1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 1461: Đều qua rồi, ân sủng phồn hoa u ám 01

      Liên tục mấy ngày, Tô gia luôn đóng chặt cửa, phái người ra ngoài tìm hiểu, cũng thấy có khách.

      Nhưng đấy chỉ là mặt ngoài cho người ta xem, thực tế Tô Mạt lại nắm giữ nhiều tin tức, luôn chú ý đến động tĩnh của triều đình. Hoàng đế liên tiếp ban mấy đạo thánh chỉ nhằm trấn an lòng dân. Lần này, Tống Hoài mưu phản nghịch là chuyện muốn cẩn thận tra hỏi, tuyệt liên lụy người vô tội. Nếu là người Tống gia nhưng biết chuyện, cũng trách tội. Chỉ nhốt Tống Hoài cùng những người cùng bàn bạc mưu nhốt vào ngục, tam ti tra hỏi.
      (tam ti tra hỏi hay tam tư tra hỏi: chế độ thẩm phán của Trung Quốc cổ đại, tam tư là ba trug ương tư pháp chủ yếu.)

      Mà về Tô Nhân Vũ, lại có tin tức gì, chỉ có hiềm nghi cần giải thích, lại .

      Hoàng Phủ Cẩn chỉ có thể xác định Tô Nhân Vũ bị giam lỏng, cũng bị dùng hình, cũng bị thầm xử quyết, nhưng lại thể gặp mặt.

      Tô lão phu nhân bị bệnh, tất cả do đều Tô Mạt làm chủ, trấn an người nhà, nghĩ cách cứu phụ thân.

      Hoàng Phủ Cẩn vừa có thời gian đều tới Tô phủ giúp nàng, nếu có chuyện quan trọng, ngay cả Vương phủ đều về.

      Tô Mạt nhìn dáng vẻ khẩn trương của , giọng : “ Ta có yếu ớt như vậy, ngược lại chàng cần chạy tới đây, biết. chừng lại muốn hoài nghi chàng theo chúng ta có mưu đồ gì đó, đến lúc đó nếu cả chàng cũng bị nhốt lại ta phải làm thế nào.”

      Hoàng Phủ Cẩn sờ sờ mặt nàng, thương tiếc : “Nàng yên tâm, vào những thời điểm này ta để mình gặp chuyện may. giống trước đây, ta để định đoạt.”

      Tô Mạt nằm trong ngực , chậm rãi : “Chúng ta phải biết được mục đích của là gì, cùng con bài chưa lật, như vậy mới dễ hành động.”

      Hoàng Phủ Cẩn gật đầu: “Cài này cứ để ta lo.”

      Trong tẩm cung của Hoàng quý phi, xung quanh mảng hỗn độn,sắc mặt của Hoàng quý phi trắng bệch, ánh mắt trống rỗng, tia sức sống.

      Nàng như thế nào đều nghĩ đến, ca ca lại đột nhiên ra chiêu như vậy, thế nhưng lại cùng nàng thương lượng trước.

      Nàng biết chuyện, nhưng lại bị liên lụy tới, còn làm liên lụy tới con trai của nàng, nàng thể để cho Thái tử cứ như vậy bị thất thế. Trong lòng nàng chợt lạnh, đứng dậy: “ Ta muốn gặp Bệ Hạ.”

      Hoàng đế nếu còn giáng chức nàng, nàng vẫn là Hoàng quý phi, điều đó lên còn nể tình cũ, còn nàng.

      Hoàng quý phi vội vàng chuẩn bị, mang theo cung nữ bên người và thái giám, vội vàng đến Cung Càn Thanh, nhưng bị chặn lại trước điện.

      “Bệ Hạ có lệnh, gặp bất kỳ ai.”

      Hoàng quý phi nghe vậy, mặt còn vẻ kiêu ngạo của ngày xưa, ngay cả thị vệ cũng có thể trách cứ nàng.
      Chương 1462: Đều qua, ân sủng phồn thịnh như đất 02

      Nàng từ từ quỳ xuống, tên thị vệ kia cũng thèm nhìn, mặc kệ nàng quỳ.

      Hoàng quý phi kiên định : “Bổn cung muốn gặp Bệ Hạ, Bổn cung nguyện ý chuộc tội”. xong nàng ngừng dập đầu, từng cái, từng tiếng vô cùng ràng. trán nhẵn nhụi rất nhanh liền xuất vết máu.

      Tên thi vệ kia vẫn thờ ơ, lúc này, tâm trạng Bệ Hạ tốt, gặp chính là gặp, bọn họ sao dám mềm lòng.

      Lưu công công cũng bị Bệ Hạ giam lại rồi đó, bọn họ là cái gì.

      Chỗ cửa điện bỗng lóe lên bóng dáng Tiền , Hoàng quý phi đầu choáng váng thoáng nhìn qua, vội vàng tiến lên vài bước, vươn tay cầu xin.

      Nhưng lại thấy Tiền , trước mặt lại là Tống Dung Miên.

      Hoàng quý phi nhìn nàng với ánh mắt thù hận, nhưng lại thể cầu xin: “Miên nhi, Bệ Hạ sủng ái ngươi, ngươi thay cầu xin, có thể cho gặp Bệ Hạ.”

      Tống Dung Miên nay cẩm y ngọc thực, cao quý đoan trang, còn là con vịt xấu xí nữa.

      Nàng từ nhìn xuống liếc nhìn Hoàng quý phi, thản nhiên : “ như thế nào lại hồ đồ như thế, ngươi gặp Bệ Hạ để làm gì? Khiến Bệ Hạ tha cho phụ thân? Vẫn là cần liên lụy cùng thái tử điện hạ? chẳng lẽ muốn dùng tình vợ chồng đến ép buộc Bệ Hạ? Chẳng lẽ quên vì sao Bệ Hạ tức giận sao? Ngoại thích tham gia vào chính , ở vương triều này tất nhiên bị loại bỏ. chẳng lẽ biết sao?”

      Hoàng quý phi kinh ngạc nhìn nàng, đột nhiên cảm thấy Tống Dung Miên như thế nào lại thông minh như vậy, nàng chút cũng ngốc nghếch, khờ khạo, vốn là cho rằng Tống Dung Miên dựa vào bộ dạng xinh đẹp quyến rũ Hoàng đế.

      ra nàng lại thông minh như vậy.

      Nàng hừ tiếng : “ Xem ra Tống gia phải dựa vào ngươi.”

      Tống Dung Miên lắc đầu, tiếp tục : “ hồ đồ, Tống gia sao có thể dựa vào ta. Người ta là Bệ Hạ, ta quan tâm đến bất kỳ ai cả. Ngay cả nhi tử ta cũng quan tâm. Nếu cùng phụ thân làm cho Bệ Hạ an tâm, đoán như thế nào?”

      Hoàng quý phi giật mình, căm hận : “Vô tình nhất là Đế Vương, ngươi cũng nên cẩn thận, chớ dương dương tự đắc như vậy.”

      Tống Dung Miên châm chọc : “ sai rồi, vô tình nhất phải Đế Vương, vô tình nhất là gia đình ham mê hư vinh, của cải. Từ thê thiếp, huynh đệ, tỷ muội đấu đá lẫn nhau, chẳng lẽ vô tình sao? Ta mặc dù là nữ nhi Tống gia, nhưng ở tống gia ta có chút tôn nghiêm nào sao? Ta theo Bệ Hạ cầu Bệ Hạ ta, cũng cầu Bệ Hạ ban thưởng cái gì,….”

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1463: Đều qua, ân sủng phồn thịnh như đất 03

      “Lại càng muốn thân phận cao quý. Ta Bệ Hạ, bởi vì Bệ Hạ hiểu ta, ta chỉ cũng chỉ muốn giống như An An yên ổn mà sống, cũng cầu có hoàng tử để được mẫu bằng quý tử. Với minh cơ trí của Bệ Hạ, thử, Bệ Hạ cần gì phải vô tình với nữ nhân có dã tâm?”

      Hoàng quý phi giống như bị người ta đánh cảnh cáo, nàng vẫn nghĩ Tống Dung Miên dùng mọi thủ đoạn, thậm chí dẫm đạp lên nàng để đoạt được tâm Bệ Hạ, nàng hận đến mức ngày đêm nguyền rủa.

      Thế nhưng …………

      đúng, phải như vậy, Tống Dung Miên giỏi nhất là dối, nàng làm sao có thể cần nhều thêm?

      Có nữ nhân nào muốn làm chính thất?

      Có nữ nhân nào muốn con của mình kế thừa gia nghiệp?

      Có nữ nhân nào ... .......

      Mơ mơ màng màng, nàng nghe Tống Dung Miên : “ , ngươi đừng cầu Bệ Hạ, đừng làm Bệ Hạ khó xử, các ngươi làm nên chuyện này, nếu Bệ hạ tha thứ, thiên hạ sau này còn có thể yên ổn sao?”

      xong nàng xoay người , quay đầu lại.

      Trong lòng Hoàng quý phi giống như bị đóng băng, lạnh thấu tâm, lấy tay che ngực, thở gấp, nên lời.

      Hy vọng chính mình có thể làm tan khí lạnh trong lòng, có thể thoải mái chút, nhưng ai biết, chính mình bị đóng băng lại, thể cử động.

      Nàng phất tay, ý bảo đám người Tú Nga cần theo nàng, nàng muốn yên tĩnh mình.

      Nàng muốn gặp ai, ai gì cũng muốn nghe.

      Gia tộc lừng lẫy nửa đời, khí phách huy hoàng, làm Hoàng quý phi vinh sủng nửa đời, tôn quý vô cùng.

      Nhưng trước mặt của hoàng quyền, cùng chỉ là hạt cát bụi bẩn.

      Vô cùng khiêm tốn, có nửa điểm tôn nghiêm. Đế vương cho ngươi vinh hoa phú quý, ngươi liền có vinh hoa phú quý, đế vương ngươi ti tiện như chó, ngươi chó lợn cũng bằng.

      Từ xưa tới nay, thắng làm vua thua làm giặc, cũng oán được ai.

      Nếu ca ca thành công, vậy bị giam chính là Hoàng đế, mà nàng danh chính ngôn thuận làm Hoàng thái hậu, nhi tử của nàng là tân đế vương của Đại Chu.

      Nhưng thất bại.

      Còn có thể oán trách gì đây?

      Nàng cười thê thảm tiếng, trong lúc nhất thời hiểu ra tất cả, nàng nhìn bàn trang điểm, cầm lấy bút, viết mấy chữ lên chiếc khăn , sau đó dùng răng cắn ra làm hai nửa.

      Trong gương còn là Hoàng quý phi ngang ngược, nóng nảy, trở lại là Tống gia tiểu thư dịu dàng.

      Chương 1464: Đều qua, ân sủng phồn thịnh như đất 04

      Nàng cũng từng rất hồn nhiên, xinh đẹp, đơn thuần.

      Trong cung Càn Thanh, yên tĩnh như bị mất hết khí, khối băng ô gỗ vuông (mình chịu hiểu nó là gì http://***************.com/images/smilies/icon_cry.gif) chậm rãi tan ra, dường như có thể nghe thấy tiếng tí tách.

      Hoàng đế nằm nghiêng giường, ngẩn người, biết suy nghĩ điều gì Tống Dung Miên nhu thuận ngồi bên cạnh, im lặng thêu hoa.

      biết qua bao lâu, Tiền ở ngoài lên tiếng: “Bệ Hạ, hoàng quý phi ….. mất rồi.”

      Hoàng đế làm như nghe thấy, trải qua mấy ngày nay, luôn mơ thấy Hoàng hậu, hôm nay tỉnh cũng có thể thấy nàng. Nàng tựa như rất hận , lại tựa như châm chọc , nhưng lại tuyệt đối phải vô tình, tuyệt đối phải như nàng , đến nơi , quên .

      Người có báo ứng sao? làm ra những chuyện như vậy, báo ứng giáng lên người ư? sợ sao? cười cười.

      Nàng vẫn còn ngủ trong cung Cảnh Phúc, có rời , tuy rằng coi trọng quyền lực, nhưng nàng, sao chịu quan tâm đến nhiều hơn.

      Tại thời điểm chiếm được quyền lực, vì để lấy được quyền thế, thà làm nàng bị tổn thương.

      Lúc có được quyền lực rồi, cả ngày lẫn đêm, luôn muốn có được nàng toàn vẹn.

      cảm thấy mình tham lam, nếu như người bình thường thể có được, nhưng là Hoàng đế, tại sao lại thể?

      Tiền đem ai nửa khăn đặt bàn , sau đó từ từ lui xuống.

      Hoàng đế hồi phục lại tinh thần, liếc mắt nhìn chiếc khăn bàn con, phần viết: chỉ cầu bình an, cầu cao xử bất thắng hàn (ý đừng càng cao càng đơn, có bằng hữu, tri kỉ). Có vẻ khi viết dùng rất nhiều lực, tay là run rẩy, nét mực đồng đều, còn có mảnh vụn ở .

      Cái này hiển nhiên là viết cho Thái tử, nửa khác là viết cho , Hoàng đế cũng xem, chỉ vào chiếc khăn, với Tiền : “Đưa nửa cho Thái tử, còn lại đem đốt .”

      cần nhìn cũng biết nàng viết cái gì, cũng mặc kệ nàng viết cái gì, cũng muốn xem.

      Bởi vì có ý định tha cho ai, bạc tình? cười khổ.

      lúc sau, Tiền quay lại, hỏi: “Thái tử làm gì?”

      Tiền cung kính trả lời: “Điện hạ có vẻ chưa hồi phục lại tinh thần.”

      Nếu rằng Thái tử biết chút gì, như vậy có khả năng, nhưng muốn truy cứu nhiều như vậy.

      Dựa vào cá tính và năng lực của Thái tử, còn trợ giúp của Tống gia, khó làm được chuyện gì.

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1465: Đều qua, ân sủng phồn thịnh như đất 05

      Dựa vào cá tính cùng năng lực của Thái tử, trợ giúp của Tống gia, khó làm được chuyện gì.

      Tuy tự nhận rằng mình bạc tình, nhưng chút cũng muốn giết người, nếu như có thể trả giá , đạt được cục diện vừa ý, đó là điều vừa lòng nhất.

      “Tống gia như thế nào rồi?” lại hỏi.

      Tống Dung Miên muốn đứng dậy rời , Hoàng đế lại cầm tay nàng, ý bảo liên quan đến nàng.

      Tiền : “Tống quốc công cùng lão phu nhân giải tán người làm, dặn dò hậu , muốn đến thỉnh tội nhưng Tống Kinh Lịch ngăn cản. Những người thuộc Tống gia oán trách vì bị liên lụy, nghe đến bị tịch thu tài sản tru di cửu tộc, người người khóc than trời, ra cái thể thống gì.”

      “Còn Tô gia?” mở mắt ra, nhìn Tiền .

      Giọng của Tiền vẫn như thường: “ có gì khác lạ, đóng chặt cửa trước, ai ra vào.”

      Hoàng đế hơi nhíu mi, lâm vào trầm tư.

      Tại Đông cung, thời điểm nửa chiếc khăn của Hoàng quý phi được đưa tới, thái tử vừa nhận được, liền gào khóc, tê tâm liệt phế khóc mẫu phi.

      Thái tử phi Tả Nghi Lan sắc mặt chìm xuống, được lời, còn Tô Văn Nhi ánh mắt trầm, xoay người phân phó cung nữ thân tín: “ thỉnh ngự y, Thái tử khóc đến mức hộc máu ….”

      Cung nữ này lập tức rời .

      Lúc này Tô Văn Nhi mới xoay người an ủi Thái tử, đồng thời cũng khóc đến mức nhìn ra bộ dạng.

      Tả Nghi Lan nhìn bọn họ với ánh mắt lạnh lùng, vẫn im lặng lời.

      Tô Văn Nhi thấy Thái tử khóc đến ruột gan đứt từng khúc, mấy lần như muốn chết , thể làm gì khác, đành phải quỳ gối đến trước mặt Tả Nghi Lan, bi thương : “Thái tử phi, van cầu ngài hay khuyên nhủ điện hạ. Điện hạ muốn cưới Thái tử phi, mấy ngày này luôn bận lo công việc, vô cùng cao hứng, căn bản biết chuyện gì khác. Lần này bị liên lụy, Bệ Hạ minh, nhất định điều tra Điện hạ trong sạch, Thái tử phi, van cầu ngài.”

      Tả Nghi Lan nhướng mày, mỉa mai : “Lương đễ nên dọn dẹp chút, thời điểm bị biếm làm thứ nhân, còn phải tìm nơi để nương tựa đấy. Ngươi yên tâm, ta thay ngươi nuôi dưỡng nhi tử, coi như con ruột để nuôi dưỡng.”

      Tô Văn Nhi sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ nhìn Tả Nghi Lan ngồi ở , cảm thấy nàng ta có gương mặt dịu dàng ra những lời hung ác như vậy.

      Nàng lập tức đau khổ cầu xin: “Thái tử phi, van ngài, van ngài cần, cần ác tâm như vậy, cần cướp hài nhi của ta ….”

      Tả Nghi Lan kiên nhẫn phất tay, phân phó: “Đưa Lương đễ về phòng tĩnh dưỡng, cần ra ngoài thêm phiền.”

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1466: Đều qua, ân sủng phồn thịnh như đất 06

      Nhìn người làm đưa Tô Văn Nhi ra ngoài, nàng đứng dậy, phân phó người làm chuẩn bị hương án (bàn thờ), lụa trắng, mang quần áo trắng đến cho nàng cùng Thái tử, thay thế cho bộ hỉ phục.

      Thái tử khóc sưng đỏ hai mắt, tinh thần hoảng hốt, đến lúc Thái tử phi giúp thay trang phục, mơ hồ : “Nhu nhi, quang cảnh như vậy, ngươi vừa ý rồi chứ, giờ phút này ta cũng muốn chết vậy, ngươi có hay chút khổ sở ….”

      Tả Nghi Lan sắc mặt bình thản, ánh mắt lạnh lùng, câu, giúp thay quần áo, Thái tử đột nhiên ngất xỉu, bất tỉnh nhân xự.

      Tả Nghi Lan lập tức phân phó nha hoàn của mình, người làm trong phủ thái tử, gọi cả người quản lý cung nhân đến, cần phải sắp xếp Đông cung gọn gàng, mặc kệ Hoàng đế trách phạt như thế nào, đều phải cam chịu, nếu Hoàng đế còn chưa xử phạt, cũng phải có chuẩn bị.

      Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người đều coi Thái tử phi là chủ tử, vốn trong lòng rất hoảng loạn cũng bình ổn lại, đều nghe theo nàng chỉ đạo.

      Mấy ngày sau, trong cung truyền ra tin tức, Tống lão gia bệnh nặng, được khả quan, kéo dài đến nửa đêm rồi , trước khi chết để lại cho Hoàng đế bức thư.

      Hoàng đế nghĩ đến tình nghĩa với Tống quốc công, cực kỳ bi thương, bệnh tình nặng thêm, nằm giường, đồng thời hạ lệnh cho phép con cháu Tống gia từ quan hồi hương chịu tang.

      đám con cháu Tống gia, bất kể là chức quan nào, hễ là người được Hoàng đế đặc xá, có dính líu đến Tống Hoài An, tất cả đều từ quan hồi hương.

      Lão gia trước khi lâm chung có lệnh, con cháu Tống gia, sau này đều được làm quan, giao tiếp với quan lại, Tống Hoài An đại nghịch bất đạo, xứng làm con cháu Tống gia, sau khi chết cho phép người Tống gia thu lại, được nhập phần mộ tổ tiên Tống gia.

      Đây coi như là đáp lại Hoàng đế đại xá cho Tống gia, Tống gia từ đó thối lui hoàn toàn ra khỏi võ đài chính trị của Đại Chu.

      Bất kể là từng hiển hách ra sao, khi còn quyền thế, chỉ còn là dân thường, với hoàng gia và triều đình, còn nửa điểm uy hiếp.

      Giữa mùa hè, lúc tu sửa, Hoàng lăng đột nhiên bị sét đánh, phần ba lăng mộ bị sụp xuống, trong lúc nhất thời vua và dân đều bị hoảng sợ.

      Hoàng đế đem ngũ hoàng tử triệu hồi, thay tế trời, viết chiếu thư tự về tội của mình, trách tội tướng thần làm chuyện bất chính, cáo với thiên hạ.

      Đảo mắt đến cuối thu, Hoàng đế xử tử Tống Hoài An, ngược lại đưa những người có liên can lưu đày ngàn dặm, lò than cùng ruộng muối làm khổ dịch tại đó.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Chương 1467: Bỗng nhiên mưa gió cuồng phong – lấy lui làm tiến 01

      Nhưng nghe có mấy người ở trong ngục bị hù chết rồi, Tống Hoài An muốn treo cổ tự tử nhưng lại được người cứu xuống, sau đó vội vàng lên đường.

      Thái tử Hoàng Phủ Tuyên bị phế, phong làm Tín Vương.

      Hoàng Phủ Giác phong làm Lạc Vương.

      Hoàng Phủ Giới phong làm Ngụy Vương.

      Tất cả đều xuất cung lập phủ. Hoàng đế còn hạ lệnh, phàm là hoàng tử tròn mười tám, đều phải xuất cung lập phủ, được lưu lại trong cung.

      Đồng thời quy định, về sau hậu phi, vương phi, đều phải là người có gia thế trong sạch được tuyển chọn, nếu là nữ nhi của quan tứ phẩm trở lên , đều được tuyển chọn.

      Đồng thời quy định, tước vị của ngoại thích, được cao hơn hầu.

      Vân vân …..

      Cây phong lá đỏ như mây chiều, nền trời cũng đỏ rực, bầu trời kinh thành vẫn như cũ.

      Người người bước chân vội vã, sắc mặt nặng nề, đầu đường cuối ngõ, ai cũng cúi đầu, vội vã lên đường, ai dám tùy ý nghị luận bất kỳ điều gì, chỉ sợ sơ sẩy đắc tội với người .

      Hôm nay trong triều đám người Tả thượng thư, đều nơm nớp lo sợ, dám có chút sai lầm.

      Tô Mạt đắn đo hồi lâu, bảo Hoàng Phủ Cẩn mang nàng tiến cung.

      Nguyên bản Hoàng đế có lệnh, ngoài Tả thượng thư cũng số trọng thần, nếu có chuyện quan trọng gặp ai cả.

      Vậy mà ngoài dự đoán lại cho phép Tô Mạt vào cung.

      Tống Dung Miên mặc bộ váy trắng, đầu cũng mang nhiều trang sức, ngồi bên cạnh đọc sách cho Hoàng đế nghe.

      Hoàng đế tựa vào gối, sắc mặt bình tĩnh, nhìn ra cảm xúc gì.

      Đối với Hoàng đế tâm tình của Tô Mạt thay đổi rất nhiều, còn kính nể, còn ngưỡng mộ, cũng còn bất kỳ cảm xúc gì.

      Đối mặt với đế vương, chỉ có theo và theo, cần tự cho là thông minh có ý tưởng dư thừa gì.

      Nàng cung kính hành lễ, vẻ mặt còn đáng thông minh giống trước, cũng cứng nhắc như người khác.

      Hoàng đế ngưng mắt nhìn nàng, thở dài, cho rằng nàng khác những kẻ kia.

      “Ngươi đến cầu tình cho phụ thân?”

      Tô Mạt chậm rãi : “Tổ mẫu bệnh nặng, thể tự mình đến dập đầu với Bệ Hạ, có dặn thần nữ, với Bệ Hạ vài lời.”

      Hoàng đế ngồi dậy nhìn nàng hơn.

      Nha đầu này trưởng thành, quanh thân có loại khí chất thể khinh thường, khí thế trầm tính, lạnh nhạt kín kẽ, làm cho người ta nhìn ra nội tâm của nàng.

      .”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :