1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ phụ muốn ly hôn - Ôn Dĩ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Gọi chắc là rung động r đây :yoyo36::yoyo36:
      Typard thích bài này.

    2. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Chương 21

      Trầm Ám biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên Vân Yên đặc biệt dính .

      Vốn là tối nay còn chuẩn bị bị đuổi ra ngoài ghế salon ngủ, làm ghế salon ướt nhẹp xong xuôi, người thể ngủ được. Nhưng biết tại sao Vân Yên ôm buông tay, còn muốn ngủ chung với .

      Bị người bắt nạt sao?

      Mặt Trầm Ám trầm xuống.

      Vân Yên trong ngực trở mình, lôi cánh tay đặt ngang hông mình. Lúc muốn thu tay lại, vô tình sờ trúng chỗ gồ lên mu bàn tay. Tò mò nắm tay lên nhìn.

      vết sẹo, nhìn ra được rất lâu, cũng nhìn ra được lúc ấy bị thương bao sâu.

      Vân Yên sờ vết sẹo kia. cần phải đoán, đây nhất định do những người ở nhà họ Trầm đó để lại.

      trả thù lại, công bằng với Trầm Ám.

      Nhưng mà...

      Vân Yên hít mũi cái, ngẩng đầu lên, nước mắt lã chã : “Hôm nay chạy đâu? Tôi chờ rất lâu, sau đó còn tìm khắp nơi.”

      Trầm Ám sửng sốt chút.

      Vân Yên chờ trả lời: “Lần sau đừng chạy lung tung mình, tôi sợ có người bắt nạt .”

      ma sát vết sẹo của , giọng nhàng: “ ngoan ngoãn, tôi bảo vệ . Có được ?”

      Trầm Ám nhìn đôi mắt đong đầy nước mắt, hồi lâu, khàn giọng : “Được.”


      ----


      đêm này Vân Yên cũng ngủ ngon, luôn gặp vài cơn ác mộng ngổn ngang. Hoặc là mơ thấy Trầm Ám khôi phục lại chỉ số IQ, bóp cổ muốn giết chết , hoặc là mơ thấy Trầm Ám tìm Trầm Minh trả thù, bị Trầm Minh đẩy từ lầu cao mấy chục tầng xuống. Lúc trời sắp sáng, còn mơ thấy Trầm Ám khi còn bé. thấy mặt, chỉ thấy bé trai gầy teo bị Trầm phu nhân nhốt lại dùng roi đánh đập.

      Năm giờ rưỡi, Vân Yên tỉnh dậy, tay bị Trầm Ám nắm rất chặt, eo bị Trầm Ám lấy tay kia vòng qua, toàn thân vùi trong ngực .

      ngước mắt, ánh mắt liếc qua độ cong nổi bật nơi hầu kết, rồi rơi vào lông mi nơi mắt nhắm. Nâng tay lên, đầu ngón tay nhàng gẩy chút.

      Thoáng chốc Trầm Ám mở mắt.

      Vân Yên sợ hết hồn, thu tay về, oán giận : “Sao lại giả bộ ngủ?”

      Trầm Ám nhìn : “.”

      Vân Yên: “ cái gì?”

      có giả bộ ngủ.”

      “Vậy buông tay có được ?” Vân Yên vẫy vẫy tay bị Trầm Ám siết chặt.

      Lúc này gì.

      Vân Yên buồn cười, định tiếp tục cười , điện thoại vang lên.

      lấy tay mò được, ấn nghe, bị giọng oang oang hét vào trong loa chấn động làm da đầu tê rần.

      “Chị Chu, chị gì?”

      “Vân Yên! Em hot! Mau xem hot search!”

      Vân Yên ngờ nghệch: “... Hả?”

      “Cuộc phiêu lưu ẩm thực kinh dị” chiếu tối hôm qua.

      Đây là show tạp kỹ chìm nổi, có vị trí đề cử tốt trang web video, hai kỳ trước cũng thể dấy lên cái gì hot. Ai ngờ lúc rạng sáng, đột nhiên mấy từ khoá nhảy lên hot search.

      # Vân Yên rượu trái cây #

      # Vân Yên gánh team #

      # Vân Yên xiên que #

      Toàn bộ lại đều liên quan đến Vân Yên.

      Vân Yên chọn cái trong đó, thấy hết mấy video. Có mơ mơ màng màng xách Cảnh Xán Xán đường núi thuỷ tinh, có mặc đồ con rối bị cố trang phục mà loạng choạng ngã xuống bò dậy nổi, còn có ăn xiên que ăn quá nhiều, đặc biệt mất mặt là còn ợ cái.

      Vân Yên cảm thấy mặt mình cũng vứt xuống Thái Bình Dương rồi. ngẩng đầu lên thấy Trầm Ám cũng nhìn màn hình điện thoại di động, vội vàng úp ngược màn hình lên ngực, hung dữ : “ cho phép nhìn, nhắm mắt!”

      Trầm Ám xoa xoa đôi tay mềm mại của , thuận theo nhắm mắt lại, lông mi khẽ run.

      Tay Vân Yên quơ quơ trước mắt , thấy phản ứng, mới an tâm cúi đầu lấy điện thoại, hít sâu cái, lướt xuống bình luận phía dưới.

      Quất tử ăn mèo: Đúng là em đáng hhhh~

      Mê muội: Nổi lên rồi? Nổi lên rồi?! Lại nổi lên rồi sao?

      trăm lẻ năm cái mặt trời mọc: Cầu link Weibo!!

      Chân lý nằm trong tay ta: emmma này phải là Nặc Tây sao.

      Dàn dần dần dần mắc cạn: Giả vờ giỏi ghê, là kim chủ nào muốn nâng đỡ người mới đây mà. Mấy người chơi cũng nhường ta, làm bộ đánh lại ta, chậc chậc.

      Con cá mộng mơ giữa ban ngày: Mắt lầu bị mù đúng , rất ràng là Cảnh Xán Xán dẫn đầu lập ấy đó, nhiệm vụ chưa bàn bạc giao cho ấy làm.

      Cá vàng : Diễn à? giả tạo.

      Ánh sao bỏ lỡ tôi: Diễn á? Bằng kỹ thuật diễn xuất trong《Linh Hi truyện》sao?

      Trần nhảm: Lầu chính xác há há há há

      Xán Xán gả cho tôi: Có bị bệnh ? Ai lập ta chứ, tính cách của Xán Xán nhà tôi, thích lấy lòng mấy con gà rừng chẳng biêt chui đâu ra.

      Sương mù xanh lam: Lầu quá đáng lắm luôn á.

      Sống kiếp phù du ăn kẹo sữa: Ôm Xán Xán, từ chối nâng đỡ hay chà đạp.

      Hôm qua mặt trời rực rỡ: Phổ cập tin tức chút, Vân Yên, Nặc Tây trong《Linh Hi truyện》. Weibo là @tôilàVânYên.

      Tttt: A??? Đây là tẩy trắng sao? ta phá huỷ Linh Hi truyện rồi! Lên show tạp kỹ tẩy trắng sao?

      Mùa hè trời mưa: Em này quay show tạp kỹ tạm được, kỹ thuật diễn xuất cần tôi luyện, tiếp tục cố gắng!

      Cổ Tửu: ấy lợi hại ghê, lần trước tôi dẫn ba mẹ đường núi thuỷ tinh, đại nam nhân 200 cân như ba tôi còn sợ đến mềm chân.

      Cháo lạnh: Đoán chừng là uống rượu đến mơ hồ đây há há há há


      ...


      Vân Yên thể thừa nhận, đúng là uống nhiều rồi biết mình làm gì, mới dám đường núi bằng thuỷ tinh. Bây giờ để lên, chân cũng mềm.

      Điện thoại lập tức lại vang lên.

      Lần này Chu Mạn Chi khắc chế ít, hắng giọng cái: “ Weibo sao?”

      Vân Yên gật đầu cái, hậu tri hậu giác kịp phản ứng chị ấy nhìn thấy, ừ tiếng.

      “Em đăng bài weibo , đừng để fans cho đó là tài khoản chết. Hôm nay đến sớm chút, chọn thời gian mở livestream.”

      Vân Yên a tiếng.

      Chu Mạn Chi lại dặn dò: “Hôm nay ra ngoài chú ý chút, đừng để người ta nhận ra. Cũng nên tìm trợ lý, bây giờ em có trợ lý tiện.”

      cần.” Vân Yên vội vàng cự tuyệt: “Chị Chu, em chọn được người rồi.”

      Chu Mạn Chi cau mày: “Tìm được rồi? Là ai?”

      Vân Yên liếc mắt nhìn Trầm Ám còn ngoan ngoãn nhắm mắt, khoé miệng tự chủ lộ ý cười: “Bạn trai em, Trầm Ám.”


      ----


      Vân Yên dùng số điện thoại di động tìm lại mật mã Weibo, đăng tin Weibo.

      Tôi là Vân Yên: Chào mọi người, tôi là Vân Yên.

      Rất nhanh, có đám người bình luận share bài trước. Có người mắng, có người bày tỏ.

      Vân Yên nhìn 99+ thông báo, cảm thấy cực kỳ mơ hồ.

      Chẳng qua chỉ quay web show, mà hot?

      Đinh, điện thoại di động lại nhảy ra tin nhắn, Vân Yên nhớ đấy là số của Vu Tử Kiệt.

      —— có thời gian ăn cơm chung ?

      —— cùng về thăm nhà mẹ chút , bà rất nhớ em.

      —— biết em kết hôn, lần trước là em giận . Giữa chúng ta có hiểu lầm, ràng được .

      —— Vân Yên à?

      Ánh sáng bị ngăn trở, Vân Yên ngẩng đầu, là Trầm Ám tới. còn chưa mặc quần áo xong, xoã ra lộ xương quai xanh, gương mặt lạnh lùng trừng .

      " làm gì vậy." Vân Yên xoá tin nhắn, nhìn thời gian rồi ngẩng đầu liếc nhìn cái: "Mặc đồ cho xong , chúng ta rất vội."

      Trầm Ám thờ ơ.

      Vân Yên bất đắc dĩ thả điện thoại di động xuống, níu cổ áo để cúi người xuống, sau đó gài từng nút áo lại cho .

      "Chút nữa dẫn công ty, phải ngoan ngoãn theo tôi biết , cho phép chạy lung tung."

      Vân Yên nâng đầu lên, trán cạ vào cằm .

      "Người xa lạ chuyện với cũng đừng trả lời, nếu như có người hỏi là ai, là trợ lý của tôi."

      "Biết trợ lý ?"

      "Biết tên tôi ?"

      "... . . ."

      Vân Yên buông tha.

      Thời gian còn sớm, thu thập xong chuẩn bị ra cửa. Trước khi ra cửa tìm ra hai cái khẩu trang duy nhất, cho và Trầm Ám mỗi người đeo cái.

      Vân Yên cầm chìa khóa lên, khóa cửa xuống lầu.

      chưa được mấy bước, sau khi nghe thấy Trầm Ám kêu tiếng: "Vân Yên."

      Vân Yên ngẩn người, quay đầu.

      Trầm Ám nâng cánh tay lên đưa tới, giọng cực kỳ bất mãn: "Tay."
      Khủng Long, Ameri, BigCute→_→44 others thích bài này.

    3. Hoa bé nhỏ

      Hoa bé nhỏ Active Member

      Bài viết:
      145
      Được thích:
      153
      Trầm Ám siêu đáng í :ex10::ex10:
      Pi_Sang_0908Typard thích bài này.

    4. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      í ghen và muốn đánh dấu chủ quyền, ahihi
      Typard thích bài này.

    5. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Xin chào mọi người, lâu rồi gặp. Xin lỗi vì bữa giờ bận ôn và thi kiêm thêm bị gãy kính nên edit truyện được. Nhân dịp mình vừa thi qua môn vấn đáp và cắt kính lại nên đăng truyện cho mọi người đây. Sau khi mình thi xong vào tuần sau đăng truyện thường xuyên hơn nhé. Cảm ơn mọi người ủng hộ.


      Chương 22


      Vân Yên dắt trợ lý mới của mình xuống lầu, bất ngờ nhìn thấy xe của Chu Mạn Chi ở phía dưới.

      Cửa kính xe chậm rãi hạ xuống, Chu Mạn Chi tháo kính râm xuống, mấy thân thiện liếc Trầm Ám cái, tỏ ý bảo bọn họ lên xe.

      Vân Yên thắt dây an toàn cho mình, thấy Trầm Ám cài, cởi dây của mình ra, nhoài người qua cài hộ. Chu Mạn Chi nhìn thấy từ kính chiếu hậu, cau mày.

      Làm xong, Vân Yên cám ơn với Chu Mạn Chi: “Chị Chu, làm phiền chị phải chuyến rồi.”

      Chu Mạn Chi lên tiếng, gật đầu cái coi như trả lời, lái xe tới Tinh Xán Entertainment.

      đường tĩnh lặng.

      Xe dừng lại, Vân Yên cởi dây an toàn ra, rồi cởi giúp Trầm Ám. Suy nghĩ chút, lấy khẩu trang cho Trầm Ám đeo vào. Cổ áo hơi lộn xộn, chỉnh lại ngay ngắn cho .

      Chu Mạn Chi nhịn được mở miệng nhắc nhở: “Hai người giữ khoảng cách chút, đừng để lều báo chụp được.”

      Trầm Ám lạnh lùng nhìn sang.

      Động tác của Vân Yên ngừng lát: “Dạ.”


      ----


      Hôm qua lúc Vân Yên tới công ty, ai để ý tới . Hôm nay vừa đến, lại có ít người chào hỏi , bất kể có quen biết hay , tất cả đều ra vẻ rất thân quen với .

      Còn ả “Đình Đình” gặp ngoài thang máy hôm qua. Ả trợn mắt nhìn cái, hừ tiếng, nhưng cũng gây phiền toái nữa, ưỡn sống lưng, giẫm giày cao gót lướt xa như cơn gió.

      Chu Mạn Chi thấy vậy: “Các người từng có va chạm à?”

      Vân Yên chần chờ trong chốc lát, gật đầu cái.

      “Em đừng chọc ta.” Chu Mạn Chi : “Chị ta Kiều Yên Nhiên có chút quan hệ với nhà họ Trầm bên kia, nghe là hôn thê của Trầm thiếu gia.” xong, nhớ tới tấm hình Vân Yên bị chụp cùng với chủ tịch Trầm, còn có cành ô liu mà đoàn làm phim《Linh Hi truyện 》đột nhiên ném tới, nhìn thêm người bạn trai của bên cạnh, ánh mắt trở nên phức tạp.

      Lúc trước thích Vu Tử Kiệt đến muốn sống muốn chết, sau đó lại có mối quan hệ với chủ tịch Trầm, bây giờ tự mình kết giao bạn trai trông tình cảm có vẻ vô cùng tốt.

      Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?

      Đinh, thang máy đến.

      Chu Mạn Chi: “Được rồi, trước .”

      Vân Yên đáp lời, quay đầu thấy mặt Trầm Ám lạnh ngắt bộ dạng vui vẻ lắm, cho là nắm lấy tay nên tức giận, thừa dịp có ai để ý, ngón trỏ ngoắc vào ngón út của lắc lắc.

      Trầm Ám cúi đầu lườm cái, sắc mặt hơi dịu lại. (Typard: Bỗng dưng thấy Ám nhà chúng ta rất chi là ngạo kiều.)

      Vân Yên nhoài đầu qua, giọng dỗ dành: “Ngoan nào.” Sau đó rụt tay về.

      Tay Trầm Ám trống , sắc mặt càng khó coi.

      là chín giờ đúng học, nhưng chưa đến tám giờ rưỡi giáo Lương tới rồi. Thấy Vân Yên cũng tới sớm, thái độ của Lương mới khá hơn chút, trông Vân Yên cũng nghiêm túc nghe giảng nghiêm túc thực hành, cuối cùng mặt nặng mày nữa.

      Ở trong lớp đến buổi trưa, Vân Yên dẫn Trầm Ám và Chu Mạn Chi cùng ăn cơm. Hôm nay Trầm Ám rất ngoan, ngồi bên ngoài đợi buổi sáng. Vân Yên mở miệng khen mấy câu, xoa xoa đầu .

      Dư quang Chu Mạn Chi liếc qua, ho tiếng.

      Vân Yên thể làm gì khác ngoài thu tay về.

      Thời gian cơm trưa Chu Mạn Chi định để Vân Yên livestream, vì vậy chọn nơi có tính riêng tư cao, hoàn cảnh tệ để ăn cơm, vào phòng bao ở lầu hai.

      Trong lúc chờ mang thức ăn lên, Chu Mạn Chi cầm mấy tập sơ yếu lý lịch trong túi xách đưa cho Vân Yên: “Chị sàng lọc buổi sáng được mấy người, em chọn .”

      Vân Yên qua loa lật cái, ngẩng đầu lên: “Chị Chu, em có trợ lý là đủ rồi.”

      Chu Mạn Chi lạnh giọng : “Bạn trai em thích hợp, hai người quá thân mật.”

      món ăn được mang lên.

      Vân Yên để sơ yếu lý lịch qua bên, gắp thức ăn cho Trầm Ám: “ ăn trước .”

      Sau đó bỏ đũa xuống, nhìn Chu Mạn Chi: “Chị Chu, ra ...” nghiêng đầu nhìn Trầm Ám cái, Trầm Ám chưa ăn, mặt đổi sắc nhìn lại.

      Vân Yên biết làm sao, kẹp miếng cải xanh đến bên miệng , lúc này mới ăn, đôi mắt vẫn nhìn .

      Vân Yên suy nghĩ chút, lấy điện thoại ra dỗ Trầm Ám xem phim hoạt hình, cuối cùng cũng dời được tầm mắt đến chỗ khác.

      quay đầu, chân mày Chu Mạn Chi nhíu chặt.

      “Chị Chu, ra ấy...” Vân Yên do dự chớp mắt cái, đầu ngón tay đụng vào huyệt thái dương: “Nơi này của ấy được bình thường.”

      Chu Mạn Chi ngẩn ra mấy giây kịp phản ứng: “Cái gì?”

      Dư quang Vân Yên thấy Trầm Ám lại ngẩng đầu lên, nên giơ tay lên vỗ xuống: “Ngoan nào, xem phim hoạt hình của .”

      Sau đó giải thích với Chu Mạn Chi: “ ấy, khi còn bé xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”

      Chu Mạn Chi dám tin, bộ dạng này của Trầm Ám làm cũng giống người có IQ bình thường. cũng tin Vân Yên tìm người có IQ bình thường làm bạn trai.

      “Tất cả lời em đều là .” Vân Yên lại đút cho Trầm Ám miếng cải xanh, sau đó lại ấn đầu xuống xem phim hoạt hình. Tiếp tục : “Để ấy ở nhà mình ấy cứ chạy lung tung, ấy biết gì cả, em rất sợ ấy ra ngoài bị người ta bắt nạt. Chị cũng thấy rồi đó, có ai đút cho ấy, ấy cũng thèm ăn cơm.”

      Chu Mạn Chi hoài nghi nhìn Vân Yên: “Tại sao em phải ở cùng cậu ta?”

      Vân Yên do dự lúc: “ ra tụi em... kết hôn rồi, nhưng chẳng qua là em chăm sóc cho ấy trước khi ấy khoẻ lại thôi. Chờ ấy khoẻ lại, tụi em ... ly hôn.”

      Nghe được hai chữ ly hôn, Trầm Ám cứng đờ, ánh mắt dần dần phát rét.

      Chu Mạn Chi nghe đến mơ hồ: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”

      Vân Yên nhìn chị ấy, từng chữ : “ ấy là người nhà họ Trầm.”


      ----


      Tinh Xán Entertainment nằm dưới trướng nhà họ Trầm, nên chuyện của nhà họ Trầm Chu Mạn Chi cũng nghe qua ít. cần Vân Yên tỉ mỉ, chính chị cũng đoán được bảy tám phần.

      Mẹ kế, em trai khác mẹ, cha rắc giống muôn nơi*. Cho dù là Đại thiếu gia nhà họ Trầm danh chính ngôn thuận, Trầm Ám ở nhà họ Trầm có thể có được địa vị gì?

      (*: ra chỗ này là khắp nơi lưu tình, nhưng mình thấy cụm kia cũng hợp lý, nghe Việt hơn, nên để.)

      biết tương lai sản nghiệp nhà họ Trầm là của Trầm Minh, sợ rằng trong giới chẳng còn ai nhớ tới tên ngốc Trầm Ám đâu. Vân Yên “sau này khoẻ lại”, ngốc hơn mười năm, còn khoẻ được cái nỗi gì đây.

      Ngay cả giấy chứng nhận kết hôn cũng lĩnh rồi, sợ rằng phải mang theo cục nợ này cả đời. Vì lấy được cho mình vai diễn, thấy có đáng ?

      Chu Mạn Chi suy nghĩ chút cảm thấy nhức đầu, đây chính là nghệ sĩ đầu tiên chị dẫn dắt phất lên đó, nếu tìm được đúng đường, tương lai buồn lo. Nhưng dắt theo ông chồng ngốc xảy ra chuyện gì? Nếu bị moi ra, bất kể như thế nào cũng đều khó nghe.

      Chị mải âu lo, cũng quên mất chuyện để Vân Yên livestream, ăn cơm xong vội vã rời . Vân Yên lại muốn đút đồ ăn cho Trầm Ám, nhưng Trầm Ám lại ăn, hình như xem phim hoạt hình đến mê mẩn rồi.

      Vân Yên thể làm gì khác hơn là tự mình ăn trước.


      ----


      Buổi chiều có lớp, ở công ty cũng có chuyện gì làm, Vân Yên mang Trầm Ám về nhà.

      Hai người đón xe trở về, có Chu Mạn Chi ở đây, nên dọc đường Vân Yên nắm chặt tay Trầm Ám buông. Thỉnh thoảng cằn nhằn “Tại sao ăn cơm” “ được kén ăn” “Kén ăn phải đứa bé ngoan” “ ngoan ngoãn thích .” Giọng điệu của mẹ già khiến bác tài nhịn được nhìn bọn họ trong gương chiếu hậu mấy lần.

      Nghe được câu cuối cùng, tay Trầm Ám nắm Vân Yên bỗng siết chặt.

      Vân Yên kêu tiếng, trừng : “ mấy câu nên thích nghe đúng ?”

      Vừa dứt lời, Trầm Ám cúi người xuống, đột nhiên vùi đầu vào gáy , môi đè bả vai , rất lạnh.

      “Thích nghe.” buồn buồn .

      (Typard: Ed tới đây tình mẹ bao la bỗng trỗi dậy, kewt như này tôi bấn quá Ám êi.)
      Khủng Long, Ameri, BigCute→_→39 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :