1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1570:

      Ông nhìn về phía Tô Mạt cười : "Tiểu thư đừng chê ta mọn, việc buôn bán chuyện gì nó phải ra chuyện đấy. Mỗi gia đinh đều được hưởng như nhau, nếu như với hoa hồng trước kia, sổ sách trước kia sao cả. Nhưng giờ chúng ta cố gắng giảm bớt chi tiêu bọn họ lại tiêu nhiều như vậy, cái này công bằng. Ta dám đến chuyện cùng bọn họ, cho nên đành đến tìm tiểu thư trước."

      Tô Mạt suy nghĩ chút, thấy đây cũng phải là chuyện , nhưng cũng hẳn là chuyện lớn, nhưng Tô Việt chỉ là người thay mặt nàng quản lý, cũng tham gia vào việc đàm phán với Thẩm gia, cho nên nếu để huynh ấy ra mặt Kim chưởng quầy nhất định có lý do từ chối.

      Mẫn chưởng quầy đem chuyện này cho nàng biết, cũng là có lý.

      Tô Mạt hơi gật đầu, cười : "Được, hôm nào ta đến ngân hàng tư nhân chuyến, viếng thăm Kim chưởng quầy cùng ông ấy chuyện."

      Sau đó nàng tiếp: "Mẫn chưởng quầy, ông có biết lý do vì sao họ lại chi tiêu nhiều hơn tận ba lần ?"

      Chi tiêu nhiều hơn cũng chỉ có mấy khả năng. là nhân thủ nhiều hơn, hai là phí mua bán nhiều hơn, ba là tăng tiền công, bốn là tham ô, lấy tiền chung làm việc riêng.

      Mẫn chưởng quầy vuốt vuốt chòm râu của mình nghĩ, "Ở ngân hàng hình như có thêm số người lạ mặt nhưng phải là rất nhiều cũng thể tăng nhiều chi tiêu như vậy...Trái lại, ngày đó ta có gặp mấy người lạ mặt đó, ta gọi câu, kết quả mấy người đó trợn mặt thèm đáp lại."

      Dù gì ở ngân hàng tư nhân ông cũng là chưởng quầy, tuy rằng họ người của Kim chưởng quầy, nhưng cũng thể đối với ông như thế.

      "Lúc đó cảm thấy mấy người đó giống như người làm công, rất hung dữ nên ta có chút để ý. Kinh thành vừa có lệnh giới nghiêm, là muốn tra đám người giang hồ sao, ta nghĩ có nên nhắc nhở tiểu thư câu, có lẽ..."

      Tô Mạt lập tức ý mà Mẫn chưởng quầy muốn , nàng cười : "Mẫn chưởng quầy, ta . Ta nhanh chóng ." Nàng sai nha hoàn hầu hạ trà nước gọi vệ sĩ thân tín đến, chờ đến nơi, Tô Mạt phân phó : "Ngươi liên lạc với đám người Hoa tử, để cho cùng Mẫn chưởng quầy gặp mặt, nghe theo phân phó của Mẫn chưởng quầy mà làm việc."

      Vệ sĩ kia lập tức rời .

      Mẫn chưởng quầy vội vàng đứng dậy cảm tạ.

      Tô Mạt dặn dò ông phải chú ý an toàn, dặn ông để ý Kim chưởng quầy có gì khác lạ cần ngăn cản, miễn cho chó cùng rựt giậu.

      Mẫn chưởng quầy cũng lưu lại lâu, lập tức chắp tay thi lễ cáo từ rời .
      Last edited by a moderator: 14/6/15
      Phương Lăng thích bài này.

    2. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1571:

      Tô Mạt bắt đầu ngồi suy nghĩ, Tô Việt đợi lát rồi lên tiếng: "Mạt nhi, muội thấy có vấn đề gì sao?"

      Tô Mạt trả lời: " có gì, chỉ là có điểm khó hiểu nhưng phải vấn đề lớn, đến xem xét lần là biết. Chuyện này để muội là được, Nhị ca vẫn nên tập trung vào cửa hàng hương liệu và quán trà là được."

      Nàng thảo luận cùng Tô Việt là vì sợ lo lắng, trực giác cho nàng chuyện này đơn giản như vậy.

      Suy nghĩ của nàng rất ràng, so với người khác thường nghĩ sâu xa hơn, Mẫn chưởng quầy nhận thấy Kim chưởng quầy lĩnh tiền sai, có lẽ là nhận thêm số lưu manh để giải quyết số thời điểm phiền toái, nhưng nàng nghĩ đến vấn đề khác.

      Nàng nghĩ đến vấn đề còn dở dang lần trước, Quân gia và bạch y nhân đó làm thế nào tiến vào được kinh thành, phòng thuer nghiêm ngặt như vậy mà vẫn có thể trà trộn vào được, chỉ có khả năng, ở trong kinh thành học có người che dấu, nếu có khả năng đám người đông như vậy tiến vào.

      Nàng đứng dậy với Lan Nhược, bảo nàng đưa tin cho A Lý, phái người đến giám sát ngân hàng tư nhân kinh thành, đặc biệt là Kim chưởng quầy.

      Mấy ngày sau, quả nhiên có tin tức ở ngân hàng tư nhân có cao thủ võ lâm xuất . Vì an toàn nên ở ngân hàng tư nhân có mời bảo tiêu, hộ viện cùng tiêu sư bảo vệ ngân lượng, sản nghiệp của Thẩm gia lớn, mời đến tiêu sư võ công cũng tệ, trong đó cũng thiếu các cao thủ võ lâm.

      Nhưng đều là Võ , Nga Mi, Động gì đó, đều là danh môn chính phái.

      Nhưng những cao thủ võ lâm lần này nhìn qua có số chiêu rất kỳ lạ, ánh mắt trầm, cho nên rất dễ nhận ra, đặc biệt là những trinh sát do Tô Mạt và A Lý huấn luyện, năng lực quan sát và nhận biết của họ cực kỳ tốt.

      Tô Mạt muốn tìm Hoàng Phủ Cẩn để chuyện, mang theo Lan Nhược tự mình đến vương phủ, ngờ có ở đây, là đến nha môn, cho người đến nha môn hỏi, lại vào cung.

      Tô Mạt lập tức cảm thấy chuyện này ổn, sợ hoàng đế lại đem nhốt Hoàng Phủ Cẩn hay làm chuyện gì đó.

      Mặt khác, vết thương cũ của Diệp Tri Vân giờ rất nghiêm trọng, tuy ông mình có việc gì, để cho đám người Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt lo lắng, nhưng với công lực thâm hậu của Hoàng Phủ Cẩn và y thuật tầm thường của Tô Mạt, vẫn dễ dàng nhận ra được.

      Cho nên nàng để vợ chồng Hồ tiên sinh ở bên cạnh ông, chữa bệnh cho ông.

      Chỉ là Hồ tiên sinh cũng bó tay, chỉ là vết thương cũ của Diệp Tri Vân quá sâu, giờ chỉ có thể duy trì như vậy, hy vọng xấu là may mắn lắm rồi.
      Last edited by a moderator: 14/6/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1572:

      Tô Mạt đến nơi ở của Diệp Tri Vân, ông cùng Lưu Vân Lưu Hỏa đánh quyền, rất chậm rãi, vợ chồng Hồ tiên sinh ngồi uống trà ở đình bên cạnh.

      "Diệp lão đầu!" Tô Mạt chạy tới, "Mọi người đánh quyền gì vậy, phải là Thái cực."

      Diệp Tri Vân hừ tiếng, liếc nhìn nàng : "Quỷ nha đầu, biết đến nhìn ra rồi sao? Nếu phải Tĩnh nhi có ở đây, con nhớ đến ta."

      Tô Mạt cười : "Cha nuôi, người đừng oan cho con vậy chứ, sao con có thể đến thăm người được."

      Nàng nhìn sắc mặt của Diệp Tri Vân được khỏe cho lắm, nhưng tinh thần của ông vẫn rất tốt, chỉ cần ông cứ duy trì được như vậy ngã xuống được. Nàng đỡ lấy ông, cầm lấy khăn tay lau mồ hôi cho ông, "Cha nuôi, nên nghỉ ngơi chút ."

      Nhớ tới vết thương cũ trong người, từ sau khi giúp cứu Tần Nguyên Quân công lực cũng bị giảm bớt, trong lòng nàng rất cảm kích, càng thêm kính trọng ông.

      Diệp Tri Vân liếc xéo nàng cái, hừ : " có việc gì mà lại ân cần, phải là gian trá là trộm cắp."

      Tô Mạt bĩu môi,"Uy, lão đầu, người cần quá phận a... Con chỉ là cảm kích người giúp con cứu Tần Nguyên Quân thôi. Vậy mà người lại những lời này, là."

      Diệp Tri Vân cười hắc hắc, "Nếu như con cảm kích ta, vậy giúp ta khuyên nhủ Tĩnh nhi ."

      Vừa nghe được câu này, Tô Mạt lập tức nhảy sang bên, làm bộ như nghe thấy, khuyên Hoàng Phủ Cẩn làm hoàng đế, nàng cần a.

      Nếu Hoàng Phủ Cẩn làm hoàng đế vậy đâu còn tự do, cả ngày đều bị chính làm phiền muốn chết, mà nàng cũng quen được tự do, hậu cung thích hợp với nàng. Hơn nữa, những đại thần đáng ghét kia, hoàng đế háo sắc, họ cũng quản, hoàng đế chuyên sủng người họ càng muốn quản, nhất định phải cưới vài người, ân huệ cùng hưởng họ mới bằng lòng.

      Nếu nhất thời tức giận, nàng nhịn được muốn giết họ làm sao?

      Nàng hừ tiếng, "Được, khuyên đưa người theo rời khỏi chốn thị phi này. Cũng biết người còn phân vân điều gì, chuyện quá khứ cũng qua, chẳng lẽ người còn muốn lật lại để mọi người đều yên sao?"

      Nàng biết Diệp Tri Vân có suy tính riêng, giờ vết thương cũ của hoàng đế tái phát, lại thêm bệnh mới, mà Diệp tri vân cũng là ăn bữa nay lo bữa mai, vết thương cũ cũng tái phát. Chỉ sợ hai người còn mấy ngày, vì sao cố gắng tận hưởng thời gian còn lại, cứ phải suy tính nhiều làm gì?

      Chương 1573:

      Khi tiến vào địa cung, lần đầu nhìn thấy Hoàng hậu, Tô Mạt liền nhận thấy người ra vô cùng thanh thản, có đau đớn cũng có lưu luyến, càng có vướng bận và oán niệm.

      Ngược lại có cảm giác rất yên bình, giống như được giải thoát.

      Người mất nhìn thấu, chỉ có người còn sống vẫn hiểu, vì vậy cứ dây dưa mãi dứt.

      Diệp Tri Vân thở dài, ánh mắt ảm đạm, làm sao mà ông có thể hiểu... Đưa mắt nhìn lại những hồi ức của ông, tất cả những tình cảm nồng nhiệt, chân thành đều ở tại nơi đó, đều bị cẩu hoàng đế kia bóp chết.

      Tuy rằng ông cố tình cảm với nữ đế nhưng chứ từng có cầu gì quá phận, càng nghĩ đến tiến cung là hoàng phu, nhưng điều đáng xấu hổ là những kẻ tiểu nhân kia lại ông như vậy, xấu nữ đế, thậm chí....

      Ông cười lạnh, nam nhân kia có gì đáng để nàng ?

      Hoàng đế luôn miệng nàng, chẳng phải là sau này cũng có tam cung lục viện sao, phải là trái ôm phải ấp sao, còn tham luyến quyền thế, đâu có điểm nào thể nàng?

      Ông buồn bã : "Nha đầu, chúng ta đều lớn tuổi rồi, có sức để làm chuyện gì nữa. Khà khà, ta cũng hiểu , cũng bắt buộc Tĩnh nhi phải tiếp nhận cái triều đình này, chỉ cần hai con có năng lực, có quốc gia cho riêng mình. Nếu ngày triều đại Đại Chu còn chịu nổi nữa, hai con có thể quang minh chính đại tiếp nhận nó, cho thiên hạ con đường sống."

      Ông nhìn Tô Mạt, trịnh trọng : "Mạt nhi, con đồng ý với ta ?"

      Nhất thời Tô Mạt cảm thấy áp lực rất lớn, nàng cười khổ, "Cha nuôi, vì sao nhất định bắt chúng con gánh vác trọng trách lớn như vậy. Thiên hạ có số mệnh của thiên hạ, chúng con có lựa chọn của chúng con."

      Diệp Tri Vân giận tái mặt, bộ dạng vừa ý, Tô Mạt muốn ông phải khổ sở, đành trấn an ông : "Được rồi, người yên tâm, chúng con chỉ muốn tìm nơi yên bình để sống. Mị ảnh kỵ sĩ có gốc rễ con đường tơ lụa, chiếm đóng số ốc đảo, giờ có 3000 kỵ sĩ, chỉ cần bọn con đồng ý, có thể thành lập vương quốc của chính mình. Như vậy có ai có thể bắt ép được nữa, càng có ai có thể gây rối cho chúng ta được nữa."

      Hai mắt Diệp Tri Vân sáng lên, vui mừng : "Tốt, tốt, hai con có tính toán như vậy, lão già ta rất vui. Nhưng cẩu hoàng đế kia nhất định dễ dàng để cho các con rời như vậy. Gần đây rất hay tìm Tĩnh nhi, mà trong lòng lại muốn để Lạc vương lên ngôi, cho nên ta thấy nhất định có mưu gì đó."

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1574:

      Tô Mạt cười cười: " có chuyện gì đâu."

      Nếu chuẩn bị trước nàng cũng dám liều như vậy.

      Ở trong cung Hoàng Phủ Cẩn rất bận rộn, cho người về báo rằng vẫn ổn, để cho mọi người cần lo lắng. Tô Mạt biết tin liền trở về nhà, chuẩn bị để hai ngày sau đến ngân hàng tư nhân kiểm tra chút.

      Sau hai ngày, Tô Mạt cùng Tô Việt, Lan Nhược, Thủy Muội xuất môn. Do tính tình của Thủy Muội rất an tĩnh, vẫn luôn theo Hồ tiên sinh học y thuật, chút thành tựu, cũng được Hồ tiên sinh mến.

      Tô Mạt đưa mấy phương thuốc bí mật cho nàng, để nàng dựa theo phương thuốc đó phối dược.

      Những dược liệu đó hầu hết là được A Lý mang từ Tây Vực về, có chút dược liệu được mua ở gần đây, bởi vì vẫn còn thiếu nên Tô Mạt dẫn Thủy muội theo, tiện ngang hiệu thuốc liền mua.

      đường có rất nhiều binh sĩ, từng tốp từng tốp, khiến dân chúng trở nên khẩn trương, mọi người đều rất vội vàng, ở ven đường có rất nhiều quán nhưng lại rất vắng, nhà dân hầu hết đều đóng cửa, ai dám lớn tiếng.

      Tô Mạt biết tình trạng như nay là do mấy đạo thánh chỉ khám nhà và xử trảm, tuy giờ là tháng tư, đúng ngày mùa, thông thường bây giờ xử lý án kiện nhưng chuyện mưu phản được xếp vào đó, cũng cần đợi sau mùa thu hoạch mới xử trảm, có thể dựa vào quyết định của hoàng đế và kết quả của tam tư hội thẩm mà lập tức xử trảm.

      Lưu Tương bị trảm ngay lập tức, tru di tam tộc, khám nhà.

      Sau mùa thu hoạch Tả Minh Thụy cũng bị xử trảm, người nhà và nô bộc bị sung quân, gia sản nhập vào quốc khố.

      Nhạc Thiếu Sâm bị lưu đày ba nghìn dặm, tịch thu gia sản, người nhà và nô bộc cũng bị sung quân. Tô Mạt vốn nghĩ rằng bị xử trảm ngay lập tức, ai biết hoàng đế lại làm ngược lại dự đoán của mọi người, phán bị lưu đày. Tô Mạt biết hoàng đế xử lý những người mưu phản, ai có thể cầu tình cho họ, nếu muốn bị dính vào. May mà hoàng đế biết Nhạc Thiếu Sâm là người của Diệp Tri Vân, chỉ cho rằng muốn lấy lòng Tả Minh Thụy, nếu chỉ sợ đơn giản là lưu đày, khẳng định là tru di tam tộc.

      Ngoài ra vẫn còn số đồng phạm, tùy tùng, hoặc là bị xử trảm hoặc là bị khám nhà.

      Cuối xuân khí trời còn đậm, mùi hoa thoang thoảng trong khí, khiến con người ta muốn say.

      Nhưng ai có tâm tình muốn thưởng thức trời xuân, sắc mặt mọi người đều rất nghiêm trọng, tận lực tránh những vấn đề nhạy cảm.

      Xe ngựa vừa vào nội thành, đường đến ra ngoài thành, đột nhiên ngừng lại, con ngựa bỗng chồm lên khiến xe bị xóc nảy mạnh.








      Phương Lăng thích bài này.

    5. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 1575:

      Tô Việt vội vàng hỏi xem có chuyện gì.

      Xa phu là Lão Trần cố gắng trấn an con ngựa, cung kính trả lời: "Công tử, tiểu thư, có người cản xe ngựa của chúng ta."

      Tô Việt hỏi là ai, lúc này Lan Nhược lên tiếng, "Hai vị nương có bị thương , làm phiền hai vị nhường đường chúng ta có việc gấp phải làm."

      Tô Mạt tựa tiếu tựa phi nhìn Tô Việt cái: "Nhị ca, chẳng lẽ huynh chọc phải cái nợ đào hoa nào sao?"

      Tô Việt vội phủ nhận, "Mạt nhi, cần trêu huynh như vậy, nhị ca của muội luôn ngay thẳng nha."

      Kim Kết ghé vào bên tai Thủy muội , sau đó hai người cùng che miệng cười, mặt Tô Việt bỗng đỏ bừng lên.

      Bên ngoài truyền đến tiếng Lan Nhược giọng hỏi han, tiếp theo rèm che cửa bị cánh tay nâng lên, đó là bàn tay trắng như ngọc, ngón tay thon dài, mềm mại xương, vô cùng đẹp.

      Sau đó có giọng mềm mại vang lên, rèm che bị nhấc lên khoảng, nửa che nửa đậy để lộ ra khuôn mặt khổ sở động lòng người.

      "Vương gia, vương gia, cầu xin người gặp tiểu nữ lần, để tiểu nữ ra suy nghĩ của mình."

      Giọng mềm mại nhàng, khiến cho người khác khó mà cự tuyệt được, sinh ra lòng thương hại, đành lòng muốn đồng ý với nàng.

      Sắc mặt Tô Mạt trầm xuống, khẽ hừ tiếng, lần này ra ngoài muốn bị người khác cản trở hay gặp phải phiền toái gì, nàng cố ý để cho Lan Nhược mượn xe của vương phủ, ngờ lại gặp chuyện này.

      Kim Kết vội quát lên: "Ngươi là kẻ nào, lại dám tùy tiện chặn xe của Tề vương, lão Trần còn mau đuổi nàng ."

      mặt Thủy muội lên vẻ đành lòng, nhưng cũng gì.

      Bên ngoài vang lên tiếng lôi kéo, là Lan Nhược kéo nữ tử chắn đường ra, bên ngoài truyền đến những tiếng nức nở nho , vẫn mềm mại yếu đuối, khiến người ta tiếc thương.

      "Ngươi, các ngươi là quá đáng, ta cùng tỷ tỷ muốn gặp vương gia, để cho người cho chúng ta cái công đạo, ca ca ta theo vương gia nhiều năm như vậy, người thể thấy chết mà cứu!"

      Giọng mạnh mẽ, ràng nhưng cũng rất êm tai, chỉ là có chút vội vàng nên có chút bén nhọn.

      Tô Việt nhìn Mạt nhi, nhìn ra cảm xúc của nàng, liền cao giọng với Lan Nhược: "Lan Nhược nương, chúng ta còn có việc gấp, bảo các nàng ấy để lại cách liên lạc, đến tìm các nàng sau."

      Tô Việt nghĩ rằng nếu hai nữ nhân này tìm Hoàng Phủ Cẩn, vậy nhiều việc bằng thiếu việc, để bạn nghe trước thử xem.

      Chương 1576:

      Nếu có thể liền giúp đỡ, thể giúp được với Hoàng Phủ Cẩn, giờ tình cảnh của rất lúng túng, hoàng đế vẫn kiêng kị , hề nể tình chút nào.

      Tô Việt và Tô Mạt đều cảm thấy hai nữ nhân ở ngoài kia chắc là người thân của Nhạc Thiếu Sâm.

      Lan Nhược chuyện với hai nàng ấy, người có vẻ thỏa hiệp, người vẫn dây dưa dứt, Lan Nhược nổi giận liền điểm huyệt nàng, sau đó bảo lão Trần đánh xe .

      Khi mấy người rời vẫn còn nghe được tiếng nức nở, hô lớn "Vương gia, vương gia...", khiến người ta lên lời....

      ngang qua tiệm thuốc, Tô Mạt để cho Kim Kết và Thủy muội vào mua thuốc, sau đó trực tiếp trở về nhà, ngoài ra cũng cho thị vệ phụ trách bảo vệ hai nàng.

      Nàng cùng Tô Việt và Lan Nhược đến ngân hàng tư nhân.

      Chưa tới ngân hàng tư nhân mấy người Tô Mạt xuống xe, chờ đám người Hoa Tử tập hợp đến.

      Từ sau khi học võ công của Hoàng Phủ Cẩn, giờ Hoa Tử cũng có chút thành tựu, hơn nữa "Cái bang" có chỗ ở nhất định, tin tức vô cùng nhanh nhạy.

      "Bang chủ, Hoa Tử ra mắt người, Kim chưởng quầy ngoại trừ chỗ ở đằng sau ngân hàng tư nhân, ở hà hoa phường có căn nhà. Vài huynh đệ của chúng ta canh giữ ở đó được mấy ngày, thấy nhiều người ra vào, nhưng có hai vợ chồng mua đồ ăn luôn phải dùng gánh lớn mua về, mà đồ ăn thừa bỏ ra cũng nhiều. Cho nên...."

      Tô Mạt gật đầu, ý nghĩ này của Hoa Tử cũng đúng, vậy chứng tỏ trong căn nhà kia có dấu người, ít nhất là mấy nam nhân.

      Tô Mạt dặn dò vài câu, để bọn họ chú ý an toàn, nàng liền dẫn người vào ngân hàng tư nhân.

      Trước kia đều là Tô Việt đến, nàng quen thuộc với ngân hàng tư nhân lắm, thấy bọn họ phỏng đoán thân phận và ý đồ của nàng.

      có người báo cho Mẫn chưởng quầy và Kim chưởng quầy, hai người vội vàng ra đón tiếp, hai người vừa cười vừa thi lễ.

      Kim chưởng quầy năm nay sáu mươi, đôi mắt nhưng nhìn rất lanh lợi, chắp tay thi lễ với Tô Mạt và Tô Việt, che dấu kinh ngạc của mình, cười : "Hai vị lão bản rất ít khi đến thăm a, sao hôm nay lại có hứng đến vậy, mà đến cũng cho người báo trước. Nếu có việc Kim mỗ tất nhiên tự mình đến cửa, đâu cần hai vị phải đến tận đây."

      xong lại quay sang với Mẫn chưởng quầy: "Mẫn lão đệ, ngươi cũng là, trước cho lão ca tiếng, hai vị lão bản đến đây mà chưa có chuẩn bị gì cả."

      Ý muốn , nếu tại Tô Mạt muốn kiểm tra sổ sách vậy phải là lộ hết những chi tiết khai sai kia sao?

      Tô Mạt chỉ cười , hàn thuyên vài ba câu, sau đó mấy người liền tiến đến phòng chứa sổ sách quan trọng nhất của ngân hàng tư nhân.

      Chương 1577:

      Đồ dùng trong phòng đều được làm bằng gỗ, tường có treo tranh chữ cổ, còn có mấy chậu cây cảnh xanh tốt, khắp nơi đều ngập tràn sắc xuân.

      Tùy tiện hàn thuyên vài câu, Kim chương quỹ liền chủ động muốn Tô Mạt kiểm tra sổ sách và hướng dẫn chút, Tô Mạt cười : "Kim chưởng quỹ lo lắng nhiều rồi, ta chỉ là đúng lúc ngang qua thôi, phải vì sổ sách mà đến ngân hàng tư nhân. Nếu đến đây tất nhiên phải đến chào hỏi hai vị chưởng quỹ, hai vị vất vả nhiều rồi, rời xa quê hương tới kinh thành, dễ dàng. Vất vả, vất vả!"

      Kim chưởng quỹ và Mẫn chưởng quỹ đều vội vàng hề vất vả.

      Kim chưởng quỹ lòng vòng cũng đến vấn đề tăng chi tiêu, nội dung cũng giống như Mẫn chưởng quầy qua cho Tô Mạt, là vì việc trang hoàng và số công việc khác, nên ngân hàng tư nhân thuê thêm người cho nên chi tiêu có chút nhiều.

      Ông cũng có tính toán, tính toán những sổ sách đó, đều được tính vào phần hoa hồng của Thẩm gia.

      Tô Mạt cười : "Kim chưởng quầy, cũng cần phải cẩn thận như vậy, chuyện này vốn phải do chúng tôi quyết định. Lại , hai nhà hợp tác, vốn là chúng tôi được nhờ từ Thẩm lão gia, nếu ngay cả chuyện này cũng so đo vậy sao có thể làm ăn được?"

      Nàng vốn để ý đến chuyện Kim chưởng quầy lấy nhiều tiền như vậy, mà những người Kim chưởng quầy mời đến rất có thể là những người mà tìm.

      Những mị ảnh kỵ sĩ mà nàng và A Lý huấn luyện giống với những tử sĩ được chiêu mộ, bọn họ là huynh đệ của nàng, nàng cũng thể để họ chết cách vô ích.

      Nếu theo nàng, nàng có trách nhiệm với họ.

      Rất nhanh, thủ hạ của Kim chưởng quầy đưa những sổ sách chỉ tiêu đưa vào, sắp xếp gọn gàng bàn trà của Tô Mạt.

      Tô Mạt cũng thèm nhìn đến, chỉ liếc nhìn bọn họ, sau đó với Kim chưởng quầy: "Làm ăn lâu như thế, với bản lĩnh của Kim chưởng quầy, như vậy nhân khẩu trong ngân hàng tư nhân tăng lên ít. Vẫn thường nghe tiêu sư của Thẩm gia võ công tầm thường, muốn được gặp thử lần, biết Kim chưởng quầy có thể từ bỏ thứ thích cho chúng tôi mượn mấy người thời gian."

      Suy nghĩ của Kim chưởng quầy quay vòng, phỏng đoán thử suy tính của Tô Mạt, cười cười sai thủ hạ đưa những tiêu sư tốt của ngân hàng tư nhân đến cho Tô Mạt xem.

      ngoài suy đoán của Tô Mạt, trong những người đó tất nhiên có người Tô Mạt muốn tìm, họ chính xác là những tiêu sư bình thường.

      Ở bên cạnh Tô Việt giả vờ lật vài trang sổ sách, nếu như Kim chưởng quầy để họ xem tất nhiên chê vào đâu được, đưa mắt ra hiệu cho Tô Mạt, nhàng lắc đầu.
      Last edited by a moderator: 29/9/15
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :