Chương 1550:
Dù trong thời gian này có rất nhiều việc nhưng vừa bước vào cửa hàng hương liệu có thể cảm nhận được khí khác thường, Hoa Ngọc La đối với Nhị ca lúc gần lúc xa, còn có chút u ám, mà Nhị ca đối xử với nàng rất tốt - dĩ nhiên Nhị ca đối xử với ai cũng rất dịu dàng khiêm tốn.
Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay Tô Mạt, hai người bộ đến phía sau cửa hàng, nơi đó ban đầu là nơi Tô Mạt ở sau đó Tô Hinh Nhi cũng ở đó thời gian, nay là chỗ ở của Hoa Ngọc La.
Thời tiết tháng ba rất đẹp, hoa đào và hoa hải đường đều nở rất đẹp, cảnh xuân tươi đẹp, hồ nước trong vắt, bóng hai người in mặt nước, giống như bức họa. Nha hoàn trong viện im lặng nhìn hai người, vô thức dừng lại mọi việc, chỉ sợ phá hỏng bức tranh đẹp này.
Tô Mạt : “Cẩn ca ca, chúng ta nên có kế hoạch sớm, hoàng đế bỏ qua cho chúng ta.”
Từ thái độ của Hoàng Phủ Cẩn đối với hoàng đế, ông ấy cũng đoán ra được chuyện xảy ra dưới địa cung, ngoài ra cũng đoán được thân phận của Hoàng Phủ Cẩn.
Hoàng đế là người rất đa nghi, cộng thêm cảm giác của ông đối với Hoàng Phủ Cẩn rất kỳ lạ, thể nào biết.
Ngoài ra với thái độ của đám người Tả Minh Thụy, cũng có thể đoán được phần nào.
Cho nên, Tô Mạt cảm thấy giờ hoàng đế im lặng như vậy là vì có kế hoạch sắp tới, nhất định là mưu hại người, muốn trấn áp bọn họ, nàng nhất định thể coi thường, phải để ý cẩn thận mọi thứ.
Nàng bắt đầu so sánh lực lượng của mình và hoàng đế, từ trước đến nay nàng luôn chọn phương thức đơn giản nhất, nhanh nhất để đạt được mục đích, muốn chống lại hoàng đế cần nhiều binh lính hay ám vệ, chỉ cần dùng trí, nắm giữ được nhược điểm của ông ấy, như vậy là đủ.
Ánh mắt của Hoàng Phủ Cẩn kiên định, "Đừng sợ."
Giọng dịu dàng, so với thời điểm còn là thiếu niên tà mị nay chững chạc hơn nhiều, Tô Mạt bật cười, người đàn ông này, khi đối đầu với quân địch cái khí thế ngang tàng này làm cho người khác kính nể. Nàng ngờ tới lại trở nên hoàn mỹ như vậy, có lúc lạnh hơn băng, cứng hơn đá, nhưng cũng có lúc mềm như nước, nóng như lửa.
Khiến cho nàng thể dời khỏi, hề nuối tiếc.
“Tiêu Vũ Lâu rời kinh thành, có đưa cho chúng ta bức thư, dặn chúng ta cẩn thận hoàng đế và Vu Hận Sinh, y cảm thấy Vu Hận Sinh dễ dàng chết như vậy.” Tô Mạt .
Chương 1551
Nàng hỏi Diệp Tri Vân, dòng nước dưới địa cung phải là hồ, mà là thông với giếng nước trong cùng, ngoài ra còn thông với hồ Thái Dịch.
Với công lực Của Vu Hận Sinh, tuyệt đối dễ dàng chết như vậy.
Hai người thảo luận lúc, sau đó muốn đến chỗ Diệp Tri Vân, lúc đến trước cửa hàng, vừa vặn nhìn thấy cảnh vô cùng kỳ lạ, Tô Việt và Bùi Bảo Khương lựa chọn nước hoa, Hoa Ngọc La đứng bên sửa sang lại, Bùi Bảo Khương xem qua thứ gì, sờ thử cái gì nàng đều sắp xếp lại, hơn nữa trán Tô Việt mồ hôi chảy ròng ròng nhưng vẫn phải gượng cười.
Tô Mạt bật cười với Hoàng Phủ Cẩn: “ Chúng ta nhanh .”
Đúng lúc Bùi Bảo Khương nghiêng đầu nhìn thấy nàng, cười : “ Mạt Nhi, tỷ muồn tìm muội đây.”
Tô Mạt bị phát , bất đắc dĩ đành tiến lên chuyện cùng nàng.
Bùi Bảo Khương kéo tay Tô Mạt, tới trước mặt Tô Việt và Hoa Ngọc La, cười : “ Muội và Mạt nhi là tỷ muội tốt của nhau, Nhị thiếu gia, có phải nên nể mặt tý ?
đợi Tô Mạt lên tiếng, Hoa Ngọc La như cười như : “ Mạt nhi, muội thử xem nếu là bạn bè, vì bạn bè mà suy nghĩ, cũng nên làm khó người ta. Nếu chúng ta đến cửa hàng của bạn bè mua đồ cũng phải suy nghĩ cẩn thận, nếu mình được lợi nhiều quá cửa hàng của người ta cũng khó mà làm sổ sách được.”
Tô Mạt nhịn cười đến mức sắp bị nội thương, nhưng lại dám cười, nhìn trộm về phía Nhị ca, gương mặt cũng được dễ chịu cho lắm, nhưng dám đắc tội với bên nào
“ Nhị thiếu gia, huynh thử xem?” Hoa Ngọc La nửa cười nửa nhìn Tô Việt.
Tô Mạt thở phào nhõm, dù gì cũng bỏ qua cho nàng, nếu nàng cũng biết thế nào.
Nàng hiểu Hoa Ngọc La, hơn nữa để cứu được Nhị ca cũng có công của nàng, từ trước đến nay giao tình giữa họ đơn giản.
Mà Bùi Bảo Khương, chính nàng cũng quen biết từ lâu, lúc còn ở vườn hoa của hoàng cung, sau đó còn cùng nhau ăn uống. Gần đây nàng quá bận rộn, lại vào cung, cộng thêm tranh đấu khắp nơi, đúng là lâu rồi liên lạc với Bùi Bảo Khương.
Nhất là khi Tả Nghi Lan gả cho Thái tử,mà thái độ của Thái tử đối với đại tỷ rất mờ ám, ngoài ra giao tình của Bùi Bảo Khương với Tả Nghi Lan ít, những điều đó khiến nàng phải cẩn thận.
ngờ tới Nhị ca lại có qua lại cùng nàng ấy.
Tô Mạt hơi mỉm cười nhìn Nhị ca, sau đó nhìn qua Bùi Bảo Khương, gương mặt của nàng ấy vẫn rất thản nhiên, có chút khó chịu, mà Hoa Ngọc La lại hơi nhướng mày, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mặt châm chọc.
Last edited by a moderator: 14/5/15
Phương Lăng thích bài này.