☆, chương 11 Mắt phải Tần lão gia từ chạng vạng hôm nay cứ nháy nháy liên hồi, ông luôn cảm thấy có chuyện gì đó xảy ra, lại lại mấy bước, ông quyết định…. Trở về. Chân trước vừa bước vào nhà, tới chân sau Tần Mộc điện thoại tới, Tần lão gia cảm thấy may mắn vì quyết định tối nay của mình. Mà bên phía An gia, ai cũng lo lắng yên chạy qua. 10 giờ tối, Tần lão gia và người An gia vội vàng tới chung cư của Tần Mộc, lúc này An Noãn ngủ, mấy người chỉ thấy trước trán An Noãn có cuốn băng ra, những chỗ khác đều bình thường, thở hơi, trong cái rủi vẫn có cái may. "Tần Mộc, bác sĩ như thế nào?" Tần Mộc ngẩng đầu nhìn dáng vẻ lo lắng của An Dương, từ lúc An Dương bẫy tình đem và An Noãn, quan hệ hai người dần lạnh nhạt, tuy hàng ngày đều dùng bữa tại An gia, nhưng cũng im lặng ăn cơm, câu này coi như đối thoại đầu tiên sau khi kết hôn, nhưng Tần Mộc luôn ghét bị người khác lợi dụng, nên chuyển hướng tới người khác : “ còn gì đáng ngại, ông nội, ba mẹ, An Lôi, An Vũ, An Dương, xin lỗi, là con chăm sóc tốt cho An Noãn.” An Dương làm sao lại biết ngăn cách giữa và Tần Mộc, thầm cười khổ, An Noãn bẫy Tần Mộc, điều này có đánh chết cũng thể để Tần Mộc biết, bằng , hôn nhân của An Noãn và Tần Mộc coi như xong, nếu cuộc hôn này kết thúc, với tính cách em , con người nó cũng coi như xong rồi, cho nên có gì nữa chuyện này cũng phải gánh. "Lần sau như vậy nữa ." Tần Mộc nhớ lại hình ảnh khi xảy ra tai nạn giao thông, trong lòng vẫn có chút run sợ, lái xe rất ít khi sơ sẩy, lần này coi như là tai nạn lớn nhất, xe bị chệch hướng, kịp bẻ tay lái, trực tiếp đâm vao lan can bảo hộ, An Noãn lại thắt dây an toàn, đầu lao đến kính chắn gió, lúc đó An Noãn thấy choáng dầu, mang An Noãn tới bệnh viện băng bó vết thương, bây giờ An Noãn uống thuốc xong ngủ rồi. Tần Mộc cảm thấy dù có phải là lỗi của An Noãn hay , người sơ sót cũng là , phải nhận trách nhiệm này, thân hình 1m8 của Tần Mộc đứng trước ngày người, chờ mọi người xử lý. “Ngươi trước nay đều bình tĩnh cẩn trọng, sao lại để chuyện này xảy ra, may là có gì đáng ngại, nếu An Noãn có làm sao, xem ta đánh gẫy chân ngươi.” Tần lão gia oán hận . nửa là cho An gia nghe, nửa là do Tần lão gia thực tức giận, vận nhất lúc này An Noãn mang thai, va chạm như vậy, phải là mất cháu nội của ông sao, bậy bậy bậy, cái gì đó, nào có điềm xấu như vậy. “ Được rồi ông thông gia, hai người bọn nó đều sao là tốt, ngài cũng đừng trách Tần Mộc, nó cũng muốn.” Mẹ An Noãn bước ra, thay Tần Mộc, đến mức này rồi, nên thêm nữa, kết hôn là việc giữa hai nhà, còn rất nhiều chuyện phai suy xét nhiều mặt khác nhau. "Là doTiểu Mộc cẩn thận, nếu mọi người tức giận, để ta đánh cho mọi người xả giận." "Đừng đừng đừng, Tần Mộc cũng phải cố ý , khuya như vậy rồi , chúng ta để cho vợ chồng chúng nghỉ ngơi , tin rằng Tần Mộc bận rộn lo lắng cả tối nay, cũng mệt mỏi rồi." Lúc này ba An Noãn, cũng đứng ra ngăn lại gậy của Tần lão gia. Tần Mộc đứng bên im lặng nghe mọi người xử lý. Mấy người ngồi lại nửa tiếng, thấy An Noãn vẫn tỉnh, liền đứng dậy ra về, chuẩn bị ngày mai lại tới thăm An Noãn. ———— An Noãn ngủ thẳng giác cho tới khi tự tỉnh lại, tinh thần vô cùng tốt, ngay cả vết thương đầu cũng thấy đau nhiều lắm. “A! Tần đại ca, ở nhà.” Tần Mộc bị Tần lão gia hạ lệnh, hôm nau ở nhà bồi An Noãn, tới công ty. "Mẹ hầm canh gà, hâm nóng lại, em lại đây ăn." "Ba mẹ đến rồi hả?" An Noãn nhìn thấy đống thuốc bổ lớn tủ, miệng lầm bầm. Sau đó lại hỏi Tần Mộc: “Tần đại ca! có phải em làm cho bị mắng ?” An Noãn ngốc, theo tính cách Tần Mộc, chắc chắn giải thích với người khác là do thắt dây an toàn, cũng trong lúc lái xe, chính đút cho ăn kẹo. Lúc bị đụng xe, bị va đập, Tần Mộc khẳng định bị mắng ít, ràng là sai, An Noãn có chút áy náy, cũng cảm động vì hành vi rất “men” của Tần Mộc, đôi mắt hồ ly, nước mắt lưng chòng nhìn Tần Mộc, hi vọng có thể dùng ánh mắt này cổ vũ Tần Mộc, lần sau, có thể tiếp tục cứ như vậy. Tần Mộc nghe những lời của An Noãn, trong lòng chợp thấy ấm áp, những bất mãn với An Noãn về chuyện này cũng tan thành mây khói. “Tần Mộc, em cam đoan lần sau ngồi xe, nhất định ngoan ngoãn.” Lại lời thề nữa. “ Lần sau được như thế nữa, cháo nấu rồi, lại đây.” Vợ có phền phức cũng vẫn là vợ, An Noãn tuy có hay phạm sai lầm nhưng lại chủ động nhận sai, biết sai có thể thay đổi đứa bé ngoan, thể cứ như vậy là mặc kệ . “ Dạ, Tần đại ca, chút nữa chúng ta cùng xem phim được ?” An Noãn tiến lên dán người vào Tần Mộc, nở nụ cười thực ấm áp hỏi Tần Mộc. khí rất tốt, tốt đến nỗi Tần Mộc nhìn An Noãn cũng thấy rất xinh đẹp, người ta lãng mạn là loại khí, cho nên tại rất lãng mạn, Tần Mộc lúc này phát , cho dù mỗi chủ nhật hàng tuần ở nhà với cũng là chuyện rất thú vị và lãng mạn. "Có thể." Tần Mộc quyết định theo trái tim mình. Phim nhiều, mấy bộ bên TV đều cũ cả, An Noãn vừa thấy ba chữ ‘ Lương Triều Vĩ’ liền chuyển kênh, bởi vì mẹ kiếp trước thần tượng ‘Lương Triều Vĩ’, bị ảnh hưởng của mẹ, những bộ phim của LTV cũng xem mấy bộ, nhưng phải bộ nào cũng xem, có tâm lỹ phản nghịch, thứ mọi người càng thích, lại càng ghét, con người chính là rắc rối như vậy. Tần Mộc thích điện ảnh, chỉ quan tâm điện ảnh mang lại cho bao nhiêu lợi ích, cho nên khi An Noãn chọn xong, cũng cảm thấy gì. An Noãn xem nửa liền hối hận, tuy thấy hết, nhưng những cảnh nóng’ đó, từng xem qua, còn từng cùng với mấy người cùng phòng nghiên cứu xem là hay giả, lại còn phóng to ra để nghiên cứu, cho nên….., muốn tắt . “Tần đại ca! bộ phim này chả hay gì cả, đừng xem nữa, nếu muốn biết đoạn sau như thế nào, để em cho biết.” An Noãn cảm thấy xem phim tình cảm, cảnh nóng với chồng danh nghĩa của mình là việc rất ngượng ngùng. “Có thể xem tiếp, cảm thấy cũng tệ, huống chi gần đây TV cấm chiếu cổ trang, cũng là lúc nên xem lại nền điện ảnh dân quốc, xem chút xem có thể tham khảo gì .” Tần Mộc xem rất nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi mỗi cảnh sau đó đều xem xót chi tiết nào. “ Em mà, cái đó…cái đó…., tại cho người ta .” “ cũng gì em, em chột dạ cái gì. Lui xa như thế làm gì, cũng có ăn thịt em, qua đây ngồi.” “Em bị thương, em là bệnh nhân!” Tật xấu lảm nhảm của An Noãn lại bắt đầu. Tần Mộc cười cười, hôm thực vô cùng động tâm với An Noãn lảm nhảm. Em qua đây, tự tới. Buổi trưa, Tần Mộc cứ như vậy hôn lên môi An Noãn. Đều là do cảnh nóng gây họa.
☆, chương 12 Đây là nụ hôn đầu của An Noãn, đối với Tần Mộc trong trạng thái tỉnh táo mà cũng vậy, nhưng với năng lực học tập siêu việt của Tần Mộc, tuyệt đối để người khác cảm thấy bỡ ngỡ của , nếu An Noãn phải là tác giả, tuyệt đối tin rằng kĩ thuật hôn của Tần Mộc là do trải qua bao lần kinh nghiệm mà ra. Tần Mộc dựa vào tay ghế kéo đầu An Noãn lại hôn sâu, đôi môi mỏng lạnh lẽo của dán lên cái miệng vừa mềm mềm lại ấm nóng, giống như viên thạch mới đông lại tùy ý biến hóa và đàn áp, An Noãn lúc bắt đầu kinh ngạc sau đó lại quên mất mình nên làm gì, đợi tới khi hôn đủ, Tần Mộc mới buông An Noãn ra. An Noãn tựa người vào sô pha sắc mặt có chút ửng hồng,Tần Mộc cũng vậy, trái tim đập thình thịch, cúi đầu lại nâng khuôn mặt nóng bừng lên, có chút ngượng ngùng, cuối cùng cũng rồi sao? Ông xã mãnh liệt, vui quá, An Noãn ngẩng đầu trừng đôi mắt đen sâu thẳm lên nhìn Tần Mộc, Tầm Mộc cảm thấy nếu còn dám tiếp tục nhìn như vậy nữa, hôn tiếp. “Tần đại ca! có việc em quên chưa ” Lúc này, An Noãn đột nhiên khổ sở nhìn Tần Mộc. “Hửm?” An Noãn sờ sờ đôi môi còn vương lại nhiệt độ phải của mình : “ Em đột nhiên nhớ ra, lúc nãy em còn chưa đánh răng.” Nháy mắt khí lạng mạn vừa rồi còn. Tần Mộc siết chặt nắm đấm, hành vi vừa rồi của nhất định là do quỷ ám. An Noãn nhìn sắc mặt thay đổi khó đoán của Tần Mộc, cười lớn, cho tới giờ, thấy biểu cứng đơ khuôn mặt Tần Mộc vô cùng dễ thương, nhưng cũng nỡ lừa quá lâu, liền giảo hoạt cười : “ hihi, em đùa đó, Tần đại ca, bây giờ có phải tự chủ được mà em ?” Được rồi, đây mới là câu mà muốn hỏi. sao? Từ trước tới giờ luôn thích làm theo nội trái tim mình, nếu thích việc gì phải để mình chịu thiệt, nhưng nếu là , dường như còn hơi sớm. Tần Mộc đột nhiên nghĩ lại trước kia, khi về nước, An Noãn luô thích bám theo sau , trong suy nghĩ của là người có nội tâm rất bá đạo, có lần, và An Noãn thăm bé trai mới sinh ở cạnh nhà, đứa rất đáng , dám người tranh nhau ôm nó, lúc này chỉ có mình An Noãn vui, mím môi lại, nhìn đúa , : “Giống hệt con heo, nhìn là ghét.” Vùa bá đạo lại hiểu lý lẽ, thích nhất điểm này của , cũng chưa từng có ý nghĩ kết hôn với . Thậm chí kết hôn cùng An Noãn, cực kỳ tự nguyện. Nhưng bay giờ rất tốt, tốt đến mức có thể từ từ tiếp nhận mà phải là thử tiếp nhận. “ Em cảm thấy thế nào? Noãn ?” Nhìn khuôn mặt thoảng hồng lên của An Noãn, khuôn mặt còn có đôi mắt hơi sưng, xấu xa đen vấn đề ném lại cho , thù rất dai nha. An Noãn vô cùng ‘tự sướng’, trực tiếp trả lời: “ khẳng định là , tuyệt đối là , chắc chắn là .” An noãn ngoài miệng như vậy nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào miệng Tần Mộc, xem khẩu hình của biết ngay đáp án. Nhưng Tần Mộc lại trả lời , ngoảng đầu sang bên ánh mắt dán vào tivi, Tần Mộc càng chịu , An Noãn càng khó chịu, hận thể áp sát vào tường tra khảo, gào thét lên hỏi rốt cuộc có phải là hay ? A, A, A. cần như vậy được , mau cho luôn đao, cho dù thích cũng còn hơn là gì cả, làm khó chịu. Từ khi qua qua tới bây giờ, đây là đêm đầu tiên mất ngủ. Ngày hôm sau tỉnh lại, vết thương chỗ băng bó càng sưng hơn, xung quang mắt càng phù thũng hơn, lông mày An Noãn suốt cả hai ngày có cắt tỉa, đôi lông mày mọc lên lung tung như những ngọn cỏ, sau trận lửa, cánh rừng lại hồi sinh sau cơn mùa xuân, lông mày của cậu bé Shin bút chì xuất , nhưng An Noãn lại cảm thấy mình xấu xí, bởi vì biết mình chính là cậu bé Shin đẹp nhất, cho nên Tần Mộc ghét bỏ . An Noãn lấy viên đá từ trong tủ lạnh, dùng viên đá chườm lên chỗ bị sưng, nửa giờ sau trông đỡ hơn nhiều. An Noãn trờ lại phòng ngủ viết văn, viết bộ này Tấn Giang, click mở trang xem qua phần cmt, rà soát lại các đoạn muốn cắt, An Noãn ngồi trước máy tính bắt đầu tổng kết lại các vấn đề của mình, cảm thấy nữ chủ của mình có vấn đề, chung quy nữ chủ vừa mềm yếu lại ngu ngốc, có thể khong được hoan nghênh, An Noãn dùng cả buổi chiều để sửa, sửa sửa lại, nữ chủ biến thành nữ phụ, người mới xuất , càng giống nữ chủ hơn, lập tức bên dưới xuất nhiều cmt, đương nhiên là đều tất cả mắng . An Noãn nháy mắt cảm thấy tức ngực, muốn bạo phát. sửa cả buổi chiều, mấy người căn bản là hiểu nỗi khổ của . Trong con giận dữ An Noãn tới siêu thị mua đống đồ ăn vặt, chuẩn bị hóa bi thương thành ăn uống, thịt heo khô, thịt ướp, cơm chiên trứng, mỳ tôm, bánh quy, ra sức ăn, nhưng trong lúc ăn, cũng nhớ giữ lại cho Tần Mộc phần, hơn nữa còn gọi điện cho Tần Mộc biết mua bao nhiêu thứ ở nhà chờ về. Từ lúc Tần Mộc hôn , An Noãn luôn lơ đãng nhớ lại, aaa, xong đời, thực rồi. An Noãn hung hăng ăn xong túi bánh quy, tắt trang web Tấn Giang , xem TV mà lại coi giá cả trị trường cổ phiếu, An Noãn thấy Tần Mộc luôn đầu tư và cổ phiếu, nguyên chủ cũng có chơi cổ phiếu, cho nên mỗi ngày đều coi vài lần, dù sao tạm thời cũng có linh cảm để viết cái gì. biết gần đây mấy cổ phiếu của ở thành phố A đều ở mức xanh, tăng giá, nhưng chỉ có cổ phiếu của Tô thị liên tục hai ngày nay luôn được tung ra, là tâm điểm chú, rất dễ có thể nhìn ra, An Noãn rất nhanh nghĩ tới việc, loại thuốc đặc hiệu chuyên dụng mà Tô thị mới nghiên cứu được chính phủ hỗ trợ, bắt đầu vào thử nghiệm, để đánh giá, quả nhiên là như vậy, chẳng trách…. Có tiền cùng nhau kiếm, An Noãn vì quan hệ tốt với Tô Thần mà mua cổ phiếu cổ phiếu của Tô thị, ngược lại, mua liền 100 triệu, trong thời gian này cổ phiếu Tô thị có thể tăng gấp mấy lần, sao có thể bỏ qua, nhưng An Noãn cũng dám vung quá nhiều tiền, hơn nữa 100 triệu đối với cũng đủ rồi. An Noãn vừa nghĩ tới sắp có thể có 200 triệu, liền nhắn tin cho An Dương và Trần Mãn Tân có thời gian tới khách sạn lớn nhất ăn bữa cơm, mời. Khi cho Trần Mãn Tân biết bị thương ngày thứ ba xảy ra tai nạn, hơn nữa còn là do An Dương , tại quan hệ giữa Trần Mãn Tân và An Noãn tệ, An Noãn hề với bạn bè, lúc chuyện với cũng hề nhắc tới, đều này làm cho Trần Mãn Tân có chút buồn bã, bạn bè bị thương mà lại nghe được tin từ người khác chứ phải từ . Sau này biết được là do Tần Mộc lái xe dẫn đến việc An Noãn bị thương, liền nghĩ rằng là do An Noãn cố ý ra, nhất thời liền tực tức giận: “ Kỳ , tôi cảm thấy An Noãn và Tần Mộc hợp. Người như An Noãn, nên tìm người giống ấy, trầm mặc, giống như…. Giống như ai lại ra được.” Trần Mãn Tân cầm chén rượu ngửa đầu lên uống, mặt vẫn còn giữ vẻ bất mãn với Tần Mộc, nhắn tin cho An Noãn xong, sau đó liền tiện tay quăng di động ở bên, màn hình vẫn sáng, tấm hình màn hình đó lọt vào mắt An Dương, chính là bức ảnh An Noãn chỉnh sửa trang điểm theo phong cách“Võ Mị nương”. An Dương có chút kinh ngạc, Trần Mãn Tân lập tức nhận ra ý của An Dương, vội vàng cầm di động lên giải thích: “ đừng có hiểu lầm, tôi có chút hứng thú gì đối với nha đầu kia, tôi chỉ thích con dịu dàng trong sáng, em của quá xinh đẹp, còn về tấm ảnh này chỉ là thấy rất đẹp nên lưu lại thôi.” Trần Mãn Tân dối, hôm nhận đucợ bức ảnh An Noãn gửi tới, cảm thấy vô cùng đẹp, so với Phạm Băng Băng còn đẹp hơn, cho nên liền lưu lại làm ảnh nền. An Dương gì, nhưng vẫn tương đối nghi ngờ, vì sao tên Mãn Tân này lại cảm thấy An Noãn xinh đẹp? phải vẫn luôn thích nó sao? ———— Ở nhà nghỉ ngơi hai ngày, An Noãn lại sinh long hoạt hổ , tỉa lại lông mày, theo Tần Mộc làm. An Noãn ngoan ngoãn thắt dây an toàn, sau đó bắt đầu ăn sáng ở trong xe. "Dậy sớm hơn năm phút, em phải ăn bữa sáng như vậy ." " cần, như vậy quá đau khổ, em tình nguyện ăn sáng ." An Noãn vừa sandwich, vừa vẫy tay với Tần Mộc chịu đáp ứng. Khi thấy tòa nhà Tần thị, bữa sáng cũng ăn xong, An Noãn thở dài hơi, hôm nay lại là ngày làm việc nhàn rỗi, như kí trưởng nhất định sắp xếp cho làm việc gì cả. An Noãn vừa tới công ty liền bị phiên dịch tiếng Đức chỉ vào mặt, ánh mắt đầy vẻ hóng chuyện : “An Noãn, mới phẫu thuật thẩm mỹ hả?” Hai mí mắt An Noãn thâm xì, đôi lông mày mới sửa lại, có chút sưng, nhìn qua giống như vừa động dao kéo. “ có, đại khái là do lần này lúc sửa lông mày nhổ chút, hơn nữa hai ngày trước có va chạm xe nên mới vậy.” Tuy rằng , nhưng mà dù sao, cũng giống như nữ chủ kiếp trước, bị ba mẹ, chị em ruột hiểu lầm, có giả thích thế nào cũng ai tin. “ Thôi , coi bọn tôi là đồ ngốc hả?” Quả nhiên, toàn bộ đồng nghiệp của đều ngừng lại hai giây sau đó bày ra bộ dáng ‘có quỷ mới tin ’. An Noãn nhắm chặt mắt, hề giải thích. Lúc ăn cơm trưa, nữ nhân viên tầng 9 đều quay lại chỗ cùng thảo luận vấn đề phẫu thuật thẩm mỹ, bữa trưa ở An thị có phòng ăn riêng, mỗi phòng ban chỗ, nội thất trang trí sang trọng đảng cấp, sau bữa ăn đều có hoa quả, món tráng miệng, trà bánh…. thiếu. Cả phòng vì chuyện “ phẫu thuật thẩm mỹ” của An Noãn mà bắt đầu tranh luận sôi nổi, chỉ ra các khuyết điểm người mình, “ tôi muốn nâng ngực, cmn, lần trước gặp tên háo sắc xe bus, ấn áo bra của tôi xuống sau đó nó liền bật trở lại.” “ Tôi muốn nâng mũi, gọng kính trụ được, cứ tụt xuống, khi bạn trai tôi gọi tôi là bé ngốc, lần nào cũng gạt gạt mũi tôi được.” “ Cùng , đến lúc đó còn có thể được chiết khấu.” Cùng là người lưu lạc nơi chân trời, lại cùng nhau ước hẹn thẩm mỹ. “ Chậc, các làm sao thảm bằng tôi, mặt của tôi, hôm qua vừa tới cửa hàng độc quyền của Iphone, so ra diện tích vừa đúng 4 chiếc IP Plus, cmn chứ, tiền thưởng năm nay nhất định phải tiết kiệm để gọt xương.” “Mấy cái này các có thể làm giả, còn cái đầu hói của tôi phải làm thế nào?” chủ nhiệm phòng chạm vào đầu hói của mình liền có chút đau thương, đây cũng chính là nguyên nhân có bạn . “ lo, có dầu gội Bá Vương của Thành Long, vừa rẻ vừa công hiệu, hiệu quả ‘duangduang’ ( rất hiệu quả, là từ lấy trong quảng cáo dầu gội của Thành Long). “…” An Noãn yên lặng ăn cơm của mình, những điều này liên quan đến , hề cười đau khỏ của người khác, chẳng qua chỉ vô cùng may mắn, khoác lên mình thân hình hoàn hảo của phụ nữ, dung mạo xinh đẹp, mái tóc dài đen nhánh. Buổi chiều Tần Mộc có cuộc họp quốc tế, cả ngày nay An Noãn đều có tới quấy rầy , chỉ ngồi ở trước bàn làm việc, nghiên cứu tiểu thuyết của mình, thực tâm muốn vứt bỏ nó, nó như đứa con tinh thần của , cho dù có thế nào cũng thể vứt bỏ nó.
☆, chương 13 Di di chuột máy tính trong tay, An Noãn chống tay trái lên, nghiêng nghiêng đầu, vò đầu bứt tóc suy nghĩ, tỉnh thoảng lại nhét miếng khoai tây chiên vào miệng. có chút bế tắc, suy nghĩ làm sao để cứu tiểu thuyết ‘tổng tài’ của , hàng mi dày, mỗi giây lại chớp chớp động, càng thêm quyến rũ phong tình, An Noãn cảm thấy biết có nên thêm chút tình tiết cường thủ đoạt hào hay ? Cái này….., giống ánh trăng sáng xuyên qua tầng mây, đẹp đẹp nhưng rất khó viết. khiếp trước chính là FA, kiếp này tuy người kết hôn, nhưng là người chưa từng XXX kết hôn rồi, rất nhiều chuyện đều có kinh nghiệm, tất cả chỉ có thể dựa vào tưởng tượng. An Noãn có chút đau đầu, lên mạng đăng nhập tài khoản vào trang web về văn học mạng hot nhất Đài Loan, chuẩn bị click vào xem có cái nào có thể giúp mình lấy linh cảm , kết quả vừa đọc mặt đỏ lên tim đập thình thịch, thường xuyên cảnh giác ngó trước ngó sau, hoặc thỉnh thoảng lại bật trang word hoặc mở mail lên, vì sợ bị người khác bắt được, khi An Noãn xem mấy bộ văn học mạng đó, tay ngừng dùng bút ghi lại mấy đoạn phấn khích kia lại, đặc biệt là mấy đoạn đặc tả XXX, làm tư liệu cho bộ tiểu thuyết của . Đối An Noãn mà , tưởng tượng là chính , web là chỉ là gia vị . Tần Mộc bước ra, vốn muốn hỏi xem An Noãn có muốn cùng tham gia bữa tiệc giao lưu giữa các nhân vật nổi tiếng thành phố A hay , cũng nhất thiết phải , nhưng theo tính An Noãn, Tần Mộc cảm thấy nhất định muốn , là nàng chịu ngồi yên chỗ thích những việc như vậy. Bản thân Tần Mộc còn chưa phát mình từ khi nào bắt đầu suy nghĩ thay cho An Noãn, nhưng khi nhìn thấy tờ giấy trắng mà An Noãn ghi chép lại, nháy mắt mặt liền đen lại. Khi cái bóng đen xuất bên phải, An Noãn vẫn hề phát , cho nên bi kịch xảy ra. Chỉ thấy Tần Mộc hít dâu hơi, gõ gõ lên mặt bàn, đôi môi mỏng ra bốn chữ: “ Theo vào phòng.” An Noãn nhìn lên Tần Mộc, theo bản năng mở bản word lên, giả vờ như chưa từng có chuyện gì xảy ra, gật gật đầu, lại lắc lắc đầu, nhìn cùng nghiêm túc. Tần Mộc lại giận mà cười, châm chọc nhìn vào cái đầu , lạnh nhạt : “ Bây giờ mới làm bộ làm tịch có phải là muộn rồi ? Em cũng cần giấu nữa, đơn giản theo vào phòng cho biết sau khi xem xong cái này có cảm tưởng gì.” Nếu thế giới này có thể làm lại lần nữa, nhất định tắt trang web trước khi Tần Mộc tới. An Noãn chống tay ôm mặt, Tần Mộc đứng bên, nhắm mắt lại, yên lặng suy nghĩ. Tần Mộc nhìn An Noãn giở trò làm nũng, hừ lạnh hai tiếng, nhìn cả đám phụ nữ buôn chuyện trong văn phòng, trực tiếp lôi An Noãn dậy, giống như người lớn túm đứa lôi vào phòng vậy. “Tần tổng vừa rồi tức giận đúng ?” Là bạn cùng phòng với An Noãn, Bàng Mộng lo lắng nhìn theo bóng . “ thể nào, Tần tổng xưa nay để lộ cảm xúc lên mặt, nếu có tức giận, cũng chính là yên lặng làm đông chết người ta.” “ Còn nhớ giám đốc vật tư lần trước ? Tần tổng đem người ta điều đến Tây bộ - nơi chó ăn đá gà ăn sỏi, hay là cho ông ta gian lớn hơn, kỳ chính là cần ông ta, nghĩ cũng biết nơi nghèo như Tây bộ, đến chút xăng dầu cũng chẳng có ấy.” “ Vậy tức giận như thế kia có nghĩa là sao? Bàng Mộng giọng hỏi. “ Có nghĩa là An Noãn tiêu đời rồi, bạo lực gia đình bắt đầu.” Người trong văn phòng đều sai, Tần Mộc là người lãnh khốc vô tình, tính tình trời sinh lãnh bạc, khi có người chọc giận , người kia chắc chắn dễ chịu, nhưng trong đó , hai điều ngoại lệ. “ Con trong giờ làm việc còn xem mấy thứ này, An Noãn, nhẫn nại của em đâu, ha?” Tần Mộc nhìn chằm chằm An Noãn . An Noãn sống cùng Tần Mộc thời gian dài như vậy, đương nhiên nghe ra chữ “hả” của Tần Mộc bên trong chứa cơn tức giận lớn, cúi đầu nhìn sàn nhà lên tiếng, ra cảm thấy xem mấy cái này cũng có sai, mấy thứ ai xem qua chứ, chính Tần Mộc khẳng định cũng từng xem, đừng có với là chưa từng nha, ai mà tin được, nhưng lý lẽ hùng hồn này khi đứng trước gương mặt đẹp trai đen xì xì điều tra, vẫn có chút chột dạ, ở cái thời đại trọng sắc này, dung mạo quyết định tất cả, cho nên đúng cũng là sai, nhưng mà sai ở đâu biết. Tần Mộc rất tức giận với hành vi của An Noãn, là thiên kim, trong văn phòng lại xem cái này, nếu truyền ra ngoài hay, đơn thuần như vậy, chịu nổi oanh tạc bên ngoài, cuối cùng người chịu khổ là , người ở tầng 9 ít người biết thân phận của , làm sao lại lo lắng có đôi khi, bảo vệ quá kỹ, cũng phải là chuyện tốt. “Xem ra là quá nhàn rỗi, giờ sau, có mọt cuộc họp, bây giờ em ở lại đây, làm bản tài liệu có liên quan cho , chút nữa muốn dùng trong cuộc họp.” “Tần Mộc gọi điện thoại nội bộ: “ alo, tiểu Lý nội dung cuộc họp hôm nay cần làm nữa.” Tần Mộc quyết tâm để cho An Noãn tiếp nhận công việc chuẩn bị tư liệu. Ngoài văn phòng tổng tài, thư ký trưởng nghe điện thoại xong, với mọi người An Noãn có khả năng gặp chuyện rồi. “ Em biết excel.” Chỉ biết sơ sơ lúc học trung học, lúc học đại học xuyên qua đây, làm sao biết sử dụng chứ. “ Còn học cho .” Bốn năm đại học cứ thế mà quên sao? An Noãn chu chu môi, vất vả tìm được excel, mở ra. "Thêm bảng công việc làm như thế nào?" "Thêm vào." Đến cái này cùng biết, haizz, hi vọng sau này lúc con còn ở trong bụng mẹ nó, phải lấy nhặt hết ưu điểm của . Trong đầu Tần Mộc bỗng nhiên nảy ra suy nghĩ này, nhưng còn chưa kịp tỉnh táo lại, liền bị lời của An Noãn cắt đứt. "Thêm vào chỗ nào?" "Phía dưới." góc dưới bên trái excel. "Phía dưới? Phía dưới thêm được." An Noãn nhìn excel, biết phía dưới Tần Mộc là chỗ nào, thành . Tần Mộc dừng bút ký tên tay lại hai giây, giây cuối cùng, khí lắng đọng lại, cố nén nhịn, buông bút trong tay xuống, nhất định điên rồi, mới có thể nghĩ ra viễn cảnh lành mạnh này. “Chỗ này, click chuột phải, sau đó chọn ‘new’, xong rồi.”. Tần Mộc làm mẫu cho An Noãn. “Đó là do , ràng là bên dưới góc trái.” An Noãn bĩu môi, , Tần Mộc chịu dạy chứng tỏ qúa tức giận, An Noãn được tấc lại muốn lấn thước. Tần Mộc để chuột máy tính lại lên bàn, trở về vị trí của mình. như vậy làm cái gì? ràng là làm bảng biểu, tới hỗ trợ làm gì? Tần Mộc nghĩ như vậy liền mặc kệ An Noãn, lạnh lùng : “ Tự mình làm !” Tần Mộc nhìn An Noãn cúi đầu . “Được rồi, chịu , người ta đành phải hỏi thứ ký trưởng phía dưới bên nào, thêm vào như thế nào.” biết nhưng khôn vặn vẫn có. "Tiếp tục làm , hiểu chỗ nào hỏi ." An Noãn phải đồ ngốc, thường ngày thỉnh thoảng có lúc mở hồ, nhưng mà, năng lực học tập vẫn tương đối mạnh, hơn nữa, về nội dung biết, viết văn thời gian dài như vậy, chút nội dung này làm khó được, hơn nữa cũng phải là bình hoa di động, ít nhất tương đối mẫn cảm với con số, nhìn con số trong báo cáo phòng kế hoạch, khỏi nghi hoặc : “ Chỗ này, hình như số liệu đúng lắm.” Tần Mộc quay đầu nhìn số liệu chỗ An Noãn, quả thực là vậy, trong đó sản phẩm tổn thất nhiều nhất bị thiếu số, thế nên cuối dùng dự toán chính xác. nhìn ra An Noãn còn có chút ưu điểm như vậy. "Sửa lại chút." "Vâng." An Noãn cách cách cách cách gõ bàn phím, di động ở phía sau đột nhiên vang lên, là tin nhắn WeChat Trần Mãn Tân, Trần Mãn Tân gần đây hay nhắn tin cho An Noãn, thường xuyên có thể lấy được vé xem kinh kịch hiếm cho An Noãn, An Noãn vô cùng thích, cho nên khi thấy tin nhắn của Trần Mãn Tân, ánh mắt sáng lên, muốn lấy ra xem, trong tay lại đột nhiên có hai quả óc chó, hoá ra là Tần Mộc đưa cho , Tần Mộc thấy tin nhắn của Trần Mãn Tân, đột nhiên cười cầm quả óc chó cho An Noãn. Chỉ nghe An Noãn cười : "Cám ơn Tần đại ca." "Ừ, nhớ ăn nhiều chút." "Vâng vâng vâng." "Quả óc chó có thể bổ não." "A!" An Noãn ăn xong hai hột mới phản ứng kịp, : "Hừ, hảo tâm hảo báo." "Tu dưỡng!" "Hừ hừ hừ." Tần Mộc cho phép ‘hừ,’ An Noãn cố tình ‘hừ hừ’ mấy tiếng, lắc qua lắc lại cái đầu ‘hừ hừ’, chính là được tấc lại muốn thước. Tần Mộc vốn muốn lấy quả óc chó cho An Noãn, lại ngờ, đôi môi mềm như thạch kia chạm vào mặt lại đem tới tia rung động. An Noãn cũng ngờ lại như vậy, há miệng nhìn Tần Mộc. “Cho nên ‘hừ hừ’ chính là ý này hả?” Hai giây sau Tần Mộc mới phải ứng lại . “ phải, em căn bản cố ý.’ An Noãn xong, thấy Tần Mộc phóng đại trước mặt. Tần Mộc hôn xong môi An Noãn : “ Lần sau được xem nữa biết ?” “Dạ.” An Noãn ngoan ngoãn đáp ứng, cho xem xem, viết H cũng vẫn hay, nhất định như vậy. Khi An Noãn ra, sắc mặt hồng như hoa đỗ quyên tháng 3, nhưng mọi người lại nhất trí cho rằng do bị mắng đến đỏ mặt. ———— An Noãn cho rằng Tần Mộc chỉ , người khi họp lại cho tham gia , hơn nữa còn ngồi vào vị trí thư ký bên cạnh Tần Mộc. “ Trưởng phòng tiêu thụ, năm trước đưa đưa lên thành tích ở mức 29 tỉ, tôi nhớ tổng kết cuối năm từng , ước chừng tiêu thụ năm nay tăng 25% so với năm ngoái, vậy cho tôi biết tháng này hoàn thành bao nhiêu rồi, có thể hoàn thành mức tiêu thụ mà cam kết ?” thanh lạnh lùng vang lên, làm cho mọi người ngay cả hít thở cũng thông. Đối mặt với dáng vẻ lạnh lùng tàn nhẫn như thế của Tần Mộc, mọi người đều trong trạng thái tim đập chân run, mỗi lần họp nhân viên đều như lâm vào đại dịch. Trong phòng hội nghị bỗng yên lặng như tờ, ngay cả hô hấp mọi người đều cố gắng hết sức nhàng, cúi đầu, hi vọng mình bị gọi tới. An Noãn nhìn xung quanh, cuối cùng đưa tầm mắt nhìn về phía Tần Mộc nghiêm khắc lãnh khốc, hoàn toàn giống như lúc bình thường sống cùng , hằng ngày, Tần Mộc tuy lạnh nhạt như lạnh lùng, tại thấy Tần Mộc như vậy, mới đột nhiên thấy kinh sợ, Tần Mộc như thế này mới phù hợp với Tần Mộc trong văn của , Tần Mộc như thế này chút do dự thu mua An gia, sau đó làm tự thân tự diệt, tâm địa Tần Mộc còn cứng rắn hơn cả sắt đá, An Noãn càng nghĩ, sắc mặt càng tái nhợt, bỗng nhiên thấy sợ hãi. Liếc mắt thấy người bị hỏi, mồ hôi đầy người, An Noãn lại nghĩ tới An gia, nhếch miệng, Tần Mộc cái gì cũng làm, làm cho quân lính đối phương tan rã, nhìn nổi muốn giúp đối phương, sau đó cả hội nghị mang tâm trạng thấp thỏm yên lòng, Tần Mộc nhìn thấy dáng vẻ xuất thần của An Noãn, có chút thích, biết An Noãn tại sao lại như vậy, là sợ hãi sao? Tần Mộc nghĩ như vậy đôi chân mày nhíu lại càng sâu, khó có khi lại kết thúc sớm cuộc họp, An Noãn đứng dậy. Điều này làm mọi người đều kinh ngạc, Tần tổng chưa khi nào lại tốt bụng buông tha bọn họ như thế. "Lại đây." Tần Mộc vẫy tay, hỏi: "Sợ sao?" Lúc này Tần Mộc khôi phục dáng vẻ hàng ngày, giống như Tần Mộc trong cuộc họp chỉ là vai diễn. “Dạ, chút.” An Noãn ăn ngay , quá thích ứng với Tần Mộc như vậy, cũng có chút sợ hãi. “Làm tốt phải phê bình, giống như giáo viên phê bình học sinh vậy, nếu vĩnh viễn tiến bộ.” “ Vậy phê bình em sao?” An Noãn yếu ớt hỏi. “Chiều nay em làm sai, phải phê bình em sao?” Có sao? Có sao? An Noãn nghĩ nghĩ, buổi chiều làm bản excel, sau đó sao, aaaaa, ngượng chết mất, đáng ghét đáng ghét. Tần Mộc nhìn thấy bộ dáng biến ảo khó đoán của An Noãn, liền biết việc này qua, sờ sờ đầu An Noãn, cười sủng nịnh, mang theo rời phòng họp.