1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1578:

      Tô Mạt cười cười, đứng dậy ra gặp những tiêu sư này, nàng tùy tiện chọn hai người nhìn tệ, quay lại với Kim chưởng quỹ: "Nghe Kim chưởng quỹ có phương thức huấn luyện tiêu sư rất khác biệt. giờ gia phụ còn là nhân vật quan trọng trong triều nữa, tay có quyền lực gì, từ trước đến nay thiếu kẻ thù, cho nên..."

      Kim chưởng quỹ cười sảng khoái : "Tô tiểu thư là muốn Kim mỗ hỗ trợ huấn luyện vài tên hộ vệ? Chuyện này thành vấn đề, tiểu thư cứ việc đưa người qua."

      Tô Mạt nhìn ông cái, cảm ơn, chuyện cứ quyết như vậy.

      Kim chưởng quỹ và Mẫn chưởng quỹ muốn mời bọn họ ở lại dùng bữa, Tô Mạt từ chối, chỉ là có chuyện, sau đó cùng mấy người Tô Việt cáo từ hai người rồi ra về.

      Kim chưởng quỹ cũng bắt ép họ ở lại, cùng Mẫn chưởng quỹ đưa hai người họ ra cửa, nhìn bọn họ lên xe rời , mới quay sang đầy ý với Mẫn chưởng quỹ: "Mẫn lão đệ, xem ra ngươi vẫn có ý kiến đối với lão ca."

      Mẫn chưởng quỹ vẫn cười cười như cũ, "Sao lão ca lại như vậy, chúng ta uống vài chén ."

      Kim chưởng quỹ cười hắc hắc, "Vậy chúng ta uống vài chén." Kéo cánh tay Mẫn chưởng quỹ vào hậu viện.

      Khi đám người Tô Mạt qua tiệm thuốc, lại nghe thấy tiếng ồn ào lớn, có cả tiếng quan binh quát tháo. Nàng để cho Lan Nhược qua hỏi xem có chuyện gì, kết quả Lan Nhược dẫn về Kim Kết nước mắt chảy đầy mặt kèm theo là tin dữ.

      "Tiểu thư, Thủy Muội bị người ta bắt mất rồi, thị vệ theo bị giết, vì gãy cổ mà chết. Hiển nhiên là bị người khác dùng tay vặn gãy."

      Tô Mạt nghe thấy nhịn được vén rèm ra, đứng ở xe nhìn Lan Nhược cùng Kim Kết.

      Kim Kết khóc đến mù mịt, "Tiểu thư, là em tốt, chú ý đến Thủy Muội, để cho nàng ấy bị kẻ xấu bắt mất."

      Tô Mạt vội vàng an ủi nàng hai câu, để nàng lên xe, lại sai Lan Nhược hỏi thăm tin tức.

      Lúc đó chuyện xảy ra rất nhanh, sau khi Kim Kết và Thủy Muội chọn xong dược liệu, bởi vì có thị vệ theo nên hai người muốn mướn xe, đột nhiên có người lao tới, lời nào liền bắt lấy Kim Kết và Thủy Muội, Thủy Muội vội đẩy Kim Kết ra, chính mình liền bị bắt, mà khi thị vệ tiến lên chưa kịp ngăn cản bị giết, người nọ liền mang Thủy Muội mất.

      Tô Mạt bảo Kim Kết miêu tả lại bộ dạng của người đó, nàng căn bản nhìn được cái gì, chỉ biết là người nọ khoác cái áo choàng rất lớn, đầu đội nón có buông lụa đen, thể nhìn thấy mặt.

      Tô Việt liền đến chuyện cùng quản quan binh, để họ tận lực hỗ trợ tìm ra kẻ đó.

      Chương 1579:

      Ban đầu đám quan binh kia có phản ứng vừa ý lắm, nhưng vừa nhìn thấy là Nhị công tử phủ Quốc công, lại là nhị ca của vương phi tương lai của Tề vương thái độ lập tức thay đổi, cẩn thận đón tiếp, là lập tức cho người báo lên , ngoài ra còn có dán bức họa các kiểu.

      Trong lúc này mọi người cũng có manh mối gì, chỉ có thể trở về phủ trước.

      Hoàng Phủ Cẩn vừa mới ra khỏi cung, người vẫn là bộ triều phục chưa kịp thay, liền vội vàng tới phủ Quốc Công gặp Tô Mạt.

      Y phục màu đen được thêu kim long càng tăng thêm vẻ tuấn tú của , đôi mắt sâu thẳm khi nhìn thấy nàng như bừng sáng.

      Tuy mấy ngày nay rất bận rộn nhưng có vẻ mệt mỏi, tinh thần vẫn sảng khoái như cũ.

      "Mạt nhi, xảy ra chuyện gì vậy?" Hoàng Phủ Cẩn thấy Kim Kết khóc sưng đỏ đôi mắt, sắc mặt ngưng trọng của Tô Mạt và bộ dạng khẩn trương của Tô Việt, lập tức biết có chuyện xảy ra.

      Tô Mạt đơn giản đem chuyện xảy ra cho biết: " biết ai lại muốn bắt Thủy Muội ."

      Thủy Muội chỉ là nha đầu bình thường, có bối cảnh, nếu là vì theo nàng mới bị bắt để uy hiếp cũng hơi gượng ép.

      Bọn họ làm sao có thể chắc là nàng Thủy Muội mà thỏa hiệp? Huống hồ Thủy Muội cũng có quan hệ nhiều với Tô gia, với võ công của người áo choàng đó, nếu muốn người cũng phải là quá khó.

      Trong nhất thời mọi người đều nghĩ ra đầu mối gì.

      Hoàng Phủ Cẩn an ủi nàng lúc, lại cùng nàng thương lượng làm sao có thể tìm được tên áo choàng đó cứu Thủy Muội trở về, cho người truyền tin cho Hoàng Phủ Giới, để cho Ngụy vương hỗ trợ.

      giờ trị an trong kinh thành thuộc phạm vị quản lý cả Hoàng Phủ Giới, xem ra hoàng đế ngày càng tin tưởng , chẳng những đem binh quyền của đại doanh binh Tây Sơn cho , lại còn để cho phụ trách hoàng cung, Hoàng thành, trị an kinh thành.

      Ba chỗ trị an đều quy về tay, đây là chuyện chưa từng có.

      Vài ngày sau, người của Hoàng Phủ Giới cơ hồ đem kinh thành lật tung lên, tóm được ít đám lưu manh, du côn vô lại nhưng vẫn tìm được người muốn tìm.

      Tô Mạt cũng biết họ cố hết sức, kẻ địch là có chuẩn bị mà đến, bọn họ có gấp cũng được.

      Kim Kết gấp đến độ ngày nào cũng khóc, "Tiểu thư là do em tốt."
      Last edited by a moderator: 29/9/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1580:

      Tô Mạt an ủi nàng: " phải lỗi của em, ràng là người đó muốn bắt Thủy Muội . Nếu với võ công của người đó, Thủy Muội có đẩy em ra cũng có ích lợi gì? Hơn nữa, nếu em cũng bị bắt , chúng ta lo lắng sau? Em hiểu ?"

      Kim Kết nước mắt lưng tròng gật đầu.

      Chẳng những có tin tức gì của Thủy Muội, mà ngay cả ngôi nhà ở Hà Hoa phường cũng thấy có động tĩnh gì, dù đám người Hoa tử có theo dõi cả ngày lẫn đêm, thấy có người ra vào, mà hai vợ chồng phụ trách mua đồ ăn cũng còn mua nhiều đồ như trước nữa.

      Tô Mạt liền biết Kim chưởng quầy phát ra, đổi địa điểm che giấu. Nàng vẫn rất bình tĩnh, cho đám người Hoa tử tiếp tục theo dõi sau đó báo cáo lại với A Lý.

      Đảo mắt đến tháng năm, hoa lựu nở đỏ như lửa, hoàng đế hạ chỉ để cho Tề vương và Lạc vương cùng nhau giúp chia sẻ việc triều chính, mỗi ngày cùng vào triều xử lý công việc.

      Tô Mạt vừa lo chuyện của bản thân, vừa tranh thủ thời gian đến thăm Diệp Tri Vân, chờ Hoàng Phủ Cẩn trở về, chuyện cùng lúc.

      Hôm nay nàng ở trong thư phòng của Hoàng Phủ Cẩn thưởng thức trái đào được A Lý mang về từ Tây Vực, người của nàng có căn cơ ở đó, chỉ còn chờ nàng đến thống trị.

      Bởi vì Thủy Muội mất tích, mấy ngày nay nàng trách phạt Kim Kết nữa, miễn cho nàng ấy thấy áp lực, dù sao cũng còn nhiều thời gian, từ từ dạy bảo là được.

      Kim Kết yên lặng ngồi bên cạnh thêu hoa, ngừng đưa mắt nhìn Tô Mạt, đúng lúc giúp nàng bưng đĩa đựng hạt đào ra ngoài đổi đĩa mới.

      Lúc này Lan Nhược ở bên ngoài ra hiệu gọi nàng lại, Kim Kết lặng lẽ ra ngoài, "Lan Nhược tỷ tỷ, có chuyện gì vậy?"

      Lan Nhược liếc nhìn vào trong phòng, "Tiểu thư còn nghỉ ngơi sao?"

      Kim Kết gật đầu, Lan Nhược kéo nàng xa vài bước, "Hai nữ nhân lần trước chặn xe lại tới, là muốn gặp Vương gia, người gác cổng là Vương gia có nhà, nhưng các nàng lại biết tiểu thư ở đây, cầu gặp tiểu thư."

      Kim Kết nhíu mày, "Các nàng là được tấc lại lấn tấc, ngày đó Vương gia ràng cùng Nhạc Thiếu Sâm, tất cả mọi người còn có quan hệ gì. Lần này Nhạc Thiếu Sâm gặp chuyện may, vương gia cũng nhờ Ngụy vương hỗ trợ, mới khiến chỉ bị lưu đày, nếu sớm chết rồi. Hai nữ nhân này đáng ghét, lại tới nữa."

      Hai người sợ quấy rầy Tô Mạt, liền đến chỗ cửa vòm chuyện, liền thấy Lưu Vân từ phía đông đến.
      Last edited by a moderator: 29/9/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1581:

      Lưu Vân về phía hai nàng, "Hai vị nương, sư phụ là hai vị nên khuyên tiểu thư cho hai tỷ muội Nhạc gia lưu lại, miễn cho hai người họ phải lưu lại đầu đường."

      Kim Kết kích động : "Cái gì? Giữ hai người đó lại? Nếu để cho người đó ở lại, bệ hạ lấy đó làm lý do hỏi tôi vương gia sao, nhất định vương gia cùng Nhạc Thiếu Sâm là đồng phạm a."

      Lưu Vân ngượng ngùng : "Chúng ta cũng suy xét đến điểm đó, nhưng đó là ý của cha nuôi, dù sao Nhạc tướng quân trung thành với vương gia, năm đó theo vương gia thập tử nhất sinh, giờ rơi vào kết cục như vậy, phụ cực kỳ áy náy, nếu phải sư phụ phân phó làm như vậy, cũng rơi vào hoàn cảnh như vậy. Cho nên...."

      "Cho nên để cho hai nữ nhân kia tiến vào vương phủ?" Kim Kết khỏi nhớ tới hai tỷ muội Nhạc gia, người giống như đóa hoa trắng điềm đạm đáng , người như bông hoa hồng có gai, người nào cũng dễ vướng vào.

      Từ lần hai nàng xông ra chặn xe của vương phủ đường cái, ấn tượng của Kim Kết với hai nàng được tốt.

      Nàng thở phì phì : "Ta nghĩ vẫn nên để vương gia quyết định . Tiểu thư chúng ta thể làm chủ chuyện này." xong nàng kéo tay Lan Nhược vào, để Lưu Vân ở lại mình.

      Lưu Vân cười khổ, gãi gãi đầu, sao lại ngược lại thành mình sai rồi?

      "Keng keng keng..." vài tiếng chuông vang lên, Tô Mạt mở mắt ra nhìn, nghe thấy tiếng chuông lưu ly là chạng vạng tối.

      Trách được cảm thấy tối như vậy.

      Nàng dụi dụi mắt, quay đầu nhìn ra cửa sổ, nắng vàng buổi chiều rải đầy sân.

      "Kim Kết, thu dọn chút chúng ta cần phải trở về." Hôm nay Hoàng Phủ Cẩn phái người trở về có khả năng đến khuya mới về, buổi sáng nàng ngồi chuyện cùng Diệp Tri Vân lúc, buổi chiều tự mình làm vài thứ, buổi tối quay về phủ Quốc Công, nhà của nàng còn có cha cùng tổ mẫu a.

      Kim Kết nâng váy chạy vào, hai bên má đều đỏ.

      Tô Mạt nhìn nàng cái, "Có việc?"

      Kim Kết xua tay cười, " ạ. Tiểu thư, thu dọn xong rồi ạ."

      Ngày thứ hai, sau khi ăn xong điểm tâm Tô Mạt hẹn Tô Hinh Nhi đến xem đại tiểu thư làm áo cưới, mấy nữ hài vừa chuyện vừa cười đùa, giọng ngọt ngào, kiều nhan như hoa, lại có mấy cây lựu nở hoa làm nền, tạo thành khung cảnh tuyệt đẹp.

      Tô Mạt thấy Kim Kết lấy đào vẫn chưa trở về, liền bảo Thu Hà xem nàng ấy làm gì.

      Thu Hà mang đĩa đào vào, để lên bàn, quay sang với Tô Mạt: "Tiểu thư, Kim Kết tỷ tỷ ra ngoài là có hai tỷ muội gì đó đến tìm, em cũng nghe ."



      Chương 1582:

      Tô Mạt hơi nhăn mày, phân phó : "Em hỏi chuyện gì quay lại với ta."

      Thu Hà đáp lại tiếng, vội vàng .

      Tô Nhu Nhi dừng lại việc thêu áo ngồi ăn đào quay sang với Tô Mạt: "Mạt nhi, chắc gần đây muội mệt lắm phải ? Có chuyện gì phiền lòng sao?"

      Tô Hinh Nhi cũng quay sang nhìn.

      Tô Mạt lắc đầu, " có chuyện gì, chỉ là số chuyện thôi."

      Nàng sớm muốn chuyện của bản thân là phiền đến người khác, đặc biệt là đại tỷ sắp xuất giá, nàng hy vọng bọn họ luôn được vui vẻ.

      Rất nhanh Thu Hà trở lại, bẩm báo: "Tiểu thư, nô tỳ hỏi rồi, là hai tỷ muội Nhạc gia, tới cầu tiểu thư cho họ ở lại vương phủ. Kim Kết tỷ tỷ tức giận, mắng cho hai người họ trận, sau đó đuổi họ ."

      Tô Nhu Nhi kinh ngạc : "Hai tỷ muội Nhạc gia muốn ở lại vương phủ? Sao lại đến cầu Mạt nhi?"

      Thu Hà lắc đầu.

      Tô Hinh Nhi có chút tức giận, "Để muội xem hai nữ nhân này là cái loại gì, Nhạc Thiếu Sâm cũng là người có tiếng, tuy xuất thân kém, nhưng là quan nhiều năm cũng nên cho người dạy dỗ muội muội của mình cho tốt chứ. Cứ như vậy giữa ban ngày ban mặt chạy đến phủ vương phi tương lại làm loạn? Cũng là quá đáng, muội trực tiếp cho người đánh họ ra ngoài, mắng cái gì chứ!"

      Tô Mạt hỏi Thu Hà vài câu: "Có lẽ các nàng từ vương phủ đến đây."

      Tô Hinh Nhi vỗ tay cười : "Khẳng định là đến cầu vương gia, kết quả bị vương gia cự tuyệt, các nàng chưa từ bỏ ý định liền đến cầu muội. Tỷ muội nghe Mạt nhi, muội thể mềm lòng. Loại nữ nhân như tế chừng là có mưu gì đó, nếu như muội để họ vào nhà, đó chính là dẫn sói vào nhà. Vương gia là ai chứ, có ít nữ nhân nhìn chằm chằm đâu."

      Tô Nhu Nhi bật cười, lườn nàng cái: "Hinh nhi, đây phải lời mà thiên kim tiểu thư nên . Mạt nhi thông minh như vậy, tất nhiên có cách hành xử riêng, muội cứ tin tưởng là được."

      Tô Hinh Nhi gật đầu, có chút xấu hổ : "Đúng vậy, muội đâu thông minh được bằng Mạt nhi."

      Tô Mạt kéo tay nàng : "Tỷ lại tự coi thường mình, chúng ta là chị em tốt của nhau, hai tỷ tất nhiên là muốn tốt cho muội chẳng lẽ muội biết sao. Yên tâm , muội xem thế nào."

      Tô Hinh Nhi đứng dậy muốn cùng nàng, Tô Mạt đè nàng lại, để cho nàng ở lại trong phòng cùng đại tỷ.

      Tô Hinh Nhi dù sao cũng chưa xuất giá, hơn nữa chân lại cũng tiện, Tô Mạt muốn nàng phải chịu bất cứ tổn thương nào.

      Chương 1583:

      Tô Mạt dẫn theo Thu Hà và mấy nha hoàn cùng , nàng phân phó Thu Hà đến với Kim Kết đưa người đến sảnh ngoài. Nàng cũng lập tức đến đó.

      lâu sau, Kim Kết cùng mấy nha hoàn dẫn theo hai tỷ muội Nhạc gia tiến vào.

      Hôm nay người y phục màu trắng, người y phục màu hồng, hai người đều rất đẹp, thanh lịch như hoa sen, rực rỡ như hoa đào.

      Tô Mạt hỏi qua, tỷ tỷ tên là Nhạc Phong Nhi, muội muội là Nhạc Lân Nhi. Nhạc gia cha mẹ mất sớm, từ hai người nương tựa vào Nhạc Thiếu Sâm, thậm chí khi Nhạc Thiếu Sâm chinh chiến, các nàng cũng làm hậu phương.

      Nhạc Lâm Nhi vào liền trừng mắt nhìn xung quanh, vẻ mặt mạnh mẽ : "Sao lâu như vậy, chẳng lẽ đường đường là phủ Quốc Công lại nghĩ muốn lừa gạt tỷ muội chúng ta vào để giết người diệt khẩu sao?"

      Kim Kết tức giận : "Muốn giết các ngươi có gì khó. Chẳng qua các ngươi có tư cách gì đáng để chúng ta giết, là tự dát vàng lên mặt."

      Nhạc Lâm Nhi trợn mắt lên muốn cãi nhau tiếp với Kim Kết, Nhạc Phong Nhị vội vàng ngăn lại, ôn nhu : "Lân Nhi, đừng như vậy, Kim Kết nương cũng là muốn tốt cho chúng ta thôi. Lại , Tô nương tâm địa thiện lương sao có thể làm chuyện bỉ ổi như vậy chứ."

      Kim Kết nghe thấy vậy cảm thấy đơn giản, trong bông có kim, mắng chửi người chút thô tục, bên ngoài là khen tặng thực chất là làm giảm phẩm chất của tiểu thư, nàng lạnh lùng : "Tiểu thư của chúng tôi chính là khinh thường gặp người mặt dày, vô liêm sỉ như vậy."

      Sắc mặt Nhạc Phong Nhi tái nhợt, thân thể hơi lắc lư, nắm lấy cánh tay của muội muội.

      Nhạc Lâm Nhi muốn mở miệng mắng, Nhạc Phong Nhi hai mắt rưng rưng, lắc đầu, "Lâm Nhi, đừng như vậy."

      Nhìn bộ dạng điềm đạm đáng của nàng, Kim Kết tức giận muốn bùng nổ, muốn phản bác, Thu Hà lại xuất : "Kim Kết tỷ tỷ, tiểu thư bảo tỷ dẫn khách vào."

      Kim Kết phủi tay trước, vào phòng bẩm báo với Tô Mạt tiếng.

      Nhạc Lâm Nhi đỡ tỷ tỷ của mình, hai người hơi lung lay tiến vào, Nhạc Phong Nhi hành lễ còn Nhạc Lâm Nhi , đôi mắt xinh đẹp sắc bén nhìn Tô Mạt, đánh giá từ xuống dưới.

      So với tia X-quang còn lợi hại hơn.

      Kim Kết trách mắng: "Nhìn thấy tiểu thư mà dám vô lễ như vậy."

      Nhạc Phong Nhi nhìn muội muội mình cái, nhắc nhở: "Lâm Nhi, mau hành lễ với Tô tiểu thư. Chúng ta thể giống với những người có học thức."

      Chương 1584:

      Ý muốn là Kim Kết có giáo dưỡng, xong đôi mắt u buồn còn hơi nước của nàng ta liếc qua Tô Mạt chút, nhìn như thoáng qua nhưng kì là có ý.

      Nàng nhìn Tô Mạt chỉ là nha đầu, bộ dạng tầm khoảng mười ba mười bốn tuổi chắc quá mười lăm tuổi.

      Nhưng thể phủ nhận, Tô tiểu thư rất đẹp, ngũ quan tinh xảo giống như tượng thần được dốc hết tâm huyết vào để tạo ra mà làn da trắng kia so với sáng hơn so với gốm sứ, so với ngọc dương chi còn nhẵn nhụi hơn nhiều, đôi môi trái tim càng thêm tinh xảo, khiến cho người khác nhịn được muốn vẽ lại.

      Nhưng mà....đẹp đẹp , nhưng cũng chỉ là trẻ con, giống như búp bê tinh xảo, để cho người ta làm vật trang trí.

      có phong thái trưởng thành của nữ nhân, cũng có nét quyến rũ mị hoặc, càng có nội tâm diễm tình mà nam nhân thích.

      toạc ra chỉ là nữ oa mà thôi!

      Cảm xúc của Nhạc Phong Nhi phật phồng, nhưng sắc mặt vẫn là vẻ đáng như cũ. Đôi mắt mang theo chút ưu thương, sợ hãi nhìn chằm chằm vào mũi chân của mình.

      Nhạc Lâm Nhi hành lễ qua loa, với Tô Mạt: "Tuy ngươi muốn để chúng ta nhìn thấy vương gia, nhưng tối qua chúng ta được vào phủ. Vương gia đáp ứng cho chúng ta ở lại. Nhưng tỷ tỷ của ta từ trước đến nay luôn coi trọng lễ tiết, ôn nhu hiền lành, cảm thấy nếu vào ở trong vương phủ nên đến chào hỏi vương phi tương lai tiếng..."

      "Lâm Nhi, thể vậy với Tô tiểu thư." Nhạc Phong Nhi cầu xin nhìn nàng, lại hành lễ với Tô Mạt, giọng mềm mại như sợ dọa đến người khác, "Tô tiểu thư, thỉnh người cần trách móc, Lâm Nhi luôn nhanh mồm nhanh miệng, nàng có ý xấu. Ta nghĩ là tuy rằng vương gia đồng ý, nhưng cũng thể với tiểu thư tiếng. Vẫn là nên được tiểu thư đồng ý, nếu ...."

      " biết xấu hổ!" Kim Kết tức giận đến mức toàn thân phát run, "Các ngươi tiến vào vương phủ, vậy cứ lo tốt thân mình , còn chạy tới phủ Quốc Công giả vờ đáng thương!"

      Tô Mạt liếc mắt nhìn Kim Kết, nhìn nàng quả bị chọc giận, sắc mặt đỏ bừng, hai mắt trợn lên, trán lấm tấm mồ hôi.

      "Tiểu thư, ngày hôm qua hai nàng ấy mặt dày đứng ở ngoài cửa vương phủ, khẳng định là do vương gia cho các nàng vào, các nàng ấy cố tình dây dưa, làm cho vương gia vì thể diện nên mới để cho các nàng ở lại. Cũng tự nghĩ lại bản thân gây ra rắc rối, nếu là người ngoài biết khẳng định là vương gia rước phiền toái về đâu..."

      Last edited by a moderator: 29/9/15
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1585:

      chờ nàng xong, Nhạc Lâm Nhi tức giận đến hai tay chống hông, lông mày dựng lên, "Ngươi ở đây linh tinh gì vậy? Khi hai tỷ muội chúng ta theo vương gia chinh chiến khắp nơi, biết ngươi còn rong chơi ở đâu nữa. Từ vương gia qua, nếu như ca ca xảy ra chuyện, người cho tỷ muội chúng ta chỗ dựa vững chắc, người chiếu cố chúng ta."

      xong nàng đắc ý liếc nhìn Tô Mạt, nàng ta có gì giỏi hơn sao?

      Sâu xa là muốn khoe các nàng và vương gia có quan hệ thân thiết sao?

      Tô Mạt nhìn Kim Kết tức giận mặt từ đỏ chuyển sang trắng, tiếp tục hung hãn : "Hơn nữa, vương gia đặc biệt thích tỷ tỷ của ta, khi đó tỷ tỷ của ta thường mặc y phục tỷ tỷ ta làm, ăn thức ăn tỷ tỷ làm. Vương gia còn đến an ủi tỷ tỷ ta khi còn thỏ của tỷ ấy bị chết."

      Ánh mắt Nhạc Phong Nhị sợ hãi nhìn Tô Mạt, thấy sắc mặt của nàng vẫn bình thường, vội vàng kéo tay muội muội nhà mình, hai mắt rưng rưng : "Lâm Nhi, đừng nữa, đó đều là chuyện quá khứ rồi."

      Nhạc Lâm Nhi còn muốn nữa nhưng Nhạc Phong Nhi lại khóc nức nở, nàng ta đành phải quay sang an ủi tỷ tỷ của mình.

      Tô Mạt thản nhiên nhìn mọi chuyện, còn hay hơn xem tuồng, đây là chuyện gì? vị bạch liên hoa tiểu tam đến cửa khóc lóc, mình và nam nhân đó mới xứng đôi, muốn chính thê thoái vị.

      Tô Mạt nhịn được thầm oán phen, lại cảm thấy buồn cười, mình cùng Tĩnh thiếu gia còn chưa thành thân.

      Mà theo logic của hai vị tỷ muội này, xem ra là mình hoành đao đoạt ái .

      Nàng nhìn mọi người khẩn trương nhìn nàng, khỏi khỏi mỉm cười, ung dung tự tin, rực rỡ tỏa sáng khiến cho đôi mắt đẫm lệ của Nhạc Phong Nhi suýt mở ra được.

      "Nếu là muội muội của Nhạc tướng quân, thủ hạ cũ của vương gia, tất nhiên thể mặc kệ. Huống hồ triều đình cũng có vì tội của Nhạc tướng quân mà trách tội gia quyến, vậy tất nhiên hai người vô tội. Nếu vương gia đáp ứng hai người hai người nên trở về vương phủ , đừng làm cho người phụ trách chiếu cố hai người ở vương phủ phải lo lắng, miễn cho chiếu cố tốt, thất lễ với khách quý."

      Giọng của nàng ôn hòa, nhìn ra cảm xúc vui, càng có địch ý, giống như hoan nghênh chào đón hai người thân, lộ ra thân thiết.

      Kim Kết ngẩn ngơ nhìn tiểu thư nhà mình, hiểu tiểu thư nhà mình nghĩ như thế nào, sao có thể để cho hai nữ nhân này ở lại vương phủ, vậy phải là nguy hiểm sao?

      Vừa nhìn hai nữ nhân này thấy phải là người tốt, tâm tư bất chính!

      Chương 1586:

      Thấy Tô Mạt đồng ý, hai tỷ muội Nhạc gia cũng có chút ngạc nhiên, Nhạc Lâm Nhi đắc ý nhướng mày, với Tô Mạt: "Tỷ tỷ được chiều từ , sao có thể bộ về chứ, làm phiền các người chuẩn bị nhuyễn kiệu đưa tỷ tỷ ta về."

      Kim Kết tức giận đến mức lỗ tai như bốc hơi nước, quả là được tấc lại muốn tiến tấc, mũi hếch lên trời rồi.

      "Các ngươi bộ tới bay qua chắc?"

      Muốn ngồi kiệu sao? Nằm mơ .

      Ngồi kiệu phủ Quốc Công đến vương phủ, là muốn khoe khoang sao? Nghĩ hay ?

      Ai ngờ Tô Mạt lại đồng ý, vẫn cười như cũ phân phó, "Thu Hà, bảo người chuẩn bị kiệu cho hai vị nương, đưa hai nàng về Tề vương phủ."

      "Tiểu thư!?" Kim Kết kinh ngạc tròn mắt nhìn.

      Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng, thản nhiên : "Làm theo."

      Kim Kết ủy khuất đến mức sắp khóc, tại sao lại có thể như vậy, tiểu thư vì sao phải đối tốt với hai người họ như vậy?

      giờ Tô gia dưới đều sống rất hòa thuận, tiểu thư đối với mọi người rất khoan dung nhưng bao gồm cả nữ nhân đến cướp đoạt vương gia chứ!

      Nhìn bộ dạng của hai nữ nhân kia, giọng điệu chuyện, ràng là muốn đến thị uy, đến thể sức mạnh của mình.

      Quá đáng giận mà!

      Tô Mạt để ý đến Kim Kết, đứng dậy đến bên cạnh Nhạc Phong Nhi, khẽ cười : "Nhạc nương có còn cầu gì nữa ?"

      Nhạc Phong Nhi nhàng mím môi, hai mắt đẫm lệ, "Tô tiểu thư có thể thu lưu chúng ta, chúng ta vô cùng cảm kích, đâu nào còn có cầu?"

      Nhạc Lâm Nhi hừ : "Nếu ngươi có thể đưa đại ca ta trở về, ngươi có thể sao?"

      Tô Mạt nhướng mày, " vậy hai vị tiểu thư có thỉnh cầu này rồi?"

      Kim Kết mở to hai mắt nhìn, từ khi nào tiểu thư trở thành Quan Bồ Tát luôn thỏa mãn nguyện vọng của người khác?

      Nhạc Lâm Nhi xuy tiếng, "Dù chúng ta có cầu, ngươi cũng làm được. Vương gia cũng làm được, ngươi làm được gì chứ? Ta chỉ cầu người cần gây trở ngại việc vương gia giữ chúng ta lại, nếu điện hạ đối xử với tỷ tỷ của ta tốt, vẫn xin ngươi đừng có phá hoại."

      mặt Tô Mạt vẫn thể ra điều gì, sảng khoái : "Được, được. Nếu Nhạc tiểu thư đạt được ba thỉnh cầu, như vậy mời trở về ."

      Nhạc Lâm Nhi kinh ngạc : "Ba thỉnh cầu gì? Ta khi nào có ba thỉnh cầu rồi?"

      Khóe môi Tô Mạt nâng lên nụ cười , nguyên bản là đôi mắt ấm áp như gió xuân, bắt đầu xuất lãnh ý, nàng thản nhiên : "Ý của ta là, nể tình Nhạc tướng quân theo vương gia lâu năm, ta thỏa mãn ba cầu của các ngươi..."


      Chương 1587:

      "Khi các ngươi gặp ta ra ba cầu. là cầu ta gặp các người, hai là dùng kiệu đưa tỷ muội hai người về vương phủ, ba là ta ngăn cản vương gia đối tốt với các ngươi. Có đúng như vậy ?"

      Cho rằng nàng dễ bị bắt nạt như vậy sao?

      Nhạc Lâm Nhi há miệng thở dốc, Nhạc Phong Nhi dám tin nhìn nàng, ba thỉnh cầu?

      "Chuyện này công bằng, ngươi cũng với chúng ta thỏa mãn ba nguyện vọng, nếu như ngươi chúng ta cầu như vậy rồi." Nhạc Lâm Nhi cãi lại, "Đây ràng là lừa gạt chúng ta."

      Kim Kết hừ lạnh : "Các ngươi được nể mặt mà muốn rồi. Tiểu thư nhà ta xuất phát từ nhân nghĩa, tự mình thỏa mãn ba cầu của các ngươi, các ngươi nghĩ rằng tiểu thư nhà ta thiếu nợ của các ngươi sao? Vậy mà dám công khai cầu, đúng là biết xấu hổ!"

      Sắc mặt Nhạc Lâm Nhi lúc trắng lúc xanh, Nhạc Phong Nhi nước mắt càng chảy nhiều thêm.

      Đột nhiên, Nhạc Phong Nhi quỳ xuống, "Tô tiểu thư, người đại nhân đại lượng, ta có thể thỉnh cầu người cứu đại ca ta ?"

      Tô Mạt tựa tiếu tự phi nhìn nàng, trong mắt tràn đầy châm chọc, hai nữ nhân này tính toán sâu, lòng muốn tiến vào vương phủ. Nếu trong lòng có đại ca mình, ngay từ đầu xin người cứu đại ca nàng, mà phải là muốn tiến vào vương phủ.

      Nếu như có chút khí phách là như vậy.

      Ngoài ra, triều đình có buộc tội các nàng, tay các nàng cũng thiếu tiền, lại cứ muốn đến vương phủ, muốn tính chuyện gì tưởng nàng biết sao?

      Nhưng nàng vì Nhạc Thiếu Sâm từng theo Hoàng Phủ Cẩn, tất nhiên có giao tình gì với nàng, đúng là nếu xuất phát từ nguyên tắc của nàng, nàng nguyện ý giúp chút. Nàng đoán hoàng đế giết là vì mặt mũi của Hoàng Phủ Cẩn chỉ bắt lưu đày, có dụng ý nên dễ dàng giết .

      Thử nghĩ xem, giờ Đại Chu còn phụ thân, có Hoàng Phủ Cẩn, nếu có Nhạc Thiếu Sâm có thể đánh giặc Đại Tương sao?

      Dù sao Hoàng Phủ Giới chưa trưởng thành, ít nhất phải hai mươi năm nữa mới hiểu ra, còn cần Nhạc Thiếu Sâm.

      Hoàng đế tự nhiên giết .

      Nếu tính tình hai tỷ muội Nhạc gia thuần khiết, vậy nàng giúp hai nàng, nếu miệng ăn núi lở, nuôi được chính mình.

      Ngoại trừ loại người muốn đến làm nàng khó chịu, muốn cướp nam nhân của nàng, tuyệt thể dễ dàng tha thứ.

      Nàng tin tưởng vào bản thân, tin tưởng Hoàng Phủ Cẩn, nàng phải là người ngoài miệng nhưng chỉ vì lời người ngoài mà tổn hiểu nhầm người mình , muốn sống chết làm chuyện, khiến cả hai bị tổn thương, sau đó lại chia tay đó là nữ nhân ngu ngốc.



      Chương 1588:

      Tô Mạt nàng khi công nhận đó là người đàn ông của mình, đó nhất định là nam nhân thích hợp nhất với nàng.

      Nàng nhất định cùng người đó sống đến đầu bạc răng long, đến chết đổi.

      Nếu chẳng phải là uổng phí hai đời làm người sao?

      "Nhạc nương, thỉnh đứng lên. nên thỏa mãn với việc được vào vương phủ , cần vọng tưởng thêm nữa, nếu phải tỉnh mộng sớm hơn đấy." Tô Mạt nhàn nhạt , cũng nhìn các nàng nữa, bước ra khỏi sảnh.

      Vạt váy trắng của nàng nhàng phất qua người Nhạc Phong Nhi, họa tiết hoa sen váy khẽ lay động.

      Nhạc Phong Nhi đứng dậy nhìn chằm chằm bóng lưng của Tô Mạt, dưới ánh mặt trời, nữ nhân kia tràn đầy tự tin, giống như nữ vương, hia bên lối những cây phong lan rất tốt, nhưng lại giống như quỳ dưới chân nàng ấy.

      ...... nội tâm Nhạc Phong Nhi gào thét, mình dễ dàng thua như vậy!

      Kim Kết theo Tô Mạt trở về phòng, nàng cười lớn : "Tiểu thư, người dọa em muốn chết rồi. Em còn tưởng người giữ hộ lại . Vừa nhìn thấy biết các nàng có lòng tốt. Ha ha, ra tiểu thư còn có chiêu như vậy, hôm nay tiểu thư ung dung thản nhiên như vậy mà lại lộ ra khí phách hơn người. Nô tỳ là...."

      "Là cái gì?" Tô Mạt nhìn nàng cái, Kim Kết rùng mình, ánh mắt này của tiểu thư... quá sắc bén rồi.

      Đối với hai người kia cũng dùng ánh mắt này, sao lại nhìn mình như vậy?

      Tô Mạt thản nhiên : "Kim Kết, em biết mình sai ở đâu ?"

      Kim Kết cắn môi, biết rằng mình sai ở đâu, Tô Mạt khẽ hừ tiếng, "Vậy em ở trong phòng tự kiểm điểm mình , khi nào biết mình sai ở đâu đến tìm ta."

      xong, nàng xoay người đến chỗ lão phu nhân.

      Mồ hôi lạnh của Kim Kết chảy ròng ròng, biết sai ở đâu, tội nghiệp nhìn theo bóng lưng của Tô Mạt, cắn môi chán nản.

      Tô Mạt đến chỗ ở của lão phu nhân, Tô Nhân Vũ cũng ở đó, nhìn nàng tới mọi người đều rất vui, chuyện rất vui vẻ.

      Thấy nàng có ý định về hai tỷ muội Nhạc gia, Tô Nhân Vũ nhịn được hỏi: "Mạt nhi, con định gì với cha và bà nội sao?"

      Vừa nghe thấy vậy Tô Mạt liền hiểu hai người định gì, cười cười : " biết người nào chuyện này làm phiền phụ thân và bà nội. Hai nàng tới tiếp, ở lại vương phủ, muốn con chiếu cố nhiều, con biết làm thế nào, dù sao cũng có khó khăn gì."

      Chọn được nam nhân ưu tú, tất nhiên phải chuẩn bị đầy đủ để chiến đấu.

      Chương 1589:

      Sau chuyện Tống Dung Hoa cùng Vũ Cơ, tình cảm của Hoàng Phủ Cẩn và nàng rất thuận lợi, có phần thả lỏng cảnh giác, theo bản năng nghĩ rằng còn ai dám đặt tâm tư lên Hoàng Phủ Cẩn nữa rồi.

      ngờ vẫn có người sợ chết như vậy.

      Vậy nàng thanh toàn cho các nàng!

      Thấy nàng nhàng, Tô Nhân Vũ và lão phu nhân cũng biết nàng vui lắm, bọn họ biết đứa cháu này của họ, khi có chuyện liền giấu trong lòng, phải là loại tiểu nương suốt ngày ầm ĩ.

      Nhưng nàng lớn, bọn họ cũng phải tín nhiệm nàng, tin rằng nàng có thể xử lý tốt chuyện của mình.

      Cho nên bọn họ cũng hỏi nhiều, sợ nàng thoải mái.

      lúc sau, Hỉ Thước ôm Bàn Bàn, An Bình công chúa ôm Khang Nhi đồng thời vào.

      giờ dù Hỉ Thước được đưa lên là vợ cả nhưng vẫn được đối đãi như phu nhân, dù là nơi ở, đồ ăn hay trang phục, đều là đồ tốt. Tuy rằng trong lòng Tô Nhân Vũ vẫn Doanh Nhi, nhưng biết mình còn có trách nhiệm của người con, người cha, người chồng, cho nên giờ bên cạnh ông chỉ còn lại mỗi Hỉ Thước.

      Mà đối với An Bình công chúa mọi người đều rất bất đắc dĩ.

      Tô Trì tính tình tốt, từ sau chuyện của thái tử tinh thần của sa sút, oán hận Tô gia giúp thái tử mà lại giúp người ngoài đối phó ngược lại, dẫn đến cục diện nay.

      Vài lần mượn rượu làm loạn, muốn phát tiết oán hận, Tô Nhân Vũ trong lúc tức giận giam lỏng lại, có người canh giữ cho tùy tiện ra ngoài.

      Vốn là lão phu nhân có ý muốn An Bình công chúa và đứa sang ở cùng bà, nhưng An Bình công chúa vẫn luôn nghĩ cách giúp Tô Trì, muốn rời bỏ , cho nên vẫn ở cạnh .

      Lúc đầu Tô Trì cũng đánh cũng mắng, giờ trái lại tốt hơn chút.

      Ít nhất bên ngoài nhìn ra bị thương ở đâu.

      Người Tô gia rất áy náy với công chúa, rất muốn giúp nàng thoát khỏi Tô Trì, chỉ là nàng chịu, nàng vẫn luôn Tô Trì, bọn họ cũng thể bắt ép, chỉ có thể dùng mọi khả năng trợ giúp nàng, trách để Tô Trì làm ra chuyện gì quá phận.

      Tô Mạt nhìn An Bình vẫn cười như trước, chỉ là trong mắt có tia u buồn, giống như trước.

      Trước đây dù Tô Trì có mắng nàng cũng có chút hối hận, chẳng lẽ Tô Trì làm ra chuyện gì quá phận rồi?

      Chương 1590:

      Tô Mạt nhìn hai đứa bé vây quanh lão phu nhân khiến bà rất vui vẻ, vừa đùa với chúng vừa chuyện với Hỉ Thước, nàng liền kéo tay An Bình công chúa, ý bảo nàng ấy ra bên ngoài cùng nàng.

      ra ngoài sân viện của lão phu nhân, hai người đến vườn hoa bên cạnh, An Bình công chúa thở dài, : "Mạt Nhi, muội, muội cần lo lắng cho ta, có chuyện gì đâu."

      Nàng biết Tô Mạt rất cẩn thận, nhất định phát mình có điểm giống trước, dù nàng thấy mình che dấu khá tốt nhưng cũng thể lừa được Tô Mạt.

      Tô Mạt kéo nàng ngồi xuống chiếc ghế dưới tán hoa đào, : "Đại tẩu, có chuyện xảy ra đúng ?"

      Chắc phải là bị Tô Trì đánh, nhất định là chuyện khác.

      An Bình công chúa lắc đầu : " có chuyện gì."

      "Đại tẩu, tẩu luôn che chở cho đại ca mà lại đối với tẩu như thế..." Tô Mạt hơi dừng lại.

      Hai mắt An Bình công chúa rưng rưng, nức nở khóc, "Mạt Nhi, đó là mệnh của ta. Ai bảo ta chỉ là con cờ của phụ hoàng? Ai bảo ta tốt lại ? Nếu như ta thích , ta tin tưởng mọi người đối tốt với ta, chiếu cố ta, về sau ta vẫn có cuộc sống tốt. Nhưng mà.... ta ngăn được chính mình..."

      số chuyện nàng biết thế nào? Nếu ra khiến người ta cảm thấy ghê tởm,...

      Tô Mạt biết An Bình công chúa ra, nàng cũng thể bắt nàng ấy được, đành phải : "Đại tẩu, giờ tẩu còn mình, còn có Khang Nhi nữa. Tuy rằng bà nội vào phụ thân đều rất thích Khang Nhi nhưng người tốt nhất với chính là mẹ ruột. Tẩu nên vì mà suy nghĩ chút!"

      An Bình ngơ ngác mặc cho nước mắt chảy xuống, sau đó che mặt khóc nức nở.

      Tô Mạt vội an ủi nàng, khắc sau chờ nàng bình tĩnh lại tự mình đưa nàng về.

      Chỗ ở của Tô Trì nằm ở phía đông của Tô gia, giờ là tháng năm là thời điểm cây cối xanh tốt nhất, tiếng ve kêu râm ran, tạo nên cảnh đẹp rất hợp lòng người.

      Nhưng mà bầu khí bên trong lại khiến người khác thấy khó thở.

      Đến hậu viện, gốc cây thanh đồng lớn che phủ gần hết sân, khiến cho Tô Mạt cảm thấy khí rất u ám.

      Trong viện vô cùng yên lặng, nha hoàn và thủ vệ đều gần như nín thở, giống như đám người gỗ.

      Tô Mạt thở dài, dù sao Tô Trì cũng trưởng thành, người trong nhà muốn đối tốt với , tẩu tử lại chịu tách khỏi , nên đành chen chúc ở đây, chính là bị khinh thường.

      Bỗng nhiên, từ trong phòng truyền ra tiếng cười duyên, giọng kiều mị, mang theo bảy phần trêu chọc, "Đại gia, người thương ta mà..."

      Chương 1591:

      "Ngươi đúng là tiểu tinh..." Giọng của Tô Trì khàn khàn, hành vi phóng đãng.

      Tô Mạt nhíu mày, trong ấn tượng của nàng Tô Trì là người luôn lạnh lùng, đối với người khác luôn cao ngạo, từ khi nào lại như thế này... phóng túng kiềm chế?

      Sắc mặt của An Bình công chúa lập tức tái mét, cắn chặt môi, hai vai run rẩy, cố gắng nhịn xuống.

      Tô Mạt đồng tình nhìn nàng, nhàng : "Đại tẩu, hay là đến xem đại tỷ thêu áo cưới được đến đâu rồi ."

      An Bình công chúa giống như mọc rễ ở đó biết phải làm như thế nào, nghĩ đến bản thân chỉ là công chúa được sủng ái, phụ hoàng chưa bao giờ nhìn đến nàng, nếu như phải có đám hỏi có thể ông hề nhớ tới trong cung còn nữ nhi là nàng.

      Nàng ngờ tới số mệnh của mình lại khổ như vậy, người nam nhân, vậy mà người đó lại đối xử với nàng như thế.

      Nàng còn tưởng rằng chỉ cần nàng hạ thấp bản thân mình, toàn tâm toàn ý chờ đợi nhất định chưa được vết thương lòng của , khiến cho nhìn nàng, nàng, cùng nàng sống đến cuối đời.

      Nhưng mà nghĩ tới....

      Nàng muốn tìm nơi để trốn, muốn khóc to, nhưng thiên hạ rộng lớn này vốn có chỗ cho nàng trốn.

      Nàng nhìn Tô Mạt, được chữ, nàng có dũng khí như Mạt Nhi, nếu là Mạt Nhi muội ấy làm thế nào?

      Tô Mạt cầm tay nàng, cảm giác lạnh như băng, vội : "Đại tẩu, thôi."

      Hai người vừa được hai bước, đột nhiên từ trong phòng vọng ra giọng kiều mỵ: "Đại gia, đừng, đừng như vậy mà, để công chúa nhìn thấy tốt."

      " cần để ý đến nàng ta."

      Từng câu từng chữ truyền ra xen lẫn những thanh nam nữ trêu ghẹo nhau.

      Sắc mặt An Bình công chúa càng thêm tái xanh, kéo Tô Mạt muốn rời khỏi đây nhưng lại bị Tô Mạt giữ lại.

      Giọng trong phòng tiếp tục vọng ra: "Đại gia, người cũng thể để cho ta luôn phải lén lút như vậy... Ừm?"

      "Nếu vậy hôm nào mở tiệc, chính thức đưa ngươi lên làm di nương?"

      ....

      đến chuyện An Bình là công chúa, chỉ riêng việc sau tân hôn nàng sinh được nhi tử, hơn nữa còn rất trẻ, gia đình danh giá, vậy mà trượng phu cứ như vậy muốn nạp thiếp, thèm để ý đến những chuyện trước đó.

      Tô Mạt nắm tay nàng tới thư phòng, An Bình níu nàng lại, sắp òa khóc, "Mạt Nhi, đừng ...đừng.."

      Tô Mạt nhìn nàng, "Đại tẩu, tẩu sợ điều gì? Tẩu là nữ chủ nhân của cái nhà này, là chính thất, là công chúa, tẩu còn sợ điều gì?"


      Last edited by a moderator: 29/9/15

    5. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Chương 1592:

      Ngày trước tuy An Bình công chúa rất hiền lành nhưng chưa đến mức nhát gan như vậy, chẳng lẽ sau khi gả cho Tô Trì, bị ức hiếp đến mức như vậy sao?

      Giọng trêu trọc trong phòng vẫn chưa ngừng, ngược lại sau khi nghe thấy giọng của các nàng lại càng lớn thêm.

      Muốn thị uy sao?

      Tô Mạt hừ lạnh tiếng, nàng cũng bắt ép An Bình nữa, phất tay áo lên, "Ầm" tiếng, cánh cửa đóng chặt bị mở tung ra.

      Tô Mạt hừ lạnh tiếng, "Tô đại gia, ngươi sống thoải mái! Cũng biết ai đưa cho ngươi lá gan cùng quyền làm việc đó ."

      Tô Trì vội kéo lấy áo dài che người, chân trần ra ngoài, lườm nàng cái, tức giận nhìn An Bình đằng sau nàng.

      An Bình bị nhìn co rúm người lại, có suy nghĩ muốn chạy trốn.

      "Tiện nhân! Thế nào, nhịn được nữa? Muốn tìm người làm chỗ dựa?" Tô Trì lạnh lùng nhìn An Bình, giống như muốn giết nàng ngay lập tức.

      Sắc mặt Tô Mạt trầm xuống, giọng trong trẻo nhưng lạnh lùng: "Đại ca, nếu huynh bị quái quấn thân ta đây khách khí đâu, trước trói huynh lại sau đó nhờ pháp sư làm phép. Còn nếu phải, huynh hãy cẩn thận giải thích cho tẩu tử nghe, đuổi hết đám hồ ly này ngay lập tức!"

      Tô Trì nhướn mày : "Tô Mạt, chuyện của ta cần ngươi quản. Ngươi là cái thá gì chứ!"

      "A, sao lại cãi nhau vậy?" nữ nhân khoác sa mỏng từ trong phòng bước ra, thân thể yểu điệu, ngả người lên vai Tô Trì, cười tít mắt nhìn các nàng.

      Nữ nhân này là nha hoàn trong phủ gọi là Quan Mị, nhưng Tô Mạt biết nàng ta, chắc là được Tô Trì mua về.

      Tô Trì nắm lấy eo của nàng ta, ôn nhu : " cần để ý đến các nàng, chúng ta tiếp tục vui vẻ."

      xong liền muốn ôm nàng lên.

      "Bốp, bốp." Hai tiếng vang, Tô Trì và Quan Mị đồng thời kêu lên, ôm lấy bên mặt.

      "Tô Mạt!" Tô Trì giận dữ trừng mắt nhìn Tô Mạt, hận thể giết được nàng.

      Nếu như ánh mắt có thể giết người nàng chết biết bao nhiêu lần. Nàng lạnh lùng cười, nhàng vuốt lòng bàn tay mình, giờ công lực của nàng tiến triển, nàng cần đến gần nhưng vẫn rất dễ dàng đánh ra hai cái bạt tai.

      Tuy rằng công phu của Tô Trì cũng khá tốt nhưng đó là so với đám thị vệ thôi.

      Chương 1593:

      Còn nếu so với cao thủ tất nhiên là gì.

      giờ có Diệp Tri Vân và Hoàng Phủ Cẩn chỉ dạy võ công cho nàng, hơn nữa nàng có tài năng trời phú, có kim liên trợ giúp, vì vậy nội lực tăng rất nhanh giống người, sao Tô Trì có thể sánh được bằng nàng.

      Tô Trì vốn là người kiêu ngạo, giờ lại bị nữ nhân - còn lại muội muội mà từ trước đến giờ mình khinh thường nhất đánh, tức giận trong lòng lập tức dâng trào, "Làm sao, giờ Tô gia do người làm chủ sao? Ta là đại thiếu gia mà chút tự do cũng có sao?"

      Tô Mạt thản nhiên : "Nếu ngươi là người tốt, tất nhiên được tự do, nếu ngươi cứ khăng khăng mực như vậy ngươi có tự do."

      "Ngươi có tư cách gì quản ta?" Tô Trì giận dữ .

      Tô Mạt hừ lạnh, " giờ chi phí ăn mặc trong cái nhà này đều do ta cùng phụ thân kiếm được, ngươi kiếm được chút nào sao?"

      Nàng nhìn lướt qua thư phòng, bên trong đều là dụng cụ quý hiếm sang trọng, ngay cả cây hoa sơn chi trong phòng cũng là loại quý hiếm, giá cả xa xỉ.

      Hương đốt trong phòng cũng là loại hương tốt nhất.

      xứng sao?

      nam nhân cặn bã như vậy chính là loại nam nhân mà Tô Mạt ghét nhất.

      Nếu thích An Bình, vậy vì sao còn khiến nàng mang thai? Mang thai lần đầu tiên còn nghĩ rằng phải là con , lần thứ hai nếu có lão phu nhân chăm sóc, chắc cũng thể sinh được.

      Nhớ tới nàng liền tức giận!

      Tô Trì giận sôi máu liền muốn trút hết tức giận lên người An Bình, nhưng bị Tô Mạt chặn lại.

      "Đại gia, dù sao nàng cũng là tứ tiểu thư, cũng thể làm quá lên. Dù sao đây là Tô gia, người là trưởng tử, về sau Tô gia do người thừa kế, tất nhiên do người định đoạt!" Quan Mị bị Tô Mạt đánh có chút mạnh tay, nên ngã xuống, quỳ đất lúc, bên má sưng phồng lên.

      Tô Trì hừ tiếng, nhìn Tô Mạt : "Nếu ngươi bất mãn ta, ngươi có thể rời khỏi Tô gia, dù sao ngươi cũng có Tề vương phải sao?"

      Tô Mạt giận quá hóa cười, cũng gọi là đại ca nữa, "Tô Trì, ta thấy ngươi nằm mơ . Những lời này phải để ta mới đúng, nếu ngươi bất mãn với ta, ngươi có thể rời khỏi Tô gia. Dù sao ngươi cũng chướng mắt tất cả mọi người ở đây, phải sao? Ngươi để ý Quan Mị như vậy, có thể dẫn nàng cùng . Có bản lĩnh, có cốt khí, cần mang bất cứ thứ gì thuộc về ngươi, rời khỏi đây !"

      Tô Trì tức giận đến mức giậm chân, nâng tay muốn tát nàng, mặt Tô Mạt trầm xuống, "Bốp" lại thêm cái bạt tai nữa, hung hăng đánh vào mặt bên kia của , lập tức hai bên đều má sưng đỏ.

      Chương 1594:

      An Bình muốn ngăn Tô Mạt lại nhưng lại mở miệng được.

      Dù sao Tô Mạt cũng là vì mình, nhưng... nàng sợ Tô Trì càng thêm oán giận nàng, muốn gặp nàng, trong lòng vội vô cùng mà biết phải làm thế nào, nhất thời chỉ biết khóc.

      Tô Mạt đến gần Tô Trì, đôi con ngươi đen bóng tràn đầy tức giận, giống như chuẩn bị giết .

      Tô Trì bị ánh mắt sắc bén của nàng làm cho sợ co rúm người lại, nhưng vẫn còn mạnh miệng, Tô Mạt lạnh lùng tiếp: "Tô Trì nếu như ngươi là nam nhân phải biết trách nhiệm của nam nhân. giờ ngươi có vợ có con, là đàn ông trưởng thành. Đừng động tí là đánh nữ nhân, lấy nữ nhân làm nơi trút giận. Hôm nay ta trịnh trọng cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám đụng đến ngón tay của công chúa, ta lấy của ngươi ngón tay, tuyệt đối có nhân nhượng!"

      Giọng của nàng vốn rất trong trẻo, mang theo chút ngọt ngào, nhưng giờ giọng của nàng lạnh lùng, có nhiều lực uy hiếp, ngược lại giống như từ đứa trẻ nổi giận vậy.

      Nhưng khi Tô Trì nghe thấy lại thể đáp lại, vì biết nàng là người như thế nào.

      Thủ đoạn tàn nhẫn, sáng suốt, dũng cảm, thái tử cũng phải là đối thủ của nàng.

      Tô Văn Nhi, Tả Nghi Lan, Hoàng đế,...

      Bọn họ đều phải là đối thủ của nàng!

      hừ tiếng, Tô Mạt thèm nhìn, tiếp tục : "Nếu như ngươi cảm thấy chúng ta ép buộc ngươi, cũng có thể rời khỏi Tô gia, thậm chí cần mang họ Tô nữa. Dù sao Tô gia cũng thiếu người kế thừa hương khói!"

      "Mơ tưởng, ngươi đừng mơ! Muốn đuổi ta , dễ dàng vậy đâu!" Tô Trì gào thét, "Đừng tưởng rằng ngươi và Tô Việt tốt, đừng nghĩ đem những thứ của ta giao cho , dễ dàng vậy đâu. Ta cho ngươi biết Tô Mạt, hương lâu, ngân hàng tư nhân, vườn hoa, đều là của Tô gia, đều là dùng tiền Tô gia để mở, vậy đó là của ta! Ta chính là đương gia chân chính của Tô gia, các người là thá gì chứ?"

      Nữ nhân tên Quan Mị kia thấy như vậy, tay ôm mặt, phụ họa : "Đại gia, đúng là như vậy, người mới là trưởng tử, muốn làm thế nào làm thế ấy, bọn họ có thể quản người sao? Nam nhân đánh lão bà, chẳng lẽ còn cần người khác dạy dỗ sao?"

      Tô Mạt quay đầu liếc nhìn Quan Mị cái, khiến nữ nhân kia sợ hãi lui lại, bật khóc nức nở.


      Chương 1595:

      "Tô Trì, muốn nằm mơ cũng phải nhìn xem trời tối hay chưa!" Tô Mạt châm chọc liếc nhìn cái, xoay người với An Bình: "Tẩu tử, tỷ muốn cùng muội đến chỗ đại tỷ hay ở lại đây?"

      Tô Mạt tiếp tục : "Tẩu tử, người làm trong viện của tỷ được dạy dỗ tốt phải, muội đến đây, nàng ta hành lễ còn dám mở miệng tranh cãi, tỷ nên sử dụng tốt thân phận đại thiếu phu nhân, quản các nàng cho tốt. Dù là đánh, là bán hay là giết toàn bộ đều do tỷ quyết định. Phụ thân và bà nội luôn là chỗ dựa cho tỷ, tỷ còn sợ cái gì? Ở cái sân này, tỷ là người có quyền lớn nhất. đến thân phận công chúa của tỷ, tỷ cũng là mẫu thân của Khanh nhi, là đại thiếu phu nhân của Tô gia."

      Tô Trì tức giận trợn trừng hai mắt, nhưng dám có hành động gì, giờ trong nhà đều hướng về phía Tô Mạt, bị nàng ta mê hoặc, bản thân mình là gì chứ?

      Ngoài trừ trong cái sân viện này ai đối xử tốt với mình, giờ nàng ta còn muốn quản cả chuyện của mình đây!

      An Bình cắn môi, lau nước mắt, khẽ: "Mạt nhi, tỷ, tỷ hôm khác qua."

      Tô Mạt cười với nàng, "Đại tẩu, nếu như vậy muội về trước. Nhớ thể uy nghiêm của tỷ, đây là nhà của tỷ, những nữ nhân kia chỉ là hạ nhân. Nếu các nàng chịu an phận thủ thường đó là trung thành với Tô gia, còn nếu các nàng chịu an phận đó là tự họ chuốc họa vào thân, tỷ hoàn toàn có quyền xử trí bọn họ."

      Quan Mị vừa khóc vừa nhìn Tô Trì nhưng cũng biện pháp nào khác.

      Tô Mạt chào tạm biệt rồi ra ngoài.

      An Bình nhìn bóng lưng của nàng, quay lại với Tô Trì: "Tướng quân, tắm rửa, thay quần áo ."

      xong liền muốn lên đỡ , Tô Trì tức giận nhìn nàng chằm chằm, mắng: "Tiện nhân!"

      An Bình khẽ run rẩy, Tô Trì tiếp: "Ngươi nghĩ rằng ngươi làm vậy ta sợ ngươi, thích ngươi sao? Đừng mơ mộng hão huyền nữa ! Loại nữ nhân chỉ biết ra vẻ như ngươi, Tô Trì ta bao giờ nhìn tới đâu!"

      Quan Mị đắc ý nhìn An Bình, thân thể mềm mại dựa vào người Tô Trì, làm nũng với .

      Bây giờ mặt của hai người đều sưng đỏ, nhìn rất xứng đôi! An Bình cảm thấy hai người đó cứa dao vào tim mình.

      Tô Trì ôm lấy Quan Mị, liếc mắt nhìn An Bình, "Ngươi còn đứng đó làm gì, còn mau bảo nhà bếp chuẩn bị rượu và thức ăn ngon cho ta và Quan Mị? Mau lấy thuốc tốt nhất ra bôi mặt cho nàng ấy."

      Chương 1596:

      An Bình cắn môi, nắm chặt cổ tay áo của mình, lấy hết dũng khí : "Tướng công, dù sao Quan Mị chỉ là nha hoàn..."

      "Câm mồm! Nha hoàn sao? Ta thấy nha hoàn còn hơn ngươi!" Tô Trì vạn phần khinh miệt nhìn nàng.

      An Bình bật khóc, nàng tự nhủ được khóc nhưng vẫn chịu được.

      Sau khi ra khỏi sân viện, Tô Mạt đứng lại ở bên ngoài lúc, tạm thời chưa có biện pháp nào tốt hơn, đây là lựa chọn của An Bình , chuyện này ai có thể giúp được nàng.

      Nếu như làm Tô Trì bị thương nàng ấy rất thương tâm.

      Tô Mạt đến chỗ của đại tiểu thư, Tô Hinh Nhi cũng kể chuyện về hai tỷ muội Nhạc gia cho đại tiểu thư nghe, Tô Nhu Nhi quan tâm hỏi, "Mạt Nhi, muội có tính toán gì ?"

      Tô Mạt cười : "Tỷ tỷ yên tâm, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên là được rồi."

      Bản thân nàng phải là nữ nhân yếu đuối, nhưng cũng phải là lãnh huyết vô tình, dù sao hai tỷ muội Nhạc gia cũng là muội muội của Nhạc Thiếu Sâm, chỉ cần hai nàng làm chuyện gì quá phận, nàng chủ động làm gì, ít nhất cũng để cho họ cuộc sống bình thường.

      Nhưng nếu các nàng biết thức thời, vậy nàng cũng khách khí.

      Tô Nhu Nhi cười : "Mạt Nhi của chúng ta thông minh như vậy, nhất định xử lý tốt mọi chuyện. Nhưng mà đừng để Vương gia phải khó xử là tốt nhất."

      Tô Hinh Nhi từ bên ngoài vào, vừa nghe thấy đoán được hai người chuyện gì, : "Cho muội câu, dù nàng có là ai chăng nữa dựa vào cái gì mà họ được ở lại vương phủ?" Nàng quay sang nhìn Tô Mạt, "Mạt Nhi, muội vừa mắng Kim Kết phải ? Tỷ thấy nàng ngồi đó khóc mãi, biết lý do vì sao, chậc chậc."

      Tô Mạt cười , "Kim Kết dù sao cũng lớn, cũng phải biết tự mình đảm đương số chuyện, muội nghĩ cũng đến lúc nàng ấy nên lập gia đình rồi. thể cứ lỗ mãng như trước đây được, tại muội có thể bảo vệ được nàng ấy, nhưng đến khi rời khỏi muội thể để cho nàng ấy chịu thiệt được."

      chuyện lúc, lại đến chuyện của đại ca và đại tẩu, mọi người đều đành lòng.

      mặt Tô Hinh Nhi lên chút thương, "Có mấy ai tìm được hạnh phúc của mình như phụ thân, đại tỷ và Mạt Nhi đâu? Hầu hết mọi người đều được đến đâu hay đến đó thôi."

      biết hạnh phúc của nàng ở nơi nào, có lẽ cả đời này cũng có ai thích nàng.

      Nàng có tài năng gì, lại ôn nhu, chân lại bị như vậy....Trong lòng nàng đau như bị kim châm vậy, nhưng sợ bị tỷ muội nhìn ra đành nở nụ cười che .

      Sau khi ăn tối xong, Tô Mạt quay trở lại phòng, Kim Kết vẫn trốn trong góc khóc, nghe thấy tiếng Tô Mạt trở về, quay đầu nhìn nàng cái, sụt xịt vài cái, cúi đầu gì cả.

      Chương 1597:

      Tô Mạt ngồi giường quý phi, Thu Hà và vài nha hoàn khác lập tức bưng chậu nước rửa mặt và khăn tới hầu hạ nàng lau mặt.

      tiểu nha hoàn bưng chậu nước, động tác của Thu Hà rất nhanh nhẹn, vì thấy Kim Kết quỳ ở đó gần ngày, các nàng cũng biết lý do vì sao lại như vậy nên ai dám thở mạnh, sợ bị trách phạt.

      Dù từ trước đến nay tiểu thư chưa quát mắng bọn họ bao giờ, cho dù có mắc lỗi gì người vẫn rất khoan dung.

      Bị phạt như Kim Kết bây giờ mới là lần đầu tiên.

      Bảo Thu Hà bưng lên ly trà sữa hạnh nhân, Tô Mạt để các nàng lui ra, nghỉ ngơi.

      Tô Mạt đến trước mặt Kim Kết, nhìn nàng ôn nhu : "Kim Kết."

      Kim Kết lại bắt đầu nức nở, thấy tiểu thư gọi nàng nhàng như vậy, trong lòng ê ẩm, nước mắt lại rơi nhiều hơn.

      Tô Mạt thở dài, "Nhìn em xem, vậy mà cũng khóc được, em khóc cái gì chứ?"

      Kim Kết vẫn tiếp tục khóc, chui đầu vào trong lòng Tô Mạt, "Tiểu thư, người đừng đuổi em . Kim Kết cả đời đều theo người , hầu hạ người, van cầu người, đừng đuổi em . Em có làm sai chuyện gì tiểu thư có thể đánh, có thể mắng, em oán câu."

      Tô Mạt đỡ nàng đứng dậy, lấy khăn lau mặt cho nàng, sửa lại tóc cho nàng, ôn nhu : "Kim Kết, em cũng biết từ trước đến giờ ta chưa bao giờ coi em như nha hoàn. Từ ngày đầu tiên chúng ta nhận thức, em em làm đại a đầu của ta, lúc đó ta thề, ta coi em như tỷ muội của ta."

      Kim Kết càng khóc nhiều hơn, giọng khàn khàn: "Là em sai rồi, tiểu thư, là em sai rồi, em tốt, làm phiền đến người rồi."

      Nàng muốn đến chuyện tỷ muội Nhạc gia lấy nàng để châm chọc tiểu thư quản nghiêm hạ nhân.

      Tô Mạt cười cười, nàng mới để ý đến điểm đó, hai tỷ muội Nhạc gia chỉ là hộ phát đạt, mắt nhìn được xa, muốn với tới vương gia, vậy phải xem nàng đồng ý hay .

      Tô Mạt nắm lấy vai Kim Kết, "Đại Kết Tử, em là tỷ muội tốt của ta, em vẫn luôn bảo vệ cho ra, trong lòng ta cảm kích em rất nhiều. Nhưng em biết , ta muốn em cứ luôn nghĩ rằng mình là nha hoàn của ta, ta muốn em là tỷ muội của ta. Em trưởng thành, cũng nên có cuộc sống riêng của mình, có số việc phải cứ nổi giận có thể giải quyết được vấn đề. Em tức giận mất lý trí, càng dễ bị người khác bắt được nhược điểm!"

      Chương 1598:

      Kim Kết gật đầu, "Em hiểu rồi."

      Nàng còn gọi Tô Mạt là tiểu thư nữa, bởi vì nàng biết khi tiểu thư quyết định điều gì ai có thể thay đổi, nàng cần làm tỷ muội hay là làm nha hoàn, chỉ cần có thể theo tiểu thư, cả đời ở bên cạnh người là được.

      Khi tiểu thư thành thân cùng vương gia, dù là chu du khắp thiên hạ cũng cần phải có người hầu hạ.

      Nàng nhất định rời khỏi bọn họ.

      Tô Mạt tiếp tục : "Chúng ta là tỷ muội tốt của nhau, nhưng chúng ta cũng là con , cũng phải lớn lên, lập gia đình, đúng ? Ta gả cho nam nhân mà ta , em cũng gả cho người mà em nguyện ý gả..."

      ", , em muốn lập gia đình, em muốn theo tiểu thư." Kim Kết vội vàng , hai mắt lại đỏ lên.

      Tô Mạt cười rộ lên, "Lập gia đình vẫn có thể theo ta. Nhưng khi lập gia đình, em phải đặt vị hôn phu trong lòng, đừng để cảm thấy trong lòng em chỉ có ta, ."

      Nam nhân cũng rất dễ ghen, dù nàng là tiểu thư của Kim Kết, cũng ghen tị, trong lòng Kim Kết chỉ là tiểu thư mà có trượng phu, nếu vì chuyện đó mà chăm sóc cho Kim Kết, vậy nàng thấy áy náy.

      "Tiểu thư..." Hai má Kim Kết đỏ lên, hận thể đào hố chui xuống, sau đó nàng quật cường : "Nếu đối xử tốt với tiểu thư, em cũng gả cho ."

      Tô Mạt cười cười, nếu như là gia nô dám bất kính với nàng, nhưng nàng muốn Kim Kết gả cho gia nô, cả nhà đều là nô bộc.

      "Đại Kết Tử, ta định mấy ngày nữa làm cởi bỏ danh phận nha hoàn của em, sau đó để cha ta nhận em làm nghĩa nữ, về sau em chính là tiểu thư của Tô gia rồi."

      "A? Tiểu thư?" Kim Kết dám tin nhìn nàng, trong nhận thức của nàng, tiểu thư rất tốt với hạ nhân bọn họ, đánh mắng, vẫn luôn che chở cho bọn họ là tốt lắm rồi, vậy mà còn có thể cởi bỏ thân hạ nhân sao?

      Phải biết rằng ở Đại Chu, muốn cởi bỏ thân hạ nhân, đó là điều tối kỵ.

      Những nha hoàn trèo được lên chức di nương, sau khi sinh hài tử, cũng bị đánh dấu trong hộ tịch, về sau được chia gia tài.

      Nếu như lão gia chết sớm, chính thất có quyền đem bán các nàng .

      Vậy mà tiểu thư lại có thể cởi bỏ thân nha hoàn cho nàng?

      Kim Kết như bị sét đánh, "Tiểu thư, chuyện này... chuyện này rất phiền toái."

      Tô Mạt cười cười, quy củ là vật chết, còn con người sống, chuyện nàng muốn chẳng lẽ làm được sao?

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :