1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 78: Xác Ướp Đấu Xác Khô



      Con rắn lắc lắc đầu, có chút ngây ngẩn, cạch tiếng từ cổ Anubis rơi xuống.


      Anubis phát hoảng, cậu nhanh chóng đưa tay tiếp nhưng vì Hoàng đế Rồng giãy dụa bay về phía trước mà vụt tay. Con rắn lại ngoài ý muốn rơi xuống lưng rồng bị mang .


      Mặc cho Tử Uyển và Lâm tiến lên ngăn cản, Hoàng đế chỉ cần lắc đầu cái hai người bị đánh bay.


      “Made……” Anubis lớn tiếng kêu.


      Imhotep hét lớn tiếng đuổi theo, Aisha : “Anubis, ngồi máy bay đuổi theo.” có thể bay, giờ chỉ có máy bay mới có thể đuổi kịp. Imhotep có thể hóa thân thành tuyết đuổi theo, nhưng nếu mang theo tất cả bọn họ lại quá chậm.


      Mọi người dùng tốc độ nhanh nhất đến nơi đỗ máy bay, đến nơi lại thấy Ess đâu.


      Aisha hỏi nữ tiếp viên hàng : “Ess đâu?”


      Tiếp viên hàng chỉ về phương xa, : “Cậu chủ thấy chủ bị bắt nên đuổi theo.”


      “Đuổi theo?” Đuổi theo thế nào?


      Tiếp viên hàng đột nhiên hạ khóe miệng, : “Cậu Ess chạy rất nhanh, giống như cơn gió.”


      Vì thế Aisha nhìn về phía xa, trận gió xoáy trong trung phiêu đãng, bên trong còn mang theo chút tuyết. nhíu mày nhìn Imhotep, năng lực đặc biệt của con trai hệt như Imhotep có thể mượn sức mạnh của thiên nhiên, hơn nữa còn có thể biến hóa cơ thể hòa hợp cùng gió, tuyết, v..v…


      “Giờ phải làm sao đây?” Aisha hỏi.


      Imhotep : “Em lên máy bay , với Ess.”


      Aisha nắm chặt tay : “Vậy phải cẩn thận.” biết tốc độ của hai cha con rất nhanh, cho nên lập tức lên máy bay.


      Từ máy bay nhìn xuống có thể thấy hai cơn lốc, cơn lốc lớn rất nhanh đuổi kịp cơn lốc , hai cơn lốc cũng hòa hợp vào nhau hình thành cơn lốc xoáy cường đại phía trước máy bay. Mà bên phải, con rồng lớn vẫn bay về phía trước, Aisha có thể cảm nhận được áp lực từ hai cỗ năng lượng va chạm nhau.


      Nhưng vì sao hai cổ năng lượng lại đấu đá nhau? Nguyên nhân rất đơn giản.


      Con rồng kia muốn nhanh chóng bay về hồi sinh quân đội của nó, Imhotep lại muốn làm ảnh hưởng đến Aisha còn ngồi máy bay nên mới ra tay.


      Nhưng ngược lại, Anubis lại ngồi yên, muốn mở cửa cabin nhảy xuống cứu Made.


      Aisha : “Ngồi xuống.”


      Anubis muốn nghe , Aisha thở dài : “Người trẻ tuổi quá nông nổi, lại chịu tôn trọng người lớn tuổi. Nếu là , gả con cho người như thế sao?”


      máy bay, người duy nhất có con là Tử Uyển, bà liếc nhìn Aisha và Anubis cái rồi lắc đầu.


      Khi nhìn sang con , bà nhìn thấy con cùng cậu bé chuyện trông rất vui vẻ hạnh phúc, có lẽ cũng đến lúc rồi.


      Mà Anubis cắn chặt răng, cho dù cậu có chạy cứu Made về hai người bọn họ chỉ sợ cũng khó ở bên nhau, mẹ vợ so với cha vợ càng lợi hại hơn.


      Vì thế cậu lâm trận ngồi xuống, chờ máy bay đuổi kịp lốc xoáy và rồng, bay đường thẳng đến Vạn Lý Trường Thành của Trung Quốc.


      Khi máy bay hạ cánh, bọn họ so với Hoàng đế Rồng còn nhanh hơn bước.


      Bên kia, sau khi rồng hạ xuống, tướng quân Dương lập tức tập hợp đội quân của , hành lễ trước mặt Hoàng đế.


      Hoàng đế lại biến thành hình người, lúc này trông rất trẻ tuổi tuấn tú. Ánh mắt của lại sắc sảo làm người khác dám khinh thường, quyền uy có chỗ nào tốt làm biến thành bộ dạng kia.


      cao cao tại thượng, gọi to: “Thức dậy!”


      tiếng hô to, mặt đất rung động.


      Aisha vừa muốn hỏi chuyện gì xảy ra, thấy Anubis biến thành con chó to lớn đến gần Hoàng đế, vì rắn sợ lạnh, cho nên lúc này Made đứng dưới chân Hoàng đế.


      Imhotep biết từ lúc nào ôm Ess xuất , áo choàng của rộng mở, lần nữa triển lãm cơ ngực rắn chắc trước mặt người khác.


      Aisha đè đầu, sao cứ phải khoe cơ ngực chi vậy.


      Tử Uyển : “Phải tìm cách ngăn chặn binh lính của , để tôi thức tỉnh các oan hồn, các người…..”


      Imhotep: “ thân , các nô lệ của ta……”


      Được rồi, boss cũng gọi dậy quân đội của mình.


      Nhưng mà, Hoàng đế người ta có thiên quân vạn mã, còn Imhotep chỉ có vỏn vẹn mấy trăm xác ướp.


      Bọn họ ngơ ngác nhìn về phía trước, chút ý thức được nguy hiểm rình rập.


      O’Connell cầm súng : “OMG, trận chiến gì thế này? Súng óng vẫn đáng tin hơn.” xong nâng súng lên. (OMG = oh my god!)


      Aisha cũng cầm súng lên, nhìn Hoàng đế Rồng giống như diễn thuyết, đại khái là tuyên ngôn xưng bá thiên hạ. Nếu còn ở cổ đại, đây là thứ thiết yếu quân vương cần trước khi ra trận, nhưng đặt ở đại khác gì kêu gọi người dân tạo phản!


      cũng vung tay lên : “Đoàn quân xác ướp, đừng nghe nhảm nữa, từ ngữ quá khó hiểu, cứ tiến lên !”


      Vì vậy đoàn quân xác ướp tiến lên, nhưng lại có xác ướp còn chưa , chính là xác ướp trang hoàng lúc trước, nó tại dùng chiếc gương biết nhặt ở đâu soi chính mình.


      Aisha quay đầu cười : “Ngươi rất đẹp rồi, nhưng hoàng đế so với ngươi còn đẹp hơn, cho nên đánh bại trở thành đệ nhất mỹ nhân !” chỉ đùa thôi, thế nhưng xác ướp lại làm , nó rống lên tiếng cất gương rồi chạy lên phía trước.


      “Ách……” Aisha biết nên gì cho phải.


      Cùng lúc này, Trường Thành bên kia lại đột nhiên nứt ra, vô số xác khô chạy ra. Đây chính là chiến tranh cổ đại trong truyền thuyết đó sao, Aisha thích ý đứng bên nhìn bọn họ đánh nhau.


      Mà những người này thế nhưng chạy về phía bọn họ, giưa kiếm lên muốn chém xuống.


      O’Connell vội vàng : “Khoan, ……”


      Đáng tiếc xác khô Trung Quốc nghe hiểu, Aisha : “Chúng tôi là bạn, là Tử Uyển kêu chúng tôi đến.”


      Người đầu gọi là tướng quân Minh, Aisha đoán ông chắc là cha của Lâm. Lúc Lâm và Alex chuyện có nghe thấy ông bị Hoàng đế cướp vợ mà bị năm con ngựa xé xác. tại, ông lại mất cánh tay, xem ra đó là .


      Quách Minh vừa nghe thấy tên Tử Uyển liền hiểu , : “Lên.” Ông mang những xác khô khác về phía đội quân của Hoàng đế.


      Hai đội quân bắt đầu đánh nhau.


      Hoàng đế xuống, : “Chuẩn bị chiến đấu, giết tất cả bọn chúng.”


      Quân đội thay đổi hình dạng, hổ là vua cổ đại, loại quân uy này phải ai cũng có thể làm được. lớn tiếng : “Vạn tên trận.”


      Ách……


      Sao giống Tần Vương tái sinh thế này?


      Mắt thấy vạn tên bắn ra, Aisha nhìn hai vợ chồng O’Connell bên núp . suy nghĩ, biết mình có nên tránh ?


      Nhưng cuối cùng cũng chạy, bởi vì chồng – Imhotep, ôm lấy , hơi vung tay, những mũi tên liền bắn trật ra tứ phía.


      “Ngươi rất mạnh.” Quách Minh .


      Đoàn quân xác ướp của Imhotep đánh lên, Anubis nhặt con rắn lên, hôn , con rắn giật mình.


      Anubis biến thành hình dáng nguyên thủy, hình người đầu sói lớn tiếng : “Hoàng đế, vì chuyện này ngươi phải trả đại giới.” xong, cậu niệm chú ngữ, từng hạt cát dưới chân bắt đầu rung động, tiếp đó quân đội tử thần xuất .


      Mọi người đều biết lúc trước dùng vòng tay tử thần triệu hồi quân đội mạnh cỡ nào, giờ chính Anubis gọi phải mạnh lại càng mạnh.


      Tiến đánh, quân đội của Hoàng đế có chút tan rã.


      Hoàng đế giận dữ, biến thành con rồng đánh về phía Anubis, hai quái thú liền đánh nhau.


      Còn Aisha cầm súng bắn binh lính của Hoàng đế, vừa đánh vừa : “Sao cứ càng đánh càng nhiều thế này?”


      Imhotep phất tay, : “Em đừng lo, chúng ta thắng.”


      Ess dù có thể sử dụng năng lực, nhưng vẫn còn chưa ổn định. Cậu mình đánh xác khô, đùa vui cực kỳ. Aisha cảm khái cho xác khô đó.


      O’Connell lại : “Xác khô Trung Quốc đấu với xác ướp Ai Cập, thế giới này điên hết rồi.”


      Evelyn: “Jonathan đâu rồi.”


      O’Connell: “ ấy chắc là ngồi máy bay đùa giỡn mấy em nữ tiếp viên hàng rồi.”


      Evelyn co rúm khóe môi, quay đầu : “Còn Alex đâu?”


      O’Connell : “Hình như trốn với Lâm rồi.”


      Rất nhanh, Anubis phối hợp với Imhotep, nhưng lại thấy Hoàng đế đâu. Trong lúc này lại chợt nghe Alex : “Ba mẹ, nhanh lên, muốn giết Lâm và mẹ ấy.”


      O’Connell và Evelyn liền chạy về phía Tường Thành, đương nhiên nhà Imhotep cũng đuổi theo. tại bọn họ cần lo lắng tình huống bên ngoài, vì xác ướp hay xác khô chỉ cần thủ lĩnh còn sống vẫn có thể tự hồi phục.


      Bên trong Trường Thành còn có nơi như thế này sao? Là người Trung Quốc Aisha cảm thấy áp lực rất lớn.


      Khi bọn họ vào kiếm của Hoàng đế cũng vừa đâm vào ngực Tử Uyển, nhe răng cười : “Ngươi bất tử. Nữ nhân phản bội ta có kết quả tốt.”


      Tử Uyển ra sức lui về phía sau, bà rút đoản kiếm lưng Hoàng đế ra. Bà cười lạnh với Hoàng đế: “Lúc trước là ngươi đáp ứng ta sau khi trở thành bất tử thả ta và Quách Minh, nếu ngươi thủ ước giờ ngươi cũng bất tử rồi, đáng tiếc lòng dạ ngươi rất hẹp hòi ngươi thể để cho người khác đạt được hạnh phúc.”


      Lâm khóc : “Mẹ.”


      Tử Uyển đưa đoản kiếm cho : “Đâm thủng tim .” xong bà phun ra ngụm máu rồi chết.


      Hoàng đế muốn xông lên lại bị phát súng của O’Connell ngăn cản. nhanh chóng cầm lấy đoản kiếm trong tay Lâm đâm về phía Hoàng đế.


      Hoàng đế nhanh chóng né , đá O’Connell ra xa.


      Anubis gầm rú vọt lên, nghĩ tới cậu còn có thể đánh cận chiến, đánh với Hoàng đế thể phân thắng thua.


      Imhotep với Lâm: “Nếu muốn bà ấy sống lại, như vậy……”


      Lâm thế nhưng lắc đầu : “Mẹ mệt mỏi lắm rồi, tôi nghĩ bà cũng muốn được nghỉ ngơi.”


      Aisha nghĩ tới như vậy, hai mẹ con hẳn rất mệt mỏi. Khác với , cho dù Imhotep có hồi sinh Aisha hàng ngàn lần đều vui vẻ, bởi vì nơi có cũng !
      thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 79: Lại Giúp Người



      Made: “Tê……” Nghĩa là: “Nếu mẹ có chết, tôi nhất định cứu mẹ.” Lời này là Made với Anubis, vì thế Anubis tự nhiên phản bác.


      Lúc này, tướng quân Dương và nữ bộ đội kia cũng chạy đến, bọn họ muốn cứu hoàng đế. O’Connell và Evelyn liền đánh nhau với bọn họ.


      Bên này, Imhotep muốn lên hỗ trợ, Aisha : “Cứ giao cho bọn nhóc .” Ý là, muốn ngồi xem kịch diễn.


      Ess giọng với ba Imhotep: “Nụ cười của mẹ đáng sợ, Anubis đáng thương.”


      Imhotep mỉm cười gật đầu, cảm thấy vợ mình khi tính kế người khác đáng . đôi mắt to hồ phiến phiến, giống như còn có mấy trăm cái chủ ý chưa đưa ra.


      Anubis chống lại Hoàng đế, người là thần người là quái vật. Cho nên kết quả cần phải mọi người cũng biết, nhìn thân hình của bọn họ, Aisha cảm thấy xưng danh cự thần của Anubis phải chơi.


      Có điều, Anubis bỗng dưng bị đánh bay.


      Quá khó hiểu, nhìn miệng vết bỏng hồng hồng người Anubis, khóe miệng Aisha giật giật, thằng nhóc này lại muốn giở trò gì?


      Vấn đề là: Made là chủ nhân của Anubis, ấn theo thành ngữ của Trung Quốc, đánh chó cũng phải nhìn mặt chủ! Cho nên, Made rất tức giận


      Mà khi Made tức giận hậu quả cực kỳ nghiêm trọng, hét lớn tiếng, con rắn lập tức biến hình.


      đến vài giây biến thành cự xà so với hình rồng của Hoàng đế còn cao to hơn cái đầu, đồng thời cũng dùng cái đuôi đánh về phía Hoàng đế.


      Hoàng đế lớn tiếng hô: “Quái vật chịu chết .” Vận khởi ngũ hành trung hỏa đánh về phía Made.


      Nhưng Made căn bản cần né tránh, thè lưỡi hướng về phía trước, tê tê bậy.


      Imhotep thấy sắc mặt của vợ mình trông được tốt lắm, lại hỏi: “Con bé cái gì?”


      Aisha cứng ngắc cười : “Con bé , dám khi dễ vật nuôi nhà ta, đánh chết ngươi, đánh chết ngươi……”


      Imhotep đồng tình nhìn về phía người nào đó, lỗ tai sói cụp lại, thân hình có xu hướng cuộn tròn, xem ra mới rồi chịu đả kích rất lớn.


      Cậu muốn làm cho Made lo lắng chút, sau đó trong lúc thương tâm cậu vực dậy giết chết Hoàng đế Rồng, như vậy Made nhìn cậu với cặp mắt khác xưa, thậm chí có khả năng trong nháy mắt cậu. Thế nhưng, nghĩ tới Made có phản ứng như thế.


      Cho nên, Anubis cũng chỉ mới khơi dậy lòng thù hận của Made mà thôi, thế còn biến bản thân thành đối tượng cần được bảo vệ.


      Aisha có chút buồn rầu, con sao lại có chỉ số EQ thấp đến vậy?


      biết con bé giống ai nữa.


      Imhotep? Người ta có chỉ số EQ cao nha, hơn nữa cho đến chết. Tương phản, bản thân lại rất bị động, rất dễ bị ảnh hưởng từ người bên ngoài.


      Trong suốt quá trình, Imhotep là người chủ động khiến ý thức được tình cảm của dành cho , cho nên người có chỉ số EQ thấp ra là ? Tính cách của con kỳ là giống ?


      Hoàng đế Rồng rất dễ dàng tránh thoát công kích của cự xà, vì bé Made của chúng ta mặc dù là cự xà nhưng lại có bất kỳ kỹ năng công kích nào, chiêu thức của chỉ có , trái đánh, phải đánh, đánh chết mi.


      Hoàng đế cũng nhanh chóng biến hình, dùng sắc bén móng vuốt bắt lấy Made. Made rên tiếng: “Tê……” Nghĩa là: Đau quá!


      kêu đau, nhưng người có đến vết thương.


      Anubis cuối cùng cũng đứng lên, biết từ đâu cậu lấy ra cái lưỡi liềm lớn, xích tiếng cắt thân thể của Hoàng đế thành hai nữa.


      Nhưng nhờ vào năng lượng của nước suối, cơ thể của liền nối lại, đúng với nghĩa ‘thân bất tử’.


      Hoàng đế cười to: “Các ngươi nghĩ có thể làm khó được ta sao?”


      Lâm : “Dùng đoản kiếm này mới có thể giết .” xong trực tiếp ném đoản kiếm cho Anubis.


      Anubis có thói quen dùng vũ khí ngắn, nhưng tại đành phải dùng nó thôi. Cậu đứng trước bảo vệ Made: “Tránh ……”


      Thân thể của Made co rụt lại rồi biến trở về hình thể , núp sang bên, trong bóng tối tê tiếng, ý bảo Anubis cố lên.


      Vốn tưởng nhất định đánh tiếp, nghĩ đến bảo tránh liền tránh, điều này đối với Anubis mà chính là cỗ vũ. Hét lớn tiếng cậu nhanh chóng vọt tới trước mặt Hoàng đế đâm thẳng xuống.


      Hoàng đế là người tập võ nên lập tức né , Anubis cảm thấy thân hình quá lớn làm ảnh hưởng đến nhanh nhạy, cậu lập tức biến thành người, mái tóc đen dài phiêu động đánh về phía Hoàng đế.


      Aisha vỗ tay : “Đánh hay.”


      Ess lại với Imhotep: “Mẹ đáng sợ.”


      Imhotep chỉ mỉm cười, trong lòng mãi mãi là đáng , xinh đẹp, gợi cảm. Đáng sợ gì gì đó hoàn toàn bị gạt bỏ.


      Đây chính là tình vĩnh hằng!


      Khi cuộc chiến đấu diễn ra sôi nổi, Alex biết khi nào vọt về phía Hoàng đế, cậu ôm chặt lấy Hoàng đế hét lớn: “Giết .”


      Anubis cũng do dự, đâm thẳng kiếm vào tim Hoàng đế. Cậu lạnh lùng : “ cần hỗ trợ.”


      Alex nhảy lên : “Tôi cũng muốn ở trước mặt người thể chút.”


      Anubis phản đối, dù sao người Alex cũng phải Made.


      Lúc này, thân hình Hoàng đế phản sinh biến hóa, cơ thể giống như muốn nổ tung. Aisha : “Mọi người mau chạy.” thế nhưng muốn tự bạo!?


      Tất cả mọi người hướng về phía bên ngoài chạy, Evelyn và O’Connell cũng vừa đánh gục tướng quân Dương và nữ bộ đội, O’Connell lớn tiếng : “ thể nghỉ lát sao?”


      Bọn họ nhanh chóng chạy ra bên ngoài, phát bên ngoài chiến cũng dừng lại. Đứng ở bên ngoài Trường Thành cũng chỉ còn lại Quách Minh, quân đội oan hồn, quân đội xác ướp của Imhotep và quân đội tử thần.


      Quân đội oan hồn biết Hoàng đế chết liền biến thành cát, sầu hận của bọn họ kết thúc.


      Anubis hô tiếng quân đội tử thần cũng biến mất, giống như cuộc chiến vừa rồi chưa từng xảy ra.


      Còn lại cũng chỉ có quân đội xác ướp của Imhotep, ý thức của chúng nó rất cao, thậm chí còn có cảm xúc.


      Cho nên, tại chúng nó tìm kiếm cơ thể thất lạc của bản thân.


      Imhotep rất nhẫn nại, chờ chúng nó tìm lại đầy đủ cơ thể thất lạc xong mới niệm chú cho chúng nó trở về.


      O’Connell : “Giờ chúng ta nên đâu?”


      Evelyn : “Em muốn về nhà ngủ.”


      Alex kéo Lâm đến bên cạnh O’Connell và Evelyn : “Lâm có nơi nào để , chúng ta mang theo ấy cùng !”


      Evelyn cũng khai sáng, cười : “Nhà chúng ta rất lớn, đương nhiên có thể.”


      Mọi người ngồi máy bay trở về Thượng Hải, nhà O’Connell lập tức bắt đầu thu thập chuẩn bị trở về. Aisha muốn qua ngày mười lăm tháng giêng mới trở về Ai Cập, muốn ở lại quê hương mừng năm mới.


      Mấy ngày nay luôn bề bộn nhiều việc đến giờ mới có thể nghỉ ngơi, buổi tối Aisha và Made ăn mặc tượng như các Trung Quốc, sườn xám và áo khoác ngoài, dạo đường phố Thượng Hải.


      Làn da của Ess trắng hồng nhưng vẫn dễ dàng khiến cho người xung quanh nhìn ra là con lai, còn Made hoàn toàn trông giống như bé người Trung.


      Aisha cần phải , trông giống như mới mười mấy tuổi đầu, cho nên và Made đều cực kỳ có lực cuốn hút ánh mắt của những người xung quanh.


      Do đó, sắc mặt của Imhotep và Anubis dọc theo đường mấy dễ nhìn, cho đến khi bọn họ gặp Trần Quốc Hào bị người đuổi giết sắc mặt mới tốt hơn chút.


      Imhotep chợp lấy thời cơ, lập tức xông lên phía trước đánh lui mấy người lính đuổi theo ta, sau đó hỏi: “Lần này lại đâu?”


      Trần Quốc Hào có chút do dự : “Vận chuyển vật phẩm đến Thiểm Tây.” Bởi vì là ân nhân cứu mạng, hai lần, cho nên dối.


      Cũng nghĩ đến Imhotep thế nhưng cười : “ thôi, tôi đưa .” xong lôi Trần Quốc Hào , lúc còn quên với Aisha ngẩn người: “Em phải muốn giúp đỡ quốc gia mình sao, còn mau .”


      Aisha nhìn Made : “Chuyện gì vừa xảy ra?” Sao Imhotep đột nhiên lại tích cực như vậy?


      Made nhún nhún vai : “Ai biết?”


      Ess lôi kéo tay Aisha : “Chắc là ba thích giúp người.”


      Aisha nghiêm túc : “Mẹ có thể chắc chắn với con, hơn ba ngàn năm nay, ba con chưa từng có cái ưu điểm ‘thích giúp người’ này.”


      Made gật đầu liên hồi, cũng biết ba có cái ưu điểm này.


      ở phía trước, Anubis hừ tiếng : “Loài người giảo hoạt.”


      Imhotep giọng : “Nếu muốn, cậu có thể ở lại đây với Made.”


      Anubis lên tiếng, ngu mới ở lại. Cứ như vậy Trần Quốc Hào còn chưa kịp cái gì bị kéo lên máy bay, mười phút sau khi máy bay cất cánh mới có cơ hội : “Vật phẩm vẫn còn ở Thượng Hải.” Chỉ vác thân mình Thiểm Tây có ích lợi gì.


      Imhotep vươn chân dài ra, thoải mái nghỉ ngơi : “ sao, tôi cho khoản, lần sau vận chuyển khoản kia cũng muộn!”


      Trần Quốc Hào : “Vật phẩm là do thương nhân Thượng Hải quyên góp, số lượng cũng ít.”


      Imhotep : “Yên tâm, tôi có.”


      Aisha cảm thấy phá gia, nhưng muốn cho cũng có gì khó. Chỉ cần lấy cổ vật từ bên dưới hầm mộ cũng đủ rồi.


      an ủi : “ cứ tin tưởng chồng tôi , ấy gạt đâu.”


      Vì thế, tiếp sau đó bọn họ bắt đầu thu mua vật phẩm, gạo trắng, thuốc, súng, tóm lại là chất đầy máy bay.


      Số lượng Imhotep cung cấp so với tưởng tượng của còn muốn nhiều, cho nên Trần Quốc Hào phi thường cao hứng.


      Made nuốt miếng bánh, tê tiếng, nghĩa là: ăn ngon.


      Trần Quốc Hào cũng quen dần với biến hóa của , cho nên cũng sợ hãi như trước nữa. Có điều, có thể cảm giác được Imhotep và thiếu niên da ngâm kia hề thích thân cận với Aisha và Made.


      Mà bọn họ cũng quá kỳ quái, đàn ông Trung Quốc thích phụ nữ của mình ra đường, tốt nhất cứ đóng cửa nuôi trong khuê phòng, nhưng hai người bọn họ lại thích mang hai ra ngoài, thế còn phải đề phòng những người đàn ông khác.


      Xem ra, đất nước của bọn họ rất tôn trọng phái nữ. Bởi vì khi chuyện với Aisha, Imhotep mặc dù tức giận nhưng cũng dám cắt ngang.


      Cứ như vậy đường rối rắm đến Thiểm Tây, Aisha nhìn thấy doanh trại của giải phóng.


      biết mình có nên cao hứng hay nữa, biết có thể gặp người lãnh đạo ? Có thể xin chữ ký? Chụp ảnh?
      thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 80: Về Nhà



      tại, Trung Quốc trong thời kỳ nội chiến, cả hai đảng đều tập trung vào quân , vì thế cần rất nhiều tiền.


      Bên kia có thuế thu từ nhân dân nên sợ thiếu tiền, nhưng bên nàylại có chút khó khăn.


      Quân phục tốt, đạn dược đầy đủ, bọn họ có thể thắng cũng là kỳ tích.


      Đội trưởng của quân doanh đến tiếp nhận vật phẩm. Khi thấy có hai xuống máy bay mặt có chút đỏ.


      Lâu nay đứng ngoài tiền tuyến, lâu nhìn thấy phụ nữ.


      Nhất là các xinh đẹp như vậy, ta có chút lúng túng : “Cảm ơn…… Cảm ơn ngài ngoại quốc này.” Sau đó xoay người hỏi Trần Quốc Hào: “Họ có biết tiếng Trung ?”


      Aisha : “Nghe hiểu được.” chàng đội trưởng này có chút kỳ quái, dám ngẩng đầu nhìn hai mẹ con .


      Imhotep có chút hối hận, vất vả mới thoát khỏi Thượng Hải xa hoa trụy lạc, thế nhưng lại nhảy vào chính giữa đám đàn ông này.


      Hơn nữa, trong đám người này lại có mấy người nhìn cực kỳ thuận mắt, giống như chàng đội trưởng này. Bằng Aisha cũng có hứng thú nhìn ta lâu đến vậy, Trần Quốc Hào đau đầu, giờ còn đau đầu hơn.


      Lúc này trời tối, cho nên đành phải ở lại quân doanh đêm.


      Quân doanh chuẩn bị cho bọn họ hai chiếc lều trại, tuy rằng đơn sơ nhưng vẫn thoải mái hơn ngồi máy bay. Bọn họ thu thập xong vào trong lều ngồi, người nhà chia hai chiếc lều ở. Anubis, Made và Ess chiếc, Imhotep và Aisha chiếc.


      Quân doanh an bày cho bọn họ khá tốt, thậm chí còn có nước ấm để tắm rửa.


      Imhotep có chút lo lắng nên đứng bên ngoài cửa canh chừng cho Aisha, mới dùng khăn lông lau người. Vật lộn cả ngày mùi mồ hôi dễ ngửi, lau người cũng chỉ thoải mái hơn chút mà thôi. rất nhanh lau sạch người, : “ cũng rửa rấy chút, em canh chừng.”


      Imhotep cười : “ cần canh đâu.”


      Aisha cũng cười : “ được, bị nhìn người chịu thiệt là em.” xong vung tóc về phía sau, ra ngoài: “Nhanh tí, hơi lạnh đó.”


      Imhotep đành phải lắc đầu, cởi quần áo ra lau người.


      Aisha ra bên ngoài hít thở khí, phát quân đội thiếu thốn rất nhiều. Binh sĩ ngủ ngoài trời, nằm mặt đất, cái gì cũng có, chỉ ôm cây súng ngủ, còn ngủ ngon.


      Trông bọn họ khổ, nhưng có lẽ đối với bọn họ đây chả là gì.


      Dù sao mình cũng xem như nhà giàu mới nổi, bằng trợ giúp họ chút?


      “Mẹ, Anubis ấy có rất nhiều tiền.” Made kéo Aisha .


      Aisha nhìn Anubis đứng ở phía sau Made, thay vào bộ áo quần bằng da trông khốc.


      Aisha nhíu mày : “Có tiền lấy ra giúp tí , dù sao cũng có chút liên hệ với hai mẹ con chúng ta.” Rốt cục chịu bỏ tiền ra? Nhiều năm ăn nhờ ở đậu như vậy, ngay cả muốn dỗ cho Made vui vẻ cũng dùng tiền của bọn họ.


      Anubis lên máy bay, lát sau có hai người đàn ông giống hệt nhau xuất , bọn họ chuyển từng thùng to xuống máy bay.


      Binh sĩ bị bừng tỉnh, ngơ ngác nhìn bọn họ chuyển đồ.


      Cuối cùng, hơn mười thùng to đặt dưới mặt đất, hấp dẫn rất nhiều ánh mắt của các binh sĩ. Đội trưởng cũng chạy đến, hỏi: “Sao lại thế này?”


      Anubis xuống máy bay, cậu tự mở thùng ra, ánh vàng lóa lòa mắt.


      Aisha dùng tay cản ánh sáng, khóe miệng run run dùng tiếng Ai Cập : “Lại là tên có tiền thích khoe của.”


      Made cười : “ nghĩ tới Anubis giàu như vậy.”


      Aisha lập tức : “Nhất định phải gả cho người giàu mà mình thích, mặc dù tính khoe khoang của bọn họ có chút mất mặt.”


      Made : “ rất mất mặt.”


      Đội trưởng và binh sĩ cũng dễ dàng gì, hơn mười rương vàng, nhiêu đây phải trị giá bao nhiêu tiền? Mà người nào đó ngạo mạn : “Cho các người.”


      Đội trưởng khẩn trương : “Cái này……”


      Trần Quốc Hào đến, ta gì đó vào tai đội trưởng, đội trưởng mới gật đầu : “Cảm ơn ngài, có thể cho chúng tôi biết tên, chúng tôi ghi lại, sau này……”


      cần.” Anubis mở miệng : “Là vợ và mẹ vợ tôi thương tiếc các người mà thôi.” xong bước về phía Made, mà Made hét lớn: “ , tôi gả cho chó.”


      cần gọi tôi là mẹ, nghe mà già mấy tuổi ý.” Aisha .


      Anubis giống như nghe thấy lời của hai , kéo Made vào trong lều trại.


      Made ỡm ờ, nhưng biết vì sao vẫn theo Anubis vào.


      Đội trưởng xoa đầu, kia nhìn chừng mới mười ba mười bốn tuổi thế nhưng lập gia đình, còn chàng trai kia mặc dù trẻ tuổi, nhưng cũng lớn hơn kia mười mấy tuổi chứ chả ít.


      Còn này, bị gọi là mẹ, tái hôn?


      Dù sao nữa, điều này cũng quan trọng bằng những vật phẩm và rương vàng bọn họ đưa.


      Imhotep cũng kéo Aisha vào, : “Cũng vào nghỉ ngơi , mai chúng ta rời .”


      Aisha cười : “Đúng là tuổi trẻ.” Nghe tiếng kiểm kê hàng hóa bên ngoài, nằm bên người Imhotep : “Tiếp qua vài năm chúng ta quay trở lại nha, đến lúc đó có thể nhìn thấy Trung Quốc càng tốt đẹp.” Càng tiếp cận cuộc sống trước kia của .


      Imhotep ôm : “Nhưng lại thích để em quay lại đây.”


      Aisha cười : “Tại sao?”


      Imhotep : “Ghét khi em nhìn thấy những người cùng màu da, cùng tiếng , cùng văn hóa.”


      Aisha ngẩn ra, : “Bá đạo.” cảm thấy mình bị lừa, trông rất hiền, nhưng lại phải. Những gì mình để ý, cũng để ý.


      Nhưng khi nhận định nguy hiểm nhất định phải diệt trừ, tại mới biết, Imhotep mới là siêu cấp phúc hắc.


      Xem ra, vô luận ở cùng nhau bao nhiêu lâu, cũng thấy đối phương giống như những gì bản thân nghĩ, đây chính là tác dụng thời gian. Nhưng người cũng phải thay đổi, cách bọn họ ở chung cũng dần thay đổi rồi.


      Aisha tuy thích làm Imhotep ghen, nhưng tổng vẫn muốn về nhà. Sáng sớm hôm sau bọn họ được long trọng đưa tiễn lên máy bay, nhìn máy bay dần bay khỏi vùng trời Trung Quốc, Aisha vuốt đầu Ess, cảm thấy mình như dâu khi mới lên xe hoa vậy.


      Imhotep ôm : “Em chính là tất cả của .”


      Câu này êm tai, đàn ông Ai Cập thường biểu lộ cảm xúc của bản thân, bọn họ cũng biết cách, ví như Anubis, ràng là đứa ngốc.


      Cậu cho tới bây giờ cũng chưa từng dỗ ai, cho nên đến giờ cũng chỉ biết mấy câu như: Em nhất định trở thành vợ , chứng minh cho em xem.


      Cứ tiếp tục như vậy, biết đến bao giờ con mới có thể gả .


      Mà Aisha cũng tính trước, đến lúc hai đứa lên giường, Anubis chắc chắn thể phá tầng màng cuối cùng kia. Cho nên đến hỏi , mà con nếu chưa đến mười tám cũng định thả người.


      Nhà vẫn như trước, mảnh yên bình.


      Mấy kẻ trộm mộ và nhà khảo cổ lâu lâu vẫn ghé thăm vài lần, kết quả đều bị xác ướp của Imhotep dọa chạy về.


      năm sau, Aisha sinh thêm , lấy tên là Lily.


      Mà làm cho bọn họ nghĩ tới, Anubis thế nhưng chân chính đến cầu thân. Cậu nắm tay Made đến, Imhotep nhìn thấy hai người lập tức nổi giận.


      Bởi vì tại đúng là ban ngày!


      Made biến thành rắn, chỉ có khả năng khiến cho chuyện này xảy ra!


      Mẹ con tránh ở bên chuyện, mặc kệ hai người đàn ông đánh đấm phá nhà của mình, dù sao có tiền, có thể xây lại.


      “Các con làm rồi?” Aisha ngạc nhiên hỏi, Anubis cũng có hỏi cách phá màng kim cương nha.


      Mặt Made có chút hồng, ánh mắt cũng có chút hồng, : “Rất đau.”


      Aisha kích động : “Cậu ta lợi hại như vậy, ngay cả thân kim cương của con cũng có thể phá?”


      Made : “ ấy ấy nghiên cứu nước suối từ Trung Quốc, phát nó có tác dụng ăn mòn kim cương, vì thế……”


      Aisha co rúm: “Con cho cậu ta thí nghiệm người bản thân sao?”


      Made rơi nước mắt: “ ấy cho con biết, hơn nữa con nghĩ ấy cũng được, cứ nghĩ chơi đùa tí, ai ngờ hôm qua thế nhưng vào. Mẹ, con làm sao bây giờ?”


      Aisha ấn đầu, Anubis có biện pháp, tình như vậy vỗ đầu Made : “Cũng là thời đại nào rồi, cho dù mất thân cũng nhất định phải gả, đúng ? Con lại xinh đẹp như thế, ban ngày cũng có thể ra ngoài, vậy trực tiếp học đại học, đến lúc đó gặp nhiều người hơn tùy ý con chọn, đúng Made?”


      Made có thế này mới nhớ ra mình cần trốn vào ban ngày nữa, có chút hưng phấn gật gật đầu : “Đúng rồi, con thế nhưng quên mất.”


      Anubis ở bên trực tiếp bị Imhotep đánh bay, cậu bi thương phát cho dù mình chiếm được Made chăng nữa, chỉ cần mẹ vợ còn ở đây người chưa chắc mình có thể với tới tay.


      Do đó, cậu thay đổi chủ ý, rồi lại quay lại, đưa lễ vật cho Imhotep và Aisha : “Mẹ, ba, hãy gả con hai người cho con. Con dùng lễ vật quý trọng nhất, hôn lễ huy hoàng nhất đón .”


      Aisha kéo Imhotep, cười : “ cần đánh, gả cũng tốt.”


      Imhotep nhìn con nhớ lại ba ngàn năm trước, biết khi Aisha có thai rất vui vẻ, kích động, gần như kiêu ngạo, giống như chiếm được toàn bộ thế giới. Bây giờ, con bé lại bị người cướp , nên khó chịu vẫn phải có.


      Aisha : “Đừng quên, chúng ta còn có đứa con ! Còn có Ess, tương lai thằng bé cưới về đứa nữa, mệt.”


      Imhotep ôm vợ , ý tưởng quái dị của luôn dễ dàng thuyết phục , có thể là từ rất sớm trước kia, thiếu quá nhiều cho nên bây giờ tất cả đều muốn cho .


      Hamunaptra!


      Hai con ngựa đứng xa xa dãy núi, Musar dời kính viễn vọng, cười : “Gia đình kia có lúc nào là yên tĩnh, xem ra lại muốn đánh nhau.”


      Ardeth Bay : “Ồ, cho tôi xem chút.” xong, cũng cầm kính viễn vọng nhìn thoáng qua, co rúm khóe môi : “Nhiều năm như vậy rồi, dung mạo của bọn họ cũng thay đổi.”


      Musar đem đầu ngựa chuyển hướng bên : “Có vài thứ bao giờ thay đổi.”


      Ardeth Bay mỉm cười, : “Đêm nay tôi mời uống rượu, thế nào?”


      Musar gật đầu, phóng ngựa mà : “Phải uống cho mới được.” xong cười ha ha, đất cát bay lên, bọn họ nhanh chóng rời khỏi thành phố linh hồn.


      ~Hoàn Chính Văn~
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 81: Phiên Ngoại: Bi Thương Ăn Mòn



      Hai từ ăn mòn trong từ điển loài người thường dùng để ám chỉ tiêu cực, nhưng đối với Anubis nó lại mang ý nghĩa trái ngược, thậm chí phải gọi là phát cuồng vì hai từ này.


      Mấy ngàn năm nay chẳng có việc gì có thể làm khó cậu, cậu lại càng hi vọng có chuyện có thể làm khó mình, mà chuyện khó khăn nhất cũng quả xảy ra.


      Cậu thích nhiều năm, mới đầu cậu chỉ muốn đến trần gian để diệt trừ gia đình dám xem thường cậu. Nhưng ai ngờ được giữa đường gặp phải thần rắn – còn phong ấn toàn bộ sức mạnh của cậu, làm cho cậu biến thành con chó con yếu đến thể nào yếu hơn. Điều này đối với vị thần, chính là vũ nhục, chờ đến khi cậu khôi phục lại nhất định giết hết loài người, bao gồm cả vị thần kia.


      tại người yếu như cậu thế nhưng bị ném tới cửa nhà người ta, còn bị con rắn phát . Con rắn này, vừa thấy cậu lập tức liều mạng nhào tới. Cậu cho rằng muốn cắn chết cậu, nhưng ai biết lại hưng phấn ngậm cậu vào trong miệng kêu lên: “ đáng , Tiểu Quai Quai của ta…… đáng .”


      Cậu chưa từng bị ai khen đáng bao giờ, tức giận đến muốn cắn chết .


      Nhưng lại nghĩ đến , hồn nhiên giữ cậu lại. Còn bị định là trở thành vật nuôi. Cậu muốn phản kháng, bởi vì mình dù gì cũng là thần.


      Nhưng lại vô lực, bởi tiểu quỷ này hoàn toàn xem cậu là người. Vô luận cậu thế nào, vẫn ầm ĩ gọi cậu Tiểu Quai Quai, hơn nữa khi ngủ cũng bắt cậu nằm kế bên, loại ngày này đến bao giờ mới kết thúc đây.


      Cậu càng lúc càng hận , thậm chí công kích , nhưng đối phương có thân kim cương, cắn đến đau cả răng.


      Sức mạnh khôi phục chút, cậu khống chế Beni – tên nô lệ mặt đen như đáy nồi luôn tìm cách làm phản.


      Nhưng kỳ quái là, lại giúp cậu che giấu chuyện này. chỉ vào mũi cậu : “Tiểu Quai Quai ngoan, lại học tôi đùa Beni. Lần sau được như vậy, nếu để ba mẹ nhìn thấy thảm.” xong, lại bắt cậu ngủ cùng với .


      ngốc à? biết còn với ba mẹ, nghĩ cậu vô hại?


      Anubis lại cam lòng, tại đối cậu tốt lắm, mặc dù đôi khi vẫn tìm chuyện khi dễ cậu. Giống như, lừa cậu ăn chuột.


      Tất nhiên, ăn xong món ngon như thế mới biết là thịt chuột.


      Loài người khi quen thứ gì đó đều trở thành ‘tất nhiên’, thần như cậu thế nhưng cũng có tật xấu này. Mọi chuyện dần dà trở thành quen thuộc, thậm chí là bị khi dễ.


      Có điều, cậu vẫn muốn trả thù. Vì thế cậu khống chế tất cả người trong trấn!


      Có đôi khi loài người cũng rất đáng sợ, vạn nhất kia bị giết sao, bản thân nhận khổ đó giờ chẳng lẽ cho ?


      riêng điều đó, cuộc sống bình yên với cũng nên kết thúc. biết vì sao, cậu cảm thấy sợ hãi những ngày này kết thúc.


      Có lẽ là ở địa ngục nhàm chán nhiều năm quá rồi cho nên mới nảy sinh loại ý nghĩ này?


      Nhưng, vào thời điểm ôm lấy cậu, cậu biết, ra cậu tham luyến thứ này, ôm ấp của . Khi ôm cậu, cậu cảm thấy an tâm, cảm thấy nhiệt độ cơ thể loài người ra tốt như vậy.


      A!


      ra cậu thích rồi, đương nhiên khi đó còn phải , có thể là tình thân hoặc cũng có thể là thứ gì đó khác.


      Cậu muốn tiếp tục ở chung với , nhưng cũng chậm rãi lớn lên. thường ở trước mặt cậu thay quần áo, thường ở trước mặt cậu cởi áo ngủ. Nhìn thân hình dần dần thay đổi, bản năng đàn ông của cậu cũng dần trào dâng.


      Trời ạ, mình khi nào có bệnh thích trẻ con?


      Tựa hồ cũng phải, bởi vì trong lòng cậu vẫn luôn chờ lớn lên.


      Chờ vẫn chờ, cũng trưởng thành. Bạn khác giới cùng lứa tuổi với cũng càng ngày càng xuất nhiều, ánh mắt nhìn cũng càng ngày càng kỳ quái. Cậu có chút buồn bực, cho dù sức mạnh của mình khôi phục rất nhiều cậu vẫn thể an tâm. Cậu biết các loài người lớn lên rất nhanh, lấy chồng, rồi cùng người đó qua cả đời.


      cũng như thế , tìm người cùng lứa nhau, sau đó kết hôn?


      Này thể được, ý nghĩ tại của cậu có chút giống người cha mà cũng có chút giống người ―― người !?


      Đúng rồi, chỉ cần trở thành của mình, mình cũng cần sợ thuộc về người đàn ông khác. Nghĩ đến đây Anubis thoải mái hơn, cũng càng bi kịch hơn.


      Bởi này ràng chỉ xem cậu như con chó, vẫn chỉ là con chó nhà.


      Cậu vội vàng muốn biết mình là người, là người đàn ông. Đàn ông cần phải làm là ôm ấp người phụ nữ của mình!


      Sức mạnh của cậu cuối cùng khôi phục, cậu biến thành hình người. Buổi tối khi ở chung với nhau cậu ôm chứ phải ôm cậu nữa. Nhưng chuyện vẫn thay đổi, đối với thân thể cậu có hứng thú. Có lẽ là quá , có lẽ là vì tới Trung Quốc càng thích đàn ông Trung Quốc ! Hơn nữa cậu ghen, bởi mặc quần áo của người đàn ông khác.


      cảm thấy gì, nhưng cậu tức giận, cũng càng muốn có được hơn. Vì thế khi nhìn thấy ngã xuống, cùng với quần áo xốc xếch, tâm cậu rung động, cũng ngăn được chính mình. Cậu là đàn ông, dùng mắt thường cũng có thể thấy chỗ đó của cũng có thể nhận chuyện này rồi, cho nên cậu mang về phòng của mình.


      Hết thảy tuy rằng đột ngột, nhưng cậu cảm thấy thuận lợi thoải mái. Cậu thoải mái đến chịu được, rốt cục bộc phát. thời gian dài cũng cùng phụ nữ triền miên, cậu cơ hồ dùng hết sức lực, nhưng nghĩ đến này chỉ có thân kim cương, mà tầng màng kia cũng như thế.


      Đáng sợ, cậu nghĩ mình hình như bị phế rồi. Mà lời càng làm cậu xấu hổ hơn, nghĩ tử thần cậu là xử nam.


      Nhiều đả kích cùng lúc khiến cậu gượng dậy nổi, nhưng khi gặp nguy hiểm cậu vẫn đứng ra. Hơn nữa, cậu thấy nước suối, đây là loại sức mạnh hắc ám từ dưới lòng đất Trung Quốc chảy ra. Mặc dù bản thân có thể dùng sức mạnh phá thân , nhưng hai loại sức mạnh trái ngược, sợ làm bị thương.


      Cậu cảm thấy loại nước suối này có thể dùng, vì thế thu lại.


      Chờ mọi chuyện kết thúc bọn họ trở về tới Ai Cập, thừa dịp có thời gian, cậu trở về địa ngục triệu tập lên linh hồn của các thầy thuốc. Chỉ cần bọn họ có thể chế tạo ra loại nước có thể phá thân kim cương, cậu cho bọn họ cơ hội lần nữa làm người.


      Chuyện này làm cho bọn họ điên cuồng nghiên cứu, rốt cục làm thành thành phẩm. Bọn họ loại nước này có tính ăn mòn, có thể chậm rãi khiến cho kim cương hòa tan.


      Đây phải là giầy vò sao?


      Có điều có còn hơn .


      Anubis cầm thuốc ra, nắm chắc thời gian buổi tối tìm cách áp đảo kia. luôn tinh lực dư thừa, nhưng khi ngủ vẫn rất hay mơ màng. Cậu lợi dụng khoảng thời gian này, chờ sắp sửa ngủ áp đảo .


      Cậu chưa từng nghĩ mình làm nũng với , nhưng lúc đó cậu làm được. Trách được đàn ông và phụ nữ có thể vì mà điên cuồng, ra vẫn có thể buông tha cho tự tôn và mặt mũi.


      đối với cậu cũng có cảnh giác, hoặc có thể là vì cậu khiến cho thoải mái, tóm lại mặc dù chưa hoàn toàn có thể vào, nhưng ở cửa tiến tiến vào vào cậu cũng cảm thấy rất tuyệt vời rồi.


      Lần đầu tiên cậu phát tiết, cũng giật mình, nhìn chất lỏng màu trắng rồi lại nhìn cậu, nhìn đến lúc cậu cũng cảm thấy xấu hổ mới mở miệng : “Như thế cũng bắn sao, em còn nghĩ mạnh lắm……”


      Lúc đó, Anubis tức giận đến mức gân xanh nổi lên, hận thể bóp chết . Cũng may còn nhịn được, nhưng thời gian về sau cậu vẫn nghẹn khí làm, cứ như thế ép buộc hơn năm, cậu cho rằng mình điên mất, nhưng hoàn hảo có.


      Đêm hôm đó cậu vẫn như thường lệ chờ đến lúc có cảnh giác bắt đầu, bị cậu đùa giỡn đến khi mặt mũi đỏ ửng cậu vào.


      Cho rằng tự tôn của mình lại như trước tổn thương thêm lần, vì rất hưng phấn cho nên cậu kiềm chế được. Nhưng khi dùng sức cậu cảm thấy có gì đó đúng, cảm giác hình như mình đâm vào sâu hơn thường lệ.


      hét thảm tiếng, hai người sợ run cái nhìn về chỗ kết hợp, có vài giọt máu chậm rãi chảy ra, điều này kích thích toàn bộ thần kinh của Anubis.


      Cậu thích khóc, mạnh mẽ hôn trụ môi : “Từ hôm nay, em rốt cục biết lợi hại đến đâu rồi phải , bé ngốc.”


      Có điều cuối cùng cậu vẫn phải kiềm chế lại, bởi vì chịu nổi. Thanh của mềm yếu, luôn : “ rất lợi hại, rất lợi hại, cho nên dừng mà.”


      Cậu bị ức hiếp rất nhiều lần, đến nay cuối cùng tìm về được chút mặt mũi đàn ông, trong lòng thoải mái, rất khoái nhạc. Đương nhiên càng vui mừng là, cậu có thể kết hôn với rồi, từ nay về sau là của cậu thể tách ra.


      Cha mẹ làm khó cậu, cậu dùng đống lớn vàng bạc và tài bảo mới có thể đả thông mẹ vợ, lại cực kỳ nhẫn nại đả thông cha vợ.


      Cậu chuẩn bị hôn lễ lớn và nguy nga cưới về địa ngục, trở thành thần hậu của mình, thích cuộc sống ở địa ngục, cho nên cậu quyết định hai người tiếp tục sinh sống ở trần gian.


      Nhưng có việc cậu ngờ tới, cậu còn chưa hoàn toàn hưởng thụ đủ mùi vị của mang thai.


      Đối với người ở địa ngục hoặc thần giới, phụ nữ rất khó mang thai, cậu nghĩ nhanh như vậy có nên hoàn toàn kịp chuẩn bị. Cũng may cha mẹ vợ có kinh nghiệm, cho nên cậu chỉ cần làm theo là được. Tuy rằng quá trình khó tránh khỏi bị hắt nước đen vài lần, nhưng cậu vẫn vui vẻ và hạnh phúc.


      vị thần như cậu, người khác rất khó. Cậu lại càng coi rẻ mạng sống và tình trần thế, mà lúc này cậu trở thành chồng thành cha, có lẽ cậu cuối cùng hiểu là gì rồi.


      ngày, thần rắn xuất trước mặt cậu cười : “Về sau còn muốn chơi trò gì nữa sao?”


      Vừa giặt quần áo cho vừa : “ rảnh.”


      Thần rắn : “ cảm thấy làm loại chuyện này rất thấp kém sao?”


      Anubis méo miệng, : “Chẳng lẽ tôi để ấy làm? tại ấy muốn hai bước cùng phải dùng hết sức.” Thở dài, cậu có rất nhiều nô lệ, nhưng vợ lại thích sai khiến người khác, cho nên cậu đành phải tự làm thôi.


      “Anubis giặt xong chưa? Còn có bộ này.” Made ở trong phòng hô to.


      “Lập tức tới lấy.” Cậu nhìn thoáng qua thần rắn : “Tôi còn có việc.” xong xoay người trở về phòng.


      Thần rắn dùng xà ngữ, nghĩ đến kết cục trở thành như vậy!–


      Nữ Tư Tế – Dạ Tử Vũ


      _____________________________________HOÀN________________________________________
      thuyt thích bài này.

    5. thuyt

      thuyt Well-Known Member

      Bài viết:
      724
      Được thích:
      324
      thanks ban nhieu

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :