1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ phụ tiên lộ từ từ - Cố

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 156: Chúng Nhân Điên Cuồng.


      Mộ Ly ngạc nhiên phát , phía đầu khí vận của mỹ nữ bên kia kịch liệt lây động, nhìn sang Trần Lam bên này, cả hai dường như cộng hưởng với nhau sai biệt lắm, thậm chí khí vận của Trần Lam tăng lên dù chỉ nho biến hoá.

      " Chẳng lẽ." Mộ Ly suy tư nhìn phía mỹ nữ thanh xuân đó, lại liếc nhìn những người điên cuồng hô giá trời, Mộ Ly trong đầu vạch ra những kế hoạch.

      " Sư phụ chúng ta có nên giúp ." Trần Lam có chút bồn chồn , mặc dù quen biết ngươi kia, nhưng hành động mang người ra đấu giá như vậy khiến cho Trần Lam ngứa ngáy khó chịu.

      " Cho dù đạt đến ngươi còn thể bảo toàn qua được những người kia sao." Mộ Ly liếc mắt nhìn tràn diện bên ngoài điên cuồng báo giá. Mộ Ly biết điều rằng, cho dù nàng có trả ra đại giới để đạt người chăng nữa cũng chưa chắc có thể bảo toàn Trần Lam ra khỏi Xuân Hải cảng này.

      " Như vậy chúng ta phải làm sao, chẳng lẽ cứ để họ như vậy." Trần Lam nóng nảy .

      " Chờ xem kịch vui thôi." Mộ Ly bình tĩnh lời khiến cho Trần Lam khó hiểu nhưng cũng đành bình tâm chờ đợi.

      Phòng khách quý, Thái Nhất tông bên này cũng sốt ruột hồi báo.

      " Sư huynh giá cứ tiếp tục tăng như vậy e rằng chúng ta tài nào bắt đến, chi bằng bẩm báo lên tông môn trợ giúp." Trẻ tuổi thiếu niên đứng phía sau sốt ruột thúc dục sư huynh của .

      " Mặc dù là cực phẩm lô đỉnh nhưng chưa chắc rằng tông môn đồng ý việc này." Trung niên nam tử sư huynh vẽ mặt bất đắc dĩ, tại giá lên tận năm vạn trung phẩm linh thạch, cho dù là tông môn trưởng lão muốn bỏ ra ngần ấy linh thạch cũng hao tốn hết của cải, huống chi lên tên trúc cơ đệ tử như .

      " Thôi được rồi, thông báo cho tông môn cao tầng, nếu như để nàng lọt vào tay Hợp Hoan lâu hay Hoan Hỉ tông gây bất lợi cho chúng ta sau này." Tâm tình nhanh chóng biến chuyển, sư huynh trung niên phất tay ra lệnh cho sư đệ của mình, nhanh chóng đưa ra quyết định.

      " Vâng." Nghe được sư huynh đồng ý, trẻ tuổi sư đệ hai mắt sáng ngời, nhanh chóng truyền cho cao tầng Thái Nhất tông.

      phòng khách quý khác, nam tử mặc bộ hồng phấn y bào, phía ngực còn có kí hiệu dương quái lạ.

      " Mị Nhi, bên phía thiếu chủ có hồi chưa." Nam tử đâm chiêu nhìn bên dưới khán đài mà hề để tâm phía sau trẻ tuổi thiếu nữ.

      " Hồi truyền đến." Ngay khi nam tử vừa dứt câu lâu, mỹ nữ thân hình mãnh mai Mị Nhi bắt đến truyền phù, rất nhanh thần sắc bình thãn vốn bảy phần mị ý lúc này tăng thêm vẻ kinh ngạc.

      " Thiếu chủ đích thân đến đây, ngài bảo bằng mọi giá phải đạt được cực phẩm lô đỉnh này, nếu đạt đến Hoan Hỉ tông chúng ta chắc chắn tăng thêm vài tên Nguyên , thậm chí là Hoá Thần kỳ tu sĩ." Mị Nhi trong lúc thuật lại mệnh lệnh nhận ra tầm quan trọng của lô đỉnh lần này đối với Hoan Hỉ tông.

      " Xem ra hồi đại chiến." Phấn bào nam tử ánh mắt tà dị, giọng điệu trầm trọng lẫm bẫm.

      Bên ngoài khán đài, lúc này cuộc chiến đấu giá chỉ còn là những tông môn đại phái, những kẻ tán tu hay tông môn yếu kém chỉ đành bất đắc dĩ ngồi xem kẻ khác thể .

      " Mười vạn trung phẩm linh thạch, lão phu tin các ngươi có thể tranh dành với ta." Từ phòng khách quý vọng ra giọng già nua, người nơi đây ai mà biết kẻ này, vốn là tán tu độc lai độc vãn, thực lực siêu cường nhưng lại đắc tội ít tông môn đại phái, mặc dù vậy vẫn có thể ung dung tránh thoát tai mắt của bọn họ.

      " Kim Thiền Lão Quái ngươi chớ có cuồng vọng, chỉ bằng mình ngươi có sức để đấu với Khống Thi Tông chúng ta." Người vừa vừa dứt câu, miệng lại nhanh chóng hô giá trời: " hai mươi vạn trung phẩm linh thạch, lão phu lấy tiền đè chết con cóc ghẻ nhà ngươi."

      " Ngươi, lão phu ra hai mươi lăm vạn." Kim Tiền lão quái khi nghe Khống Thi Tông trưởng lão công kích liền hoả giận thôi, nhanh chóng hô giá chịu thua.

      " Hợp Hoan tông ra giá ba mươi vạn." Giọng trong veo như suối chảy từ phòng khách quý vọng ra, đây là người thay mặt Hợp Hoan tông ra giá, giờ phú này bọn họ còn cá nhân ra mặt mà lúc này dùng tông môn đại biểu mà cạnh tranh quyết liệt.

      " Hoan Hỉ tông, bốn mươi vạn." Phấn bào nam tử vừa hô giá cả khán phòng đều ồ lên khi nghe giá tăng cao như vậy.

      Hợp Hoan tông và Hoan Hỉ tông vốn dĩ là nhất mạch tông môn, nhưng vì mâu thuẫn giữa nhất mạch với nhau mà tách ra thành hai phái riêng biệt, nhưng luận tiếng tăm, Hoan Hỉ tông vẫn luôn phía bậc.

      " Tiếu Tiếu nương tử ngờ cũng hứng thú với nữ nhân, khiến cho ta ngạc nhiên thôi." Hoan Hỉ tông bên này vọng ra giọng nữ lúc nãy, nhưng đổi lại lúc này lại mang theo giọng chăm chọc hồng phấn nam tử.

      " Hừ, xú bà bà, khẩu vị của ta cần ngươi đến quan tâm, trông chừng lão công của ngươi nếu muốn bị ta ăn tươi nuốt sống." Hồng phấn nam tử thay đổi cách chóng mặt, vốn tà mị sắc mặc lúc này đổi thành ngạo kiều phúc hắc, lời chút câu nệ thẳng thắng đối mặt với Hoan Hỉ Tông bên này.

      " Phụt, ra Tiếu Tiếu ngắm trúng lão công của xú bà bà này, ta xem xú bà bà sắp bị mất chồng đến nơi." Mị Nhi nữ tử hề hạ thấp điệu, cố tình lời cho cả quảng trường nghe được, phía dưới khi nghe nàng vậy liền cười ồ lên xem hí kịch.

      " Ngươi, các ngươi, hừ hươu về tay ai còn chưa biết trước được, Hoan Hỉ tông ra giá năm mươi vạn." Hoan Hỉ tông giọng nữ mang theo tức giận, chút chần chừ liền leo giá đến tận năm mươi vạn trung phẩm linh thạch.

      Thái Nhất tông bên này, hai tên nam tử bắt đầu rục rịch.

      " Sư huynh, để đề phòng bất trách Lâm trưởng lão đích thân đến đây." Trẻ tuổi sư đệ .

      " Rất tốt, tại chúng ta bắt đầu vào cuộc." Trung niên sư huynh thoả mãn gật đầu, nhanh chóng tham gia vào đấu giá hội.

      Bên phía Mộ Ly lúc này, trong lúc quan sát hồi, Mộ Ly nhanh chóng đưa ra quyết định.

      " Tiểu Lam, ngươi nhanh chóng nhận lấy tài liệu, sau đó chạy đến Diệp Vũ cầu cấp chiếc phi thuyền, tốt nhất nên ở đó chờ ta trở lại." Mộ Ly truyền vào bên tai Trần Lam.

      " Sư phụ ngài định làm gì." Trần Lam sốt ruột lại hiểu Mộ Ly ý định.

      " Cướp người." Mộ Ly miệng mèo nham hiểm nhếch lên, tứ chi dãn ra như khởi động để vào trận chiến sắp tới.











      Chương 157: Ta Tên, Dương Văn Nghi.


      Trân Bảo Các đấu giá hội lúc này đây căng thẳng hơn bao giờ hết. Thế lực tranh nhau ra giá trời để đoạt lấy cực phẩm lô đỉnh Thiên Hương Mị Cốt.

      Từ xa xưa đến nay, lô đỉnh vốn dĩ được xem là lò thuốc di động mà đại đa số tu sĩ thèm khát, lô đỉnh thể chất chỉ giúp tu sĩ trong việc tu luyện, số thể chất đặc thù lại có thể giúp chúng tu sĩ đột phá đại cảnh giới mà bỏ qua vấn đề tâm cảnh chưa đạt tới. Và Thiên Hương Mị Cố thể chất được xem là cực phẩm lô đỉnh thể chất cũng vì nguyên nhân này.

      Thiên Hương Mị Cốt, trời sinh cốt thể cùng Tiên Thiên Mị Cốt có phần tương đồng đó chính là mị hoặc, nhưng vì sao Thiên Hương Mị Cốt bị xem là lô đỉnh còn Tiên Thiên Mị Cốt lại . Vấn đề nằm ở chỗ Thiên Hương Mị Cốt có loại đặc thù hương khí mà bên trong xương cốt phát ra, loại hương khí có mùi thơm rất đặc biệt chỉ cần hít vào thần khí liền thanh thãn, nhưng càng đặc biệt hơn, khi hương khí này kết hợp với nguyên của nữ tử, tên Nguyên tu sĩ thậm chí có đến bảy thành đột phá đến Hoá Thần Kỳ, đây chính là nghịch thiên lô đỉnh mà mọi người đỏ mắt tranh đoạt.

      Từ cổ chí kim, Thiên Hương Mị Cốt thể chất xuất quá năm lần, đây chính là lần thứ sáu mà loại lô đỉnh nghịch thiên này xuất tại Thiên Việt vị diện. Mỗi lần Thiên Hương Mị Cốt xuất thế là phong vân nổi lên, tranh đoạt đẫm máu, vận mệnh của họ dường như an bài thể nào tránh khỏi, nhưng năm lần phía trước lô đỉnh này xuất , chỉ có hai người bị bắt về làm lô đỉnh, còn lại liền thiệt mạng tại trong những cuộc chiến tranh đoạt tàn khốc.

      Vấn đề nằm ở chỗ, loại thể chất này có chí mạng nhược điểm, đó chính là khung xương mềm yếu khiến người nắm giữ thể chất này có thể chết bất cứ lúc nào dù chỉ là chưởng của tên phàm nhân. Chính vì vậy, Thiên Hương Mị Cốt dần bị mất thèm khác của chúng nhân, bởi vì chỉ sơ ý , loại nghịch thiên lô đỉnh này có liền trở thành cổ thi thể phế phẩm hơn kém.

      Biết được điều này, Trân Bảo Các vốn định nâng giá trời liền chuyển biến chỉ còn mấy vạn trung phẩm linh thạch, nhưng bọn lại ngờ, sức nóng của loại lô đỉnh này vẫn hề hạ nhiệt, cho đến giờ phút này khi Thái Nhất tông nâng giá lên đến mười vạn thượng phẩm linh thạch, Trân Bảo Các bên này bấm bụng tiếc hận.

      " Hộc Hộc hộc..."

      Tiếng thở hỗn hễn của Trần Lam khi chen qua những dòng người tấp nập đường Xuân Hải Cảng, kể từ lúc chạy ra khỏi Trân Bảo Các, tiểu tử này hề hay biết phía sau bị bám đuôi mà vẫn hối hả chạy về xưởng thuyền của Diệp Vũ.

      Trần Lam bên này bị theo dõi, phía bên đây Mộ Ly yên lặng đến lô đỉnh mỹ nữ bên cạnh.

      " Nha đầu có muốn thoát khỏi đây." Giọng Mộ Ly vang bên tai mỹ nữ khiến đối phương giật mình ngạc nhiên.

      Hai mắt vô định liếc nhìn xung quanh, mỹ nữ hé môi đào muốn thốt lên lời liền bị Mộ Ly chặn lại.

      " Chớ có lên tiếng để người khác phát , ngươi chỉ truyền với ta là được, ta dẫn truyền thức của ngươi đến bên ta mà bị kẻ khác phát giác." Mộ Ly cẩn thận .

      " Ngươi là ai, vì sao muốn giúp ta, mục đích của ngươi là gì." Mỹ nữ thân là luyện khí tầng năm tu sĩ nên biết thế nào là truyền , loạt câu hỏi che dấu được tâm tình kích động của nàng lúc này.

      " Ta, sớm hay muộn ngươi liên biết ta là ai, ta làm gì đều có mục đích của nó, chỉ cần ngươi biết điều ta có ác ý với ngươi là được." Mộ Ly nhếch mép truyền lại.

      " Có quỷ mới tin ngươi, bổn công chúa cần ngươi trợ giúp, cho dù chết ta cũng để các ngươi bắt được ta." Mỹ nữ mặc dù kích động nhưng tâm khí vốn cao ngạo, lời thẳng thừng cự tuyệt Mộ Ly.

      " Rất có cá tính, ngươi ngươi là công chúa, nhưng ta lại cho rằng ngươi đích công chúa." Mộ Ly vẫn từ tốn mặc dù bên ngoài kịch liệt ra giá tranh đoạt.

      " Ý ngươi là sao." Mỹ nữ hiểu Mộ Ly có ý định gì, nhưng loại cảm giác khiến nàng cảm nhận rằng mình thể che dấu được bất cứ điều gì với người truyền .

      " Khí vận của ngươi có Long Vận, điều này ngươi phải là người trong hoàng cung, hay giả thuyết khác, người vốn dĩ là công chúa mất nước." Mộ Ly nhìn ra được nữ nhân này có loại ngạo khí lại cao quý của những quý tộc cung đình, nhưng khi nghe từ miệng nàng là vị công chúa Mộ Ly khẩu vị tăng lên.

      " Ngươi từ đâu đến." Mộ Ly để cho đối phương có thời gian ngạc nhiên liền hỏi tiếp.

      " Ta, ta đến từ Nam Vực." Mỹ nữ trong lúc kinh ngạc liền bất chợt trả lời Mộ Ly.

      " Nam Vực, lấy thể chất của ngươi, cho dù là luyện khí kỳ tầng năm từ Nam Vực chạy Đông Vực chắc chắn phải chịu nhiều đau đớn, điều này cũng ngươi vẫn còn tha thiết muốn sống, nếu , ngươi còn đứng ở đây với cái thể chất yếu đuối này." Mộ Ly giọng vang bên tai đối phương như loại ma quyến rũ, đối phương hay biết, bản thân bị nàng dẫn dắt trong lời từ lúc nào .

      " Ta, ta muốn sống, ta muốn trả thù cho phụ hoàng và mẫu hậu, ta muốn tiêu diệt tất cả những người làm ta tổn thương, ta muốn diệt những kẻ cướp Nam Ly quốc." Mỹ nữ dường như kích phát tâm ma của bản thân, hận ý trong mắt quá nặng khiến số người tinh ý liền giật mình dứt.

      Bởi vì hành động vô tình này, vốn muốn tiếp tục đấu giá chúng nhân liền ngậm nguồi dừng lại, bọn họ muốn đánh cược nếu đối phương liều mạng bỏ mình trong khi họ phải trả ra giá cao chỉ đổi lấy cổ thi thể.

      " Rất tốt, cho dù đó là tiêu cực hay tích cực, chỉ cần có động lực phấn đấu là được, nếu như ngươi muốn tự tay tiêu diệt bọn họ, ta giúp ngươi có được thực lực mà ngươi sở cầu, bái ta làm thầy, ta cho ngươi lực lượng khuynh đảo chúng sinh." Mộ Ly biết đối phương có viên kiêu ngạo tâm, nhân lúc đối phương tỉnh táo, ma kích phát ăn sâu vào đầu đối phương, cử động lần này đối với Mộ Ly chính là đặt cược, nếu đối phương tâm vững, hành động của nàng như trợ giúp tâm ma đối phương càng ăn sâu.

      " Lực lượng." Hai mắt đối phương bắt đầu vô thân, bổng nhiên con ngươi co rút lại, hận ý phát ra khiến xung quanh xuất loại oán khí kì lạ.

      " Nàng, nàng bị gì vậy, tại sao lại trở nên như vậy." Hoa phục chủ trì đấu giá nam tử đứng gần nàng nhất liền kinh hô lên tiếng, theo đó, phía sau những thế lực đều đứng lên ngạc nhiên.

      " Ngươi có muốn lực lượng, bái ta làm thầy, ta cho ngươi vô tận lực lượng." Mộ Ly biết thời gian cho phép, giọng vang bên tai đối phương như ma từ sâu bên trong u ám ma vực, lôi kéo, đoạ lạc.

      " Phải, ta muốn lực lượng, ta muốn báo thù, chỉ cần bái ngươi làm thầy, ngươi cho ta vô tận lực lượng." Mỹ nữ lúc này còn truyền cho Mộ Ly, giọng lẫm bẫm lẫn oán khí quanh thân khiến người khác tưởng nàng như phát điên.

      " Phải, bái ta làm thầy, trái tim kiêu ngạo của ngươi càng toả sáng." Mộ Ly kích thích thanh vang bên tai nàng.

      " Tốt, ta Dương Văn Nghi, công chú Nam Ly quốc lấy tâm ma phát thệ, từ này về sau là đồ đệ của ngươi." Dương Văn Nghi phát thệ vừa dứt, thiên đạo liền phát ra gàng buộc, nhanh lúc này Mộ Ly liền dùng thanh tâm chú vào đầu óc nàng, khiến nàng liền bất tĩnh ngã xuống.

      " chuyện này là sao, rốt cuộc xãy ra chuyện gì." Chúng tu sĩ nhao nhao đứng lên chuyện gì xãy ra, rất may cho Mộ Ly tại đây có Nguyên tu sĩ, nếu nàng nhanh bị bại lộ.

      " Kim đạo hữu, thời gian còn sớm, nếu ai ra giá đối phương nên thuộc về Thái Nhất tông chúng ta." Trung niên nam tử bên Thái Nhất tông lúc này liền sốt ruột, mặc dù biết sao nàng đột nhiên điên lên, nhưng lúc này cũng là cơ hội để bọn họ bắt lấy đến bảo vật.

      " Nếu còn ai ra giá cao, ta đây tuyên bố Thiên Hương Mị Cốt lô đỉnh thuộc về Thái Nhất tông vị này đạo hữu." Họ Kim chủ trì đấu giá cũng muốn đêm dài lắm mộng, sợ bọn họ đột nhiên đổi ý liền tuyên bố kết thúc.







      Tg: bấm đt mõi tay quá....



      Chương 158: Căng Thẳng.


      Sau khi lô đỉnh đấu giá thuộc về Thái Nhất tông, lúc này đây trong phòng đấu giá mãnh trầm đáng sợ, ngay cả những bảo vật kế tiếp liền rơi vào trạng thái căng thẳng, ai hay biết trong đầu bọn họ tính toán những gì, về phía Thái Nhất tông hai người lúc này đây như ngồi đống lửa.

      " Sư huynh, kế tiếp chúng ta nên làm sao bây, bọn họ sát khí nặng." Thanh niên sư đệ lúc này nhìn bên dưới sắc mặt chúng nhân khỏi nơm nớp lo sợ, phải biết rằng bọn họ cho dù tu vi cao nhất cũng quá Trúc Cơ trung kỳ, lần này có thể thuận lợi là dựa vào Thái Nhất tông danh vọng, nếu , lấy bọn họ tài phú lẫn thực lực nằm mơ cũng chiến thắng đợt đấu giá này.

      " Nếu bây giờ chúng ta rời chắc chắn bị những Kim Đan lão quái chặn cướp, lần này hành động chỉ có thể ngồi chờ đợi Lâm trưởng lão đến hộ tống, nếu chúng ta manh động e rằng tính mạng khó bảo toàn." Trung niên sư huynh trầm ngâm lên tiếng, lần này đấu giá hoàn toàn vì lệnh của tông môn, bọn họ chỉ có thể làm theo được phép hành động thiếu suy nghĩ.

      Hai người họ trong lúc căng thẳng, Mộ Ly bên này vẫn chờ cơ hội giải cứu Dương Văn Nghi. Từ lúc Dương Văn Nghi được áp giải trở lại nàng vẫn mực bên cạnh, vốn nghĩ có cơ hội thoát , lại ngờ Trân Bảo Các lại để mắt đến Dương Văn Nghi như vậy, điều động hai tên Kim Đan hậu kỳ mực canh trừng rời mặt, khiến Mộ Ly phải cẩn thận thận để bị họ phát .

      Bên ngoài Trân Bảo Các, số thế lực lớn bổng tụ tập đến khiến Xuân Hải cảng trận huyên náo.

      Trần Lam lúc này sau hồi vòng vo, phát giác phía sau có người theo dõi liền tìm góc vắng vẻ nhanh chóng giải quyết, muốn vì bản thận châm trễ mà khiến Mộ Ly chờ đợi lâu.

      Vẫn là tối om con đường cũ, lúc này đây Trần Lam còn bị động như lần trước, quanh thân hàn khí phát ra khiến nhiệt độ chợt hạ thấp nhanh chóng, dưới chân Trần Lam làn tràn tầng kết băng, rất nhanh cả mặt đường lẫn vách tường đều bị băng kính, khiến những kẻ tàng nhanh chóng phóng ra khỏi phạm vi.

      " Tiểu tử này dễ đối phó, cẩn thận hết." Năm người mặc đạo bào giống nhau, phía có kí hiệu ràng là cùng tổ chức theo đuôi Trần Lam đến tận đây.

      " Cẩn thận." Cả năm chưa kịp đề phòng, Trần Lam chân trượt mặt băng bên dưới lướt đến bên này, mười thanh băng tiễn lao vụt bay ra, cả năm bởi vì quen địa thế mà chật vật né tránh.

      "Vụt." Bóng ngang lướt qua sau lưng cả năm người, loại ớn lạnh sống lưng lan toả phía sau, trong bóng tối mờ ảo, đạo sao xoẹt vụt qua, cái đầu theo đó rơi xuống, máu tươi chảy từ đầu đứt nhuộm đẫm tầng huyết hồng.

      " Lên." tên thấy vậy liền hoản loạn, hoá thẹn thành giận hô lớn lấy lại sĩ khí đồng bọn.

      Trần Lam cho phép bọn họ có cơ hội, trong lòng loại thúc dục khiến nhanh chóng phải giải quyết bọn họ, trong tay băng thương vẫn còn dính máu, chân nhanh vận chuyển thân pháp, như én lượt rồi biến mất ngay tại chỗ.



      Băng thương vung chuyển, nhưng những người còn lại phải là kẻ mới ra đời, rất nhanh nhịp độ của Trần Lam liền bị nắm bắt, ngay khi Trần Lam vừa vung băng thương đâm vào cổ họng người, ba tên còn lại nhanh chóng đánh ra pháp thuật, hai đạo công kích trực diện đánh thẳng lên eo Trần Lam.

      " Phụt." Bụng bị nội thương mà thổ huyết, Trần Lam vì vậy mà đình trệ công kích, trường thương bổng dài ra, bén nhọn mũi thương từ băng tinh đâm xuyên cổ họng người trước mặt, sau đó nhanh chóng phóng mình lui về sau, mũi thương kéo rít xuống mặt băng thành đường dài vì địa hình quá trơn trượt.

      " Tiểu tử chết cho ta." Bên tai Trần Lam vang lên giọng , trong ba tên còn lại đột nhiên xuất kế bên, tay mang phi kiếm xuất thủ như thanh phong thoát thoát .

      " kịp." Trần Lam đại não chỉ xuất hai từ duy nhất, lúc này có thể chết tại dưới lưỡi kiếm của đối phương, trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, thức hải bên trong Băng Lam Thổ hai mắt đột ngột phát ra hồng phát chiếu sáng, hoa văn lưng cấp tốc cộng hưởng.

      Kiếm chiêu hoa mắt, hai tai ù vì tiếng gió xé rách, bổng trong lúc đó chợt đổi thành những tiếng leng keng như kim loại va chạm, hoa hoả bắng tung toé.

      " Vù."

      Gió mạnh nổi lên từ sau lưng, đôi cánh như ôm cả bầu trời vào bên trong, nhưng lại bén nhọn đến khó tin.

      " Ngươi có thể tự chủ." Trần Lam khó tin Băng Lam Thố lần này cử động, nhưng rất nhanh dẹp nghi hoặc, mặc kệ cả ba người còn lại ngơ ngác, lam vũ vỗ mạnh bay lên độ cao nhất định, giữ khoản cách với ba người bên dưới.

      " ổn." Cả ba nhìn phía lơ lửng Trần Lam tự chủ thốt ra lời , loại áp bách mà từ tận sâu trong linh hồn khiến bọn họ tài nào hiểu nổi, ngay lúc này đây, bọn họ chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, tránh xa người phía trước.

      " Trốn." Cả ba đồng thanh hô, Trần Lam thấy vậy liền nhanh chóng động thủ, lam vũ khẽ vỗ, phía sau lưng xuất đồ án hình tròn, lúc nhúc bên trong bổng lao ra đầy trời băng vũ, như cơn đại dịch càn quét, thứ có thể bình an mà hao tổn cọng tóc nào khi ở bên trong.

      Huyết bay tung toé, thân thể cả ba như thịt nghiền xé rách thành từng miếng, xương cốt bị cắt từng khúc quá đốt tay, chết toàn thây.

      " Tiểu tử ngươi ra tay cũng hảo độc ác." Diệp Vũ đột ngột xuất , mực vẫn quan sát Trần Lam chiến đấu, ngạc nhiên hứng thú, lại ngờ tên bề ngoài thư sinh yếu ớt như vậy lại ra tay ngoan độc thua kém ma tu.

      " Tiền bối, sư phụ ta cần ngươi giúp đỡ." Trần Lam nhìn thấy Diệp Vũ liền vui mừng, hai canh hoá thành hư vô khiến thân thể rơi xuống, sắc mặt tái nhợt do hao tổn tinh thần lực quá nhiều bởi chiêu thức vừa rồi.

      Trân Bảo Các phòng đấu giá, Lâm Phong nhanh chóng cùng hai tên đệ tử Thái Nhất tông đến Dương Văn Nghi bên này hoàn tất thủ tục.

      " Lâm đạo hữu, ngươi linh thạch đủ, nàng đây liền thuộc về các ngươi." tên kim đan kỳ Trân Bảo Các tu sĩ tiến lên , bọn họ muốn nhanh chóng hoàn thành giao dịch này bởi vì bên ngoài căng thẳng hơn bao giờ hết, Trân Bảo Các mặc dù có cao thủ trấn thủ cũng nắm chắc đối phó được các tông môn khác hợp lực, khi Lâm Phong đến bọn họ như trút được gánh nặng đè vai.

      " Vậy ta đây liền cáo từ." Lâm Phong vừa liền vung tay xuất ra sợi tiên đằng quấn lấy mềm mại thân thể của Dương Văn Nghi, hai lời liền nhanh chóng tiêu sái rời khỏi Trân Bảo Các.

      Lâm Phong lần này chỉ độc thân độc mã đến đây, mặc dù vẫn chỉ là Kim Đan đỉnh phong, nhưng bây giờ có đủ tự tin trở về Thái Nhất tông an toàn, cho dù là Nguyên lão quái có xuất thủ cản trở chăng nữa.

    2. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 159: Lâm Phong Lực Chấn Nhiếp.


      Xuân Hải cảng được bao bọc bởi biển cả và cánh rừng ở hai bên, khiến hải cảng tựa như việ ngọc minh châu được ôm lấy bởi thiên nhiên vĩ đại.

      Lúc này đây bầu trời phía cánh rừng, đạo bóng mờ lướt nhanh qua như cơn gió khiến mắt thường khó có thể nhìn ra được môn đạo.

      Lâm Phong lúc này mang theo hai tên đệ tử cùng Dương Văn Nghi nhanh chóng chạy về Thái Nhất tông, mặc dù có chút cản trở tay chân nhưng dù sao cũng là có công đệ tử, cũng thể bỏ mặc hai tiểu bối ở đây chờ chết.

      " Lâm đạo hữu vừa mới tới nơi đây tại sao lại vội vàng rời nhanh như vậy, lão hữu vừa muốn gặp gỡ Lâm đạo hữu luận đạo vài câu đây." Rừng rậm bay ra lão đạo bóng dáng, mặc dù bề ngoài có phần giống đạo sĩ, nhưng thực chất ở đây ai mà biết đây là lão ma đầu, kim đan kỳ trưởng lão Khống Thi Tông, Mạc Thi Lão Ma.

      " Mạc lão ma." Lâm Phong nhìn người chặn trước mặt mình khỏi nhíu mày, nội tâm trầm xuống.

      " ngờ người nhịn được đầu tiên lại là Mạc lão ma ngươi." Lâm Phong biết đối phương đến với mục đích gì, cũng phải là kẻ vòng vo nên xuất thủ đánh mặt đối phương trước.

      " Lâm đạo hữu hà cớ gì lời vô tình, lão hữu đây chỉ muốn luận đạo với Lâm đạo hữu hai, để ta có thể mở mang tầm mắt, thế nào là thiên tài đại danh đỉnh đỉnh." Mạc Thi mặc kệ đối phương xem thường ánh mắt, khoé miệng giơ lên nụ cười nham hiểm, chỉ thấy lúc này phía sau lưng xuất quan tài đen kịt, nhìn thấy đối phương muốn xuất thủ Lâm Phong liền đề cao cảnh giác lấy thân che sau lưng hai tên đệ tử cùng Dương Văn Nghi.

      " Đắc tội." Mạc Thi biết tại Thái Nhất tông như mặt trời giữa ban ngày, đối với Khống Thi tông bọn cũng phải e dè kiêng kị ba phần, muốn xuất thủ cướp người cũng thể đánh mặt mũi đối phương được.

      Mạc Thi tay phải vung lên, quan tài phía sau bay ra cổ cương thi, nhìn qua thực lực đến Kim Đan kỳ đỉnh phong.

      Đạp lao về phía trước, sắc bén móng vuốt như đao kiếm vung xuống đầu Lâm Phong, phải đối phương xuất thủ quá nhanh lại ra tay rất ngoan.

      Lâm Phong bản thân là phong linh căn, đối với tốc độ đương nhiên nắm chắc phần thắng. Nhưng lúc này hề lấy lui mà né tránh, chỉ thấy tay như thi sinh yếu đuối đưa lên, tiếng như kim loại va chạm thanh cùng lúc đó phát ra.

      "Keng." Kình phong mạnh mẽ thổi bay ba ngàn tóc phía sau, biết lúc nào tay Lâm Phong xuất thanh thiết phiến, nếu nhìn phía hoa văn có vài nét tương tự với thiết phiến mà bắt được tại Văn Lang di tích.

      " Phạch." Tiếng quạt khai phong, cùng lúc đó trận cuồng phong xuất thổi bay đầu cương thi muốn xuất thủ.

      Mạc Thi phía sau cũng vì vậy mà hoảng, pháp quyết bấm ra, đạo màu đen khí tức rất nhanh bắn về phía cương thi, khiến nó bị hất bay bổng chốc dừng lại như chừa có chuyện gì xảy ra.

      " Vù." đạo pháp ấn lại nhanh chóng kết thúc, đầu cương thi bên này hai mắt bổng đỏ ngầu như thức tỉnh la sát, hai tay móng vuốt nhanh chóng dài ra, phía còn tản mát ra thi khí có tính ăn mòn cao.

      " Uỳnh." Tốc độ, sức bật bổng chốc mảng lớn tăng lên, đầu cương thi này như đạn pháo đánh về phía Lâm Phong, như con thú hoang dùng móng vuốt xé rách con mòi, áp lực đè nặng lên vai Lâm Phong lúc này.

      " Rítttt." tiếng rít dài như quỷ lệ kêu than, cái vòi rồng thế như vũ bảo đánh về phía trước, Mạc Thi thấy vậy cũng hề có ý định lui bước, điều khiển cương thi dùng móng vuốt của mình xé phong uyển.

      Nhìn phong quyển chỉ có thể làm chậm bước tiến của địch, Lâm Phong nhanh chóng vung ra thiết phiến, đạo hắc phong thổi qua như địa ngục hơi thở, rất nhanh liền cầm cố cương thi ở bên trong.

      " Quái lạ phong lực." Mạc Thi nhíu mày nhìn thiết phiến tay Lâm Phong, nhưng lúc này có thời gian để tìm hiểu, pháp quyết nhanh chóng kết ấn, chỉ thấy cương thi nhanh chóng phân thân thành ba, thực lực tương đương nhau sai biệt.

      Ba cổ cương thi mang theo sắc bén móng vuốt xé rách hắc phong cầm cố, lúc này đây nhanh chóng liền lao ra khốn cục, đường thẳng tiến đến Lâm Phong bên này.

      " Đùa giỡn bao nhiêu đây là đủ rồi." Lâm Phong khinh thường nhìn phía trước, thiết phiến tay khẻ lật, ba con hắc long phong quyển nhanh như bảo táp ba ra, cắn xé ba cổ cương thi rồi kéo xa trăm dặm.

      " Mạnh như vậy." Mạc Thi thấy đối phương có thể nhỏm như vậy khỏi sợ hải than, người khác biết nhưng lại rất ràng ba đầu cương thi này thực lực, tên Kim Đan kỳ đỉnh phong thể nào nhõm có thể ngăn cản tấn công như Lâm Phong làm ra.

      Hắc long tan biến, để lộ ra ba đầu cương thi tàn tạ còn như trước nguy hiểm.

      Mạc Thi thấy vậy liền thầm cắng răng, mắt nhìn Lâm Phong trở nên độc ác hơn.

      " Các ngươi còn muốn nhìn đến bao giờ, nếu ra tay sau này đừng có hối hận." Mạc Thi hô lớn ra, bên trong bóng tối đám người cũng bắt đầu rục rịch.

      " Hừ Mạc Lão ma người cái này phế vật, ngay cả tiểu bối cũng đánh lại." Kim Thiềm Lão Quái lúc này bước ra, lời mặc dù xem thường nhưng ánh mắt có vài phần kiêng kị khi nhìn Lâm Phong.

      " Hừ, cho dù là ngươi chưa chắc đánh thắng trang tay pháp bảo." Mạc Thi đến đây liền nhìn thiết phiến trong tay Lâm Phong thoát khỏi vẻ tham lam.

      " Xem ra có chút môn đạo." Kim Thiềm lão quái bên quan sát cũng cho rằng pháp bảo này rất có lai lịch, dù sao Lâm Phong có là thiên tài chăng nữa cũng thể nào nhõm đánh bay công kích của ba gã kim đan kỳ cương thi được, bọn họ lúc này liền đổ dồn cao lao lên thiết phiến phía .

      " Ba Mươi Sáu Tiên Khí trong, Hắc Sát Phiến." Mộ Ly thân bên liền phát thiết phiến lai lịch, ba mươi sáu tiên khí là bài danh những tiên khí từng xuất tại Thiên Việt vị diện, mỗi kiện tiên khí đều mang theo vô thượng thần thông, cho dù phóng tơi linh giới hay tiên giới cũng bị người khác đỏ mắt tranh đoạt.

      " Các ngươi cùng lên ." Lâm Phong , chỉ cả hai mà khiêu khích cả những tên mình trong bóng tối.

      " Cuồng vọng."

      " Tự đại." Mạc Thi cùng Kim Thiềm lão quái đồng loạt chửi mắng, chỉ họ mà bên trong những người núp chờ đợi thời cơ cũng xem thường thầm mắng.

      Lâm Phong như thế tự đại để cho chúng nhân đỏ mắt thôi, Mạc lão hai người liếc nhìn nhau, đồng loạt lúc này cả hai động thủ, bên trong bóng tối địch nhân cũng chịu ngồi yên, đồng loạt xuất thủ giáo huấn Lâm Phong trận.

      Rắn xuất hang, Lâm Phong Hắc Sát Phiến bộc phát quang mang, đất trời bổng tối sầm, mây đen che kín cả bầu trời, cuồng phong thổi mạnh, sấm gầm bên tai.

      Hai tên đệ tử Thái Nhất tông nếu có Lâm Phong linh khí hộ thể chỉ sợ lúc này bay ra ngoài trăm dặm.

      " Gầm."

      Theo tiếng sấm như báo hiệu cơn thịnh nộ, chúng nhân tấn công lúc này thầm hô tốt, trước mắt bọn họ là trăm điều lốc xoáy cao vạn trượng, màu đen lốc xoáy mang theo trận trận huy diệt, cuốn tất cả vào bên, phía dưới cách rừng nhanh chóng bị huỷ diệt mảng lớn.

    3. duongbaolien

      duongbaolien Well-Known Member

      Bài viết:
      4,670
      Được thích:
      1,610
      Chương 160: Long uy

      Cuồng phong loạn vũ mang theo huỷ diệt đại thế, chúng nhân nháo nhào tế ra giữ mệnh thần thông, vô số hoa lệ quang hoàn pháp bảo lần lượt phát sáng quang huy.

      bên núp trong bóng tối Mộ Ly nhìn thấy cảnh tượng này cũng thầm than Lâm Phong thực lực, mặc dù là mượn nhờ pháp bảo uy lực nhưng có thể thúc dục kiện tiên khí cho thấy nam chủ hào quang phải là hư danh.

      Hắc sát phong quyển như cái động đáy, tàn phá, thôn phệ. Nơi mà những hắc quyển qua như cự thú đói khát bỏ sót thứ gì.

      Tế lên giữ mệnh pháp bảo chúng nhân lúc này sắc mặt tái xanh, vốn nghĩ rằng chỉ là khắc uy phong, nhưng ngờ Lâm Phong càng đánh càng hăng, phong quyển có thể nhìn thấy bằng mắt thường lớn dần lên, thậm chí còn sản sinh ra số cơn lốc .

      “ Lâm trưởng lão chúng ta nhanh chịu đựng được rồi.” bên hai người đệ tử của Thái Nhất tông bị trận này doạ cho thần hồn thất lạc, mặc dù có Lâm Phong linh khí hộ thể nhưng dù sao ở đây đều là Kim Đan cao thủ, lấy bọn Trúc cơ cảnh giờ làm sao có thể chịu đựng được lâu.

      Nghe đệ tử tiếng hô Lâm Phong buồn bực, động tác có chút chậm lại, mặc dù vậy vẫn muốn buôn tha cho lần này đại sát. Trong tay thiết phiến vừa chuyển, phong quyển nhanh chóng tập chung lại, dồn dập tấn công vào chúng tu sĩ.

      “ Răng rắc.”

      Hàng loạt tiếng vở vụng phát ra, số yếu thế tu sĩ nhanh chóng bị phá vở phòng ngự, thảm thiết tiếng kêu chưa kịp phát ra liền bị hắc quyển cắn nuốt còn toàn thây.

      Nhìn màn này những người còn lại khỏi đổ mồ hôi lạnh, lấy bọn họ cố gắng để có thành tụ ngày hôm nay, bước đến bờ vực sinh tử chỉ có thể liều mạng lẫn cam lòng.

      “ Để xem các ngươi ương ngạnh được bao lâu.” Nhìn bọn họ vẫn buôn tha, Lâm Phong mặc dù tiêu hao linh khí rất nhiều nhưng vẫn tâm ngoan thủ lạt, hai mắt sát ý hề che dấu như lúc trước.

      “ Tịch Quyển Hồng Trần.”

      Rạt bỏ hồng trần thế tục, chiêu vừa ra, tất cả như hư vô tan biến, về lại với cát bụi sinh thành. Chỉ thấy xung quanh Lâm Phong nổi lên trận gió mạnh, mặc dù bạo liệt mạnh mẽ, tựa như gió thu cuốn lá rụng, bán kính xung quanh nhanh chóng hoá thành cát bụi hư vô.

      trận gió qua, nhàng tĩnh lặng, vốn chống cự chúng nhân chẳng biết lúc nào còn chống cự, cứng đờ thân thể nhìn pháp bảo hoá thành cát bụi trước mắt mình.

      “ Phốc, phốc, phốc.”

      Lần lượt tiếng thổ huyết phát ra, tiên huyết bắn ra như hoa đỏ tô điểm cho bầu trời hôn ám. Lại màng quỷ dị khác lên, số kẻ yếu kém có thể cảm nhận được thân thể tan rã, khắc sau đó, vốn hư nhược thân thể từ từ bong tróc, trận gió thổi qua chỉ còn là cát bụi quy thổ.

      “ Lâm Phong ngươi ra tay hảo độc ác.” Mạc Thi Lão Ma lúc này lau miệng vết máu, hai mắt căm tức chỉ Lâm Phong.

      Mạc Thi Lão Ma dù sao cũng là trưởng lão phái, địa vị cao quý lúc này đây lại bị tiểu bối mới phất lên đánh cho trận suýt mất mạng, tâm tình trầm thấp đến cực điểm. “ Do các ngươi tài nghệ bằng người mà thôi.” Lâm Phong tay cầm thiết phiến phe phẩy làm bộ dáng nhàn nhã, ra là che giấu thân thể thoát khí do lần lượt sử dụng pháp thuật mạnh mẽ.

      Nhìn bộ dáng như vậy chúng tu sĩ càng thêm căm tức đứng nhìn, đặc biệt ánh mặt tập trung lên thiết phiến khỏi mang theo cuồn nhiệt tham lam.

      bên gà chó tan tác, bên yếu nhược sắp đổ, Mộ Ly bên chờ đợi thời cơ chính là lúc này, nhưng khi thân thể muốn xuất thủ liền bị thanh ngăn cản nàng lại.

      “ Lâm đạo hữu nhiều năm gặp, uy phong lại lẫm liệt hơn trước.” Thanh quái dị vang lên khiến chúng nhân khỏi ngoáy đầu nhìn, toà kiệu ngồi lăng bay đến, phía nam tử ma mị nét mặt ôm hai bên thiên sinh lệ chất mỹ nữ.

      “ Hoa Vô Ảnh.” Lâm Phong lúc này như nỏ hết đà, nhìn người đến là Hoa Vô Ảnh chỉ có thể thầm nghĩ ra kế sách khác.

      “ Lâm đạo hữu, ta khuyên ngươi hãy buôn tha nàng ra, chúng ta xem như chưa có chuyện gì sảy ra, ngươi xem như thế nào.” Hoa Vô Ảnh dù sao cũng là thiết chủ phái, biết được rằng Thái Nhất tông là mặt trời giữa ban trưa, lúc này thể đắc tội được, nhưng cho dù vậy trong lời của vẫn tiết chế vài phần uy hiếp Lâm Phong.

      “ Hoa Vô Ảnh ngươi đừng nghĩ có thể từ tay ta đoạt được đồ vật, cho dù Hoan Hỉ Tông các ngươi toàn lực xuất thủ cũng đừng mong hôm nay đoạt được đồ vật.” Lâm Phong mắt nhìn thẳng Hoa Vô Ảnh, lần này bị đối phương uy hiếp khiến Lâm Phong khỏi khó chịu trong lòng.

      “ Rượu mời muốn, muốn uống rượu phạt.” Hoa Vô Ảnh ánh mắt sắt bén như kiếm quang, ma mị khuôn mặt che dấu dày đắc sát ý, cái thoán trước mặt Lâm Phong, ngọc thủ như nữ nhân đưa ra như ma thủ mê dẫn, bình thường chưởng này lại đối với Lâm Phong tràn ngập nguy cơ.

      “ keng.” Chói tai kim thiết va chạm, quang hoa bắn ra khi ngọc thủ của Hoa Vô Ảnh va chạm thiết phiến.

      “ Đừng hòng.” Hoa Vô Ảnh ngọc thủ nhanh chuyển Lâm Phong liền biết đối phương ý đồ muốn đoạt bảo, đạo hắc quang bắn ra từ bên trong thiết phiến ngăn chặn Hoa Vô Ảnh tiểu động tác.

      “ Quả nhiên sinh linh tính.” Hoa Vô Ảnh hai mắt sáng lên, ưa thích nhìn thiết phiến trong tay Lâm Phong thôi.

      “ Hừ.” Lâm Phong chán ghét nhìn loại này ánh mắt của Hoa Vô Ảnh, tay liền vung ra thiết phiến, trận kình phong nổi lên, gió rít như quỷ tru bao quanh lấy thiết phiến.

      “ Hống.” Bầu trời vang vọng loại quỷ dị tiếng hống, con toàn thân tựa như rồng nhưng lại như đầu lốc xoáy đen kịt, ràng chính là đầu biến ảo từ hắc phong sát hình thành.

      “ Đến đúng lúc, để xem ta thu phục ngươi như thế nào.” Hoa Vô Ảnh thấy màng này lại hoảng sợ, hai tay khẽ vổ, toà kiệu ngồi ở phía sau nhanh chóng cùng hai tên mỹ nữ hoá thành đầu khô lâu to lớn, cùng hắc long quyển thể hình sai biệt lắm.

      “ Hồng Cốt Kiệu.” quan sát chúng tu sĩ liền nhìn ra danh tính của món pháp bảo này, đây là kiện linh khí trấn phái của Hoan Hỉ tông, đầu kia hồng cốt khô lâu cũng là khí linh của Hồng Cốt Kiệu.

      “ Lên.” Chỉ huy hồng cốt khô lâu, Hoa Vô Ảnh chút chần chờ cũng liền bay về phía Lâm Phong tấn công.

      “ Sát Hồn Kiếm. Ngưng.” Hồng Sát quanh thân Hoa Vô Ảnh nhanh chóng ngưng tụ thành thanh thâm hồng kiếm, kiếm quang bên khiến người nhìn đến liền bị linh hồn trấn động.

      “ Mơ tưởng.” Lâm Phong nhìn đối phương dốc toàn lực liền xem thường thôi, vổ bên hông trữ thú đại, loại mang đến uy hiếp xông ra khiến ra chúng nhân hốt hoảng tránh lui.

      “ Long uy.” Mộ Ly núp cảm nhận đến vật này liền nảy sinh loại áp chế hoảng sợ, đây là loại huyết mạch áp chế mà ngay cả nàng khó bề mà khống chế được, thần thú áp chế.

      Lần trước đối mặt với hai đầu phượng hoàng Mộ Ly từng cảm nhận qua loại hình khó chịu này, nhưng lần trước cũng may song phương cố tình áp chế uy áp, nhưng tại đối mặt với đầu long uy hề áp chế này, Mộ Ly có thể cảm nhận huyết dịch bên trong bị đè nén.

      “ Rống.”

      “ Keng.”

      Sát Hồn Kiếm như đâm vào toà đại sơn kiên cố, theo mũi kiếm nhìn lại, con long trảo to lớn nhàng ngăn cản Hoa Vô Ảnh công kích.

      Ngước đầu nhìn lên, con chân chính đầu rồng nhìn chằm chằm Hoa Vô Ảnh.









    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :