1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 43: Địa Chủ



      Người mất kiên nhẫn trước hết là Jonathan, tương thân tương ái làm có chút đơn, nhìn bên người O’Connell cùng Evelyn, bọn họ tay trong tay làm bộ dáng thân mật.


      “Xin hỏi, có thể cho chúng tôi biết chuyện gì diễn ra. Hoặc là, chúng ta vì sao đứng ở chỗ này mà tiêu diệt quái vật a?”


      O’Connell có thế mới nhớ, bọn họ đến là muốn diệt trừ Imhotep, mà lúc này lại trở thành đứng ở đây xem?


      Evelyn : “Ưm, Aisha có thể đến đây?” Là đến đứng bên, cuối cùng là về phe ai?


      Aisha ở trong lòng Imhotep, : “Tôi nghĩ có quyển sách này các người thể làm tổn hại ấy, mà tôi cũng đưa nó cho các người, cho nên….”


      “Cho nên?” O’Connell hỏi.


      Aisha đáng cười : “Cho nên coi như trước giờ chưa xảy ra chuyện, chúng ta mỗi người làm chuyện của mình được ?”


      O’Connell : “Ok vậy mỗi người việc.” Sau cầm lên cây kiếm: “Điều này có thể sao?”


      Imhotep nghe liền đem Aisha bảo hộ phía sau mình, : “Ta chờ ba ngàn năm, có khả năng để các ngươi chia rẽ chúng ta. Nếu các ngươi dám đối Aisha rat ay, ta liền đem các ngươi cùng xuống địa ngục với Anck-Su-Namun.” mở miệng , hơn nữa là la lớn.


      Aisha vội đem tay che miệng : “Chờ chút, chúng ta có gì cũng từ từ , bằng….”


      Bốn phía đột nhiên xảy ra động đất, Imhotep : “Có người chạm vào cơ quan, nơi này lập tức đống lại.”


      Aisha : “Cho nên chúng ta có thể chạy !” kéo Imhotep hướng bên ngoài chạy, mà O’Connell cũng kéo Evelyn và Jonathan như trong phim điên cuồng chạy ra bên ngoài.


      Thời điểm sắp thoát ra bên ngoài đột nhiênBeni ở phía sau gào to: “O’Connell…….”


      Người khác biết nhưng Aisha lại biết, chính là người kích hoạt cơ quan đem chính mình vây ở bên trong.


      O’Connell nhanh chóng kéo , nhưng cánh cửa thông ra bên ngoài lại cho bọn họ thời gian.


      Ngay tại lúc O’Connell muốn rút tay về, cửa liền bất động, kỳ quái quay đầu nhìn, gặp Imhotep ở bên dùng hai tay chặn cửa đóng lại.


      vội vã vươn tay kéo Beni, kéo Beni từ bên trong ra, Aisha nghĩ đến Imhotep cứu người. thực tế phải gặp người liền giết, luận là ở phương diện nào vẫn là người tốt?


      Bọn họ ra sa mạc, Hamanuptra hoàn toàn bị chìm xuống lòng đất.


      Aisha nhàng thở ra, ôm lấy Imhotep cười : “ tình cuối cùng kết thúc…..Tê……” Trong cùng lúc, vì mặt trời lên cũng biến thành rắn.


      Imhotep ngẫn ra : “Đây là chuyện gì?”


      Aisha: “Tê….”


      Jonathan đứng bên thở hổn hển giải thích: “ ấy chính là như thế, tựa như ban ngày liền biến thành rắn, đến buổi tối lại thành người.”


      ta sai, nhưng quái vật ngươi tại sao lại ở đây?” biết từ khi nào Ardeth Bay đến đây, nhảy xuống lạc đà cầm đao đối Imhotep lớn tiếng .


      Imhotep đối với từ quái vật này có chút tức giận, chỉ quan tâm vấn đề của Aisha, nâng lên : “Aisha, phải làm sao bây giờ?”


      Aisha rơi lệ nghiêng đầu: “Tê…..” làm sao mà biết.


      Ardeth Bay lúc này dùng dao chém đến, Aisha quay đầu tiếng, dĩ nhiên là: “ cần giết, ấy là chồng tôi.”


      Ardeth Bay hiểu lầm, kinh hoảng : “Tại sao lại giúp , chả lẽ tự nguyện trở thành sủng vật của ?”


      Này có chút làm Evelyn đỏ mặt, vội giải thích : “ phải, Aisha ra là tình nhân của đại tư tế Imhotep.” biết từ tình nhân có dùng đúng hay .


      Imhotep rất phối hợp gật đầu: “Aisha là của ta.”


      “Ngươi chính là hùng xà kia?” Ardeth Bay có chút cứng ngắc thu đao về, tại sao mọi chuyện lại diễn biến như vậy?


      đúng, cho dù là như thế ngươi cũng nên trở về mộ , ngươi là quái vật.” Ardeth Bay vọt lên, bất quá trực tiếp dùng dao mà dùng tay.


      Imhotep cong khóe môi mỉm cười, chỉ động ngón tay liền đống cát bay đến, hô tiếng toàn bộ người Ardeth Bay bị chôn trong cát, bị chôn sống.


      “Tê…..” Sức mạnh quá mức kém xa, bằng buông tha ?


      Ardeth Bay rất nhanh từ trong cát chui ra, còn tưởng tiếp tục, ai ngờ Imhotep đem theo Aisha hóa cát bay .


      Trong thành phố tại mọi người dân ở đây vẫn chưa khôi phục như trước, bọn hỏ vẫn cứ hoảng loạn kêu tên Imhotep.


      Imhotep từ trong cát thân, đứng ở nơi cao nhất, : “Trở về nhà các ngươi mà sống cuộc sống bình thường , nhưng nhớ kỹ ta chính là chủ nhân vĩnh viễn của các ngươi.”


      câu, nguyền rủa người họ cải biến, sắc mặt người dân liền khôi phục bình thường, bất quá vẫn quỳ gối, xưng Imhotep chủ nhân.


      Imhotep vừa lòng gật đầu, tỏ vẻ muốn kiếm nơi tốt để ở, phú thương nơi này lập tức nhượng ra ngàn thước trang viên của mình cho , bọn họ nhà liền nhanh chóng rời , Imhotep cứ thế mang theo con rắn cùng quả trứng rắn vào ở.


      lựa chọn chiếc giường xa hoa nhất, đem rắn đặt ở giường, cần quần áo để tắm rửa, tôi tớ bị khống chế liền chuẩn bị tốt hết thẩy.


      Chờ làm tốt mọi việc nửa người xích lõa trở lại phòng nhìn cái đầu đung đưa liền buồn bực, như thế làm sao cùng thân thiết?


      Bất quá khẽ hôn lên rắn hổ mang, ôm ngồi giường, muốn cùng chuyện, cho dù thể đáp lại .


      Mà lúc này O’Connell bọn họ từ trong sa mạc trở về liền thấy thành phố hết thảy đều khôi phục lại bình thường, bọn họ thậm chí còn hỏi được nơi Imhotep ở, nơi này cũng khó tìm, nhưng khi bọn họ đến thấy Imhotep ngồi cái ghế tựa đặc biệt thoải mái, cổ quấn con rắn hổ mang, trong long ôm quả trứng rắn cùng quyển sách.


      Điểm chết người lại là hai xác ướp tăng lữ phía sau, còn là ở trong căn phòng Ai Cập lỗi thời.


      O’Connell hận Imhotep, cho dù có rất nhiều người bởi vì mà chết nhưng cũng chỉ muốn sống lại người mình mà thôi.


      tại O’Connell lại thập phần hận Imhotep, vì cái dạng thời của bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy cũng đều muốn giết chết, ai bảo như thế khoe khoang giàu có?


      “Này hai cây quạt ít nhất trị giá năm trăm bảng hoặc mấy vạn? Còn có cái ghế dựa kia…. như thế sợ bị sét đánh sao, bất quá tôi chờ được……” O’Connell giơ súng lên.


      Imhotep cao nhìn xuống bọn họ, vì sao O’Connell lại như thế, vì ghế dựa của Imhotep vừa cao vừa hoa lệ nằm mấy bậc thang phía bọn họ.


      “Các người muốn tiền sao? Ta nơi này có rất nhiều….” xong tại bên người vung tay, đống trang sức vàng bạc rơi xuống thềm dưới dưới chân bọn họ, dưới ánh mặt trời liền lấp lánh chói òa mắt.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 44: Tiền Chính Là Tất Cả



      O’Connell tay ôm Evelyn xinh đẹp, bên thể khí thế dũng của mình, ưỡn ngực ngẩng đầu : “Ngươi cho là có tiền có thể mua chuộc chúng ta sao Imhotep, chỉ cần còn kẻ bất tử ngươi AI Cập ngày được yên.”


      Imhotep nhíu nhíu mày, con rắn của có vẻ cùng bọn họ khá tốt, chờ nhiều năm muốn vì lam bọn họ bị thương mà đắc tội .


      Ardeth Bay cũng bước lên : “ rất đúng.”


      Beni cũng lên : “O’Connell quả sai, nhưng là…..” cầm lấy thỏi vàng đứng ở phía sau Imhotep : “Tôi càng thích thứ này.”


      O’Connell vẫn muốn tiếp, chợt Jonathan : “ ra chỉ cần về sau tổn hại người khác, chúng tôi có thể mở mắt nhắm mắt, đúng O’Connell?” Vừa vừa cúi đầu nhặt cái vòng cổ vàng đáng giá.


      O’Connell cúi đầu : “Uy, Jonathan đứng lên.”


      Jonathan đứng lên, nhưng là lại kéo O’Connell đến bên : “O’Connell tôi biết rất muốn vì những người chết trả thù cho họ, nhưng cũng phải chúng ta kéo bọn họ đến, hơn nữa chúng ta cũng quen biết bọn họ. Lại , là thích em tôi ?”


      O’Connell mở miệng, sờ sờ chóp mũi.


      Jonathan lại : “ có nhà sao? Có xe sao? Có tiền gửi ngân hàng sao?”


      O’Connell nghĩ rồi lắc đầu, là hai bàn tay trắng cái gì cũng có.


      Jonathan : “Tôi nhất định để em cưới .”


      O’Connell cầm lấy súng nhắm đầu , Jonathan lập tức : “Ít nhất nếu có tiền, em tôi nhất định là gả cho , thế nào? Là vì tính mạng của những người Mĩ hay là em tôi?”


      O’Connell cũng ngốc, ho cười tiếng : “Đúng, Jonathan rất đúng, chỉ cần cam đoan, chúng tôi thành toàn…..các người.” nhướng mày hướng Imhotep cùng Aisha .


      Khóe miệng Aisha cong lên, nhóm người này đúng là thông minh.


      Ardeth Bay tức giận đến hai lỗ mũi đều nhìn ra hơi nước, : “Các người….”


      O’Connell bị Jonathan truyền nhiễm, kéo Ardeth Bay đến bên giọng : “ nghĩ chúng ta như thế cùng ta đánh thế nào?”


      Ardeth Bay : “Cho dù chết cũng phải giết ta.”


      O’Connell chỉ con rắn nhìn bọn họ chuyện kia : “ chẳng lẽ nhẫn tâm nhìn Aisha mất người mà ấy chờ suốt ba ngàn năm sao?” Chỉ có người mù mới nhìn ra, Ardeth Bay thích Aisha.


      Quả nhiên Ardeth do dự, O’Connell lại : “Chúng ta cầm tiền , nhưng có nghĩa chúng ta để muốn làm gì làm, chỉ cần từ xa bí mật giám sát Imhotep, nếu làm chuyện hại người trừ bỏ cũng muộn.”


      Ardeth Bay trầm mặc, đúng là từ khi Imhotep rời khỏi hầm mộ cũng nguy hiểm như trước, ánh mắt ôn nhu, nhất là thời điểm nhìn Aisha.


      “Nếu ngươi nguyện ý buông tha, như thế cái này tặng ngươi.” Imhotep xong vung tay lên, xác ướp tăng lữ đem phiến đá ra.


      Nhìn phiến đá Ardeth Bay chấn động, quỳ gối : “Tổ tiên dạy luôn phải trấn thủ Hamunaptra, lễ vật này tôi nhận.” nhận lấy phiến đá : “Bất quá tộc của tôi vẫn giám sát , chỉ cần làm nên tình uy hiếp Ai Cập, toàn tộc tôi chính là tử địch của .”


      Từ những hình xăm mặt Imhotep cũng phần nào đoán được thân phận Ardeth bay, vì thế cười cười sờ đầu Aisha : “Chỉ cần có người đến quấy rầy cuộc sống hạnh phúc của chúng ta, như vậy ta chủ động thương tổn bất luận kẻ nào.” từ xưa đến nay đều hi vọng, chính là có cuộc sống yên bình cùng người mình .


      Ardeth Bay cũng buông tha, tại người duy nhất kiên trì là Evelyn, Evelyn cười : “Chỉ cần đem chuyện trước kia của Pharaoh và với tôi, như vậy…..A….”


      “Evelyn tôi nghĩ càng thích nghe chuyện của tôi.” O’Connell ôm Evelyn theo kiểu công chúa, sau đó vẫy tay Imhotep : “Hi vọng hai người được hạnh phúc, đồ vật gì cứ gửi đến khách sạn , hẳn là biết địa chỉ.” xong ôm Evelyn cùng Jonathan rời .


      Ardeth Bay liếc mắt nhìn Aisha cái, Aisha hướng gật đầu, sau đó lui về bên dưới bàn tay to của Imhotep, như tìm được đường về nhà.


      ba ngàn năm trước Pharaoh phán là tối dơ bẩn nữ tư tế nay vì sao lại biến thành con rắn, nhưng từ đó có thể thấy thâm tình, chờ đợi người mình những ba ngàn năm [đây là hiểu lầm], còn có thứ gì có thể đem hai người tách ra đây?


      Chờ bọn họ rời , Imhotep lệnh các xác ướp tăng lữ chuyển vàng, chia vàng làm bốn phần cho bốn xác ướp đem , tiếp chạm cằm Aisha : “Ta chờ đến chiều tối.”


      Thân rắn của Aisha hồng lên, nhìn trứng của mình, qua đêm nay nó nở, đến lúc đó nhà đoàn tụ.


      Nhưng là Imhotep nhà có phải hay phá gia nha? Vì sao từng người phục vụ đều cho vàng? Cái này là đồ cổ, nếu mà đem bán ra mười món đồ bằng vàng cũng đủ để họ hưởng thụ cả đời.


      Cho nên tính toán sau khi biến thành người phải giải thích thế giới này phải dùng vàng mà là dùng tiền giấy tính theo con số, mà vàng tại giá lại lên trời, mỗi món vàng cũng giá trị đến phần ngàn phần trăm, huống chi nếu là đồ cổ càng đáng giá.


      người phụ nữ, hẳn cũng phải biết đến quản gia, khi Imhotep cầm vàng thưởng cho Beni khi chuẩn bị bộ quần áo phi thường hoa lệ cho , Aisha liền dùng đuôi cầm lấy khối vàng đưa . Imhotep thân là đại tư tế tiền này nọ chưa bao giờ để ý, cho nên trong mắt khối hay mười khối vàng đều như nhau, nếu vợ mình cho cũng cần thiết phải cho: “Cầm , nếu ngươi tiếp tục làm việc cho ta, được càng nhiều.”


      Beni quyết đoán, xoay người : “Vâng, chủ nhân của tôi.”


      Imhotep cười : “ trời gần tối, ta cần ít rượu ngon, đồ ăn ngon, còn có mĩ diệu nhạc.”


      Beni vâng tiếng, lên trấn mua ở cửa hàng rượu nho ngon nhất, đồ ăn ngon, bàn cơm Tây, mĩ diệu nhạc, nhạc đàn dương cầm….


      Imhotep đối với tất cả trước mắt cũng quen thuộc, trước thường uống bằng chén rượu, giờ nhìn thấy ly uống rượu nho cũng thấy lạ. Ho tiếng ăn chút đồ ăn, cảm thấy hương vị kỳ quái, thịt bò còn chưa có hoàn toàn chín! Lại nghe khúc nhạc, có chút hoài nghi Aisha khi biến thành người nổi hứng đánh người.


      Nhưng Aisha của sau khi người hầu lui ra ngoài bao lâu liền biến thành người, thân thiếu nữ mảnh vải, làn da dưới ánh đèn lấp lánh ánh sáng, mặt trắng hồng, như từ dị quốc đến, quyến rũ lòng người.
      thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 45: Phải Kim Cương



      Imhotep lắc lắc đầu, tại phải thời điểm nghĩ đến những việc này, nhất định phải đem chuyện đứa bé giải quyết trước.


      Nhìn giữa giường đứa bé vẫn chỉ là quả trứng, vô cùng đau lòng. Đều là mình vô năng mà gây cho hai mẹ con gặp biết bao chuyện, cũng vì mình lòng muốn sống lại Anck-Su-Namun mà xem Aisha bên người, ngẫm lại Aisha luôn có chuyện muốn , đều vì quá bận rộn mà bỏ qua.


      đến trước mặt Aisha, nhìn hoảng loạn mặc quần áo, hỗ trợ đưa qua cái thắt lưng cho , : “Aisha, chúng ta làm thế nào để con đem con chúng ta trở về.”


      Mặt Aisha liền biến hồng, vì làn da còn tiểu mạch sắc như trước nên liền nhìn mồn , tâm Imhotep mãnh liệt nhảy lên, ba ngàn năm chờ đợi phải vì việc này sao? Ôm , hôn sâu.


      cái hôn như thế liền lâu mới kết thúc, chờ hai người tách nhau ra, Aisha cúi đầu hơi cong môi : “Là như vầy, trứng cần huyết máu chúng ta hòa hợp lại sinh trưởng.” Imhotep nghe thấy như thế rất cao hứng, cái này đơn giản a! định cắn ngón tay, nhưng Aisha kéo lại : “Chờ chút, cái này cần cắn ngón tay….”


      phải muốn máu sao?” Imhotep vì sao lại ngăn .


      Aisha mặt càng đỏ hơn, dùng giọng mũi : “Địa tinh của , cùng máu xử nữ thân thể này, như vậy…..mới được.”


      như thế vừa đủ hiểu, Imhotep vốn nghĩ giải quyết việc đứa xong hai người thân mật ngọt ngào, nay lại quay ngược, hai chuyện đều có thể cùng giải quyết.


      bắt đầu thoát quần áo Aisha vừa mặc, cũng thuận tiện ở phía dưới cởi ra.


      Cái này Aisha xem qua, cho nên chỉ có tim đập nhanh hơn cũng thẹn đến muốn chạy trốn.


      Nhưng Imhotep đối với thân thể Aisha lúc này có chút xa lạ, cho dù như thế phản ứng Aisha vẫn như trước, mỉm cười : “Aisha, tuy dáng người , nhưng vẫn như cũ xinh đẹp.”


      Aisha rối rắm, bởi Imhotep nhìn phải mặt mà là bộ ngực , có chút thẹn quá liền đem tay lên chắn, Imhotep lại hôn, hàm hồ : “Aisha, chúng ta bắt đầu được ?”


      Chuyện này đối Imhotep là thần thánh, vô luận là ba ngàn năm trước hoặc ba ngàn năm sau tâm tình cũng như thế. Chỉ là, tại có Pharaoh cùng ánh mắt người khác nhìn ngó, Imhotep chút bận tâm cũng có.


      Aisha bị động tác của làm thân thể phản ứng xuất ra tầng bạc hãn, hạnh phúc chỉ còn chờ chính nơi tự mật bị mở ra.


      Hai người đều ăn ý, người động thắt lưng, người có chút ôn nhu tiến công…..


      Vốn hết thẩy đều rất tốt đẹp, Aisha cảm giác được có chút đau, cắn răng đợi động tác tiếp theo của Imhotep.


      động, nhưng hoàn toàn có tiến triển.


      Aisha mở hai mắt, chỉ cảm thấy mồ hôi Imhotep vài giọt rơi mặt , vươn tay nhàng thay lau an ủi : “Aisha, nơi đó……có chút chặt, nhẫn nại chút nữa được ?”


      Aisha cảm thấy chính mình gặp được người đàn ông này may mắn, có thể nóng nảy còn nhẫn sợ mình đau. khẽ gật đầu : “Imhotep cần chịu đựng, em có thể.”


      Imhotep ừ tiếng, vừa rồi xác thực có chút nhẫn nại, chủ yếu là vì thân thể này của Aisha bất đồng trước kia. thoạt nhìn còn quá , nhìn dễ vỡ nên dám dùng lực, nhưng cứ như thế cũng phải biện pháp, cho dù nhìn bé cũng phải tiến tới, nếu sau này làm thế nào sinh hoạt?


      quyết định, nhắm mắt dùng chút lực.


      Kết quả sau khi dùng chút lực, có hơi kinh ngạc, xem ra cơ thể này , có lẽ còn chưa đến độ tuổi làm chuyện này? Nhưng mà bộ ngực nhìn rất đầy đặn, bé sau khi ngực nở nang liền xem như trở thành phụ nữ ?


      Như thế có phải hay quá mất mặt?


      Imhotep cảm thấy thể trước mặt người phụ nữ của mình mất hết mặt mũi, mạnh mẽ động thân….


      “A!” Có người buồn đau kêu tiếng ngã vào giường.


      Aisha mơ mơ màng màng chờ đợi, đột nhiên nghe Imhotep kêu đau, ngồi dậy phát thân thể nửa ngồi nhìn , mồ hôi chảy xuống nệm.


      bị nhìn đến ngẩn người, : “ sao chứ?” Hơi cúi đầu, liền nhìn thấy thứ sưng đỏ, quẫn : “Này…..Này….Này…..”


      Imhotep tương đối ủ rũ : “Aisha đại khái ta chưa hoàn toàn khôi phục là người đàn ông, nhưng ta nhất định trong thời gian ngắn nhất nghĩ ra biện pháp, nàng nên gấp gáp.” Ngoài miệng thế, vẫn là đau đến dậy nổi thắt lưng.


      Aisha có ngốc cũng hiểu được, vừa mới [hà cua] ràng lớn như vậy, làm sao có thể có khôi phục? Trừ phi……


      cẩn thận hỏi: “Vừa rồi cảm thấy…..thế nào?”


      Lúc này Imhotep cuối cùng cũng bớt đau, dùng drap giường che khuất hạ thân : “Có thể là thân thể này còn có chuẩn bị tốt, cũng chắc chắn, nhưng ta có thể chờ, ba ngàn năm có thể đợi, vài năm cũng là gì.”


      Aisha nghe được câu trả lời này cả người cứng đờ, xấu hổ nâng tay chỉ mình : “Thân thể này là……kim cương bất hoại thân, cho nên có lẽ tầng màng cũng là như thế.”


      Lông mày Imhotep khẽ nhăn, : “Chuyện này nàng nên .”


      Aisha đem tình rắn hổ mang thế nào cứu mình sang thân thể này ra, sau đó bi thương : “ việc là như vậy, cho nên chúng ta giờ làm thế nào bây giờ?” Cảm giác được đau cùng thoải mái, nhưng tầng màng phá được, cho dù Imhotep là thiết cũng vào được bên trong, gì đến máu xử nữ cái gì tinh?


      Vốn nghĩ Imhotep tức giận, nghĩ lại ôm lấy khẽ hôn : “Tuy rằng chuyện khó giải quyết, nhưng nếu nữ thần Watoda muốn bảo hộ nàng chúng ta có thể cầu người đến giúp đỡ, đêm nay, chúng ta có thể chút chuyện, tỷ như nàng cùng những người kia làm thế nào gặp nhau, thế nào cứu ta ra?”


      Aisha đột nhiên có chút thương cảm : “Vì sao thế nào báo thù, sau lại thế nào bị trùng cắn? Imhotep, tại em rất thỏa mãn.”


      Hai người nằm ôm nhau, đêm này dường như có vô số chuyện để . Aisha xong liền ngủ, mà Imhotep cắn chặt răng, nhất định nghĩ biện pháp giải kim cương bất hoại thân, bằng về sau muốn làm sao bây giờ?


      lại biết, Aisha tại mơ thấy rắn hổ mang.


      “Chúc mừng, các ngươi rốt cuộc đoàn tụ.” Tê tê….


      Aisha bổ nhào vào nó bóp cổ quát: “Ngươi đùa giỡn cái gì, cái kia phải làm bằng kim cương, ngươi bảo thế nào phá ta….ta cái kia?”


      Imhotep nghe mê, nghĩ: “Cái gì phải bằng kim cương?”
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 46: Có Biện Pháp



      Mắt thấy rắn hổ mang bị mình lung lây như cây quạt, vì hạnh phục về sau Aisha đành buông tay.


      Rắn hổ mang lạnh nhạt : “Lúc trước vì bảo vệ ngươi ta mới lựa chọn thân thể này, nếu như các ngươi hoan ái cơ thể này chỗ hổng, ngươi đồng ý ?”


      Chỗ hổng…..


      Aisha thiếu chút nữa vung quyền đánh người : “ có chỗ hổng này ta có thể hạnh phúc sao?”


      Rắn hổ mang bất đắc dĩ : “Nhân loại đúng là nhân loại.”


      Aisha : “Đúng vậy nhân loại cũng phải thần, có thể lãnh huyết nhìn ta bị thiêu chết.” Tuy rằng đau, nhưng là đau lòng a.


      Rắn hổ mang : “Imhotep vì sống loại lấy sinh mạng của nhiều người, cái này cũng xem như là trừng phạt .”


      Aisha lại lần nữa nắm chặt cổ nó: “Còn chưa phạt đủ sao, thiếu chút nữa là tàn phế.”


      Rắn hổ mang : “Ta xuất đại biểu đủ, có thể tiếp tục cuộc sống bình yên. Chỉ là, phá thân kim cương của ngươi có chút khó.”


      Aisha nghe được là có biện pháp liền buông cổ nó ra : “Biện pháp gì?”


      Rắn hổ mang : “Có hai biện pháp, là đem đặc thù nam tính của thân thể biến thành kim cương bất hoại, đến lúc đó dùng chút lực là có thể phá thân thể ngươi, làm sao đều được.”


      Aisha gật đầu, mặt đỏ ửng nghĩ: Cái này sai, cái kia của năng lực mạnh.


      Bất quá rắn hổ mang lập tức ra khuyết điểm: “Nhưng mà, vì nguyên nhân này khả năng nghị lực kéo dài, hơn nữa thể lực cũng phải thường, làm tám ngày mười ngày thành vấn đề…..”


      “Biện pháp này trực tiếp bị bác bỏ, kế tiếp.” Tám ngày mười ngày, ai chịu nổi a?


      Rắn hổ mang tiếp: “Cách thứ hai là đem nọc độc bỏ vào trong vật nam tính của , trong khoảng thời gian ngắn có kim cương bất hoại thân, lợi dụng lúc đó là có thể phá kim cương bất hoại thân của ngươi.”


      Aisha nghĩ như thế đơn giản, bằng phương pháp thứ nhất.


      “Vậy khuyết điểm đâu?”


      Rắn hổ mang : “Khuyết điểm là, cái này dù sao cũng là độc, nó dược hiệu rất mạnh, lần đầu tiên kéo dài tí, nhưng sau đó có khả năng vài ngày hoặc mười ngày thể lại mạnh mẽ.”


      Aisha run khóe miệng, ý tứ là đem tinh lực toàn bộ hao hết, sau đó muốn nghỉ ngơi mười ngày?


      chỉ có mười ngày?”


      “Đúng vậy, dài nhất mười ngày, hẳn là đến mức hai mươi ngày.”


      Aisha so sánh nếu Imhotep luôn có kim cương bất hoại thân cùng lúc có kim cương bất hoại thân lúc đầu mạnh mẽ chiến đấu chút, suy nghĩ cuối cùng ích kỷ lựa chọn cách thứ hai. cảm thấy, nếu là Imhotep chắc chắn chọn cái thứ nhất.


      “Ta chọn độc dược.” vươn tay.


      Rắn hổ mang mở miệng, cái răng liền rơi xuống tay , : “Trở về , đợi ngươi.”


      Aisha vẫn là lễ phép mở miệng tiếng cám ơn, sau đó bỗng nhiên tỉnh lại, nhìn thấy Imhotep ngủ bên cạnh, quấy rầy tiếp tục ngủ.


      Cứ như vậy, buổi tối Imhotep an bày tỉ mỉ trôi qua. Ngày hôm sau, tâm tình vẫn như trước rất tốt, hơn nữa bắt đầu quen thuộc với cuộc sống nơi này.


      Aisha ban ngày vẫn duy trì hình rắn, có việc làm buồn bực, chính là Imhotep vẫn duy trì thói quen ở Ai Cập cổ chịu mặc áo, phía dưới cũng chỉ dùng váy vải bố ngay cả quần lót cũng chịu mặc.


      Tuy rằng tôi tớ chuẩn bị quần lót, nhưng cầm trong tay : “Cái này vừa vừa chật làm thế nào mà mặc được?” xong đem nó ném sang bên.


      Aisha vẫn là đem nó nhặt trở về, dùng đầu thúc mặc.


      Imhotep nhíu mày, nhưng vẫn chen chân mặc vào, kết quả đem phần phía trước hướng phía : “Nàng xem, cái này .”


      Aisha nhìn thấy mà trận đỏ mặt, nơi đó quả là làm người ta được lời nào, cảm thấy là nên mua size lớn nhất, dù sao Imhotep so với những người đàn ông khác vượt qua chút, nhất là Beni.


      Cuối cùng Imhotep đem quần lót cởi ra, nâng trứng trong tay hôn cái, sau đó cười : “Nàng xem con là hay trai?”


      Aisha: “Tê…..” Em sao biết được, như thế nhưng vẫn suy nghĩ biết sinh ra là rắn hay người.


      lúc ngẩn người Beni chạy đến, lễ phép : “Chủ nhân, ba người kia rời .” ba người chính là nhóm người O’Connell, nghĩ nhanh như thế.


      Bất quá kịch tình cũng qua, bọn họ cũng phải tay . Imhotep làm bọn họ thất vọng, vàng cái gì đều thiếu.


      “Phải ? tại xung quanh nơi này đều là của ta, đầu tiên ta muốn tuyển mười người nữ nô, các nàng phụ trách chăm sóc vợ ta.”


      “Nữ nô? Là nữ bộc ?” Beni sợ run chút hỏi.


      Đúng a, ba ngàn năm trôi qua, tại xã hội cũng phải chế độ nô lệ, nhưng muốn thế nào giải thích cho hiểu?


      Mà Beni cũng nghe lời ra ngoài làm việc, phải chỉ là mười người phụ nữ sao?


      Imhotep vuốt cằm con rắn : “Có lẽ nàng cần thêm quần áo trang sức đẹp mắt? Những thứ kia giá đều rẻ, ta kêu người trở về Hamunaptra lấy ra những vật phẩm tốt nhất, biến nàng trở thành nữ chủ nhân xinh đẹp nhất.”


      Phụ nữ Ai Cập nghĩ vàng là đẹp nhất, người giàu có lại mang càng nhiều, nhưng trong mắt Aisha, những thứ kia chỉ có nhà giàu mới nổi mới dùng.


      Hơn nữa tăng lữ luôn theo bọn họ?


      biết là hai người tình chàng ý thiếp bên cạnh lại có mấy cái xác ướp thế nào đáng sợ, loại cảm giác khác thường?


      Imhotep lòng nghĩ làm sao để người trong nhà có cuộc sống tốt đẹp, để cho người ngoài chen vào, muốn bảo vệ người nhà tốt, vì nhất thời buông tay làm hối hận những ba ngàn năm nay.


      “Tê…..” Aisha đáng thương ban ngày chỉ có thể tạo ra tiết này, nhưng sau đêm nay mọi chuyện khác.


      Do đó, đành chờ đến buổi tối.


      Vì tìm cách để hai người cùng nhau, Imhotep vào ban ngày đọc hắc kinh cùng kim kinh, muốn dùng thực lực của mình phá tầng màng , nhưng lại phát có biện pháp tổn hại Aisha.


      Lúc Imhotep khó xử Aisha biến thành người, có hao tâm tốn sức mặc quần áo, mà mở miệng cười : “Imhotep em có biện pháp, chỉ là có chút khuyết điểm, muốn nghe ?”


      Imhotep đương nhiên muốn nghe, giục Aisha hỏi: “Biện pháp gì?”


      Aisha đem lời rắn hổ mang thuật lại, sau đó mở ra miệng mình chỉ vào cái răng trong đó : “Đây là nó cho em, em gắn nó vào trong răng mình.” Cái răng kia chỉ có bên ngoài có độc dịch, vì sợ làm mất nên mới nghĩ ra cái biện pháp này.
      thuyt thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 47: Cắn Hay Cắn?



      Imhotep do dự chút, dù sao người đàn ông hơn mười ngày thể dậy nổi thể tưởng tượng, nhưng vì cuộc sống sau này của vợ chồng , hiêng ngang lẫm liệt : “Được, nhưng là muốn làm thế nào?”


      Aisha đỏ mặt : “ đem cái kia làm phá chút, đem nọc độc bỏ vào trong.” xong muốn lấy cái răng ra, nhưng Imhotep lại nâng đầu lên hôn môi : “ bằng, nàng cắn ….” Câu này như sấm đánh ngang tai Aisha, run run khóe miệng: “Có thể cắn ?” Câu này chậm, vì cái kia đến thẳng bên miệng dài dài……


      Imhotep mỉm cười, cười đến nghiệt, cười đến ôn nhu, nghĩ mình như thế liền đắm chìm trong ôn nhu của , mọi kiện đều như gió thổi bay.


      Mở miệng ra, chậm rãi từ từ cắn cái…..


      Imhotep cảm thấy đau, hắng chính là cảm thấy lạnh như băng tiến nhập vào trong cơ thể, tiếp đến lại phấn khích, nơi đó liền trở nên thẳng, cứng rắn……. hơi run cái, sau đó đối với Aisha mỉm cười : “Aisha, rắn hổ mang có hay cho nàng biết có gì hại ?”


      Aisha đem mắt chuyển đến bên, đem cái răng kia nhổ ra ngoài : “Nó chỉ …… bị liệt dương vài ngày.”


      Imhotep dán vào lỗ tai : “Chẳng lẽ cho nàng, thứ này trước đó làm nàng cảm thấy khó chịu gì ?”


      Aisha bị động tác của làm lời muốn thể ra, rầm rì: “….. ……”


      Imhotep : “Ta cảm thấy, nó nhất định làm nàng vừa lòng.”


      Aisha yên lặng gật đầu, trong lòng nghĩ, cho dù là như thế nào, cũng làm em thống khoái, ái muội như vậy là giày vò.


      Imhotep biết thời điểm đến, cũng chừng chờ liền dùng lực….


      Chỉ nghe tiếng hét thảm, kế tiếp trời đêm liền khôi phục bình thường.


      tốt, ba mẹ vô lương tâm hoàn toàn quên mất việc huyết máu để trứng nở, về phần tinh cứ thế chờ ba buổi tối trôi qua……


      (@thoa: 3 buổi…..)


      Người mệt mỏi hai giọt lên trứng, hai người mệt mỏi nhìn trứng chằm chằm, kết quả là có gì biến hóa do bọn họ quá mệt mỏi liền ngủ mất.


      Đến lúc tỉnh lại mới phát , trứng có vẻ lớn lên gấp đôi, Imhotep nhìn hô: “Con của chúng ta sinh trưởng đúng Aisha.”


      “Ừ.” Aisha vô lực rên rỉ, biết mình như thế nào có thể kiên trì ba ngày ba đêm, chết tiệt rắn hổ mang. Nếu có kim cương bất hoại thân chắc chắn trụ nổi ba ngày, có chút lo lắng, thể lực từ đâu đến a?


      Imhotep sờ trứng : “Vỏ có vẻ trở nên mỏng hơn, mà cũng nhất định.”


      “Ừ!” Vậy là có cái gì phương pháp , toàn thân chút sức lực.


      Biện pháp của Imhotep rất đơn giản, có thể dùng câu của người phương đông để miêu tả, hắm kim ốc tàng kiều! Cố ý vì trứng dựng phòng tòa kim ốc, còn có cửa. Nó cũng , chừng người cao lớn, trứng nằm ở bên trong, được bảo vệ chắc chắn.


      Khi Aisha có thể xuống giường trứng lại lớn hơn, có chút kích động, dù sao cũng là con mình lớn lên.


      Imhotep vì có việc gì làm, liền cử hành các loại nghi thức cho đứa bé, dù sao cũng là đại tư tế, toàn bộ đem những thứ hiểu biết lấy ra dùng.


      Aisha cùng làm, mỗi ngày đều rất trễ mới ngủ.


      Hỏi: “Chả lẽ mệt sao? Ít nhất cũng hẳn cho con thời gian nghỉ ngơi chứ.”


      Imhotep với chuyện này tương đối thành , ôm lấy Aisha : “Aisha, lúc ta ôm nàng bao giờ nghĩ đến muốn nàng, nhưng mà…..” nhìn xuống dưới thân cuối cùng : “Cho nên bằng nhân cơ hội này vì con làm chút chuyện, đem nghi thức từ đến hai mươi đều làm hết, về sau cần lại tốn thới gian.”


      Aisha gì nằm trong lòng , lòng yên lặng thay con mình bi ai.


      Vì bọn họ biết khi nào trứng nở nên luôn khẩn trương, tại trứng to bằng đứa bé mới sinh, nhưng vẫn cứ thấy dấu hiệu nở trứng. Imhotep bắt đầu sốt ruột, nghe người ta chỉ cần đưa trứng ra trước ánh mặt trời có thể nhìn thấy tình huống bên trong.


      vì thế dùng nâng trứng trước giấy đồng phản ánh mặt trời nhìn lâu, Aisha nhịn được : “Em cũng muốn xem.” đẩy Imhotep ra, sau đó nương theo giấy đồng nhìn trứng bên trong.


      Khi ánh nắng chiếu vào, vùng xung quanh trở nên hơi trong suốt, mà nơi đứa bé nằm ra màu đen.


      nhìn lâu, rốt cục thấy được đầu đứa bé màu đen yên tĩnh nằm bên trong.


      Xem ra con khỏe mạnh, có cảm giác thỏa mãn.


      Đột nhiên, đầu liền thấy, thay thế là vật dài xuất bên trong. liền phát hoảng ném giấy đồng, uể oải : “Imhotep…..”


      Imhotep kéo qua vỗ lưng : “ cần đau lòng, cho dù con có hình dáng gì cũng là con chúng ta.”


      “Nhưng……” ít nhất có thể biến hình, còn con?


      Biết được về sau con phải người bình thường, đôi vợ chồng bắt đầu khẩn trương, vì muốn con bị người kì thị họ liền đuổi người làm việc rời , dù sao cũng có Beni nấu cơm, quét dọn, giặt quần áo, có người hầu như vậy bọn họ còn cần nhiều người giúp việc để làm gì?


      [Beni: Tôi đến cùng là chọc phải ai!!!]


      Imhotep đợi mười ngày khôi phục lại phong thái đàn ông, chuyện đầu tiên là trực tiếp đè Aisha, cho dù có kim cương bất hoại thân, cũng biết đau biết mệt. Hơn nữa nơi đó bị phá, hoàn toàn mất lực khống chế.


      Lúc hai người kịch tình thiêu đốt, Imhotep cắn vào ngực người nào đó, mà Aisha cảm giác thoải mái, nâng thắt lưng.


      Cạch….ạch……


      thanh vang lên giữa hai người, Aisha ngẩn ra, mà Imhotep ngẩng đầu Aisha chú ý thấy bên miệng chất lỏng màu trắng.


      Imhotep cũng ngẩn ra, dùng đầu lưỡi liếm láp chất lỏng bên khóe miệng : “Hình như là sữa….”


      “Trời…….” Làm sao có thể, mình có sinh ra đứa thế mà lại có sữa? Aisha cúi đầu nhìn, thấy ngực trái vừa bị Imhotep căn quả nhiên chảy ra chất lỏng màu trắng. Bên kia động tĩnh, chỉ có chút trướng đau…..


      “Đây là chuyện gì xảy ra?” Aisha kinh ngạc.


      Imhotep tựa đầu hướng bên phải , cười : “Chờ xong việc chúng ta tiếp.”


      Sauk hi bọn họ xong việc, nghe thấy tiếng khóc trong trẻo của trẻ con bên trong tòa kim ốc, nghe rất ủy khuất.


      Con sinh ra, vào lúc bọn họ còn làm việc, tình huống này là như thế nào?


      Đôi vợ chồng nhanh chóng mặc vào quần áo chạy sang bên cạnh kim ốc, Imhotep nhanh chóng ôm lấy bé mập mạp trắng trẻo.


      nhìn giống Aisha như đúc, thân thể lại nhìn giống Imhotep.


      Imhotep ở trán bé hôn cái, cười to : “Con của chúng ta rốt cục ra đời, rốt cục ra đời.” xong nâng bé lên cao, mặt nở ra nụ cười hạnh phúc.


      Aisha cảm thấy cao hứng quá sớm, ít nhất cũng phải tắm rửa con bé , nghe trẻ con khi mới sinh cần tắm nước ấm. Nhưng con bọn họ là ấp nở, thân thể hề bẩn, chỉ là dính chất lỏng lòng trắng trứng mà thôi.


      “Imhotep đặt con xuống, trước hết phải lau chút.” gọi Beni, bảo chuẩn bị nước . Vợ chồng hai người cũng nhờ người khác giúp, bọn họ tắm rửa sạch thân thể của bé, sau dùng khăn lông lau. Thời tiết cũng lạnh, bé cũng rất nghe lời, chỉ khóc vài lần rồi im.


      “Đợi ba ngàn năm, con chính là hạnh phúc của chúng ta.” Imhotep quá mức cảm động, ôm Aisha ôm con tay có chút run run.


      Aisha lại nghĩ đến chuyện mình đem theo trứng cứu chồng, khỏi rơi nước mắt. Đột nhiên ngực chợt lạnh, sợ run nhìn con thẳng tiến bộ ngực mình, hai cái tay cùng miệng bé tiến đến, ngậm vào, mạnh mẽ uống……


      “Đau đau…..Nhóc con khỏe.” Tuy là đau, nhưng con khỏe mạnh, Aisha vừa lòng cười tươi.


      Imhotep nhìn mẹ con : “Hai người cứ như có mị lực chinh phục đàn ông, cứ như vậy làm ta bất đắc dĩ.”


      Aisha đỏ mặt : “Em phải bị chinh phục sao?” Như thế nào mới tính là bị chinh phục?


      Imhotep hôn Aisha, lại hôn con .


      Bé rất bưu hãn, thấy có người quấy rầy hưởng thụ mỹ thực liền khó chịu, chỉ nghe lạch bạch tiếng, Imhotep ôm má cười khổ: “Bị đánh.”


      Aisha chế nhạo : “Ai bảo cướp đồ ăn của con, con tức giận mới là lạ.”


      Imhotep đứng đắn : “Rồi, vậy chờ con ngủ lại ăn.”


      Aisha mặt lại đỏ lên, vuốt má , Imhotep bắt lấy tay đem người kéo vào trong lòng .


      Cứ như thế, nhà ba người người ôm người ngồi ở giường.


      Để bé ăn xong rồi ngủ, Imhotep cũng có giành đồ ăn với con , mà ôm Aisha bắt đầu đặt tên, vì nghĩ là con , Aisha cũng biết tên mà con Ai Cập thường có nên giao nhiệm vụ này cho Imhotep.


      Imhotep cảm thấy điều này khó, suy nghĩ cả đêm mà vẫn nghĩ ra. Buổi sáng ngày thứ hai, khi bọn họ xem con , lại phát bé biến thành con rắn !


      Aisha run khóe môi: “Cục cưng như thế này làm sao uống sữa?”


      Imhotep mặt hầm hầm, : “Chẳng lẽ để con nhịn đói?”


      Hai vợ chồng ta nhìn ngươi, ngươi nhìn ta, rối rắm.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :