1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2117: Hư biến mất 03

      Vân Thiếu Khanh suy nghĩ chút, : "Chỉ có sư tỷ của ta mới có thể có trận pháp kia, kể cả là thân tỷ muội, cũng thể khởi động trận pháp."

      "Tử Quân phu nhân này có thể dạy cho muội muội của nàng ?"

      Dù sao hai người cùng chung sống đoạn thời gian.

      Vân Thiếu Khanh lắc đầu: " thể nào, muốn học tập công phu bổn môn, phải dễ dàng như vậy, trung gian có rất nhiều chuyện phức tạp, sư tỷ am hiểu sâu đạo này nữa, thể nào tùy tiện dạy cho người khác."

      Tô Mạt đứng dậy, nhìn về phía Thẩm lão gia: "Như vâyh xem ra, Tử Quân phu nhân chết sớm, hôm nay còn có thể phát động trận pháp, nên là Tử Lâm phu nhân, có thể Tử Lâm phu nhân mới là sư tỷ Vân công tử rồi. Lão gia phải cẩn thận nhiều hơn, vị Tử Lâm phu nhân kia chắc hẳn lẻn vào trong phủ."

      Thẩm lão gia giống như cũng đồng ý là Tử Lâm trong hạ độc canh giải rượu.

      Nếu như nàng tồn tại, như vậy coi như là thân tín của có võ công, nàng nếu muốn lặng lẽ hạ độc muốn người biết, cũng có thể làm được.

      Sắc mặt Thẩm lão gia ngưng trọng, nhìn về phía Thẩm Phỉ: "Ngươi lên tiếng chào hỏi với Kim Đỉnh Tán Nhân, xin dẫn người vào ở trong nhà, tăng cường tuần tra đề phòng, vạn vạn thể để cho nàng tới làm loạn, càng thể tổn thương khách quý."

      Nhiều năm như vậy Tử Lâm cũng biết mai phục ở đây , cũng xuống tay với , như vậy rất có thể, nàng hướng về phía Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt tới.

      Thẩm Phỉ lĩnh mệnh, an bài.

      Thẩm lão gia hướng Thẩm Tam : "Ngươi phái thêm người, bảo vệ Vương gia, ngoài ra để người trong phủ lại lung tung, càng cho phép lén lút tiếp xúc với người ngoài."

      Sau đó lão hướng Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu Khanh chắp tay cái: "Mấy vị ngại nghỉ ngơi trước, có chuyện chúng ta ngày mai lại ."

      Mấy người hoàn lễ, Thẩm lão gia liền cầm bức họa trống mang theo An Thịnh rời .

      Thẩm Tam bồi đám người Hoàng Phủ Cẩn trở về.

      đường Vân Thiếu Khanh : "Vương gia, tam công tử, Tô tiểu thư, ta có ý này."

      Mấy người nhìn về phía , người như Vân Thiếu Khanh nghĩ kế lung tung, chỉ cần mở miệng chính là đúng trọng tâm.

      khoa tay múa chân cái: "Ta muốn có thể bày bố tòa trận pháp trong phủ, chỉ cần gia sư tỷ xuất , là có thể cảnh tỉnh nàng. Mặc dù thể vây khốn nàng, nhưng cũng ít nhất để nàng tự nhiên qua lại."

      Tô Mạt hiếu kỳ : "Vân công tử, cái ngươi học khác với lệnh sư tỷ sao? Có thể khắc chế lẫn nhau sao?"

      Chương 2118: Hư biến mất 04

      Vân Thiếu Khanh cười cười, dưới ánh sáng lung linh của mái hiên lưu ly càng thêm tuấn tú thoát tục: "Ta là đệ tử quan môn của sư phụ, sư phụ tuổi già rất tịch mịch, vừa nuôi lớn ta, vừa dạy ta công phu trận pháp, có thể cơ hồ đem toàn bộ sở học trọn đời dạy cho ta. Mà sư tỷ ta là người thông minh, nhưng cũng chỉ vì cái trước mắt, căn bản chỉ học chút công phu cùng trận pháp có tính công kích mạnh, nhưng tác dụng chậm lại chưa đủ, vả lại nhốt mạnh, sư phụ , chỉ cần ta chịu có tự tin, kiên nhẫn, cần phải sợ, liền nhất định có thể thắng sư tỷ ."

      Nghe như thế, mấy người thở phào nhõm, lại thêm mấy phần tự tin.

      Thẩm Tam : " chừng lệnh sư tỷ hội họp với Doãn Thiếu Đường, người giỏi trận pháp, giỏi về mưu quỷ kế, chúng ta vẫn cẩn thận hơn."

      khi chuyện, liền vào nhà chính.

      Trong nhà người đứng dậy, ra đón, lại là Nhạc Phong .

      Nàng cúi người: "Vương gia, Phong nhi muốn cáo từ, sáng mai tính toán tìm chỗ biểu cữu nương tựa , tự do phóng khoáng quấy rầy Vương gia cùng tiểu thư nhiều ngày như vậy, Phong nhi xin lỗi."

      Nàng xong cách tự nhiên, chút thương cảm, ngược lại đều là áy náy.

      ra khiến người nhẫn tâm.

      Hoàng Phủ Cẩn : "Sao đột nhiên phải , phải thương lượng xong rồi sao, ta cùng tiểu thư tiễn ngươi tìm Nhạc tướng quân, chỉ là mấy ngày nay bận rộn, nên đợi chút."

      Nhạc Phong nhi lắc đầu, nhàng cắn môi dưới: ", Vương gia, ta biết ngài vì tốt cho ta, mà ta thể làm ngài tăng thêm gánh nặng. Ca ca ta phạm vào luật pháp, là tiên đế hạ chiếu lưu đày, nếu như bệ hạ nể mặt vương gia thả , chỉ sợ khiến bệ hạ đối với Vương gia sinh ra lòng kiêng kỵ, ngược lại tốt. Phong nhi tình nguyện an tâm chờ, chờ thời gian trôi qua, bệ hạ chân chính tha thứ ca ca, sau đó mới có thể nhà đoàn tụ."

      Nghe nàng hiểu chuyện như thế, Tô Mạt quá kinh ngạc, Nhạc Phong nhi đổi tính?

      Như thế ngược lại tốt lắm, cũng tiết kiệm phiền toái cho bọn họ.

      Nàng : "Dù vậy, trước hết ngươi cũng chờ chút, hôm nay chúng ta nguy cơ tứ phía, dù sao bây giờ rời cũng an toàn."

      Nhạc Phong nhi cảm kích như sắp khóc: "Đa tạ tiểu thư quan tâm, trước kia đều là Phong nhi hiểu chuyện, kính xin tiểu thư tha thứ."

      Tô Mạt khoát khoát tay: "Qua rồi cũng thôi. Ngươi trở về trước thôi, nên cảm thấy thẹn thùng, an tâm ở nơi này, chuyện xong, chúng ta xuất phát."

      Nhạc Phong nhi thấy bọn họ đều như vậy, mình cũng nên kiên trì nữa, cúi người, liền cáo từ mấy người mà rời .

      Chương 2119: Tử Lâm phu nhân 01

      Thẩm Tam nhìn bóng lưng của nàng cái, kinh ngạc hỏi Tô Mạt: "Nữ hài tử các ngươi đều là hay thay đổi như vậy sao?"

      Tô Mạt bĩu môi: "Nếu về nữ nhân, Tam công tử phải có quyền lên tiếng nhất sao?"

      Nơi này chính là kẻ duyệt nhân vô số, qua vạn bụi hoa, còn hỏi nàng?

      Thẩm Tam cười mỉa, để cho bọn họ sớm nghỉ ngơi chút, còn về an bài, để người ta cẩn thận hầu hạ.

      Thẩm Tam vừa , Vân Thiếu Khanh liền cũng trở về suy tư chuyện bày trận, Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn ngồi xuống chuyện.

      Lan Nhược liền tiến vào, hồi báo tình huống cho bọn .

      "A Lí đưa tới tin tức, Lưu Vân quả bị Bạch y nhân đuổi giết, chỉ là có nguy hiểm, bọn họ hướng tây, người của chúng ta vẫn thầm theo dõi."

      Nghe Lưu Vân có nguy hiểm Tô Mạt liền lo lắng, lệnh để người tiếp tục giám thị.

      Nàng hướng Lan Như: "Thẩm phủ có gì dị thường hay ?"

      Lan Như tính tình hoạt bát, dịu dàng, có khả năng làm thân tốt, rất dễ dàng hoà mình với người xa lạ, cho nên nàng phụ trách ở Thẩm phủ dạo chút, quan sát chút.

      Lan Như : "Hậu viện nhìn bình thường, ra lộn xộn lung tung, chỗ các di nương, các thiếu gia tiểu thư, bọn nha đầu, ma ma, ngừng lục đục đấu đá, những thứ này nhưng mà ngược lại lại là bình thường. Thẩm lão phu nhân vẫn ăn chay niệm Phật, trong ngày hơn phân nửa thời gian đóng cửa ở Phật Đường. Đại di nương Nhị di nương được quản , thường theo lão phu nhân niệm Phật. Ngày thường là Tam di nương cùng Tứ di nương hầu hạ Thẩm lão gia, cho nên tranh giành lẫn nhau cũng nhiều. Hôm nay Thẩm Tinh Tinh cùng Tam di nương còn có Tứ tiểu thư còn giống như đánh nhau. Cũng chỉ là vì những chuyện lông gà vỏ tỏi."

      Thẩm Tinh Tinh ở nhà làm mưa làm gió, ra ngoài mấy ngày, sau khi trở về phát muội muội Thẩm Băng Băng hưởng thụ chút đặc quyền của mình, rất tức giận.

      Nàng lý luận cùng Tam di nương cùng Thẩm Băng Băng, kết quả ngược lại bị hai mẹ con đó trách móc, bộ dáng nhìn sắc mặt nàng.

      Thẩm Tinh Tinh giận quá mới tìm lão gia cùng Thẩm Phỉ tìm chỗ dựa, kết quả Thẩm Phỉ đuổi người bằng cách để tiểu quản kia , hai người kia lại càng coi là quan trọng.

      Thẩm Tinh Tinh phát giận trong phòng nàng ta, đập ít thứ, sau có lão phu nhân sai ma ma tới khiển trách đôi câu mới đàng hoàng.

      "Mấy vị thiếu gia kia như thế nào?" Tô Mạt hỏi.

      Lan Như nghĩ rồi : "Tứ thiếu gia Thẩm Vĩnh, là người độc, trầm mặc ít , Ngũ thiếu gia Thẩm Hoa, thoạt nhìn rất đơn thuần, là thiếu gia được nuông chiều. Tam di nương cùng Tứ di nương tầm 40 tuổi, chỉ là xem ra như 30, được bảo dưỡng rất tốt, dung mạo tất cả đều là cực tốt."

      Chương 2120: Tử Lâm phu nhân 02

      Tô Mạt ngoắc gọi Lưu Hỏa cầm bút, Lan Như liền bắt đầu bức họa.

      Chờ Lan Như vẽ xong rồi, Tô Mạt nghiêng đầu nhìn chút, với Hoàng Phủ Cẩn: "Cẩn ca ca, ngươi xem giống ai?"

      Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt cái, Tam di nương mặt mày có chút giống vị Tử Lâm phu nhân, phong cách Tứ di nương đoán chừng càng giống như Tử Quân phu nhân.

      như vậy, vị Thẩm lão gia tình thánh kia tìm hai thế thân cho người mình ?

      Tô Mạt cười lạnh trong bụng, đột nhiên có mấy phần coi thường.

      biết lão tìm hai vị di nương này, cho dù là giống như vị Tử Quân phu nhân, có thể gì?

      Lão tình thâm?

      Hừ, buồn cười, mới vừa rồi còn có dáng vẻ dám nhìn bức họa, chẳng lẽ hằng ngày phải nhìn những khuôn mặt giống đến mấy phần sao?

      Đây chính là cái gọi là chuyển dời tình cảm?

      Như vậy dưới cửu tuyền Tử Quân phu nhân biết là vui vẻ hay là khóc rống đây.

      Thương lượng ít chuyện, mọi người tự mình nghỉ ngơi.

      Lúc nửa đêm, biết từ nơi nào truyền đến hồi tiếng tiêu, nức nở nghẹn ngào khổ sở, lại sầu não triền miên, tràn đầy oán hận.

      Trong gió đêm hình như có người khóc, thanh réo rắt thảm thiết, xót thương động lòng người, ngược lại lại làm người ta sợ hãi.

      "Thẩm Phàm , Thẩm Phàm , người ngụy quân tử, người bạc tình lang. . . . . ."

      thanh nữ tử như khóc như kể, từ xa đến gần, thanh kia giống như phải người, trống rỗng, khô héo, tràn đầy tố cáo.

      Thẩm Phàm chợt mở mắt: "Tử Quân!"

      Lão ngồi thẳng, mắt trừng lớn mà nhìn chỗ trong bóng tối.

      Ở bên ngoài nha đầu gác đêm Thụy Thanh vội bưng cây nến tiến lên: "Lão gia, ngài gặp ác mộng."

      Thẩm Phàm lúc này mới cảm giác đầu thân mồ hôi, ướt nhẹp, có chút khó chịu.

      Thụy Thanh châm đế đèn để bàn con bên cạnh, nhấc màn lên, khiến Thẩm lão gia được ánh đèn bao bọc: "Lão gia có muốn lấy nước cho ngài tắm cái hay ?"

      Thẩm lão gia lắc đầu cái, lục lọi chú, mò tới bộ họa trục kia: " cần, ngươi lui ra ."

      Thụy Thanh đáp, lui xuống, nhưng cũng dám ngủ, ở giường phòng ngoài tiếp tục thiêu thùa may vá, thỉnh thoảng chợp mắt.

      thanh bên ngoài kia hình như tồn tại, có thể là nghe nhầm, Thẩm lão gia thở ra, lần mò bức họa kia, chậm rãi mở ra.

      Mặc dù người trong bức họa còn, nhưng lại hình như còn có thể thấy rất ràng, nơi nào đặt bút, nơi nào phác hoạ, nơi nào đặc tả, nơi nào phải sửa. . . . . .

      Đều là lão tập trung vẽ, bao hàm tình cảm của lão dành cho nàng.

    2. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2121: Tử Lâm phu nhân 03

      Lão nhàng, dùng ngón tay miêu tả từng điểm , lông mày nàng, mắt của nàng, môi của nàng. . . . . .

      Cuối cùng khó kìm lòng nổi, lão nâng lên bức họa, cúi đầu, nhàng hôn cái lên vị trí vốn là môi nữ tử.

      Lúc này nơi xa lại truyền tới tiếng tiêu, xen lẫn giọng nữ tử thấp giọng mắng.

      Thẩm lão gia giật mình cái, cả người đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo, máu giống như bị đông lại.

      thanh kia chợt gần lại, hình như ở ngoài cửa sổ, gió lay động quần áo của nàng, phiêu diêu muốn bay.

      "Thẩm Phàm , người thay lòng đổi dạ, ngụy quân tử. . . . . ."

      Thẩm lão gia chợt phi thân đánh tới hướng cửa sổ.

      Gió đêm quá mát, Tô Mạt có chút lạnh, quấn chặt lấy chăn, nghe ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, là Lan Nhược.

      Nàng nghe ra được.

      "Lan Nhược, sao rồi?" Nàng đứng dậy.

      Lan Nhược trực tiếp vào cửa: "Tiểu thư, Tam công tử , Thẩm lão gia trúng độc."

      "Trúng độc?" Tô Mạt cau mày, "Khi lão trong phòng mình?"

      Lan Nhược gật đầu: "Đúng, Đại công tử nhờ Tam công tử mời chúng ta qua giúp tay."

      Có thể xảy ra quá đột ngột, lại quá kỳ lạ, bọn họ trong lúc nhất thời cũng có biện pháp, dù sao cũng sợ bọn họ biết, dĩ nhiên là tới tìm nàng rồi.

      "Ta lập tức rời giường."

      Tô Mạt mặc quần áo, xuống đất, Lan Nhược giúp nàng mặc xong áo khoác, Hoàng Phủ Cẩn ở ngoài cửa rồi.

      Đợi hai người xuống lầu, Vân Thiếu Khanh cũng mặc chỉnh tề, chờ đợi ở trong viện.

      Lúc này quá nửa đêm, trăng sao, chỉ có đèn lồng ở hành lang phía dưới nhàng lắc lắc, tản ra ánh sáng mờ mờ.

      Thẩm Tam thay đổi dáng vẻ thường ngày nhanh chậm, cười ha hả đứng đắn, hôm nay sắc mặt nghiêm túc: "Vương gia, chuyện đột nhiên xảy ra, chỉ có thể xin mấy vị qua xem chút."

      Mặc dù Thẩm phủ nuôi ít năng nhân dị sĩ, người cao võ công cũng ít, nhưng dính dáng đến bí mật gia tộc, chuyện này mấy người Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Mạt biết, bằng để cho bọn họ luôn.

      Hơn nữa, tự nhiên bọn họ so với đám cao thủ kia cao minh hơn.

      Mấy người theo Thẩm Tam vội vã tới phòng ngủ của Thẩm lão gia.

      Lão cũng ở cùng chỗ với lão phu nhân, hai người phân chỗ ở, lão có lúc ngủ lại ở di nương viện, nếu như có việc an giấc tại phòng mình.

      Đêm qua bởi vì nhiều chuyện, lão muốn nghỉ ngơi, cận thân đại nha hoàn Thụy Thanh phụ trách chăm sóc cuộc sống thường ngày của lão.

      Thụy Thanh cũng phải thị thiếp, chỉ là nha hoàn, vốn chăm sóc lão là Tứ di nương, mấy ngày nay Tứ di nương bởi vì lo lắng cho nữ nhi Thẩm Tinh Tinh, cộng thêm bị bệnh thương hàn, bệnh ở trong phòng, cũng ra ngoài.

      Chương 2122: Tử Lâm phu nhân 03

      Thụy Thanh gấp đến độ xoay quanh, còn có An Thịnh cùng mấy lão bộc nhân khác, đều là theo lão gia tử từ bé.

      Bởi vì Thẩm Phỉ phong tỏa tin tức, lại để cho người canh giữ viện, cho nên mấy di nương cũng tới, lão phu nhân cũng phái người tới xem.

      Thẩm Phỉ đón mấy người vào, để Thụy Thanh vén màn lên cho mấy người Hoàng Phủ Cẩn nhìn.

      Tô Mạt tiến lên nhìn, sắc mặt Thẩm lão gia bầm đen, đôi môi biến đen, hai mắt nhắm nghiền, quả nhiên là trúng kịch độc.

      Nàng với Lan Nhược theo đằng sau: "Lấy châm bao."

      Lan Nhược lấy ra châm bao, bày kim châm ra, lấy rượu cồn trừ độc trước, lại lau sạch đưa cây dài cho Tô Mạt.

      Mấy người Thẩm Phỉ nhìn nàng cũng đốt kim châm lửa, trực tiếp sử dụng rượu xức lại châm cho phụ thân, có lòng muốn nhắc nhở, chỉ là nghĩ phụ thân trúng độc sâu như vậy, chỉ sợ cũng xong.

      Tay trái Tô Mạt bắt mạch cho Thẩm lão gia, thử dò xét chút, liền từ từ vân vê kim châm đâm vào hổ khẩu của lão.

      Ngón tay Thẩm lão gia run rẩy cử động.

      Tô Mạt : "Lão gia mặc dù trúng độc, nhưng cũng nguy hiểm đến tính mạng, ta giúp kim châm trừ độc, lại viết phương thuốc, các ngươi nhanh chóng sắc thuốc."

      qua nàng liền để tất cả mọi người lui về phía sau, chỉ để lại hai người Thụy Thanh cùng Lan Nhược giúp tay, sau đó châm cứu cho Thẩm lão gia.

      Nàng để Lan Như viết toa thuốc, giao cho Thẩm Phỉ, để cho bọn họ đem sắc.

      Thẩm Phỉ dám khinh thường, cho người phối thuốc, sau đó xin Tô Mạt xem qua, để người thân tín thức đêm canh ở phòng bếp của Thẩm lão gia.

      Để tránh có người đầu độc, lại để cho Thẩm Tam nhìn chằm chằm.

      Vân Thiếu Khanh nhìn vòng, chỉ có cửa sổ có chút tổn hại, những cái khác có dấu vết đánh nhau: "Xin hỏi Thẩm lão gia bị đánh lén sao? Trúng độc như thế nào?"

      Thẩm Phỉ xấu hổ : "Chúng ta chỉ nghe thanh có người thổi tiêu, sau người làm báo lại, lão gia trúng độc, vội vàng chạy tới. Người báo lại, chính là Thụy Thanh nương vẫn chăm sóc gia phụ."

      Thụy Thanh xoay người lại cung kính : "Lão gia nằm mơ, sau khi tỉnh lại ngủ, ngồi ở giường, có nô tỳ bên ngoài chờ đợi. Sau đó liền nghe được thanh lộn xộn lung tung, lão gia gọi tên ai đó như là Tử Quân. Nô tỳ cũng chỉ là nhắm mắt lại chút, chỉ nghe thấy lão gia kêu thảm tiếng, ngã dưới cửa rồi."

      Nàng cúi đầu lau lau lệ, nàng từ mười tuổi liền theo Thẩm lão gia, vẫn trung thành cảnh cảnh, hôm nay mười tám tuổi rồi, Thẩm lão gia làm chủ, muốn đem nàng gả cho vị quản trong phủ.

      Là sống chết của Thẩm gia gia, biết gốc biết rễ, Thẩm Phỉ biết nàng có gì để hiềm nghi.

      Chương 2123: Hận sâu đậm, đậm sâu 01

      Tô Mạt chỉ huy Lan Nhược ghim kim, nhàng vân vê kim châm, để máu đen nước từ từ chảy xuống.

      Nàng kiểm tra lần, kinh ngạc với Lan Nhược: "Xem ra Thẩm lão gia hình như là miệng trúng độc trước."

      Vốn nàng cảm thấy có thể là ăn thứ gì, kết quả trong dạ dày có độc, ngược lại mặt vô cùng lợi hại.

      "Tiểu thư, như thế, có phải là lúc uống trà hay gì đó, đôi môi đụng phải?" Lan Nhược suy đoán, .

      Tô Mạt liền hỏi Thụy Thanh, Thẩm lão gia gặp ác mộng tỉnh lại có uống trà hay .

      Thụy Thanh : " đâu, nô tỳ bưng lên, lão gia uống. An vị ở giường biết nhìn cái gì."

      Tô Mạt khẽ động trong tâm, ánh mắt băn khoăn ở giường, Thụy Thanh sực nhớ ra gì đó, vội : "Lúc ấy giường có bức tranh trục , nhưng trống , nô tỳ thu lại."

      Nàng vội vàng ra chỗ tủ kệ cầm bức họa kia xuống, giao cho Tô Mạt.

      Tô Mạt mở bức họa ra, nhàng cúi đầu xuống hít hà, có gì khác thường, nàng rồi hướng tới ánh nến cẩn thận nhìn.

      Thẩm Phỉ cũng bị hấp dẫn tầm mắt, chuyên chú nhìn nàng, dám dễ dàng quấy rầy, chỉ sợ nhiễu loạn ý nghĩ của nàng.

      Tô Mạt nghiêng đầu chớp mắt nhìn cái, với Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu Khanh: "Cẩn ca ca, Vân công tử, các ngươi tới nhìn, giấy này có chút kỳ quái."

      Mấy người xúm lại mà tới, chia ra nhìn chút, Hoàng Phủ Cẩn : "Vốn phải có vết mực, sau hình như tờ giấy được lau sạch bằng nước thuốc."

      Vân Thiếu Khanh gật đầu cái: "Rất có thể độc dược giấu trong nước thuốc."

      Tô Mạt dùng móng tay gạt gạt ở cạnh, giấy này bản thân có mấy tầng, cộng thêm dán vách bằng vải lụa các loại, tối thiểu có bảy tầng tám tầng, nhưng lại cồng kềnh, có thể thấy được kỹ thuật làm giấy rất tệ.

      Nàng nhịn được vểnh môi: "Thoạt nhìn hình như người này cũng muốn độc chết Thẩm lão gia, hạ độc phải rất nặng, chúng ta tới kịp thời, lão đáng ngại, có thể là phát tiết chút oán khí?"

      "Có thể chính là vị Tử Lâm phu nhân hay ?" Thẩm Phỉ nhìn về phía Vân Thiếu Khanh: "Vân công tử, thuốc độc này căn bản có thể có sâu xa?"

      Vân Thiếu Khanh lắc đầu cái: "Cái đó, bổn môn ra chủ yếu là trận pháp, độc dược gì đó, cũng nổi danh. Nhưng đệ tử bình thường cũng phải học tập, tránh để bị người khác hại mà thể giải độc. Loại độc chất này ra\ rất phổ thông, độc tính cũng phải là rất mạnh, chỉ là có chút triền miên thôi, kể cả giải độc, cũng cần nằm giường bệnh cả tháng mới được."

      Sắc mặt Thẩm Phỉ lập tức khẩn trương: "Tô tiểu thư, vậy tạo thành tổn thương nghiêm trọng cho phụ thân chứ? là tuổi lão gia cũng lớn, nếu như quá mức lợi hại, chỉ sợ bị hư hỏng thân thể."

      Chương 2124: hận sâu đậm, đậm sâu 02

      Tô Mạt ý bảo yên tâm: "Đại công tử xin yên tâm, ta nhất định tận lực chăm sóc thân thể lão gia."

      Huống chi kẻ hạ độc này hình như cũng thương tiếc lão, căn bản cũng muốn tổn thương .

      Nếu như vậy, ngược lại có chút đầu mối rồi.

      Đầu óc Tô Mạt chuyển nhanh, lập tức liền có chủ ý.

      Nàng nháy mắt với Vân Thiếu Khanh, sau đó làm bộ như có việc gì : "Đại công tử, chỉ là mặc dù chúng ta bảo đảm như thế, nhưng cũng thể bảo đảm có biến cố gì. Kẻ địch quá mức giảo hoạt, làm cho người ta khó lòng phòng bị, ngươi chính là phái thêm nhân thủ, tránh cho nàng thầm gia hại lão gia. Mặt khác, độc này mặc dù đến nỗi nguy hiểm đến tánh mạng, nhưng vẫn khó giải quyết, chúng ta cần mỗi ngày châm cứu cho lão gia, các ngươi cần mỗi ngày ba lượt cho lão gia uống thuốc, thể gián đoạn."

      Thẩm Phỉ tự nhiên nghe lệnh.

      Tô Mạt lại : "Lão gia suy yếu, hết sức đẻ người quấy rầy, ta xem ngoại trừ ta ra, những người khác liền tạm thời nên tới nhìn."

      Người nọ nếu như quan tâm lão gia, nhất định tìm cơ hội đến xem.

      Có thể Tử Lâm phu nhân ngờ tới, nàng hạ độc, lại để Tô Mạt chộp được nhược điểm.

      Thẩm Phỉ hôm nay đối với Tô Mạt là gì nghe nấy, chỉ để An Thịnh cùng Thụy Thanh phục vụ lão gia ở trong phòng, trừ phi là Tô Mạt phân phó, cho thay đổi.

      Những người khác trong nhà cũng cho tùy tiện tới thăm lão gia, đừng cho thêm phiền, là thăm, kết quả lại nháo lên.

      Những nữ nhân kia, khiến người nhức đầu.

      Mặt khác, dược liệu đều cần Tô Mạt hoặc là Lan Nhược xem qua, sau đó nấu ở trong sân phòng bếp , nhất định phải để Thẩm Tam nhìn chằm chằm, thể để xảy ra chút may.

      "Cái đó, có thể tạm xin Vương gia, Tô tiểu thư còn có Vân công tử cũng dọn đến viện của gia phụ hay ? Tiểu nhân cũng ở tiểu khóa viện, tùy thân chờ đợi."

      Thẩm Phỉ có tư thái khiêm nhường, lúc nhờ vả người vô cùng chân thành, làm cho ai có thể cự tuyệt.

      Tô Mạt nhìn Hoàng Phủ Cẩn cái, : "Cẩn ca ca, hay là thế này cũng tốt."

      Nếu Tô Mạt xong, Hoàng Phủ Cẩn cự tuyệt, : "Chính là lại phải phiền toái chư vị, chúng ta sao cả, nơi nào cũng như nhau."

      Hai người xong, Vân Thiếu Khanh chút cũng có dị nghị.

      Sau đó mọi người thu thập xong gian phòng cho mấy người, mấy người Lan Nhược cũng dời qua, xong xuôi hết trời sáng .

      Tô Mạt rửa mặt cái dùng điểm tâm của mình nghỉ ngơi.

      Tô Mạt lớn tiếng phân phó: "Lan Nhược, ta muốn ngủ, trời sập xuống cũng đừng quấy rầy ta, nếu ta tức giận."

      Chương 2125: hận sâu đậm, đậm sâu 03

      Lan Nhược cười cười: "Tiểu thư, yên tâm, ai quấy rầy ngài, ta giết ."

      Tô Mạt hài lòng ngủ.

      Lan Như kinh ngạc : "Tỷ tỷ, tiểu thư làm sao vậy?"

      Lan Nhược nhìn nàng cái: " có chuyện của ngươi, ngủ ."

      Lan Như bĩu môi: "Tỷ tỷ, chúng ta là người tập võ, mấy ngày ngủ được cũng sao."

      Lan Nhược cười .

      Lan Như liền tìm Lưu Hỏa.

      Thụy Thanh cùng mấy người An Thịnh chăm sóc ông cụ, Tô Mạt cùng Lan Nhược mới vừa thi châm cho lão, bọn họ lau thân thể cho lão, nếu luôn có chút máu đen sạch .

      Thẩm lão gia hôn mê thể ăn cơm, Tô Mạt cũng giao phó thể cho lão uống canh, chỉ có thể hai canh giờ uống chén thuốc.

      Uống xong chén thuốc thứ nhất, bụng Thẩm lão gia ừng ực ừng ực, sau đó thể khống chế mà bài tiết ít vật bẩn, xấu vô cùng.

      An Thịnh phục vụ, cũng cảm thấy thế nào.

      Chờ qua nửa ngày, lúc ăn cơm trưa, Thụy Thanh đột nhiên phát mặt lão gia tử càng đen hơn, đôi môi ngược lại có chút huyết sắc, lập tức thực vội, để An Thịnh đến xem.

      An Thịnh cũng sợ hết hồn: "Ai nha, nhanh cho Tô tiểu thư."

      Thụy Thanh vội tìm tiểu nha đầu, đuổi nàng tiền viện tìm Tô Mạt.

      Tiểu nha đầu kia rất nhanh trở lại, sắc mặt là bị làm khó, gấp gáp muốn khóc: "Thụy Thanh tỷ tỷ, Tô tiểu thư ngủ, Lan Nhược nương cho quấy rầy."

      Thụy Thanh nghe, vội la lên: "Ngươi cho nàng lão gia tốt sao?"

      Tiểu nha đầu nức nở : "Ta , nhưng Lan Nhược nương chính là chịu, ta đều khổ khổ cầu khẩn nàng."

      Thụy Thanh mắng tiếng” "Đồ vô dụng, tránh qua bên ."

      Nàng lên tiếng chào An Thịnh, sau đó : "Ta tự mình mời Tô tiểu thư."

      Kết quả nàng đến tiền viện, chỉ thấy Lan Nhược ở dưới lầu uống trà lim dim, nàng tiến lên hành lễ: "Lan Nhược nương, có thể thông báo tiếng , lão gia chúng ta có điểm đúng, xin Tô tiểu thư xem chút."

      Lan Nhược liếc nàng cái: " xin lỗi, tiểu thư nghỉ ngơi, thể quấy nhiễu."

      Thụy Thanh gấp gáp, giọng cũng có chút nóng vội: "Vậy có thể xin Lan Nhược nương xem chút hay . Lão gia được, nhìn sắc mặt đen hơn."

      Lan Nhược thờ ơ : "Có gì mà ngạc nhiên, tiểu thư của chúng ta cũng ra tay, còn có thể như thế nào, các ngươi cứ dựa theo phân phó làm, cần dài dòng. Mau trở về chăm sóc lão gia các ngươi thôi."

      Thụy Thanh lại cầu xin nàng, Lan Nhược chính là chịu nhả ra sau lại còn giận lên, dựng mày liễu lên, lạnh lùng thốt: "Ngươi ta ném ngươi ."









    3. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2126: Hận sâu đậm, đậm sâu 04

      Thụy Thanh cũng phải là hiểu chuyện, ở bên lão gia nhiều năm, cũng biết nặng .

      Nàng cũng nhìn ra Lan Nhược cùng Tô Mạt muốn cứu lão gia nhà nàng thuận lợi như vậy, có thể là muốn cầu cạnh lão gia, hay muốn nhân cơ hội uy hiếp.

      Nàng chỉ đành cúi người lui ra, sau đó tìm Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam.

      "Đại công tử Tam công tử, các ngươi nhanh khuyên nhủ Tô tiểu thư, để nàng đến xem chút, lão gia nhìn nghiêm trọng hơn đấy."

      Sắc mặt đen thui, người vẫn có hoạt khí.

      Thụy Thanh nhịn được mà khóc.

      Thẩm Phỉ nghi ngờ nhìn về phía Thẩm Tam: "Tô tiểu thư phải có chuyện gì sao?"

      Thẩm Tam lại tương đối tin tưởng Tô Mạt, khuyên nhủ: "Đại ca, Vương gia ở đây, nếu Tô tiểu thư như thế, chắc chắn có gì đáng ngại, chúng ta vẫn nên nghe nàng, tránh cho đến lúc đó chúng ta loạn nhao nhao, làm nàng mất vui."

      Mỹ nữ thường kiêu ngạo, mỹ nữ có tài lại càng chấp nhận có người chất vấn.

      Nếu chọc giận nàng, chỉ sợ nàng buông tay mặc kệ.

      Thẩm Phỉ gật đầu cái: "Cũng đành, chỉ là để an tâm, bằng xin Vương gia hoặc là Vân công tử xem chút."

      Thẩm Tam cũng tốt, tự mình nhờ.

      Trong chốc lát, quay về, kinh ngạc : "Đại ca, Vương gia cùng Vân công tử ra ngoài rồi, huynh biết ?"

      Thẩm Phỉ lắc đầu, cũng rất nghi ngờ: "Sao lại như vậy? Bọn họ chưa a, hơn nữa người sai vặt cũng chưa báo lại a."

      Ngay sau đó lại cảm thấy mình rất buồn cười, lấy công phu của hai người, cần ra khỏi cửa há là người sai vặt có thể biết.

      Thụy Thanh gấp đến độ khóc: "Vậy làm sao bây giờ?"

      An Thịnh cũng gấp phải thẳng dậm chân: "Đại công tử, Tam công tử, lão gia nhìn khôngổn."

      Thẩm Phỉ trách cứ: " nhăng gì đó, "

      Cho dù như thế, cũng lo lắng, nhanh đến trước giường, nhìn thôi, vừa nhìn cũng sợ hết hồn.

      Chỉ thấy sắc mặt Thẩm ông cụ đen thui, so với trước kia càng đen hơn rất nhiều, hơn nữa thân thể hình như dần trở nên cứng rắn, trở nên lạnh, căn bản có dáng vẻ khôi phục chút nào.

      lắng nghe ở ngực, còn có nhịp tim hơi yếu, nếu như chậm, chỉ sợ được rồi.

      Thẩm Phỉ lập tức cũng gấp, với Thẩm Tam: "Chúng ta lại cầu xin Tô tiểu thư."

      Bọn họ cũng cảm thấy kỳ quái, vị Tô tiểu thư kia lúc mới bắt đầu vô cùng hòa khí, là người dịu dàng, chuyện ôn tồn lời , cũng giống nữ hài tử thích khôi hài.

      "Đại ca, trước hết để Thụy Thanh cho cha uống thuốc ." Thẩm Tam vẫn nhìn người nấu thuốc, giờ hay rồi, thể trì hoãn.

      An Thịnh bưng thuốc, hai người gấp đến độ thương lượng đối sách.

      Chương 2127: Hận sâu đậm, đậm sâu 05

      Lúc này nha đầu giữ cửa thở hồng hộc chạy tới” "Đại công tử, mấy người Tam công tử, Tam di nương cùng Tam tiểu thư tới, nhất định phải thấy lão gia."

      Thẩm Phỉ nhịn được : "Bải bọn họ trở về an tĩnh, nên tới thêm phiền."

      Nha đầu kia cơ hồ muốn khóc: "Đại công tử, nếu ngài chút , mấy nô tỳ đều dùng mệnh ngăn cản, nhưng bọn họ nghe, tứ công tử còn đánh người, Tam tiểu thư cũng rất tức giận, muốn cho người bán chúng ta ."

      Thẩm Tinh Tinh!

      Thẩm Phỉ có chút nhức đầu, vốn là Tam di nương cùng con bà là Tứ thiếu gia, Tứ Tiểu Thư, cùng Tứ di nương và hai con là Tam tiểu thư Ngũ thiếu gia vô cùng hợp nhau, người hai phòng gặp mặt liền rùm beng, thấy mặt cũng phải xấu sau lưng.

      ngờ laih cùng , là xưa nay chưa thấy.

      vung tay áo cái: "Ta xem chút."

      Thẩm Phỉ cửa nách, vì bảo vệ an toàn Thẩm lão gia cùng với Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt, cố ý cho người ta đóng cửa viện, chỉ mở cái cửa nách, bất luận kẻ nào ra vào đều phải hồi báo .

      Dĩ nhiên Hoàng Phủ Cẩn cùng Vân Thiếu khanh cần hồi báo , hơn nữa hai người cửa gì cũng ràng, dù sao võ công quá cao.

      Điều này cũng làm cho rất kiêng kỵ, Tử Lâm phu nhân núp trong bóng tối, chừng võ công phân cao thấp với hai người này, vậy cũng khẳng định qua lại tự nhiên.

      Cho nên cho cao thủ võ lâm nuôi dưỡng trong nhà đến ở mấy tòa nhà trong vườn, nhưng mà bởi vì mời mấy người Hoàng Phủ Cẩn, cộng thêm liên quan đến bí mật gia đình, cũng nghĩ sử dụng những người đó, cũng phải sợ hãi người lắm mồm tạp.

      Hơn nữa bọn họ chung quy chỉ là môn khách Thẩm gia, thể để cho bọn họ biết quá nhiều, tránh cho tạo thành ảnh hưởng với danh dự Thẩm gia.

      Nhưng bây giờ Hoàng Phủ Cẩn có ở đây, Tô Mạt tránh tiếp khách, ra làm nghĩ phải mời những người đó.

      Trong những người này cũng có mấy người có thể giải độc, chừng để cho bọn họ tới rồi, cũng có thể thử lần, ngộ nhỡ chậm, phụ thân có vấn đề, cũng đảm đương nổi.

      Tuy trong đại gia tộc cũng tranh đấu nhiều, nhất là giữa các con, giữa gia chủ, ngay cả phụ tử cũng có thể phản bội, em trong nhà cãi cọ nhau, nhưng Thẩm Phỉ từ sùng bái phụ thân.

      Phụ thân mặc dù cùng mẫu thân quan hệ phải tốt, đối với lại chăm sóc có thừa, từ mang bên người để theo mở mang hiểu biết.

      Sau lại càng thêm vô cùng tin tưởng, lúc thiếu niên ủy thác trách nhiệm nặng nề, lại Thẩm Phỉ đối với phụ thân là vô cùng kính trọng.

      Cho dù có biết chuyện này của phụ thân, cũng tí ti ảnh hưởng địa vị phụ thân ở trong mắt .

    4. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2128: Hận sâu đậm, đậm sâu 06

      Hơn nữa phụ thân ở đây, chuyện quan trọng trong nhà cơ hồ đều giao cho , cũng có thể làm chủ, phụ thân căn bản tới đoạt.

      Cho dù có khác nhau, phụ thân cũng chuyên quyền độc đoán, hơn phân nửa việc có thể để cho mình thử giải quyết.

      Ủng hộ vô số cách, mới có thể làm cho có thành tựu ngày hôm nay.

      Nếu như phụ thân có ở đây, chỉ sợ cái nhà này yên ổn.

      Còn chưa tới cửa, nhìn thấy gã sai vặt bọn nha đầu đánh thành đoàn, Tam di nương Thẩm Tinh Tinh khí thế hung hăng, quơ tay múa chân chửi mắng.

      "Các ngươi đồ nô tài mắt mở, láo quá, lão nương muốn tới thăm lão gia, các ngươi dám ngăn? tin ta cho lão gia, bóc da các ngươi!"

      Đây là Tam di nương, hàng mi nét mày bén nhọn cho nên khiến dung mạo vốn là xinh đẹp cũng giảm mấy phần.

      Mà Thẩm Tinh Tinh càng thêm dữ, đôi tay chống nạnh, dạy dỗ mấy nô tài.

      "Ta mới mấy ngày ở nhà, các ngươi liền làm loạn rồi? Lại dám ngăn ta? Cẩn thận phụ thân biết, cắt đứt chân của các ngươi, bán các ngươi cho người môi giới bán người."

      Những người giữ cửa là Thẩm Phỉ cố ý dặn dò qua, tìm đắc lực, thể để cho người đến tùy tiện quấy rầy, cho nên trong lúc nhất thời mọi người giằng co, cũng có ai đắc thắng.

      Thấy Thẩm Phỉ , hai nhóm người đều thở phào nhõm.

      Những người giữ cửa lập tức cung kính hành lễ: "Đại công tử, ngài tới!"

      Mà Tam di nương cùng Thẩm Tinh Tinh cũng lập tức nhào lên.

      Tam di nương nước mắt nước mũi : "Đại công tử, đây là chuyện gì xảy ra a. Lão gia tốt như vậy tốt đột nhiên liền bị bệnh? Lúc trước phải còn bồi khách quý ăn cơm? Đại công tử, ngài nhất định phải đem lão gia chữa khỏi a, nếu như lão gia có chuyện may, để cho chúng ta những nữ nhân hài tử này, sống thế nào nha! Ô ô ô. . . . . ."

      Nàng vặn khăn, khóc đến rất là đau lòng.

      Chỉ là thanh gào thét lớn, nước mắt lại thấy giọt.

      Thẩm Tinh Tinh xem thường xuy tiếng: "Làm bộ làm tịch."

      Nàng đẩy Tam di nương ra, lôi kéo Thẩm Phỉ : "Đại ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì a, ta muốn vào xem chút."

      Thẩm Phỉ nhíu mày cái, nữ nhân nhiều chính là phiền toái, cho nên kiên quyết chịu cưới vợ bé , trầm giọng : "Phụ thân cũng chỉ là gió rét, có chút thoải mái, lão nhân gia ông ra lệnh người nên tới quấy rầy. Các ngươi nhao nhao ầm ĩ như vậy, lão nhân gia ông nghe thấy, tức giận cực kỳ, phân phó ta tới cảnh cáo các ngươi, nhanh về nghỉ ngơi, tự làm chuyện của mình, đừng đến phiền."

      Chương 2129: Hận sâu đậm, đậm sâu 07

      "Đại ca, nếu như phụ thân lời như vậy, vậy chúng ta làm con an tâm. Nhưng mà nếu phụ thân cũng có đáng ngại, vậy chúng ta bảo đảm quấy rầy phụ thân, chỉ là cầu xin đại ca cho chúng ta vào dập đầu với phụ thân, chỉ là ở viện cũng tốt, vào."

      chuyện chính là lão Tứ Thẩm Vĩnh, lôi kéo muội muội của mình Thẩm Băng Băng, vẫn an tĩnh đứng ở phía sau, lúc này mới mở miệng lên tiếng.

      Tính tình Thẩm Vĩnh độc, sắc mặt ủ dột, nhiều, hơn nữa thân huynh đệ tỷ muội.

      Mà Thẩm Băng Băng ngày thường cũng mềm mại khéo léo, thân thể phải rất tốt, hàng năm uống thuốc, được sủng ái Tinh như Thẩm Tinh vậy, lại bị Thẩm Tinh Tinh hàng năm chèn ép, xem ra dáng vẻ có chút hèn nhát dám gặp người, dám thở mạnh.

      Thẩm Phỉ có chút vui nhìn Tứ đệ cái, ngờ tới Tứ đệ ngày thường chuyện lại dám nghịch mình, nguyên bản cũng muốn làm đệ đệ muội muội đều sợ hãi mình, chỉ là tại thời khắc phi thường, cũng muốn lãng phí thời gian, hơn nữa theo chân bọn họ cũng giải thích được.

      "Các ngươi trước tạm trở về thôi, chờ phụ thân khá hơn chút tìm các ngươi tới."

      Tam di nương thở phì phò : "Đại công tử, ngươi khỏi quá độc đoạn chuyên hoành , thế nào lão gia cũng là lão gia của chúng ta."

      Thẩm Tinh Tinh cũng gấp, phụ thân chưa bao giờ thấy nàng, tại sao đột nhiên liền bị bệnh, tối ngày hôm qua ràng còn hảo hảo , chẳng lẽ là đại ca cố ý?

      Đại ca từ trước đến giờ thương mình, tại thế nào đột nhiên lạnh lùng như vậy rồi hả?

      "Đại ca, ngươi làm gì thế nha, như ngươi vậy ta cho mẫu thân."

      Thẩm Tinh Tinh dậm chân, làm nũng.

      Thẩm Phỉ bội cảm nhức đầu, mặc dù giỏi buôn bán, am hiểu đối phó nữ nhân, kém xa so với Tam đệ.

      xụ mặt xuống: " nên tùy tiện quấy nhiễu mẫu thân, ngươi tìm đại tẩu ngươi, theo nàng trò chuyện là tốt rồi."

      Bên kia Thẩm Vĩnh lạnh lùng thốt: "Hay là đại ca giả mạo chỉ dụ vua , phụ thân làm sao có thể đột nhiên bị bệnh, coi như bị bệnh, cũng muốn nam nữ hầu hạ cho uống thuốc, làm sao lại thấy cũng cho trông thấy?"

      Thẩm Phỉ ngờ nghe chuyện, cũng lạnh mặt, trầm giọng : "Ta là đại ca, ta như thế nào là như thế."

      Lúc này An Thịnh bước nhanh ra ngoài, vội vàng : "Đại công tử, Đại công tử!"

      Thẩm Phỉ giật mình trong lòng, biết đúng là phụ thân tốt.

      Tam di nương vừa nhìn An Thịnh, lập tức muốn xông tới: "An thịnh, ngươi cho ta tới, lão gia rốt cuộc như thế nào, có phải để cho chúng ta qua hay ? Ngươi mau cho lão gia, ta dẫn theo Tứ thiếu gia Tứ tiểu thư đến thăm , Đại công tử lại chuyên quyền độc đoán, chịu cho chúng ta qua."

      Chương 2130: Hận sâu đậm, đậm sâu 08

      An Thịnh nào còn ý định để ý tới bọn họ, ý bảo Đại công tử chạy nhanh qua.

      Thẩm Phỉ cũng gấp, xuống tử lệnh: "Đóng cửa Cho ta, có ta ra lệnh ai cũng được vào. Trong nhà nếu người nào gây chuyện, giam lại cho ta."

      xong cũng quay đầu lại vội vã nhanh.

      Thẩm Phỉ trở về vừa nhìn, Thẩm Tam gấp đến độ vẻ mặt cũng thay đổi: "Đại ca, phụ thân nhìn có vẻ xong."

      Uống thuốc, chẳng những có giảm bớt triệu chứng, ngược lại còn lợi hại hơn, xem ra hơi thở yếu hơn.

      "Ngươi tìm Tô tiểu thư rồi sao?"

      Thẩm Phỉ sắc mặt trầm ngưng, cơ hồ kết băng.

      Thẩm Tam gật đầu: "Tìm, nhưng nàng quan tâm."

      Thẩm Phỉ hung hăng đảo đấm ở bàn trà: "Nàng đây là muốn làm gì?"

      Chẳng lẽ là phụng triều đình ra lệnh, thực tế là thầm tới lấy tánh mạng phụ thân?

      biết triều đình lợi dụng Thẩm gia, cũng kiêng kỵ Thẩm gia, rất nhiều Đế Vương vì diệt trừ người hoài nghi, cũng thừa dịp bị bệnh ban thuốc, thực tế chính là độc dược đòi mạng rồi.

      "Ngươi có hỏi nàng muốn cái gì hay ?" Ánh mắt đỏ, nhìn chằm chằm Thẩm Tam.

      Thẩm Tam : "Đại ca, ta hỏi, Tô tiểu thư cái gì cũng muốn, chính là thấy được người."

      lúc ấy , bên ngoài truyền đến tiếng Thẩm Tinh Tinh thét chói tai, "Cha!"

      Nàng vọt vào, liền xông vào nội thất.

      Thẩm Phỉ vội ngăn nàng lại: "Hồ đồ, sao ngươi tiến vào?"

      Thẩm Tinh Tinh hừ : "Muội sao vào được? Coi như huynh cho người ta giữ cửa, coi chừng tường, mà muội cũng biết võ công, sư phụ cũng đều tới đây, muội muốn vào, huynh có thể ngăn được sao? Cha, cha, người làm sao rồi?"

      Thẩm Tinh Tinh gấp đến độ khóc.

      Lại nghe Tô Mạt chịu ra tay tương trợ, nàng hoàn toàn nổi giận: "Tô Mạt, ngươi khốn kiếp!"

      Vừa vừa liền quay đầu chạy ra ngoài, muốn tìm Tô Mạt tính sổ.

      Thẩm Tam ngăn được, nàng chạy xa, giận đùng đùng.

      Thẩm Phỉ kéo Thẩm Tam, : "Hãy để cho nàng ."

      Thẩm Tam đầu đầy mồ hôi, "Đại ca, vậy trong này làm thế nào, muốn. . . . . . chuẩn bị hậu sao?"

      Thẩm Phỉ lắc đầu cái, "Hãy nhìn xem lại . Thuốc đều cho cha uống sao?"

      Thụy Thanh nức nở đến cơ hồ ngất : "Đại công tử, uống hết rồi, nhưng chẳng có tác dụng gì có, lão gia ngược lại lợi hại hơn."

      Thẩm Tam thấy đại ca vẫn bảo trì bình thản, khỏi cũng an định lại, do dự : "Đại ca, có muốn tìm mẫu thân hay ?"

      Thẩm Phỉ nhìn cái: "Tìm mẫu thân, mẫu thân có thể cứu sống phụ thân sao?"

      Thẩm Tam thở dài: "Tất cả do đại ca làm chủ thôi."

    5. Lăng Vũ

      Lăng Vũ Well-Known Member

      Bài viết:
      1,340
      Được thích:
      1,023
      Chương 2131: thấy chết mà cứu 01

      Lại Thẩm Tinh Tinh hơi vọt tới tiểu viện Tô Mạt ở, ở cửa sảnh liền bị Lan Như ngăn lại: "Thẩm tiểu thư, tiểu thư của chúng ta tại tiếp khách, nghỉ ngơi."

      Thẩm Tinh Tinh giận đến hai mắt đỏ bừng: "Nghỉ ngơi? Nàng hại phụ thân ta thành như vậy, còn có ý tứ nghỉ ngơi? Tô Mạt, ngươi xuống cho ta!"

      qua liền xông vào trong, Lan Như chịu nhượng bộ: "Xin lỗi, xin Thẩm tiểu thư trở về thôi."

      Thẩm Tinh Tinh càng cực kỳ tức giận, ngọn lửa ngùn ngụt bốc lên, lớn tiếng : "Ngươi làm cho ràng, đây là nhà ta, phải trở về cũng là các ngươi, đây là nhà ta!"

      Nàng dùng sức phất phất tay.

      Lan Như nhíu cặp lông mày thanh tú, cười : "Thẩm tiểu thư cần gì phải gấp gáp, tiểu thư của chúng ta tỉnh lại chúng ta . Bây giờ nàng cần nghỉ ngơi, ai cũng thể quấy nhiễu. Mặc kệ là nơi nào, ai cũng thể."

      Thẩm Tinh Tinh bị tức đến quả muốn điên rồi, còn có thiên lý sao? Đây là nhà nàng, nhưng bọn Tô Mạt lại chiếm phòng ốc, còn lời như vậy.

      Còn biến phụ thân mình thành như vậy.

      "Tô Mạt, Tô Mạt!" Thẩm Tinh Tinh đánh lại Lan Như, chỉ đành phải giơ chân ở trong sân”:"Ngươi xuống cho ta, ngươi núp tính là gì!"

      Lúc này cửa sổ lầu mở ra, Lan Nhược ghé đầu nhìn nàng cái: "Người nào ríu rít, đáng ghét như vậy? Đánh thức tiểu thư chúng ta."

      Thẩm Tinh Tinh vừa nghe Tô Mạt tỉnh, càng thêm rộng cổ họng hô: "Tô Mạt, ngươi xuống, ngươi làm phụ thân ta thành thế nào, thế nào mà bệnh thương hàn của ông càng thêm nặng?"

      Nàng chỉ nghe thấy Tam ca Tô tiểu thư chịu tới, cũng biết nội tình, nhưng theo thói quen, nàng ỷ lại vào người khác.

      Lan Nhược lại để ý tới nàng.

      Nàng ở phía dưới tiếp tục chửi mắng, hơn nữa càng mắng càng khó nghe, cũng giống lời tiểu thư ra rồi.

      Đột nhiên, chậu nước đổ xuống từ lầu, Thẩm Tinh Tinh vội vàng kịp chuẩn bị, tránh kịp, lập tức bị hắt vừa vặn.

      Gió thu lạnh bạc, ánh mặt trời mỏng manh, Thẩm Tinh Tinh vì xinh đẹp, ăn mặc càng thêm mỏng manh.

      Nhưng chậu nước dày nặng, lập tức đập nàng ngớ người.

      "Tô Mạt, ngươi...ngươi tên khốn kiếp! Ngươi dám dội ta!"

      Thẩm Tinh Tinh giận đến biết mắng cái gì, cả người run, quay người bỏ chạy: "Ngươi chờ!"

      Nàng muốn tìm người, đem sư phụ mình cũng gọi đến thử xem, rốt cuộc người nào lợi hại.

      Chương 2132: thấy chết mà cứu 02

      Nàng từ cửa bên này ra ngoài, người sai vặt chỉ để ý vào mặc kệ ra, cho phép nàng .

      Nhìn nàng kia, mặc dù chật vật chịu nổi, cả người ướt dầm dề, nhưng cũng dám hỏi chữ.

      Thẩm Tinh Tinh cực kỳ tức giận mắng tùy tiện chạy hướng trong viện của mình, lần này xem như cơ hồ toàn phủ đều biết.

      Thẩm gia Tam Tiểu Thư, từ trước đến giờ mắt cao hơn đầu, đó chính là nữ.

      Ai dám đắc tội với nàng, thậm chí có người lấy nước dội nàng, người này quả thực là dám nhổ răng cọp rồi.

      ít người suy đoán, xem náo nhiệt, dù sao nhiều năm như vậy, có thể dạy dỗ Thẩm Tinh Tinh cơ hồ có.

      Nàng ở nhà vẫn là bá vương, động tí muốn đánh mắng người, trừ lão gia cùng Đại công tử, nàng sợ ai.

      Ỷ vào lão gia thích nàng, nàng cũng làm ít chuyện khi dễ người.

      Bên kia Tô Mạt để Lan Nhược hung hăng dội cho Tinh Tinh chậu nước, liền tựa vào cửa sổ cười, lười biếng sửa lại tóc mai: " Thẩm Tinh Tinh này, nên để cho nàng ốm trận, nằm ngốc thời gina."

      Nàng thò người ra nhìn về phía lầu dưới, hỏi Lan Như: "Bên kia có động tĩnh gì chưa?"

      Lan Như : "Tiểu thư, Tam di nương cùng Tam tiểu thư, còn có Tứ tiểu thư Tứ thiếu gia cầu gặp Thẩm lão gia, nhưng bị Đại công tử cản. Bọn họ hùng hùng hổ hổ ."

      Tô Mạt ừ tiếng, Lan Như hỏi: "Tiểu thư, người bọn họ có vấn đề sao?"

      Tô Mạt cười cười: " chính xác, bọn họ thành vấn đề, nhưng bọn họ làm ầm lên, người khác dĩ nhiên là biết."

      Nàng chính là muốn nháo động tĩnh lớn, khiến cả nhà Thẩm phủ dưới có ai biết, nàng phân phó: "Lan Như, ngươi cho Thẩm Đại, để nấu canh sâm, cho Thẩm lão gia uống. Hơn nữa nhất định phải là lão sâm trăm năm mới được."

      Lan Như kinh ngạc : "Tiểu thư, phải loại độc chất này, thể uống bát thuốc bổ như vậy sao?"

      Thêm tính nhiệt, đại bổ, làm khí huyết nghịch tuôn, bức đến độc mặt nghịch lưu vòng, sau đó về trái tim.

      Đây là đòi mạng.

      Ngay sau đó nàng cười : "Tiểu thư, ta biết. Ta ."

      xong, nàng lập tức đến phía sau chỗ ở Thẩm lão gia, bên kia Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam đợi được cơ hồ tuyệt vọng, nén đuọc tức giận.

      Vừa thấy nàng , hai người hai mắt sáng lên, đồng loạt chạy tới, quả xem như là thấy cứu tinh.

      "Lan Như nương, Tô tiểu thư phái ngươi tới sao? Mau đến xem gia phụ ."

      Lan Như muốn vào, nàng hơi cười : "Tiểu thư phân phó, để cho các ngươi chớ ngạc nhiên, tìm lão sâm trăm năm, cẩn thận nấu, sau đó cho lão gia ăn vào là tốt rồi."

      Chương 2133: thấy chết mà cứu 03

      Thẩm Phỉ ồ tiếng, kinh ngạc : "Lan Như nương, trước Tô tiểu thư phải thể thêm bổ sao? Làm sao bây giờ. . . . . . Vẫn là thỉnh Tô tiểu thư tới xem chút , gia phụ hình như lợi hại hơn."

      Lan Như chịu vào, nàng vui : "Tiểu thư chính là phân phó như vậy, nếu các ngươi tin tưởng, chuẩn bị ngay, tin, chờ chuẩn bị hậu ."

      xong, nàng quay đầu bước , có chút nào chịu dừng lại.

      Thẩm Phỉ cùng Thẩm Tam hai mặt nhìn nhau, có chút biết như thế nào làm là tốt rồi.

      Thẩm Tam do dự chừng: "Đại ca, như thế nào cho phải?"

      Lúc này cũng nhìn ra trấn định cùng quyết sách của Thẩm Phỉ, buôn bán nhiều năm, tự nhiên có kiên quyết.

      "Cứ dựa theo nàng mà làm."

      Nếu như Tô Mạt muốn giết hại Thẩm lão gia, căn bản cần phí công như vậy, chỉ cần ra tay cứu giúp là đủ.

      Trước khi bị người hạ độc, Hoàng Phủ Cẩn ra tay ngăn cản là đủ.

      Ngay cả có thể vu tội cho Thẩm gia, cũng có thể.

      Cho nên lựa chọn tin tưởng Tô Mạt.

      Thẩm Tam lập tức phân phó, tìm hiểu được mở phòng ngân quỹ, để An Thịnh theo.

      Dọc theo con đường này, liền bị người biết, bọn họ phòng kho tìm dược rồi.

      Vừa về tới viện, lập tức phân phó người nấu canh sâm.

      Sau huynh đệ hai người ở trong nhà coi chừng, lão gia mặc dù nghiêm trọng, nhưng cũng nghiêm trọng hơn, dù hơi thở mong manh, nhưng là ngừng.

      Điều này làm cho Thẩm Phỉ cảm thấy hành động của Tô Mạt lần này có thể có thâm ý, vẫn là nghe nàng, ngộ nhỡ chọc giận nàng, nàng phát tác, chỉ sợ đắc tội người.

      cũng biết, có người thông minh, người có tài hoa, đều là tính tình quái gở, có chút cá tính.

      Cho nên, lựa chọn đợi.

      Lại là giày vò, liền lại ban đêm, Thẩm Tam cũng mệt mỏi quá mức, mặc dù phải vất vả gì quá, nhưng cũng là tâm lực quá mệt mỏi.

      ngồi ghế ở phòng bếp lim dim, bên có hai tiểu nha đầu tỉ mỉ nấu thuốc.

      Hai nha đầu vẫn nhìn chớp mắt cái siêu bạc, chỉ sợ có bất kỳ sơ xuất, lúc này trong khí bay tới trận gió, mang theo loại mùi thơm dễ ngửi, giống như là mùi hoa quế.

      Thẩm Tam kinh ngạc : "Sao lại có mùi hoa quế?"

      Cũng mùa này rồi, trừ phi hương nhang, là thể có mùi hoa quế .

      Coi như hương nhang, cũng có mùi hoa quế thuần túy như vậy.

      hỏi hai tiểu nha đầu kia, hai người kia cũng phải

      Thẩm Tam chậm rãi đứng dậy, hoạt động lần eo ếch: "Ta chút, các ngươi nhìn cho kỹ."

      Phải công nhận copy nhanh , m vừa post bên này tầm tiếng sau là DĐLQĐ có ngay rồi









    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :