1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ phụ muốn ly hôn - Ôn Dĩ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      hình như Trầm Ám trọng sinh phải
      úi chà, bà này tính làm gì đây
      Typard thích bài này.

    2. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Chương 3


      Editor: Typard


      Xuyên đến mấy ngày, đây vẫn là lần đầu tiên Vân Yên đối mặt chính diện với Trầm phu nhân.

      Nguyên tác miêu tả Trầm phu nhân có thủ đoạn cực cao, lòng dạ ác độc, để lại bóng ma lớn trong lòng Vân Yên. Tay siết trái táo hơi căng lên, theo bản năng lui về phía sau hai bước.

      Trầm phu nhân thấy Vân Yên là người dễ bắt nạt, trong mắt thoáng qua vẻ khinh miệt. Thân thể bà ta thoáng thả lỏng, biểu cảm cũng ác liệt như vừa rồi. Hờ hững vuốt tóc mai, mở miệng : “Nếu được lão Trầm nhìn trúng, tất nhiên cũng phải loại ngu ngốc gì. Ở trong nhà này cái gì có thể làm, cái gì thể làm; nên nghe ai, nên nghe ai, chắc hẳn trong lòng đều hiểu .”

      “...”

      “Lý do gả vào đây, từ xuống dưới nhà họ Trầm đều biết . Thằng ngốc kia có thể mang lại cho được cái gì, Trầm Minh có thể cho cái gì, phải là biết. Hiếm thấy Trầm Minh để ý , chuyện tối hôm qua là quá khứ cho qua , lần sau tôi muốn lại gây ra chuyện rắc rối gì nữa.”

      Hai tròng mắt Vân Yên trợn to: “Là bà...”

      thầm đưa Vân Yên lên giường Trầm Minh, Trầm phu nhân còn có tính toán khác. Chủ tịch Trầm tìm con dâu về đơn giản chỉ để làm bạn với con trai mình, tám phần là cất giữ ý muốn ôm cháu trai. Để Trầm Ám lưu lại đời sau, thà để sinh đứa bé cho Trầm Minh còn hơn. Như vậy vừa lấy lòng Trầm Minh, lại diệt sạch được tai họa ngầm, Trầm phu nhân cảm thấy Vân Yên cũng phải lòng muốn chung sống với Trầm Ám, ai lại muốn hầu hạ người ngu đâu. Tối hôm qua chẳng qua là ra vẻ làm cao thôi.

      Trong lòng bà ta chắc chắn, chuyện cũng hề khách sáo nữa: “ đến thế rồi, chính chuẩn bị tốt , tốt nhất nên thức thời chút, đừng làm phiền để tôi phải ra tay lần nữa.”

      Giọng bẫng, giống như chút chuyện như hạt mè.

      Vân Yên mím chặt môi, ngực hơi phập phồng, nhìn Trầm phu nhân, vừa cảm thấy thể tưởng tượng nổi, lại cảm thấy chán ghét.

      “Ánh mắt như vậy là sao?” Từ khi gả vào nhà họ Trầm, Trầm phu nhân chưa từng bị ai trừng như vậy. Mười mấy năm sống trong nhung lụa khiến tính tình bà ta càng ngày càng lớn, bà ta nâng cánh tay lên: “Hôm nay tôi phải giáo huấn loại biết điều như trận!”

      Thân thể Vân Yên phản ứng nhanh hơn suy nghĩ bước, nghiêng đầu né tránh.

      Lực còn lại lúc trước có điểm tựa, thân thể Trầm phu nhân lung lay, lảo đảo đụng vào vách tường. Bà ta bối rối trong giây lát, hiển nhiên ngờ Vân Yên lại dám tránh. chớp mắt tiếp theo lại cảm thấy tức giận sâu hơn, nâng cánh tay lên lần nữa.

      Vân Yên lanh tay lẹ mắt bắt được, dễ dàng hất cái, Trầm phu nhân ngã ngồi hành lang.

      dám——“

      Vân Yên muốn nghe bà ta chuyện, nghĩ cũng biết bà ta ra lời tốt đẹp gì. Ném trái táo trong tay ra, chuẩn xác ngăn chặn miệng Trầm phu nhân.

      khí ngưng lại giây, trái táo rơi tạch xuống đất, lại lộc cộc rơi xuống lầu.

      Trầm phu nhân tóc lộn xộn, sắc mặt đỏ bừng, giọng cũng vỡ ra, hình tượng phu nhân còn tồn tại chút nào: “Người đâu! Người đâu!”

      Vân Yên nhân cơ hội tránh về phòng, đóng cửa cái rầm.

      ——

      Bên ngoài náo loạn hồi, Trầm phu nhân được bà vú Ngô đỡ . Vú Ngô nghĩ kế cho bà ta, muốn bà ta gọi điện thoại cho chủ tịch Trầm, để ông trở lại tự mình dạy dỗ con dâu hiếu thuận Vân Yên này.

      Vân Yên xác định được Trầm phu nhân có dám gọi điện thoại hay . Dù chủ tịch Trầm quan tâm con trai nữa cũng thể dễ dàng tha thứ Trầm phu nhân làm ra chuyện hoang đường như vậy đâu, Vân Yên chỉ cần tố cáo là được. Nhưng chủ tịch Trầm tin lời sao?

      suy nghĩ, dưới lầu truyền tới tiếng “A”. Vân Yên đẩy cửa ra, lặng lẽ thò đầu nhìn tiếp, hóa ra là Trầm phu nhân đạp trúng trái táo nên trượt té, vú Ngô luống cuống tay chân cũng dám đụng vào bà ta. biết cái gì, vẫn bị bà ta đánh chửi.

      Vân Yên nhịn được phốc tiếng bật cười, lại sợ bị phát , vội vàng rụt về. Cũng chú ý tới cửa phòng cách vách mở ra, Trầm Ám lẳng lặng ở hành lang, biết đứng bao lâu.

      Vú Ngô mang Trầm phu nhân bệnh viện, trở về lại ngồi xe chủ tịch Trầm.

      Trong sách miêu tả chủ tịch Trầm nhiều. Chỉ vì khí chất ông tốt, nên là người khá phong lưu, tất cả tình nhân lớn đếm hết, nhưng tuổi già ông chỉ còn lại hai đứa con là Trầm Ám và Trầm Minh. Lúc đầu có khuynh hướng thích Trầm Minh, về sau lại có khuynh hướng thích Trầm Ám, Trầm phu nhân lo ông phân tài sản cho Trầm Ám, nên tìm cơ hội hại chết ông.

      Có điều, bây giờ Trầm phu nhân còn chưa có lá gan giết chồng, mọi chuyện vẫn muốn dựa vào ông. ràng chân bị thương, cũng phải cứng rắn chống đỡ tự mình pha trà cho ông, mặt cũng ngang ngược phách lối như khi đối mặt Vân Yên, ôn ôn hòa hòa cười, giọng rất , hoàn toàn là hình dáng hiền thê lương mẫu.

      Vú Ngô bận bịu trong phòng bếp, Vân Yên sớm bị kêu xuống, ngồi trước bàn ăn mắt nhìn mũi mũi nhìn tim.

      “Công việc hôm nay của mệt , nếm thử cái này trước, buổi sáng em nướng điểm tâm, trước kia thích ăn cái này nhất...”

      “Bà đừng gấp, trong phòng bếp giao cho vú Ngô làm . Thân thể bà đâu còn có thể chịu giày vò như lúc trẻ, hôm nay bị trật chân chính là bài học. Biết tôi bận rộn công việc, đừng cả ngày gây thêm phiền toái cho tôi.”

      Vân Yên chú ý tới nụ cười mặt Trầm phu nhân cứng lại chút, chưa kịp thu hồi tầm mắt, nên đụng phải ánh mắt bà ta.

      “Bọn còn chưa lớn, ở đâu đến lượt em nghỉ ngơi chứ. Vốn mong đợi có con dâu có thể giúp đỡ em, nhưng con dâu này vừa vào cửa, cũng là đứa bé hiểu chuyện giống con trai. Em thấy em vẫn phải bận tâm.”

      Dăm ba câu dẫn tới người Vân Yên, Vân Yên như lâm đại địch.

      Giọng chủ tịch Trầm hơi nặng: “Chuyện của vú Ngô để vú Ngô làm, tiền lương cũng phải trả !”

      Vú Ngô bưng cái mâm ra, muốn tố cáo chuyện hôm nay thay Trầm phu nhân. Nghe như vậy cũng dám nữa, vội buông cái mâm xuống trở về phòng bếp.

      Nụ cười của Trầm phu nhân suýt chút nữa duy trì nổi, cũng lên tiếng nữa.

      Chủ tịch Trầm mới nhìn Vân Yên: “Hai ngày nay Trầm Ám sao rồi?”

      Vân Yên suy nghĩ chút, đáp: “Cả ngày ăn cơm, biết có chết đói .”

      “Lạch cạch ——“ Ly trong tay Trầm phu nhân cầm chắc, chia năm xẻ bảy bể đầy đất. Bà ta kêu la: “Vú Ngô! Vú Ngô bà tới đây!”

      Vú Ngô dùng tạp dề lau tay, vội vã chạy tới: “Sao vậy...”

      đợi bà đứng lại, Trầm phu nhân vỗ đầu che mặt hỏi: “Bà lại quên đưa cơm lên lầu đúng ? Nhà họ Trầm nuôi bà làm ăn kiểu gì vậy biết? muốn làm thừa dịp còn sớm bà về quê ! Con trai con dâu bà nuôi người ở , nhà họ Trầm cũng .”

      Vú Ngô ấm ức, muốn mở miệng, Trầm phu nhân cho bà cơ hội, với chủ tịch Trầm: “Cũng nên thông cảm bà ấy, người già trí nhớ tốt, ở nhà được con trai con dâu thích. Em nghĩ đều là làm cha mẹ, trong lòng đồng tình, nên giữ lại bà ấy.”

      Trầm phu nhân đối xử với Trầm Ám ra sao, nhiều năm như vậy, chủ tịch Trầm muốn biết cũng khó.

      Lần này, ông cũng định so đo chút chuyện này làm gì. Trầm phu nhân đúng sâu trong lòng ông, đều là làm cha mẹ, nếu ông đổi lại thân phận khác, cũng chính là người bị con trai con dâu chê lớn tuổi.

      Chủ tịch Trầm khoát khoát tay: “Vú Ngô bà bận rộn của bà, dù sao Trầm Ám cũng phải học tự mình ăn cơm, ai có thể phục vụ nó cả đời.”

      xong lại nhìn Vân Yên: “Ta nghe hai người còn phân phòng ngủ hả? Đây chẳng phải là càn quấy hay sao, làm gì có chuyện vợ chồng chia phòng ngủ! Thừa dịp hai đứa còn trẻ, tốt nhất sinh đứa bé, sinh đứa bé ra ta cho người sắp xếp người đại diện cho , thích diễn xuất cứ diễn.”

      Trong lòng Vân Yên lộp bộp tiếng.

      Bảo , sinh con cho Trầm Ám hả? ? ? ?
      Ameri, SooSyl, Tiểu Ưu Nhi61 others thích bài này.

    3. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      ố ồ
      chuẩn bị viên phòng rồi nha
      NganPhuong214, thuytTypard thích bài này.

    4. boogoo97

      boogoo97 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,330
      Được thích:
      1,483
      Nhảy hố mssss.....hay quá ad ơi....hóng ạ.....
      Typard thích bài này.

    5. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Chương 4


      Editor: Typard


      Đúng là người làm ăn, để mình chịu thiệt dù chỉ nửa phần, đầu óc rất khôn khéo.

      Lúc đọc truyện, Vân Yên cũng có nghĩ tới, so với mạo hiểm quyến rũ Trầm Minh, nguyên chủ hoàn toàn có thể dựa vào tài nguyên của nhà họ Trầm từ từ leo lên, sau đó đá bay nhà họ Trầm, cầm giấy ly hôn mình tự do tự tại rời .

      chứng minh, phải chỉ có mới thông minh, sợ là ý định lúc đầu của chủ tịch Trầm phải là tìm bạn cho con trai, mà là để lưu lại đời sau cho Trầm Ám. So với cháu trai, chút tài nguyên có là gì đâu, đến lúc đó có hay có cũng chẳng sao cả.

      Hèn gì nguyên chủ muốn leo lên giường Trầm Minh, muốn sinh con cho Trầm Ám, mà có con tương đương với chẳng nhận được gì. Đối với chuyện sinh con cho người tâm trí toàn vẹn, đừng nguyên chủ, Vân Yên cũng làm được, chỉ cần nghĩ về nó thôi là cảm thấy tội lỗi rồi.

      Phía trước có chủ tịch Trầm chờ sinh con, phía sau có Trầm phu nhân ép leo lên giường Trầm Minh... tiếp theo còn có Trầm Minh, tối hôm qua vừa mới đánh , hơn nữa ra tay cũng hề .

      sắp buồn chết, cuộc sống sau này nên sống kiểu gì đây chứ!

      Giống như là cố ý đối nghịch với , lúc lo lắng, cửa mở ra, Trầm Minh trở lại.

      Cha con nhà họ Trầm xã giao nhiều, hiếm khi ăn cơm ở nhà, nên hôm nay cũng có ai chờ , lúc Trầm Minh về đến nhà gần xong bữa cơm tối.

      Trầm phu nhân vội vàng kêu vú Ngô lấy thêm bộ chén đũa, Trầm Minh cởi âu phục ngồi xuống bên cạnh Vân Yên, gọi từng người .

      “Ba, dì Trần” cuối cùng quay đầu nhìn Vân Yên, mặt cười như cười: “Chị dâu ?”

      Khóe miệng Vân Yên cứng ngắc gật đầu cái.

      Chủ tịch Trầm cau mày: “ biết lớn gì hết! Gọi chị dâu!”

      Từ trước đến giờ Trầm Minh sợ ông: “Lớn gì chứ, nhắc tới chị dâu cũng lớn hơn con đâu, con gọi tiếng chị dâu khiến chị ấy già .”

      Trầm phu nhân ở bên cạnh phụ họa: “Chuyện của người cùng thế hệ bọn họ, chúng ta nên ít can thiệp vào, để bọn họ tự do hành xử mới phải, câu nệ quá lại tốt lắm. Sau này vợ chồng Trầm Ám còn phải nhờ Trầm Minh chăm sóc đó.”

      Nghe vậy, Trầm Minh quái dị hừ cười tiếng.

      Tầm mắt chủ tịch Trầm dao động giữa Trầm Minh và Vân Yên lát, chân mày ngày càng nhíu chặt.

      Trong lòng Vân Yên giật mình cái bộp, vội vàng đặt chén đũa xuống ăn no. Nghĩ đến cả ngày Trầm Ám chưa ăn hột cơm nào, sống lưng cứng ngắc vào phòng bếp lấy đồ ăn cho .

      Tầm mắt chủ tịch Trầm thu hồi, trầm giọng : “Tôi còn chưa chết đâu, chuyện của Trầm Ám mượn Trầm Minh bận tâm. Cái gì mà cùng thế hệ với cùng thế hệ, Vân Yên đừng quên vào cửa nhà họ Trầm để làm gì.”

      ——

      lầu, trong phòng Trầm Ám* mở đèn, chút ít ánh sáng ngoài cửa sổ len vào, phòng rất tối.

      (*: tác giả để là Trầm Minh nhưng editor nghĩ là đến Trầm Ám.)

      Vân Yên mở đèn, liếc nhìn Trầm Ám đưa lưng về phía ngồi trước cửa sổ, nghe tiếng động cũng quay đầu.

      Lại nhìn bàn, phía là thức ăn ban ngày đưa tới, chỉnh chỉnh tề tề thứ cũng ít , rất ràng là có ai động tới.

      đói ngày.

      Vân Yên hơi giận, muốn dạy dỗ , lại nghĩ đến tâm trí toàn vẹn, chừng tự ăn cơm, thở dài, nuốt lại lời định .

      “Nên ăn cơm rồi!”

      tới, buông chén đũa xuống, liếc mắt nhìn Trầm Ám, vẫn quay đầu nhìn .

      Vân Yên vòng qua bàn, ngồi đối diện , hơi ngửa đầu. Mắt nhìn ngoài cửa sổ, giống như nhìn thấy .

      “A lô.” đẩy đầu gối .

      “...” có ai để ý.

      “... Coi như là tôi mắc nợ .”

      Vân Yên cam chịu số phận đứng dậy, kéo cái ghế qua, cầm chén đũa lên định đút cho .

      “Há miệng.”

      Cơm nóng hổi đưa đến bên mép, rốt cuộc Trầm Ám rũ con ngươi xuống nhìn cái.

      “Ăn !” chậm chạp há miệng, Vân Yên hơi nóng nảy, cau mày dạy dỗ: “ được kén ăn!”

      Mắt Trầm Ám nhìn sang chỗ khác.

      Mấy giây trôi qua, cánh tay Vân Yên cũng xót, có cách nào đút cho , thả chén đũa lại lên bàn.

      Đây là cái cuộc sống gì vậy!

      Cha chồng khôn khéo, mẹ chồng ác độc, em chồng có lòng quấy rối , cộng thêm người chồng quậy chịu ăn cơm, hiểu chuyện.

      Còn sinh con nữa, sau khi có đứa bé, chẳng lẽ muốn chạy theo sau lưng hai “người bạn ” đút cơm ăn hả?

      Hồi lâu, Trầm Ám nghe thấy thút tha thút thít, khuôn mặt đập vào chân .

      Vân Yên dùng quần của Trầm Ám lau nước mắt: “Hu hu hu, tôi muốn ở trong hang sói này nữa đâu!”

      xong, đứng lên lau nước mắt, cứ như vậy chạy ra ngoài.
      Ameri, SooSyl, BigCute→_→61 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :