1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ Phụ Trở Về - Mạt Dược (Full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lysama

      Lysama New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Tên j vậy bạn. Cho m xin lih convert được k bạn?
      Bánh Đậu thích bài này.

    2. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      @ kute @Lysama Trùng sinh ác độc đụng vào bạch liên hoa nha. :3
      Tĩnh NhuFuu thích bài này.

    3. Lysama

      Lysama New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Cám ơn bạn nhiều nha.
      Bánh Đậu thích bài này.

    4. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      Tội cho cố bách chu kiếp trước quá
      Bánh Đậu thích bài này.

    5. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 3

      Đỗ Kiêu Kiêu vừa tỉnh lại liền phát mình bị người ta ôm vào lòng. Hơi giãy dụa cái, nhưng người kia vẫn nhất quyết chịu buông ra.

      Muốn động thủ đúng ? Đỗ Kiêu Kiêu nhíu mày, dẫm cước lên chân Cố Bách Chu.

      Cố Bách Chu đau quá cau mày lại, buông Đỗ Kiêu Kiêu ra.

      cho Đỗ Kiêu Kiêu cơ hội mắng mình, Cố Bách Chu giành lời trước: "Học muội ngủ ngon ?"

      Mặt Đỗ Kiêu Kiêu đỏ bừng lên, thực ngủ rất ngon, có tí cảm giác lắc lư nào. Nhưng thể để Cố Bách Chu ôm được!

      "Cố Bách Chu!" Đỗ Kiêu Kiêu chỉ vào , "Ai cho ôm tôi?"

      Cố Bách Chu phất tay, ra vẻ vô tội, "Là học muội dựa vào đó chứ."

      dối, Đỗ Kiêu Kiêu chủ động dựa vào , nhưng dựa lên vai như vậy rất dễ bị tỉnh giấc, ôm vào thoải mái hơn. làm vậy cũng vì Đỗ Kiêu Kiêu thôi mà.

      Đỗ Kiêu Kiêu nhìn bộ dạng vô tội của , lửa giận trong lòng bùng phát nhưng làm được gì. Là tại mình ngang nhiên xông qua, sao được.

      Nhưng bạn học độc thân xung quanh rất thông minh, nhưng lại bị tổn thương ’, bọn họ ra vẻ 'tớ đây chẳng thấy gì cả'. Đùa sao, tên này là Cố Bách Chu đó, nhân vật thần thành như vậy sao bọn họ dám động vào chứ, nhiêm vụ vinh quang này đành phải giao lại cho Đỗ Kiêu Kiêu thôi.

      Sắp tới thành phố X, Đỗ Kiêu Kiêu tức giận muốn chuyện với Cố Bách Chu, nhưng trong lòng lại muốn rời xa . Dù sao, Cố Bách Chu cũng là người cuối cùng nhìn thấy, hơn nữa còn là người vô cùng quan tâm , trong lòng Đỗ Kiêu Kiêu hơi ỷ lại vào .

      Về nhà phải đối mặt với người ba nghiêm túc, bộ mặt giả nhân giả nghĩa của Lê Thanh, và người muốn gặp nhất, Đỗ Khanh Khanh. Vừa nghĩ tới đó, Đỗ Kiều Kiêu liền nhíu mày chán ghét.

      Nhưng dù sao, Đỗ Kiêu Kiêu cũng thể cho tài xế lái xe về thành phố Z được.

      Xuống xe, mỗi người mỗi ngả chia nhau ra về, nhân cơ hội này, Đỗ Kiêu Kiêu kéo vạt áo Cố Bách Chu.

      nhìn , Đỗ Kiêu Kiêu ngẩng mặt lên cao, kiêu ngạo , "Cố Bách Chu, mời tôi ăn cơm ."

      ràng là cầu xin người khác, mà làm như mình ban ơn cho người ta vậy, nhìn bộ dạng kỳ quái của Đỗ Kiêu Kiêu, Cố Bách Chu nhịn được bật cười.

      "Này, cười cái gì mà cười!" Đỗ Kiêu Kiêu hung dữ uy hiếp : "Chính đồng ý mời tôi ăn cơm, đừng hòng đổi ý, nếu đừng trách tôi khách sáo với ."

      "Tôi đâu có mời em đâu." Cố Bách Chu nhìn khuôn mặt tức giận của Đỗ Kiêu Kiêu, rất muốn lấy tay sờ cái, nhưng vừa nghĩ tới hậu quả, đành phải tiếc nuối bỏ ý nghĩ này.

      "Nhưng bây giờ tôi phải về nhà rồi." Cố Bách Chu buồn bã .

      "Vậy tôi về với !"

      Đỗ Kiêu Kiêu bắt đầu ghét cái tính chịu suy nghĩ của .

      "Được." Cố Bách Chu thản nhiên đồng ý.

      Được, được cái đầu !

      Đỗ Kiêu Kiêu cúi đầu nhìn , nhưng vẫn nắm lấy vạt áo của Cố Bách Chu, chịu buông ra.

      So với nhà mình, Đỗ Kiêu Kiêu rất muốn được về nhà .

      Trong mắt Cố Bách Chu tràn đầy ý cười, nhìn kỳ lạ trước mắt, trong lòng rung động trận, phát triển như vậy đúng là nhanh hơn bình thường rồi.

      Đỗ Kiêu Kiêu theo chân Cố Bách Chân về nhà.

      Tuy vẻ mặt mấy tình nguyện, nhưng ra trong lòng thở hơi nhõm mấy lần, may mà Cố Bách Chu là người giữ lời.

      "Cố Bách Chu." Đỗ Kiêu Kiêu đột nhiên phát con đường bọn họ rất quen thuộc.

      "Ừ."

      "Đây là đường về nhà sao?" Đừng tưởng rằng biết đây là đường về trường.

      "Tôi mướn căn phòng ở ngoài trường học."

      "À."Đỗ Kiêu Kiêu cũng rất muốn chuyển ra ngoài ở.

      "Đến rồi."

      được bao lâu, hai người tới phòng trọ . Chắc chắn đây là chỗ ở của Cố Bách Chu rồi.

      "Tiểu Cố, con về rồi." bà lão từ trong nhà ra, mỉm cười chào hỏi với Cố Bách Chu.

      "Dạ." Cố Bách Chu gật đầu rồi kéo Đỗ Kiêu Kiêu về hướng phòng trọ.

      "Đây là bạn của Tiểu Cố đó sao?" Bà lão cười híp mắt nhìn Đỗ Kiêu Kiêu.

      Đỗ Kiêu Kiêu và Cố Bách Chu ngây người, đợi Đỗ Kiêu Kiêu mở miệng phủ nhận, Cố Bách Chu bình tĩnh lên tiếng "Dạ."

      Ánh mắt bà lão nhìn Đỗ Kiêu Kiêu càng lúc càng cháy bỏng, Đỗ Kiêu Kiêu hơi luống cuống, vốn định khoát tay mình phải là bạn của Cố Bách Chu, nhưng may, vừa nhấc tay lên bị Cố Bách Chu giữ chặt.

      "Chúng ta phải về rồi." xong, Cố Bách Chu liền kéo Đỗ Kiêu Kiêu vào nhà.

      Bà lão nhìn theo bóng lưng vội vã của hai người, bà vui mừng cười.

      "Cố Bách Chu!" Đỗ Kiêu Kiêu hất tay Cố Bách Chu ra.

      "Tôi là bạn của từ khi nào hả?" Đổ Kiêu Kiêu tức giận, mới có ngày, mà chiếm hết tiện nghi của rồi.

      "Ngay cả tôi gì, em cũng bị xem là bạn tôi thôi." Cố Bách Chu phản đối .

      "Vì sao?" Đỗ Kiêu Kiêu nhíu mày, tin tưởng lời của Cố Bách Chu.

      "Bà nội Sở rất nhiều chuyện." Cố Bách Chu lời ít ý nhiều.

      "Vậy sao?"

      " à, con là người ở đâu vậy?" Cố Bách Chu bắt chước giọng điệu của bà nội Sở.

      "Thành phố Z."

      "Thế con có bạn trai chưa?"

      "Vẫn chưa!" Đỗ Kiêu Kiêu mạnh mẽ .

      "À ~" Cố Bách Chu nở nụ cười sâu xa.

      "Này, vẻ mặt như vậy là có ý gì hả?!" Đỗ Kiêu Kiêu tức giận hỏi.

      " có bạn trai, lại theo tôi về nhà. Xem ra quan hệ của chúng ta bình thường rồi." Cố Bách Chu thản nhiên phân tích.

      Đỗ Kiêu Kiêu cắn răng, "Lần này tính, hỏi lại lần nữa ."

      " có bạn trai chưa vậy?"

      "... có!"

      "À ~" Nụ cười Cố Bách Chu càng thêm sâu xa.

      "Này! Sao vẻ mặt lại như vậy nữa vậy?!"

      "Câu trả lời của em hơi do dự, vậy còn có bạn trai, lại theo tôi về nhà, vậy chắc chắn tôi là bạn trai của em rồi." Cố Bách Chu kiên nhẫn giả thích.

      Có cũng phải, mà có cũng vậy, rốt cuộc, đây là cái logic quỷ quái gì vậy!

      "Nhìn , mặc kệ em có trả lời thế nào chăng nữa, cũng đều là bạn tôi, bằng cứ công nhận như vậy, đỡ phiền phức hơn." Cố Bách Chu vuốt tay, cảm thấy hơi bất đắc dĩ.

      Sao nghe cứ thấy kỳ kỳ thế nhỉ, Đỗ Kiêu Kiêu cảm thấy hình như mình bị Cố Bách Chu lừa rồi.

      đợi suy nghĩ lại cẩn thận, Cố Bách Chu kéo vào phòng.

      Đỗ Kiêu Kiêu liền ném tò mò lại sau lưng, tham quan nhà của Cố Bách Chu chút.

      Ở đây có hai phòng ngủ phòng khác, nhìn cũng , phòng khách chỉ có hai màu trắng đen rất đơn giản, nhìn sơ rất hợp với .

      Cố Bách Chu đặt túi sách xuống, mở tủ lạnh ra, hỏi Đỗ Kiêu Kiêu vẫn còn ngây người đứng tại chỗ, "Em muốn ăn sườn xào cay hay thịt bò cay?"

      Đỗ Kiêu Kiêu ngẩn ra, "Cái gì?"

      đột nhiên thấy Cố Bách Chu ôm mấy thùng mì từ trong tủ lạnh ra, "À, em muốn ăn vị gì?"

      ... biết đầu óc người này bình thường từ lâu rồi!

      Đỗ Kiêu Kiêu ngẩng cao đâu, "Tôi thèm ăn mỳ đâu!"

      Lời rất có khí phách, nhưng mà Đỗ tiểu thư à, em có thể bỏ gói mình xuống được ?

      Cố Bách Chu bật cười, cầm lấy gói mì trong tay Đỗ Kiêu Kiêu, "Tôi đùa với em đây, sao tôi nỡ cho em ăn mì được?"

      Đỗ Kiêu Kiêu đỏ bừng mặt, ngồi xuống ghế sofa 'hừ' tiếng, cầm lấy điều khiển mở tivi xem.

      Cố Bách Chu tới ngồi cạnh , "Học muội?"

      ...

      Đỗ Kiêu Kiêu tức giận, muốn để ý tới .

      "Kiêu Kiêu?"

      Hừ!'

      "Kiêu Kiêu, em muốn ăn cái gì? Tôi làm cho." Cố Bách Chu nịnh hót .

      Rốt cuộc, Đỗ Kiêu Kiêu cũng có phản ứng, xoay mặt nhìn , buồn bực : "Cái gì cũng được?"

      Cố Bách Chu vội vàng gật đầu.

      "Vậy tôi muốn ăn cả sườn cay và thịt bò cay luôn!"

      Đúng vậy, Đỗ Kiêu Kiêu luôn hẹp hòi như vậy.

      "Được." Cố Bách Chu cưng chiều nhìn .

      Đồ Kiêu Kiêu bị nhìn liền đỏ bừng cả mặt, đuổi người, "Nhìn cái gì nữa? Mau làm cơm chứ!"
      Cố Bách Chu cười cười, đứng dậy rời .

      "Kiêu Kiêu. Tôi ra ngoài mau đồ ăn, em ở đây đợi tôi chút." xong, liền ra cửa.

      Đỗ Kiêu Kiêu nghe thấy tiếng đóng cửa liền thở phào hơi, vừa nãy, bị Cố Bách Chu nhìn như vậy, thực có chút ngại, " tên đàn ông như vậy có gì đẹp đẽ chứ." Đỗ Kiêu Kiêu hài lòng .

      tham quan lại căn phòng lượt, Đỗ Kiêu Kiêu cảm thấy mọi thứ đều chân , vừa ngủ dậy, thấy mình quay về năm năm trước, hơn nữa, bây giờ trong nhà Cố Bách Chu, chờ về nấu cơm cho mình ăn.

      Đỗ Kiêu Kiêu đột nhiên muốn bật vười, và Cố Bách Chu thân thiết gì với nhau, nhưng biết vì sao, tiềm thức cho biết, người đàn ông này dung túng mọi chuyện làm, cõ lẽ đây là lý do, mà kiếp trước hứa giúp phá hôn lễ đó. mà cam chịu tất cả. Mặc dù 'người trong cuộc' năm năm trước và bây giờ chẳng khác gì nhau, nhưng Đỗ Kiêu Kiêu hoàn toàn quên điều này.

      Mà Cố Bách Chu đâu rồi, dám vui vẻ tin tưởng như vậy sao, mặc dù chẳng biết tại sao cả, nhưng là người giỏi nắm lấy cơ hội.
      tieunai691993, Màn Thầu, Anhdva41 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :