1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ xoay người tiến công chiếm đóng - Ái Phát Ngốc Đích Tiểu Lung Bao

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 38

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam



      "Ba và bà ta sớm chia tay rồi." Trình Chí Dũng giải thích , "Trước đây ba qua ba chỉ muốn tìm cho con người mẹ, để chăm sóc con. Đều là ba tốt, để ý đến suy nghĩ con. Con và ông ngoại con cũng đồng ý, ba cũng miễn cưỡng rồi. Nhưng chuyện này liên quan đến Hinh Nhi. Ba nhận Hinh Nhi làm con nuôi, vì ba rất hợp duyên với con bé." (từ giờ mình để là ông ngoại Hàn nha, những chương trước mình sửa sau, xin lỗi vì sai sót này)

      " ra là như vậy. Trách được lần trước trong quán ăn đêm thấy Từ Mỹ Phụng…” Hàn Mai Mai ngừng lại, giống như ý thức được chính mình sai rồi vậy.

      "Mai Mai, con con thấy gì." Bà nội Trình hỏi.

      Trước đây Trình Chí Dũng cũng qua về chuyện của Từ Mỹ Phụng, bà ta cũng ngầm đồng ý, đương nhiên bà ta cũng gặp Từ Mỹ Phụng, vừa lòng lắm, nhưng hiển nhiên so với mẹ Hàn xuất thân nhà cao cửa rộng mà càng hợp ý của bà ta, để cho bà ta có thể làm mẹ chồng cao ngạo.

      Mà Trình Chí Dũng giờ là người vợ, bên người cũng cần người chiếu cố. Trong lòng bà ta nhận Từ Mỹ Phụng làm con dâu nửa rồi.

      Hàn Mai Mai do dự chút , "Con biết có thể ra hay nữa."

      "Cháu nhanh ! Có gì mà thể !" Bà nội Trình vội la lên.

      "Lần trước cháu và bạn quán ăn đêm thấy Từ Mỹ Phụng và chàng trai trẻ tuổi cử chỉ cực kỳ thân thiết..." Hàn Mai Mai muốn lại thôi.

      "Cái gì!" Ánh mắt bà nội Trình nhìn chằm chằm Hàn Mai Mai, "Cháu cũng được linh tinh đâu đó!"

      "Nhưng cháu nhìn rất , chính xác là bà ta..." Hàn Mai Mai lại giải thích phen.

      Vẻ mặt bà nội Trình thể tin.

      Sở dĩ bà ta và ông nội Trình tới nơi này, cũng là bởi vì Từ Mỹ Phụng gọi điện thoại cho bọn họ.

      Ý Từ Mỹ Phụng là Hàn Mai Mai và Hàn gia gia phản đối ả gả cho Trình Chí Dũng. Ả cũng muốn Trình Chí Dũng khó xử, chút ủy khuất đó ả có thể chịu đựng. Nhưng nghĩ đến Hinh Nhi, còn có chút yên lòng. Ả muốn con giống như ả. Cho nên muốn để cho Trình Khả Hinh tiến vào cửa nhà Hàn, cho dù là lấy danh nghĩa con nuôi, cũng tốt hơn nhiều so với tại.

      Bà nội Trình nghe xong cũng hiểu được cầu này quá phận. d ie nd a nl eq u yd o n.c o m. Ngược lại lại có chút tức giận nhà họ Hàn, ràng chính mẹ Hàn đoản mệnh chết sớm, liên lụy con trai bà ta, mà bây giờ còn cho nó tái hôn. thể lý.

      Bà ta cũng suy nghĩ nhiều, lại vẫn vì đứa Hinh Nhi này chuyến. Là muốn để cho Hinh Nhi tiến vào nhà họ Hàn.

      tại ngờ Từ Mỹ Phụng này lại là loại tuân thủ nữ tắc...

      Bà nội Trình kinh hãi ngồi phịch xuống...

      "Chí Dũng, là sao?" Bà nội Trình chuyển hỏi Trình Chí Dũng.

      Trình Chí Dũng có trả lời, mà với Hàn Mai Mai, "Con theo ba vào thư phòng."

      Mặt Trình Chí Dũng trầm xuống nhìn Hàn Mai Mai, gì.

      Hàn Mai Mai lẳng lặng chờ, muốn mở miệng.

      Qua hồi lâu, Trình Chí Dũng , "Con lừa bà nội, lừa gạt cả ba. Có phải con điều tra Từ Mỹ Phụng hay ?"

      "Ba, con hiểu ba gì hết." Hàn Mai Mai vô tội .

      "Vậy ba hỏi con bưu kiện lần trước có phải con gửi hay ." Trình Chí Dũng hỏi. Lần trước ông ta cũng có chút hoài nghi, nghĩ ra ai gửi bưu kiện này, làm cho người ta hoài nghi nhất chính là Hàn Mai Mai. Hàn Mai Mai vẫn muốn ông ta và Từ Mỹ Phụng kết hôn.

      Hôm nay biểu của Hàn Mai Mai khiến ông ta càng thêm tin tưởng chắc chắn là Hàn Mai Mai làm.

      Hàn Mai Mai chỉ cười, có phủ nhận.

      "Vì sao con phải làm như vậy!" Trình Chí Dũng tức giận .

      "Ba, đấy đều là vì tốt cho ba, chẳng lẽ ba vẫn muốn bị bà ta lừa gạt nữa hay sao?" Hàn Mai Mai nhếch khóe miệng.

      Trình Chí Dũng nghẹn họng. Lý do này của Hàn Mai Mai khiến cho ông ta có biện pháp phản bác. Từ Mỹ Phụng quả có lỗi với ông ta.

      "Vậy con liền điều tra? Có phải con cũng phái người điều tra ba rồi hay hả?" Trong lòng Trình Chí Dũng vẫn thoải mái.

      "Con cũng là trong lúc vô ý mà biết được. Mà còn, chuyện con biết cũng phải mỗi chuyện này..." Hàn Mai Mai muốn lại thôi .

      "Con còn biết cái gì?" Trình Chí Dũng cau mày.

      "Về chuyện của Trình Khả Hinh..."

      tại Trình Khả Hinh đứng dán vào cửa thư phòng nghe, vừa nghe trong lòng ta vừa căng thẳng, muốn nghe lại cẩn thận chút, nhưng bên trong lại đột nhiên có tiếng động gì.

      Vừa rồi sau khi Trình Chí Dũng và Hàn Mai Mai rời , ta cũng có chút bất an, mà bà nội Trình cũng nghiêm mặt, ta cũng dám tiến lên tốt cho mẹ mình.

      ta liền lấy cớ toilet, muốn biết bọn họ muốn chuyện gì...

      Cửa đột nhiên bị mở ra.

      Trình Khả Hinh lại vẫn giữ nguyên tư thế cong người, cửa đột nhiên bị mở ra, bị dọa sợ, vội vàng đứng thẳng lên.

      Ngẩng đầu liền thấy Hàn Mai Mai tự tiếu phi tiếu nhìn chính mình.

      "Hinh Nhi, con làm gì đó?" Trình Chí Dũng kinh ngạc nhìn con mình, lại dám nghe lén, trong lòng có chút bất mãn.

      Trình Khả Hinh đỏ mặt cúi đầu, cũng biết giải thích như thế nào.

      "Nếu Trình tiểu thư có hứng thú, vậy đứng lên ." Hàn Mai Mai cười , sau đó ra ngoài cửa, về phía phòng mình.

      Trình Chí Dũng thèm liếc nhìn Trình Khả Hinh cái, cũng theo Hàn Mai Mai.

      Trình Khả Hinh nhìn bóng lưng hai người bọn họ, do dự chút, cắn chặt răng sau đó bước nhanh đuổi theo.

      "Mai Mai, rốt cuộc con muốn cho ba xem cái gì." Trình Chí Dũng đứng ở trong phòng Hàn Mai Mai nhíu mày .

      Đây là lần đầu tiên Trình Khả Hinh thấy phòng của Hàn Mai Mai, quả nhiên là phòng rất đẹp, nhưng tại ta có tâm tư quan sát những thứ này.

      ta khẩn trương nhìn Hàn Mai Mai, biết muốn làm gì.

      "Ba, theo con được biết Từ Mỹ Phụng quen ba có hai mươi năm thôi. cách khác Trình tiểu thư là..." Khóe miệng Hàn Mai Mai hơi hơi giơ lên.

      Sắc mặt Trình Chí Dũng trắng nhợt, nghĩ tới Hàn Mai Mai lại biết cả chuyện này.

      Trong lòng Trình Khả Hinh kích động, Hàn Mai Mai biết chuyện này chỉ sợ càng cho ta vào nhà họ Hàn, d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, ngay cả làm con nuôi cũng là có khả năng rồi.

      "Hai người đừng khẩn trương. Vốn con cũng cho rằng là như vậy. Nhưng sau khi nhìn thấy cái này con mới an tâm." Hàn Mai Mai lấy từ trong ngăn kéo ra tập tài liệu, sau đó đưa chi Trình Chí Dũng.

      Trình Chí Dũng mở ra, vừa thấy tài liệu, mặt cũng xanh mét, ngón tay run lên, tài liệu rơi xuống đất.

      Trình Khả Hinh nhìn vẻ mặt của ông ta, trong lòng lại có dự cảm tốt, vội vàng nhặt tài liệu mặt đất kia lên.

      Báo cáo xét nghiện DNA, mấy chữ này đập ngay vào mắt.

      Trình Khả Hinh nhìn xuống đó phía dưới ...

      "Đây, đây, điều đó có khả năng. Đây là giả!" Trình Khả Hinh quát, "Ba, nhất định là ta lừa ba đó! Cái này nhất định là giả!"

      Trình Chí Dũng nhìn biểu tình cực kỳ phức tạp của ta, có đau khổ, có chán ghét...

      "Sao lại thế này. Hinh Nhi, cháu là làm sao vậy? Sao lại khóc." Bà nội Trình ở bên kia cũng ngồi yên, lôi kéo ông nội Trình qua đây, nghĩ tới lại nhìn thấy màn này.

      Trình Khả Hinh nước mắt rơi lã chã.

      "Hinh Nhi, chịu ủy khuất gì rồi. Cháu ." Bà nội Trình nhìn Trình Khả Hinh khóc đến thương tâm như vậy, đau lòng . Tuy Từ Mỹ Phụng là loại phụ nữ biết liêm sỉ, nhưng Trình Khả Hinh vẫn là cháu ruột của bọn họ, điểm ấy là thể thay đổi.

      Trình Khả Hinh rớt nước mắt trầm mặc.

      Bà nội Trình hung hăng trừng mắt Hàn Mai Mai, "Mai Mai, có phải cháu khi dễ Hinh Nhi hay ?"

      Mặt Hàn Mai Mai chút thay đổi nhìn bà ta.

      "Rốt cuộc là cháu có ý gì, Hinh Nhi, làm sai cái gì rồi hả? Chí Dũng, sao con nhìn Hinh Nhi bị khi dễ cũng lời nào." Bà nội Trình bất mãn nhìn hai người.

      "Mẹ, mẹ đừng nữa. Để cho con yên lặng chút." Trình Chí Dũng la lớn. Kỳ lần trước ông ta cũng có chút hoài nghi, nhưng nuôi hai mươi năm, ông dám tưởng tượng nếu đó là ...

      Bà nội Trình bị hoảng sợ. Con trai bà ta cho tới bây giờ cũng lớn tiếng với bà ta như vậy.

      Nhưng tại bà ta cũng rất sốt ruột, "Mấy người ràng cho tôi, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Muốn bức tôi chết sớm hay sao?"

      "Bà nội, cháu cho bà biết. Vị Trình Khả Hinh tiểu thư và bà nửa điểm huyết thống cũng có." Hàn Mai Mai nhanh chậm .

      "Cháu cái gì?" Bà nội Trình khó có thể tin nhìn .

      "Giấy trắng mực đen viết ràng. Nếu bà tin, tại có thể dẫn hai người họ đến bệnh viện xem xét." Hàn Mai Mai cầm tờ giấy trong tay Trình Khả Hinh, phe phẩy trước mặt ta.
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Jin292, Thanh Ngọc 1502, huyendo12 others thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 39

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Đây là giả! Bà nội, ba, hai người nên tin ta. Đây là bẫy. Hai người đừng mắc mưu. ta chính là muốn tách chúng ta ra. ta muốn con vào cái nhà này! Đây đều là mưu của ta!" Trình Khả Hinh ngẩng đầu điên cuồng kêu gào.

      Bà nội Trình cứng đờ người, hơn nữa còn phản ứng kịp, từ từ xoay người với Trình Chí Dũng, "Chí Dũng, con cho mẹ biết, đây có phải hay ?"

      Trình Chí Dũng mím chặt môi, sắc mặt lạnh đến dọa người.

      Bà nội Trình còn có gì nữa, thân thể của bà ta lung lay phen, suýt nữa té xuống.

      Ông nội Trình từ phía sau đỡ được bà ta, giận dữ , "Tôi chúng ta tới nơi này làm gì cơ chứ?"

      "Ông câm miệng cho tôi." Bà nội Trình hất tay ông ta ra.

      đến trước mặt Trình Khả Hinh, mạnh mẽ tát ta cái.

      "Bà nội, vì sao bà..." Trình Khả Hinh lẩm bẩm , thể tin được bà nội ta lại tát ta cái.

      "Bốp" tiếng, dấu năm ngón tay ràng ở mặt Trình Khả Hinh.

      " xứng gọi tôi là bà nội, đồ con hoang." Bà nội Trình chán ghét nhìn ta, giống như nhìn rác rưởi vậy.

      Nước mắt Trình Khả Hinh giọt giọt rớt xuống, "Mọi người vì sao đều tin con! Mọi người nhanh nhìn con , con là Trình Khả Hinh. Làm sao con có thể phải là con của ba chứ! Con ràng là giọt máu của ba. Vì sao mọi người lại nhận ra con vậy hả."

      Trình Khả Hinh muốn nắm lấy cánh tay bà nội Trình.

      Bà nội Trình liền né tránh.

      Hàn Mai Mai thấy bộ dáng thương cảm của Trình Khả Hinh, có vài phần đồng tình.

      " đừng lừa mình dối người nữa. có thể về nhà hỏi mẹ Từ Mỹ Phụng phu nhân xem. Bà ta ràng mọi chuyên hơn bất cứ ai." Hàn Mai Mai chậm rãi .

      " dối! dối! Đây là giả!" Trình Khả Hinh lắc đầu, chỉ vào Hàn Mai Mai thét lớn.

      Hàn Mai Mai cảm thấy tại Trình Khả Hinh nổi điên đúng là có vài phần đáng thương.

      "Ánh mắt kia của là gì? đồng tình tôi sao! Tôi tôi là con ba! Tôi cần đồng tình của ! Tôi cần bất luận kẻ nào đồng tình!" Trình Khả Hinh trừng mắt nhìn Hàn Mai Mai, giống như muốn ăn thịt người vậy.

      Hàn Mai Mai thấy ta như vậy, trong lòng cũng có chút sợ hãi. Chẳng lẽ khiến Trình Khả Hinh bị điên, Hàn Mai Mai tự chủ mà lui về sau bước.

      Mắt thấy Trình Khả Hinh sắp bổ nhào qua đây, dì Trương ở phía sau mang theo người làm vọt vào bắt lấy ta.

      "Các người mau bắt ta lại cho tôi. Dám gây trong nhà họ Hàn. nghĩ là ai?" Dì Trương nghiêm khắc .

      "Bà tránh ra, bà chẳng qua là người người làm. Dựa vào cái gì chạm vào tôi. Các người mau buông ra." Trình Khả Hinh liều mạng vặn vẹo thân thể, muốn tránh xa bọn họ,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, vừa khóc vừa gọi Trình Chí Dũng, "Ba, bà nội, ông nội, mau bảo bọn họ thả con ra. Con là Hinh Nhi mà. Mọi người quên con rồi sao? Vì sao trẻ lời con?"

      Bà nội Trình quay đầu nhìn ta.

      Sắc mặt Trình Chí Dũng lạnh hơn...

      Hàn Mai Mai và Ôn Hân Nghiên, Tào An Ny ngồi ở quán bar, đến đấy, sau đó cầm lấy nước trái cây uống ngụm.

      Tào An Ny kích động hỏi, "Sau đó? Sau đó?"

      "Sau đó liền kết thúc. Ông nội bà nội trở về quê. Nhưng tâm tình bọn họ nhìn qua tốt cho lắm." Hàn Mai Mai nhún vai.

      "Cậu buông tha cho ta dễ dàng như vậy sao? Lần trước còn làm hại cậu rơi xuống biển." Tào An Ny đối với kết quả này vẫn cảm thấy rất khó chịu.

      "Chuyện này cần tớ động thủ. Ba tớ biết ông ta nuôi con hộ người khác hai mươi năm, dễ dàng nuốt xuống cơn tức này như vậy..." Hàn Mai Mai hơi hất mày.

      Tào An Ny gật gật đầu, cũng hiểu được Hàn Mai Mai cực kỳ có đạo lý.

      Ôn Hân Nghiên nghe xong, đột nhiên hỏi "Có phải cậu biết ta phải con ba cậu từ trước có phải hay ?"

      Hàn Mai Mai ha ha cười phen. Kỳ lần trước X đưa ảnh của Từ Mỹ Phụng, bao lâu liền điều tra ra, thời điểm Từ Mĩ Phụng mới quen ba có bạn trai.

      Trong lòng Hàn Mai Mai cũng có chút hoài nghi, nghĩ tới nữ chủ lại là phải con ba . Điểm ấy cũng cực kỳ khiến ngoài ý muốn, bởi vì trong tiểu thuyết căn bản gì tới chuyện này.

      "Rất tốt, vậy mà cậu lại cứ để bọn tớ lo lắng cho cậu." Ôn Hân Nghiên vui nhìn Hàn Mai Mai.

      Hàn Mai Mai nghiêng người ra sau, cảnh giác nhìn Ôn Hân Nghiên, "Cậu muốn làm gì?"

      Ôn Hân Nghiên đầu cũng quay lại, với Tào An Ny: "An Ny, cậu cũng tới !"

      "Được!" Tào An Ny cũng rất có lòng phụ họa .

      Hàn Mai Mai nhìn hai người có ý tốt này, la lớn, "Được rồi, được rồi. Tớ sai rồi. Các cậu buông tha chơ tớ . Kỳ tớ muốn cho hai cậu kinh hỉ... Các cậu buông ra... Ngứa quá... Mau buông tay... ha ha trách... Tớ được..."

      Mà Trình Khả Hinh ngày đó chật vật trở về nhà.

      Từ Mỹ Phụng mở cửa thấy bộ dáng này của ta,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, hoảng sợ, hô to gọi , "Sao con lại biến thành như vậy. phải cho con đến nhà họ Hàn sao?"

      Quả bộ dáng của ta bây giờ và thời điểm ra ngoài kém rất nhiều, tóc bù xù, mặt cũng vương nước mắt, mà bởi vì dì Trương để người ta trực tiếp ném ta ra ngoài, quần áo của ta cũng đều là bụi bẩn, cánh tay còn bị trầy da.

      Trình Khả Hinh giống như bị người rút hết khí lực vậy, vòng qua người bà ta, vào cửa, ngồi ở ghế sofa, "Mẹ, con phải con của ba sao?"

      Bởi vì giọng Trình Khả Hinh rất , Từ Mỹ Phụng nghe , lại hỏi lại, "Con cái gì?"

      Trình Khả Hinh nâng ánh mắt đỏ bừng, gằn từng tiếng hỏi, "Con phải con của ba sao?"

      Toàn thân Từ Mỹ Phụng chấn động, ngoài mạnh trong yếu , "Con cái gì? Là ai những thứ này với con?"

      "Ba còn có bà nội bọn họ cũng nhận con, Hàn Mai Mai con phải con ba." Trình Khả Hinh nước mắt theo đôi má rơi xuống, "Con phải con của ba sao?"

      Từ Mỹ Phụng cắn răng, "Lại là con ranh kia!"

      Thấy mẹ mình phản bác, rốt cuộc tin. Trong lòng ta ầm ầm sụp đổ. Từ đến lớn ta đều biết mình là con riêng, nhưng ta vẫn cảm thấy ta giống Hàn Mai Mai, đều là do là con của ba, chẳng qua hai cùng mẹ mà thôi, mà ta cũng có thể có cuộc sống đại tiểu thư, mỗi ngày mọi người bên người đều phải nhìn sắc mặt ta mà làm việc, những thứ này đều là thứ ta nên được nhận. tại lại đột nhiên rằng ta chỉ là đứa con hoang...

      Quá hơn nửa ngày, ta ngẩng đầu hỏi, "Mẹ, vậy ba con tới cùng là ai?"

      "Con nên hỏi! Ông ta chết rồi!" Từ Mỹ Phụng kiên nhẫn đáp. Trong lòng bà ta cũng cực kỳ phiền chán, nghĩ tới bà ta giấu diếm bí mật này hai mươi năm lại dễ dàng bị vạch trần như vậy, nghĩ tới quân bài cuối cùng để đối phó Trình Chí Dũng - Trình Khả Hinh cũng vô dụng rồi...

      tại bà ta giống như nhìn thấy cuộc sống cẩm y ngọc thực sắp tới tay lại vùng vẫy vụt mất...

      Bà ta cam lòng!
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Jin292, Thanh Ngọc 1502, huyendo11 others thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 40

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam


      "Ba người các cậu làm gì đấy?" Tôn Tiểu Vân nhìn ba người các rượt đuổi nhau.


      " có gì." Ôn Hân Nghiên vuốt lại tóc, sửa lại quần áo như có chụt gì cả. ấy vẫn cảm thấy Tôn Tiểu Vân là đơn thuần nhất trong các , hồn nhiên, theo bản năng với ta chuyện nhà của Hàn Mai Mai.


      Tào An Ny cũng nghĩ như vậy, ấy sang chuyện khác, "Sao bây giờ cậu mới đến. Bọn tớ còn tưởng cậu tới?"


      Hai người nhắc đến chuyện của Trình Khả Hinh, Hàn Mai Mai cũng muốn .


      Tôn Tiểu Vân hạ mi, trực giác cho ta biết ba người này có bí mật mà ta biết, cũng muốn cho ta biết, trong lòng khỏi có chút thoải mái.


      Ôn Hân Nghiên lúc này nhận cuộc điện thoại, "Được, mấy người qua đây ."


      Hàn Mai Mai có chút tò mò tới gần hỏi, "Còn có ai tới sao?"


      "Lát cậu liền biết." Ôn Hân Nghiên câu này, ý là .


      Tào An Ny cũng biết ai đến, mím môi lời nào.


      Hàn Mai Mai thấy hai người kia như vậy lại càng tò mò.


      "Ôn tiểu thư, chào."


      Hàn Mai Mai ngẩng đầu liền thấy bốn người đàn ông ăn mặc xinh đẹp mỉm cười nhìn các . Mỗi người đều xuất sắc, ngũ quan xinh đẹp, mà dáng người cũng rất được.


      Người đầu rất tự giác đến ngồi bên cạnh rót rược cho Ôn Hân Nghiên, ba người còn lại lần lượt ngồi bên cạnh các .


      Nhìn bọn họ lấy lòng các , Hàn Mai Mai cần nghĩ cũng biết là chuyện gì xảy ra.


      Đây là đám sắc nữ...


      "Hàn tiểu thư, sao uống rượu." Người ngồi ở bên cạnh Hàn Mai Mai tên là Tiểu Duy. ta cúi đầu lại gần Hàn Mai Mai, thổi hơi bên tai Hàn Mai Mai, tay để ngang hông, tư thế cực kỳ ái muội.


      Người Hàn Mai Mai cứng đờ, sau đó ngồi xích sang bên cạnh, thích mùi nước hoa người Tiểu Duy. người đàn ông mà lại dùng nước hoa!


      Tiểu Duy ngây ra lúc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, tiếp tục tìm đề tài chuyện phiếm với Hàn Mai Mai.


      Hàn Mai Mai cũng vài câu, Tiểu Duy cũng nhìn ra được Hàn Mai Mai có hứng thú với ta. Thấy mấy người bạn bên cạnh và kim chủ đều chơi đùa rất vui vẻ, trong lòng khỏi có chút sốt ruột.


      ta vẫn cho rằng diện mạo ta là cực kỳ xuất sắc, nhưng dốc sức làm hai ba năm vẫn chỉ là người mẫu hai bàn tay trắng.


      Dần dần ta cũng hiểu. Muốn có vị trí riêng, ràng chỉ dựa vào khuôn mặt là đủ, quan trọng nhất là có quan hệ, mà ta cũng chỉ là người mẫu có bối cảnh.


      Nhưng khoảng thời gian trước ta quen Tiểu La, Tiểu La này cũng là người tại ngồi bên cạnh Ôn Hân Nghiên, có chút thân phận. ta mang theo từ từ vào cái vòng luẩn quẩn của những người trong giới thượng lưu này.


      Nhưng đồng thời ta biết được cho tới nay ta chỉ là con ếch ngồi đáy giếng, những người này chỉ tùy tiện cho chút tiền boa cũng đủ cho ta tiêu xài thời gian.


      Trước đây ta gặp nhóm người Ôn Hân Nghiên, nhưng sớm nghe đại danh của các . Các là nhân vật nổi tiếng trong nhân vật nổi tiếng, xuất thân của ai cũng đều bình thường, mà bộ dáng lại xinh đẹp như hoa, dễ hầu hạ hơn mấy phu nhân kia rất nhiều, ai cũng cực kỳ quy củ, chơi đùa quá phận.


      Thời điểm ta vừa bước vào liếc mắt liền nhìn thấy bốn người này, mỗi người đều có điểm đặc sắc, xinh đẹp, quyến rũ.


      Diện mạo Hàn Mai Mai bên cạnh này, thừa sức tiến vào Làng Giải Trí.


      Trong lòng ta cũng có chút rộn rạo. ta đương nhất của tập đoàn Hàn Thị. Nếu ta có thể bên cạnh Hàn Mai Mai, nửa đời sau của ta liền cần lo.


      Tâm tư của ta khỏi lung lay, nhưng Hàn đại tiểu thư này, giống như có hứng thú với ta, ta tự giác để tay trong túi áo mình…


      “Ai kia phải Lạc Thiếu sao?” Tào An Ny đột nhiên .


      Hàn Mai Mai nhìn theo hướng Tào An Ny chỉ.


      Qủa nhiên là Lạc Thần Dật, mặc bộ tây trang màu trắng, ở trong nhà cũng vẫn mang kính râm, Hàn Mai Mai có chút bất đắc dĩ. Nhưng đây là lần đầu tiên Hàn Mai Mai thấy có biểu tình nghiêm túc như vậy, phía sau có mấy người áo đên theo, đến căn phòng.


      Hàn Mai Mai chú ý tới thấy Lạc Thần Dật nhìn quét qua chỗ này, nhưng rất nhanh lại nhìn chớp mắt về phía trước. Chắc là nhìn thấy các .


      “Quán rượu này nhà họ Lạc mới thu mua. tại những nơi giải trí như vậy cơ bản đều thuộc về nhà họ Lạc rồi.” Ôn Hân Nghiên .


      “Lạc Thần Dật đúng là có bản lĩnh.” Tào An Ny tán thưởng.


      Hàn Mai Mai yên lặng nghe phát biển ý kiến.


      Hàn Mai Mai phát Tôn Tiểu Vân có vẻ đăm chiêu nhìn . Nhưng chỉ cần nhìn là nhanh chóng rời .


      Hàn Mai Mai có chút kỳ quái, nhưng có để ở trong lòng.


      “Hàn tiểu thư, ly rượu này tôi rót cho , uống xem.” Tiểu Duy đưa qua ly rượu.


      Hàn Mai Mai gật đầu nhưng có nhận ly rượu.


      Tiểu Duy có chút xấu hổ nâng chén rượu để ở bên cạnh.


      “Mai Mai, cậu làm sao vậy? Tâm tình tốt?” Tôn Tiểu Vân thăm dò hỏi.


      câu của Tôn Tiểu Vân này thành công hấp dẫn chú ý của Ôn Hân Nghiên và Tào An Ny. Các đều nhìn về phía bên này.


      Hàn Mai Mai vẻ mặt nhàn nhạt , “ có gì. Sao cậu lại như vậy?”


      “Tớ thấy cậu cũng chuyện với Tiểu Duy, cậu hài lòng với ta sao?” Tôn Tiểu Vân hỏi.


      Biểu tình của Tiểu Duy có chút khẩn trương, chỉ sợ Hàn Mai Mai ý bất mãn.


      có, cậu suy nghĩ nhiều rồi.”


      Tiểu Duy cũng thở dài nhõm hơi.


      “Tớ nghe lần trước câu rơi xuống biển, cậu có chuyện gì hay sao?” Tôn Tiểu Vân lại thân thiết .


      có việc gì, cậu thấy tại phải tớ rất tốt hay sao?”


      Ngươi lời ta câu, Tôn Tiểu Vân đột nhiên hỏi, “Gần đây sao cậu tìm Ngụy thiếu?”


      Hàn Mai Mai bất đắc dĩ, trước đây lời với ta, ta nghe hiểu sao, “Trước đây phải tớ với cậu tớ thích ta sao?”


      “Vậy tại câu có người trong lòng rồi hay sao?”


      Sao Tôn Tiểu Vân đột nhiên quan tâm chuyện tình cảm của như vậy chứ, có chút quái dị.


      Hàn Mai Mai cầm ly rượu lên bàn uống ngụm, ngòn ngọt, hương vị cũng tệ lắm, “Cậu cũng thấy đấy, tại chuyện công ty khiến tớ bận như vậy. Làm gì có thời gian đâu mà đương.”


      Tôn Tiểu Vân giống như còn có chút lo lắng nhìn Hàn Mai Mai.


      “Đúng rồi, gần đây cậu và họ cậu thế nào rồi.” Tào An Ny cười hỏi.


      “Cũng vẫn như vậy thôi.” Tôn Tiểu Vân đối với vấn đề này có hứng thú. Trong cảm nhận của ta ai có thể xứng đôi với họ ta, ngay cả bạn tốt của ta cũng vậy.


      Ngồi lúc, Hàn Mai Mai cảm thấy có chút lực mình, đứng lên , “Tớ vệ sinh lát.”


      “Cần tôi với hay ?” Tiểu Duy khẩn trương hỏi.


      Hàn Mai Mai lắc lắc đầu, nghĩ thầm Tiểu Duy này cũng ân cần quá mức rồi.
      Last edited by a moderator: 19/5/16

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 41.1

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam



      Tiểu Duy đại khái cũng hiểu được mình sai, mặt lộ vẻ xấu hổ.

      Mọi người cũng có để ý.

      Hàn Mai Mai đứng ở bên cạnh bồn rửa tay dùng nước lạnh vỗ vỗ mặt mình, có hiệu quả gì, vẫn choáng quáng, mặt cũng càng ngày càng nóng, chẳng lẽ ly nước vừa rồi phải nước trái cây?

      cẩn thận nghĩ lại, vừa rồi giống như thuận tay cầm ly cocktail Tiểu Duy điều chế cho . Loại rượu này tác dụng chậm, trong lòng Hàn Mai Mai có chút hối hận.

      Hàn Mai Mai lung lay thoáng động ra ngoài, nghĩ thầm ra ngoài với Ôn Hân Nghiên chút, rồi về nhà trước.

      cúi đầu đường.

      "Ầm" đụng vào người.

      Hàn Mai Mai ôm trán đầu ngẩng đầu vừa thấy phải Lạc Thần Dật là ai.

      Lạc Thần Dật đeo mắt kính, bên người cũng có người áo đen theo, bình thường khóe miệng vẫn nhếch lên, tại kéo xuống, mặt chút thay đổi.

      Vừa thấy liền biết tâm tình Lạc Thần Dật tốt.

      "Lạc tiên sinh, xin chào." Hàn Mai Mai chịu đựng hoa mắt chóng mặt và cảm giác khô nóng miễn cưỡng lễ phép chào hỏi.

      "Xem ra Hàn tiểu thư, gần đây sống rất thoải mái." Lạc Thần Dật trào phúng .

      "Cũng được." Hàn Mai Mai hàm hồ , tại toàn thân thoải mái,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, có tâm tình suy nghĩ sâu xa lời Lạc Thần Dật .

      Hàn Mai Mai có chú ý tới biểu tình Lạc Thần Dật càng khó nhìn.

      "Xấu hổ, Lạc tiên sinh, bạn tôi còn chờ tôi. Tôi trước bước." Hàn Mai Mai vòng qua Lạc Thần Dật, mới vừa bước chân liền mềm nhũn, suýt nữa té ngã.

      May có Lạc Thần Dật đỡ được.

      Lúc này Lạc Thần Dật ôm Hàn Mai Mai mới nhận thấy mặt Hàn Mai Mai đỏ ửng bình thường.

      "Em làm sao vậy? Có phải thoải mái ở đâu hay ?" lạc Thần Dật bán ôm Hàn Mai mai hỏi.

      "Tôi, tôi... có việc gì." Hàn Mai Mai vùng vẫy muốn đứng lên chạy trốn.

      "Sao người em lại nóng như vậy." Lạc Thần Dật cau mày hỏi, lại sờ trán của .

      " mau buông ra." Hàn Mai Mai cảm thấy thân thể của thoải mái cách kỳ quái, trong lòng có ý muốn lại gần Lạc Thần Dật, tự giác cọ cọ trong ngực . Động tác vừa làm xong, Hàn Mai Mai mới ý thức mình vừa mới làm gì, xấu hổ và giận dữ muốn tìm cái lỗ chui vào.

      Thân thể Lạc Thần Dật cứng ngắc, hít hơi, cúi đầu nhìn đôi má Hàn Mai Mai ửng hồng, đôi mắt quyến rũ, liền biết tại sao lại thế này rồi.

      Trong đầu lên bộ dáng người đàn ông vừa rồi ngồi bên cạnh Hàn Mai Mai, " đáng chết." Lạc Thần Dật thấp giọng mắng.

      Sau đó ôm lấy Hàn Mai Mai.

      " mau buông ra." Hàn Mai Mai muốn lớn tiếng kêu, nhưng thanh vọng lại lại mềm mại, giống con mèo kêu vậy, ngay cả nghe xong cũng nhịn được đỏ mặt. Hàn Mai Mai cũng phát giác bình thường, đây tuyệt đối phải phẳn ứng sau khi say rượu. Nhưng vừa rồi có ăn gì, cũng chỉ uống chút... Chẳng lẽ là ly rượu kia có vấn đề?

      Trong đầu Hàn Mai Mai lên biểu tình Tiểu Duy quái dị ...

      Lạc Thần Dật mặt càng trầm, cũng quản Hàn Mai Mai phản ứng ôm về phía trước.

      ôm Hàn Mai Mai đến văn phòng làm việc trong quán bar, trong phòng này có gian phòng, bên trong có giường còn có phòng tắm.

      Lạc Thần Dật trực tiếp ôm tới phòng tắm, ném vào trong bồn tắm, sau đó mở vòi hoa sen.

      "Lạnh." Nước lạnh lập tức xả vào người , Hàn Mai Mai ôm cánh tay giật mình cái, cũng lập tức thanh tỉnh lại.

      Váy Hàn Mai Mai đều ướt hết, may đó là bộ âu phục màu đen, nhìn , nhưng đường cong đều lộ .

      Lạc Thần Dật xoay mặt sang bên, gượng gạo , "Em tự mình tắm rửa , tôi ở bên ngoài."

      Cẳm giác khô nóng người Hàn Mai Mai bị dập tắt.

      Vừa rồi thấy mặt Lạc Thần Dật đỏ ửng. Đây nhất định là ảo giác của .

      "Hàn tiểu thư, sao vẫn còn chưa ra. Bằng tôi tìm ấy." Tiểu Duy ngồi ở bên kia đợi nửa ngày, có chút sốt ruột. ta vừa mới hạ dược ở bên trong, thuốc này cũng nặng, cũng biết Hàn Mai Mai tại thế nào rồi.

      Ôn Hân Nghiên giơ tay lên nhìn thời gian đồng hồ, Hàn Mai Mai quả lúc lâu rồi, cũng có chút lo lắng, "Tôi gọi điện thoại hỏi chút ."

      "Điện thoại em kêu kìa." Lạc Thần Dật gõ cửa.

      Hàn Mai Mai tắm xong từ lâu, quần áo lúc trước khẳng định là mặc được, tại chỉ quấn khăn tắm,d ie nd a nl eq u yd o n.c o m, còn do dự ra ngoài hay .

      nghe thấy giọng Lạc Thần Dật, hé mở cửa, vươn cánh tay ra, " đưa cho tôi ."

      Lạc Thần Dật lại thêm, "Tôi kêu người mua bộ quần áo đặt ở cửa rồi."

      "Hân Nghiên, tớ có chút thoải mái, tớ về trước rồi. cần lo lắng... Tớ có chuyện gì." Hàn Mai Mai với điện thoại.

      Ôn Hân Nghiên nghe xong cũng hoài nghi, chỉ dặn nghỉ ngơi tốt.

      Hàn Mai Mai muốn chuyện bị người hạ dược với Ôn Hân Nghiên, dù sao cũng là người do Hân Nghiên tìm đến.

      Còn tên Tiểu Duy kia, nhất định giáo huấn cẩn thận. Dám xuống tay với , là chán sống rồi.

      thay quần áo xong, toàn thân ra mồ hôi, cảm giác còn có chút trống rỗng, nhưng so với toàn thân khô nóng như vừa rồi bây giờ tốt hơn nhiều.

      thể quần áo Lạc Thần Dật đưa quá vừa vặn, ngay cả nội y cũng là size thường mặc...

      ra thấy Lạc Thần Dật ngồi ở ghế sofa.

      Hàn Mai Mai có chút xấu hổ, nghĩ đến chuyện vừa rồi, liền cảm thấy được tự nhiên lên. Vì sao mỗi lần chật vật nhất đều gặp phải ta.

      Hàn Mai Mai vừa muốn mở miệng lời cảm tạ.

      Lạc Thần Dật liền đứng lên , " thôi."

      " đâu?" Hàn Mai Mai phản ứng kịp.

      "Đưa em về nhà, em muốn đâu hả?" Lạc Thần Dật hơi giơ lên khóe miệng, nhướng mày, biểu tình tiêu chuẩn Lạc Thần Dật.

      " cần phiền toái như vậy. Tôi có thể tự trở về." Hàn Mai Mai khách khí cự tuyệt.

      Lạc Thần Dật lôi kéo tay Hàn Mai Mai tới bãi đậu xe.

      “Chìa khóa xe?" hỏi.

      Hàn Mai Mai vẫn có chút tình nguyện, "Kỳ tôi có thể kêu người tới đón tôi. cần phiền toái như vậy."

      "Tôi thấy phiền toái." Lạc Thần Dật híp mắt nhìn .

      Hai người mắt to trừng mắt hồi, Hàn Mai Mai cắn chặt răng, từ trong túi xách lấy ra chìa khóa xe đưa cho .

      Lạc Thần Dật mở Maserati màu đỏ của ra cảm giác là lạ, rất hợp.

      Hàn Mai Mai nhìn Lạc Thần Dật quay mặt, bộ dáng người đàn ông này rất tuấn tú.

      " cần nhìn tôi như vậy? Tôi cảm thấy em tôi rồi đó." Lạc Thần Dật xấu xa .

      "Hừ, da mặt đúng là dày." Hàn Mai Mai bĩu môi, " yên tâm, tôi đâu."

      Lạc Thần Dật quay đầu nhìn , "Cũng chưa chắc."

      "Chiếc xe kia theo chúng ta nửa ngày, em có quen ?" Lạc Thần Dật nhíu mày hỏi.

      Hàn Mai Mai quay đầu thấy, là chiếc xe tải màu trắng, lắc lắc đầu, " biết."

      Lạc Thần Dật nhíu mày lại càng chặt, môi mím lại thành đường thẳng.

      Hàn Mai Mai biết bọn họ gặp phiền toái rồi.

      tại trễ như vậy, con đường này cũng có ai xuất .

      Lạc Thần Dật tăng tốc lái xe, đầu cũng có quay lại , "Em lấy cho tôi cái điện thoại, trong túi áo tôi. Ấn số trong danh bạ, rồi đưa cho tôi."

      Hàn Mai Mai ngoan ngoãn nghe theo, sau đó tay phải lấy di động đặt ở tai trái .

      "Cậu mau phái người đến đây. Tôi ở hẻm nam."

      Lạc Thần Dật câu liền kết thúc cuộc chuyện.

      Hàn Mai Mai thấy chiếc xe MiniBus còn theo, nhưng rốt cuộc vẫn bảo trì khoảng cách.

      Nhưng đột nhiên phía trước lại xuất chiếc xe tải màu trắng khác.

      Lạc Thần Dật ngừng lại ngay.

      Từ trong chiếc xe tải chặn phía trước bước ra 4, 5 người đàn ông, chiếc xe đằng sau cũng vậy. Tổng cộng có 7, 8 người.

      tay bọn họ đều cầm côn sắt, mặt có ý tốt tới, bắt đầu đập vào xe.

      Lòng bàn tay Hàn Mai mai rịn ra tầng mồ hôi.

      " phải sợ, tôi xuống." Lạc Thần Dật xong liền xuống xe.

      Hàn Mai Mai có chút lo lắng nhìn .

      " ra xe lại vẫn còn người. Thằng kia, giao con bé kia cho chúng tao, tao để mày ." Tên dẫn đầu .

      ra bọn người này là đến tìm , Hàn Mai Mai khẩn trương nhìn Lạc Thần Dật.
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      Thanh Ngọc 1502, huyendo, fujjko11 others thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 41.2

      Edit: Tuyết Nguyệt Lam

      Lạc Thần Dật hỏi: “Chúng mày chuyện với ai đấy hả?"

      "Thằng kia, chuyện này mày nên xen vào, mày ngoan ngoãn tránh ra, tha cho mày cái mạng ." Người bên cạnh đẩy Lạc Thần Dật. Lạc Thần Dật nhúc nhích tí nào.

      "Mày có hay . bọn tao hạ thủ lưu tình đâu đó." Tên dẫn đầu bắt đầu xoay tay.

      "Bọn mày nhận bao nhiêu tiền, tao trả gấp bội cho chúng mày."

      "Hừ, tao ghét nhất là phải nhìn sắc mặt đám người có tiền. Có tiền khá lắm! Tao nhận tiền của bất cứ ai cả. Bọn tao chỉ dựa vào hai chữ ‘nghĩa khí’."Tên dẫn đầu cầm côn sắt đập vào vai Lạc Thần Dật.

      Đột nhiên tay Lạc Thần Dật bắt lấy côn sắt, chỉ động tác đơn giản cướp được côn sắt trong tay người kia rồi đập trả lại ngực .

      Người kia nghĩ tới động tác đột ngột của Lạc Thần Dật nên có chút hoảng sợ, ôm ngực lui lại mấy bước, hổn hển quát, "Chúng mày đều ngốc hết rồi hay sao? Mau đánh cho tao! Đánh chết!"

      Kế tiếp liền là trận hỗn chiến.

      Lúc đầu Lạc Thần Dật miễn cưỡng có thể ứng phó, nhưng dần dần Lạc Thần Dật có chút lực bất tòng tâm, bọn họ nhiều người, mà tay còn có vũ khí.

      Hàn Mai Mai thấy mà lòng nóng như lửa đốt,d ie nd a nl e q u yd o n.c o m, nhưng cũng biết tại bản thân ngoại trừ đứng ngốc ở đây mà nhìn cũng giúp được gì.

      "Cẩn thận!" Hàn Mai Mai thấy có người cầm dao muốn từ phía sau lưng đánh lén , tâm thắt lại.

      Lạc Thần Dật giống như nghe được giọng của Hàn Mai Mai, nghiêng người sang bên, nhưng cánh tay vẫn bị thương, tâm Hàn Mai Mai cũng theo đó mà thắt chặt lại.

      Ầm ầm, ở phía sau có ba chiếc xe việt dã chạy tới, đám người từ xe nhảy xuống.

      Hàn Mai Mai nhận ra người dẫn đầu kia, là Hoàng Mao lần trước đến tìm Lạc Thần Dật.

      "Lão Đại, chúng tôi tới chậm." Hoàng Mao nhìn Lạc Thần Dật xin lỗi.

      Lạc Thần Dật gì, vẫy tay cái, Hoàng Mao ngầm hiểu, mang người bắt đầu tác chiến.

      Thế cục lập tức nghiêng về phía bọn người Hoàng Mao.

      Trong lòng Hàn Mai Mai rốt cuộc thở dài nhõm hơi.

      tên côn đồ nhìn đến tình hình tốt, ánh mắt xoay vòng, lập tức chú ý tới Hàn Mai Mai bên kia.

      Hàn Mai Mai thấy tên du côn lén lút tới, sau đó bắt đầu kéo cửa xe.

      Hàn Mai Mai thất kinh, Lạc Thần Dật bên kia còn trong hỗn chiến, ai lưu ý đến tình huống chỗ .

      Hàn Mai Mai khóa trái cửa xe lại, nhưng tên du côn kia cũng khinh địch như vậy, giơ côn sắt đập bể cửa xe.

      Tên du côn thấy bộ dáng của Hàn Mai Mai ở ghế lái phụ, hai mắt sáng lên, còn dùng tay sờ soạng mặt , " nghĩ tới lại là mỹ nữ nha. là đáng tiếc."

      "Van cầu thả tôi ." Hàn Mai Mai đáng thương tội nghiệp .

      Tên du côn kia híp mắt , "Điều này e rằng được, nhưng..."

      Ánh mắt Hàn Mai Mai trầm xuống, thừa dịp chưa chuẩn bị, đột nhiên rút keo xịt tóc ra, điên cuồng phun vào mặt .

      "Con đàn bà thối, mày..." Tên du côn kia che mắt, thống khổ .

      Hàn Mai Mai lại sống chết đá vào bộ vị của .

      "A" khom người ngồi chồm hổm xuống.

      Hàn Mai Mai lập tức bước xuống xe,d ie nd a nl e q u yd o n.c o m, chạy về phía bên cạnh.

      Lúc này cảnh sát cũng đến đây.

      Động tác của mọi người đều ngừng lại.

      Hàn Mai Mai khẩn trương toàn thân toát đầy mồ hôi, toàn thân đều ở trạng thái đề phòng, tại đột nhiên được buông lỏng, cả người ngồi sững đất.

      "Em sao chứ." Lạc Thần Dật tới hỏi.

      Hàn Mai Mai vẻ mặt ngây ngốc lắc lắc đầu, còn chưa tỉnh táo lại, rốt cuộc hôm nay là ngày mấy? Sao lại nhiều chuyện xui xẻo như vậy.

      "Cảnh sát, sao các chỉ bắt bọn tôi, sao bắt bọn họ. Chúng tôi chỉ tranh cãi mà thôi. Các ràng là bao che." Cái tên dẫn đầu vẫn ở bên kia kêu la.

      "Các cậu an phận chút cho tôi." Cảnh sát giơ cảnh côn. Mấy người bên kia lập tức im ngay.

      "Gần đây em có đắc tội với người nào hay ?" Lạc Thần Dật vươn ra đỡ dậy hỏi.

      Trong lòng Hàn Mai Mai nghĩ chút, cũng biết là ai làm, nhưng .

      Hoàng Mao ở bên kia hô to, "Lão Đại, tay !"

      "Cậu rất ầm ĩ." Lạc Thần Dật liếc ta cái.

      Hoàng Mao vẻ mặt vẻ lo lắng, nhưng vẫn cực kỳ nghe lời ngậm miệng lại.

      "Tay ..." Lúc này Hàn Mai Mai mới chú ý tới tay Lạc Thần Dật bị thương, máu vẫn chảy, sắc mặt Lạc Thần Dật cũng trắng bệch.

      Trong lòng Hàn Mai Mai áy náy, nghĩ tới chuyện xảy ra ngày hôm nay, trong lòng liền sợ hãi, bọn họ là nhắm vào , hôm nay nếu có Lạc Thần Dật ở đây, cũng biết thế nào.

      "Em cần hoảng sợ như vậy đâu, kỳ cũng kinh khủng như em nghĩ đâu." Lạc Thần Dật vẫn ra vẻ thoải mái .

      "Hàn tiểu thư, tôi nhận được điện thoại của công ty bảo hiểm, xe của làm sao vậy?" Hàn Mai Mai vừa đến bệnh viện, trợ lý Triệu liền gọi điện thoại đến.

      Hàn Mai Mai kể qua loa chuyện ngày hôm nay với ông ấy.

      "Vậy tại ở bệnh viện sao? Có bị thương ở đâu hay ?" Trợ lý Triệu lo lắng hỏi han.

      "Tôi có chuyện gì. Chuyện này chú đừng cho ông ngoại, tôi muốn ông lo lắng." Hàn Mai Mai dặn dò. d ie nd a nl e q u yd o n.c o m. Trước khi gác điện thoại, kêu trợ lý Triệu tìm người giáo huấn tên Tiểu Duy kia chút.

      Đối chuyện này trợ lý Triệu hỏi gì liền đáp ứng.

      vừa mới cúp điện thoại, ông ngoại Hàn liền gọi điện đến. Trợ lý đúng là cái ống loa, Hàn Mai Mai bất đắc dĩ nghĩ, sau đó tiếp điện thoại.

      "Ông ngoại, con có chuyện gì. tại con ở bệnh viện, có, con rất tốt. Là Lạc Thần Dật, vừa lúc ấy đưa con trở về... Đúng, là ấy cứu con. Ông ngoại, ông cần đến đây đâu."

      Hàn Mai Mai còn chưa xong, ông ngoại Hàn liền cúp điện thoại.

      Rất nhanh ông ngoại Hàn hấp tấp chạy đến.

      "Ông ngoại, con cũng với ông rồi, con có chuyện gì." Hàn Mai Mai đứng ở trong hành lang .

      "Ông phải đến xem con, ông đến xem tiểu Lạc." Ông ngoại Hàn đẩy Hàn Mai Mai ra, vào trong phòng bệnh.

      Tiểu Lạc... Cách ông ngoại Hàn xưng hô với Lạc Thần Dật thăng cấp nhanh .

      "Tiểu Lạc, cháu sao chứ. Lần này may mà có cháu. cũng biết Mai Mai nhà của chúng ta thế nào." Ông ngoại Hàn lôi kéo tay bị thương của Lạc Thần Dật hỏi han ân cần.

      "Ông ngoại, cháu có chuyện gì." Lạc Thần Dật cười với ông ngoại Hàn.

      Quả so với dự liệu của Hàn Mai Mai tốt hơn nhiều, bác sĩ chỉ mất máu nhiều, có thương tổn đến xương cốt, đây coi như là trong cái rủi còn có cái may. Sau khi Hàn Mai Mai nghe được, tảng đá lớn trong lòng rốt cuộc rơi xuống.

      " tại tay cháu bị thương, sinh hoạt khẳng định có chỗ thích hợp, cháu yên tâm ông nhất định mời bảo mẫu chiếu cố cháu." Ông ngoại Hàn vỗ ngực .

      " cần như vậy, cháu quen sông mình, thích có người ngoài." Lạc Thần Dật lời xoay chuyển, ủy khuất , "Xem ra cháu cũng chỉ có thể mua đồ ăn ngoài..."

      "Cháu bậy bạ gì đó, sao ông có thể để cháu ăn đồ ăn mua ngoài. Như vậy , ngày mai ông bắt đầu để cho Mai Mai đến nấu cơm cho cháu." Ông ngoại Hàn lại quay đầu với Hàn Mai Mai, "Mai Mai, cháu nghe thấy ?"

      "Chuyện gì!" Hàn Mai Mai hoảng sợ.

      Lạc Thần Dật , "Ông ngoại cần phiền toái như vậy. Mai Mai bận như vậy, bản thân cháu có thể tự chiếu cố..."

      "Nó bận cái gì chứ. Lại , cháu là ân nhân cứu mạng của nó, chút chuyện ấy, nó dám đồng ý liền là người vong ân phụ nghĩa." Ông ngoại Hàn trừng mắt nhìn Hàn Mai Mai.

      Con còn có thể gì chứ! Trong lòng Hàn Mai Mai gầm thét, nhưng ông ngoại Hàn sai, Lạc Thần Dật cứu ba lần bảy lượt, quả cầu đó thể cự tuyệt.

      Hàn Mai Mai chịu được ánh mắt hai người nhiệt liệt, thuận miệng , "Được, được, con biết rồi. Ngày mai con bắt đầu đến nấu cơm cho Lạc tiên sinh."

      Lạc Thần Dật thấy Hàn Mai Mai đáp ứng, có chút đắc ý gợi lên khóe miệng, nắm quả đấm đặt ở khóe miệng để che dấu, , "Mai Mai, em đừng gọi tôi là Lạc tiên sinh. Chúng ta cũng xa lạ như vậy. Em gọi tôi Thần Dật là được rồi." Sau đó ánh mắt lấp lánh nhìn Hàn Mai Mai.

      "Đúng đúng đúng, tiểu Lạc rất đúng." Ông ngoại Hàn phụ họa .

      Hàn Mai mai nhìn ánh mắt hai người bọn họ, đành phải kiên trì gọi: "... Thần... Dật..."

      Lạc Thần Dật lộ ra nụ cười thỏa mãn, trong lòng Hàn Mai Mai có chút khó chịu, ràng muốn nhấc lên quan hệ với .

      "Mai Mai, ba nghe , ngày hôm qua con bị người tập kích. Con có bị thương hay ." Trình Chí Dũng chạy đến văn phòng Hàn Mai Mai thân thiết dò hỏi.

      " phải ba cũng thấy đó sao? Con làm, đương nhiên có chuyện gì rồi." Hàn Mai Mai có phần chán ghét Trình Chí Dũng bày ra vẻ mặt quan tâm.
      Last edited by a moderator: 8/9/17
      huyendo, fujjko, KisaragiYue10 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :