1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ Phụ Trở Về - Mạt Dược (Full + đã có ebook)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Bánh Đậu

      Bánh Đậu Well-Known Member

      Bài viết:
      313
      Được thích:
      4,243
      Chương 23

      Cuối cùng Đỗ Khanh Khanh vẫn ở lại, mặc dù Lâm Trí Hiên hùng hùng hổ hổ giữ lại, nhưng cũng có ta cũng phần tự nguyện ở lại.

      Đương nhiên ta tự nguyện ở lại chỉ vì muốn có thể gian ở cùng Lâm Trí Hiên nhiều hơn thôi.

      Lúc ăn cơm tối, ba mẹ Lâm đều có mặt đầy đủ, mọi người chuyện trời dưới đất khó tránh khỏi nhắc lại chuyện hôm qua của Đỗ Kiêu Kiêu.

      Ba Lâm lắc đầu, có ý kiến.

      Mẹ Lâm che miệng khẽ cười tiếng, "Mẹ cảm thấy Kiêu Kiêu rất đáng , tính tình thẳng thắn."

      xong bà còn nhìn Đỗ Khanh Khanh lúc nào cũng vâng lời.

      Mẹ Lâm thích Đỗ Khanh Khanh, đây là chuyện ai cũng biết.

      Có lẽ vì cũng là loại người, nên bà biết Đỗ Khanh Khanh giống như vẻ bên ngoài, Đỗ Khanh Khanh có dã tâm thậm chí là rất lớn.

      Lúc còn trẻ bà cũng vậy, để có được như ngày hôm nay bà tính kế rất nhiều, nhưng bà chỉ vì mưu sinh thôi, còn Đỗ Khanh Khanh là lòng tham đáy.

      So với Đỗ Khanh Khanh, bà thích Đỗ Kiêu Kiêu hơn. tính nết nồng nhiệt bốc lửa.

      Hơn nữa, người rất đơn giản, hai, lòng dạ trong sạch, ngấm ngầm mưu tính cái gì. lại thích Lâm Trí Hiên nên đối xử với ta vô cùng tốt.

      Nhưng chỉ có tính cáu kỉnh là tốt, quá dễ xúc động, hơn nữa còn quá đề cao Lâm Trí Hiên. Mẹ Lâm thở dài, hai con Đỗ gia này, có đứa nào thích hợp với con trai mình cả.

      Mẹ Lâm thích Đỗ Kiêu Kiêu, nhưng bà cụ Lâm vô cùng ghét.

      Bà cụ Lâm vỗ bàn, tức giận : "Đỗ Kiêu Kiêu càng ngày càng quá kích động rồi, dám đánh người ta trước mặt nhiều người, con bé chắc muốn nhà chúng ta với Khương gia được vui vẻ với nhau chứ gì?"

      Mẹ Lâm chớp mắt, tò mò nhìn Đỗ Khanh Khanh, " phải Kiêu Kiêu chỉ trượt tay thôi sao? Chính Khanh Khanh cũng nhìn thấy mà."

      Đỗ Khanh Khanh nghe hỏi vậy trả lời được, phải mọi người vẫn nghĩ Đỗ Kiêu Kiêu trượt tay đó sao? Tất cả mọi người đều ngốc, những lời dối như vậy chẳng lừa được bọn họ đâu.

      Bà cụ đứng ra giải vây cho Đỗ Khanh Khanh, "Nó là chị của Khanh Khanh, Khanh Khanh dám nó cố ý sao? Ai mà chẳng biết Đỗ Kiêu Kiêu hay bắt nạt Khanh Khanh, nếu , chừng nó càng ngày càng bắt nạt Khanh Khanh hơn thôi."

      Trong mắt Khanh Khanh đầy nước mắt, nhìn bà cụ, "Bà nội..."

      Bà cụ Lâm đau lòng nhìn Đỗ Khanh Khanh, thấy ta tủi thân như vậy, trong lòng càng tức giận, "Nhìn xem nó bắt nạt Khanh Khanh chúng ta thành cái dạng gì rồi, đứa cháu dâu như vậy tôi thà có còn hơn."

      Mọi người bàn đều bị câu này dọa sợ.

      Đỗ Kiêu Kiêu trở thành vợ của Lâm Trí Hiên, chuyện này ai cũng biết, tuy trong lòng bà cụ rất bất mãn, nhưng chưa bao giờ thẳng ra như vậy.

      Lâm Trí Hiên nhanh chóng khuyên nhủ bà cụ, "Bà nội đừng giận, có Kiêu Kiêu cố ý đâu?"

      ra những lời này, ngay cả ta cũng tin tưởng được.

      Bà cụ Lâm đương nhiên dễ bị lừa, bà cụ hừ lạnh tiếng, "Chẳng lẽ con còn muốn có người vợ như vậy nữa à? Vậy còn Khanh Khanh, con tính sao đây?"

      Lâm Trí Hiên sững người..., ta cần Đỗ Kiêu Kiêu nữa sao?

      Có lẽ nếu là mấy tháng trước, ta nhất định khẳng định, ta cần Đỗ Kiêu Kiêu. Nhưng bây giờ, ta hơi do dự.

      Đúng, ta rất hưởng thụ những cảm kích thích Đỗ Khanh Khanh gây ra trước giờ ta chưa từng có. Nhưng ta cũng rất ngạc nhiên khi nhìn thấy Đỗ Kiêu Kiêu thay đổi.

      Đỗ Kiêu Kiêu bám theo ta nữa, có suy nghĩ của mình, còn tới rất nhiều nơi, thậm chí còn quen với Cố Bách Chu.

      Trong mắt Đỗ Kiêu Kiêu còn mình nữa, ấy thường xuyên thất thần nhìn người, mà người đó chính là Cố Bách Chu.

      Tuy muốn, nhưng Lâm Trí Hiên phải thừa nhận, ta hơi để ý tới mối quan hệ của Đỗ Kiêu Kiêu và Cố Bách Chu.

      ta kiêng dè Cố Bách Chu, phải vì gia cảnh hay thân phận, mà là vì chuyện lúc trước.

      Kiêu Kiêu biết rồi sao? Biết người lúc trước cứu ấy phải là mình.

      Lâm Trí Hiên lắc đầu, đâu, mình có ai biết đâu chứ?

      Bà cụ Lâm vỗ bàn, "Bà hỏi con đấy, rốt cuộc con muốn Đỗ Kiêu Kiêu hay Đỗ Khanh Khanh?"

      Đỗ Kiêu Kiêu và Đỗ Khanh Khanh, phải là lựa chọn tốt nhất sao?

      Lúc trước ta rất muốn thoát khỏi mà đúng ? Sao bây giờ lại thể quyết định được rồi?

      Lâm Trí Hiên mờ mịt nhìn xung quanh, phát tất cả mọi người đều chờ câu trả lời của ta.

      Chọn ai?

      Lâm Trí Hiên nhìn thấy Đỗ Khanh Khanh sắp khóc, thào ; "Khanh Khanh..."

      Đỗ Khanh Khanh nín khóc mỉm cười, " Trí , chọn em, vậy là muốn ở cùng với em đúng ?"

      Bà cụ Lâm cười, "Trí Hiên, từ con bé chịu khổ ít rồi, sau này con nhớ đối xử với nó tốt mình chút."

      Lâm Trí Hiên lúng túng gật đầu, hoàn toàn vẫn chưa lấy lại tinh thần sau khi mình mới vừa quyết định chuyện hệ trọng.

      Mẹ Lâm lắc đầu, bà thích Đỗ Khanh Khanh, nhưng lời của bà cụ, bà dám phản bác lại. Ba Lâm từ đầu tới cuối vẫn gì, đối với ông mà , Đỗ Kiêu Kiêu hay Đỗ Khanh Khanh cũng chẳng có gì khác nhau, cái chính là quan hệ của ông và Đỗ gia mà thôi.

      Đỗ Kiêu Kiêu hề hay biết mình bị Lâm gia ghét bỏ, vừa mới dạo phố với Phó Vũ Khiết và Cố Nhiễm mệt gần chết, thế mà vừa vào nhà lại thấy gương mặt thất vọng của Đỗ Hồng Bân và vẻ mặt đắc ý của Lê Thanh.

      Đúng là thể ở lại cái nhà này nữa rồi.

      Nghĩ vậy, Đỗ Kiêu Kiêu liền ra khỏi nhà, muốn qua nhà Cố Bách Chu ăn chực.

      Vừa đến dưới lầu nhà Cố Bách Chu, liền gặp được bà nội Sở. Xét theo quan hệ của và bà cụ Lâm, Đỗ Kiêu Kiêu có nỗi sợ hãi với các bà cụ, luôn cảm thấy những người già này ai thích .

      Chẳng lẽ mình là người xấu sao trời?

      Đỗ Kiêu Kiêu sờ mặt mình, phát ra thiếu hay dư cái gì, bình tĩnh chào hỏi bà nội Sở.

      "Bà nội Sở, chào bà."

      Bà nội Sở cười hiền lành, "Lại tìm Tiểu Cố đấy à."

      Đỗ Kiêu Kiêu gật đầu.

      "Nhưng hình như thằng bé có ở nhà." Bà nội Sở : "Hình như bà vừa thấy nó siêu thị mua đồ phải."

      Đỗ Kiêu Kiêu ngẩn người, "Vậy lần sau con lại tới."

      Bà nội Sở nhanh chóng kéo Đỗ Kiêu Kiêu lại, biết lấy đâu ra cái chìa khóa đặt vào bàn tay .

      "Có lẽ Tiểu Cố về ngay thôi, đây là chìa khóa nhà nó, con cứ vào nhà chờ ." Bà nội Sở cười hiền lành.

      Đỗ Kiêu Kiêu muốn từ chối, nhưng lúc muốn trả lại chìa khóa cho bà nội Sở, cụ tới đường cái mất rồi.

      ...

      Đúng là bà cụ bình thường.

      Đỗ Kiêu Kiêu cầm chìa khóa trong tay, đứng do dự ở cửa hành lang.

      lên đây? Hay là cứ lên ?

      Thôi được rồi, lên lên, mình có chìa khóa mà.

      Đỗ Kiêu Kiêu cầm chìa khóa lên lầu, lúc gắn chìa khóa vào ổ, hiểu sao lại cảm thấy thỏa mãn kỳ lạ.

      Đây là nhà của Cố Bách Chu, có chìa khóa nhà .

      Lúc mở cửa ra, phát trong phòng khách chẳng có bóng người nào.

      Đúng là có ai ở nhà rồi.

      Đỗ Kiêu Kiêu nhìn chương trinh chiếu ti vi, chỉ là vở kịch cổ trang bình thường.

      Nam nữ chính gặp chút hiểu lầm, nữ chính khóc lóc chạy ra khỏi nhà, lại bất hạnh gặp trời mưa to. Nhân vật nam chính kiêu ngạo mềm lòng, sợ nữ chính xảy ra chuyện, nên vội vàng chạy theo ra ngoài.

      Hai người gặp nhau trong mưa, quên hết mọi ân oán trước kia, thâm tình nhìn nhau, nhân vật nam chính ôm nữ chính, hai người hôn nhau dưới mưa.

      tới đoạn đặc sắc, Đỗ Kiêu Kiêu chợt nghe thấy tiếng 'két', quay đầu lại nhìn theo phản xa, sau đó, cơ thể đột nhiên cứng đờ.

      Cố Bách Chu tắm xong, vừa ra ngoài liền nhìn thấy người mình thích ngồi ghế sofa nhà mình, xem tivi của mình, vậy, trong tivi còn chiếu cảnh nóng bỏng.

      Mà quan trọng nhất là, khỏa thân đó.

    2. thích su su

      thích su su Well-Known Member

      Bài viết:
      265
      Được thích:
      737
      Oh cắt đúng đoạn hay oa oa oa chịu đâu
      Bánh Đậu thích bài này.

    3. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Hay quá. Tiếp editor ơi
      Bánh Đậu thích bài này.

    4. Winter

      Winter Well-Known Member

      Bài viết:
      378
      Được thích:
      534
      hu hu sao tác giả cắt đúng lúc quá vậy, nguyền rủa mấy cái nghệ thuật cắt chương T^T
      thuyt thích bài này.

    5. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Trời ạ. Xuống mà xem cái nghệ thuật cắt truyện vi diệu chưa kìa.
      Bánh Đậu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :