1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ xoay người tiến công chiếm đóng - Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 24

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      "Mai Mai, cuối cùng con cũng đến rồi." Mẹ Ngụy thấy Hàn Mai Mai tiến vào, liền thân thiết tới lôi kéo tay , chú ý tới Lục Giai Duệ bên cạnh cũng cười chào tiếng.

      "Dì để cho Nhất Minh dẫn hai cháu chào hỏi Lão thái thái tiếng." Mẹ Ngụy .

      "Dì, cần. Chúng cháu có thể tự qua đó mà."

      "Tôi dẫn hai người ." Ngụy Nhất Minh đột nhiên xuất trước mắt, chậm rãi . Đồng thời ta bất động thanh sắc đánh giá Hàn Mai Mai phen. (đẹp hoa cả mắt luôn)

      ta mặc bộ đồ Tây màu đen (Hắc Bạch Vô Thường đến dự tiệc mừng thọ lão thái thái kìa), áo bên trong là màu trắng, có vẻ thành thục ổn trọng, so với tuổi của ta càng thêm già hơn.

      Hàn Mai Mai thấy ta như vậy cũng cự tuyệt.

      "Dì Ngụy, người khỏe."

      Hàn Mai Mai vừa mới xoay người , nghe thế giọng này tự chủ được dừng bước. (ai vậy ta)

      " là?" Mẹ Ngụy nâng trán làm trầm tư, " xấu hổ, tôi nghĩ ra. Xin hỏi là ai?" (bái phục mẹ Ngụy)

      Tươi cười mặt Trình Khả Hinh nháy mắt ngưng lại, ba Hàn đứng ở bên cạnh hắng giọng , "Đây chính là con của tôi."

      "Ông Trình, ông nghĩ rằng tôi và ông là người già hồ đồ sao? Con ông, Mai Mai phải ở trong này sao?" Mẹ Ngụy cười ra tiếng, mang theo vài phần chế nhạo, vẻ mặt ‘tôi biết ông lừa tôi mà’.

      Hàn Mai Mai cũng vừa lúc xoay người, tự tiếu phi tiếu nhìn ba mình.

      Trình Chí Dũng vừa rồi có chú ý tới con mình cũng ở đây, thấy ở đây, có chút xấu hổ giải thích , "Nhã Cầm, bà quên rồi sao? Đây là con nuôi tôi mới nhận. Nó tên là Trình Khả Hinh."

      "Ông Trình, ông cũng ràng. ra là con nuôi, tôi nghĩ ông biết từ bao giờ vô duyên vô cớ xuất đứa con . Dọa tôi sợ hết hồn." Thời điểm mẹ Ngụy "con nuôi" giọng đặc biệt lớn.

      Khiến mọi người xung quanh đều đưa ánh mắt nhìn bọn họ, cuối cùng tập trung người Trình Khả Hinh.

      "Con nuôi?"

      "Hình như là con nuôi của Trình Chí Dũng."

      " phải ông ta có con rồi hả? Sao lại nhận thêm đứa con lớn như vậy."

      ...

      Trình Khả Hinh biết vì sao cục diện lại biến thành cái dạng này, ánh mắt người khác tìm tòi nghiên cứu,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m còn xì xào bàn tán, khiến toàn thân được tự nhiên. Những phản ứng này so với trong tưởng tượng của ta quá khác nhau. Ngày đó dì Ngụy nhiệt tình mời ta tới, tại sao lại giống như biết ta.

      Trình Khả Hinh cảm thấy có chút ủy khuất.

      "Được rồi, Nhất Minh, con dẫn Mai Mai gặp lão thái thái trước ." Mẹ Ngụy có muốn đáp lại Trình Khả Hinh, mà là thúc giục bọn họ.

      Ngụy Nhất Minh gật đầu cái, ý bảo Hàn Mai Mai theo.

      "Chị, em có thể cùng với chị hay ?" Giọng yếu ớt của Trình Khả Hinh thốt lên ở phía sau, giống như con vật bị vứt bỏ, tội nghiệp nhìn Hàn Mai Mai.

      Mẹ Ngụy có chút thích quệt miệng.

      "Mai Mai, con dẫn Hinh Nhi cùng ." Ba Hàn .

      Hai người đàn ông bên người dừng lại nhìn Hàn Mai Mai, chờ phản ứng của .

      Hàn Mai Mai nhàn nhạt , "Chân ở người , muốn đâu, tôi có thể ngăn cản hay sao?"

      Trình Khả Hinh mấp máy miệng, cúi đầu, bộ chịu ủy khuất đứng ở phía sau.

      "Bà nội, Mai Mai đến thăm người." Ngụy Nhất Minh giọng với Ngụy lão thái thái.

      Ngụy lão thái thái bởi vì đứng bất tiện nên ngồi ở xe lăn, nhưng ánh mắt vẫn rất tốt.

      Ánh mắt rơi vào người Hàn Mai Mai, "Tới đây cho bà nhìn cái. Chúng ta lâu gặp, bộ dáng càng ngày càng xinh đẹp."

      Hàn Mai Mai ngoan ngoãn tiến lên, sau đó lấy ra miếng ngọc mình mua, đưa tới trước mặt lão thái thái, "Lão thái thái, chúc người phúc như Đông Hải thọ tỉ Nam Sơn."

      Ngụy lão thái thái mở hộp ra vừa thấy, " sai, sai, đây là ngọc tốt, tốn ít tiền rồi."

      Thái độ Ngụy lão thái thái đối với Hàn Mai Mai rất nhiệt tình,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m nhưng đúng, phải trong tiểu thuyết thích sao, Hàn Mai Mai có chút kì quái.

      vẫn như cũ cười trả lời lão thái thái, "Người biết đấy, cháu cũng có gì ngoài tiền mà."

      Lão thái thái bị Hàn Mai Mai làm cho cười ha ha, "Đúng đúng đúng, sao ta có thể quên, đứa này, tại bản lĩnh lớn, tự mình quản lý công ty rồi”.

      Lục Giai Duệ tiến lên tặng quà, vài câu cát tường, thấy lão thái thái muốn chuyện với Hàn Mai Mai, cũng rất thức thời lui xuống. Mà Ngụy Nhất Minh còn phải tiếp đãi khách khứa khác nên cũng rời .

      Bọn họ đều bỏ quên Trình Khả Hinh ở phía sau.

      Còn lão thái thái lôi kéo Hàn Mai Mai chuyện phiếm.

      Trong lòng Trình Khả Hinh thầm sốt ruột, ta đứng chờ ở đây cũng vô ích, như vậy có cơ hội lên sân khấu.

      ta cắn chặt răng, khuôn mặt nhắn ra núm đồng tiền , "Lão thái thái, chúc người sống lâu trăm tuổi, thân thể khỏe mạnh. Đây là chút tâm ý của cháu."

      Hàn Mai Mai thấy Trình Khả Hinh tặng bức họa.

      Ngụy lão thái thái có tiếp nhận tranh, vừa rồi chuyện bị người khác cắt ngang, có chút vui, lại thấy đối phương nhìn quen mặt, cau mày hỏi, " là?"

      Tay Trình Khả Hinh ở giữa trung cứng lại, nhìn Hàn Mai Mai liếc mắt cái, cúi đầu ấp úng , "Cháu là con nuôi của nhà họ Hàn." (ba nuôi họ Trình chứ k phải họ Hàn đâu nha, đừng nhận vơ)

      Con nuôi nhà họ Hàn? Đây phải là dát vàng lên mặt mình sao? Nhà họ Hàn cũng chưa có thừa nhận. Hàn Mai Mai trong lòng nhịn được trào phúng.

      " ấy chính là con nuôi mà ba cháu mới nhận, cháu cũng chỉ gặp vài lần, cũng quá thân quen." Hàn Mai Mai dùng những lời này đẩy tất cả mọi chuyện cho ba Hàn.

      Sắc mặt Trình Khả Hinh càng thay đổi, nhưng có hé răng, Hàn Mai Mai quả cũng sai. Càng bởi vì như vậy ta càng thêm khó chịu, vì sao tôi và lại khác nhau nhiều như vậy. Vì sao tất cả mọi người đều vây quanh , tới cùng tôi có điểm nào bằng ? Tay ta tự giác nắm chặt lại.

      Ngụy lão thái thái nghe xong thêm gì, để người làm mở bức họa ra.

      "Bức Tùng Hạc đồ này, là cháu tự vẽ..." Trình Khả Hinh hít hơi, sau đó mang theo vài phần ân cần và vài phần cẩn thận .

      Lão thái thái kêu người làm thu bức họa lại để ở bên, nhàn nhạt câu " lo lắng rồi." (câu này bà với HMM trong tiền văn) Sau đó liền lại hàn huyên vài câu với Hàn Mai Mai.

      Trình Khả Hinh đứng ở bên nhìn bức tranh bị ném ở góc xó xỉnh, bên cạnh đều là quà tặng vô giá, đều rất chói mắt. Cũng giống như mình tại hay sao? Đứng ở góc xó xỉnh của đại sảnh tráng lệ, nhưng ai thấy tốt đẹp của ta.

      Mà Hàn Mai Mai nhìn ánh mắt u ám của Trình Khả Hinh, cục diện bây giờ hoàn toàn khác xa so với trong tiểu thuyết rồi...

      "Tiểu thư, xin nhường đường chút."

      Trình Khả Hinh nghe thấy giọng phía sau, xoay người.
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Thanh Ngọc 1502, ly sắc, Huế Vũ11 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 25


      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Phốc đông" tiếng, Hàn Mai Mai nghe thấy thanh phía sau, liền thấy Trình Khả Hinh ngồi sững đất, người đều là bơ, mà bánh ngọt bên cạnh sớm nát bét rồi.

      Cảnh tượng này cực kỳ buồn cười, Hàn Mai Mai nhịn được cười ra tiếng.

      "Người này là ai vậy? Quá khôi hài?"

      "Chưa gặp bao giờ, có ai quen ?"

      "Nghe là con nuôi nhà họ Hàn."

      ...

      Trình Khả Hinh vẫn cúi đầu, quần áo hoa lệ hủy , trang điểm tinh mỹ cũng hủy , cần soi gương ta cũng biết bộ dạng tại của mình có bao nhiêu chật vật. tại ta là truyện cười. Nước mắt tự giác theo đôi má chảy xuống dưới, bả vai cũng hơi hơi run rẩy, vì sao lại thành như vậy?

      Tiếng mọi người nghị luận cũng đều dừng lại, kỳ bọn họ vốn cũng có ác ý, nghĩ tới này lại khóc lên,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m nhưng lại khóc đến thương cảm như vậy. Có phải bọn họ có chút hơi quá đáng hay ? Dù sao con nhà người ta da mặt mỏng.

      "Em sao chứ?"

      đỉnh đầu Trình Khả Hinh truyền tới giọng dễ nghe, sau đó có bàn tay đưa tờ khăn giấy qua.

      ta ngẩng đầu, dưới ánh đèn huy hoàng, người đàn ông diện mạo tuấn cúi người ôn nhu nhìn mình.

      Tim của ta nhảy nhanh mấy nhịp.

      hùng cứu mỹ nhân? Hàn Mai Mai ý tứ hàm xúc nở nụ cười. (Mai tỷ cực đểu, thu hết tim trai đẹp trai tốt, còn…)

      " nghĩ tới Đàm Gia Hi lại được ông già nhà cậu ta thả ra." Hứa Tu Kiệt than thở, biết ta khi nào đứng ở bên cạnh Hàn Mai Mai.

      "Đàm Gia Hi?"

      " phải nhận thức cậu ta cũng cực kỳ bình thường. Trước kia ở thành phố A cậu ta có tiếng hoa hoa công tử ( cũng z còn chi), nghĩ tới bây giờ đến nơi này rồi." Hứa Tu Kiệt giải thích, ta liếc Hàn Mai Mai cái nghiêm túc , "Cậu ta là người điên, cách xa cậu ta chút."

      Hàn Mai Mai biết tên Đàm Gia Hi này.

      ta là nam phụ trong tiểu thuyết, bộ dáng đẹp trai bức người, gia thế bất phàm. (trong tiền văn các đều là nam chủ, mối tên này là nam phụ thôi nha)

      Bạn nhất định hỏi người đàn ông tốt như vậy, vì sao láng phéng với nữ chủ ‘người gặp người thích’, mà chỉ là nam phụ?

      Vì đàn ông thích nữ chủ quá nhiều, mà tính cách ta còn hỉ nộ vô thường.

      Trong tiểu thuyết hôm nay cũng là lần đầu tiên ta gặp nữ chủ, lần đầu tiên nhìn thấy nữ chủ ta muốn có nữ chủ, loại diện mạo thanh thuần, yếu đuối này, khiến ta có dũng khí chinh phục dục vọng. Nhưng vì nhón nam chủ mực bên người nữ chủ,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m cho nên ta vẫn có cơ hội xuống tay.

      ta dây dưa với nữ chủ nhiều lần nhưng đều thành công, về sau lại bắt cóc nữ chủ, sử dụng các loại đạo cụ thượng nữ chủ hồi, thời điểm ‘ ta’ sắp vào, nhóm người nam cứu được nữ chủ, sau đó chính gã nam phụ này rất thảm. (ngu lắm, thượng ngay từ đầu còn được hưởng chút phúc lợi đằng này lại dùng mấy cái dụng cụ kia chơi ta, đến lượt mình ra trận bị cướp )

      Kỳ ta cũng là vật hi sinh.

      Đàm Gia Hi đỡ Trình Khả Hinh từ từ đứng lên.

      "Có bị thương chỗ nào hay ?" ta ở bên ta Trình Khả Hinh săn sóc hỏi.

      Hô hấp ấm áp lướt qua mặt ta, ta có chút thẹn thùng lắc đầu cái, sau đó tránh ôm ấp ra của Đàm Gia Hi .

      Đàm Gia Hi ý cười càng sâu.

      ta cúi đầu nhìn mũi chân hồi, sau đó ngẩng đầu đáng thương tội nghiệp nhìn Hàn Mai Mai, "Chị, vừa rồi chị..." Lời còn chưa hết, nước mắt giọt giọt rơi xuống. (con chó, đểu vừa thôi nha)

      ta khóc hồi, sau đó lau nước mắt, hít hơi, bình phục tâm trạng, thành khẩn , "Chị, em trách chị, em có chuyện gì, chị yên tâm, đều là bản thân em cẩn thận..."

      Nước mắt che kín đôi má, tóc, giả dạng chật vật, khiến Trình Khả Hinh nhìn qua càng thêm đáng thương.

      Mọi người nghe Trình Khả Hinh , đều hiểu, nhao nhao mang theo bất mãn nhìn Hàn Mai Mai.

      Đàm Gia Hi lúc này mới chú ý tới Hàn Mai Mai, trong mắt kinh diễm chợt lóe lên, sau đó lần nữa đưa ánh mắt đặt ở người Trình Khả Hinh. Vẫn là này hợp khẩu vị của ta hơn (may mà Mai tỷ hợp khẩu vị tên biến thái này), khiến ta có dục vọng.

      "Đó chắc là đại tiểu thư nhà họ Hàn. Bộ dáng trái lại rất xinh đẹp, nghe tính tình phải tốt cho lắm."

      " ra là ta đẩy."

      "Làm sao có thể khi dễ người ta chứ?"

      "..."

      Hàn Mai Mai mạc danh kỳ diệu ( hiểu gì) nhìn Trình Khả Hinh, ta có bị chứng vọng tưởng mình bị hại hay ?

      Khi nào đẩy ta vậy hả. là mạc danh kỳ diệu.

      Hứa Tu Kiệt trêu chọc , "Lời của em hờ này của , tới cùng là có ý tứ gì? Sao tôi nghe thấy ý tứ muốn tốt cho nhỉ?"

      Hàn Mai Mai bơ ta, nhìn Trình Khả Hinh hơi hất mày, "Ý của là tôi đẩy ?"

      "Chị, chị cần lo lắng cho em, em có chuyện gì. Đều là bản thân em cẩn thận, tay chân vụng về." Trình Khả Hinh khẩn trương giải thích, sau đó cẩn thận nhìn thoáng qua Hàn Mai Mai,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m giống như sợ tức giận, bất an rụt đầu lại.

      Hành động này của ta hiển nhiên là càng tô càng đen.

      Lần này Hàn Mai Mai là tức giận rồi, ghét nhất là loại chuyện này, giả vờ đáng thương để nhận đồng tình của người khác.

      muốn chỉnh lại lời của ta.

      Nhưng chưa có đợi hành động, mẹ Ngụy mặt trầm xuống tới, lớn tiếng hỏi, "Bên này sao lại thế này?" .

      Mấy người phục vụ cúi đầu dám lời nào.

      Mẹ Ngụy thấy Trình Khả Hinh chật vật hoảng sợ, chỉ vào ta , "Azzzi, cái kia, đúng rồi tên gì ấy..."

      "Dì, cháu tên là Trình Khả Hinh." Trình Khả Hinh giọng nhắc nhở.

      "A..., đúng đúng đúng, gì gì Khả Hinh, sao lại biến thành dạng này." Mẹ Ngụy xong cầm lấy khăn tay che mũi, cách xa ta chút.

      Trình Khả Hinh lại lập tức rơi nước mắt, nước mắt rơi thẳng xuống dưới, lại che miệng lời nào.

      Mẹ Ngụy bị ta khóc đến có chút kiên nhẫn, "Tới cùng sao lại thế này?"

      "Đều là bản thân cháu cẩn thận, làm hại bánh ngọt lão thái thái thành như vậy rồi." Trình Khả Hinh bên nức nở bên sợ hãi nhìn Hàn Mai Mai cái, vẻ mặt bị khi dễ.

      "Bánh ngọt có thể mua cái, nhưng có vẻ bị ủy khuất. cho tôi biết sao lại thế này? Có phải có ai khi dễ rồi hay hả? Tôi nhất định vì phân xử." Mẹ Ngụy trầm giọng .

      "Dì Ngụy, cháu có chuyện gì. Dì cần truy cứu nữa." mặt Trình Khả Hinh che kín nước mắt, điềm đạm đáng .

      "Hôm nay tới đây chính là khách của nhà chúng tôi, chúng tôi sao có thể để cho khách của mình chịu đãi ngộ như vậy, bị ủy khuất ra . Tôi nhất định cho cái công đạo." Mẹ Ngụy ngôn từ nghĩa chính .

      "Dì Ngụy, có chuyện gì. liên quan đến chị (cmm~~~), dì ngàn vạn lần nên trách chị ấy. Đều là bản thân cháu cẩn thận, đều là lỗi của cháu." Trình Khả Hinh khẩn cầu, lại vụng trộm nhìn Hàn Mai Mai cái.

      Hàn Mai Mai thờ ơ nhìn Trình Khả Hinh tự biên tự diễn, diễn xuất này mà trao cho ta giải thưởng, đúng là thể nào nổi.

      "A... ~ như vậy là Mai Mai hại thành cái dạng này?" Mẹ Ngụy sờ sờ cằm .
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Thanh Ngọc 1502, ly sắc, huyendo12 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 26

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Đôi mắt Trình Khả Hinh ngập nước nhút nhát nhìn Hàn Mai Mai, sau đó liều mạng lắc đầu.

      Mẹ Ngụy liếc mắt cái, mày nhíu quay đầu hỏi Hàn Mai Mai, "Mai Mai, là như vậy sao?"

      Hàn Mai Mai biết tại phải đẩy, chỉ sợ cũng có ai tin, ở trong mắt người khác là người chị ác độc, mà Trình Khả Hinh lại là Bạch Liên Hoa thuần khiết, bị ủy khuất vẫn còn thay người khác che giấu.

      Lửa giận của Hàn Mai Mai từ từ bình ổn, bình tĩnh suy nghĩ phen.

      Sợ là Trình Khả Hinh cố ý nghĩ muốn chọc giận , sau đó chuyện này trở thành . Để cho mọi người cho rằng người tính cách ngang ngược, đại tiểu thư chua ngoa đanh đá .

      Chỉ sợ hi vọng của ta thất bại rồi, Hàn Mai Mai muốn mở miệng.

      Người hầu nhà họ Ngụy đứng bên cạnh khóc nức nở , "Phu nhân, vừa rồi là tôi cẩn thận đụng phải Trình tiểu thư. Tôi phải cố ý..."

      "Là như vậy sao? Vậy sao tại cậu mới ?"Mẹ Ngụy có chút hoài nghi .

      "... Tôi vốn có chút lo lắng... Đặc biệt thấy vị tiểu thư này khóc đến thương tâm như vậy... Nhưng... Lại sợ vị tiểu thư này hiểu lầm Hàn tiểu thư..." Người hầu băn khoăn bất an .

      Kỳ tâm tư của ấy mọi người cũng có thể hiểu, dù sao người tới nơi này đều là có tiền cũng có quyền, ấy là người hầu làm sao có thể đắc tội được?

      Trình Khả Hinh vùi đầu trong ngực,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m giọng khóc, có vì chính mình biện giải.

      "Khả Hinh, vì sao là Mai Mai va vào ?" Mẹ Ngụy có chút khó hiểu nhìn Trình Khả Hinh. (khó hiểu quá mẹ Ngụy nhỉ)

      Trình Khả Hinh như tiểu bạch thỏ bị hoảng sợ, nước mắt tuôn rơi, dám lời nào.

      Nhìn bộ dạng này, là làm người ta thương tiếc.

      Có người khiếm nhã hoài nghi, người hầu này có phải do Hàn Mai Mai mua chuộc hay .

      "Tới cùng là chuyện gì xảy ra?"

      " đúng là nha, kia sao lại lời nào."

      "Nếu như bị khi dễ, cũng thể nhẫn nhịn như vậy chứ."

      "..."

      "Vừa rồi Mai Mai luôn chuyện với ta, làm sao có thể đẩy ." Ngụy lão thái thái luôn đứng bên cạnh nhìn nhịn được lên tiếng.

      Trình Khả Hinh vẫn cúi đầu, ai thấy, mặt ta lập tức liền trắng bệch.

      Tất cả mọi người yên lặng lại, nhân phẩm Ngụy lão thái thái tất cả mọi người đều biết, có khả năng giúp Hàn Mai Mai gây khó dễ .

      như vậy, đây phải Hàn Mai Mai làm?

      "Mẹ, là như vậy sao?" Mẹ Ngụy lại xác nhận lần.

      "Con là tin ta à?" Lão thái thái có chút vui.

      Mẹ Ngụy sờ sờ cái mũi, ngượng ngùng , "Đâu có. Làm sao có thể."

      Bà ngẩng đầu vui nhìn Trình Khả Hinh.

      Mọi người đưa ánh mắt đặt ở người ta, muốn nhìn xem ta giải thích như thế nào.

      "Kỳ cháu cũng biết, bởi vì vừa rồi chị đứng bên cạnh cháu, cách cháu gần nhất, cho nên cháu cũng vì... Cháu tưởng rằng chị cẩn thận..." Trình Khả Hinh cúi đầu xấu hổ .

      ra là như vậy,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m mọi người nhìn thấy Trình Khả Hinh cũng có khó chịu. Tuy ta gì thêm, nhưng cứ khóc như vậy lại khiến mọi người sai đường, còn tưởng rằng Hàn Mai Mai là cố ý làm khó dễ ta, đều thay ta có chút kêu oan.

      Mọi người chung quanh giọng oán giận đều lọt vào tai ta, Trình Khả Hinh biết vì sao, ràng chịu ủy khuất là ta, vì sao ai giúp ta? (ai bảo ngươi vu oan Mai tỷ nhà ta làm chi, ngu cho chết)

      Ngụy thái thái cau mày nhìn này, nếu phải vừa rồi bà đứng bên cạnh nhìn, nhất định tin phần biểu diễn đặc sắc vừa rồi của ta. Bộ dạng yếu đuối khiến cho mọi người đều nghiêng về phía ta, này quả đơn giản, chỉ là đứa con nuôi, ta lấy đâu ra lá gan như vậy...

      Kỳ trước đây bà đối với Hàn Mai Mai cũng phải cực kỳ thích, cảm thấy tính tình của quá ngang ngược, mà còn quá mức điêu ngoa, tuy bà cũng biết Hàn Mai Mai cực kỳ thích cháu trai bà cũng tận lực lấy lòng bọn họ, nhưng luôn luôn thích đến đây.

      Nhưng hôm nay vừa nhìn thấy con bé này, liền cảm thấy có chút giống, nhìn cũng thấy so với trước kia thư thái hơn. Trước kia cảm thấy cằm quá cao, có thanh nhã ngược lại có chút hơi thở kiêu căng, tại nhìn lại trái lại thuận mắt rất nhiều. Cử chỉ cũng quá lấy lòng như trước kia, trái lại tự nhiên thanh thản.

      Làm việc cũng có lỗ mãng như trước, chuyện hôm nay nếu đặt vào trước kia, Hàn Mai Mai nhất định bất chấp tất cả đánh cho đối phương trận, tại lại khí định thần nhàn, chút hoang mang.

      Nếu là làm cháu dâu của bà, cũng phải tốt, nhưng cuối cùng người mà Nhất Minh thích vẫn tốt hơn.

      " xấu hổ, vừa rồi đều là tôi cẩn thận, làm hại thành ra như vậy. có thể tha thứ cho tôi hay ?" người hầu kia đến trước mặt Trình Khả Hinh thành khẩn nhận lỗi.

      Biểu tình Trình Khả Hinh ngưng trọng, sau đó lau nước mắt, yếu đuối câu, " sao, kỳ tôi có chuyện gì."

      người hầu kia nghe thế thở dài nhõm hơi, quay đầu nhìn mẹ Ngụy chờ mẹ Ngụy xử phạt.

      Mẹ Ngụy trầm mặc hồi,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m sau đó , "Nếu hiểu lầm cũng ràng rồi. Thấy thành thực, liền phạt mình quét sạch chỗ này."

      người hầu kia nghe thấy vậy như lấy được đại ân xá, liên vội cúi đầu cảm ơn.

      "Khả Hinh, tôi cho người dẫn đổi bộ quần áo mới." Mẹ Ngụy đối với Trình Khả Hinh nhu hòa .

      Người hầu tất cung tất kính (kính cẩn lễ độ) dãn Trình Khả Hinh thay quần áo.

      Đám người cũng tản ra hết...

      Dọc theo đường Trình Khả Hinh nhịn được hết nhìn đông lại nhìn tây, nhà họ Ngụy này đúng là lớn. Ngay cả phòng khách cũng trang hoàng xa hoa như vậy.

      Nơi ta và mẹ ta sống so với chỗ này quá keo kiệt (cái gì cũng có giá của nó hết), chỗ ở của ta thực ra là xóm nghèo. Nếu ta có thể sống ở đây tốt rồi.

      "Trình tiểu thư, bên trong có phòng tắm, ở trong này tắm rửa . Tôi cho bộ quần áo."

      Trình Khả Hinh gật đầu cái, sau đó liền phòng tắm tắm rửa...

      "Sao, cháu thấy thế nào?" Mẹ Ngụy vụng trộm kéo Hàn Mai Mai đến góc tối .

      "Dì, chuyện này phải do dì bày ra đó chứ." Hàn Mai Mai kinh ngạc .

      "Hừ, dì chỉ là muốn trừng trị con bé thối tha đó thôi." Mẹ Ngụy mang theo vài phần dương dương đắc ý. “Tuy quá trình giống với kế hoạch định trước, nhưng kết quả vẫn là dạng. Mai Mai, dì làm sai chứ." Mẹ Ngụy bộ ‘cháu mau mau khen ngợi dì ’.

      Hàn Mai Mai có chút dở khóc dở cười, nghĩ tới mẹ Ngụy lại dụng phương thức này giúp , nhưng bà cũng là có lòng tốt, Hàn Mai Mai đương nhiên thể gì, cũng phụ họa vài câu.

      " nghĩ tới ta lại dám vu oan cho cháu. Quả nhiên tâm tư đơn thuần, về sau cháu phải cẩn thận chút." Mẹ Ngụy thu hồi biểu tình vừa rồi, nghiêm túc dặn dò. (mẹ ck như vậy kiếm ở đâu đây, tiếc là Mai tỷ k có mẹ ck)

      Hàn Mai Mai gật đầu mạnh, nữ chủ so với trong tưởng tượng của đúng là giống nhau...
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Thanh Ngọc 1502, ly sắc, Huế Vũ11 others thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 27

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Trình Khả Hinh tắm rửa xong, tóc vẫn còn ướt sũng quấn khăn tắm ra, khăn tắm hoàn toàn che được hết ngực no đủ của ta, mảng lớn da thịt trước ngực đều lộ ra bên ngoài, mà chiều dài khăn tắm cũng lớn.

      thể dáng người của nữ chủ sau khi cởi y phục càng thêm mê người.

      ta muốn hỏi người hầu kia cho ta bộ quần áo mới, cái váy kia của ta bị hỏng hoàn toàn, nghĩ đến số tiền của cái váy kia, ta liền cảm thấy đau, lần này ta bỏ ít vốn gốc.

      Nhưng thấy tung tích của người hầu kia trong phòng, ngược lại lại chỉ có Đàm Gia Hi ngồi sô pha, ánh mắt phát quang nhìn ta.

      ", , , sao lại ở trong đây." Trình Khả Hinh che ngực có chút xấu hổ và giận dữ, tại quần áo ta chỉnh tề ở trong phòng với người đàn ông, nếu như bị người khác biết làm sao bây giờ?

      Trình Khả Hinh chú ý tới bộ lễ phục bên cạnh người đàn ông, nhất định người hầu kia bị ta đuổi rồi.

      Đàm Gia Hi thay đổi nét mặt, có vẻ đói khát như vừa rồi, ta cũng muốn dọa tiểu bạch thỏ chạy sớm như vậy. Nhưng Tiểu Bạch Thỏ này, đơn thuần như vẻ bề ngoài hay sao? ta cũng rất tò mò.

      ta mang theo nụ cười ôn hòa, từ từ qua, " chỉ có chút lo lắng em, lo lắng cho em, cho nên qua đây xem."

      Trình Khả Hinh nghe thế trong lòng ấm áp, kỳ ta đối người đàn ông trước mắt này rất có cảm tình. Vừa mới ở trước công chúng, người đàn ông này vừa xuất , khiến tim ta đập thình thịch, mà ta còn đẹp trai như vậy...

      Bỏ qua những thứ này ,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m người đến dự tiệc mừng thọ Ngụy lão thái thái, đều giàu tức quý.

      "Đầu gối của em bị thương, đau ?" Đàm Gia Hi ngồi xổm xuống nhàng chạm vào đầu gối Trình Khả Hinh, đau lòng .

      Kỳ chỉ có chút hồng mà thôi.

      Trình Khả Hinh lập tức xấu hổ đỏ mặt, trong lòng có chút vui sướng, người đàn ông này nhất định là thích ta, "Kỳ có gì."

      "Sao lại có gì? Em như vậy cực kỳ đau lòng." Đàm Gia Hi , sau đó từ từ lại gần Trình Khả Hinh.

      " có thể ra ngoài hay ? Em muốn thay quần áo." Trình Khả Hinh cố lấy dũng khí , ta có chút thích người đàn ông này, cho nên càng thể để cho ta thấy , cảm thấy ta là cái người tùy tiện.

      "Tóc em đều ướt hết rồi, như vậy cảm mạo. tới lau khô cho." Đàm Gia Hi biết từ nơi nào lấy ra chiếc khăn lông, mặc kệ phản ứng của ta, liền lau tóc cho ta.

      Trình Khả Hinh vốn có chút phản kháng, nhưng phát Đàm Gia Hi có làm hành động gì quá phận cũng thôi phản kháng, hưởng thụ người đàn ông này ôn nhu săn sóc, trong lòng có chút vui mừng.

      Đàm Gia Hi cúi đầu nhìn ta so với vừa rồi nhiều hơn phần quyến rũ, báu vật.

      ta vì chính mình phát ra bảo bối như vậy mà ngầm cảm thấy may mắn, quyết định muốn từ từ hưởng dụng bảo bối này.

      "Mẹ, mẹ ở trong này. Con tìm mẹ hồi lâu." Ngụy Nhất Minh đến tìm mẹ Ngụy, "Ba có vài vị khách quan trọng, ba bảo mẹ qua cùng tiếp đãi."

      "Nhất Minh, vậy con giúp mẹ chăm sóc Mai Mai nha." Mẹ Ngụy vỗ vỗ vai con trai, vụng trộm nháy mắt cái, sau đó với Hàn Mai Mai, "Mai Mai, dì trước. Cháu chơi đùa vui vẻ nha."

      "Dì, dì yên tâm . Cháu tự chiếu cố mình."

      Mẹ Ngụy rất nhanh liền rời , trái lại Ngụy Nhất Minh lại vẫn ở chỗ này.

      Tuy mẹ Ngụy bảo ta chăm sóc , nhưng Hàn Mai Mai cảm thấy đối với Ngụy Nhất Minh cực kỳ xấu hổ, "Ngụy thiếu, tôi đây vào trước." xong, xoay người rời .

      Thời điểm Ngụy Nhất Minh nghe thấy hai chữ "Ngụy thiếu" này, nhíu mày, " cực kỳ chán ghét tôi hay sao?" Ngụy Nhất Minh thốt ra những lời này, ngay cả chính ta cũng hoảng sợ.

      ta khi nào để ý người phụ nữ trước kia cực kỳ phiền toái này tại có phải chán ghét chính mình hay .

      Hàn Mai Mai chưa được hai bước nghe thế,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m dừng lại, chán ghét ta?

      có. Chủ yếu là đối với cái mặt than có lời gì để . Mà cái mặt than trước kia phải cực kỳ chán ghét nguyên chủ hay sao. cũng muốn đợi ở chỗ này gây phiền cho người khác?

      Hàn Mai Mai chắc Ngụy Nhất Minh tới cùng là có ý tứ gì.

      đành phải xoay người, giả cười , " có, làm sao có thể có loại ảo giác này hả."

      Ngụy Nhất Minh đối với câu trả lời này của Hàn Mai Mai có chút bất mãn, tiến lên bước tới lại gần , "Vậy vì sao mỗi lần thấy tôi đều phải chạy trốn? Thấy tôi khiến vui hay sao?"

      Hàn Mai Mai biết Ngụy Nhất Minh hôm nay uống lộn thuốc gì, lại tranh chấp với vấn đề này, giả ngu , "Có sao? . suy nghĩ nhiều quá rồi."

      Ngụy Nhất Minh nhìn chằm chằm , như là muốn nhìn thấu vậy, qua lúc lâu sau, , “Lần trước hỏi tôi muốn kết giao với hay . tại có muốn biết đáp án của tôi hay ?"

      Tôi khi nào hỏi ! Nội tâm Hàn Mai Mai gầm thét.

      Chuyện này chắc là do nguyên chủ của chúng ta làm rồi, Hàn Mai Mai có chút mệt mỏi, tôi muốn kết giao với nha.

      "Tôi cảm thấy tại còn quan trọng nữa rồi." Hàn Mai Mai cũng nghĩ nhiều liền . phải Hàn Mai Mai trước kia, đương nhiên quan trọng rồi!

      Ngụy Nhất Minh nghe thấy câu trả lời đó, ngây ngẩn cả người, này khác trước kia. Trước kia nếu lời này, khẳng định lập tức nhào lên, quấn lấy ta, đáp ứng ngay lập tức. Đâu giống tại thái độ e sợ, tránh né.

      Chẳng lẽ thích người khác? Nhị công tử nhà họ Lục? Hôm nay bọn họ cùng nhau đến. Ngụy Nhất Minh biết vì sao nghĩ đến này tại thích mình, có chút khó chịu, nhịn được hừ lạnh, "Chẳng lẽ xem trọng người khác, muốn dùng chiêu quấn quýt đó người người khác hay sao?" (*choang* bình giấm nhà ai vớ kìa)

      "Cái gì?" Hàn Mai Mai có chút chấn kinh nhìn Ngụy Nhất Minh ra câu đó.

      Ngụy Nhất Minh còn tưởng rằng mình đoán đúng rồi, kỳ quái , "Nhị công tử nhà họ Lục nhìn qua có ghét . Hai người khi nào phát thiếp cưới?"

      Hàn Mai Mai lập tức hiểu, Ngụy Nhất Minh nhất định là bởi vì tại theo đuổi ta nữa, ngược lại quen,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m cho nên mới có thể ra những lời này.

      Hàn Mai Mai nhanh chậm , "Ngụy thiếu khi nào quan tâm đời sống tình cảm của tôi như vậy. Nếu tôi có tin vui, nhất định báo cho đầu tiên."

      Mặt Ngụy Nhất Minh lập tức đen lại.

      Hàn Mai Mai nhìn Ngụy Nhất Minh chút do dự xoay người rời , thở dài nhõm hơi, cũng có vội vã trở lại đại sảnh, mà ra bên ngoài dạo vòng, tới lui, đến vườn hoa hẻo lánh...
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Jin292, Thanh Ngọc 1502, ly sắc13 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 28

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Vườn hoa có náo nhiệt như trong biệt thự, ngược lại lại rất vắng vẻ.

      Hàn Mai Mai đột nhiên nghe thấy có chút thanh kỳ quái, lòng hiếu kỳ nổi loạn, chầm chậm đến nơi phát ra thanh đó.

      "Uh`m... Uh`m... nhanh lên buông..."

      "Đừng, lần đầu tiên nhìn thấy em thích em rồi."

      "Uh`m... vậy ? Uh`m..."

      "..."

      Là từ trong căn phòng truyền đến, vừa lúc căn phòng kia ở lầu mà còn có đóng cửa sổ.

      Hàn Mai Mai vốn nghĩ muốn quay đầu , nhưng giọng này rất quen thuộc. nghĩ nghĩ rồi tiến lại gần cánh cửa sổ, tận lực để mình phát ra thanh gì.

      Xuyên thấu qua khe hở, kinh ngạc thấy người ở bên trong lại là Trình Khả Hinh và Đàm Gia Hi. Mà Trình Khả Hinh chỉ vây quanh tấm khăn tắm. Hai người hôn đến khó khăn, cực kì gợi tình.

      " nghĩ tới, Mai Mai em lại có sở thích ở góc tường nhìn trộm người ta ân ái."

      Hàn Mai Mai bị giọng đột nhiên xuất bên tai làm cho hoảng sợ.

      Quay đầu lại nhìn lại là Lạc Thần Dật, có chút khó chịu trừng mắt , "Tôi đâu có nghe lén, tôi là quang minh chính đại nghe!"

      Lạc Thần Dật thấy già mồm át lẽ phải có phản bác , nhưng ý cười càng sâu.

      Hàn Mai Mai nhìn ta cười như bị bệnh thần kinh.

      "Tôi gần đây có chút bận rộn, cho nên tìm em, em tức giận tôi chứ." Lạc Thần Dật thấp giọng .

      " là ai của tôi chứ. như thế nào, cùng tôi có cái gì quan hệ." Hàn Mai Mai thở phì phì . Xin đừng làm như chúng ta rất thân thiết vậy có được hay !

      Lạc Thần Dật nghe thấy Hàn Mai Mai như vậy cũng tức giận.

      dựa vào Hàn Mai Mai rất gần,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m Hàn Mai Mai có chút quen.

      Vừa lúc cũng có hứng thú tiếp tục nghe chuyện người ta nữa, nhấc chân rời . Nhưng Lạc Thần Dật lại nghênh ngang theo sát phía sau .

      tới đoạn đường, Hàn Mai Mai cảm thấy được cực kỳ phiền, xoay người chống nạnh trừng mắt với , " theo tôi làm gì?"

      "Nơi này chỉ có con đường này, tôi cũng phải vào đại sảnh." Lạc Thần Dật có chút vô tội .

      Hàn Mai Mai nhìn chung quanh, mọi chuyện ta giống như đều là vậy. nghĩ ra phải phản bác thế nào, hừ tiếng về phía trước.

      "Chẳng lẽ em rất muốn để cho tôi theo em? Muốn như vậy..." Lạc Thần Dật trêu chọc còn chưa có xong

      bị Hàn Mai Mai kéo đến tường đằng sau tường, vươn ngón trỏ làm động tác xùy.

      Lạc Thần Dật mang theo ý cười, trong lòng có chút nghi hoặc, nhưng vẫn ngoan ngoãn phối hợp.

      "Tôi biết rồi. Đúng rồi, vẫn còn chuyện, cậu làm cho tôi. Vạn lần được lộ ra dấu vết."

      Hàn Mai Mai vểnh tai nghe nội dung cuộc gọi của ba Hàn, trực giác có quan hệ tới mình.

      vừa mới thấy thần sắc ba Hàn vội vàng chạy đến cảm thấy có chuyện tốt gì, may bên này có đèn, ba Hàn có chú ý đến .

      "Dự án làng du lịch tại do con ranh chết tiệt kia thực , cậu chuẩn bị cho tôi chút chuyện. Tìm vài người mấy nhà hộ dân bị cưỡng chế làm ồn ào phen, nhiệt náo càng lớn càng tốt. Hừ hừ, sau đó cậu đem chuyện này thông báo cho truyền thông." Ba Hàn trầm .

      Hàn Mai Mai mặt chút thay đổi nghe, trong lòng may mắn, may người này phải ba của , tâm nhất định bị tổn thương rất nặng.

      Lại vì lợi ích của mình, ám toán con thân sinh của mình, loại người nhue ba Hàn đúng là cực phẩm.

      lâu sau, ba Hàn chuyện điện thoại xong, liền rời . Hàn Mai Mai còn tiêu hóa tin tức trong cuộc điện thoại vừa rồi.

      "Tôi có thể lý giải vì em thương nhung nhớ hay ?"

      Lạc Thần Dật trêu ghẹo, kéo Hàn Mai Mai lại, giờ mới phát tựa cả người vào người Lạc Thần Dật, mà tay còn ôm eo . Mặt vừa lúc dán vào ngực của , chỉ cần cúi thấp đầu là có thể hôn được rồi.

      Hàn Mai Mai lập tức nhảy ra xa, ghét bỏ nhìn Lạc Thần Dật, giống như là vi rút gây bệnh vậy.

      "Em vừa mới ôm ấp tôi như thế, tại lại muốn trở mặt hay sao?" Lạc Thần Dật hơi hất mày, bộ biểu tình ‘tôi biết em là người bội tình bạc nghĩa mà’.

      ", bệnh thần kinh!" Hàn Mai Mai kìm nén hồi lâu, thốt ra câu này. ra những lời này liền bỏ chạy.

      Hàn Mai Mai vừa đến đại sảnh, Ôn Hân Nghiên liền tìm được , kéo đến bên, "Tớ vừa mới nghe thấy ba cậu thu đứa con riêng kia làm con nuôi, loại chuyện này mà bọn họ cũng làm được. Đúng là biết xấu hổ! Con kia, vừa rồi còn muốn vu hãm cậu đẩy ta. Tớ thấy ta chán sống rồi."

      Hàn Mai Mai biết Ôn Hân Nghiên lo lắng cho , vội vàng trấn an, "Chỉ là mấy mánh khóe , có gì, tớ để mình chịu thiệt thòi. tại chỉ là đứa con nuôi, có ảnh hưởng gì, mà đứa con nuôi này nhà họ Hàn thừa nhận. Bọn họ như thế, nếu chấp nhận, đấy đúng là cho bọn họ mặt mũi rồi. Cậu cần lo lắng cho tớ."

      Ôn Hân Nghiên sắc mặt hoãn hoãn,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m cũng hiểu được Hàn Mai Mai so với trước kia thành thục hơn, mà còn so với bình tĩnh hơn, cũng yên tâm, thay đổi đề tài, "Đúng rồi, khoảng thời gian trước An Ny mua chiếc du thuyền, vài ngày nữa chúng ta ra biển chơi . Cậu cũng phải tới."

      "Cậu có biết, tớ tại mới vừa tiếp nhận công ty, công việc nhiều lắm..."

      "Được rồi được rồi, tớ biết cậu muốn dùng lý do này để đối phó. bao lâu rồi cậu chơi cùng bọn tớ. Gọi điện thoại cho cậu vài lần, cậu đều muốn quản lí công ty. Nhiều giám đốc như vậy, sao chỉ có mình cậu bận nhất? Lần này cậu cũng đừng hòng chạy trốn nữa. Tớ và Tiểu Vân bọn họ đều thương lượng qua. Cùng ngày 10/1 được nghỉ chúng ta ra biển. Tớ cũng tin Hàn thị các cậu vẫn phải làm vào thời gian đó. Đây chính là cố ý vì cậu mà chọn ngày, cho nên cậu đến?" Ôn Hân Nghiên u oán .

      Hàn Mai Mai nghe xong đành phải đáp ứng.

      ngẩng đầu thấy Trình Khả Hinh cũng ra đại sảnh, thay đổi toàn thân lễ phục, khóe mắt đuôi mày biểu lộ phong tình, xem ra vừa rồi rất thoải mái.

      Mà cách đó xa Đàm Gia Hi thâm tình nhìn Trình Khả Hinh, hai người thường thường nhìn nhau cười, giống như toàn bộ thế giới chỉ có hai người bọn họ vậy.

      Hàn Mai Mai nổi da gà, kỳ này hai người họ kết hợp với nhau rất hợp.

      Nữ chủ tính cách ngoan cường nhất định có thể chế trụ Đàm Gia Hi.

      Hàn Mai Mai nhớ trong tiểu thuyết, nhà Đàm Gia Hi là làm chính trị, mà còn bò lên vị trí khá cao, nhưng bởi vì Đàm Gia Hi bắt cóc nữ chủ, nhóm người nam chủ liên hợp lại khiến cho nhà họ Đàm bị phá hủy. Sau cùng Đàm Gia Hi phải tự sát.

      Sau cùng nhà họ Đàm đổ xuống, bắt cóc nữ chủ chỉ là phần nguyên nhân, còn có phần nguyên nhân là bởi vì Đàm lão gia.

      biết chuyện này có xảy ra hay ? (m.n có xảy ra hay ?)
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      ly sắc, Thanh Ngọc 1502, huyendo11 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :