1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 58: Đừng Bao Giờ Con Nặng



      Aisha cầm đao, chém xác ướp áp chế Ardeth Bay, biểu cảm mặt có chút xấu hổ : “Nhưng tôi ghét.”


      Ardeth Bay nhìn xác ướp bị chém thành hai mảnh, khóe miệng có chút run run : “Tôi lại nhìn ra.”


      Evelyn cũng : “Tôi cũng nhìn ra, nhưng nó có vẻ thích đấy.” Vừa xong xác ướp lần nữa nhào về phía Evelyn. Cùng lúc, xác ướp khác nhảy lên xe.


      “Rick.” Evelyn hướng về phía trước kêu cứu, nhưng người phía trước cũng mấy thảnh thơi, : “Tự mình nghĩ….Ra biện pháp, cẩn thận…..” Xem ra nhất thời O’Connell giúp được.


      Evelyn quyết định nhanh: “Jonathan, quay xe, mau lên.” vừa xong, người phía trước phân biệt được phương hướng, chệch vô lăng.


      Xe bị nghiêng, Aisha đứng vững ngã về bên, cũng may có người đỡ lấy , chút do dự ngã vào lòng người nọ.


      Phịch tiếng, Ardeth Bay ‘hừ’: “Aisha, là vì sinh đứa bé sao?”


      Aisha hiểu: “Là sao?”


      Ardeth Bay : “Quá nặng.”


      Aisha đứng dậy, quát lớn: “Tôi có sinh, đúng, là con ruột của tôi. Nhưng tôi cũng có sinh, hơn nữa tôi có tăng cân.”


      Ardeth Bay cũng đứng dậy, tay ôm lấy bụng, xem ra bị đụng . Aisha nhìn đau đớn như vậy cũng cảm thấy thể trọng mình hình như tăng lên chút, nhưng Imhotep cũng có chê nặng nha?


      nghĩ, Ardeth Bay bỗng duỗi tay, kéo Aisha, rồi đá mạnh cái lên xác ướp ở phía sau , Aisha cũng cầm đao đánh nó, xác ướp kia lập tức bị cắt thành mảnh rớt khỏi xe. Aisha quay đầu lại, tay cầm đao chỉa thẳng mặt Ardeth Bay: “Tôi có nặng.”


      Ardeth Bay giơ tay đầu hàng, : “ nặng, nặng.”


      Aisha thế này mới vừa lòng thu đao về, nhưng xe giống như đập trúng cái gì, lại ngã về phía sau, kết quả vẫn là Ardeth Bay đỡ được .


      Thầm than, lần này chắc chắn ta rất nặng’ à xem. Nhưng nửa ngày Ardeth Bay cũng câu nào, quay đầu nhìn lại phát Ardeth Bay có vẻ được tự nhiên.


      Nhìn xuống nơi mình ngồi, phải là phía gốc rễ của đàn ông sao?


      Da mặt dù dày đến mấy cũng phải đỏ lên, đứng dậy, : “Xin lỗi.”


      Evelyn đứng bên than : “Có vẻ rất đau đấy.”


      Ardeth Bay bật dậy: “Tôi sao.”


      sao mới là lạ, thắt lưng còn hạ thấp kìa.


      Cuối cùng, bọn họ cũng thoát khỏi truy đuổi, Evelyn đối mặt O’Connell : “Chúng ta nên quay trở lại đón bọn trẻ.”


      O’Connell gật đầu, nhưng khi bọn họ đến nơi bảo tàng vây đầy cảnh sát cùng người dân địa phương.


      vào được, cũng thấy Imhotep và hai đứa đâu.


      O’Connell xuống xe, trà trộn vào đám người xem chuyện gì xảy ra, tất cả đều ‘người phá hủy bảo tàng trốn khỏi Cairo’, O’Connell trở lại: “Chúng ta phải đuổi theo, bọn trẻ hình như bị bắt rồi.”


      Evelyn : “ có khả năng, Imhotep làm sao có thể dễ dàng bị người bắt được?”


      O’Connell hỏi Aisha: “Chồng phải là muốn bá chủ thế giới đó chứ, nếu vì sao lại cùng những người đó?”


      Aisha bĩu môi: “ đâu, tôi nghĩ ấy hẳn vì cứu Made nên mới làm như vậy, nếu trong năm ngày con bé đến được kim tự tháp của vua bò cạp gặp nguy hiểm.”


      O’Connell : “Vậy, sao lại mang theo con tôi?”


      Aisha cười: “Hình như chuyện là con gây nên, nhỉ?”


      O’Connell ho tiếng, lại : “Vì bọn trẻ chúng ta cần phải đuổi theo, nhưng trước hết cần Magic Carpet .”


      Magic Carpet là cái gì?


      ra Magic Carpet phải là vật mà là tên của công ty, nằm xa ngoài Cairo. O’Connell vừa vừa giới thiệu: “Chỉ cần được ta hỗ trợ, chúng ta có thể đến Ahm Sphere trước, nhưng có biết phương hướng đó?”


      Aisha xác định: “Bọn họ chắc để lại ký hiệu.”


      O’Connell lại : “Hi vọng chồng muốn xưng bá thế giới, nếu ngay cả ký hiệu để lại chúng ta cũng có.”


      Jonathan ở phía sau : “Đừng có lảm nhảm như phụ nữ nữa, mau tìm cách đuổi theo !”


      Ardeth Bay định cùng, nhưng giữa chừng lại cần gặp vài người nên theo. Hẳn là như trong kịch bản, tụ hợp nhóm hộ vệ của Pharaoh! Nhiều người như vậy, dù Lock-Nah có phản bội, cũng có gì kỳ quái.


      Bọn họ xuống triền núi cao, phát Magic Carpet ra cũng phải là công ty lớn gì, thậm chí cửa còn mở.


      Đoạn nội dung này Aisha nhớ , chỉ biết kiếm được phi thuyền, nhưng ở đây có phi thuyền sao? Thế nào cũng thấy nha.


      O’Connell gõ cửa, tro bụi cửa làm khó thở, ho khan mấy tiếng.


      Chỗ này lâu ai mở cửa, chẳng lẽ người chết bên trong?


      Aisha còn suy nghĩ viễn vong, người đàn ông mở cửa, vừa nhìn thấy mặt O’Connell, ta lập tức muốn đóng cửa lại, nhưng bị O’Connell dùng sức chặn cửa, cười : “Izzy, lâu gặp…”


      Đối phương thế nhưng phanh tiếng, đóng sầm cửa, nụ cười của O’Connell cương lại mặt, vẻ mặt có chút được tốt. Mà Evelyn cười : “Hai người có là biết nhau vậy?”


      Aisha sợ thiên hạ đại loạn: “Đây là chuyên gia mà ?”


      Jonathan : “Magic Carpet cái gì chứ.”


      O’Connell rốt cục nhịn được, đá mạnh vào cửa, lớn tiếng : “Izzy, cậu còn giả bộ biết tôi sao?”


      Izzy là người da đen; màu mắt, da, đều đen; dáng người cao, bịt mắt. Nhìn thấy bọn họ tiến vào, ta xem ra rất sợ, còn lùi sau mấy bước , liên tiếp ném đồ về phía O’Connell, : “Tôi sao có thể quen biết người như cơ chứ? Gặp nếu bị thương, bị bắn…” ta vừa trông thấy Aisha, mặt cứng đờ, chỉ vào : “Phụ nữ phương đông? Lần đầu nhìn thấy.”


      O’Connell quát: “Này….”


      Izzy nghe , lại tiếp tục trốn, lúc này Evelyn mở miệng: “Làm sao bây giờ?”


      O’Connell tự cho là đúng: “ ta chắc chỉ xấu hổ thôi, lát nữa tốt hơn. Jonathan, mang hành lý vào .”


      Jonathan vừa vừa lẩm bẩm: “Nhìn thế nào cũng là sợ , xấu hổ với Aisha có.” Dù thế vẫn lấy hành lý, ra cũng chỉ là vài bộ quần áo mua đường mà thôi.


      O’Connell bắt Izzy lại, : “Izzy, tôi muốn nhờ cậu giúp tôi việc, từ trước đến giờ cũng chỉ có cậu giúp tôi.”


      Nhưng Izzy lại : “Nhưng đó giờ có chuyện gì tốt cả, lần gần nhất tôi còn bị bắn vào mông, vẫn còn bị ám ảnh đây, xin đấy, tha cho tôi ?”


      Aisha luôn cảm thấy O’Connell là người thích đây mai đó, cuộc đời phải là đầy màu sắc. cười hỏi: “Ơ? Thế, vì sao trúng đạn?”


      Izzy nghe Aisha hỏi chuyện trước kia của , dừng bước chân, : “Còn sao nữa, tất nhiên là vì vụ cướp nhà băng ở Marrakesh rồi.”


      “Bắn trúng mông?” O’Connell suy nghĩ chút, hỏi.


      Izzy hồi tưởng : “Đúng vậy, nhưng hẳn là mông mà là bụng, có mấy người da trắng kêu tôi đáp xuống, kết quả tôi bị bắn. Tôi thấy ruột trôi cả ra ngoài, nhưng vẫn rất ung dung, tán gẫu múa hát với mấy vũ công múa bụng…..”


      “Vũ công múa bụng?” Sắc mặt Evelyn được tốt, nhíu mày hỏi.


      đâu, là ta nhớ nhầm, Evelyn, như em nghĩ đâu.”


      Evelyn mỉm cười: “Izzy, tôi nghĩ chúng ta cần chuyện.”


      Izzy : “Được thôi, nhưng ta thể ở đây.”


      O’Connell che trước mặt Evelyn : “Lần này chúng tôi trả tiền cho cậu, muốn bao nhiêu ra giá .” xong cầm chồng tiền ném qua, vài năm nay vợ chồng họ có ít tiền, chả trách lại hào phóng như vậy.


      Izzy cầm tiền O’Connell đưa, còn chưa thỏa mãn : “ đưa tôi tiền làm cái gì? Tôi có tiền cũng chẳng biết làm gì.”


      O’Connell dùng cây gậy của Jonathan chỉa vào ta : “Đừng có tào lao, con tôi bị người bắt , đúng, là thuận tiện bắt, tôi cần trợ giúp của .”


      Izzy nhìn cây gậy, sau đó lại nhìn Aisha đứng kế bên Evelyn, kéo O’Connell qua bên, : “Vậy, đưa tôi cây gậy này, và giới thiệu kia cho tôi biết, có lẽ tôi suy nghĩ lại.”


      O’Connell liếc Aisha cái, : “ ấy?”


      Izzy cười: “Đúng đúng, phương đông xinh đẹp ấy đấy, tôi muốn làm quen với ấy, được chứ?”


      Aisha đứng ở bên, miệng co giật, cách thức làm quen của người ngoại quốc và người Trung Quốc khác biệt. Nhất là đàn ông, bọn họ trừ phi có hứng thú với phụ nữ nào đó, mới muốn được người khác giới thiệu. nhíu mày, gì, dù sao lúc này cần trợ giúp của ta.


      O’Connell đưa cây gậy cho ta, sau đó : “ ấy tên là Aisha.”


      Aisha : “Xin chào, chúng ta có thể chưa?”


      Izzy nghe chuyện, vui vẻ gật đầu: “Lúc nào cũng có thể , để tôi chuẩn bị.”


      O’Connell ủy khuất, nhiều thế mà vẫn được, Aisha chỉ câu, ta nịnh nót chạy chuẩn bị.


      O’Connell vừa vừa hỏi: “Ánh mắt kém thế sao?”


      “Mắt mới có vấn đề? Tôi chỉ lễ phép thôi? thấy à?” O’Connell hỏi Aisha, mà Aisha lại dùng sức lắc đầu. O’Connell ờ tiếng, rồi cúi mắt, gì nữa.


      Mấy người vừa bước ra ngoài, nghênh diện bọn họ là đội kỵ binh đứng vững vàng. Ardeth Bay xuống ngựa, Izzy sợ tới mức lùi lại, tránh phía sau Aisha.


      Miệng Aisha có chút co giật, người đàn ông nhát gan như vậy, phụ nữ làm sao thích ta cho được. Ardeth Bay vài câu với người ngồi ngựa, bọn họ hơi cúi người, rồi cưỡi ngựa rời .


      ta đến trước mặt O’Connell : “Đây là đội cận vệ, cùng mười hai tăng lữ của Pharaoh, nếu vua bò cạp tỉnh giấc, bọn họ hỗ trợ.”


      Aisha chỉ vào con chim tay Ardeth Bay, kỳ quái hỏi: “Còn nó?”


      Đoạn Trích


      Từ truyện:


      Izzy: Nhưng đó giờ có chuyện gì tốt cả, lần gần nhất tôi còn bị bắn vào mông, vẫn còn bị ám ảnh đây, xin đấy, tha cho tôi ?


      Từ phim:


      Izzy: Lần nào tôi với tôi cũng bị bắn. Lần gần nhất tôi bị bắn vào mông. Tôi còn để tang cái mông của mình này!


      Từ truyện:


      Izzy: Còn sao nữa, tất nhiên là vì vụ cướp nhà băng ở Marrakesh rồi.


      Rick: Bắn trúng mông?


      Izzy: “Đúng vậy, nhưng hẳn là mông mà là bụng, có mấy người da trắng kêu tôi đáp xuống, kết quả tôi bị bắn. Tôi thấy ruột trôi cả ra ngoài, nhưng vẫn rất ung dung, tán gẫu múa hát với mấy vũ công múa bụng…..


      Evelyn: Vũ công múa bụng?


      Rick: đâu, là ta nhớ nhầm, Evelyn, như em nghĩ đâu.


      Evelyn: Izzy, tôi nghĩ chúng ta cần chuyện.


      Izzy: Được thôi, nhưng ta thể ở đây.


      Trích từ phim:


      Izzy: Nhớ vụ cướp nhà băng ở Marakesh chứ?


      Evelyn: Cướp nhà băng?


      Rick: giống như em nghĩ đâu.


      Izzy: Nó hoàn toàn giống như nghĩ. Tôi bay cao tránh nắng, có mấy người da trắng ở đó ra hiệu cho tôi đáp xuống, nên tôi bay thấp dần để cho họ lên, điều tiếp theo biết là gì chứ, Tôi bị bắn! Và tôi nằm giữa đường, lá lách trồi cả ra ngoài, và tôi thấy TA nhảy điệu van-xơ với mấy vũ công múa bụng!


      Evelyn: Vũ công múa bụng hả? Izzy, tôi nghĩ tôi và nên chuyện.


      Izzy: Nếu tôi bị bắn.
      thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 59: Đường Bôn Ba



      “Honeth, nó phụ trách truyền tin cho chúng ta.” Ardeth Bay hình như rất thích con chim ưng này, khi chuyện còn dùng tay sờ đầu nó. Nó cũng rất hưởng thụ, đúng là đôi chủ tớ đầy tình thâm.


      Aisha lại : “ tốt nhất đừng để Made nhìn thấy nó.”


      Ardeth Bay cười: “Nếu con bé thích tôi có thể bắt mấy con.”


      Aisha : “Vậy muốn bắt bao nhiêu, con bé thích nhất là nướng thịt chim.”


      Tay Ardeth Bay có chút run run, biết , vì có cách nào trị được con bé.


      Izzy thế này mới từ sau lưng Aisha bước ra, giọng hỏi: “Made là ai?”


      Aisha cười đáp: “Là con tôi, năm nay tám tuổi.”


      Izzy đối mặt O’Connell lớn tiếng: “ gạt tôi.”


      O’Connell cho ta cước, làm ta ngã cát, sau đó ở đứng bên: “Izzy, tôi thực giới thiệu ấy cho cậu, nhưng cậu cũng có hỏi ấy kết hôn hay chưa, càng có hỏi về đứa bé.”


      Izzy ôm cây gậy, vẻ mặt khẩn cầu: “Quên , tôi có cây gậy này cũng được rồi.” ta ôm cây gậy chuẩn bị lên máy bay, mọi người cũng chuẩn bị bước lên, nhưng Aisha biết, ta chuẩn bị phải máy bay mà là khinh khí cầu nhìn giống thuyền bay.


      Đến khi nhìn thấy nó, O’Connell lập tức nổi nóng, cười: “Izzy, cậu đúng rồi, nhìn thấy tôi là cậu ăn đạn.” xong, O’Connell cầm súng, làm Izzy sợ hết hồn, lần nữa tránh sau lưng Aisha.


      Aisha khó hiểu, mình cũng phải núi đá, ta tại sao nhất định phải trốn sau lưng mình?


      “Đây là thuyền bay, máy bay lỗi thời rồi, nó rất thích hợp dùng để tập kích, vì tiếng động cơ , bay lại nhanh. Người nhiều thế này, máy bay thế sao đủ.” Izzy ló đầu lớn tiếng .


      Lời ta rất có lý, O’Connell suy nghĩ chút mới buông tha, chẳng qua cảm thấy thứ này an toàn, mà rơi xuống nhất định cho Izzy ăn đạn.


      Izzy lại rất tự tin, đáp ứng tiền đặt cược này.


      lên thuyền bay Aisha hỏi: “ sao cứ thích trốn sau lưng tôi thế?”


      Izzy quay đầu nhìn cái, sau đó cười nhe răng: “Aisha nha, tôi cảm thấy là người mạnh mẽ nhất trong đám người này, nên nghĩ hẳn có thể bảo vệ tôi.”


      Aisha giống như bị sét đánh, đứng tại chỗ run rẩy chừng ba giây, thế này mới đem chân đá Izzy ra xa, hừ tiếng rồi ngồi xuống.


      Mà Izzy giọng: “Quả nhiên mạnh mẽ, sức cũng lớn.” ta đứng dậy chuẩn bị cho khí cầu thổi lên. Ardeth Bay nhìn Aisha cười : “Giác quan của ta chuẩn.”


      Aisha quay đầu gằn từng chữ : “ vừa gì?”


      Ardeth Bay lập tức trả lời: “Cái gì cũng chưa .” Trước đó chỉ mới nặng suýt chút bị chém rồi, nếu lần này cường tráng mạnh mẽ chắc chắn bị giết!


      Lát sau thuyền bay bay lên giữa bầu trời đêm đầy sao, đáng tiếc là ai chú ý đến cảnh sắc xung quanh. O’Connell và Evelyn lo lắng cho con trai Alex, còn Aisha nhớ con và chồng mình. biết bọn họ lúc này thế nào, có làm sao ?


      Kim tự tháp của vua bò cạp phải nơi bình thường, tuy Imhotep rất lợi hại nhưng lúc này lại xuất Musar với sức mạnh của tử thần, biết lúc nào nhảy ra ngáng chân.


      Ardeth bay đưa bánh mì và nước cho , : “Con bé rất kiên cường, sao đâu.”


      Aisha gật đầu: “Tôi biết con bé rất kiên cường, nhưng dù sao cũng chỉ là đứa bé.”


      Ardeth Bay ủng hộ cái nhìn này, tựa đầu ở bên thành thuyền: “Con rất tự chủ, độc lập, thông minh, chỉnh người ai bằng, nếu có ai xảy ra chuyện chắc chắn phải con .”


      Khóe miệng Aisha co rúm: “Ardeth Bay.”


      Ardeth Bay vỗ vỗ bờ vai , sau đó đem chuyện mình trải qua cùng Made ra, đặc biệt là mình bị bé khi dễ cỡ nào. Aisha nghe mà cười lăn lộn, quên mất nỗi buồn phiền.


      Chuyện lo lắng nhất lúc này, là người như thế nào mới có thể cưới Made đây!


      Ardeth Bay cũng nghĩ đến chuyện này, thở dài hơi nhìn lên bầu trời đầy sao cảm thán, mà cũng tựa như với Aisha: “Made sau này khó mà kiếm bạn trai.” Lần đầu gặp mặt tặng người ta chuột nướng, cho dù ấn tượng tốt đến mấy cũng bị con bé phá hỏng cho xem.


      Aisha phục: “Chắc chắn người chờ con bé.”


      Ardeth Bay cười ha ha, kiềm lòng đậu cầm lấy lọn tóc của Aisha: “ vẫn y như tám năm trước, hình như có thay đổi, nếu có cũng là ban ngày vẫn có thể duy trì hình dạng con người, trước giờ tôi vẫn tò mò chuyện này đấy.”


      Aisha : “Gặp người nguyền rủa tự động hóa giải.”


      “Made sau này cũng như thế !” Nhớ đến riêng gì mẹ mà ngay cả con cũng thấy hết, có điều Made vẫn chưa ý thức được vấn đề thôi.


      (Thoa: thấy hết, =.=, mẹ và con, ơ, cũng rất là may mắn ấy chứ!)


      Aisha gật đầu, hi vọng lần sau mang thai, đứa bé cũng nên bình thường chút, chứ cứ lúc rắn lúc người thế này rất khổ.


      Aisha biết Ardeth Bay quan tâm , dù là trước đây hay là sau này. nhắm mắt lại tiếng: “Cảm ơn.” Sau đó gió đêm thổi qua tựa hồ ngủ quên mất.


      Nhưng vẫn nghe thấy cuộc chuyện của O’Connell và Evelyn, thậm chí tình giành gậy của Izzy và Jonathan cũng biết.


      Có điều lại nhìn thấy cảnh tượng khác, chiếc xe lửa chạy giữa sa mạc. Bên trong xe lửa người vẫy tay với , nhìn kỹ thế nhưng là Imhotep.


      cổ choàng cánh tay đeo vòng tay tử thần của Made, bên người là cậu nhóc. mỉm cười với : “Aisha, chúng ta đến Ahm Sphere, rất nhanh mang Made đến kim tự tháp của vua bò cạp, em đừng lo lắng.”


      “Imhotep.” Aisha mê mang .


      Ardeth Bay nhìn cái, biết chờ đợi người những ba ngàn năm, phải người đó cỡ nào, mà người đó cũng giống như vậy, bằng họ dễ dàng buông tha cho tình này rồi.


      Mà Imhotep lúc này dường như nghe được lời Aisha, : “Xuất hồn lâu rất nguy hiểm, trở về Aisha.” buông tay Aisha ra, Aisha ở thuyền bay liền tỉnh lại.


      lớn tiếng : “Bọn họ đến Ahm Sphere.”


      Ardeth Bay ngẩn ra: “ làm sao mà biết?”


      Aisha : “Imhotep, ấy dùng chú ngữ xuất hồn tôi, cho tôi biết.” ra trong phim cũng có đoạn về nơi bọn họ dừng chân, nhưng Aisha đâu có nhớ !


      O’Connell la to: “Izzy, hi vọng kỹ thuật của cậu làm tôi thất vọng.”


      Izzy giơ cao gậy, tỏ vẻ ta hoàn thành nhiệm vụ.


      Ahm Sphere là phần của Thebes, là nơi thờ phụng thần Amon. Imhotep sở dĩ quen thuộc vì từng đến đây vài lần trong thời gian tu hành.


      Ở Ai Cập cổ, nó là loại phi tồn tại, nhưng bị trở thành khu du lịch nổi tiếng, kiến trúc của nó dần mất hình ảnh huy hoàng của ba ngàn năm trước. Đương nhiên bọn họ còn chưa hoàn toàn đến nơi đó, mà Aisha được Imhotep gọi hồn nên biết chút tình huống mà thôi. Càng làm người ta buồn bực là trong phim, nó chính là nơi Imhotep thức tỉnh linh hồn của Anck-Su-Namun từ địa ngục trở về.


      tại Anck-Su-Namun chỉ có chút ký ức của kiếp trước, cũng nhiều, đại bộ phận ký ức vẫn bị phong ấn. Mà nếu gỡ bỏ phần phong ấn đó, Anck-Su-Namun trở thành Anck-Su-Namun trước kia, thậm chí biết chuyện xảy ra tám năm về trước.


      Hi vọng lần này Imhotep làm như thế, nếu xảy ra muốn giết ta lần nữa. Mà nghĩ kỹ giết ta hai lần, như vậy mới có lợi phải sao?


      suy nghĩ, Ardeth bay lại : “Aisha, nhìn xem, cái ấn ký này có phải là ký hiệu của thủ vệ Pharaoh ?”


      Aisha đến nhìn cổ tay O’Connell, sau đó gật đầu: “Đúng, nhưng tôi rất ghét cái hình xăm này.” Năm đó tay Daoud cũng có cái, cho nên thích.


      Chỉ cần chuyện liên quan đến Daoud, Imhotep nổi nóng, cũng chứng minh là ghen. Khi đó cũng chỉ cố gắng làm cho Imhotep mình, nghĩ đến bất kỳ cảm xúc nào của , cho nên loại ấn ký này và cái tên kia, cực ghét.


      “Cho dù tin tôi, cũng phải tin Aisha, dù gì cũng từng thấy người có cái ấn ký này. nhất định là người bảo hộ vùng đất này và Pharaoh, biết ?” Ardeth Bay


      “Trò đùa này ai tin?” Tuy rằng năm đó hiểu sao lại tin lời Aisha, nhưng quả những lời trong đó ứng nghiệm, gia đình hoàn mỹ cùng người phụ nữ nhất.


      người phụ nữ đó…


      Phách, súng O’Connell rơi xuống mặt đất, bởi vì người phụ nữ đó ngây ngốc đứng mạn thuyền chuẩn bị nhảy xuống.


      ……” Evelyn hét to tiếng muốn nhảy xuống.


      “Evelyn.” O’Connell vội vàng chạy đến phi thân bắt được chân , Ardeth Bay kéo đai lưng của O’Connell, Aisha ôm đùi Ardeth Bay.


      Cũng may ai rơi xuống, Jonathan kéo bọn họ đứng lên, sau đó hổn hển : “Ngã xuống là thịt nát xương tan.”


      Aisha mãnh liệt gật đầu, rất cao, ngay cả sông Nile cũng biến thành chiếc đũa kìa.


      O’Connell kéo Evelyn : “ biết gần đây tinh thần em tốt, nhưng cũng đừng nằm mơ rồi nhảy thuyền chứ? Em có biết nguy hiểm thế nào …”


      Evelyn hình như nhớ ra chuyện kiếp trước, xua tay: “, , em muốn nhảy xuống, mà là vì nhớ ra chuyện kiếp trước, em từng là con của Pharaoh Seti, là người bảo hộ vòng tay tử thần…” bỗng nhìn Aisha, : “ trong trí nhớ của tôi phải hình dạng này.”


      Aisha cười : “Tôi thay đổi dung nhan, nhưng là Nefertiri?”


      Evelyn gật đầu, : “Cái tên này rất quen thuộc.”


      Con của Pharaoh, trước kia cũng thấy ấy vài lần, tại Evelyn có vẻ trầm tĩnh hơn. Hẳn là do, khôi phục trí nhớ kiếp trước, cho nên Evelyn lúc này có phần khác với lúc trước.
      thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 60: Musar



      Ký ức được mở ra, Evelyn bắt đầu nhớ lại những chuyện kiếp trước, trong đó bao gồm cái chết của Aisha.


      cúi đầu : “Aisha, xin lỗi…… Tôi muốn thay người cha trước kia của tôi xin lỗi , mà dù sao tình giữa và Imhotep ở niên đại đó cũng khó chấp nhận.”


      Ardeth Bay chưa từng nghe bọn họ đề cập đến chuyện này, nghe Evelyn cũng tò mò hỏi: “ ấy chết như thế nào?”


      Evelyn : “ ra mọi người biết, tôi có thể ?”


      Aisha: “Ừ, có thể.”


      Evelyn tiếc nuối : “Bởi vì lúc đó thân là nữ tư tế Aisha cùng Imhotep tư thông còn có đứa bé, đối với Ai Cập cổ đương thời mà chấp nhận được, là phản bội lại thần linh, cho nên ấy bị định tội, đưa lên giàn hỏa, thiêu sống. Đến lúc sau chúng tôi mới biết, người đàn ông đó là Imhotep.”


      Ardeth Bay nhìn biểu lạnh nhạt của Aisha, khỏi ừ tiếng. Thế nào cũng có nghĩ đến trước kia bọn họ bị tách ra như vậy. Trách được hai người nhau như thế, ra để ở bên nhau hai người bọn họ trải qua đoạn đường dễ dàng gì.


      tại có việc gì.” Ardeth Bay .


      “Ai có, vòng tay tử thần vẫn còn đeo tay con tôi, tôi vất vả bảo vệ con bé hơn ba ngàn năm, nếu có chuyện gì xảy ra tôi nhất định phát điên.” Bị ảnh hưởng từ những lời của Evelyn, nhớ lại lúc hoài con bé có bao nhiêu gian nan.


      Tất cả mọi người đều trầm mặc, từ xa Ahm Sphere xuất .


      Bọn họ đứng thuyền, nhìn mảnh kiến trúc cổ xưa. Thuyền hạ xuống, chiếc xe lửa dừng cách nơi đó xa, bóng người đều có. Tiến vào Ahm Sphere, Aisha và Ardeth Bay đến vùng trung tâm, thấy chữ viết Ai Cập, thần điện Karnak.


      “Imhotep để lại dấu vết này, chúng ta thôi!” Ardeth Bay quay đầu, thấy Aisha ngẩn người. khỏi hỏi: “Có chuyện gì sao?”


      Aisha ra là suy nghĩ, có gỡ bỏ phong ấn ký ức cho Anck-Su-Namun hay ? xem ta là tình địch, nhưng tâm trí lại chán ghét ta.


      Cũng biết nơi cần , lần nữa cất cánh, đến Karnak lại phát dấu vết mới, thần điện Albucinpell. Trong phim, là Alex dùng đất đá viết ra, mà lúc này Imhotep lại dùng cát viết ra. Cát còn mang theo chút phép thuật, cho dù gió thổi mạnh đến mấy cũng biến mất, nhưng sau khi Aisha đọc được nó theo gió mà bay.


      đường truy đuổi, bọn họ rốt cục đến nơi cần đến, lúc này qua rất nhiều ngày, Aisha càng ngày càng lo lắng cho con .


      Tốt là thuyền bay rất nhanh, hẳn có thể đến nơi trước nhóm người kia.


      Đằng trước có cái vực sâu nhìn rất quen mắt, Aisha khẳng định mình chưa từng đến đây, có lẽ từng nhìn thấy trong phim?


      Theo kịch tình tại nơi này Imhotep ra tay đánh rớt thuyền bay, nhưng bây giờ còn chờ bọn họ đến còn đánh gì bọn họ nữa? Vì thế yên tâm cưỡi gió, chuẩn bị gặp con .


      O’Connell nhìn sông Nile phía dưới : “Nước sông Nile màu xanh, chúng ta ra ngoài Ai Cập, tiếp theo phải đâu?”


      , thời cổ đại, nơi này thuộc phạm vi của thượng Ai Cập.” Có được trí nhớ Evelyn giải thích.


      Rất nhanh bọn họ nhìn thấy kim tự tháp của vua bò cạp, cho nên tốc độ thuyền bay càng lúc càng chậm. Tất cả mọi người đưa mắt nhìn xung quanh, Aisha phát đứng núi đá có bóng người, yểu điệu lại xinh đẹp, giơ cao hai tay, hướng lên trời cái gì đó.


      Aisha lớn tiếng : “Cẩn thận, là Musar.”


      Ánh mắt mọi người đều tập trung ở người Musar, O’Connell lấy súng ra : “Tôi luôn muốn hỏi, Musar đến cùng là ai, vì sao từ viện bảo tàng đuổi đến nơi này?”


      Khóe miệng Aisha co rúm : “Musar là trai của tôi.”


      trai?” Người thuyền đều trăm miệng lời tỏ vẻ ngoài ý muốn, đặc biệt khi nhìn thấy bộ ngực kia của Musar, nhìn thế nào cũng phải đàn ông.


      “Đây là kiếp sau của ta, kiếp trước là trai tôi.” Aisha cảm nhận được lực lượng bóng tối vây quanh , nhưng cũng có phát sinh bất kỳ chuyện gì.


      Evelyn lúc này lên tiếng: “Là , đây là hình dáng trước kia của .”


      Ardeth Bay nghe thấy lời của Evelyn, quay sang nhìn nhìn Aisha: “ bội phục Imhotep.”


      Aisha nhăn mày: “ có ý gì?”


      Ardeth Bay cười: “ có gì……”


      trời, mọi người cẩn thận.” Izzy bỗng cảnh báo, tất cả ngẩng đầu nhìn lên trời, biết từ đâu ra đàn chim, bay đến đây.


      Chúng nó bay đến càng lúc càng gần.


      “Nổ súng.” O’Connell rút súng nhắm vào chúng, nhắm rất chuẩn, mỗi con phát.


      Ardeth Bay rút ra loan đao, đưa cây súng cho Aisha: “Biết dùng ?”


      Aisha mờ mịt lắc đầu, Ardeth Bay làm mẫu lần, : “Nhắm mục tiêu như thế này, dùng , tôi thích hợp dùng súng.”


      Aisha dựa theo lời bắn ra phát, con chim cứ thế ngã xuống. O’Connell giơ ngón tay cái lên: “ là người có thiên phú nhất mà tôi từng gặp.”


      Aisha nhìn đàn chim trong lòng nghĩ: Tình thế này đứa bé tùy tiện ném đồ chơi cũng có thể trúng!


      Mắt thấy đàn chim tụ lại cùng bay tới, chỉ cần hơi dùng chút lực khí cầu lập tức rơi xuống dòng sông Nile.


      Đúng lúc này Izzy lên tiếng: “Phía sau là chuyện gì xảy ra?”


      Quay đầu nhìn lên, ngọn sóng lớn chảy nhanh đến đây, phía còn ấn trương mặt đáng sợ của Imhotep. Miệng nó mở to, còn mang theo tiếng rống lớn.


      Nếu đoán đúng, là đến cứu bọn họ, nhưng tình hình lúc này là làm cho trái tim người ta lạnh buốt


      tiếng, nước cắn nuốt hết thẩy đàn chim trời, cũng nuốt lấy Musar. O’Connell lớn tiếng : “Imhotep của lợi hại.”


      “Cảm ơn……” Aisha vừa vì trương mặt ông chồng ‘Đáng sợ’ mà cảm thấy tự hào, bỗng nhiên thuyền bay vèo tiếng bay loạn, Izzy la lên:“ tốt, khí cầu bay hơi …… A…… Trời ạ, phiền toái lớn.”


      Khí cầu bay loạn làm ta điều khiển được phương hướng, cũng biết nó bay về hướng nào. Bay loạn lúc phía trước sáng lên màu vàng kim, O’Connell : “Là kim tự tháp, mọi người giữ chặt chúng ta sắp rơi xuống ……”


      Aisha nắm chặt thuyền viên, bên tai chỉ nghe tiếng gió vù vù thổi qua, chờ lại mở to mắt thuyền rơi xuống mặt đất .


      Mọi người hoặc nhiều hoặc ít bị chút vết thương , nhưng Aisha bị cột thuyền đè nặng. ra được, đành dựa vào cột thở dài. Này là lần thứ hai rồi, lại có cảm giác giống như Tôn Ngộ bị núi đè năm trăm năm, có thể làm người ta phát điên.


      “Aisha.” Ardeth Bay khẩn trương chạy tới, nhìn vẫn còn sức vẫy tay với trong tình cảnh này, thế này mới nhớ ra siêu năng lực của , khóe môi giật giật. Đem cây cột chuyển qua bên liền nhảy ra, bên phủi bụi cỏ cây người bên : “ nặng.”


      O’Connell cũng : “Nếu là người bình thường, cảm thấy nặng đâu.” Vì sớm bị đè thành bánh dẹp rồi.


      Izzy sau khi hoàn hồn nhìn thấy tình cảnh của thuyền bay: “Muốn tôi sửa chữa thế nào đây?”


      O’Connell tức giận: “Dùng bất kỳ cách nào, tóm lại nếu muốn rời khỏi nơi này cố gắng cho tôi.”


      Aisha ở trong lòng nghĩ ‘đáng thương Izzy’, ngoài miệng cũng : “Toàn dựa vào , Izzy.”


      Mọi người chuẩn bị tốt, Aisha nhìn thấy Jonathan cầm cây gậy trong tay, xem ra vẫn theo hướng kịch tình, lát nữa mọi chuyện đều phải nhờ vào cây gậy này. Mặt khác, Musar tại sao lại ở nơi này?


      Nghĩ đến chuyện kiếp trước ta đoạt được vòng tay tử thần, vì thể thức tỉnh vua bò cạp, mà đem linh hồn mình bán để có được tử thần lực lượng, thế cũng đủ để đánh bại quân đội của Pharaoh Seti, nếu phải có Imhotep ở đó, Pharaoh sớm gặp tử thần rồi.


      Kỳ quái là bên ngoài vẫn là ban ngày, nhưng khi đến gần kim tự tháp chút ánh sáng cũng có. Xung quanh đều là tử thi và hương vị hắc ám, với loại khí này, Aisha nghĩ con hẳn là trong hình người !


      Aisha cùng bọn họ về phía trước, biết Imhotep dùng con đường khác vào. Bọn họ người nhiều mục đích lớn, tin tưởng có thể dễ dàng bảo vệ Made và Alex.


      Bốn phía bất chợt xuất thây khô, bọn họ về phía trước lập tức phát vị trí của Imhotep.


      Rất xa nhìn thấy ánh lửa của cây đuốc, O’Connell nhìn vợ rồi nâng súng lên, sau đó : “Chúng ta xuống.”


      Aisha tự nhiên muốn theo, nhưng Ardeth Bay cản lại: “ tốt nhất nên ở đây chờ , bọn tôi nhìn thấy Imhotep lập tức kéo ta lên.”


      Aisha cười : “Người muốn giải thoát vua bò cạp hình như cũng thích diện của các , nhưng nếu là tôi bọn họ tiếp nhận, hơn nữa các yên tâm, bọn họ cũng thể làm gì được tôi đâu.”


      Ardeth Bay nghĩ đến năng lực đáng sợ của , khỏi dùng sức lắc lắc đầu : “Tôi hiểu, thân thể có điểm yếu sao?”


      Aisha sờ sờ mặt có chút phát sốt, thanh hơi thấp: “Có, nhưng là thể cho biết.”


      Ardeth Bay cũng phải biết xấu hổ mà dò hỏi nhược điểm ở đâu, dù sao cũng liên quan đến vấn đề tính mạng. xoa tóc, cảm thấy khí có chút quái dị, hoàn hảo O’Connell lên phía trước đem khí ngại ngùng này đánh vỡ.


      Xa xa, Imhotep cùng đám người đội mũ màu đỏ hồng về phía trước, cảm nhận được tồn tại của Aisha, dừng lại bước chân.


      “Mẹ đến rồi.” kéo tay con : “Nhưng chúng ta thể dừng lại.”


      Made ngẩng đầu: “Mẹ chậm quá à.”


      Alex ở bên : “Đúng là con nít, vẫn còn đeo mẹ.”


      Made dùng ngón tay chỉ vào cậu: “Alex, em có trách nhiệm còn . Chuyện xảy ra còn đó kìa.”
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 61: Làm Cha Dễ Dàng



      Alex hừ tiếng: “Cậu chỉ hơn tôi mấy tháng mà thôi, đừng có dùng giọng điệu người lớn chuyện với tôi.”


      Made phe phẩy ngón tay nhắn: “, , đạo lý phân biệt lớn .”


      Khóe miệng Alex co rút, nhún nhún vai: “Tùy cậu.” Cậu luôn nghĩ tài ăn của mình rất tốt, nhưng ở trước mặt Made, xem ra cần phải tập luyện thêm.


      “A, cái này đến cùng là gì?” Cậu đụng phải cái thây khô, kinh tởm phủi tay.


      Made : “Đàn ông con trai mà lá gan thế, nhưng về sau đừng dùng bàn tay này chạm vào chị nhé.”


      Alex: “Cậu phải cũng như vậy sao.”


      Made: “Chị mới kinh tởm như vậy.”


      Hai đứa nhóc ồn ào cãi nhau, bỗng phát tình huống xung quanh được bình thường. Imhotep : “Phải sát, được tách ra.”


      Người có mặt ở đây khẩn trương hơn hẳn, cùng lúc Aisha bị tiểu quỷ bắt lấy.


      “A……” Aisha bị tiểu quỷ vèo tiếng tha , hét lớn: “Đừng kéo tôi.” Nhưng đám tiểu quỷ khác lại điên cuồng nhảy ra, chúng nó cắn, hoặc dùng đao chém .


      Lúc Ardeth Bay đuổi tới nơi nhìn thấy màn này: mấy tiểu quỷ dùng răng cắn ngã xuống đất, có mấy con dùng tay ôm miệng, còn kêu ti ti. Mà số tiểu quỷ trong đó còn nhổ ra mấy cái răng, hình như rất đau.


      đành lòng chém chúng nó, nhưng nghĩ đến chúng nó cũng buông tha con người, đành dùng đao chém mấy con rồi kéo Aisha lên, : “Lần sau chú ý hơn.”


      O’Connell ở phía trước kêu lên: “Chạy mau, phía sau đuổi tới.”


      Ba người bọn họ cấp tốc chạy về phía Imhotep, vừa chạy xuống dốc vừa phối nả súng vào tiểu quỷ.


      vất vả chạy đến bên người Imhotep, bước chân Aisha ngừng, trực tiếp bổ nhào vào lồng ngực của Imhotep. Hafez và Anck-Su-Namun nhìn thấy người chạy về hướng này, vừa thấy người đến là O’Connell lập tức muốn ra tay đánh nhau.


      Nhưng bọn người mũ đỏ ráo riết tìm nơi trốn, cho nên cũng ai để ý đến hai người bọn họ. Made kéo Aisha: “Mẹ……” bé vừa mở miệng thấy cha mẹ mình lại bắt đầu ‘bận’.


      Giống như mấy trăm năm gặp, cha ôm thắt lưng mẹ, bắt đầu hồi hôn kịch liệt.


      bé nhấc đầu nhìn thấy Ardeth Bay mỉm cười nhào qua: “Chú Ardeth Bay, kiss cửu biệt được ?”


      Ardeth Bay bế bé, khóe môi hạ thấp: “Lúc này phải lúc chuyện, chúng ta cần phải chạy.”


      Đúng vậy, bế Made, O’Connell bế Alex, bắt đầu chạy. Imhotep đuổi theo, Ardeth Bay đưa Made cho , : “Dẫn con bé .” Bản thân xông lên đánh đuổi tiểu quỷ.


      Imhotep tay ôm vợ, tay ôm con: “Làm cha dễ dàng.”


      Aisha vỗ vỗ tay : “Chồng cố lên.”


      Hoàn hảo lực lượng của Imhotep làm lũ quỷ sợ hãi, cho nên lúc xuất tiểu quỷ cũng liền nhanh chóng bỏ chạy. Lúc này Aisha nghe phía sau gọi: “Aisha……”


      Là Anck-Su-Namun, ta xem ra rất hận Aisha, phục hồi trí nhớ rồi? lúc nghĩ ngợi Imhotep cười: “Nhiệm vụ của ngươi hoàn thành, Aisha ở đây, ngươi cũng nên chết .” xong vươn tay đẩy ra, Anck-Su-Namun cứ thế bị tiểu quỷ bắt, tha .


      ta bi thảm thét lớn: “ ra vì mục đích này ngươi mới thức tỉnh ta, cho dù chuyển kiếp bao nhiêu lần, Imhotep, ta hận nàng ta, càng hận ngươi.”


      Aisha hướng về cái bóng lưng của ta vẫy tay, Made : “Giải quyết được tình địch, mẹ rất vui à?”


      Aisha: “Tuổi còn con biết cái gì.” xong vừa chạy vừa nhìn vòng tay tay Made, : “Chúng ta phải nhanh lên.”


      Imhotep gật đầu, ôm vợ con chạy. Người phía sau dù bị quỷ bắt cũng mặc kệ, O’Connell cũng bảo vệ vợ con mình và Jonathan, mọi người cùng nhau chạy hướng vào kim tự tháp.


      Aisha quay đầu lại, thấy Ardeth Bay và Lock-Nah đứng cùng chỗ, xem ra bọn họ hồi tranh đấu.


      Ardeth Bay chậm rãi : “Mọi người trước, tôi theo sau.”


      Made vẫy tay: “Chú Ardeth Bay, nếu còn sống cháu mời chú ăn thịt nướng.”


      Ardeth Bay suýt nữa vấp ngã: “ cần, chú ăn.”


      Aisha : “Vậy cẩn thận.” lời này bọn họ cũng rất xa, lúc này Ardeth Bay và Lock-Nah bắt đầu đánh nhau.


      người là vâng theo ý chỉ của thần, người là kẻ phản bội, mà Aisha biết trong hai người dù là ai thắng cũng lo lắng.


      Những người còn lại dùng hết sức chạy, Aisha thề chưa từng nhìn thấy Imhotep liều mạng chạy như thế. Hoặc trước giờ làm chuyện gì cũng thong dong, lúc này lại vội vàng, mất hết kiên nhẫn.


      Aisha cảm thấy thế này có chút khốc, từ đầu đến cuối đều cần hạ xuống bước. Mắt thấy phía trước là cầu treo gỗ, O’Connell dùng thuốc nổ đánh gãy cầu, cùng lúc mặt trời đỏ rực dường như muốn nhô lên.


      được, Imhotep mau dẫn Made chạy vào .” Aisha biết nếu phải vì , Imhotep còn nhanh hơn nữa, có thể biến thành cát bay vào.


      Quả nhiên theo lời ôm chặt Made, rống to tiếng, giống như trận gió bay vào sâu trong kim tự tháp.


      Kim tự tháp chứa lượng lớn phép thuật hắc ám, cho dù trời sáng bên trong vẫn tối ôm. Aisha đuổi tới nơi, O’Connell ôm Alex nhà mình : “Haiz, làm cha dễ dàng.”


      Aisha nhìn thấy bóng dáng cha và con mất hút vào trong kim tự tháp mới an tâm, đột nhiên Evelyn hét lên: “Aisha, cẩn thận.”


      Đinh tiếng, hai tiếng kim loại chạm vào nhau.


      Aisha nhìn bụng mình, cây đao đặt đó, đáng tiếc thân thể có chút đặc thù, đao kiếm chẳng làm gì được .


      Aisha nhìn Anck-Su-Namun cười lạnh: “ biết buông tha là gì!”


      Đây đúng là số mệnh, nghĩ bản thân ngày ở trong đó. với O’Connell và Evelyn: “ cần xen vào, hai người cứ .”


      O’Connell : “Được rồi, tôi cho Imhotep biết.”


      Aisha cười: “ với ấy tôi rất nhanh chạy đến.”


      Anck-Su-Namun : “Ta thành toàn cho ngươi.”


      Hai giống như trở về đấu trường ba ngàn năm về trước, lúc Aisha vừa nhập hồn đến Ai Cập cổ đại, tinh thần chưa chuẩn bị sẵn sàng, tất nhiên bại dưới tay ả ta, nhưng bây giờ với thân thể này thua.


      Hai người ngay trước kim tự tháp đánh nhau, sử dụng bất kỳ vũ khí nào. Aisha tuy sợ bị thương nhưng vẫn cảm thấy đau, vì thế tận lực né tránh các đòn đánh tới.


      Từ bên ngoài đánh tới bên trong, Anck-Su-Namun lấy vũ khí từ bức tượng.


      Aisha cũng lấy hai thanh đao , hai loại vũ khí chạm nhau phát ra tiếng vang lớn.


      (Anck-Su-Namun dù gì cũng thức tỉnh trở thành người kiếp trước, nên mình dùng xưng hô cổ nhé, ‘ta-chàng’)


      “Imhotep sao lại có thể ngươi, ngươi ràng là loại phụ nữ chỉ biết vu lợi cho bản thân, hoàn toàn vì chàng là đại tư tế mà suy nghĩ.” Anck-Su-Namun dùng vũ khí hai tay, động tác nhàng mau lẹ.


      Aisha : “ Imhotep lắm sao? Sau khi giết chết người phụ nữ và đứa bé của , Anck-Su-Namun, nghĩ Imhotep còn có thể sao?”


      Anck-Su-Namun lớn tiếng: “, ta biết chàng ta, nhưng ít ra chàng mãi nhớ đến ta. Nhưng, chỉ cần ngươi xuất chàng hoàn toàn quên mất diện của ta.”


      Aisha đánh bay vũ khí của ả: “ vốn xứng đáng để ấy để ý.”


      Hai đánh nhau làm người ta hoa cả mắt, mà Aisha lúc này chiến đấu hăng say vì có gì có thể làm phân tâm, con an toàn ở bên ông chồng cường đại, chỉ cần xử lý được vấn đề trước mắt từ nay về sau Aisha có thể sống hạnh phúc.


      Nghĩ vậy, Aisha dùng chân đá cước làm Anck-Su-Namun trượt dài ra xa.


      Anck-Su-Namun ói ra búng máu, xem ra bị thương . Ả chậm rãi đứng dậy: “Lại đến……A……” Hét thảm tiếng, ả quay đầu lại nhìn người vừa đâm mình, nhìn thấy khuôn mặt của Aisha ba ngàn năm trước.


      “Sao có thể…… Ngươi.” xong ả ngã xuống mặt đất, còn : “Imhotep, nếu ngươi sống lại ta, ta có biện pháp cứu Aisha…… Imhotep……” Trí nhớ của ả ta hỗn loạn, tắt thở.


      Aisha nhìn Musar đâm chết Anck-Su-Namun: “Tại sao?”


      Musar dùng khăn lau sạch vết máu đao: “Chỉ cần bước vào kim tự tháp, tôi trở lại là Musar của trước kia, chỉ cần Imhotep chết tôi có được em. Đây cũng là lời hứa của tử thần Anubis, cho nên Aisha à, khổ sở ở địa ngục ba ngàn năm qua, tôi muốn nếm thêm lần nữa. Dù muốn làm tổn hại đến em, nhưng giết chết người đàn ông kia vẫn phải làm.”


      “Musar, lúc trước dù là kẻ thù của tôi, nhưng khi nhảy vào bên trong giàn hỏa thiêu, tôi muốn câu cảm ơn, cũng muốn câu, đúng là kẻ ngu ngốc.” Aisha buông vũ khí trong tay .


      Musar tao nhã vào kim tự tháp, sau đó : “Đừng lại chuyện cũ, Musar kia có dũng khí để , nhưng Musar lúc này lại sợ hãi, tình của bằng dù là góc của Imhotep.” xong vào trong kim tự tháp, lúc bước vào bên trong cơ thể hoàn toàn biến thành đàn ông, bộ dáng y hệt ba ngàn năm trước.


      nhất định ăn ít khổ, giống như Anck-Su-Namun trong phim kia, buông tay Imhotep cũng vì ta sợ chết, ta biết địa ngục đáng sợ cỡ nào. tại Musar có phải cũng vì như vậy, mà đáp ứng tử thần giết chết Imhotep?


      Nhưng Anubis vì sao muốn giết Imhotep, chả lẽ sợ Imhotep lấy mất quân đội tử thần? người đàn ông chỉ nghĩ đến gia đình của cần quân đội của tử thần làm gì?


      Đúng rồi, chỉ có thể vì nghe lời Anubis nên mới xảy ra vấn đề này, Anubis muốn người có thể thống trị thế giới chứ phải trạch nam chỉ biết ở nhà.


      Nhất định là như thế, Imhotep gặp nguy rồi.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 62: Giao Tranh Trong Kim Tự Tháp



      Aisha chút nghĩ ngợi chạy nhanh vào trong kim tự tháp, bỗng nhớ đến vấn đề, nếu lầm Imhotep tạm thời mất hết pháp lực, nhưng Musar vẫn có.


      vào bên trong Aisha ngẩn ra, kim tự tháp có rất nhiều đường hầm, mà biết mọi người hướng nào. cũng nhớ tình tiết trong phim, mong là gặp may.


      Kết quả đụng phải hai người, Jonathan và Alex. Made đâu? Vợ chồng O’Connell đâu?


      chạy đến, còn chưa kịp mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra, hai người chỉ về lối , mau vào , tên Hafez kia thức tỉnh Vua Bò Cạp, những người khác gặp nguy hiểm!


      Aisha ngẩn ra, dựa theo tình hình chung sau khi Imhotep giải quyết xong chuyện của con , khẳng định ở lại tham gia vào trận tranh chấp này, chau mày: “Made xảy ra chuyện gì rồi?”


      Alex : “Cậu ấy sao, nhưng cậu ấy chạm vào cơ quan nên tay bị kẹt ở bên trong. Chúng ta cần mở cơ quan ra.”


      Khóe miệng Aisha giật giật: “Biết ngay mà, con bé lại gây chuyện.” vừa chạy vào, lập tức nhìn thấy Made biết xấu hổ rống họng la hét, đứa bé này đúng là hết thuốc chữa, từ lúc nó ra đời đến giờ đầu óc hình như thiếu cái gì đó.


      “Con thấy con chuột nhắt nào ?” Aisha bên kí đầu bên hỏi.


      Made bất đắc dĩ : “Con thấy Hafez mở cửa, nghĩ là vào được rồi, ai ngờ còn có cơ quan ở bên trong đâu.”


      “Con có đau ?” Aisha thử kéo Made cái, nhưng chút dịch chuyển.


      “Thế mới nó, con dì quá bướng bỉnh. Dù vậy, đây là lần đầu tiên cháu gặp người có sức mạnh kinh khủng như cậu ấy đấy.” Gã Hafez kia mới bị ăn mất cánh tay nha.


      Made hừ tiếng, : “Lúc nãy có chút đau, nhưng lúc này sao rồi.”


      Aisha chỉ vào Made: “Đứa ngốc này ngoan ngoãn chút, mẹ hỏi tội con sau.” Quay đầu lại : “Jonathan, có thể cho tôi mượn cây quyền trượng của lúc ?”


      Jonathan ôm chặt quyền trượng, dùng sức lắc đầu: “ được, bất cứ thứ gì cũng được ngoại trừ thứ này.”


      Aisha cười : “ đưa nó cho tôi, sau khi trở về tôi cho hai cây quyền trượng khác, thế nào? Đều là vàng ròng, còn quý giá hơn cái này.”


      Jonathan do dự chút: “Nếu có bảo thạch tôi suy nghĩ lại.”


      Aisha vì cứu ông chồng của mình lập tức đồng ý: “Trừ bỏ xác ướp, muốn cái gì cũng được.”


      Jonathan cảm thấy trận mua bán này rất có lời, vì vậy nhanh chóng đưa cây gậy cho Aisha.


      cầm lấy nó, vặn kéo xoay mấy lần, nó liền trở thành ngọn giáo Osiris. Cười hì hì nghĩ, biết trước tình tiết có lợi, ít nhất phải vì tìm cách giết Vua Bò Cạp mà tốn công suy nghĩ.


      Made như trước la lói, vừa hừ vừa : “Có người nhìn khá quen mắt cũng trông rất lợi hại vừa vào đường hầm bên phải.”


      “Made, con câu mẹ cẩn thận chút chết hả?” Con bé ngoan, càng muốn có thêm đứa nữa.


      Made suy nghĩ chút, vẫy tay cười : “Mẹ đường cẩn thận.”


      Mặc dù sinh được đứa bé tựa như thiên sứ, nhưng cái tươi cười này làm nghĩ đến ác quỷ. hừ tiếng vào đường hầm, bên trong cũng rất tối, dù cho đường đều có đuốc chiếu sáng.


      thể , lăng mộ Ai Cập cổ được thiết kế rất đặc biệt. chạy nhanh vào, còn chưa đến nơi nghe thấy tiếng thét thảm thiết của O’Connell.


      phải là bị Vua Bò Cạp ăn ?


      Khi đến nơi cũng thấy Vua Bò Cạp đâu, người đánh bọn họ đến thảm thương thế nhưng lại là Musar.


      lúc này bóp chặt cổ Evelyn, mặt Evelyn xám đen, thập phần nguy hiểm.


      Trong ba người Imhotep bị thương nhất, trong tay cầm vũ khí, hét lớn mấy tiếng đánh về phía Musar.


      Mà Musar tại hoàn toàn biến thành đàn ông, hơn nữa với sức mạnh của giờ, căn bản đem vũ khí đặt ở trong mắt.


      Tùy tay đánh ra, vũ khí lập tức bay . cười : “ tại mất hết pháp lực, nghĩ có thể giết được tôi sao?” Tay buông lỏng, Evelyn được O’Connell ôm lấy kéo về bên.


      Aisha cầm ngọn giáo tiến lên phía trước, cho dù lúc nãy giúp , với tình hình lúc này, chồng là lớn nhất.


      Con người đều ích kỷ, huống chi cũng tiếp nhận tình dành cho . Có cũng chỉ là sợ hãi và hiểu mà thôi.


      Musar sớm có dự liệu, cười nhạt nghiêm túc đánh với . Về sức mạnh bằng , nhưng có Imhotep và O’Connell hỗ trợ vẫn có thể đánh lui .


      Chỉ là đánh lui mà thôi, Musar càng đánh, sức mạnh hắc ám bắt đầu khởi động, chút biện pháp bọn họ cũng có.


      Imhotep dùng toàn bộ pháp lực còn sót lại, tạm thời vây khốn Musar. O’Connell ở bên cầm vũ khí đâm Musar.


      Nhưng vẫn vô dụng, thân thể tức khắc khôi phục như cũ.


      Imhotep nhíu mày: “Xem ra toàn bộ lực lượng hắc ám đều tụ lại trong cơ thể , chúng ta phải cắt đứt liên kết đó.”


      Musar cười : “Các người rốt cục phát ?” đột nhiên chỉ vào tượng đá phía sau, : “Đó là nơi giam cầm linh hồn tôi, chỉ cần mở nó ra là tôi được tự do. Nhưng, điều kiện tiên quyết là các người gặp trở ngại gì.”


      Aisha ngẩn ra, phải thay thần làm việc sao? Nhưng ra muốn thoát khỏi địa ngục, chỉ là thể?


      Imhotep thản nhiên : “, ngươi thể thắng bọn ta.” nhìn sang Aisha: “Aisha, pháp lực của bị cự thần Anubis hút mất, nhưng em có thể vẫn còn…” đến đây nhìn về phía tượng đá, nơi đó lực lượng hắc ám cực kỳ dày đặc.


      Năng lượng của Aisha đến từ xà thần, là năng lượng ánh sáng. Mà pháp lực của Imhotep lại đến từ tử thần, hai loại sức mạnh đối nghịch với nhau. dương xung khắc, có lẽ có thể đánh vỡ cục diện, để Imhotep lần nữa có lại pháp lực.


      Đáng tiếc là có pháp lực, đành phải làm những gì có thể thôi.


      Aisha cố gắng tập trung năng lượng trong cơ thể, vốn biết cách phóng thích năng lượng, nhưng năng lượng hắc ám bên trong tượng đá kia lại mãnh liệt đánh về phía . Năng lượng trong cơ thể cũng vì thế mà tự động kích hoạt bảo vệ .


      Hai loại năng lượng va chạm nhau, Aisha thậm chí có thể cảm nhận được bốn phía xung quanh chớp động các dòng điện quang xanh đỏ chói mắt.


      “Aisha, cố kiên trì lát, a……” Thanh của Imhotep vang lên bên tai , Aisha ngẩng đầu nhìn ra phía bên ngoài, thấy Imhotep giơ cao hai tảng đá lên, trong đó là tảng đá giam cầm linh hồn của Musar.


      Hai tay hai tượng đá, hai tượng đá lập tức đập vào nhau.


      Lại vung tay lần nữa, toàn bộ mảnh vỡ bay về phía Musar. Trong nháy mắt giống như phân thân, xoay người tiến lên. Sau đó cười : “Aisha, tôi em nhất.” xong xoay người rời , tựa như chưa có chuyện gì xảy ra, hoặc là quan tâm.


      Aisha sợ run được Imhotep kéo ôm vào trong lồng ngực: “Mọi chuyện qua, em an toàn rồi.”


      Năng lượng của gần như tiêu thất, nằm trong lồng ngực Imhotep thở dốc : “Imhotep, chúng ta vẫn chưa an toàn.” nhớ còn có ông Vua Bò Cạp cần được giải quyết, là mục tiêu cần bị loại bỏ.


      suy nghĩ tới Vua Bò Cạp, đột nhiên cánh cửa mở ra, Vua Bò Cạp xuất . ta dường như còn chưa tỉnh ngủ, nhìn xung quanh tìm kiếm con mồi.


      Imhotep giống như trong phim quỳ lạy Vua Bò Cạp, bởi cần phải làm như vậy, đến là để giết ông ta, điểm này chỉ cần Vua Bò Cạp tỉnh táo lại biết.


      Sau lúc ông ta bắt đầu tỉnh táo, đầu người của ông ta di chuyển : “Xâm nhập vào tử thần điện, các ngươi đều phải chết.”


      Vua Bò Cạp tỉnh giấc cũng có nghĩa là quân đội tử thần tỉnh giấc, tại Ardeth Bay có ở đây, đoán chừng là đối phó quân đội kia.


      Imhotep cầm ngọn giáo : “Vua Bò Cạp, ngươi hãy trở về địa ngục .”


      O’Connell cũng hỗ trợ, cố gắng phân tán lực chú ý của Vua Bò Cạp, ngừng la to: “Đến, con bọ chết tiệt nhà ngươi.” dùng cây đuốc ngừng công kích Vua Bò Cạp.


      Vua Bò Cạp sợ lửa, nên ngừng chạy vòng quanh. Ông ta chạy đồng nhất, lúc nóc nhà, lúc tường, bỗng nhiên nâng lên đuôi nộc độc công kích về phía người mặt đất.


      O’Connell với Evelyn: “Em ra ngoài.”


      Imhotep cũng : “Aisha, em mau ra ngoài.”


      Evelyn lúc này còn châm chọc: “Rick, thể chuyện chút sao?”


      O’Connell vừa đánh vừa : “Evelyn, em có thể ra ngoài ?”


      Evelyn tự giác được cả người run lên: “Thôi dùng giọng điệu trước đó là tốt nhất.”


      Hai trước sau rời khỏi khu vực Vua Bò Cạp săn mồi, nhưng cũng quá xa, chỉ là đứng ngay cửa ra vào.


      Aisha bỗng nghĩ đến tình tiết trong phim, biết có thể tiến vào cứu Imhotep hay ? Trước kia có lẽ xác định, nhưng tại khẳng định mình có thể, vì dù sao có bị đánh trúng cũng bị thương hoặc vì vậy mà chết.


      Mà Imhotep lúc này có pháp lực khẳng định chỉ có chết, nghĩ phải chia lìa, hoặc là sống thiếu .


      Hai đứng bên ngoài nóng lòng nhìn hai người đàn ông ở bên trong, khó mà đánh được Vua Bò Cạp, nếu bị ngọn giáo Osiris đánh trúng căn bản gây tổn thương cho ông ta.


      Vua Bò Cạp cũng biết điều này, ông ta trốn công kích của Imhotep, đồng thời cũng chút do dự đánh trực diện với Imhotep.


      Aisha có chút đau lòng, dù sao ngàn năm trước hay là ngàn năm sau cũng chưa từng nhìn thấy chật vật như vậy.


      được, thể chỉ đứng nhìn. biết từ lúc nào Jonathan đứng ở phía sau : “Thế nào, oa, đó là cái gì?”


      Aisha đột nhiên nghĩ đến ‘Jonathan đem theo ba lô’, : “Có mang súng ?”


      Jonathan nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mà phát hoảng, nhanh chóng lấy súng lục từ ba lô ra. Aisha trực tiếp ném xuống : “Uy lực mạnh chút.”
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :