1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 73: Hoàng Đế Rồng



      Aisha xấu hổ thu tay về, ngồi lại nghiêm cẩn ngay ngắn.


      Imhotep cảm thấy như vậy đáng , vì thế lại hôn lần nữa.


      Chờ đến khi mọi người đều xuống xe, Alex ở phía trước dẫn đường : “Để tôi dẫn đường, chắc chắn khi nhìn thấy những thứ kia mọi người rất thích.”


      Anubis kéo Made lại : “Có lẽ, chúng ta nên chờ ở bên ngoài.”


      Made : “Cũng đến đây rồi, đứng ngoài chờ rất lạnh, tôi muốn vào xem.”


      Anubis mỉm cười, : “Được rồi, chỉ cần em thích.”


      Aisha giọng: “Bên trong có cái gì đặc biệt à?”


      “Có chú người Trung Quốc tuấn tú và đoàn người trông rất hung tợn, bọn họ giống như muốn đánh nhau.” Ess .


      Aisha luôn luôn cảm thấy con trai của linh mẫn, nhất là đối với nguy hiểm, so với chị còn mạnh hơn, liếc mắt nhìn Imhotep cái rồi : “Ess rất giống , có thần…… phải, là tư tế tiềm lực.”


      Imhotep : “Lúc còn cũng mạnh như nó.”


      Aisha : “Thế, chúng ta có vào ?”


      Imhotep : “Chúng ta có thể chơi với xác ướp Trung Quốc chút.”


      O’Connell : “Các người còn đứng đó gì vậy, nhanh chút tiến vào.”


      Tất cả cùng nhau vào, đương nhiên cũng thấy được cái ‘phát vĩ đại kia’. Aisha cảm thấy rất giống Tần Thủy Hoàng, có điều ở thế giới này ông ta có tên gọi là Hoàng đế Rồng.


      Quan tài của Hoàng đế Rồng, Evelyn cười : “Thế nào, cũng phải mất mấy năm mới đưa được ông ta lên, có phải là ‘phát vĩ đại’ ?”


      Imhotep : “ đúng là ‘phát vĩ đại’, ta rất mạnh”


      Evelyn ngẩn ra : “Chẳng lẽ, lại là ……” Vậy? Lần này là cái gì, hồi sinh phi tử chết sao? Nghĩ thế, nhưng cũng dám , bởi vì biết thực lực của Imhotep.


      O’Connell cầm viên long châu lên, : “A, thứ này thế nhưng chưa bị ai lấy ?”


      Aisha vuốt bốn con ngựa đá, cảm thấy chúng nó rất đẹp, mà người đứng chiến xa là thân chiến giáp, ở cổ đại hẳn là người có quyền có thế!


      (Con ngựa trong phim)


      Made đột nhiên : “Tôi khát.”


      Alex : “Để tôi mua nước cho cậu, đồ uống Trung Quốc khá được.” xong liền chạy .


      Aisha cảm thấy Anubis khác gì trung khuyển, cậu ta rất chấp nhất việc đứng canh giữ bên cạnh người , cho dù Made khát, cậu cũng mang theo cùng mua nước, tuyệt đối rời thay mua nước uống. Cho nên mới , đàn ông Ai Cập đều quá cẩn trọng, là thần cũng như nhau.


      Khi Evelyn nghiêm túc giới thiệu về lịch sử của Hoàng đế Rồng người đàn ông lớn tuổi đến, cười : “Evelyn, đây là phát vĩ đại.”


      Evelyn mỉm cười: “Tiến sĩ Wilson, cảm ơn.” Sau đó hướng những người khác giới thiệu, ông ta là nhà khảo cổ học, Roger Wilson.


      Ông ta hữu lễ : “Tôi nghĩ cầm cổ vật thuộc về Trung Quốc.”


      O’Connell cầm long ngọc ném hai vòng, : “Cái này ấy hả?”


      Roger khẩn trương nhìn long ngọc bay lên hạ xuống, ông ta nhanh chóng cướp lấy nó: “Là nó. Cảm ơn vợ chồng hai người rất nhiều!”


      Mà Aisha và Imhotep vẫn bận rộn quan sát quan tài của Hoàng đế Rồng, cùng lúc đó đám quân nhân xuất . nam nữ đầu, khí thế mười phần. Có điều, ánh mắt của bọn họ so với người lính Aisha gặp ở Bắc Kinh bình lặng và mang tính xâm lược hơn nhiều, Aisha đột nhiên nghĩ, lẽ nào là quân phiệt trong truyền thuyết?


      Roger : “Để tôi giới thiệu chút, đây là tướng quân Dương” Đột nhiên ông ta chỉa súng vào O’Connell và Evelyn.


      O’Connell giơ hai tay lên trời, hơi nghiêng đầu nhìn thoáng qua nhà Aisha và Imhotep còn nhàn nhã quan sát xung quanh: “Hình như các người chọn lầm phương thức rồi.”


      Roger : “, sai. Tướng quân Dương đây chính là người tài trợ cho lần khai quật này.” Ông ta đưa hạt châu cho tướng quân Dương, sau đó ông ta hướng quan tài của Hoàng đế Rồng đánh cái lễ rồi : “Nếu là người thông minh, tin tưởng các người động.”


      Aisha vươn tay làm tư thế thỉnh, đại biểu cho tiếng lòng của cả nhà, chỉ đến xem diễn mà thôi.


      O’Connell co rút khóe môi, : “Đó cũng phải là ý hay.”


      Aisha cười : “Tôi lại thấy rất tốt.”


      O’Connell lúc này cũng rút súng ra, Evelyn thế lại : “Thần mắt là cổ vật của người Trung Quốc, ông thể làm như thế.”


      Aisha thấy những lời này rất đúng, thầm gật đầu, nhưng tướng quân Dương cũng là người Trung Quốc, vì thế lại nhìn xem muốn làm cái gì.


      Tướng quân Dương mở miệng : “Thần mắt chứa đựng bí mật của con suối bất tử trong truyền thuyết, tôi cần bà giải mã nó, bà O’Connell.”


      “Chậc!” Xem ra lại là kẻ có ý tưởng muốn hồi sinh người chết. Aisha xoa trán, : “Xem ra lần này tốt.”


      Imhotep : “ rất mạnh, người thường khống chế được .”


      Tướng quân Dương chĩa súng vào Imhotep : “Mày tốt nhất câm miệng.”


      Made : “Ông chĩa súng vào ba tôi sai lầm rồi.”


      Tướng quân Dương căn bản có nghe, mở chốt súng, nhưng súng còn chưa kịp bắn biến thành khối thiết. cuống cuồng quăng nó , : “Đây chuyện gì xảy ra?”


      Imhotep thu tay về, khốc : “Cút , bằng ta cho ngươi biết phàm nhân là như thế nào.”


      O’Connell còn hoạt bát : “Đây là sai lầm khi hồi sinh người chết, cái đủ rồi.”


      Roger kích động : “Câm miệng.” súng vang lên.


      O’Connell tránh thoát, tướng quân Dương nhân cơ hội này tránh ở phía sau quan tài, người phụ nữ bên cạnh đưa cho khẩu súng khác, hai người đồng thời nả súng vào bọn họ.


      Made được Anubis bảo vệ ở bên, trong tay lại cầm viên ngọc kia. biết lấy nó bằng cách nào, Made nhìn kỹ : “Nó đẹp, bên trong còn có cả nước suối trường sinh bất lão, vừa nghĩ khát.”


      Anubis sờ hai má trắng nõn của Made: “Em muốn trường sinh bất lão?”


      Made vẻ mặt cầu xin : “Chỉ khát thôi……”


      Nghe đến đó, Aisha tránh ở bên nở nụ cười, : “Con bé đúng là.”


      Imhotep ở bên cạnh Aisha, ôm Ess : “Sau này em đừng dạy con bé mắng người.”


      Aisha : “Em chỉ chỉ lần.”


      Imhotep sờ đầu, lần quá mức rồi.


      Vốn dĩ chuyện diễn ra rất thuận lợi, Hoàng đế Rồng dù sao cũng hồi sinh được. Nhưng, người nào đó bị tình làm mù quáng, : “Em muốn uống sao?”


      Made : “Ừ.”


      Sau đó tình bất khả tư nghị phát sinh, cũng biết Anubis dùng cách gì, chỉ thấy long ngọc bay về phía miệng rồng đá bên cạnh bàn rồng, tiểu long giống như sợ hãi, từ từ hạ xuống rồi biến mất……


      đóa hoa sen nở rộ trong tay Anubis, Anubis đưa đóa hoa đến cạnh bờ môi của Made, : “Em uống……”


      Aisha ấn đầu, : “Trời ạ, con rể có phải chìu Made quá mức , vốn đủ vô pháp vô thiên.”


      Imhotep : “Như vậy tốt lắm, có điều vẫn nên uống đồ bậy bạ.” vừa muốn ra ngăn cản, lại thấy bóng người từ nhảy xuống, lắc mình tránh thoát những đóa hoa, rồi đá bay đóa hoa tay Anubis.


      “Những thứ này được tùy tiện mở ra.” Là người Trung Quốc.


      “Lâm, chờ tôi với.” Alex thế nhưng từ phía sau chạy tới, khuôn mặt đỏ bừng. Made nhìn thoáng qua tay Alex tức giận : “Đàn ông đáng tin.”


      Alex thế này mới nhớ tới mình là mua nước uống, cậu chau mày : “Xin lỗi, đường gặp Lâm nên tôi mới quay trở lại.”


      tên Lâm trông rất xinh đẹp, cho nên Made : “Thấy sắc quên bạn.”


      Anubis: “Ngươi nên đá đồ của ta.”


      Aisha : “Là của người Trung Quốc, phải của cậu ……” Lời của Aisha còn chưa hết bỗng nhiên tiếng động vang dội vang lên, giống như có cái gì di chuyển.


      quay đầu nhìn lên nhất thời run rẩy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy ngựa xác ướp. Chúng nó tại chỗ đạp bốn vó, mà người chúng nó giống như có cái gì rơi xuống, giống như nước. Tất nhiên, xác ướp đứng xe ngựa cũng như thế.


      tên Lâm bỗng : “ thể nào, đó là cái bẫy, Hoàng đế thế nhưng nằm trong quan tài.”


      Ý là, vừa rồi ấy đá nước suối đổ lên người xác ướp chiến xa, vừa xác ướp vừa ngựa xác ướp, mà xác ướp chiến xa cũng chính là hoàng đế, vì thế mới có cơ hội hồi sinh?


      khéo thành sách mà, Aisha nhìn bốn vó ngựa đánh nhịp: “Ừm…… Trở về phải làm cho em mấy con, phải khốc, mắt cũng phải hồng.”


      Imhotep : “Cần ngựa sống làm tế phẩm, em đồng ý.”


      Aisha gật đầu : “ cũng phải.”


      Anubis hộ Made ở sau người, xác ướp chiến xa cũng bắt đầu chuyển động, phá vỡ xiềng xích, làm văng xiềng xích ra xung quanh.


      O’Connell và Evelyn vội tránh , Imhotep vươn tay bảo vệ Aisha và Ess. Cặp đôi bên kia cần bọn họ lo lắng.


      Nhưng Lâm trong lúc hoảng loạn bắt lấy Alex, trốn sang bên, Alex đỏ mặt : “Tôi nghĩ tôi rồi.”


      Made tiếp lời : “Chị em luyến ái, cậu nghĩ có thể sao?”


      Alex : “Đương nhiên, hai năm nữa là được.”


      Lâm để ý đến Alex, tiếp tục nhìn Hoàng đế Rồng.


      Mà bên kia Hoàng đế Rồng được giải thoát, O’Connell nổ súng, lớp da bên ngoài của cũng giống như bị bắn rớt. Tướng quân Dương lớn tiếng : “Hoàng thượng, hãy để tôi đến giúp ngài, tôi có thể cho ngài vĩnh hằng.”


      Hoàng đế Rồng giống như bị kích thích, giống Imhotep chỉ cần hạ mình sử dụng. nhìn tướng quân Dương, rồi : “Nếu dám gạt ta, ta thiêu chết ngươi.” xong liền ruổi ngựa xung quanh cho loạn thất bát tao mới chạy ra bên ngoài.


      Aisha : “Em thích chiếc xe ngựa đó.” khốc, chạy cũng tốt.


      Roger dùng tiếng : “Mang theo tôi, mang theo tôi với.” Ông ta cũng bi kịch, Hoàng đế người ta khổ nổi biết tiếng , cho nên ông ta bị quả cầu lửa đánh bay ra ngoài.


      bạo lực, Aisha há miệng thở dốc. O’Connell : “Sao hai người cản , thể để ra ngoài……”


      Imhotep ôm Ess, : “Tôi phải bảo vệ vợ con mình.”


      O’Connell biết Anubis là ai, nhưng Anubis nhìn cũng rất mạnh, bất quá Anubis còn bận ôm Made trốn ở bên, dáng vẻ xem ra rất bận rộn.
      thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 74: Shangri-La



      O’Connell xoa trán, nhặt hai cây súng mặt đất rồi : “Được rồi, xem ra chúng ta chán ghét xác ướp cũng có nguyên do.” O’Connell đứng lên đuổi theo cỗ xe ngựa, Evelyn cũng đứng dậy nhìn Aisha : “Hoàng đế Rồng mạnh, tôi nghĩ hai người thấy , ta chắc chắn hủy diệt Trung Quốc.” xong, cũng xông ra bên ngoài.


      Lâm cũng đuổi theo, : “Tôi có mang theo vũ khí có thể giết chết ông ta.”


      O’Connell : “ tốt.”


      Alex : “Tôi thể để xông về phía trước, tôi muốn theo bảo vệ ấy.” Cậu nhóc xong cũng theo, lại quay đầu kích thích Made: “ nghĩ cậu là người nhát gan.”


      Nếu sai, đây là lần đầu tiên cậu có cơ hội dạy bảo Made, cho nên Made có chút phục : “Anubis, chúng ta cũng . Tôi phải người nhát gan, tôi muốn chứng minh cậu ta mới nhát gan.”


      Anubis vốn muốn tham dự vào chuyện này, nhưng nghe Made muốn , mặt ngoài : “ phiền.” Chân bắt đầu bước .


      Vì thế phòng trưng bày rộng lớn chỉ còn lại Imhotep, Aisha và Ess.


      Aisha run run khóe môi, cũng muốn xen vào, bất quá chuyện liên quan đến tổ quốc, có chút dao động. Ess chậm rãi giơ lên tay : “Ba mẹ, vậy được sao?”


      Đương nhiên được, ách phải, là được. Làm vậy dạy hư đứa trẻ, thằng bé cần học theo hướng tích cực. Cho nên Aisha : “ giúp chị con, chúng ta thể để nhà O’Connell xem thường.”


      Imhotep sờ tóc Aisha, tóc mềm mại, cả người thoạt nhìn rất có tinh thần. mọi người đều muốn , vậy thôi!


      Imhotep thích chạy, vì vậy điên cuồng hét lên tiếng, Aisha cảm thấy đất đá xung quanh đều muốn rung chuyển, tiếp đó bốn xác ướp bảo vệ lăng mộ đột ngột xuất . Imhotep lại rống, bọn họ liền người cõng người chạy.


      Chẳng biết đây là cái tình cảnh gì nữa. Xác ướp Ai Cập đại chiến Xác ướp Trung Quốc? Cuộc chiến truy đuổi? kích thích.


      Trong chuyện này, phải kể đến người bị kích thích nhất là Jonathan, ta vừa đỗ chiếc xe mình vừa mới mua ở đầu đường, chiếc xe này ta phải dùng tiền dành dụm nhiều năm mới mua được, cực kỳ thích.


      Nhưng chiếc xe ngựa lại đột nhiên xuất , ta vốn ngẩng đầu xem là nhà ai để làm quen, lại phát bề ngoài chiếc xe có hình nanh sói gì đó. Làm ta nghĩ đến chiến xa cổ của Trung Quốc, sau đó lại nhìn lên phía trước, ta nhìn thấy xác ướp Trung Quốc.


      Xác ướp đó cũng nhìn đáng sợ như lần đầu gặp Imhotep, nhưng rất chói mắt. Thử nghĩ xem, nếu bạn nhìn thấy vó ngựa dũng hiên ngang có thể có thể chạy, bạn cảm thấy như thế nào?


      kịp nghĩ nhiều, chiếc xe đến trước mắt, Jonathan nhanh chóng nhảy sang bên tránh bị xe ngựa đụng phải. Sau đó, ta nghe thấy vài tiếng cách rầm, ta đau lòng thôi, nhất định là chiếc xe ngựa đánh lên xe của mình. Khi xe ngựa qua, xe của gần như cắt thành hai đoạn.


      Đau lòng, bi thống hô to, nhưng làm như thế có ích gì?


      lúc Jonathan vừa kinh ngạc vừa tức giận, thấy chiếc xe pháo hoa chạy đến. Evelyn : “Jonathan, nhanh lên xe.”


      Jonathan : “ muốn biết bất kỳ chuyện gì liên quan đến xác ướp nữa.” ta chuẩn bị trốn , bỗng nhiên bị cánh tay rắn chắc ôm lấy.


      bên, Aisha ngồi lưng xác ướp đối với ta cười : “Ngồi này tương đối an toàn.”


      “Đừng mà, tôi rất ghét xác ướp.” Jonathan gầm .


      Mà Imhotep lại : “Nếu muốn, tôi có thể để nó ném xuống.”


      Jonathan lập tức : “Đừng, tôi cảm thấy, tôi còn thích xác ướp đâu.”


      Lời này đại khái đối với xác ướp thập phần cảm động, xác ướp ôm chặt Jonathan vì hưng phấn, cũng hướng ta thâm tình gật gật đầu, tiếp đó liền điên cuồng hét lên tiếng.


      Đây là tuyên ngôn tình ?


      Bọn họ đuổi theo O’Connell, O’Connell ngồi xe : “ công bằng chút nào.”


      Aisha nở nụ cười, : “Cùng xác ướp công bằng, có khả năng.”


      Lúc này, Hoàng đế Rồng cũng phải ngồi , có hỏa lực. đoàn hỏa bay ra đánh trúng xác ướp bôn chạy ở bên. Nó rống tiếng ngã ra xa, nhưng rất nhanh lại đứng lên, nhặt cái đầu rơi rớt mặt đất rồi lại chạy đuổi theo.


      Nếu có cái gì gọi là cường hãn, cái này chính là càng cường hãn.


      Khóe miệng Aisha co giật, gặp Imhotep bắt đầu hành động, dùng mấy ngọn pháo xe của O’Connell làm phi tiêu phóng về phía Hoàng đế.


      Kết quả tay vừa bóp chặt, toàn bộ pháo hoa trong trung nổ mạnh. Hoa lửa bay lượn xung quanh, những thứ này đối với cơ thể Aisha hoàn toàn vô dụng.


      Imhotep bên vừa bảo vệ mình vừa bảo vệ Ess khỏi hoa lửa càng chút áp lực.


      Mà người duy nhất bị áp lực cũng chỉ có Jonathan, ta được xác ướp bảo vệ, nhưng xác ướp che chở ta và Aisha đều bị phân thi.


      Aisha cảm thấy xác ướp của mình nhất định khi còn sống rất ưa trang hoàng, nó cẩn thận nhặt lên cái chân rồi thổi cho sạch cát bụi mới gắn lên người. Sau đó, nhặt đầu lên, cũng lại lau chùi sạch hồi mới mang lên.


      Cũng là xác ướp rồi cũng vẫn thích trang hoàng, có thể thấy lúc còn sống là người rất chuộng vẻ đẹp, có thể là vị mĩ nam cũng chừng. Nhưng, tại…


      tại, Aisha đối với xác ướp nổi lên hứng thú nổi, khi nhìn thấy xác ướp muốn thổi cát tay mình nhịn được, : “Ừm, chúng ta bị lạc ở phía sau……”


      Lúc này xác ướp mới rống lên tiếng, chạy vùn vụt về phía trước.


      Cũng may, nó chú ý đến khuôn mặt bị hoa lửa hun đen, nếu chắc chắn muốn rửa mặt cho xem.


      Kết quả khi đuổi đến nơi Hoàng đế dừng lại, phía trước đứng người khổng lồ nửa người nửa sói, thân người đầu sói, cao hơn hai thước, Made ngồi người người sói. Made khoanh tay trước ngực, nhìn xuống phía dưới: “Giẫm chết .”


      Miệng chó của Anubis khẽ run, tuy đây là nguyên hình của cậu, nhưng muốn giẫm chết hai người cũng phải cố hết sức, dù sao người kia cũng phải người phàm.


      Hoàng đế hỏi tướng quân Dương bên cạnh: “Đây là cái gì?”


      Đối với lịch sử Trung Quốc kiến thức của tướng quân Dương rất sâu rộng, nhưng về lịch sử Ai Cập lại biết gì cả, lắc lắc đầu tỏ vẻ mình cũng biết.


      Tuy nhiên, cũng hợp tình hợp lý câu: “ quái.” Vừa chính là súng.


      Anubis nhanh chóng tiếp được viên đạn, sau đó gầm tiếng, chân đá.


      Hoàng đế cũng hét lớn tiếng, sợ chết giựt mạnh dây cương chạy về phía trước. Anubis cái đá bay, thả người nhảy vọt qua xe ngựa. Sau lúc dùng tay nắm chặt đuôi xe, hai chân dùng sức kéo xe khiến nó ngừng lại.


      Anubis là tử thần đồng thời cũng là cự thần, cho nên sức của cậu ta rất mạnh, cực kỳ nghịch thiên.


      mặt Imhotep rốt cục có tia tiếu ý, lợi dụng tình thế xung quanh đánh về phía Hoàng đế Rồng. Kết quả xung quanh xe của Hoàng đế trở thành núi rác, bị chôn sống bên trong núi đá lớn.


      Lâm chạy đến, tay cầm dao của run run, làm sao có thể kéo Hoàng đế ra từ đống lớn cát đá này để giết chết được.


      Mà Aisha ‘cái khó ló cái khôn’ nhảy xuống lưng xác ướp : “Mọi người mau đến hỗ trợ, kéo bọn lên.” vung tay lên, hành động cũng chỉ có bốn xác ướp.


      Jonathan cũng đồng ý, : “No no no no no, tôi muốn cách xa thi…… , Hoàng đế Rồng xa chút.”


      Lúc xác ướp lục lội, đột nhiên đoàn hỏa vọt ra, bọn họ lập tức bị đánh bay. Tướng quân Dương chui ra khỏi xe, ném cỗ quan tài phía sau toa xe lên.


      Anubis sợ làm Made bị thương, nên cúi đầu đánh bay cỗ quan tài , quan tài liền bay vọt qua đầu Anubis hướng về phía Imhotep, O’Connell.


      O’Connell và Evelyn nhanh chóng nhảy xuống xe, Lâm ôm Alex, còn Imhotep dùng lực cản lại.


      Khi quan tài lại bị Imhotep đánh trở về, nó vèo tiếng lại bay đến phía trước đánh lên chiếc xe đào tẩu của Hoàng đế, ầm tiếng đem người thi nhốt ở bên trong. Xe ngựa còn chạy, nhưng tình cảnh này lại rất quái dị.


      Tất cả đều kinh ngạc, nghĩ tới cỗ xe ba con ngựa kéo lại chạy nhanh như thế, đảo mắt thấy bóng dáng. Bọn họ vừa quyết định muốn đuổi theo, thấy con ngựa còn tại bị mất đầu vì cú đá của Anubis cũng muốn chạy theo.


      Được rồi, Thượng Hải sôi trào.


      đường cái, xác ướp chạy loạn, ngựa đầu chạy loạn, còn có người ra người sói ra sói. Cũng may, Anubis cũng nhanh biến thành người, nhưng vì sao biến thành người lại biến hóa nhiều như vậy?


      tại, nhóm người vì truy đuổi mà người ra người quỷ ra quỷ, cuối cùng O’Connell quyết định trở về khác sạn vừa mới mở của Jonathan trước rồi tính sau.


      Ít nhất muốn biết mình đối phó với thứ gì.


      Imhotep cho xác ướp trở về, nhà bọn họ ngồi xe về khách sạn, ngày chỉ vừa trôi qua mà bầu khí tràn ngập mùi thuốc súng.


      Đúng vậy, người tất cả bọn họ đều là tàn pháo, tất nhiên ai sạch .


      Nếu sạch nhất cũng chỉ có Made, Made sau khi uống nhiều nước cảm khái : “Thiếu chút nữa trở thành người duy nhất trong lịch sử thế giới chết vì khát.”


      Hôm nay chuyện xảy ra rất nhiều, Aisha cũng ngoại lệ uống ly rượu, : “Đúng là loạn……”


      Evelyn : “ , rốt cuộc là ai?”


      Lâm thế này mới ra thân thế của mình, Aisha thấy thân phận của có chút giống Ardeth Bay, người trung thành bảo hộ lăng mộ.


      Mà mục đích của Hoàng đế Rồng thế nhưng là Shangri-La tìm con suối của bất tử, chỉ cần ẩm nước suối là có thể thoát khỏi bùn đất khống chế và có thể triệu hồi thiên quân vạn mã từ thổ địa lên.


      Aisha dùng sức run run khóe môi, : “Xem ra rất nguy hiểm.”


      Imhotep : “Thế căn nguyên sức mạnh của là gì?”


      Lâm ngẩn ra : “Hẳn là từ quyển cổ thuật ngữ……”


      Imhotep lắc đầu : “, tôi muốn biết là năng lượng của đến từ đâu? Thù hận hay là thứ gì khác?”


      Lâm suy nghĩ chút, hồi đáp: “Đại khái là chinh phục thế giới.”


      Imhotep đột nhiên mỉm cười, Aisha thừa nhận cái mỉm cười đầy tự tin này hấp dẫn chú ý của , chỉ vì sao cười tươi như vậy.


      Shangri-La là địa điểm hư cấu được miêu tả trong tiểu thuyết năm 1933, Lost Horizon (chân trời mất), của nhà văn James Hilton. Trong tiểu thuyết này, “Shangri-La” là thung lũng huyền thoại, dẫn đến từ tu viện Lạt-ma giáo, nằm trong vùng phía tây cuối dãy núi Côn Lôn. Shangri-La trở nên đồng nghĩa với bất kỳ thiên đường hạ giới nào, đặc biệt với xã hội tưởng Hymalaya huyền thoại – vùng đất hạnh phúc vĩnh viễn, biệt lập với thế giới bên ngoài. Trong tiểu thuyết Lost Horizon, những người sinh sống ở Shangri-La gần như bất tử, sống lâu vượt quá tuổi thọ thông thường và chỉ có bề ngoài lão hóa rất chậm. Trong các văn bản Tây Tạng cổ, tồn tại của bảy địa danh như thế được đề cập với tên Nghe-Beyul Khimpalung. trong những địa danh như thế nằm ở đâu đó trong vùng Makalu-Barun.
      thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 75: Thịt Lại Tanh



      Imhotep biết vì lý do gì tự tin : “Nếu là vì lý do này, bao giờ đạt được thứ muốn.”


      Lâm hiểu thâm ý của , nhưng cũng như vậy xem ra có biện pháp giải quyết Hoàng đế.


      O’Connell : “Chúng ta phải ngăn cản , nhưng bây giờ phải đâu tìm đây?”


      Lâm : “Ông ta muốn đến Shangri-La, cửa vào lại nằm trong dãy núi Himalaya. Ở đó có tòa tháp, nếu đặt kim cương lên đỉnh ngọn tháp, nó chỉ ra đường đến thiên đường Shangri-La. Mà tại, viên kim cương lại nằm trong tay tướng quân Dương.”


      O’Connell nhìn Lâm lúc, rốt cục : “Từ trước tôi cảm thấy các người Trung trông hồn nhiên vô hại, ra lại vô cùng khó đoán. Cho nên, chúng tôi có thể tin lời của sao?”


      Aisha ở bên nghe thấy, miệng lập tức quất thẳng, : “Nhưng các Trung Quốc để ăn thiệt , bộ dạng tại của phải rất tốt sao.”


      O’Connell nhún vai : “Trừ bỏ đứa con trai đáng ghét thích bao che Trung mọi chuyện vẫn rất tốt.”


      Lâm tiếp lời : “Nếu Hoàng đế trở thành bất tử, vậy chúng ta phải tạm biệt những ngày tốt đẹp rồi.”


      Evelyn : “ ấy có lý, chúng ta cũng nên giúp tay.”


      O’Connell : “Xem ra chúng ta cần chiếc máy bay.”


      Ess nhanh chóng cười : “Nhà cháu có.”


      O’Connell nhìn Imhotep, gật đầu : “Vậy chuẩn bị chút.”


      Imhotep lôi kéo tay Aisha : “Em muốn Himalaya chơi ?”


      Aisha gật đầu : “Nơi đó rất lạnh, chúng ta trước nên chuẩn bị quần áo.”


      Made : “Con chưa mặc áo bông lần nào, nhất định phải thử lần.” Aisha nhìn thoáng qua Anubis, Anubis lập tức nhớ đến câu của mẹ vợ Aisha, dắt tay Made : “ dẫn em mua bộ.”


      Made : “ có tiền sao?”


      Anubis khôi phục chút lòng tự tin, lần đầu tiên biết được đàn ông có tiền có cảm giác tốt như vậy. Vì thế Anubis gật đầu : “Có.”


      Do đó, Anubis thành công bắt cóc Made, còn Aisha : “Em cũng lâu có mặc.”


      Imhotep cười : “Vậy cũng dẫn em mua 1 bộ.”


      Aisha cười : “ có tiền sao?”


      Imhotep nhàng hôn lên trán Aisha cái, cười : “Đủ để em mua mấy bộ.”


      Ess cũng bị cảm nhiễm, cậu bé nhìn bốn phía xung quanh rồi đến bên người Jonathan : “Để cháu dẫn chú mua mấy bộ quần áo nha.”


      Jonathan hợp tình : “Cháu có tiền sao?”


      Ess suy nghĩ vài giây, : “Thôi, vẫn là chú dẫn cháu ?”


      Jonathan cảm thấy đó là nhiệm vụ quang vinh, cho nên lập tức ôm Ess mua quần áo mới.


      O’Connell nhìn thoáng qua Evelyn, Evelyn vội xua tay : “ cần hỏi, em biết có tiền.”


      O’Connell vươn hai tay ôm Evelyn vào lòng : “Vậy thôi.”


      Mà còn tại, Alex cũng mở miệng: “Lâm……”


      “Tôi có quần áo, cần mua.” Lâm hạ khóe môi , nhưng vẫn thích chàng trai trước mặt này, cậu cũng thẳng thắn, vừa gặp mặt cũng suy nghĩ nhiều thích .


      Alex bất đắc dĩ : “Vậy chọn đồ với tôi ?” Ngừng chút lại : “Tôi có tiền.”


      Lâm lại dùng sức co rúm khóe miệng, : “Được rồi!” Những người đó đều mua quần áo cũng chỉ có thể cùng cậu.


      Còn có chuyện khác chưa đề cập tới, phải là Made và Anubis.


      Vì sao muốn đến hai người đâu, cũng bởi trong đoạn thời gian ngắn này, giữa hai người phát sinh JQ. (JQ = gian tình)


      Đương nhiên, chuyện này phải bắt đầu từ lúc hai người chọn quần áo.


      Made chọn trúng cửa hàng ngoại, mà toàn bộ nhân viên bên trong cửa hàng cơ bản đều là đàn ông. Cho nên, sau khi hai người vào Made bị người đàn ông xoay tới xoay lui, Anubis thoải mái nên tự mình chọn lựa giúp Made, đáng tiếc cậu chẳng biết gì về quần áo.


      Bởi khí hậu nóng ấm của Ai Cập, phần lớn người Ai Cập đều mặc mỏng, hơn nữa bản thân Anubis cảm nhận được nóng lạnh. Nên bình thường cũng chỉ mặc cái váy màu hoàng kim như Imhotep.


      Mà gần nhất cũng sửa tính, giống như lúc này mặc chiếc quần màu xanh lục bình thường, làm nổi bật lên cơ bắp rắn chắc.


      Lưng quần lại mang dây nịt bằng da càng làm nổi bật cơ thể của cậu.


      Made nhìn nhân viên cửa hàng ở bên nhìn Anubis chọn lựa quần áo cho giống như nhìn quái vật, đúng vậy Anubis có mặc áo, mà thời tiết lúc này cũng ấm áp gì.


      tùy tay chọn bộ quần áo nam giới, : “Mặc vào !”


      Anubis thu được lễ vật vui vẻ, bất quá vẫn : “Em mặc trước , tùy tiện chút là được rồi.” Dù sao nếu cần đánh nhau, tay vẫn có vẻ tốt hơn.


      Made cho rằng Anubis thích, vì thế chỉ chọn bộ phấn hồng : “Tôi thử đồ.” Đương nhiên bởi vì chỉ mặc mỗi sườn xám, cho nên cũng chọn quần và áo lót vào.


      Anubis kéo màng lên, đứng bên ngoài canh giữ, bất chợt lại trừng mắt nhìn nhân viên cửa hàng bên cạnh, làm bọn họ sợ đến run rẩy.


      Sau hồi, Made đột nhiên ‘hừ’ than tiếng, Anubis liền phát hoảng, trước giờ rất ít nguy hiểm có thể khiến than ra tiếng vì cơ thể kim cương cứng cáp của .


      Anubis quay người lại rồi kéo màng ra vội hỏi: “Sao thế……” ra là bị ngã sấp xuống, đại khái là vì khi cởi quần trong bị sẫy chân nên cả người ngã xuống đất với tư thế mấy đẹp mắt.


      Mà tư thế đó làm toàn thân Anubis huyết mạch sôi trào, đầu óc nóng lên, hai mắt đỏ đậm.


      Made vội khép hai chân lại, giọng : “Ngu ngốc, còn mau kéo màng lại.” Kéo màng lại, Anubis quỳ xuống trước mặt Made. Tay cậu cầm chân tuyết trắng của rồi khẽ hôn xuống, say mê : “Made, em làm hoàn toàn mê luyến.”


      Ái muội động tác khiến Made đỏ mặt, cũng lớn, việc này hiểu được. Nhưng vẫn chưa muốn làm! Anubis lúc này trông rất nguy hiểm, lại rất gợi cảm. Made muốn rút chân về, nhưng lại kéo theo vách tường thịt đến gần mình hơn.


      Anubis chống đỡ cơ thể bằng hai tay, tứ chi hình thành nhà giam ôm trọn Made vào người. Thân hình của Anubis cao to, cho nên Made nằm gọn trong lòng Anubis nhìn bé.


      Mà càng bé, Anubis càng cảm thấy mình có thể áp đảo , vì thế cậu chủ động hôn .


      Made nghĩ Anubis có thể to gan như vậy, trong lúc nhất thời thế nhưng sợ run.


      Chờ đến lúc Made hồi thần nhìn thấy mình nằm trong cung điện của Anubis ở địa ngục, bốn phía trang trí đầy những vật kỳ quái, nhưng bây giờ ai có thời gian quan sát xung quanh nữa. Made nằm trong lòng Anubis, người phía vô cùng kích động mà hoạt động tay chân, làm cả người như bị thiêu đốt đến đỏ ửng.


      Bởi vì đột nhiên có loại cảm giác hoảng loạn và kích thích, Made trong lúc nhất thời chỉ lo lấy tay chống thân mình của Anubis, bên : “Chờ chút…… Phía dưới được, mà làm vậy, ba tôi giết .”


      Anubis căn bản nghe thanh của , chờ nhiều năm như vậy, luôn luôn bị vô tình tra tấn. vất vả năm nay kinh nguyệt của cuối cùng cũng đến, người cũng trở nên thành thục hơn, nhất bỏ lệnh cấm người cũng dễ dàng biến thành thú, huống chi Anubis vốn có thú tính.


      Made bị Anubis khiến cho thân thể có chút khô nóng mà cảm thấy hoảng sợ, A tiếng buông tay. Anubis mượn cơ hội này, toàn thân lực lượng giống như đều dùng để cướp của hết thẩy vào thời khắc này.


      Thời khắc rất nhanh đến, đối với mới lớn Made, Anubis cũng tốn nhiều thời gian tìm hiểu. Đối mặt Made suyễn thành đoàn vẫn cố giãy dụa, Anubis vô luận là tâm hoặc là thân đều hưng phấn như đánh huyết gà.


      Tuy nhiên, cậu cũng vẫn ôn nhu, dù sao cũng là lần đầu của đối phương, mang theo tia lý trí cuối cùng, Anubis hơi hơi động thân.


      Sau đó……


      .


      .


      .


      .


      .


      .


      .


      .


      .


      .


      Sau đó bi kịch phát sinh.


      Anubis ngao tiếng từ giường nhảy dựng lên, nhưng khi ngã xuống đất hoàn toàn biến thành con chó lớn. Lông chó đỏ thẫm lăn qua lộn lại, dùng sức cọ sát cái bụng mặt đất. Vừa cọ vừa phát ra tiếng kêu thảm thiết, khiến Made từ giường ngạc nhiên ngồi dậy nhìn Anubis.


      Chuyện gì vừa xảy ra, phải người đau nên là sao?


      Tuy rằng vừa rồi có chút đau, vốn định cắn răng chịu đựng nhưng nghĩ tới Anubis đột nhiên nhảy ra, còn kêu thảm thiết.


      cảm thấy nhất định là tiểu thuyết lầm đạo nữ sinh, đều chỉ có xử nữ mới đau, nam giới cũng có thể đau thành như vậy.


      đáng thương nhìn Anubis, vì thế cẩn thận hỏi: “Anubis, ra vẫn là xử nam ?”


      Anubis vô lực chuyện, cậu tin chắc nếu chính mình mở miệng thứ này của cậu chắc chắn bị hủy. Còn tốt là, Made là đáng , cũng tàn nhẫn như vậy. Nhưng kết quả này đối với chính mình phải cũng rất tàn nhẫn sao?


      Cho dù hủy, chỉ sợ phải mười ngày nửa tháng cũng thể sử dụng. Cho dù có thể sử dụng, Anubis cũng muốn lại bị thương lần, tư vị này khó tả.


      Càng khó chịu là đôi mắt của Made nhìn cậu, xử nam cái gì mà xử nam, cậu dù gì cũng là chiến sĩ dũng mãnh được chứ.


      Tuy phụ nữ chỉ là đồ chơi xinh đẹp mà thôi, nhưng kinh nghiệm cũng vẫn có.


      thời lại bị chưa nếm mùi đời, người con của mình xem thường, Anubis làm sao chịu được?


      Bị thương còn mất hết mặt mũi, Anubis thế này nháy mắt biến hình, thậm chí biến thành người trong thời gian ngắn.


      “Này, này……” Made gọi Anubis hai tiếng, Anubis động cũng động.


      Made cảm thấy lúc này mình nên đánh mặt mà , miễn cho Anubis lại chịu kích thích, vì thế phát huy chút mẫu tính khó có được : “Mẹ và ba chờ chúng ta, trở về ?”


      Anubis hừ tiếng, cánh cửa mở ra, bọn họ liền trở lại phòng thay đồ. Bất quá Made là mặc quần áo ra ngoài, mà Anubis vẫn giữ nguyên hình thú ra, đầu của cậu cũng nhừng lắc qua lắc lại, khiến Made cảm thấy mình nhất định làm sai rồi.


      muốn đả kích thêm đến Anubis, lấy tiền từ trong túi quần của Anubis ra rồi trả tiền mua quần áo. Dù sao cũng là Anubis mua cho , khách khí phải tốt, phải sao? (Cái suy nghĩ gì thế này!)


      Tiếp đó, Made lại đến mấy quần bán đồ ăn, mua nhiều món rồi mới về khách sạn.


      Aisha sớm về đến, kỳ quái nhìn Anubis thương tâm ở bên, vì vậy ghé đến bên người con hỏi: “Con lại chọc cậu ấy à?”


      Made thâm ý : “Con nghĩ con vừa tổn thương lòng tự trọng của xử nam, làm sao bây giờ?”
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 76: Triền Đấu



      Aisha run lên cái, cảm thấy vấn đề này rất thâm ảo cần nghiên cứu kỹ, vì thế nghiêm túc suy nghĩ lâu, thẳng đến lúc đứng có điểm chết lặng.


      “Mẹ , mẹ cũng phải xử nam.”


      Made có chút phiền não, lông tơ của Anubis lại có xu hướng biến đen.


      biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, bất quá bọn họ vẫn phải lên máy bay.


      Aisha : “Có lẽ con nên hỏi ba con……” Hỏi để Imhotep bạo Anubis? Aisha xoay người nhìn toàn thân Anubis tỏa ra hắc khí, Aisha giọng hỏi: “ thể nào, cậu thế nhưng là xử nam?”


      Anubis đột nhiên ngã xuống đất, ngao tiếng, xấu hổ đến mức biến thành con chó , giống hệt loài chó Shiba Inu.


      Aisha lập tức phát hoảng, chỉ Anubis hỏi: “Làm sao bây giờ?”


      Made đại khái cảm thấy chính mình làm sai, chủ động ôm Anubis ngồi máy bay. Những người khác cũng tự động ngồi vào chỗ của bản thân, O’Connell nhìn Anubis biến hóa, tương đối tò mò hỏi: “Đây là hình dạng gì?” Shiba Inu hay là Husky?


      Made lo lắng : “Cháu nghĩ ấy chỉ tùy tâm trạng mà biến thôi.”


      O’Connell : “Vậy tâm trạng của cậu ta chắc chắn tốt, bị đả kích gì sao?”


      Con chó lại ngao tiếng, sau đó trở nên càng .


      Aisha nhìn Anubis đáng thương, liền mở miệng hỏi Imhotep: “, lòng tự trọng của xử nam dễ dàng bị thương tổn đến thế sao, khi đó tâm trạng của như thế nào?”


      Mặt Imhotep có chút ửng đỏ, hồi lâu mới : “Đả kích rất lớn, tổn hại đến lòng tự trọng, cảm thấy mình dùng được, cho nên càng có biện pháp…… Em biết đấy, vì vậy……”


      Trách được Anubis lại có cái bộ dạng này, mà nào biết rằng đối phương là bị biểu cảm của Made làm tổn thương.


      Máy bay rất tốt, đáng tiếc là thời tiết dãy Himalaya cực kỳ rét lạnh. Vừa bay lên cao máy bay phát ra tiếng khanh khách, tiếp viên hàng mỉm cười : “Thực xin lỗi, xem ra thể tiếp tục , chỉ có thể đến đây.”


      Imhotep : “Dừng lại !”


      Jonathan : “Lần đầu tiên ngồi chuyên cơ, cảm giác tuyệt vời, hơn nữa còn được các mỹ nhân phục vụ tận tình, có thể cho tôi thêm ly rượu ?”


      Tiếp viên hàng : “Được ạ.” mang rượu đến, sau đó đến phía trước ngồi ổn định rồi mới cài dây an toàn. Mà rượu của Jonathan còn chưa tiến miệng bị đổ hết lên người, máy bay lúc này hạ cánh.


      Mở cửa cabin ra, gió lạnh liền đập vào mặt, Aisha khỏi rụt lui cơ thể. Imhotep liền ôm , còn Ess lại rụt cổ về : “Rất lạnh, Ess quá cần .”


      Aisha nhếch miệng : “Chỉ có những lúc thế này con mới tự nhận mình .”


      Tuy nhiên, Ess muốn cũng tùy bé, vì bên ngoài quả rất lạnh, vậy bọn họ còn phải chiến đấu với Hoàng đế Rồng.


      Nếu phán đoán của họ đúng Hoàng đế nhất định đến nơi này, nhưng lại biết đến sau hay trước bọn họ.


      Tất cả cùng nhau lên núi, bốn phía trắng đen. Made mới đầu còn ôm Anubis với tâm hồn bị thương tổn, nhưng sau đó cẩn thận vấp ngã. Đại khái là đau lòng Made, Anubis lại biến trở về hình dạng con chó lớn cõng Made . Có điều, Anubis vẫn chuyện với Made.


      Aisha cảm thấy Anubis càng lúc càng đáng thương, bắt đầu suy xét biết có nên cho Anubis biết phương pháp phá lớp kim cương kia . Nhưng Made vẫn còn quá , quá ?


      Cậu ta bị đả kích như vậy, phải là do ra tay với Made đó chứ?


      Tội nghiệp cái con khỉ, phải là tội nghiệp con bé bỏng của còn thế bị người đàn ông giở trò lưu manh. Aisha hậu tri hậu giác nhìn thoáng qua Anubis, hạ quyết tâm để ý đến cậu ta nữa.


      Bọn họ tìm chỗ nghỉ ngơi, Jonathan là hạnh phúc nhất, ta nhanh chóng ngủ thiếp . Còn Imhotep ôm Aisha, : “ ấm áp.”


      Aisha cười : “Những lời này hẳn là em mới đúng, mà bọn trẻ nay lớn cũng nhanh.” nhìn Anubis nằm che chắn cho Made ngủ và Alex ngồi tán tỉnh Lâm. Cậu nhóc có kế thừa cái miệng thối của O’Connell, ít nhất cũng biết cách dỗ con .


      Lâm bị Alex dỗ đến vui vẻ, cười tươi như hoa.


      “Tuổi trẻ tốt.” Aisha lại cảm thán.


      Imhotep cười : “Em cũng đâu già.”


      Aisha đương nhiên gật đầu, cũng muốn thừa nhận mình già rồi. Lúc này, Imhotep ở bên tai : “Còn có thể sinh thêm đứa.”


      Aisha lắc đầu, con còn chưa có lớn, muốn sinh thêm.


      đêm yên bình, khi Made tỉnh lại cũng biến thành con rắn . quấn người cổ Anubis, mà Anubis cũng chủ động chuyện với .


      Made tê……


      Aisha với Imhotep: “Lòng của đàn ông đúng là mò kim đáy bể mà.”


      Imhotep : “, lòng của phụ nữ mới đúng.”


      Aisha : “ phải, lòng em chẳng phải rất dễ nhìn thấu sao.”


      O’Connell vừa thở dốc vừa : “Trời ơi, công nhận mấy người chọn lựa thời điểm chuyện đương thích hợp đấy.”


      Evelyn : “Em hiểu mà.”


      Alex nắm tay Lâm : “Con thấy rất thích hợp.”


      Lại hơn nửa ngày, Lâm rốt cục : “Đến rồi.”


      Trước mắt bọn họ là cung điện cổ kính, chính giữa có tòa tháp vàng kim nguy nga tráng lệ. Có điều, để đến đó bọn họ phải qua cây cầu treo thoạt nhìn rất nguy hiểm, vừa qua bọn bắt đầu bố trí trận địa để đối phó Hoàng đế Rồng.


      Imhotep mang găng tay da, đội mũ, làm cho hình tượng của vừa khốc khốc vừa lạ lẫm với chiếc đầu hói sáng bóng. Aisha phải thích cái đầu sáng bóng của , thậm chí có đoạn thời gian xem đây là dấu hiệu để nhận biết . Nhưng cũng có đoạn thời gian cảm thấy lâu lâu thay đổi hình tượng cũng tốt, cho nên có mua đống thứ linh tinh đủ loại, nhưng đều có cơ hội dùng đến.


      Xem ra, đầu là vạn năm cũng mọc tóc.


      Imhotep biết trong lòng nghĩ cái gì, nhưng nhìn ánh mắt của liền biết có chủ ý gì đó. Tuy rằng qua nhiều năm như vậy cũng hiểu, năm đó Aisha ở trước mặt có chút che giấu tính cách của mình.


      làm sao có thể biết chứ?


      Vì để người mình để ý đến mình, chỉ muốn lưu lại mặt tốt đẹp nhất cho người mình nhìn thấy. Đến bây giờ vẫn cảm thấy, Aisha khi đó đáng .


      Nhưng vĩnh viễn biết, người đầu tiên động lòng là .


      Cho nên chỉ có là người chịu khổ trong cuộc tình này.


      Đương nhiên nữ nhân vật chính của chúng ta cũng thông minh, cho dù trong mọi tình huống nào cũng chuyện này ra, Imhotep biến thành Anubis thứ hai.


      Mà Anubis lúc này cúi đầu, giống như có ai đó thiếu tiền cậu ta. Lâu lâu cũng theo bản năng dựng lỗ tai lên nghe ngóng động tĩnh người sau lưng, nghe thấy động tĩnh hơi cụp tai lại, quay đầu chà chà, giống như chú chó làm việc sai cầu chủ tha thứ..


      Lúc này, chủ nhân, tức bé Made trong hình hài rắn , thầm to vào lỗ tai Anubis, thậm chí còn , chỉ cần tức giận lần sau tôi cẩn thận hơn.


      Nghe thấy còn có lần sau Anubis cao hứng, nhưng nghĩ đến lần sau mình vẫn phải chịu đả kích, cậu ta lại tiếp tục cúi đầu cụp lỗ tai.


      **


      Aisha giơ lên khẩu súng, : “Con của chúng ta biết cách giày vò thiên tài.”


      Imhotep cười : “Như vậy rất tốt, cũng thích con bị người khác ức hiếp.”


      Aisha gật đầu : “Ừ, em cũng thấy thế.”


      Vì thế Evelyn ở bên lắc đầu : “Quan điểm của hai người khác người.”


      Aisha : “Ừ, cũng có chút.”


      Evelyn : “Nhưng tôi rất tán thành.”


      Cho nên , dạng người nào cũng có bày đàn, như bọn họ lúc này đây phải cùng nhau chống lại bọn người bị quyền lợi mê hoặc và đoàn quái vật.


      Imhotep vọt lên, Aisha ở phía sau nả súng yểm trợ.


      Aisha muốn làm người Trung Quốc bị thương, nên chỉ bắn vào cánh tay. Nhưng Imhotep thủ hạ lưu tình chút nào, vừa giơ tay lên những người đó hoặc rơi xuống vực hoặc bị đánh bay.


      Nhưng đối phương cũng thua kém, hổ là quân đội, thế nhưng còn có hỏa tiễn. Cũng may là bọn họ ngồi máy bay đến thể mang theo súng thần công, đúng là phiền phức lớn.


      Hỏa tiễn có uy lực rất lớn,Imhotep gần đây cũng thường xem sách sử. cũng biết uy lực của hỏa tiễn, cho nên tất cả những người có mặt ở đây đều có thể tận mắt chứng kiến cảnh tượng có hai.


      bộ mặt dữ tợn bằng tuyết xuất , muốn nuốt chửng đoàn người của tướng quân Dương, tất cả hỏa tiễn cứ như thế đều bị chôn vùi trong núi tuyết.


      Jonathan : “Chậc, xác ướp lúc nào cũng ngả bài giống lẽ thường, nhưng lại đánh rất tốt.”


      ta vừa khích lệ Imhotep xong, đối phương cũng bỏ qua, chỉ thấy hòn đá biến thành đạn pháo, ném về phía bọn họ.


      Bọn họ nhanh chóng tìm chỗ trốn, Jonathan : “Trời, thể đánh bình thường được sao, tôi thích thế này chút nào.”


      Bọn họ trốn sang bên, tướng quân Dương thế này mới có thể mang người của qua cầu treo. Aisha nhìn con chó và con rắn trốn ở bên : “Còn trẻ phải năng động chút, thể hưng phấn giúp tay sao”


      Anubis tiếp tục giả vờ nghe, Aisha có thế này nghĩ đến kiện : “Thực xin lỗi tôi quên mất, cậu so với Imhotep còn lớn tuổi hơn, cho nên tính là còn trẻ.”


      Made: “Tê……” Giải thích là: “Anubis già thế sao.”


      Aisha nhìn mặt Anubis càng ngày càng đen, liền tiếp tục đả kích : “Đúng vậy, cho nên con nên cứ suốt ngày quấn quít lấy chú ấy như thế, như vậy lễ phép.”


      Made: “Tê……” Giải thích là: “Quấn cổ người lớn là lễ phép sao?”


      Aisha gật đầu : “Đúng vậy, rất lễ phép.”


      Made liền rời cổ của Anubis, Aisha cười hắc hắc, tính toán đem Made tiếp , nhưng trước mắt lại xuất bàn tay, Anubis trực tiếp bắt Made lại, thả lại cổ mình : “ già, cũng phải chú.” Anubis đứng lên, phía dưới là cái váy bố vàng kim. Xem ra, thần và người biến thân có chút khác biệt.


      Chờ Aisha tán gẫu xong , Imhotep và Hoàng đế Rồng đánh nhau được lúc, mà Lâm biết làm thế nào đưa tới ba con tinh tinh, chúng nó được gọi là người tuyết.


      Anubis tiến đến, vừa chìa tay liền ném bay hai người lính, thẳng đánh về phía Hoàng đế.


      Hai người đánh người, Hoàng đế tất bại.


      Aisha và Made là nhàng nhất, người quấn cổ Anubis ngáp ngắn ngáp dài, người đứng ở trung gian cười khẩy, xem diễn.
      thuyt thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 77: Alex Và Lâm



      Đáng tiếc Aisha còn chưa xem đủ, đạo ánh sáng bay qua đầu bọn họ. Vừa ngước nhìn thấy tướng quân Dương biết từ khi nào đặt bảo thạch vào đỉnh tháp!


      “Shangri-La……” Hoàng đế Rồng rống to, khuôn mặt đơ như đá có chút ý cười, cho dù thể nhìn ra.


      Nhưng rồi ta đột nhiên hét lớn tiếng, đem toàn bộ khả năng công kích Imhotep và Anubis.


      Ba cổ năng lượng hùng hậu va chạm trong trung, đủ để gây ra trận tuyết lở.


      Sắc mặt Aisha đều thay đổi, tuyết lở chứ phải đùa, hoàn toàn đủ năng lực để đối phó nó, có thân kim cương bất xâm dù có bị vùi trong tuyết vẫn có thể sống, nhưng nếu bị tuyết chôn mấy năm đó quả là cực hình.


      Có điều, cũng kích động, bởi vì nhìn thấy Imhotep vươn tay về phía khi tuyết lở. Cho nên, chỉ đứng yên cười, mặc cho kéo .


      Nhưng phát giác Imhotep giống như bình thường hòa nhã ôn nhu, thay vào đó là phẫn nộ, sốt ruột và lo lắng. Đây là vì sao?


      Tay hai người ràng nắm chặt, nhưng tại sao vẫn có chút run rẩy khi ôm mình?


      lạnh sao?


      Lúc này bỗng rơi vào cái ôm ấm áp, sau đó bay lên trung.


      “Khụ…… Made……” ho vài tiếng, có thế này nhớ tới con vẫn còn ở phía dưới.Nhưng Imhotep lại sống chết ôm chặt đứng nóc tòa tháp chịu buông tay, làm Aisha có chút khẩn trương, mạc danh kỳ diệu hỏi: “Sao vậy?”


      “Aisha, em nên lại để bản thân lâm vào nguy hiểm. Vừa rồi cảm thấy như mình quay lại ba ngàn năm trước nhìn em bị thiêu chết, lúc đó cỡ nào mong muốn người cùng bị thiêu sống với em là , nhưng lại thể. Aisha, cái loại cảm giác này luôn tồn tại trong lòng , muốn nếm lại lần nữa.” ôm chặt, muốn để thoát , muốn hòa nhập vào thân thể mình.


      “Đau đau đau……”


      “Aisha……” Imhotep hơi thả lỏng, nâng cằm lên mạnh mẽ hôn lên môi . rất sợ, vừa hôn vừa ôm chặt .


      phải lúc này…… Made…… Anubis……” Aisha bị hôn đến có chút đau, lúc này giống như hiểu tâm trạng của Imhotep ở ba ngàn năm trước, rất sợ hãi. Có điều nếu còn tiếp tục như thế, chẳng phải là chờ súng bóp cò sao?


      Trong lúc Imhotep cuồng nhiệt hôn Aisha, mở mắt ra, sau đó nhìn thấy sau lưng Imhotep đứng người tuyết, nó dùng bàn tay chạm vào môi bản thân, tay còn lại sờ đầu giống như tự hỏi bọn họ làm cái gì. Aisha đầu đầy hắc tuyến, vội vàng giãy dụa : “Imhotep có người nhìn, có người.”


      Imhotep cuối cùng nâng đầu lên, xoa tóc Aisha, : “Ừ, tốt là em ở đây.”


      phải riêng em.” Aisha chỉ về phía sau , Imhotep lạnh nhạt quay đầu, sau đó : “Đây phải là chuyện ngươi có thể học.” nhìn bốn phía, đột nhiên đưa tay vào trong tuyết giống như muốn kéo ai đó ra. Nơi đó có cái đầu của người tuyết, nó rung đầu cái rồi kéo con rắn ra.


      Made: “Tê……” Nghĩa là: mặc quần áo rất lạnh.


      Anubis lúc này có hình người đầu sói, cậu ôm Made vào trong ngực, sưởi ấm cho . Những người khác cũng được người tuyết cứu ra, Lâm : “Chúng ta cần phải đến Shangri-La ngay, phải ngăn cản bọn họ.”


      O’Connell : “Vậy phải nhanh lên.”


      Phải nhanh hơn, Imhotep ôm Aisha, trong mắt tựa hồ mang theo hận ý, khác hẳn với sợ hãi, lo lắng vừa rồi.


      Vì thế chủ động : “ hướng nào?”


      Lâm chỉ ra phương hướng, Imhotep hét lớn tiếng, tuyết biến thành lóc xoáy nâng bọn họ lên, bay về phương hướng được chỉ.


      ra những có thể điều khiển cát mà còn có thể điều khiển tuyết, đúng là loại sức mạnh có thể lợi dụng tất cả mọi yếu tố của tự nhiên thiên nhiên. Rất nhanh những tòa tháp cao ở trước mắt, Imhotep dừng lại, phía trước cần người hướng dẫn mới có thể tiến lên.


      thêm đoạn đường, bọn họ rốt cục tới Shangri-La.


      Vừa tiến vào ngửi thấy mùi hơi nước rất đặc trưng, quay đầu nhìn mới thấy nó phát ra từ con suối.


      Aisha cảm thấy nước suối rất đặc biệt, đặc biệt đến làm khiếp sợ. lui về phía sau, Made cũng như vậy, quấn chặt Anubis rời.


      Ngay bờ suối đứng người phụ nữ biết bao nhiêu tuổi, bà ta hỏi gì trực tiếp rút kiếm ra lao tới.


      O’Connell dẫn đầu đoàn người nên nhanh chóng rút đao ngăn lại.


      Lúc này thanh vang lên: “Mẹ, là con, Lâm.” Đây là tiếng Trung.


      Cả nhà Imhotep đều biết tiếng Trung, ngay cả Anubis cũng biết. Cho nên bọn họ lập tức biết quan hệ của hai người.


      Nhưng O’Connell biết, giơ súng lên.


      Alex giữ chặt tay ba mình: “ được làm đau Lâm.”


      “Thằng nhóc này, đừng có vì bạn cảnh giới chứ, chúng ta tùy thời đều có thể gặp nguy hiểm……”


      thấy hai người bọn họ rất thân cận sao?” Evelyn kéo O’Connell ra, chồng của người rất dễ xúc động.


      Lâm nhanh chóng giới thiệu người phụ nữ kia, tên bà là Tử Uyển, là mẹ của Lâm.


      Bọn họ cũng giải thích chuyện của Hoàng đế Rồng, muốn giúp bảo vệ nơi này,


      Tử Uyển nghe thấy vậy rất vui vẻ, mời bọn họ đến phòng nghỉ ngơi. Lúc này Anubis lại ngơ ngác đứng bờ suối, Tử Uyển đến trước mặt Anubis : “Tôi nghĩ với sức mạnh tại của cậu cần đến nó.”


      Anubis : “Dòng suối này thượng nguồn ở sâu dưới lòng đất, nó trông có thể rất sạch , nhưng chất lại cực độc, có thể triệt để thay đổi thể chất của các người, biến các người thành quái vật.”


      Tử Uyển nghe Anubis như vậy nhíu đầu mày, nhưng vẫn : “Đúng vậy, người uống nó biến thành quái vật.”


      Anubis ngồi xổm xuống, dùng tay chạm vào mặt nước: “Nó hẳn có thể đối chọi với lực lượng ánh sáng, tôi muốn lấy lọ”


      Tử Uyển : “Tôi phải người bảo vệ nơi này, người tuyết mới là. Nhưng chính bọn họ đưa các người đến đây, nên tùy cậu. Nhưng, nên dùng cho **”


      Anubis đột nhiên mở miệng chó : “Quả là dùng để **.” (cũng ko biết tác giả dùng ** là ý gì đâu, đừng hỏi!!)


      Made: “Tê……” Nghĩa là: đừng chạm vào nó, tôi sợ.


      Anubis : “Yên tâm, cất kỹ nó, để nó làm tổn hại đến em.” Từ sớm Anubis có cảm giác, dòng suối này là giải pháp cho lớp màng kim cương kia của Made, nhưng tạm thời vẫn thể dùng được, cần phải hỏi xà thần trước mới được .


      Tất cả bọn họ nghỉ ngơi, Aisha tắm qua lần rồi mới an ủi tâm linh bi thương của Imhotep. Kỳ người đàn ông này rất dễ dỗ, chỉ cần trong lòng mình chỉ có , sau này tuyệt đối rời xa , tóm lại bất kỳ câu buồn nôn nào đều cứ đem ra dùng là được. Cũng vì điều này, nhiều lúc Aisha tự hỏi chỉ số thông minh của Imhotep là bao nhiêu?


      Imhotep cũng ngốc, chẳng qua luôn toàn tâm toàn ý vì người mình nên cũng muốn được người mình đối xử như thế mà thôi.


      ít người cảm thấy đàn ông như vậy rất có cá tính, nhưng Aisha lại cảm thấy như thế rất tốt, là phụ nữ, cũng chỉ muốn người đàn ông của mình quan tâm mình mà thôi.


      Mà Imhotep là người rất trọng tình, vì thế cũng muốn trao viên kẹo trọng tình. Tình , phải rất đơn giản sao, cần gì nghĩ nhiều chi cho phức tạp?


      Imhotep cuối cùng có chút yên tâm, ôm Aisha nằm xuống. Chỉ chốc lát sau cửa mở, Alex cầm ấm nước run run : “Thực xin lỗi, cháu đến đúng lúc.” xong rất lễ phép ra ngoài.


      Bên ngoài Lâm hỏi: “Cậu phải đưa nước nóng sao, thế nào ra?”


      Alex : “Phòng của vợ chồng người ta chúng ta tốt nhất đừng tùy tiện vào.”


      Lâm có hỏi, đại khái đoán được nguyên nhân.


      “Chúng ta hỏi mẹ về nhược điểm của Hoàng đế thôi.” Lâm .


      “Ừm, hai người bảo vệ nơi này bao nhiêu năm rồi.” Alex hỏi.


      “Tôi cũng biết là bao lâu, nhưng chắc chắn là từ lúc Hoàng đế chết cho đến lúc tôi sinh ra đều ở nơi này.”


      Aisha nhìn Imhotep, muốn : ấy có khi còn lớn tuổi hơn .


      Imhotep có nghe cuộc đối thoại giữa hai người bọn họ, lòng dạ chỉ muốn ôm chặt vợ vào lòng.


      Tiếp đó, Aisha chợt nghe thấy Alex lớn tiếng tuyên ngôn: “Cho dù bao nhiêu tuổi, tôi vẫn thích .”


      Lâm xoa đầu Alex : “Nhưng tôi muốn nhìn cậu già rồi chết .”


      Alex : “Tôi cũng vẫn thích .”


      Lâm tựa hồ thở dài, giống như đối với chấp nhất của cậu có cách nào.


      Tình phân biệt biên giới, tuổi tác, giới tính. Nhìn Imhotep bên người, Aisha cảm thấy hình như cũng phân biệt biên giới? Vừa mỉm cười, lại nghĩ đến con , con bé tuy rằng còn chưa biết , nhưng hoa đào của ngay cả chủng loại cũng chẳng phân.


      Lúc cả đầu óc đều xoay quanh chuyện tình , đột nhiên nghe thấy tiếng vang lớn bên ngoài.


      Imhotep mạnh mẽ ngồi dậy : “ đến.”


      đến từ lúc nào sao bọn họ cảm nhận được? Hai người liền xông ra ngoài, người trước tiên công kích bọn họ phải Hoàng đế mà tướng quân Dương, ta trực tiếp ném bom về phía bức tường đá. Sau đó, Hoàng đế Rồng mới từ trung đánh xuống.


      Dùng người thường tiên phong ti bỉ, nhưng lại rất hữu hiệu.


      Chờ bọn họ chú ý đến Hoàng đế Rồng tắm mình trong dòng suối, hóa thân, ba đầu rắn ra.


      Đồng loại sao? (Ý là Aisha là rắn, nên cứ là rắn là đồng loại của )


      , là rồng mới đúng?


      Có điều, nhìn thế nào vẫn giống con rắn ba đầu.


      lắc lắc đầu, đạt được toàn bộ sức mạnh căn bản thèm để ý đến Imhotep và Anubis. Gầm tiếng rồi trực tiếp phóng ra phía bên ngoài, tướng quân Dương thả người nhảy lên người Hoàng đế.


      Anubis vừa bị bom bức lui, lúc này chìa tay ra bắt lấy đuôi rồng. Hoàng đế thể bay lên, quay đầu lại, ba hỏa cầu lập tức đánh về phía Anubis.


      Imhotep vươn hai tay, ba hỏa cầu liền trật vị trí. (Truyện được đăng tải thapdiepcoc.com, nếu bạn nhìn thấy dòng này đây là truyện )


      O’Connell cũng nổ súng, nhưng viên đạn lại bị văng ra, bay thẳng về phía cổ Anubis. Tay của cậu còn bận nắm chặt đuôi rồng, chỉ nghe thấy tiếng ‘đinh’, viên đạn gõ vào đầu rắn của Made–
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :