1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Cám ơn các bạn nhiệt tình ủng hộ. Mình cố hết sức để đến chữ hoàn...dù đường còn rất xa

      Chap 1151 : Lừa dối chi kế 02

      Tề Tú Hữu giơ tay ra hiệu hạ nhân tiến lên:“Câm miệng cho bản quan!”
      Có chỗ dựa là hoàng đế, liền diễu võ dương oai, nhún nhường như lúc nãy nữa.

      Đám người Tề Tú Hữu vội vàng xuyên qua tiền viện, vào trung viện, trực tiếp ngây ngẩn cả người.

      Nơi này -- là xưởng sao? có huấn luyện nam nhân, có thợ rèn tạo vũ khí......

      Đây là tòa viện của viện, có nam có nữ làm việc bận rộn, có hơi nóng bốc lên, có tiếng thùng thùng truyền ra….

      Ai nấy đều ra sức làm việc, kéo cối xay , đốt lò, kéo ròng rọc…

      Các nữ nhân, có điều chế, có lựa hoa, có…

      Tề Tú Hữu lập tức phục hồi tinh thần lại, hô lớn:“Im hết cho ta!”

      Tô Mạt nhắc nhở:“Đại nhân, bọn họ ai chuyện hết, nhưng họ thể ngừng việc làm được, ngài muốn hỏi gì cứ hỏi.”

      Nàng với A Cổ Thái:“Mời lão Cam ra tiếp Thượng Thư đại nhân .”

      A Cổ Thái hừ tiếng, vẫy tay, hoa nông khoảng năm mươi tuổi bước qua, đầu quấn khăn, mặc chiếc áo bằng vải thô, vẻ mặt tang thương, quỳ làm lễ với

      “Quan gia có gì phân phó?”

      Tề Tú Hữu kiêu căng hất mặt: “Chỗ này tổng cộng bao nhiêu người, làm gì, hộ tịch ở đâu, có văn điệp chứng minh thân phận , báo từ ba đời ta, bản quan xác minh tận tường. còn nữa, chỗ này có hầm hay phòng tối gì tất cả đều phải thành khai báo cho ta.”

      Lão Cam nhất nhất từng việc , chỗ nào chứa hương liệu, có bao nhiêu hầm đều rang khai báo.

      Tề Tú Hữu nghe xong liền cho người tra.

      Tô Mạt lạnh lẽo :“Tề thượng thư, ngài nhớ nhắc nhở thuộc hạ. Làm hư của ta cái chai, vỡ cái bình, hư đóa hoa, ta tìm tả tướng cáo trạng. Ngươi nếu cái gì cũng tìm được mà lại biến chỗ này của ta thành hỗn loạn, chúng ta làm việc được, làm ta thua lỗ ngươi phải bồi thường cho ta đó.”

      Tề Tú Hữu cân nhắc chút, chỗ này dầu sao cũng là đệ nhất hoa viên do hoàng đế khâm phong, bọn họ thể lỗ mãng lục soát như những chỗ khác, gặp cái gì tốt đều bỏ túi riêng.

      phất tay ra lệnh: “Tất cả nghe thấy chưa?”

      Bọn thị vệ lớn tiếng thưa:“Dạ!”

      Tề Tú Hữu vung tay, bọn thị vệ liền theo lão Cam dò xét.

      Lúc này từ xa truyền tới tiếng cười sang sảng cùng tiếng chuyện huyên thuyên kiêng nể.
      Chap 1152: Lừa dối chi kế 03

      Lúc này từ xa truyền tới tiếng cười sang sảng cùng tiếng chuyện huyên thuyên kiêng nể.

      Lỗ tai Tề Tú Hữu lập tức dựng thẳng lên, hét lớn:“Người nào?”

      Bên kia cũng có người lớn tiếng chuyện, chính là ngôn ngữ bọn họ nghe hiểu, ngẫu nhiên hỗn loạn vài tiếng Hán:“Bà nội ngươi!”

      “ Lão mẫu ngươi!”
      …..
      Những người đó dạt thị vệ ra, hùng hổ qua đây. Tề Tú Hữu nhìn thấy tóc người nào cũng xoăn tít, lại đủ màu: vàng, hung đỏ,…, mũi cao, mắt xanh.

      người thở phì phì giơ nắm đấm, vừa lỗ cãi.

      Tô Mạt liều mạng cắn môi, ra tiếng.

      Tề Tú Hữu hỏi bọn là ai, từ đâu tới, bọn họ liền cùng huyên thuyên, xí xô xí xào ai hiểu được.

      Tề Tú Hữu bị bọn họ đến chóng mặt:“Câm miệng!”

      Bọn họ tựa hồ bị hoảng sợ, lại nghe hiểu gì, tiếp tục ô ô lạp xả.

      nhìn Tô Mạt.

      Tô Mạt nhìn Tô Việt.

      Tô Việt nhìn A Cổ Thái.

      A Cổ Thái hừ:“Bọn họ là bằng hữu của ta, đều từ tây dương xa xôi tới đây.”
      chỉ vào bọn họ nhất nhất giới thiệu, này kêu Bì Đặc, cái kia kêu Bố Lỗ Tư, người khác kêu Lê Mã Đôn......

      Tề Tú Hữu nhức đầu, phải Lễ bộ Thượng Thư, phụ trách chiêu đãi người Hồ cùng người Tây Dương.

      Những người tây dương này đúng là quá nhiệt tình, nắm tay bô lô ba la liên tục, làm xoay mòng mòng.

      Bực quá, hét lên:“Lui hết cho ta, đưa văn điệp tới đây.”

      A Cổ Thái gì đó với họ, họ liền lấy văn điệp từ rương hành lý ra đưa cho .

      Tề Tú Hữu thấy rương hành lý của bọn họ giống bình thường, từ vật liệu gì , hơn rương ở đây nhiều, giống như từ da chế thành, thấm nước.

      Hai người nâng , người mở khóa lấy văn thư ra.

      Chữ văn thư có văn tự tây dương, chữ giống như nòng nọc, có văn thư Đại Chu, còn có ấn của Lễ bộ, thị mậu tư.

      Tề Tú Hữu nhìn Tô Việt, theo Tề vương làm việc ở thị mậu, tự nhiên biết người Hồ cùng người Tây Dương .

      hừ tiếng, vừa cẩn thận nhìn nhìn, còn kéo tóc bọn họ.

      Tóc bị kéo đau làm người nhịn được, đập cho quyền.
      Chap 1153: Lừa dối chi kế 04

      Tuy người này chưa dùng sức nhưng cũng đánh cho đầu lệch qua phía.

      Người tây dương đó bên quang quác gào, bên chỉ , tuôn tràng dài ai hiểu.

      Tề Tú Hữu vội với Tô Việt dẫn bọn họ xuống, bọn họ lại tò mò nhìn mũ quan của , còn đưa tiền tây dương ra muốn mua đội cho biết.

      Tề Tú Hữu thấy mình sắp điên tới nơi rồi.

      A Cổ Thái gì đó với Tô Mạt.

      Tô Mạt quay qua :“Tề thượng thư, bọn họ từ Tây Dương đến, cố ý đến vườn hoa khảo sát, dù sao vườn hoa là nơi cung cấp nguyên liệu cho Hương lâu. Bọn họ muốn bàn chuyện làm ăn lâu dài với chúng ta nên ở đây thêm ít ngày. Bọn họ còn rất thích ngài, muốn sắp xếp thời gian tới kinh đô cùng ngày đàm đạo.”

      Lúc này, đội thị vệ tra xong cũng ra tới, thu hoạch được gì. Những thị vệ tuấn tú, người nào người nấy ôm đầy hoa tươi do các nương cùng bà tử tặng.

      Vài người điều tra hộ tịch cũng đến báo:“Đại nhân, đều tra qua, có khả nghi .”

      Tề Tú Hữu rất cam lòng, vất vả mới có cơ hội vào đây lúc soát, thể về tay nên muốn kiểm tra kĩ qua lượt nữa, cố ý tìm xem có cái cơ quan bì mật nào mà bỏ sót hay .

      Tô Mạt theo , còn dẫn mấy người Tây Dương cùng nhưng Tề Tú Hữu hco.

      Mỗi gian phòng đều được rà cẩn thận, thậm chí là vách tường, giá sách, ngăn tủ, đều di chuyển để xem có mật đạo hay ?

      Tô Mạt cười lạnh:“Tề thượng thư, chắc ngài xem tiểu thuyết diễn nghĩ hơi nhiều nên nhìn đâu cũng ra mật thất. hay là nhà ngài có nhiều động giống như hang chuột nên ngài tưởng nhà ai cũng giống vây? Ngài cũng nghĩ chút, phong này lớn như vậy, cửa lúc nào cũng mở rộng, nếu làm mật thất phải đào ở chỗ nào?”

      Tề Tú Hữu nóng, vườn hoa này sao chút mờ ám cũng có vây?
      Cuối cùng, tới chỗ hình như là phòng mới dựng, có giàn giáo, nhìn ra hình gì, giống nhà ở, lại giống kho hàng, còn giống..

      “Đó là cái gì?” chỉ tòa kiến trúc dang dở, thắc mắc.

      Tô Mạt cười:“Khách sạn, chờ làm xong, mời ngài đến tham quan.”
      Nghe nàng mời, thềm tới gần. Nàng mời chỗ đó có gì đâu đặc biệt.

      thất vọng rồi!
      Chào bà con. Hôm qua chỗ ta ở mất liền lúc hai xe máy luôn. AB, wave. Ta làm về nghe vậy sợ quá mua thêm khóa gắn vô. Huhu... tiền a!!!!!!!!!

      Chap 1154: Biết thời biết thế chi kế 01

      Ép buộc suốt đêm, Tề Tú Hữu chịu hết nổi, nếu muốn lập công trước mặt tả tướng, ở trong phòng ôm thị thiếp chứ có ở đây đâu.

      Nghe gà gáy sáng, ngáp cái, :“Hai tỷ đệ đó rất khả nghi, bản quan dẫn .”

      Tô Mạt thản nhiên:“Ngài cứ dẫn , nhưng nếu bọn họ trong sach, phiền ngài thả họ về. Nếu ngài làm gì đó với hai chị em họ, ta khách sáo đâu.”

      Tề Tú Hữu căm hận:“Nha đầu chết tiệt, sao ngươi dám ăn ngược ngạo hả?”

      Tô Mạt nhướng mày:“Hôm qua ta đề nghị nhưng ngươi đồng ý, sao giờ lại khác? Giờ qua đêm, tự nhiên lời ta hôm qua hết hiệu lực. Ngươi có thể dẫn họ về điều tra nhưng nếu họ trong sạch phải thả ngay, còn phải làm văn điệp chứng minh thân phận cho họ, tránh sau này chúng ta lại phiền phức. Nếu làm được, ngài cũng đừng dẫn theo.”

      Tề Tú Hữu quả thực bị nàng chọc điên rồi.

      Hừ tiếng, phái người dẫn hai tỷ đệ họ .

      Rất nhanh, Phương Oánh cùng Phương Vũ bị đẩy ra.

      Hai chị em họ lần này sợ hãi mà hết sức quật cường.

      Phương Oánh quỳ xuống lạy Tô Mạt cùng Tô Việt, tạ ơn họ thu giữ chị em họ năm.

      Phương Vũ lạnh lùng nhìn Tô Mạt, đôi con ngươi sạch thanh thuần còn độ ấm.

      Tô Mạt mím môi , Tề Tú Hữu dẫn bọn họ .

      Tô Việt thở dài với Tô Mạt:“Mạt nhi, nghỉ ngơi .”

      Kim Kết dọn chăn cho nàng, còn giúp nàng tháo trang sức, thay quần áo, Tô Mạt đột nhiên nhớ tới cái gì, chạy ra ngoài cử sổ gọi:“Nhị ca!”

      Tô Việt dừng lại.

      Tô Mạt đứng lên, ghé vào cửa sổ :“Nhị ca, ngươi kêu Đường Băng đuổi theo, bảo tìm cách kết thân với Tề Tú Hữu.”

      Tô Việt lập tức ngầm hiểu, Mạt nhi làm gì đều có tính toán hết.

      Lúc đầu, bọn họ cải trang thành người tây dương, nếu Tề Tú Hữu nảy sinh nghi ngờ mà quay ngược lạ điều tra khá phiền toái, bằng cứ chủ đông làm quen với , vừa tránh khỏi hoài nghi còn có thể tiếp cận, nắm thông tin từ .

      Mà Đường Bằng rất thông minh, lại là con lai, mang trong người dòng máu tây dương giống A Cổ Thái, chỉ cần hóa trang thêm chút liền giống y khác.

      Nghĩ vậy, Tô Việt gật đầu:“Được, để huynh sắp xếp, muội mau nghỉ .”
      Dù sao, Mạt nhi cũng còn , ngủ đêm ảnh hưởng tới sức khỏe.
      Chap 1155: Biết thời biết thế chi kế 02

      Cũng may lúc đợi Tề tú Hữu đến, nàng thầm vận công điều tức trước nên tuy cũng có mệt mỏi nhưng cũng ảnh hưởng lớn tới sức khỏe lắm.
      Sân viện nàng hoàn toàn im lặng, quanh phòng treo màn dày cản hết ánh sáng để chủ nhân có thể ngủ được ngon hơn.

      Tô Mạt ngủ say, hơn hai canh giờ mới dậy rửa mặt ăn cơm.

      Tinh thần Kim Kết được như tiểu thư. Tuy nàng cũng luyện nội công do Hoàng Phủ Cẩn dạy nhưng tư chất của nàng hạn chế nên chỉ giúp cơ thể được khỏe hơn chút.

      Tô Mạt nhìn nàng:“muội ở lại đây nghỉ ngơi , rảnh thêu vài túi hương giúp ta, ta thu xếp về Vạn Xuân uyển trước.”

      Kim Kết kiên trì :“Muội muốn về chung với tiểu thư.”

      Tô Mạt cười cười:“Bên ta còn có Thủy Muội với Hoàng Oanh mà, muội ngoan ngoãn ở lại đây . Nhị ca cũng hay tới chỗ này, muội mình đâu mà lo.”

      Nếu Hồ tiên sinh cùng Hồ Tú Hồng mà ở trong này nữa càng tốt.

      Nhưng hai người họ lại bị giữ ở nông trường cùng mọi người nghiên cứu võ thuật cùng y thuật để có thể trị bệnh cứu người, cũng có thể tự bảo vệ mình.

      Hơn nữa nông trường cũng cần bọn họ.

      Nhóm mấy trăm Mị Ảnh, có ai cần tới thuốc của họ đâu. Đương nhiên, nhóm Tô Mạt cũng góp phần trong việc sử dụng thuốc nữa.

      Những dược liệu đó được trộn vào nông sản đưa đến cho nàng.

      Lúc này, A Cổ Thái đem nước hoa vừa chế ra mang tới cho nàng thử.

      Nàng thành :“A Cổ Thái, tuy ngươi tuấn tú lắm nhưng tuyệt đối là điều hương đệ nhất.”

      có thể biến hoa cỏ thành thuốc nhuộm cách thần kì. Kim kết dựa theo phương pháp của nàng chỉ, nhuộm cho nhóm người Đường Bằng, làm cho bọn họ trông khác gì người tây dương chính gốc.

      Sau đó, các nàng còn lấy da động vật chế mỏng, nhuộm qua, làm mặt nạ, lấy thủy tinh chế thành kính sát tròng biến mắt họ thành màu xanh.

      Qua loạt những công đoạn, cuối cùng nhóm Đường Bằng so với người tây dương khác.

      Nếu vào ban ngày, dĩ nhiên hơi khác chút nên Tô Mạt cố ý kéo dài đến tối nên mới ai phát .

      A Cổ Thái bên để Tô Mạt thử nước hoa, bên dụ dỗ nàng nhuộm tóc. Nàng vội từ chối. Nàng cũng muốn hoàng Phủ Cẩn bị hù đến choáng váng đâu.

      Rất nhanh, Đường Bằng đưa tin tiếp cận được Tề Tú Hữu, gã còn hứa tạo cơ hội hợp tác cho .

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1156: Cải trang được việc 01

      đưa Tề Tú Hữu gói tiền to, mặt túi có khắc đầu chim ưng cùng nam tử mũi ưng.

      Tề Tú Hữu chút nghi ngờ, cam đoan giới thiệu khách lớn cho , tạo cơ hội kiếm tiền cho tại kinh đô.

      Đường Bằng còn nhờ giữ bí mật với Tô Mạt vì còn cần nhiều nguyên liệu từ vườn hoa của nàng.

      Tề Tú Hữu đương nhiên gật đầu đáp ứng.

      Cứ như vậy, đường phục mệnh, Tề Tú Hữu bị Đường Bằng mua chuộc dễ dàng. Gã còn quy định tín vật cùng địa điểm liên lạc.

      Nghe tin tốt, Tô Mạt vui vẻ hơn nhiều. Đây coi như là thuận nước dong thuyền. Tuy nàng cố ý cài người bên kẻ địhc nhưng nếu có cơ hội tuyệt đối lãng phí.

      Sau khi điều tra xong, Tề Tú Hữu dám nghỉ ngơi mà chạy vội tới chỗ tả tướng ở.

      Từ ngoài cửa nghe thấy tiếng ho kịch liệt, bước vào trong, Tề Tú Hữu thấy tả tướng nghiêng đầu đọc sách.

      Gã vội hành lễ, xong xuôi liền đem hết chuyện xảy ra ở vườn hoa kể lại sót chữ.

      Nghe về người tây dương, tả tướng nhíu mày phân phó gã cẩn thận điều tra bối cảnh cùng xuất thân của họ.

      Tề Tú Hữu đắc ý cười:“Đại nhân yên tâm, hạ quan cho người điều tra kĩ càng. Hơn nữa......”

      tới gần tả tướng, đem ý của người kêu Đường Bằng thuật lại:“Đại nhân, ta là thương nhân từ tây dương tới, chưa rành rẽ nơi đây, chỉ sợ là dựa vào hối lộ Tô Việt mới vào được vườn hoa. Nhưng muốn kiếm nhiều lợi nhuận hơn nữa nên có ý muốn hợp tác với chúng ta. vừa nhìn biết hạ quan quyền cao hơn Tô Việt, vậy cấp hạ quan chắc còn lớn hơn nữa. còn tặng hạ quan món quà .”

      xong, đem kim tệ trong túi đổ ra.

      Tả tướng nhìn nhìn, quả tiền Tây Dương, vuốt cằm :“Nếu vậy, ngươi nghĩ chiêu dụ , bảo thường xuyên lui tới với Tô việt, bên đó óc tin tức gì báo lại với ngươi.”

      Tề Tú Hữu nịnh nọt:“Hạ quan cũng có ý như vậy.”

      xong đem kim tệ đặt bàn,lui ra sau.

      Tả tướng liếc qua rồi :“Nếu cho ngươi ngươi cứ cầm. Sử dụng người cho tốt là được. Ngoại trừ việc đó ra còn gì khả nghi nữa sao?”
      Chap 1157 : Cải trang được việc 02

      Tề Tú Hữu lắc đầu:“Tất cả đều là thương nhân, số người từ phía nam tới nên biết ít công phu cũng lạ, những người đó đều có tên trong danh sách chỗ quan phủ.

      Tả tướng lại bảo tả lại kĩ từng vị trí bên trong vờn hoa để thủ hạ của vẽ lại.

      Lúc chuyện, thỉnh thoảng có tiếng ho mãnh liệt từ sau truyền tới, dĩ nhiên là có người thay ông ta giả vờ ho, làm như bệnh rất nặng.

      Tề Tú Hữu vỗ tay cười :“Đại nhân túc trí đa mưu, hạ quan cáo lui .”

      Tả tướng khoát tay:“Nhớ giữ mồm giữ miệng cho ta..”

      Tề Tú Hữu thở dài:“Đại nhân yên tâm, nếu tiểu thúy có hỏi, hạ quan cũng hé răng huống chi là những người khác.”

      Tiểu thúy phượng là thị tì bên người , thực tế là thị thiếp, ngày thường mị phong lưu, rất được thích.

      lần,Tả tướng đến phủ của , sai nàng hầu hạ ông ta, làm ông ta rất hài lòng. Vì thế đặc biệt chiều ả hơn người khác.

      Tả tướng hài lòng:“ .”

      Tề Tú Hữu vâng lệnh ra. Trước tiên, tìm phụ tá của tướng phủ, sau lại hỏi người tìm Tống Ngũ.

      nghĩ tới, nếu đưa gã câm tuấn tú mới thu được cho Tống Ngũ, biết Tống Ngũ hài lòng tới bực nào.

      Lúc gặp mặt, Tống Ngũ bảo Tề Tú Hữu kể lại chi tiết mọi cách bày trí bên trong vườn hoa để tự tay vẽ lại.

      Càng nghe gã ,Tống Ngũ càng kích động, hai mắt sáng rỡ, đắc ý cười :“Hừ, Tô Mạt, ngươi dám cùng bổn thiếu gia đấu, bổn thiếu gia cho ngươi biết chết là gì!”

      trận gió thổi qua, Tô Mạt hít mũi, chắc là bị cảm rồi. ai biểu Tề Tú Hữu lục soát vườn hoa lâu quá làm chi.

      Nàng để Kim Kết ở lại vườn hoa, tự mình dẫn người về hoa Xuân uyển trước. Sau khi ít chuyện với tổ mẫu, nàng liền chạy tìm Hoàng Phủ Giác.

      Nàng đột nhiên nhớ tới việc.

      Hoàng Phủ Giác vừa từ chỗ hoàng đế về, phụ xem tấu chương, Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Liễn ở kế bên hỗ trợ.

      Hoàng Phủ Giới hứng thú nên hầu như toàn do Hoàng Phủ Liễn làm thay.

      Vừa thấy Tô Mạt đến, Hoàng Phủ Liễn liền chạy nhanh tới, kéo tay nàng,“Mạt nhi tỷ tỷ, đệ có thăm nhị ca rồi. Huynh ấy lúc nào cũng đọc sách. Huynh ấy đệ nhắn với tỷ, huynh ấy sống tốt lắm.”

      Tô Mạt cám ơn , lấy từ trong túi ra viên kẹo, lột vỏ, bỏ vào miệng .

      Hoàng Phủ Liễn lập tức ngậm miệng, vừa mút kẹo, vừa làm việc Hoàng Phủ Giác giao.
      Chap 1158 : Hy vọng quanh co 01

      Hoàng Phủ Giác đứng dậy đón nàng, mời nàng ngồi rồi sai người dâng trà.
      “Tề Tú Hữu có náo loạn vườn hoa của muội ?”

      Tuy nghe được tin tức nhưng Hoàng Phủ Giác vẫn muốn nghe chính miệng nàng .

      Tô Mạt cười:“Vườn hoa trong sạch , tự nhiên việc gì. Hơn nữa những hoa nông ở đó người người cường tráng , thích khách dám trốn vào trong đó, chúng ta cũng tất nhiên bỏ qua .”

      Hoàng Phủ Giới liếc bọn họ cái rồi dẫn đệ đệ ra sân dạo.

      Nàng ngờ hoàng Phủ Giới cũng có ngày hiểu chuyện như thế, biết nàng có việc cần riêng với hoàng Phủ Giác nên chủ đông tránh .

      Nàng thu hồi ánh mắt, với Hoàng Phủ Giác:“Ngũ Ca, muội đột nhiên nhớ tới việc.ta nghĩ khởi kiện đến. Năm đó, đường muội cùng Tề vương về kinh có gặp phải thích khách. Bọn họ giống kiếp phỉ, trực tiếp lên thuyền giết người, sau đó muội với Tề vương còn bị bọn họ bắt vào đại viện chộp. Ở đó có công tử bộ dáng như hoa ngư ngọc, nữ nhân còn phải kém xa. bị Tề vương đả thương, sau bị người cứu thoát, tới giờ chưa thấy xuất lần nào nữa.”

      Sau đó, hai người lại gặp Tô Trì khâm sai nam hạ, được lên xuống phía nam đón Tô gia hồi kinh.

      Lúc đó, nàng có nghi ngờ Tô Trì, nhưng sau phát bọn họ muốn mượn sức Hoàng Phủ Cẩn. Dù Hoàng Phủ Cẩn có bị hoàng đế ghét bỏ nhưng Đại Chu thực thể .

      Hoàng Phủ giác với thái tử, người nào có lên được ngôi hoàng đế hay cũng vẫn cần giữ yên bờ cõi. Vì thế, nàng loại bỏ suy đoán này.

      Nhưng giờ, gặp chuyện thích khách, nàng lại nghĩ tới chuyện cũ.

      Hoàng Phủ Giác suy nghĩ chút:“Mạt nhi, muội còn nhớ bộ dạng gã công tử đó ?”

      Tô Mạt gật đầu, nàng đứng dậy đến trước án thư ngồi xuống, chấp bút, nhắm mắt nhớ lại.

      Nàng thích thưởng thức những người có khuôn mặt đẹp, mà tên công tử đó dung mạo quá sức mĩ miều nên nàng nhớ mãi quên.

      Chỉ bằng vài nét bút, nàng đem diện mạo người đó vẽ ra.

      Hoàng Phủ Quyết “Di” tiếng, nhíu mi suy tư, lẩm bẩm :“Hình như ta gặp người này ở đâu rồi?”

      nhíu mày, trong đầu vô số hình ảnh hỗn loạn lướt qua nhưng tài nào bắt được.

      Tô Mạt :“Ngũ Ca, huynh đừng cố, chừng bất thình lình nhớ tới sao?”

      Nàng tiếp tục :“Tề vương thích du lịch, đó là bởi vì đối chính trị cùng quyền mưu có hứng thú, thích tự do tự tại. Nếu điều này cũng bị quy thành có mưu đồ gây còn gì để ..”
      Chap 1159 : Hy vọng quanh co 02

      Dừng chút, Tô Mạt lại :“Dù sao, mọi người chí hướng bất đồng, có người tình nguyện ý lòng mang thiên hạ, mang lại hoà bình và ổn định cho đất nước, tự mình đưa vị trí cao cao tại thượng nhưng khác gì lồng giam trao cho người khác. Có người thích du sơn ngoạn thủy, tự do tự tại như vậy. Ngũ Ca, huynh nghĩ sao?”

      Hoàng Phủ Giác yên lặng nhìn nàng, hiểu được, nàng thay Hoàng Phủ Cẩn chí hướng của mình cho nghe, để cần thiết phải đề phòng huynh ấy.

      nhìn nàng sâu:“Mạt nhi, muội yên tâm, cho dù có lý do này, huynh cũng dốc hết sức mình cứu nhị ca. ”

      Tô Mạt thi lễ, chân thành cám ơn . Những lời như vậy có cùng thái tử cũng vô dụng. ta từ đến lớn luôn được người khác nịnh nọt, chúc tụng, chỉ biết có mình, nào có tâm tư bình tĩnh mà nghĩ thay người khác, đặt mình vào vị trí đối phương mà suy nghĩ.

      Mà ngũ hoàng tử khác, được sủng ái chính là đả kích . Làm hoàng tử, cần cố gắng rất nhiều mới được phụ hoàng để ý, đạt đến cái danh hiền lương.

      So với kẻ làm gì cũng được vạn người chú ý như thái tử mà chính là loại bi ai.

      Cáo từ Hoàng Phủ Giác, Tô Mạt tìm Hoàng Phủ Cẩn.

      Lần này thị vệ giữ cử ai còn cản đường nàng, thấy nàng tới lập tức tránh qua phía.

      Tô Mạt mình vào, liền thấy Lưu Vân Lưu Hỏa luyện công, Hoàng Phủ Cẩn khoác khoan bào miễn cưỡng ngồi nhìn.

      Thấy nàng đến, lập tức biến thành người khác, nhanh nhẹn nhảy lên, hạ xuống trước mặt nàng.

      Tô Mạt nhìn cười, để tự do nắm tay mình. Lưu Vân Lưu Hỏa đừng lại chào nàng.

      Tô Mạt ngôi xuống ghế với , cười :“Vườn hoa rất tốt, có trở ngại. Nhưng còn chàng, chàng có muốn ra khỏi chỗ này ?”

      Hoàng Phủ Cẩn nhướng mày, châm chọc cười:“Bẫy do người giăng, ta có thể thoát sao?”

      Tô Mạt thở dài.

      Hoàng Phủ Cẩn là người thông minh, nhưng những kẻ thông minh đều có nhược điểm.

      đứa con nào có thể bình tĩnh khi bị thân sinh phụ thân đối xử như vậy.

      chiến trường, Hoàng Phủ Cẩn có thể quyết đoán, xử lý mọi việc ràng lưu loát, nhưng lại vô lực khi đối diện với phụ thân mình.
      Chap 1160: Hy vọng quanh co 03

      Những gì trải qua, nàng giúp được, cũng có máy thời gian để có thể thay đổi quá khứ củ nhưng từ giờ, nàng có thể ở bên , dùng hết khả năng của mình bù đắp lại cho , khiến bớt bi quan hơn.

      Nàng cười, nắm tay :“Tĩnh điện hạ, nếu người khác gặp chuyện giống như chàng, kẻ đó phải làm sao đây?”

      Hoàng Phủ Cẩn cong miệng, ôn nhu nhìn nàng, chậm rãi :“Nếu có dã tâm, tiểu nữ nhân bị nhiều người hâm mộ, từ chức làm thứ dân.”

      Hai má Tô Mạt đỏ bừng, giận dỗi: “Đứng đắn cho muội!.”

      Hoàng Phủ Cẩn tựa trán mình sát trán nàng, cười :“ đao cắt đứt mọi nghi ngờ. Hoàng đế có tâm phòng , có thể tránh lần thể tránh suốt đời. Thà rằng dứt khoát lần cho xong.”

      ai có thể thấu hiểu tâm hoàng đế.

      Nếu từ bỏ vị trí vương gia, trở thành bá tánh bình thương quyền thế, Hoàng đé chắc chắn để bình yên cưới Tô Mạt.

      Biệ pháp tốt nhất bây giờ là làm sao cho hoàng đế cần . Nhưng mỗi lần giải quyết được vấn đề cho hoàng đế, hoàng đé lại hận thêm bậc.

      Đó là chuyện vô cùng phi lý nhưng đó lại xuất phát từ tâm tư của hoàng đế, ngoài hoàng đế ra cũng còn ai có thể thay ông ta giải quyết được.
      Tô Mạt khẽ vào tai :“Ta tìm được cách giải quyết chuyện Lưu Niên.”

      Nguyên nhân Hoàng đế hoài nghi Hoàng Phủ Cẩn, mọt phần rất lớn là ở Lưu Niên.

      Lưu Niên xuất đột ngột làm cho hoàng đế sợ hãi, sợ Hoàng Phủ Cẩn cất giấu thế lực ngầm có thể khuynh đảo giang sơn .

      Hoàng Phủ Cẩn chăm chú nhìn nàng, cười yếu ớt:“Nàng thử ! ”

      Tô Mạt vừa muốn mở miệng thấy Hoàng Phủ Liễn từ ngoài lao tới, lớn tiếng :“Nhị ca, Mạt nhi tỷ tỷ, tìm được thích khách rồi!”

      Hai người chấn động, Hoàng Phủ Cẩn ôm Tô Mạt nhàng nhảy tới, cả hai hẹn mà cùng cúi đầu nhìn Hoàng Phủ Liễn, trăm miệng lời :“ sao?”

      Hoàng Phủ Liễn dùng sức gật gật đầu, chỉ chỉ bên ngoài:“Là Ngũ Ca cho thất ca nghe, thất ca kêu đệ tới đây cho huynh hay.”

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1161: Hy vọng quanh co 04

      Tô Mạt bật cười, xoa đầu , tiểu tử này tuổi cũng , Lúc Hoàng Phủ Giác bằng tuổi rất nổi bật còn lại giống đứa năm, sáu tuổi, chẳng những thân thể phát dục chậm, hơn nữa có đôi khi nhìn thực thông minh, có đôi khi lại đơn thuần giống đứa chưa dứt sữa.

      Tô Mạt cho viên kẹo, khiến vui vẻ về trước, nàng quay đầu ngoắc Lưu Vân huynh đệ tới, sai họ làm chút việc cho mình.

      Hai người lập tức nhận lệnh ngay.

      Tô Mạt nới với Hoàng Phủ Cẩn:“, cho cha ta biết.”

      Nếu tìm được thích khách rồi, vậy nghi ngờ của bọn họ cũng được cởi bỏ.

      Nhưng cảm giác có chỗ hợp lý, tại sao từ trước đến giờ thấy, giờ lại tự nhiên tìm được?

      Hai người gặp Tô Nhân Vũ, ông ta sai Tô Mạt nghĩ cách nghe ngóng vì hai người họ bị quản thúc, có lệnh của hoàng đế được rời khỏi chỗ này.


      Tô Mạt gật đầu ngay. Hoàng Phủ Giác ở ngoài chờ, thấy nàng ra liền dẫn nàng cùng với mình.

      “Ngũ Ca, thích khách bị phát ở đâu?”

      Hoàng Phủ Giác :“ ra cũng lạ. Thích khách bị phát tại phòng bếp ở đông cung, chỗ hoàng quý phi ở. Chỗ lần trước Tô Văn Nhi làm điểm tâm.”

      Trước lần thi làm điểm tâm trước, bọn Tô Văn Nhi cùng Tống Dung Hoa cho rằng có thể thắng Tô Mạt nên đa vênh váo sai đầu bếp dựng phòng bếp mới.

      Sau khi thua cuộc, Tôn Nhất Đao cũng dùng lại bếp đó mà sử dụng bếp cũ, phòng bếp đó liền trở thành nơi chứa đồ tạp nham.

      Tô Mạt kinh ngạc:“Thị vệ lục soát chỗ đó sao?”

      Hoàng Phủ Giác cười :“ biết, chắc họ bị che mắt.”

      bị nhị ca đả thương, chắc vết thương quá nặng nên trốn rồi chết luôn ở đó.”
      Tô Mạt lại ngạc nhiên:“Thị vệ tìm tới tìm lui liên tục như vậy, trốn được sao?”

      Lẽ ra những nơi để đồ linh tinh như vậy phải bị lục soát kĩ lưỡng mới đúng.

      Hơn nữa, hoàng quý phi là người ham mê quyền lực, tự nhiên đề phòng mọi nguy hiểm phát sinh, nếu có thích khách, chắc chắn sai người truy tìm cẩn thận.

      Bất quá, nếu hoàng quý phi tự mình lục soát qua tất nhiên thị vệ dám tới soát nữa.
      Chap 1162 : Ngươi cũng có hôm nay 01

      Chỉ lát, Tô Mạt với Hoàng Phủ Giác tới Vạn xuân uyển. Các thủ vệ canh gác dày đặc xung quanh, người nào người nấy mặt mày nghiêm túc. Nhìn thấy ngũ hoàng tử, bọn họ tự nhiên ngăn cản, tùy ý bọn họ thẳng hậu viện.

      Nhóm người thái tử cùng Tề Tú Hữu tới từ sớm, đứng xung quanh đó biết gì.

      Tô Mạt kinh ngạc:“Ngũ Ca, sao họ còn ở đây, áp giải thích khách tới chỗ bệ hạ?”

      Theo lý, thủ vệ cùng ngự lâm quân khi phát thích khách phải nhanh chóng trói lại giải đến trước mặt hoàng đế chứ sao lại tụ tập hết ở chỗ này? Nghĩ chút, hai người nhanh chân bước tới, loáng thoáng nghe chết, chết gì đó.

      Linh cản có gì đó, Hoàng Phủ Giác nhanh hơn, đến gần nghe ai đó :“Thích khách uống thuốc độc tự sát .”

      Hai người qua thấy hắc y nhân đầu ngoẹo qua phía, mặt tái xanh, khóe miệng chảy xuống dòng máu đen tắt thở từ lâu. Tô Mạt lại nhìn về phòng bếp thấy nồi niêu bị xốc lên lộn xộn. lẽ thích khách trốn dwois mấy cái nồi? Nàng ngồi xổm xuống nhìn vào bên trong thấy chút tro bụi nào, như là bị dọn sạch qua.

      Nhưng mà người thích khách có chút bụi nào đâu? Hơn nữa ở đây cũng đâu có chỗ nào trốn được.

      Tề Tú Hữu chạy đến trước mặt nàng, cả giận:“Ngươi tới làm cái gì?”

      Tô Mạt bĩu môi, nhìn Tề Tú Hữu:“Sao ta tới được. Ngươi đừng quên cha ta với Tề vương điện hạ vì chuyện này còn bị quản thúc kia kìa. Các ngươi tìm được thích khách lại để uống thuốc độc tự sát. Rốt cuộc là do ngươi hành bất lực hay cố ý để thích khách uống thuốc độc tự sát hả?”

      Tề Tú Hữu ngẩn ra, dự đoán được Tô Mạt dộc mồm độc miệng như vậy, giận đến thổi râu trừng mắt:“Ngươi, ngươi ngậm máu phun người, chúng ta cực khổ đêm ngày điều tra thích khách, ngươi lại dám…”

      Tô Mạt hừ lạnh:“Tề thượng thư, ngài còn nhớ lúc đó ngài thế nào với cha ta cùng Tề vương điện hạ sao? Lúc đó ngài cha ta an bài hộ vệ lại bị thích khách lẻn vào đương nhiên phải chịu tội. Tề vương điện hạ đến cứu giá đầu tiên nên rất đáng nghi. Tại sao ngài ấy biết mà đến trước? Như vậy lúc này đây, các ngài phát thích khách lại để cho uống thuốc độc tự sát. Nhiều người như vậy lại cản được thích khách, phải làm cho người ta nghi ngờ lắm sao?”
      Chap 1163: Ngươi cũng có hôm nay 02

      Nàng ăn miếng trả miếng, lúc kiện thích khách xảy ra, bọn họ lấy cớ đó vu oan cha nàng cùng Hoàng Phủ Cẩn, giờ xảy ra chuyện như vậy, nàng đương nhiên phải dựa vào đó để trả lại bọn họ rồi.

      biết thái tử tới từ lúc nào, liếc nàng: “Ngươi đừng ở đây gây . Lúc bị chúng ta bắt được, hôn mê. Chúng ta tính áp giải gặp phụ hoàng, ai ngờ đột nhiên bật dậy, hơn nữa còn cắn thuốc độc trong miệng tự sát.”

      Tô Mạt qua chỗ thích khách nhìn: “Ai phát ?”

      Cố Chiêu bước ra: “Tô tiểu thư, là tại hạ!”

      Tô Mạt nhìn cái, nhờ lại tình huống lúc đó cho nàng nghe.
      Cố Chiêu nghĩ chút rồi :“Tại hạ cùng các huynh đệ tuần tra tới đây nghe được bên trong có tiếng vang, liền tới nhìn thử mới thấy nằm bất tỉnh, chúng ta lập tức cử người bẩm báo…..”

      tới đây, Cố Chiêu giật mình dừng lại. Tại sao lại cho nàng nghe. Nàng chỉ là tiểu nha đầu, sao mình tự giác trả lời nàng vậy?

      Nàng ta như vậy mà có loại khí thế khiến người khác phải cúi đầu thuần phục như vậy rồi, lớn nữa thế nào đây?

      Tô Mạt nhìn kĩ thích khách, lại ngồi xổm xuống, đưa tay sờ động mach ở gáy bên trái, còn nhịp đập. Nàng lại vạch ngực ra xem, quả nhiên nhìn thấy chưởng ấn.

      Hoàng Phủ Cẩn đánh chưởng vào ngực thích khách, cho nên ngực thích khách chưởng ấn, mà người chết này cũng có. lẽ chính là thích khách đó sao?

      Thấy người chết, Tề Tú Hữu còn cách nào, chỉ có thể sai người khiêng cái xác , sau đó tự mình đến trình diện hoàng đế báo cáo toàn bộ việc.

      Tô Mạt với Hoàng Phủ Giác liền theo. Dù sao Hoàng Phủ Giác cũng theo lệnh điều tra thích khách.

      Hoàng quý phi tâm thần yên cũng vộ dẫn người qua. Thích khách xuất ở trong cung nàng mà nàng lại hề hay biết. Đến khi bị phát lại uống thuốc độc tự sát. Nàng biết hoàng dế là người đa nghi, cho dù tính tình ông ta bây giờ có tốt hơn nhưng cũng đảm bảo ông ta có ý gì đó.

      Tô Mạt cùng vài người tới nghe tiếng hoàng đế thình nộ truyền ra: “Trẫm nuôi đám vô dụng như các ngươi làm gì? Ngươi cần phải điều tra tất cả phạm vi 300 dặm xung quanh, đông tây náo loạn, kết quả sao? Thích khách đâu thấy. Ngược lại đến khi thích khách chịu nổi vết thương hành hạ mới tự bại lộ chỗ trốn để các ngươi đến bắt, cái ngươi lại trơ mắt nhing uống thuốc độc tự sát. Giờ các ngươi khiêng người chết đến đây cho trẫm xem để làm gì?”
      Chap 1164 : Ngươi cũng có hôm nay 03

      Hoàng quý phi vừa nghe, khỏi sợ run cả người, lập tức dẫn người lặng lẽ rời , sai người truyền lời tới tả tướng, lại căn dặn thái tử khoan hãy tới đây.

      Tô Mạt liếc Hoàng Phủ Giác. Coi bộ hoàng đế thực tức giận chứ phải giả vờ. lạnh lẽo sắc bén, chút thân thiết ấm áp như ngày xưa, u làm cho người ta dám tới gần.

      thanh phẫn nộ của hoàng đế tiếp tục truyền ra: “Trẫm ưu ái các ngươi, cho các ngươi quan to lộc hậu, cho các ngươi cùng hưởng vinh hoa. Các ngươi sao? Lòng tham đáy, khắp nơi tính kế, buông tha bất kì cơ hội nào có thể đạp đổ người khác. Trẫm chỉ chỉnh đốn chút, các ngươi liền nhăn mặt nhíu mày. lẽ các ngươi thực cho rằng, có các ngươi trẫm làm gì được, triều đình này nghiêng ngửa hay sao?”

      Mấy ngày nay hoàng đế tức đến hít thở thông. Thế lực tả tường rắc rói khó gỡ, phải ngày ngày hai là giải quyết được.

      Hoàng đế cố gắng vãn hồi, thu bớt quyền lực trong tay tả tướng nên mới phân phó Tô Nhân Vũ phụ trách bớt ít việc cho ông ta, bất quá cũng chỉ gắng ngăn chận những việc Tống Hoài An quá đà. Ví dụ như: Đại Chu có tả hữu thừa tướng, tả tướng đứng đầu hình bộ, bộ binh, công bộ, hữu tướng đứng đầu bộ, hộ bộ, lễ bộ, nhưng thực tế sao? Hữu tướng là thùng rỗng kêu to , tất cả quyền hành hầu như nằm gọn trong tay tả tướng.
      Dù rằng ngoài mặt, ta nhúng tay vào bất cứ chuyện gì nhưng rất nhiều quan viên trước khi dâng tấu chương đều hỏi qua ý trước rồi mới dâng lên cho hoàng đế đây là phê duyệt.

      Tình huống này phát sinh từ vài năm trước khi bất ngờ ngả bệnh. Càng về sau, tuổi càng lớn, thế lực thái tử ngày mạnh quan hệ giữa cùng tả tướng càng phức tạp.

      Tả tướng thường quanh co lòng vòng nhắc khéo , thái tử trưởng thành.

      Như giờ vậy, mới động tới tả tướng chút ít, tả tướng liền lợi dụng chuyện thích khác để kiếm lợi cho mình, đả kích Tô Nhân Vũ, loại bỏ những quan viên khoogn cùng vây cánh với , hơn nữa nhiều chuyện trong triều rất bắt đầu có điểm hỗn loạn, nhiều bọn quan viên tìm đủ mọi lý do bê trễ công việc, làm mọi thứ rối tinh.

      hừ lạnh, hỏi Tề Tú Hữu:“Ngươi là hình bộ Thượng Thư, ngươi , trẫm nên xử trí ngươi thế nào?”

      Tề Tú Hữu liên tục dập đầu, hối hận đến xanh cả ruột. Lúc việc mới diễn ra, lập tức nhảy ra chỉ trích Hoàng Phủ Cẩn cùng Tô Nhân Vũ, còn đưa ra đề nghị giam lỏng hai người bọn họ, nay hoàng đế hỏi xử thế nào, cũng biết phải làm sao, nếu làm hoàng đế oán hận, còn nếu nặng, phải tự tìm tội sao?

      Phải làm sao đây?
      Chap1165: Ngươi cũng có hôm nay 04

      “Bệ hạ, hạ thần lòng trung thành với người, việc diễn ra tới mức này, thần cũng còn gì để , thần dám chối tội, nhưng chuyện thích khách, thần…”

      Sao sợ chết chứ?

      Hoàng đế lạnh lùng nhìn :“Ngươi phụ trách chuyện thích khách cũng mệt rồi, trước về nghỉ ngơi , chuyện hình bộ tạm thời để Liễu Thị Lang giúp ngươi giải quyết.”

      Ngụ ý, Tề Tú Hữu cứ ở đó chờ , trừ phi hoàng đế hết giận đừng mơ khôi phục lại chức vị.

      Tề Tú Hữu vừa ủy khuất vừa sốt ruột, chuyện này có thể trách sao?

      đập đầu liện tục, nhất quyết chịu đứng lên, miệng liên :“Bệ hạ, thần có tội, thần thể tự ý về nghỉ được, mong bệ hạ trách phạt, thần lòng tận trung chưa bao giờ trễ nãi, lòng vì bệ hạ…...”

      Nhìn Tề Tú Hữu quỳ ở đó với tư thế hoàng thượng tha quyết đứng dậy, hoàng đế hừ tiếng, thèm nhìn , sai sử Lưu Ngọc:“Lưu Ngọc, mời Tề thượng thư trở về đóng cửa suy nghĩ.”

      Lưu Ngọc vung tay lên, hai khóa đao thị vệ tiến lên, lôi Tề Tú Hữu ra ngoài.
      Tô Mạt đứng ở bên ngoài nhìn , Tề Tú Hữu tức giận đến trừng , lớn tiếng kêu:“Bệ hạ, thần ủy khuất, thần oan uổng, thần có tội, thần muốn tiếp tục vì bệ hạ hầu hạ, bệ hạ......”

      Hoàng đế nhìn Tống Minh Dương đứng bên cạnh, vẫn im lặng đứng, giống như bức tượng điêu khắc, chút biểu tình.

      “Tống Kinh lịch, ngươi thấy thế nào?”

      Tống Minh Dương hành lễ, :“Bệ hạ, Tề thượng thư tuy rằng làm việc bất lực, cũng may còn có lòng trung với bệ hạ. Nhưng ngài ấy lại biết khoan dung với đồng liêu, tìm cơ hội bỏ đá xuống giêng là đúng. Bệ hạ có xử trí thế nào cũng quá đáng. Cón về Tô quốc Công cùng Tề vương điện hạ, hai người vốn có công, lại bị Tề thượng thư lẫn lộn đen trắng, đem hai người giam lỏng tra hỏi. Nay thích khách chết, còn đối chứng, nếu chứng minh được thích khách là ai phái tới, thần nghĩ Tô quốc Công cùng Tề vương điện hạ liền cũng tội . Thỉnh bệ hạ khai ân.”

      nhấc quan bào quỳ xuống, thay Tô Nhân Vũ cùng Tề vương cầu tình.

      Bên ngoài, Hoàng Phủ Giác hừ , chuyện này vốn dĩ cần Tống Minh Dương cầu tình, bởi theo tính cách của hoàng đế, nếu trách phạt Tề Tú Hữu, tất nhiên thả Tô quốc Công cùng nhị ca .

      Tống Minh Dương này thể nghi ngờ là giải vậy cho Tề Tú Hữu, giải vây cho bè đảng Tống gia của .

      Chuyện xảy ra mấy ngày nay, người khác có thể biết nhưng biết rất . Chỉ ngắn ngủn vài ngày nhưng tấu chương chất cao như núi. Trừ bỏ số người cố gắng làm việc, còn lại bộ phận lớn khoanh tay đứng nhìn.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1166 : cam lòng ngồi chờ chết 01

      Những người đó, hoặc là giả bệnh, hoặc là cố ý trì trệ công việc, khiến mọi việc ứ đọng giải quyết được, dồn thành nùi lớn.

      Sỡ dĩ có tình trạng này xảy ra chỉ bởi vì phụ hoàng lộ ra chút manh mối muốn giảm bớt thế lực tả tướng nên vây cánh của ông ta mới làm ra phản ứng lớn như vậy.

      Ở trong mắt bọn họ, hoàng đế là kẻ vắt chanh bỏ vỏ, dùng bọn họ xong rồi, giờ thấy bọn họ vừa mắt liền thay bằng người khác vừa mắt hơn.

      Thậm chí có thể , từ trước tới nay, đảng phái lớn nhất Đại Chu chính là bè phái tống gia.

      Lúc tống lão gia còn tại triều, tình hình có đỡ hơn, bởi vì ông ta có quan hệ thân mật với h oàng đé, hơn nữa ông ta cũng sợ hoàng đế nên vô cùng cẩn thận.

      Nhưng Tống Hoài An giống như vậy, khát khao quyền thế ngập trời. Từ thấy phụ thân cứ nơm nớp lo sợ nuốt trôi cục tức, đến khi được tự tay cầm quyền lại bị hoàng đế nơi nơi áp bức cộng thêm phụ thân ở bên càm ràm, nên cũng dám kiêu ngạo quá đáng.

      Nhưng đó cũng chỉ là ngoài mặt. rốt cuộc theo thời gian, thế lực của mỗi ngày bành trướng dã tâm của cũng theo đó lên. Hơn nữa, hoàng đế lại hình như cam chịu, ít nhất cũng tỏ vẻ bất mãn với những hành vi của , đối với Tống gia cũng càng tỏ ra tôn trọng.

      Điều đó càng làm tả tướng trở nên kiêu ngạo, cảm thấy mình càng lúc càng tôn quý.

      Vì thế, khi hoàng đế có động thái muốn rút bớt số quyền lực của lập tức cảm giác được. Ngoài mặt, vẫn nghe lệnh hoàng đế nhưng lại thầm động tay chân.

      Tiếp đó, khi hoàng đế chưa thương lượng với lệnh cho Tô trì làm khâm sai, đưa Tô gia đến kinh thành, Tả tướng vạn phần vừa ý.

      Bởi vì lúc đó, bàn với hoàng quý phi đưa đích nữ Tống gia tuổi xấp xỉ thái tử tiến cung làm thái tử phi.

      Hoàng quý phi đề cập chuyện này với hoàng đế nhưng hoàng đế tỏ thái độ gì.

      Sau đó lại nhảy ra chuyện Tô gia.

      Lúc Tô Nhân Vũ lên kinh, mang theo lão mẫu cùng nữ nhi tiến cung, lập tức có tin đồn rằng hoàng đế muốn cho Tô gia đại tiểu thư làm thái tử phi.

      Tả tướng nghĩ vậy cũng được, nếu hoàng đế có ý đó ông ta cũng phản đối, hơn nữa ông ta cũng có thể mượn sức Tô Nhân Vũ để củng cố thế lực, lợi càng thêm lợi.

      Như vậy, để nữ nhi Tô Nhân Vũ gả cho thái tử, còn đem con mình gả cho Tô Trì, ván cờ này cũng sai.

      cũng tin, lấy danh vọng của Tô Nhân Vũ, ở kinh thành có thể làm được đến vị trí nào, cho dù hoàng đế đề bạt , nhưng ngoại từ công trạng trong quân đội ra có chút kinh nghiệm nào quan trường. Đến lúc đó còn phải dựa vào Tống gia của hay sao?


      Chap 1167: cam lòng ngồi chờ chết 02

      ngờ, hoàng đế lại hành động vượt ngoài dự đoán của , để Tô Trì cưới An Bình công chúa, còn cưới nữ nhi Tả gia làm thái tử phi.

      Điều này phải muốn đả kích Tống gia, để cho quyền lực Tống gia kết thúc trong tay hay sao?

      Nếu có lão gia tử, cũng có, quý phi cũng có.

      Đến lúc đó, Tô gia mạnh lên, Tả gia cũng mạnh lên, Tống gia của chẳng những thể độc bá triều chính mà ngay cả tư cách tọa ủng trong thế chân vạc chỉ sợ cũng bị cướp mất.

      Vì thế, Tống Hoài An thể gấp, thể vắt hết óc, liên tục ra chiêu.

      Ít nhất, cũng muốn đấu trận, miễn cho hoàng đế còn tưởng rằng cam tâm tình nguyện chịu ủy khuất giống phụ thân .

      nhìn Tề Tú Hữu khóc rống trước mặt ( Tề Tú Hữu bị hoàng đế duổi liền lập tức chạy tới chỗ tố cáo), hừ lạnh:“Ngươi khóc cái gì? đại nam nhân, có cái gì phải khóc ? tại thắng thua định rồi sao? Hơn nữa. ngươi nhìn ra sao? Cho dù ta có đề bạt Tô Nhân Vũ cũng thể cất nhắc gia đình mà còn cần thế lực khác. muốn dùng Tô gia áp chế chúng ta, đồng thời lại đề bạt Tả gia tùy thời đợi lệnh. Ta cho ngươi hay, thế gian này người có quyền lực cùng địa vị tuyệt đối đơn thuần chỉ tận trung mà ham muốn. Có rồi lại muốn có nhiều hơn nữa. Lòng tham con người vốn đáy. Tô Nhân Vũ cũng vậy, Tả Minh Thụy cũng vậy. Hễ là người có lòng tham. muốn áp chế chúng ta, chẳng lẽ chúng ta lại áp chế được sao?”

      Tề Tú Hữu mờ mịt nhìn :“Đại nhân, hạ quan ngu dốt, nghe hiểu ý ngài.”

      Tả tướng :“ cho bọn họ, được bãi công, đều làm việc như thường cho ta, nhưng làm thế nào cần cẩn thận suy nghĩ, phải giải quyết bớt công việc cho mà tìm cách mang cho càng nhiều phiền phức càng tốt.”

      Tề Tú Hữu cái hiểu cái , gật đầu:“Vậy bảo bọn họ dùng hết khả năng của mình tìm những người khác gây phiền ?”

      Tả tướng hừ lạnh:“Cũng có thể như vậy.”

      Tề Tú Hữu lại :“Tướng gia, chuyện thích khách nên làm sao bây giờ? Dù sao thích khách cũng xuất ở phòng bếp của quý phi, nếu lỡ liên lụy đến ngài?”

      Tả tướng phẩy tay áo, lạnh lùng :“Nghĩ đến là hay. Muội muội của ta gả cho chính là người của . Ngươi thử hỏi lão bà ngươi, nàng thân cận với ngươi hay với ca ca nàng ấy? Xuất giá tòng phu, đừng chuyện thích khách liên quan đến chúng ta, cho dù có liên quan cũng là chuyện của . còn nữa, đây cũng có thể là có người muốn cố ý hãm hại hoàng quý phi sao? có bằng chứng, có thể làm gì?”

      Tề Tú Hữu liên tục gật đầu.

      Chap 1168: Tuyệt ngồi chờ chết 03

      Tả tướng lại :“Ngươi cứ nghỉ ngơi hai ngày, ta cho ngươi chịu ủy khuất mất chức vị.”

      Tề Tú Hữu liên tục dập đầu tạ ơn .

      Tả tướng vung tay gọi quản gia thân tín tới: “, hồi kinh báo lão gia tử, ta bệnh rất nặng nhưng được để lộ là ta truyền tin, thầm làm thôi.”

      Quản gia ở với lâu, đương nhiên hiểu tâm tư , liền lập tức sai người thi hành.

      Tả tướng gật đầu hài lòng, lại trấn an Tề Tú Hữu vài câu, để an tâm về nghỉ.

      Tề Tú Hữu rồi, tả tướng truyền lệnh xuống:“Phái người tức khắc nam hạ, truyền lời với các tuần phủ Giang Nam, cần chú ý mọi động tĩnh, dựa theo kế hoạch lúc trước mà hành động.”

      Thân tín kia tuân lệnh, viết ngay bức mật hàm đưa xem, nhướng mày đắc ý: “Tốt!”

      Ở trung ương cung, Hoàng Phủ Giác vào trong điện cùng Tô Mạt, Tống Minh Dương ở bên tùy thị.

      Trong điện thực yên lặng, rất lâu sau đó, hoàng đế mới phất tay cho người triệu Tô Nhân Vũ cùng Tề vương đến.

      nhìn Hoàng Phủ Giác, lại nhìn Tô Mạt, hình như có gì lo lắng, cuối cùng cúi đầu thở dài.

      Rất nhanh, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn tiến vào, hai người quỳ xuống, Tô Nhân Vũ thỉnh tội, Hoàng Phủ Cẩn lại lời.

      Hoàng đế giận dữ nhìn Hoàng Phủ Cẩn:“Ngươi thành khai cho ta, có phải lúc đó ngươi quyết tâm chưởng đánh chết , đúng hay ?”

      Hoàng Phủ Cẩn nhíu mày:“ chưởng kia nhi thần chưa dùng hết sức, nếu là thích khách dễ dàng chết như vậy. Nhiều lắm chỉ bị trọng thương, điều dưỡng vài ngày khỏi. Còn về việc tại sao ở phòng bếp, còn uống thuốc độc tự sát, nhi thần thấy buồn cười..”

      “Câm miệng!” Hoàng đế giận dữ, vỗ tay vịn:“Ngươi nhân cơ hội bắt thích khách, để cho chạy thoát, bây giờ còn lên mặt dõng dạc. Nếu phải thích khách, vậy ngươi hãy bắt tên thích khách nộp lên cho trẫm!”

      Hoàng Phủ Cẩn ngửa đầu, ngần ngại nhìn , ánh mắt tràn đầy trào phúng, đối với khiêu khíc của hoàng đế, sao bình tĩnh được.

      Thích khách vừa xuất , đoán được là do hoàng đế ra chiêu. Vì cái gọi là quyền mưu đế vương mà biến mình thành diễn viên chính trong vở tuồng, mắng người này trách người kia hung hồn đầy lý lẽ, lừa dối cả triều văn võ.

      là buồn cười đến cực điểm!

      Tô Mạt nhìn hai cha con, hai người này hình như có thù từ kiếp trước, vừa thấy mặt liền hỏa khí ngất trời.


      Cám ơn các bạn ủng hộ. Đây là phần tiếp theo.

      Chap 1169 : Dám kiêu ngạo như thế cũng chỉ có

      Nàng vội ho , dù sao nàng cũng hơi cảm lạnh, tính.

      Quả nhiên, Hoàng Phủ Cẩn nghe được liền ngậm miệng, nuôt những lời ác độc sắp phun ra vào bụng.

      Hoàng đế chỉ thẳng mặt , nổi giận: “Sao ngươi nữa?”

      Hoàng Phủ Cẩn ngậm miệng, cúi đầu, dán mắt xuống đất, thèm nhìn cái người mà mình gọi phụ hoàng.

      Hoàng đế bị chọc tức phát điên, hừ lạnh: “Ngoại trừ thị mậu tư, ngươi còn phải hình bộ giúp liễu Thị Lang chiếu cố, chia sẻ công vụ với .”
      Đối với người khác mà , bãi bỏ chức quan là trừng phạt nhưng với Hoàng Phủ Cẩn, càng cho nhiều việc mới là trừng phạt tốt nhất.

      Đúng như dự liệu, Hoàng Phủ Cẩn ngẩn ra, mặt mày thiểu não: “Công việc của nhi thần ở thị mậu tư chất cao như núi, làm sao còn đủ thời gian quản chuyện hình bộ?”

      Hoàng đế lạnh lùng:“Trẫm bảo ngươi quản mà bảo ngươi giúp đỡ Liễu Thị Lang, ông ta có sai gì thi hành được chậm trễ!”

      xong, dường như vừa lòng, hoàng đế phẩy tay:“Lui !”

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn Tô Mạt, Tô Mạt trừng , cảnh cáo ngoan ngoãn nghe lời.

      Hoàng Phủ Cẩn vừa đứng lên, bên ngoài tiểu thái giám đến truyền lời:“Bệ hạ, hai vị tùy tùng của Tề vương điện xin vào diện thánh, có chuyện muốn khải tấu.”

      Hoàng đế hừ lạnh:“ thấy, bảo bọn họ cút!”

      Hoàng Phủ Cẩn sắc mặt phát lạnh, thèm hành lễ mà xoay người luôn.

      vừa , khí trong điện lập tức thoải mái vài phần, hoàng đế nhìn Tô Nhân Vũ, sai Lưu Ngọc dìu đứng lên, thở dài:“Ái khanh, để ngươi chê cười, về mặt giáo dục con cái, trẫm bằng ngươi!”

      Tô Nhân Vũ xấu hổ, tới giáo dục, muốn tìm chỗ nào chui xuống, áy náy với con bỗng trỗi dậy.

      Nhìn vẻ mặt xấu hổ của , hoàng đế cười ha ha, vỗ vai :“Ái khanh, gần đây trẫm gặp rất nhiều chuyện thoải mái, ngươi phải vất vả hơn rồi!”

      Tô Nhân Vũ vội :“Phân ưu cho bệ hạ là bổn phận của thần.”

      Hoàng đế cười:“Vậy từ hôm nay, ngươi hãy đến nội giám xử giúp trẫm.”
      Tô Mạt nâng mi, Đại Chu nội giám xử đẳng cấp ngang với nội các cùng quân xa, đại diện cho hoàng đế.

      Dù sao lục bộ quá lớn, nếu suốt ngày hoàng đế luôn sát bên làm việc với bọn họ tạo cho họ áp lực nặng nề, hơn nữa cũng giảm bớt uy nghiêm của hoàng đế. Vì thế nội giám xử ra đời.

      Nội giám xử câu thông lục bộ, tất cả tấu chương vụ triều đình được đưa tới đây, nội giám xử phân loại theo từng bộ phận, từng cấp độ quan trọng, đề ra cách giải quyết rồi tâu lại, hoàng đế xem xét và đưa ra quyết định cuối cùng.
      Chap 1170: Tùy thời tùy thế ra tay 01

      Nhưng nội giám xử cũng tuyệt đối nghe theo hoàng đế bởi vì chỉ có mấy người tả tướng, hữu tướng cùng lại bộ và hộ bộ thượng thư phụ trách mà thôi.

      Mấy ngày nay, tả tướng bệnh xử lý được chính nên công việc tồn đọng lại khá nhiều cộng thêm lại bộ và hộ bộ thượng thư cũng nghe theo tả tướng làm nên công việc tồn đọng là ít.

      Trong ngày, vụ lớn có khi lên tới vạn chuyện.

      Cho dù hoàng đế cùng các thần tử tận hết sức mình giải quyết cũng phải gần tối mới xong. Nếu lỡ ngày nào đó tranh thủ kịp thời gian, vậy những công vụ kia phải ứ đọng lại chờ ngày mai giải quyết.

      Đó là trường hợp mọi người dốc sức làm việc chứ còn nay bộ phận lớn có làm nhưng lại cố ý bê trễ làm công việc ì ạch dậm chân tại chỗ ngày này qua ngày khác.

      Công vụ dồn hai ngày có thể giải quyết nhưng nếu dồn quá lâu sinh lớn chuyện.

      Giờ hoàng đế làm vậy xem như gián tiếp giải tán bớt quyền hành trong tay tả tướn. Nếu ông ta vẫn tiếp tục giả bệnh Tô Nhân Vũ hoàn toàn tiếp nhận những công việc mà ông ta đẩm nhiệm, cách khác là nắm lấy quyền lực vốn thuộc về ông ta.

      “Nếu tả tướng bệnh , Tô ái khanh hãy cùng những ái khanh khác đồng tâm hiệp lực thay trẫm giải quyết mọi việc để tả tướng yên tâm dưỡng bệnh.”
      Tô Nhân Vũ lập tức tạ ơn, sau đó cáo lui, nha môn lâm thời nhìn xem thuận tiện trao đổi cùng các vị thượng thư.

      Hoàng đế đồng ý, còn sai Tống Kinh lịch viết ý chỉ, để Tô Nhân Vũ danh chính ngôn thuận tiếp nhận chức vị.

      Nếu có người phục, căn cứ theo luật mà xử phạt.

      Hoàng Phủ Giác tiến lên cười :“Chúc mừng phụ hoàng, chẳng những có thể giải quyết tai họa ngầm do thích khách đem tới mà còn đem mọi công việc tồn đọng từ trước đên nay giả quyết gọn ghẽ. Mấy ngày nay, tấu chương chất cao như núi rồi.”

      Hoàng đế nhìn :“Con cũng nên giúp phụ hoàng tay chứ đừng suốt ngày làm chuyện linh tinh.”

      Hoàng Phủ Giác vội thỉnh tội:“Phụ hoàng, phải nhi thần chuẩn bị nhờ Mạt nhi hỗ trợ hay sao? Hải ngoại rất thích tơ lụa, lá trà, đồ sứ, rượu của chúng ta, rất hy vọng có thể cùng chúng ta hợp tác buôn bán, nhi thần muốn xin chỉ thị của phụ hoàng nữa mà chưa có dịp. Nếu thành công, ngân Đại Chu ta càng thêm dồi dào. Phụ hoàng muốn thực việc gì cũng có đẻ bạc để tiến hành.”

      Hoàng đế gật đầu:“ phải trẫm bỏ bớt số chính sách rồi sao?”

      Trọng nông ức thương, là do đề xuất . Tả tướng cực kì ủng hộ. Thậm chí, ông ta còn tận dụng hết mọi khả năng ngăn chặn những đại thương gia khác, thương nhân tuy có nhưng Tống gia lớn nhất.

      Tống gia lũng đoạn phần lớn kinh thành, thậm chí là phương bắc.

      Giang Nam có Trầm gia. Trầm gia là đại thương nhân của tiền triều, mỗi lần xuất thiên tai, địch họa, bọn họ đều ngần ngại mà chi ra những món bạc khổng lồ cho đất nước.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1171: Tùy thời tùy thế ra tay 02

      Nhờ đó mà dù có chiến tranh nhưng quốc khố Đại Chu vẫn bị tổn thất. Hoàng đế cũng đặc quyền cho Trầm gia, cho phép gia tộc kinh thương và kẻ nào được động tới dù với bất kì lý do gì.

      Vì lý do đó mà Tả gia mới để Trầm gia yên, tạo nên cục diện nam bắc hai phương như nay.

      giờ ở phương bắc, hoàng đế lại ủng hộ Tô Mạt vì những cửa hàng cùng sản phẩm của nàng nhiều, cũng có nhiều thứ cạnh tranh với Tống gia nên họ cũng chưa có phản ứng gì thái quá.

      Mặt hàng kinh doanh của tống gia là tơ lụa vải vóc, lá trà, lương thực, vận chuyển đường thủy… cùng số mặt hàng thiết yếu khác.

      Đương nhiên, danh nghĩa, Tống tướng cùng tả tướng ai tham gia vào những công việc kinh doanh này, chỉ có những người trong họ của ông ta đứng ra diều hành, nhưng nếu có ông ta chống lưng làm sao họ dám.

      Những điểm này Hoàng Phủ Giác đều hiểu nên lúc phụ hoàng cùng tả tướng thầm đấu đá lẫn nhau nhân cơ hội lửa cháy đổ thêm dầu, giành cơ hội tốt về mình.

      Chế tạo cục là chức quan béo bở.

      Vấn đề thương nhân cho đến giờ vẫn do môn sinh của tống tả tướng để ý nhưng nếu hoàng đế chấp thuận kế hoạch xây dựng chế tạo cục của Hoàng Phủ Giác những quyền lực kia từ từ chuyển vào tay .

      Hoàng Phủ Giác tiếp:“Phụ hoàng, nhi hần kính xin phụ hoàng để Mạt nhi giúp đỡ nhi thần .”

      Hoàng đế gật đầu, cười :“Chuẩn. Ngươi trước hãy kế hoạch cụ thể cho lục bộ, tất cả cùng tìm cách giải quyết hợp lí.”

      Hoàng Phủ Giác mừng rỡ, vội lập tức tạ ơn.

      Hoàng đế lại :“Cho hai tên nô tài đó vào đây.”

      Lưu Ngọc lập tức ra truyền Lưu Vân, Lưu Hỏa vào điện. Cả hai vào tới vội quỳ xuống thỉnh an.

      Hoàng đế hừ lạnh:“Hai ngươi lúc được tuyển từ trong quân đội, mới đây lớn vậy rồi!”

      Bọn A Lí xuất thân từ thị vệ, lúc trước được hoàng đế lựa chọn phân cho các vị hoàng tử, hoàng tử có bốn thiếp thân thị vệ.

      Hai huynh đệ Lưu Vân Lưu Hỏa được tuyển từ trong nhóm đồng tử quân ra để hầu hạ hoàng tử, theo quy định là được tập võ, cho dù tập võ cũng chỉ nhằm cường thân kiện thể thôi.

      Hai người quỳ xuống, dập đầu:“Nô tài có tội, điện hạ mềm lòng, chúng thần thỉnh cầu có thể theo điện hạ tập võ, điện hạ đáp ứng. ngờ hai huynh đệ nô tài càng học càng nghiện, liền năn nỉ điện hạ dạy chúng thần nhiều hơn, điện hạ ngại từ chối nên liền đem tất cả tuyệt học dạy cho huynh đệ nô tài.”
      Chap1172: Cùng hoàng đế so chiêu 01

      Hoàng đế biết võ công Hoàng Phủ Cẩn là do Diệp Tri Vân dạy.

      Nhưng võ công của Lưu Vân Lưu Hỏa có phải do Hoàng Phủ Cẩn dạy hay ông ta chắc được. Chỉ biết rằng, trước đây, Hoàng Phủ Cẩn thường luyện công cùng thị vệ với tiểu đồng của mình.

      Dựa theo hiểu biết của ông ta với Hoàng Phủ Cẩn mà , Hoàng Phủ Cẩn có cái kiên nhân dạy người khác võ công, trừ Tô Mạt.

      Hoặc là , bởi vì là kì tài tập võ nên lĩnh ngộ giống người thường, có thể tự mình hiểu nhưng lại biết cách dạy người khác.

      “Hai ngươi hôm nay tới đây muốn gì với trẫm?”

      Lưu Vân :“Bệ hạ, năm đó huynh đệ nô tài có chuyện gạt người cùng điện hạ nên hôm nay đến đây xin lĩnh tội.”

      Hoàng đế hừ lạnh.

      Lưu Hỏa :“Chúng nô tài phải chỉ có hai mà tới ba huynh đệ. Năm đó khi tiến cung, cha mẹ chúng nô tài đều chết, tiểu đệ bị bệnh phải gởi người thân nuôi. Vì kiếm tiền cho tiểu đệ chữa bệnh nên chúng thần mới vào cung. Sau đó diện hạ đối xử với chúng thần rất tốt nên chúng thần mới mượn tiền lén chữa bệnh cho tiểu đệ. Thân thể nó tuy khỏe mạnh nhưng lại rất ít chuyện, ở nhà người thân thường xuyên bị ức hiếp. Chúng thần đành lòng nên mới dạy nó võ công để phòng thân. ngờ nó lại là kì tài luyện võ nên tiến bộ rất nhanh. Chỉ là nó thích chuyện, thích giao tiếp với người khác, thấy người là trốn. Sau này, khi điện hạ có phủ riêng, lại thường sai sử em nô tài, nên em nô tài mới...”

      “Mới tự chủ trương đêm đệ đệ ngươi vào Vương phủ?” Hoàng đế lạnh lùng nhìn bọn họ.

      Lưu Vân, Lưu Hỏa dập đầu, Lưu Vân :“Đúng vậy bệ hạ, tiểu đệ chúng thần rất đơn thuần, rành thế , đối vương gia cũng là phi thường kính , rất muốn cùng người thân cận. Nhưng vương gia trời sanh tính trong trẻo nhưng lạnh lùng, thích cùng người khác kết giao, Lưu Niên biết điều này, nó chỉ muốn tìm mọi cách lấy lòng vương gia, được vương gia coi trọng......”

      Cho nên, lúc Diệp công công phát bệnh, liền lập tức chạy ra ngoài báo cho vương gia hay.

      Đây là lời ngầm, , hoàng đế tự nhiên cũng biết.

      Hoàng đế nhìn bọn họ rất lâu, cơ hồ như nhìn đến chỗ sâu nhất trong lòng bọn họ.

      “Vậy vì sao thà chết cũng tiếng?”

      Khi các ám vệ kia tra tấn, tiểu tử kia vẫn trưng ra gương mặt trẻ con đơn thuần đến vô hại nhưng lại nhất quyết tiếng nào.

      Lưu Vân Lưu Hỏa dập đầu, cầu hoàng đế tha thứ:“Hồi bẩm bệ hạ, tiểu đệ bởi vì từ chịu quá nhiều ủy khuất nên thích chuyện, ngay cả em nô tài, nó cũng được mấy câu.”
      Chap 1173: Cùng hoàng đế so chiêu 02

      Hoàng đế vẻ mặt u:“Nếu thích câm điếc, cái gì cũng muốn , trẫm giúp toại nguyện.”

      nhìn về phía Lưu Ngọc:“Ngươi biết làm như thế nào chưa?”

      Lưu Ngọc gật đầu, lui xuống.

      Lưu Vân Lưu Hỏa sắc mặt trắng bệch, cuống quít dập đầu cầu bệ hạ khoan dung.

      Hoàng đế lạnh lùng :“Hoặc là đến đây, giống những gì các ngươi vừa , nếu sai chữ, trẫm giết nhưng biến Tề vương thành câm điếc vĩnh viễn.”

      Lưu Vân cùng Lưu Hỏa nhất thời mồ hôi lạnh chảy ròng ròng.

      Đây là chủ ý của Tô Mạt bày cho bọn họ, nhưng mà bọn họ căn bản có thời gian cũng có cơ hội cho Lưu Niên hay nha!

      Hơn nữa, họ cũng ngờ hoàng đế lại đem Lưu Niên tới Vạn Xuân uyển này, nếu có sơ sót, phải làm sao mới tốt đây?

      Lòng nóng như lửa đốt, lại thể biểu lộ chút, thậm chí liếc cũng dám liếc Tô Mạt.

      Tô Mạt cũng thầm kinh hãi, nàng tưởng Lưu Niên ở trong cung, thừa dịp hoàng đế ở Vạn Xuân uyển, tìm người lặng lẽ truyền tin, ai biết hoàng đế cũng đem Lưu Niên tới đây, nhưng lại người nào biết hết.

      Bởi vậy, nàng mới thấy chuyện thích khách ngày càng lộ chân tướng. hoàng Phủ Cẩn cùng nàng bị điều tra, thế lực tả tướng suy yếu, bè phái nào của tả tướng cũng rục rịch lộ mặt, phụ thân bị đề xuất làm thương sử,… Cuối cùng chỉ có ông ta được lợi.

      Bàn tay nàng gắt gao nắm chặt, giấu trong ống tay áo rộng thùng thình, trái tim đập loạn được che dấu bằng vẻ mặt thản nhiên vì trải qua huấn luyện, người ngoài nhìn vào thấy có chút gì ổn. Chỉ nàng biết, giờ phút này nàng có bao nhiêu căng thẳng, bao nhiêu áp lực lẫn xót xa.

      Rất nhanh, Lưu Niên bị người giải tới. mặt bộ áo tù màu xám, râu ria xồm xoàm, tóc tai bù xù khác giả nhân, chỉ có ánh mắt ấm áp khi nhìn thấy bọn họ sáng ngời, ô ô kêu loạn.

      Tô Mạt giả bộ sửa lại tóc mai, lấy tay ra hiệu cho Lưu Vân dùng mật ngữ.

      Mật ngữ của nàng giống mật ngữ của Mị Ảnh kỵ sĩ với Thái bình các. Mật ngữ nàng chỉ có nnangf mới biết vì nàng sử dụng hệ thông mật mã bí mật.

      Thống lĩnh Thái bình các là Tiêu Vũ lâu, nàng chưa gặp nên chỉ có vài người bên cạnh nàng mới biết loại mật ngữ này. Thời gian Lưu niên gặp nàng quá ít nên chưa kịp học nên chỉ có thể ám chỉ cho Lưu Vân.

      Lưu Vân bên sốt ruột khuyên đệ đệ mở miệng bên lưu ý động tác Tô Mạt, sau đó ra dấu lại cho Lưu Niên hiểu mà phối hợp.

      Lưu Niên quay đầu, ánh mắt xoay tròn, bĩu môi lên tiếng.
      Chap 1174: Cùng hoàng đế so chiêu 03

      Lưu Vân khuyên ,“Tam đệ, đệ nhanh . hết tất cả tình cho bệ hạ nghe. Người làm khó đệ đâu.”

      Lưu Niên cúi đầu, nhìn đông ngó tây nhưng thèm mở miệng.

      Hoàng đế hừ lạnh, nhìn Lưu Niên :“Ca ca ngươi ngươi phải câm điếc, dám ở trước mắt trẫm giở trò, coi bộ gan ngươi cũng đủ lớn.”

      Lưu Niên đơn giản đưa lưng về phía ngồi xuống, ôm cánh tay hờ hững.

      Lưu Vân cùng Lưu Hỏa gấp gáp chạy tới, ấn quỳ xuống.

      Lưu Vân dập đầu :“Bệ hạ, tiểu đệ nô tài tuy si ngốc nhưng là đứa đơn thuần. Lúc trước huynh đệ nô tài có tiền thuốc thang cho là của vương gia nên trong lòng nó chỉ có duy nhất mình vương gia, huynh đệ nô tài cũng chỉ đáng kể.”

      Hoàng đế mặt mày lạnh lùng, nhấm nuốt câu kia “Trong lòng chỉ có duy nhất mình vương gia”, hình như bị cái gì kích động, trầm : “Ngươi cảm thấy chỉ có vương gia là tốt nhất, vậy trẫm cho ngươi ở lại trong cung làm danh ngự tiền thị vệ, ngươi thấy sao?”

      Lưu Niên lắc đầu liên tục, có xu thế ngươi rút lại lời ta dừng.

      Tô Mạt đứng kế bên nhìn mà cảm khái: Lưu Niên này gan cũng quá lớn , trước mặt hoàng đế mà cũng dám giỡn mặt.

      Hoàng đế lại giống bị khơi dậy tính hiếu thắng, hừ tiếng,“Ngươi nếu theo, trẫm giết hai ca ca ngươi.”

      Lưu Vân, Lưu Hỏa nghe vậy cũng kêu: “Tam đệ, mau tạ ơn bệ hạ!”

      Lưu Niên nổi giận, đánh mạnh vào cây cột bên cạnh, y như đứa bị người ta giật đồ chơi: “ thèm, cho ta về với vương gia, ta muốn vương gia, ta muốn vương gia! Thiên Vương lão tử cũng thèm......”

      Mọi người cả kinh, sợ hoàng đế đột nhiên giận dữ, đem ba người tha xuống chém.

      Lưu Vân nóng nảy, Lưu Niên này sao vậy, sao giống bình thường?

      Bọn họ tới cứu , còn diễn cái gì?

      Tô Mạt yên lặng quan sát, trong lòng thầm cân nhắc.

      Nhưng hoàng đế hình như tức giận, chỉ thoải mái cười, khoát tay:“Người đâu, dẫn Lưu Vân Lưu Hỏa xuống......”

      Nhìn hai người lôi , Lưu Niên hình như khố xử, hết nhìn ca ca lại cúi đầu, mặt mày phức tạp. chạy tới lôi áo hai ca ca, lại muốn mở miệng cãi nhưng do ngôn ngữ hạn chế nên được gì, chỉ ô ô a a kêu, cuối cùng vừa tức vừa gấp, vừa khóc vừa dùng đầu húc thị vệ cứu ca ca.

      Mấy thị vệ võ công thấp nhưng lại bị dễ dàng húc bay. Lưu Niên lập tức dang tay ra che cho hai .

      Hoàng đế mỉm cười, ung dung nhìn :“Hoặc là ngươi lưu lại, hoặc là trẫm giết bọn họ.”
      Chap 1175: Được phép nghỉ ngơi cứ thảnh thơi 01

      Lưu Ngọc mắt nhìn mũi, mũi nhìn miệng, miệng nhìn tâm, hầu hạ hoàng đế lâu như vậy nên hiểu cũng nhiều, hoàng đế càng tức giận, càng là để ý lại càng thoải mái.

      Lúc muốn hạ tử thủ, ông ta đều luôn cười hòa khí.

      Thủ đoạn uy hiếp kiểu này là đơn giản nhất nhưng cũng hiệu quả nhất.

      Quả nhiên Lưu Niên khuất phục , quỳ xuống bang bang dập đầu ba cái, lớn tiếng :“Ta làm nô tài cho ngươi, ngươi mau thả hai ca ca ta ra!”

      Hoàng đế nhướng mi:“Chờ mấy ngày nữa, ngươi lại cho trẫm, ai tốt nhất!”

      xong khoát tay chặn lại, sai người dẫn thay quần áo, đuổi Lưu Vân, Lưu Hỏa cút .

      Tô Mạt khó hiểu, hoàng đế có ý gì, lẽ ông ta coi trọng Lưu Niên? Hay là đơn giản muốn so sánh giữa ông ta Hoàng Phủ Cẩn, ai hơn?

      Hình như cũng phải, vậy tại sao?

      Còn có Lưu Niên nữa, lúc giả bộ đáng , lúc như đứa hư, rốt cuộc muốn làm cái gì?

      Sau khi em họ lui hết, hoàng đế tựa vào ngai vàng, sắc mặt thâm trầm.

      Hoàng Phủ Giác tâu:“Phụ hoàng, nếu chuyện thích khách có kết quả , bằng sớm chút khởi giá hồi cung .”

      Hoàng đế gật gật đầu, nhìn Tô Mạt, lại nhìn về phía Tống Minh Dương, vẫn đứng ở nơi đó giống hình nhân, chỉ cần hoàng đế gọi , lên tiếng.

      Hoàng đế :“Mạt nhi, trẫm cho phép ngươi nghỉ ngơi vài ngày, sau đó ngự thư phòng hỗ trợ Tống Kinh lịch.”

      Tô Mạt nhân lệnh, sau đó cáo lui.

      Tống Minh Dương nghĩ thảo thánh chỉ, đem ý của hoàng đế truyền, năm ngày sau hồi cung, các nơi lập tức chuẩn bị.

      Vừa rời cung thất của hoàng đế, Tô Mạt lập tức tìm Hoàng Phủ Cẩn cùng Lưu Vân Lưu Hỏa, đem mọi chuyện kể lại cho nghe, hình như cũng thèm để ý, bảo mọi người cần xen vào chuyện của Lưu Niên.

      Lưu Vân, Lưu Hỏa cùng :“Tiểu thư, là do chúng ta làm việc bất lực.”

      Tô Mạt cười :“việc đến nước này, các ngươi cũng đừng bận tâm nữa.”

      Nàng kêu hai người ra ngoài giữ cửa, ở trong này chuyện với Hoàng Phủ Cẩn:“Thích khách đó tuy cũng có chưởng ấn ngực nhưng muội vẫn thấy có chỗ nào đó lạ lắm.”

      Hoàng Phủ Cẩn thấy nàng quá nhanh, tóc mai tán loạn liền ra hiệu nàng ngôi xuống, thuận tay sửa tóc cho nàng: “ cần cảm thấy, khẳng định là giả. Thích khách hôm đó võ công thấp, ta muốn giết dễ.”

      Tô Mạt bĩu môi:“Vậy đây chính là thủ thuật che mắt của ông ta rồi.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :