1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ tư tế - Dạ Tử Vũ (Full+eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 62: Giao Tranh Trong Kim Tự Tháp



      Aisha chút nghĩ ngợi chạy nhanh vào trong kim tự tháp, bỗng nhớ đến vấn đề, nếu lầm Imhotep tạm thời mất hết pháp lực, nhưng Musar vẫn có.


      vào bên trong Aisha ngẩn ra, kim tự tháp có rất nhiều đường hầm, mà biết mọi người hướng nào. cũng nhớ tình tiết trong phim, mong là gặp may.


      Kết quả đụng phải hai người, Jonathan và Alex. Made đâu? Vợ chồng O’Connell đâu?


      chạy đến, còn chưa kịp mở miệng hỏi chuyện gì xảy ra, hai người chỉ về lối , mau vào , tên Hafez kia thức tỉnh Vua Bò Cạp, những người khác gặp nguy hiểm!


      Aisha ngẩn ra, dựa theo tình hình chung sau khi Imhotep giải quyết xong chuyện của con , khẳng định ở lại tham gia vào trận tranh chấp này, chau mày: “Made xảy ra chuyện gì rồi?”


      Alex : “Cậu ấy sao, nhưng cậu ấy chạm vào cơ quan nên tay bị kẹt ở bên trong. Chúng ta cần mở cơ quan ra.”


      Khóe miệng Aisha giật giật: “Biết ngay mà, con bé lại gây chuyện.” vừa chạy vào, lập tức nhìn thấy Made biết xấu hổ rống họng la hét, đứa bé này đúng là hết thuốc chữa, từ lúc nó ra đời đến giờ đầu óc hình như thiếu cái gì đó.


      “Con thấy con chuột nhắt nào ?” Aisha bên kí đầu bên hỏi.


      Made bất đắc dĩ : “Con thấy Hafez mở cửa, nghĩ là vào được rồi, ai ngờ còn có cơ quan ở bên trong đâu.”


      “Con có đau ?” Aisha thử kéo Made cái, nhưng chút dịch chuyển.


      “Thế mới nó, con dì quá bướng bỉnh. Dù vậy, đây là lần đầu tiên cháu gặp người có sức mạnh kinh khủng như cậu ấy đấy.” Gã Hafez kia mới bị ăn mất cánh tay nha.


      Made hừ tiếng, : “Lúc nãy có chút đau, nhưng lúc này sao rồi.”


      Aisha chỉ vào Made: “Đứa ngốc này ngoan ngoãn chút, mẹ hỏi tội con sau.” Quay đầu lại : “Jonathan, có thể cho tôi mượn cây quyền trượng của lúc ?”


      Jonathan ôm chặt quyền trượng, dùng sức lắc đầu: “ được, bất cứ thứ gì cũng được ngoại trừ thứ này.”


      Aisha cười : “ đưa nó cho tôi, sau khi trở về tôi cho hai cây quyền trượng khác, thế nào? Đều là vàng ròng, còn quý giá hơn cái này.”


      Jonathan do dự chút: “Nếu có bảo thạch tôi suy nghĩ lại.”


      Aisha vì cứu ông chồng của mình lập tức đồng ý: “Trừ bỏ xác ướp, muốn cái gì cũng được.”


      Jonathan cảm thấy trận mua bán này rất có lời, vì vậy nhanh chóng đưa cây gậy cho Aisha.


      cầm lấy nó, vặn kéo xoay mấy lần, nó liền trở thành ngọn giáo Osiris. Cười hì hì nghĩ, biết trước tình tiết có lợi, ít nhất phải vì tìm cách giết Vua Bò Cạp mà tốn công suy nghĩ.


      Made như trước la lói, vừa hừ vừa : “Có người nhìn khá quen mắt cũng trông rất lợi hại vừa vào đường hầm bên phải.”


      “Made, con câu mẹ cẩn thận chút chết hả?” Con bé ngoan, càng muốn có thêm đứa nữa.


      Made suy nghĩ chút, vẫy tay cười : “Mẹ đường cẩn thận.”


      Mặc dù sinh được đứa bé tựa như thiên sứ, nhưng cái tươi cười này làm nghĩ đến ác quỷ. hừ tiếng vào đường hầm, bên trong cũng rất tối, dù cho đường đều có đuốc chiếu sáng.


      thể , lăng mộ Ai Cập cổ được thiết kế rất đặc biệt. chạy nhanh vào, còn chưa đến nơi nghe thấy tiếng thét thảm thiết của O’Connell.


      phải là bị Vua Bò Cạp ăn ?


      Khi đến nơi cũng thấy Vua Bò Cạp đâu, người đánh bọn họ đến thảm thương thế nhưng lại là Musar.


      lúc này bóp chặt cổ Evelyn, mặt Evelyn xám đen, thập phần nguy hiểm.


      Trong ba người Imhotep bị thương nhất, trong tay cầm vũ khí, hét lớn mấy tiếng đánh về phía Musar.


      Mà Musar tại hoàn toàn biến thành đàn ông, hơn nữa với sức mạnh của giờ, căn bản đem vũ khí đặt ở trong mắt.


      Tùy tay đánh ra, vũ khí lập tức bay . cười : “ tại mất hết pháp lực, nghĩ có thể giết được tôi sao?” Tay buông lỏng, Evelyn được O’Connell ôm lấy kéo về bên.


      Aisha cầm ngọn giáo tiến lên phía trước, cho dù lúc nãy giúp , với tình hình lúc này, chồng là lớn nhất.


      Con người đều ích kỷ, huống chi cũng tiếp nhận tình dành cho . Có cũng chỉ là sợ hãi và hiểu mà thôi.


      Musar sớm có dự liệu, cười nhạt nghiêm túc đánh với . Về sức mạnh bằng , nhưng có Imhotep và O’Connell hỗ trợ vẫn có thể đánh lui .


      Chỉ là đánh lui mà thôi, Musar càng đánh, sức mạnh hắc ám bắt đầu khởi động, chút biện pháp bọn họ cũng có.


      Imhotep dùng toàn bộ pháp lực còn sót lại, tạm thời vây khốn Musar. O’Connell ở bên cầm vũ khí đâm Musar.


      Nhưng vẫn vô dụng, thân thể tức khắc khôi phục như cũ.


      Imhotep nhíu mày: “Xem ra toàn bộ lực lượng hắc ám đều tụ lại trong cơ thể , chúng ta phải cắt đứt liên kết đó.”


      Musar cười : “Các người rốt cục phát ?” đột nhiên chỉ vào tượng đá phía sau, : “Đó là nơi giam cầm linh hồn tôi, chỉ cần mở nó ra là tôi được tự do. Nhưng, điều kiện tiên quyết là các người gặp trở ngại gì.”


      Aisha ngẩn ra, phải thay thần làm việc sao? Nhưng ra muốn thoát khỏi địa ngục, chỉ là thể?


      Imhotep thản nhiên : “, ngươi thể thắng bọn ta.” nhìn sang Aisha: “Aisha, pháp lực của bị cự thần Anubis hút mất, nhưng em có thể vẫn còn…” đến đây nhìn về phía tượng đá, nơi đó lực lượng hắc ám cực kỳ dày đặc.


      Năng lượng của Aisha đến từ xà thần, là năng lượng ánh sáng. Mà pháp lực của Imhotep lại đến từ tử thần, hai loại sức mạnh đối nghịch với nhau. dương xung khắc, có lẽ có thể đánh vỡ cục diện, để Imhotep lần nữa có lại pháp lực.


      Đáng tiếc là có pháp lực, đành phải làm những gì có thể thôi.


      Aisha cố gắng tập trung năng lượng trong cơ thể, vốn biết cách phóng thích năng lượng, nhưng năng lượng hắc ám bên trong tượng đá kia lại mãnh liệt đánh về phía . Năng lượng trong cơ thể cũng vì thế mà tự động kích hoạt bảo vệ .


      Hai loại năng lượng va chạm nhau, Aisha thậm chí có thể cảm nhận được bốn phía xung quanh chớp động các dòng điện quang xanh đỏ chói mắt.


      “Aisha, cố kiên trì lát, a……” Thanh của Imhotep vang lên bên tai , Aisha ngẩng đầu nhìn ra phía bên ngoài, thấy Imhotep giơ cao hai tảng đá lên, trong đó là tảng đá giam cầm linh hồn của Musar.


      Hai tay hai tượng đá, hai tượng đá lập tức đập vào nhau.


      Lại vung tay lần nữa, toàn bộ mảnh vỡ bay về phía Musar. Trong nháy mắt giống như phân thân, xoay người tiến lên. Sau đó cười : “Aisha, tôi em nhất.” xong xoay người rời , tựa như chưa có chuyện gì xảy ra, hoặc là quan tâm.


      Aisha sợ run được Imhotep kéo ôm vào trong lồng ngực: “Mọi chuyện qua, em an toàn rồi.”


      Năng lượng của gần như tiêu thất, nằm trong lồng ngực Imhotep thở dốc : “Imhotep, chúng ta vẫn chưa an toàn.” nhớ còn có ông Vua Bò Cạp cần được giải quyết, là mục tiêu cần bị loại bỏ.


      suy nghĩ tới Vua Bò Cạp, đột nhiên cánh cửa mở ra, Vua Bò Cạp xuất . ta dường như còn chưa tỉnh ngủ, nhìn xung quanh tìm kiếm con mồi.


      Imhotep giống như trong phim quỳ lạy Vua Bò Cạp, bởi cần phải làm như vậy, đến là để giết ông ta, điểm này chỉ cần Vua Bò Cạp tỉnh táo lại biết.


      Sau lúc ông ta bắt đầu tỉnh táo, đầu người của ông ta di chuyển : “Xâm nhập vào tử thần điện, các ngươi đều phải chết.”


      Vua Bò Cạp tỉnh giấc cũng có nghĩa là quân đội tử thần tỉnh giấc, tại Ardeth Bay có ở đây, đoán chừng là đối phó quân đội kia.


      Imhotep cầm ngọn giáo : “Vua Bò Cạp, ngươi hãy trở về địa ngục .”


      O’Connell cũng hỗ trợ, cố gắng phân tán lực chú ý của Vua Bò Cạp, ngừng la to: “Đến, con bọ chết tiệt nhà ngươi.” dùng cây đuốc ngừng công kích Vua Bò Cạp.


      Vua Bò Cạp sợ lửa, nên ngừng chạy vòng quanh. Ông ta chạy đồng nhất, lúc nóc nhà, lúc tường, bỗng nhiên nâng lên đuôi nộc độc công kích về phía người mặt đất.


      O’Connell với Evelyn: “Em ra ngoài.”


      Imhotep cũng : “Aisha, em mau ra ngoài.”


      Evelyn lúc này còn châm chọc: “Rick, thể chuyện chút sao?”


      O’Connell vừa đánh vừa : “Evelyn, em có thể ra ngoài ?”


      Evelyn tự giác được cả người run lên: “Thôi dùng giọng điệu trước đó là tốt nhất.”


      Hai trước sau rời khỏi khu vực Vua Bò Cạp săn mồi, nhưng cũng quá xa, chỉ là đứng ngay cửa ra vào.


      Aisha bỗng nghĩ đến tình tiết trong phim, biết có thể tiến vào cứu Imhotep hay ? Trước kia có lẽ xác định, nhưng tại khẳng định mình có thể, vì dù sao có bị đánh trúng cũng bị thương hoặc vì vậy mà chết.


      Mà Imhotep lúc này có pháp lực khẳng định chỉ có chết, nghĩ phải chia lìa, hoặc là sống thiếu .


      Hai đứng bên ngoài nóng lòng nhìn hai người đàn ông ở bên trong, khó mà đánh được Vua Bò Cạp, nếu bị ngọn giáo Osiris đánh trúng căn bản gây tổn thương cho ông ta.


      Vua Bò Cạp cũng biết điều này, ông ta trốn công kích của Imhotep, đồng thời cũng chút do dự đánh trực diện với Imhotep.


      Aisha có chút đau lòng, dù sao ngàn năm trước hay là ngàn năm sau cũng chưa từng nhìn thấy chật vật như vậy.


      được, thể chỉ đứng nhìn. biết từ lúc nào Jonathan đứng ở phía sau : “Thế nào, oa, đó là cái gì?”


      Aisha đột nhiên nghĩ đến ‘Jonathan đem theo ba lô’, : “Có mang súng ?”


      Jonathan nhìn vẻ mặt nghiêm túc của mà phát hoảng, nhanh chóng lấy súng lục từ ba lô ra. Aisha trực tiếp ném xuống : “Uy lực mạnh chút.”
      thuyt thích bài này.

    2. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 64: Xác Ướp Đáng Thương



      Imhotep rống lên hai tiếng gọi xác ướp tăng lữ nhưng ai xuất , bình thường chỉ cần gọi tiếng bọn họ xuất trước mặt.


      Tập thể đình công?


      cho bọn họ nghỉ sao?” Aisha hỏi.


      Imhotep cau mày, : “ có, hình như bọn họ bị cái gì đó khống chế.”


      “Là Musar? Chả nhẽ ngay cả báu vật trong phần mộ ta cũng muốn lấy? Cái này được, cho dù là em ruột cũng thể nhượng bộ.” Aisha còn muốn dựa vào đống châu báu đó trải qua nửa đời hạnh phúc còn lại.


      “Đúng, cho dù là cậu ruột cũng thể tha thứ. Mẹ, chúng ta đoạt lại mấy chú xác ướp thôi, cho người cậu bất nam bất nữ kia biết tay.” Made .


      Jonathan : “Đừng nữa, cướp vàng về quan trọng hơn.”


      Aisha lôi kéo Imhotep : “Xác ướp ở bị khống chế ở Hamunaptra?”


      Imhotep gật đầu: “.” Bọn họ đều là tăng lữ trung thành của suốt ba ngàn năm nay, cho nên Imhotep có chút khẩn trương trực tiếp hóa thành cát dẫn theo người bay đến Hamunaptra.


      như thế này so với ngựa phải nhanh hơn, nhưng lại có chút choáng váng. Sau khi đến Hamunaptra, Aisha cơ hồ đứng nổi, che ngực nôn khan, : “Cát đều lọt cả vào cổ họng.”


      Imhotep nhìn : “Hay là em ở đây nghỉ ngơi .”


      Aisha đứng lên, vỗ vỗ cát người: “Em có thể .”


      Jonathan : “Tôi có thể ở đây chờ ?”


      Made nhảy lên lưng Beni, : “Beni .”


      Trong lòng Beni buồn bực, vì sao ngay cả mình cũng phải , mình chỉ là nô lệ, nô lệ bình thường.


      Nhưng tại ta cũng chỉ có thể cõng chủ theo chủ nhân của mình, Imhotep rất nhàng, vừa vừa điều khiển cát, mà cách đó xa cánh cửa của hầm mộ bị người đào ra.


      Xem ra là có người vào, cánh cửa này trước giờ luôn đóng kín, nhưng lúc này lại mở ra, đằng xa còn có mấy con lạc đà, nếu đoán sai người ở bên trong dự tính dùng lạc đà để vận chuyển đồ.


      suy nghĩ, người cầm gói to lên, nhìn ra phía bên ngoài thấy người đến là Imhotep, quát to tiếng chạy vào bên trong: “Đại ca, đại ca, có người đến……”


      Imhotep cũng có bắt người nọ kéo trở lại, chậm rãi xuống, kết quả nghênh diện là ba người đàn ông, trong tay bọn họ là ba quyển sách cổ, mặt đều có khắc ấn ký kỳ quái.


      người từ phía sau bọn họ lên tiếng: “Mau đọc chú ngữ kiềm chế hành động của ta.”


      Imhotep nhanh tay đem ba người này ném , nhưng thân thể lại đột nhiên cứng đờ bất động. rống to, cát bụi kích khởi nhưng lại có cách nào sử dụng pháp lực.


      Xem ra ba quyển sách kia có vấn đề, Aisha nhìn thấy kẻ chỉ huy ba người này là Daoud đứng ở phía sau, cứ nghĩ ta chết ở Ahm Sphere, ngờ ta thế nhưng còn sống.


      vì cứu ông xã của mình trực tiếp đánh về phía ba người kia, chỉ cần lấy được ba quyển sách tay bọn họ, chắc chắn có thể giải phóng cho Imhotep.


      Daoud đột nhiên : “ nên cử động, nếu đừng trách tôi.” cầm súng uy hiếp, nhưng lại phát này giống như điên, sợ súng trong tay .


      Vừa đá liền đá bay người, nhanh tay cầm quyển sách. Thế nhưng khi sách đến tay, cảm thấy bụng dưới giữa hay chân cực kỳ đau đớn, cúi đầu nhìn, đó ột quyền vào gốc rễ của .


      “A……… Đau quá………” la to cúi đầu ôm hạ thân, súng và sách đều ném.


      Made cầm súng lên, chạy đến bên người Aisha giơ súng lên: “ được nhúc nhích, đưa sách đây.” Bé rất có khí thế, có điều bé vẫn còn nên hai người đàn ông còn lại cũng sợ, nhìn nhìn lẫn nhau, vẫn nên ưu tiên tiền hơn, vì thế bọn họ vẫn đứng đấy.


      Made nổ súng, phanh………


      Aisha nhắm mắt : “Made, con nhìn xem con bắn trúng ba kìa……”


      Made thế này nhớ tới mình căn bản có nhắm bắn, vì thế nhắm chặt mắt muốn khóc: “Ba ba oaaaaaa, xin lỗi.”


      Lúc này chợt nghe Imhotep : “Ta còn chưa có chết.”


      Made thế này mới yên tâm, mắt mở to, ba ba kéo hai người kia lên trung, đem bọn họ đánh vào nhau, sau đó bọn họ rơi xuống ngất xỉu.


      Còn Aisha chế trụ hai tay của Daoud về phía sau lưng : “Xác ướp đâu cả rồi, .”


      Daoud kêu A tiếng : “Bên trong, bên trong.” hướng mặt về phía bên trong chỉ, ngay cửa phòng hầm mộ trước kia của Imhotep.


      Aisha để ta dẫn đường, mấy người vừa tiến vào, gặp hơn mười xác ướp bị người dùng pháp thuật đóng chặt tường. Toàn thân xác ướp run rẩy, phải bởi vì bị đóng tường khó chịu, đại khái là vì muốn được.


      Imhotep vung tay lên bọn họ liền theo tường cạch cách phách phác rơi xuống, Aisha cũng thả Daoud ra, dù sao tại cũng chạy thoát được, sau đó với ta: “ từ chỗ nào lấy được ba quyển sách kia?” Nhìn chút, đều là chú ngữ phong ấn sức mạnh hắc ám.


      Daoud biết mình trốn thoát, vì thế trả lời: “Ở Ahm Sphere, lúc tôi chạy , kết quả phát ba quyển sách trong kim tự tháp. Chúng nó có hắc ám năng lượng, cho nên……”


      “Cho nên lợi dụng quyển sách này đến trộm mộ hơn nữa còn bắt cóc xác ướp của chúng tôi?” Aisha chỉ vào xác ướp ở bốn phía .


      Bắt cóc?


      Xác ướp có chút tiều tụy, nghĩ chút bọn họ quả giống như bị bắt cóc.


      Imhotep hừ tiếng: “ đơn giản như vậy, nếu như có chỉ thị của tử thần, ta căn bản thể lấy được ba quyển sách này, Anubis đến cùng còn muốn cái gì nữa?”


      khí trong gian đột ngột thay đổi, Daoud cũng thay đổi. đứng thẳng, miệng hộc hắc khí: “Imhotep, sau khi ngươi bị phán hành hình để trùng cắn ngươi có được sức mạnh của ta, nhưng vì sao sử dụng nó giúp ta giành lấy thế giới mà còn muốn ngăn cản Vua Bò Cạp? Nếu ta là ngươi, dẫn dắt quân đội của ta, bá chủ thế giới.”


      Imhotep kéo Aisha và Made đến phía sau lưng, phát ra năng lượng hắc ám bảo vệ hai mẹ con, còn tất cả xác ướp quỳ mặt đất trong cực kỳ buồn rầu.


      “Cự thần Anubis phải nhìn thấy sao, vợ và con là tất cả của tôi, những thứ khác tôi quan tâm.” nhìn thẳng nhất nhất với Daoud bị thần nhập.


      Mà Daoud tiếp tục phun hắc khí : “Vợ và con thể cho ngươi địa vị cao nhất, nhưng ta lại có thể, Imhotep đến đây, chỉ cần ngươi có được quyền thế ngươi muốn có bao nhiêu vợ, con đều có thể có.”


      “Này này, vị thần này ngài ở đây đùa giỡn cái gì. Thời đại này cho phép người đàn ông có nhiều vợ, đó là phạm pháp, phạm pháp hiểu ? Huống chi muốn cũng là con, sinh nhiều như vậy để làm gì? Cuối cùng Anubis ngài, nên trở lại nơi lạnh lẽo như băng…… Địa ngục thôi, đừng có việc gì là chạy đến đây kiếm chuyện với chúng tôi.” Aisha nghe kiếm vợ con cho Imhotep liền nổi giận, ngữ khí cũng ấy phần.


      Anubis cũng là Daoud lúc này nhìn thoáng qua Aisha, : “Có thể đứng ở trước mặt ta, năng lực của ngươi cũng kém……” Tiếp đến nhìn bé bên cạnh, bất quá cũng chỉ liếc mắt cái rồi quay đầu .


      Thần sống hơn ngàn năm vạn năm, lần đầu tiên bị người trừng mắt, Anubis kích động, phẫn nộ, nhưng tại mượn cơ thể của người khác nên thể xử trí , vì thế lớn tiếng : “Vợ và con của ngươi vô lễ, ta trừng phạt hai người.”


      Imhotep nắm chặt nắm tay, biết mình thể đối đầu với thần thánh, nhưng vẫn như cũ ưỡn ngực ngẩng đầu : “Tôi đem hết tất cả bảo vệ mẹ con họ.”


      Aisha cảm động, người nhà cứ như vậy ôm nhau.


      Anubis hừ lạnh, tiếp đến Daoud cạch oành ngã ra mặt đất. Bởi vì Anubis rời , toàn bộ năng lượng hắc ám cũng biến mất, toàn thân run run, nằm đo cơ hít hà.


      Imhotep để xác ướp vận chuyển chút vàng, sau đó mang Made và Aisha về nhà. Chẳng qua lúc trở về phân đội xác ướp còn phải mang theo người trở về, vì Beni và Jonathan sau khi thấy Anubis xuất liền té xỉu, bọn họ thể nâng người trở về.


      Aisha bảo Beni tìm người trấn giúp dọn dẹp nhà, sau đó chính mình đem viên kim cương đặt trong chính sảnh.


      Jonathan hâm mộ cực kỳ, bất quá cuối cùng vẫn ôm túi vàng rời . Mà sau khi bọn họ thu thập xong hết thảy, Ardeth Bay xuất , nghe được có người đến Hamunaptra nên đến hỏi thực hư ra sao.


      Kết quả Imhotep trực tiếp giao Daoud cho : “Ở nơi này của tôi có phòng giam, giao cho , xem như nô lệ của tùy tâm sử dụng.”


      Aisha tà ác, cách dùng từ này thực khéo. Nhưng Imhotep này, đem ta giao cho Ardeth Bay người ta làm cái gì?


      Ardeth Bay cầm sợi dây thừng trói Daoud trong tay : “Tôi giao ta cho cảnh sát.”


      Made lúc này hướng về phía Ardeth Bay tê tiếng, Aisha giải thích: “Con bé , có thể nhờ giúp con bé làm chuyện hay .”


      Ardeth Bay sờ cằm rắn của Made hỏi: “Chuyện gì?”


      Made : “Tê……”


      Aisha run lên cái, sau đó cười: “Con bé muốn bắt trăm con chuột, bắt đủ được .”


      Ardeth Bay nghe thấy hai từ này khuôn mặt lập tức trở nên tái nhợt, mà Aisha nhìn thấy biến hóa của cũng đoán được vài phần: “Lần trước con bé đưa thịt cho , phải là ăn ?”


      Ardeth bay nghe xong liền lôi Daoud chạy ra cửa nôn, ói ra!


      Xem ra đối với chuyện này sức đề kháng vẫn còn rất yếu, nhưng biết vì sao nôn cũng có phản ứng dây chuyền, Aisha thế nhưng cũng ôm miệng ngồi xổm nôn khan.


      Imhotep đứng lên vỗ lưng cho : “Made, về sau cho nghịch thế này nữa biết chưa? Con có phải cũng đưa mẹ ăn này nọ , nếu sao mẹ có thể có phản ứng như vậy được?”


      “Tê……” Made.


      “Con , oan uổng…… Ọe…… A.” Aisha nôn đến rơi nước mắt, lấy khăn tay ra lau.


      Imhotep nâng dậy : “Aisha, gần đây em giống như bị bệnh, sắc mặt luôn tái nhợt còn cảm thấy ghê tởm. hồi kêu khó chịu, hồi kêu chóng mặt, muốn hay tìm bác sĩ.”


      có việc gì…… Chờ chút, em gần đây như thế nào?” Aisha bỗng nhiên cảm thấy đúng, hình dung thế nào lại giống hệt chuyện đời trước từng trải qua khi còn ở Ai Cập cổ đại.
      thuyt thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 65: Thú Cưng



      Aisha nhìn Imhotep, Imhotep nhìn , vỗ mặt : “Aisha, Aisha, em làm sao vậy?”


      “Em…… Em nghĩ nên gặp bác sĩ, bệnh viện.” Kiếp trước vì kinh nguyệt đến đều đặn, mới có thể phán đoán được là ‘có’, nhưng với cơ thể tại, kinh nguyệt cũng chỉ ghé thăm lần, chẳng lẽ lại khéo như vậy?


      Xem ra chỉ có thể đến bệnh biện, kiểm tra mới biết được.


      Imhotep cảm thấy quá mức lo lắng, nhưng cũng thể lạc quan. ôm lấy bệnh viện. Aisha nằm trong lòng tính ngày, nếu tính từ lần đầu tiên kinh nguyệt đến, thời gian lại vừa vặn đúng.


      “Imhotep, nếu là có, vậy cho dù là xác ướp cũng là xác ướp lợi hại nhất.” Aisha vỗ bờ vai .


      Imhotep những lời này là có ý gì, đành phải : “Cơ thể em dễ sinh bệnh như thế, cho nên… cần lung tung, ngoan ngoãn nằm.”


      Aisha thở dài ngoan ngoãn nằm, bên ôm cổ Imhotep bên nghĩ nguyện vọng của mình cuối cùng thành thực, như vậy phải là nên cao hứng, nhỉ?


      Nhưng lại đến quá đột ngột, ngược lại biết nên bắt đầu cao hứng như thế nào cho phải.


      Đến bệnh viện, bọn họ chen ngang, bởi vì Imhotep là đặc thù, cho nên vô luận làm chuyện gì bọn họ cũng cần xếp hàng chờ đợi, luôn luôn được ưu tiên.


      Bác sĩ giúp Aisha làm kiểm tra tổng thể, rốt cục kết quả kiểm tra là tính, có nghĩa là mang thai.


      Imhotep nhìn bản báo cáo, sau đó nhìn bác sĩ ở bên dùng sức chúc mừng, sắc mặt mấy tốt. nghĩ là, vợ bị bệnh bọn họ còn ở đấy chúc mừng là có cái ý tứ gì?


      “Câm miệng.”


      Khóe miệng Aisha co rúm, : “Imhotep, bọn họ cũng là hảo tâm mà thôi.”


      “Hảo tâm lại có thể ở đó chúc mừng sao? Em ràng sinh bệnh.” Imhotep từ xưa đến nay biết mang thai như thế nào, cho nên tương đối trì đốn.


      “Imhotep, em mang thai. tính chính là ý này, cho nên bọn họ mới chúc mừng chúng ta.” Aisha ấn đầu .


      Imhotep nghe thế cực kỳ kích động, ôm chặt Aisha hỏi: “ ?”


      Aisha gật gật đầu: “Lúc có Made cũng có những phản ứng tương tự, có lẽ là con .”


      Imhotep quả thực bị hạnh phúc làm ngập đầu, kích động: “Là con hay con trai đều tốt, có thể có đứa thứ hai chúng ta quá may mắn. Aisha, toàn tâm toàn ý thương con.”


      Aisha chỉ có an ủi , người đàn ông này đối với hạnh phúc luôn rất cẩn trọng, giống như sợ nó chạy mất.


      Nhưng hạnh phúc cũng chỉ là khúc dạo trong cuộc sống, người thường ắt cảm thấy lòng phiền muộn, còn với muốn cuộc sống bình thường, phải là hy vọng xa vời.


      “Imhotep, cần khẩn trương, chỉ là mang thai mà thôi. phải có đứa con rồi đó thôi, này cùng lắm là thai thứ hai.”


      “Aisha, Made cũng phải do em tự mình sinh ra, cho nên nhất định phải chú ý chút.” lại hỏi bác sĩ chút chuyện tình, sau đó mới mang Aisha trở về.


      Made ra đón, tê……


      Mặc dù Imhotep hiểu xà ngữ nhưng cũng đoán được muốn cái gì, vì thế : “Con sắp có người em hoặc em trai, cho nên vui vẻ?”


      “Tê………”


      “Con , nếu là em trai tốt rồi, có thể giúp con rất nhiều chuyện.” Con , con là muốn Beni đệ nhị hay vẫn là em trai a, phải lúc này con nên , con nhất định thương em sao?


      Imhotep cũng cảm thấy kỳ quái, lo lắng chút : “Em trai so con hơn, phải bảo vệ em.”


      “Tê……” Con rắn tỏ vẻ bất mãn.


      “Con , em trai là con trai, mà con trai cần phải nhường nhịn con phải sao?” Aisha vừa lắc đầu vừa .


      Vì thế Imhotep thêm gì nữa, bởi là đàn ông tất nhiên muốn nhường con .


      Aisha ở bên cạnh nhịn được cười : “Imhotep chúng ta thôi, đến lúc đó nếu là con trai phải dựa vào chăm sóc rồi.”


      Imhotep hiểu ý , cao hứng lôi kéo vào phòng. Bất quá bởi vì nghe lời bác sĩ dặn dò nên dám xằng bậy, có điều theo thói quen trước giờ buổi tối phải làm qua mới ngủ. Lúc này lại ngủ được, ở giường lăn lộn.


      Aisha thấy như vậy xoa bụng nhân tiện : “ có vấn đề.”


      Imhotep thở dài hơi, : “ phải vì nguyên nhân này, mà là……” Vẫn nên hơn, cứ như vậy ôm lấy : “Vẫn là ngủ !”


      Aisha rốt cục cạch xích tiếng nở nụ cười: “Vậy ngủ thôi.” ràng bên dưới cứng lên, chả lẽ cho là em cảm giác được sao?


      Hai người cứ như thế rối rắm đêm, buổi sáng ngày hôm sau Aisha nhìn thấy con rắn Made nhà mình ở bên ngoài cãi nhau với con chó con.


      hiểu hai đứa nó ẫm ĩ cái gì, hiếu kỳ biết con lúc nào học cẩu ngôn cẩu ngữ? cảm thấy chó con rất đáng , vì vậy ngồi xổm xuống : “Made, đây là thú cưng của con à?”


      Chó con giống như nghe hiểu lời , vừa nghe đến hai từ thú cưng liền buông tha Made hướng sủa ăng ẳng. Chẳng lẽ sai cái gì rồi, vì vậy cười : “Là bạn bè, được chưa?”


      Chó con vẫn phục, tiếp tục hướng sủa. Made lúc này đột nhiên vươn đuôi vỗ đầu chó con, ràng ăn đau nhưng lại kêu, lập tức quay đầu cắn Made. Made hành động cực nhanh, xoay người né tránh. Hai động vật cứ như vậy ở chỗ đánh nhau, tình huống càng ngày càng kịch liệt.


      Aisha biết làm sao kéo hai đứa ra, cho nên liền đứng ở bên xem chúng nó đánh nhau. Dù sao cảm thấy chó con thể cắn con được, lúc cắn được nó bi kịch thè lưỡi dùng hai chi trước ôm miệng hét lớn: “Cơ thể ngươi là cái gì thế hả?” Thanh tương đối non nớt, nhưng vẫn có thể nghe được là giọng của bé trai.


      Vì sao bỗng nhiên có thể chuyện?


      Aisha chỉ vào nó : “A, chó biết chuyện.”


      Imhotep biết từ khi nào đứng ở phía sau , thân thủ đối với chó con, nó bị đánh lui vài bước, bắt đầu hướng Imhotep sủa ăng ẳng. Imhotep : “ người nó mang theo chút năng lượng hắc ám, thể giữ lại.”


      Aisha nhìn con chó con kiên cường chống đỡ thân thể đứng lên, ngừng hướng Imhotep sủa ăng ẳng. Nó hung hãn, ít nhất ánh mắt là như thế.


      “Tê……” Made đến bên người ba mình.


      “Ha ha, Imhotep con bảo đây là thú cưng của con, nhất định phải lưu lại.” Aisha .


      “Ta mới phải thú cưng gì gì đó, ta đến để giáo huấn các ngươi, phàm nhân mau quỳ gối xuống cầu xin ta , bằng ta nhất định để yên cho các ngươi.” Chó con .


      Ách, ràng chỉ là con chó con thế nhưng khẩu khí lại cuồng vọng như vậy!


      Aisha : “ là thú cưng của con, liền mang nó chơi .”


      Made vui vẻ, quay đầu dùng đuôi cuốn lấy cổ chó con chạy . Chó con bị cuốn cổ nên lời, bị Made kéo vào bên trong.


      Imhotep : “Lai lịch nó , chúng ta tốt nhất nên đuổi nó phải để nó tiếp cận Made.”


      Aisha xoa mặt , cười : “ quá khẩn trương rồi, cũng biết con bé là đao thương bất nhập, muốn cắn được con bé nó cũng phải luyện vài năm nữa. Hơn nữa, nhà chúng ta phải người người đều kỳ dị sao?”


      Imhotep nghĩ nghĩ, mỉm cười : “Có thể là quá mức khẩn trương.”


      nghĩ tới, rất nhanh chuyện tốt liền phát sinh.


      Cái thứ nhất tai ương là Made, bé ở bên huấn luyện chó con bắt tay, để Beni châm trà. Beni pha trà tiêu chuẩn rất cao, nhưng Made mới uống ngụm phun trà ra, phun ướt thân của chó con. Nó bất mãn la lớn: “Con bé này, ngươi thể thục nữ chút sao?”


      Made khổ đến nước mắt cũng rơi xuống, xoa xoa đầu lưỡi : “Thử uống ngụm xem, thục nữ cũng khó làm.” xong cũng quản chó con có đồng ý hay cầm ly trà ép nó uống hết.


      Chó con quả thục cẩu phun ra, nhưng bốn chân duỗi ra cạch oành tiếng té xỉu mặt đất.


      Made phát hoảng kêu lên: “Mẹ, tốt oa, thú cưng của con chết mất.”


      Aisha và Imhotep mặc thêm quần áo lại nhìn xem, gặp con chó con hôn mê gần như chết, an ủi Made cái mới nhớ tới đầu sỏ hình như là Beni.


      Imhotep : “Nếu ngươi lại làm ra vật hại người, ta ……”


      “Khiến tôi xuống địa ngục sao? Vậy làm , tôi cũng như sống trong địa ngục mấy năm nay rồi, giết tôi , giết , bằng tôi giết các người.” Beni xong cười ha ha, sau đó ôm đầu bỏ chạy ra khỏi phòng.


      Từ lúc ta trở thành nô lệ của Imhotep liền toàn tâm toàn ý, rất ít khi cãi lại bọn họ. vuốt vuốt tóc : “ ta có phải ăn nhầm thuốc đấy?”


      Imhotep sờ sờ đầu trọc của mình, tỏ vẻ cũng hiểu ra sao.


      Mà Made ôm chó con lên giường, : “Hì hì, hôm nay rốt cục có thể ôm nó ngủ, hôn mê còn có thể chạy sao?”


      Imhotep đắp chăn cho con , cũng cười : “Con thích ôm nó ngủ sao? bằng để ba mua cho con bộ lông tơ được , để cho nó rời .”


      Made đồng ý, vỗ đầu chó con hôn mê : “ được, những thứ đó đều rất nóng, ôm thoải mái. Nhưng tiểu quai quai người rất mát, ôm rất dễ chịu.”


      Aisha nghe con như thế cũng sờ thử thân thể của chó con, quả là lành lạnh. Khí hậu Ai Cập rất cao, làn da của Made cũng phải màu tiểu mạch sắc rất sợ nóng, cho nên từ thích những thứ mát mát.


      Nhưng mà, con chó này vì sao gọi là tiểu quai quai, nó cũng ngoan hiền gì cả, mỗi ngày đều đối nghịch với Made.


      Imhotep nghe thế cũng chỉ có thể : “Vậy được rồi, con nếu thích nó như vậy tùy thời để ba đánh nó choáng váng để con ôm ngủ.”


      Made : “Ba như thế là muốn giết người nha, lời mẹ , ba thể nghe. Con còn là trẻ con, đôi khi phải nghiêm khắc chút, bằng về sau tính cách con càng ngày càng bất trị.”


      “Lời này ai ?” Imhotep nhìn Aisha hỏi.


      “Mẹ ………” Made cẩn thận nhìn thoáng qua Aisha, ánh mắt cực kỳ vô tội.


      Aisha chỉ vào Made giáo dục : “Made con thế đúng, làm sao có thể châm ngòi ly gián tình cảm của ba mẹ chứ? Còn may ba con còn rất xem trọng em trai con trong bụng mẹ, bằng ba cùng mẹ cãi nhau trận rồi. Đúng , Imhotep thân ?”
      thuyt thích bài này.

    4. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 66: Beni Làm Phản



      Imhotep nheo mắt cười, mặc dù cảm thấy làm thế được tốt lắm, nhưng lại biết thế nào cho phải với hai mẹ con , đành phải : “Ngoan, biết lo lắng trở về ngủ !”


      Made vẫy tay, tỏ vẻ an ủi Aisha sau đó liền ôm cún con vào giấc ngủ.


      Đêm nay Imhotep xem như ôn nhu, Aisha cảm thấy chột dạ đứng ngồi yên, cũng vì thế mà mấy ngủ ngon.


      Sáng sớm hôm sau, người cười quái dị đứng trước cửa: “Cháy , Cháy lên , ta được tự do………”


      Đây phải giọng của Beni sao, Imhotep ngồi dậy rời giường tùy tiện mặc vào váy bố của rồi ra ngoài. Aisha mếu máo, vừa mặc quần áo vừa : “Ấy, có mặc quần lót a………”


      Nhưng Imhotep căn bản nghe thấy, người ra ngoài, Aisha gì nữa, bộ dạng này mà ra ngoài xem như là mặc cho người ta nhìn còn gì. vội mặc quần áo vào rồi lấy bộ áo khoác, phòng ngừa Imhotep cần đánh người bắt mặc vào.


      Chờ đến lúc ra ngoài, Imhotep quả có xu hướng đánh người, giơ nắm đấm lên cho Beni quyền. Dáng người Beni thấp bé, bị đánh phải lăn ba vòng mới ngừng lại.


      Aisha nhắm mắt : “, ta cũng chưa làm cái gì cả, dạy bảo chút là được rồi.” Trước kia Beni chỉ cần bị đánh sợ hãi kêu to cứu mạng, lần này ta thế nhưng nhất nhất nghe lời. Beni cười càng quái dị : “Imhotep tao muốn thiêu chết mày, thiêu chết mày………”


      ta bị sao thế này, điên rồi sao?


      Tê……[Beni điên rồi, sau này còn ai cho con ăn hiếp nữa chứ!]


      Aisha chỉ vào đầu rắn Made : “Con nên kích thích Beni.”


      Tê……[ Beni nghe cũng hiểu mà.]


      Aisha thế nhưng gật đầu: “ cũng đúng.”


      “Mẹ con vô lương tâm, hừ!” Tiểu Quai Quai ở bên xen mồm vào.


      Phách phách, Made nâng đuôi rắn vỗ đầu nó, tê……[Ngoan, được làm ồn, thú cưng nên nhiều chuyện.]


      Chó con đáng thương, Aisha nhìn chó con ôm đầu căm tức nhìn Made, đủ biết nó có nhiêu đau.


      Mà ở bên Beni bị Imhotep đánh đến hộc máu, gãy răng, còn tiếp tục như vậy chết người.


      “Giết Imhotep, giết nhà nó………”


      Đây phải là chạm đến điều cấm kỵ sao? Bảo bối quan trọng nhất của Imhotep chính là gia đình , bất kỳ kẻ nào muốn làm hại gia đình đều phải chết.


      Cho nên dùng tay bóp cổ Beni, mặt ta chậm rãi biến sắc.


      được, muốn giết người.


      Aisha : “Imhotep, chờ .”


      Tê……[Ba, Beni chết con biết ăn hiếp ai?]


      Bỗng, Aisha nghe thấy tiếng cười khinh miệt, quay đầu nhìn lại là chú chó con, thấy nó chuyển mặt qua bên nhìn Imhotep. Chẳng lẽ là do nó?


      suy nghĩ Imhotep ở bên đưa tay ra, rút thứ gì đó ra từ mặt Beni. Khi Aisha nhìn thấy, dùng sức rút cỗ khí màu đen ra.


      Chờ đến lúc cỗ khí đó hoàn toàn bị lấy ra, Beni lập tức hôn mê bất tỉnh, giãy dụa cũng mắng chửi người. chạy tới hỏi: “Đây là cái gì?”


      “Hắc khí của địa ngục, xem ra Anubis muốn đối phó chúng ta.” Imhotep ở bên dẫn nước, xối lên người Beni.


      ta dần dần tỉnh lại, nâng đầu: “Sao tôi lại ở đây, tôi phải chuẩn bị bữa tối sao.”


      “Ngươi vừa bị người khống chế, trước lúc hôn mê ngươi nhìn thấy gì?” Imhotep hỏi.


      Toàn thân Beni đau nhức, vừa đau vừa nhớ lại: “, có gì……… đúng, tôi nhớ nhìn thấy đôi mắt, đôi mắt phát ra ánh sáng màu xanh.”


      xuống .” Imhotep biết hỏi ra cái gì, cũng khỏi nghĩ ngợi Anubis tại sao phải khống chế Beni, với thực lực của có thể trực tiếp thao túng quân đội tử thần san bằng nơi này.


      Aisha nhìn thấy Beni đau đến dậy nổi, phải nằm sấp bò ra ngoài………


      “Để tôi gọi người nâng trở về.” Cuối cùng phát ra hồi thiện tâm, ra ngoài kêu hai người cường tráng đem Beni đưa về nhà ta.


      Imhotep : “Về sau chúng ta cần phải cẩn thận hơn, vì Anubis nhất định bỏ qua.”


      Aisha gật đầu: “Được rồi, có điều em biết Imhotep bảo vệ em.” Nghĩ đến chuyện ngày hôm qua, hôm nay vẫn nên vài câu hay , miễn cho lúc nào cũng cười đến dọa người.


      Bất luận là người đàn ông nào khi nghe đến những lời này cũng bị đả động, vì thế Imhotep ôm lấy Aisha cười : “Em , vô luận phát sinh chuyện gì, dù là ngàn năm cũng được, cũng chỉ hai mẹ con em.”


      Hai người ôm chặt nhau, Aisha cảm thấy mình như nhân vật trong tiểu thuyết ngôn tình, tình huống này làm người ta được lời nào.


      Tình của Imhotep rất thuần khiết, chứa tạp niệm, lãng mạn cũng kích tình, hai người ở cùng nhau hơn tám năm nhưng tình cảm của có hơn chứ giảm. Đàn ông cũng phải phụ nữ, có thể nước chảy đá mòn.


      Trước kia từng nhìn đến phân tích như vậy, đàn ông là khoảnh khắc, có người bọn họ là động vật dùng phía dưới để suy nghĩ. Nhưng phụ nữ lại khác, các mãi quên, cho nên bị người so sánh thành rượu ngon, càng sâu càng thơm ngọt.


      Hai người ôm hôn nhau, Made ở bên đột nhiên : “Tiểu Quai Quai ta bảo vệ ngươi.” xong chờ chó con đáp lại.


      Nhưng chó trắng chỉ liếc mắt nhìn cái : “Ngu ngốc.”


      Made lớn tiếng : “Ngươi mới ngu ngốc, cả nhà ngươi đều ngu ngốc.”


      Chó con phục, hai con thú lại ở chỗ đánh nhau.


      Thời gian trôi qua nhanh chóng, đảo mắt Aisha muốn sinh. Made cũng chín tuổi, thay đổi rất nhiều. Mà chó vẫn như trước, có biến hóa.


      Trong khoảng thời gian này cũng có vài chuyện phát sinh, hoặc người hoặc động vật đột nhiên lao tới muốn thương tổn nhà bọn họ. Nguy hiểm nhất là có lần Made bị chim ưng ngậm , làm hại bọn họ tìm kiếm chung quanh. Vẫn là Tiểu Quai Quai cứu về, bên ngậm trở về bên hàm hồ mắng: “Ta vì sao muốn cứu tiểu quỷ ngươi, vì sao vì sao?”


      Made đến câu: “Bởi vì ngươi ta.”


      Kết quả Tiểu Quai Quai nửa đường ném tự trở về, làm hại Made sau khi về đến nhà cả người uể oải.


      Hôm nay Aisha sửa sang lại phòng ốc, Imhotep sửa sang lại tòa kim ốc khi Made còn là quả trứng ở trước kia, bởi hai người biết đứa bé sinh ra là quả trứng hay là đứa bé, đành mỗi người chuyện mà chuẩn bị.


      Vừa làm xong Aisha nâng thắt lưng liền cảm thấy đúng, kêu lên: “Imhotep, mau ôm em bệnh viện.”


      Imhotep tới : “Muốn kiểm tra sao?” Có vẻ đúng, vì vợ giống như pho tượng cử động cũng dám.


      “Kiểm cái gì, sắp sinh, nhanh lên……” Aisha mếu máo, Imhotep vào lúc cần thiết cũng chậm hiểu. Bất quá chuyện này cũng thể trách , cho dù đứa con nhưng vẫn chưa từng thấy phụ nữ sinh con bao giờ.


      “Ah, lập tức mang em .” xong ôm lấy Aisha hóa thành cát bay đến bệnh viện.


      Cũng may gần đây trong trấn có thương nhân qua lại, nếu , nhìn thấy cảnh tượng này hay ho gì.


      Aisha bị đẩy vào phòng sinh, có bác sĩ hỏi: “Đau?”


      Aisha gật đầu : “Đau, từng trận từng trận, đau đến tôi động đậy nổi.”


      Imhotep nắm tay Aisha : “ cần lo lắng, ở trong này với em.” xong liền nhìn xuống bụng .


      Aisha vuốt đầu trọc của , cười : “Imhotep, như thế em càng khẩn trương, bằng ra ngoài !”


      Imhotep lần này có nghe , hôn tay : “, muốn ở lại.”


      Aisha gì, ở lại có thể làm được gì?


      Mọi chuyện cũng diễn ra thuận lợi, sau khi dùng hết sức lực chín trâu mười bò sinh ra đứa bé, chỉ thấy bên trong phòng sanh mảnh hắc khí, bác sĩ và y tá sợ hãi kêu to, ôm đầu ngừng run rẩy.


      May mà Imhotep ở đây, trấn áp cỗ năng lượng hắc ám này, tiếp đó ngọn nguồn năng lượng như ủy khuất khóc lớn tiếng.


      Aisha cứng miệng, biết mình sinh ra phải quả trứng mà là đứa bé. Rốt cục có thể làm người mẹ bình thường, nhưng mà cỗ năng lượng vừa rồi có thể xem là bình thường sao?


      nặng nề ngủ giấc, chờ đến lúc mở mắt ra lần nữa nhìn thấy Made ngồi ôm Tiểu Quai Quai và con trai mình. Chỉ liếc mắt nhìn đứa bé cái Aisha kết luận: “Sau này con lớn lên nghiệt.”


      Tay ôm con của Imhotep run lên, nhưng vẫn hài hoà : “Aisha, người đàn ông nào người phụ nữ của mình là nghiệt.”


      Made thay mẹ chuyện: “Ba hiểu lầm rồi, ý mẹ là bộ dạng của em trai trông rất nghiệt. Vừa trắng lại mềm trông rất đáng , nhưng cái trán lại có cái bớt hình xà cho dù nhìn thế nào cũng cảm thấy, em nhất định là cái nghiệt.”


      Imhotep nhìn đứa con trai đáng thương của mình, bé thế nào cứ như vậy có người mẹ và chị như thế này cơ chứ? Aisha đưa tay ôm con đặt lên giường, nhìn bé ngủ : “ đáng .” xong khẽ hôn lên trán bé.


      Bé con ở trong mộng run lên, sau đó lại nặng nề ngủ.


      Imhotep cười : “Con trông rất giống em.”


      “Làm sao giống?” Aisha tìm kiếm hình dáng của mình mặt bé, cũng thấy cái gì. Lại nghe Imhotep : “Bộ dáng bị hôn trộm khi ngủ.”


      Aisha lý do đỏ mặt, trừng mắt nhìn cái : “Hai đứa đều ở đây, là.”


      Made : “Tiểu Quai Quai cũng như vậy, bị hôn trộm run lên, ha ha.”


      Chú chó tức giận : “Ngươi thế nhưng làm như vậy?”


      Made để ý tiếng : “Ta lập tức hôn ngươi?”


      Chó con xù lông rồi, nhưng lại mạnh bằng Made, nếu đánh nhau người chịu thiệt chắc chắn là nó.


      tháng sau Aisha xuất viện ngồi phơi nắng ở trong sân nhà mình, vừa cho Ess ăn no, cảm giác của người mẹ bình thường mà bé đem lại phần nào an ủi . Mà người vất vả nhất cũng phải , vì chỉ cần cho con bú là được rồi, nhưng Imhotep mỗi ngày đều bận rộn nếu phải thể cho con bú chẳng khác gì vú em siêu cấp.


      Cả Made cũng : “Mẹ, về sau con muốn lấy người như ba, mới đủ tư cách.”


      Aisha híp mắt : “Vậy con phải cố mà tìm, bởi mẹ con phải vượt qua thời gian và gian mới kiếm được người như ba con, dễ dàng đâu.”


      Made ôm cổ chó : “Khi tìm được, Made bao giờ buông tay, cho dù có cho con cái gì chăng nữa.”
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    5. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      Chương 67: Thị Trấn Làm Phản



      Aisha cười : “Con của mẹ lợi hại.”


      Made : “Mẹ , lần đầu con có con cũng là quả trứng sao?”


      Cạch oành, Aisha từ ghế ngã xuống, quỳ rạp mặt đất nghiêm cẩn : “Made phải ngoan, năm nay mới chín tuổi nghĩ sớm làm gì!”


      Made ngửa mặt nhìn trời : “Còn sớm sao?”


      Aisha đứng lên phủi bụi người : “Quá sớm.” Bỗng nhiên phát chuyện thú vị, chó con nãy giờ vẫn ngoan ngoãn biết vì sao lông và mắt nó đột nhiên đều biến thành màu đỏ. chỉ vào nó : “A, nó lớn lên đổi màu sao?”


      Made nhìn thoáng qua : “ biến thành màu đỏ, đáng .”


      Tiểu Quai Quai lắp bắp: “Ngươi… Có ngươi mới , ta…”


      “Ta vốn đáng mà.” Made hoàn toàn muốn nghe bất mãn của chó con, kiêu ngạo .


      Cãi nhau ràng là ưu thế của con , cho nên Imhotep và Aisha ôm con trai , con bọn họ đủ mạnh mẽ rồi.


      Nếu cãi nhau chỉ cần mở miệng, kém nhất có thể dùng vũ lực đến giải quyết.


      Tiểu Quai Quai ở cạnh Made lâu rồi, cũng chưa từng thắng qua lần, quả rất đáng thương.


      Aisha lần này cũng dùng sữa mẹ nuôi con, con rất ngoan giống Made làm người ta lo lắng. Cặp vợ chồng rốt cuộc có thể thể nghiệm tình cảnh của cha mẹ bình thường, Imhotep học tẩy tã, đổi tã, ru con, ôm con.


      Aisha học thế nào dỗ cục cưng, đút cục cưng, còn học được làm sao mới có thể vừa ăn vừa ôm con. Tại sao lại vừa ăn vừa ôm sao? Đứa bé này hiểu thế nào nếu có người ôm liền khóc nức nở, làm bọn họ chịu thua.


      Imhotep : “Hai đứa đúng là hai cực trái ngược, Made mạnh mẽ, cần chúng ta lo lắng. Mà Ess lại nhớ hơi người, cần được quan tâm.”


      Aisha cười : “ hai đứa nó giống ai?”


      Imhotep ngẩn ra, ôm : “Made giống em, Ess giống , chút cũng muốn rời em.”


      là người lớn còn dùng cách chuyện như con nít, đúng là làm cho người ta vui vẻ xấu hổ mà. Aisha ấm áp trong lòng, ôm con ngồi trong lòng , mà Made lại đột nhiên xong tới : “Mẹ, ba, Tiểu Quai Quai trưởng thành rồi, chúng ta có cần tìm chó cái cho nó ?” vừa vừa nâng chân Tiểu Quai Quai lên, để ba mẹ nhìn tiểu jj dưới bụng nó.


      Khóe mắt Aisha co giật, phất tay: “Con tùy ý, muốn tìm tìm .”


      Có điều, Tiểu Quai Quai chịu nhận chó cái làm phối ngẫu sao?


      Kì lạ, nó phải là con chó sao, sao lại thể nhận con chó cái chứ.


      nghĩ tới chuyện này, Tiểu Quai Quai bỗng nhiên đá bốn chân : “Đáng chết, ta mới cần, mau buông ta ra.”


      “Ta tìm cho ngươi, nhưng biết nên tìm loại thể hình hay lớn đây?” Lớn có vẻ phù hợp cho lắm, tương đối tốt hơn.


      Made căn bản thèm nghe, chỉ hưng phấn chạy ra ngoài.


      Aisha : “Nó lại gặp chuyện hay rồi.”


      Imhotep cười : “Chỉ cần con bé thích cứ để con bé tìm , nhưng việc học cũng rất quan trọng.”


      Ách……..


      Có phải quá chìu chuộng con rồi ?


      tưởng tượng đến ngày Made : “Ba, con lớn lên muốn chinh phục thế giới.” Imhotep có phải hay , chút do dự : “ thôi, ba giúp con.”


      Xoa đầu, chuẩn bị cho con bú lại nghe thấy tiếng hét sợ hãi từ bên ngoài vọng vào. Con bé chưa từng la lớn đầy sợ hãi đến như vậy, Imhotep sốt ruột vèo cái xông ra bên ngoài.


      Aisha ôm con chạy theo sau, đến lúc nhìn thấy đối diện Made là xác của con chó con. cũng lập tức phát hoảng, là Tiểu Quai Quai sao? Nhìn kỹ lại mới thấy là phải, mà là con chó con chưa từng thấy bao giờ.


      “Chuyện gì xảy ra?” Thân thể của nó toàn máu, nhất là phần cổ, nếu đoán sai nó hình như bị con gì đó cắn chết.


      Made ngẩng đầu nhìn mẹ : “Mẹ, Tiểu Quai Quai điên rồi, nó thế nhưng cắn chết con chó này rồi chạy .”


      Aisha ngẩn ra, nó trước giờ chưa từng làm hại người nào, sao hôm nay lại như thế? Chẳng lẽ con chọc giận nó?


      Imhotep : “Chạy chạy, mai ba cho con con đẹp hơn.”


      Made dùng sức lắc đầu: “ cần, muốn, con chỉ muốn Tiểu Quai Quai. Mẹ, làm sao bây giờ?”


      Aisha cảm thấy trước kia Tiểu Quai Quai từng cứu con , cho nên hẳn trở về. an ủi Made: “Con ngoan, nó nhất định trở về.”


      sao?”


      “Ừ.”


      Made tin lời , rồi đem con chó chết nướng, lúc đó Aisha khóc ra nước mắt, cứ tưởng con cuối cùng cũng như bé bình thường, vì động vật chết mà khóc. Lại nghĩ đến, thế nhưng đem con chó đó nướng.


      Có điều, chó con quả quay trở về, nhưng lại kéo tất cả người trong trấn về. Nó kiêu ngạo đằng trước, chỉ huy mọi người: “Trừ bỏ bé, tất cả giết.”


      Imhotep cau mày : “Quả nhiên là nó.”


      Aisha ôm chặt con trai, thị trấn này trước bị Imhotep khống chế, nhưng nhìn thấy tình cảnh trước mắt khỏi có chút khẩn trương. Đến cùng là thứ gì có thể khống chế được nhiều người như vậy, có thể xóa bỏ hoàn toàn khống chế của Imhotep.


      Imhotep kéo vợ và con đến bảo vệ sau lưng, những người đó hét to tiếng rồi chạy về phía bọn họ, trong miệng kêu to: “Giết, giết bọn chúng.”


      “Ngông cuồng.” Imhotep vung tay cái, toàn bộ người đồng loạt bay .


      Chó con hét lớn: “Đứng lên, xong lên cho ta.”


      Những người đó nghe lời, đứng lên lại tiếp tục xông về phía Imhotep. người chó bắt đầu đấu pháp thuật, có điều Tiểu Quai Quai tự mình động thủ, chỉ chỉ huy người.


      Imhotep sống ở đây cũng được thời gian, người trấn đều quen biết, khỏi thủ hạ lưu tình, muốn lấy mạng bọn họ.


      Cứ như vậy mà giằng co.


      Chó con thấy sắc trời nhanh sáng, nó có chút sốt ruột, càng thúc đẩy người tấn công. Imhotep giống như cảm nhận được cái gì, : “Sức mạnh hắc ám của ngươi, ban ngày rất yếu?”


      Chó con xù lông gầm tiếng: “ bậy, mau giết cho ta.”


      Lúc này Made từ bên ngoài trở về, buổi tối phải học, nhưng bởi vì học tập rất nhàm chán mà ngủ gật, đến lúc tỉnh dậy thấy thầy giáo đâu mới mình trở về. Khi nhìn thấy chó con đứng trước cửa, vui vẻ : “A, Tiểu Quai Quai, ngươi về rồi.”


      “Made nên đụng nó.” Aisha vừa mới thấy con áp đảo nó.


      Cũng may dùng hết sức, nhào tới ôm hôn mấy cái : “Mẹ đúng, ngươi trở về. Lần trước xin lỗi, biết ngươi ghét chúng nó như thế, ngươi cần giận, trở về !”


      Tiểu Quai Quai ngẩn ra, toàn thân lập tức biến thành màu hồng. Nó bị phân thần, người dân trấn lập tức bất động. Aisha nhìn đến tình huống này, lập tức : “Made, mau buông nó ra.”


      Made hiểu : “Tại sao?”


      Aisha ho tiếng, cảm thấy thể với chó con có khuynh hướng ‘người’, bằng nó vì sao đổi sắc khi nghe Made những lời đó?


      Made ôm chầm Tiểu Quai Quai, : “ muốn, con muốn thả nó , Tiểu Quai Quai , phải ?”


      Tiểu Quai Quai tiếp tục phấn hồng, người dân trong trấn cũng khôi phục nguyên trạng, còn : “Chúng ta tại sao lại ở đây?”


      Imhotep phất tay : “Các ngươi !”


      Trong thân thể những người đó có pháp thuật khống chế của Imhotep, cho nên cung kính rời . thấy người cả rồi mới với Tiểu Quai Quai: “Made ôm nó vào , ba có điều muốn hỏi.”


      Made chưa từng thấy ánh mắt ba băng lãnh như thế bao giờ, khỏi nhìn Tiểu Quai Quai : “Ngươi chọc giận ba ta à?”


      Tiểu Quai Quai vẫn phấn hồng : “Là chọc giận ta mới đúng, nếu ……..” Nó nhìn Aisha đứng phía trước, lập tức im miệng.


      Aisha vẫy vẫy con : “Lại đây .”


      Made đành ôm Tiểu Quai Quai vào phòng, mà nhìn thấy ba mình liền : “Ba, cho dù Tiểu Quai Quai có sai cái gì ba cũng tha cho nó .”


      Imhotep đột nhiên vươn tay, chó con lập tức từ người Made bay đến trong tay , kháp cổ nó : “, ngươi đến cùng là ai?”


      Mệnh ở trong tay Imhotep, nhưng chó con vẫn hừ tiếng : “Imhotep thả ta ra, nếu ta tha cho ngươi.”


      Imhotep chỉ cảm thấy giọng nó so với trước kia nghe có vẻ thành thục hơn, hừ lạnh tiếng: “Ngươi có vẻ rất mạnh nhưng lúc này lại bị phong ấn, chỉ cần ta dụng chút lực ngươi chắc chắn chết.”


      Chó con cũng yếu thế : “Ta nghĩ ngươi có thể giết ta.”


      Imhotep hơi dùng sức, lông nó có chút biến đen. Made vội vàng : “Ba, con thích chó mực.”


      Imhotep chỉ cảm thấy trận đau đầu, theo bản năng buông Tiểu Quai Quai ra, nó hơi xoay người trong trung rồi rơi xuống.


      Made ngồi xổm xuống hỏi: “Ngươi sao chứ?”


      Chó con ngoan ngoãn lắc đầu, tiếp Made lại hỏi: “Trước giờ ta chưa từng hỏi, ngươi tên là gì?” hiểu tại sao mẹ kêu hỏi, mặc dù , nhưng nhìn dáng vẻ khẩn trương của cha mẹ vẫn hỏi phen.


      Chó con có chút do dự, người ta kháp cổ nó uy hiếp nó , cố tình Made đến hỏi, nó lại . Nó lắc lắc đầu: “Ta là ai các ngươi nhất định , tên ta là Anubis, vị thần cai quản địa ngục.”


      “A?” Aisha thiếu chút nữa vụt tay làm rơi con, cũng may Imhotep kịp thời ôm lấy và con, nhíu mày : “Sức mạnh của ngươi có khả năng yếu đến như vậy.”


      Anubis gì, hừ tiếng lười giải thích.


      Aisha hướng Made : “Con ngoan, chúng ta ngày mai cho con con chó xinh đẹp hơn, cần nó.”


      Ánh mắt Made chớp chớp, nhìn mẹ lại nhìn chó con, cuối cùng : “Được ?”


      Chó con gầm tiếng, rồi : “Vì lúc ta đến đây gặp xà thần, bà ta thế nhưng dùng cấm chú phong ấn sức mạnh của ta, nhưng rất nhanh thôi ta giải trừ được nó, các ngươi chờ đấy.”


      Imhotep hừ lạnh : “ ra là ngươi, xà thần cho ta cơ hội như thế, lúc này ta rất dễ dàng có thể giết chết ngươi.”


      Aisha kéo Imhotep cái, sau đó : “Quên , cho thôi, cứ xem như mấy năm qua chưa từng nuôi Tiểu Quai Quai nào cả.”
      linhdiep17thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :