1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 68: Trung Khuyển



      Theo mức độ nào đó, Imhotep giống như hôn quân, còn Aisha giống như hồng nhan họa thủy. Chỉ cần góp lời với , cần biết là đúng hay sai, lập tức nghe.


      Cho nên, vung tay lên : “Ngươi mau .”


      Anubis nhìn Made, Made nhìn mẹ, vì sao mẹ lại như thế, phải giữ nó ở lại sao?


      Nhưng nhìn thấy mẹ nháy mắt, Made cũng hỏi gì, mà lúc này Anubis lại : “Ta .”


      Imhotep : “Ngươi cho rằng ta để kẻ thù ở bên người sao?”


      Anubis hừ tiếng : “Ngay cả điểm tin tưởng ngươi cũng có, vậy ngươi xứng có được năng lực hắc ám.”


      Imhotep vừa muốn phát tác, Aisha cướp lời: “Made, mau đưa ra ngoài.”


      Made ngẩn ra, nhưng vẫn là ôm chó con Anubis lên : “Xin lỗi, ba mẹ thích ngươi.”


      Imhotep vừa lòng biểu của Made, nhưng chó Anubis lại đồng ý, hừ tiếng : “Nhiều nhất trong thời gian ngắn ta đối địch các ngươi, nhưng đến lúc sức mạnh của ta khôi phục, nhất định.”


      Aisha trong lòng cười thầm, : “Quên , chúng ta cứ để ở lại làm bạn con , dù sao Made cũng có bạn chơi cùng.”


      Imhotep hiểu ý của Aisha, hỏi Made : “Con muốn cho ở lại?”


      Made gật đầu, đương nhiên muốn.


      Imhotep : “Nếu ngươi làm hại đến người nhà của ta, ta bỏ qua.”


      Made : “Cảm ơn ba.” cao hứng ôm Anubis ra ngoài, khi đến ngưỡng cửa lại : “Tuy rằng ta hỏi qua ý kiến ngươi đem chó con về là đúng, nhưng dù sao ngươi cũng cắn chết nó nha. Hai kiện này xem như huề nhau, ta đáp ứng lần sau ngươi đồng ý rồi ta mới đem chó cái về cho ngươi.”


      ta thích chó.” Anubis nổi giận, lớn tiếng rít gào.


      Mà Aisha ở sau lưng cười ha ha ngừng, Imhotep hỏi : “Em cười cái gì?”


      Aisha : “Đương nhiên là cười con chúng ta có mị lực, có thể hấp dẫn người lợi hại như vậy……… Ách phải, phải là chó mới đúng.” Cự thần Anubis là hình người đầu chó. có chút lo lắng, bởi vì dù là cự thần nhưng cũng là tử thần.


      Lại có chút kì quái, chả lẽ tử thần đều thích tìm ngược hay sao, thế nhưng từ luôn luôn bị ngược đãi sinh ra cảm giác? Cũng có thể là tình , nếu làm sao lông lại có thể biến thành màu hồng phấn được?


      Imhotep : “Tử thần thích đùa giỡn tình cảm của con người, cho nên chúng ta thể hoàn toàn tin tưởng .”


      Aisha cũng nghĩ như vậy, nếu lần này giả bộ Made gặp nguy hiểm. Nhất định phải quan sát kỹ mới được, muốn xác nhận thích con mới yên tâm.


      Đoạn thời gian về sau Aisha quan sát rất tỉ mỉ, cơ hồ có thể viết thành quyển nhật ký. Mà cũng nhìn ra được, Anubis thích Made, tuy rằng biểu bên ngoài kiêu ngạo, ghét bỏ.


      Vốn tưởng còn có thể xảy ra chuyện gì, nhưng đợi hơn ba năm, chuyện gì cũng có phát sinh. Duy nhất biến hóa là con và Anubis đều dần lớn lên, thời con mười ba tuổi, Anubis cũng trở thành chú chó to cao.


      Sức mạnh của dần tăng trưởng, thậm chí còn có thể trở về địa ngục, năng lực tại của tuyệt đối thua kém gì Imhotep.


      Mặc dù cảm thấy kẻ thù như nguy hiểm, nhưng về giới tính hơi thở của càng ngày càng nặng. Ban ngày Made biến thành rắn, cần lo ngại điều gì, nhưng đến buổi tối khi biến thành người học nhất định theo, chỉ cần có bất kỳ chàng trai nào đến gần Made, lông của lập tức dựng thẳng lên.


      và Imhotep có chút bất đồng, tình của Imhotep là ôn nhu như nước, thậm chí dễ dàng tha thứ và phóng túng. Nhưng Anubis lại ngược lại, tình của bá đạo, cho người ta có cơ hội từ chối.


      người như vậy, phải chú chó — bị Made cưỡi người như vậy, Aisha đột nhiên cảm thấy Anubis rất đáng thương.


      Nếu đùa giỡn, vậy có chút hoài nghi con sao có thể mạnh mẽ đến nỗi có thể từ bị dưỡng trở thành dưỡng người ta, lại còn theo xu hướng trở thành trung khuyển nữa.


      Mà trung khuyển này còn là – khuyển chân chính!


      Ess của bọn họ lúc này cũng có thể xuống đất chạy nhảy, cậu cũng thích , khi thấy chị cưỡi Anubis, lập tức đuổi theo : “Chị, chị, cưỡi…… Cưỡi……”


      Made kéo cậu lên lưng Anubis, mà trung khuyển lại cực phối hợp : “Ta thích nó.”


      Made : “Ngoan, nó dù sao cũng là cậu chủ của ngươi đó, xuất phát, chúng ta học.”


      Imhotep ngồi ghế cầm sách, tại hòa nhập vào cuộc sống thời đại này. Mặc dù, người hầu hạ vẫn là xác ướp, nhưng thân âu phục và tư thế cầm sách của làm Aisha cảm thấy khác gì quý tộc.


      Aisha đến bên người : “ gần đây thích xem sách đấy.” Lúc đầu là thích đọc, sau đó lại nhàn rỗi dạy tiếng Trung, nghĩ đến Imhotep lại ngồi nghiên cứu phương diện này, cũng vì vậy rất nhanh có thể đọc và nghe, lâu sau có thể .


      “Lịch sử Trung Quốc rất thú vị.” Imhotep ôm lấy Aisha, cũng nhiều năm rồi nhưng thân hình vẫn rất hấp dẫn, bản thân giây tham luyến .


      Sức mạnh hắc ám đến từ dục vọng, cho nên ngày dục vọng của biến mất liền ngày sức mạnh của biến mất.


      Aisha ngồi đùi , cảm thấy bản thân lúc này khác gì tinh. Con cũng mười ba tuổi, nhưng thân thể vẫn khác gì thiếu nữ mười mấy tuổi, ra ngoài còn có người hiểu lầm và Made là chị em .


      “Đột nhiên lại rất muốn Trung Quốc, biết nó ra sao.” ngồi đùi Imhotep vắt chân .


      Imhotep nhìn các con chơi đùa: “ bằng chúng ta xem xem.” cũng rất hiếu kỳ, nhất là khi Aisha muốn Trung Quốc, lại càng dị thường hưng phấn. Có lẽ dẫn chuyến để có thế giới riêng của hai người cũng rất tốt.


      Aisha ôm : “ ?” trừng mắt, sớm muốn nhưng lại cảm thấy có thời gian.


      Imhotep cầm sách : “ muốn xem cổ văn.”


      “Được, được……” Aisha lôi kéo tay .


      Mà Imhotep đột nhiên nâng cằm lên hôn sâu: “Chỉ hai chúng ta.”


      Nhìn mỉm cười, tim Aisha ngừng đập mạnh. Đây là mê hoặc, câu dẫn, được chứ? ràng là vợ chồng già, còn làm cái bộ dạng này?


      biết gì trong bầu khí xấu hổ này, lại nghe tiếng Made: “ Trung Quốc sao, con cũng , con muốn .”


      Ess : “Con cũng , con cũng .”


      Imhotep : “Các con ở nhà, phải còn phải học sao?”


      Made vừa nghe mất hứng, nhảy xuống lưng của Anubis, đến gần rồi ôm đùi Imhotep: “ chịu đâu, ba, con muốn , con muốn .”


      Ess cũng nhảy xuống, cạch xích cạch oàng chạy đến: “Ba, Ba, con cũng phải , con cũng muốn .”


      Aisha từ đùi Imhotep hơi ngã xuống, khéo miệng co rút, vì sao ai đến cầu xin ? Chả nhẽ có phân lượng nào trong gia đình này sao?


      nghĩ như thế Anubis biết khi nào đến bên người , giống như suy nghĩ cái gì đó, lúc lâu sau mới : “Các ngươi ta cũng .”


      Aisha : “Vì sao đến với ta?”


      Anubis cắn răng nhìn Imhotep , bởi vì bé kia ôm đùi cầu xin Imhotep. Loại tình huống này chưa từng phát sinh người , có thể vĩnh viễn có khả năng xảy ra.


      Aisha ngồi xổm xuống, nhìn Anubis vài lần, cuối cùng tổng kết : “Nhưng mà, chúng ta thể mang theo thú nuôi lên xe lửa.”


      “Chúng ta ngồi xe lửa, ngồi máy bay, mua rồi, cũng mướn phi công.” nay là thời chiến, máy bay có thể tùy tiện bán. Thậm chí còn có loại máy bay hành khách , có thể ngồi sáu người.


      “Tốt quá, người nhà chúng ta có thể cùng ?” Made vỗ tay.


      Anubis lập tức hừ tiếng, : “Ai cùng các ngươi là người nhà.”


      Made cũng quản , tiếp tục ôm Imhotep cầu xin . Imhotep đối với người thân lúc nào cũng rất chiều chuộng, gần như xin là cho. nhìn Aisha, bất đắc dĩ thở dài, : “Được rồi, đều .”


      Imhotep vài năm nay biết cách tiêu tiền, còn đều là tiêu những đồng tiền lớn. Aisha biết trong mộ đạo có bao nhiêu châu báu cho nên thèm để ý, mà tiêu tiền cảm thấy rất tốt, so với trước kia cái gì cũng biết tốt hơn rất nhiều.


      Nhưng cho dù biết cách mua, cũng nên tiếng nào mua máy bay như thế chứ? Hoặc là, sớm có suy nghĩ du lịch nước ngoài?


      Aisha cầm vali, vừa lên máy bay có người đón tiếp, còn có phục vụ phi cơ: “Phu nhân.”


      , còn rất xinh đẹp. Ngồi máy bay, ban ngày Made vẫn biến thành con rắn . cuộn mình nằm cổ Anubis, bởi vì quan hệ đến thể chất mà ban ngày nghỉ ngơi, buổi tối hoạt động. Ess được Imhotep ôm vào trong lòng, ngủ còn phun bong bóng.


      Aisha cũng ngáp cái, máy bay vừa bay lên nhắm mắt lại. Anubis cũng như thế, biết nó có phải ngủ hay nhưng hai mắt cũng nhắm lại nghỉ ngơi.


      Imhotep cảm thấy buồn bực, ràng dẫn mọi người chơi, thế nào lại vô tình như vậy? nhíu mày: “Tất cả đều ngủ sao?”


      Aisha vô lực : “Có thể ngủ sao? Ai biết có tinh thần như vậy, ngày hôm qua khi dễ em cả đêm còn có thể ngồi yên tâm thoải mái như thế. Em được, để em ngủ lúc .”


      Imhotep mỉm cười, tối qua quả du lịch mà quá hưng phần, nhất hưng phấn liền làm sai, gần như ép buộc cả đêm.


      Nhưng Anubis và Made, hai đứa thế nào cũng buồn ngủ thành bộ dạng này?


      “Anubis, ngươi tối hôm qua có phải hay làm chuyện gì?” Biết có ngủ, cho nên mới mở miệng hỏi.


      Ai biết Anubis nghe xong, lỗ tai vừa động, tiếp toàn bộ mặt cẩu lại trở nên phấn hồng. Aisha vừa vặn nhìn thấy, khỏi giật mình mở to mắt : “Nhất định là làm cái gì, mau, bằng ta kêu Made đuổi ngươi .”


      Anubis nhưng lại lắp bắp, : “…… , có……”


      có? Thế Made……” Aisha vẫn là lo lắng, vạn nhất là động vật đến thời kỳ động dục con phải gặp chuyện xong rồi sao?
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 69: Trung Quốc



      cần gọi ấy, chúng tôi… chỉ chơi trò chơi mà thôi chơi… chơi gia đình” Cả người Anubis hồng thấu, chuyển đầu sang bên dám nhìn ai.


      lầm đâu, – tử thần cai quản địa ngục, chơi trò chơi gia đình với bé, lời này dễ mà nghe khó.


      Khóe miệng Aisha co rúm, biết Made dạo gần đây mê mẩn tiểu thuyết, phần lớn còn là tiểu thuyết ngôn tình. Hơn nữa, Made lại có tính thẩm mỹ rất cao, đối với Beni – là cha của mấy đứa trẻ, Made hoàn toàn có hứng thú. Mà xung quanh cũng có đối tượng nào đáng để lọt vào tầm mắt, cũng vì vậy nên người duy nhất có thể sắm vai trong trò chơi gia đình của cũng chỉ còn lại có Anubis.


      Mà Made cũng phải đứa bé ngây thơ, cho nên trò chơi gia đình của sợ là có chút khác thường. Khác thường đến mức nào, Aisha đoán cũng đoán ra. Xem ra khi có thời gian cần phải ngồi tâm với con bé chút, lúc này chỉ muốn ngủ.


      Trung Quốc! năm 1947!


      Quốc gia có lịch sử mấy ngàn năm, hơn nữa nội chiến khắp nơi.


      Aisha cảm thấy lúc này như thời kỳ trước lúc lập nước, mọi thứ vừa quen thuộc lại xa lạ.


      Cả nhà bọn họ đến Vạn Lý Trường Thành, tham quan danh lam thắng cảnh nổi tiếng.


      Những thứ này Aisha từng xem qua, nhưng cùng Imhotep cảm thấy mọi thứ trở nên tương đối thú vị. Thỉnh thoảng có người qua đường nhìn hai người bọn họ, có thể là bọn họ hiếm lạ Trung Quốc cùng người đàn ông nước ngoài đầu trọc.


      Đêm đó, cả nhà Aisha vào ở trong khách sạn lớn nhất Bắc Kinh.


      Aisha thậm chí nhìn thấy chân dung của chủ tịch nước treo tường trong sảnh chính của khách sạn, ngoài chân dung ra còn có các loại quảng cáo. Những thứ này ở đại rất hiếm thấy, cảm thấy rất mới mẻ.


      Thời kỳ này, người trong nước đối với khách nước ngoài rất kính trọng, cũng vì vậy bằng giá tiền của phòng, cả nhà bọn họ được hẳn phòng lớn, có mấy gian phòng ngủ tầng cao nhất khách sạn.


      Made, Ess, Anubis phòng, và Imhotep phòng.


      Hôm nay, Imhotep vô cùng gợi cảm, tắm xong vội trèo lên giường vẫy tay bảo Aisha đến. Aisha tới : “Sao thế?”


      Imhotep kéo ngồi lên đùi , sau đó nhìn mặt : “Sau khi đến đây, mới cảm thấy em ra là người nơi này, khuôn mặt cũng như tính cách của em đều giống với người nơi đây.”


      “Thế à?” Aisha nâng mặt lên, : “Vậy hai chúng ta đúng là cặp vợ chồng kỳ lạ.”


      Imhotep hôn môi , cười: “Như thế cũng rất tốt.”


      Aisha phối hợp, hàm hồ : “Tại sao lại tốt?”


      Imhotep : “Cực kỳ hòa hợp.”


      Aisha khẽ mỉm cười, mấy năm nay sớm thành thục làm thế nào để Imhotep trở nên hưng phấn.


      Mà Imhotep cũng như thế, trong lúc bầu khí giữa hai người thuận buồm xuôi gió tiến triển lại có người đến gõ cửa.


      “Ba mẹ, con chịu nổi hai người kia, con ngủ ở đây được ?” Là giọng của Ess.


      Imhotep vung tay che lấy mình và Aisha, sau đó ngón tay hơi động, cửa tự động mở ra. Ess ôm gối vào, nhìn thấy tình hình của hai người giường méo miệng, : “Há, nhìn bên này lại càng thích hợp, con vẫn nên quay lại bên kia thôi!”


      Aisha hỏi: “Chị hai con làm gì?”


      Ess : “Hôm này trong nhà có người làm, nên chị ấy ngược đãi Anubis, con thích nhìn thấy con chó quét nhà, nên mới qua đây ngủ. Có điều, con thấy con mà ngủ ở đây ba nhất định ghét con, cho nên, bằng trở lại nhìn chó quét nhà.”


      Aisha xua tay : “Ngủ ngon.”


      Ess thành ra ngoài, lúc còn quên đóng cửa lại.


      “Ess rất giống .” Aisha quay sang đùa Imhotep.


      Imhotep : “ cảm thấy thằng bé có chút yếu đuối, sau này cần phải tăng thời lượng huấn luyện của nó lên, nếu sau này rất dễ bị người bắt nạt.”


      Aisha cười : “Có người ba như ai dám bắt nạt thằng bé chứ?”


      Imhotep cười : “Đương nhiên là em và Made rồi.”


      Aisha đánh hai cái, kết quả là hai người lại cùng nhau lăn ra giường.


      Ngày hôm sau, cả nhà bọn họ bắt đầu các con đường phố Bắc Kinh tìm ăn đồ ăn vặt. Có điều, Made lại rất phiền muộn, vì thể xuất để ăn những món đó.


      Đến tối, bất mãn Aisha : “Mẹ, con muốn lại biến thành rắn, con muốn làm người. phải mẹ từng đợi con lớn lên cho con biết biện pháp sao, giờ có thể rồi.”


      Aisha : “ được, con còn chưa đủ lớn.”


      Made lớn tiếng : “Lớn rồi lớn rồi, con muốn ban ngày cũng có thể quang minh chính đại ra ngoài ăn.”


      Aisha nhìn đống lớn trước mặt Made, hỏi: “ phải con ăn sao?”


      Made : “Nhưng có những thứ bán vào ban đêm.”


      Aisha cười : “Con muốn biết sao?”


      Made dùng sức gật đầu, Aisha thấy những người khác cũng có chú ý phía bên này nên giọng : “Con phải chân chính trở thành mới lại biến thành rắn.”


      “Trở thành chân chính, phá thân sao?” Made tâm lĩnh thần hội .


      Aisha gật đầu, cảm thấy mình là người rất truyền thống, vì thế lại : “Cho nên, muốn trở thành người phải tìm người chồng tốt.”


      Made đáp tiếng, khuôn mặt nhắn xoăn tuýt, vì biết tìm chồng phải dễ. Qua hồi, Imhotep và Aisha chợt nghe Made ở bên lẩm bẩm, hồi là Ardeth Bay, lát sau là Alex, sau đó nữa là tên của mấy cậu con trai của trấn .


      Imhotep giọng hỏi: “Con bé làm gì vậy?”


      Aisha : “Con bé muốn kiếm bạn trai.”


      Imhotep vừa nghe chấn động , đứng lên: “Tại sao, nó còn quá .”


      Động tác của quá lớn làm ảnh hưởng đến những người xung quanh, bọn họ đều quay đầu nhìn về phía bên này, Aisha lập tức khoát tay ý bảo có việc gì, sau đó kéo Imhotep ngồi xuống, : “ , thiếu nữ nào mà biết mơ mộng, hơn nữa con bé còn chưa có đối tượng mà, những người kia có thể lọt vào mắt con bé sao?”


      Imhotep ngẫm nghĩ rồi gật đầu cái, con thích cái đẹp điểm này hiểu , nghĩ hẳn có kẻ nào lọt được vào mắt thần của .


      Lúc cả nhà bọn họ chuẩn bị phân phòng ngủ trận gõ cửa dồn dập vang lên, Imhotep cau mày, thậm chí Anubis cũng đứng lên.


      Ess chạy đến bên Aisha rồi nhào vào trong ngực : “Bên ngoài có nhiều người, mẹ…”


      còn biết bên ngoài có rất nhiều người, thằng bé sao lại biết. Nhìn xung quanh chút, hình như người cảm nhận được nguy hiểm kém nhất tựa hồ chỉ có mình, khóe miệng giật giật ôm Ess lên.


      Imhotep mở cửa, đám người mặc quân phục đứng thẳng tắp thành hai hàng ngoài cửa. Trong đó, người đầu thấy người mở cửa là người nước ngoài ngẩn ra, sau đó lễ phép dùng tiếng , thông thạo : “Xin hỏi, ngài có nhìn thấy người đàn ông nào mặc trường sam ?”


      Imhotep : “ có thể dùng tiếng Trung, tiếng Trung của tôi khá tốt. Tôi có nhìn thấy người nào mặc trường sam cả.” chuyện ôn hòa lại có lễ như lúc còn là đại tư tế ở Ai Cập cổ, vừa nhìn thấy là người đáng tin.


      Người lính đó liếc mắt nhìn vào trong phòng cái, trẻ tuổi xinh đẹp ôm đứa bé trai, bên cạnh là chú chó cao to, phía sau nó còn ngồi tuổi hơn nhưng khuôn mặt của đó lại bị chú chó kia che khuất nên thể thấy .


      Tuy nhiên, căn phòng này ràng là dạng phòng lớn nhiều phòng ngủ, bên trong biết có thể giấu người hay . ta tiếp: “ biết tôi có thể tiến vào xem chút được , chỉ mình tôi thôi. Đương nhiên, đây là vì an toàn cho quý khách mà suy nghĩ, hy vọng quý ngài tin tưởng.”


      Imhotep muốn gây chuyện, biết đất nước này vẫn còn trong thời kỳ hỗn loạn nên lui về phía sau bước : “ đừng làm vợ con tôi sợ là được.”


      “Được rồi.” Người lính đó vào, Aisha thấy ta mặc quần áo của Quốc Dân Đảng thường thấy trong kịch truyền hình. nghĩ đến thời đại này cũng có Quốc Dân Đảng rồi, biết ta muốn bắt ai?


      ta cũng rất lễ phép cúi chào những người còn lại trong phòng, sau đó mới vào trong mấy gian phòng để kiểm tra.


      Gian phòng đó đúng ra là phòng ngủ, có tủ có giường nhưng bọn họ chưa từng dùng qua. Hơn nữa, do căn phòng nằm tầng cao nhất nên quang cảnh nhìn từ cửa sổ ra rất đẹp, tại cửa cũng mở.


      Aisha cảm thấy có chút đúng, bởi vì lúc nãy cửa sổ ràng còn đóng kín.


      Người lính đó nhìn căn phòng hồi lâu, sau đó muốn mở cửa tủ quần áo.


      “Chờ chút.” Aisha xông tới ngăn lại hành động của ta, sau đó giọng : “ thể nhìn.”


      Người lính hỏi: “Tiểu thư, biết tại sao lại thể nhìn?”


      Aisha ngẩng đầu, liếc mắt nhìn ta sau đó lập tức cúi đầu : “Bởi vì bên trong, bên trong có đồ lót của tôi.” thanh rất nhưng đủ để ta nghe thấy.


      Made ở bên cũng tiếp lời : “Phải đó, đồ lót của tôi cũng ở bên trong, thể nhìn.” xong cũng chạy lại chận cửa.


      ta đối với hai cũng hết cách, do đó chuyển hướng Imhotep : “Ngài có thể khiến hai con của ngài rời hay .”


      Hai con


      Aisha nhìn Made cái, Made nhìn Aisha cái, sau đó hai người đồng thời chuyển hướng Imhotep. Sắc mặt của khó coi cực kỳ, so với lúc trước càng thêm đen.


      Chuyện này cũng bất đắc dĩ, hình thể của Aisha tại, lại thêm hai má hồng như mọng chính là LOLI. Mà Imhotep lại là người nước ngoài hơn nữa màu da ngâm đen, rất khó để người khác nhìn ra tuổi của , cũng vì vậy nên bị hiểu lầm là cha của hai con .


      cắn răng, nhưng vẫn ôn hòa : “Xin lỗi, tôi cũng muốn để cho ai nhìn thấy đồ lót của con tôi, cho nên…”


      Người lính kia cảm thấy ta thể quá đắc tội khách nước ngoài, hơn nữa nhìn dáng vẻ của hai này mẹ của họ hẳn là người Trung Quốc, vì thế nên : “Nếu vậy, ngài và hai vị tiểu thư ở Trung Quốc chơi vui vẻ.” rồi ta ra ngoài.


      Ess theo đóng cửa lại, sau đó lại chạy vào, giọng : “ rồi rồi, có thể để ta ra.”


      Imhotep tự mình mở cửa tủ, ngoại trừ người đàn ông ở bên trong, cái gì cũng có. ta cao tầm mét bảy trốn bên trong tủ quần áo có vẻ chật hẹp, ta thấy mình bị phát liền vội vàng ra, lễ phép : “Vừa rồi, cảm ơn hai vị tiểu thư hỗ trợ.” Chuyện xảy ra bên ngoài ta nghe thấy ràng ràng, vì lẽ đó điều đầu tiên ta làm sau khi ra là cảm ơn.
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 70: Thượng Hải



      Lúc này Made : “ trèo từ dưới lên sao, lợi hại.”


      ta cũng giấu diếm: “Từ dưới trèo lên cũng quá cao.”


      Nhưng lại rất nguy hiểm, nếu cẩn thận rất có thể té chết. Aisha đánh giá ta từ xuống dưới, bộ trường sam, đeo kính, nhìn thế nào cũng giống như người có ăn học.


      Lâu nay có cơ hội thưởng thức đàn ông Trung Quốc, ta trông cũng khá điển trai.


      Imhotep cảm thấy ánh mắt của Aisha rất đáng giận, vừa rồi còn bị hiểu lầm là cha của , lòng tự trọng của bị tổn thương.


      Đàn ông Ai Cập cổ đại thích bị người khác mình già, vì như vậy nghĩa là bọn họ có năng lực khiến phụ nữ vui vẻ. Imhotep đột ngột kéo Aisha lại, ôm hông của , còn vừa hôn vừa : “Em , rót chén trà cho khách .”


      Aisha bị cái hôn quá thích hợp này làm cho có chút mơ hồ, chỉ có thể gật đầu rót chén trà. Nghĩ kỹ, có lẽ ông chồng hơn ba ngàn năm tuổi nhà mình ra là ghen!


      ra cũng lạ, trước giờ cũng gặp ít đàn ông, đối với vài người còn có chút ái muội, thế nhưng Imhotep chưa bao giờ tin tưởng , tại sao đổi thành người vừa mắt chút lại làm ra hành động kịch liệt như vậy?


      đến người trốn trong tủ áo, ta nghĩ xinh đẹp này thế nhưng là vợ người ta. Hơn nữa, nhìn tỉ lệ hình thể của hai người, tại sao ta lại có loại cảm giác phiền muộn muốn lại được?


      Khi Aisha bưng trà lên, ta nhìn ra ngoài cửa sổ giống như sợ có người xông vào. Imhotep : “Quốc gia của đối với khách nước ngoài rất cẩn trọng, cần lo lắng.”


      ta bắt đầu tự giới thiệu bản thân: “Tôi họ Trần, gọi là Trần. . . Quốc Hào, biết ngài là người nước nào?”


      Imhotep : “Ai Cập, tên tôi là Imhotep, đây là vợ tôi – Aisha, đó là con lớn của tôi – Made, bên kia là Ess, con trai tôi. Bởi vì thích văn hóa Trung Quốc nên mới đến đây du lịch thời gian.” học được những lễ phép cơ bản, hơn nữa liên tiếp tự giới thiệu mình như vậy càng thể người rất có giáo dưỡng.


      Aisha ngồi ở bên cạnh, khi nghe ta bảo mình họ Trần cũng phần nào đoán được ta dối, tên ta căn bản phải cái gì Quốc Hào. Mà cũng có chút hiểu biết về thời đại này, mặt ngoài hai đảng là bạn tốt, sau lưng lại ngừng đấu đá nhau. Nếu người ta muốn cũng muốn hỏi, chỉ là lâu thấy chàng người Trung Quốc điển trai nào nên mới muốn nhìn lâu vài lần. Càng nhìn càng cảm thấy Imhotep vui, càng vui càng muốn nhìn.


      Imhotep rốt cục nhịn được mở miệng, : “Bọn họ hẳn là rồi, cũng nên…” Nên , nên ở lại đây.


      Trần Quốc Hào đứng dậy, cười : “Lần nữa cảm ơn hỗ trợ của hai vị, tôi cũng nên .” ta hướng về bên ngoài , Aisha : “Chỉ sợ vừa bước ra khách sạn liền bị tóm.”


      Trần Quốc Hào đứng lại, : “Thực dám giấu, tôi cầm bộ hồ sơ rất quan trọng, tôi nhất định phải chuyển đưa nó an toàn đến Thượng Hải, nếu như bị bắt…” ta liếc mắt nhìn cặp vợ chồng trước mặt, đột nhiên : “Phu nhân, hẳn có huyết thống Trung Quốc, có thể nhờ đưa bộ hồ sơ này gửi đến người quen của tôi ở Thượng Hải được hay , xem như vì tương lai Trung Quốc làm chuyện tốt.”


      Ách…


      Cái mũ này đội cũng lớn, Aisha lau mấy giọt mồ hôi vô hình : “Tôi rất sợ phiền phức.”


      Trần Quốc Hào : “Phu nhân, chuyện này rất quan trọng, liên quan đến rất nhiều tính mạng…”


      Aisha giọng hỏi: “Tôi muốn hỏi câu, nếu có thể tôi giúp .”


      Trần Quốc Hào ngẩn ra, nhưng ta vẫn gật đầu cái.


      Aisha trực tiếp hỏi: “ ra là cộng sản, đúng ?”


      Bầu khí trong phòng nhất thời trở nên khó thở, sắc mặt Trần Quốc Hào tái nhợt, ta đứng ở đó cũng trả lời, xem ra là do dự.


      Imhotep kéo Aisha qua cười : “Aisha, chuyện như vậy chúng ta tốt nhất nên dính vào.”


      Aisha kiên định với Imhotep: “Mặc dù em cần phải xen vào chuyện này, nhưng nhiều năm được giáo dục, quên quên nhớ vẫn nhớ. Để em tùy hứng lần , đây cũng như trò chơi với chúng ta thôi phải sao?”


      Imhotep nhìn thấy lưu luyến trong mắt Aisha, đến cùng luyến tiếc điều gì từ quốc gia này? Bất quá nhìn như vậy cũng thể gì khác, đành gật đầu cái: “Lần sau được viện lý do này nữa.”


      Aisha cười : “Câu thành ngữ này dùng rất đúng.”


      Đồng thời, Trần Quốc Hào cũng nghĩ kỹ, ta cắn răng, lựa chọn tin tưởng Aisha: “Đúng thế.”


      Aisha vỗ tay : “ từ đầu có phải tốt hơn .” Thấy Trần Quốc Hào đưa tay vào trong lồng ngực định lấy cái gì ra, Aisha : “ cần, chúng tôi đưa Thượng Hải.”


      Trần Quốc Hào kinh ngạc : “Nhưng, mọi phương tiện giao thông đều bị người giám sát, chúng ta làm sao có thể ra ngoài?”


      Aisha chỉ lên trần nhà, cười : “Chúng tôi có máy bay ngay nóc tòa nhà, chỉ cần dẫn lên là có thể đưa anhh an toàn Thượng Hải rồi.”


      Khóe miệng của Trần Quốc Hào ràng giật cái, người có máy bay tư nhân cũng nhiều, xem ra cặp vợ chồng này tương đối là người có tiền. biết bọn họ ở Ai Cập buôn bán thứ gì?


      Imhotep mặc dù có chút ghen tị, nhưng hiếm thấy Aisha tích cực như vậy, nên dùng tiếng Ai Cập : “Aisha, sau khi chuyện kết thúc mong được lời giải thích.”


      Aisha ôm Imhotep, giọng trả lời: “Toàn bộ bí mật của em, em kể cho nghe.” Thái độ của rất mập mờ, Imhotep rất tự nhiên nghĩ đến những ‘Bí mật’ giường, nếu phải bên cạnh có người chắc chắn mò mẫn bí mật người phụ nữ của rồi.


      Bọn họ bàn bạc hồi, Imhotep trả phòng khách sạn, Aisha giấu Trần Quốc Hào vào vali hành lý. Cái vali này rất lớn, nhưng nếu để người nằm trong đó cũng phải dễ. Sắp xếp gọn gàng xong, định nhấc vali lên, Trần Quốc Hào từ bên trong : “Tôi rất nặng, bằng phu nhân…”


      “Ess, con kéo , mẹ còn muốn thu thập những thứ khác.” Aisha giống như nghe thấy tiếng của ta.


      Kế đó vali bị đổi chủ, Trần Quốc Hào cảm thấy mình bi thương, thế nhưng bị đứa bé trai nhấc lên, đứa bé có thể khỏe đến như vậy sao?


      Sau khi người nhà lên máy bay phi công cũng vào vị trí, lúc này Trần Quốc Hào cũng có thể ra, ta bị khung cảnh xa hoa của chiếc máy bay làm cho kinh hoảng. Đương nhiên là hiểu, vì sao toàn bộ trang sức vật dụng máy bay đều là hoàng kim, gia đình này đến cùng có bao nhiêu tiền?


      Đúng lúc này, có người ở bên ngoài kêu lên: “Chờ chút, chúng tôi cần kiểm tra bên trong.” Tất nhiên là tiếng của mấy người quân nhân.


      Aisha đối với buồng lái la to: “Cất cánh.”


      Máy bay cất cánh cũng cần thời gian, mắt thấy bọn họ sắp bị đuổi theo đến nơi. Trần Quốc Hào lên tiếng : “Để tôi lại , bằng hai người cũng…” ta thấy Imhotep đến trước cửa máy bay, dĩ nhiên là mở cửa. Xem ra bọn họ muốn giao mình ra, muốn đem bộ hồ sơ giao cho Aisha, hi vọng chí ít có thể bảo vệ bộ hồ sơ này.


      Nhưng, lúc này tiếng gầm vang lên, tường xi-măng hai bên máy bay giống như có sống bay lên đánh lên người những quân nhân kia.


      Cùng lúc, con chó to vốn nằm nghỉ biết từ bao giờ đến phía sau Imhotep, mắt của nó phát sáng, phát ra ánh sáng màu xanh quỷ dị, tiếp đó nó biến thành nửa người nửa thú, thân người đầu chó, tay cầm đao vung lên mấy lần. Sau đó, ta nhìn thấy khách sạn sụp đổ.


      Imhotep đóng cửa cabin lại, xoay người lạnh lùng : “Ta nghĩ ta cần hỗ trợ của ngươi.”


      Con chó kia hừ tiếng, đúng vậy, nó hừ tiếng.


      Trần Quốc Hào có cảm giác mình hẳn là phát sốt nên mới nhìn thấy ảo giác, ta xoa trán nhìn mặt trời mọc. Đột nhiên, ta cảm thấy bên trong máy bay thiếu mất người, bên cạnh Aisha vốn dĩ còn ngồi nhưng bây giờ lại thấy đâu, thay vào đó là con rắn cuộn tròn cổ của .


      Điều này kích thích quá lớn, ta run rẩy chỉ vào con rắn : “Rắn độc…” Tiếp đó, rốt cục thể chống đỡ được nữa mà té xỉu.


      Aisha sờ Made : “Híc, ngất rồi.”


      Made: “Tê…” Giải thích là: là sợ con sao?


      Aisha cười : “ phải, là con và ba còn có Anubis đồng thời làm cho kinh sợ.” chuỗi đả kích này xác thực có thể làm cho người bị đánh bại.


      Imhotep tiến lên ôm lấy Aisha, kéo Made từ cổ ra ném cho Anubis, làm Anubis sợ đến mức vội vàng tiếp lấy Made, cũng la lên: “Có người cha nào như ngươi sao?”


      Imhotep cười : “Con bé dù gì cũng là thân kim cương, đâu yếu đuối đến mức cần ngươi bảo vệ.”


      Anubis khẽ cắn răng, quên mất chuyện này.


      Imhotep ôm Aisha : “ tại có thể ràng chưa?”


      Aisha vuốt đầu trọc của , cười : “Đừng với em là ghen tị đó nhé?”


      Imhotep nhắm mắt lại, cảm thấy thoải mái, vì thế tùy ý vuốt đầu mình, cũng : “Ừ, ta và những người trước đồng nhất, cảm thấy ta càng phù hợp với quan niệm thẩm mỹ của em. Mà bề ngoài của có phải đối với người Trung Quốc rất thú vị ?”


      Khóe miệng Aisha giật , quả bề ngoài rất thú vị!


      Bất quá, vẫn đàng hoàng với Imhotep: “Ừm, ra từ trong xương của em… là linh hồn người Trung Quốc.” từ tốn đem chuyện Rắn Hổ Mang đưa đến thế giới này kể lại, nhưng vẫn thế ra mình cố ý câu dẫn Imhotep, bằng nhất định tức giận cho xem. Nhiều năm vợ chồng như vậy, biết xem trọng tình cảm đến thế nào, do đó thể để nửa điểm cát bụi dư thừa.


      Imhotep cau mày : “Hóa ra là như vậy, trách được em đối với Musa và Daoud có bất kỳ loại tình cảm ràng buộc nào, dù sao với em bọn họ cũng là người xa lạ. vậy, Daoud cũng phải mối tình đầu của em?”


      Aisha có chút khó xử : “Imhotep, kỳ thực mới là người đầu tiên em .” Nghe được tin tức này Imhotep mừng như điên, ôm chặt Aisha rồi hôn mãnh liệt.


      Ess ôm đầu : “Ba mẹ dạy hư trẻ nha.”


      Made than thở : “Tê…” Nghĩa là: Xin đừng hôn nhiệt tình như thế trước mặt con nít chứ…


      Còn Anubis nghĩ, biết hôn ‘người nào đó’ có mùi vị như thế nào nhỉ? Chắc là rất ngọt! Gần đây ấy cũng ít khi lừa ăn chuột, miệng chắc có mùi vị quái lạ nào đâu. (Anubis đáng thương…)
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 71: Mẹ Vợ



      Lúc Trần Quốc Hào tỉnh lại ta vẫn ngồi máy bay, khí lạnh làm ta đánh cái rùng mình tỉnh giấc. Vừa mở mắt ra, ta lập tức nhìn thấy nhà năm người ôm nhau ngủ ngon, người ôm người.


      Imhotep ôm Aisha, Aisha ôm Ess, Ess ôm đầu con rắn, thân rắn cuộn tròn cổ con chó, con chó đó lại nhìn chằm chằm ta.


      Trần Quốc Hào cảm thấy ánh mắt của nó rất đáng sợ, vì thế hơi nhích người lùi ra xa chút, nghĩ mình nên quấy rầy nhà ngủ say này.


      ra, bọn họ cũng kỳ quái, xung quanh vẫn còn nhiều băng ghế trống như vậy lại cứ đinh ninh ngồi cùng nhau băng ghế, xem ra cảm tình của họ rất tốt.


      ta vừa hâm mộ, vừa lại hoài nghi. ta nghĩ chuyện vừa xảy ra là do mình nằm mơ, nhưng ta lại là người có học nên lại rất mâu thuẫn.


      lát sau, nữ tiếp viên hàng lễ phép đến, ấy mỉm cười đối với khí : “Sắp đến Thượng Hải, chúng ta vừa mới xin phép tiến vào vùng trời thành phố, máy bay vẫn đáp xuống nóc tòa nhà khách sạn.”


      Imhotep mở miệng trả lời: “ biết.”


      Trần Quốc Hào thế mới biết Imhotep cũng có ngủ, ta mở miệng muốn gì đó, nhưng cái gì cũng được.


      Imhotep : “Có phải cảm thấy chúng tôi rất kỳ lạ?”


      Trần Quốc Hào lo lắng chút : “Đúng vậy.”


      Imhotep : “Cứ đem mọi chuyện trở thành giấc mơ là được.” xong cũng giải thích , chỉ tiếp tục nhắm mắt. Đối với , Trần Quốc Hào dù gì cũng là người xa lạ, mà đối với người xa lạ cần thiết phải giải thích.


      Đợi đến lúc đáp xuống nóc tòa nhà khách sạn, Imhotep đánh thức Aisha, mơ mơ màng màng tỉnh ngủ : “Đến rồi sao?” Sau đó, ôm lấy Ess, kết quả bi kịch phát sinh.


      Bởi vì Ess còn ôm chặt đầu rắn của Made, mà lúc ngủ Made lại thích quấn lấy thứ gì đó, ngủ cũng ngủ sâu.


      Hơn thế, Made quấn cũng quấn rất chặt, cho nên khi Ess dùng chút lực Anubis bị kéo lên.


      Aisha cảm thấy nằng nặng, cúi đầu xuống thấy mình ôm những ba người, khỏi hạ thấp thắt lưng đặt đầu con rắn lên đầu Anubis : “Làm phiền ngươi.”


      Anubis lắc lắc đầu, cạch tiếng, đầu rắn của Made rơi xuống đất, kêu ‘tê’ tiếng.


      Anubis run run miệng chó, ngậm lấy Made rồi theo Aisha.


      Sau khi nhà xuống máy bay được hơn phân nữa nhân viên khách sạn hoan nghênh tiếp đón. Căn phòng cao cấp xa hoa nhất khách sạn hai ba năm mới có người thuê lần, lần này lại được nhà mấy miệng thuê, bọn họ làm sao có thể vui?


      Nhưng lúc ra đón máy bay mới biết, gia đình này còn mang theo thú cưng, hơn nữa thú cưng của bọn họ cũng rất kỳ dị. Có nữ nhân viên vừa nhìn thấy Anubis chân nhuyễn, đến lúc nhìn thấy Made lập tức hoảng hốt la lên.


      Trần Quốc Hào thừa dịp bọn họ hoảng loạn, lên tiếng: “Vậy tôi xin phép trước, cảm ơn vì trợ giúp.” ta tìm cơ hội trốn , còn Aisha bận rộn giải thích với nhân viên khách sạn: “ cần lo lắng, con chó và con rắn này cũng cắn người.”


      Bởi vì nhà bọn họ bỏ ra ít tiền, cho nên rất nhanh nhân viên khách sạn bình tĩnh lại.


      Đúng lúc này Imhotep hít vào hơi rồi dùng tiếng Ai Cập : “ cỗ năng lượng hắc ám rất cường thế.”


      Aisha : “Cái gì?”


      Imhotep cười : “ sao, bảo vệ cả nhà.” xong, nắm tay Aisha cùng vào.


      Phòng khách sạn ở đây so với phòng ở Bắc Kinh là trời vực, toàn bộ tầng cao nhất chỉ có phòng, mà phòng này lại có rất nhiều những gian phòng , cũng thích hợp cho nhà bọn họ ở. Trong đó, còn có vườn hoa , làm Imhotep và Aisha rất vừa ý.


      Aisha nghỉ ngơi lát chuẩn bị tắm rửa, Imhotep vốn định tiến vào xả nước cho , nhưng khi thấy bồn tắm lớn lại xa hoa khỏi cười : “ bằng cùng nhau tắm !”


      Aisha : “Để em bảo Ess và Made qua phòng bên tắm.”


      Imhotep : “Ừ, nhớ dặn Ess đừng xả nước ngập đầu Made.”


      Aisha cười : “ lo xa, rắn dễ dàng chết đuối thế được.” Nhưng lúc qua vẫn dặn câu, sau đó chạy về tắm uyên ương với chồng của mình.


      Có điều, vợ chồng bọn họ tắm uyên ương so với người khác bất đồng, lần tắm là tắm hơn giờ. Lúc ra bọn họ nhìn thấy Ess ngồi ở bên trầm tư, để lộ pp ngay cả quần áo cũng chưa mặc.


      Aisha kỳ quái : “Con tại sao lại ở trần ngồi đây, chị hai đâu?”


      Ess đau khổ : “Chị ấy vừa tắm biến thành người, sau đó Anubis ngậm con ra. Lúc này, bọn họ còn ở bên trong.”


      Aisha giật mình, như cơn gió Imhotep đá văng cửa vào, sau đó run lên cái, nổi trận lôi đình : “Các ngươi làm cái gì?”


      Ách……


      Câu này có chút ái muội, hay là nhân thú…… Thú nhân…… được, thể nghĩ bậy, bên trong là con của mình.


      Aisha vội vàng đặt Ess sang bên rồi chạy đến nhìn xem, thấy phải nhân thú cũng phải thú nhân, mà là chàng trai rất cao to bị Made áp ở dưới thân, hơn nữa mặt còn bị Made xoa nắn, ngay cả da thịt cũng dính chặt.


      Mà bộ dáng chàng trai kia cũng xấu, có nước da tinh xảo của người Ai Cập trông rất được, đáng tiếc tại bị Made xoa nắn đến đổi hình.


      Made nghe thấy tiếng của Imhotep dừng tay kêu lên, còn cười chỉ vào chàng trai dưới thân: “Ba nhìn xem, Tiểu Quai Quai lớn lên rồi, còn có mặt người này.” Made biết, Anubis có hình người đầu chó.


      Imhotep nhanh tay cởi áo tắm người choàng lên người Made, con dù gì cũng lớn, chỗ cần trổ mã cũng trổ. kéo người ra ngoài, : “Mặc quần áo vào.” Sau đó đóng sầm cửa lại, thuận tiện còn với Aisha: “ được xông vào.


      Aisha gật gật đầu, biết bọn họ có phải đánh nhau hay .


      Made mặc quần áo xong cũng chạy đến : “Thế nào, ra chưa.”


      Aisha nhún vai, sau đó : “Có bị người ta chiếm tiện nghi ?”


      Made cong môi, vỗ ngực : “Mẹ nghĩ con mẹ là ai? Mà con cũng ngờ Anubis biết thành người. Làm con giật cả mình.”


      Aisha : “Con làm gì?”


      Made nghiêm cẩn nghĩ nghĩ, : “Con chỉ bảo Anubis vào, muốn tắm cho nó, đánh sữa tắm giúp nó tẩy sạch lông. Con chà xát hồi, rồi khi chà đến bụng nó nó đột nhiên biến thành chàng……”


      Aisha cảm thấy sói huyết sôi trào, nhìn Made, nhìn qua nhìn lại nhìn thế nào cũng là tiểu loli, có lẽ Made từ xem Anubis là con chó nên mới có thể ở trần tắm rửa lau chà jj của người ta, làm Anubis bị kích thích, rồi dẫn đến tình cảnh này?


      Aisha cảm thấy Made đúng là làm bậy, đánh ngã người ta còn chưa , thiếu chút nữa còn bị ăn luôn, thế mà vẫn có thể duy trì mặt thuần khiết ngây thơ.


      vỗ bả vai Made: “Con sai.” Tiếp tục tra tấn , ai bảo yên ổn làm thần, cứ thích phá hoại hạnh phúc người ta làm chi, lúc này xem như bị ngược.


      Made phất tay : “Con biết rồi.”


      Lại lát sau Imhotep rốt cục mở cửa, đen mặt, Aisha thề chưa từng nhìn thấy đen mặt như lúc này.


      cẩn thận hỏi: “Hai người có đánh nhau?”


      Imhotep chuyện, chỉ thấy Anubis trùm cái khăn tắm từ trong phòng tắm ra, quy củ quỳ xuống, : “Cha vợ, mẹ vợ, hãy đem Made giao cho con. Trước kia cơ thể của con cho phép, nhưng bây giờ phong ấn giải, đến lúc cầu hôn.”


      Aisha run rẩy nghiêm mặt, chỉ vào : “Trách được hai người đánh nhau, khi nào lễ phép như thế?”


      Imhotep có cách nào ra tay với người lễ độ, đây cũng là tính cách từ trong khung của đúc ra. hừ tiếng : “Ngươi nghĩ chúng ta đồng ý? Khôi phục sức mạnh rồi ngươi mau !”


      Anubis có đứng lên, tóc của thẳng đen, hơi ngẩng đầu nhìn thoáng qua Made : “, con nhất định phải cưới được ấy về làm thần hậu địa ngục.”


      Đầu óc Aisha bị hai chữ mẹ vợ làm chấn động nãy giờ, đến lúc này mới mở miệng: “Con của tôi mới mười ba, cũng nhanh mười bốn, cậu thấy như thế có chút sớm sao.”


      Made ở bên tiếp lời : “Hơn nữa, tôi cũng muốn gả cho con chó.”


      Những lời này đả kích rất lớn, làn da của Anubis vốn màu tiểu mạch, nghe xong những lời này biến đen, đôi mắt xinh đẹp to tròn nhìn Made cái : “Tôi làm cho em biết tôi là người.”


      Imhotep hừ tiếng, dù hiểu tâm ý của Anubis cũng dễ dàng giao con ra như vậy, như vậy nhưng trong lòng cũng vừa lòng đứa con rể này, vì sao ư? Cũng bởi Anubis ở bên Made nhiều năm như thế, làm bạn bên từ đến lớn, mà giờ vẫn còn phải chờ thêm vài năm nữa.


      người đàn ông làm sao có thể nhẫn nại như vậy? người si tình nên cũng thích người si tình, đối với điểm này vẫn rất đồng ý.


      Duy nhất đồng ý là thân hình hai người kém nhau quá xa. Giống như và Aisha, dù có hai đứa con nhưng vẫn rất cẩn thận, nếu đặt người đàn ông khác biết ra sao.


      “Ngươi tùy tiện, chúng ta nghỉ. Đêm nay Ess phải ngủ với Made, còn phải bảo vệ chị. Còn ngươi ra ngủ ở phòng khách .” Imhotep kéo Aisha vẫn còn ở bên ngẩn người vào phòng ngủ.


      Aisha nhìn Anubis, nếu cứ ở trần ngủ như thế cũng hay. Vì thế, tìm áo và giày của Imhotep ra cho Anubis, sau đó trở về ôm chồng ngủ.


      Nhưng làm thế nào ngủ cũng ngủ được, luôn luôn trầm ngâm: “Mẹ vợ, mẹ vợ, ha ha…… là phiền.”


      Imhotep : “ để hai đứa nó nhanh như vậy đến với nhau, ít nhất phải chờ năm năm nữa.”


      Aisha cười : “Được, năm năm năm năm. Nhưng, với tình trạng con cứ xem người ta là chó thế này có khi tám năm mười năm con bé vẫn chưa gả .”


      Imhotep : “Chúng ta có thể tìm người chồng tốt cho .”


      “Thế nhưng Anubis phải dễ chọc, nếu cậu ta sau này trở thành con rể của chúng ta còn gì phải sợ nữa? Ha ha……”


      , chuyện này phải hỏi ý Made thế nào.”


      quá chiều chuộng con rồi.”


      càng cưng chiều em.”


      Aisha đem mặt chôn vào lòng Imhotep, ôn nhu : “Em biết.” quên mất chuyện, chỉ cần bản thân ra dạng chim nép vào người rồi những lời mềm mại dễ dàng khơi mào tuyến dây thần kinh xúc động của Imhotep, mà cũng tự nhiên làm.
      thuyt thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 72: Gặp Lại Người Quen Cũ



      Aisha bỗng nhớ đến chuyện năm đó, Imhotep thà rằng phản bội lại thần linh vẫn muốn ở bên cạnh , khi đó hẳn phải rất đau khổ.


      cho nên làm như vậy, Anubis có lẽ cũng như thế, xem ra cần phải để ý đến Made nhiều hơn, thể để cho cậu ta……


      Tuy nhiên, Aisha nhanh chóng đuổi suy nghĩ của mình, thể chất của con cũng là thân kim cương, cho dù Anubis có mạnh đến mấy vẫn thể phá lớp màng kim cương kia.


      Hôm sau, đem suy nghĩ của mình với người nào đó, Imhotep từng chịu tội qua, run lên cái rồi : “Ừ, cậu ta cũng tội nghiệp.”


      Cho nên hai vợ chồng từ lo lắng chuyển thành đáng thương cho Anubis, cũng tùy ý để hai người bọn họ phát triển.


      Những ngày sau đó, Made cảm thấy rất khó chịu, cũng bởi chiếc cổ lông trắng mềm mại thường quấn người còn. Anubis giống như những chàng trai trẻ Ai Cập khác, thích chuyện tình cảm với người , nhưng khi Made biến thành rắn chạy loạn Anubis cũng chỉ có thể theo.


      Aisha vừa uống trà sữa vừa : “Càng lúc càng cảm thấy cậu ta đáng thương.”


      Suy nghĩ của Imhotep rất đơn giản, Made thích ngược đãi người ta cứ để ngược đãi, chỉ cần chưa chết là được, miễn sao Made gặp nguy hiểm đều ổn.


      **


      Khi cả nhà bọn họ chuẩn bị ra ngoài, đại sảnh khách sạn vô cùng náo nhiệt, giống như diễn ra yến hội, có rất nhiều người, cũng hỗn loạn.


      Thượng Hải gần ngay biên giới, cho nên người ngoại quốc đến đây khá nhiều. Có người , người Pháp, người Đức, người Trung Quốc.


      Lúc này Nhật Bản cũng đầu hàng, cho nên mới nhìn thấy bất kỳ người Nhật nào.


      Bọn họ vừa tiến vào đại sảnh nhìn thấy người đàn ông với thiếu niên: “Thằng nhóc mày mới bây lớn mà tranh giành phụ nữ với tao?” Vừa vừa chỉ về phía rất xinh đẹp, có vẻ là con lai. Dáng người rất tốt, Aisha nhìn ta cũng cảm thấy ghen tị.


      Nhưng, cậu thiếu niên đó có phải còn quá để tranh giành phụ nữ với người ta ?


      Tuy rằng thân hình cao to nhưng khuôn mặt vẫn còn in nét ngây thơ.


      Bất quá Aisha cảm thấy cậu thiếu niên này nhìn rất quen mắt? Aisha còn suy nghĩ cậu ta hướng Aisha vẫy vẫy: “Dì Aisha, chú Imhotep.”


      Đây cũng là cách gọi sao? Dù sao người ngoại quốc cũng cổ hũ như người Trung Quốc trước kêu chú sau gọi dì.


      “Cậu là? Alex?” phải chứ, thế nào lại gặp nhau ở đây? (Giải thích: Aisha có xem bộ mummy 3 nên hề biết tình tiết của nó!)


      Alex cười : “Cháu đến đây với ba mẹ, hai người ở bên kia.” Aisha nhìn thấy O’Connell và Evelyn đến.


      Evelyn lớn tiếng : “Buông con trai tôi ra.”


      Người đàn ông kia : “Các người hẳn nên dạy nó cho tốt, như vậy ……”


      “Nếu cũng thừa nhận mình lớn tuổi, cần gì phải so đo với đứa trẻ.” O’Connell đối Imhotep huy tay.


      Như vậy cũng có thể , cũng có người dạy con như ta sao. Aisha muốn với Alex, nên tranh giành bạn với người ta, nhưng con rắn bỗng xuất người Alex, rắn tiếng, người đàn ông kia run lên cái rồi chạy mất.


      trận đại loạn, Aisha nhanh chóng cầm lấy Made, run rẩy : “Con làm gì ở đây, Anubis đâu?”


      Made: “Tê……” Giải thích là: Phía ……


      Ngẩng đầu lên, Anubis đứng ở lầu, giống như đứng ở chỗ tối cao nhìn xuống, vẻ mặt lãnh tuấn. Anubis giống như giận dữ, cực kỳ hung tàn. vị thần mà tức giận chuyện gì xảy ra? Có thể là sóng thần, cũng có thể là động đất.


      tại động đất diễn ra, mọi vật bắt đầu rung chuyển.


      Aisha lôi kéo tay Imhotep, tình huống này có chút đáng sợ. Imhotep đột nhiên lớn tiếng : “Bình tĩnh chút.” Là người đàn ông Imhotep biết vì sao Anubis lại tức giận, nguyên nhân chủ yếu là con đòi mạng của choàng cổ của Alex, còn là từ dưới chui lên, nếu là cậu ta cũng tức giận kém.


      Anubis rốt cục nhẫn xuống, cậu ta chậm rãi xuống hướng Aisha vươn tay. : “Mẹ, đưa ấy cho con .”


      Made: “Tê……” Giải thích: Anubis làm sao vậy, mặt tối òm……


      Aisha rốt cục đối con trưởng thành sớm của mình tràn đầy thất vọng, EQ của ngờ lại thấp như thế. Vội vàng giao Made cho Anubis: “Cậu ôm .”


      “Mẹ?” O’Connell và Evelyn nhìn nhau, hiển nhiên đối xưng hô này cảm thấy rất kỳ quái.


      Anubis đối hai người bọn họ trịnh trọng giới thiệu: “Xin chào, tôi là Anubis con rể của Imhotep và Aisha.” Anubis biết vợ chồng O’Connell, lúc thả Vua Bọ Cạp ra gặp qua hai người.


      “Cái gì?” Evelyn đối Anubis nở nụ cười, sau đó lôi kéo Aisha đến bên : “Con mới mười ba gả sao? Quá sớm.”


      Aisha co rút khóe môi: “Còn chưa có gả đâu, chẳng qua cậu ta theo nhiều năm, ngẫm lại cũng có đứa con rể nào ưu tú hơn.”


      Evelyn lập tức nắm chặt bả vai Aisha: “Thế cũng được, cậu ta cũng lớn, đợi con lớn lên cũng cần vài năm, cậu ta có thể nhịn sao?”


      Aisha : “Cũng đợi mấy năm rồi ……”


      “Con từ lúc nào bắt đầu trêu ghẹo người khác giới?” Evelyn cảm thấy con trai mình quá lắm rồi, nhưng nhìn thấy Made trong lòng cũng phần nào cân bằng.


      Aisha nhìn Evelyn nhưng trả lời, rối rắm chút : “Con cái lớn đúng là sầu……”


      Hai người mẹ ở bên thở dài, O’Connell đến gần Imhotep, cầm ly rượu nghĩ muốn khoát vai chào hỏi, tỏ vẻ bạn bè lâu ngày mới gặp, nhưng khi thấy thân cao của hai người kém nhau quá xa khoát vai được, chỉ : “Con lớn kết hôn nhớ mời tôi uống rượu mừng.”


      Imhotep : “Còn phải chờ khá lâu.” Tuy rằng trong lòng đồng ý, nhưng ở mặt ngoài nhất định phải giả bộ mình quan tâm, bằng sợ là Anubis vì được quá dễ dàng mà xem con .


      Made: “Tê……” Nghĩa là: Vì sao có ai nghe ý kiến của con, con con muốn lấy con chó.


      Anubis trầm ổn : “ phải chó.”


      Lúc này, Alex đến nhìn bọn họ, nhìn Anubis rồi lại nhìn Made, sờ cằm : “ nghĩ tới nhanh như vậy cậu lập gia đình, tôi này, chồng của cậu thích trẻ con sao……”


      Phách, đuôi của Made đánh cái.


      Alex vuốt mặt : “Được rồi, tôi ta là được, cậu tức giận cái gì?”


      “Tê……” Tôi còn chưa có lập gia đình.


      Made giương mắt nhìn Anubis, nghẹn khuất nhảy xuống quyết định giải sầu.


      Anubis theo , hệt như trước kia khi cậu còn là chú chó.


      đến Aisha, nhìn thấy Jonathan, ta ôm người Trung Quốc, nhìn thấy Aisha liền cười : “Chậc, nhìn xem, ai đây…… Aisha…… Trời, còn có cả Imhotep.”


      Aisha nhìn theo phương hướng con biến mất, lo lắng, dù sao cũng có Anubis theo . Nhưng Alex tại sao cũng theo, chả nhẽ cậu nhóc ý thức được nguy hiểm cận kề sao?


      Người bình thường chỉ cần nhìn thấy Anubis sớm trốn xa, vậy mà Alex còn muốn đến gần.


      Chờ ba người quay trở lại trời tối, Made mặc bộ sườn xám, bó sát người thập phần xinh đẹp. biết là ai mua cho , nhưng mặt Anubis lại rất trầm, còn Alex lại hồng.


      Aisha hỏi Made : “Chuyện gì xảy ra?”


      Made tóm tắt, : “Lúc con muốn trở về, bị biến thành người. Alex muốn mua quần áo bị đánh ngất , nhưng Anubis lại có tiền mua quần áo nên đánh cho Alex tỉnh lại.”


      Do đó, người vì có tiền mua quần áo cho bạn nên tức giận, còn cái bị đánh cho đầu óc choáng váng?


      “Được rồi cần nữa, chúng ta bảo tàng Thượng Hải thôi, chú O’Connell muốn dẫn chúng ta chơi.” xong, vỗ Made cái rồi cùng .


      Aisha chậm ở phía sau, giọng với Anubis: “Ăn nghẹn thôi? Đàn ông có tiền phải chịu thiệt!”


      “Con có, nhưng có thói quen mang theo bên người.” Tài bảo Ai Cập cổ Anubis có rất nhiều, nhưng lại có hứng thú với chúng.


      Aisha vụng trộm lấy ra chồng tiền mặt đưa cho Anubis, : “Con rất dễ dỗ, Made lại tham, biết tôi gì rồi chứ, cố lên.” xong, vỗ bả vai rắn chắc của Anubis.


      “Aisha……” Imhotep kéo qua bên, : “Dù sau này trở thành người nhà, em cũng nên thân cận cậu ta quá.”


      Aisha đổ mồ hôi hột, : “Cậu ta là con rể của em.”


      “Nhưng tuổi lại so em lớn hơn.”


      “Được rồi, em muốn nhớ đến chuyện đó…..” Aisha có thế này mới nghĩ tới, cảm giác như mình gã con cho ông lão.


      Bọn họ lái xe đến bảo tàng Thượng Hải, Evelyn chỉ với bọn họ vừa phát thứ rất lớn nhưng lại là cái gì.


      Tuy vậy Evelyn vẫn giọng với Aisha, thứ này có liên quan đến xác ướp Trung Quốc.


      Xác ướp là cái gì?


      Thây khô.


      Cho nên, cùng thây khô Ai Cập nhìn thây khô Trung Quốc?


      Làm cho người ta nghĩ tới là hôm nay lại chính là tết tân niên. Aisha lâu có mừng năm mới, nhìn bốn phía có chút kích động.


      “Tết lịch đều như vậy?” Imhotep kéo tay của Aisha .


      “Ừ, cả nhà cùng nhau ăn sủi cảo, thiếp câu đối xuân, nổ pháo, còn những thứ khác nữa.”


      Imhotep : “Thế về sau chúng ta cũng tổ chức tết lịch.”


      Aisha gật gật đầu, hai người đối diện nhìn nhau cười như thể trời đất rung chuyển cũng là gì, trong mắt cũng chỉ có tiếng tim đập của đối phương.


      Bỗng nhiên có người ho , Aisha và Imhotep tỉnh lại. Sau đó nhìn thấy hành động của bản thân mà cảm thấy xấu hổ.


      Tay của Aisha tiến vào bên trong quần áo của Imhotep, còn có xu hướng xuống lưng quần. Còn Imhotep đặt tay lên bộ ngực của Aisha, niết đến đổi hình. Đương nhiên, tất cả những thứ này đều được tiến hành trong lúc hai người hôn nhau nồng nhiệt.


      Evelyn nhìn bọn họ : “Tuy rằng tôi rất hâm mộ tình cảm nồng thấm của hai người, nhưng tôi phải là chúng ta đến nơi.” xong, Evelyn mở cửa xe bước ra ngoài. O’Connell từ cánh cửa khác cũng xuống theo.
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :