Chương 1575:
Tô Việt vội vàng hỏi xem có chuyện gì.
Xa phu là Lão Trần cố gắng trấn an con ngựa, cung kính trả lời: "Công tử, tiểu thư, có người cản xe ngựa của chúng ta."
Tô Việt hỏi là ai, lúc này Lan Nhược lên tiếng, "Hai vị nương có bị thương , làm phiền hai vị nhường đường chúng ta có việc gấp phải làm."
Tô Mạt tựa tiếu tựa phi nhìn Tô Việt cái: "Nhị ca, chẳng lẽ huynh chọc phải cái nợ đào hoa nào sao?"
Tô Việt vội phủ nhận, "Mạt nhi, cần trêu huynh như vậy, nhị ca của muội luôn ngay thẳng nha."
Kim Kết ghé vào bên tai Thủy muội , sau đó hai người cùng che miệng cười, mặt Tô Việt bỗng đỏ bừng lên.
Bên ngoài truyền đến tiếng Lan Nhược giọng hỏi han, tiếp theo rèm che cửa bị cánh tay nâng lên, đó là bàn tay trắng như ngọc, ngón tay thon dài, mềm mại xương, vô cùng đẹp.
Sau đó có giọng mềm mại vang lên, rèm che bị nhấc lên khoảng, nửa che nửa đậy để lộ ra khuôn mặt khổ sở động lòng người.
"Vương gia, vương gia, cầu xin người gặp tiểu nữ lần, để tiểu nữ ra suy nghĩ của mình."
Giọng mềm mại nhàng, khiến cho người khác khó mà cự tuyệt được, sinh ra lòng thương hại, đành lòng muốn đồng ý với nàng.
Sắc mặt Tô Mạt trầm xuống, khẽ hừ tiếng, lần này ra ngoài muốn bị người khác cản trở hay gặp phải phiền toái gì, nàng cố ý để cho Lan Nhược mượn xe của vương phủ, ngờ lại gặp chuyện này.
Kim Kết vội quát lên: "Ngươi là kẻ nào, lại dám tùy tiện chặn xe của Tề vương, lão Trần còn mau đuổi nàng ."
mặt Thủy muội lên vẻ đành lòng, nhưng cũng gì.
Bên ngoài vang lên tiếng lôi kéo, là Lan Nhược kéo nữ tử chắn đường ra, bên ngoài truyền đến những tiếng nức nở nho , vẫn mềm mại yếu đuối, khiến người ta tiếc thương.
"Ngươi, các ngươi là quá đáng, ta cùng tỷ tỷ muốn gặp vương gia, để cho người cho chúng ta cái công đạo, ca ca ta theo vương gia nhiều năm như vậy, người thể thấy chết mà cứu!"
Giọng mạnh mẽ, ràng nhưng cũng rất êm tai, chỉ là có chút vội vàng nên có chút bén nhọn.
Tô Việt nhìn Mạt nhi, nhìn ra cảm xúc của nàng, liền cao giọng với Lan Nhược: "Lan Nhược nương, chúng ta còn có việc gấp, bảo các nàng ấy để lại cách liên lạc, đến tìm các nàng sau."
Tô Việt nghĩ rằng nếu hai nữ nhân này tìm Hoàng Phủ Cẩn, vậy nhiều việc bằng thiếu việc, để bạn nghe trước thử xem.
Chương 1576:
Nếu có thể liền giúp đỡ, thể giúp được với Hoàng Phủ Cẩn, giờ tình cảnh của rất lúng túng, hoàng đế vẫn kiêng kị , hề nể tình chút nào.
Tô Việt và Tô Mạt đều cảm thấy hai nữ nhân ở ngoài kia chắc là người thân của Nhạc Thiếu Sâm.
Lan Nhược chuyện với hai nàng ấy, người có vẻ thỏa hiệp, người vẫn dây dưa dứt, Lan Nhược nổi giận liền điểm huyệt nàng, sau đó bảo lão Trần đánh xe .
Khi mấy người rời vẫn còn nghe được tiếng nức nở, hô lớn "Vương gia, vương gia...", khiến người ta lên lời....
ngang qua tiệm thuốc, Tô Mạt để cho Kim Kết và Thủy muội vào mua thuốc, sau đó trực tiếp trở về nhà, ngoài ra cũng cho thị vệ phụ trách bảo vệ hai nàng.
Nàng cùng Tô Việt và Lan Nhược đến ngân hàng tư nhân.
Chưa tới ngân hàng tư nhân mấy người Tô Mạt xuống xe, chờ đám người Hoa Tử tập hợp đến.
Từ sau khi học võ công của Hoàng Phủ Cẩn, giờ Hoa Tử cũng có chút thành tựu, hơn nữa "Cái bang" có chỗ ở nhất định, tin tức vô cùng nhanh nhạy.
"Bang chủ, Hoa Tử ra mắt người, Kim chưởng quầy ngoại trừ chỗ ở đằng sau ngân hàng tư nhân, ở hà hoa phường có căn nhà. Vài huynh đệ của chúng ta canh giữ ở đó được mấy ngày, thấy nhiều người ra vào, nhưng có hai vợ chồng mua đồ ăn luôn phải dùng gánh lớn mua về, mà đồ ăn thừa bỏ ra cũng nhiều. Cho nên...."
Tô Mạt gật đầu, ý nghĩ này của Hoa Tử cũng đúng, vậy chứng tỏ trong căn nhà kia có dấu người, ít nhất là mấy nam nhân.
Tô Mạt dặn dò vài câu, để bọn họ chú ý an toàn, nàng liền dẫn người vào ngân hàng tư nhân.
Trước kia đều là Tô Việt đến, nàng quen thuộc với ngân hàng tư nhân lắm, thấy bọn họ phỏng đoán thân phận và ý đồ của nàng.
có người báo cho Mẫn chưởng quầy và Kim chưởng quầy, hai người vội vàng ra đón tiếp, hai người vừa cười vừa thi lễ.
Kim chưởng quầy năm nay sáu mươi, đôi mắt nhưng nhìn rất lanh lợi, chắp tay thi lễ với Tô Mạt và Tô Việt, che dấu kinh ngạc của mình, cười : "Hai vị lão bản rất ít khi đến thăm a, sao hôm nay lại có hứng đến vậy, mà đến cũng cho người báo trước. Nếu có việc Kim mỗ tất nhiên tự mình đến cửa, đâu cần hai vị phải đến tận đây."
xong lại quay sang với Mẫn chưởng quầy: "Mẫn lão đệ, ngươi cũng là, trước cho lão ca tiếng, hai vị lão bản đến đây mà chưa có chuẩn bị gì cả."
Ý muốn , nếu tại Tô Mạt muốn kiểm tra sổ sách vậy phải là lộ hết những chi tiết khai sai kia sao?
Tô Mạt chỉ cười , hàn thuyên vài ba câu, sau đó mấy người liền tiến đến phòng chứa sổ sách quan trọng nhất của ngân hàng tư nhân.
Chương 1577:
Đồ dùng trong phòng đều được làm bằng gỗ, tường có treo tranh chữ cổ, còn có mấy chậu cây cảnh xanh tốt, khắp nơi đều ngập tràn sắc xuân.
Tùy tiện hàn thuyên vài câu, Kim chương quỹ liền chủ động muốn Tô Mạt kiểm tra sổ sách và hướng dẫn chút, Tô Mạt cười : "Kim chưởng quỹ lo lắng nhiều rồi, ta chỉ là đúng lúc ngang qua thôi, phải vì sổ sách mà đến ngân hàng tư nhân. Nếu đến đây tất nhiên phải đến chào hỏi hai vị chưởng quỹ, hai vị vất vả nhiều rồi, rời xa quê hương tới kinh thành, dễ dàng. Vất vả, vất vả!"
Kim chưởng quỹ và Mẫn chưởng quỹ đều vội vàng hề vất vả.
Kim chưởng quỹ lòng vòng cũng đến vấn đề tăng chi tiêu, nội dung cũng giống như Mẫn chưởng quầy qua cho Tô Mạt, là vì việc trang hoàng và số công việc khác, nên ngân hàng tư nhân thuê thêm người cho nên chi tiêu có chút nhiều.
Ông cũng có tính toán, tính toán những sổ sách đó, đều được tính vào phần hoa hồng của Thẩm gia.
Tô Mạt cười : "Kim chưởng quầy, cũng cần phải cẩn thận như vậy, chuyện này vốn phải do chúng tôi quyết định. Lại , hai nhà hợp tác, vốn là chúng tôi được nhờ từ Thẩm lão gia, nếu ngay cả chuyện này cũng so đo vậy sao có thể làm ăn được?"
Nàng vốn để ý đến chuyện Kim chưởng quầy lấy nhiều tiền như vậy, mà những người Kim chưởng quầy mời đến rất có thể là những người mà tìm.
Những mị ảnh kỵ sĩ mà nàng và A Lý huấn luyện giống với những tử sĩ được chiêu mộ, bọn họ là huynh đệ của nàng, nàng cũng thể để họ chết cách vô ích.
Nếu theo nàng, nàng có trách nhiệm với họ.
Rất nhanh, thủ hạ của Kim chưởng quầy đưa những sổ sách chỉ tiêu đưa vào, sắp xếp gọn gàng bàn trà của Tô Mạt.
Tô Mạt cũng thèm nhìn đến, chỉ liếc nhìn bọn họ, sau đó với Kim chưởng quầy: "Làm ăn lâu như thế, với bản lĩnh của Kim chưởng quầy, như vậy nhân khẩu trong ngân hàng tư nhân tăng lên ít. Vẫn thường nghe tiêu sư của Thẩm gia võ công tầm thường, muốn được gặp thử lần, biết Kim chưởng quầy có thể từ bỏ thứ thích cho chúng tôi mượn mấy người thời gian."
Suy nghĩ của Kim chưởng quầy quay vòng, phỏng đoán thử suy tính của Tô Mạt, cười cười sai thủ hạ đưa những tiêu sư tốt của ngân hàng tư nhân đến cho Tô Mạt xem.
ngoài suy đoán của Tô Mạt, trong những người đó tất nhiên có người Tô Mạt muốn tìm, họ chính xác là những tiêu sư bình thường.
Ở bên cạnh Tô Việt giả vờ lật vài trang sổ sách, nếu như Kim chưởng quầy để họ xem tất nhiên chê vào đâu được, đưa mắt ra hiệu cho Tô Mạt, nhàng lắc đầu.
Last edited by a moderator: 29/9/15
Phương Lăng thích bài này.