1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ pháp y huấn phu - Đan Anh Túc (C37)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Giơ hai tay lun

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      CHƯƠNG 34: NỤ HÔN GIẬN DỮ.

      Hạ Hầu Giác bước từng bước tới gần Trần Mặc, mỗi bước của giống như đạp vào trong lòng Trần Mặc, người toát ra hương vị nguy hiểm, Trần Mặc cũng khuất phục mà ngẩng đầu nhìn thẳng , mắt cũng thèm nháy cái nào.

      Đột nhiên Hạ Hầu Giác vươn tay ra bóp cằm dưới của nàng, Trần Mặc cũng chịu thua cố gắng giãy ra, thậm chí bóp cổ tay tới đỏ nhưng tay Hạ Hầu Giác vẫn hề động đậy chút nào.

      " ngờ móng vuốt cũng sắc bén thế! Sao vậy? tới trúng chỗ đau của ngươi nên thẹn quá hóa giận à? Sao còn ? thử xem ngươi làm gì để lừa gạt Liễu Thừa Phong khiến màng sinh tử mà muốn cứu ngươi?" ngón tay thô ráp ra sức chà sát lên môi mọng đỏ của Trần Mặc, làm cho đôi môi nàng đỏ lên còn có chút trầy ra, thoạt nhìn kiều diễm vô cùng.

      Trần Mặc ngửa đầu ra phía sau, muốn thoát khỏi cái tay của nhưng đáng tiếc, sức lục của nam và nữ lại kém xa, huống chi người võ công sâu lường được như Hạ Hầu Giác? phản kháng của Trần Mặc trong mắt Hạ Hầu Giác càng giống như châu chấu đá xe, kiến lay cổ thụ, biết tự lượng sức!

      "Hạ Hầu Giác! Bản lĩnh của ngươi cũng tới đây thôi sao? Ăn hiếp nữ nhân yếu đuối khiến người đắc ý lắm sao?" Trần Mặc cũng rất cố chấp kiêu ngạo, nàng chưa từng biết chữ khoan nhượng viết thế nào, cho nên lúc này, nàng quyết khiêu chiến với tới cùng.

      Khóe môi của Hạ Hầu Giác nhếch lên thành nụ cười sáng chói, tà tứ đàng hoàng, ai bì nổi như thế, nhưng nếu người quen nhìn thấy như thế nhất định biết Hạ Hầu Giác giận tới run người.

      Đột nhiên Hạ Hầu Giác kéo Trần Mặc qua, mạnh mẽ kéo lại gần , Trần Mặc cũng chịu thua, bị kéo vào trong khuôn ngực cứng rắn của , thiếu chút nữa là gãy cả mũi, chờ Trần Mặc phản ứng, cằm nàng bị Hạ Hầu Giác nâng lên, lập tức cúi người hung hăng hôn lên môi nàng! Nụ hôn kia hề có chút tình cảm nào, chỉ đơn thuần là muốn làm cho đối phương đau đớn, chỉ đơn giản là thô bạo chút thương tiếc!

      Trong đầu của Hạ Hầu Giác chỉ có suy nghĩ, chỉ muốn hung hăng làm nhục Trần Mặc, để nàng thấy cái gì gọi là họa từ miệng mà ra.

      Trần Mặc quả thực dại , đây chính là nụ hôn đầu của nàng! Nàng hoàn toàn bất ngờ có chút phòng bị, đầu óc nhất thời bãi công, hoàn toàn hề đoán được Hạ Hầu Giác làm hành động như thế! Thậm chí nàng còn giật mình mở hai khóe môi, khiến lưỡi của tùy ý xâm nhập.

      Khi đôi mối của chạm vào môi nàng, mùi thơm đặc hữu của phái nữ, đôi môi mềm mại, cái lưỡi trơn mềm kia khiến trái tim mềm xuống, nụ hôn cũng còn thô bạo cắn xé như lúc ban đầu, lúc Trần Mặc thất thủ Hạ Hầu Giác cũng cảm giác được gỉ cả, hoàn toàn trầm mê.

      Rất nhanh, Trần Mặc lấy lại tinh thần, cảm giác được dị vật trong khoang miệng của mình, nàng chỉ cảm thấy rất ghê tởm, từ đó dẫn tới hành động cắn phát vào dị vật kia.

      "Á!" tiếng hít vào, Hạ Hầu Giác đau tới nhíu mày, hung hăng chế trụ hai tay nàng, đầu lưởi rời khỏi miệng của Trần Mặc, mùi vị của máu nhất thời lan tràn trong miệng , nữ nhân này độc!

      Khoảng cách của hai người lúc này rất gần, đôi mắt bình thường lạnh lùng vô tình của hai người giờ phút này lại hừng hực lửa giận, chỉ cần người trước mắt động đậy chút núi lửa phun trào.

      thể , ông trời luôn luôn sinh ra số người là khắc tinh của nhau, giống như Hạ Hầu Giác và Trần Mặc.

      Trong sơn động tràn ngập mùi thuốc súng, hai người chút động đậy, đều đợi người còn lại xuất chiêu, vì khí trong động rất giằng co khiến thời gian trôi qua cũng chậm lại, mùi thuốc súng càng lúc càng nồng.

      Đột nhiên lỗ tai của Hạ Hầu Giác giật giật, hoàn toàn buông lỏng trận chiến với Trần Mặc, có chút kinh ngạc quay đầu nhìn ra của động.

      Quả nhiên là đám người Liễu Thừa Phong!

      "Tiểu thư!" Xuân Hương nhanh chóng bước tới trước mặt Trần Mặc, vui mừng ôm lấy nàng, miệng ngừng thào, "May quá có bị gì, may quá có bị gì!"

      Trần Mặc an ủi Xuân Hương, đột nhiên cảm giác được ánh mắt nóng rực bắn tới, nàng giương mắt nhìn lại thấy Liễu Thừa Phong.

      Liễu Thừa Phong nhíu mi nhìn cái cằm xanh tím của Trần Mặc, đôi môi sưng đỏ, lập tức phức tạp liếc Hạ Hầu Giác cái, sau đó tới gần Trần Mặc, cởi áo khoát ra tính khoát lên người nàng nhưng nàng lại tránh .

      Tay của Liễu Thừa Phong cứng ngắc trong trung.

      Trần Mặc biết nên giận chó đánh mèo lên người Liễu Thừa Phong, nhưng lời chỉ trích khi nãy của Hạ Hầu Giác vẫn còn vang bên tai nàng, nếu tiếp nhận áo của cái miệng độc của tên kia còn nàng thành cái dạng gì nữa đây?

      "Trải qua hồi nguy hiểm như vậy, lại bị rơi xuống nước, nàng nên phủ thêm áo " Liễu Thừa Phong vẫn đưa áo tới trước mặt nàng, nụ cười mặt vẫn trước sau như chỉ là đơn trong mắt cách nào che giấu.

      Hạ Hầu Giác liếc cái về phía Trẩn Mặc, quả nhiên là hồ li tinh dụ dỗ nam nhân! (CMN, ta muốn chém tên này!!!!!!)

      Trần Mặc cảm nhân được ánh mắt của Hạ Hầu Giác, đột nhiên sảng khoái nhận áo của Liễu Thừa Phong, áo của có mùi thuốc thản nhiên, quả nhiên ấm áp hơn rất nhiều.

      Khiêu khích liếc Hạ Hầu Giác cái, sau đó còn cố ý tới trước mặt Liễu Thừa Phong, vươn hai tay có chút phì ra, "Tay bị lạnh."

      Mày kiếm của Hạ Hầu Giác nhíu lại, vừa rồi còn hôn môi với , giờ lại tranh thủ đồng tình của nam nhân khác, quả nhiên là hồ li tinh! (đột nhiên ta có cảm giác bạn này ghen, biết có phải ta đen tối nhì?)

      Liễu Thừa Phong có chút sửng sốt, sau đó lập tức dùng bàn tay to của mình cầm lấy tay bé của nàng, bàn tay thon dài như ngọc của cực kì ấm áp, sưởi ấm từng ngón tay vốn lạnh lẽo của nàng. Thời điểm ngón trỏ của Liễu Thừa Phong xẹt qua lòng bàn tay của Trần Mặc, biết vì sao nàng lại thấy dòng điện từ đầu ngón tay truyền vào tay nàng, làm cho tìm nàng đập thình thịch!

      "Ai, tốt rồi." Trần Mặc nhanh chóng rút tay về, cúi đầu, trong đầu suy nghĩ chắc tại trong động có quá nhiều người khiến lượng cacbon dioxit tăng vọt, cho nên mặt nàng mới nóng thế này, ừ, nguyên nhân là như thế!

      "Ta ra ngoài hít thở khí." xong kéo Xuân Hương ra ngoài.

      ~Xuân Hương cười trộm phân cách tuyến~

      Lần gặp chuyện đường này làm Hạ Hầu Giác tổn thất ba thuộc hạ tinh , dọc đường ngoại trừ lúc nghỉ ngơi cần thiết dừng lại chút nào, khí lập tức trở nên nặng nề, hơn nữa Trần Mặc vừa xuất trong tầm mắt lập tức Hạ Hầu Giác liền trừng liếc đủ kiểu, cho nên riết rối Trần Mặc cũng thèm xuống xe, thấy nhau tâm cũng phiền.

      Mã Liên trấn

      Trần Mặc và Xuân Hương cũng có quá nhiều đồ, vì thế hai người chỉ nhảy xuống xe, chỉnh trang chút, sau đó Trần Mặc bảo Xuân hương đứng chờ nàng chút.

      "Đây chính là đơn thuốc ta vừa kê và vài cách điều dưỡng thân thể, còn đây là huyệt vị đồ cơ thể người, còn đây là cách xoa bóp, ngươi có thể nhờ Thu minh làm giúp ngươi. Còn thái cực quyền ta dạy cho Thu Minh, sau này sáng sớm tập lần là được. Sau này nhất định phải bình ổn cảm xúc, nên quá đau buồn cũng đừng quá vui vẻ." Trần Mặc dặn dò xong đưa hai quyển sách mà mình viết ra.

      Khi Liễu Thừa Phong giơ tay tiếp nhân, có cảm giác hai quyển sách này nặng tựa ngàn cân, tiểu nha đầu này biết ý nghĩa của vật này ? Nếu cuốn sách này lan truyền ra ngoài đây chẳng khác nào y học bảo điển, thứ quý giá như thế nàng lại giao cho người ngoài như , nàng đúng là rất hào phóng!

      Vật này giống như võ lâm bí tịch vậy, khi có người biết được xảy ra hồi tranh đoạt.

      Nhưng nhân lễ vật trân quý như thế càng làm Liễu Thừa Phong khổ sở, sau này nàng thể trị cho được nữa nên mới dặn dò kĩ như thế đúng ?

      Nhìn bòng lưng của Trần Mặc xa dần, có chút lưu luyến, Liễu Thừa Phong cảm thấy cái gọi là nên quá vui quá buồn thể làm được trước mặt nàng.

      Trở lại Triệu gia thôn, trong phòng có lấy hạt bụi, xem ra ngày nào thôn dân cũng vào đây quét dọn.

      chờ chủ tớ hai nàng nghỉ ngơi, ngoài cửa vang lên tiếng người.

      Trần Mặc và Xuân Hương liếc nhau cái, lẽ nhanh như thế mà người dân biết nàng trở về?
      Last edited by a moderator: 4/5/16

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      CHƯƠNG 35: BỖNG NHIÊN NỔI TIẾNG (1)

      Xuân Hương vừa mở cửa ra nhìn thấy nam tử trẻ tuổi, khuôn mặt bình thường nhưng quần áo lại tầm thường chút nào, bộ cẩm y xanh ngọc, đây ràng là sản phẩm của 'Lưu Vân Phường' ở kinh đô đây mà, thắt lưng còn mang ngọc bội ngọc bích, người toát ra khí chất ôn nhuận.

      nam tử như thế nhìn thế nào cũng giống thôn dân.

      "Xin hỏi đây có phải chỗ ở của Trần tiểu thư ?" thái độ của Lưu Kì Quân cũng xem như có lễ, chỉ là trong mắt tia lo lắng cách nào che dấu.

      "Đúng vậy, xin hỏi tiên sinh tìm tiểu thư nhà ta có chuyện gì?"

      "Ta chính là quan huyện mới của Mã Liên trấn_ Lưu Kì Quân, gần đây xảy ra vụ án tử cần Trần tiểu thư giúp đỡ."

      Quan huyện trước kia là Lưu Mẫn Quý được phân nơi khác, trước khi có dặn dò Lưu Kỳ Quân nếu gặp phải án tử nào khó giải quyết cứ đến gặp Trần Mặc.

      Lưu Kỳ Quân xuất thân từ gia tộc bề thế, luôn rất quy củ, đáng tiếc cha mẹ lại an bài mối hôn trong khi có người trong lòng, thế nên thiếu niên này quyết định sống chết chống đối, cuối cùng bỏ nhà ra .

      Sau đó nhờ bạn bè tiến cử làm chức quan huyện bé, thề phải làm ra chút thành tựu mới quan minh chính đại về cưới người trong lòng, nhưng vừa lên làm lại phát làm quan cũng dễ chút nào.

      tới ba cái chuyện lông gà vỏ tỏi, quá lắm chỉ đánh mấy tên gây rối vài hèo, trừng phạt mấy người vi phạm chút, bắt vài tên ác bá.

      Nhưng mới vừa kế nhiệm nửa tháng xảy ra liên tiếp hai vụ tử án, vụ xảy ra vào bảy ngày trước, vụ phát sinh vào đúng ngày hôm qua. Nhưng pháp y của nha môn đều bó tay hết cả, phủi mông để mình ứng phó.

      vốn nghĩ Mã Liên Trấn này cách kinh thành cũng gần, dân chúng cũng thuần phác, là trấn tương đối an bình, ngờ khi tiếp nhận chuyện may lại xảy ra liên tiếp, đúng là xui xẻo.

      Nay trong Mã Liên trấn ai ai cũng hoang man, hôm nay vừa ăn được nửa bữa trưa ở trấn nghe thuộc hạ Trần Mặc trở về rồi, lập tức quăng đũa thúc ngực chạy, ngay cả thủ hạ cũng mang theo ai, mình cưỡi ngựa tới đây, có thể thấy gấp như thế nào.

      Lưu Kỳ Quân nguyên nhân mình tới đây, Xuân Hương lập tức thỉnh vào trong.

      Mọi người đều quan huyện bằng quản, người này là qua huyện, phải có nghĩa là các nàng ở dưới mái hiên nhà người ta sao? Người này thể đắc tội được! Tuy Trần Mặc chưa từng mang nàng tới trường khám nghiệm tử thi nhưng Xuân Hương cũng từng nghe người ta tuyệt kĩ của tiểu thư nhà nàng.

      Xuân Hương rất đắc ý, tiểu thư nhà nàng cái gì cũng biết! Nếu sao tri huyện đại nhân cũng phải tới tận nơi mời gọi thế chứ!

      Tuy rằng Lưu Kỳ Quân có nghe người trong huyện nha qua người tên Trần Mặc nhưng khi nhìn tận mắt vẫn có chút kinh ngạc, ngờ nàng lại trẻ như thế, hơn nữa còn rất xinh
      [​IMG]

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      CHƯƠNG 36: BỖNG NHIÊN NỔI TIẾNG (2)

      Trái tim của Lưu Kỳ Quân lạc nhịp, quả nhiên mình đoán đúng, "Người này tên là Phương Sơn, là gã tú tài, phải là người ở Mã Liên trấn. Lần thi Hương này bị rớt nên quyết định thuê tiểu viện này ở để năm sau thi tiếp. Nghe kẻ này rất quái gở, ngay cả người thân quen cũng chuyện với được mấy câu. biết vì sao Trần tiểu thư lại khẳng định bị giết?"

      "Đúng vậy, ta cũng muốn biết, Trần tiểu thư có cao kiến gì."

      chờ Trần Mặc trả lời, giọng nam tử từ bên ngoài vọng vào, mọi người đều ngẩng đầu thấy thiếu niên khoảng mười sáu mười bảy tuổi bước nhanh tới, thi lễ với Lưu Kỳ Quân, "Lưu đại nhân."

      Lưu Kỳ Quân đau đầu nhìn Hoắc Tử Kha, trong lòng nhịn được mà rên tiếng, sao trốn ở đâu tên này cũng tìm ra hết vậy?

      Hoắc Tử Kha này chính là pháp y mới của phủ nha, người pháp y trước kia cáo lão hồi hương, khi đó Lưu Kỳ Quân cảm thấy người này còn trẻ mà qua được kì sát hạch chắc chắn là nhân tài, ngay lập tức nhận vào nha môn.

      Nhưng tới khi làm việc chung mới biết tên này phiền phức hơn những gì tưởng, đòi ứng trướng lương tháng cò chấp nhận được, dù sao có xảy ra án tử lo bị quịt nợ, nhưng khổ nổi tên này vẫn còn ở trong độ tuổi thiếu niên xốc nổi, làm việc xúc động tính trước hậu quả, khiến Lưu Kỳ Quân rất đau đầu.

      Hôm qua Hoắc Từ Kha nghiệm thi lại phán câu người chết do tự sát khiến Lưu Kỳ Quân rất nghi ngờ, cho nên hôm nay mới mời Trần Mặc tới xem thử.

      biết vì sao tiểu tử này biết tin mà chạy tới đây nữa!

      Trần Mặc ngẩng đầu, chút để ý nhìn thoáng qua thiếu niên nọ.

      Hoắc Tử Kha mặc áo lam, khí thế oai hùng phấn chấn bừng bừng, ngũ quan ràng đoan chính, sức sống có thừa lại đủ trầm ổn.

      Trần Mặc đổi sắc mặt thu tầm mắt lại, tiếp tục cúi đầu kiểm tra thi thể.

      Khuôn mặt tuấn tú của Hoắc Tử Kha tức tới đỏ lên, có thể cảm nhận được nha đầu này khinh thường , tuy nàng còn chưa ra!

      "Ngươi... vây ngươi thử xem!" sao lại biết người này bị giết, Hoắc Tử Kha hoàn toàn tin lời của con nhóc chưa tới mười lăm tuổi, tuy lá gan nàng ta có lớn đấy.

      Nhưng Hoắc Tử Kha thể thừa nhận, sâu trong vẫn có khát vọng rất lớn đối với đáp án của nàng, cực kì muốn biết phán đoán sai chỗ nào.

      "Rất đơn giản." Trần Mặc chỉ vào thi thể bắt đầu giải thích, " chung, để phán đoán thời gian tử vong của người ta có thể dựa vào thi ban và độ cứng của tử thi, thi ban của thi thể này có màu xanh nhạt, lại dựa vào độ co cứng của thi thể ta có thể thấy người này chết vào khoảng hai ngày trước."

      Trần Mặc vừa hết câu, Hoắc Tử Kha lập tức bất mãn xen mồm, "Phán đoán này phải cũng giống ta sao? Vậy vì sao ngươi..."

      "Nhưng mà..." Trần Mặc hề để ý tới bạn nam nào đó bất mãn, tiếp tục , "Ta phát thi thể này từng bị đem vào hầm băng, thời gian tử vong bị sai lệch. Chúng ta có thể bỏ qua yếu tố độ cứng của xác chết và thi ban mà xét tới nhiệt độ của xác chết để phán đoán thời gian tử vong. chung, sau khi chết cơ thể ngừng sinh nhiệt nhưng tỏa nhiệt hề ngừng lại, thi thể dần lạnh . Trung bình mỗi giờ giảm 0.5 độ C. Nhưng nhiệt độ của thi thể này lại thấp hơn bình thường!"

      Lưu Kỳ Quân có thể hiểu chút gì về thi ban hay độ ấm thi thể Hoắc Tử Kha lại mừng như điên.

      Vừa nghe thôi biết nhóc trước mặt là cao thủ.

      Tuy biết độ C là gì nhưng cũng đoán được chắc chắn có liên quan tới nhiệt độ của tử thi mà nàng vừa đề cập, trước đó cũng phát ra điều bất thường này nhưng thể liên hệ được giữa nhiệt độ cơ thể với thời gian tử vong. Hôm nay nghe Trần Mặc mới ngộ ra.


      Bây giờ dám quấy rầy Trần Mặc, ngoan ngoãn ngồi im chờ nàng tiếp tục giảng giải.

      "Đương nhiên ta cũng thể loại trừ tình huống đặc thù, nhưng
      [​IMG]

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      CHƯƠNG 37: THI CỐT TRĂM NĂM.

      Khi mọi người tới nha môn trời nhá nhem tối, hạ nhân trong phủ nha cầm đèn lồng dẫn mọi người vào nhà chứa xác.

      Gió đêm cuối mùa thu khiến người ta bắt đầu thấy lạnh, hoa cỏ bốn phía bị gió lay động, phát ra thanh kì quái, cái bóng của hạ nhân cầm đèn phía trước bị ánh lửa bóp ra rất dài.

      Tối nay trăng thanh gió mát, giờ này nếu ở nhà dân nào đó là giờ cơm chiều, nhưng bọn họ lại đường tới nhà xác.

      Xuân Hương níu chặt quần áo người mình, nhịn được rùng mình cái, hiểu vì sao nàng lại thấy gió hôm nay lạnh thế nhỉ, trong lòng ngừng kêu rên: tiểu thư dễ thương của ta ơi! Sao lại cứ thích khám nghiệm tử thi vào giờ này chứ!

      Lúc trước Trần Mặc có tới đây lần, cho nên cũng có thể là quen đường quen lối, ngay khi người hầu lấy chìa khóa mở cửa ra, bộ xương trắng xuất trước tầm mắt của mọi người giống như lay động trong gió.

      Nếu thi thể buổi chiều chỉ là món khai vị cái này mới thực gọi là bữa tối khó nuốt.

      "Đây chính là thi cốt mà bảy ngày trước được phát ở chân núi Mã Liên. Lúc ấy có vài vị nông phụ xuống châ6n núi hái rau dại lại tình cờ phát bộ thi cốt này, ngay cả quần áo cũng phát ."

      Đây chính là thời đại thiếu đủ thứ thiết bị khoa học kĩ thuật, đáng ghét nhất chính là đây chỉ là bộ xương trắng, chút manh mối cũng có, ai biết người này là ai, chết bao lâu?

      Mấy vị nam tử còn đỡ, tuy trong lòng có thấy bộ xương trắng này rất rợn người nhưng cũng miễn cưỡng duy trì hình tượng được. Xuân Hương mới gọi là thê thảm, ngừng nôn mửa, vài lần đứng xem xác chết thế này đúng là khiêu chiến trái tim của nàng mà!

      Đè nén xúc động muốn chạy trốn của mình, Xuân Hương đưa dụng cụ cho Trần Mặc, sau đó nhanh chóng di dời tầm mắt, dám liếc nhìn bộ xương kia lần thứ hai.

      Trần Mặc nhờ người hầu cầm nến lại gần thi thể, kiểm nghiệm xương cốt chính là trong những sở trường của nàng, lúc này nàng bắt đầu cầm bộ phận của bộ xương lên, bắt đầu tinh tế quan sát, "Từ xương mu ta có thề xác định thi thể là nam giới, xương sườn, xương xụn các đốt ngón tay phát triển tới giai đoạn cuối cùng cho nên ta có thể phán đoán người chết qua 39 tuổi, từ bốn xương sườn cho thấy người này từng bị đè ép, hô, chắc người này từng chịu ít khổ cực! Loại đau đớn này người bình thường khó mà chịu được."

      Trong miệng của Trần Mặc ngừng thoát ra loạt từ chuyên ngành, đừng là Lưu Kỳ Quân, ngay cả Hoắc Tử Kha cũng mù tịt, nhưng ai dám nghi ngờ lời của Trần Mặc, bởi vì sắc mặt nàng cực kì nghiêm trang, hề giống đùa.

      "Người này khi còn sống nhiều lần bị thương, xương ngón út, xương đùi và cột sống có dấu hiệu bị nứt giống như bị vũ khí sắc bén gây nên. Người này có thể làm binh lình hoặc là người thường xuyên xuất sinh nhập tử." Trần Mặc chỉ vào mỗi vết thương thi cốt cho mọi người xem.

      Phán đoán của nàng khiến mọi người chấn động, như thế người này chắc chắn
      [​IMG]
      levuong, Phong Vũ Yên, ThiênMinh2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :