1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1521:

      Trong nháy mắt, mấy tên áo trắng kia cũng hóa thành xương khô.

      Hoàng Phủ Cẩn nghĩ tới bọn họ dùng đến phương pháp ác độc như thế mà tự sát, vốn là chàng cũng muốn giết bọn họ, nhưng bọn họ lại vì rơi vào tay địch, chỉ cần có chút nguy hiểm liền tự bạo, làm người ta kịp phòng bị.

      Tình cảm giữa các mị ảnh kỵ sĩ rất đậm sâu, nhưng bọn họ lại rất giỏi khống chế tình cảm của mình, hơn nữa khi làm nhiệm vụ khó tránh khỏi cái chết, bọn họ nhanh chóng thu dọn hài cốt, rồi đứng im bên chờ lệnh của Tô Mạt.
      Tô Mạt cũng nghĩ rằng những kỵ sĩ bách chiến bách thắng lại mất người, bọn họ ra vào sa mạc, ốc đảo, đầm lầy, … , nhiều nơi như vậy, hầu hư có thương vong.

      Trong lòng nàng dâng lên trận đau xót, Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay của nàng, phất tay, để cho những kỵ sĩ kia rút lui trước, sau đó cõng Hoàng Phủ Giác, trầm giọng : “Mạt Nhi, chúng ta về thôi.”

      Tô Mạt gật đầu cái, tức giận dần dần nâng cao, dám giết người của nàng, nàng khiến họ phải trả giá gấp trăm lần.

      Hai người mang theo Hoàng Phủ Giác đến quán trà, Bình An chết, phải vì vết thương mà do trúng kịch độc, Tiêu Vũ Lâu phân phó người mang hỏa táng.

      Tiêu Vũ Lâu khám qua cho Hoàng Phủ Giác, lắc đầu : “ qua nguy hiểm, gặp may, châm này gây nguy hiểm đến tính mạng.”

      Tô Mạt cũng cảm thấy mạng của Hoàng Phủ Giác cũng lớn, châm đâm vào giữa mi tâm như vậy thế nhưng lại chết, “lấy châm ra gặp phải nguy hiểm sao?”

      Tiêu Vũ Lâu nhìn nàng chút, “Với y thuật của Tô nương nay, hẳn là cũng hiểu.”

      Bởi vì thân phận kiếp trước của Tô Mạt, chưa từng trải qua nhiều việc kỳ lạ như vậy, cho nên đối với suy đoán của mình, nàng luôn cảm thấy thể tưởng tượng nổi. Hôm nay nghe Tiêu Vũ Lâu như thế, nàng cũng thở dài, nàng với Hoàng Phủ Cẩn: “Cẩn ca ca, kim châm này, thể động vào. Động vào, sinh mạng của Lạc vương có nguy hiểm, động vào, có lẽ có việc gì. Chẳng qua là …”

      Hoàng Phủ Cẩn đưa mắt nhìn nàng, “Mạt nhi, nàng cứ .”

      Tô Mạt giọng : “Chỉ sợ là Lạc vương sau này luôn bị đau đầu hành hạ.” Nàng lại nhìn về phía Hoàng Phủ Giác, trong mắt chứa đầy thương cảm.

      Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay nàng, với Tiêu Vũ Lâu: “Làm phiền huynh chiếu cố Ngũ đệ, đợi khi tỉnh lại có thể cho mọi chuyện, Ngũ đệ giống người khác, tự nhiên có cách lựa chọn.
      Last edited by a moderator: 25/3/15
      Phương Lăng thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1522:

      Hoàng Phủ Cẩn nắm lấy tay nàng, với Tiêu Vũ Lâu: “Làm phiền huynh chiếu cố Ngũ đệ, đợi khi tỉnh lại có thể cho mọi chuyện, Ngũ đệ giống người khác, tự nhiên có cách lựa chọn.”

      Tiêu Vũ Lâu gật đầu.

      Tô Mạt hiểu, Hoàng Phủ Cẩn sợ đem Hoàng Phủ Giác về Tề vương phủ, Diệp Tri Vân động tới, dứt khoát giao cho Tiêu Vũ Lâu an toàn hơn chút.

      Bọn họ lại thương lượng chút chuyện đến địa cung, sau đó Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt liền cáo từ về Tề vương phủ tìm Diệp Tri Vân.

      Bọn họ đem chuyện vừa rồi cho Diệp Tri Vân biết, Diệp Tri Vân có ý kiến gì về Hoàng Phủ Giác, ngược lại rất để ý đến những kẻ áo trắng đó, “Có thể bọn họ cấu kết cùng Tín vương, muốn diệt trừ các hoàng tử, tạo áp lực hề với triều đình.”

      Tô Mạt suy đoán: “Có thể là như vậy, hoặc có thể là Vu Hận Sinh khống chế Tín vương, lấy Tín vương phủ là cứ điểm, bọn họ tiến hành mưu nào đó?”

      Dù sao trước đó dáng vẻ đắc ý của Tô Văn Nhi chắc chắn có bí mật nào đó, giống sai khiến của Tín vương, giống như thèm để ý đến Tín vương, nàng muốn làm gì làm.

      Thử nghĩ lại Tín vương làm sao có thể để cho nhi tử làm bia đỡ đạn cho Vu Hận Sinh, có chút liên quan đến bản thân, phải biết rằng là người muốn làm hoàng đế nhất.

      Lưu Hỏa vội vàng : “Sư phụ, sao chúng ta xông vào luôn? Đánh cho bọn họ còn mảnh giáp.”

      Lưu Vân lườm cái, cốc đầu , “Động não chút , có điện hạ và tiểu thư ở đó, cần ngươi lắm mồm sao?”

      Lưu Hỏa ủy khuất lui về sau, lẩm bẩm nhìn về phía Tô Mạt.

      Tô Mạt cười cười, với Diệp Tri Vân: “Cha nuôi, chúng ta phái người bao vây Tín vương phủ, cẩn thận kiểm tra, kể cả thể khống chế những kẻ áo trắng đó ra vào, nhưng cũng có thể dọa bọn họ chút.”

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn bọn họ cái, thử dò xét : “Cha nuôi, nếu chúng ta cùng Tả Minh Thụy thương lượng chút, trước đem hoàng đế ….”

      được.” Diệp Tri Vân quả quyết cự tuyệt, “Thả ra, còn loạn hơn. Ngược lại ta muốn biết những kẻ áo trắng kia làm sao có thể vào kinh, vì sao thị vệ có chút tin tức nào.”

      Từ trước đến nay, kinh thành luôn được bảo vệ nghiêm ngặt, người vào thành đều phải kiểm tra cẩn thận, nếu là người của giang hồ thể nghênh ngang từ cửa thành vào.

      Nhưng đến tường thành cũng hề đơn giản, rất kiên cố, bên ngoài cũng có vô số binh lính tuần tra, thể có chuyện leo hoặc vượt qua được.

      đến vấn đề này, mọi người đều rơi vào trầm tư.
      Last edited by a moderator: 25/3/15
      Phương Lăng thích bài này.

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1523:

      Tô Mạt xoay người sai Lan Nhược tìm A Lý, giao cho số chuyện. Việc cấp bách bây giờ là phải tra ra cách những tên áo trắng ra vào cung, chặt đứt đường của bọn chúng, như vậy giết được số, bọn họ thể bổ sung lực lượng ngay được, nếu rất đau đầu.

      Tô Mạt lại cùng Diệp Tri Vân thương lượng chuyện đến địa cung, Diệp Tri Vân ngưng mắt nhìn nàng, thở dài : “Nha đầu, vì Tần Nguyên Quân có liên quan, ngươi cảm thấy nguy hiểm này có đáng giá ?”


      Tô Mạt rũ mắt xuống : “Cha nuôi, thứ nhất, Tần ca ca là vì chúng ta nên mới dính vào. Thứ hai, con thể để cho tỷ tỷ cả đời phải thương tâm.”

      Chẳng lẽ chỉ có nàng hoặc Hoàng Phủ Cẩn bị thương mới thấy xứng đáng hay sao?

      “Huống chi, lần địa cung này đơn thuần là chữa bệnh cho Tần ca ca, đừng quên, Vu Hận Sinh vẫn thầm theo dõi chúng ta từ trong bóng tối, thể nào có hành động gì. Thay vì chúng ta ở ngoài sáng, bọn ở trong tối, chi bằng chúng ta cũng kéo bọn họ ra ngoài ánh sáng. Chúng ta chuẩn bị tốt mọi chuyện, như vậy có thể đối phó với bọn họ.”

      Hoàng Phủ Cẩn gật đầu đồng ý, “Cha nuôi, cái chủ ý này của Mạt Nhi rất hay.”

      Diệp Tri Vân giống như vẫn còn do dự, địa cung cũng phải là địa phương bình thường, đó là nơi tiên hoàng yên nghỉ, nếu như có thể, ông muốn bất cứ kẻ nào đến quấy rầy. Ông im lặng lúc, mình sớm đáp ứng với bọn thể rút lời, hơn nữa ông cũng có tâm muốn giải quyết xong.

      Thấy Diệp Tri Vân đáp ứng, Tô Mạt liền tỉ mỉ lại phương án của Tiêu Vũ Lâu, Diệp Tri Vân lại bổ sung thêm số chi tiết, thương lượng ổn thỏa, liền tự mình trở về chuẩn bị.

      Khi Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn ở thư phòng thảo luận, bên ngoài có thị vệ báo cáo: “Điện hạ, Nhạc tướng quân tới.”

      Nhạc Thiếu Sâm?

      Từ khi Nhạc Thiếu Sâm ngoài mặt phản bội Hoàng Phủ Cẩn, hai người cơ hồ gặp nhau, kể cả sau khi biết Diệp Tri Vân cố tình làm vậy, chính là để có thể mai phục bên người hoàng đế, Hoàng Phủ Cẩn có ý kiến gì về , nghĩ đến chủ động trước.

      Hoàng Phủ Cẩn : “Để cho vào.”

      Nhạc Thiếu Sâm cởi ra quân trang, người là bộ y phục màu xanh, vóc người cao ngất, sải bước vào bên trong, vào cửa liền quỳ xuống: “Thuộc hạ tham kiến Tề vương.”

      Hoàng Phủ Cẩn khoát tay, khẽ cười : “Nhạc tướng quân cần đa lễ, ta và ngươi còn quan hệ gì.”
      Phương Lăng thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1524:

      Nhạc Thiếu Sâm do dự đứng dậy, liếc nhìn Hoàng Phủ Cẩn cái, vẻ mặt có chút ảm đạm, đường đường là nam nhi cao bảy thước, từ trước đến nay làm gì cũng rất dứt khoát, tưởng rằng Diệp Tri Vân thay giải thích, hoặc là Tề vương sau hi biết nỗi khổ tâm của , chủ động tha thứ cho , ngờ tới vẫn xa cách như vậy.

      “Vương gia, thuộc hạ phải là….”

      “Nhạc tướng quân cần phải giải thích, bổn vương biết hết mọi chuyện, huống chi, bổn vương chưa bao giờ trách ngươi.” Dù Nhạc Thiếu Sâm có tâm phản bội , hay là vạn bất đắc dĩ, có thể là đều muốn tốt cho , Hoàng Phủ Cẩn cũng cảm thấy tất cả đều qua, nếu như luôn nhớ mãi về quá khứ, vậy sao có thể nhìn về tương lai?

      rất mong chờ vào tương lai của mình, đối với việc mẫu phi qua đời, những thống khổ mà phụ hoàng gây ra với và nghĩa phụ, cảm thấy những ân oán này nên được tháo bỏ.

      Huống chi, phải là người thù dai, trong lòng để ý đến những thứ đó.

      Nhạc Thiếu Sâm nửa tin nửa , : “Vương gia, kể từ hôm nay, thuộc hạ lần nữa nguyện ý theo vương gia, nguyện tuân theo lời của vương gia.”

      Tô Mạt ngồi bên cạnh bật cười, với Nhạc Thiếu Sâm: “Nhạc tướng quân, nếu là như thế, ngươi phải để lại quân đội, theo điện hạ bốn bể đều là nhà.”

      Nhạc Thiếu Sâm hiểu nhìn Tô Mạt, Hoàng Phủ Cẩn nhàn nhạt : “Nhạc tướng quân, hôm nay uy danh của ngươi vang xa, biên cương của Đại Chu vẫn có kẻ dòm ngó, ngươi nhất định có thể bảo vệ biên cương. Chờ trận phong ba này qua , bổn vương rời khỏi triều đình, cách xa kinh đô, mang theo vương phi du lịch khắp nơi, cho nên Nhạc tướng quân theo phải là lựa chọn đúng đắn.”

      Nhạc Thiếu Sâm có chút mê mang, đây là hoàng tử mà biết trước đây sao? Khi đó hoàng tử là thiếu niên tài, tuấn mỹ mà ngoan lệ, giống như mãnh thú ngủ đông, tuổi còn , khiến địch nhân khiếp sợ.

      Như vậy, tướng quân thần bí làm người ta nhiệt huyết sôi trào cũng có vẻ mặt cười nhàng, bình thản như thế này sao?

      “Vương gia, chẳng lẽ ngài quên khát vọng trước đây sao?”

      Người thiếu niên, tay cầm kiếm, thề đòi lại những thứ của mình, giống như được tu luyện trong địa ngục bước ra, đánh đâu thắng đó, gì cản nổi.

      Đối mặt với mọi chuyện xấu xa thế gian đều sợ.
      Last edited by a moderator: 29/3/15

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1525:

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn , nghiêm túc : “Nhạc tướng quân, phải ta quên, mà là sau khi trải qua nhiều chuyện, ta hiểu ra những điều mà mình muốn, phải cứ cố chấp mãi với những gì qua, mà phải trân trọng những gì mà mình có, cũng có rất nhiều điều đáng mong đợi trong tương lai sắp tới.”

      , Mạt Nhi cùng những đứa con của họ, đó là gia đình của , liên quan đến người khác. Còn việc về phụ hoàng, ngôi vị hoàng đế, giang sơn, đoạt vị, … tất cả đều liên quan đến , để Mạt Nhi phải dấn thân vào nguy hiểm.

      Toàn thân Nhạc Thiếu Sâm trở nên cứng ngắc, giống như tỉnh ngộ, ánh mắt nhìn Hoàng Phủ Cẩn có chút hoang mang.

      Hoàng Phủ Cẩn mặc kệ , có thể sau này hiểu, phải ai cũng có thể từ bỏ nghiệp đỉnh vinh quang.

      Nhạc Thiếu Sâm chắp tay lại : “Vương gia, dù thế nào, tại thuộc hạ đều nghe theo lệnh của người.”

      Hoàng Phủ Cẩn gật đầu cái, “Vậy ngươi hãy làm theo lời của Tô nương.”

      Ngược lại Nhạc Thiếu Sâm hề có dị nghị, mặc dù và Tô Mạt có qua lại nhiều, nếu là người quan trọng đối với vương gia, là vương phi tương lai, sư phụ Diệp Tri Vân cũng rất tán thưởng nàng, vì vậy có bất cứ ý kiến gì.

      Tô Mạt cũng khách sáo với , giao luôn công việc cho , để phái lượng lớn binh lính canh giữ kinh thành, bên trong thành, Hoàng thành, cung thành, cửa thành, nghiêm khắc tra xét những người ra vào, phàm là nhân sĩ giang hồ, phải hỏi gia thế, phải có vật chứng minh. Quan phủ Tín vương luôn có các trạm gác, xung quang dán tranh vẽ chân dung của Vu Hận Sinh, dù bắt được , nhưng cũng tạo thành loại uy hiếp đối với .

      Nhạc Thiếu Sâm khỏi bội phục nàng, có rất nhiều điều chưa từng nghĩ tới, tất cả đều được nàng kể ra, hơn nữa những điều quan trọng nàng đều đặc biệt chú ý.

      Nhạc Thiếu Sâm cầm lấy sổ ghi chép của nàng, chắp tay : “Xin Tô nương an tâm, tại hạ nhất định để lộ ra điều gì.”

      Tô Mạt cũng cảm ơn với : “Nhạc tướng quân, phải chú ý đến an toàn của bản thân.”

      Trong lòng Nhạc Thiếu Sâm rất cảm động, gật đầu cái, lại hành lễ với Hoàng Phủ Cẩn, nếu Hoàng Phủ Cẩn như vậy, dây dưa nữa.

      Chỉ vài ngày sau, quả nhiên là có tin tức mới, ngăn cản được số người giang hồ thân phận, nhưng là những người áo trắng lại thấy, đồng thời cũng bắt được số tên gián điệp của nước láng giềng, muốn nhân cơ hội đục nước béo cò, Tô Mạt để cho Nhạc Thiếu Sâm nhốt hết vào đại lao, nghiêm khắc tra hỏi, ghi chép lại cẩn thận, sau này có thể cần đến.


      Chương 1526:

      Đúng với lời của Hoàng Phủ Cẩn, khi Hoàng Phủ Giác tỉnh dậy, biết được tình trạng của bản thân hề ngạc nhiên, dáng vẻ mặc cho số phận quyết định. Nhưng vì an toàn của , tạm thời Hoàng Phủ Cẩn để ở lại quán trà, ở cùng đám người Tiêu Vũ Lâu, như vậy những tên áo trắng kia cũng dám hành động tùy tiện.

      Những cơn đau đầu của Hoàng Phủ Giác rất đau đớn, cũng may có Tiêu Vũ Lâu nghĩ ra biện pháp giúp , có thể giảm bớt đau đớn, dù vậy, nhưng cũng phải bản thân mình trải qua, ngay cả Tô Mạt cũng phải bội phục , cứ tưởng rằng Hoàng Phủ Giác chỉ là hoàng tử nho nhã, yếu đuối, dù có ít võ công, cũng phải là cao thủ, nghĩ tới có thể chịu đựng được như thế.

      Trong khoảng thời gian này Hoàng Phủ Giới vẫn sống ở vương phủ.

      Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt có qua thăm , dường như có điều muốn , nhưng lại ấp úng ra.

      Hoàng Phủ Cẩn và Tô Mạt bởi vì chuẩn bị đến địa cung nên rất bận rộn, cũng có thời gian trông nom , có thể vì phụ hoàng bị giam lỏng nên được thoải mái, lại thêm tình hình triều đình giờ ổn định, trong lòng cũng có chút hoang mang, an ủi mấy câu, hai người liền rời .

      Ai ngờ đến cửa, Hoàng Phủ Giới lại chạy tới, do dự : “Nhị ca, chúng ta có cứu phụ hoàng ra?”

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn Tô Mạt cái, Tô Mạt quay lại với Hoàng Phủ Giới: “Ngươi có chuyện gạt chúng ta phải ?”

      Hoàng Phủ Giới cắn môi, do dự lúc, rồi lắc đầu: “Ta làm gì có chuyện gì. Ta muốn là Vu Hận Sinh nếu ám sát ta, vậy có ra tay ám sát phụ hoàng hay ? Nếu như phụ hoàng lên triều, Tả Minh Thụy dám lớn lối như vậy?”

      Bây giờ, Tả Minh Thụy nắm giữ nửa triều đình, tích cực khôi phục lại chế độ thời nữ đế, muốn để cho nhi tử của nữ đế là Vu Hận Sinh làm hoàng đế, này … là bất khả tư nghị. Hoàng Phủ Giới có cách nào hiểu được.

      Tô Mạt khuyên : “Ngươi yên tâm, chúng ta cứu phụ hoàng của ngươi ra, còn đệ hãy ở trong phủ cho đàng hoàng, nên tùy tiện ra ngoài, tránh gặp phải bất trắc. Những chuyện khác ngươi cần lo, chỗ của Bệ hạ, chúng ta phái người thầm bảo vệ.”

      Ngoài Lưu công công trở lại, Diệp Tri Vân cũng phái người canh chừng đồng thời bảo vệ, nàng cũng có người ở đó, cũng có chuyện gì xảy ra.

      Hơn nữa Tả Minh Thụy cũng dám hành thích vua, Vu Hận Sinh thể quang minh chính đại ngồi lên ngôi vua.
      Last edited by a moderator: 1/4/15
      Phương Lăng thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :