1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1547:

      Tô Văn Nhi quỳ xuống, khiến tất cả mọi người đều giật mình, nàng ta dùng đầu gối tiến lên mấy bước, nắm lấy làn váy của Tô Mạt, vừa khóc vừa : “Mạt Nhi, Mạt Nhi, chẳng lẽ muội thấy chết mà cứu sao? Tỷ cũng phải vì bản thân mình, tỷ van cầu muội, dù muội có hận tỷ, muội có thể đánh, có thể mắng tỷ, thậm chí có thể giết tỷ, nhưng xin muội hãy cứu con trai của tỷ.”

      Nước mắt của nàng ta rơi đầy mặt, dáng vẻ van xin, rất đáng thương.

      Tô Mạt từng bước lui về sau, để cho nàng bắt được làn váy, loại người như vậy chỉ liếc mắt nhìn cũng thấy ghê tởm.

      Tô Văn Nhi khóc đến mức ngã xuống đất, tất cả mọi người đều cảm thấy kinh ngạc, khắc trước nàng vẫn là bộ dạng cao cao tại thượng vậy mà bây giờ lại ăn khép nép như vậy, trở mặt cũng nhanh như vậy.

      Tô Hinh Nhi giận dữ mắng: “Ngươi cần giả bộ đáng thương ở đây, ngươi giống như rắn độc vậy, nếu ai thương xót cho ngươi sau này cũng bị ngươi cắn ngược lại.”

      Tô Văn Nhi ngẩng đầu nhìn nàng, “Ngươi có tư cách gì ta? Nếu như bọn họ thương hại ngươi, ngươi có thể có ngày hôm nay sao? Ngươi sớm chết rồi?”

      Tô Hinh Nhi giận dữ quát, “Ngươi biết xấu hổ. đạt được mục đích liền ăn vạ! Người đâu, mau đuổi nàng ra ngoài!”

      Tô Văn Nhi chịu , khẩn cầu xin Tô Mạt: “Mạt Nhi, van cầu muội, Mạt Nhi, muội có thể cứu người thân quen, tại sao thể cứu tỷ tỷ của mình? Nếu muội cứu con tỷ, nó bị Tả Nghi Lan và Hoàng Phủ Cẩn hại chết mất. Mạt Nhi, tỷ van cầu muội. Muội cứu nó được ?”

      Tô Mạt nhàn nhạt : “ phải chúng ta quan tâm, mà là thể làm gì được. Tỷ cũng thấy rồi đấy, giờ Tô gia bị triều đình giám sát. Hơn nữa, đó là con trai của Tín vương, cũng là tôn tử của Bệ hạ, sao có thể có nguy hiểm được? Thay vì ở đây cầu xin muội, tỷ nên đến cầu xin Bệ hạ.”

      Tô Văn Nhi lau nước mắt, cười lạnh : “Ta ngờ các ngươi tự xưng mình là chính nghĩa, cũng chỉ là đám người máu lạnh, thấy chết mà cứu mà thôi. Các ngươi có tư cách gì chỉ trích ta? Ai mà chả muốn hướng chỗ cao, nước lúc nào cũng chảy xuống dưới?”

      Ánh mắt nàng độc nhìn chằm chằm mấy người Tô Mạt, “Các ngươi thấy chết mà cứu, cẩn thận có báo ứng!”

      Tô Hinh Nhi giận dữ tiến lên sai người nhanh chóng đuổi họ ra ngoài.

      Tô Mạt từ từ bước tới, đứng trước mặt Tô Văn Nhi, giọng : “Sườn phi nương nương sao đến tìm Cố gia?”

      Nghe mấy ngày trước Cố Chiêu vì sợ tội nên tự sát, vì vậy hoàng đế cũng giận chó đánh mèo mà trừng phạt những người còn lại của Cố gia, chỉ là Cố Chiêu bị người khác lừa gạt, vứt xác ở nơi hoang dã, Cố gia vẫn hoạt động như bình thường, điều này làm cho người khác rất khó hiểu.
      Last edited by a moderator: 1/5/15

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1548:

      Vẻ mặt của Tô Văn Nhi có chút được tự nhiên, nàng cười lạnh : “ cứu cứu, cần phải châm chọc làm gì.”

      Tô Mạt để ý đến nàng nữa, xoay người cùng Tô Hinh Nhi đến hậu viện chuyện cùng phụ thân và lão phu nhân.

      Đến chạng vạng, có người ở trong cung đến, hơn nữa đích thân Lưu Ngọc đến, dáng vẻ của ông rất bình tĩnh, lần lượt chào hỏi lão phu nhân và Tô Nhân Vũ. Lão phu nhân để cho Tô Mạt phân phó mọi người chuẩn bị tiếp chỉ.

      Nội dung của thánh chỉ khiến cho mọi người thể hiểu nổi, đầu tiên là Tô Nhân Vũ trung thành đền nợ nước, khiến bản thân bị thương nhiều chỗ, hôm nay tật cũ tái phát ở nhà dưỡng bệnh, thưởng cho số kim ngân châu báu, tăng bổng lộc lên gấp đôi.

      nội dung khác của thánh chỉ là chiêu cáo Tô Chiêu nghi vì Bệ hạ cầu phúc, nhiễm bệnh bỏ mình, an táng ở hoàng lăng.

      Đối với tin tức lần này Tô Mạt hề ngờ tới, nhìn ra hoàng đế có suy tính gì, muốn bỏ qua cho Tô gia sao? Chẳng lẽ lần đó Hoàng Phủ Cẩn uy hiếp có tác dụng? Hay là ông ấy lớn tuổi, đến giờ thường xuyên bị ác mộng, bệnh lại nặng thêm, vì vậy lương tâm trỗi dậy?

      Bây giờ nhìn Lưu Ngọc cũng có chút tuổi rồi, đường cũng hơi tập tễnh. Tô Nhân Vũ mời ông ở lại uống trà, nhưng ông lắc đầu : “Chúng ta còn phải hồi cung phục chỉ, quấy rầy Quốc công nữa.”

      Vừa ông vừa đến trước mặt Tô Mạt, cười cười, vẻ mặt phức tạp nhìn nàng, thấp giọng : “Tô tiểu thư, nô tài có lời muốn tự mình với ngài.”

      Tô Mạt nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn ở góc khuất, y cũng chăm chú nhìn nàng, nàng cười cười, ý bảo y trốn .

      Hai người về phía Hoàng Phủ Cẩn, y liền nấp .

      Lưu Ngọc dừng bước, thấp giọng : “Tô tiểu thư, nô tài lời lòng. Mọi khó khăn đều qua, ngài nên ủng hộ Tề vương. Toàn lực giúp đỡ, đưa Tề vương lên. Như vậy…mọi chuyện đều có khả năng.”

      Tô Mạt cau mày, nhìn ông, “Lưu công ông, ý ngài là Bệ hạ…?”

      Lưu Ngọc thở dài, “Tô tiểu thư, nô tài gì, nô tài hồi cung trước.”

      Tô Mạt đưa mắt nhìn ông, muốn hỏi Tiền nhưng lại thôi.

      Sắc mặt Lưu Ngọc thoáng qua chút buồn thương, lắc đầu thở dài : “Khó khăn.”

      Bị Vu Hận Sinh xuống tay, còn có cơ hội trở về sao?

      Tô Mạt chuyện vài câu cùng ông, biết được Tín vương điên rồi, giờ chỉ còn lại Lạc vương và Ngụy vương, Tả Minh Thụy chắc chắn khó thoát được tội, nhưng hoàng đế lại kiêng kỵ Thẩm gia, cũng biết giải quyết đám gia quyến kia như thế nào, Lưu gia ngược lại, nhất định phải tru di cửu tộc.
      Last edited by a moderator: 14/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1549:

      Chuyện của Nhạc Thiếu Sâm có chút mập mờ, hình như hoàng đế có ý định muốn giết nhưng lại . Đó chỉ là theo kinh nghiệm nhiều năm của Lưu Ngọc phỏng đoán mà thôi.

      Tô Mạt cảm ơn, cùng phụ thân tiễn ông ra tận cửa.

      Hoàng đế ban thưởng cho Tô gia, đó là dấu hiệu của ân sủng, dĩ nhiên có những quan viên tới chúc mừng, cũng có thể vì Tô gia có vị quý phi, chẳng qua là vị quý phi mất, thích hợp chúc mừng náo nhiệt. Cho nên những người có tâm tư muốn kết thân cũng chỉ đến tặng quà lưu lại.

      Sau buổi tiệc đính hôn Tô gia bắt đầu chuẩn bị đồ cưới cho Đại tiểu thư, Tô Nhu Nhi cùng nha hoàn của mình bắt đầu may giá y (áo cưới), đám người Tô Hinh Nhi cũng tham gia giúp đỡ.

      Tô Mạt vì phải xử lý công việc của cửa hàng hương liệu, trà lâu, ngoài ra còn có vườn hoa và nông trại nên có nhiều thời gian rảnh rỗi, cũng may Hoàng Phủ Cẩn có công việc gì, mỗi ngày đều đến giúp nàng rất nhiều việc.

      Tô Mạt và Hoàng Phủ Cẩn vòng quanh cửa hàng hương liệu, giờ cửa hàng này chủ yếu là do Tô Việt quản lý, mấy người Hoa Ngọc La giúp đỡ y.

      Tô Việt bây giờ còn nghĩ tới con đường làm quan nữa, ngược lại muốn nghiêm túc làm thương nhân, giúp cho việc buôn bán của cửa hàng này rất tốt. Y đưa sổ sách cho Tô Mạt xem, cười : “Tô Mạt, muội xem qua chút, mặc dù tình huống có chút phức tạp nhưng việc làm ăn của chúng ta bị ảnh hưởng gì nhiều. Bây giờ các cửa hàng của chúng ta ở những địa phương khác phát triển ổn định, nếu như sau này chúng ta rời khỏi kinh thành, việc buôn bán cũng bị trì hoãn. Việc chi tiêu trong nhà, xây nhà mua đất, tất cả đều có tiền.”

      Tô Mạt cười : “Nhị ca, quan trọng là huynh nhanh chóng cưới Nhị tẩu, như vậy tổ mẫu và phụ thân ở nhà cũng có việc để làm.”

      Gương mặt tuấn tú của Tô Việt đỏ bừng, ngượng ngùng : “Mạt nhi, muội cũng biết trêu huynh.”

      Tô Mạt cười rộ lên: “Nhị ca, muội đâu có trêu ghẹo huynh, huynh nghĩ thử , trước đây huynh nếu huynh làm quan, vậy phải hy sinh hôn của mình. Bây giờ tốt rồi, sau này Tô gia chúng ta còn làm quan nữa. Huynh muốn chọn vợ, tất nhiên là phải chọn người huynh thích rồi.” Nàng liếc nhìn Hoa Ngọc La tính sổ sách bên cạnh, “Muội nghe huynh có người trong lòng rồi?”

      Gương mặt của Tô Việt càng thêm đỏ, vội vàng lắc đầu, “Mạt Nhi, muội linh tinh cái gì vậy!” Y vội vàng với Hoàng Phủ Cẩn, “Tề vương, chúng ta ra hậu viện uống trà .”

      Mấy người chưa kịp ra khỏi phòng có người chạy vào báo: “Nhị thiếu gia, Bùi tiểu thư đến.”

      Tô Mạt bật cười, với Hoàng Phủ Cẩn: “Cẩn ca ca, chúng ta nhanh thôi, trực giác của ta sai đâu.”
      Last edited by a moderator: 14/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1550:

      Dù trong thời gian này có rất nhiều việc nhưng vừa bước vào cửa hàng hương liệu có thể cảm nhận được khí khác thường, Hoa Ngọc La đối với Nhị ca lúc gần lúc xa, còn có chút u ám, mà Nhị ca đối xử với nàng rất tốt - dĩ nhiên Nhị ca đối xử với ai cũng rất dịu dàng khiêm tốn.

      Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay Tô Mạt, hai người bộ đến phía sau cửa hàng, nơi đó ban đầu là nơi Tô Mạt ở sau đó Tô Hinh Nhi cũng ở đó thời gian, nay là chỗ ở của Hoa Ngọc La.

      Thời tiết tháng ba rất đẹp, hoa đào và hoa hải đường đều nở rất đẹp, cảnh xuân tươi đẹp, hồ nước trong vắt, bóng hai người in mặt nước, giống như bức họa. Nha hoàn trong viện im lặng nhìn hai người, vô thức dừng lại mọi việc, chỉ sợ phá hỏng bức tranh đẹp này.

      Tô Mạt : “Cẩn ca ca, chúng ta nên có kế hoạch sớm, hoàng đế bỏ qua cho chúng ta.”

      Từ thái độ của Hoàng Phủ Cẩn đối với hoàng đế, ông ấy cũng đoán ra được chuyện xảy ra dưới địa cung, ngoài ra cũng đoán được thân phận của Hoàng Phủ Cẩn.

      Hoàng đế là người rất đa nghi, cộng thêm cảm giác của ông đối với Hoàng Phủ Cẩn rất kỳ lạ, thể nào biết.

      Ngoài ra với thái độ của đám người Tả Minh Thụy, cũng có thể đoán được phần nào.

      Cho nên, Tô Mạt cảm thấy giờ hoàng đế im lặng như vậy là vì có kế hoạch sắp tới, nhất định là mưu hại người, muốn trấn áp bọn họ, nàng nhất định thể coi thường, phải để ý cẩn thận mọi thứ.

      Nàng bắt đầu so sánh lực lượng của mình và hoàng đế, từ trước đến nay nàng luôn chọn phương thức đơn giản nhất, nhanh nhất để đạt được mục đích, muốn chống lại hoàng đế cần nhiều binh lính hay ám vệ, chỉ cần dùng trí, nắm giữ được nhược điểm của ông ấy, như vậy là đủ.

      Ánh mắt của Hoàng Phủ Cẩn kiên định, "Đừng sợ."

      Giọng dịu dàng, so với thời điểm còn là thiếu niên tà mị nay chững chạc hơn nhiều, Tô Mạt bật cười, người đàn ông này, khi đối đầu với quân địch cái khí thế ngang tàng này làm cho người khác kính nể. Nàng ngờ tới lại trở nên hoàn mỹ như vậy, có lúc lạnh hơn băng, cứng hơn đá, nhưng cũng có lúc mềm như nước, nóng như lửa.

      Khiến cho nàng thể dời khỏi, hề nuối tiếc.

      “Tiêu Vũ Lâu rời kinh thành, có đưa cho chúng ta bức thư, dặn chúng ta cẩn thận hoàng đế và Vu Hận Sinh, y cảm thấy Vu Hận Sinh dễ dàng chết như vậy.” Tô Mạt .


      Chương 1551


      Nàng hỏi Diệp Tri Vân, dòng nước dưới địa cung phải là hồ, mà là thông với giếng nước trong cùng, ngoài ra còn thông với hồ Thái Dịch.

      Với công lực Của Vu Hận Sinh, tuyệt đối dễ dàng chết như vậy.

      Hai người thảo luận lúc, sau đó muốn đến chỗ Diệp Tri Vân, lúc đến trước cửa hàng, vừa vặn nhìn thấy cảnh vô cùng kỳ lạ, Tô Việt và Bùi Bảo Khương lựa chọn nước hoa, Hoa Ngọc La đứng bên sửa sang lại, Bùi Bảo Khương xem qua thứ gì, sờ thử cái gì nàng đều sắp xếp lại, hơn nữa trán Tô Việt mồ hôi chảy ròng ròng nhưng vẫn phải gượng cười.

      Tô Mạt bật cười với Hoàng Phủ Cẩn: “ Chúng ta nhanh .”

      Đúng lúc Bùi Bảo Khương nghiêng đầu nhìn thấy nàng, cười : “ Mạt Nhi, tỷ muồn tìm muội đây.”

      Tô Mạt bị phát , bất đắc dĩ đành tiến lên chuyện cùng nàng.

      Bùi Bảo Khương kéo tay Tô Mạt, tới trước mặt Tô Việt và Hoa Ngọc La, cười : “ Muội và Mạt nhi là tỷ muội tốt của nhau, Nhị thiếu gia, có phải nên nể mặt tý ?

      đợi Tô Mạt lên tiếng, Hoa Ngọc La như cười như : “ Mạt nhi, muội thử xem nếu là bạn bè, vì bạn bè mà suy nghĩ, cũng nên làm khó người ta. Nếu chúng ta đến cửa hàng của bạn bè mua đồ cũng phải suy nghĩ cẩn thận, nếu mình được lợi nhiều quá cửa hàng của người ta cũng khó mà làm sổ sách được.”

      Tô Mạt nhịn cười đến mức sắp bị nội thương, nhưng lại dám cười, nhìn trộm về phía Nhị ca, gương mặt cũng được dễ chịu cho lắm, nhưng dám đắc tội với bên nào

      “ Nhị thiếu gia, huynh thử xem?” Hoa Ngọc La nửa cười nửa nhìn Tô Việt.

      Tô Mạt thở phào nhõm, dù gì cũng bỏ qua cho nàng, nếu nàng cũng biết thế nào.

      Nàng hiểu Hoa Ngọc La, hơn nữa để cứu được Nhị ca cũng có công của nàng, từ trước đến nay giao tình giữa họ đơn giản.

      Mà Bùi Bảo Khương, chính nàng cũng quen biết từ lâu, lúc còn ở vườn hoa của hoàng cung, sau đó còn cùng nhau ăn uống. Gần đây nàng quá bận rộn, lại vào cung, cộng thêm tranh đấu khắp nơi, đúng là lâu rồi liên lạc với Bùi Bảo Khương.

      Nhất là khi Tả Nghi Lan gả cho Thái tử,mà thái độ của Thái tử đối với đại tỷ rất mờ ám, ngoài ra giao tình của Bùi Bảo Khương với Tả Nghi Lan ít, những điều đó khiến nàng phải cẩn thận.

      ngờ tới Nhị ca lại có qua lại cùng nàng ấy.

      Tô Mạt hơi mỉm cười nhìn Nhị ca, sau đó nhìn qua Bùi Bảo Khương, gương mặt của nàng ấy vẫn rất thản nhiên, có chút khó chịu, mà Hoa Ngọc La lại hơi nhướng mày, gương mặt xinh đẹp lộ ra vẻ mặt châm chọc.
      Last edited by a moderator: 14/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1552:

      Bùi Bảo Khương giả vờ như nhìn thấy, nhanh chóng chọn vài món đồ, sau đó quay sang với Tô Mạt: “Mạt Nhi, có thể chuyện riêng lúc ?”

      Tô Mạt cười cười Bùi Bảo Khương muốn chuyện với mình? Suy nghĩ chút, chắc là muốn hộ người khác.

      Nàng lắc đầu : “Bùi tiểu thư có chuyện gì cần cứ luôn.”

      Hoa Ngọc La thấy Tô Mạt từ chối Bùi Bảo Khương, nở nụ cười, với Tô Việt: “Nhị thiếu gia, Mạt Nhi và điện hạ muốn ra ngoài, huynh cho người chuẩn bị xe chưa?”

      Tô Việt nghe xong vội vàng : “Mạt nhi, huynh chuẩn bị chút, muội tiếp đón Bùi tiểu thư thay huynh.”

      Bùi Bảo Khương nghiêng đầu nhìn Hoa Ngọc La, thấy nàng có vẻ muốn rời , liền lúng túng, mở miệng nhắc nhở: “Hoa nương, có thể tránh lát ?”

      Hoa Ngọc La châm chọc : “Bùi tiểu thư giống chưởng quỹ của cửa hàng, nhưng mà ta phụ trách quản lý hàng hóa ở đây. Nếu như ta , xảy ra chuyện ai chịu trách nhiệm đây?”

      Bùi Bảo Khương cắn môi, đành xoay người đối mặt với Tô Mạt : “Mạt nhi, tỷ biết lần trước là do tỷ tốt.”

      Tô Mạt kinh ngạc : “Bùi tiểu thư, tỷ gì vậy?”

      Bùi Bảo Khương thở dài : “Chuyện Tả tỷ tỷ mời mọi người đến làm khách, thái tử… A, lúc ấy Tín vương đưa lễ vật rất lớn, tỷ nên sớm cho mọi người. Sau đó lại có ít chuyện, tỷ cũng nên sớm cho muội biết. Nhưng mà tỷ… tỷ ngại quan hệ của mình với Tả tỷ tỷ, nên chọn cách trốn tránh.”

      Tô Mạt thấy nàng ấy rất chân thành, giống như giả vờ, liền cười : “Bùi tiểu thư, tỷ hiểu lầm rồi.Muội để ý chuyện đó. Mỗi người đều có lập trường riêng nên cũng có lúc khó xử, muội chưa bao giờ muốn người khác vì mình mà phải hy sinh quan điểm sống của người đó. Nếu tỷ cho muội biết trước có thể làm tổn hại đến tình cảm của tỷ với Tả tỷ tỷ, tỷ cảm thấy khó xử, vậy nên tỷ cần tự trách mình.”

      Bùi Bảo Khương cảm kích nắm lấy tay của nàng: “Mạt nhi, cảm ơn muội rộng lượng như vậy.”

      Tô Mạt lắc đầu : “Bùi tiểu thư, tỷ vẫn chưa hiểu, tỷ thiếu muội cái gì cả. Tỷ cho muội đó là việc đúng, giả sử nếu là muội, việc gì có ảnh hưởng đến tình cảm của gia đình muội, muội làm.”

      Bùi Bảo Khương hai mắt rưng rưng sắp khóc, : “Mạt nhi, muội thông minh như vậy, lợi hại như vậy. Ngay cả hoàng đế cũng để ý đến muội, Tề vương điện hạ và Lạc vương, Ngụy vương điện hạ cũng rất coi trọng muội, muội có thể … có thể giúp tỷ chuyện được ?”

      Chương 1553:

      Hoàng Phủ Cẩn thấy Bùi Bảo Khương có chuyện cần với Tô Mạt liền tránh sang bên cạnh, quay sang ngắm những hàng hóa được bày bán xung quanh, có rất nhiều các kiểu dáng khác nhau, có dạng túi, có dạng hộp, tất cả đều do Tô Mạt tự mình thiết kế, khi nghe thấy Bùi Bảo Khương có chuyện muốn nhờ, hơi nghiêng đầu nhìn Bùi Bảo Khương, lại cảm thấy mình quá khẩn trương.

      Bùi Bảo Khương có võ công, hơn nữa sức khỏe cũng được tốt, tất nhiên thể khiến Tô Mạt bị thương được.

      Nhưng theo bản năng vẫn bước gần về phía Tô Mạt, để Tô Mạt trong phạm vi của , nếu như có chuyện gì xảy ra, có thể ra tay giúp đỡ.

      Tô Mạt quay đầu lại nhìn Hoàng Phủ Cẩn, ý bảo cần lo lắng, rồi quay lại với Bùi Bảo Khương: "Bùi tiểu thư nếu như là chuyện của tỷ, muội cố gắng hết sức, nhưng nếu là chuyện của người khác, muội giúp. Dù Bệ hạ rất ân sủng với Tô gia nhưng có rất nhiều chuyện trong đó, Bùi tiểu thư chắc cũng hiểu . Chúng ta giống với vẻ bề ngoài."

      Bùi Bảo Khương run run, Mạt nhi rất thông minh, chắc là khi nàng vừa mở miệng Mạt nhi đoán được, nhưng là... nghĩ đến Tả Nghi Lan kiên cường muốn dính líu đến ai, nàng lại đau lòng.

      "Mạt nhi, dù vậy... muội như thế, tỷ hiểu . Nhưng tỷ muốn là Tả tỷ tỷ phải người như vậy, tỷ ấy là người tốt. Tỷ ấy muốn gả cho Tín vương, đó là lần lầm lỡ. giờ, Tín vương đối xử tốt với tỷ ấy, nhà của tỷ ấy bị tịch thu bên phía mẹ chồng cũng bị tịch thu, tỷ ấy... còn nơi nào để nương tựa nữa! Mạt nhi, muội hãy thương xót cho tỷ ấy, hãy nghĩ cách cứu tỷ ấy."

      Tô Mạt nhìn Bùi Bảo Khương, : "Bùi tiểu thư, chắc phải là Tín vương phi bảo tỷ đến đây." Theo cách nhìn người của nàng, Tả Nghi Lan là kiên cường.

      Dù trước đây nàng ấy có thích Tín vương, nhưng biết rằng thích nàng, nàng ấy gả cho .

      Nhưng vì phụ thân, nàng lại gả cho Tín vương.

      Vừa gả cho Tín vương bao lâu liền xảy ra nhiều chuyện như vậy, nàng ấy cũng thoải mái được.

      Tô Mạt phải là người hay lo cho người khác, cũng mềm lòng với kẻ thù, dù nàng coi Tả Nghi Lan là kẻ thù của mình. Lại , Tả Minh Thụy cũng coi như là có lòng, ông ấy làm vậy là vì tiên hoàng, vì Hoàng Phủ Cẩn, dù ông ấy nhầm người.
      Last edited by a moderator: 18/5/15
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :