1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 11: Người đàn ông nghiệt
      Aisha cũng từng nghĩ đến việc tìm người trợ giúp giết chết Imhotep, vừa mau lẹ lại gọn gang.

      Nhưng là khi đối mặt với ánh mắt ôn nhu của Imhotep, lập tức đánh mất ý nghĩ này. Hơn nữa trong lòng còn tìm cớ cho mình, người ta dù gì cũng là nhân vật phản diện đại voss, làm sao lại có thể dễ dàng chết như vậy?

      Hôm nay Imhotep cũng cùng cầu nguyện, nhưng là hoàn toàn chuyên tâm, Imhotep : “Aisha làm ơn chuyên tâm vào, tại cách đêm trăng rầm còn xa.”

      Aisha vội vàng gật đầu: “Ừ…..” Hai tay lập tức làm thành hình chữ thập nhắm mắt, nhưng lại thấy tư thế này đúng, liền để tay xuống dưới.

      Imhotep đây là lần đầu đối diện cùng như thế, biểu đạt rất trực tiếp, cũng như thế thẳng thắn nhìn vào mắt .

      ra Aisha của chúng ta là ngẩn người, trong đầu còn suy nghĩ chuyện tối hôm qua. Chính là có nên hay về người muốn hại ?

      Thời gian trôi qua, phải về đại thần điện cùng nhóm tăng lữ cầu nguyện. Trước khi rời còn dặn phải chuyên tâm chút, nhưng trong lòng vẫn lo lắng phân tâm, đến lúc đó đối với cũng là loại nguy hiểm.

      cũng nghĩ tới chuyện cùng nàng chạy trốn, nhưng biết là nàng hay là sau lần đầu hôn nàng cảm giác liền như vậy, cũng có thể là do nàng nhiều lần cứu , cho nên chính là bị cảm động mà thôi.

      Aisha thấy rời cũng trở về phòng, dù sao rắn hổ mang cũng giúp nên cũng cần phải lo lắng.

      Nhưng là giường lại xuất người.

      xốc cái mền lên, quả nhiên là có người nằm đó, người đàn ông. Người này đẹp như bức tranh, dung mạo xinh đẹp cùng cơ bắp cuồn cuộn nửa người , cái váy bố giấu nửa người dưới nhưng vẫn để lộ ra hai chân thon dài.

      Có thể có chỗ nào đẹp, chỗ nào dụ hoặc. Aisha nhìn mà thiếu chút nữa chảy nước miếng, lau cằm khóe miệng có chút co rúm chậc chậc hai tiếng. phải nghĩ đến chuyện kêu lên sợ hãi mà là người đàn ông này tựa hồ có ác ý, ta nhìn nghiệt nở nụ cười. Nhìn , biết là nên khen hoa đào quá mức phong tình hay là môi mỏng quá mức mê người.

      Với thái độ của khẳng định biết mình, cho nên dám nhiều lợi sợ lộ ra dấu vết gì.

      Quả nhiên người đàn ông đó mở miệng chuyện, thanh có chút khàn khàn nhưng lại dễ nghe: “Bảo bối Aisha của ta, trong đầu em nghĩ cái gì? Vẫn còn tình cảm với kẻ thù giết cha, Daoud sao?”

      Aisha nghe trong lời tia địch ý, nhưng là vẫn dám đến gần đáp: “, ta quên Daoud.”

      đứng dậy, tiến đến bên người Aisha đem ngồi xuống, để ngồi lên đùi tay ôm lấy thắt lưng .

      bàn tay khác vòng quanh hai chân , cười : “Như vậy em thân của ta, em muốn cùng ta sinh người thừa kế đoạt lấy lãnh thổ Ai Cập sao?”

      Aisha nghe gọi mình là em nghĩ chắc hẳn người này là trai, nhưng là khi nghe muốn cùng mình ở cùng nhau …Chẳng lẽ là loạn luân?

      có chút giữa bọn họ có quan hệ gì, vì thế mím môi cười khổ : “Giữa chúng ta có khả năng.”

      Người đàn ông kia cũng để ý mà đùa nghịch trang sức trước ngực của , bàn tay kia cũng chỉ cách đỉnh cao bộ ngực chỉ mấy mm. Aisha dám lộn xộn, thể lùi về sau né, chỉ có thể cứng ngắc ngồi đùi .

      “Em thân , chả nhẽ biết trai Musar có bao nhiêu thương dành cho em? Vì em mà ta lưu lạc bên ngoài năm, sáu năm, cũng may lúc trở về cũng có việc gì, nếu ta đối Pharaoh cướp em về.” ôm , tựa đầu vào hõm cổ hô hấp.

      Hành động của như thế làm có chút ngứa ngáy, bây giờ biết rồi lại là trai của cơ thể này, gọi là Musar. Nhưng là tại sao lại ở đây, chẳng phải chuyện xử trảm cả nhà chỉ còn lại mình thôi sao, sao bây giờ lại lồi ra người trai?
      lúc kinh nghi đột nhiên có tiếng người từ bên ngoài gõ cửa, ngẩn ra, thời điểm này có người quấy rầy mới đúng.

      Lúc mới vào Aisha cố tình có đóng chặt cửa, kết quả đối phương vừa chạm đến cửa cửa liền tự động mở ra. bóng dáng cao cao to lớn đứng ngay trước ngưỡng cửa, lướt mắt nhìn trong phòng liền ngớ ra.

      Aisha lúc này chửi thề má nó, phải là trở về sao? Vì sao lại trở lại còn đến phòng mình.

      Tình huống này phải làm sao bây giờ?

      Trong đầu chợt lóe, liền lập tức giãy dụa đứng lên, dù sau lưng là vị soái ca có bao nhiêu nghiệt cùng mỹ muốn người ta thân cận cũng được, thể để Imhotep hiểu lầm.

      “Imhotep…….” giãy ra, ý tứ mình bị ép buộc,

      Bình thường Imhotep nhìn rất ôn hòa, nhưng lúc này hai mắt trợn lê đáng sợ, rống lên tiếng: “Buông nàng ra.” xong nhanh chân chạy vào.

      Đôi bàn tay lớn của thẳng hướng Musar, nhưng là Musar lại nhanh hơn hướng về phía trước, có ý vô tình đặt tại cổ mảnh khảnh của Aisha.

      Ánh mắt Imhotep bốc hỏa, sát khí thâm trầm liên tiếp giữa hai người. Aisha cảm thấy dị thường đè nén. Bây giờ mới biết được Imhotep dáng người rất cao, hình thể cũng khỏe như vậy, tính cách ôn hòa cũng là dùng để lừa người, khiến người chung quanh nghĩ vô hại.

      Đối mặt với kẻ địch là lúc ôn hòa của biến mất, thay vào đó là khí thế làm người phải lui binh.

      Musar bỗng nhiên cười : “ ra là như vậy, đại tư tế nếu lo lắng cho nàng như thế liền rất tốt.” Đột nhiên vỗ lưng Aisha đẩy hướng về phía Imhotep.

      Imhotep sợ Aisha bị thương nên liền tiến lên giữ lại, cũng có đuổi theo Musar, hỏi: “ sao chứ, là ai vì sao lại xâm phạm thần điện Watoda?”

      Aisha nghĩ vì người đàn ông vừa rồi che giấu cái gì, tại là người con vì hết thẩy mà buông tha chính mình. Vì thế, thấp giọng : “ trai của ta, gọi là Musar.”

      Imhotep hạ mi nhíu mày, : “ ra là Musar, phải bị đuổi ra biên giới, được phép tiến vào Ai Cập sao, vì nàng mà trở về?”

      Aisha : “Ta cũng .”

      Imhotep đỡ ngồi giường, cả hai trầm mặc lát, dùng tay vuốt mái tóc trán Aisha rồi nghiêm túc : “Aisha, lúc ta nhìn thấy nàng bị ôm ta thực tức giận, nếu người có đao ta chắc chắn chém chết .”

      Aisha vội vàng giải thích: “ trai của ta, là người thân của ta.”

      Imhotep hai tay ôm lấy mặt , chậm rãi : “Nhưng là ta ghen tị, Aisha.” cúi đầu hôn lên môi , Aisha vừa cao hứng liền bị hôn xuống.

      Hôn liền hôn , dù sao mục đích cũng đạt được. Về sau chỉ cần tùy thời mà duy trì quan hệ, như vậy chuyện đương vụng trộm kia cũng thể xảy ra.

      (@thoa: Chúc mừng chị cưa đổ :)))

      Nhưng lại đột nhiên buông lỏng , : “Xin lỗi, ta lại phạm lỗi, Aisha để chúng ta có thể tự do, ta tìm cơ hội với Pharaoh từ bỏ chức đại tư tế, đến lúc đó ta có thể cùng nàng ở bên nhau.”

      ngờ còn có chiêu này nữa, hít vào mấy hơi khí vừa suy nghĩ, nếu như làm đại tư tế nữa, đến lúc đó cũng có khả năng cùng Anck-Su-Namun bên nhau.

      Ha ha ha, xem ra nổ lực của mình cũng uổng phí. Cũng biết tại sao lại cười nổi, chờ Imhotep lưu luyến rồi vẫn thể cười nổi, tại sao? Là vì mình đùa giỡn với tình cảm của người khác mà cảm thấy có lỗi?



      Chương 12: Tăng lữ thủ vệ
      thực tế chứng minh ở Ai Cập cổ đại lời của thần linh có bao nhiêu cường đại, đại tư tế càng là hóa thân của thần thánh. Cho dù động lòng, nhưng chỉ cần cũng ai dám hướng mặt .

      Nếu muốn đem ít tăng lữ đến trấn thủ thần điện Watoda, cũng chỉ cần lấy cớ do có ngoại nhân xâm phạm muốn đối với nữ tư tế vô lễ là được, cũng vì thế đem nhóm tăng lữ đến thần điện bảo hộ.

      Từ ngày hôm đó Imhotep hiểu lòng mình, liền cùng Aisha thập phần thân mật, ôm hôn cũng là chuyện thường xảy ra.

      Nhưng là Imhotep luôn ở thời điểm mấu chốt rời , Aisha thậm chí có chút hoài nghi kỳ còn hơn thái giám, nếu sao có thể nhẫn nhịn như thế?

      Hôm nay muốn chứng minh suy nghĩ của mình, cho nên lúc đến liền lớn mật, ngồi đùi dựa vào bên trong chút.

      Trong tình huống ái muội này tin có phản ứng, chỉ cần nổi lên phản ứng chắc chính mình cảm giac được, cái váy Ai Cập đơn bạc dành cho nam thể nào che đậy được khi họ kích động nha.

      Nhưng lúc vòng tay ôm lấy cổ có chút xấu hổ, loại chuyện này chỉ dám tưởng tượng nhưng mà có chút dám làm a!

      Imhotep ôm lấy , tay đặt bên hông nàng xoa, khẽ cười : “ cần nghịch ngợm, chuyện nàng phải làm là cầu nguyện.”

      Aisha tựa đầu vào ngực , như thế này có phải là thể mềm yếu của mình hay , dường như là thích kiểu phụ nữ mạnh mẽ nha.

      Nhưng là sai lầm rồi, người đàn ông cho dù có thích kiểu phụ nữ mạnh mẽ ra sao vẫn muốn các nàng dựa sát vào người.

      Imhotep nâng cằm lên thâm tình hôn, vật sống gì đó vào trong khoang miệng ngừng phóng túng chạy quanh. Hô hấp Aisha trở nên dồn dập, lập tức sợ hãi lại chờ mong Imhotep tiến lên thêm bước. thừa nhận chính mình mấy lần bị khiêu khích, nhưng là đối phương lại đến thời điểm quan trọng liền rời , điều này làm cho người ta phải sinh khí, biết gì.

      có thể cảm giác được, cũng biết Imhotep phải là thái giám, là người đàn ông tiêu chuẩn. Nhưng là làm lễ cắt quy đầu là ý gì, đến tột cùng lá cắt cái gì?

      (@thoa: Khụ, mình nghĩ là cắt tóc.)

      Mong chờ rồi thất vọng, Imhotep vẫn là ngẩng đầu rời , chưa bao giờ chạm qua nào, là thoải mái, dục vọng thúc đẩy muốn tiếp tục nhưng là như vậy tổn hại đến nàng, nhàng đẩy ra: “Chúng ta…… cần phải phân tâm.”

      Aisha xì tiếng nở nụ cười, đến cùng là ai phân tâm.

      Imhotep ho cái, dời ánh mắt dám nhìn , : “Chúng ta cùng quỳ xuống, cần lại phải…..” Lời này với Aisha nhưng nghe sao cũng là chính .

      Chớp mắt đêm trăng tròn thấy gần đến, Imhotep lo lắng. Mấy ngày nay nghĩ kĩ mấy biện pháp, ít nhất cũng phải bảo vệ được tính mạng của . nhiệt tình làm say, thân thể của khơi lên khát vọng của , tình của làm muốn chiếm giữ.

      Rốt cuộc hai người buông tha cho nhau, quy củ quỳ xuống a mẫu từ bên ngoài đến, nàng ta cau mày nghiêm túc : “Đại tư tế, tăng lữ của ngày làm quấy rầy đến thanh tĩnh của nữ tư tế, xin ngài cho họ rời .”

      Đại tư tế Imhotep của chúng ta ôn hòa đứng lên, ra vẻ đạo mạo [ thay đổi hình tượng đột xuất như chong chóng của Imhotep làm cho nữ nhân vật chính của chúng ta trong lòng khó tránh khỏi sợ hãi] đến trước mặt a mẫu, ôn hòa : “A mẫu, tất cả là theo ý chỉ của Pharaoh. Ngài ấy muốn nhanh chóng biết tin tức của người kế thừa, cho nên mới an bày như vậy.” câu đem tất cả mọi chuyện đổ lên người Pharaoh, điều này làm a mẫu thể phản bác.

      “Cho dù là như thế ta cùng toàn bộ nữ tư tế trong điện cùng nhau cầu nguyện, làm gì nhọc công đại tư tế đến đây?” Ánh mắt nàng ta sáng lên, chẳng lẽ nhìn ra giữa bọn họ có quan hệ ái muội sao?

      Imhotep lại : “Chuyện của Pharaoh là quan trọng nhất, vì tương lai Ai Cập ta có thể buông tha cho thân phận đại tư tế.”

      “Ngài……Vậy xin chú ý đây là thần điện, a mẫu xin lui.” Nàng ta lui về sau hai bước rời khỏi thần điện.

      Aisha xoay người : “Nàng dường như biết?” Trong mắt Imhotep liền nhìn theo bóng dáng a mẫu mà nổi lên sát ý, khỏi hít ngụm khí lạnh.

      hổ là đại tư tế vì tình mà giết chết Pharaoh, tuyệt đối là người nếu đạt được mục đích dừng tay, cũng là do từ phải sống trong thần điện mới tập thành bề ngoài ôn hòa cùng phương pháp xử .

      Nghĩ đến đây Aisha thấy mình may mắn , với tính cách của mà có thể làm động tâm cũng xem như kỳ tích.

      Imhotep quay lại quỳ bên , kéo tay cười : “ sao, Pharaoh cũng tin lời của nàng ấy.”

      Đúng vậy, cơ hồ có người tin rằng đại tư tế lại cùng với bên nhau, nếu phải vì muốn vào đêm trăng tròn nữ thần Watoda lần nữa xuất , chỉ sợ đem người áp giải .

      Yên tĩnh quỳ đến chừng phút, tay của ai đó lại đến bên người. Chủ động lần này là Imhotep, dường như dùng hết tinh lực nên tâm tình có chút xong.

      Aisha cảm thấy là do mình trầm mặc mà Imhotep trở thành ngọn lửa. Ngọn lửa đó cháy lan đến người, có chút đau.

      nào khi bị người ta ăn chút đậu hũ mà tâm tình có thể yên được, nhưng là đối phương ăn đến cùng, hơn nữa là bầu khí ở giữa hai người muốn bao nhiêu nguy hiểm có bấy nhiêu nguy hiểm.

      Đảo mắt thời gian trăng tròn cũng nhanh tới, đêm đó Imhotep ở lại. ôm Aisha ngừng an ủi, mua chuộc người canh tù, nếu Pharaoh phán tội vụng trộm cứu . Đương nhiên, để kẻ nào trực tiếp muốn mạng của .

      Việc này làm Aisha rất vui, người đàn ông này quả nhiên là kẻ si tình. ôm lấy đầu trọc của , nhàng hôn từ mắt xuống môi .

      Gần đây thường ở bên , vài hành động thân mật cũng tránh khỏi, cho nên cũng tập thành thói quen, mà thói quen liền dễ dàng trở thành tự nhiên.
      Cái hôn này chính mình chủ động dâng lên cách tự nhiên, chút do dự đều có.

      Imhotep liền đáp lại cái hôn này, bởi vì bên trong phòng có đặt cái giường, cho nên có phần ấn ngã lên giường, nụ hôn tựa hạt mưa buông xuống người , lưng, đùi, thậm chí là chân .

      Địa vị phụ nữ Ai Cập cổ rất cao, nhất là đối với mà người đàn ông đó , họ vì người mình mà dâng cả đời vì nàng. Chò dù bọn họ có cùng thiếp hoặc những người phụ nữ khác chăng nữa, địa vị của vợ vẫn luôn cao nhất. Thậm chí nếu vợ thích, bọn họ có thể giết chết vị thiếp hay những người phụ nữ khác.

      Tất nhiên đàn ông Ai Cập cổ rất xem trọng tình , bọn họ cưới người mà mình về làm vợ. Nếu phải nhất, bọn họ thà rằng cả đời cưới.

      Hôm nay xem tình hình có lẽ phát triển xuống phía dưới thôi, chỉ cần điều cần nên làm điều làm, liền cần phải lo lắng về Anck-Su-Namun. Aisha dưới đáy lòng ngừng cười hắc hắc, đáp lại , ngừng sờ loạn, kết quả sờ lầm đến địa phương nào đó, làm toàn thân Imhotep run lên.

      Tac giả có chuyện muốn : “Đừng hoài nghi đây là quyến sách cấm luyến nhé. Về phần khi nào có thịt? Ngẫu nhiên cho Imhotep ăn nha ha ha….
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 13: Đêm trăng tròn
      Aisha nhìn nơi mà bàn tay mình đặt, dĩ nhiên là thắt lưng của Imhotep, nghe các bạn học từng qua phần eo của đàn ông khá mẫn cảm, quả nhiên là như thế.



      Mắt Imhotep trở nên sâu hơn, nhưng vẫn là tại thời điểm mấu chốt dừng lại. Thở hào hển : “Aisha, nàng nhất định là được thần linh phái đến để tra tấn tinh thần ta. Chờ đến lúc thích hợp, qua ngày mai ta liền có thể ở cùng nàng.” hôn lên môi , lại : “Tượng trưng cho nữ thần Watoda là thuần khiết, ngài ấy tha thứ cho người phụ nữ nào bị xâm phạm qua.”

      Aisha yên lặng gật đầu, cho dù biết rắn hổ mang tuyệt đối trách , nhưng là cũng thể bắt buộc, cũng là vì nên mới suy nghĩ như vậy, hơn nữa nếu sai nước bước có khi khiến dần dần xa lánh .

      Mặc kệ người khác như thế nào, nhưng là sợ phiền toái, hơn nữa cũng muốn lại quyến rũ , càng làm, lại càng thấy mình xấu xa.

      Imhotep cứ như thế ôm ngủ đêm, ngủ cũng chỉ có Aisha mà thôi. Ngày thứ hai mặc vào bộ áo dành cho tư tế, rồi được Imhotep đưa vào hoàng cung.
      Dọc theo đường Imhotep cũng có cùng Aisha chuyện, nhưng ánh mắt vẫn luôn cổ vũ.

      Aisha cũng sợ, chính là biết rắn hổ mang mượn cơ thể mình điều gì.
      Vào hoàng cung cũng phải liền gặp Pharaoh, đầu tiên phải tắm rửa, tịnh tâm chờ đợi. Imhotep cũng ở bên , phải gặp Pharaoh.

      Thẳng đến buổi tối, mới được dẫn gặp Pharaoh. tại đứng bên người còn có Imhotep, Anck-Su-Namun, và chưa bao giờ thấy qua. Nhìn theo tình hình này , này có khả năng là con của Pharaoh, cũng chính là nữ nhân vật chính trong phim nha.

      nhớ tên nàng ta là gì, chỉ biết nàng ta là tốt.

      Ai Cập cổ đại nam hay nữ thừa kế đều như nhau, nhưng nam nhân bản tính là thích chinh phục, do đó Pharaoh vẫn mong có người con trai.

      Aisha vào bên trong, nhìn thấy Imhotep đối mình gật đầu cái. muốn đáp lại bằng cái mỉm cười, nhưng chưa kịp làm gì hai chân mềm nhũn, nằm sấp té mặt đất.

      Có người vì nhìn thấy người lại hôn mê sao, chứng minh có, Aisha bởi vì giao thân mà hôn mê. Chờ đến khi tỉnh lại liền bắt gặp sắc mặt Pharaoh thâm trầm, mà Anck-Su-Namun quỳ gối trước thập phần quy củ.

      Bất quá khi nàng ta quay đầu nhìn , thấy được trong mắt nàng ta đầy lòng thù hận.
      Về phần Imhotep, cực kì kiêu ngạo đứng nơi đó hướng phía gật gật đầu.

      Rắn hổ mang cái gì, vì sao Anck-Su-Namun lại hận như thế? Như thế cũng tốt, hết thảy tiến hành thuận lợi, vừa mới nhàng thở ra Pharaoh lại chuyện: “Aisha, ngươi quả nhiên được nữ thần Watoda chấp nhận, vì thế ta liền cho ngươi ở tại thần điện của nữ thần, trở thành nữ tư tế.”

      “Cái gì?” Imhotep ngẩn ra.

      Pharaoh : “Đại tư tế có ý kiến gì sao?”

      Imhotep nhìn thoáng qua Aisha rồi ôm quyền, có người nào có thể ngăn quyết định của Pharaoh, cắn răng : “ có.”

      Pharaoh vung tay lên, Aisha mơ hồ bị dẫn ra ngoài. vì sao Imhotep muốn ngăn cản, chẳng lẽ trở thành tư tế chính là trở thành người phụ nữ của Pharaoh sao?
      ràng là phải, Aisha bị đuổi về thần điện Watoda.

      Tất cả đều như lúc rời , chỉ có khác biệt là giờ đây cần phải cả ngày làm việc mà có thể tiêu diêu tự tại ngồi quỳ trước tượng rắn hổ mang cả ngày.

      Imhotep cũng lâu đến thăm , cảm thấy có gì đó kỳ quái. Nếu đến tìm, chứ tiếp tục như thế này ổn.

      Chỉ là đại thần điện phải kẻ nào muốn vào là vào muốn , nhưng là nhóm tăng lữ cũng có ngăn cản , chỉ hơi khom người, do đó Aisha quan minh chính đại tiến vào.

      Mở ra cánh cửa vàng chói, Aisha nhìn thấy hình ảnh rất sống động: nam nữ đứng đó, nam là Imhotep, mà nữ là Anck-Su-Namun, nàng ta ở trong long Imhotep, đôi tay gắt gao ôm lấy thắt lưng .

      Cái này có tính hay là bắt gian tại giường? Lòng Aisha dâng lên cỗ tức giận mãnh liệt, luôn miệng , kết quả mới vài ngày liền cùng người phụ nữ khác ôm ấp. Đồ giả dối, lúc này như có lửa đốt bùng cháy tràn ra diệt thành.

      Anck-Su-Namun cũng thấy đến, mắt lộ ra sát khí : “ thể để nàng đem chuyện này ra.” xong từ bên hông rút ra đoản đao đâm về phía Aisha.
      Nhưng là nàng ta vừa đem dao giưa lên liền bị Imhotep giữ chặt, cả giận : “Ngươi dám đối với nàng ra tay, ta nhất định bỏ qua cho ngươi.”

      Anck-Su-Namun do dự chút rồi thu đao về, nàng ta sờ mặt Imhotep : “Đại tư tế thân mến, hi vọng ngươi suy nghĩ về lời đề nghị của ta.” xong liền mặc áo choàng, vải bố che khuất vòng ngực cùng khuôn mặt chậm rãi rời .

      Sau khi nàng ta rời , Aisha vẫn tại chỗ này suy nghĩ mình nên dùng cái loại phản ứng nào, sinh khí, ghen, hay là khóc rồi chạy ? Nếu chạy mà Imhotep đuổi theo, rối biết làm sao.

      Sinh khí, ghen? Đó đều là những biểu thường gặp của các .

      lo lắng, Imhotep cũng trầm mặc, bây giờ nên đánh vỡ giằng co giữa hai người. Aisha quay đầu thấy dưới chân tượng đá bên cạnh mình là cái rìu, qua đem cái rìu cầm lên đặt lên cổ.

      “Aisha nàng muốn làm gì…..Mau buông.” Imhotep rốt cuộc có phản ứng, vọt đến bên người Aisha nhưng cũng dám đến gần.

      Aisha nhàng sử dụng lực, cái rìu liền cứa lên da thịt chảy máu, đau quá, đau đến mức nước mắt chảy ra.

      “Chàng ta, để ta chết cho rồi.” xong liền muốn động thủ.
      Imhotep làm sao có thể để làm như vậy, tay giữ lấy tay vội la lên: “Ta nàng, ta luôn luôn nàng, nên làm chuyện điên rồ.”

      Aisha thở ra : “Thế sao hai người lại ôm nhau?”

      Imhotep dùng sức đoạt cái rìu trong tay Aisha, ném xuống đất, : “Ta giải thích với nàng, nhưng trước hết giải quyết vết thương của nàng .” lôi kéo đến ngồi bên bờ hồ rồi giúp đắp thuốc. Đồng thời còn băng bó tốt cho , lúc này mới : “Aisha sao nàng lại biết thương tiếc sinh mệnh chính mình, về sau cho phép làm chuyện nguy hiểm này nữa.”

      Aisha thấy vẫn là quan tâm , vươn tay vuốt khóe mắt : “Động tác của chàng cùng Anck-Su-Namun thực dễ dàng làm người khác hiểu lầm.”

      Imhotep ôm chặt lấy , giải thích việc diễn ra phía trước.

      ra Anck-Su-Namun muốn trong năm sinh hạ con cho Pharaoh, cho nên mới đến tìm làm giao dịch. Nàng ta muốn hoài thai con của Imhotep, cũng để nó tương lai trở thành Pharaoh của Ai Cập. Bởi chung quanh hoàng cung dễ dàng hành động nhất cũng chỉ có đại tư tế Imhotep mà thôi, muốn đương vụng trộm cũng chỉ có .

      Aisha ngẩn ra : “Vì sao trong năm nàng ta phải sinh hạ người kế vị cho Pharaoh?” Có phải hay cùng đêm trăng tròn có liên quan.

      Imhotep hôn lên trán : “Nàng có lẽ nhớ, nữ thần Watoda đêm đó kỳ Anck-Su-Namun ra muốn sinh con cho Pharaoh, nên dùng dược vật tránh thai. Pharaoh rất tức giận nên lệnh nàng trong năm phải hoài thai, bằng bị đày hạ Ai Cập làm nữ nô.”

      ra là vậy, trách được nàng ấy hận ta như thế. Thế, chàng đồng ý sao?” Aisha biết có đồng ý, nhưng vẫn thử hỏi.

      Imhotep mỉm cười : “Tất nhiên là , ta hạ chú ngữ người nàng ta, trừ bỏ Pharaoh cũng có ai có thể chạm vào nàng ta. Đương nhiên ngay cả ta cũng được!”

      Aisha cuối cùng cũng biết tình, chính là còn việc , hỏi: “Vậy vì sao để ý ta?”

      Imhotep nghe xong liền có biểu bi thống, vuốt khóe mắt : “Aisha thân , thân là nữ tư tế của Watoda nàng cần phải có tấm thân thuần khiết, bằng bị thần trách tội.”

      chậm rãi đem người đẩy ra, : “Cho nên, ta gặp lại nàng, như vậy nàng bị trách phạt.”

      Aisha thế mới biết trong lòng người đàn ông này nghĩ cái gì, tất cả đều vì mình mà suy nghĩ. vuốt mặt : “Thế còn chàng, nếu chúng ta ở cùng nhau phải cũng bị thần trách phạt.”

      Imhotep nhắm hai mắt hưởng thụ cái chạm của , chậm rãi : “Ta cam tâm tình nguyện.”

      Aisha ôm chặt lấy : “Ta cũng thế.”



      Chương 14: Tư tế thăng cấp

      Hai người cứ như thế ngươi nhìn ta ta nhìn ngươi, Aisha nhìn chằm chằm cơ ngực màu đồng của Imhotep, hôm nay ăn hay lại ngày khác?

      Liền hôm nay , hôm nay thích hợp, hơn nữa dì cả cũng vừa qua vài ngày, nếu được còn có thể sinh cho đứa con, đến lúc đó dù cho Anck-Su-Namun cũng phải lo lắng cho gia đình a!

      đúng, cũng cần phải suy nghĩ xa xôi như thế. Thường nam và nữ khi có quan hệ xác thịt rất khó lại có tiểu tam chen chân. Hơn hết, với Imhotep đây là lần đầu tiên !

      Càng nghĩ càng xa, Aisha biết chính mình là suy nghĩ cái gì, bất quá biết mình cần phải nhẫn nại.

      Imhotep ngửa mặt lên, mắt thấy môi sắp chạm nhau liền đẩy ra : “ thể như vậy, nàng mau rời , ta thể liên lụy đến nàng, có thể sống hay chết nàng để ý, nhưng nếu là ngàn năm vạn năm chờ đợi cùng ta tra tấn ai có thể chịu đựng được.”

      Aisha ngẩn ra, bởi vì trước mặt là người đàn ông có thể vì người phụ nữ mà chịu đựng ba ngàn năm bị tù đày bị trùng cắn, thế nhưng sau khi tỉnh giấc ý nghĩ đầu tiên liền là làm sao để hồi sinh nàng. Ý nghĩ của đơn thuần, chẳng qua là muốn cùng người trong lòng cùng nhau đời mà thôi.

      Điều ngờ là, tính toán cẩn thận việc phát sinh, biết mình đối mặt với chuyện gì. sợ, nhưng lại sợ người con phải trải qua hình phạt đó.

      Như vậy tất cả đàn ông của thế kỷ hai mươi mốt toàn kẻ dở hơi, cảm thấy dù cho chính mình tìm kiếm cả đời ở đại cũng có khả năng tìm được người như vậy.

      chậm rãi đứng lên ra ngoài, nghĩ lần này làm khó .

      Imhotep nhìn theo bóng dáng nàng rời mà lòng khổ sở, biết nàng đau, bóng lưng nàng đơn bất lực.

      Imhotep hao tổn tinh thần ngồi bên cạnh ao suy tư, cái tăng lữ tiến vào : “Đại tư tế, lễ tế sông Nile năm nay nhanh đến, xin hỏi ngài có gì phân phó ?”

      Imhotep vươn tay : “ ra ngoài , hôm nay ta nghĩ bị bất cứ tình gì làm phiền lòng.”

      Tăng lữ kia do dự chút mới : “Đại tư tế tôn kính, tình đối chúng ta là thứ xa xỉ.”

      Imhotep cười khổ : “Ta biết, ra ngoài !”

      Tăng lữ gật đầu chậm rãi ra ngoài, Imhotep lo lắng đem chuyện này với ai, bởi vì từng tăng lữ là do tỉ mỉ dạy bảo, đối cùng thần đều trung thành như nhau.

      tại Aisha của chúng ta đứng trước mặt tượng rắn hổ mang thở dài : “Ngươi xem, ta lại câu dẩn người đàn ông thâm tình như thế có hay bị thần phạt? Ha ha…..Cho dù bị thần phạt, nhưng trong lòng cũng yên. Ta tuy rằng phải đối với bất luận kẻ nào đều cảm thông, nhưng lại khác, khi ai toàn tâm toàn ý vì người đó mà suy nghĩ, như vậy rất…..”

      đúng, tại chính mình mới là đáng thương nhất, bị ngược luôn luôn là !
      Rắn hổ mang trả lời , nhưng hồi lâu lại có tiếng của a mẫu: “Nữ tư tế Aisha, tuy ngài là được Pharaoh phong làm tư tế nhưng chỉ là tư tế sơ cấp, nên ba ngày sau ‘Lắng nghe’ ngài phải cùng tham gia.”

      Aisha ngẩn ra : “Lắng nghe?”

      A mẫu : “Hàng tháng nữ tư tế sơ cấp cần phải lắng nghe tiếng lòng của người dân, rồi báo lại với phía , tất cả tư tế trong điện đều làm như vậy.”

      Aisha gật gật đầu, quả nhiên thể để có chút yên tĩnh, cả đời thể gả còn phải làm việc.

      biết.” hiểu a mẫu là lãnh đạo trực tiếp ở đây, thể dựa vào ngọn núi Imhotep, miễn cho thêm nhiều phiền toái.

      Người ta suy nghĩ nhiều như vậy, ít nhất cũng phải làm được chuyện có ít.
      phải chỉ là lắng nghe thôi sao, vậy nghe !

      Chính là nghĩ tới, vừa chính là ngày, hai cái chân đều mỏi nhừ. khập khiễng về thần điện, mệt đến mức vừa ngã ra giường liền ngủ.

      Ngày thứ hai cũng như thế, thấy a mẫu có tâm như thế muốn từ chối cũng được. Aisha biết mình cũng chỉ chút mà thôi, người Ai Cập thấy mặc áo tư tế ai dám đến làm phiền , thậm chí có người còn đến hành lễ với .

      Cắn răng chịu đựng cơn đau dưới chân, hôm nay phải ra sông Nile. Rất xa có thể nhìn thấy dòng sông Nile, mà bên bờ có đội tăng lữ vây quanh người, đối diện sông Nile chậm rãi lạy.

      Imhotep, làm sao lại xuất ở đây?

      Nếu là trước kia Aisha nhất định tiến lên, nhưng tại nghĩ nghĩ vẫn là chậm rãi rời . Chính mình thầm mắng mình vài lần, vì sao còn giả bộ hảo tâm, ràng là muốn về nhà mà còn quan tâm cái này quan tâm cái kia.

      Mà xa xa, nhóm tăng lữ của Imhotep giãn ra bóng người xuất , đứng lên nhìn theo bóng dáng .

      nghĩ đến nàng, ngờ vừa liếc mắt cái liền thấy. Nàng có chạy về phía mà ngược lại rời , hắng ôm ngực, cảm thấy nơi đó rất đau.

      biết nàng có khả năng là nhát gan, duy nhất có thể là muốn khiến mình khó xử.

      “Nàng ắt rất khổ.” Imhotep .

      “Đúng thế, sơ cấp tư tế nhất định phải bị thượng cấp tư tế giáo huấn đoạn thời gian, nghe người ta tư tế a mẫu có ý làm khó tiểu thư Aisha….”

      “Cái gì?” Imhotep bỏ lại nhóm tăng lữ, hướng bóng lưng kia đuổi theo.

      Aisha cẩn thận quan sát thực vật Ai Cập cổ, thế giới này cùng mình có tính bất đồng. đến nơi này cũng được đoạn thời gian, trước làm quen với đồ ăn, thần điện, rồi tình . trước kia chưa từng ai, chưa từng nghĩ tới người đàn ông khi người con lại có thể dụng tâm như thế. Trước kia thầm nghĩ chỉ cần tốt nghiệp đại học, sau lại tìm người tâm đầu ý hợp mà gả.

      Cái gì tình đối là quá mức xa xôi, nhưng lúc này nghĩ tới mình lại gần tình như vậy……

      “Aisha!” người đột nhiên từ phía sau tiến lại gắt gao đem ôm vào ngực.
      Aisha tâm cạch oành cạc oành vỡ, biết người ôm mình là ai, nghĩ tới thế mà đuổi theo.

      “Imhotep!” cảm thấy vòng ôm chặt đến ngộp thở, tình của người đàn ông này nguy hiểm.

      Imhotep đem mặt chuyển đến đối diện, hôn sâu. Aisha bị hôn liền vẻ mặt thác loạn, đầu óc trở nên trống rỗng tùy ý , thừa nhận chính mình đông tâm với , nếu cứ thế .

      lâu sau Imhotep thả lỏng, ôm hỏi: “Chân nàng?”

      Aisha : “ sao hết.”

      Nhưng Imhotep tin lời , trực tiếp đem người ôm vào ngực nâng đùi . Giày Ai Cập bị tháo ra, nhìn thấy những bọng nước chân vô cùng đau lòng.
      “Ta trừng phạt a mẫu….”

      cần! Hơn nữa chỉ cần lên được tư tế trung cấp là được rồi.” kiên cường cỡ nào.

      “Aisha, nàng là tốt.” Imhotep ôm .

      Khóe miệng Aisha run run, những lời này sai rồi, phải người tốt. Nhưng tại nằm trong lòng người ta, nặng sao?

      Ngẫm lại thân thể này cao chừng mét bảy, hơn nữa cũng gầy yếu còn có điểm cơ bắp, có thể ôm như vậy thời gian dài cũng giỏi chịu đựng.

      “Ta rất nặng ? Trước buông ta ra lại được ?” cúi đầu, kỳ dán lên cơ ngực thế này làm người ta thẹn thùng.

      Imhotep mỉm cười đem đặt xuống đất, vẫn vòng tay ôm : “Bởi vì gần đây phải làm lễ hiến tế cho nên ta thể gặp nàng, nhưng là qua khoảng thời gian nữa ta tìm nàng.”

      Aisha : “Chàng tránh ta sao?”

      Imhotep nhàng thở dài: “Ta chỉ sợ tránh được.” lại hôn , Aisha cũng cao hứng mà lại cảm thấy khó chịu.

      “Imhotep ta cũng trong đoạn thời gian này tận lực trở thành tư tế trung cấp, đến lúc đó có nhiều thời gian hơn cùng chàng.” cần phải ra ngoài, đương nhiên là có thể ở bên nhiều hơn.

      sắm vai người , lại sợ có lỗi với nam nhân vật chính, có biện pháp khác có thể dùng.

      Imhotep lại lúc hiến tế bên ngoài có phần loạn, nên hi vọng ít ra ngoài, cũng phái vài tăng lữ bảo vệ , để tên Musar kia đến quấy rầy .

      “Musar có tới, nhưng biết Anck-Su-Namun có phải tìm chàng?” Ai, mình đúng là phụ nữ, ghen cũng phải lấy cớ cùng thời điểm.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 15: Hiến tế đại loạn
      Cách này lại mang đến trận điên cuồng hôn nồng nhiệt, kích tình qua Imhotep nâng khuôn mặt hồng hồng của : “Aisha, chỉ cần nàng muốn ta liền chạm mặt nàng ta.”

      Aisha đương nhiên muốn, dùng sức gật gật đầu : “Khi ta nhìn thấy chàng cùng Anck-Su-Namun, trong lòng ta thoải mái.”

      “Cũng như ta, khi nhìn thấy Musar ôm nàng, nơi này rất khó chịu.” đem tay Aisha đặt ngực, nhắm mắt cảm thụ độ ấm của .

      Aisha cảm thấy Imhotep cùng đàn ông phương đông nhận thức bất đồng, tình của tuy rằng cố kị trùng trùng nhưng là trực tiếp, giống những nam nhân vật chính trong tiểu thuyết ngôn tình, các loại thừa nhận tâm tư của mình, thậm chí còn ngược nữ chủ.

      trực tiếp , chính là muốn hai người bị thần phạt nên mới né tránh .

      Ngược lại bất luận là nam hay nữ, chỉ cần bọn họ nhau khi bị ngăn cản xảy ra phản ứng trung gian, họ cùng chết hoặc cùng sống, còn nếu đối với đối phương khắc cốt ghi tâm. Aisha nhìn nhận, tất cả bọn họ đều có mối quan hệ xác thịt trước, nhưng người đàn ông này lại như vậy.

      Hai người nhu tình mật ý lát, sau vài lần thiếu chút nữa bị thiêu đốt, Imhotep mới phái tăng lữ đưa về thần điện Watoda.

      Aisha vỗ hai tay vào nhau, : “ vậy liền thăng cấp .”

      Tư tế tăng cấp là xem tri thức uyên bác cùng thần lực, Aisha xem qua bộ truyện tranh con nữ thần sông Nile rất nhiều lần.

      (@thoa: Ý chị là truyện nữ hoàng Ai Cập đấy)

      Nhất là gần đây nghe thấy người Ai Cập luôn uống phải ít nước quá sạch . Bên trong tràn ngập bùn cát, có lẽ nếu dùng phương pháp trong truyện có khi lại có thể khiến cho bọn họ thấy mình có bao nhiêu tri thức uyên bác?

      Aisha quyết định thử lần, đến nơi mà nô lệ tụ tập, cũng chú mục phân phó bọn họ đem tảng đá để vào cái bình lớn, sau đó đem nước đổ vào, quả trong suốt ít. Đắc ý đứng nơi đó chờ được khích lệ, thế mà các nô lệ lại quỳ xuống, : “Đa tạ nữ thần Watoda ban cho.” Tiếp muôn miệng lời, có người nào đề cập đến danh tính của Aisha, vì thế trở thành người phát ngôn của thần.

      Xem ra cần phải nghĩ đến biện pháp khác, ôm thân mình cúi đầu.

      A mẫu nhìn thấy người ngồi phía trước tượng rắn hổ mang : “ Aisha, ngài có khả năng trở thành tư tế cấp cao đâu.”

      Aisha hỏi: “Vì sao?” nỗ lực, chính là muốn thay đổi cách nhìn của nàng. Hơn nữa đáp ứng với Imhotep rồi, vì để có thời gian cùng , cần phải trở thành tư tế trung cấp.

      A mẫu lại chỉ vào vị trí trái tim nàng : “Nơi đó của ngài thuần khiết, như thế làm sao có thể đãi phụng thần linh.”

      “Ta đãi phụng nữ thần Watoda.” biết a mẫu nhìn ra tâm tư của mình, có phần giãy dụa chút.

      A mẫu xoay người : “Cho dù ngài cầu nữ thần Watoda như thế nào, nàng cũng đáp ứng thỉnh cầu của ngài.”

      Aisha nhìn nàng rời , chính mình chỉ vào cái mũi của mình : “Watoda dường như là ta , vì sao ta thể thăng chức chính mình?”

      quỳ lát rồi quyết định trở về phòng, nhưng vừa vào bị cây đao đặt lên cổ. Mà người nằm giường chính là người đàn ông nghiệt lúc trước, theo bản năng giở hai tay lên : “…. trai.” phải bên ngoài có tăng lữ trấn thủ sao, thế nào có thể vào đây?

      “Tasha, buông người trong tay ra, ngươi như thế làm em đáng của ta bị thương.” Musar mỉm cười hướng Aisha câu ngón tay, cứng ngắc về phía trước hai bước : “Ngài tìm ta có chuyện gì?”

      “Aisha, em có thể thương Imhotep, có thể tha thứ cho hết thảy, nhưng là em vẫn đem chuyện vòng tay tử thần ra mà bí mật giấu trong lòng. Ta biết cha thích em nhất định đem chuyện vòng tay ra, em hẳn là biết nó có thể giúp chúng ta trả thù thậm chí được cả Ai Cập.” Musar xuống giường, dùng cánh tay thon dài choàng qua cổ Aisha. Cũng giọng cười : “Nhưng là ta biết, em có khả năng Imhotep, em ra là thích Daoud, mà ta là trai của em, trở thành người đàn ông đầu tiên của em.”

      (@thoa: Tên này tự kỉ thấy sợ.)

      Aisha chẳng yếu thế, còn nhớ hứa với Imhotep để bất kì người đàn ông nào khác chạm vào mình. Cầm chặt tay phải đánh ngã, sau đó vọt đến bên, theo mu bàn tay rút ra đoản đao : “Đừng đến gần ta, bằng đừng trách ta.”

      Musar nhíu nhíu mày, mà Tasha ở bên : “Aisha ngươi làm sao có thể đối như vậy? ngươi như vậy, thậm chí vì ngươi mà bị đuổi khỏi xứ sở.”

      Aisha đối với tình cấm kỵ này có gì hứng thú, huống hồ thứ này cũng của chính mình. tiếp tục dùng đoản đao che ở phía trước, kiên trì : “Mong rời , bằng tăng lữ của đại tư tế tiến vào, đến lúc đó các người cũng thể yên tĩnh mà rời .”

      Tasha lạnh lùng : “Ngươi rất tuyệt tình, lúc đó là vì Daoud, tại lại vì kẻ thù Imhotep.”

      Cho nên , Aisha là chọn lựa tình ? Nhưng là có người trai nghiệt như thế, nàng ta lại thích kẻ cơ bắp, xem ra quả là đầu óc có chút vấn đề.

      Mà Musar lại cười : “Ta vội, chỉ cần em giao vòng tay cho ta, như vậy ta liền thay đổi hết thẩy. Bằng , ngươi Imhotep hoặc là Daoud cũng như vậy bình yên. Hoặc là em của ta, bất quá là vì báo thù mà tiếp cận , như vậy liền rất ngốc rất nguy hiểm, bằng để trai ra tay .”

      chất, Musar là hoài nghi vì báo thù mà tiếp cận Imhotep, mà đến đây muốn vòng tay là vì muốn cùng nhau báo thù?

      Nhưng vì sao lại muốn dùng Imhotep uy hiếp ?

      Tâm tư của đàn ông luôn khó dò, quyết định đoán .

      Musar đến bên người , cầm lấy đoản đao bên tai : “Em đến tột cùng là khi nào mới hiểu được, chỉ có ta mới là tốt nhất, ta có thể cho em tự do.” xong hôn lướt môi rồi cùng Tasha rời .

      Aisha đem đoản đao cất , vốn có mục đích, nhưng lại bị bọn náo phen, phân tuyến nhiệm vụ càng nhiều càng khiến đau đầu.

      Nhưng vẫn là quyết định, khi tìm được vòng tay cũng chỉ giao cho Imhotep.
      có cách khác, ai bảo quan tâm chi?

      Nghi thức hiến tế sông Nile cần ba ngày, trong vòng ba ngày tăng lữ cùng nhóm tư tế thể cùng người khác phái tiếp xúc, thể uống rượu hoặc rời miếu thờ.
      Mà nhóm nữ tư tế cấp thấp của thần điện Watoda cần làm gì cả, các nàng cũng chỉ cần phải lắng nghe. Aisha giữa dòng người hiến tế, bọn họ ra bờ sông Nile, đối với sông Nile cầu nguyện. Nghi thức này là do Pharaoh cùng đại từ tế dẫn dắt hoàn thành.
      Liên tục ba ngày, bọn họ mỗi ngày đều phải làm như thế.

      Con của Pharaoh cùng những khác ngồi thuyền đem những cánh hoa tán hướng sông Nile, còn đại tư tế cũng thuyền đọc kinh văn.

      Quá xa Aisha nghe được, lướt qua dòng người, quan sát thịnh thế hiến tế của Ai Cập cổ.

      Đây là ngày hội của đất nước, cực kỳ long trọng.

      Đúng lúc này, người hiến tế lại có trận đại loạn, chạy tứ phía ra bên ngoài thoát thân. Thậm chí có người la hét: “là rắn hổ mang, rắn hổ mang, chạy mau a…..”

      Vì sao rắn hổ mang lại xuất ? Aisha trong đầu nghĩ đến Tasha, kia thực chất là vu nữ nàng ta có thể biết được cách khống chế rắn hổ mang.

      Nhưng là lần này xuất rất nhiều rắn hổ mang, nhiều đến mức từ xa có thể thấy như sóng mấp máy.

      Tác giả có chuyện muốn : Hoa hoa a. Điên cuồng hét lớn!

      Chương 16: Bi kịch thăng cấp.
      Người Ai Cập cổ đối với biện pháp phòng rắn là có, khi đó người sợ sư tử, cà sấu nhưng lại sợ loại độc vật này.

      Aisha nóng vội thăm dò, mắt thấy Imhotep cùng tăng lữ bơi vây quanh là rắn hổ mang. Nếu là trong điện ảnh có bao nhiêu lực lượng cường đại, cái gì cũng sợ. Nhưng lúc này Imhotep là người thường, có thể chết. ở tại nơi đó lo lắng xoay vài vòng, trong lòng cũng có cái thanh kêu: “ chết ngươi cần bận tâm.”

      Thúi lắm, đương nhiên cần bận tâm, nhưng là cũng xin lỗi nỗ lực phía trước a! chính mình tìm vô số lý do lấy cớ, vẫn cảm thấy nhìn được mà lách khỏi đám người vào.

      Rắn hổ mang, cũng gặp qua con lớn nhất, vẫn là rất sợ a!

      Đúng lúc này Imhotep thấy được , lớn tiếng : “Mau rời .”

      Aisha nghĩ đến trong điện ảnh Anck-Su-Namun ném chạy trốn, lúc đó ánh mắt là như vậy bi thương. Trước kia còn cảm thấy gì, nhưng vì nhận thức mà nhớ đến màn, ý định chạy trốn khỏi biến mất.

      Vừa quay đầu thấy cây đuốc, ngọn lửa vẫn chưa tắt. nhặt nó lên dùng nó quét qua rắn hổ mang.

      Rắn liền hoảng sợ mà chạy, Aisha trong lòng vui vẻ, ra chúng nó sợ lửa. Như vậy rất tốt, tiếp tục hướng Imhotep mà .

      chứng minh là chơi trò chơi đánh rắn, thế nhưng người ta cũng biết suy xét, chúng nó đột nhiên quay đầu phải về phía trước mà thẳng tiến đằng sau Aisha bơi .

      Chỗ đó lửa đến được, sợ run tưởng tượng được lưng bị rắn hổ mang cắn lổ chỗ. Ngẩn ra, Aisha liền dám động.

      Imhotep biết nên, còn hướng đến bên tăng lữ: “Đem quyển sách hắc ám giao cho ta.”

      Tăng lữ kia ngẩn ra, : “ thể a đại tư tế, sách hắc ám là địa ngục ai oán linh hồn chọc giận thần sông Nile, hơn nữa có thể liên lụy người bị ác ma mang .”

      Trong khi đó Aisha lại phát việc, ra rắn hổ mang chỉ là nhìn nhưng có cắn.

      Chúng nó có biểu rất là kỳ quái, theo hành động của mà từng chiếc đầu nho chớp động, tựa hồ như bị thôi miên.

      Aisha thử thử, rắn hổ mang quả nhiên biểu cảm si ngốc mà đáng . lau mồ hôi hột, rắn hổ mang liền mang đuôi hướng lên đầu chụp theo động tác của .

      Khoe miệng run run, chẳng lẽ là cái con rắn mắt to kia giở trò? Rốt lắm, thân thủ huy huy : “ có người các ngươi có thể cắn, bằng giải tán …”

      Nhóm rắn hổ mang dường như hiểu gì, đem đầu nâng lên, thè lưỡi, trừng đôi mắt lớn. Aisha ho : “Ta là , các ngươi có thể lui.”

      Nhóm rắn hổ mang nghe hiểu cái này, chúng nó kết thành đội chậm rãi biến mất trong bụi cỏ.

      Lúc này mới lại, nhàng thở ra: “Nàng sao chứ?”

      Aisha xoa xoa huyệt thái dương, cười : “ có việc gì.”

      Bông nhiên, Imhotep : “Quả nhiên là người phát ngôn của nữ thần Watoda, rắn hổ mang đều e ngại hơi thở của ngài.” xong đưa tay trước ngực loan hạ thắt lưng.

      Aisha tự nhiên biết ý tứ của , phải chuyện vừa rồi đều lọt vào mắt Pharaoh ngồi thuyền xem. như vậy là vì muốn che giấu vội vàng của vừa rồi, làm cho người ta cho rằng là phi thường lo lắng cùng tôn kính nữ thần Watoda.

      Tình này vĩnh viễn làm cho người ta lo lắng hãi hùng lại vừa làm người ta nóng lòng muốn thử.

      thuyền Pharaoh cũng dị thường kinh ngạc, chuyện như vậy đây là lần đầu tiên gặp qua. Tuy rằng tiếc Aisha này khỏa trân châu, nhưng nếu nàng có thể vì AI Cập cầu phúc, cũng chỉ có thể buông tay: “Aisha được thần thích lại thăng cấp, Imhotep tiếp tục hiến tế, Aisha cũng tùy theo cùng.”

      Aisha : “Vâng.” nhàng thở ra, cuối cùng bị vua Pharaoh hoài nghi.
      Imhotep mặt ngoài nhìn , nhưng lúc quay đầu lại thời điểm ràng là cười. Aisha cũng mỉm cười, người đàn ông này vĩnh viễn làm người ta đơn cùng ủy khuất.

      Hiến tế xong, Aisha được đưa về thần điện.

      Bên trong thần điện cũng biết được tin tức, tại được thay đổi vào căn phòng lớn hơn hơn nữa quần áo cũng được phân phát sẵn. Này hết thấy xử lý hoàn toàn, trời cũng đen.

      Hôm nay, sau khi buổi hiến tế sông Nile kết thúc, buổi tối nghĩ có thể im lặng ngủ giấc. Còn chưa có thay quần áo, bên ngoài có nữ tư tế đến báo: “Aisha, có đứa trẻ đến tìm ngươi.”

      Aisha cũng biết đứa trẻ nào, nhưng nếu có người tìm phải nhìn cái. đem chăn bỏ xuống ra ngoài, cửa thần điện trước mặ quả , bé thấy Aisha xuất liền hỏi: “A, ngài chính là tư tế Aisha sao?”

      Aisha gật gật đầu : “Đúng vậy, ngươi tìm ta có chuyện gì?”

      bé kia chỉ chỉ vào chỗ rẽ bên đường : “Nơi đó có người tìm ngài.” xong liền chạy .

      Aisha thầm sờ sờ dao thắt lưng, do dự chút rồi qua. Rất xa chỉ thấy nơi đó có hai tăng lữ, đúng là người Imhotep phái đến bảo vệ .

      “Các ngươi tìm ta có chuyện gì?” thu đao hỏi.

      gã tăng lữ : “Tiểu thư Aisha, đại tư tế bảo chúng ta mời người qua.”

      Aisha biết sao tâm nhảy dựng, nhanh chóng : “Cho ta vài giây.” Nhớ lại mình vừa tắm qua, còn súc miệng, mặc cái này cũng là quấn áo mới được phân cho, mặt còn có chút mùi cỏ xanh.

      “Được, ra .” Ở trong lòng siết chặt, việc ngay trước mắt lại có chút khẩn trương, mới đoạn đường trong lòng bàn tay chảy rất nhiều mồ hôi.

      Nhưng khi vào thần điện của đại tư tế như thế lại rất bình tĩnh, dù sao lui cũng là đao nghênh cũng là đao, mong hiểu mình là hạ bao nhiêu quyết tâm đem thân thể giao cho .

      mấy ngày nay cũng có chút hiểu biết về việc ở miếu thần, biết nam tư tế Ai Cập cổ lễ cắt quy đầu chẳng phải như bên Trung Quốc tự cung, bọn họ chính là đem da ngoài cắt , chẳng những làm nhóm nam tư tế trở nên thuần khiết, còn gia tăng năng lực của bọn họ.

      Đương nhiên cũng phải tất cả tư tế đều cấm cưới vợ. Bất quá gia đình bọn họ thể sống trong miếu mà là trong thôn hoặc trong thành, ban ngày làm, buổi tối lại đoàn tụ cùng gia đình.

      Nhưng đại tư tế của Pharaoh là bị cấm, bởi phải duy trì tấm thân thánh khiết.
      Bất quá, tại có suy nghĩ như vậy. Tình của người đàn ông này tại vượt qua Pharaoh của .

      Tất cả tăng lữ ở thần điện đều thuộc về đại tư tế, bọn họ đẩy cửa ra liền thấy Imhotep đứng dưới tượng người sói.

      thấy được Aisha tiến vào liền mỉm cười, nhanh đến giữ chặt lấy . Mà Aisha nghe được phía sau cửa lớn đóng lại, lại bị đưa đến mặt sau thần điện, nới đó chính là phòng của Imhotep.

      Lần này xem ra chính mình là muốn bi kịch, phi thường bi kịch.

      Nhưng do dự, người con nào mà chẳng phải trải qua hồi như vậy. Tuy là cái gì cũng đều hiểu chỉ sợ xấu hổ, nhưng là nghĩ đến đối diện là chỗ của người đàn ông này, vậy đến đây , ai có thể chê cười ai a.

      Mà Imhotep kéo ngồi giường lớn, có thể nhìn thấy mọi thứ giường đều được mới, liền ngay cả Imhotep cũng thay đổi vật phẩm trang sức hoa lệ, ngay cả phía dưới khối bố cũng là.

      Xem ra cũng là rất khẩn trương , Aisha nuốt nuốt nước miếng chậm rãi đem sợ hãi nuốt xuống.

      Tác giả có chuyện muốn : phải tự cung nga.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    4. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      H 13+ @thoa: Ghét ! Nhưng cũng phải đăng thôi!!
      Chương 17: Tiếp tục bi kịch!?
      Imhotep cẩn thận ôm lấy Aisha, đem người đặt ở giường mềm mại. Ít nhất Aisha nhận ra mình thích chiếc giường này, cảm giác mềm mại, ấm áp.

      ôn nhu vuốt mái tóc dài của của , nhàng hôn trán : “Nàng tại còn hối hận kịp.”

      Aisha còn cái gì để hối hận? Phải có ý cự tuyệt, vươn hai tay chủ động ôm lấy Imhotep, bản thân còn biết sao lại lớn mật như vậy.

      hối hận.”

      Imhotep thập phần cảm động hôn môi : “Nàng có lẽ nhận hình phạt của thần.”
      Aisha : “Ta cam tâm tình nguyện.”

      Imhotep biết từ nơi nào lấy ra con dao, bả dao có khắc chú văn. đem nó đặt vào tay , nhìn ánh mắt kinh ngạc của : “Đây là kiếm chuộc tội, nếu nàng trong quá trình cảm thấy hối hận hãy dùng nó đâm vào thân thể ta, như vậy tất cả sai lầm ta gánh vác thay nàng, nàng vẫn như cũ là tối thánh khiết.”

      Aisha cảm thấy khóe mắt có chút ướt át, lên tiếng, chủ động ôm hôn Imhotep, thể nghi ngờ là mời gọi, Imhotep do dự đến lúc này thể đè ép khống chế được nữa.

      Ôm nàng hôn nàng trong lòng nghĩ đến vô số lần, cuối cùng có thể như nguyện kích động vô pháp khống chế.

      Aisha thân cao mét bảy, cùng chỗ với dáng người cao mét chín của Imhotep rất hợp, sở dĩ nghĩ như vậy là vì trong lúc điên cuồng cũng phí chút khí lực. Đây gọi là trời sinh đôi , Aisha mạc danh kỳ diệu miên man suy nghĩ.

      --- --------- ta là đường cách tuyến --- -------



      Buổi sáng khi Aisha tỉnh dậy, ánh mắt của liền rơi tấm lưng có đường cong siêu đẹp của người đàn ông. Nhìn xuống phía dưới, địa phương cần được che lấp kia cũng chỉ che nửa mà thôi. nhịn được đem ánh mắt hướng nơi khác, nhưng là lại nghĩ nhìn người đàn ông của mình có sao đâu?

      lại đem ánh mắt vòng trở về. Phần eo trở xuống dường như có vết thương, quá lớn, hẳn là rất nhiều năm. vươn ngón tay vết thương sờ sờ, chỉ nghe Imhotep đột nhiên mở miệng: “Đó là năm kia thời điểm bạo động diễn ra mà bị thương.”

      Aisha thẹn thùng dời tay : “Đại tư tế cũng phải ra trận?”

      Imhotep nhanh ôm lấy , híp mắt khóe miệng còn mang theo dụ hoặc cùng ý cười : “, chỉ là hồi ngoài ý muốn.” xong lại thêm câu: “Buổi sáng tốt lành, tối hôm qua cảm thấy thế nào?”

      Aisha thiếu chút nữa dùng chăn trùm lên đầu, nhưng là cảm thấy như thế mất mặt, vì thế hừ tiếng : “Imhotep có ôn nhu như trong tưởng tượng của ta.” Lời này là , đàn ông cho dù tính cách hiền hòa đến đâu, nhưng là khi làm loại chuyện này vẫn là có khuynh hướng bạo ngược.

      Imhotep có chút xin lỗi : “Thực xin lỗi, ta lần sau cẩn thận hơn. Bất quá cảm ơn nàng đâm ta. Tuy là ta hi vọng nàng làm thế, nhưng lại càng hi vọng nàng làm.”

      Aisha nhất thời nhớ đến con dao kia liền cảm động, lôi kéo tay : “Imhotep ngốc, ai hủy hoại hạnh phúc chính mình?”

      Imhotep cảm thấy trong lòng ngọt như đường, ôm chặt xúc động muốn xoay người tái chiến.

      Nhưng là có ngươi từ cửa giọng : “Đại tư tế tôn kính, tiểu thư Anck-Su-Namun cầu kiến ngài, có chuyện quan trọng. Nếu ngài ra, nàng cũng .”

      Imhotep tình nguyện ừ tiếng, khẽ hôn Aisha : “Cái gì cũng cần lo lắng, nàng trở thánh chướng ngại của chúng ta, ta tâm sớm từ bỏ thần, vô luận là tại hay về sau ta vĩnh viễn thuộc về nàng, Aisha của ta.”

      Aisha có thể gì, ngọt ngôn mật ngữ bị như vậy, người con nào lòng tan thành nước. rũ mắt xuống : “ .”

      Imhotep thế mới cười rời khỏi giường, mặc đồ đến trước giường hôn Aisha : “Nàng nghỉ ngơi cho tốt, ta chuẩn bị nước ấm cho nàng ngâm mình tắm.” rồi mới ra ngoài.

      Nhìn bóng lưng Aisha rất hâm mộ, ràng người hôm qua dùng sức là , nhưng vì sao tại lưng thẳng, như gió, mạnh mẽ đến mức làm người ta cảm thấy tức giận.

      Mà toàn thân từ đầu đến cuối, đều cảm thấy có chút khó khăn. vất vả mới ngồi dậy, khóe miệng vừa méo vừa : “Lần tới nếu còn có thể nghiệm này, nhất định phải uống thuốc làm chính mình mơ mơ màng màng mới được.” Tuy là ngọt ngào nhưng cũng thống khổ.

      cũng chẳng tốt như vậy khoan dung, đem người đàn ông vừa rồi còn giường mình đến bên người con khác. Mặc đồ vào xong đến phía sau nhìn lén, kết quả là thấy Anck-Su-Namun té ngã vào Imhotep, tình hình này có chút giống với trong phim, cảnh tượng chung quanh đều như nhau.

      Anck-Su-Namun khẩn trương : “Imhotep, cứu cứu ta, ngươi biết Pharaoh tuổi còn , thiếu người để hoài thai đứa cho , mà ta cảm giác được đối với ta chờ mong, đây đều là lỗi của Aisha…”

      Imhotep nhíu nhíu mày, giữ lấy hai vai nàng ta, : “Rời , ngươi muốn ta phản bội thần cùng ngươi tư thông sao?”

      Anck-Su-Namun : “ sao, thần có thể làm gì cho chàng? Mà ta, có thể giúp chàng có được Ai Cập.”

      Imhotep đẩy nàng ta ra : “Tâm ta có, mời ngươi rời .”

      Anck –Su-Namun cho rằng sở dĩ có tức là thần, nên : “Nhưng tâm ta là thích chàng Imhotep, chàng là khát vọng của ta, ta chàng.”

      Ách…

      sao Anck-Su-Namun coi trọng Imhotep, trách được luôn quấn quấn quít quit lấy đòi sinh con cho . Đương nhiên, cũng là cảm thấy Pharaoh được.

      Như vậy mới Imhotep quả rất tốt, nhưng là thể để họ ở gần nhau. biết tại mình nên ra mặt, bằng Anck-Su-Namun có thể đoán ra.

      Hoàn hảo Imhotep : “Ta thể đáp lại ngươi, ngươi tương lai là nữ chủ nhân tôn kính, cho nên cần làm chuyện như vậy.”

      Aisha ở góc khuất khóe miệng cong lên, rất tốt bao giờ phản bội , tại mang Anck-Su-Namun trở thành hình tượng cao thượn thần sử, vẻ mặt đạo mạo tư thái này là nghiêm chỉnh.

      Anck-Su-Namun cười lạnh: “Ta hận Aisha, vì sao đứa con của phản thần, thần lại như vậy quan tâm. Nàng ta thế nhưng còn vạch trần ta trước Pharaoh, khiến ta lâm vào nguy hiểm, mà chàng lại chịu giúp ta.”

      Imhotep : “Nàng chẳng qua là thay thế nữ thần Watoda chuyện.”

      Anck-Su-Namun hét lớn: “ có khả năng, thần lựa chọn kẻ có lòng người đàn ông trở thành xứ giả. Nàng chẳng qua là biết trong lòng ta ngưỡng mộ chàng, nên nhất định Pharaoh biết ta muốn sinh còn mà ăn dược vật tránh thai.”

      Imhotep nhíu mày: “Cai gì, trong lòng nàng ai?”

      Aisha cảm thấy mình rất bi kịch, thế nào nghĩ đến Anck-Su-Namun cùng trước kia quyết đấu ở đấu trường lại là bạn bè, cho nên Anck-Su-Namun có lẽ biết trước kia vụng trộm thích Daoud.

      Nếu là như vậy, chuyện này có phải hay là bi kịch? Tuy rằng Imhotep biết tình phía trước, nhưng là nếu thông qua miệng người khác, trong lòng nhất định rất khó chịu !
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    5. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      Chương 18: Tình sử
      Đàn ông thường bọn họ cần biết đến tình xảy ra trong quá khứ, nhưng tất cả cũng chỉ bậy, mới tin.

      Nhìn cái người đàn ông khẩn trương kia biết: “Nàng đối với ngươi cái gì?”

      Anck-Su-Namun : “Nàng nàng Daoud còn hơn sinh mệnh chính mình, cho nên tuyệt giao thân thể cho Pharaoh. Nàng tâm thuộc về thần, vì sao thần còn chọn nàng? Cho nên, nàng hoàn toàn là lừa gạt.”

      thể nghi ngờ, lời của Anck-Su-Namun biến Aisha thành kẻ siêu lừa đảo. Nàng thầm nghĩ Imhotep có hay tin lời nàng ta, may thay chỉ vào cửa lớn : “ ra ngoài.”

      Anck-Su-Namun rất thất vọng, chỉ vào cánh tay mình : “Vừa nãy khi ta trượt chân chàng huých nơi này, đại tư tế tôn kính. Pharaoh lập tức đến đây, đến lúc đó ta xem chàng giải thích thế nào. Nếu ta với , chàng là đối ta làm nhục hậu quả ra sao? Nhưng nếu chàng cùng ta cùng nhau, như vậy ta….”

      (@thoa: Vô sỉ .)

      Imhotep tức giận, thanh lạnh lùng vang lên: “Ngươi quả nhiên là kẻ dối trá.” Vừa xong nghe bên ngoài những bước chân trầm tiến vào thần điện, tình huống này rất giống hình ảnh trong suy nghĩ của Aisha, lúc này có phải hay bọn họ bị Pharaoh bắt giết? Cho dù Imhotep động thủ, như vậy Pharaoh vẫn muốn mạng của .

      Pharaoh đến, chỉ vào cánh tay Anck-Su-Namun: “Là ai làm đau nàng.”

      Anck-Su-Namun nhìn bộ dáng khuất phục của Imhotep: “Là

      Pharaoh lạnh lùng : “Là ngươi sao, đại tư tế.”

      Imhotep lễ phép : “, thần chính là đỡ lấy tiểu thư Anck-Su-Namun lúc nàng sắp sửa ngã sấp xuống.”

      Pharaoh nghi vấn nhìn Anck-Su-Namun: “Có phải hay là như vậy.”

      Anck-Su-Namun cúi đầu xuống, mà khi nàng còn chưa kịp tiến thêm bước vu hãm Imhotep, Aisha đứng yên vị bên, thừa dip người chú ý ra từ chỗ tối đến bên này, đứng định nhấc tay : “Pharaoh tôn kính, Aisha nhìn hết thẩy tình.”
      Anck-Su-Namun phát hoảng, nàng nghĩ Aisha ở đây, mà cửa lớn ràng đóng chặt Aisha vào bằng cách gì?

      Chỉ nghe Aisha chậm rãi : “Vừa mới nếu phải đại tư tế Imhotep đỡ sợ nàng ngã vào tượng đá, chúng thần cùng vụng trộm vào cầu thần giúp đỡ, lại bị đại tư tế phát , là thất lễ.”

      Thần điện của đại tư tế phải ai liền có thể vào, cho nên muốn vào chỉ có thể len lén thôi. Anck-Su-Namun cắn chặt răng, tại bọn họ từ thành hai, chính mình vô luận gì Pharaoh cũng tin. Nàng đành : “Là như vậy.”

      Pharaoh tin, cười : “Ta chính là cảm thấy kỳ quái, sao Anck-Su-Namun lại chạy đến nơi này.”

      Aisha vội trả lời: “Tiểu thư Anck-Su-Namun là thần mời cùng .” Như vậy việc nàng ta lén xuất tại đây cũng bị lãng quên.

      Pharaoh gật gật đầu, : “Anck-Su-Namun nàng ở đây quấy rầy yên tĩnh của đại tư tế, vẫn là cùng ta hồi cung !.” xong lôi kéo nàng, hai người cùng nhau .

      Aisha thở ra, nhưng biết Imhotep có chuyện cùng muốn . Lập tức chính mình thừa nhận: “Đúng vậy, ta thừa nhận lần bị Daoud mê hoặc, nhưng là ta qua, ở ốc đảo…”

      “Aisha, cần , nàng đem thân thể nàng hoàn hoàn chỉnh chỉnh giao cho ta là chứng minh, ta bị lời của nàng ta mê hoặc.” Imhotep ôm Aisha, tối hôm qua nàng kiên cường nhẫn nại của nàng cho thấy cả thế giới, cho dù tại bất kỳ lời nào cũng là bậy, trong lòng nàng là hoàn mỹ.

      Còn cần gì nữa?

      Aisha mỉm cười, hoàn toàn quên cơn đau lúc vừa bước xuống giường. Trách được người nhau luôn muốn ở cùng nhau, nguyên nhân là vì nên mới thế .
      tại, ta có phải hay nên trở về.”

      Imhotep ôm chặt , sau đó tình nguyện : “Ừ, bất quá nàng yên tâm, cho dù phản bọi hết thẩy, ta cuối cùng cũng nghĩ cách để chúng ta đường đường chính chính bên nhau.”

      Aisha biết luyến tiếc mình, : “Ta nghĩ ra cách, buổi tối, buổi tối lại đến….” Này có tính hay là an ủi bằng cách đem chính mình bán ?

      Nhìn vẻ mặt của , cho dù là tối hôm qua có đau đến mấy cũng đến.

      “Lời định được nuốt lời.” Imhotep mỉm cười, Aisha nháy mắt cảm thấy mình bị lừa. Nhưng là cũng chút ảo não, hối hận.

      vụng trộm trở về thần điện, vừa vào thấy a mẫu tới, mất kiên nhẫn.

      Aisha lập tức : “A, ta chậm, rất xin lỗi.”

      A mẫu thế này mới : “Quá muộn, nghe bảo tối qua có người kêu ngươi ra ngoài.”

      Aisha vội trả lời: “Chính là ra ngoài chút liền trở về, ta còn chưa có cầu nguyện, biết có thể qua?” Trung cấp tư tế mỗi ngày đều phải cầu nguyện, sau thời gian đó là tự do.

      A mẫu hừ tiếng, tránh ra.

      Aisha vỗ vỗ ngực, cuối cùng cũng qua. quỳ gối trước tượng thần rắn hổ mang trước mắt, ở trong lòng : “Ta thành công, giờ muốn ta làm gi?” tựa hồ là có thể trở về, nhưng là…

      “Muốn trở về? xác nhận chiếm được tâm Imhotep?” Rắn hổ mang hiểu sao đáp lại .

      Aisha liền phát hoảng, tất nhiên là muốn về, nhưng bỗng nhiên lại sợ mở miệng. do dự : “ biết nữa, ta biết sau khi ta rời có thay lòng đổi dạ hay .” Đây tính là dối, đối với lời của người , các luôn có lớp bảo vệ chính mình, hoàn toàn tin tưởng.

      Rắn hồ mang trầm mặc vài giây, : “ khi như vậy, mời tiếp tục nỗ lực.”

      Aisha ngược lại thở ra, xoa xoa cái trán đầy mồ hôi nghĩ rằng: Tuyệt! nó có mang về, bằng thể giữ lời gặp đêm nay.

      Hít vào hơi, có chút dám đến gần rắn hổ mang nữa.

      trở về phong ngủ của mình trong thần điện, ngủ luôn, tỉnh lại trời tối đen.

      Tối rồi nên , tẩy rửa sạch mặt mũi, chải đầu chút. Đối mặt người trong lòng của mình luôn luôn muốn mình phải xinh đẹp.

      phủ thêm áo choàng, lặng lẽ rời thần điện. Chỉ cần từ cửa sau ra, lại chuyển tới bên bờ sông Nile mà là có thể đến đại thần điện.

      Nơi đó toàn là người của Imhotep, lo bị ngăn chặn. mới vừa xa, chỉ cảm thấy trận gió thổi đến sau lưng, tiếp là bị kéo vào trong vòng ngực ấm áp.
      Từ độ ấm này biết là ai rồi: “Imhotep, chàng đến đón ta sao?”

      “Đúng vậy, nếu nàng ra ta xông vào.” Imhotep vội vàng ôm chặt, ngày cơ hồ còn muốn dài hơn vài năm thời gian.
      linhdiep17, thuytngocanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :