1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ nhi Lạc gia - Yên Nùng (137/289+33PN)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 106: Thay hình đổi dạng trời đất mới

      Ngày thứ hai bắt đầu, Tương Nghi ở trong cửa hàng hỗ trợ bán số thứ.

      Lưu ma ma và Thúy Chi cũng khuyên nàng: " nương, những chuyện này phải chuyện ngươi nên làm, hãy đến hậu viện nghỉ ngơi ."

      Tương Nghi rất cố chấp, dáng vẻ quật cường: "Ma ma, Thúy Chi, ta phải Đại tiểu thư Lạc gia rồi, ta chỉ là người bình thường, ta chỉ muốn làm ăn tốt, quản cửa hàng của mình cho tốt, ta quyết định rồi, hai người đừng khuyên ta nữa."

      Nàng nghe Tần ma ma chuyện của Dương lão phu nhân, lúc ấy tuổi tác của bà còn , mặc dù lớn hơn mình bốn năm tuổi, nhưng ở trong mắt người ngoài cũng chỉ là đứa trẻ như cũ. Khi đó Dương lão phu nhân mang theo mấy người hầu cũ làm lụng trong vườn, tự tay trồng hoa cỏ, theo vị tên là Lỗ ma ma chưng cất rượu, làm tay lên tầng chai dầy.

      Mặc dù Dương lão phu nhân từng khổ cực, nhưng bà vẫn có hồi báo. Bà lấy được người chồng hiểu bà tôn trọng bà, có của hang khắp Đại Chu, còn có gia đình hạnh phúc hòa mỹ, Tương Nghi nắm chặt tay, tình hình mình và Dương lão phu nhân năm đó tương tự, có tấm gương ở phía trước, mình càng phải noi theo, dùng đôi tay của mình trải ra con đường cẩm tú, cửa hang buôn bán vững vàng.

      Tương Nghi đứng trước cửa cửa hàng, ánh mặt trời mới lên chiếu lên gò má của nàng mảnh ánh vàng rực rỡ, mấy tiểu nhị trong cửa hang lười biếng tới, thấy Tương Nghi đứng ở cửa, khỏi sửng sốt chút: "Đông gia."[rin: đông gia này là lão bản, ông chủ đó]

      Đông gia lại là tiểu nương, nhắc tới cũng biết điều, chỉ mới bảy tám tuổi, lại giả trang thành dáng vẻ lão luyện thành thục. Vài người xuôi tay đứng đó, mặc dù trong lòng có mấy phần khinh thường, nhưng vẫn giả trang ra rất cung kính nghe Tương Nghi phân phó.

      "Ta nghe Lưu ma ma và Thúy Chi, Toàn Quý giới thiệu mấy người các ngươi với ta." Tương Nghi quét mắt nhìn họ, khẽ mỉm cười: "Bọn họ cũng khen mấy người các ngươi cần cù thực tế, giúp đỡ ít."

      Mấy tiểu nhị suy nghĩ lời này của Tương Nghi, nắm chắc được vị tiểu Đông gia này này muốn gì, cửa hàng mở, muốn đuổi bọn họ, nên mới khách khí như vậy? Họ khỏi bi ai, bây giờ khó tìm công việc, mặc dù cửa hàng này làm ăn ra hình dáng gì, nhưng tiền công mỗi tháng ít, đâu mà tìm việc làm tốt như vậy? Mọi người nhìn Tương Nghi cái, sắc mặt hơi hoảng sợ.

      "Các vị cần lo lắng, hôm nay ta tìm các ngươi tới chỉ là muốn chút chuyện sau này với các ngươi, đuổi các ngươi." Tương Nghi thấy thần sắc mặt mọi người, biết bọn họ hiểu lầm, vội vàng giải thích: "Mấy cửa hàng của ta, chuẩn bị tu sửa lần nữa, bán thứ khác, nhiều ngày chúng ta mau mau thanh lí hàng hóa, đến lúc đó ta tính tiền công cho các ngươi, đến lúc ta tu sửa cửa hàng, các ngươi ai muốn làm tiếp, có thể trước tới tìm ta , ấn tiền công kia kết toán, chờ cửa hàng khai trương lần nữa, các ngươi tiếp tục tới làm tiểu nhị."

      Mấy tiểu nhị nhìn nhau cái, hơi kinh nghi, còn có chuyện tốt như vậy? Tiểu Đông gia ngay cả chuyện tu sửa cửa hàng cũng nghĩ xong, đúng là cẩn thận. Dù sao nữ tử cũng cẩn thận hơn nam tử, nhìn tuổi tác nàng còn , lại cân nhắc chu toàn. Mọi người hết sức cảm kích, tâm ý thi lễ với Tương Nghi: "Chúng ta nhất định hết sức làm việc cho Đông gia."

      Tương Nghi cười: "Cũng phải làm việc cho ta, các ngươi cũng làm việc vì mình!" Thấy mặt mấy người là mảnh

      [​IMG]


      Chương 107: nhà

      "Nghi muội muội!" Tiếng kêu nóng bỏng kèm theo khuôn mặt tràn đầy nụ cười xuất ở trước mặt Tương Nghi.

      Tương Nghi sững sờ, sao Lâm Mậu Dung tới rồi hả? Nàng nhanh chóng bước lên nghênh đón: "Dung tỷ tỷ, tại sao cũng tới? Cũng cho người đưa tin tới trước! Trong cửa hang của ta rất loạn, cái gì cũng có chuẩn bị!"

      Lâm Mậu Dung cười hì hì : " quan trọng quan trọng, ta và mẹ chẳng qua là qua tới nhìn chút. Ngươi đến Hoa Dương hai ngày rồi, cũng tới thăm ta, hừ, ngươi đến tìm ta, nhưng ta có thể tới tìm ngươi."

      Lâm phu nhân tới? Tương Nghi nhanh đến bên cạnh xe ngựa, màn che được vén lên, bên trong lộ ra gương mặt đoan chính của Lâm phu nhân. Tương Nghi vội vàng hành lễ: "Sao lại kinh động phu nhân?"

      Lâm phu nhân cũng xuống xe, chẳng qua là ở bên rèm xe ngựa nâng tay lên, nhìn Tương Nghi, khẽ mỉm cười: "Sao Lạc đại tiểu thư lại khách khí như vậy, đến Hoa Dương tự nhiên phải tới nhà chúng ta, hai ngày nay Chân nhi Dung nhi mong đợi mỗi ngày, cổ cũng kéo ra dài."

      "Nghi muội muội, đại ca ta đáng ghét nhất, giễu cợt ta và với Nhị ca là cổ vịt!" Lâm Mậu Dung bĩu môi tới, kéo tay Tương Nghi: "Chẳng qua ta chỉ là đến cửa hông bên xem mấy lần thôi!"

      Trong lòng Tương Nghi tràn đầy áy náy, vội vàng : " nhiều ngày nay ta bận nghĩ cách thanh lí cửa hàng, dọn ra, bắt đầu kinh doanh khác."

      Lâm phu nhân nhìn cửa hàng sau lưng Tương Nghi chút, gật đầu cái: "Ý tưởng này cũng tệ, mấy cửa hang của ngươi, đầu tiên bán đồ cũng quá hỗn loạn, bằng tinh tinh xảo đến mức làm xong món, cũng có thể kiếm ra ít bạc."

      "Phu nhân dạy dỗ đúng lắm." Tương Nghi hết sức khiêm nhường thuận theo: " là lời vàng ngọc."

      "Lạc đại tiểu thư quá khen, ta cũng chỉ thuận miệng thôi." Lâm phu nhân chỉ chỉ trong cửa hàng: "Đồ bên trong cũng sắp hết rồi hả?"

      Tương Nghi gật đầu cái: "Thanh lí ba ngày rồi, bán được gần hết, chỉ còn lại tới phần năm."

      " Hay hay hay." Lâm Mậu Dung nắm tay Tương Nghi lắc lắc: "Vậy ngươi đến nhà của chúng ta chơi ."

      Tương Nghi vốn dự định nhà Lâm tri phủ đưa tiền bảo hộ, chẳng qua là nghĩ tới Lâm Mậu Dung bỗng nhiên tự mình đến gọi nàng, khỏi hơi ngượng ngùng, mặt của nàng hơi đỏ lên: "Vốn nên là ta chủ động tới cửa bái phỏng, sao có thể để cho Lâm phu nhân tới nơi này gọi ta, là quá thất lễ rồi."

      "Lạc đại tiểu thư đừng như vậy, ngươi và Dung nhi nhà ta giao hảo, nàng mình ở trong phủ có bạn chơi, lúc này chúng ta mới tới tìm ngươi, trì hoãn thời gian của ngươi, là ngượng ngùng quá." Lâm phu nhân suy nghĩ chút, cuối cùng vẫn tiết kiệm Chân nhi, tuy Lạc đại tiểu thư mới bảy tuổi, nhưng cũng nên học tránh hiềm nghi rồi.

      Nghe Lâm phu nhân khách khí uyển chuyển, Tương Nghi thầm cảm kích, vội vàng gật đầu với Lâm Mậu Dung cái: "Ngươi chờ chút, ta mang thứ tốt từ Nghiễm Lăng tới cho ngươi, để ta lấy."

      Lâm Mậu Dung tràn đầy phấn khởi : "Ta với ngươi!"

      Hai người tay trong tay chạy vào, Lâm phu nhân ngồi trong xe ngựa, nhìn bóng lưng của hai người, bỗng nhiên có giác ngộ, vị Lạc đại tiểu thư này xê xích Dung nhi bao nhiêu, nhưng biết chuyện hơn, Dung nhi mắt thấy sắp tám tuổi rồi, tính khí lại trẻ con như vậy, cũng
      [​IMG]

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 108: Ngày xuân yến tỷ muội tương giao


      Trong Lâm phủ tiếng cười mảnh.

      Lâm tri phủ trở lại phủ, thấy trong khách sảnh ai ai chen chúc chen ngồi ít người, con ngươi cũng trợn tròn: "Đây là thiếu gia tiểu thư nhà ai?"

      Lâm Mậu Dung nhiệt tình nhất, này gần nửa ngày quen thuộc với mọi người, lúc này nghe cha hỏi, rất là đắc ý, nhảy qua kéo tay Lâm tri phủ vào khách sãnh: "Vị này là Tam thiếu gia Dương gia Nghiễm Lăng, là biểu huynh Lạc đại tiểu thư, tên gọi Dương Bảo Trụ!"

      "Dung nhi, con lại ngồi xuống, sao có thể gọi thẳng tên huý như vậy!" Lâm phu nhân có chút lúng túng, cười tiếng với Bảo Trụ: "Xin Dương Tam thiếu gia bỏ qua cho!"

      "Lâm đại tiểu thư ngây thơ hoạt bát, quả thực hiếm thấy, ta có cái gì phải ngại." Bảo Trụ cười tiếng, mặt mày cong cong như trăng non giống y Lâm Mậu Dung, trong lòng cũng than thở, Tương Nghi muội muội ở Hoa Dương có thể gặp được bạn bè tốt như vậy, cũng coi như tốt số.

      Lâm Mậu Dung cau mũi cái với Lâm phu nhân: "Mẹ, mẹ nghe chút mẹ nghe chút, Dương Tam thiếu gia tự mình ngại!" Nàng dương dương đắc ý kéo tay của Lâm tri phủ qua bên người Gia Mậu: "Cha, đây là Giang Lăng Dung gia Đại thiếu gia." Nàng suy nghĩ chút, bỗng nhiên quên mất tên Gia Mậu: "Ngươi gọi Gia Mậu phải ? Cùng tên của chúng ta có chữ giống nhau!"

      "Nơi nào, tên ca ca ta mới phải tươi tốt đâu." Xuân Hoa ở bên lắc đầu cái: "Đó là trong rừng cây có trường mâu, bên dưới có trái tim!"

      "Chữ này quá khó viết, bằng như chúng ta, dùng chữ tươi tốt này là được." Lâm Mậu Dung cười nhìn Gia Mậu: "Dung Đại thiếu gia, ngươi với phụ thân ngươi, sửa tên lại thôi, nếu sau này ngươi học đường đọc sách, mỗi lần viết tên của ngươi đều phải lãng phí thời gian dài, chừng phu tử còn chữ viết của ngươi được đẹp!"

      Lâm tri phủ nghe lời này, có vài phần dở khóc dở cười, con của mình thích nhất lười biếng, lại còn thay hiến kế người ta dạy bọn họ lười biếng thế nào! "Dung nhi, chớ có lung tung, tên của người sao có thể sửa bậy chứ? Huống chi vị này Dung Đại thiếu gia danh tiếng hiển hách, chữ viết của người ta chắc chắn viết rất khá." Lâm tri phủ nhìn Gia Mậu, thấy sắc mặt trắng noãn, nhìn tư văn hữu lễ, trong lòng quả thực thích: "Dung Đại thiếu gia là vị thần đồng thi đậu tú tài trước đây lâu của Giang Lăng? Ta từng nghe , còn chưa tới chín tuổi vào học, quả thực hiếm thấy."

      Gia Mậu có vài phần xấu hổ, đứng lên chắp tay hành lễ: "Chẳng qua chỉ là may mắn thôi, sao có thể xưng thần đồng! Huống chi cõi đời này căn bản là có thần đồng, người thông minh đến đâu cũng nên ngừng cố gắng, nếu khó tránh khỏi có tổn thương nặng nề."

      Lâm tri phủ kinh hãi, lời này đâu phải đứa bé có thể ra ? lại quan sát tỉ mỉ Gia Mậu phen, thấy mặc dù tuổi tác lớn, nhưng thần tình khí độ kia, lại có vẻ lão luyện thành thục, so với trưởng tử Lâm Mậu Thâm của mình còn có vẻ già dặn hơn.

      Đây là tài chân chính, Lâm tri phủ thở dài, Thâm nhi nhà mình mặc dù cũng được phu tử trong học đường tán dương, nhưng đó hơn phân nửa là nhìn ở mặt của , nếu đứng cùng Dung Đại thiếu gia này, vậy so bằng.

      Lâm Mậu Dung lại giới thiệu Xuân Hoa và Thu Hoa cho Lâm tri phủ: "Đây là Dung Đại tiểu thư và Dung Tứ tiểu thư." vòng chạy xuống, nàng cười hì hì đưa Lâm tri phủ trở lại chủ tọa: "Con nghĩ rằng phụ thân là nhận ra Nghi muội muội, vậy cũng cần con lại tới giới thiệu."

      Lâm tri phủ bị con mang theo vòng vo vòng như vậy, cuối cùng cũng biết hết người rồi, cười nhìn mấy vị khách nhân: "Hôm nay mấy vị thiếu gia tiểu thư nghĩ thế nào lại đến Hoa Dương rồi hả?"

      "Tương Nghi chuẩn bị mở cửa hang ở Hoa Dương, chúng ta tới trợ giúp." Bảo Trụ vội vội vàng vàng : "Lâm đại nhân, biểu muội ta đến Hoa Dương của ngươi định cư, mong ngươi phải chiếu cố nhiều hơn."

      Lâm tri phủ nhìn Bảo Trụ liếc mắt, thấy

      [​IMG]

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 109: Mưu tiền đồ tìm cách từng bước


      Vườn nhà Lâm tri phủ lớn, nhưng chim sẻ tuy ngũ tạng đầy đủ, nên có có, thiếu thốn gì. Trong hậu viện đào cái ao nho , bên ao còn có lương đình , từ trong lương đình ngắm qua, có thể thấy đường mòn đá xanh bên kia ao có bóng nha hoàn vội vã lại.

      "Tương Nghi, muội và Thu Hoa thương lượng với nhau, xem cửa hang hai muội nên làm cái gì." Bảo Trụ ngồi bên người Gia Mậu, chân đặt tại nơi, mặt là thần sắc vui mừng: "Lần này cuối cùng cũng tốt, muội có thể tự do tự tại sống qua ngày."

      "Còn phải do mọi người quan tâm ta." Lòng Tương Nghi ê ẩm, đời trước trải qua lẻ loi hiu quạng, đời này đột nhiên có người ân cần hỏi han, quả thực làm nàng tưởng tượng nổi.

      ra con người phải có quyết tâm, chỉ cần chịu bước ra bước, cái gì cũng thay đổi.

      Kiếp trước, Bảo Trụ cũng rất quan tâm mình, chẳng qua là khi đó hồ đồ, từ nuôi thành tính tình kì lạ, cho dù Bảo Trụ cố ý tới thân cận mình quan tâm mình, nàng cũng chỉ là trong lòng biết tốt, còn mặt lại là dáng vẻ cao ngạo, giống như hàn băng che mặt, từ chối người ngoài ngàn dặm.

      Từ từ, từ từ Bảo Trụ và nàng có ngăn cách, quan tâm nàng như trước nữa, ngay cả biểu muội Bảo Thanh, có lúc tới Lạc Phủ chơi đùa cũng muốn đến chỗ nàng, chỉ là tìm Lạc Tương Ngọc Lạc Tương Phồn chơi đùa, nàng nhìn giận dỗi trong lòng, oán hận nhiều những lời ác độc, càng làm người thích, Bảo Thanh cũng xa lánh nàng.

      Sau đó Dương gia dọn kinh thành, nàng cũng gặp lại Bảo Trụ Bảo Thanh nữa, cũng biết cuộc sống của bọn họ thế nào, chẳng qua là nghe Gia Mậu , 15 tuổi Bảo Trụ Tây Bắc lịch luyện, lúc nàng vào Trường Ninh Hầu, Bảo Trụ thăng quan võ chính tứ phẩm.

      Người kiếp trước kiếp này lại gặp lần nữa, lại còn nhiệt tình như vậy, sao mình lại có thể cự tuyệt hảo ý của , nếu muốn đời này trải qua thoải mái, tuyệt phải mình tay có thể làm được, nàng cần phải có người trợ giúp, cũng cần bằng hữu chân chính. Tương Nghi ngẩng đầu lên, khẽ mỉm cười với Bảo Trụ: "Biểu ca, cám ơn các huynh chiếu cố, muội nhất định sống cuộc sống tốt."

      Thu Hoa ngồi bên người nàng gật đầu cái: "Lạc đại tiểu thư..."

      Gia Mậu khẽ cau mày: "Cứ kêu Nghi tỷ tỷ thôi, gọi như vậy quả thực rất xa lạ."

      Lâm Mậu Dung nhìn gương mặt trắng noãn của Gia Mậu, cũng cười tươi như hoa: "Chí phải chí phải, ta cũng gọi nàng Nghi muội muội! Nếu chúng ta là bằng hữu rồi, cứ dùng tỷ muội tương xứng, đừng khách khí như vậy."

      Thu Hoa cười tiếng với Lâm Mậu Dung: "Dung tỷ tỷ."

      Lâm Mậu Dung rất là đắc ý, nhìn Tương Nghi : "Ta mình trong phủ rất đơn, lần này tốt rồi, thoáng cái tới vị tỷ tỷ hai vị muội muội, nơi này lập tức náo nhiệt lên."

      "Đừng những lời đó nữa, chúng ta còn nên chuyện khẩn yếu." Xuân Hoa ở bên cạnh nghe trận, chỉ cảm thấy rất nhàm chán, Bảo Trụ kéo bọn họ tới là phải giúp Lạc đại tiểu thư kia mở cửa hàng, nhưng bây giờ còn chẳng qua là ở kéo chuyện nhà cũng đến chuyện kia: "Cửa hàng này có phải mở chỗ Nghi muội muội mà chúng ta thấy hôm nay ?"

      Tương Nghi gật đầu cái: "Giờ muội có ba cửa hàng, chuẩn bị dùng gian mở thêu phường."

      "Ai nha nha, vừa vặn như vậy." Xuân Hoa nghe cười gật đầu: "Thu Hoa, vậy yên tâm nhé, có Nghi muội muội xử lý, muội và Tam thẩm nương cũng cần quan tâm như vậy."

      Liên Kiều đứng ở bên nghe hơi bận tâm, cửa hàng này là của Nương, nhưng nghe giọng điệu của Dung Đại tiểu thư kia, Nương cũng chỉ là hỗ trợ xử lý cửa hàng, vậy phải thành quản sao? Nàng vội vội vàng vàng mở miệng : "Như vậy đến lúc đó nên phân bạc thế nào? Nương chung quy đến nổi cầm tiền tiêu hàng tháng quản chứ?"

      Bảo Trụ liếc mắt nhìn Liên Kiều, thấy thần sắc nàng khẩn trương, biết nàng lo lắng cho Tương Nghi, lấy tay đẩy Gia Mậu cái: " nhanh lên, trước tiên về chuyện này chút, em ruột còn được tính sổ ràng, huống chi phải ruột thịt."

      Gia Mậu thấy Bảo Trụ gấp gáp, đúng là thấy gió có mưa, chuẩn bị mở miệng, Thu Hoa giọng : "Vốn là ta cân nhắc chu đáo, nên về chuyện này trước tiên mới phái. Nghi tỷ tỷ cùng ta mở Trân Lung Phường, sao có thể là lấy bạc như quản ? Ta quản giao hàng, Nghi tỷ tỷ chỉ quản bán, đến lúc đó chúng ta ngang nhau, tiền hoa hồng chia nửa là được."

      mặt Xuân Hoa lên khinh thường: "Nghi muội muội, mí mắt tên nha hoàn này của ngươi cũng quá nông cạn rồi, chúng ta đâu phải là chỉ có thể chiếm tiện nghi của người ta? Ta với ngươi, Trân Lung Phường bên Nghiễm Lăng, Tam thẩm nương ta quy định giá rất thấp, mẫu thân của ta cũng nhìn nổi, để cho nàng định cao chút, nàng lại chịu, chỉ là chúng ta thay nàng mua thêu phẩm cực khổ, sao còn có thể có nhiều bạc chút?" Nàng suy nghĩ rồi : "Đồ trang trí ngươi mới đưa cho Dung muội muội, ngươi dùng hai mươi lượng bạc mua chứ gì?"

      Khí thế của Xuân Hoa hùng hổ dọa người, đột nhiên Tương Nghi hơi ngây người, ngây ngẩn ngồi ở chỗ đó, chỉ có Liên Kiều lại sợ hãi gì, tức giận : "Dung Đại tiểu thư, ta chỉ thay lo lắng cho Nương mới hỏi, chuyện làm ăn tự nhiên phải ràng về chuyện tiền bạc trước, nếu đến lúc

      [​IMG]
      Huỳnh Thượng HỷKisaragiYue thích bài này.

    4. 139

      139 Active Member

      Bài viết:
      310
      Được thích:
      177
      tương nghi vẫn cứ là tương nghi

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 110: Nhà


      Trong khách sảnh có tường ngăn chạm rỗng, hai người Lâm tri phủ và Lâm phu nhân ngồi ở đó, trước mặt bày kĩ trà, bên để hai chén con, Lâm phu nhân cúi đầu, tay cầm bình trà, trà nóng hổi chảy xuống từ miệng bình, nước chảy xiết rơi vào chén con, tạo thành đủ loại hình ảnh kỳ lạ.

      "Phu nhân, trà kỹ của nàng càng ngày càng thành thục." Lâm tri phủ cúi đầu nhìn chén con kia, chắt lưỡi khen ngợi: "Lúc trước ta còn có thể miễn cưỡng so sánh với nàng, mấy năm nay bề bộn nhiều công vụ, tay nghề này hạ xuống."

      Lâm phu nhân bỏ bình trà qua bên, bưng ly trà thưởng thức: "Phu quân, thiếp kính chàng ly."

      Lâm tri phủ nhận lấy chung trà uống hớp: "Trà này là long tỉnh?"

      Lâm phu nhân cười chúm chím gật đầu: "Đúng, nhưng long tỉnh này là mua trong ngày xuân, đặt trong lon, bọn nha hoàn mở nắp mà đậy lại cẩn thận, còn mới mẽ nữa."

      Lá trà trong suốt chìm chìm nổi nổi, màu xanh biếc thanh thanh như có thể thấy đáy, Lâm tri phủ tiếc nuối lắc đầu: " Phủ chúng ta hàng năm mua trà đều là ngày xuân, lần mua cả năm, chờ từ từ uống, mùi vị còn nhàng khoan khoái như trước nữa rồi. Trà mà những tiệm tạp hóa trong thành Hoa Dương bán cũng gì hơn cái này, muốn có trà ngon, chỉ có thể đợi trà ngày xuân, lên phố chính thấy đoạn quang cảnh kia."

      Lâm phu nhân than thở: "Sao lại phải như vậy?"

      Hai người bưng chung trà từ từ đối ẩm, trước cửa sổ là bụi hoa quế nở, lẳng lặng thơm tho, đầu cành thỉnh thoảng có ong mật vo ve bay qua, hết sức náo nhiệt. Bên kia cây hoa quế, có mấy bóng người chợt lóe lên, Lâm tri phủ ngưng thần nhìn chút, nở nụ cười: "Nếu trong phủ chúng ta luôn náo nhiệt như vậy tốt biết bao nhiêu."

      Lâm phu nhân gật đầu cái: " Lúc đầu ta còn tưởng rằng ba hài tử cũng đủ náo nhiệt, nghĩ tới bọn họ từ từ lớn lên, trong nhà này an tĩnh hơn nhiều. Gần đây Chân nhi cũng bắt đầu chuyện tình rồi, Dung nhi ở nhà ồn ào chẳng qua là muốn ra ngoài chơi, đầu ta cũng lớn ra."

      " Giờ Lạc đại tiểu thư tới..." Lâm tri phủ trầm ngâm tiếng: " bằng chúng ta đón nàng vào phủ tới làm bạn với Dung nhi."

      " Đón Lạc đại tiểu thư vào trong phủ ở?" Lâm phu nhân có mấy phần kinh ngạc, bỏ việc tiêu dùng qua bên tính, chủ yếu là Lạc đại tiểu thư với nhà mình quen biết, đón nàng vào như vậy?

      " của Lạc đại tiểu thư gả vào Dương gia Nghiễm Lăng, Dương lão phu nhân hết sức thích nàng, vì án kiện của nàng, còn đích thân viết thơ cho ta." Lâm tri phủ bưng chung trà lên, xuất thần nhìn vài người giữa buội hoa, bên môi khẽ mỉm cười: "Nếu bà biết ta đây chiếu cố Lạc đại tiểu thư như vậy, nhất định vui vẻ trong lòng."

      Lâm phu nhân cúi đầu suy nghĩ chút, trong lòng thoải mái: "Chuyện này tùy chàng, nhưng còn phải hỏi qua Lạc đại tiểu thư, nếu nàng muốn tới, chúng ta cũng thể miễn cưỡng."

      Dung Đại thiếu gia và Dương Tam thiếu gia nhìn qua rất quan tâm kia Lạc đại tiểu thư, nếu Lạc đại tiểu thư vào ở trong Phủ, chừng Dung nhi nhà mình còn có thể nhiều mấy câu với hai người. Tuy lão gia nhà mình bây giờ chỉ là Tri phủ, nhưng chờ qua mấy năm, chưa chắc thể làm quan chính tam phẩm, đến lúc đó nghị hôn, chỉ sợ là tốt hơn nhiều.

      Từ quen nhau, lúc nhìn nhau dĩ nhiên là có thiện cảm, trong lòng Lâm phu nhân suy nghĩ, tại Lâm Mậu Dung tám tuổi, chớp mắt cái là có thể đến tuổi nghị hôn, thể bỏ qua bất cứ cơ hội nào. Dung Đại thiếu gia và Dương Tam thiếu gia nhìn đều là người vô cùng tốt, gia thế tệ, làm người khiêm cung lễ phép, nếu mực như vậy, đúng là thiếu niên tuấn tài.

      "Đến lúc đó ta tới hỏi chút." Lâm tri phủ sờ râu, mặt lộ ra nụ cười vui thích: "Đến lúc đó ta cũng có thể viết thơ cho Dương lão phu nhân cho bà biết chuyện này."

      "Tương Nghi, muội còn có hai cửa hàng, định làm ăn gì?" Gia Mậu sóng vai cùng Tương Nghi đường mòn đá xanh, đầu thỉnh thoảng tuôn rơi hoa quế vụn, chút xíu dừng vai bọn họ, lại từ từ rơi xuống đất.[ rin: lãng mạn quá hen, như trong phim

      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :