1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1554:

      Bùi Bảo Khương thấy Tô Mạt vậy, mặt lộ ra vẻ thất vọng, nàng đành quỳ xuống cầu xin Tô Mạt, xin nàng rủ lòng thương, nàng tin rằng với năng lực của Tô Mạt, việc xin hoàng thượng thả người quan trọng là điều có thể.

      phải xin cứu Tả Minh Thụy, cũng phải là Tín vương, lại càng phải nhân vật quan trọng nào khác, chỉ là Tả Nghi Lan, tiểu thư bị người khác lợi dụng.

      Tả gia sắp xếp nội gián ngay trước mặt Tín vương, giám thị Tín vương, ngoài ra thúc đẩy Tống gia mưu phản ....

      Những chuyện đó e rằng vị Bùi tiểu thư này biết được, ánh mắt của Tô Mạt nhìn thẳng vào nàng ấy có số việc phải ai cũng có thể nhìn thấu.

      Mà trong mắt Tô Mạt, Bùi Bảo Khương giống Tô Văn Nhi.

      Bùi Bảo Khương nghĩ rằng Tô Mạt chịu cứu, vội vàng cầu xin, quan tâm đến việc Hoa Ngọc La cười mình.

      Thực tế, khi nàng mở miệng Hoa Ngọc La ra ngoài.

      Tô Mạt nâng Bùi Bảo Khương đứng dậy, đưa khăn tay cho nàng, "Bùi tỷ tỷ, nếu tỷ tin muội, vậy hãy nghe muội . Chuyện này nhất định phải làm. Tín vương phi gặp nguy hiểm. giờ bị giam lỏng, nhưng chịu đựng vài năm được ra ngoài."

      Nếu Tả Nghi Lan chịu được vài năm, vậy chỉ còn con đường chết.

      Hoàng đế là người đạo đức giả, tự mình gánh tội giết con lưng, hơn nữa giờ chuyện hai vị hoàng tử của tiên hoàng bị ông ấy thầm giết hại bị phát , hoàng đế càng lo sợ, ông ấy giết Tín vương, thậm chí còn muốn tìm cho công việc ổn định, để lại bất kỳ lời bàn tán nào, để cho ai ông là hoàng đế ngoan độc, tuyệt tình, dồn chính con trai của mình vào chỗ chết.

      Bùi Bảo Khương hiểu mọi chuyện, chuyện quan trường như đánh cờ, nàng ấy nghe hiểu, nhìn , tự nghĩ rằng hiểu mọi chuyện nhưng ra là biết cái gì.

      Bùi Bảo Khương nửa tin nửa nhìn Tô Mạt: "Mạt nhi, có vậy ?"

      Tô Mạt gật đầu, : "Có lẽ cũng đến mấy năm. Tỷ nên khuyên tỷ ấy kiên nhẫn, tự bảo vệ lấy chính mình, đừng để Tín vương làm bị thương."

      Bùi Bảo Khương nín khóc nhìn Tô Mạt, : " tại Tả đại nhân bị nhốt lại, Tả gia bị giam lỏng, thể giao tiếp với bên ngoài. có cách nào bảo vệ được tỷ ấy."

      Tô Mạt suy nghĩ, giọng : "Muội có cách này, muội phái người của muội đến bảo vệ Tín vương phi, cố gắng bảo vệ tỷ ấy an toàn."

      Chương 1555:

      Bùi Bào Khương ngay lập tức cảm ơn Tô Mạt, vui mừng cầm lấy tay Mạt nhi : "Mạt nhi, rất cảm ơn muội. Tỷ biết muội phải là người vô tình. Muội nhất định giúp chúng ta, thấy chết mà cứu."

      Tô Mạt nhìn nàng, "Bùi tỷ tỷ, mỗi người có hướng của bản thân. Tín vương phi là người tự biết bản thân muốn điều gì, tỷ ấy có con đường riêng của mình."

      Bùi Bảo Khương gật đầu : "Muội đúng. Ngày hôm đó lúc Tả tỷ tỷ như vậy, tỷ còn nghĩ tỷ ấy cam chịu." Thấy Tô Mạt đáp ứng, Bùi Bảo Khương thoải mái hơn rất nhiều, cũng khách sáo nữa, cùng Tô Mạt chuyện lúc, lôi kéo nàng chuyện ngày xưa.

      "Mạt nhi, muội rời khỏi thôn Độ Giả sao? Tỷ vẫn nhớ kỹ đó." Bùi Bảo Khương vui vẻ .

      Tô Mạt nhìn dáng vẻ lạc quan của nàng, cảm thấy bội phục nàng, Bùi Bảo Khương là người giấu chuyện gì trong lòng, là nữ tử hạnh phúc.

      Tô Mạt : "Bùi tỷ tỷ, chuyện ở thôn Độ Giả muội hướng dẫn cho Từ công tử, cần phải lo nữa."

      Hơn nữa khi Từ Thiếu Khôn mở ra thôn Độ Giả ở thành tây liền đối đầu với Tống Dung Hoa ở thành đông, tuy rằng Tống Dung Hoa có kế hoạch riêng của bản thân nhưng có gây ra chuyện gì. Ngược lại bị mình lợi dụng, để cho đám người Từ Thiếu Khôn phá được thôn của Tống Dung Hoa.

      Nhắc tới mới để ý, chỉ trong ít thời gian mà mọi chuyện lại thành như vậy.

      Cuối cùng Tống gia cũng sụp đổ, Tống Dung Hoa trở về quê, mà nàng vẫn còn ở đây.

      Tuy cũng sắp rời !

      Nhắc tới Tống Dung Hoa, nàng quay đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, đó là tình địch của nàng a!

      Hoàng Phủ Cẩn thấy ánh mắt giảo hoạt của nàng, liền biết nàng lại có quỷ kế gì.

      bước lên trước : "Mạt nhi, chúng ta cần phải rồi."

      Bùi Bảo Khương vẫn kéo tay Tô Mạt chuyện , nàng ấy là do quá đơn, gần đây có ai để tâm cùng, tuy rằng thời gian chuyện với Tô Mạt, nhưng nàng vẫn coi Tô Mạt là bạn tốt.

      Nàng xấu hổ cười, : " xin lỗi, muội xem vừa gặp người quen tỷ lại bắt đầu lải nhải rồi."

      Tô Mạt cũng cười : "Bùi tỷ tỷ nếu thích có thể thường xuyên tới. Nhị ca muội cũng hay ở đây." Nàng hơi cười cười nhìn Bùi Bảo Khương, quả nhiên thấy sắc mặt nàng có chút được tự nhiên, lảng sang chuyện khác, " Tỷ muốn tìm muội chuyện, liên quan gì đến huynh ấy."

      Last edited by a moderator: 21/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Last edited by a moderator: 24/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Last edited by a moderator: 24/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1556:

      Tô Mạt : "Muội thay Nhị ca quyết định, tất cả đều đưa cho Bùi tỷ tỷ, cần phải tính tiền."

      Bùi Bảo Khương nghe xong vô cùng vui vẻ, đây phải vấn đề tiền bạc, điều đó thể Tô Mạt tha thứ cho nàng, về sau có thể làm bạn tốt của nhau. Như vậy nàng có thể quang minh chính đại đến chơi.

      "Mạt nhi, cảm ơn muội." Nàng lòng lời cảm ơn.

      Tô Mạt cười , cùng Hoàng Phủ Cẩn rời .

      Bên ngoài Tô Việt và Hoa Ngọc La chuyện, biết về việc gì mà Tô Việt cười rất vui vẻ, giống như có điều gì phiền muội, ngược lại Hoa Ngọc La sắc mặt nghiêm trọng, giống như giáo huấn .

      Tô Mạt nhéo tay Hoàng Phủ Cẩn, giọng : "Huynh nhìn Nhị ca xem, đối với con ăn rất , khép nép."

      Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay của nàng, tay nàng nhẵn nhụi mịn màng, nắm chặt tay nàng, cười : "Mạt nhi, nếu như muội thích, ta cũng như vậy."

      Tô Mạt ngẩng đầu nhìn khuôn mặt của , nghĩ đến bộ dạng lấy lòng người khác của , trong lòng tự dưng thấy lạnh, cười : "Hay là thôi , người với người giống nhau. Đó là thói quen của Nhị ca rồi."

      Dù sao từ được cha mẹ thương, do tổ mẫu nuôi nấng, xung quanh đều như hổ rình mồi, vì sinh tồn, bản thân huynh ấy phải có chút thủ đoạn .

      Quá mạnh mẽ bị người khác bắt nạt, tính tình của huynh ấy là ngoài mềm trong cứng, có thể được thoải mái.

      Có thể nịnh hót cũng là thói quen, giờ đối với nữ hài, dù có chuyện gì huynh ấy vẫn cứ cười, khiến người khác nhìn ra được suy nghĩ của huynh ấy.

      Suy nghĩ chút, thấy Nhị ca chính là như vậy, đối với mình và mấy tỷ muội trong nhà hay đối với nha hoàn cũng đều là như vậy.

      Hai người muốn qua chào hỏi, thấy Lan Nhược cưỡi ngựa tới, đến trước mặt hai người, nàng xoay người nhảy xuống báo: "Vương gia, tiểu thư, Ngụy vương gian tới."

      Chân mày Hoàng Phủ Cẩn hơi nhướng lên, "Tới vương phủ?"

      Lan Nhược : "Quốc công phủ."

      Tô Mạt vẫy tay hô to: "Nhị ca, Hoa tỷ tỷ, bọn muội trước, hai người cần tiễn. Đúng rồi, Bùi tỷ tỷ chưa , hai người tiếp đón nàng hộ muội. Bọn muội về đây."

      xong hai người lên xe, chờ Tô Việt và Hoa Ngọc La trả lời, liền bảo phu xe đánh xe .

      Hoàng Phủ Giới còn giống ngày xưa, còn là tiểu tử bị Tô Mạt xoay vòng ngày xưa.

      Vóc dáng của cao lớn hơn, tuy gương mặt vẫn còn chút non nớt nhưng cũng rất tuấn mỹ.

      "Nhị ca, đệ có chuyện muốn với huynh."

      Chương 1557:

      Hoàng Phủ Giới bị Kim Kết ngăn lại ở ngoài cửa, bắt đợi hai người quay lại, được đến quấy rầy, tính tình của tuy cứng ngắc, nhưng khi đối đầu với nha đầu Tô Mạt lại có cách nào đấu lại nàng.

      Thấy hai người vừa về đến nơi, lập tức chạy đến trước xe ngựa, lớn tiếng gọi.

      Kim Kết bất mãn : "Ngụy vương điện hạ có quy củ gì cả."

      Hoàng Phủ Giời hừ tiếng, lườm nàng cái: "Ta có quy củ hay , đến lượt ngươi . Ta thấy ngươi mới là người có quy củ."

      Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt bước xuống khỏi xe ngựa, nhìn : "Có chuyện gì mà gấp vậy?"

      Hoàng Phủ Giới bước lên trước kéo tay Hoàng Phủ Cẩn, "Nhị ca, chúng ta về phủ của huynh rồi ."

      Hoàng Phủ Cẩn : "Có chuyện gì luôn , có gì phải sợ."

      Hoàng Phủ Giới liếc nhìn Mạt nhi, mím môi : "Hay là... vào trong phủ của muội rồi ."

      Tô Mạt cười : "Uy, Tiểu Thất ca, huynh có chuyện gì giấu ta sao? Chẳng lẽ Bệ hạ tứ hôn cho ta và Cẩn ca ca."

      Nếu phải ban thưởng tiểu thiếp, huynh ấy khẩn trương như vậy làm gì? Còn muốn giấu nàng!

      Hoàng Phủ Giới hừ : " Sao muội có ý tứ như vậy chứ? Huynh cùng Nhị ca bàn chuyện quan trọng, phải là chuyện ."

      Tô Mạt cười nhạo , "Việc quan trọng, ngược lại huynh mới là người có chuyện quan trọng rồi. Chúng ta ngờ tới Bệ hạ lại coi trọng huynh như vậy, thế mà lại đưa binh phù của Tây Sơn đại doanh cho huynh. Mà huynh lại giấu diếm chúng ta hề hở ra tí nào, bên cạnh đó lại rằng muốn chúng ta nghĩ cách cứu bệ hạ, chúng ta đồng ý. Huynh lại giở trò sau lưng chúng ta, chính mình cứu phụ hoàng ra. Tiểu Thất, xem ra huynh cũng biết cách tính kế, nội tâm trưởng thành hơn nhiều."

      Sắc mặt của Hoàng Phủ Giới khi nghe nàng lúc đỏ lúc trắng, trán đổ đầy mồ hôi, vội : "Muội, muội đừng bậy, huynh có quỷ kế gì cả. Huynh với phụ thân là Nhị ca nghĩ ra biện pháp cứu người, bảo huynh cứu lão nhân gia. Hơn nữa phụ hoàng muốn để cho Nhị ca làm thái tử, chính tai huynh nghe thấy."

      Tô Mạt lạnh lùng : " giờ chắc là còn như vậy nữa rồi."

      Nếu huynh ấy cũng vội vàng chạy đến đây như thế.

      Hoàng Phủ Giới buồn bực : "Muội, làm sao muội biết?"

      cũng biết muội ấy rất thông minh, biết làm sao muội ấy có thể biết được, biết rằng Tô Mạt biết rất nhiều thứ, ngay cả tâm trong lòng của bọn họ nàng cũng có thể đoán được.

      Nàng quả giống con giun trong bụng , là!

      Nếu phải Nhị ca..

      hừ mạnh : "Huynh cho muội biết."

      Chương 1558:

      Tô Mạt liếc mắt nhìn Hoàng Phủ Giới, sau đó quay sang với Hoàng Phủ Cẩn: "Cẩn ca ca, huynh cứ về trước , cha nuôi ở nhà chờ huynh."

      Hoàng Phủ Cẩn biết nàng tìm cớ cho , suy nghĩ thấy cũng nên về, "Giúp huynh chào tạm biệt quốc công và lão phu nhân."

      Tô Mạt nhìn hai người rời , mỉm cười, ngược lại Kim Kết lại nổi nóng: "Tiểu thư, cái vị Ngụy vương gia kia hơi quá đáng. năng lung lung tung, chẳng lẽ tiểu thư và Tề vương muốn gặp là gặp được sao. Mới dễ dàng như vậy đâu!"

      Tô Mạt quay sang cười nàng, "Em cũng to gan , cẩn thận lấy mã roi ngựa đánh em!"

      Kim Kết cười : "Tiểu thư, y dám đâu. Y sợ tiểu thư a. Hơn nữa, y sợ sâu bướm cây a!"

      Nhớ tới chuyện cùng mình trèo cây, Tô Mạt bật cười, dẫn theo đám nha hoàn và ma ma trở về nhà.

      Kim Kết phục : "Tiểu thư, người cũng cẩn thận nghĩ xem, em thấy Ngụy vương đến tìm Tĩnh thiếu gia cũng phải chuyện gì tốt. giờ dã tâm của y có, còn được giữ binh quyền trong tay, mọi chuyện khó trước được."

      Tô Mạt liếc mắt nhìn nàng, "Em nha, lớn như vậy rồi, vẫn hay kích động như vậy." ràng nàng lớn hơn Thủy muội, giờ Thủy muội càng ngày càng thành thục, Kim Kết lại càng thích so đo. Nàng nhớ hai người Kim Kết và Thủy muội đều đến tuổi lấy chồng, nàng cũng nên quan tâm đến chung thân đại của hai người.

      Kim Kết cứ mãi về Ngụy vương nhưng thấy Tô Mạt để ý đến, nàng sợ Hoàng Phủ Giới xúi giục hoặc đe dọa Tề vương làm chuyện gì, đành tự mình đến tìm Lan Nhược.

      Vốn là nàng hợp với Lan Nhu hơn, nhưng Lan Nhu còn bận việc, nàng chỉ có thể đến tìm Lan Nhược.

      Tính tình Lan Nhược trầm ổn, có hơi lạnh lùng, ngoài lúc tiếp nhận mệnh lệnh của Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt nàng hầu như chuyện. Kim kết có chút lo lắng, nhưng vẫn kiên trì .

      Ai biết được Lan Nhược rất điềm đạm thấy nàng đến liền mời nàng ngồi xuống, hỏi mọi chuyện.

      Lan Nhược : "Kim Kết nương cần quá lo lắng, tính tình của thiếu gia chúng ta ngươi cũng phải biết, ngoài tiểu thư ra, còn ai có thể bắt ép người làm chuyện gì khác."

      Sư phụ muốn làm hoàng đế, người lại vì câu Mạt nhi muốn làm hoàng hậu liền bỏ, hoàng đế muốn nạp thiếp, lại vì câu chỉ Mạt nhi liền đẩy . đời này đúng có ai có thể khiến Hoàng Phủ Cẩn thay đổi chủ ý, nhất là những điều Mạt nhi thích
      Last edited by a moderator: 24/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1559:

      Kim Kết năn nỉ : “ Lan Nhược tốt bụng, ngươi xem thử xem, khinh công của ngươi tốt như vậy, bọn họ phát đâu.”

      Lan Nhược nhìn Kim Kết, nha đầu kia có đôi mắt đen bóng, khuôn mặt cũng được xem là xinh đẹp, chuyện lại rất thẳng thắn, Lan Nhược cũng rất thích nàng.

      Lan Nhược suy nghĩ lát, “ Cũng được, vậy để ta xem thử. Khi ta trở về ngươi phải nhờ là thiếu ta ân tình nha.”

      Kim Kết cười rộ lên, vui vẻ : “ Được, vài ân tình cũng được, về sau ta coi người như tỷ tỷ ruột thịt để hầu hạ.”

      Lan Nhược cười cười chuẩn bị chút, lại bảo Kim Kết báo với Tô Mạt câu, nàng đến vương phủ chuyến.

      Lúc Kim Kết tìm được Tô Mạt, nàng cùng đại tiểu thư và Tô Hinh Nhi trò chuyện, vẻ mặt của đại tiểu thư dấu được vẻ hạnh phúc, ngược lại Tô Hinh Nhi hình như có tâm , hay thất thần, thậm chí là ngẩn người ra.

      Kim Kết thấy nàng ngồi ngẩn người đối diện với chậu hoa Hải đường và hoa hồng, trong tay cầm khối điểm tra, nhưng lại vô thức nghiền nát điểm tâm tung về phía mấy đóa hoa. Kim Kết vội vàng lên tiếng nhắc nhở nàng: “ Tam tiểu thư, đó phải hồ cá, cần cho chúng ăn!”

      Tô Hinh Nhi ngẩn người, lập tức tỉnh lại, đôi má lập tức ửng hồng, nàng cắn môi nhìn Tô Mật và đại tiểu thư, thấy các nàng để ý đến bên này, vội vàng đưa điểm tâm vào miệng, với Kim Kết: “ A, ta, ta muốn đến xem mấy con cá chép đó lớn chưa a.”

      Kim Kết cười : “ Tam tiểu thư muốn đến hương lâu?”

      Hai má của Tô Hinh Nhi càng đỏ thêm giống như bị người ta nhìn thấu tâm tư, “ Ta, ta đâu có muốn đến hương lâu?”

      Nàng vội vươn tay làm bộ muốn chăm sóc mấy cây hoa, nhưng càng làm càng thấy rối

      Kim Kết tò mò nhìn nàng, Tam tiểu thư vốn hay bốc đồng, nhưng rất thằng thắn, có gì đó, giờ thu liễm nhiều hơn, có chuyện gì cũng thoải mái ra, có cảm giác rất thần bí.

      Nhìn nhưng cánh hoa mềm mại bị Tô Hinh Nhi chà đạp, Kim Kết vội vàng đem hoa cướp , “ Tam tiểu thư, trong ao cá ở hương lâu có cá chép a, nếu người muốn xem có thể đến xem. A, đúng rồi, tiểu thư nên sớm , trời cũng sắp tối rồi!”

      Hai má Tô Hinh Nhi đỏ bừng lên, vội vàng đứng dậy, “ Ta ra ngoài lát.”

      Kim Kết vội gọi theo, Tô Mạt và Tô Nhu Nhi cũng để ý đến bên này, hỏi lý do.

      Kim Kết lắc đầu, “ Tam tiểu thư kỳ lạ, có gì đó giống như bình thường.”


      Chương 1560:

      Tô Nhu Nhi quay sang nhìn Tô Mạt cái, “ Tỷ xem thế nào.”

      Tô Mạt gật đầu với Kim Kết: “ Em gọi Lan Nhược tới đây, ta có chút việc muốn nàng ấy làm.”

      Kim Kết a lên tiếng, “ tiểu thư, Lan Nhược có ở trong phủ, nàng ấy đến vương phủ rồi ạ.”

      Tô Mạt kinh ngạc : “ Vương Phủ?” là lạ, thường ngày Lan Nhược đều ngây ngốc bên người nàng đợi nàng sai bảo, hôm nay mặt trời mọc đằng tây rồi sao? Nàng nghi ngờ quay sang nhìn Kim Kết cái, Kim Kết vội vàng giả bộ chỉnh sửa mấy đóa hoa.

      Tô Mạt nhìn nàng hái những bông hoa hải đường héo xuống, vội : “ Đưa những chậu hoa này ra chỗ khác, khi nào Lan Nhược trở về bảo nàng tới tìm ta. Ta đến chỗ tổ mẫu chuyện chút.”

      Kim Kết nhanh chóng đáp lời, cầm chậu hoa chạy .

      Lan Nhược ở lại Vương phủ khá lâu, muốn biết được Hoàng Phủ Giới chuyện gì với thiếu gia nhà mình kỳ khó, với khinh công của nàng, Hoàng Phủ Giới phát ram nhưng thiếu gia nhà mình chắc chắn biết.

      Bởi vì cho phép của tiểu thư hay thiếu gia, nên nàng dám tự tiện nghe lén,vì thế sai người làm gọi Lưu Vân đến, muốn nhờ Lưu Vân bưng trà đổ nước nhân cơ hội nghe ngóng chút.

      Lưu Vân cười : “ Hẳn là tiểu thư bảo ngươi tới .”

      Lan Nhược liếc mắt nhìn , “ Ngươi quản nhiều vậy. Có giúp hay ?”

      Lưu Vân gật đầu: “ thôi.”

      Lan Nhược vẫn đứng im, “ tự ngươi .”

      Lưu Vân cười: “ Ngươi cùng ta, sau đó đứng bên ngoài chờ, tự mình nghe phải hơn sao.”

      Lan Nhược nghĩ thấy cũng được,liền theo, hai người đến phòng bên ngoài thư phòng giả vờ như pha trà và dọn dẹp sách vở.

      Với công lực của hai người, người bên trong có thầm họ vẫn nghe được, huống hồ giọng của Hoàng Phủ Giớitừ trước đến nay hề , cực kỳ ràng.

      “ Nhị ca, huynh nghĩ cách a. Chẳng lẽ huynh trơ mắt để phụ hoàng đem ngôi vị truyền cho Ngũ ca sao?” Giọng của Hoàng Phủ Giới rất vội vàng, giống như chỉ tiếc rèn sắt thành thép.

      Ngược lại Hoàng Phủ Cẩn vẫn rất nhàng trả lời, “ Nếu ông ấy muốn truyền cho Lạc Vương, vậy chứng tỏ Lạc Vương là người có năng lực, đệ nên cao hứng mới phải chứ.”

      Hoàng Phủ Giới gấp đến nỗi muốn giậm chân, “ Nhị ca, huynh sao lại hiểu vậy, đệ nghĩ muốn huynh làm hoàng đế, sau khi phụ hoàng trăm tuổi, huynh làm hoàng đế, đệ thay huynh mang quân trấn thủ tứ phương,thiên hạ sau này là của Hoàng Phủ Gia chúng ta, huynh có thể cần lo lắng nữa. cần lo lắng phụ hoàng tính toán ra sao, sợ tướng quân khác công cao chấn thủ hoặc có mưu đồ gây rồi. Huynh sao lại hiểu chứ!”
      Last edited by a moderator: 23/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :