Nữ phụ trùng sinh sau khi kết hôn - Ái Cật Nhục đích đô thị cật hóa - chương 25

Thảo luận trong 'Truyện đã ngừng đăng'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      gót giày đâm vào hoa cúc, thốn k thể hết nha
      Hanri thích bài này.

    2. Hanri

      Hanri Well-Known Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      858
      ☆, chương 7

      An Noãn giật mình cái, cmn, vừa nghe tiếng hét biết rất rất đau.

      Nhìn biểu của Tô Thần, nhất định xem là kẻ thù, An Noãn ý thức được nhân từ với kẻ thù chính là tàn nhẫn với bản thân mình, cho nên rất tự nhiên rút gót giày của mình ra, chỉ thấy Tô Thần lại che mông, hét lên thảm thiết lần nữa, đột nhiên hai mắt đảo vòng, Tô Thần ngã “oạch” cái xuống nền đất bất động, An Noãn đoán chừng do đau quá mà hôn mê, bởi vì thấy khóe mắt Tô Thần có hai giọt nước mắt.

      An noãn sờ hai bên, phát mình mang di động thể chụp lại tình cảnh Tô Thần bây giờ, để sau này uy hiếp , có chút tiếc nuối, chậc chậc vài tiếng, hai tay sờ cằm, đăm chiêu nhìn về phía Tô Thần.

      Khi nhìn tới ống tiêm rơi mặt đất, hai mắt An Noãn liền sáng lên, các nghiên cứu dược phẩm của Tô thị luôn luôn là số 1 số 2 toàn quốc, như nghĩ ra điều gì, trong bóng tối, đôi mắt sáng lấp lánh kia, dường như những ánh sáng của châu ngọc hay sao mai cũng sánh bằng.

      Chỉ thấy An Noãn lục soát đồ trong túi Tô Thần.

      Khi An Noãn lục túi quần Tô Thần, sờ thấy mấy bình thuốc, liền vui vẻ lên, cũng khẳng định thứ mà muốn có ở trong đó , nhung thôi, cứ lấy đem nghiên cứu tất vậy, hy vọng vận may của quá kém.

      Bụi cỏ đối diện vang lên tiếng “ xoạt.. xoạt...xoạt…”, An Noãn ngẩng đầu, là người phụ nữ vừa bị Tô Thần đánh ngất, sau khi Tô Thần hôn mê tỉnh lại.

      Thôi xong, chút quên còn có nàng này, An Noãn vội vàng làm bộ làm tịch kiểm tra vết thương của Tô Thần.

      khẳng định, nếu đưa ra lời giải thích, người phụ nữ này tuyệt đối buông tha .

      Quả nhiên, ta nhìn thấy Tô Thần hôn mê mặt đất, gian nan bò dậy, đẩy An Noãn ra, che trở Tô Thần như gà mái bảo vệ con, cảnh giác nhìn An Noãn : “ làm gì Tô thần?

      Kiểu tóc vốn tinh xảo bị Tô Thần đánh nên có chút hỗn loạn, tên đàn ông giàu có xấu xa, luôn luôn có đám phụ nữ đám theo, trước khi Bạch Lộ xuất , Tô Thần có rất nhiều đàn bà, những người này, hoặc là vì tiền, hoặc là vì khuôn mặt , tự nguyện ở bên cạnh .

      An Noãn bỗng nhiên nhớ chị họ ở kiếp trước, gả cho tên “ nhị phú đại”, kết hôn hai năm, tên kia bắt đầu trở nên vũ phu, nhưng dù có đánh chị ấy như thế nào, chị ấy cũng ly hôn, chị ấy , có tiền là tốt rồi.

      người muốn đánh, người muốn bị đánh, cần phải khai thông cho người phụ nữ này, có cũng thông.

      An Noãn giọng giải thích: “ hiểu lầm rồi, chỗ vị tiên sinh kia che lại bị côn trùng cắn, tôi lo nếu bây giờ hút ra lúc tới bệnh viện kịp, nên…” An Noãn chỉ vào chỗ đó có chút khó mở miệng ra.

      « ? » ta đẩy thân thể Tô Thần, thấy rên rỉ hai tiếng, lại thấy phản ứng gì, toàn thân dưới cũng thấy miệng vết thương, hẳn là chỗ che kia là chỗ bị bị cắn, chỉ là, chỗ đó…., mặt ta có chút khô nóng.

      Đôi mắt hồ ly của An Noãn liếc nhìn Tô Thần năm dưới đất, thanh vô cùng lo lắng vang lên : « ừm, sau khi hôn mê, ta rất lo lắng, là phải tìm người cứu , ai ngờ ta kêu lên hai tiếng, che mông hôn mê bất tỉnh. ‘’ Lời An Noãn có trăm ngàn sơ hở, nếu đổi là người khác, vừa nghe liền phát ra, chứ đừng là tin lời An Noãn, nhưng phụ nữ khi , chỉ số thông minh là số , biết Tô Thần vì mình mà suýt mất mạng, vô cùng cảm động, vội vàng cởi quần xem vết thương của , dù sao cũng phải chưa từng nhìn.

      tay sờ mông Tô Thần quay lại hỏi An Noãn, miệng vết thương đâu ?

      Hình ảnh kia quá hoàn mỹ, An Noãn dám nhìn thẳng, dùng mười đầu ngón tay che mặt, ý đồ ngăn trở tầm mắt.

      Phối hợp với ta, ở vùng phía trong, làm cho ta càng sờ vào bên trong, An Noãn biết nên phục ta to gan, hay là liều lĩnh vì tình , vì có thể tưởng tượng được, nếu Tô Thần tỉnh lại biết được, nhất định giết ta.

      Người phụ nữ thấy vết thương, liền kéo quần xuống, lộ ra toàn bộ cái mông trắng bóng, An Noãn đột nhiên hét lớn : ‘’AAA’’

      Che mắt xoay lưng lại kêu lên, lần này là che kín mắt .

      Luôn miệng lầm bầm : "Tôi cái gì cũng thấy, thấy."

      Người phụ kia có chút tức giận khi An Noãn kinh sợ như vậy, lại chú ý có đám người, dẫn đầu là Tần Mộc tiến lại gần.

      Tiếng kêu ngoài hậu viện ít khách khứa đều nghe thấy, Tần Mộc vội tới, theo sau là đám người, đương nhiên mọi người đều thấy hết màn này, sau khi khiếp sợ, liền tỉnh táo lại, tiếng kêu này cũng thảm thiết như tiếng trước, dường như giống như cái gì đó…, thanh có chút ‘vi diệu’.

      Tối nay, cái mông của Tô thiếu bị toàn bộ giới thượng lưu ở thành phố A nhìn thấy hết.

      Nhưng kinh sợ nhất là, người thừa kế Tô gia, ngờ lại có sở thích kì quái như vậy, hơn nữa lại còn to gan làm việc đó trong tiệc tẩy trần của Tần lão gia, hoàn toàn coi Tần lão gia ra gì, xem ra Tô- Tần hai nhà thực hợp nhau, đám người bọn họ phải suy nghĩ xem nên đứng về bên nào.

      An Noãn nghe mọi người liên tục ‘’khụ…khụ… ‘’ như bị cảm mạo.

      Tô Thần bỗng mở hai mắt, chỉ thấy ‘khí hảo công tâm’, hai mắt đảo đảo, lại hôn mê lần nữa.

      Mà mặt Tần Mộc từ trầm mặc biến thành đen, tiến lên vài bước, kéo An Noãn qua, sợ nhìn thấy hình ảnh dơ bẩn đó.

      thể để vợ của bị dạy dư được .

      An Noãn cảm thấy mình chui vào vòng tay ấm áp quen thuộc, là vòng tay của Tần đại ca, hành động quá ‘man’, hơn nữa, cuối cùng cũng trở về, nhớ quá , cánh tay cũng ôm chặt hơn, An Noãn nằm trong ngực Tần Mộc, quang minh chính đại ăn đậu hũ của Tần Mộc.

      Việc của Tô Thần, sớm quăng ra sau đầu, cái cũng so được với Tần đại ca.

      "Tần đại ca, cuối cùng cũng về rồi."

      Nghe tiếng rầu rĩ lại ngứa ngứa trong ngực, Tần Mộc gật đầu đáp : ‘’ừm’’.

      An Lôi nhìn hai người Tần Mộc và An Noãn, luôn đồng ý hôn nhân của An Noãn và Tần Mộc, nhưng thấy Tần Mộc đứng ra bảo hộ An Noãn, cũng coi như là yên tâm chút, chung quy cũng kết hôn, thể bức An Noãn ly hôn được, quan hệ bọn họ tốt lên, cũng thở phào nhõm hơn.

      Người phụ nữ bên cạnh Tô Thần dường như cuối cùng cũng phản ứng lại, có thể ta bị lừa.

      Vội vàng đứng dậy, dùng thân mình che trở cho Tô Thần.

      ‘’Đừng nhìn, như mọi người tưởng tượng đâu, tránh ra , tránh ra.’’

      ‘’Là , Tô Thần bị thương nên tôi mới làm như vậy, mau cho bọn họ biết , nếu tôi cho biết tay.’’ Người phụ nữ đó hung hăng cảnh cáo An Noãn.

      Lúc này An Noãn chui đầu ra khỏi ngực Tần Mộc, tức giận dậm chân, bộ dạng giận dữ xấu hổ tới cực điểm : ‘’ tại sao lại như vậy, ràng… ràng là các người làm mấy chuyện đó…. Tôi và có thù oán gì mà muốn vu hãm tôi ?’’ tới chuyện ‘’đó đó’’, sắc mặt An Noãn đỏ bừng lên, khó mở miệng , nhưng những người xung quag đều hiểu ý .

      An Noãn oan ức nhìn Tần Mộc, lại hơi giật giật ống tay áo Tần Mộc : ‘’ Tần đại ca, em muốn về nhà.’’ xong An Noãn nước mắt ròng ròng chui vào vòng tay ấm áp của Tần Mộc.



      Người phụ kia thấy mọi người xung quanh đều tin ta, rất tức giận, giương nanh vuốt xông lên chỗ An Noãn : ‘’ dối, ràng lúc nãy như vậy.’’

      An Lôi trực tiếp bước lên bước, đẩy ta ra.

      Tần Mộc cau mày trầm mặc ‘’ Vị tiểu thư này, ở đây nhiều người như vậy, có chứng cứ gì đừng có hãm hại người khác.’’ Tần mộc phát người phụ này biết xấu hổ lại còn thích hãm hại người khác.

      ‘’ Vừa nãy ta Tô Thần bị thương, tôi chỉ muốn xem Tô Thần bị thương ở đâu.’’ Lý do này là , nhưng nghe lại thấy rất gượng ép.

      Mọi người ràng đều tin, Tần Mộc mặn nhạt châm chọc : ‘’ Vậy sao ? nếu vậy xin hỏi xem lâu như vậy, bị thương chỗ nào ?’’

      Mông Tô Thần bị mọi người nhìn hết rồi, nhưng lại có người nào nhìn thấy vết thương của Tô Thần.

      "Tôi thấy, cho nên mới ta lừa tôi."

      "Tôi biết vợ tôi lại lợi hại như thế, có thể đánh người đàn ông tới hôn mê đất."

      "Lý do quá gượng ép, thể tin được ."

      "Ha ha, chắc phải An Noãn lợi hại, mà là Tô Thần quá yếu ." Trần Mãn Tân cười to ý .

      Những lời này thành công mang mọi người trở về vấn đề cũ.

      Người phụ kia được, mà cũng được, bởi vì dù có thế nào, đều biến thành Tô Thần quả thực có sở thích kì quái kia, liền trừng mắt nhìn An Noãn, tựa hồ như muốn chờ đó.

      Tần Mộc ở lại xử lý, An Noãn được An Lôi và Lâm An kéo về phòng khách, ‘’ người phụ này đúng là quá biết xấu hổ, xong việc lại muốn kéo An Noãn xuống nước, làm hỏng thanh danh của An Noãn, nhất định phải điều tra xem là thiên kim nhà ai, phải cảnh cáo trận.’’ An gia bừng bừng khí thế, lại là người giới thượng lưu giàu có, những lời này, hoàn toàn có thể tin được.

      ‘’Theo thấy, loại người kết giao với dạng phụ nữ như thế này, Tô Thần cũng chẳng phải loại tốt đẹp gì, về sau tiệc tùng gì, có thể mời Tô gia đừng mời, tránh rước phiền phức.’’ An Lôi tổng hết lại .

      "Em cũng thấy như vậy."

      An Noãn ngoan ngoãn ngồi bên cạnh cả và chị dâu nghe hai người bọn họ bất bình, bênh vực .

      An Noãn biết bọn họ hiểu lầm, chỉ họ, mà mọi người đều hiểu lầm, được rồi, hiểu lầm hiểu lầm, hiểu lầm tuyệt vời như vậy, cũng muốn giải thích.

      Chẳng qua cần mỗi người qua người đều sờ sờ đầu như xoa xoa đầu con cún như thế được .

      Cho đến khi, chỗ tóc để xõa kia bị sờ thành như mấy tuần chưa gội đầy dầu mỡ mới thôi.

      An Noãn cố nhẫn nhìn tâm trạng muốn bộc phát, tới khi Tần Mộc đưa về nhà.

      Vài ngày sau tin tức lan ra như mọc cánh, tên Tô Thần được giới chuyển thông đổi thành Tô nào đó, sau đó đăng loạt bức hình….. trang chủ weibo.

      Tô Thần tức giận lại hôn mê, trong hôn mê cũng thấy tức giận, tin tức mạng tuy được Tô thị đè xuống nhưng ai cũng biết, sau scandan lần này của Tô thị, đơn hàng vài triệu cũng bay mất.

      Tô Thần lòng dạ hẹp hòi, hận thấu xương An Noãn ,kế hoạch ban đầu là muốn thu mua Tần thị, vào lúc này, đột nhiên lại thay đổi chủ ý, quay ra đối đầu với An thị, muốn ngay lập tức An Noãn phải thân bại danh liệt.

    3. Abby

      Abby Active Member

      Bài viết:
      127
      Được thích:
      98
      màn bạo cúc dã man nhất trong lịch sử
      Hanri thích bài này.

    4. Hanri

      Hanri Well-Known Member

      Bài viết:
      31
      Được thích:
      858
      ☆, chương 8

      Thời tiết thành phố A phải là tùy hứng bình thường, chỉ tuần ngắn ngủi mà có cả bốn mùa xuân hạ thu đông, hôm kia nắng nóng, hôm qua mưa lớn, hôm nay nháy mắt nhiệt độ lại hạ xuống thấp, bên ngoài gió thổi nhè , bỗng dưng cảm thấy lành lạnh.

      An Noãn giặt xong mấy bộ tây trang mà Tần Mộc dùng khi công tác, còn việc gì để làm, hiếm khi nàng luôn lạc quan biết tìm niềm vui cho mình lại có lúc cảm thấy nhàn rỗi.

      "Thực nhàm chán, thực nhàm chán, thực nhàm chán a!"

      An Noãn ngửa mặt lên trời thở dài ba tiếng, sau đó đưa tay ôm đầu, lấy di động a lướt wechat, xem có trò chơi gì hay

      An Noãn lướt, lại lướt, mở danh bạ bạn bè có 73 người, ngoài những người làm ăn ra, cũng chỉ có mấy người thường ngày hay tiếp xúc, còn nhớ hai ngày trước có người gửi cho tin tức cực hot trong wechat, đó là scandan của giới hào môn, tên họ Tô nào đó được đổi tên bị ‘lật úp’, cũng share tin đó , bây giờ lick vào, hóa ra địa chỉ đó bị xóa bỏ, An Noãn biết là do Tô Thần ngăn chặn, nhớ tới việc lần trước, An Noãn lại muốn bật cười, Tô Thần này, mất mặt chỉ là chuyện , biết sau này có ảnh hưởng gì ?

      Lướt tới video An Dương nhảy trong hộp đêm, đầu tóc hất qua hất lại, động tác dựng ngược người đẹp trai chết được, hộp đêm Vương tử quả nhiên danh bất hư truyền, đặc biệt là khi phối với khí chất cao sang, An Noãn nhìn mà thấy động tâm, trước kia khi học đại học, buổi tối rảnh rỗi, mấy bạn cùng phòng đều mấy tiếng đồng hồ.

      muốn để ba mang chơi cùng.

      Ngồi nghĩ bằng hành động, An Noãn vội vàng gửi tin nhắn qua wechat cho ba.

      ba, ba, đẹp trai, làm em nhìn đến si mê ( gửi icon si tình + icon hôn mê)

      Đối phương trả lời, An Noãn lại ngừng cố gắng.

      " ba nhảy giỏi quá, có thể dạy cho em ? ( icon đáng thương ) "

      "em nhất định làm mất mặt , chờ em học xong, chúng ta làm đội, đặt tên là ‘truyền kỳ Miêu sát Phượng Hoàng’ hoặc ‘chiếc đũa huynh đệ’ ( icon cố gắng ) "

      " tiếng người!"

      Đối phương lạnh lùng ba chữ, hoàn toàn phải dáng vẻ ông trai tốt bụng như thường ngày.

      An Noãn bĩu môi, từng chữ: “ ba, tối nay mang em hộp đêm , ba, em hạnh phúc nhất là có người như , nhất định để em thất vọng đúng ?” ( đôi mắt phát sáng hình ngôi sao)

      “ Em phải bè bộn nhiều việc sao?” Lảng tránh

      Nhưng An Noãn vẫn thành trả lời An Dương: “ thời gian hộp đêm vẫn có mà.”

      " Nếu bận đến chỗ bà ngoại tìm chút việc mà làm, đừng có lười nhác.”An Dương sau khi mấy lời này, liền nhanh chóng chụp lại hội thoại gửi cho bà ngoại, đương nhiên ba câu đầu xóa .

      Có gì đó đúng, tuyệt đối đúng, An Noãn cảm thấy đây giống lời của An Dương, nhất thời có cảm giác lành.

      lâu sau, Lai Tố Bình - bà ngoại gọi điện tới, rảnh tới văn phòng của bà làm chút việc, làm quen nhiều người, đừng có trốn trong nhà.

      An Noãn khẳng định là cho An Dương mách lẻo, lần trước chụp ảnh An Dương gửi cho ba mẹ, sau đó ba mẹ lại gửi cho bà ngoại, bà ngoại ra tối hậu thư, nếu như trong vòng tháng, mang về bạn , tình cảnh Trần Mãn Tân hôm nay cũng là ngày mai của , An Dương tức tối mấy ngày để ý đến An Noãn, ngờ đến bây giờ mà vẫn còn nhớ, ba của mình sao, so đo tính toán như vậy, An Noãn hoài nghi, liệu có phải An Dương bị đánh tráo ?

      Bà ngoại An Noãn là phụ mỹ nữ, hơn 60 rồi mà vẫn xinh đẹp như hoa, lúc còn trẻ bà là nhà thiết kế, sau này vì An thị muốn mở rộng phát triển nhiều lĩnh vực, nên bà ngoại liền mở văn phòng làm việc, chuyên về truyền hình, điện ảnh, thiết kế tạo hình, nhận thầu tất cả các tác phẩm của An thị, phụ nữ An gia đều là nữ cường nhân, bà ngoại, mẹ , chị dâu cũng vậy, bao gồm cả .

      Có câu phụ nữ chinh phục đàn ông, chẳng khác nào chinh phục cả thế giới, là người phụ nữ thông minh tài năng, An Noãn cảm thấy có khen ngợi như thế nào cũng đủ, thôi rồi, nên tự khen mình nữa, nếu mức độ sùng bái chính bản thân mình vượt qua cả mức độ dùng bái Tần Mộc.

      Lại tới việc bà ngoại luôn muốn tới chỗ bà làm, là để bổ sung thêm của hồi môn cho , nhưng An Noãn lại muốn, đời này thiếu tiền, chỉ cần tự tìm đường chết, có tiêu xài mấy đòi cũng hết tiền, công việc của bà truyền lại cho , đoán chừng cũng phải thuê công ty quản lý, bằng tự bồi dưỡng lấy người có năng lực, để tiếp tục phát triển hơn nữa.

      An Noãn nhớ trong văn phòng bà có người là Từ Kiều Kiều, cháu ngoại của em bà ngoại , cũng gọi Lai Tố Bình là bà ngoại, hơn nữa còn thân hơn cả An Noãn, sau khi tốt nghiệp liền tới đây làm việc, ta rất sợ An Noãn đến đoạt văn phòng này, nhìn thấy An Noãn như thấy quả pháo, động chút là nổ nhưng mà về mảng thiết kế cũng có chút thiên phú.

      An Noãn còn biết ta rất thích Tần Mộc, tới đây, bọn trở thành vòng tròn, có rất nhiều thầm thương trộm nhớ Tần Mộc, nhưng có to gan như nữ phụ, dàn dựng “tình đêm”, gả cho Tần Mộc, Từ Kiều Kiều biết gả cho Tần Mộc, còn học theo phim truyền hình bar giải sầu.

      Khi An Noãn cử hành hôn lễ, Từ Kiều Kiều còn vụng trộm giấu nhẫn cưới , ý đồ cho Tần Mộc kết hôn với .

      Nhưng trong sách, ta cũng chính là quả pháo, Bạch Lộ, Từ Kiều Kiều, nguyên chủ tạo nên chuỗi thức ăn, cá lớn nuốt cá bé, cá bé ăn lại ăn tôm tép, An Noãn cũng lười đấu với quả pháo này, cho nên vẫn quan sát, bà ngoại ta sức khỏe tốt, cũng sống được bao lâu nữa, cũng muốn vì mấy chuyện này mà gây hại cho sức khỏe bà.

      Khi An Noãn tới văn phòng, đặc biệt mua chiếc bánh ngọt mà Tố Bình thích ăn tới.

      “ Tiểu Noãn, nhìn cho kĩ, sau này ít nhiều có thể dùng tới.” Lai Tố bình thường ngày tràn đầy tự tin, chỉ có khi đối với cháu mình tự tin này mới hạ xuống, bởi vì An gia đều là nữ cường nhân, bây giờ lại chỉ có mỗi , haizz, bà rất kì vọng vào , cũng muốn sau này có thể làm nên việc gì đó bà cũng coi như thỏa mãn rồi.

      An Noãn vô cùng nhu thuận gật gật đầu, tỏ vẻ cố gắng học tập, lòng Lai Tố Bình nhất thời trăm mối ngổn ngang.

      "Tại sao lại ở đây?"

      " có thể đến, vì sao tôi thể đến?."

      Lý Mục Vân cũng ở đây, An Noãn cảm thấy kỳ quái, tên tuổi Lai Tố Bình rất nổi tiếng, rất nhiều minh tinh muốn hẹn gặp bà.

      Lý Mục Vân mặc người bộ đồng phục học sinh, 28 tuổi, diễn vai nữ sinh, cũng hề tạo nên cảm giác phản cảm, An Noãn quang minh chính đại khen ngợi phen.

      Lý Mục Vân cũng hề gây khó dễ, lười so đo, cao ngạo nhìn thoáng qua An Noãn, rồi lại đọc kịch bản.

      “ Ăn bánh ngọt ?” Lý Mục Vân quét mắt nhìn An Noãn, sau đó lại tiếp tục đọc kịch bản.

      An Noãn thấy Lý Mục Vân nuốt nước miêng, rất tốt bụng cắt miếng cho Lý Mục Vân, kết quả đối phương lại cảm kích.

      " ăn thôi, tôi ăn mình."

      An Noãn xúc miếng bỏ vào miệng, vừa gửi tin nhắn cho ba, vừa ăn bánh ngọt, hai An Noãn trở về, muốn An Noãn và Tần Mộc cùng về ăn cơm, lại cắt miếng nữa, mà bên kia sắc mặt Lý Mục Vân đen lại.

      An Noãn ăn xong hai miếng bánh, Lý Mục Vẫn rốt cuộc cũng nhìn được, “ bụp” ném quyển kịch bản xuống bàn, “Tôi ra ngoài chút.” Quay người rồi .

      " ta làm sao vậy?" An Noãn hỏi trợ lý của Lý Mục Vân.

      " biết à? chị Mục Vân, gần đây giảm béo, chỉ ăn rau xà lách và uống nước lọc..”

      "Tôi biết." Khó trách ta mắng , hóa ra là ‘có lòng mà lại có sức’.

      Ngồi chỗ, An Noãn lại đổi chỗ ngồi, tới văn phòng chỗ Từ Kiều Kiều, Từ Kiều Kiều thấy An Noãn xuất , câu đầu tiên chính là châm chọc:

      “ Ôi ôi, khí sắc tệ, còn tưởng rằng độ phòng , tự oán tự than, Tần Mộc nhất định tới cùng đúng ?” Từ Kiều Kiều nhìn ra bên ngoài, thấy Tần Mộc, vừa đắc ý lại vừa thất vọng.

      ấy vốn dĩ là muốn đưa tôi đến đây, nhưng nghe cũng ở đây nên tới nữa, cũng biết, ấy vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện trong hôn lễ.”

      "Hừ, miệng lưỡi cũng nhanh , sớm thôi cũng có lúc phải khóc."

      "Ừm, so với trình độ của vẫn bằng, phải tốt hơn chút." An Noãn lật dở bản thiết kế của Từ Kiều Kiều, phản bác lại .

      "..."

      "Muốn ăn bánh ngọt ? Tôi vừa mới mua cái"

      "Cám ơn, cần." Từ Kiều Kiều đoạt lại bản thiết kế, cho An Noãn nhìn.

      "Từ Kiều Kiều, tôi muốn chuyện với ."

      "..."

      " có bạn trai chưa?"

      "..."

      "Từ Kiều Kiều, có muốn tôi giới thiệu cho ?"

      "..."

      "Đừng có treo cổ thân cây, mà buông tha mảnh rừng rậm."

      Sau hai giờ, rốt cuộc An Noãn cũng chịu được nữa, ngay cả Từ Kiều Kiều cũng để ý đến , quả nhiên làm người khác chán ghét, thực nhàm chán, gọi điện cho Tần Mộc.

      "Tần đại ca, đoán xem là ai?"

      "Tiểu Noãn."

      ‘’Đúng, chút nữa em tới công ty được ? muốn ăn gì ? Em mang tới. ‘’ An Noãn lôi từ trong túi lọ nước hoa Tần Mộc công tác mang về cho ra, chui vào xe xịt xịt, thơm, lại soi gương, gặp Tần Mộc phải xinh đẹp.

      "Gì cũng được." Tần Mộc nhàn nhạt đáp.

      “Dạ, vậy giống lần trước nhé, khoảng sáu giờ em tới.” An Noãn cố ý chậm hơn giờ, chuẩn bị lén lút tới chỗ Tần Mộc, cho Tần Mộc bất ngờ.

      “ Tầng mấy?” Hơn bốn giờ chiều, người trong thang máy nhiều, cùng An Noãn cũng chỉ có vài người thực tập, trong tay cầm mấy loại đồ uống, ấn tầng 29.

      An Noãn nghĩ lúc, đột nhiên nhớ ra, biết Tần Mộc ở tầng nào, “ để tự tôi.”

      Căn cứ vào cách viết văn của mình, bình thường, văn phòng tổng tài phải ở tầng cao nhất, bởi vì như vậy thể ràng địa vị cao nhất, ấn tầng 32, An Noãn chắc chắn hỏi lại: “ biết tổng tài ở tầng mấy ?”

      “Chắc là 15, 16, hình như là tầng 7,8,9, nhưng cũng có khả năng là ở tầng 27,28, xin lỗi, tôi cũng mới tới được hai ngày.”

      ... Vậy vừa rồi nhiều như vậy làm gì?

      An Noãn cũng ràng lắm, nhìn thấy mình ấn nhiều như vậy, từ tầng ba trở , tầng nào cũng ấn, tới từng tầng , nhất định tầng đúng.

      ‘’Hôm nay tới nhận vị trí thư ký tổng tài sao ? ‘’

      "Hả? À! Đúng , đến nhận vị trí thư ký ." An Noãn .

      "Tôi tới nhận việc từ hôm kia, rất vui khi biết ."

      "Tôi cũng vậy, a, hình như tới rồi , trước nhé ." vẫy tay bye bye với thực tập sinh đó.

      Khi An Noãn tới tàng 9 nhìn thấy mấy người đều mặc tây trang, liếc mắt nhận ra Tần Mộc, bởi vì sau gáy của Tần Mộc nhìn rất đẹp trai, đẹp hơn nhiều so với người đàn ông khác.

      Lúc thực tập sinh kia đóng cửa lại, mới phát thang máy từ tầng 9 đến tầng 29 đều sáng đèn, mỗi tầng lại mở lần, nhất thời cho rằng kia chơi , trà sữa mang cho chủ nhiệm và đồng nghiệp nhất định nguội mất, biết kỳ thực tập này có qua đây.

      Thực tập sinh kia. Đúng là long nóng như ngồi đống lửa.

      Công ty lớn, cạnh tranh quả nhiên khốc liệt, chú ý chút liền bị người khác chơi.

      ‘’Tần đại ca !’’ Ra khỏi thang máy, An Noãn nhảy nhót chạy tới.

      ‘’Vậy tổng tài, chúng tôi hôm khác lại bàn. ‘’

      Bởi vì An Noãn tới, mà câu chuyện của mấy người dừng lại, An Noãn cảm thấy có nhân viên như vậy vô cùng tốt, nên tăng lương.

      Nhưng điều An Noãn biết là sau khi bước vào, mấy người bọn họ bắt đầu lộ ra bộ dạng của kẻ ‘bát quái’. ( người hóng hớt buôn chuyện)

      An Noãn theo Tần Mộc vào phòng làm việc, tìm sô pha ngồi xuống, văn phòng của Tần Mộc rất đơn giản, cùng phong cách giống với ở nhà của Tần Mộc, chỉ có hai màu đen – trắng.

      An Noãn cảm thấy nếu có cơ hội nhất định sửa sang căn phòng của Tần Mộc để nó có hơi thở ấm áp của gia đình.

      lấy đồ ra, có thịt thái sợi xào tỏi, cá sốt cà, sườn kho, canh trứng, biết Tần Mộc thích ăn gì nên căn cứ theo sở thích của mình mà mang đến.

      “ Hôm nay lúc tới nhà hàng mua đồ, giám đốc ở đó có tặng thêm chiếc đùi gà.” An Noãn vô cùng vui vẻ , tâm tình Tần Mộc cũng bị lây nhiễm, ít nhất khi nhìn khuôn mặt tươi cười kia, tâm trạng cũng coi như tạm được.

      " chiên lại rồi , cho đó."

      "Mà đúng, nhất định là do em thông minh lại đáng , nên giám đốc đó mới cho em ." An Noãn hếch lỗ mũi lên tận trời đắc ý .

      Sau đó vươn đôi đũa, tách chiếc đùi gà ra, lớp da giòn bao quanh lớp thịt mềm, An Noãn tách mãi được, Tần Mộc nhìn nổi, cũng vươn đũa ra, giúp An Noãn giữ bên.

      nửa cho , nửa của em.” An Noãn là người có đôi khi đặc biệt nghiêm túc, nghiêm túc đến nỗi, khi muốn chia đồ ăn, phải chia công bằng, giống như nửa chiếc đùi gà này của mình, còn phải cắt thêm vài miếng, gắp vào bát Tần Mộc mới thôi, để bày tỏ công bằng.

      Tần Mộc nhìn miếng thịt gà trong bát, khóe miệng hơi nhếch lên, cảm thấy bất lực nên lời, yên lặng ăn thịt gà An Noãn gắp.

      Sau bữa cơm, An Noãn cũng định cứ như vậy mà về, ở lại chuyện phiếm với Tần Mộc.

      Ngoẹo cổ ngồi bên cạnh Tần Mộc, càng nhìn lại càng thấy đẹp trai, đôi mày kia, đôi mắt kia đều hoàn hảo, ông xã quá đẹp trai!

      Nhìn Tần Mộc quả thực có cảm giác hưởng thụ, An Noãn lại nhìn hai thư ký ngoài cửa, : “ Tần đại ca, em tới đây là thư ký cho được ?”

      “ Công ty tạm thời có thể cần, Tần thị quy định, thư ký tổng tài tuyển thực tập sinh.” Tần Mộc cũng biết có điều này hay , chỉ biết nếu để An Noãn tới,đây là việc rất đáng tin, còn đáng tin hơn cả việc Phụng tỷ kết hôn.

      Bị Tần Mộc từ chối, nụ cười An Noãn có chút đông cứng lại, mặt nhăn lại như cái bánh bao, ràng còn rất trẻ con.

      An Noãn hừ hừ hừ trong lòng, gạt người, ràng Bạch Lộ cũng là thực tập sinh, vậy mà còn mở mắt dối, người xấu, người xấu.

      An Noãn giận dỗi đem đầu dựa vào cánh tay Tần Mộc, Tần Mộc phê duyệt giấy tờ, bị An Noãn tựa vào, chữ viết nguệch ngoạc, nhưng Tần Mộc cũng giận, chỉ đẩy đầu An Noãn ra, An Noãn lại tiếp tục dựa vào, Tần Mộc lại đẩy ra, cho đến khi bút của Tần Mộc cẩn thận vẽ lên mặt An Noãn đường.
      vk đại ca, ThiênMinh, Trâu37 others thích bài này.

    5. banlamynam

      banlamynam Member

      Bài viết:
      53
      Được thích:
      49
      Ta là chuyên gia nhảy hố đêy :yoyo29::yoyo29::yoyo29:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :