1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 1127: Thăm hỏi bệnh tình.

      Editor: Song Mẫn Thanh Xà

      luôn cảm thấy Tô Nhu Nhi gả cho mình làm thái tử phi, thấy xấu, nàng mềm mại, dáng vẻ tiểu thư khuê các chân thành, ôn nhu.

      nghe phụ hoàng với Lương phi rằng Tần gia cùng Tô gia sắp làm đám hỏi, nàng sắp gả cho nam nhân khác, đột nhiên cảm thấy hết sức khó chịu.

      giống như bảo bối vốn tưởng là của mình đột nhiên lại thuộc về kẻ khác.

      Loại cảm giác này nên lời, cũng tuyệt đối khổ sở.

      Huống hồ dù cho Tả Thượng thư đồng ý Tô Nhân Vũ có chịu ?

      học tập biện pháp của Tô Mạt, thể để cho phụ hoàng đánh mất ý niệm tứ hôn, liền loại bỏ Tống Dung Hoa.

      cũng muốn làm cho Tần Nguyên Quân buông bỏ Nhu Nhi, rời khỏi cuộc đấu.

      Ai biết Tần phu nhân thoạt nhìn nhu nhược nhưng lại ứng phó hoàn hảo như vậy.

      “Có lẽ Tần phu nhân biết, trong lòng Tô gia đại tiểu thư có người khác.”

      Thái tử hừ tiếng, khóe miệng nhếch lên nụ cười mỉa mai.

      Tần phu nhân nhíu mi, chính nghĩa : “Thái tử điện hạ sao lại như vậy, dù ngài chỉ thuận miệng nhưng lời của ngài có thể phá hủy danh dự của thiên kim tiểu thư như nàng ấy. Đối với thiên kim tiểu thư mà , danh dự còn quan trọng hơn cả tính mạng nữa.”

      Thái tử lạnh lùng nhớ đến lời đại tiểu thư muốn buông tha cho vinh hoa phú quý, trong lòng thầm nghĩ: Nàng có chịu buông tha thành kiến với ta hoặc thà chết lấy người khác đây?

      giơ tay lên cằm, cũng thèm nhìn Tần phu nhân: “Bản cung chỉ , về phần Tần phu nhân, bà có tin hay tin tùy. Cáo từ!”

      xong cho người để vật phẩm hoàng đế ban lại, dẫn theo người nghênh ngang mà .

      Tần phu nhân cảm thấy cả người vô lực ngồi ghế, trong lòng thầm nàng chủ quan phỏng đoán tâm của nữ hài tử. Nhưng nếu đại tiểu thư thích người khác, thậm chí là thái tử?

      Nghe giọng điệu của Thái tử, chỉ sợ tám chín phần là , nếu đường đường là thái tử lại can thiệp vào chuyện kết hôn của thần tử.

      Tự nhiên là có thể.

      Nàng nhất thời cảm thấy trầm trọng, nghĩ có nên cùng Tả phu nhân thương lượng đôi chút hay . Dù sao, nữ nhi của Tả phu nhân sắp gả cho thái tử làm thái tử phi.

      Chap 1128: Đồng tâm hiệp lực.
      Editor: Song Mẫn Thanh Xà

      Tô Mạt cùng mọi người rời Huệ Xuân Uyển, đến Hoa Xuân Uyển, đường đại tiểu thư có vẻ vui, Tô Mạt cũng có biện pháp làm nàng cười.

      Lúc ở Tô gia, nàng có thể cười như thường, nhưng sau lưng luôn lo lắng cho phụ thân cùng Hoàng Phủ Cẩn, đáy lòng buồn phiền tự nhiên cũng cười nổi.

      Tô Việt nhìn cả hai nàng đều vô tình, liền nghĩ cách giúp các nàng vui.

      “Vườn hoa tốt lắm, dựa theo cầu của Mạt nhi, còn có A Cổ Thái chuyên môn thiết kế hương trì, phẩm hương uyển, Mạt nhi còn cái gì mà mát xa uyển, mỹ dung uyển…” (spa ạ)

      “A Cổ Thái hiểu sao động kinh, muốn vùi đầu nghiên cứu loại nước hoa mới, ta hỏi lấy linh cảm ở đâu, bi thương…”

      “Các người đoán vì sao bi thương?”

      Đại tiểu thư cụp mắt, lâm vào trầm tư, căn bản nghe thấy Tô Việt gì.

      Mắt Tô Mạt vụt sáng, nhìn Tô Việt cái: “Mỗi lần có linh cảm đều như vậy, phải bị thương tổn này thương tổn kia, có lần vì ăn bánh bao, kết quả bên trong có xương, vậy mà cũng thương tâm, đem mình nhốt trong phong nghiên cứu.”

      Hăn là thiên tài đồng thời cũng là điên tử( kẻ điên), cùng người thế tục khác nhau, nhiệt tình thành ngây ngốc rồi.

      Hương thơm chính là linh hồn của .

      Tô Việt nhìn đại tiểu thư, thở dài với Tô Mạt: “Hai mươi mấy ca cơ kia thích ứng rồi. Các nàng bố trí sân khấu ca vũ rất có kiến giải, ít ý kiến, ta đều cho Thủy Muội ghi lại rồi. Vườn hoa có hoa phẩm rồi, chời đến lúc muội nhìn đến khẳng định hài lòng….”

      Xem ra điều này cũng làm cho tiểu muội vui được, Tô Việt thời dài, nhìn thoáng qua: “Kim Kết đâu rồi, sao cùng muội?”

      Tô Mạt biết nhị ca cố gắng làm cho nàng vui, liền cười : “Tổ mẫu muốn bọn muội thêu vài túi hương. Muội biết làm, Kim Kết cùng Hoàng Oanh giúp muội.”

      Kêu nàng về thêu nàng giỏi lắm nhưng kêu nàng làm

      Chap 1129: Đồng tâm hiệp lực 02

      Dù sao, lý luận cùng thực tế là hai chuyện khác nhau, thiên tài cũng phải cái gì cũng làm được. dễ, làm khó.

      Về tới Hoa Xuân uyển, nàng thấy Hoàng Phủ Giác ở đó rồi.

      Tô Mạt linh cảm có chuyện tốt xảy ra, nàng vội nhảy xuống xe, chạy tới chỗ Bình An đứng::“Bình An, xảy ra chuyện gì?”

      Bình An :“Tô tiểu thư, ngài đừng gấp, mọi việc có ngũ điện hạ thu xếp.
      Hơn nữa, Lương phi nương nương cũng cố gắng giúp ngài tay..”

      Tô Mạt càng càng nhanh, cuối cùng chạy thục mạng qua cửa lớn, vào thẳng chính điện.

      Lão phu nhân uống trà cùng Hoàng Phủ Giác.

      Thấy nàng thở hồng hộc chạy vào, Hoàng Phủ Giác thèm nghĩ đến cái gì là thân phận, là tôn ti, vội tới trước đón nàng, thần thiết : “Mạt nhi, từ từ thôi!”

      xong còn đưa tay đõ nàng, sợ nàng vì chạy gấp mà vấp té.

      Tô Mạt vội la lên:“Ngũ Ca, có phải xảy ra chuyện gì ?”

      Vẻ mặt Hoàng Phủ giác có điểm nặng nề, lại sợ Tô Mạt sốt ruột, vội an ủi: “Nàng đừng gấp, việc cũng lớn. Chẳng qua có chút việc cần giải quyết mà thôi.”

      Tô Mạt nhìn lão phu nhân, sau đó chạy qua nắm tay bà: “Tổ mẫu, cho cháu cùng ngũ điện hạ nha!”

      Tuy lão phu nhân muốn nàng ở yên trong nhà, chuyện lớn như vậy, để nam nhân làm tốt hơn, nha đầu như nàng …

      Bất quá, nàng lại có những suy nghĩ mà người khác tài nào ngờ tới.
      Lão phu nhân đành gật đầu, bảo nha hoàn giúp nàng thay quần áo.

      Tô Mạt với Hoàng Phủ Giác: “Ngũ ca, Huynh chờ muội chút nha!”

      xong, nàng chạy vào nội thất thay quần áo, dùng cách trang điểm ở trang điểm nhanh, chưa đến hai khắc chạy trở ra.

      Tô Việt : “ Huynh với muội.”

      Chuyện nhà dù sao cũng nên do ca ca là đến gánh vác, tuy được thông minh như nàng nhưng cũng có thể đỡ được phần nào.

      Kim Kết cũng sắp xếp xong xuôi, có chuyện quan trọng, đương nhiên nàng phải chung tiểu thư rồi.

      Vì Đại tiểu thư sắp lấy chồng nên lão phu nhân bảo nàng với Tô Hinh Nhi ở lại Huệ Xuân uyển chờ tin.

      Đại tiểu thư lo âu hỏi: “Tổ mẫu, phụ thân cùng Tề vương điện hạ có việc gì chứ?”

      Lão phu nhân thở dài nhìn nàng, kiếm cớ để nàng cùng Tô Hinh Nhi cần sốt ruột: “Các con thăm Tần phu nhân, mọi thứ có tốt , có chuyện gì nữa ?”
      Chap 1130: Đồng tâm hiệp lực 03

      Đại tiểu thư gật đầu: “Tần công tử tốt hơn nhiều. Tả phu nhân với Mạt nhi về chuyện điểm tâm, còn cái gì Giang Nam nữa. Mạt nhi cũng hỏi bà ấy nhiều việc khác nhưng con nghe hiểu nên nhớ được.”

      Lão phu nhân giang tay ôm hai cháu vào lòng:“ sợ, cùng lắm ….”

      Ban đầu, nàng cảm thấy Tả tướng lợi dụng việc này để tước bớt tin tưởng của hoàng đế giành cho Tô gia. Bà nghĩ, hoàng đế cũng đoán được mà bảo vệ Tô gia.

      Nhưng giờ, nàng tài nào xác định được, bởi vì nàng biết việc tại sao lại thành như bây giờ.

      Cho đến bây giờ, chút tin tức về thích khách cũng có, đến chỗ nào, nơi đâu, tụ họp chỗ, làm sao biết hoàng đế hướng đó mà mai phục chính xác đến vậy?

      Điều này chứng minh, bên người hoàng thượng có gian tế.

      Cẩn thận phân tích, sợ rằng vấn đề còn lớn hơn nhiều.

      Cho nên hoàng thượng quyết định về kinh mà ở lại Vạn Xuân uyển, mỗi ngày cho người mang tất cả tấu chương quan trọng đến, biến nơi này thành nha môn lâm thời.

      Người đến người như vậy, đáng lẽ thích khách thể trốn được. Thế nhưng đến bây giờ vẫn có tin gì…


      Tô Mạt cũng nghĩ vấn đề này nhiều rồi. Nàng hiểu thích khách từ đâu ra, nơi nào, làm sao biết được tin tức, làm sao biết được nên mai phục ở đó…

      Hoàng Phủ Giác kể lại cho nàng nghe số việc, giờ nhóm người Tề Tú Hữu đem hết tất cả tình đổ lên đầu Hoàng Phủ Cẩn, lấy chuyện Lưu Niên ra mà hạch hỏi.

      “Bọn họ cho rằng nhất định nhị ca bí mật huấn luyện đám tử sĩ, thân thủ kém hơn Lưu Niên, còn trước giờ nhị ca thích ở trong cung mà xung quanh du ngoạn chính là tiến hành những hoạt động bí mật, còn nhị ca tự cho mình có nhiều công trạng nên xem thường thái tử, thậm chí thách thức uy nghiêm của bệ hạ. Bọn muốn nhị ca đem hết mọi chuyện từ trước đến nay cho ràng. Cho nên, Tề Tú Hữu tìm tất cả biện pháp để đối phó huynh ấy còn huynh ấy giờ rất muốn gặp muội.”

      Tô Mạt cười lạnh, tức giận đến mặt mày trắng bệch: “ qua? Hôm nay ngủ đầu đường, ngày mai tửu lâu, chẳng lẽ bọn họ cũng muốn biết? Cho dù cho bọn họ, bọn họ có thể xác minh được sao? Đúng là quá hoang đường!”

      Nàng nhớ , lúc đó Hoàng Phủ Cẩn có , thích ở trong cung, thích ra ngoài hưởng khí tự do, hơn nữa lúc đó tìm Hồ lang trung mới gặp được nàng.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1131 : Đồng tâm hiệp lực 04

      còn , mỗi lần đều phải lẩn tránh ám vệ theo dõi , người khác chắc biết đâu.

      Thoạt nhìn, bọn họ là biết, nhưng thực tế vẫn nhớ kỹ, còn luôn tìm cơ hội thanh toán .

      Tô Mạt cùng vài người theo Hoàng Phủ Giác vào chỗ Hoàng Phủ Cẩn. Hai người Hoàng Phủ Giới cùng Hoàng Phủ Liễn ngồi nghiêm chỉnh, thấy nàng tới nhảy dựng lên.

      “Ngũ Ca, Tô Mạt, lại có thiệt nhiều người dâng tấu chương buộc tội nhị ca nữa .” Hoàng Phủ Giới giơ đống sổ con lên cho nàng xem.

      Nằm cùng là tấu chương của Kinh Triệu Doãn Nhạc Thiểu Sâm .

      Hoàng Phủ Liễn :“Còn có buộc tội Tô quốc Công .”

      xong giơ lên tay bé, cũng có năm sáu phần.

      Tô Mạt nhíu mày nhìn Hoàng Phủ Giác: “Thái tử điện hạ có ý kiến gì?”

      Hoàng Phủ Giác lắc đầu: “Hình như huynh ấy có điểm yên, bỏ đá xuống giếng, cũng có thay nhị ca chuyện, chỉ chỉ cần trong sạch, liền nhất định có thể điều tra ràng.”

      Tô Mạt hừ lạnh: “Trong sạch? Nếu muốn điều tra, tra năm cũng được, mười năm cũng được.”

      Hoàng Phủ Liễn phụ họa :“Đúng, ta thấy nhị ca là người tốt.”

      Nghe thấy thanh non nớt như vậy, Tô Mạt trong lòng ấm áp, nàng cười nhìn , còn lấy tay xoa đầu, dịu dàng :“Ngài ở với Lương phi nương nương có quen ?”

      Hoàng Phủ Liễn dùng sức gật đầu:“Tốt hơn nhiều, tốt hơn ở với an tần.”
      xong còn sợ hãi nhìn Hoàng Phủ Giới.

      Hoàng Phủ Giới hừ :“Ngươi tốt hơn ở với hoàng quý phi hảo, ta cũng để ý .”

      Dù sao hoàng quý phi cũng phải mẹ ruột , hơn nữa nàng cũng tốt gì với , chỉ dạy phải trung thành với đại ca ra sao, phải học tốt binh pháp để sau này đánh giặc thế nào…

      Đừng làm cho nhị ca độc chiếm, muốn lấy bớt binh quyền của nhị ca…

      Quá nhiều thứ linh tinh làm phiền muốn chết.

      Ngay cả thiếu niên mười tuổi như cũng biết, binh quền Đại Chu nằm trong tay tướng quân mà là nằm trong tay hoàng đế. Khi có chiến , hoàng đế tập hợp bộ binh rồi ra lệnh cho tướng quân lãnh binh xuất chinh.

      Khi kết thúc chiến tranh, chức tướng quân cũng mất còn binh lính trở về quân doanh, còn quan hệ gì với tướng quân nữa.

      Cho nên căn bản có cái gọi là tướng quân nắm quyền.
      Chap 1132 : Đồng tâm hiệp lực 05

      Cho nên căn bản có cái gọi là tướng quân nắm quyền.

      Lúc này có tiểu thái giám tới báo:“Điện hạ, Tề thượng thư lại dẫn người đến hỏi.”

      Hoàng Phủ Giác : “Mạt nhi, chúng ta cũng .”

      Tô Mạt vội lấy ngọc bội hoàng đế tặng nàng ra đeo bên hông, đoan trang theo Hoàng Phủ Giác đến Cuối Xuân uyển, nơi Hoàng Phủ Cẩn ở.

      Tô Việt cùng Kim Kết bị bắt chờ ở tẩm cung Hoàng Phủ giác.

      Cuối Xuân uyển, chỗ cũng như tên, là nơi hoàng đế thích đế, dần dần biến thành nơi xử phạt.

      Cung nữ, thái giám ở tạp phòng, phi tần ở hậu viện, hoàng tử hoặc vương gia ở ngay tại tiền viện.

      Tô Nhân Vũ là Quốc Công, cùng Hoàng Phủ Cẩn ở hai bên điện phụ.

      Chỗ này rất ít thái giám cung nữ nhưng thị vệ đặc biệt nhiều, ai cũng đề phòng như gặp cướp.

      Tô Mạt hừ lạnh:“Lúc thích khách xất cũng khoogn thấy bọn họ chuyên nghiệp như giờ. ngờ bọn họ rất đoàn kết khi canh gác Quốc Công cùng vương gia vậy nha!”

      Hoàng Phủ Giác biết nàng nổi giận, bèn : “Đây đều là Tề thượng thư cáo mượn oai hùm.”

      Tô Mạt sắc mặt phát lạnh, Tề Tú Hữu!

      Hoàng Phủ Quyết dừng chân, nắm lấy tay nàng: “Mạt nhi, hãy nghe ta , ta biết nàng sốt ruột Tô quốc Công cùng nhị ca, nhưng tuyệt đối thể nóng vội, lần này mang nàng đến, ta vẫn chưa trước với phụ hoàng. Vì chuyện thích khách nên tâm tình phụ hoàng tốt lắm. Nàng chỉ nên gặp nhị ca cùng Tô quốc Công, những việc khác để sau hãy .”

      Tô Mạt cắn môi, gật đầu:“Được!”

      Nhưng họ vừa đến cửa thứ hai bị thị vệ của Tề Tú Hữu ngăn lại.

      Tên thị vệ có thái độ hết sức hách dịch: “Ngũ điện hạ, nếu ngài muốn vào, xin cứ tự nhiên, nhưng nàng ấy được!”

      chỉ vào Tô Mạt, giọng điệu có chút ngả ngớn.

      Hoàng Phủ Giác lạnh mặt: “Bổn vương muốn vào, ngươi dám cản sao? Ai cho ngươi cái gan đó hả?”

      Tay thị vệ hề nao núng: “Tề đại nhân......”

      “Làm càn, bắt cho ta!”

      Hoàng Phủ Giác thường ngày ôn nhu nho nhã cũng phải nổi giận, mặt mũi trở nên lạnh lẽo, cắt ngang lời tên thị vệ xấc láo, những thị vệ theo sau Hoàng Phủ Giác vừa nghe lệnh chủ tử liền rút đao khỏi vỏ.
      Chap 1133 : Cáo mượn oai hùm thực buồn cười 01

      Thị vệ bên phe Tề Tú Hữu cũng rút đao nhanh kém, hai bên gườm gườm nhìn nhau, bên nào chịu lép.

      Hoàng Phủ Giác giận đến bật cười, lạnh giọng: “Tốt, rất tốt. Vạn Xuân uyển này đổi chủ rồi. Thị vệ nhoi cũng dám giương đao trước mặt hoàng tử! Hay Tề Tú Hữu mới là đương gia ở đây?”

      Tên thủ lĩnh thị vệ kia vẫn rất kiêu ngạo : “Tề đại nhân , thay vạn tuế gia làm việc cần trung thành và tận tâm, chúng ta chỉ trung với vạn tuế gia, chỉ nghe lệnh vạn tuế gia!”

      Hoàng Phủ Giác hừ lạnh: “Bản điện hạ là ngũ hoàng tử của người, vâng lệnh người đến giám sát Tề Tú Hữu làm việc. Theo ta thấy, là ngươi mượn việc công trả thù riêng, lựa thời cơ mà vơ vét tài sản.”

      Gã thị vệ nhất thời á khẩu trả lời được. Lúc này Tề Tú Hữu mới chắp tay sau lưng ra, cười đón:“Vi thần thỉnh an ngũ điện hạ. Thần chỉ tới hỏi mấy vấn đề, nghĩ lại kinh động ngũ điện hạ, là tội đáng chết vạn lần.”

      Tô Mạt chút khách khí :“Tề thượng thư, tội ngươi đáng chết vạn lần, đáng tội lăng trì!”

      Nàng có gương mặt búp bê, cằm to, mắt vừa đen vừa sáng, gương mặt muốn đáng bao nhiêu có bấy nhiêu đáng .

      Nhưng cũng gương mặt này khi nổi giận lên, tuy thanh vẫn ngọt mềm như cũ nhưng vẫn làm cho người ta có cảm giác rét mà run.

      Tề Tú Hữu hiểu sao Tô Mạt tự nhiên mắng , tức đến cả người run run, chỉ vào Tô Mạt :“Ngươi, ngươi cái gì?”

      Tô Mạt hừ lạnh:“Tề Tú Hữu, nhiều năm liền bệ hạ khen ta là tiểu thần đồng, bảo ta biết cách làm người vui vẻ, phong ta làm lớp trưởng Thái Học viện, còn phong ta làm Tổng quản ngự thư phòng. Ngươi thử xem, ta là ai? Người được bệ hạ sắc phong lại bị ngươi khinh miệt vũ nhục. Hay ngươi cảm thấy mình có cái nhìn sáng suốt hơn bệ hạ, bệ hạ thấy tốt nhưng ngươi chưa chắc?”

      Lời nàng khiến Tề Tú Hữu sợ tới mức xém chút nữa úp mặt xuống đát. Nha đầu này quá lợi hại, câu chữ như kim, giết người đền mạng.
      Nếu vào vài năm trước, lời này của nàng đủ kết tội , khiến hoàng để ghét bỏ thậm chí còn cách chức .

      cho có cơ hội chuyện, Tô Mạt lại lấy ra ngọc bội hoàng đế từng thưởng cho nàng, lạnh lùng :“Tề Tú Hữu, ngươi xem , đây là cái gì?”

      Tề Tú Hữu nhìn thấy vội dập đầu:“Bệ hạ thánh an.”

      Nàng hừ lạnh:“Cút ngay!”

      xong đạp lên quan phục của .
      Chap 1134: Cáo mượn oai hùm thực buồn cười 02

      Hoàng đế tặng ngọc bội cho nàng nhưng nàng chưa bao giờ đụng đến, chỉ cần chuyện quá đáng, nàng cũng nhắm mắt bỏ qua.

      Nhưng cái tên cẩu nô tài này, nàng càng nghĩ càng tức, hận thể quay lại đạp cho mấy phát.

      Tề Tú Hữu dẫn bọ họ đến chỗ Hoàng Phủ Cẩn. Trước tiên, cho đòi Tô Nhân Vũ vào chính điện thẩm tra, đến Hoàng Phủ Cẩn, người ta lời cũng thèm cho biết.

      Tề Tú Hữu biết Tô Nhân Vũ vì nể mặt hoàng đế nên mới trả lời chứ nếu , mười cũng lọt vào mắt ông ta chứ đừng chi là .

      ở trước mặt Tô Nhân Vũ diễu võ dương oai bao nhiêu càng nhục nhã ê chề trước Hoàng Phủ Cẩn bấy nhiêu, tức đến mức phải đích thân tới chỗ Hoàng Phủ Cẩn.

      Kết quả Hoàng Phủ Cẩn vẫn như cũ khinh thường ngó . nhất thời đắc ý quên rằng Tô Nhân Vũ dù sao cũng là quốc công, lòng trung thành với hoàng đế. nể mặt tăng cũng nể mặt phật nên cho vài phần mặt mũi.

      Nhưng Hoàng Phủ Cẩn là người mà mặt mũi hoàng đế cũng thèm để vào mắt chứ đừng kẻ tiểu nhân đắc chí như .

      Cho nên, nước miếng bay tứ tung hỏi thiệt nhiều vấn đề còn Hoàng Phủ Cẩn vẫn tà tà dựa vào tháp ngủ.

      Chỉ cần phải hoàng đế đích thân thẩm vấn, cho dù người hỏi là thái tử, vẫn ngủ như thường.

      Dù sao, ở Đại Chu này, ngoại trừ hoàng đế ra là hoàng tử lớn nhất,đừng Thượng Thư nho , có là tả tướng cũng vậy thôi.

      Cho nên Hoàng Phủ Cẩn chút cũng phối hợp, mặc kệ Tề Tú Hữu đến miệng lưỡi đều khô, vẫn thản nhiên ngủ kỹ.

      Tô Mạt cho rằng hoàng Phủ Cẩn ở trong này chắc chắn nhận hết ủy khuất, tinh thần bị tàn phá, bị tiểu nhân tìm cách

      Nàng vọt vào trong điện, Tề Tú Hữu lập tức đuổi theo, bị Hoàng Phủ Giác chặn lại:“Tề thượng thư,đầu ngài để cổ làm gì? Ngài quên nàng ấy là Tề vương phi tương lai sao?Hay ngài muốn nhị ca chưởng đánh chết ngàii?”

      Tề Tú Hữu lập tức nhớ tới bboj dáng giận dữ của Hoàng Phủ Cẩn, ngượng ngùng lau mồ hôi, đành phải dừng bước, cùng Hoàng Phủ Giác chờ ở hành lang.

      Hoàng Phủ Giác khoanh tay, ngẩng đầu nhìn mặt trời lặn dần về tây, vẻ mặt lạc lỏng khiến chẳng hiểu được gì.

      tới gần cửa sổ, muốn nghe xem Tô Mạt gì với Hoàng Phủ Cẩn, ai biết mặt vừa để sát vào cửa sổ cửa lập tức rớt xuống. vội né ra sau, thêu chút nữa bật ngửa
      Chap 1135: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 01


      Hoàng Phủ Cẩn nhàng :“Mạt nhi, ta đoán….”

      Tô Mạt nhìn kĩ , tin chắc chịu bất kì ủy khuất nào mới thở ra:“Ngươi nghe xem.”

      Hoàng Phủ Cẩn ghé tai nàng, thấp giọng :“Nhiều ngày nay, ta nghĩ nghĩ lại, tại sao tìm đủ chỗ vẫn ra ai có ý đồ ám sát, chút khả nghi cũng có, hơn nữa ta cùng Tô Quốc Công tự mình bố trí hộ vệ bảo vệ an toàn cho ông ta, vốn có điểm nào sơ sót, nhiều chỗ tuy có thị vệ nhưng vẫn có người bí mật theo dõi.”

      Tô Mạt hiểu ra:“Ý của chàng là..”

      Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục :“Ta nghi, thích khách là -- chính an bài !”

      “A?!!!” Tô Mạt trợn to mắt, dám tin nhìn , theo nàng biết, Lưu công công bị thương, thị vệ nhiều người chết , nếu nhờ Hoàng Phủ Cẩn, hoàng đế cũng bị đánh chết .

      Nàng tuy thông minh nhưng cũng am hiểu hết được mưu của nhóm quan quyền. Nàng luôn nghĩ thích khách do thái tử hoặc tả tướng sai khiến,nhưng là lại cảm thấy bọn họ mạo hiểm như vậy bởi nếu xảy ra chuyện, bọn họ là người đầu tiên bị hoài nghi .

      Cho nên nàng mới loại bỏ khả năng này .

      Nàng cũng tính đến khả năng thích khách do tổ chức nào đó của quốc gia khác, như Mạc Vân Quốc sai khiến, ý đồ làm rối loạn Đại Chu hoặc tên nào đó có suy nghĩ bình thường, muốn thích khách hoàng đế để lưu danh thiên cổ.

      Bất quá, tất cả những suy luận đó đều nhanh chóng bị bác bỏ.

      Thủ vệ Vạn Xuân uyển nhìn như chậm chạp nhưng thực tế nhanh vô cùng.
      Cho dù nàng thân với hoàng đế như vậy nhưng lúc muốn vào cung gặp cũng được mang theo hạ nhân.

      Những người hầu dưới trướng hoàng đế đều là những thủ hạ trung thành, người ít nhất cũng có đến mười mấy năm giao tình.

      Hơn nữa, tất cả những người ở đây đều qua đăng kí, tên tuổi có hết trong danh sách, muốn lẻn vào đây ám sst nào dễ như vậy chứ.

      Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn nàng cũng có nghĩ qua nhưng cảm thấy thông, với uy tín hoàng đế tại, có thần tử nào muốn động đâu?

      Cho nên nàng mới thấy lạ.

      Hoàng Phủ Cẩn nắm tay nàng, giọng :“Nàng đến gặp Tô quốc Công, hỏi thử ý kiến ông ta, nhớ đừng để người khác biết. hơn nữa, ta nghi đám người tả tướng nhân cơ hội này xuốn tay với vườn hoa của nàng, ta truyền tin Lưu Vân Lưu Hỏa đến giúp nàng. Trừ ba người A Lí, bọn chúng cũng có tên trong danh sách, những người khác nàng tìm cách giấu .”

      Tô Mạt gật đầu.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1136 chương: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 02

      Nàng biết lợi hại, những người được nàng huấn luyện ở nông trường phần lớn là người ngoài hoặc những người đắc tội với bọn quan to quý nhân bị chúng tìm cớ lưu đày hoặc những kẻ vì đánh chết bọn cường hào ác bá mà phải lẩn trốn.

      Mấy chục người trong nhóm Mị Ảnh kỵ sĩ phần lớn xuất thân từ đó.

      Đó là những người còn đường lui nữa, họ chỉ có thể tin tưởng và lựa chọn theo Tô Mạt. Hơn nữa, bọn họ cũng thể tùy tiện ra ngoài, ít nhất là ở Đại Chu, nếu muốn bị người nhận dạng.

      Cho dù bọn họ có giấy thông hành với cái khí thế khác người kia cũng trở thành hiềm nghi cho người khác.

      Tuy cách huấn luyện của nàng giống với đại nhưng bọn họ lại tự mình rèn luyện thêm với phương thức tàn nhẫn gấp trăm lần, mỗi lần ra tay là kẻ thù phải đổ máu.

      Dần dần, ngoại trừ người thân, những sinh mạng khác đều bị bọn họ coi thường.

      Quân lệnh là mục tiêu mà bọn họ phục tùng.

      Cho nên, khí thế của bọn họ vô cùng sắc bén, cách mấy trượng cũng có thể cảm giác được sát khí phát ra từ người bọn họ. Ngoài cách giấu ra còn cách nào hiệu quả hơn. Tô Mạt cho bọn họ giả trang thành thương nhân tây vực, lấy danh nghĩ kinh doanh thu thập tin tức.

      số người sắm vai cường đạo sa mạc.

      Cũng có nhóm người khác chuyên môn phối hợp với bọn họ, cung cấp tin tức…

      Còn vài người dùng thân phận giả xuất trong thành, tuy đến giờ chưa xảy ra vấn đề nhưng lần truy tìm thích khách này phạm vi phải , lại có thêm kẻ chấp hành như Tề Tú Hữu, cho nên thể phòng.

      Ở vườn hoa còn tám người, chuyên môn truyền tin cùng nhận lệnh từ Tô Mạt.

      Vì để tiện việc liên lạc, nàng thường gặp gỡ bọn họ, còn những đội viên khác thi thoảng đến do A Lí an bài.

      Mấy người kia nếu bị Tề Tú Hữu phát nhất định rất phiền. cẩn thận để lại dấu vết ngay.

      Hoàng Phủ Cẩn giọng :“Hai ngày ta cố ý làm rối Tề Tú Hữu, cho nên tốc độ bọn chúng có hơi chậm nhưng chỉ sợ kéo dài thêm được nữa.”

      Tô Mạt mím môi:“Cho nên chàng cố ý khiêu khích Tề Tú Hữu, làm cho muốn trừng trị ngươi, sau đó ngũ điện hạ tìm muội, đúng ?”
      Chap 1137: Suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn về thích khách 03

      Hoàng Phủ Cẩn cười cười, xoa đầu nàng:“Ta sao. Chỉ là từ khi nghĩ đến chuyện đó, ta tài nào ngủ được, càng nghĩ càng thấy nghi ngờ ta, cũng có thể liên lụy đến nàng, đến vườn hoa, đến hương lâu.”
      Nếu biết chuyện nông trường, nghi ngờ càng tăng.

      Vì thế, bọn họ cố gắng hạn chế đến nông trường. Tất cả đều do ba người đứng đầu thôn trang nhân cơ hội mua đồ ăn cùng bang nông sản mà tìm cách liên lạc với bọn họ thông qua cái bang.

      Tô Mạt còn dạy bọn họ mật ngữ nên khi tiếp xúc, người ngoài có nghe cũng hiểu gì.

      “Chàng thử xem, nếu hoàng đế nghi ngờ chúng ta, có phải dựa vào chuyện thích khách mà chuyện bé xé ra to hay ?”

      từng tới vwofn hoa, cũng thăm thú hết bên trong, chỗ nào cũng toàn hoa với cỏ, có gì đáng nghi?

      Nhưng tâm tư hoàng đế, mấy ai đoán được. Nếu có tai họa ngầm, nàng nhất định phải tiêu diệt trước khi nó phát sinh.

      Nàng lập tức đứng dậy tạm biệt Hoàng Phủ Cẩn, ra cửa với Hoàng Phủ Giác:“Ngũ Ca, muội muốn gặp cha.”

      Tề Tú Hữu lập tức cười :“Tô tiểu thư muốn gặp Quốc Công, để bản quan mang ngài .”

      cảm thấy Hoàng Phủ Cẩn nhất định gì đó với Tô Mạt, nhưng cái gì cũng nghe được nên lại càng tò mò hơn.

      Chờ Tô Mạt cùng Hoàng Phủ giác đến chỗ Tô Nhân Vũ xong, lập tức gọi người tới dặn dò:“Các ngươi hỏi thử xem có lục soát vườn hoa ? Nếu có, bản quan là muốn tự mình .”

      Bọn họ lấy danh nghĩ lục soát ba trăm dặm xung quanh Vạn Xuân uyển nên thể chỉ lục soát mình vườn hoa được.

      Từ sau cố hôm đó, bọn họ tăng cường tuần tra chặt chẽ, còn cầu quân đội ở Tây Sơn đến hỗ trợ, con ruồi cũng đừng hoàng thoát được.

      Quay trở lại bên này, Hoàng Phủ Giác ở bên ngoài chờ, để nàng vào trong mình.

      Tô Nhân Vũ tinh thần tự nhiên, có vẻ gì bị ép buộc. Thấy nàng bước vào, ông vui vẻ tới nhéo má nàng:“Lão tổ mẫu cùng mọi người có việc gì chứ?”

      Tô Mạt cười cười:“Phụ thân, tổ mẫu tốt lắm, chỉ là người rất nhớ cha.”

      Tô Nhân Vũ nhìn thoáng qua bên ngoài, Tề Tú Hữu nhing chằm chằm về phía này. Ông ta bèn nắm bàn tay nhắn của Tô Mạt, hiền từ :“, cha con chúng ta vào trong hít thở khí.”

      Hai cha con vào rồi, Tề Tú Hữu thể theo, chỉ có thể ở ngoài nhăn nhó.
      Chap 1138: Túy ông ý liên hoàn tửu 01

      Người ta ở trong phòng, còn có thể đứng ngoài cửa sổ nghe lén. Người ta vào trong sân, thể nào sát bên cạnh được, đành giả bộ dạo xung quanh, vừa vừa cố dỏng tai thử xem có nghe được gì .

      Tô Mạt đem suy đoán của Hoàng Phủ Cẩn đoán cho phụ thân, Tô Nhân Vũ nhíu mày, hít hơi sâu, giọng :“Mạt nhi, chuyện này chỉ sợ đơn giản như vậy. Con phải nhớ lấy tịnh chế động.”

      Tô Mạt gật đầu:“Con vớiTĩnh điện hạ cũng nghĩ như vậy .”

      Tô Nhân Vũ lại :“Tả tướng cùng Tề Tú Hữu muốn làm gì cứ để bọn họ làm.”

      Càng nhiều càng sai nhiều, tốt nhất là im lặng xem biến hóa.

      Tô Mạt lại gật đầu, thêm mấy câu, sau đó liền rời .

      Nàng trở lại tẩm cung Hoàng Phủ Giác gặp nhị ca cùng những người khác rồi cáo từ ra về.

      Tiếp theo, nàng chạy tìm tổ mẫu, xin phép bà cho nàng đến vườn hoa.
      Tuy hoàng đế có hạ lệnh điều tra thích khách, nhưng cũng hạn chế lại của mọi người, thậm chí còn cho phép người nhà của bọn họ truyền tin về kinh thành, tiện thể mang đồ dùng cần thiết đến.

      Vì nàng gặp được phụ thân cùng Tề vương nên lão phu nhân cũng cản nàng,. Bà còn nhắc Tô Việt cùng Kim Kết chăm sóc nàng cẩn thận.

      Bà lại thêm:“Để Lan nha đầu theo ngươi , ta ở trong này cũng cần sai sử nhiều.”

      Tô Mạt đồng ý, lão phu nhân vốn là trụ cột của Tô gia, là lãnh tụ tinh thần, nếu bà có cái gì sơ xuất, rất nhiều vấn đề theo nhau mà đến.

      Nàng giọng :“Tổ mẫu, lần đó ngài bị trật chân, là ngoài ý muốn sao?”

      Tuy rằng lão phu nhân quan tâm việc hôn nhân của cháu nên khi nghe tin Tần Nguyên Quân gặp nạn đâm ra sốt ruột, nhưng tuyệt đối tự nhiên trật chân như vậy.

      Trong nhà cũng có nhiều việc phát sinh nhưng có thấy lão phu nhân bất cẩn đến vậy đau.

      Lão phu nhân ngẩn ra, ngờ được nàng lại thông minh đến nước này, đành gật đầu: “Đúng là ngoài ý muốn, con đừng bận tâm, có lần sau đâu.”

      Tô Mạt nữa, lời tạm biệt đại tiểu thư với tam tiểu thư xong cùng nhị ca, Kim Kết vườn hoa, để Thủy Muội, Hoàng Oanh ở lại giúp Xuân Thủy.

      Nhóm người Tô Việt ngồi xe ngựa Tô gia, lúc ra khỏi Vạn Xuân uyển trình lên lệnh bài, lý do vì lão phu nhân trặc chân quá nặng nên bọn họ phải đến vườn hoa tìm hương liệu đặc trị để chữa chân cho lão phu nhân.

      Các thị vệ cũng aay trở ngại. Dù sao, hoàng đế cũng có lệnh, chấp nhận cho mọi người ra vào, chỉ cần đăng ký trong danh sách là được, hơn nữa Tô quốc Công cùng lão phu nhân vẫn ở đây.

      Kết quả, Tô Mạt mới lâu, Tề Tú Hữu liền dẫn người thẳng hướng vườn hoa đuổi tới.
      Chap 1139: Túy ông ý liên hoàn tửu 02

      Kết quả, Tô Mạt mới lâu, Tề Tú Hữu liền dẫn người thẳng hướng vườn hoa đuổi tới.

      Tề Tú Hữu phân phó bọn thị vệ:“Ả ta vừa gặp Tề vương cùng Tô quốc Công xong chạy ngay tới vườn hoa, chắc chắn có mờ ám, đuổi theo cho ta.”

      Bởi vì Lưu Ngọc cho rằng, thích khách chắc chắn trốn ở những nơi hẻo lánh nên bảo bọnhọ tìm ở hướng bắc, đông cùng đông nam vườn hoa trước vì ở đó có nhiều thôn trang của các quan to quý nhân trong triều. Những người này thường có thói quen nuôi võ sư, nếu có thích khách, nhất định từ đó mà ra.

      Vì thế nên dù rất muốn nhưng Tề Tú Hữu cũng dám động tới vườn hoa trước.

      Giờ kiếm được cái cớ rất tốt, liền đuổi theo nàng tới vườn hoa.
      Bọn cưỡi ngựa nên tốc độ so với xe ngựa nhanh hơn nhiều. Tô Việt liền cho phu xe dừng lại rồi bước ra ngoài ngồi kế bên phu xe, lại sai cho xe vào giữa. Đường rộng liền còn chỗ trống.

      Tề Tú Hữu ghìm ngựa, hô lớn:“Tô công tử, Tô tiểu thư, bản quan phụng mệnh đến vườn hoa điều tra trước, các ngươi tránh đường mau!”

      Tô Việt cho phu xe quay lại, nhìn thấy Tề Tú Hữu vẫy tay:“Tề thượng thư thực uy phong nha, ngài có mang lệnh điều tra theo ?”

      Tề Tú Hữu hừ tiếng, hoàng đế cho phép bọn họ lùng bắt thích khách, nhưng mà cũng đưa bất cứ lệnh bài gì làm bằng hết.

      Tô Việt thấy vậy bật cười:“Tề thượng thư, ngài có giả truyền thánh chỉ chớ, hay là chúng ta cùng gặp hoàng thượng hỏi lại, nếu bệ hạ cho phép, ngài quay lại tra cũng muộn.”

      Đương nhiên Tô Việt biết hoàng đế ra lệnh, nhưng Tề Tú Hữu lại có công văn trong tay, sao dễ bỏ qua?

      Tề Tú Hữu hừ lạnh:“Tô Việt, ngươi chỉ là thất phẩm thị mậu tư, cũng dám cùng bổn quan chuyện?”

      Tô Việt nhướng mày, quỳ gối, giơ tay qua đầu, nhàn tản :“Tề thượng thư, bây giờ ngài muốn lục soát vườn hoa của chúng ta, chúng ta cũng chỉ là dân thường, thất phẩm cũng tính là gì. Cho dù bệ hạ muốn xét nhà bá tánh bình dân cũng có thảo qua chiếu thư, hơn nữa cũng phải là công văn có ấn của thượng thư ngài mà phải là ấn của hình bộ, đại lý tự, ngự sử đài, tả tướng, hữu tướng sau cùng mới là ấn của bệ hạ nha..”
      Chap 1140: Túy ông ý liên hoàn tửu 03

      vỗ tay cái, quay qua phu xe :“Lưu đại thúc, thôi, ta lải nhải nhiều quá!”

      Tề Tú Hữu bị khiêu khích, tức đến thiếu điều té xuống đất, bèn sai tiểu binh: “Mau, trở về xin văn thư tới đây.”

      nhất quyết chịu bỏ qua, tiếp tục dẫn người tới vườn hoa, nhưng xe của Tô Việt chậm quá, chỉ có thể cắn răng theo sau.

      Lúc Kim Kết đỡ Tô Mạt xuống xe Tề Tú Hữu cũng tiến lên, cười lấy lòng :“Tô tiểu thư, bản quan muốn dạo quanh vườn hoa tìm xem có mua được thứ gì hay , tiểu thư từ chối chứ?”

      Dù sao vườn hoa mở ra là để giao lưu buôn bán với bên ngoài, mỗi ngày kẻ đến người nườm nượp, đều là đến để mua hoa. Nếu nàng từ chối, nàng có ý đồ, mở phố hoa là để che mắt làm việc mờ ám.

      Tô Mạt đầu óc xoay chuyển còn nhanh hơn , lập tức : “Tề đại nhân xin cứ tự nhiên. Chính là nếu gặp phải những tấm biển phận cấm vào xin đại nhân đừng cố tiến lên, nếu có việc gì chúng ta chịu trách nhiệm nha.”

      Tuy nàng rất khó chịu, rất sốt ruột nhưng lời vẫn hết sức thoải mái, mặt còn cười nghịch ngợm giống như nhõng nhẽo với Tề Tú Hữu, bộ dáng hờn dỗi đáng .

      Tề Tú Hữu hừ tiếng, lập tức dẫn người vào, lấy danh nghĩ tham quan soi mói nhìn xung quanh.

      đoán, nếu vườn hoa có giấu ai đó khả nghi, bọn người đó chắc chưa được, dù sao bên ngoài cũng lùng sục gắt gao, người nào bộ dạng khả nghi đều bị bắt giữ, dù có công văn chứng minh thân phận cũng ngoại lệ.

      Chính vì vậy, bọn chúng càng tìm cách mở rộng phạm vi điều tra bắt bớ, bắt càng nhiều người càng tốt, sau đó để người nhà bọn họ đem tiền đến chuộc.
      Đương nhiên, những kẻ đem tiền đến chuộc đều là dân thường, còn những kẻ có thân phận là bọn cố ý gây khó dễ mà thôi.

      Những kẻ thực có vấn đề, chỉ cần hơi bị nghi ngờ là lập tức bị bắt giữ, giam cầm, thậm chí tra tấn để bọn chúng cung khai.

      Tả tướng dặn kĩ càng là phải điều tra cho được vườn hoa của Tô Mạt. Bởi vì người của Tống Ngũ theo dõi Tô Mạt phát có nhiều người võ công tầm thường lui tới vườn hoa.

      Tuy rằng bọn họ tới gần để tìm hiểu kĩ nhưng cũng có thể chắc chắn bọn người đó phải là những thương nhân bình thường.

      Tề Tú Hữu dẫn người xét đông hỏi tây, đến những người mua hoa cũng bỏ sót.

      nhìn thấy Văn chưởng quầy, trước đây từng có va chạm với Tống Ngũ, lập tức ngoài cười nhưng trong cười tới: “Văn chưởng quầy, ta thấy hai tiểu nhị của ngươi sao khả nghi vậy?”

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1141: Ngươi phá, ngươi phá, ngươi phá !

      Trước đây, Văn chưởng quầy từng có tranh chấp với Tống Ngũ nên bị hình bộ tìm cớ mời vào uống trà, thiếu chút nữa tán gia bại sản. Sau nhờ Hoàng Phủ Giác phát , can thiệp dùm mới lấy lại được tài sản. Kế đó mở cửa hiệu hương liệu nữa mà chuyển sang làm ở vườn hoa.
      Tô Mạt biết chuyện của nên cũng chú ý chiếu cố nhiều, quan hệ hai người cũng tệ lắm.

      Văn chưởng quầy chưa kịp lên tiếng thấy Tô Việt biết từ chỗ tới, cười : “Tề thượng thư, những người này đều là khách quen của chúng ta, đến bao nhiêu về bấy nhiêu người, ngay cả thủ vệ giữ cửa thành cũng biết bọn họ. biết Tề thượng thư cảm thấy lông mi hay là mũi bọn họ khả nghi nha?”

      Những người thường ra khỏi thành sợ nhất là làm mất giấy lưu hành nên thường trực tiếp đăng ký ở cửa thành luôn cho chắc.

      Tề Tú Hữu hừ tiếng, mang người tiếp. thấy có hơn mười chỗ đề phận miễn vào càng nghi ngờ hơn nữa, hận thể nào vọt vào xem coi bên trong có cất giấu vật gì hay ?

      Vì thế bèn vào sân lớn nhất, nơi cho phép người phận vào.

      Nhưng Tô Việt lại cho .

      “Tô Việt, các ngươi có gì mờ ám hay sao mà cho bản quan vào? dám để bản quan tìm, chính là có gian trá.”

      xong sai người xông vào, Tô Việt hừ lạnh tiếng: “Tề thượng thư, đều quan lớn hay áp bức người khác, xem ra khẩu khí của ngài lớn nha, có thể thổi bay ta mất, thậy là uy phong nha!”

      Tề Tú Hữu lại chờ kịp , cảm thấy nhiều nơi bí như vậy chắc chắn có dấu gì đó thể cho người khác biết.

      Kết quả là khi vào trong viện lớn, thấy chỉ toàn là phòng với phòng, mà phòng nào phòng nấy đều đóng kín như bưng.

      vung tay lên tính sai người xông tới thấy cửa chi nha mở, Tô Mạt từ bên trong ra, lúc này nàng thay bộ quần áo bình thường bằng vải bông.

      Nàng nghiêng đầu, nhìn cười: “Tới di nha! Bất quá cần phải xem cho cẩn thận đó.”

      Nàng hạ bậc thang, cửa lập tức bị người đóng lại.

      Tề Tú Hữu dẫn người tiến tới, vừa muốn phá cửa, chợt nghe người la lớn: “Ai nha, thể phá!”

      Đao của Tề Tú Hữu cứng đơ trước cửa, bởi vì nhìn thấy có tờ giấy màu vàng được dán ở đó, mặt viết vài chữ: “Bệ hạ vạn tuế, quốc thái dân an”

      Này nếu đao chém xuống, phải là --

      Tề Tú Hữu rùng mình cái.

      Tô Mạt cười hắc hắc: “Tề thượng thư, chắc ngài biết đâu. Có năm, kinh tế vườn hoa của chúng ta thất thu nghiêm trọng, hoa cỏ đều sinh bệnh. Sau đó bệ hạ đến du ngoạn, có thể nhờ hồng phúc của bệ hạ mà chúng tốt tươi trở lại. Vì thế, tiểu nữ liền xin bệ hạ cho tiểu nữ dựa vào uy danh của người khiến cho lũ vô sỉ đó biết sợ , dám tùy tiện đến quấy rối.”

      Nàng chống nạnh hai tay, đắc ý chỉ chỉ, cười hì hì :“Bệ hạ đồng ý nha. Vì thế chúng ta liền viết ít, sau đó hàng năm đều dán lên để trừ tà.”
      Chap 1142 : Sao ngươi bổ xuống?

      Nàng chống nạnh hai tay, đắc ý chỉ chỉ, cười hì hì :“Bệ hạ đồng ý nha. Vì thế chúng ta liền viết ít, sau đó hàng năm đều thỉnh đến để trừ tà.”

      Tề Tú Hữu tức giận đến mặt mày tái mét. Tô Mạt như vậy rang là chỉ cây dâu mà mắng cây hòe, xem như sâu bọ gây họa cho cây mà mắng. Nhưng lại thể nổi giận. Nếu so đo với nàng, nàng có thể do tự mình xông vào, có việc gì tự tìm mắng. Dù thế nào, cũng nuốt trôi cục tức này.

      “Ngươi, ngươi cần càn rỡ, nau, phải làm sao ngươi mới bằng lòng mở cửa để bản quan dẫn người vào xét?”

      Tề Tú Hữu tức thiếu điều nhảy dựng lên .

      Tô Mạt cười duyên: “Thực xin lỗi Tề thượng thư, có biện pháp rồi, ngài vui lòng chờ ba ngày nữa nha, tiểu nữ giúp ngài được.”

      Tề Tú Hữu làm sao chờ được ba ngày, ba canh ba khắc còn chờ nổi nữa là….

      Thái độ Tô Mạt càng làm cho thấy nàng có mờ ám, trong việ đó biết có gì ám muội hay ?

      Cho dù phải thích khách, chắc chắn cũng phải là bí mật tầm thường. nhất định phải nhìn thấy, nếu về tay làm sao giao phó với tả tướng?

      “Ngươi cần ở đây mồm mép với bản quan, nhanh mở cửa cho ta....”
      đợi xong, Tô Mạt châm chọc:“Ai, ngươi dám bậy, phải bị chém đầu nga.”

      Tề Tú Hữu vội sửa miệng: “Mau xin lệnh, bản quan muốn vào đây tra xét.”

      Tô Mạt hừ tiếng: “Tề thượng thư, hậu viện của ta cất giấu núi vàng núi bạc, chỉ là cất thứ ngài muốn tìm, nếu ngài vào đó trộm núi vàng núi bạc của ta, hù thần tài của ta chạy mất, sau này sao ta còn làm ăn? Ngài có cam đoan đền bù thiệt hại cho ta hay ?”

      Tề Tú Hữu sắc mặt phát lạnh: “Tiểu nha đầu còn chưa dứt sửa, dám ở trước mặt bản quan ăn ngông cuồng!”

      Tô Mạt thèm cãi lại , ôm cánh tay đừng ở bên chơi với hoa hải đường, nắng chiều chiếu xuống rọi tầng ánh ánh sáng long lanh, làm cho nàng càng thêm lung linh kiều diễm.

      Tề Tú Hữu lại quát thủ hạ rà soát xung quanh xem có ai khả nghi hay ?

      Tô Việt đến Tô Mạt trước mặt, cười : “Mạt nhi, Lam ma ma cùng Tần ma ma có làm hải đường tô muội thích ăn, vào ăn thử .”

      Tô Mạt hì hì cười: “Tốt quá !”

      Huynh muội bọn họ liền quăng đám người Tề Tú Hữu ở đó, bỏ mạch.
      Nghe có điểm tâm, Tề Tú Hữu cùng bọn thị vệ khỏi nuốt nước miếng, dù sao cơm trưa tiêu hết từ sớm, bụng ai cũng đói meo.
      Chap 1143 : bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 01

      Nhìn nhìn trời, giờ này cũng tới cơm chiều rồi.

      đám tâm thần chộn rộn.

      Tề Tú Hữu dùng sức nhìn vào cửa sổ, cảm thấy bên trong có bóng người lay động, còn truyền đến thanh đinh đinh giống tiếng vũ khí chạm vào nhau nên càng dám bỏ mà bảo thuộc hạ triệt để giám sát.

      lại tự mình sai thủ hạ gác ngoài tường, căn dặn bọn họ canh chừng cẩn thận để bất kì kẻ nào trốn thoát.

      Mà ở bên trong đúng là có sáu thành viên bí mật của Tô Mạt, thể bại lộ, khi bại lộ phải tốt nhiều công sức để giấu diếm thân phận cũng như giải quyết ổn thỏa mọi chuyện.

      Nếu có lần dối có tiếp lần hai, lần ba, tình huống tại chính là như vậy. Vì thế, Tô Mạt đưa họ giấu vào bên trong, cũng chính là ngay tại hậu viện mà Tề Tú Hữu đòi vào.

      Khi Tô Mạt cùng nhị ca nàng đến sân trước thấy rất nhiều điểm tâm của Tần ma ma cùng Lam ma ma làm cho nàng, còn có cả canh cá mà Tô Mạt thích uống.

      Phương bắc ít cá sông, nhưng phía sau vườn hoa của nàng có hồ cá, cho nên món này ở đây thiếu.

      Thời điểm này căn bản có rau dưa, nhưng nhờ vườn hoa có chỗ trồng cây con nên họ tận dụng những chỗ trống giữa các luống cây để trồng thêm rau dưa vào đó, hơn nữa đồ ăn phơi khô năm trước còn rất nhiều nên giờ thức ăn vô cùng phong phú.

      Trừ bỏ có đầu bếp của hoàng cung lãng phí nhiều lương thực, Tô Mạt cảm thấy mình ở vườn hoa tốt, thoải mái hơn hoàng đế ở trong cung nhiều.

      Nàng cùng Tô Việt vừa ăn cơm, vừa chuyện.

      Tô Mạt uống chén canh cá thơm ngào ngạt, cười với Tô Việt: “ Cứ để cho Tề Tú Hữu ở đó chờ, công văn kia sáng mai cũng chưa lấy được.”
      Tô Việt nhìn nàng: “Muội cho người......”

      “Ai?”

      đợi Tô Việt xong, Tô Mạt đột nhiên quát: “Ai ở bên ngoài lén lút, vào đây cho ta!”

      Võ công của nàng tuy giỏi nhưng do có nội lực vững vàng nên có thể cảm giác được động tĩnh bên ngoài.

      Có người từ phía tây đến, sau đó đứng bên cửa sổ nghe lén.

      Tô Việt vội đứng dậy, cùng nàng chạy ra ngoài thấy Phương Vũ ở ngoài cửa sổ bón phân cho những khóm mẫu đơn.

      Nhứng phòng ở đại viện này, ngoại trừ chủ viện của Tô Mạt là có sân, có hành lang, những nơi khác phòng ốc rộng rãi, mái hiên bên ngoài cũng quá hai thước, ánh nắng vẫn chiếu tới được, rất thích hợp để tận dụng trồng hoa, lãng phí đất trống.
      Chap 1144: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 02

      Thấy hai người ra, Phương Vũ đứng thẳng người, mỉm cười chào bọn họ.

      Tô Việt sớm biết Tô Mạt nghi ngờ Phương Vũ là có thể nghe được, nhưng mấy ngày nay để ý quan sát kĩ cũng thấy người này có chỗ nào sơ hở.

      dùng rất nhiều biện pháp nhưng có kết quả.

      Cho nên rất bội phục Mạt nhi, nàng thế nhưng ở ngay thời điểm hai chị em này xuất biết được đứa em trai bị điếc.

      tuy có học qua ngôn ngữ của người câm nhưng cũng học được vài câu chào hỏi bình thường. Khoa tay múa chân hồi, Phương Vũ lại cười cười, tiếp tục làm việc .

      Thiếu niên này tuy phải cực kì xinh đẹp nhưng làn da tinh tế, sạch , ánh mắt trong veo, lông mi vừa đen lại vừa dài, toát ra loại sức quyến rũ khiến người ta cách nào phòng bị.

      Ở trong nắng chiều, giống hệt như tinh linh.

      Nếu phải Tô Mạt nhắc nhở từ trước, Tô Việt nghĩ mình đối xử với giống như đệ đệ ruột.

      Tô Mạt nhìn Phương Vũ lại quay qua với nhị ca nàng : “Nhị ca, Tề Tú Hữu chưa xét qua chỗ này sao? nhìn thấy hai tỷ đệ Phương Oánh cùng Phương Vũ? Hai người này có giấy tờ gì chứng minh thân phận, chỉ tá túc tạm chỗ chúng ta, nếu bị cho là nghi phạm phiền cho chúng ta lắm.”

      Tô Việt liếc Phương Vũ, xoay người tưới nước, bộ dáng có gì khác thường, bèn : “Vậy làm sao bây giờ? Có cần bảo bọn họ trốn hay ?”

      Tô Mạt : “Có thể trốn đâu được đây? Thôi cứ để cho Tề Tú Hữu dẫn bọn họ .”

      Tô Việt ra vẻ kinh ngạc : “Mạt nhi, vì sao?”

      Tô Mạt cười :“ Huynh nghĩ kĩ , hai người này có hộ tịch, Tề Tú Hữu chắc chắn nghĩ rằng bắt được điểm yếu để đối phó chúng ta, sau đó tích cực điều tra. Khi biết hai người này chỉ là dân thường trốn ra từ thôn bên cạnh, chừng còn giải quyết vấn đề hộ tịch giúp họ nữa.”

      Tô Việt lắc đầu: “Chắc được đâu. chừng hai chị em họ là người có thân phận, tới thôn bên chơi rồi lâm nạn sao? Nếu vậy phiền lắm. Hay chúng ta kêu Lam ma ma họ là cháu của mình

      Đúng lúc này, Phương Oánh mang theo hộp thức ăn từ ngoài cửa bước vào. Nhìn thấy hai người, nàng vội bước nhanh hơn, đưa hộp cho họ: “Nhị thiếu gia, ngũ tiểu thư, tiểu nữ với Cam ma ma làm bánh bao củ cải với đậu, các vị ăn thử .”

      Tô Mạt cám ơn, mời nàng ta vào nhà, sau đó mở nắp hộp. Mùi thức ăn lan ra bốn phía.
      Chap 1145: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 03

      Tô Mạt gõ ngón trỏ xuống bàn, cười :“Đám người Tề Tú Hữu cứ gương mắt nhìn chằm chằm mọi cử động của chúng ta, giờ này ăn gì đâu. Còn chúng ta có quá nhiều đồ ăn ngon, ăn hoài hết, cảm giác này quá tốt.”

      Nàng lấy cái bánh, sau đó nhìn Tô Việt: “Nhị ca, huynh với Phương gia tỷ tỷ mang hộp bánh vòng quanh đại viện , cho họ nghe mùi thèm chết luôn.”

      Tô Việt biết nàng muốn cho Tề Tú Hữu thấy Phương Oánh, liền cười : “Ý hay!”

      xong liền kêu Phương Oánh cầm hộp theo mình thấy Phương Oánh hình như hơi run, ánh mắt mang theo điểm sợ hãi.

      Tô Mạt cười : “Đừng sợ, cứ , họ có làm gì ngươi đâu.”

      Phương Oánh vội :“Ngũ tiểu thư, vừa rồi họ còn quanh vườn hoa tìm tìm kiếm kiếm, gặp ai cũng hỏi có hộ tịch hay , tiểu nữ với đệ đệ......”

      Tô Mạt vẫn cười:“Đừng sợ, ngươi là người của vườn hoa, cũng ở đây gần năm rồi, ai cũng biết mặt. Họ làm gì đâu.”

      Tuy Phương Oánh rất sợ nhưng cũng thể gì, đành đêm hộp thức ăn theo Tô Việt.

      Lúc ra cửa, nàng có gặp Phương Vũ, nhìn nàng rồi lại cuối xuống tiếp tục làm việc.

      Bọn họ rồi, Tô Mạt bèn ngồi xuống bậc thang, vừa ăn vừa nhìn Phương Vũ làm việc.

      Dáng người đúng là tệ, thân hình tuấn tú, mảnh mai, cái dạng này dễ làm chết bọn mê nam sắc lắm đây.

      Lúc này, tự nhiên quay đầu xem nàng, ánh mắt đầy nghi hoặc cùng nghiên cứu.

      Tô Mạt giơ bánh bao trong tay lên, vui vẻ:“Có muốn ăn hay ?”

      Phương Vũ nhìn miệng nàng hồi, đến khi có thể hiểu được nàng gì liền khoa chân múa tay loạn xạ.

      Tô Mạt đoán hỏi sao nàng nhìn lâu vậy?

      Nàng chu miệng, hươ tay múa chân đáp lại, ý nàng chỉ ngắm cảnh mà thôi.

      Tự nhiên, Mặt PHương Vũ đỏ như cà chua chín, quay qua hướng khác, vừa như mắc cỡ lại vừa như giận dỗi.

      Tô Mạt nhàng cười, ăn hết bánh trong tay rồi ra ngoài.

      Nàng thấy Tề Tú Hữu đùng đùng nổi giận, dẫn theo hai người xăm xăm về phía này, nàng lền vẫy tay với : “Tề thượng thư, chú ý dưới chân, đừng đạp hư hoa cỏ ở đây nha. Sao vậy, ngài chưa có công văn lục soát mà, ráng đợi .”

      Tô Mạt cười vô cùng thoải mái, với kẻ địch mà , ngươi càng tỏ ra bình tĩnh càng chọc giận được bọn họ, làm cho họ tức chết, cuối cùng phán đoán sai lầm

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 1146: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 04

      A Lí, A Thành cùng A Tùng là thị vệ Hoàng Phủ Cẩn, chỉ là ít ai biết được võ công bọn họ tầm thường mà thôi.

      Ba người đó bị Tô Mạt dùng ám hiệu sai truy lùng thích khách ở chỗ khác.

      Còn Lưu Vân, Lưu Hỏa được Hoàng Phủ Cẩn gửi thư bảo đến giúp nàng tay cũng bị nàng sai ra ngoài làm việc.

      Tề Tú Hữu lạnh lùng :“Ngươi đừng giở trò quỷ với bản quan.”

      Tô Mạt cười hì hì:“Tề thượng thư, ngài là thiên biến vạn hóa nha, ba hồi nịnh nọt, bốn hồi đe dọa. Ai, trách được ngài có thể ngồi lên chức thượng thư này đâu.”

      Chưa bao giờ Tề Tú Hữu bị tiểu bối làm cho uất ức như vậy. Nhưng lại thể làm được gì nàng, mắng được, phạt xong. Nàng y như con nhím, cả người đầy gai nhọn, só rớ cái là đổ máu như chơi.
      Tô Mạt lại chỉ Phương Vũ chăm sóc hoa cỏ gần đó, :“Tề thượng thư, cái tên tiểu tử câm điếc kia lai lịch . Ngài dẫn hai chị em về thẩm vấn .”

      Tề Tú Hữu ngẩn ra, quay đầu nhìn lại, có điên mới tin Tô Mạt có lòng tốt vậy đâu.


      “Bọn họ lai lịch gì?”

      Tô Mạt liền đem chuyện phát hai tỷ đệ đó năm mười kể với . Nghe xong, gã gầm lên;“Hoang đường, bọn họ ở đây gần cả năm, giờ ngươi mới báo với ta là sao??”

      Nàng cười :“Ta cũng là vì Tề thượng ngài mà suy nghĩ nha. Nếu như ngài tìm thấy thủ phạm cũng phải có ai đó đứng ra gánh trách nhiệm, đúng ? Dù sao hai người này quyền thế, cha mẹ mất hết có ai dựa dẫm. Ngài đem bọn họ dẫn , vừa giải quyết vấn đề của ngài cũng giải quyết được vấn đề của ta, lợi cả đôi đường, phải tốt hơn sao?”

      Nghe nàng như vây, gã ngoái ngoái lỗ tai như sợ mình nghe lầm:“Ngươi mà còn sợ ai sao?”

      Tô Mạt gật đầu:“Dĩ nhiên, tuy ta có tiền nhưng cũng đâu phải là người lương thiện. Tiền là để sinh tiền chứ phải nuôi người rảnh rỗi. Hai người đó tám phần là trốn từ gia đình giàu có nào đó, nếu người ta tìm đến phá rối chuyện làm ăn của ta sao? Hơn nữa, nuôi họ cũng tốn ít tiền, tuy ta cũng nhẫn tâm nhưng nghĩ tới tiền mất là ta lại thấy xót. Tiền của ta nha.”

      Tề Tú Hữu hừ lạnh:“Còn tưởng ngươi thiện lương gì, quả nhiên như ta đoán, chỉ giả vờ tốt bụng lừa gạt người khác.”

      Tô Mạt cười gian:“Ngươi yên tâm, ta cũng hại gì ngươi. Ngươi cũng biết, Tề vương điện hạ tuyệt đối phải thích khách, cũng phải là người chủ mưu sai người ám sát bệ hạ. Ngươi có làm gì cũng thay đổi được này, chi bằng dẫn hai người đó trở về còn có cái để ăn còn hơn.”
      Chap 1147: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 05

      Tề Tú Hữu lập tức xoay người qua chỗ Phương Vũ. Tô Mạt giống như đứa tò mà, sôi nổi chạy theo.

      Tề Tú Hữu săm soi đánh giá Phương từ xuống dưới, hết nhìn bộ dáng gầy gò mảnh khảnh lại vươn tay nắm hai đầu vai Phương Vũ xoay vòng.
      Mặt mày Phương Vũ trắng bệch còn chút máu, hoảng sợ nhìn , miệng ô ô liên tục.

      Tề Tú Hữu cười nham nhở:“ ngờ gã này lại khá như vậy.”

      Tô Mạt lạnh lùng :“Tề thượng thư, đừng có mà nịnh nọt bề lại hà hiếp người thế. Ngươi cứ như vậy mũ quan giữ bền đâu.”

      Nụ cười lúc nãy của quá mức dâm tà. Nàng cũng phải biết số quan lại có sở thích biến thái bao dưỡng nam sủng.

      Biết biết nhưng tận mắt trông thấy vẫn rất ghê tởm.

      Tề Tú Hữu nắm tay Phương Vũ rẩ chặt. Ban đầu Phương Vũ rất là sợ hãi, ánh mắt đầy vẻ kinh hoàng nhưng càng về sau càng bĩnh tĩnh, ánh mắt trở nên quật cường, còn lạnh lùng nhìn Tô Mạt.

      Tuy rằng Tô Mạt biết gạt nàng trước nhưng giờ nhìn thấy ánh mắt tuyệt vọng, bất lực lại trách móc của lại khiến nàng cảm thấy vô cùng áy náy.

      Áy náy áy náy, nàng vẫn cố gắng nhịn xuống. Nàng được phép mềm lòng. Nếu hoài nghi hai tỷ đệ họ phải dứt khoát xử lý, nếu thành mối họa về sau.

      Lúc này Tô Việt với Phương Oánh cũng vừa tới. Nàng ta thấy Tề Tú Hữu nắm tay Phương Vũ lập tức quăng hộp thức ăn xuống đất, chạy qua kéo tay Tề Tú Hữu:“Cẩu quan, ngươi buông đệ đệ ta ra, đệ đệ của ta ngay cả kiến cũng dám giết. Ngươi dám nghi ngờ là thích khách. Ngươi là hôn quan, tìm ra thích khách đem dân thường ra thế mạng.”

      Tề Tú Hữu nhìn nàng, bộ dạng tuy cũng tính là đẹp nhưng lại gây được cho chút hứng thú nào, y hệt như con mèo hoang.

      hừ lạnh, vung mạnh tay, Phương Oánh liền bị hất văng ra, đập đầu vào bồn hoa, máu chảy ròng ròng.

      Tô Việt thấy vậy ngẩn người, thèm suy nghĩ chạy tới ôm nàng ta lên, vớiTô Mạt :“Mạt nhi, lấy thuốc, nhanh lên.”

      Tô Mạt cũng ngờ việc trở thành như vậy, bèn kéo Phương Vũ ra khỏi tay Tề Tú Hữu chạy , lại hối người nhanh đem thuốc tới.

      Tô Việt đem Phương Oánh để lên giường, nàng ta nửa tỉnh nửa mê gọi:“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ!”
      Chap 1148: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 06

      Tô Việt an ủi :“Đệ đệ nàng sao, lấy thuốc cho nàng.”

      Sau đó lại chạy lấy khăn, nhúng nước, lau máu cho nàng ta.

      Ở bên này, Tô Mạt kéo Phương Vũ tìm thuốc. lại hất tay nàng ra, tự mình lấy. Tô Mạt chạy theo sau . Tìm được thuốc, hai người chạy vội trở về.

      Lúc Phương Oánh tận mắt trông thấy Phương Vũ, nàng ta mới yên tam ngát .

      Tô Mạt qua kiểm tra, miệng vết thương hơi lớn, cần gọt bớt tóc mới băng bó được.

      Nàng mới cầm kéo lên Phương Vũ xông tới, dang hai tay che cho chị , cho nàng tới gần.

      Tô Mạt khoát tay:“Tránh ra, ta muốn cứu nàng.”

      Phương Vũ cái gì cũng nghe, chỉ gắt gao che chở tỷ tỷ, cho nàng chạm vào.

      Tô Việt đành phải tiến lên kéo , ai biết dùng hết sức bình sinh gồng lại, cách nào lay được.

      Mà miệng vết thương của Phương Vũ miệng vẫn lên tục chảy máu.

      Tô Mạt cau mày, đánh cho gã quyền, sau đó quay qua gọt tóc cho Phương Oánh, rồi tiến hành tiêu độc, bôi thuốc, băng bó.

      Phương Vũ bị nàng đánh cho đầu váng mắt hoa, nằm ở giường, hai má đỏ bừng, gắt gao cắn môi, giống như kẻ điên sẵn sàng liều mạng.

      Tô Việt thở dài, đẩy Tô Mạt gian ngoài, giọng hỏi:“Mạt nhi, có phải chúng ta hiểu lầm ?”

      Tô Mạt lắc đầu:“Muội cũng biết .”

      Nàng chỉ biết Phương Vũ giả điếc, nhưng cũng có bằng chứng xác thực. hơn nữa cũng biết bọn họ là thám tử do ai phái tới.

      Nàng từng cho A Lí phái người điều tra. Kết quả thu được là ở thôn trang kế bên có Trữ gia giàu có hơn người.Thiếu chủ của Trữ gia gọi là Ninh Tín Chi còn chị em Phương Oánh rơi vào tay chủ nhân biến thái tên Mạnh Tân Dân. Gã này hành vi cực kì bại hoại, lấy hành hạ thị tì tôi tớ làm thú vui. Những thiếu niên nam nữ bị gã hành hạ đến chết phải ít.

      Tên này thường ra ngoài bỏ tiền mua con hát tuổi, mấy chục đứa bé, trai có có đem về nhà ngày ngày dâm nhạc.

      Lúc mua người, thường bắt người ta kí giấy sinh tử, đứa có chết, cha mẹ nó cũng được kiện cáo gì.

      Mặt khác, luật lệ ở đây, chủ nhân có đánh chết tôi tớ, quan phủ cũng hỏi tới nên đến bây giờ gã vẫn ung dung.

      Theo điều tra, hai chị em Phương Oánh chịu nổi ngược đãi cùng nhục nhã nên thừa lúc Mạnh Tân Dân uống say đánh gã ngất xỉu rồi dẫn theo đệ đệ mình trốn .


      Chap 1149: bằng tương kế tựu kế -- kế trúng kế 07

      Tưởng gã chơi giỡn với nô tì nên Ninh Tín Chi để ý, chừng nghe gã sai vặt của Mạnh Tân Dân báo lại mới hay. Đến khi Mạnh Tân Dân tỉnh lại kể đầu đuôi việc, gã mới sai người truy sát hai chị em nhưng trễ.

      Tô Mạt lúc đó có sai A Lí phi tang hết dấu vết hai chị em họ nên bọn Mạnh Tân Dân tài nào lần ra được. Chúng cũng từng sai người đến vườn hoa dò hỏi nhưng kết quả dĩ nhiên có.

      Ngoài việc đó ra, bọn A lí cũng điều tra thêm được gì nữa.

      Nhưng trực giác của Tô Mạt luôn nhắc nhở nàng hai chị em này đáng tin. Đường chạy trốn rộng thênh thang, sao họ cứ phải nhắm hướng vườn hoa của nàng mà chạy? lẽ có chuyện trùng hợp tới vậy sao?

      Nàng thà cho mình đa nghi , bởi vì Lan Như vẫn luôn thầm theo doic bọn họ nhưng chẳng thu được kết quả gì.

      Trừ phi bọn họ phát mình bị Lan Như theo dõi nên thay đổi chiến thuật, chứ sao họ ở đây gần năm trời lại có động tĩnh gì?

      Tô Việt hỏi:“Mạt nhi, giờ chúng ta phải làm gì đây? Nếu để họ bị Tề Tú Hữu bắt ..”

      Tô Mạt nghĩ ngợi hồi:“Chỉ còn cách đánh cược phen.”

      Tô Việt lo lắng:“Hai tỷ đệ họ tính nết rất quật cường, huynh chỉ e…..”

      Tô Mạt thản nhiên :“Nhị ca yên tâm, hai người đó có chuyện gì đâu..”

      Bọn họ sống sót được tới giờ, là có kế hoạch tỉ mỉ, hai là thực kiên cường.

      Nàng lại tiếp:“Nhị ca, huynh yên tâm, Tề Tú Hữu làm gì họ đâu. chỉ coi trọng Phương Vũ thôi.”

      Tô Việt kinh ngạc “a” tiếng.

      Tô Mạt ra hiệu tiếng, lôi ra ngoài, khẽ:“Muội có hỏi thăm Tả phu nhân về gã. Tên này muốn lấy lòng Tống gia, cái gì cũng làm. ở hình bộ lợi dụng chức quyền đưa rất nhiều luyến đồng Tống Ngũ.”

      Tống Ngũ thích những nam hài ngoại hình tuấn tú. Tề Tú Hữu ở hình bộ, gặp phạm nhân nào vẻ ngoài dễ nhìn đều tìm cách đưa qua cho gã, nếu người nào nghe bị hù dọa, dụ dỗ, lấy tính mạng người nhà bức bách… Tóm lại tất cả đều thoát được.

      Mà Tả đại nhân là lại bộ Thượng Thư, dù vô tình hay cố ý cũng có nghe qua chuyện này. Khi về nhà, ông ta than thở cùng phu nhân của mình.

      Tô Mạt đến chơi với Tả phu nhân, nàng lựa lời dò hỏi về gã mới biết được.
      Nghĩ tới đây, nàng lại ngẩng đầu nhìn trời. Bận bịu mãi cũng hết ngày. Mặt trăng từ từ lên tới.
      Chap 1150: Lừa dối chi kế 01

      Lam ma ma cùng Tần ma ma từ ngoài vô, làm lễ với nàng:“Tiểu thư, bọn quan sai đem văn thư tới.”

      Tô Mạt gật đầu, thời gian vừa khớp với tính toán của nàng. Nàng bảo hai vị ma ma: “Phiền hai người chiếu cố tỷ đệ Phương Oánh, ta với nhị ca xem.”

      Hai người rời sân viện mình tới sân Tề Tú hữu canh gác, thấy Lan Như từ tối ra, dịu dàng :“Nhị thiếu gia, tiểu thư, Lưu Vân huynh đệ đến vườn hoa , chờ tiểu thư giao việc.”

      Tướng mạo Lan Như cùng Lăng Nhược đều rất đẹp, có điều tỷ tỷ hơi lạnh chút, muội muội hoạt bát hơn chút, lời của nàng lúc này mang theo chút lo lắng.

      Tô Mạt lại hỏi vài câu về Phương gia tỷ đệ, chủ yếu để biết Lan Như có bị phát giác hay ?

      Lan Như :“Tiểu thư, bọn họ phát được, muội cũng ra mặt giám thị mà chỉ ngầm theo dõi từ xa.”

      Trong nhất thời, Tô Mạt cũng có cách gì, đành gác chuyện này lại.
      Nàng sai Lan Như cho Lưu Vân cùng Lưu Hỏa, bảo hai người đó cứ lấy thân phận tùy tùng của Tề vương điện hạ quang minh chính đại Vạn xuân uyển.

      Thị vệ bên người hoàng đế công phu cao ít, bên người thái tử thiếu, Tô trì cũng biết võ công, bên người Hoàng Phủ Cẩn có cũng là chuyện bình thường.

      Hơn nữa trước đây, an hem họ cùng tập võ với Hoàng Phủ Cẩn hoàng đế cũng biết, lúc đó hỏi giờ lại hỏi hay sao?

      An bài xong xuôi, nàng tới sân cùng nhị ca.

      Bọn thị vệ chuẩn bị đuốc đầy đủ, Tề Tú Hữu giơ tay, hùng hổ :“!”
      Tô Mạt cười cười:“Mời.”

      xong, nàng sai hạ nhân chuẩn bị hương án rửa tay, dâng hương, sau đó làm đại lễ ba quỳ chín bái.

      Tề Tú Hữu hận đến nghiến răng, nhưng cũng thể làm theo Tô Mạt, đây là hành lễ với hoàng đế.

      Chờ Tô Mạt chậm rì rì đem bộ đều làm đủ , sau đó lại cho người tháo giấy niêm phong, sau đó nữa mới cho bọn họ vào.

      Cửa vừa mở ra, Kim Kết ở bên trong liền chỉ huy người đem đèn lồng đốt, sáng trưng .

      Tô Mạt nhìn nàng, nàng chớp mắt vài cái, cười cười.

      Lúc này A Cổ Thái hưng phấn mà chạy đến,“Bảo bối hoa nhài, ta lại điều chế ra loại hương khí mới, ngươi tới thử xem!”

      từ bên trong ra, thèm nhìn Tề Tú Hữu mà vọt tới trước mặt Tô Mạt, đưa cho nàng bình ngọc lưu ly .

      Tô Mạt nháy mắt với , mới làm như để ý tới, lớn tiếng :“Các ngươi là người nào, sao vô lễ, cũng dám xông vào điều hương thất của ta.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :