1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1527:

      Hoàng Phủ Giới suy nghĩ chút, gật đầu cái coi như là đáp ứng, sau đó nhìn bọn họ xa.

      nghĩ thầm: “Rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Tại sao nhị ca lại vội cứu phụ hoàng ra ngoài.”

      Đảo mắt đến tháng giêng, năm này trong cung phát ra lệnh cấm, bởi vì long thể của Bệ hạ tốt, cầu các nơi trong kinh thành giảm bớt vui chơi, cũng được tổ chức du ngoạn có quy mô lớn, tất cả đều phải an phận ở nhà.

      Hơn nữa ban đêm cũng có lệnh cấm lại.

      Trong đêm khuya đoàn người của Tô Mạt lặng lẽ vào cung, theo chỉ dẫn của Diệp Tri Vân, tìm được đường vào cung.

      Địa cung nằm ngay dưới chân của lãnh cung, ngoài cửa bí mật hoàng đế hay ra vào, còn có hai cửa khác, bởi vì Diệp Tri Vân cũng tham gia xây dựng, hơn nữa lúc đó hoàng đế muốn chôn sống ông bên trong, cho nên ông vô cùng hiểu nơi này.

      Cơ quan từ từ mở ra, phát ra tiếng lạch cạch, lập tức luồng hơi ẩm lẫn mùi nấm mốc bốc lên. Hoàng Phủ Cẩn dùng nội công, đánh tan luồng khí, sau đó dẫn đầu tiến vào.

      Đầu tiên là hành lang rất dài, hai bên vách tường là đèn dầu, do có khí vào nên tự sáng lên, phát ra những tia sáng yếu ớt.

      Diệp Tri Vân dặn trước: “Cẩn thận, trong này có rất nhiều cơ quan.”

      Tên độc, khí độc,… cẩn thận, chết có chỗ chôn.

      vào hầm mộ luôn khiến người ta sợ hãi, lúc nào cũng phải đề phòng nguy hiểm, bọn họ có Diệp Tri Vân dẫn đường nên cũng nhõm được phần nào.

      Tô Mạt ước chừng bọn họ được nửa canh giờ, đường càng ngày càng dốc xuống, đoán chừng là ở phía dưới cũng Càn Thanh và cung Khôn Ninh, nhưng hình như lại lệch chút, qua từng cánh cửa đá, đột nhiên trước mắt bỗng nhiên sáng lên, đèn đuốc sáng rực, trang hoàng đẹp đẽ, khiến người ta muốn mù mắt.

      Phía trước là cung điện rộng lớn dưới lòng đất, trang hoàng xa hoa, cực kì đẹp mắt.

      Vết sẹo mặt Diệp Tri Vân co rúm lại, nữ đế khi còn sống rất tiết kiệm, khi nàng làm hoàng hậu, hoàng đế giữ nàng trong chiếc lồng vàng vô cùng sang trọng, sau khi nàng chết, tất cả đều được đưa xuống đây.

      Tim của ông khống chế được mà bắt đầu đau đớn, giống như bị ai hung hăng bóp vỡ.

      Tô Mạt thấy ông hô hấp dồn dập, vội vàng tiến đến hỏi thăm, Diệp Tri Vân lắc đầu cái, “ có gì phải lo, bày trận , nhanh chóng rời khỏi đây.”

      Tô Mạt vung tay lên, mấy người áo đen liền mang Tần Nguyên Quân hôn mê lên phía trước.
      Phương Lăng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1528:

      A Lý dẫn Lưu Vân và Lưu Hỏa nhanh chóng lên đài cao, Lôi Hoa đứng sau lưng Tiêu Vũ Lâu cùng tên sai vặt khác, phi thân nhảy lên, ở đó là cung điện , chứa đầy các loại đá quý, có rất nhiều loại giờ ở ngoài còn thấy nữa.

      xà nhà và cột trụ được đính dạ minh châu, xung quanh được trang trí bằng kim cương, khiến cả căn phòng sáng như ban ngày.

      Ở giữa cung điện đặt chiếc quan tài trong suốt, được khắc từ khối ngọc hàn băng, nằm bên trong là người phụ nữ mặc trang phục hoàng hậu. Trong đoàn người, trừ Diệp Tri Vân, ai được nhìn diện mạo của nữ đế, cho dù có được nhìn qua, cũng chỉ nhìn qua lớp khăn che mặt.

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn người nằm, đột nhiên có cảm giác đau đớn thể lên, giống như có cái gì đó trong lòng tan ra. Người có dung nhan tuyệt thế, nhưng thể phân là quyến rũ hay thanh thuần đoan trang, khóe môi hơi cong như mỉm cười.

      Người….

      Hoàng Phủ Cẩn theo bản năng đưa tay đè lên tim, Tô Mạt nắm lấy tay của , dịu dàng : “ Chúng ta nhanh làm thôi, nên quấy rầy Hoàng hậu nương nương.”

      Nàng làm theo chỉ dẫn của Diệp Tri Vân, mở quan tài bằng ngọc ra, Lưu Vân cùng Lưu Hỏa nhanh chóng đặt nhàng Tần Nguyên Quân nằm cạnh hoàng hậu, Diệp Tri Vân đứng bên cạnh nhanh chóng ra tay, lấy Huyền băng châu trong miệng hoàng hậu bắn ra, từ trong miệng người thoát ra rơi ngay ngực của người.

      Mọi người xung quanh lập tức cảm nhận được khí lạnh ập tới, phải sử dụng đến nội công để chống đỡ, khỏi kinh ngạc công dụng của huyền băng châu, nhìn màu da của hoàng hậu nương nương vẫn sáng hồng, giống như người còn sống, hề có cảm giác bị đóng băng, hơn nữa khi huyền băng châu ở trọng miệng của người, bên ngoài cảm thấy chút khí lạnh nào.

      Ai nghĩ rằng khi huyền băng châu vừa ra ngoài, lại tỏa ra lượng khí lạnh lớn như thế này, rất nhanh, xung quanh đều bao phủ lớp băng mỏng.

      Diệp Tri Vân vừa vận nội công chống lại khí lạnh, vừa chọn vị trí tốt nhất để đặt huyền băng châu sao cho vừa có thể bảo vệ hoàng hậu nương nương, vừa có thể ban ơn cho Tần Nguyên Quân.


      Tô Mạt đặt tay lên mạch của Tần Nguyên Quân, đợi cảm giác khi mạch ở cổ của đột nhiên nảy lên, sau đó chuyển thành yên lặng, mà mặt của vẫn như ban đầu, bị tổn thương, liền biết Diệp Tri vân chọn được vị trí đặt huyền băng châu tốt nhất.
      Last edited by a moderator: 4/4/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1529:

      Bốn người nhanh chóng vào vị trí trong trận pháp, A Lý dẫn những người còn lại tản ra xung quanh để bảo vệ họ, sau lúc, Diệp Tri Vân ép mình dời mắt khỏi gương mặt của hoàng hậu nương nương, nhàng : “Có thể bắt đầu.”

      Kẻ địch ra tay quá hiểm, kim châm trong đầu của Tần Nguyên Quân vô cùng khó lấy, chỉ cần có sai lầm lập tức mất mạng, bây giờ bị huyền băng châu làm đóng băng, máu trong người tạm ngừng chuyển động, kim châm tạo ra nguy hiểm gì cho , bọn họ cũng có thể từ từ lấy nó ra.

      Chẳng qua là việc phối hợp giữa trận pháp và huyền băng châu, tiêu hao lượng lớn tinh lực cùng nội lực, nhất định phải dốc toàn bộ sức lực để ứng phó, chỉ cần sai lầm , người bày trận cũng bị thương nặng thậm chí là chết, mà Tần Nguyên Quân chỉ còn đường chết.

      Sắc mặt của mọi người đều rất tập trung, hộ vệ khắp nơi cũng như gặp phải kẻ địch mạnh, mặc dù lúc tiến vào địa cung rất bí mật, cửa vào cũng đóng kín, nhưng bọn họ cũng dám khinh thường.

      Diệp Tri Vân, Tiêu Vũ Lâu, Tô Mạt, Hoàng Phủ Cẩn, chia nhau đem nội lực đưa vào kinh mạch của Tần Nguyên Quân, nhưng thể gấp gáp, thời gian phải chậm, hai canh giờ qua, đỉnh đầu của mỗi người đều bốc lên khói trắng, đặc biệt là Tô Mạt, so với ba người còn lại, nội lực của nàng còn quá yếu.

      Hoàng Phủ Cẩn lo lắng cho nàng, nhìn về phía Diệp Tri Vân hỏi: “Cha nuôi, còn bao lâu nữa?”

      Khuôn mặt của Diệp Tri Vân cũng chảy đầy mồ hôi, quần áo đều ướt đẫm, ông bị thương nặng khi ở trong cung, lại bị hoàng đế đối xử thậm tệ, nội lực còn được như trước, ông là người thứ hai sắp chịu được.

      “Kiên trì, sắp đến lúc quan trọng, cần chuyện.” Thần sắc của Diệp Tri Vân rất nghiêm túc, toàn thân hơi run rẩy, ngón tay cũng sưng lên, gân xanh mu bàn tay càng lên.
      A lý khẩn trương đứng sau lưng ông, nếu như ông thể chịu được, chỉ cần có chỉ thị, lập tức truyền nội lực cho ông.

      trong lúc quan trọng, bỗng nhiên trong khí có tiếng động rất , ngay sau đó có mùi hương nhàng tiến vào, mùi hương đó hòa lẫn vào khí trong địa cung, như có như .

      Đột nhiên nhóm cận vệ phía ngoài có người thét lên, rối rít che mắt hộc máu ngã xuống.

      “Cẩn thận.”

      A lý hô to tiếng, lập tức cho người dựng lên khiên bảo vệ, đột nhiên ầm tiếng, cả địa cung lay động cái, đài cao phía chợt đổ xuống, khói mù bốc lên ở khắp nơi, Diệp Tri Vân hô to tiếng, sai người bảo vệ quan tài.

      Bên trong lớp khói bụi ngừng có người kêu rên, rất nhanh liền thanh gì nữa.
      Last edited by a moderator: 6/4/15
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1530:

      Khói trắng ngày càng dày, tiếng kêu than ngày càng ít , cuối cùng còn thanh gì nữa, yên lặng giống như chết, mà kẻ địch cũng có phát ra thành gì.

      biết qua bao lâu, trong góc vang lên tiếng rên của Tô Mạt, sau đó là thanh lo lắng của Hoàng Phủ Cẩn, “Mạt Nhi, nàng sao chứ?”

      Giọng yếu ớt của Tô Mạt lại vang lên, giống như có khí lực: “Cẩn … ca ca, ta…”

      Hoàng Phủ Cẩn vội vàng hô to gọi tên nàng, bảo nàng hãy cố gắng, ở góc khác lại vang lên giọng của Diệp Tri Vân: “Tĩnh nhi, nên lộn xộn.”

      Nhưng lời cảnh cáo của ông quá muộn, Hoàng Phủ Cẩn phi thân về phía Tô Mạt, lập tức có hàng vạn kim quang bắn nhanh về phía , sau đó trong lớp khói dày đặc vang lên tiếng rên rỉ của , đợi Diệp Tri Vân lên tiếng lần nữa, những kim quang cũng bắn về phía ông, chút tiếng động.

      Bốn phía rơi vào im lặng, có hơi thở của sống.

      biết qua bao lâu, khói trắng dần dần tản , loáng thoáng lộ ra tình hình ở bên trong.

      Mấy tên bạch ý đầu đội mặt nạ, vây quanh người áo đen vào: “Công tử, bọn họ chỉ sợ là chết hết rồi, đời này có mấy người có thể chống đỡ được “hóa cốt phấn” của chúng ta, đoán rằng ngay cả hài cốt bọn họ cũng còn.”

      Giọng của Vu Hận Sinh có chút tình cảm lần này lại có chút kích động, “Là sao? Chẳng lẽ Diệp Tri Vân lại vô dụng như vậy? Bị cẩu hoàng đế nhốt nhiều năm như vậy khiến yếu rồi sao? Xem ra những tên đồ đệ bồi dưỡng cũng đều là phế vật. Tiêu Vũ Lâu, Hoàng Phủ Cẩn đều chết? Có chút quá dễ dàng.”

      Bạch y kia cười : “Công tử, người kia có lợi hại đến đâu, cũng có lúc sơ suất. Bọn họ còn tưởng rằng công tử vẫn bị trọng thương, lùng bắt ở khắp nơi, nào dám tùy tiện ra ngoài? Bọn họ cho rằng bày ra thiên la địa võng, có thể yên tâm vào địa cung, mà họ lại biết rằng, công tử cũng biết lối vào địa cung. Người dù có lợi hại đến đâu, cũng có lúc khinh thường .”

      Vu Hận Sinh hừ lạnh tiếng, “ Những người khác chết, Hoàng Phủ Cẩn cũng chết sao? Hóa cốt phấn này có thể giết mấy tên hộ vệ dễ dàng, nhưng giết được Hoàng Phủ Cẩn và Tiêu Vũ Lâu đâu có dễ dàng như vậy?”

      Khói trắng tiếp tục tan , tên bạch y nhìn xung quanh chút, quả nhiên thấy đất có rất nhiều vết máu lưu lại, nhưng vẫn có mấy xác chết nhìn mặt mũi lưu lại.

      vung tay lên, lập tức có mấy kim châm bắn vào mấy “xác chết”, mấy xác chết đó cũng có động đậy gì, xem ra là chết.
      Last edited by a moderator: 7/4/15
      Phương Lăng thích bài này.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1531:

      Bạch y nhân đắc ý cười lớn: “Công tử, hôm nay Hoàng Phủ Cẩn chết, những người còn lại phải đối thủ của chúng ta? Công tử cứ an tâm ngồi lên ngôi vị … Tất nhiên, nếu công tử muốn cẩn thận, có thể bồi dưỡng thế tử Tín vương trước.”

      mặt Vu Hận Sinh lên vẻ thể tin được, tin có thể giết Hoàng Phủ Cẩn cách dễ dàng như vậy, hoặc có thể cảm thấy trong lòng trống rỗng, có cảm giác vui sướng.

      nhấc chân về phía Hoàng Phủ Cẩn, bạch y nhân thấy vẫn trầm mặc như cũ hơi bất mãn nhưng vẫn đuổi theo.

      Hoàng Phủ Cẩn nằm co đất, người cắm đầy kim châm, có vết thương bắt đầu rỉ máu, đó là dấu hiệu hóa cốt phấn bắt đầu phát tác, xác chết hóa thành vũng máu.

      Vu Hận Sinh dừng trước thi thể, lẩm bẩm : “Chết?” Theo bản năng muốn bắt lấy Hoàng Phủ Cẩn, bạch y nhân vội vàng ngăn lại, “Công tử, nơi này có hóa cốt phấn, mang bao tay đặc chế ngàn vạn lần thể đụng vào. Chúc mừng công tử báo được mối thù lớn, nhốt cẩu hoàng đế, giết được Hoàng Phủ Cẩn và Diệp Tri Vân, từ nay thiên hạ là của công tử. Chúng tôi nguyện ý theo công tử xây dựng Trung Nguyên lớn mạnh.”

      Bạch y nhân xong liền quỳ xuống, thể phục tùng với Vu Hận Sinh.

      Vu Hận Sinh lại lên lời, nhớ lại những thống khổ mà từng phải chịu nhưng vì báo thù, nhẫn, vận dụng hết những lực lượng có, bày mưu tính kế khiến hoàng đế và Lưu Ngọc trở mặt với nhau, xúi giục Tín vương tạo phản sớm, lại khiến cho Hoàng Phủ Cẩn và Hoàng Phủ Tuyên chính thức đối địch, khiến….

      làm nhiều như vậy, mà lúc kết thúc, lại chỉ có như vậy?

      Là do Hoàng Phủ Cẩn khinh thường bọn ? nghĩ tới là tới?

      Tinh thần bỗng nhiên thấy hoảng hốt, nghe bạch y nhân những gì, thấy người như bị mất thăng bằng.

      Đột nhiên nhớ tới điều ---- người phụ nữ đó!

      bước nhanh lên đài cao, bạch y nhân thấy vậy liền cười : “Công tử, ngài nên nhìn kỹ mẫu thân của mình , mẫu thân của ngài là bị cẩu hoàng đế hại chết, hôm nay công tử vì người báo thù, khôi phục lại chế độ thời nữ đế, công tử là người con duy nhất của nữ đế, chắc chắn có thể quang minh chính đại kế thừa nghiệp thống nhất đất nước.”

      Vu Hận Sinh đứng bậc thang, nhìn dung nhan thoát tục của nữ đế, nghĩ biết bà là nữ nhân như thế nào? Có thể khiến cho nhiều người vì bà mà phải chết? Cho dù là bà chết cũng có ảnh hưởng rất lớn với đất nước này?
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :