1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ phụ, đừng coi khinh nữ chủ - Cửu Nguyệt Vị Hy (48 + 8 PN) (hoan)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Nữ phụ – chương 24


      24chapter 24

      Tháng tư qua, ngày nghỉ tháng năm cũng kết thúc, làm ngày đầu tiên.

      Tần Cảnh yên lặng vào tòa nhà Truyền thông Tinh Nguyệt, kỳ “Chuyện ngôi sao” cuối cùng của tháng trước phát, hôm nay là ngày nghiệm thu điểm tỉ suất kích thích tiêu thụ.

      cả đường , cũng lấy làm lạ sao mình lại bình tĩnh như vậy.

      Hôm nay hình như có chút kỳ quái, tất cả những người gặp đều gật đầu mỉm cười với . Đến lúc tiến vào đại sảnh, mới hiểu được là chuyện gì xảy ra.

      màn hình lớn chiếu bản tin về các chương trình giải trí online, mà ngay lúc này nội dung, chính là Tần Cảnh và chương trình “Chuyện ngôi sao” của .

      “Nếu như đến chủ đề chuyện gần đây của các fan là gì, chính là “Chuyện ngôi sao”. Nếu như đến chương trình gần đây các ngôi sao muốn tham gia nhất, cũng chính là “Chuyện ngôi sao”.

      thể nghi ngờ đây là tượng kì lạ nhất của giới giải trí, khi mà chuyên mục “Chuyện ngôi sao” vốn được Truyền thông Tinh Nguyệt công bố là chuyên mục sắp bị loại bỏ, vậy mà chỉ sau đêm tỏa sáng rực rỡ góc trời! Nếu như các bạn tin, có thể xem chút đoạn trích từ hai kỳ gần đây. Nhìn thấy những người trong mắt chúng ta xưa nay cao cao tại thượng đại minh tinh kể lại những câu chuyện ngu ngốc nhất 囧 nhất đau đớn nhất trong đời họ, chẳng lẽ bạn có thể nào giống như thế này, cười nghiêng ngả đến phun nước sao?

      Mà ý tưởng ly kỳ cổ quái này, cũng bắt nguồn từ đạo diễn trước đây của “Tụ quang”, Tần Cảnh. Theo tin tức đáng tin cậy của chúng tôi, tại có ít nhất hơn hai mươi hãng truyền thông cũng như đài truyền hình có ý định mua bản quyền “Chuyện ngôi sao”, mà lãnh đạo cấp cao của Tinh Nguyệt cũng chuẩn bị đầu tư số tiền lớn để phát triển “Chuyện ngôi sao” trở thành chương trình giải trí ngày chuyên nghiệp.

      Ở đây, chúng ta khỏi tò mò, truyền kỳ của giới truyền thông Tần Cảnh, sau khi đưa “Tụ quang” đến vinh quang, lại có thể cứu vớt “Chuyện ngôi sao”. Rốt cuộc, ấy còn có những khả năng khó tin nổi nào nữa đây?”

      Tần Cảnh đứng lặng ở trong đại sảnh, xem xong bản tin, giữa ánh mắt cực kì hâm mộ của đám người xung quanh, bình tĩnh vào thang máy.

      nhìn ra ánh nắng thưa thớt ngoài cửa sổ thủy tinh, khe khẽ mỉm cười.

      Xem ra, bước đầu tiên của , thành công.

      Tối hôm qua Dương Tân gọi điện thoại cho , hỏi có nghĩ đến phát triển “Chuyện ngôi sao” mạnh hơn nữa .

      Tần Cảnh đương nhiên nghĩ đến chứ, mong muốn có thể thoát khỏi cái trạng bây giờ, vì muốn tiết kiệm kinh phí mà phải chắp vá những đoạn phim của các ngôi sao khác nhau thành chương trình, muốn chương trình có đủ tài nguyên để có trường quay, mời khoảng mười ngôi sao đến ngồi trong trường quay, cùng nhau chia sẻ những câu chuyện kia, đương nhiên, nội dung cũng mở rộng hợn, chỉ là chương trình mua vui cho mọi người, mà cũng phải khiến cho mọi người có lúc rơi nước mắt.

      Khiến cho mỗi ngôi sao phải tự trở thành người chủ trì cho cuộc chuyện của mình!

      Hơn nữa, cười vui cùng nước mắt kết hợp, mới là tuyệt nhất!

      Dương Tân lúc đó sững sờ đầy đủ mười giây, mới cảm thán : “Chương trình giải trí này, nếu như thành công, cũng là lần đầu tiên có ý tưởng như thế trong ngành đó!”

      Lúc đó, Tần Cảnh liền biết, Dương Tân bị ý nghĩ của làm chấn động, mà sở dĩ Dương Tân gọi điện cho , nhất định là vì “Chuyện ngôi sao” được ban lãnh đạo chú ý, họ cố ý muốn phát triển “Chuyện ngôi sao”.

      Tần Cảnh hít sâu hơi, vào phòng làm việc, liền gặp bốn mỹ nhơn tất cả vỗ tay hoan nghênh chúc mừng, nhìn thấy tới, cũng muốn vỗ tay chúc mừng .

      “Tần Cảnh!” Trâu Manh lần đầu cười tươi đến thế, “Chương trình mới nhất của chúng ta so với kì ngay trước đó mức lợi nhuận lại tăng 50%! Như vậy là vượt qua cả “Tụ quang” rồi!”

      Tần Cảnh mím môi cười khẽ, lần này, thực ra ngoài ý muốn của .

      Trước kỳ vừa rồi, là thế như chẻ tre, nhận được thiếu truyền thông chú ý, thêm minh tinh microblog hỗ trợ cổ động, fan mạnh mẽ tuyên dương, vô hình trung, mạng lưới quảng cáo cho “Chuyện ngôi sao” trải rộng các góc.

      Mà ngay trước khi phát kì vừa rồi các đăng đoạn bên lề công việc, cùng với danh sách các đại minh tinh tham gia, đương nhiên dẫn tới ít náo động.

      Tần Cảnh mỉm cười: “Lần này, là công sức của tất cả mọi người!”

      Truyền thông chính là cái thứ vô tình nhất, vừa tháng trước, còn bị người ta bỡn cợt coi đáng đồng, mà bây giờ, được tâng bốc lên tận trời xanh. Rồi tin tức giải trí khen ngợi bản thân có tài năng, đưa “Chuyện ngôi sao” đến thành công rực rỡ.

      biết, chẳng hề là như vậy.

      Cho nên, nhất định phải : “Truyền thông đem hết công lao đặt mình tôi, là công bằng!”

      Nhưng có vẻ bốn trước mặt cũng ngại gì chuyện đó, đều tươi cười ấm áp nhìn , cứ như cho rằng cứ nhận cần hổ thẹn như thế.

      Thái Vi cười : “Tần Cảnh, chúng tôi đều cảm thấy truyền thông sai chút nào. Kỳ , ở mỗi vị trí này của chúng ta, ai cũng có thể làm được tốt. Nhưng, khiến cho mọi người đoàn kết tạo thành tiềm lực mạnh mẽ đạt được ngày hôm nay, phải ai cũng làm được! Mà cái người đó, chính là mấu chốt nhất!”

      Đường Quả cũng gật gật đầu: “Chúng em muốn cám ơn chị, làm việc lâu như thế, chỉ có được mấy tuần gần đây là vui sướng nhất, có thành công nhất!”

      Tần Cảnh bị ánh mắt ôn nhu của các nàng làm cho mặt ửng đỏ, ngại ngùng vuốt tóc ra sau tai: “Tóm lại, mọi người đều có công lao! Ngay cả trợ lý mới của tôi, cũng chính ta nghĩ ra cách làm hôm nay của chúng ta!”

      tới đây, Tần Cảnh nhăn mày, Doãn Thiên Dã này làm sao vậy, mỗi lần đỗ xe đều đùa dai mất nửa ngày, làm cái gì sao mà lâu thế!

      Tần Cảnh nghĩ hôm nay có nên mời mọi người ăn cơm hay nhỉ, nghe thấy sau lưng có người cười hì hì chuyện.

      “Mọi người mấy kỳ gần đây làm rất tốt nha, hôm nay tôi mời mọi người ăn cơm hát Karaoke chúc mừng!” Lục Nhã rất chọn thời điểm thích hợp xuất trước ngưỡng cửa, “Tất cả mọi người đều làm rất tốt! Đương nhiên, lợi hại nhất vẫn là đạo diễn Tần Cảnh của chúng ta!”

      Lục Nhã mặt cười nhăn nhở tới, giữ chặt tay Tần Cảnh: “Về sau, nhất định phải đóng góp nhiều ý kiến cho người dựng phim như tôi, có như vậy, “Chuyện ngôi sao” chúng ta càng trở nên tốt hơn!”

      Trâu Manh mấy người cũng biểu ra vẻ hớn hở Lục Nhã mong đợi, các nàng cũng biết chuyện chọn lựa công khai người dựng phim và biên đạo của “Tụ quang”, cho nên cũng tự nhiên mà suy đoán được mục đích lúc trước Lục Nhã lui ra sau màn để giao trách nhiệm cho Tần Cảnh. Nhưng dù sao, các nàng cũng nghĩ được đến người từ đầu muốn lợi dụng gây khó dễ Tần Cảnh như Lục Nhã lại muốn thay đổi thái độ bất ngờ như thế.

      Mà mặt khác, Trâu Manh Thái Vi và Đường Quả thậm chí suy đoán ra, mục đích mà lúc đó Tập Vi Lamđến thăm họ chính là quyết định. Nghĩ đến Tập Vi Lam và Lục Nhã quan hệ như vậy, các nàng dần dần bắt đầu hoài nghi, hoa đán số của Truyền thông Tinh Nguyệt, có vẻ phải đơn thuần như vẻ bề ngoài.

      Chỉ có Diệu Khả fan ruột Tập Vi Lam còn thể tiếp thu.

      Nhưng, các nàng tuy rằng tức tối Lục Nhã (cùng sau lưng ta là Tập Vi Lam) làm cái loại việc lợi dụng Tần Cảnh này, nhưng là các nàng thực hi vọng Lục Nhã sớm chút cuốn xéo , cho dù là lăn đến chương trình hạng nhất “Tụ quang” cũng được.

      Dù sao “Chuyện ngôi sao” bây giờ công việc và khí làm việc vui vẻ như thế này đem so với ngày trước, ai cũng mong muốn bà bất tài Lục Nhã kia đến hủy hoại thành quả của họ.

      Chính là, nghe đến lời vừa rồi của ta, thế nào cũng thấy có điểm như ta định .

      Đường Quả mấy người sắc mặt chuyển tốt, Trâu Manh cũng lạnh lùng cười, người này thực thực là đủ vô sỉ! Các nàng nguyên bản chỉ cho là nếu “Chuyện ngôi sao” tăng được lượng tiêu thụ ta được đẩy “Tụ quang”, lại nghĩ được ra “Chuyện ngôi sao” thành công đến như thế, mà cấp lại có ý định đầu tư lớn cho bọn họ!

      tại “Chuyện ngôi sao” chính là bảo bối mũi nhọn của Truyền thông Tinh Nguyệt!

      Lục Nhã thấy được mình vừa đến khí lập tức trầm xuống đến dưới điểm đóng băng, có chút lúng túng, vội cười cải thiện khí:

      “Đúng rồi, các còn chưa biết nhỉ! Cấp quyết định phát triển “Chuyện ngôi sao”, nghe có rất nhiều đài truyền hình muốn mua lại nha! Sắp tới chúng ta được đổi phòng làm việc, nhân viên cũng được bổ sung số lượng lớn. Đến lúc đó, Trâu Manh, có thể làm tổng điều hành, Đường Quả làm người chủ trì, Thái Vi làm chỉ đạo biên kịch, Diệu Khả làm hậu cần. Cấp dưới của mọi người chắc chắn rất nhiều đó!”

      Mọi người vẫn có phản ứng gì, Trâu Manh trực tiếp làm kế hoạch cho kì tới, chỉ có Diệu Khả còn lúng túng hơi co kéo khóe môi.

      Lục Nhã hoàn toàn nhận biết bất thương, lại nặn nụ cười cứng ngắc với Tần Cảnh : “Đương nhiên, tổng đạo diễn vẫn là nha! Hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ!” Vừa , vừa duỗi tay ra.

      Tần Cảnh lạnh lùng liếc nhìn tay phải của ta lơ lửng ở giữa trung, có tiếp, : “Lục Nhã, chúng ta ra ngoài chuyện chút!” xong, tự ý lướt qua, ra ngoài.

      Lục Nhã cũng chỉ đành vội vàng theo.

      Tần Cảnh đến hành lang trước thang máy tầng 12 nhìn ra ngoài cửa sổ ngựa xe như nước, sắc mặt dị thường bình tĩnh.

      Lục Nhã dự cảm ổn, liền lén lút nhắn cái tin ngắn cho Tập Vi Lam, kêu ta đến tầng 11.

      đến trước mặt Tần Cảnh, ta còn oán hận : “Hôm nay thực là kỳ quái, mọi người làm sao mà ỉu xìu như vậy?”

      Tần Cảnh có quay đầu, khuôn mặt xinh đẹp hoàn toàn đắm chìm trong ánh nắng vàng, “Người làm phim bất tài như , mà muốn cướp thành quả lao động của mọi người, đổi lại là ai cũng thích nổi!”

      Lục Nhã nguyên còn chuẩn bị chuyện ngọt nhạt với , nghĩ đến vừa trực tiếp mắng ta là bất tài, nhất thời giận kềm được, trách mắng: “Tần Cảnh, vừa cái gì? lặp lại lần nữa?”

      Tần Cảnh quay đầu, ánh mắt khinh miệt, ngữ khí thanh đạm: “Tôi lại ngàn lần, cũng vẫn là bất tài thôi! Hay là cho rằng, chỉ cần giở thói đàn bà chanh chua ở chỗ này gầm rú, phải bất tài nữa?”

      Lục Nhã sắc mặt đỏ bừng: “Tần Cảnh, phải cho rằng nắm giữ quyền hành đoạn thời gian là muốn quên hết những chuyện trước kia chứ, nếu phải lúc trước tôi đây đem quyền hành giao cho , có làm được chuyện tốt đó sao? tại thành công, liền đá tôi ? Thực là tiểu nhân vong ân bội nghĩa!”

      Tần Cảnh vẻ mặt kỳ quái nhìn ta hồi lâu, bật cười: “Da mặt dày đấy. Lúc trước, mang quyền quản lý “Chuyện ngôi sao” giao cho tôi, là ban ân cho tôi sao? ràng là muốn lợi dụng tôi, lại còn trước mặt tôi giả vờ là thánh nhân. Lục Nhã, vẫn luôn biết xấu hổ như vậy sao?”

      Lục Nhã bị mắng xối xả, nhưng mấu chốt là, ta kinh ngạc nhất, vẫn là “Tần Cảnh, ta làm thế nào mà biết mình và Vi Lam là lợi dụng ta?

      Lục Nhã chống đỡ quyết liệt: “Tôi hiểu cái gì?”

      hiểu thôi!” Tần Cảnh nhún nhún vai, “ như thế, tôi cho biết, thể tiếp quản vị trí của tôi ở “Tụ quang”, là bởi vì tôi động chân động tay đằng sau, vậy có phải cũng tức giận ?”

      Lục Nhã kinh hãi giật mình.

      ta quả phải muốn trở về, mà là nửa đường có người chặn chân, ta thể làm dựng phim cho “Tụ quang” mà cũng làm được đạo diễn. Bất quả đúng khi ấy “Tụ quang” khởi tử hồi sinh, cho nên ta mới nhanh chóng trở về muốn bảo trụ vị trí của chính mình ở “Chuyện ngôi sao”.

      Dù sao, cái chương trình “Chuyện ngôi sao” này quá ra vẻ đáng lấy lòng, rất nhiều ngôi sao sau khi tham gia lập tức danh tiếng tăng vù vù, chính thức biến chất thành chương trình mà các ngôi sao đều tự chủ động tìm đến, tương lai về sau nhất định là vô cùng rực rỡ a!

      Chính là, ta nhìn ngắm bình tĩnh đạm mạc trước mặt, từ tròng mắt lấp lánh trong ánh nắng mặt trời ta còn nhìn ra tia đoạn tuyệt u, đột nhiên Lục Nhã có dự cảm tốt.

      “Tụ quang”, ta được; mà “Chuyện ngôi sao”, ta cũng ở xong.

      “Chuyện tôi đánh tạp làm càn, là vạch trần?” Lục Nhã hung hăng cắn răng.

      Tần Cảnh bình tĩnh : “Chỉ có thể trách chính , đầu óc quá đơn giản, hơn mười ngày làm chạy du lịch, kết quả trở về còn muốn ngồi mát ăn bát vàng. nghĩ người làm trong Tinh Nguyệt đều là đần độn à! “Chuyện ngôi sao” là chương trình sắp bị loại, có ai chú ý đến, tôi làm người ta chú ý đến nó!”

      cho rằng tôi ngoan ngoãn như vậy sao, lại bò lưng ra làm việc dưới cái danh của người dựng phim Lục Nhã sao?” nhìn ta sắc mặt đỏ bừng, cảm thấy có chút thể tưởng tượng, “ làm sao có thể nghĩ tôi mất chút xíu sức lực trở thành người phụ trách của chương trình được thích như thế?”

      “Tần Cảnh, đủ!” Lục Nhã tức đến toàn thân phát run, “Là tôi quá xem , nghĩ đến là người cay độc như vậy, bức tôi chỗ để !”

      Tần Cảnh kìm được nhíu mày: “Tới giờ này mà còn cho là người khác có lỗi với ? nghĩ xem, như ở “Chuyện ngôi sao” ba năm mà có chí tiến thủ, cấp có thể tin tưởng có năng lực được sao? Làm gì có ai nghĩ cho chuyển sang “Tụ quang”, cứ cho là tôi vạch trần tham dự gì vào công việc, cũng có người tìm cớ đuổi !”

      “Hừ!” Lục Nhã vốn có sức phản bác, vừa nghe như vậy, lập tức chuyển giọng, “Dù sao tôi cũng có ý định “Tụ quang”, tuy nhiên, “Chuyện ngôi sao” là địa bàn của tôi, đừng tưởng làm thành công được vài kỳ, là có thể cướp nó được!”

      Tần Cảnh gẩy gẩy ngón tay, chút đếm xỉa : “Chính là, Dương tổng thanh tra đáp ứng tôi, để tôi làm người dựng phim và đạo diễn “Chuyện ngôi sao”, còn cho tôi quyền lựa chọn nhân . Cho nên, “

      bình thản nhìn ta cái: “Từ giờ trở , bị đuổi việc!”

      !” Lục Nhã thể tiếp nhận này, lập tức giơ tay lên muốn tát Tần Cảnh.
      tart_trunglyly thích bài này.

    2. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Nữ phụ – chương 25


      25chapter 25

      Nhưng đối mặt với ta bộ dạng chó điên như vậy, Tần Cảnh cũng nhanh chóng biết ta muốn làm gì.

      Trong nháy mắt Lục Nhã vung bàn tay, Tần Cảnh tức bắt lấy tay ta, dùng lực đẩy ra, “loảng xoảng keng” tiếng, tay bị ấn đến tường thủy tinh!

      Lục Nhã bị hung quang trong mắt dọa, cư nhiên nửa ngày vẫn phản ứng kịp, dám làm loạn.

      muốn đánh tôi?” Tần Cảnh mày run lên vô cùng uy hiếp, “Chỉ bằng loại như ? Tôi vốn muốn thông báo đuổi việc ở trong phòng làm việc cơ, gọi ra riêng cũng chỉ là để thông báo với thôi. Nhờ chuyển lời cho Tập Vi Lam!”

      Lục Nhã ngẩn ra, thế là thế nào? Vì sao Tần Cảnh biết là Tập Vi Lam nghĩ ra kế hoạch này? Tập Vi Lam phải muốn tốt cho Lục Nhã và Tần Cảnh sao? Vậy vì sao Tần Cảnh nhãn thần khủng bố như vậy? Chẳng lẽ là, hai người họ kỳ có ân oán, bị Tập Vi Lam mang làm bia đỡ đạn?

      “Đúng rồi, kỳ , ta cũng có lòng bảo quay về “Chuyện ngôi sao” ! Chương trình lăng xê danh tiếng dễ dàng như vậy, chẳng lẽ ta muốn làm môn khách, kỳ nào cũng được lên?”

      Tần Cảnh lạnh lùng cười: “Nhờ chuyển lời giúp, tôi đây: ! Khả! Năng! Tôi phải là cái Tần Cảnh ta vẫn nghĩ đâu! Sống yên ổn giùm tôi là tốt nhất! Còn nếu muốn bày trò gì mà động đến tôi, mời, nhất định đáp lễ!”

      xong, đẩy mạnh Lục Nhã ra.

      Mà lúc này, ngay hành lang cầu thang tầng dưới, khuôn mặt Tập Vi Lam ngay cả chiếu trong ánh nắng sớm cũng thấy trắng bệch bất thường.

      Lục Nhã tâm trí loạn thành đoàn, cảm thấy Tần Cảnh bây giờ hoàn toàn chính là ác ma đáng sợ, ta dám mình đối mặt với Tần Cảnh, sợ hãi cuống cuồng chạy xuống tầng!

      Tần Cảnh hừ ra tiếng cười lạnh, vừa muốn lên tầng, lại nhìn thấy Doãn Thiên Dã đứng đầu bậc thang, nửa tựa cửa, tựa tiếu phi tiếu nhìn .

      Ách, nghe thấy hết rồi hả?

      Nghe thấy nghe thấy! Dù sao tôi chính là như vậy, quản thích xem hay !

      Tần Cảnh qua, nhận ra ánh mắt Doãn Thiên Dã rất là kỳ quái, chẳng hề giống như chấn kinh, cũng có kinh ngạc, mà hiểu sao lại giống như rất thưởng thức.

      Tần Cảnh nhíu mày: “Làm gì? Chưa từng thấy phụ nữ nổi xung à!”

      “Chưa từng thấy em như vậy!” Doãn Thiên Dã khóe môi cong lên chút, “Tôi lại cảm thấy, em tại, so với trước kia, tốt hơn!”

      Tần Cảnh sửng sốt: tên này lẽ là M, hay là cuồng bị ngược?

      vừa rồi làm bộ dáng khủng bố dọa người như thế, phải đàn ông cũng bị dọa chạy hết sao? Thế mà còn tốt hả?

      Tìm chết sao!

      Kỳ , Tần Cảnh nổi khùng như vậy cũng là bị bức mà thôi.

      Lần trước ở studio gặp cái đạo diễn Chương Hiên đó bắt đầu cảnh giác, đoán là phần tiềm quy tắc trong tiểu thuyết hẳn bắt đầu đến rồi đây. Chỗ này thiếu bẫy Tập Vi Lam thiết kế để hãm hại , nếu như đúng như truyện, Tập Vi Lam sau này còn có loạt mưu nữa.

      ban đầu còn e ngại Vi Lam giả vờ trước mặt ba ba quá giỏi, đối đầu công khai với ta chắc chắn khiến ba khó xử, nhưng bây giờ ba nhìn thấu bản chất ta rồi, về sau cũng phải người nhà nữa. Giờ ngay cả khách khí ngoài mặt cũng cần giữ!

      nghĩ, như vậy rồi, ít ra Tập Vi Lam yên phận chút.

      Doãn Thiên Dã xoay người cũng quên giơ ngón tay chỉ xuống tầng dưới: “Đúng rồi, tôi ra đây để nhắc em, người lúc nãy em nhắc đến, vẫn đứng dưới tầng!”

      Tần Cảnh hơi hơi nâng mi, vậy, vừa rồi chuyện với Lục Nhã những gì Tập Vi Lam cũng nghe thấy. Thế ngược lại còn tốt hơn, càng ràng, để cho Tập Vi Lam biết mà lần sau đừng diễn cái vai em lương thiện trước mặt nữa, khó chịu lắm.

      Nhưng cũng nghĩ là, xế chiều hôm đó, Tập Vi Lam tìm gặp rồi.

      Lúc đó, Tần Cảnh ở trong phòng kín sửa chữa bản kế hoạch kì mới của Trâu Manh, rồi nghe Doãn Thiên Dã rất đúng quy tắc gõ cửa, : “Sếp, có người tìm!”

      Tần Cảnh:…

      Vì sao cái chữ “sếp” nghe khó chịu vậy? Mà tự dưng hôm nay ngoan thế? phải buổi sáng bị dọa đần đấy chứ?

      Tần Cảnh gì nhìn ra ngoài khung cửa kính, lập tức nhìn thấy cái mặt của Tập Vi Lam.

      Lần này, bốn người trong phòng làm việc có phấn khích như lần trước, mà Diệu Khả nhìn khí phi thường nặng nề, cũng bỏ luôn ý định rót cốc nước cho Tập Vi Lam.

      Tần Cảnh liếc Doãn Thiên Dã, mấp máy môi ra tiếng: biến ~~~

      Doãn Thiên Dã cười cười, ra.

      Ngay sau đó, Tập Vi Lam liền tới, đóng cửa kính lại.

      Tần Cảnh nhìn thấy ta, mở miệng chào cũng lười, tiếp tục chỉnh sửa giấy tờ.

      Tập Vi Lam thấy Tần Cảnh thèm để ý mình, có chút ngượng ngùng, lại nghĩ đến lúc nãy nhân viên cấp dưới ngồi ngoài cũng thèm vồn vã với ta, trong đầu nghĩ ngay nhất định là Tần Cảnh bậy bạ vê ta với họ, phá hoại hình tượng của ta!

      Nhưng mà, ta nhịn nửa ngày cũng áp chế được lửa giận trong lòng, đến cạnh Tần Cảnh, giở giọng thương xót: “Tần Cảnh, em nghe , hình như chị có hiểu lầm gì đó với em sao?”

      Nghiện diễn đấy à?

      “Hiểu lầm?” Tần Cảnh ngẩng đầu, “Là hiểu lầm sao?”

      Tập Vi Lam sững sờ nửa buổi, giây sau, trong mắt khởi sương mù: “Em lúc đầu chỉ là nghĩ Lục Nhã đối xử tốt với , muốn đuổi ta giúp chị thôi!”

      Tần Cảnh kinh ngạc.

      hết sức ngạc nhiên: “Quả là diễn viên nhỉ, có thể trong giây nặn ra được nước mắt!”

      Kết quả, Tập Vi Lam còn ít nước mắt nào muốn rơi nháy mắt bốc hơi hết.

      ta có chút thể tin được, Tần Cảnh, thực , hoàn toàn thay đổi.

      Tần Cảnh ,có thể thấy, tin tưởng ta. Hơn nữa, chỉ là tin tưởng, thậm chí còn thèm kiêng nể gì biểu đạt bất mãn với ta, đến cả ngoài mặt hữu hảo cũng ngại làm.

      Tập Vi Lam vô cùng tức giận: Tần Cảnh làm sao có thể như vậy?

      Mệt cho ta còn bỏ thời gian sức lực chạy đến giải thích, nghĩ đến vậy mà lại làm bộ dạng này!

      Tập Vi Lam còn xoắn xuýt cuối cùng là lật bài , hay là lại thử tự thanh minh chút xem sao.

      Tần Cảnh lạnh lùng mở miệng : “Tập Vi Lam, ngày nào cũng đóng kịch, còn chưa mệt sao? Ít nhất, đừng có đứng trước mặt tôi đóng kịch, được ? Tôi thừa biết bản chất bên trong của với cái mặt ngoài của chẳng liên quan gì đến nhau đâu, cho dù giải thích ra sao, tôi cũng thay đổi được quan điểm. Cho nên, tỉnh lại , đừng có làm cái mặt như thế nữa, tôi ngán lắm rồi!”

      Tập Vi Lam cảm thấy như bị người ta cho mấy phát tát vào mặt, khuôn mặt mỹ lệ khỏi co giật, vặn ra nụ cười méo mó: “Cho nên, ý chị muốn gì?”

      “Tôi chủ động hại !” Tần Cảnh dị thường thản nhiên, “Cho nên, tốt nhất là đừng động đến tôi. Bình an vô , nước sông phạm nước giếng, đó là kết quả tốt nhất!”

      Tập Vi Lam giật giật khóe miệng: “Ở trước mặt ba ba, vẫn là ra vẻ chị em thân thiết chứ!”

      Tần Cảnh có lời nào để , người này thích diễn kịch đến mức nào đây? Nhưng tiếc , có cách nào, dù gì, Tập Vi Lam cũng biết, hình tượng con ngoan em thảo là ưu việt nhất cho lợi ích về tiền tài của ta sau này.

      Tần Cảnh nghe ta vậy có chút do dự, thực ra, đương nhiên đủ kiên trì để giả bộ cái gì với ta nữa; nhưng vấn đề là, việc ba của muốn ly hôn Tập Quyên còn chưa được công bố ra ngoài.

      Nên trước mắt thể làm lộ tin tức này được!

      Ngay khi Tần Cảnh còn nhíu mày suy tư, điện thoại di động vang lên tiếng chuông báo tin nhắn.

      Tần Cảnh cầm lên xem, là tin của Ethan gửi đến. (Dip: biết có ai để ý hay nhớ ra này , này là trợ lý cho Tần Chính) Tài liệu sang tên xong hết cả, mà ngay vừa nãy Tần Chính gọi cho luật sư xin ly hôn.

      căn thời gian quá chuẩn !

      Tần Cảnh lần nữa ngẩng đầu, khe khẽ mỉm cười: “ cần, chúng ta về sau, phải chị em gì hết! Ngay cả danh nghĩa cũng !”

      Tập Vi Lam hiểu gì cả: “Chị có ý gì?”

      Tần Cảnh nhún nhún vai: “Ba tôi ủy thác cho luật sư, giải quyết việc ly hôn với mẹ !”

      “Làm…” Tập Vi Lam như bị sét đánh, “Làm sao có thể?”

      Tuy nhiên thực ra, tại ta quan tâm nhất là, việc chia tài sản của Tần Chính như thế nào. Chính ra ta còn có phần vui vẻ về chuyện ly hôn này, nhìn bình thường Tần Chính đối xử với mẹ ta tốt như vậy, giờ muốn ly hôn tuyệt đối là có tình nhân bên ngoài. Mà trong tình huống đó, chắc chắn ông phải bồi thường thêm tài sản cho Tập Quyên. Mà ta là con Tập Quyên, phải cũng tương đương với gấp đôi lượng tài sản sao?

      Tần Cảnh nhìn Tập Vi Lam ánh mắt lúc đờ đẫn lúc sáng lên, chắc ta lại tự mơ mộng ảo tưởng rồi.

      vốn có cái mong muốn rất bất lương là nhìn xem mẹ con Tập Vi Lam khi biết thể lấy được nhiều như bọn họ nghĩ có cái phản ứng gì. Nhưng nghĩ lại, cảm thấy nếu hết chuyện đó ở cái chỗ này được thích hợp lắm, lỡ như Tập Vi Lam nổi bão tố ngay trong này, đem đồ đạc này nọ trong phòng làm việc của đập phá hay tí nào.

      Cho nên, bất động thanh sắc cúi đầu, tiếp tục xem bản kế hoạch. Lại nghĩ đến, chọn đúng lúc này, đến lượt điện thoại của Tập Vi Lam vang lên.

      “Uy? Mẹ?” Là Tập Quyên gọi đến.

      Tần Cảnh kinh ngạc, bà ta nhận được thư của luật sư nhanh đến vậy sao!

      Điện thoại bên kia vẫn còn cái gì đó, Tập Vi Lam nghe rên tiếng. Cho đến tận lúc cúp máy hạ điện thoại xuống rồi, ta cũng chỉ đứng đó, ngây người.

      Tần Cảnh nhàng ho khan mấy tiếng: “Ách, cái này, nếu còn cái gì để , có thể ra ngoài được rồi chứ! Tôi còn phải làm việc!”

      “Tần Cảnh!” Cú điện thoại vừa nãy của Tập Quyên đập nát hết những giấc mộng tươi đẹp của Tập Vi Lam rồi, “Mẹ tôi , 30% cổ phàn còn lại của bố chị chuyển hết sang tên chị! Cả chỗ bất động sản còn lại cũng vậy. Chị cho tôi, chuyện này là thế nào? Cha con hai người lại muốn làm trò quỷ gì?”

      kinh ngạc như vậy làm cái gì?” Tần Cảnh cảm thấy có phần biết làm sao mà hôm nay được gặp gỡ hai cái người ngàn chấm thế này, “Ba cũng cho đứa con riêng của vợ như đến 30% rồi, cho tôi 30% còn lại có cái gì thỏa đáng?”

      Tập Vi Lam bổ nhào vào bàn làm việc, cơ hồ nghiến răng nghiến lợi gân xanh đầu cũng nổi lên: “Thế còn mẹ tôi? Mẹ tôi sống cả đời với ông ta, chẳng lẽ được gì?”

      rốt cuộc là nghĩ cho mẹ , hay nghĩ cho bản thân vậy?” Tần Cảnh hơi hơi nheo mắt, ngữ khí dị thường băng lãnh, “Nếu nghĩ tranh thủ cho mẹ ít tiền dưỡng lão, 30% của đâu, đem ra mà đưa cho mẹ !”

      “Các người khinh người quá đáng!” Tập Vi Lam đột nhiên chồm người lên trước, hai tay chống mạnh lên bàn, giống như muốn bóp nát cái bàn này vậy.

      Hai mẹ con nhà này vậy là đủ rồi đấy! Hai người tưởng người khắp thiên hạ đều có lỗi với hai người hay sau?

      Tần Cảnh đứng thẳng lên, nhãn tình nháy mắt lãnh: “Vậy sao? Tập Vi Lam, nhìn ra đấy, cũng như mẹ , đều là quỷ hút máu vô lương tâm!”

      Vừa , giấy tờ trong tay “táp” đập xuống bàn, mang theo phẫn nộ mưa rền gió cuốn, “Ba tôi trừ có phần tiền và bất động sản, tài sản lớn nhất cũng chỉ có cổ phần của Trường Ninh. Ba chỉ có 60%, cho mẹ con hai người nửa rồi, ba con tôi cũng chỉ có nửa thôi, các người còn muốn như thế nào nữa?”

      có muốn bất mãn, cứ bất mãn phải con ruột của ba tôi, bất mãn mẹ phải vợ đầu của ba tôi, theo ông lúc ông còn xây dựng nghiệp. Hai mẹ con các người vốn bơ vơ chỗ nương tựa, lại được ba tôi cho cuộc sống như quý tộc suốt mười mấy năm. Vậy mà còn có chút nào biết điều.”

      Tần Cảnh nguyên bản nghĩ đến kích thích ta, cũng nghĩ muốn lý luận gì với ta, nhưng cái người này quá quá ba chấm quá biết liêm sỉ quá vô lương tâm,

      “Tập Vi Lam, bao năm nay là ai nuôi lớn bằng ngần này! đục khoét từng đó của cải rồi đủ sao, còn ba tôi khinh người quá đáng! Rốt cuộc là ai khinh người quá đáng?? Người ta , sói con thể thuần dưỡng, hôm nay tôi coi như được chứng kiến, chính là dạng người như !”

      Tập Vi Lam tức đến mức cả người kịch liệt run rẩy, tức đến độ đầu óc trận hôn mê suýt nữa đứng vững, mà tức nhất chính là, Tần Cảnh mỗi câu, câu nào ta có thể có cách nào mà phản bác.

      Hỗn đản, hỗn đản!

      Nguyên lai, Tần Cảnh đó vẫn xem thường ta như vậy sao? Cho rằng ta chỉ là kí sinh trùng ăn bám nhà ta?

      ta làm sao có thể khoan dung với loại nhục mạ này được?

      Tập Vi Lam lúc này cặp mắt đỏ bừng vì hận, hận thể nhào lên đánh nhau với Tần Cảnh, vì, ở Tinh Nguyệt góc nào cũng có webcam. ta nếu xông lên đánh Tần Cảnh trước, lập tức hình tượng trước giờ gây dựng của ta đều bị hủy hoại hết!

      ta còn có thể làm thế nào nữa, ở lại đây có cái tác dụng gì! Hơn nữa, còn việc khẩn cấp trước mắt, ta phải tìm Tập Quyên bàn bạc lại, nhất định có biện pháp có thể vãn hồi.

      Nhất định có thể được chia càng nhiều tiền hơn!

      Tập Vi Lam giận dữ xoay người, xông ra khỏi phòng của Tần Cảnh.
      tart_trunglyly thích bài này.

    3. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Nữ phụ – Chương 26


      26chapter 26

      Tần Cảnh vừa chỉnh sửa xong bản kế hoạch của Trâu Manh liền nhận được điện thoại của phòng quản lý vật tư của khu chung cư Duyệt Thủy, là họ cần kiểm tra ống dẫn khí ga, nhờ về mở cửa.

      Tần Cảnh đặt điện thoại xuống, có chút chột dạ nhìn ra bên ngoài, tổ chuyên mục “Chuyện ngôi sao” mấy hôm nữa đổi phòng làm việc, Doãn Thiên Dã và Đường Quả chuyện với các công nhân.

      Tần Cảnh ra đưa bản kế hoạch cho Trâu Manh, sau đó lấy cớ tìm Dương Tân chuyện chuồn đến nhà của Doãn Thiên Dã ở khu Duyệt Thủy.

      Kỳ , Tần Cảnh từ sớm cảm thấy ở cùng chỗ với Doãn Thiên Dã phải là hay, chỉ là vừa rồi nhiều việc, có thời gian để ý; nhưng mà mấy ngày nay nhàn rồi, ở nhà có nhiều thời gian, kết quả, thể tránh rất nhiều vụ đụng độ vô cùng áo diệu mà khó xử vô cùng.

      Sáng sớm ra, mơ mơ màng màng vào toilet, cửa tự động mở ra, phản ứng kịp tông thẳng vào ngực người nào đó vừa mới tắm xong vẫn còn tản luồng khí tươi mát của xà phòng.

      nháy mắt hết sạch cả buông ngủ, vẻ mắt vặn vẹo.

      Người nào đó nhìn thấy cái biểu cảm đó của , vô thanh thắng hữu thanh, giống như thể hoài nghi là cố ý nhảy vào lòng vậy, rất muốn đấm.

      Mặc lễ phục dạ hội bằng lụa tơ tằm đương nhiên là phải mặc quần chữ T (*).

      Tần Cảnh ra ngoài toilet cầm theo quần lót phơi, Doãn Thiên Dã nhìn lướt qua cái, vừa hay nhìn thấy cái thứ bé bé kiểu dáng rất ràng trong tay , đôi mắt xinh đẹp chứa ý cười, mặt là cái biểu cảm, tất nhiên là, cũng rất đặc sắc.

      Tần Cảnh biết, đàn ông là loại động vật có sức tưởng tượng vô cùng phong phú, càng đến cái người kia, có tên là Doãn Thiên Dã.

      nghĩ, trong lúc ở trong phòng xấu hổ đỏ mặt đổi quần lót, chắc chắn ở ngoài phòng khách trong đầu bắt đầu tưởng tượng ra hình ảnh chỉ mặc mỗi cái quần chữ T màu điều này. Chứ nếu , lúc mặc xong lễ phục ra ánh mắt tự nhiên vội vàng cụp xuống như thế.

      Cực kỳ ngứa đòn rồi đấy.

      Buổi tối khi Tần Cảnh vừa đặt máy tính xách tay lên bàn trong phòng khách lên mạng, tự nhiên website nhảy ra phát ra thanh kỳ kỳ quái quái, mọi người biết mà. Tần Cảnh tay chân luống cuống còn chưa kịp tắt, cảm nhận được ánh mắt vô vung ý vị thâm trường, giống như kiểu công tử nhà giàu đời sống mỹ mãn thông cảm vô hạn cho ni nội tâm đói khát lâu, dạo này bị đánh ngứa da à!

      Cho nên, Tần Cảnh quyết định, tìm Doãn bá bá bảo bác ấy trả lại chìa khóa nhà của Doãn Thiên Dã ở Duyệt Thủy, dù thế nào chăng nữa cũng phải thanh lý được cái tên Doãn Thiên Dã này ra khỏi nhà, biết còn xảy ra được cái chuyện gì nữa!

      Thế là, liền tìm Doãn Tùng.

      Doãn Tùng rất sảng khoái, ngay lập tức cầm chìa khóa phòng Doãn Thiên Dã đưa cho , nhưng, ông bác còn câu vô cùng đau đớn: “Bác tịch thu nhà của nó, chính là sợ nó mang con đứng đắn đến nhà sống chung mà! Nhưng mà thôi, mang chìa khóa giao cho cháu, tùy cháu xử lí!”

      Tần Cảnh:…

      rất xoắn xuýt:

      Dù sao, chuyện người thừa kế này là thể thay đổi. Nên giờ tính ra có đồng nào, vẫn có rất nhiều phụ nữ nhào vào . Chỉ tính nhầm bước, mất bao nhiêu công sức mới có quy củ hơn ít, cứ như vậy thả tiêu dao. Chút thành quả từ bấy đến giờ lập tức thất bại trong gang tấc.

      suy tính rất lâu, cuối cùng vẫn là để cho Doãn Thiên Dã biết về cái chìa khóa.

      nghĩ tại chìa khóa còn trong tay , mới đến phòng quản lý đổi lại thông tin liên lạc người thuê nhà chút. Để vạn nhất nơi đó có xảy ra chuyện gì, cần phiền toái Doãn Tùng, cũng cần kinh động Doãn Thiên Dã, để tự xử lý là được.

      ngờ, vừa mới sửa đực hai ngày, bên họ muốn sửa ống dẫn ga, Tần Cảnh đành lén lút qua đó.

      Tần Cảnh lần đầu tiên đến nhà của Doãn Thiên Dã, hóa ra nhà của so với tưởng tượng của quá giống nhau.

      Nhà căn penthouse (mời các bạn GG) rất tuyệt, trang trí chủ đạo bằng hai màu đen trắng, phi thường tinh xảo cao quý, khiến cho người xem có cảm giác thanh tịnh sạch , ngay cả sofa cũng là màu trắng như tuyết, hạt bụi.

      Căn phòng tuy rằng cả tháng nay có người ở, nhưng vẫn sạch bóng loáng, sắp xếp gọn gàng ngăn nắp, loạn chút nào, hề giống như nơi ở của người đàn ông độc thân, nhưng cũng hề giống như nơi có phụ nữ ở qua.

      Bởi vì Tần Cảnh vòng, cũng có phát bất kỳ thứ gì liên quan đến phụ nữ, ngay cả giá rửa mặt cũng có đồ trang điểm linh tinh.

      Công nhân kiểm tra khe hở đường ống dẫn ga, Tần Cảnh có việc gì cần tham gia, nhìn thấy tủ TV có vài băng ghi hình xếp ở đó, trong đó có cái ghi dòng chữ tiếng Ý “Turandot Turandot” (**).

      Tần Cảnh lòng chấn động, cư nhiên còn có nhạc kịch để xem.

      Kết quả, giống như nghĩ, đây cũng phải nhạc kịch, mà là mấy màn opera do nhóm lưu học sinh Trung Quốc ở Học viện Opera tự cải biên ra. Càng khiến cho tin được là, vai nam chính do Doãn Thiên Dã thủ vai kĩ thuật diễn xuất vô cùng thuần thục.

      biểu diễn cực kỳ rung động, đem hết nhân vật hoàng tử Mông Cổ, từ si tình, cơ trí, thông minh, bá đạo, ôn nhu đều biểu rất tinh tế.

      Điều này làm cho Tần Cảnh có chút hổ thẹn, hổ thẹn buổi tối hôm ấy khi học hai năm rưỡi Opera, còn cho rằng đại bộ phận thời gian là chơi bời đàn đúm mà thôi.

      Bộ Opera này của lại khiến rất cảm động, đến tận khi băng ghi hình chạy hết rồi, còn lâu thể hoàn hồn.

      Xem xong vở Opera công nhân cũng kiểm tra xong.

      Tần Cảnh đem băng ghi hình cất lại vào trong hộp, lại đột nhiên phát bên trong còn có cái gì đó, rút ra xem, giấy trắng mực đen “Ti Amo”.

      Tần Cảnh sửng sốt, loại cảm xúc này phải là…

      Lật qua, quả nhiên là tấm hình chính diện.

      Trước thánh đường Tòa thánh Ba Ngôi(***) ở Roma, bậc thềm Tây Ban Nha cổ xưa rộng lớn, Doãn Thiên Dã ngồi bậc thang, cánh tay tùy ý đặt bắp đùi thon dài, những ngón tay dài dễ nhìn như thể đó là bàn tay của nhạc công piano vậy.

      mỉm cười đạm đạm, lại mê người đến mức khiến người ta dời được mắt.

      Thế nhưng, chỉ cần dời được chút nhìn lên thấy, ngồi ở bậc , từ phía sau bám vào cổ , tươi cười xán lạn như hoa.

      Nàng rất đẹp, cũng rất đẹp, nhìn qua giống như trời đất tạo nên đôi!

      Trong lòng Tần Cảnh nổi lên tia tình tự là lạ, hẳn phải là thư thái.

      chưa từng gặp qua trong bức ảnh, nhưng nhận ra, đây là nữ diễn viên đóng vai công chúa Turandot trong băng vừa xem, nữ diễn viên đẹp tưởng tượng nổi.

      Tần Cảnh yên lặng nhét tấm hình lại, biết có chuyện gì mà lòng mình lại thấy thoải mái. mới thích Doãn tiểu cặn bã đâu, nhất định là do cảm xúc Tần Cảnh-trước lại quấy phá!

      Có lẽ chút nữa đỡ hơn!

      Chuẩn bị , vừa muốn mở cửa lại nghe thấy chuông cửa vang.

      Vừa mở cửa, Tần Cảnh phát ngay, cái loại tình tự là lạ kia, đỡ được! Bởi vì, mỹ lệ trong băng hình và trong tấm ảnh, đứng ngay trước mặt đây.

      Tần Cảnh là giật mình kinh ngạc, mỹ nữ đối diện cũng giống hệt là biểu cảm kinh ngạc giật mình.

      cách chính xác là, trong cái nháy mắt cánh cửa mở ra, nhãn thần kích động thấp thỏm của nàng nháy mắt đổi thành kinh ngạc. Nàng sững sờ nhìn chòng chọc Tần Cảnh hồi lâu, lại nhìn lại số nhà ghi cửa, mới hỏi cách nghi ngờ: “Đây phải là Doãn… A, xin hỏi, đây là nhà Doãn Thiên Dã sao?”

      Tần Cảnh lần này hoàn toàn biết trong lòng là cái cảm tưởng gì, đờ đẫn cười cười: “A, phải, nhưng mà, dạo gần đây ấy sống ở đây!”

      nghe vậy có chút thất vọng, nhưng hiển nhiên, nàng tương đối quan tâm hơn về vấn đề khác, “Thế, là?”

      “Bạn thường thôi!” Ngay lúc này, Tần Cảnh có phần muốn bịa chuyện, nhưng mà, áp chế đươc được cái mong muốn thể tưởng tượng được kia, ăn ngay , “Trong thời gian ấy sống ở đây, Doãn bá bá nhờ tôi trông nhà cho ấy!”

      Chẳng qua, yên lặng che dấu rằng biết Doãn Thiên Dã tại ở chỗ nào!

      Thực kỳ quái!

      Trong đầu tựa hồ có hai người tranh cãi:

      —— Tần Cảnh, mày phát thần kinh cái gì?

      —— tôi chính là muốn chuyện, thế thôi chứ có làm sao?

      “A, vậy à?” nhìn Tần Cảnh mặt hoàn toàn bình tĩnh, cũng thu lại nụ cười, vội lấy từ trong túi Gucci ra tấm danh thiếp đưa cho , “Uhm, đây là danh thiếp của tôi, nếu như có gặp ấy, phiền bảo ấy liên lạc cho tôi, được ??”

      Tần Cảnh gật gật đầu, nhận lấy danh thiếp nhìn thoáng qua, “Tô Mạn, diễn viên cấp B của Thịnh Hạ “.

      Tô Man, cái tên rất phù hợp khí chất nàng, mà nàng thể nghi ngờ là rất lợi hại, có bỏ học, hẳn là học đủ bốn năm mới về nước.

      Vừa mới trở về liền có thể trở thành diễn viên hạng B cho công ty quản lý hạng nhất trong nước Thịnh Hạ, chắc hẳn tài diễn xuất cũng như hậu phương đều là lợi hại.

      Mà vào Thịnh Hạ, về sau đường hẳn là thuận buồm xuôi gió!

      “Tôi chuyển lời!” Tần Cảnh cất kỹ danh thiếp, đóng cửa.

      Tô Mạn rất vui vẻ, trong khi cùng Tần Cảnh xuống lầu, trong lúc lơ đãng rất nhiều lời, chỉ toàn là những chuyện hay ho của nàng và Doãn Thiên Dã xưa kia khi học cùng nhau ở Ý.

      Gần đến giờ chia tay, Tô Mạn mới đột nhiên nghĩ tới: “A, ngại quá, tôi còn chưa hỏi tên là gì nhỉ?”

      “Tần Cảnh!” đạm đạm mỉm cười.

      Tô Mạn lúm đồng tiền như hoa mặt liền trong khắc có chút cứng lại, nhưng chỉ chút thôi, Tần Cảnh còn chưa kịp phát ra. Tô Mạn kinh ngạc giây đồng hồ, phục hồi tinh thần lại, tươi cười ngược lại biến thành càng tự tin mà thoải mái!

      đường Tần Cảnh trở về phòng làm việc, cứ cảm thấy có chỗ nào là lạ, trong lòng cứ như có khối sương mù mờ mịt khó miêu tả. Kỳ quái, suy nghĩ rất lâu, mới nghĩ chắc là do sắp tới tổ chuyên mục đổi phòng làm việc, phiền lòng!

      Đến lúc vào phòng làm việc nhìn thấy Doãn Thiên Dã cầm giẻ lau lau nhà.

      đột nhiên phát , cách sử dụng tên trợ lý này, hình như có chút phải. Nghĩ lại cẩn thận chút, hơn nửa tháng nay, lái xe, mua cà phê, giặt ủi quần áo, chạy đến studio, đương nhiệm quay phim, kiêm cửu vạn khuân vác, còn phụ thêm công năng quét tước phòng làm việc. ( đảm )

      Đương nhiên, mấy cái này có ai cầu làm hết.

      vô cùng mẫn cảm với nơi sống, cho nên, cần ai nhắc nhờ, cứ đúng giờ tự động quét tước.

      Tần Cảnh nhìn cần cù chăm chỉ di di đẩy đẩy cây lau nhà sàn, khiến phòng làm việc như thể phát ra ánh sáng lấp lánh, người khác nỡ lòng nào giẫm giày lên.

      Nghĩ lại, nhớ đến băng hình đó, cảm thấy có chút đại tài tiểu dụng.(lấy người tài bắt làm việc vớ vẩn – dùng người thỏa đáng)

      Sau khi hỏi lại Trâu Manh, biết được Trung tâm quản lý huấn luyện diễn viên của công ty năm nay tuyển lần đầu tiên vừa vặn sắp bắt đầu. Thế là, bảo Doãn Thiên Dã vào phòng mình, đưa cho tờ mẫu đơn đăng ký báo danh, chỉ chỉ: “Này, báo danh !”

      Doãn Thiên Dã cầm lấy nhìn thoáng qua: “Vì sao?”

      Tần Cảnh ngồi ở ghế, cảm thấy tư thế cúi người của khiến khoảng cách có phần hơi gần quá, thấy tự nhiên xê dịch về phía sau, cười: “ phải từng nghĩ muốn làm diễn viên sao? Vì sao thử xem? Nhân viên nội bộ của công ty báo danh, có thể vừa làm việc vừa học đó!”

      “Từ đầu hứng thú!” Doãn Thiên Dã chút đếm xỉa .

      Tần Cảnh nhíu mày, làm mà hứng thú được? hứng thú mà còn để cái băng hình đó cất ở chỗ giơ tay lên là lấy được vậy à?

      Rốt cuộc là vẫn tìm chống lại , vẫn là vẫn tìm cách chống lại ?

      Doãn thị là làm giải trí, Doãn Thiên Dã về sau muốn tiếp nhận tất nhiên trước hết phải hiểu hoạt động bên trong ngành giải trí .

      Hôm nay phải dễ dàng mới phát ra, làm diễn viên ít nhất là cái từ nước ngoài về, nghĩ đến…

      Tần Cảnh nháy mắt hạ mắt xuống, thương xót : “Doãn Thiên Dã, tên lừa đảo!”

      Doãn Thiên Dã biết thế nào đột nhiên như vậy, có chút ngơ ngác: “Tôi lừa em lúc nào?”

      Tần Cảnh nhớ lại nội dung nhật kí, ánh mắt u oán nhìn : “Trước kia từng , nếu như tôi về sau làm đạo diễn, dám khẳng định là bởi vì kỹ thuật quá ngốc mà ai muốn đóng vai nam chính, đến lúc đó hy sinh hình tượng tới giúp tôi!”

      Doãn Thiên Dã giật mình, có chút hốt hoảng.

      Sau lúc lâu, tỉnh táo lại, lông mày ưa nhìn run rẩy chút: “Chính vì tôi nhớ câu đó nên mới đồng ý! Tần Cảnh, em đàn áp tôi đến nghiện rồi hả? Về sau nếu em làm đạo diễn, tôi làm diễn viên, phải bị em chỉnh chết!”

      Tần Cảnh phục: “Tôi đối xử với tệ đến vậy cơ à?”

      Doãn Thiên Dã: “Hừ!”

      , quay đầu thèm nhìn .

      Tần Cảnh cười tít mắt dụ dỗ:

      “Doãn Thiên Dã, làm diễn viên thực rất tốt, diễn kịch vui lắm nha!”

      “…”

      “Diễn kịch có thể hấp dẫn rất nhiều fan nữ nha!”

      “…”

      “Diễn kịch có thể kiếm rất nhiều tiền nha!”

      “Lúc trước em liên thủ với bố tôi làm đủ trò, phải là để cho tôi tìm vui, cho tôi dây dưa phụ nữ, cho tôi tiêu tiền sao?” Doãn Thiên Dã có lòng tốt nhắc nhở,

      “Em trước sau mâu thuẫn! Cái tôi muốn là gì, trực tiếp phế bỏ khế ước của em với bố tôi là tốt rồi, cần khổ cực diễn cái gì!”

      Tên này sao tinh quái quá vậy, chuyên môn bẻ lại lời !

      Tần Cảnh lầm bầm mắng mấy câu với cái gáy , lại cười tít mắt dỗ dành: “Nếu báo danh, hơn nữa học tử tế thời gian, tôi vài lời với bố , trả lại xe và nhà cho !”

      Doãn Thiên Dã lập tức quét mắt tới: “Tôi muốn ‘ vài lời’ gì đó, tôi muốn bảo đảm chắc chắn!”

      Tần Cảnh tiếp tục cười tít mắt gật đầu.

      Chao ôi, cái chiêu dỗ dành cho các bạn nam này, trước giờ chưa từng gặp cản trở đáng kể!


      Tác giả có chuyện muốn : hôm nay còn có canh , muốn chờ lát…

      Liễu liễu chỉ muội vẽ Doãn cặn bã, xù lông nha, chơi vui nha ~~~
      tart_trunglyly thích bài này.

    4. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Nữ phụ – chương 27


      27chapter 27

      Buổi chiều, Doãn Thiên Dã quả nhiên ngoan ngoãn chuẩn bị các loại giấy tờ thủ tục báo danh. Tần Cảnh cùng với mọi người ở trong phòng làm việc nghe tài liệu, viết kịch bản gốc.

      Cho đến tận khi giữa chừng Ethan gọi điện thoại tới, Tần ba ba vừa vào bệnh viện!

      Ethan lúc này cũng chưa biết tình huống ra sao, cho nên cũng có cách nào thông báo được cho Tần Cảnh tình trạng của ba như thế nào.

      Lòng Tần Cảnh trầm xuống, lập tức chạy thẳng đến bệnh viện.

      Lái xe đường, gió lạnh từ cửa thổi vào, Tần Cảnh cảm giác được chân nhũn ra, thể ấn được lên chân ga, trong đầu mảng trống rỗng, bất thình lình rút điện thoại ra gọi cho Ethan: “Gọi cho vệ sĩ của ba tôi bảo họ đến, đứng chắn ở hành lang trước phòng bệnh riêng của ba tôi, trong vòng 20m, cho bất cứ nữ giới nào tới gần!”

      Tắt máy rồi, Tần Cảnh lại ngậm ngùi nghĩ đến cảnh trong vườn hoa ngày hôm ấy, gò má ba hốc hác, tim, thể kìm được nhói đau.

      Tần ba ba sức khỏe vốn vẫn tốt, có bệnh tim, nên bình thường được phép chịu kích thích; còn có bệnh phong thấp, thường đôi chân vẫn sưng phù, chưa năm mươi lại khập khiễng cà nhắc.

      Lần này bệnh viện, nhất định là bệnh tim tái phát. Lúc ông phát chuyện Tập Quyên gián tiếp hại chết Cảnh Trường Ninh thời điểm cũng bị bệnh, hôm nay, lại bị đưa bệnh viện!

      Nhất định là do cái mụ đàn bà tham lam Tập Quyên kia, nhất định là trong lúc ba muốn đuổi bà ta , bà ta cái gì đó kích thích ba!

      Tần Cảnh cắn răng chặt đến mức thấy đau, đôi tay cũng tự giác nắm chặt tay lái!

      Hỗn đản! Hỗn đản!

      Tần Chính ở trong phòng bệnh riêng, cả tầng đó cũng có bệnh nhân nào khác, bảo mật vô cùng tốt. Khi Tần Cảnh đến, vừa vặn nhìn thấy Tần Quyên bị nhóm vệ sĩ mặt lạnh te cản lại, cho qua.

      Tập Quyên lớn tiếng chửi đổng: “Các người hạng chó giữ nhà mà cả gan chặn ta? Lão gia tử tuyệt đối gặp ta, đến cả ông ấy còn có ý kiến, thế nào mấy người lại cho ta vào trong? Làm phản hết cả rồi!”

      Tiếng rống của mụ già chanh chua vang vọng cả hành lang vắng vẻ.

      “Ta chỉ là nghĩ xem ông ấy thế nào rồi, các người đồ máu lạnh, chặn ta…”

      Tần Cảnh qua, sắc mặt lãnh: “Dì Tập nếu thực muốn tốt cho ba ba, đừng ở cái chỗ này quỷ khóc sói gào. Người nào biết còn tưởng bà khóc tang!”

      Tập Quyên sửng sốt, nghĩ đến Tần Cảnh đột nhiên đối với bà ta khách khí như vậy, có chút phản ứng kịp: “Tần Cảnh, dù thế nào, dì cũng là trưởng bối, thế nào mà con lại với dì những lời như vậy?”

      Tần Cảnh ánh mắt như dao liếc bà ta cái, mặt lạnh tiếp tục : “Dì Tập, là tôi cho người chặn bà đấy! Còn nữa, tốt nhất là bà đừng có làm ầm ĩ nữa, bà biết bệnh nhân cần nhất là yên tĩnh sao? Làm ầm lên như thế, có khác nào lời bà vừa muốn tốt cho ông ấy cũng là giả!”

      xong, Tần Cảnh cũng để ý bà ta, nhanh chóng hướng phòng bệnh, thăm Tần Chính.

      Tần Cảnh nhàng vào phòng bệnh, liền thấy Tần Chính mặt mũi tiều tụy, lẳng lặng nằm ở giường. Ông vẫn còn ngủ, dung nhan già nua đến tưởng nổi.

      vốn định ngồi xuống, nắm tay ba ba, với ông vài lời trấn an, nhưng lo lắng đến chỗ ghế dựa, mới nghĩ tay mát quá, tiếng lại to, sợ làm ông tỉnh.

      Chỉ có thể rên tiếng đứng đó, chịu đựng nỗi chua xót.

      Cho đến khi ngoài cửa lại truyền tới tiếng ồn ào của Tập Quyên, Tần Cảnh mới rời phòng bệnh, nhàng khép lại cửa.

      hỏi Ethan ở bên ngoài: “Ba tôi bình thường, làm sao tự nhiên lại bị bệnh? Có phải là do bà ta ?”

      Ethan sắc mặt cũng phải rất tối, kể lại đại khái chút tình huống khi đó.

      Tần Chính chuyện muốn kiện bà ta, ly hôn, đồng thời đuổi bà ta ra khỏi cửa.Nhưng Tập Quyên sống chết chịu , cũng chịu ly hôn, liền làm ầm lên ở nhà, cái gì mà bà ta vì nhà họ Tần dâng hiến cả đời, từ bỏ nghiệp diễn viên năm đó, thể chỉ vì cái kết cục như vậy, nhất định đòi Tần Chính cho câu trả lời thỏa đáng.

      Tần Chính liền ra chuyện năm đó bà ta hại chết Cảnh Trường Ninh, ngờ Tập Quyên hề hối hận, còn ngược lại chửi mắng Tần Chính và Cảnh Trường Ninh. cái gì Cảnh Trường Ninh tâm cơ sâu nặng, áp chế chồng quá tốt, bằng Tần Chính cũng nửa đường đoạn tuyệt quan hệ với bà ta; còn thủ phạm chân chính là Tần Chính, nếu phải lén lút phản bội vợ dan díu người ngoài làm sao rơi vào kết quả này được…

      Tần Cảnh yên lặng nghe Ethan xong, chỉ hỏi: “Vậy bà ta giờ chuyển chưa?”

      “Còn chưa!”

      “Thế đuổi bà ta luôn !” Tần Cảnh bước hành lang vắng lặng, “Chẳng lẽ để ba tôi khỏi bệnh về nhà, lại bị bà ta kích thích lần nữa sao?”

      Tập Quyên từ xa nhìn thấy Tần Cảnh tới, lập tức chan chứa quan tâm hỏi: “Tiểu Cảnh a, ba con tỉnh lại chưa? Ông ấy có muốn gặp ta ?”

      “Ông ấy muốn gặp bà, tôi cũng để bà gặp ông ấy!” Tần Cảnh nhìn cũng thèm nhìn, lập tức lướt qua, “Dì Tập, tôi với người giúp việc, tên Phi, thu dọn hết đồ của bà trong nhà rồi, lát nữa toàn bộ để ở cửa lớn Tần gia! Tôi cho bà tiếng đồng hồ, mang hết đồ đạc của bà rời cho tôi. Nếu , tôi mang tất cả ném hết vào bãi rác giúp bà!”

      Tần Cảnh quay đầu nhìn Tập Quyên lúc này còn chưa kịp phản ứng: “ nhé, hiệu quả cách của phòng bệnh rất tốt! Bà có đứng chỗ này gào thét rách cổ họng ba tôi cũng biết mà ra đâu! Còn nữa, tôi bảo Ethan gọi cho bảo vệ của bệnh viện rồi, hai, ba phút nữa họ đến đuổi bà . Tôi trước, chỉ biết ở nhà còn chờ bà về trong giờ nữa! Về sau, bà vĩnh viễn thể bước đến gần Tần gia!”

      “Tần Cảnh, con làm sao có thể ác như vậy với dì con? Dù thế nào, dì cũng chăm sóc con suốt bao nhiêu năm!” Tập Quyên giờ phút này còn biết thể trở mặt, vẫn như cũ giả vờ ủy khuất, “Có phải con lại hiểu lầm dì điều gì ?”

      Tần Cảnh gạt tay bà ta ra, nhíu mày: “Hiểu lầm? Bà hại chết mẹ tôi, còn làm ba tôi tức giận đến độ vào bệnh viện, hiểu lầm cái gì? Giờ tôi cho bà biết, tôi trước giờ chưa bao giờ thích cái mẹ kế là bà! Bây giờ quá tốt! Bây giờ tôi còn phải về nhà dọn đồ cho bà! Bà cứ tự nhiên!”

      Tần Cảnh làm như vậy cũng là bị bức còn cách nào, để Tập Quyên tiếp tục ở chỗ này quát mắng, Tần Chính sớm muộn cũng bị bà ta gào rống đến tỉnh lại, chỉ có thể vừa gọi bảo vệ, vừa đốt lửa trong nhà, chuyển lực chú ý của Tập Quyên;

      Thứ hai, tại tình trạng của ba tốt, nhiệm vụ đuổi Tập Quyên ra khỏi cửa chỉ có thể giao cho , nếu , sau này biết ba còn bị bà ta gây chuyện thành thế nào nữa!

      Mà Tần Cảnh quyết định như vậy rất đúng, vừa chân trước tới nơi, chân sau Tập Quyên sau lưng đuổi đến. Tần Chính trong bệnh viện cuối cũng cũng được yên ổn!

      Khi Tần Cảnh tới nơi, người hầu thu thập tốt đồ đạc của Tập Quyên, sắp xếp lại mười mấy cái rương lớn đủ bảy màu, xếp lại thành hàng ở cửa biệt thự.

      Tần Cảnh sắc mặt tốt: “Để hết ở cái chỗ này làm gì? Kéo đến cửa lớn !”

      Người hầu trong nhà sáng nay nghe đến Tần Chính và Tập Quyên cãi nhau, cái gì ly hôn kiện tụng rồi đuổi ra khỏi nhà linh tinh, nhưng nhất thời cũng xác định được, tuy rằng là thu thập đồ đạc, lúc này vẫn là có chút do dự.

      Hà quản gia vội từ trong nhà chạy ra, chỉ huy : “Tất cả nghe theo lời Đại tiểu thư, về sau, trong nhà chúng ta có ai là phu nhân hay Nhị tiểu thư. Còn mau chút!”

      bầy người hầu tay chân lanh lẹ đẩy mười mấy cái rương lớn, men theo con đường quanh co khúc khuỷu hướng cửa lớn của viện, vừa mới đổ lên ngưỡng cửa, xe Tập Quyên tới nơi.

      Tập Quyên xuống xe, vẻ mặt kinh ngạc: “Tần Cảnh, con làm thế này là làm cái gì?”

      Người này hiểu tiếng người a!!

      “Khi nãy ở bệnh viện tôi ràng với bà rồi!” Tần Cảnh mặt biểu cảm nhìn bà ta cái, “Dì Tập, việc ba tôi ly hôn với bà, tại luật sư cũng xử lý. Mà ba tôi sớm muốn nhìn thấy bà! Thế nào, bà muốn lưu lại chỗ này, chờ ông ấy khỏi bệnh lại chọc tức ông ấy lần nữa sao?”

      “Tần Cảnh, ba con với dì làm náo ly hôn, đây chỉ là ông ấy nhất thời tức giận! Lại , đây là chuyện riêng của dì và ba con, con có quyền gì mà nhúng tay vào quản?” Tập Quyên nhẫn cũng đến cực hạn, “Có cái gì chờ ông ấy khỏi bệnh rồi , con đừng cho rằng dì ngoan ngoãn nghe lời con!”

      Vừa , liền muốn vào bên trong.

      Tần Cảnh khoanh tay, bước sang ngang bước, ngăn trước mặt bà ta, lạnh lùng : “Nếu như tôi , việc này tôi nhất định phải quản! Cái nhà này, chính là tôi cho bà vào! Bà còn định làm gì?”

      “Tần Cảnh, con!” Tập Quyên thể tin được nhìn chòng chọc , nhất thời cũng hiểu được cái đứa con riêng của chồng luôn lễ phép với bà ta thế nào mà đột nhiên trở thành như vậy, bà ta dường như còn chịu chấp nhận, “Làm sao con có thể đối xử với dì như thế? Dì…”

      “Bà có thể dừng ngay cái màn kịch khổ tình của bà được , đừng diễn trước mặt tôi!” Tần Cảnh hoàn toàn ngán đến tận cổ, trực tiếp khách khí ngắt lời bà ta, “Dì Tập, tôi và ba tôi đều nhìn thấu bà rồi! Chút tình cảm của bà tôi quản là bao nhiêu, nhưng tài sản là chuyện bà quan tâm nhất còn gì, có chuyện gì tìm luật sư liền được ? Bà còn định thêm cái gì nữa với tôi, cũng có tác dụng gì đâu!”

      “Tần Cảnh, chị làm sao có thể châm chọc mẹ tôi như vậy?” Tập Vi Lam biết đến từ lúc nào, phía sau cư nhiên còn có An Nham.

      ta nhận được điện thoại của Tập Quyên, Tần Cảnh muốn đuổi bà ta ra khỏi nhà, cũng rất tức tối, bây giờ nhìn thấy Tần Cảnh hề khách khí gì với Tập Quyên như vậy, càng tức hơn đến nỗi mặt đỏ bừng, khiến cho An Nham đứng xem cũng đau lòng trận, nhịn được trách mắng:

      “Tần Cảnh, sao lại ác độc như vậy? Dì Tập tốt xấu gì cũng là mẹ kế của , bất hiếu như vậy sợ báo ứng sao?”

      Tần Cảnh trận ghê tởm, giọng đột nhiên nghiêm khắc khốc lạnh thêm mấy độ: “Chuyện của Tần gia chúng tôi từ bao giờ đến lượt người ngoài như đến đây leo?”

      An Nham từ lần trước bị Tần Cảnh nhục nhã xong, cư nhiên còn rất tự kỷ thấy mình tốt đẹp, cho rằng lần này phát uy, khiến Tần Cảnh nhận thức được giá trị của .

      đoán được, Tần Cảnh khí thế càng mạnh thêm cậu mắng giận dữ khiến hoàn toàn thất bại, ngược lại suýt tý nữa khí thương chính .

      Tập Vi Lam thấy An Nham vừa bị dọa rúm ró, càng xấu hổ càng nhục nhã, chỉ hận mẹ mình gọi điện thoại vừa vặn đúng lúc An Nham cũng ở đó, sống chết muốn cùng tới đây, sợ ta bị khi phụ. Kết quả, vẫn là tiền đồ như vậy!

      Mà Tần Cảnh lời còn chưa xong: “Hay là, tự cho là con rể của dì Tập?” Vừa , vừa ý vị thâm trường liếc Tập Quyên cái, người này vốn chướng mắt Nham, lúc này chắc chắn thể phản ứng gì.

      Tập Vi Lam phát Tập Quyên do dự, lập tức chuyển chủ đề, nước mắt lưng tròng nhìn Tần Cảnh: “Tỷ tỷ, rốt cuộc phát sinh chuyện gì, khiến cho chị đối xử với mẹ con em như vậy?”

      Tần Cảnh mi tâm run run, này có bệnh à? ràng vừa mới cách đây lúc ta còn ở trong phòng làm việc đòi cãi nhau đánh nhau với , bây giờ còn đến đây hỏi chuyện gì, gì cái gì!

      Sau lưng người hầu bắt đầu xì xào bàn tán, Tần Cảnh chút đếm xỉa xoay người: “Thế nào? Các người muốn rời khỏi đây với hai mẹ con họ sao? Nhớ báo lại trước cho quản gia rồi hẵng !”

      Tất cả người lập tức ngậm miệng.

      Tác giả có chuyện muốn : Mọi người yên tâm, đợi mẹ con bà Tập bị đuổi ra xong, phần diễn của họ liền đột nhiên giảm xuống…

      Mặt khác, cám ơn ái chơi điếm nương tử chỉ muội đầu địa lôi ~~╭(╯3╰)╮~~~
      tart_trunglyly thích bài này.

    5. miiupham90

      miiupham90 Well-Known Member

      Bài viết:
      1,587
      Được thích:
      512
      Nữ phụ – chap 28


      28chapter 28

      An Nham tức giận, hận thể xông lên cho Tần Cảnh mấy bạt tai, đường ta đến đây, nghe được chuyện của Tập Vi Lam và Tần Cảnh, hóa ra hai người vốn phải chị em ruột. Chỉ là Tập Vi Lam vẫn bị Tần Cảnh ức hiếp thể ngẩng nổi đầu lên, cũng quá tự ti, dám với người ngoài quan hệ của Vi Lam với Tần Cảnh. (Dip:WTF??)

      Nghĩ đến đây, An Nham khỏi đau lòng Vi Lam! Nhưng chính là, việc nhà của họ, ta chỉ là người ngoài quả thể nhúng tay!

      An Nham nháy mắt mơ mộng vô hạn: nếu như, nếu như có thể cưới được Vi Lam tốt rồi! Như vậy, về sau có thể càng thêm quang minh chính đại bảo vệ ấy!

      Ba người đứng trước mặt Tần Cảnh, mẹ con Tập Quyên là bộ nữ chính trong bi tình, trong mắt là ai oán lại mang hận, mà An Nham hoàn toàn là cái tên đầu óc hôn mệ tự cho là hùng hào kiệt aka chúa cứu thế.

      nhìn, biết sao, mấy người này, có vẻ có đạo lý thông được, cho nên,

      Nên cay nghiệt thế nào cay nghiệt thế nấy !

      “Dì Tập, bà vì Tần gia bỏ ra cả đời, nhưng tôi chỉ thấy bà làm cả đời phu nhân quyền quý, mỗi ngày dạo phố chơi mạt chược rồi shopping, càng muốn giúp đỡ ba tôi gây dựng nghiệp gì. Cho nên, Tần gia ủy khuất bà hay , cần bàn cãi nhiều!”

      “Về phần bà hy sinh nghiệp diễn viên, tôi điều tra qua. Lúc trước bà mang theo Tập Vi Lam, thanh danh tốt, kỹ xảo biểu diễn cũng tốt, tiền đồ cũng bình thường! Bằng , lại làm sao năm lần bảy lượt câu dẫn người có vợ, phá hoại gia đình người khác? Còn trong lúc người ta lãng tử quay đầu, lại chạy đến trước mặt gia đình vợ con người ta diễu võ dương oai? Ba tôi có lỗi gì với bà hết, nhưng chuyện bà gây ra cho ông ấy, cả đời bà cũng trả hết!”

      Tập Vi Lam đứng bên nghe, sắc mặt dần dần trắng bệch, năm đó, tuổi ta cũng còn , những chuyện đó, cũng có biết chút. Nhưng là, Tần Cảnh thế nào cũng biết, sau này, ta trước mặt phải càng thêm thể ngẩng đầu được lên phản bác!

      ta có chút hối hận đuổi đến tận đây, Tần Cảnh gần đây hành vi y như người điên, ta vốn thể ngăn nổi, chỉ có thể đành chịu chịu nhục. Vấn đề là, ở chỗ này phải chỉ Tần Cảnh, còn có vệ sĩ, bảo vệ, quản gia, người hầu đều đủ cả.

      ta tốt xấu gì cũng là người nổi tiếng, thân phận đặc thù, bất luận làm cái gì cũng phải suy xét hình tượng trước công chúng.

      Bất quản trong người hỏa khí thành thế nào, cũng phải kịch liệt nhẫn nhịn.

      Tần Cảnh tiếp tục: “Tôi đoán bà cố diễn cái cảnh này, chỉ quan trọng nhất là vì tiền thôi. ngại quá, tiền của Tần gia tại đều trong tay tôi, cho dù bà có tìm đến đây bao nhiêu luật sư lợi hại ra làm sao, tiêu tốn bao nhiêu thời gian, cũng có cái đạo lý nào mà mẹ kế ly hôn rồi còn cố đòi chia tiền với con riêng của chồng cũ. Cho nên, tôi khuyên bà nên bỏ cuộc ! Huống hồ, Tập Vi Lam cũng có 30% rồi, đủ cho bà thỏa mãn!”

      Tập Quyên nghe xong Tần Cảnh câu dài, mặt nạ rốt cuộc thể đeo nổi nữa, lúc này liền muốn bổ nhào qua: “Là mày, toàn bộ là tại con ranh chết tiệt mày phá rối!”

      Hà quản gia nhanh chóng kêu người ngăn lại, Tập Quyên hoàn toàn mặt nhăn nhúm gào thét, “Đều là tại con ranh ác độc mày, chính là từ sau khi mày trở về, mọi mới thay đổi! Sao mày lại ác độc như vậy?”

      Tập Vi Lam trong tích tắc nước mắt lưng tròng, giọng nghe đến độ làm long người tan nát: “Mẹ ơi, thôi, chị có hiểu lầm với chúng ta, vẫn là đợi ba khỏe lại rồi sau!”

      An Nham vừa rồi thấy lời của Tần Cảnh nghe vào, cảm thấy người phụ nữ này chân chính là biết liêm sỉ, cư nhiên ngậm máu phun người, chuyện với trưởng bối như vậy!!!

      Thấy Tần Cảnh lãnh khốc như vậy, lại chứng tiến Tập Vi Lam ủy khuất như vậy, An Nham càng thêm chắc chắn Tần Cảnh ức hiếp Tập Vi Lam, thậm chí đến dì Tập Quyên của mình cũng để vào mắt.

      ta tức giận đến mức mặt giống y như miếng gan lợn: “Tần Cảnh, tôi đúng là mắt mù, vẫn nhìn ra là loại đàn bà đáng sợ vô tình như thế!”

      Tần Cảnh dựng đứng lông mày: “Tự tiện!”

      Nha, ai cần nhìn?

      An Nham càng tức, ta nổi giận như vậy, thế mà ta lại hề để vào mắt!

      Mà Tập Vi Lam cũng chấn kinh, Tần Cảnh thực đối với An Nham chút cảm tình cũng có sao?

      Tần Cảnh xong còn định tiếp, có tâm trạng đôi co với bọn họ, nóng lạnh : “Dì Tập, bà lại chuẩn bị làm ầm ĩ ở chỗ này đó sao? Tất cả những chuyện vừa phát sinh đều bị truyền hình đứng thủ ở cửa chụp được rồ! Vì nghiệp của con bà, kiềm chế chút !”

      thủy chung bình tĩnh tự nhiên: “Bà nghĩ muốn mọi người biết minh tinh Tập Vi Lam có mẹ là bà điên, hay là muốn mọi người biết, mẹ minh tinh Tập Vi Lam chịu ly hôn với người chồng giàu ngày xưa mình là tái giá mới lấy được, giờ bị đuổi ra khỏi nhà?”

      Tập Vi Lam ngẩn ra, bấy giờ mới ý thức đến vấn đề này, phần nào đó còn thấy vui mừng, may mắn vừa rồi nhịn xuống, vẫn sắm vai kiểu người yếu đuối, có mắng chửi cũng có động thủ, thậm chí đến tay chân khua khoắng phẫn nộ cũng có.

      Chính là, mẹ ta như vậy, quả làm ta mất mặt, đúng khi ta muốn khuyên nhủ Tập Quyên, An Nham lại nhịn được, bước thêm mấy bước về phía Tần Cảnh: “Tần Cảnh, quá đáng!”

      Nhưng bảo vệ Tần gia phải ăn chay, bị các bảo vệ cao to cản lại, An Nham có muốn tới cũng được.

      “An đạo diễn còn chưa bình tĩnh được sao?” Tần Cảnh trợn trắng mắt, “Chê tôi lần trước lột trần vụ tai tiếng tình dục của các người đủ cay sao? Chuyện dì Tập nhà tôi mà cũng đến phiên con rể xuất đầu lộ diện?”

      muốn đem hết các đoạn phim thu được còn chưa công bố đem tung cho truyền thông, để xem scandal của bọn họ có nổi lên lần nữa !

      !” An Nham mắng cũng dám mắng , vẻ bình tĩnh kia hề có chút nào thay đổi.

      Nhưng Tập Vi Lam vẫn rất nhạy cảm với truyền hình, đẩy Tập Quyên lên xe, giọng : “ giờ cũng thể làm gì được nó, trước cứ trở về rồi hãy !”

      Còn quên quay đầu hướng Hà quản gia thương xót : “Hà thúc, phiền chú thay cháu hỏi thăm ba ba!”

      Hà quản gia cười trừ, tiếp.

      Tần Cảnh cũng lười phải nhìn theo bọn họ, trực tiếp xoay người bước vào cổng, cũng quên gọi điện thoại cho Ethan: “Chuyển phòng bệnh cho ba tôi, bảo đảm để cho Tập Quyên biết!”

      Tập Vi Lam đưa Tập Quyên trở lại nhà ta, bảo An Nham trước.

      Hai mẹ con yên tĩnh tiếng động bên đống hành lý, yên lặng nửa ngày, Tập Vi Lam rốt cục nhịn được: “Sớm biết Tần Cảnh là cái dạng này, con nên ! Còn biết nó có thể mang ảnh phim chuyện hôm nay công bố ra ngoài hay ! Nếu để cho người ta biết mẹ Tập Vi Lam này là…” ta cắn chặt răng, hai chữ kế tiếp “Tiểu tam”.

      Tập Quyên hạ thấp giọng: “Chắc là , ta cũng muốn người ngoài biết quan hệ của chúng ta với ta!”

      Nhưng Tập Vi Lam vẫn có chỗ thể hiểu được: “Mẹ, Tần Cảnh nó và cả ba ba mấy năm nay vẫn rất tốt với con cơ mà, thế nào trở mặt liền trở mặt?”

      Tập Quyên có vội trả lời, Tập Vi Lam chỉ biết bà ta là tiểu tam, mà biết bà ta còn là tiểu tam hại chết vợ người ta.

      Bà ta nghĩ nghĩ hồi lâu, quyết định lánh nặng tìm : “Mẹ nghe ông ta tìm người điều tra con, phát trong khi An Nham và Tần Cảnh còn chưa chia tay, con lén lút kết giao với thằng đó. Tần Cảnh là con duy nhất của ông ấy, con lại là con kế của ông ấy, ông ấy đương nhiên thể khoan dung cho việc hai đứa con của mình tranh giành tên đàn ông được! Con cũng phải biết, người có tiền có thế, kỵ nhất là chuyện này! Lúc đó mẹ nhắc con rồi, con chịu nghe!”

      Tập Vi Lam thể tin được, khóe môi giật giật, ta cư nhiên vì An Nham mà hủy hoại hình tượng hoàn mỹ trước mặt Tần Chính ta khổ tâm nhiều năm đắp nặn, quả thực thể tưởng tượng nổi!

      Tập Vi Lam rất bất mãn: “Mẹ lúc trước như vậy là nhắc nhở con sao? Nguyên văn lời của mẹ là muốn , An Nham tiền thế cơ mà? Mẹ quan hệ của ta với Tần Cảnh ảnh hưởng con lúc nào?”

      “Thế con tự nghĩ được ra chắc!” Tập Quyên hung hăng cốc đầu ta cái.

      Tập Vi Lam bình tĩnh ngăn tay bà ta, nổi giận đùng đùng , “Thôi, trở về được trở về được! tại cái chúng ta phải nghĩ là, làm thế nào tranh thủ thêm vài điểm ích lợi từ vụ ly hôn này! Bằng , mẹ đau khổ cay đắng vì Tần gia cho nhiều như vậy, chẳng lẽ cứ để như vậy bị bọn họ cái gì cũng cấp đá ra?”

      Tập Quyên sửng sốt: “Con phải có 30% cổ phần Trường Ninh sao?”

      Vi Lam sắc mặt hoà hoãn: “Ý của con, phải ba của Tần Cảnh ông ấy cho con sao? Ông ấy cũng phải cho mẹ phần chứ!”

      Tập Quyên than thở: “Vừa rồi mẹ gọi điện thoại hỏi luật sư rồi, dù xem như kháng án tranh tài sản, cũng thắng được!”

      “Vì sao?” Tập Vi Lam hiểu, “Ông ấy tại đem tài sản toàn bộ chuyển cho Tần Cảnh, đây là chuyển đổi tài sản a, chúng ta có thể kiện ta!”

      “Tần Chính tại tất cả chứng khoán hòa bất động sản, đều là có từ trước khi Cảnh Trường Ninh. Năm đó, trước khi mẹ kết hôn với ông ấy, Tần Chính làm công chứng, đem quyền thừa kế toàn bộ bất động sản của ông ấy cấp cho Tần Cảnh. tại chẳng qua là cộng thêm hình thức chứng thực mà thôi.”

      “Về phần cổ phiếu, trong 60% của ông ấy, vốn có 30% là của Cảnh Trường Ninh, phải phân cho Tần Cảnh nửa. Cho nên thực tế hẳn là, Tần Cảnh 15%, Tần Chính 45%. Nếu như thực muốn phân ra, mẹ và con, theo lý thuyết, chỉ có thể cầm đến 22. 5% hoặc ít hơn.”

      Tập Vi Lam sắc mặt trắng bệch, tức nghiến răng nghiến lợi: “Mẹ, chỉ có như vậy, mẹ chẳng lẽ cam tâm sao? Tài khoản ngân hàng của ba ba ít ra cũng có mấy trăm triệu! Lại còn ông ấy cấp quỹ kết hôn cho Tần Cảnh chín trăm ngàn, còn có cái xe mấy ngàn của nó, lại còn 5% Tần thị trọng kim, 5% Doãn thị. Bằng cái gì mà nó được hưởng nhiều như vậy?”

      Tập Quyên tuy rằng cũng ghen tị, nhưng sinh khí sinh khí, nhưng cũng thể khí: “Tài khoản Tần Chính đều là ngân hàng Thuỵ Sĩ, chừng này đó tiền cũng chỉ là con phán đoán, căn bản tra được. Về phần Tần Cảnh, mẹ cũng phải gả cho nó, mẹ làm sao có thể hưởng đến tiền của nó?”

      Tập Vi Lam tức đến tận đầu, bị Tập Quyên câu làm nghẹn chết. ta cũng biết chút tiền đó của Tần Cảnh ta động được chứ đừng đến được chia, nhưng mà, ta hận a!

      Bằng cái gì Tần Cảnh có thể có nhiều như vậy, ta lại chỉ có thể được đến vỏn vẹn 30% Trường Ninh!

      Tập Quyên cũng có cách nào: “Mẹ cũng thể làm gì. Khi Tần Chính cấp cho Tần Cảnh tiền chuẩn bị kết hôn, mẹ cũng thể muốn ông ấy làm vậy được. Ngay từ lúc Tần Cảnh còn chưa đủ tuổi trưởng thành, mẹ khuyên ông Tần Chính đem 5% Tần thị của nó lấy danh nghĩa người giám hộ chuyển sang tên ông ấy. Có lần ông ấy cũng định làm theo . Nhưng nghĩ đến ông nội Tần Cảnh thế nào cũng đồng ý, phải đến chuyện cái cổ phần đó đến tận khi Tần Cảnh kết hôn mới có hiệu lực. Chuyện này, cũng đành bỏ qua như thế!”

      “Về phần 5%Doãn thị, ” Tập Quyên trừng mắt nhìn Tập Vi Lam, “Cũng chỉ tại con! Lúc trước cái gì quản giáo Doãn Thiên Dã, con còn ở bên châm ngòi thổi gió làm cái gì?”

      (Tần Cảnh gia gia thông minh lanh lợi , chương này quá dài, thừa lại 950 bổ vào tác giả lời muốn )

      Tác giả có chuyện muốn : “Về phần 5% Doãn thị, ” Tập Quyên trừng mắt nhìn Tập Vi Lam, “Cũng chỉ tại con! Lúc trước cái gì quản giáo Doãn Thiên Dã, con còn ở bên châm ngòi thổi gió làm cái gì?”

      “Mẹ cũng phải biết Doãn Thiên Dã người này, mấy năm nay tính tình càng lúc càng khó chiều, chán ghét nhất có người khác quản ta! Tần Cảnh lại là tính tình cứng rắn đến tự đâm đầu vào tường nam được đầu rơi máu chảy mới thôi! phải là con nghĩ khiến cho quan hệ của bọn họ chuyển biến xấu hơn sao!”

      Tập Vi Lam nhắc tới vụ việc này, càng thêm bực bội, “Cũng nghĩ đến, Doãn Thiên Dã cư nhiên còn ngoan ngoãn làm trợ lý cho nó!” Trong cơn tức giận, ta đem hết gối ôm sofa ném xa.

      Tập Quyên than thở: “Bố thằng bé Doãn Thiên Dã nghe theo lời Tần Cảnh, chỉ chặt đứt tất cả nguồn kinh tế của Doãn Thiên Dã, còn tịch thu tất cả xa xỉ phẩm của nó. Nghe thái độ thập phần cường ngạnh. Nó cũng là có cách nào khác, trong vòng đêm thành ra chán nản. Bằng , loại đại nhân ngâm chân bằng mật như nó, thế nào lại làm trợ lý cho Tần Cảnh?”

      “Bất quá!” đến đây, Tập Quyên cười lạnh hai tiếng, “Phụ nữ bất kỳ thời điểm nào cũng nên bức đàn ông đến bước đường cùng, cũng được cho rằng có thể đem đàn ông giẫm dưới chân, bằng , ta gây ra bóng râm trong lòng người đàn ông kia. Người đàn ông kia cũng bao giờ có thể thực lòng ta!”

      Tập Vi Lam nhíu mày nghe lời này của tập, suy nghĩ chút, hình như quả là như vậy.

      Sau lúc lâu, ta yên lặng thở dài: “Bất quá, vụ việc này cũng có chỗ tốt, con và Tần Cảnh phải chị em gì nữa.” ta lầm bầm lầu bầu, “Chủ nhật tuần sau có việc gì, lại đến gặp Doãn nãi nãi!”

      Tập Quyên bình luận gì, ngược lại đột nhiên nghĩ đến An Nham: “Đúng rồi, vừa rồi cái thằng An Nham đó, mẹ vẫn là thích. Bất quá, mấy ngày nay tin tức giải trí mới nhất nhìn thấy nó, làm phó đạo diễn. Tài nguyên tốt như vậy, con cũng nên giữ chắc, đừng phóng .”

      Tập Vi Lam bên thu thập đồ đạc lung tung ghế sofa, bên thờ ơ quan tâm : “Mẹ, mẹ tự giải quyết chuyện của mẹ . Chuyện của con, con tự có chừng mực!”

      An Nham, cổ phần, Doãn gia, hết thảy đều có kế hoạch.

      Hồi tưởng màn ở cửa lớn Tần gia, Tần Cảnh đối với An Nham miệt thị căn bản phải giả dối, điều này làm cho cảm giác thắng lợi của ta trước kia khi cướp đoạt An Nham giảm bớt.

      ta vốn cho rằng mượn năng lực của Tần Cảnh, thành công bồi dưỡng tên đạo diễn ưu tú làm của riêng, ta còn cho rằng người ta cài vào được Tần Cảnh coi là người quan trọng nhất, người nhất trong đời rồi;

      Chính là, Tần Cảnh từ đầu đến cuối đều vân đạm phong khinh, khi về An Nham, vẻ xem thường lộ hết mặt.

      tới đây, cứ giống như là Tần Cảnh thoát khỏi cái đàn ông thứ phẩm, còn ta Tập Vi Lam lại nhặt được của nợ Tần Cảnh vứt !

      Tất cả sung sướng và cảm giác về ưu việt trước đây, còn lại dù chỉ chút!

      ta nguyên còn tự mình an ủi cho rằng Tần Cảnh chỉ là thuận miệng cho thỏa cơn tức, giờ mới biết, Tần Cảnh thực nghĩ như vậy, nên giờ còn lôi được cái vương tử chân chính huấn luyện thành ngoan ngoãn dễ bảo, còn chịu làm trợ lý!

      Tập Vi Lam khỏi lại nghĩ đến bộ dạng trước kia của An Nham, có tiền có thế lại có ngoại hình, tài hoa , có chút nhưng cũng phải xuất chúng gì, cho nên khi còn ở bên Doãn Thiên Dã, Tần Cảnh căn bản cũng chưa từng liếc đến An Nham đến cái!

      tại Doãn Thiên Dã trở về, có làm mốc, An Nham càng là nhìn cũng nhìn nổi!

      Tưởng tượng được, Tập Vi Lam càng lúc càng có loại cảm giác bị lừa.
      tart_trunglyly thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :