng khí lại chẳng có chút mập mờ.

      Ánh mắt Dạ Tư Hàn rơi mặt hồi lâu rồi mới buông tay. Bàn tay lớn lại siết lấy eo mạnh mẽ.

      Hạ Lâm đánh lên người Dạ Tư Hàn rồi khoác lên tay lần nữa, "Tứ thiếu, ngài đừng thô lỗ như vậy được hả?"

      Bờ môi mỏng của Dạ Tư Hàn khẽ động, "Có những lúc, tôi càng thô lỗ hơn"

      Lời vừa dứt, sải bước vào trong phòng tiếp khách số 1.

      Hạ Lâm vốn còn nhìn Dạ Tư Hàn, đột nhiên nghe thấy giọng quen thuộc, quay đầu lại...

      Ông ngoại? Dạ Tư Hàn muốn làm gì?

      Tuy rằng trong lòng sóng to gió lớn, nhưng vẻ mặt lại chẳng có lấy chút dao động.

      Từ nhò thầy giáo là chuyên gia tâm lý học dạy dỗ đề cao năng lực khống chế tâm trạng. Càng là vào những lúc tình thế nguy nan, trong lòng lại càng bình tĩnh, mặt lộ biểu tình, điềm nhiên như mặt nước.

      Đương nhiên là trừ lúc đè được gã xử nam già bên cạnh ra.

      So ra như vậy, chắc hẳn có người có năng lực khống chế tâm lý tốt hơn ? Ví dụ như ta.

      Nghĩ đến bản thân mới 18 tuổi, thế cũng rất tồi rồi! Chắc hẳn ta lớn hơn nhỉ? Lớn tồng ngồng như thế cũng thể quá vô dụng!

      Nghĩ đến đây, trong lòng được an ủi thêm phần nào.

      Dạ Tư Hàn nhìn Đường Thiên, "Chào Đường lão"

      liếc mắt nhìn Hạ Lâm, rồi lại nhìn cánh tay khoác lên tay .

      Hạ Lâm mỉm cười, buông tay.

      Dạ Tư Hàn đưa tay ra bắt tay với Đường Thiên, giọng vang ràng, "Sau này cháu tiếp nhận chuyện của em Đường. Hôm nay tìm ông, là muốn tìm hiểu thêm thông tin về em nhà"

      Chính ngay vào lúc hai người bước vào cửa, Đường Thiên nhận ra Hạ Lâm. Là Nha Nha, nhầm được.

      Nhưng nhìn con bé dường như quen biết ông, ông cũng dám để lộ ra chút bất thường.

      Đợi đến lúc Dạ Tư Hàn buông tay, ngồi xuống, ông mới dám ngồi xuống theo. Ánh mắt ông dõi theo Hạ Lâm, "Vị này phải chăng là vị hôn thê của Tứ thiếu?"

      Dạ Tư Hàn lên tiếng, đôi môi mỏng cong lên nhìn Hạ Lâm, đôi đồng tử trở lên sáng lạn.

      Hạ Lâm nhìn Đường Thiên, "Cháu chỉ ngủ cùng giường với ấy thôi ạ"

      Ngủ cùng?

      Vẻ mặt Đường Thiên suýt chút nữa sụp đổ, ông hồi thần lại, gắng gượng giữ bình tĩnh, cười khan, " ổn rồi, ông già này già quá rồi, thực hâm mộ bọn trẻ các chị"

      Ánh mắt Dạ Tư Hàn dời khỏi người Hạ Lâm, nhìn Đường Thiên, "Tư liệu cháu cần, Đường lão có mang theo ?"

      Đường Thiên, "Có mang"

      Ông nhìn Dạ Tư Hàn. Trước nay ông chưa từng hay biết Dạ gia còn có vị Tứ thiếu này! Lần này là lần đầu nghe , cũng là lần đầu gặp mặt.

      Dạ Cận giao chuyện Nha Nha mất tích cho người con trai chưa từng lộ mặt giải quyết, đây là ý định để người này tham gia hai giới quân chính? (Quân và chính trị) Nhưng Nha Nha vừa hai người ngủ cùng nhau! Đây rốt cuộc là chuyện gì?

      Ông đột nhiên hồ đồ thôi!

      Dạ Tư Hàn nhận lấy tài liệu, ngồi ghế lật từng trang, động tác vô cùng thong dong ưu nhã.

      Đường Thiên nhìn Hạ Lâm.

      Ánh mắt cũng đặt lên người , cho Đường Thiên bất kỳ thông tin nào. Dạ Tư Hàn đêm nay đưa đến đây, ràng là có ý thăm dò. Nhưng hôm nay còn chưa hiểu về ta nên dám hành động bừa bãi. sợ mình chết rồi cũng chết thế nào!

      Dạ Tư Hàn xem xong liền đứng dậy, "Nếu có tin tức, cháu báo cho ông"

      Đường Thiên, "Vất vả cho cháu quá"

      Dạ Tư Hàn kéo ghế. Hạ Lâm cũng nối bước theo sau. Động tác uyển chuyển nhàng tựa như hồ đẹp quấn lên cánh tay .

      Chương 28: Giống, mà cũng

      Trans: Xiêu Xiêu

      Dạ Tư Hàn cúi đầu nhìn Hạ Lâm.

      Hạ Lâm nghênh đón ánh mắt ánh, "Vị vừa rồi là ông ngoại của tên bê đê kia à?"

      Dạ Tư Hàn chăm chú vào biểu cảm mặt , trả lời nhàn nhạt, "Ừm"

      vẫn nhìn , nhưng thể đoán ra được nông sâu, "Đường Uyển kia giống tôi lắm ư?"

      Dạ Tư Hàn, "Giống, mà cũng "

      Hạ Lâm mềm mại cười tiếng, "Thế rốt cuộc là giống hay ?"

      Dạ Tư Hàn dời ánh mắt, giọng điềm nhiên như nước, "Ít nhất ta suốt ngày chỉ nghĩ đến việc đè tôi như em"

      Hạ Lâm, "Đương nhiên, người mà người ta muốn đè là tên bê đê kia kìa"

      Hai người ta khỏi cửa, bóng dáng dần xa. Đường Thiên phía sau nghe hai người chuyện. Nha Nha vì sao lại cùng xuất với Dạ Tư Hàn? Dạ Tư Hàn kia liệu có nhận ra con bé ?

      ... ...... ....

      Ra khỏi nhà khách chính phủ, Tư Đồ đứng đợi từ đằng xa liền lập tức lái xe đến. Cậu ta xuống khỏi ghế lái, vòng ra phía sau mở cửa.

      Dạ Tư Hàn lên xe, ngồi vào chiếc ghế sau rộng rãi, tựa người vào lưng ghế rót hai ly rượu vang. ngước mắt nhìn Hạ Lâm vừa lên xe ngồi ngay bên cạnh, tay đưa đến ly rượu.

      Hạ Lâm nhận lấy, nhấp môi, "Vị cũng được đấy" nhìn Dạ Tư Hàn, mũi giày cao gót chạm lên chân .

      Dạ Tư Hàn khẽ cụng ly với , bờ môi mỏng hớp ngụm rồi đặt ly sang bên.

      Hạ Lâm dựa lên người , tay đưa lên vuốt ve gương mặt giá lạnh. ngẩng đầu sáp lại bờ môi đó, hôn lên.

      Dạ Tư Hàn nhìn , mặc kệ để làm xằng làm bậy.

      Mà Tư Đồ ngồi ghế lái lén lút liếc cái qua kính chiếu hậu. Vừa nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc phía sau, chân liền dẫm hụt cái, chiếc xe đột ngột phanh gấp.

      Chiếc xe đằng sau theo quán tính đâm đến rầm cái, xe rung chuyển dữ dội, bị đẩy lên phía trước đoạn rồi mới dừng lại.

      Hai người vốn "say sưa" bỗng bị xô phải. Ngay vào lúc trước khi chiếc gáy của Hạ Lâm đập vào thành ghế trước, đôi tay Dạ Tư Hàn lao đến đỡ lấy trước bước.

      ngước mắt, đôi mắt lạnh lẽo nhìn Tư Đồ.

      Tư Đồ, "..."

      Sao lại trách đệ?

      Tứ thiếu huynh trước nay luôn cấm dục! Trước khi vào nhà khách chính phủ, bà này còn chưa ăn được huynh cơ mà! Sao bây giờ lại...

      Nếu phải cậu dẫm nhầm lên chân phanh, có lẽ Tứ thiếu phải bị hôn thôi đâu, mà còn có thể bị ăn sạch xe luôn đấy!

      Nhìn thấy chiếc xe phía sau có người bước xuống, về phía này, Dạ Tư Hàn liền lạnh giọng, "Xuống giải quyết"

      Tư Đồ, ", Tứ thiếu" Cậu ta rồi liền phi xuống xe như bay.

      Dạ Tư Hàn nhìn Hạ Lâm, "Em dọa Tư Đồ rồi đấy"

      Hạ Lâm liếc nhìn Dạ Tư Hàn, lúc này bàn tay vẫn còn nằm gáy .

      vẫn nhìn , người nghiêng về phía trước vài phân, cúi đầu, mang theo khí thế từ cao nhìn xuống. Hạ Lâm bất giác dịch người về phía sau, chiếc gáy lại lần nữa áp gần về thành ghế trước.

      Dạ Tư Hàn nhìn , cơ thể chợt khom xuống hôn lên môi .

      Hạ Lâm, "..."

      trợn trừng mắt nhìn vào đôi đồng tử đen láy của .

      tay Dạ Tư Hàn bóp eo , nụ hôn càng thêm cuồng dã. lúc này dường như có ảo giác như bị cắn nuốt vào bụng.

      ... ........

      Tư Đồ xử lý chuyện xong, vừa mở cửa ra liền nhìn thấy hai người nọ hôn nhau cuồng nhiệt, bất phân thắng bại. Cảnh tượng quá ư kích thích, chớp mắt khiến cậu ta miệng đắng lưỡi khô.

      Hơn nữa, nhìn vào tư thế kia, giống như là bà này chủ động, lẽ nào là Tứ thiếu...

      Dạ Tư Hàn cắn mạnh lên môi Hạ Lâm cái, bờ môi khẽ dịch sang chút, "Cậu tự cảm thấy mình lớn lên có đôi mắt dư thừa sao?"

      Tiếng bất chợt khiến cơ thể Tư Đồ rùng mình cái, cậu thu lại tầm nhìn, sống lưng thẳng tắp ngồi ghế lái, nổ máy.

      Tay cậu nắm vô lăng rất ổn định. Siết tay cái mạnh mới coi như miễn cưỡng giữ đúng phương hướng. Tư Đồ ngồi im, mắt dám liếc ngang liếc dọc, cũng dám bén mảng đến khu vực kính chiếu hậu.

      Nhưng mà, tiếng hai người hôn nhau sao càng lúc càng ràng thế hả!!!
      SiAmthuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :