Chương 1659:
Tô Mạt thêm vài câu với Hoàng Phủ Giới, muốn chuẩn bị tốt vòng vây bên ngoài.
Hoàng Phủ Giới bật cười, " cần , ta sớm chuẩn bị, những điều này nhị ca sớm hướng dẫn cho ta."
Tô Mạt thấy mọi chuyện chuẩn bị tốt, bàn bạc thêm chút với Hoàng Phủ Cẩn, sau đó đưa ba viên phích lịch đạn mới nghiên cứu cho .
Hoàng Phủ Giới thấy được liền đòi, "Cho ta vài viên ."
Tô Mạt đồng ý, tiểu tử này tính tình nóng nảy, cầm trong tay nổ đến chỗ bạch y nhân ngược lại có khi lại khiến mọi người cùng ngã xuống, quá là dọa người rồi.
Nàng để cho Hoàng Phủ Giới trước cùng với đám người Lan Nhược, nàng và Hoàng Phủ Cẩn đến chào Diệp Tri Vân tiếng.
ngờ rằng tỷ muội Nhạc Phong Nhi hầu hạ Diệp Tri Vân, bưng canh đến cho ông uống.
Nhìn thấy hai người họ đến, Nhạc Phong Nhi hành lễ, vẻ mặt nhàn nhạt, nhìn ra cảm xúc gì.
Nhạc Lâm Nhi lại tức giận thở phì phì, "Canh do tỷ tỷ của ta hầm, chẳng lẽ có thể tùy tiện cho người khác uống sao. Có người uống, tất nhiên có người khác uống. Diệp công công còn khen tay nghề của tỷ tỷ càng ngày càng tốt."
Tô Mạt so đo với nàng ta, cùng Hoàng Phủ Cẩn vào trong phòng, thông báo cho Diệp Tri Vân câu.
Diệp Tri Vân nghe xong, dặn hai người phải cẩn thận, "Hai đứa đều lớn, việc này tự lo liệu được, ta cũng để ý đến nữa." Dừng chút ông thêm, "Ta để cho hai tỷ muội kia theo Hồ tiên sinh học chút, các con nhìn thử xem an bài thế nào."
Hoàng Phủ Cẩn : "Cha nuôi cứ tiếng với Hồ tiên sinh là được rồi."
Diệp Tri Vân hừ tiếng, "Ta biết là phải tiếng với Hồ tiên sinh rồi. Nhưng nghe rồi có làm theo hay , làm như thế nào, lại giống nhau. Con và nha đầu kia tiếng vẫn tốt hơn là ta. Ta nhiều lần, ông ấy cũng đáp ứng nhưng cũng chỉ cho nha đầu kia vào quyển sách có thể học được cái gì? Các ngươi chê ta dài dòng, ta nghĩ rằng hai tỷ muội kia có khả năng bảo vệ chính mình, về sau cần theo các ngươi, tất nhiên bị chịu thiệt thòi, tránh cho các ngươi đến làm phiền ta."
Tô Mạt mím môi cười , ông cũng biết là bọn họ muốn gặp hai tỷ muội kia.
Còn phải là chuyện tốt ông ban cho.
Tô Mạt : "Cha nuôi yên tâm, con qua với Hồ phu nhân, để cho tiên sinh dạy cho các nàng. Các nàng học y thuật liền có thể nuôi sống chính mình, học được nhiều càng bảo vệ được bản thân."
Diệp Tri Vân cười, "Vẫn là nha đầu hiểu chuyện."
xong liền vẫy tay, bảo bọn họ bận gì cứ là , cần đến với ông, ông cũng bận rộn vô cùng.
Hoàng Phủ Cẩn sợ Mạt nhi xảy ra chuyện, dù sao đây là vây quét hang ổ của bạch y nhân, những người này đều tâm ngoan thủ lạt, từ thủ đoạn nào.
Chương 1660:
"Mạt nhi, muội và Lan Nhược ở ngoài canh chừng, ta dẫn người xông vào."
Giọng của luôn khiến người khác an tâm.
Tuy giờ Hoàng Phủ Cẩn rất bận rộn, mọi chuyện đều theo ý Tô Mạt, luôn lấy nàng làm trọng tâm, tuyệt đối cướp mất hào quang nổi bật của nàng.
Cũng phải là ỷ vào để Tô Mạt làm hết mà là rất tin tưởng Tô Mạt, cảm thấy nàng có thể xử lý tốt những chuyện đó.
Nhưng giờ giống, những người đó quyết tâm cá chết lưới rách, muốn nàng gặp phải bất kỳ nguy hiểm nào, thái độ của đối với điều này rất cứng rắn.
So với ôn hòa ngày thường, nay khôi phục lại lạnh lùng thâm trầm, đôi mắt sắc bén sâu thẳm, tràn đầy sát khí.
Tô Mạt nhận thấy thay đổi của , liền nở nụ cười yếu ớt: "Huynh cần coi thường ta, hơn nữa huynh lo lắng cho ta, chẳng lẽ ta lo lắng cho huynh sao? Huynh yên tâm, ta luôn bên cạnh huynh, có nguy hiểm trốn sau lưng huynh được chưa?"
Nam nhân vẫn là nam nhân, nên nhìn ngày thường ôn nhu như thế nào, đến thời điểm mấu chốt chủ nghĩa nam nhân vẫn là điều tất nhiên.
xong, nàng cầm lấy tay của Hoàng Phủ Cẩn, ấm áp, khô ráo, có chút mồ hôi nào, bọn họ có chút khẩn trương nào.
Hoàng Phủ Cẩn nhìn sâu vào mắt nàng, khí phách toàn thân dần thu lại, khí tức quanh người cũng trở nên bình thường, "Được rồi."
Hoàng Phủ Giới kiên nhẫn thúc giục hai người nhanh .
Đoàn người lợi dụng bóng đêm để di chuyển, giống như cú đêm bay vút qua các con phố trong kinh thành.
giờ còn lệnh cấm ra ngoài ban đêm, mà thủ hạ của Hoàng Phủ Giới đều là cao thủ đại nội có lệnh bài thông hành, đường đều thuận lợi.
Dưới ánh trăng, bóng cây loang lổ, bọn họ di chuyển rất nhanh, cho dù có người đứng lầu vô tình nhìn thấy cũng chỉ nghĩ đó là bóng chim.
Có ánh trăng, nhưng càng giúp họ thân.
Đến hà hoa phường, Lan Nhược học theo tiếng chim ưng kêu lên, lập tức có tiếng mèo đáp lại.
tên ăn mày nhảy ra, hành lễ với đám người Tô Mạt.
biết từ trước đến nay Tô Mạt thích dài dòng, lập tức đem trọng điểm ra .
Từ sau khi xuất những tín hiệu kia, trong nhà liền vang lên những thanh kỳ quái nhưng rất nhanh liền biến mất, cách nào tìm hiểu thêm.
Hơn nữa có người ra ngoài, thậm chí là hai vợ chồng mua đồ ăn cũng thấy nữa, cửa ra vào luôn đóng chặt, im hơi lặng tiếng.
Tô Mạt chắc chắn tòa nhà này có đường hầm thông với nơi khác, nếu muốn đào đường hầm lại được, còn nếu muốn xây căn cứ ở dưới có khả năng.
Chương 1661:
Bởi vì nơi đây là con đường sầm uất, có nhiều dân chúng ở xung quanh, thể nào phát ra động tĩnh lớn như vậy, nhưng nếu làm con đường thông đến chỗ khác vẫn có thể.
Giống như ở trong tiểu viện của Hoàng Phủ Cẩn, có con đường thông đến rạp kịch ở đại viện, bên trong vô cùng náo nhiệt, nhưng người ngoài hề biết.
Nàng đem suy nghĩ của mình cho Hoàng Phủ Cẩn, có thể giấu nhiều nam nhân như vậy mà bị bại lộ, trừ rạp xem kịch trong đại viện, rạp hát chỉ còn thanh lâu.
Quán trà và quán rượu có quá nhiều người lạ ra vào, đều cần phải đăng ký với quan phủ.
Hoàng Phủ Cẩn lập tức bảo Hoàng Phủ Giới cho người giám sát các thanh lâu trong kinh thành, mặt khác tăng thêm người canh chừng bên ngoài, khi có tín hiệu lập tức xông vào bắt người.
Những thủ hạ của Hoàng Phủ Giới đều là cao thủ đại nội, còn có cả ám vệ, hành động nhanh chóng, rất nhanh liền truyền mệnh lệnh .
Tô Mạt và mấy người Hoàng Phủ Cẩn phi thân qua tường rào, sau đó nhanh chóng bay lên cây ngô đồng trong sân.
Đây là tòa nhà gồm ba viện, tiền viện và hậu viện có vẻ , viện ở giữa lớn nhất, bọn họ trốn cây có thể nhìn được toàn cảnh xung quanh.
Ở phía đông bắc hậu viện vẫn còn đèn sáng, các nơi khác đều tối đen như mực.
đám mây bay tới, che mất ánh trăng, ánh sáng càng thêm ảm đạm.
Hoàng Phủ Giới thể nhìn xung quanh, Tô Mạt thường ngày rất chăm chỉ luyện công, hơn nữa có Hoàng Phủ Cẩn và Kim Liên trợ giúp, khác xưa rất nhiều, trong bóng đêm như vậy dùng đến nội lực vẫn có thể nhìn thấy chút.
Hoàng Phủ Cẩn hoàn toàn bị bóng đêm cản trở, dù sao cũng phải là tối hoàn toàn, đưa nội lực lên mắt, có thể nhìn mọi vật trong viện.
Hoàng Phủ Giới có tính nhẫn nại, định nhảy xuống trực tiếp điều tra, Tô Mạt giữ lấy vai của , ý bảo bình tĩnh lại.
Tòa viện này khiến nàng cảm thấy vô cùng quỷ dị, bên trong im lặng hề có tiếng động, đây giống bình thường!
Nàng quay đầu nhìn các nhà xung quanh, trong lòng khẽ giật mình, nhàng kéo ống tay Hoàng Phủ Cẩn, ý bảo nhìn thử.
Hoàng Phủ Cẩn sớm để ý, tòa nhà này so với các nơi khác vô cùng yên tĩnh, hắc ám, hơn nữa bọn họ ở đây càng lâu, càng có cảm giác vào cái động đáy.
tung ra vài chưởng, hướng xuống dưới đất và về phía bắc của nhà giữa, nhưng lại giống như ném đá xuống biển, hề có động tĩnh gì.
Hoàng Phủ Giới nhịn được : "Chúng ta trực tiếp xông vào bao vậy chúng."
Chương 1662:
xong liền nhảy xuống, mấy thủ hạ của cũng nhảy theo.
Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt kịp ngăn cản, đành phải nhảy theo, để ý được tất cả mọi người, chỉ có thể cố gắng bảo vệ Hoàng Phủ Giới.
Đột nhiên nghe thấy vài tiếng kêu đau, vài ám vệ ngã xuống.
Hoàng Phủ Giới kinh hô: "Sao lại như vậy?"
đợi rơi xuống đất bị Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy vai, nhảy về hướng khác, Tô Mạt bắn ra vài viên phích lịch đạn, lập tức sáng lên vùng, nàng quát lớn: "Núi giả!"
Nàng hiểu trận pháp, chỉ nghe qua Diệp Tri Vân vài câu, trận pháp biến hóa khôn lường, nhưng dù thế nào vẫn luôn có điểm thay đổi, cơ bản đều theo ngũ hành bát quái mà triển khai thành các loại phức tạp khác.
Nhưng cho dù là phức tạp hay đơn giản, có người cao tay, giấu ám khí ở bên trong, độc dược, ảo thuật, cổ độc, như vậy cũng vô cùng lợi hại thể so sánh với cái bình thường.
Nàng hiểu trận pháp, cho nên có hành động gì, muốn làm ảnh hưởng đến Hoàng Phủ Cẩn.
"Mạt Nhi, muội cùng thất đệ ra ngoài trước, ta thử xem có thể phá được trận pháp này hay ."
giờ bọn họ xông vào trận địa, muốn dẫn bọn họ xông vào chưa chắc thành công, nhưng là đưa bọn họ ra ngoài vẫn có tự tin.
Trong bóng đêm, hai mắt Tô Mạt vẫn sáng như cũ mặt hề có hoảng sợ, nàng mím môi, giọng : "Ta và huynh cùng nhau làm."
Tuy nàng hiểu trận pháp, nhưng nếu đứng ở nơi an toàn vẫn có thể trợ giúp cho .
Hoàng Phủ Cẩn hiểu tính cách của nàng, lúc này tranh cãi với nàng cũng được ích gì, đành phải bảo Hoàng Phủ Giới dẫn người ra ngoài.
Tuy trong lòng Hoàng Phủ Giới vẫn còn sợ hãi, nhưng lại phục: "Nhị ca, ta sợ, ngược lại ta muốn nhìn thử xem ma quỷ quái nào lại lợi hại như vậy."
Vừa rồi chính mình cẩn thận, biết ở dưới có ám khí, nếu cẩn thận hơn ra sao?
Tô Mạt nhướn mày, tiểu tử này biết suy tính lợi hại, làm tướng quân đem binh đánh còn được, còn nếu muốn làm người giang hồ xông pha đầm rồng hang hổ, chỉ sợ là kém nhiều.
Nàng ra tay trong chớp mắt, đánh vào vai của , toàn thân Hoàng Phủ Giới lập tức bủn rủn, Tô Mạt với Hoàng Phủ Cẩn: "Cẩn ca ca, chuẩn bị xong rồi."
Hoàng Phủ Cẩn đứng trước mở đường, vận nội công, song chưởng đánh ra, "ầm, ầm", vách tường sụp xuống, Tô Mạt dẫn theo Hoàng Phủ Giới nhảy lên, ném qua tường, "Ngươi ngoan ngoãn dẫn người cùng Lan Nhược ở ngoài tiếp ứng ."
Last edited by a moderator: 13/10/15
Phương Lăng thích bài này.