1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ phụ muốn ly hôn - Ôn Dĩ

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Xem Trầm Ám giở trò j để lừa Vân Yên đây
      Typard thích bài này.

    2. AikoNguyen

      AikoNguyen Active Member

      Bài viết:
      162
      Được thích:
      215
      Rất muốn thả "haha" ở bài viết, nhất là khi đọc xong tới cuối chương. Trầm Ám, quá coi thường Vân Yên nhà chúng tôi rồi! phải lúc nào ấy cũng bị dắt mũi đâu nhé!
      Typard thích bài này.

    3. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Chương 18


      Để trừng phạt cái tội ngoan, tối nay Trầm Ám bị nhốt ngoài cửa ngủ ghế salon.

      Vân Yên khoá cửa phòng ngủ lại, phải vì đề phòng Trầm Ám, mà là sợ mình mộng du lung tung. còn tìm sợi dây, buộc mắt cá chân vào trong chân bàn.

      Làm xong, cũng mới tám giờ.

      Trong phòng ngủ có ti vi, điện thoại di động cũng mở được. cắm sạc điện vào điện thoại, vẫn chưa bỏ cuộc cố ấn nút nguồn. Trong lòng rầu rĩ, lỡ như đoàn làm phim gửi tin đến, nhận được sao.

      Đột nhiên, cửa bị gõ ầm ầm, từng hồi từng hồi, thanh rất lớn. Vân Yên sợ là Vu Tử Kiệt lại đến gây chuyện, nghĩ đến Trầm Ám còn ở bên ngoài, trong lòng cuống lên, quên mất mắt cá chân bị sợi dây trói lại, thân thể ngã phịch xuống sàn nhà, chân từ bàn rơi xuống theo, cào trúng dằm gỗ .

      Cửa phòng ngủ bị dùng sức đụng vào mở bật ra.

      Trầm Ám đứng ở cửa, trông như nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài, cau mày nhìn .

      Vân Yên ngồi sàn nhà gỡ sợi dây, sai bảo : “Mau mở cửa .”

      Người tới là người phụ nữ dưới ba mươi tuổi, mặc âu phục màu đen, tóc chải chuốt gọn gàng, biểu cảm mặt kích động mang theo kiềm chế.

      “Casting thành công!”

      Vào nhà, ngay cả giày chị cũng kịp thay, mở miệng ra chính là câu này.

      Vân Yên sửng sốt chút, thử thăm dò gọi: “Chị Chu ạ?”

      Chu Mạn Chi nhận ra tâm trạng mình quá khích, ho tiếng: “Đạo diễn Lý gọi điện cho chị, tháng sau mở máy, thừa dịp còn lại mấy ngày, chị sắp xếp cho em thầy tập luyện kỹ thuật diễn xuất nha.”

      xong, Chu Mạn Chi chờ Vân Yên nổi giận, thầm nghĩ lần này ầm ĩ thế nào cũng được, bây giờ mạng người ta mắng chửi càng ngày càng nhiều, mặc dù biết tại sao đạo diễn Lý lại chọn , nhưng cứ diễn dở tệ như thế này, tương lai xem như hỏng, trong giới này còn ai dám tìm đến nữa.

      nghĩ tới Vân Yên cũng gì, chỉ gật đầu cái, sau đó mời chị: “Chị Chu, chị vào đây ngồi .”

      Chu Mạn Chi kinh ngạc trong nháy mắt, bước chân chần chờ vào, ánh mắt dừng lại ở Trầm Ám giây, định gì đó, cuối cùng lại gì.

      “Đúng rồi.” Chu Mạn Chi ngồi xuống, “Sao em nghe điện thoại vậy?”

      “Điện thoại di động hư rồi.” Vân Yên rót cho Chu Mạn Chi ly trà.

      “Hư á?” Phản ứng đầu tiên của Chu Mạn Chi là tin, nhưng lại cảm thấy có lý do gì để lừa gạt mình. Suy nghĩ chút, lấy từ trong túi ra cái điện thoại: “Dự bị, em cầm dùng tạm .”

      Vân Yên: “A, cái này...”

      Chu Mạn Chi đặt điện thoại xuống bàn trà , dư quang quét qua Trầm Ám, rồi lại nhìn cái.

      “Trợ lý của em gọi điện thoại cho em được, nên với chị là từ chức về quê, em có cần chị tìm giùm em mấy người tới để lựa chọn ?”

      Bây giờ ngay cả chính mình Vân Yên cũng nuôi nổi, tìm trợ lý làm gì.

      cần, em cần trợ lý.”

      Chu Mạn Chi gật đầu cái, cầm túi lên: “Được rồi, chị trước, em chuẩn bị chút, ngày mai đến công ty sớm chút.”

      Sắc trời muộn, Vân Yên tiện giữ lại lâu, tiễn chị ra ngoài.

      Đến cửa, Chu Mạn Chi quay đầu lại: “Mấy ngày nay ít ra ngoài, ít lên mạng thôi.”

      Vân Yên nhớ tới lời thu ngân hôm nay , bây giờ mạng đều mắng , còn có lúc casting, nghệ sĩ chung quanh hề che giấu ánh mắt miệt thị.

      “Dạ, cám ơn chị Chu.”

      Chu Mạn Chi nhìn kỹ cái, gật đầu, trợn mắt nhìn giày cao gót biến mất giữa cầu thang mờ tối.

      Vân Yên quay đầu, sợ hết hồn.

      biết Trầm Ám đứng sau lưng từ lúc nào, rũ thấp con ngươi nhìn chằm chằm bắp chân của , ánh mắt an tĩnh có phần kinh khủng.

      “Này, ...”

      Đột nhiên Trầm Ám ngồi chồm hổm xuống, tay nắm mắt cá chân , ngón tay cái xoa xoa. Lúc này Vân Yên mới cảm thấy hơi đau nhói, cúi đầu nhìn, thấy mắt cá chân rỉ ra vài giọt máu.

      Hơi thở của Trầm Ám phả vào bắp chân , ấm áp, nhồn nhột. Môi cách chân cực kỳ gần.

      Vân Yên hoảng hồn, rút chân ra, cầm điện thoại di động bàn trà , chạy bịch bịch bịch về phòng. muốn khoá cửa, phát khoá cửa phòng ngủ bị hư.

      Xuyên thấu qua khe cửa, Vân Yên thấy Trầm Ám vẫn còn ngồi tại đó, đầu cúi thấp.

      “Này!” gọi : “Ngủ nha Trầm Ám.”

      Trầm Ám nhìn cái, đứng lên về phía bên này.

      đóng cửa cái rầm.


      ----


      Vân Yên nằm giường, thay sim điện thoại, mở máy. màn hình lên mấy cuộc gọi nhỡ và tin nhắn chưa đọc.

      Có của Chu Mạn Chi, có của Vu Tử Kiệt.

      Vân Yên xoá thông tin liên lạc của Vu Tử Kiệt, nhịn được tải xuống Weibo, đăng ký tài khoản, nhập vào ô tìm kiếm từ khoá Vân Yên.

      thấy mấy từ khoá liên qua như “Kỹ thuật diễn xuất của Vân Yên” “Vân Yên Nặc Tây” “Hậu đài* của Vân Yên”, thậm chí còn có cái “Vân Yên và chủ tịch Trầm”.

      (*hậu đài: ý chỉ chỗ chống lưng của nghệ sĩ, có thể là gia đình, ân sư hoặc cha nuôi, mẹ nuôi, các thể loại nuôi để thịt.)

      Chân mày Vân Yên giật cái, chạm vào từ khoá cuối cùng, thấy tấm hình. Trong hình cười rực rỡ, bước lên xe người đàn ông, người đàn ông bị làm mờ. ràng nhìn ra cái gì, nhưng bình luận ở đây đều người đàn ông này là chủ tịch Trầm.

      “Thế quái nào điếm cũng đóng phim.”

      “Có hậu đài chính là khác biệt nha.”

      “Phá nát bộ phim rồi! Cút ra khỏi showbiz đê!”

      “Chậc chậc, chái năm tuổi của chế còn diễn hay hơn con ả này.”

      “Ánh trăng sáng Nặc Tây của mị! Bị ả ta phá huỷ thành dạng gì rồi!”

      “Thấy ta thăng tiến nhanh .”

      “Tiến nhanh +1”

      ...

      Tâm trạng Vân Yên phức tạp thoát khỏi Weibo, cũng hơi tò mò, rốt cuộc nguyên chủ diễn nhân vật này thành thể loại gì.

      nhìn đồng hồ, xoay người xuống giường, mở cửa phòng ngủ, Trầm Ám vẫn đứng ngoài cửa, rũ đầu, cánh tay cũng rũ, bầu khí quanh người nặng nề, giống như động vật bị chủ nhân vứt bỏ, lúc ngẩng đầu nhìn Vân Yên, ánh mắt đặc biệt đáng thương.
      Last edited: 22/6/19
      Khủng Long, Ameri, SooSyl32 others thích bài này.

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359
      Vẫn chiêu cũ hả Trầm Ám, Yên Yên nhà ta lại mềm lòng mất thôi
      Typard thích bài này.

    5. Typard

      Typard Well-Known Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      2,271
      Chương 19

      Vừa mở ti vi, thấy mình. liếc dưới góc phải cái, bộ phim này tên là “Linh Hi truyện”.

      màn hình núp ở phía sau cây hoa đào, tay siết cái kéo cắt cành hoa, tầm mắt lia về phía xa, đôi mắt trợn to biết là vì sợ hãi hay kinh ngạc, hề hàm chứa tình cảm.

      Ống kính từ từ kéo xa, nam nữ ban đầu cãi vả kịch liệt, rồi sau đó đột nhiên ôm nhau, nữ chính giãy giụa, nam chính cúi đầu xuống cường hôn.

      Rào ---- bỏng ngô trong tay Vân Yên rơi xuống đầy đất, thèm nhặt, trở tay vội bịt kín đôi mắt Trầm Ám. Căng thẳng nhìn chằm chằm ti vi, chờ cảnh hôn này qua .

      Trầm Ám nháy mắt cái, lòng mi quét qua lòng bàn tay .

      Cuối cùng cũng hôn xong.

      Bộ dạng Vân Yên thở phào nhõm, thu tay lại, dọn dẹp bỏng ngô dơ bị rơi sàn nhà, nhặt lên ném vào thùng rác.

      Ngẩng đầu cái, lại thêm cảnh thân mật. Dưới tàng cây hoa đào, người đàn ông dán vào sau lưng người phụ nữ ôm chặt, trong miệng lo lắng giải thích gì đó. Người phụ nữ quay đầu lại, mặt mang nước mắt lóng lánh.

      Vân Yên: “...” Đây chẳng phải là hay sao.

      Vân Yên nhanh chóng cầm remote lên đổi kênh, chú ý đến ánh mắt Trầm Ám ở sát bên dần trở nên hung ác.

      Cuối cũng vẫn là xem Tom & Jerry.

      Vân Yên lại ngồi ghế salon, mở túi khoai tây chiên ra rồi ăn, ăn đến khi thấy đáy mới nhớ ra Trầm Ám, tình nguyện lắm đút tới bên miệng , kết quả Trầm Ám ăn.

      rất vui vẻ lấy lại: “Thế là tốt, đứa trẻ ngoan thể ăn đồ ăn rác rưởi.” Vừa vừa ném miếng khoai tây chiên vào trong miệng mình.

      Đột nhiên Trầm Ám cúi người, tha mất miếng khoai tây chiên tay .

      Vân Yên: “...”

      buồn bực nhìn cái, đưa tay vào túi đựng khoai lấy miếng cuối cùng, lần này cho , kết quả lại gần cướp .

      Vân Yên phồng má trừng .

      Rộp rộp, hoàn toàn thấy ánh mắt của , cắn nát miếng khoai tây chiên.

      Càng tức!

      Đột nhiên Vân Yên cầm tay lên cắn cái, ú a ú ớ chửi thề tiếng khốn kiếp, sau đó quăng qua bên, chạy bịch bịch về phòng ngủ, dập cửa đóng lại.

      Trầm Ám cúi đầu nhìn dấu răng mờ mờ gan bàn tay, liếm môi cái.


      ------


      Khoá cửa bị hư, nên Trầm Ám dễ dàng vào được phòng ngủ. Dưới ánh trăng mông lung, giường gồ lên cuộn tròn, mắt cá chân của cái gò này nối liền với chân bàn bằng sợi dây, sợi dây bị kéo rất dài.

      Trầm Ám cắt đứt sợi dây, xoa mắt cá chân cho Vân Yên. Vân Yên được xoa cho thoải mái, trở người đối mặt với , yếu ớt tiếng.

      Trầm Ám nhìn chằm chằm gò má của , ánh mắt sâu hơn, động tác tay cũng trở nên mập mờ. Cúi đầu từ từ xích lại gần.

      Đột nhiên Vân Yên cắn vải áo nơi ngực , răng từ từ day day, thỉnh thoảng đụng phải da thịt cứng rắn của .

      Trầm Ám hề để ý cong thấp eo, in môi lên cổ Vân Yên, lâu rời .

      Ngày hôm sau, Vân Yên thức dậy rất sớm, chuẩn bị đến công ty rèn luyện.

      chuẩn bị cho Trầm Ám cả ngày cơm, cứ mãi dặn ra ngoài chơi cũng đừng chạy quá xa, còn để lại chìa khóa cho .

      Chu Mạn Chi gọi điện thoại tới thúc giục.

      Vân Yên trả lời, vội vội vàng vàng ra cửa.

      Lúc đến công ty, Chu Mạn Chi cũng vừa mới tới, hiếm thấy nghệ sĩ nhà mình đến muộn trễ hẹn cáu kỉnh, Chu Mạn Chi kỳ quái nhìn thêm vài lần.

      Từ cái nhìn này, ánh mắt khoá lại chỗ, mặt cũng trầm xuống. Vân Yên nhạy cảm nhận ra được, trong lòng cũng khẩn trương, biểu cảm này của Chu Mạn Chi khiến nhớ lại chủ nhiệm lớp mình lúc học.

      "Lần sau chú ý chút." lâu sau, Chu Mạn Chi : "Em có bạn trai chị mặc kệ, nhưng là nghệ sĩ, giữ hình tượng tốt đẹp là cơ bản nhất."

      Vân Yên đầu óc mơ hồ: "Hả? À. . ."

      Sắc mặt Chu Mạn Chi cũng tốt lên, cầm cái khăn lụa trong ngăn kéo ra ném cho : "Đeo lên."

      " cần đâu chị Chu." Sao Vân Yên có thể biết xấu hổ lấy đồ của chị được: "Chị cảm thấy hôm nay em phối với khăn lụa ổn hơn hả, em mua . . ."

      Chu Mạn Chi cắt đứt: "Đeo lên, gặp giáo Lương với chị."

      Vân Yên thể làm gì khác hơn là mang khăn lụa theo.

      giáo Lương tên là Lương Chi Hoa, là người phụ nữ rất nghiêm túc, từ lúc thấy Vân Yên, mặt đông cứng lại.

      Cuối cùng cũng lên lớp, Lương Chi Hoa hỏi mấy vấn đề rồi để , tựa như phút cũng muốn gặp lại , giọng và biểu cảm cũng đặc biệt chịu nổi. Nhưng cuối cùng vẫn để lại câu, bảo ngày mai chín giờ lại tới.

      Vân Yên bất đắc dĩ, lúc rời mặt khó nén mất mát. Lúc này Chu Mạn Chi cũng ở đây, mình thang máy.

      Chờ thang máy còn có hai nghệ sĩ, Vân Yên quen biết, gật đầu cái coi như là chào hỏi.

      nghĩ đến, biết bọn họ nhưng bọn họ biết . Ả cằm nhọn ôi chao tiếng, dương quái khí : "Đây phải là Vân Yên luồn lách thăng tiến siêu nhanh của chúng ta sao."

      Bị nhắc đến tên, Vân Yên chậm nửa nhịp ngẩng đầu.

      Tóc Dài bên cạnh Cằm Nhọn che miệng cười: "Người ta sắp hot rồi đấy, chuyện với ta, ta còn chê hot đó."

      "Phi, biết ngủ với bao nhiêu ông già mới đổi được nhân vật phụ mờ nhạt, mỗi ngày còn bị chửi ở mạng, là đáng thương làm sao. Hot á? Đời sau ."

      "Này, Vân Yên à, nghe gần đây còn casting phim của đạo diễn Lý đúng ? Tôi diễn vai nữ số ba ở đó, có cần tôi giúp chút hay ? Mặc dù kỹ thuật diễn xuất của hơi kém, nhưng diễn tiểu nha hoàn của tôi cũng cần kỹ thuật diễn xuất gì đâu."

      "Ha ha, Đình Đình, tốt bụng giúp ta, ta còn tưởng rằng muốn ôm bắp đùi ta đó."

      ". . ."

      "Ái chà, náo nhiệt ghê ta."

      Tiếng giày cao gót từ xa đến gần, phụ nữ mang kính râm, môi đỏ mọng mang hai người trợ lý tới.

      Hai nghệ sĩ mới vừa rồi còn vênh váo ngang ngược vội vàng khom người chào hỏi: "Chị Mộng Mộng."

      Đinh, thang máy vừa vặn mở ra.

      Người được gọi là chị Mộng Mộng dẫn đầu vào, ngoắc Vân Yên, "Vào đây."

      Vân Yên nháy nháy mắt, tiến vào, trợ lý của chị Mộng Mộng theo sát phía sau. Bên ngoài hai nghệ sĩ cũng muốn vào, chị Mộng Mộng : "Đầy rồi."

      Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, ngăn cách hai gương mặt ấm ức lại cam lòng.

      Vân Yên cám ơn với chị Mộng Mộng: "Cám ơn chị giúp em. . ."

      Đột nhiên chị Mộng Mộng tháo kính râm xuống, khóe miệng mang nét cười, đầu móng tay sơn màu đỏ chỉ chỉ cổ .

      "Em , lần sau ra ngoài đừng mang theo ô mai."
      Khủng Long, Ameri, SooSyl34 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :