1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2134 tiết: là hay hận 01

      Hai tiểu nha đầu đồng ý.

      Đột nhiên, Thẩm Tam cảm thấy trước mặt bỗng tối sầm, lập tức ngất , "Bùm" lập tức té ở bên cạnh đống củi, mất tri giác.

      Hai tiểu nha đầu nghe thanh, chưa kịp quay đầu lại, cũng ngất .

      bóng dáng nhanh rảo bước vào, chạy qua cái siêu bạc liền .

      Bên kia Tô Mạt ở lầu trông về phía xa, duỗi lưng cái, : "Cẩn ca ca cùng Vân công tử chuẩn bị xong chưa."

      Lan Nhược lên tiếng: "Chắc là xong. Thiếu gia làm việc, có sơ sẩy."

      Lan Như từ bên ngoài vội vàng trở lại, sắc mặt vui mừng: "Tiểu thư, cá cắn câu."

      Tô Mạt cười cười, nhìn sắc trời chút, trời chiều buông, thuốc cũng nên tốt rồi.

      "Chúng ta qua thôi."

      Nàng phi thân nhảy xuống, Lan Nhược theo sát phía sau, ba người về hậu điện.

      Bên kia bát súp hầm đủ, Thẩm Tam tự mình bưng lại.

      Sắc mặt mệt mỏi, bước chân có chút chắc chắn, Thẩm Phỉ vội tiếp đưa cho Thụy Thanh: "Tam đệ, ngươi làm sao rồi? Quá mệt mỏi?"

      Thẩm Tam xoa xoa đầu: " biết nữa, cảm thấy rất mệt mỏi, đầu rất đau."

      Thẩm Phỉ : "Ngươi nghỉ chút , lớn như vậy, cũng chưa để cho ngươi trải qua đại khẩn trương như vậy."

      Thẩm Tam tự giễu cười cười: "Có đại ca, ta dĩ nhiên là vô dụng."

      Thẩm Phỉ nghiêm túc : "Tam đệ, lời này Tứ đệ có thể , ngươi thể , ngươi xem nhị ca của ngươi, cũng giống như ngươi."

      Thẩm Tam vội xin tha: "Đại ca, ta sai lầm rồi."

      Thẩm Phỉ nghiêm túc nhìn , nghiêm túc : "Tam đệ, ta mặc kệ ngươi chơi, nhiều kiểu hơn, thậm chí quần áo lụa là cũng tốt. Ta chỉ là muốn ngươi hiểu, chúng ta là huynh đệ ruột, Thẩm gia thịnh vượng, dựa vào mấy người huynh đệ chúng ta. Ngươi bây giờ trẻ tuổi, uu mê, ta có thể hiểu. Nhưng chờ ngươi chơi rồi, ngươi nên hiểu được thế nào là hồi tâm, như thế nào là xuất lực làm việc trợ giúp gia tộc. Biết ?"

      Thẩm Tam gật đầu cái, nội tâm rất kích động: "Đại ca, ta biết."

      So với Thẩm Phỉ tự nhiên là còn chưa lớn lên, hơn nữa ngày trước cảm thấy, nhưng từ khi biết mấy người Tô Mạt Hoàng Phủ Cẩn, cảm giác mình quả cần thay đổi.

      lúc ấy Tô Mạt mang theo tỷ muội Lan Nhược tiến đến, người chưa tới, thanh truyền đến trước: " cần cho ông cụ uống bát súp."

      muốn cho ông cụ uống súp Thụy Thanh run tay hạ xuống, bát súp trong thìa làm rơi nửa ra ngoài, nàng vội để chén xuống, lau cằm cùng vạt áo trước cho Thẩm lão gia.

      Chương 2135: là hay hận 02

      An Thịnh đỡ lão gia tử, cẩn thận từng li từng tí để ông cụ nằm xuống.

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam nhìn thấy Tô Mạt, vội bước nhanh tới đón, thi lễ, như trút được gánh nặng : "Tô tiểu thư, ngươi tới. Kính xin vội vàng xem gia phụ chút."

      Tô Mạt vào trong nhà, nhưng cũng chưa xem, chỉ : "Bát súp này bị người khác hạ dược, được, đổi bát khác ."

      Thẩm Phỉ vừa nghe, lập tức nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Tam: "Tam đệ, chuyện gì xảy ra?"

      Thẩm Tam cũng hiểu: "Đại ca, thể nào a, ta vẫn luôn trông chừng."

      lại nghiêng đầu nhìn Tô Mạt: "Tô tiểu thư, ngươi sao biết được? Ta vẫn tự mình giám sát họ nấu, căn bản có kẻ nào xuất quấy rầy chúng ta."

      Tô Mạt khẽ mỉm cười: "Vậy sao?"

      Nàng nhìn Lan Như.

      Lan Như thi lễ trước, thanh thanh giọng : "Tam công tử, ngươi phải có lúc choáng váng đầu chút sao? Chẳng lẽ cũng chưa có gì khác thường?"

      Thẩm Tam vuốt vuốt đầu: "Lúc ấy có chút buồn bực, là mơ hồ ngã xuống, nhưng cũng có đáng ngại, sau đó ta liền trở về ngồi, sau đó bát súp nấu xong, ta liền tự bưng lại ."

      Thẩm Phỉ ân cần nhìn : "Tam đệ, ngươi hôn mê? Lâu ? Sao sớm?"

      Thẩm Phỉ nghe Lan Như hỏi như vậy, liền có chút lo lắng cho Thẩm Tam, nghĩ tới Tam đệ ngày trước quần áo lụa là bất tuần, hôm nay phụ thân bệnh nặng, cảnh ngộ ngoài ý muốn, mặc dù ham chơi , có tình cảm quấn quýt với phụ thân là .

      Nghĩ đến bởi vì chuyện cha mà khổ sở khẩn trương có áp lực, chút bất mãn của Thẩm Phỉ đối với Tam đệ cũng dần dần biến mất, nghĩ tới sau chuyện này mang theo Thẩm Tam hảo hảo học ít buôn bán, thể mặc cho tùy tính lưu luyến bụi hoa rồi.

      Thẩm Tam trừng mắt nhìn, mặc dù cảm thấy hơi mệt, nhưng giống như là nghỉ ngơi tốt, quá lo âu tình của phụ thân.

      nhìn Thẩm Phỉ, vừa nhìn về phía Lan Như cùng Tô Mạt, kinh ngạc : "Lan Như nương, ta có gì đáng ngại, hơn nữa ta bảo đảm ta vẫn nhìn chằm chằm vào bình thuốc, căn bản rời nửa bước."

      Nếu chỉ có vậy còn có thể có người đổi thuốc, vậy coi như thần kỳ.

      Tử Lâm phu nhân rốt cuộc là người hay là quỷ?

      Lấy thủ đoạn gì đạt tới mục đích?

      Hơn nữa. . . . . . Tô Mạt làm sao biết?

      Thẩm Tam khỏi nhìn Tô Mạt cái, mặt nghi ngờ.

      Tô Mạt cười cười: "Các ngươi cần hoài nghi ta, chắc hẳn Thẩm đại công tử sớm có chủ trương, nếu như ta muốn hại Thẩm lão gia, có mấy trăm loại biện pháp, căn bản cần hạ độc hoặc là thấy chết mà cứu, ngược lại, ta lòng muốn kết giao cùng Thẩm gia, cho nên điểm xuất phát của ta, cũng là vì các ngươi được tốt."

      Chương 2136: tỷ thí 01

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam vội cám ơn.

      Thẩm Phỉ khẽ khom người: "Đa tạ Tô tiểu thư thâm minh đại nghĩa, cho nên kính xin chỉ điểm chúng ta, Tô tiểu thư cũng biết, Thẩm gia chúng ta cũng chỉ là buôn bán, đối với triều đình cùng giang hồ, chúng ta à hiểu. Nếu như nơi nào làm thích hợp, tự nhiên muốn các bằng hữu trợ giúp chỉ điểm nhiều hơn. Chỉ cần Tô tiểu thư phân phó, chúng ta tuyệt đối có dị nghị."

      Tô Mạt cười cười, chỉ chỉ chén súp kia, : "Bát súp bị người đổi, bên trong phải là súp, mà là những thứ dược vật khác, chủng dược vật này, đối với người bình thường vô hại, nhưng đối với Thẩm lão gia bây giờ, đây chính là canh đòi mạng."

      Bên trong nàng mặc bộ quần áo màu nguyệt bạch thắt đai lưng, bên ngoài là áo khoác lụa mỏng đỏ nhạt, tươi cười đứng ở nơi đó, khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ làm cho người ta chút nào đề phòng, bộ trong lòng có dự tính lại để người nào chất vấn.

      "Ngươi phải là phụ thân trúng loại độc này là thể uống súp sao? Thế nào tự mình đánh miệng mình?"

      Câu hỏi bén nhọn ép hỏi ngang trời mà đến.

      Lúc này tà dương rọi xuống, có mấy người bước nhanh vọt vào, đầu chính là Thẩm Tinh Tinh bị Lan Nhược cầm nước rửa mặt dội cho.

      Nàng nổi giận đùng đùng, cùng còn có lão già khô gầy, ánh mắt sắc bén thông minh, còn có Phỉ Thúy cùng Linh .

      Thẩm Tinh Tinh hơi vọt vào trong nhà, lúc Thẩm Phỉ định nàng mở miệng trước: "Đại ca, ngươi cần dạy dỗ ta, ta hiểu biết , các ngươi cũng bị Tô Mạt mê hoặc, bị nàng đầu độc, cũng nữa phân hắc bạch rồi. Trong phủ của chúng ta nhiều cao thủ như vậy, trong đó ít người am hiểu hạ độc giải độc, đại ca sao lại biết xin bọn họ tới đây? Chẳng lẽ đúng là nuôi binh nghìn ngày sao?"

      Lão già bên cạnh khẽ vuốt cằm: "Quả , bọn ta được ân huệ Thẩm gia, được sống cuộc sống thoải mái, tự nhiên muốn xuất lực cho Thẩm gia, kính xin Đại công tử cùng Tam công tử nên khách khí mới phải."

      Thẩm Tinh Tinh hả hê nhìn Tô Mạt, hừ tiếng: "Đại ca, nếu Ngọc Tử tới, để cho xem cho cha chút , chừng lập tức liền giải được độc đấy."

      Thẩm Phỉ nhìn nàng cái, bởi vì tức giận, liền quát lớn hai nha đầu Phỉ Thúy cùng Linh ra ngoài, để cho bọn họ ra gác phía ngoài cửa viện, đối với thân muội muội mình đành thôi, hai nha đầu là người chịu tội thay.

      Thẩm Phỉ ra vốn là cũng nghĩ tới tìm người trong phủ mình, chỉ là sợ tiết lộ chuyện nhà, lại cảm thấy những người đó tóm lại là phụ thuộc Thẩm phủ, thể ngồi ngang hàng, để cho bọn họ nhìn náo nhiệt, bọn họ bất đồng với mấy người Tô Mạt.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2137: tỷ thí 02

      Tô Mạt là khách, hơn nữa bình đẳng với Thẩm phủ, huống chi cũng biết bí mật Thẩm gia, có gì giấu giếm.

      Còn có ý tưởng, Thẩm Phỉ cũng muốn dính dấp quá sâu với người giang hồ, cảm giác bọn họ và người nhà mình phải người đường.

      Thử nghĩ Thẩm gia là phú giáp phương, vốn triều đình kiêng kỵ, nếu như lui tới thân thiết với người giang hồ, dễ dàng lòng hoài nghi, đến lúc đó rước lấy phiền toái cần thiết.

      Hơn nữa để Tô Mạt ra tay, giữa đường mời người khác, đây cũng là tôn trọng Tô Mạt.

      Chỉ là Vô Ngọc Tử có thể tới, cảm thấy rất được, dù sao phải là mình mời, mà là Thẩm Tinh Tinh.

      Muội muội luôn luôn điêu ngoa, làm theo ý mình, làm như vậy cũng thể chỉ trích nặng, Tô Mạt cũng được gì.

      Quan trọng hơn chính là, cảm thấy nếu như có người có thể đánh lôi đài với Tô Mạt, có thể tốt hơn, nàng cũng làm ra bộ cao cao tại thượng như vậy rồi.

      Mấy lần mình cầu xin, Tô Mạt chịu đến, đến giờ còn hoảng hốt, Thẩm Phỉ có ý kiến.

      Chỉ là kiềm chế ra miệng thôi.

      Dáng vẻ vẫn phải làm, Thẩm Phỉ khẽ cau mày: "Hồ đồ, Tô tiểu thư ở đây rồi, ngươi cũng cần phiền toái Vô Ngọc Tử tiên sinh nữa."

      Tô Mạt lại lời nào, chỉ là nhàng câu khóe môi, lộ ra nét mặt tựa như cười tựa như châm biếm.

      Vô Ngọc Tử khinh thường liếc nàng cái, thấy nàng chẳng qua là đứa trẻ con mười mấy tuổi, còn là nữ hài tử, có thể có bản lãnh gì?

      khịt mũi cười lạnh, càng hài lòng: "Đại công tử cũng cần từ chối nữa, lão hủ ở Thẩm gia lâu như vậy, chuyện gì cũng chưa làm."

      qua cũng đợi Thẩm Phỉ đồng ý, liền cất bước tiến lên, tới giường hẹp của lão gia tử, Thẩm Tinh Tinh lập tức đuổi theo, bộ dạng ngẩng cao đầu mà bước, giống như là gà trống đấu thắng.

      Tô Mạt biết gì, nàng cười : "Đại công tử, như vậy, vậy chúng ta về trước."

      qua dẫn Lan Như cùng Lan Nhược rời khỏi.

      Thẩm Phỉ nháy mắt với Thẩm Tam, để cho xem Vô Ngọc Tử, đuổi theo Tô Mạt, chắp tay thi lễ : "Tô tiểu thư kính xin dừng bước, ngàn vạn đừng tức giận, tính khí Tinh Tinh này, đều là chúng ta chiều hư, Tô tiểu thư cũng biết, xin đừng chấp nhặt với nàng."

      Tô Mạt hoàn lễ, "Đại công tử quá khách khí, ta làm sao tức giận chứ, Thẩm tiểu thư thẳng thắn, là tình thành , che giấu, như vậy mới phải."

      Chương 2138 tiết: tỷ thí 03

      Thẩm Phỉ thành khẩn : "Nếu Tô tiểu thư hiểu gia muội là ai, vậy dĩ nhiên tức giận với nàng, kính xin vào trong nhà ngồi, uống ly trà nghỉ ngơi chút, sắc trời cũng tối, chính là ở đây dùng cơm , chừng lát nữa Vương gia cùng Vân công tử cũng nên trở lại."

      Tô Mạt nhìn thái độ thành khẩn, ngược lại nên nể mặt mũi của , huống chi người ta kín đáo, là Thẩm Tinh Tinh hiểu chuyện, lo ngại mặt mũi thôi, thể làm gì khác hơn là nể mặt của .

      "Bên kia phải làm phiền."

      Nàng lại dẫn Lan Nhược cùng Lan Như lưu lại, cũng phòng chính, mà là đông sương, nơi đó là thư phòng, có thể nghỉ ngơi.

      Thẩm Phỉ vội tự mình qua phân phó người phục vụ, điểm cũng dám chậm trễ.

      Tô Mạt cười : "Đại công tử cứ , tự chúng ta nghỉ ngơi là tốt rồi."

      Thẩm Phỉ chỉ đành phải cáo lui, trở về chính phòng, lúc này Vô Ngọc Tử bắt mạch cho Thẩm lão gia, vừa chậc chậc lắc đầu, vưa thở dài : "Đại công tử a, phải lão hủ cậy già lên mặt, cái này phải ngươi phải. Lão gia trúng độc, tại sao có thể vội vàng gọi chúng ta là người hiểu công việc, lại để cho tiểu nha đầu ngoài ngành chẩn bệnh cho lão gia? Kết quả là làm trễ nãi thời gian, còn khiến lão gia chịu tội."

      Sau đó bắt đầu giải thích độc tính cùng bệnh lý, tràng mây mù dày đặc, cái gì hàn tính nhiệt tính, phát tính thu tính vân vân, mấy người Thẩm Phỉ cũng nghe hiểu.

      Thẩm Tam đau cả đầu, lại đau, ngắt lời: "Vô Ngọc Tử tiên sinh, như vậy, ngươi chỉ cứu như thế nào là được."

      Vô Ngọc Tử gỡ râu, hả hê nhướng nhướng mày: "Vị Tô tiểu thư kia châm cứu đúng, chỉ tiếc quá non, thủ pháp chính xác."

      lại nhìn phương thuốc Thụy Thanh lấy ra, lắc đầu cười : "Cái bài thuốc này cũng thỏa đáng lắm."

      Vừa liếc nhìn chén súp bên cạnh, khỏi kinh dị : "Ah, cái này ngược lại đúng."

      bưng lên ngửi cái, khẽ vuốt cằm: "Cái này nếu như là súp, vậy coi như là đặc biệt sai rồi, lão gia chỉ sợ tại chỗ nôn ra máu bỏ mình. Nhưng bên trong có bỏ những thứ dược liệu khác, ngược lại đối chứng vừa đúng. Mau cho lão gia uống vào , đừng chậm trễ. Cho uống thuốc, lão hủ chẩn mạch nữa, sau đó châm cứu, cũng chỉ là mấy canh giờ, lão gia có thể tỉnh."

      mà lui về phía sau, để Thụy Thanh cho lão gia uống thuốc.

      Canh thuốc kia có chút mát mẻ, Thụy Thanh liền hơi thả vào trong nước sôi nóng nóng, cầm thìa bạc nhàng quấy, sau đó cẩn thận đút cho lão gia uống từng muỗng .

      Chương 2139: tỷ thí 04

      Ngay vào lúc này, phòng ngoài truyền đến tiếng cười của Tô Mạt: "Ơ, vị Vô Ngọc Tử lão tiên sinh này, biết sư thừa môn phái nào, nếu như chữa chết Thẩm lão gia, ngươi cần phải phụ trách nha."

      Nếu chữa chết Thẩm lão gia, phụ trách như thế nào?

      Nàng phất ống tay áo cái, liền ngồi xuống ghế thái sư bên trong phòng khách, thần thái nhàn nhã câu chấp.

      Lan Như cùng Lan Nhược đứng ở cửa nội thất cùng cửa sổ, góc độ cùng với nàng tạo thành ba chân.

      Vô Ngọc Tử ngạo nghễ nhìn nàng cái, hừ : "Vị tiểu nương này, ngươi tại sao lão phu như vậy, lão phu ăn muối so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn."

      Tô Mạt để ý, cười : " Cầu lão tiên sinh ngươi qua so đường tiểu nữ tử còn nhiều hơn. Lúc qua cầu, chẳng lẽ lệnh sư chưa dạy qua phải cẩn thận? Nếu gặp cầu độc mộc, nên làm như thế nào đây?"

      Vô Ngọc Tử hừ lạnh, liếc nhìn Tô Mạt: "Đường gặp nhau ai dũng thắng, chẳng lẽ lệnh sư dạy ngươi sao?"

      Tô Mạt nhướng mày, chỉ cười .

      Lúc này Thụy Thanh đút cho lão gia vài hớp canh, nàng kinh ngạc : "Hắc khí mặt lão gia lui chút."

      Thẩm Phỉ đám người vội vàng tiến lên tra xét, quả thế, vốn là hắc khí nồng đậm, tại giống như là giảm bớt.

      Vô Ngọc Tử hả hê ngẩng đầu gỡ râu, Thẩm Tinh Tinh hừ tiếng, tới trước mặt Tô Mạt, châm chọc : "Tô Mạt, phụ thân ngươi cũng chưa dạy ngươi, hiểu đừng giả bộ hiểu ? Chớ đến lúc đó hại người hại mình."

      Tô Mạt nghiêng đầu liếc nhìn nàng, ánh mắt tràn ngập thương hại, nhướng nhướng đuôi lông mày, thong thả ung dung : "Nếu là ngươi dập đầu bồi tội với ta, ta ra tay."

      Thẩm Tinh Tinh giận đến chỉa về phía nàng lớn tiếng : "Tô Mạt, ngươi đúng là lên mũi lên mặt, cho ngươi đến nhà ta coi như nể mặt ngươi rồi. Ngươi còn thiếu ta lần so tài đấy, thế nào, lúc này mới vừa mới bắt đầu đây, ngươi nhận thua sao? Phía sau còn có nhiều việc đợi ngươi đấy."

      "Tinh Tinh, được vô lễ!" Thẩm Phỉ quát lớn.

      Thẩm Tinh Tinh dậm chân cái: "Đại ca. Ngươi còn bị ma quỷ ám ảnh, ngươi xem nàng như vậy, ràng chính là lường gạt."

      Tô Mạt cũng tức giận: "Đây phải là tỷ thí sao, hơn nữa ván định thắng thua đấy." qua từ từ chợp mắt, lúc này, Thẩm lão gia đột nhiên quát to tiếng, chợt phun ra hớp máu đen, sau đó lại ngất .

      Thụy Thanh cùng An Thịnh mớm thuốc cho lão bị phun trúng, sợ hết hồn, cũng kịp lau máu đen người, vội lại nhìn lão.

      Chương 2140: tỷ thí 05

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam cũng vội vàng tiến lên: "Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"

      Vô Ngọc Tử cười khoát tay: " vội vàng, vội, mọi người trấn định. Đây là bình thường, sau khi uống thuốc, độc tính bị chọc giận, muốn chạy trốn, vừa vặn bị thuốc chận lại, máu đen chính là độc dược, sau có thể còn có thể phun hai cái, chỉ là cũng đáng ngại, chờ sắc mặt khôi phục, còn kém nhiều lắm. Tiếp tục mớm thuốc, tiếp tục mớm thuốc."

      Bên kia Lan Như nhịn được : "Này, chờ sắc mặt lão gia tử khôi phục, vậy độc tính cũng vào ngũ tạng lục phủ, cũng cứu được."

      Thẩm Tinh Tinh trách cứ: "Ngươi câm miệng."

      Vô Ngọc Tử ý bảo nàng nên ồn ào, đè ép tay, lấy tư thái đại sư xem xét kỹ lưỡng Lan Như: "Tiểu nương, ngươi hiểu sao? Độc này mặc dù mạnh như vậy, cũng rất khó giải quyết. Lão phu dùng biện pháp này, có thể nhanh hơn lại an toàn."

      Lan Như “xuy” cái: "Ngươi đừng khoe khoang, ngươi hiểu thủ pháp của tiểu thư chúng ta, mà dám trâng tráo phê bình, ngươi cũng sợ ngượng ngùng, sống đến tuổi này cũng như loài rùa mà thôi."

      "Ngươi...ngươi sao lại mắng chửi người?" Vô Ngọc Tử mặt liền biến sắc, rồi lại hít sâu hơi, lắc đầu khoát tay: "Cũng được, cũng được, lão phu chấp nhặt với con nít."

      Thẩm Tinh Tinh lại nhịn nổi: " ra ngoài!"

      Thẩm Phỉ nhìn nàng càng ngày càng kỳ cục, trách cứ: "Tinh Tinh, ngươi an tĩnh lát."

      Thẩm Tinh Tinh giận đến đỉnh đầu bốc lửa: "Đại ca, ngươi cũng quá dung túng các nàng."

      Lúc này Vô Ngọc Tử lại làm bộ làm tịch tiến lên bắt mạch, nhắm hai mắt, nghiêng đầu hoảng não trầm ngâm cái gì.

      Lan Như lại cười khẩy : "Này, Vô Ngọc Tử gì đó, ngươi biết chưa, độc này nếu như theo phương pháp bình thường, giải rất phiền toái, vẫn thể hoàn toàn giải độc tính, Thẩm lão gia cần nằm giường nghỉ ngơi năm nửa năm mới có thể hoàn toàn khôi phục. Tiểu thư của chúng ta bởi vì có giao tình thâm hậu với lão gia, cho nên muốn dùng phương pháp có thể trong bảy ngày chữa khỏi, để cho lão gia khôi phục như trước. Kết quả bị ngươi quấy rối như vậy, lão gia có lẽ bán thân bất toại."

      Vô Ngọc Tử bị nàng tức giận đắc thủ có chút run run, nhưng vẫn là bắt buộc mình trấn định, bộ tức giận, tiếp tục bắt mạch.

      Vừa lúc đó, Thẩm lão gia lại khạc ra hớp máu đen, bận làm chuyện, sắc mặt lão gia đỡ rất nhiều, liền cho người chuẩn bị kim châm, muốn châm cứu.

      Sau đó Lan Như đúng lúc giễu cợt: "Này, ói lần nữa, độc kia có thể tiến vào tâm mạch rồi, ngươi chắc chắn có thể cứu được lão gia?"

    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2141: tỷ thí 06

      Thẩm Phỉ bị Lan Như xong có chút tin chắc, nhìn Thẩm Tam cái.

      Thẩm Tam vội vàng xoay người đến phòng ngoài, ngồi xuống bên cạnh Tô Mạt, dịu dàng : "Tô tiểu thư, sao ngươi lời nào?"

      Tô Mạt mở mắt, khẽ cười : "Ta chờ Thẩm tiểu thư dập đầu xin lỗi ta."

      Trực giác Thẩm Tam tốt lắm, thái độ càng thêm mềm: "Tô tiểu thư, ngươi đừng để ý, chờ Vô Ngọc Tử tiên sinh bắt mạch, còn xin ngươi chẩn đoán bệnh thêm cho gia phụ."

      Tô Mạt lắc đầu, thở dài : " còn dùng được, chén thuốc kia uống vào, còn dùng được."

      lúc Vô Ngọc Tử châm kim thứ nhất vào dưới cổ lão gia, Thẩm lão gia đột nhiên kêu to tiếng, sau đó lần này phun ra là máu tươi, rồi sau đó trực tiếp ngất , thân thể cứng còng, khí ra vào cũng bị mất.

      Trừ ba người Tô Mạt, những người khác là cả kinh, Thẩm Tam cũng bất chấp, vội xông về phía trước, cùng đại ca nằm ở trước giường: "Cha, cha!"

      Trán Vô Ngọc Tử dần dần có mồ hôi, tay cầm châm có chút run lên.

      mặt Thẩm lão gia còn có hắc khí, phun ra phải là máu đen, mà phải máu tươi.

      Chẳng lẽ chỗ nào có vấn đề ?

      Mi tâm rối rắm, có chút dám hạ châm rồi.

      "Tiên sinh, ngươi làm gì? Hãy mau cứu ta cha a." Thẩm Tinh Tinh cũng gấp, thúc giục .

      Vô Ngọc Tử lầm bầm biết gì, nghĩ nhắm mắt theo ý nghĩ trước cứu trị tiếp, nhưng lại đúng, nếu như ói máu đen nữa, màu đen mặt thối lui, vậy có thể tiếp tục.

      Nhưng bây giờ phun máu tươi, hắc khí mặt chẳng những có lui, ngược lại xem ra càng đậm.

      lại dám tùy tiện ghim kim, nếu như chữa chết Thẩm lão gia, vậy mình. . . . . .

      Sống bằng chết a.

      "Ngươi...ngươi rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Mau cứu ta cha a!"

      Thẩm Phỉ thử dò xét đến lão gia tử thế nhưng có hô hấp, lập tức gấp đến độ mồ hôi lạnh chảy ròng, Thẩm Tinh Tinh bị sợ đến có chủ trương.

      Vô Ngọc Tử toàn thân phát run, lời mạch lạc, hoảng hốt luống cuống liền trốn bán sống bán chết.

      Ngờ đâu Lan Như cùng Lan Nhược sớm chờ ở bên, hai người cùng ra chiêu, ngăn lại.

      Vô Ngọc Tử luống cuống, đem hết toàn lực muốn chạy trốn.

      Bên kia Thẩm Phỉ vội để xuống phụ thân, hô lớn: "Tô tiểu thư, kính xin người lớn chấp nhặt lỗi lầm của người , cứu gia phụ."

      Thẩm Tam cũng vội vàng muốn nhờ.

      Thẩm Tinh Tinh là ngây người như phỗng, ngờ tới chuyện biến chuyển nhanh như vậy, ràng mình 100% thắng, sao đột nhiên thất bại thảm hại rồi?

      Chương 2142: bồi tội 01

      Bên kia Vô Ngọc Tử mấy lần muốn chạy thoát từ cửa sổ, cũng bị Lan Như cản lại, ném ra nắm ám khí, đánh về phía Tô Mạt, mặc dù chó gấp trèo tường, nhưng cũng dám xuống tay với người Thẩm gia.

      Tô Mạt hừ lạnh tiếng, cũng ngẩng đầu lên, mắt mở, tiện tay vung lên.

      Vô Ngọc Tử chỉ cảm thấy hoa cả mắt, thấy nàng làm gì, mười mấy mũi ám khí như đá chìm xuống biển, thấy đâu nữa.

      Nhưng mà cũng đần, thừa dịp Tô Mạt nhận ám khí, phi thân , Tô Mạt cười khẽ: "Vội vã nơi nào à?"

      qua ngón tay nhắn khẽ nhếch, mấy chục điểm hàn tinh đánh ra ngoài, chỉ thấy Vô Ngọc Tử đột nhiên thành người gai, người lít nhít toàn ám khí.

      Những ám khí kia cắm ở huyệt đạo của , rồi lại giết , chỉ là để cho bị chút đau khổ da thịt.

      Huyệt đạo Vô Ngọc Tử bị điểm, giống như con khỉ duy trì tư thế khom lưng trốn chạy, tức cười ra được.

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam vội vàng xin Tô Mạt, Tô Mạt cũng động tác.

      Thẩm Phỉ thể làm gì khác hơn là nhìn Thẩm Tinh Tinh: "Tinh Tinh, còn dập đầu bồi tội với Tô tiểu thư!"

      Thẩm Tinh Tinh dám tin nhìn , cái gì? Huynh ấy để cho mình dập đầu với Tô Mạt?

      là quá quá đáng.

      Quả thực là trời sập, nàng chặt chẽ cắn môi, thế nào cũng chịu.

      Nàng uất ức vô cùng nhìn Thẩm Phỉ, nước mắt đảo quanh trong hốc mắt.

      Thẩm Tam vừa nóng vừa giận: "Tinh Tinh, phụ thân sắp bị ngươi hại chết, ngươi cả ngày chỉ biết cố tình gây chuyện, ganh đua so sánh hư vinh, dọc theo đường làm ra bao nhiêu tình? Tô tiểu thư chấp nhặt với ngươi, ngươi ra càng tệ hại hơn, tại gặp phải chuyện lớn như vậy, ngươi còn muốn trốn tránh hay sao?"

      Thẩm Tinh Tinh cơ hồ muốn qua đời, lập tức khóc: "Tô Mạt, ngươi...ngươi, xem như ngươi lợi hại, ngươi là quá đáng!"

      Nàng dậm chân cái muốn chạy , lại bị Thẩm Phỉ kéo: "Tinh Tinh, nếu như ngươi còn xem ngươi là nữ nhi của phụ thân, bồi tội với Tô tiểu thư."

      Thẩm Tinh Tinh lớn tiếng khóc, gào khóc, dậm chân, lau lệ, tiếng khóc kinh thiên động địa.

      "Người xấu, các ngươi đều là người xấu, ta chán ghét các ngươi, ta ghét nơi này, ta chán ghét các ngươi. . . . . . Ô ô. . . . . ."

      Chân mày Tô Mạt xiết chặt, ngược lại thành mình là đại ác nhân rồi, cùng bức bách bé quàng khăn đỏ với bà ngoại.

      Nàng vuốt vuốt ấn đường, khoát khoát tay: "Thôi, tiếp tục náo loạn lão gia cứu được, mà ta trước bị náo chết rồi."

      Chương 2143: bồi tội 02

      xong, nàng chậm rãi đứng dậy: "Lan Nhược chuẩn bị đồ."

      Lan Nhược lập tức tiến lên, móc ra túi châm mang theo người, dungf rượu sát trùng những vật này.

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam thấy đợi muội muội bồi tội với Tô Mạt, người ta phải cứu người, trong lòng bọn mừng như điên, vội ném xuống Thẩm Tinh Tinh chạy tới giúp tay.

      Tô Mạt vừa rửa tay, với Thẩm Tam: "Tam công tử, ngươi đem Vô Ngọc Tử tới đây, hung hăng đánh trận, lúc ở phòng bếp làm ngươi hôn mê, đổi bát súp."

      Thẩm Tam ngẩn ra, lập tức sải bước ra ngoài, níu lấy Vô Ngọc Tử, kéo vào, ném như con chó chết ném xuống đất, đạp hai chân.

      Vô Ngọc Tử hôm nay thể động, đôi mắt sôi trào, oán độc nhìn Tô Mạt, rồi lại cầu xin tha thứ với mấy người Thẩm Tam.

      "Đại công tử, tam công tử, tam tiểu thư, ta...ta cũng là vô tội a, ta nơi nào biết nha đầu này hạ bẫy rập hại ta cùng tiểu thư a."

      Tô Mạt thấy chẳng những nhận sai, ngược lại khích bác ly gián, tất cả tội lỗi cũng đẩy tới người nàng.

      Nàng cười lạnh tiếng, để ý hỏi, mà là chuyên tâm trừ độc cho Thẩm lão gia.

      Thẩm Tam vừa nghe Tô Mạt lời , càng thêm rất tin tưởng hề nghi ngờ, trách được mình mệt mỏi như vậy, ra nhi là lão đầu nhi này giở trò quỷ.

      Hung hăng lại đá thêm mấy đá.

      Bên kia Thẩm Tinh Tinh cảm thấy mặt mũi nhìn người, như làn khói chạy mất.

      Sau nửa canh giờ, Tô Mạt thu công.

      Vô Ngọc Tử hét lên: "Này, các ngươi nhìn sắc mặt lão gia càng đen hơn, điều này độc tính sâu hơn. Nha đầu này căn bản cũng muốn cứu người."

      Thẩm Tam tiện tay vả cho cái: "Ngươi câm miệng cho ta."

      Tô Mạt xuống giường, tới trước mặt Vô Ngọc Tử, châm chọc : "Nếu như phải là ngươi quấy rối, hôm nay độc lão gia tử còn kém nhiều lắm, kết quả cái người này phát làm, ta còn phải mất công trắc trở."

      Nàng với Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam: "Hai ngày nay rất mấu chốt, có trị được tốt hay , xác định từ hắc khí mặt như thế nào. Nếu như có thể từ làn da cọ sát ra những thứ màu đen dơ bẩn, căn bản liền hết chuyện, nếu như có, vậy chưa được."

      Vô Ngọc Tử lại kêu la: "Nghe nàng càn, nếu như vậy, ông cụ chết chắc."

      Thẩm Tam lại vả cái, miệng Vô Ngọc Tử chảy máu, bị vả phải vừa sưng lại nát, nhưng vẫn là ô ô nha nha .

      Thẩm Tam liền cho người nhốt đến phòng chứa củi, cho cho ăn uống .

      Tô Mạt xem thường liếc cái, với Thẩm Tam: "Tam công tử, ngươi nhốt vào phòng chứa củi để đói mấy ngày là được. Ta về trước đây, trong thời gian này các ngươi phải theo dõi chặt lão gia. Chỉ là cũng cần chú ý nghỉ ngơi, nếu như quá mệt nhọc lo âu, ông cụ chữa hết, các ngươi lại xong."

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2144: bồi tội 03

      Nàng cười cười, dẫn theo người rồi.

      Thẩm Phỉ vội để Thẩm Tam đưa, quay lại nhìn phụ thân.

      Thẩm Tam đưa ba người quay về, với Thẩm Phỉ: "Đại ca, ta cảm thấy cha khẳng định có nguy hiểm."

      Thẩm Phỉ nhìn cái, "Sao lại phán đoán như thế?"

      Thẩm Tam : "Tô tiểu thư chính là người như vậy, nàng xong lợi hại, vậy nàng có nắm chắc. Nếu như nắm chắc, nàng trị cũng trị ."

      Thẩm Phỉ vẫn là rất lo lắng, "Nhưng nàng là nếu như mặt lau hết màu đen dơ bẩn, tính mạng phụ thân còn treo đấy."

      Thẩm Tam lại kiên trì ý kiến của mình, khuyên lơn: "Đại ca, ngươi liền nghe ta , ta dám đoán chắc, nàng chắc chắn thấy chết mà cứu . Hơn nữa nếu cha ổn, đối với nàng chuyện này cũng thấy có lợi."

      Sau đó phân tích cho Thẩm Phỉ, Tô Mạt muốn đối phó người Nam Trạch, Doãn Thiếu Đường cũng là nhân vật lợi hại, vẫn làm quen với , thành bạn tốt.

      Mình bị lừa rất lâu đấy, lần này còn là Vân Thiếu Khanh tới mới vạch trần .

      Nhưng mà cảm giác Tô Mạt sớm hoài nghi Doãn Thiếu Đường .

      nhớ tới cái gì, với Thẩm Phỉ: "Đại ca, ta xem Ngụy An Lương trở về chưa, ta bày thầm dò thăm Doãn Thiếu Đường, tại sao còn có tin tức đây."

      Thẩm Phỉ gật đầu cái, "Vậy ngươi , tại chúng ta cùng Tô tiểu thư bọn họ là cái thuyền. Ngươi làm hết sức giúp nàng tìm ra Doãn Thiếu Đường, trong phủ của chúng ta cũng cần cẩn thận Tử Lâm phu nhân."

      Thẩm Tam đáp, vội vàng ra ngoài làm việc.

      Thẩm Phỉ là để người bảo vệ viện môn, lại để cho người mời mấy cao thủ võ lâm mình tin được, để cho bọn họ thầm coi chừng, để cho Thẩm Tinh Tinh dẫn theo người đến quấy rối.

      và Thụy Thanh, An Thịnh tự mình coi chừng lão gia.

      Thời gian trôi qua rất nhanh, lúc gần nửa đêm, bọn họ vẫn từ mặt lão gia tử lau được màu đen dơ bẩn gì, Thẩm Phỉ khỏi nóng nảy, tâm cũng chìm xuống.

      nghĩ tìm Tô Mạt, nhưng lại sợ làm nàng mất vui.

      Dù sao nàng trừ phi là lau, nếu vô dụng.

      nghĩ nghĩ, với thụy thanh: "Ngươi tiền viện xem chút, nếu như bên cạnh Tô tiểu thư có người ngủ, ngươi liền cho bọn biết chuyện nơi đây, nếu như ngủ coi như xong."

      sớm phân phó người đợi Vân Thiếu Khanh cùng Hoàng Phủ Cẩn trở lại cho biết, bọn họ vẫn có tin tức, chính là chưa trở lại.

      Thụy Thanh , rất nhanh liền trở lại, lắc đầu cái, "Đại công tử, bọn họ đều ngủ rồi."

      Thẩm Phỉ thở dài, tạm thời chỉ tin tưởng phán đoán Thẩm Tam đối Tô Mạt, nàng nếu ở đây, chính là thấy chết cứu .
      Chương 2145: ôm cây đợi thỏ 01

      Mặc dù như vậy, liền cũng chưa chắc là muốn cứu, hơn nữa nàng cũng chưa bao nhiêu thời gian phải ?

      cúi người lắng nghe, phụ thân lại có nhịp tim, mặc dù còn là tàn yếu vô lực, nhưng cũng yếu hơn.

      thở phào nhõm.

      "Thụy Thanh, các ngươi cũng nghỉ ngơi, chỉ cần nghe nhịp tim phụ thân là được, cần lấy thêm khăn tay tới lau mặt."

      thử, cũng thất vọng.

      Nhịn đến trời sáng lại , chỉ cần phụ thân còn có nhịp tim, lên có cơ hội.

      Thụy Thanh cùng An Thịnh quả nhiên lại dám tùy tiện lau, hơn nữa bọn họ cũng mệt mỏi dữ dội, liền bên chợp mắt.

      Thẩm Phỉ cũng có chút chịu đựng được rồi, cảm giác tâm lực quá mệt mỏi, nhịn được nhắm mắt lại, cám dỗ này thực quá lớn, nhịn được.

      dưới mí mắt hợp lại, như cùng dính chặt, cũng phân ra nữa, lập tức ngủ mất, do dự cũng .

      Gió thổi mở khung cửa sổ ra chút, lạnh lẽo thổi vào, mấy người cũng còn tri giác, vẫn như cũ ngủ rất sâu.

      Gió thổi trở lại, thổi tắt nến trong phòng chờ.

      Lập tức khoảng gian đen kịt.

      bóng dáng đen hơn cả đêm tối, từ từ nhàng vào, có nửa điểm tiếng vang, nó về hướng nội thất, dừng lại ở bên giường, cúi người mò về người.

      Chỉ là biết qua bao lâu, lão gia phát ra tiếng mơ "Tử Quân!"

      Cái bóng sợ run lên, dừng lại động tác, ngay sau đó phát ra tiếng hừ lạnh, "Pằng" tiếng, lại là nó trong đêm đen quạt cho lão gia bạt tai.

      Lại qua chút, Thẩm lão gia đột nhiên mở mắt, "Tử Quân?"

      Lần này thanh lão rất ràng, chợt chụp vào tay người bên cạnh.

      Tay trắng nõn, mềm mại xương.

      Mặc dù đen như mực thấy , nhưng mùi thơm kia nhàn nhạt mềm mại, cũng là mùi của nàng.

      Lão tham lam trợn to hai mắt, nghĩ có thể nhìn thấy nàng, "Tử Quân, Tử Quân. . . . . . Ta phủ sao? Rốt cuộc nhìn thấy nàng sao? Tử Quân, nàng tha thứ cho ta . Ta. . . . . ."

      "Pằng" vừa tiếng, Thẩm lão gia bị đánh đến đầu mông lung, mắt nổ đom đóm.

      "Đúng, đúng là nàng?"

      Lão hình như bị đánh tỉnh, biết phải là ở phủ, thanh lo sợ nghi hoặc, thất vọng, buông lỏng ra tay nắm chặt.

      Bóng đen kia vừa hừ lạnh tiếng, vừa muốn gì, bên ngoài truyền đến đạo giọng thánh thót, "Sư tỷ, là ngươi sao? Sư phụ lệnh ta dẫn ngươi trở về."

      Bóng đen chợt chấn động, chưởng vỗ lật lão gia, thân hình phiêu hướng cửa sổ.

      Từ cửa sổ lực lượng mạnh mẽ như bài sơn đảo hải tới, nàng ta đột nhiên bị chấn động, nhất thời lùi về sau mấy bước, chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn.

      Chương 2146: ôm cây đợi thỏ 02

      " ngờ Đại Chu còn có cao thủ nội lực thâm hậu như thế!" Nàng hừ lạnh, đôi tay vung gấp, vẩy ra vài đám bột độc dược.

      Bên ngoài truyền đến tiếng cười của Tô Mạt , "Tử Lâm phu nhân, đừng bận rộn nữa, thuốc độc kia của ngài dùng được đâu."

      Bóng đen hừ lạnh tiếng, "Nha đầu chết tiệt kia, ngươi dám thiết kế bẫy rập!"

      qua nàng nhào tới hướng có thanh Tô Mạt, rồi lại bị nguồn sức mạnh tiếp được, hai người qua nhanh mười mấy chiêu, nàng lần nữa bị bức về bên trong nhà.

      "Tử Lâm, ngươi cần trốn nữa."

      Thẩm lão gia đốt đèn, ánh sáng u ám sáng lên, càng ngày càng sáng, chiếu cả nhà.

      Người tới chính là Tử Lâm, thân áo tím, nửa cái khăn che mặt che ở khuôn mặt bén nhọn mà xinh đẹp.

      "Thẩm Phàm , ngươi mạnh khỏe a, càng ngày càng giảo hoạt, lại dám cùng người ngoài hợp mưu tính toán ta."

      Tử Lâm phu nhân cười lạnh, nhưng sợ hãi, nàng đứng ở trước án kỷ, ngang lưng dựa vào mép bàn, phòng bị nhìn bên ngoài.

      Hoàng Phủ Cẩn, Tô Mạt, Vân Thiếu Khanh ba người chậm rãi tới, cũng ra tay, mà quan sát nàng.

      Vân Thiếu Khanh tiến lên chắp tay thi lễ, "Thiếu Khanh gặp qua sư tỷ, sư phụ nhớ sư tỷ, để sư đệ phải mang sư tỷ trở về."

      Ánh mắt Tử Lâm phu nhân lãnh nhược băng sương, thầm cười cười, "Nhớ nhung ta? Dẫn ta trở về? Hừ, là muốn mạng của ngươi!"

      Vân Thiếu Khanh lắc đầu cái, ánh mắt trong suốt chân thành, "Sư tỷ, ngươi sai lầm rồi. Sư phụ chưa bao giờ muốn giết ngươi, người chỉ phân phó ta dẫn ngươi trở về."

      "Ngươi biết cái gì!" Ánh mắt Tử Lâm phu nhân oán độc, thanh cũng biến thành băng hàn, "Nếu ta trở về, đó chính là sống bằng chết."

      Vân Thiếu Khanh nhìn nàng cố chấp như vậy, thế nhưng chất vấn sư phụ hiền lành, bất đắc dĩ lắc đầu cái, "Nhưng sư tỷ, ngươi cũng biết môn phái chúng ta cùng tam đại gia tộc can thiệp chuyện của nhau, làm sao ngươi có thể trợ giúp Doãn Thiếu Đường ám hại Tề vương?"

      Tô Mạt mắt lạnh liếc nhìn Tử Lâm phu nhân, đây là nữ nhân có dung nhan tuyệt sắc, khí chất cao quý thần bí lãnh diễm, giống như hoa túc màu tím đêm khuya nở rộ.

      Tràn ngập cảm giác thần bí cùng dụ hoặc.

      "Tử Lâm phu nhân, chúng ta cùng ngươi thù oán, ngươi vì sao phải cùng chúng ta là địch?"

      Tử Lâm phu nhân lạnh lùng nhìn bọn họ, " phải là ta muốn cùng ngươi là địch, là các ngươi trở ngại người khác, người khác tự nhiên muốn diệt trừ các ngươi. Các ngươi tránh ra, ta phải . Nếu , đừng trách ta xuống tay lưu tình."

      Vân Thiếu Khanh tiến lên chặn lại Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn, "Sư tỷ, ngươi thể khăng khăng mực rồi."

      Chương 2147: Kế sách của Tô Mạt 01

      Tử Lâm phu nhân hừ lạnh, với Hoàng Phủ Cẩn: "Vị Tề vương Điện hạ này giống như rất có thể đánh, ngươi rất lợi hại, thế nhưng có thể từ trong trận Tử Vi trốn ra được, đợi thời gian, thiên hạ nếu phải ngươi đứng đầu cũng khó khăn. Cho nên, quyết định của bọn đúng. Ngươi để cho bọn họ tránh ra, nếu Nhạc Phong nhi nhưng còn mệnh."

      Hoàng Phủ Cẩn cau mày, "Cùng Phong nhi có quan hệ gì."

      Tử Lâm phu nhân hả hê cười cười, chân mày nhíu lên, khóe mắt tình, càng thêm đẹp đẽ, " có quan hệ gì với nàng, mà ta biết, các ngươi thể nào mặc kệ sống chết của nàng. Cho nên, nếu như để cho ta , nàng kia nhất định phải chết."

      Hoàng Phủ Cẩn thở dài, với Tô Mạt cùng Vân Thiếu Khanh: "Để cho nàng thôi."

      Tô Mạt nhìn cái, phản đối, coi như Tử Lâm là giả, nhưng Hoàng Phủ Cẩn đánh cuộc được.

      thể nào muốn đem Nhạc Phong nhi đưa đến ca ca của nàng lúc nàng chết rồi, như vậy đối với Nhạc Thiểu Sâm là.

      Tử Lâm phu nhân hả hê cười cười, câu Hoàng Phủ Cẩn cái, giọng : "Nếu là ngươi nhiều hơn vài tuổi, gặp ngươi sớm mấy năm, bản phu nhân nhất định bỏ qua ngươi."

      xong, cất giọng cười to, bóng dáng trong nháy mắt mờ mịt có dấu vết.

      ngờ tới nàng lại đùa giỡn Hoàng Phủ Cẩn, Tô Mạt trừng mắt liếc cái, càng phát ra lợi hại, trong lúc lơ đãng cái loại khí phách đó liền lộ ra ngoài, dễ dàng để người chú ý.

      Hoàng Phủ Cẩn cho là nàng tự trách mình thả Tử Lâm phu nhân, áy náy : "Mạt Nhi, chúng ta tìm thời gian trước tiên đưa Phong nhi ."

      Dù sao biết Tử Lâm phu nhân tồn tại, vấn đề phải giải quyết cũng phải là sớm chiều .

      Tô Mạt gật đầu, "Cũng tốt."

      Vân Thiếu Khanh tiến lên, chắp tay với Thẩm lão gia, "Thân thể Lão gia có gì đáng ngại rồi."

      Thẩm lão gia cám ơn với ba người, "Tô tiểu thư chẳng những người đẹp, tâm đẹp, thủ nghệ cũng đẹp, lão phu lượm cái mạng trở lại."

      Tô Mạt cười cười, tiến lên thức tỉnh mấy người Thẩm Phỉ khó hiểu mê man, để cho bọn họ tỉnh táo lại.

      Thẩm Phỉ nhìn phụ thân, lại nhìn mấy người chút, kinh ngạc : "Cha? Ta phải nằm mơ."

      Thẩm lão gia gỡ râu cười ha ha, "Đứa ngốc, bản thân mình là nằm mộng, ngươi nằm mộng, ta muốn đánh ngươi. Lão tử vất vả tỉnh lại, chẳng lẽ còn muốn cho ta nằm hay sao?"

      Thẩm Phỉ gấp cám ơn với Tô Mạt.

      Tô Mạt mím môi cười yếu ớt, " ra lệnh tôn sớm tốt lắm, chẳng qua là ta diễn tuồng vui, để cho mới nhìn giống như trúng độc thôi."

      Ngày đó bắt mạch cho lão gia, nàng liền phát chỗ kỳ quặc.

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2148: Kế sách của Tô Mạt 02

      Nếu quả muốn giết người, vậy chỉ dùng canh độc, càng thêm sắc mùi, phổi lão hít vào, rất nhanh mất mạng.

      cần thoa lên bức họa, chờ lúc Thẩm lão gia kìm hãm được âu yếm bức tranh dính vào môi sau đó trúng độc.

      Huống chi độc lợi hại, rất nhiều loại mặt ngoài nhìn ra triệu chứng gì, ngược lại bên trong thân thể bị phá hư.

      Thuốc này nhìn bá đạo, làm màu da người trúng độc thay đổi, thực tế nội tạng có cái gì đáng ngại.

      Chẳng lẽ , kẻ hạ độc này là lưu tình với lão gia?

      Tô Mạt bị chính suy nghĩ của bản thân làm kinh ngạc chút, lúc ấy hạ độc đám người Hoàng Phủ Cẩn, đây chính là kịch độc tương tư, độc này tính là gì?

      Ở trong mắt bọn họ chính là vớ vẩn, thế nhưng người nọ lại dùng độc Thẩm lão gia, là sợ bị độc chết, hay sợ chịu tội?

      Cho nên nàng muốn đánh cuộc lần, có lẽ người kia có tình với lão gia, muốn lão chết.

      Nàng kia dễ làm, hoàn toàn có thể giả bộ dạng hại Thẩm lão gia để xuống tay.

      Cho nên nàng giải độc cho Thẩm lão gia, nhưng lại còn ngụy tạo độc chưa hết, thậm chí còn để cho lão bị trúng nặng hơn.

      Nhưng mà trước đó lão được thông báo, toàn thân bị trúng dược, thể động, lại có cảm giác, có thể nghe được tất cả thanh.

      cách khác chẳng qua là để cho lão nhắm mắt lại thể động, sau đó diễn xuất đùa giỡn thôi.

      Chỉ tiếc, còn là thất bại trong gang tấc.

      Trời sáng mau quá, đám người Hoàng Phủ Cẩn cáo từ, về nghỉ.

      Thẩm lão gia nhìn về phía Thẩm Phỉ, "Ngươi cất nhắc người có thể tin được lên, tăng cường tuần tra bên trong phủ, thể khinh thường."

      Tô Mạt mặc dù làm lão chịu chút tội, nhưng cũng tặng lão phần đại lễ, để cho lão nhìn như hôn mê kì thực tỉnh táo, càng hiểu hơn mình dựa vào con lớn nhất này.

      Ngày trước, cảm thấy Thẩm Phỉ có thể làm, cũng chỉ là có thể làm mà thôi, bởi vì Thẩm Phỉ là người kín kẽ, thiện ở biểu đạt tình cảm.

      Mặc dù nghe lời, nhưng là đối với người phụ thân này cũng phải rất gần gũi.

      Lần này, Thẩm lão gia phát , ra Thẩm Phỉ đối với người phụ thân này, là cực kỳ kính , hơn nữa còn là phát ra từ nội tâm.

      Mình cũng đích xác có nhìn lầm người.

      Mà trong nhà có số chuyện, cũng cần chỉnh đốn chút.

      Chỉ là có khách quý ở đây, hay là chờ sau khi bọn họ lại .

      Ai biết đám người Hoàng Phủ Cẩn cũng rất thân thiết, ngày hôm sau liền cáo từ, trước phải rời .

      Thẩm lão gia kinh ngạc : "Vương Gia, Tô tiểu thư, thế nào mới mấy ngày muốn ?"

      Hoàng Phủ Cẩn : "Lão gia, chúng ta trước làm ít chuyện, sau đó lại lộn trở lại."

      Chương 2149: Kế sách của Tô Mạt 03

      Thẩm lão gia gật đầu cái, "Cũng tốt."

      Vừa vặn lão cũng muốn làm ít chuyện.

      ra là sau khi Tô Mạt trở về, nghĩ tới Nhạc Phong nhi là nhất định phải đưa , thậm chí cảm giác so bắt Tử Lâm cùng Doãn Thiếu Đường vội vã hơn.

      Hơn nữa, người phục vụ Nhạc Phong nhi tới hồi báo, Nhạc nương giống như bị tiêu chảy, thân thể yếu đuối vô cùng.

      Tô Mạt cho Lan Như nhìn cái, trở lại là trúng độc, nhưng là được giải, phải rất lợi hại.

      Sau đó Nhạc Phong nhi có dáng vẻ gầy yếu, cần nghỉ ngơi tốt, Tô Mạt lại chịu cho nàng thời gian, cầu lập tức xuất phát.

      Nhạc Phong nhi cũng còn biện pháp, chỉ đành phải đồng ý.

      tại Thẩm Tinh Tinh thấy Tô Mạt như chuột thấy mèo, dám đối mặt, càng bất bình dùm Nhạc Phong nhi rồi.

      Thẩm lão gia nhìn chút, hỏi "Vân công tử đây?"

      Tô Mạt cười : "Lão gia, kính xin ngài chiêu đãi nhiều hơn rồi, Vân công tử muốn tìm sư tỷ , chỉ sợ muốn ở lại."

      Dù sao nơi này có Tử Lâm phu nhân nhớ thương người, thay vì đuổi theo khắp thiên hạ, bằng ôm cây đợi thỏ.

      Cái gọi là hòa thượng chạy trốn khỏi miếu a.

      Thẩm lão gia : "Hoan nghênh hoan nghênh. là vinh hạnh rồi."

      Sau đó lão phân phó Thẩm Phỉ chuẩn bị cẩn thận, chuẩn bị cho bọn Tô Mạt khoái mã đường, la, xe ngựa, ngân lượng vân vân.

      Tô Mạt cũng cự tuyệt, mặc dù mình mang theo bạc, nhưng nếu lão gia chịu cho, thiên hạ ai nhiều tiền hơn so với lão, nếu nàng cự tuyệt chẳng phải là ngu.

      Đám người Tô Mạt rời Thẩm gia ngày ấy, Thẩm lão gia thực tiễn bọn , Thẩm Tinh Tinh tự nhiên phải xuất tịch, tuy nhiên giả vờ bệnh, lão gia cũng bỏ qua nàng.

      Thẩm Tinh Tinh ỉu xìu quá xá , phờ phạc rã rượi, nhưng lão gia cũng làm khó nàng, làm cho nàng cho Tô Mạt xin lỗi.

      Tô Mạt giống như quên mình qua kiện kia, ăn cơm tiễn, uống rượu tiễn, mấy người tạm thời cáo từ rời .

      Vân Thiếu Khanh tiến lên đưa cho Tô Mạt quyển sách , "Tô nương, chuyến này núi cao đường xa, có thể gặp phải phiền toái thể đoán trước, đề phòng sư tỷ của ta theo các ngươi, ta đưa ngươi quyển sách . Các ngươi cần cùng xung đột chính diện với trận pháp của nàng, chỉ cần theo như này là tốt rồi."

      Trận pháp lợi hại, bố trí xong cũng cần thời gian.

      Tử Lâm phu nhân coi như theo đám bọn , cũng thể dễ dàng có thể lấy ra trận pháp phức tạp, về phần đơn giản, Vân Thiếu Khanh dạy bọn họ tránh như thế nào, phân biệt, hoặc là xuất trận, cần nhất định phá trận.

      Chương 2150: Đưa 01

      Ngụy An Lương dẫn theo người vội vã chạy tới, trong khoảng thời gian này thầm tra Doãn Thiếu Đường, mặc dù có chút dấu vết, nhưng người kia quá giảo hoạt, như cá chạch bắt được.

      đưa lên rượu tiễn, "Vương Gia, Tô tiểu thư, tại hạ phái ít nhân thủ theo chờ đợi sai khiến thôi."

      Dù sao đường cũng gặp phải ít chuyện, mặc dù Tô Mạt cũng có người, nhưng là người Tào bang làm việc cũng tốt.

      Hoàng Phủ Cẩn muốn từ chối nhã nhặn, Tô Mạt lại cảm ơn, "Ngụy bang chủ, vậy cám ơn, chúng ta cần mười là được, cần quá nhiều."

      Nếu như có mười người này ở đây, dò thăm đường tắt cũng cần bọn Lưu Hỏa, cũng có thể tiết kiệm được lực lượng.

      Người của A Lí ở trong bóng tối, phải vì nàng làm chút chuyện lông gà vỏ tỏi.

      Ngụy An Lương phân phó phen, để cho bọn họ tất cả nghe Tô Mạt chỉ huy.

      Bên kia Thẩm Tinh Tinh quyệt miệng, những thứ xú nam nhân này, cũng bị Tô Mạt mê hoặc.

      Cái đó Vân Thiếu khanh, đem sách cho Hoàng Phủ cẩn, thế nhưng cho Tô Mạt.

      Ngụy An Lương này, đem người giao cho Hoàng Phủ Cẩn, lại cho Tô Mạt.

      Hừ, Tô Mạt, đều là Tô Mạt!

      Nàng cắn môi, hận hận nhìn chằm chằm Tô Mạt phong quang vô hạn, hận nghiến răng nghiến lợi.

      Mà lần này cùng Ngụy An Lương tới còn có Lý Thanh, cũng chính là nghĩa tử của Thẩm lão gia, vẫn theo Thẩm Tinh Tinh .

      Trước ở Duy Dương hành bất lực, bị Thẩm Tinh Tinh mắng trận, mỗi người ngả.

      Nhưng mà đường theo, sớm tới Ngân Châu, sợ Thẩm Tinh Tinh tức giận dám lộ mặt.

      suy nghĩ qua mấy ngày nay, nàng nên bớt giận, cho nên liền theo Ngụy An Lương trở lại.

      Nhìn bộ dạng Thẩm Tinh Tinh, trong lòng rất là đau lòng, tiến tới, dịu dàng : "Tinh Tinh, đừng nóng giận, ta dẫn ngươi chơi."

      Thẩm Tinh Tinh liếc cái, tức giận : "Ngươi ngu ngốc, có cái gì chơi chứ."

      Lý Thanh cũng là thanh niên tuấn lãng có triển vọng, lại bị Thẩm Tinh Tinh từ khiển trách như dạy cháu chắt như vậy, thành thói quen.

      "Dĩ nhiên là Tinh Tinh thích chơi cái gì liền chơi cái đó."

      Thẩm Tinh Tinh nhìn chằm chằm Tô Mạt, lạnh lùng : "Có cái gì chơi."

      Vừa đúng lúc này, Tô Mạt xoay người lên ngựa, nghiêng đầu nhìn nàng, thản nhiên cười, hướng nàng giơ giơ lên tay, "Thẩm tiểu thư, tạm biệt a!"

      Thẩm Tinh Tinh tức giận tới mức mắt trợn trắng, nhưng cũng thể giơ tay, trong miệng lầm bầm câu, "Lại gặp ngươi cái quỷ, tới phiên ngươi, nhìn ta đánh cho ngươi đầy đất cầu xin tha thứ."

      Nhạc Phong nhi do hai người thị nữ đỡ, cũng là Ngụy An Lương đưa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :