1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 109: Vu oan hãm hại con ruột của mình

      Thực ràng chuyện này là có mưu, chính là nhằm vào nàng vì nàng được Tô Nhân Vũ chú ý, đại phu nhân đây là muốn cho nàng biết tay.

      Nếu nàng mới chỉ là đứa trẻ bảy tuổi, biết cái gì mà nguyền rủa với nguyền rủa.

      Hoàng Oanh thấy Kim Kết ở bên ngoài thăm dò,lập tức nàng nháy mắt, hai người ngầm ra hiệucho nhau, Kim Kết lập tức làm.

      Tô Mạt mặc quần áo, Trương mụ mụ ôm, vài nha đầu thắp đèn lồng, cùng đến viện đại phu nhân.

      Lúc các nàng đến, nhị tiểu thư cũng đến, tam tiểu thư, đại tiểu thư có mặt.

      Đại phu nhân cùng Tô Nhân Vũ ngồi ở kháng thượng.

      Đại phu nhân :“Mấy ngày nay, vô pháp vô thiên, hôm nay có lão giả xử việc nhà. Khỏi có người phục.”

      Lâm di nương chỉ cảm thấy trong lòng giật mình chút.

      Tô Mạt tiến lên hành lễ, Tô Nhân Vũ liếc nàngmột cái, cho người nàng đượcđến thư phòng, cũng là vì muốn an ủi Tô Hinh Nhi, nhưng nhịn được ngày nghĩ đến nàng.

      Nghĩ nàng nhắn, nhưng bộ dạng lại rấtthông minh.

      nghĩ là tối nay lại xẩy ra chuyện khuất tất.

      Xem nàng vẻ mặt bình tĩnh, ra sợ hãi, khỏi trầm giọng :“Ngồi xuống .”

      Vương phu nhân ánh mắt ngoan trừng mắtnhìn Tô Mạt liếc mắt cái, Hoàng Oanh giúpđỡ Tô Mạt ngồi xuống.

      Trần mụ mụ đem lá bùa đưa lên, nhất nhất giải thích, đây là nguyền rủa, cái kia là niệm kinh, là gây khó dễ cho người khác, là hành động của tiểu nhân.

      Sau đó lại trình lên mấy cái hình nhân, mặt trêncũng giống lá bùa, xem ra, cái là đại tiểu thư, cái là tam tiểu thư.

      Trần mụ mụ cảm xúc kích động :“Lão gia, cái này là lão cùng vài nha đầu nhặt được ở trong góc, nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư chết non!”

      Tô Nhân Vũ sắc mặt phát lạnh, cầm lấy xem xem, mặt quả nhiên viết ngày sinh tháng đẻcủa hai người, nhất thời giận dữ,“Là ai?”

      Vương phu nhân hừ tiếng,“Lão gia nhìn chữ viết mà biết là ai sao.”

      Tô Nhân Vũ nhìn kỹ, con ngươi chợt nhíu lại, nhất thời lãnh khí nặng nề,“Mạt Mạt?”

      Tô Mạt đứng dậy, liền tới, Tô Nhân Vũ đem hình nhân ném vào trong lòng nàng,“Ngươi tới xem.”

      Tô Mạt cần xem cũng biết, mặt chữ viết khẳng định là bắt chước của nàng.

      Chương 110: Hại người thành lại tự hại mình.

      Tô Mạt chút hoang mang, quỳ xuống :“Lão gia, phu nhân, xin minh giám. Cái thứ nét chữ này, muốn bắt chước thực dễ dàng. Giốngta ngu dốt như vậy, muốn bắt chước chữ mẫu của danh gia, cũng khó. Huống chi là người chuyên viết chữ? Trong phòng ta có đồ gì đó, phải là của ta. Là của Đỗ di nươngcất giấu. Chắc chắn Di nương giận ta nghe lời, với lão gia phu nhân, xincho Di nương được bước vào chính viện, cònkhông cho Di nương đem tiền tiêu vặt hàng tháng của ta bài bạc uống rượu.Vì vậy nàngliền tức giận, phải làm phép hại ta.”

      Vương phu nhân hừ lạnh :“ Nàng là nương của ngươi, như thế nào lại hại chính nữ nhi củamình.”
      Tô Mạt cảm thấy cười lạnh, nương ? Đối với nữ nhi ruột đương nhiên như vậy, nhưng chính mình phải nàng ta thân sinh .

      Vương phu nhân còn có mặt mũi hỏi tới?

      Nàng thản nhiên :“Lòng người khó dò, điềunày phải hỏi di nương rồi.”

      Tô Nhân Vũ lập tức nổi giận,“ đem tiện tì kia qua đây, lấy roi của ta đến.”

      Vương phu nhân lạnh lùng :“Lão gia vẫn là hỏi ràng. Nếu là do cả hai mẫu thân nữ nhi cùng làm ra, chỉ trừng trị mình mẫu thân, chỉ sợ là công bằng.”

      Tô Nhân Vũ mắt liếc Tô Mạt cái, ánh mắtrất là phức tạp.

      Rất nhanh Đỗ di nương khóc sướt mướt bị tha đến, thuận tiện bị người đổ lên đống lá bùa,vải vụn linh tinh, cùng hình nhân làm bằng chấtliệu vải giống hệt.

      Những vải vóc này là loại lụa tơ tốt nhất, đưa cho các phòng tiểu thư dùng để học tập nữ công,thêu hoa làm hà bao.

      Tô Mạt bị Đỗ di nương vừa trộm vừa xin lấy đihơn nửa.

      Vương phu nhân đem hình nhân hướng trong lòng Đỗ di nương quăng tới, “Đỗ di nương, ngươi tại sao lại nguyền rủa đại tiểu thư cùngtam tiểu thư, còn mau thành khai báora.”

      Đỗ di nương còn lơ mơ mở trừng mắt, vừa nghe xong liền há to miệng kinh ngạc, xảyra chuyện gì?

      Nàng ta hiển nhiên hiểu .

      Tô Mạt lập tức đoán được, khẳng định là Đỗ di nương ở dãy nhà sau làm hình nhân, bị đám người của Vương phu nhân thấy, cho bàta, Vương phu nhân liền nghĩ ra kế: hòn đáném hai chim.

      Dù sao đối với Vương phu nhân mà , làm cho Tô Nhân Vũ đánh Tô Mạt nữ nhi ruột của Cố Di nương, mới là làm cho nàng ta hả giận.

      Đỗ di nương đồ ngốc này, vốn chỉ là muốn nguyển rủa Tô Mạt, làm cho nàng nghe lời, làm cẩu bị sai khuyến cho Tô Hinh Nhi, lại nghĩ rằng bị người lợi dụng, lập tức liền bò gốiđến trước mặt Tô Nhân Vũ, còn bị người khácnói là chính nàng ta nguyền rủa đại tiểu thưcùng tam tiểu thư.

      Nàng ta xua tay ngừng :“, phải, có chuyện đó.”

      Chương 111: Độc kế của Vương phu nhân.

      Đỗ di nương làm sao nỡ nguyền rủa tam tiểuthư, căn bản là thể.

      Đỗ di nương nhìn thấy ánh mắt của Vương phunhân độc, đột nhiên giật mình. Nàng hồ đồrồi, nếu làm cho Vương phu nhân biết bà ta đãphát ra nữ nhi của mình phải Tô Mạt, Vương phu nhân nhất định hại chết tam tiểu thư .

      Đỗ di nương nhất thời mặt xám như tro, biết phải làm sao.

      Tô Mạt tiến lên, yên lặng nhìn nàng :“Di nương, ngươi rốt cuộc làm cái gì vậy, thành thành khia ra . làm , làm cũng cần ôm vào người.”

      Đỗ di nương trương há hốc mồm miệng, lại ra lời, có lời nào để ,nàng ta cũng thể với Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân là chính mình làm phépnguyền rủa Tô Mạt đứa con danh nghĩa này, nghe lời tam tiểu thư sai.

      Như vậy khác nào cho người ta bí mật của nàng ta.

      Nàng ta cả người ướt sũng mồ hôi, đất lạnh lẽo, khí lạnh như chui xuyên qua đầu gối nàng.
      Nàng ta cúi đầu, cắn răng :“ Đúng, là ta nguyền rủa đại tiểu thư cùng tam tiểu thư , ta......”
      “Câm miệng!” Tô Nhân Vũ nhất thời tức giận ngút trời, toàn thân toát ra băng hàn, đoạt lấy roi trong tay Đỗ Quyên đứng bên cạnh, khôngthương xót quất xuống 5, 6 roi.

      là người tập võ, lúc nổi điên lên, xuống tayđặc biệt nặng, bị đánh hai roi, Đỗ di nương cũng đau đớn đến ngất lên ngất xuống.

      Vương phu nhân vội vàng ngăn lại, “Lão gia đem Đỗ di nương đánh chết , những lời muốnhỏi hỏi được ai?”

      Tô Nhân Vũ giống như chưa bớt giận, “ Hỏi cáigì nữa? Chẳng lẽ tiểu nha đầu còn có tâm tư sâu như vậy?”

      Vương phu nhân hừ lạnh, “Tứ tiểu thư là ngườinào, thông minh lanh lợi, đại trí giả ngu* , chẳnglẽ lại có ý tứ gì?”

      * người tài vẻ ngoài đần độn; tẩm ngẩm tầm ngầm mà đấm chết voi

      Tô Nhân Vũ nghi hoặc nhìn nàng ta, “ Thườngngày ngươi đối với tứ tiểu thư phải tốtlắm sao? Như thế nào đột nhiên lại nhưvậy?”

      Vương phu nhân tức giận đến mày liễu dựngđứng :“Nếu là ta đối tốt với nó, sao biếtđược bản tính của nó và tâm tư sâu kín của nó?Huống hồ lời này cũng nên hỏi lão gia mới đúng. Vẫn để nàng theo học sách, tại sao đột nhiên lạikhông cho nữa. Chẳng lẽ phải bởi vì tam tiểu thư? Lão gia thiên vị tam tiểu thư, chẳng lẽ tứ tiểu thư ghen tị?”

      Tô Nhân Vũ mắt lạnh lẽo chuyển qua trầmnhìn chằm chằm Tô Mạt :“.”

      Tô Mạt gắt gao cấu chặt lòng bàn tay, nàng cũngkhông phải là cái loại này tự làm thương tổn chính mình, sau đó để tên ngốc bị bịp mắt lừagạt lương tâm thức tỉnh đến khóc lóc ăn năn.Nàng muốn tự bảo vệ bản thân!

      Chương 112:: Nở nụ cười câu hồn: Bí mật của ngươi…. ta biết!

      Nàng kiêu ngạo siểm nịnh nhìn lạiTô Nhân Vũ, thâm thúy sâu xa, quật cường bấtkhuất.

      Nàng nghe xong thản nhiên :“Nếu ta ghen tị, đó là giả. Có đứa nào nghĩ đến được đến cha mẹ cưng chiều? Nhưngbởi vì xuất thân giống, địa vị khác nhau,con của chính thất và thứ thiếp có khác biệt. Có người vừa sinh ra liền được cha mẹ sủng ái, có người bị đuổi xuống thôn trang, làm những công việc nô tỳ cũng phải làm. Ăn đủ no mặc đủ ấm, còn bị di nương trút giận lên người, động chút là chửi mắngkhông cho cơm ăn.
      Thử hỏi, nữ nhi nào từng sống như ganh tỵ a?”

      Vương phu nhân lạnh lùng :“Lão gia nghe thấy rồi đó, cho nên ngươi liền nguyền rủa chínhtỷ tỷ mình?”

      Đôi lông mi dày cao vút của Tô Mạt run rẩy :“ Có thể ở Phù Dung viên, ta rất thỏa mãn.Phu nhân rất tốt với ta, lão gia đối ta cũng thựcchiếu cố. Ta mãn nguyện. Muốn nguyền rủa, từ đâu đến? Phu nhân khi như vậy, xin mời lấy chứng cớ ra. Ta sai ai đimua về? học làm ra sao? chẳng lẽ ta từ trong bụng mẹ sinh ra biết làm?”

      Vương phu nhân hừ lạnh tiếng, quét mắtmột cái về đám người Trương mụ mụ :“ ĐemĐỗ di nương cứu tỉnh.”

      chậu nước lạnh hắt xuống, Đỗ di nươngrên rỉ tỉnh lại, hơi thở yếu ớt.
      Tô Mạt làm bộ như quan tâm, bổ nhào về phíatrước :“Di nương, ngươi rốt cuộc làm cái gì, liềnkhai mau ra .”

      Sau đó lên tiếng khóc lớn, trong lúc nàng đưa sátđến lỗ tai Đỗ di nương khẽ chỉ có nàng ta mới nghe được :“Ngươi muốn nguyền rủa ta,bảo hộ nữ nhi của ngươi. Ngươi cũng quá ác độc. Nay gậy ông đập lưng ông.”

      Đỗ di nương toàn thân chấn động, giống nhưgặp quỷ lập tức đẩy Tô Mạt ra, hoảng sợ nhìn nàng,“Ngươi, ngươi......”

      Tô Mạt lạnh lùng nhìn Đỗ di nương, ám chỉ nàng ta, nàng biết bí mật của bà ta.
      Nếu phải chính mình giúp nàng ta che dấu, chỉ sợ Vương phu nhân sớm phát .
      Đỗ di nương đột nhiên cầu xin tha thứ, biết sức lực lấy từ đâu ra :“Lão gia, phu nhân,các ngươi đánh chết ta . liên quan đến Mạt Mạt. tiểu nha đầu đó biết gì hết. Tamuốn nó nghe lời, cầu xin phu nhân, lão gia, để cho ta trở về ở đại viện. Ta......”

      Nàng gắng sức tiếp được nữa, lập tức nằm rạp mặt đất.

      Mấy roi kia sớm làm cho nàng ta da tróc thịt bong .

      Vương phu nhân lạnh lùng :“ Tứ tiểu thư biết sao? ”

      Đỗ di nương do dự chút, cùng Vương phunhân đấu đá cả đời, lập tức ý thức được, phu nhân gia hại tứ tiểu thư, nàng chỉ là vật làm nền.

      Nàng ta do dự, Tô Nhân Vũ hừ lạnh tiếng,mệnh lệnh Tô Mạt:“Quỳ xuống!”

      Chương 113: Sau khai ra -- nàng khôngkhoanh tay chịu chết

      Đáy lòng Tô Mạt rốt cục rơi lệ, xem ra cả đờinày, nàng là có phúc hưởng tình chacon của Tô Nhân Vũ.

      Nàng cũng hoàn toàn bỏ cuộc, ôm bất kì ảo tưởng gì nữa.

      Đối với nam nhân này còn hy vọng xa xôi gì?

      Nếu là Tô Hinh Nhi, cho dù giết người, Tô NhânVũ cũng thay tiểu nha đầu đó che đậy tội lỗi.
      Thời gian vui vẻ nhất khi ở trong thư phòng này, bất quá đều là giả dối.

      Gạt người !

      Nếu Tô Nhân Vũ muốn lấy roi quất nàng, roi cũng có thể lấy mạng nàng.

      Nàng cắn răng, rên lên tiếng, khôngbao giờ nữa muốn nữa.

      Giọt lệ trong mắt long lanh chuyển động, cũngkhông chịu rơi xuống, nàng cũng liếc lại Tô Nhân Vũ cái, dường như quenbiết .

      Tô Nhân Vũ nhìn nàng, lạnh lùng :“ Ngươi có cái gì ? ”

      Tô Mạt mặt lộ ra giọng cười mỉa mai :“Mộtngày nào đó, có người phải ân hận vì lúc đóđã làm sai.”

      Tô Nhân Vũ sớm hối hận, nếu xuất môn ra ngoài, Cố di nương phải chết.
      Tâm tư bị xúc động, hừ lạnh tiếng, roi trong tay kéo căng thẳng tắp, khí thế lạnh lẽobao quanh thân , nội lực dâng trào, chỉ cầnra tay, Tô Mạt bị chết dưới ngọn roi đó.

      Lúc này bên ngoài truyền đến thanh đại tiểu thư :“Ta có lời muốn .”

      Tô Mạt thở phào nhõm, trong nhà này, còn có người tốt.

      Vương phu nhân sắc mặt trầm xuống, nhìn vềphía Trần mụ mụ : “Đại tiểu thư sao lại đến đây?”
      Đại tiểu thư tiến vào, khoác áo choàng, người mặc quần áo mỏng manh, hiển nhiên tớirất vội vàng, khuôn mặt nhắn đỏ bừng vì bị đông lạnh.

      Nàng tuy rằng tranh sủng, nhưng bởi vì là trưởng nữ, tiếng tự nhiên có sức nặng.
      Nàng quỳ xuống ở bên cạnh Tô Mạt, Lâm di nương lập tức tranh nâng nàng dậy, lại sai người ghế đại tiểu thư ngồi.

      Đại tiểu thư liếc nhìn Lam Linh mắt cái,nàng lập tức đem đồ vật trình lên, đồng thời :“ Đây là nửa đêm, ở trong góc nhặt được. Mặt là tên cùng ngày sinh tháng đẻ của tammuội muội.”

      Tô Nhân Vũ vừa thấy, quả nhiên đúng vậy, nét chữ cũng khác mấy với những bức trước.Đáy lòng giống như trút được gánh nặng, khắp người thoải mái ít.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 114:: Đại tiểu thư thâm tàng bất lộ

      Đại tiểu thư nâng Tô Mạt dậy, thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng :“Mấy thứ này, bất quá là trò hề của những người nhà quê ít học có kiến thức bày ra.. Làm sao có thể hiệu nghiệm được?”

      Từ bên ngoài có ngọn gió lạnh lùa vào trong căn phòng ấm áp, nàng rùng mình cái, tiếp tục :“Nếu mà hiệu nghiệm, vậy cũng cần cố gắng , chỉ cần lấy ngày sinh tháng đẻ của kẻ địch ra, lấy tóc của , khâu cái hình nhân cứ thế nguyền rủa, đánh đập là xong. Cái thứ tà đạo này, ta cũng còn biết, tứ muội muội chỉ là nữ oa bảy tuổi, ngày thường chuyện, cũng chỉ là thích những thứ mà mọi người thích, cố gắng học theo. Làm sao có thể biết thứ này?”

      Nàng lại nhìn về phía Đỗ di nương, lạnh lùng :“ Đó là do Đỗ di nương, chỉ sợ cũng là chính Di nương làm. Cũng chừng có người nhìn thấy nhà chúng ta rất thịnh vượng, muốn thầm gây ra chuyện xấu, phụ thân mẫu thân sao lại phân biệt thị phi, lại hỏi tội tứ muội muội? Chẳng lẽ tứ muội muội phải nữ nhi thân sinh củaTô gia sao?”

      Những lời này làm cho Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân nhất thời á khẩu trả lời được, Lâm di nương lập tức tiến lên hoà giải.

      Vương phu nhân nhân cơ hội :“ Cho ngươi quản gia, ngươi tận tâm tận lực, tại sao lại trở thành lộn xộn hết như vậy? Trước kia cũng chưa từng xảy ra qua tình này.”

      Lâm di nương vừa nghe thấy, “uỵch” tiếng quỳ xuống :“ Nô tỳ vốn là quản được, phu nhân lại cứ bảo nô tỳ hỗ trợ.”

      Vương phu nhân hừ tiếng, liếc nhìn Tô Nhân Vũ cái.

      Tô Nhân Vũ ấn ấn thái dương :“ Bỏ qua , ngươi thân thể cũng khỏe lại, vẫn là tự mình đương gia . Các nàng có thể có kiến thức gì chứ.”

      Vương phu nhân thuận thế cầm lại quyền quản gia, lại phân phó :“ Đem Đỗ di nương xuống, trông giữ nghiêm khắc. ”

      Lại đối Tô Mạt :“Tứ nha đầu cũng đừng ghen ghét, làm phụ mẫu đều sợ nữ nhi hòa thuận, có tiền đồ.”

      Tô Mạt cúp mắt xuống, nhìn bọn họ, thản nhiên :“Nữ nhi hiểu được. Nữ nhân dám có nửa câu oán hận.”

      Nàng lại hành lễ với đại tiểu thư :“ Đa tạ tỷ tỷ.”

      Đại tiểu thư nắm tay nàng :“ thôi, đêm nay tới chỗ ta ngủ. Về sau ngươi làm cái gì, ta có thể trông nom ngươi, cũng làm cho người khác đến vu oan hãm hại ngươi là được.”
      Lời này khác gì tát cho Vương phu nhân bạt tai, sắc mặt phu nhân uất giận, cũng dám phát tác.

      Phu nhân thấy Tô Nhân Vũ đứng lên, nhân tiện :“Lão gia cách vách ngủ vậy.”

      Tô Nhân Vũ lạnh lùng :“ Ta thư phòng .”
      Chương 115: Ai nấp ở chỗ tối cười đau khổ của người khác?

      kiện cất giấu hình nhân khiến cho Vương phu nhân thu lại quyền quản gia về tay. Cho dù Tô Nhân Vũ về sau cũng thể lại tùy tiện can thiệp .

      Các di nương khác ngay cả thở mạnh cũng dám.

      Việc này cũng làm cho Tô Mạt đối Tô Nhân Vũ hoàn toàn hết ảo tưởng, dù sao cũng phải thực là cha nàng, ngược lại nàng cảm thấy đại tiểu thư là người tốt.

      Từ trước tới nay, nàng cảm thấy đại tiểu thư hẳn là người chánh trực. Cho nên nàng đánh cuộc phen, sai Hoàng Oanh tranh thủ làm vài cái hình nhân . Sai Kim Kết quăng đến trong góc viện của đại tiểu thư chỗ dễ thấy nhất.

      Bọn nha đầu nhặt được cho đại tiểu thư nghe.

      Ban đêm chung quanh nhao nhao ồn ào, đại tiểu thư có khả năng ngủ được.

      Từ lúc biết được Đỗ di nương bắt đầu làm cái này, Tô Mạt có trực giác, có người lấy điều này làm cớ, người đó khẳng định là Vương phu nhân.

      Nếu hoàn toàn chuẩn bị kĩ lưỡng, cho dù phải là chính mình gây ra, chỉ cần chút hoài nghi thôi, đều thoát được bị đánh.

      Tô Mạt ở trong phòng ngủ của đại tiểu thư đêm. Ngày hôm sau, Vương phu nhân tự mình đến an ủi, lại tặng nàng ít đồ vật, sau đó liền .

      Nhị tiểu thư tìm đến tìm hai tỷ muội bọn họ cùng chơi, thổn thức :“Đêm qua là hù chết ta, nay có đại tỷ tỷ. biết nhặt được ở đâu?”

      Nha đầu Lam Linh của Đại tiểu thư :“ Chỉ sợ là có người muốn hãm hại đại tiểu thư chúng ta, đại tiểu thư nguyền rủa tứ tiểu thư . Đại tiểu thư của chúng ta cũng sợ điều này, lập tức phải ràng cùng lão gia, phu nhân.”

      Tô Mạt đương nhiên biết nhị tiểu thư đứng ở trong phòng Vương phu nhân xem náo nhiệt .
      Nhị tiểu thư thông minh như vậy, Dương di nương lại hầu hạ Vương phu nhân, biết ngọn nguồn câu chuyện mới là lạ.

      Tô Mạt nhìn nhị tiểu thư cái, lại tiếp nét bút đó, trong lòng nàng cười lạnh.
      Nhị tiểu thư viết cữ rất giỏi, giỏi về bắt chước chữ mẫu của danh gia, muốn bắt chước nét chữ của nàng thực dễ dàng.

      Nhị tiểu thư nhìn thẳng vào ánh mắt của nàng :“ Tứ muội muội, sao vậy ?”

      Tô Mạt thản nhiên :“ có gì, chính là cảm thấy nhị tỷ tỷ càng ngày càng đẹp.”

      Nhị tiểu thư thản nhiên cười.

      Tô Mạt mang theo Hoàng Oanh cùng Kim Kết thăm Đỗ di nương, Đỗ di nương hấp hối, cũng có người chiếu cố, nhìn Tô Mạt đến nàng nhất thời sợ tới mức thân người cong như cây cung.
      Nếu Tô Mạt cho lão gia, vậy Hinh Nhi liền gặp nguy hiểm .

      Đỗ di nương tim đập thùng… thùng, luôn cảm thấy phải làm cái gì đó.

      Nàng biết Tô Mạt lúc nào biết được điều đó.
      Chương 116: Tô Mạt thiết lập kế kim thiền thoát xác *

      *Kim thiền thoát xác là kế thứ 21 trong 36 kế của Binh pháp Tôn Tử. Ve sầu lột xác, sử dụng bộ dạng mới để làm quân địch bất ngờ trở tay kịp.

      Nếu nàng lưu luyến Tô Nhân Vũ, muốn ở Tô gia làm tứ tiểu thư, vậy nàng lập tức cho Tô Nhân Vũ, để bọn họ điều tra, nhưng nàng tại đối Tô Nhân Vũ thất vọng tột đỉnh.

      đáng nàng vì mà cố gắng.

      Đỗ di nương với bộ dáng tín nhiệm nhìn nàng, Tô Mạt mỉm cười :“ Ngươi yên tâm, ta , ta thề.”

      Nàng nhấc tay phát lên phát thệ.

      Đỗ di nương sắc khá hơn ít :“ Ngươi, ngươi đừng hận ta. Ta, ta cũng muốn, chỉ là bất đắc dĩ thôi.”

      Tô Mạt gật gật đầu,“Tuy rằng đồng tình, nhưng là ta có thể hiểu.”

      Nhìn nàng cái, Tô Mạt xoay người bước . Về sau nàng lại đến thăm Đỗ di nương nữa, xem như là cáo biệt với bà ta.

      Dù sao, nếu có Đỗ di nương , Tô Mạt chân chính cũng sớm chết.

      Rời nơi đó , Tô Mạt phân phó Kim Kết tới Hồ tiên sinh đưa tin, đem tình huống nơi này cho nghe, sau đó cho kế hoạch của nàng.

      Nàng nghĩ tiếp tục ở nơi này .

      Nhà bà ngoại của Kim Kết ở nông thôn, cách nơi này rất xa, đến lúc đó nàng muốn nơi đó ở thời gian.

      Đến lúc đó nàng nghĩ biện pháp kiếm tiền, đối với nàng mà , muốn kiếm tiền, đó là chuyện thực dễ dàng.

      Nàng còn muốn nghĩ biện pháp mang Kim Kết cùng Hoàng Oanh cùng nhau .

      Ba người thương lượng với nha, các nàng nguyện ý theo nàng.

      muốn bại lộ, Tô Mạt đem hết số tiền dành dụm lại, đến lúc đó để cho Hoàng Oanh chuộc thân trước thoát ra, sau đó Tô Mạt lại tiếp tục thực thi kế hoạch của mình.

      Mà Kim Kết bởi vì sinh ra là nô tỳ củaTô phủ, cùng Vương phu nhân có quan hệ gì, là từ quê mang vào phủ, đến lúc đó nàng chủ động vì tứ tiểu thư giữ đạo hiếu, khiến lão phu nhân cảm động, ở ba năm sau đó để nàng tự do.

      Đây là tính thiện tâm của lão phu nhân, vì vậy cũng thả ít nô bộc ra ngoài.

      Trong phủ yên tĩnh mấy ngày, Tô Mạt sống cũng tự tại, kế hoạch tiến hành sai biệt lắm.
      Hôm nay nàng mang theo Hoàng Oanh, Kim Kết, Hạ Vũ vài nha hoàn trong phủ tới hoa viên hồ nước xem cá chép.

      Mùa Xuân tan chảy băng, cỏ xuân khô phục sức sống, đám cá chép thổ bong bóng, rất là tự do tự tại.

      Tô Hinh Nhi cũng mang theo người tới, chen chúc tại đình nghỉ mát cạnh hồ nước, nàng lạnh lùng trừng Tô Mạt :“ Ngươi dám nguyền rủa ta.”

      Tô Mạt thản nhiên :“ Ai nguyền rủa ai, trong lòng tự biết.”
      Chương 117:: Chủ tớ trở mặt, đuổi “Điêu nô”

      Tô Hinh Nhi lập tức như bị giẫm phải đuôi, kêu gào :“ Ngươi nhìn lại xem, ta ghen tị ngươi? Ngươi là cái thứ gì ? xách giày cho ta cũng xứng.”

      Tô Mạt lạnh lùng :“Đối người có điều cầu xin mới nịnh bợ nịnh nọt, ta đối với ngươi điều mưu lợi, làm cái chuyện hèn hạ xách giầy cho ngươi .”

      Nhưng có ngày nào đó, nàng ta cũng nên đến cầu xin ngược nàng mới tốt a.

      Hoàng Oanh đột nhiên :“ Tứ tiểu thư, ngươi tại sao lại chuyện với tam tiểu thư rất lễ phép như vậy?”

      Tô Mạt sửng sốt.

      Tô Hinh Nhi vui vẻ vỗ tay cười rộ lên :“ Nhìn xem, nha hoàn của ngươi cũng biết xách giàycho ai kìa.”
      Tô Mạt lập tức giận dữ, giáng cho Hoàng Oanh cái tát :“ Ngươi tưởng xách giày cho người ta, cũng nhìn xem có cơ hội hay .”

      Nàng lập tức đối Hạ Vũ :“ Hạ Vũ, ngươi báo với phu nhân, đem Hoàng Oanh đuổi , ta là dám dùng nàng ta .”

      Ngày thường Tô Mạt đối Hạ Vũ là tốt nhất, cùng Hoàng Oanh cũng có gần gũi bao nhiêu, Hạ Vũ nghi ngờ gì, bước lên phía trước khuyên giải, trừng mắt nhìn Hoàng Oanh cái :“ Còn mau về trước .”

      Tô Mạt cũng có ý buông tha, lần này khí thế kiên quyết tha.

      Ngày thường thấy nàng hiền dịu, im lặng, mọi người đều quen, nghĩ tới nàng như thế quật cường kiên trì, thậm chí có điểm đạo lý.

      Chính nàng xé tan búi tóc, nổi giận đùng đùng liền hướng viện Vương phu nhân chạy vào, mệt thở phì phì liền quỳ xuống.

      giường sưởi, Tô Nhân Vũ cùng Vương phu nhân chuyện, xem nàng chật vật như thế, nhất thời kinh ngạc nhìn nàng.

      Tô Mạt quật cường dương khuôn mặt nhắn :“ Cầu xin lão gia phu nhân làm chủ, ta dám dùng Hoàng Oanh. Nàng ta chỉ nha hoàn, lại dám khi dễ muốn ngồi đầu ta . Vẫn là đem nàng ta bán .”

      Tô Nhân Vũ con ngươi nhíu lại :“ Sao lại thế này.”

      Tô Mạt ngày thường bao giờ tùy hứng, như vậy xem ra là bị điêu nô khi dễ bắt nạt .
      Hạ Vũ vội vàng kể lại tình.

      Chuyện dính dáng đến tam tiểu thư, cũng dễ mở miệng.

      Vương phu nhân :“ Chúng ta trong phủ chỉ có mua người, cũng chưa bán người bao giờ.”

      Tô Mạt lại biểu ra tư thế quyết liệt, giống như nếu bán, nàng còn mặt mũi gặp người khác vậy.

      Tô Nhân Vũ xem Tô Mạt khuôn mặt nhắn, bàn tay ôm cũng lấp đầy, đôi mắt lấp lánh những giọt lệ bất khuất.

      Trong lòng nén nổi dâng lên chút mùi vị chua xót, bộ dáng này như mở hé ra khuôn mặt luôn khắc sâu trong trái tim .

      Bộ dáng uất ức chịu thua.
      Chương 118: Kim thiền thoát xác thành công bứt ra

      Tô Mạt cắn răng :“ Ta cầu khác. Ta biết ta cũng tư cách muốn cái gì. Nhưng nha hoàn của ta, ta cũng phải có quyền xử trí đúng ? Ta cũng cần thêm nữa, chỉ cần đem nha đầu đó đuổi cho ta thể diện là được. Ta thể lại dùng nàng ta. Nếu là đuổi nha đầu đó , còn để nàng ta ở lại trong phủ, vậy để nàng ta làm này tứ tiểu thư .”
      Tô Mạt xong, dập đầu đến cùng, chờ đợi Tô Nhân Vũ .

      Tô Nhân Vũ nhìn Vương phu nhân cái :“Nếu như vậy, vậy cha mẹ của nha đầu đó đem nàng lĩnh trở về.”

      Vương phu nhân trừng mắt nhìn Tô Mạt, nghĩ tới nha đầu này vẫn là cái khó trị, tiểu nha đầu này khi gây chuyện, chính mình cũng dễ chịu , dù sao cũng là tiểu thư trong nhà.
      Tiểu thư có tôn nghiêm tiểu thư.

      Phu nhân với Trần mụ mụ :“ Quên , bảo người ta đem nàng lĩnh trở về , khế ước bán mình của nàng cần chuộc. Hầu hạ mấy năm nay, cũng đủ tận tâm tận lực.”

      Tô Mạt còn muốn tranh cãi, Vương phu nhân trừng mắt :“Tứ tiểu thư cũng cần tranh cãi nữa, làm người phải có lòng dạ thiện lương. Nha đầu đó như thế nào cũng là nha đầu của ngươi. Chẳng lẽ muốn đánh chết mới cam tâm.”

      Tô Mạt liền nữa, dập đầu tạ ơn.

      Vương phu nhân lại hỏi “Thiếu đại nha hoàn.”

      Trần mụ mụ :“ Để cho Kim Kết nha đầu kia bổ sung cũng được.”. Con cái nô bộc trong phủ, hiểu tận gốc rễ, dễ khống chế.

      Vương phu nhân gật gật đầu, sai Trần mụ mụ đích thân làm.

      Dương di nương cùng Lâm di nương ở dưới hầu hạ, tiến lên giúp Tô Mạt đứng lên, sai người rửa mặt chải đầu giúp nàng.

      Tô Nhân Vũ nhìn Tô Mạt cái, thản nhiên :“ Về sau hạ nhân nếu là khi dễ ngươi còn , chỉ có thể cùng phu nhân, cần gì phải đem chính mình biến thành chật vật như vậy, có bộ dáng của chủ tử.”

      Tô Mạt cảm thấy nóng lên, đứng dậy cung kính cảm tạ :“ Tạ phụ thân, về sau nữ nhi nhớ kỹ.”
      Vì cho Tô Mạt sĩ diện, lần trước Vương phu nhân ra cho Hoàng Oanh ít đồ, Hoàng Oanh tự nhiên biết nguyên do, cũng cảm kích Vương phu nhân.

      Nàng làm nha hoàn lâu, những kiểu chuyện như này tự nhiên biết cũng nhiều, từng có vài tỷ muội tốt bởi vì bị Quốc Công gia chú ý hay tán thưởng vài câu, liền bị phu nhân phái gả cho người ở trong thôn trang, nay vẫn còn chịu khổ.

      Cho nên Hoàng Oanh từ đầu đến cuối biết bản thân muốn gì, có thể rời Tô phủ , nàng cầu còn được, tuyệt đối có nửa phần do dự.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 119: Tỷ muội tình thâm ngắn ngủi

      Từ khi tự mình đem bán thân vào Tống phủ, sau khi cứu gia đình, nàng liền cảm thấy đời này nàng trả đủ.

      theo tứ tiểu thư nàng sống rất vui vẻ, có loại cảm giác được người khác cần mình, được người khác quan tâm. Cho nên, nàng nguyện ý theo tứ tiểu thư.

      Nàng dập đầu lạy tạ tứ tiểu thư đụng, sau đó theo nương rời khỏi Tô phủ.

      Nghe Kim Kết Hoàng Oanh an toànrời khỏi Tô phủ, Tô Mạt nhàng thở ra, ngoài miệng lại :“ Hừ, muốn trèo lên làm phượng hoàng, cũng phải nhìn xem chứ.”

      Hạ Vũ khuyên nhủ :“ Tiểu thư xin bớt giận, dù sao nàng ta cũng rồi, tiếp tục tức giận cũng đáng.”

      Mọi người cũng nghĩ tới Tô Mạt đột nhiên như vậy. Nàng sau khi nổi giận lôi đình xong, đám hạ nhân vẫn giảo hoạt từ trước, tựa hồ cũng dám lộ liễu trắng trợn làm càn, lại càng dám ở trước mặt nàng mặt đùa giỡn , hay tỏ thái độ nữa. Trong lúc nhất thời, đối với nàng giống như đối với tiểu thư .

      Tô Mạt dẫn Kim Kết cùng Hạ Vũ tới chỗ đại tiểu thư. Lần này nàng có ý tìm nhị tiểu thư trước. Kết quả gặp ở cửa.

      Nhị tiểu thư cười thân thiết :“ Tứ muội muội, tại sao lại kêu ta cùng?”

      Tô Mạt cười :“ Nhị tỷ tỷ phải đến đây rồi sao? ”

      Lấy bản tính của nhị tiểu thư, sao lại ngay tức khắc chú ý chứ ?

      Đại tiểu thư xem sách, thấy các nàng đến lại đứng dậy, mấy người bọn họ cùng nhau hàn huyên, đại tiểu thư với Tô Mạt :“ Ta cho ngươi ở trong này, ngươi lại cứ muốn trở về, lại làm ra chuyện nha hoàn gì đó. Ngươi ở nơi ta, ai nếu ai dám khinh thị ngươi, ta tất buông tha.”

      Nhị tiểu thư cười :“ Đại tỷ bất công, cho tới bây giờ đều là đối với người khác đều lạnh lạnh nhạt nhạt, đối xử với tứ muội muội lại tốt như vậy.”

      Đại tiểu thư sắc mặt như trước trong trẻo nhưng lạnh lùng :“ Nàng so với chúng ta chịu nhiều bất công.”

      Tô Mạt trong lòng than thở, đại tiểu thư là gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. Vương phu nhân thế, nhưng có thể sinh ra nữ nhi tốt như vậy, là kỳ diệu.

      Tô Nhân Vũ có nữ nhi cao thượng thiện lương như vậy lại sủng ái, lại cưng chìu đứa mỡ heo kia.

      Nàng thiệt tình :“ Đại tỷ là tâm địa thiện lương, cho nên ta mới có thể ở trong này.”

      Nếu phải đại tiểu thư ngày ấy đến, lấy tính tình Vương phu nhân mà , nàng ta vừa đấm vừa xoa nhất định phải nghĩ ra biện pháp làm cho Tô Nhân Vũ đánh nàng vài roi mới chịu.

      Tuy rằng nàng có đầu óc, linh hồn của người trưởng thành, nhưng chịu đựng đau đớn lại là thân xác bé kia.

      Đương nhiên là chịu nổi .
      Chương 120: Dám tính kế với cả nữ nhi của nàng!

      Đại tiểu thư kêu các nàng đến trước án thư :“Phụ thân tìm ít bộ sách, đưa cho chúng ta xem.”
      Nàng đem ba xấp sách tách ra, đống đưa cho nhị tiểu thư, xấp cho Tô Mạt :“ Đây là phụ thân đưa cho ngươi.”

      Tô Mạt ánh mắt đảo qua, bất quá là chút sách về nữ giới, cùng với ít sách đào tạo tính cách của nữ nhân, nàng thản nhiên :“ Quên . Dù sao ta về sau cùng đại tỷ nhị tỷ đọc sách, để lại nơi này .”

      Sờ cũng sờ đến.

      Nhị tiểu thư nhướng mày, tứ tiểu thư đây là đối với trưởng bối vô lễ, cho Vương phu nhân, là có thể bị giáo huấn.

      Tô Mạt nhìn những bông hoa được khắc miếng gỗ bàn, cười đối với đại tiểu thư :“ Đại tỷ, ngày hai tháng hai, chúng ta Lăng Hư quan quan xem đạp thanh . Nghe nơi đó còn cà kheo, hát hí khúc, đùa giỡn đám khỉ. Đúng rồi, ta nghe bọn nha đầu , năm nay còn có nhạc công trong kinh thành đến đó.”

      Hàng năm Lăng Hư quan quan thường dành chỗ cho Tô gia, mà vị trí của Lăng Hư quan quan được bọc bên ngoài bởi khu đất rộng rãi, có lễ hội chùa hội làng, dân chúng Ninh Châu đều tụ tập nhìn náo nhiệt miễn phí.

      Tô Mạt đến nhạc công đến từ kinh thành, là vì đại tiểu thư ngày thường hòa đồng, tự mình thích đánh đàn, thưởng ngắm hoa, luyện chữ.

      Nàng hơn nữa còn rất thích danh gia cầm luật ở kinh thành, là trước đây tới nhà bà ngoại, cùng cậu nghe qua lần, liền thích ngay.

      Đến nay vẫn thích nhất.

      Nếu là cầm luật gia đến, đại tiểu thư đương nhiên muốn .

      Quả nhiên, đại tiểu thư trong ánh mắt tràn ra niềm vui cười :“ vậy sao? Ta sao thấy ai đến.”

      Nàng quá thân thiết với phụ mẫu, có tin tức cũng biết.

      Nhị tiểu thư lập tức :“ Chắc chắn là lão gia phu nhân muốn cho đại tiểu thư kinh hỉ, kết quả tứ muội muội lanh mồm lanh miệng.”

      Đại tiểu thư vui mừng, lập tức sai Lam Linh :“ Ngươi hỏi phu nhân, có ? nếu , ta muốn sớm chút Lăng Hư quan xem.”

      Lam Linh nhận lệnh liền đến phòng phu nhân.

      Vương phu nhân ở thiên viện phòng thượng xử lý gia vụ, Di nương mụ mụ bọn họ thay phiên nhau bẩm báo, lĩnh mệnh thi hành.

      Đợi chút Trần mụ mụ cho nàng vào.

      Lam Linh đem đại tiểu thư dặn dò ra.

      Vương phu nhân cười cười, đột nhiên mặt mày rung lên :“ Có phải có ai cho đại tiểu thư ?”

      Lam Linh gật gật đầu :“ Là tứ tiểu thư.”

      Vương phu nhân hừ lạnh, nàng ta chỉ biết, dựa theo tính tình đại tiểu thư, chủ động muốn bất cứ cái gì.
      Chương 121: Vương đối Vương ai mạnh hơn?01

      Tô Mạt tiểu nha đầu này đơn giản, tuy rằng giống như cái hũ nút bí , trước là thành công đạt được hảo cảm của lão gia, sau lại thu được đồng tình của đại tiểu thư, thậm chí làm cho đại nha đầu che chở, thuận theo nó.

      Nam nhân và nữ nhi của chính mình bị tiểu nha đầu kia dụ dỗ.Giả dụ thời gian lâu hơn chút, tính tình Tô Nhân Vũ, khẳng định bị Tô Mạt này mê hoặc, mà cá tính trong sáng nhưng lạnh lùng của đại tiểu thư, khi thích ai khăng khăng thủy chung đổi.

      Nếu đại nha đầu mà cảm thấy Tô Mạt tốt, muốn trở thành tỷ muội tốt, tiếc điều gì với con tiểu nha đầu đó .

      Vương phu nhân trong lòng cực oán hận, lạnh lùng hừ tiếng.

      Nàng thể trơ mắt nhìn bản thân đánh mất trượng phu, lại mất nữ nhi.
      Lam Linh khỏi rùng mình.

      Vương phu nhân lấy khăn xoa xoa khóe miệng, thản nhiên :“ cho đại tiểu thư bọn họ, ta đồng ý. chuẩn bị ngay, mấy ngày này tận tình vui chơi, cũng cần hao phí tinh thần đọc sách.”

      Lam Linh nghĩ tới Vương phu nhân lại sảng khoái đáp ứng như thế, nhưng là căn cứ vào kinh nghiệm bản thân, chỉ sợ là có đơn giản như bề ngoài.

      Vương phu nhân nhìn Lam Linh , với Trần mụ mụ :“ Ngươi truyền tin tức ra ngoài tứ tiểu thư muốn chơi ở Lăng Hư quan quan, lão gia phu nhân đồng ý , còn muốn mọi người theo.”

      Trần mụ mụ lập tức hiểu ý, đây là muốn tam tiểu thư sinh .

      Trong Hồng mai uyển, nghe Vương phu nhân đồng ý , đại tiểu thư mặt lần đầu tiên lộ ra tươi cười. Lúc này Xuân Mai – người bên cạnh Vương phu nhân đến truyền lời :“ Đại tiểu thư, phu nhân dặn dò nếu hai vị tiểu thư đều ở trong này vui chơi, sợ nơi này rất lạnh, hại sức khỏe của tứ tiểu thư, cho nên đem giường sưởi đốt ấm thêm nữa. Như vậy các vị tiểu thư ở trong phòng có thể chơi thoải mái hơn. Mặt khác, phu nhân cũng giao cho Thu Cúc đưa tới ít đồ chơi thú vị.”

      Đại tiểu thư tuy rằng đối vật ngoài thân thực coi trọng, nhưng cũng là tâm ý của mẫu thân, hơn nữa là lúc này trước mặt muội muội cư xử như thế, xem như cũng cho nàng thể diện.

      Đại tiểu thư vui mừng nhận lấy, dẫn Tô Mạt cùng nhị muội muội xem đồ chơi: có rất nhiều xiêm y mới, thi họa, giấy Tuyên Thành thượng hạng, giấy viết có mùi hương hoa mai, khăn tay, mấy tấm màn mùng mới làm.

      Bởi vì đúng tháng giêng, phòng ở lại sâu rộng, bên trong vẫn là cực lạnh.

      Chương 122:: Vương đối Vương ai mạnh hơn?02

      Nếu có giường sưởi cùng chậu than , trẻ chịu nổi.

      Vương phu nhân sai người đem nơi này đốt nóng rực lên, có suy nghĩ đến các nàng mặc quần áo mỏng manh chơi đùa cũng đến mức bị lạnh.

      Hồng Mai Uyển của đại tiểu thư toàn bộ sân tuy rằng so với Mẫu Đơn viên hơn chút, nhưng ba gian chính hai gian phụ ở nhà giữa là hề . Lớn hơn gian của Tô Mạt rất nhiều, sâu vào bên trong có 9 khung , bên trong tấm vách ngăn, bình phong, ô cửa , trạm trỗ nhiều hoa văn khác nhau, đem gian to lớn của ngôi nhà chia thành rất nhiều bộ phận .

      Có thư phòng, chỗ thiết yến, phòng khách, phòng ngủ, buồng lò sưởi …vân vân tổng hơn mười chỗ.

      Bởi vì chưa bước vào tháng hai cho nên cửa sổ đều dùng đinh đóng lại, vì muốn chắn gió, cửa cũng là hai tầng tránh cho gió lùa vào phòng, cửa sau cũng đóng lại, chỉ chờ trời ấm lên là mở ra.
      Mấy nữ hài tử ở góc khuất nhất của buồng sưởi xem sách, thưởng ngắm hoa, hoặc là chơi cờ, đánh bài, nô đùa nghịch ngợm.

      Bởi vì Vương phu nhân có mệnh lệnh, cho nên liên tục mấy ngày, đều tụ tập ở chỗ đại tiểu thư chơi đùa, Vương phu nhân còn tự mình đưa trà bánh qua, nhìn bọn chúng nô đùa thấy có chuyện gì khác lạ mới yên tâm, cứ để bọn họ tiếp tục chơi, bên chỗ lão gia có phu nhân phụ trách.

      Bởi vì Hỉ Thước nhắc nhở, Tô Mạt hạ quyết tâm, trước khi Lăng Hư quan xem trốn chạy thoát thân, phải ở cùng chỗ với đại tiểu thư, tránh phát sinh những chuyện khác ngoài ý muốn.

      Rời khỏi Tô phủ cũng là dựa theo của nàng kế hoạch, tuyệt đối để bị người khác chơi xấu.

      Vương phu nhân cho dù muốn làm chuyện xấu, nhưng có thể nể mặt đại tiểu thư thân mật với nàng tạm thời chưa tìm ra biện pháp.

      Vì muốn cùng đại tiểu thư ngày đêm ở cùng nhau, cho đến tận lúc Lăng Hư quan, Tô Mạt cố ý dùng kế dụ cho đại tiểu thư qua phòng ở của nàng, bên trong lạnh như băng , căn bản có đốt lửa.

      Đại tiểu thư lúc ấy đầu chân mày nhíu lại, tay lôi Tô Mạt, tay sai Kim Kết, Hạ Vũ theo hầu hạ,trước khi thời tiết ấm áp lên, bắt Tô Mạt ở tại trong phòng của nàng.

      Tô Mạt cảm kích vạn phần, đốivới đại tiểu thư càng thêm tôn kính.

      Tô gia cũng có người tốt.

      Đại tiểu thư dẫn Tô Mạt cùng nhị tiểu thư, Liên trì (hồ hoa Sen) xem cá chép bơi lội, tam tiểu thư lại dẫn người xông qua đó, lạnh lùng nhìn các nàng.

      Đại tiểu thư cho tới nay đối với Tô Hinh Nhi chưa từng lộ ra vẻ mặt hoà nhã, Tô Hinh Nhi vẫn ghi hận trong lòng, cho dù nàng ta khóc lóc om sòm hay giở trò thế nào, phụ thân cũng trách phạt đại tiểu thư.

      Tô Hinh Nhi tức chết nhưng cũng có cách nào, thấy Tô Mạt thế mà lại khiến đại tỷ vui vẻ, bộ dáng hai người thân thiết, nàng ta tức điên người.

      Chương 123: Hại người bất thành lại hại mình

      Khi nào chính nàng ta phải dựa hơi Tô Mạt?

      Tô Hinh Nhi tiến lên hừ tiếng :“ Ta muốn xem cá, các ngươi tránh ra.”

      Đại tiểu thư cũng thèm nhìn tới nàng, với Tô Mạt :“ Tứ muội muội, chúng ta bên kia.”
      Các nàng ở ngoài đình bày cái bàn, bên xem cá, bên vẽ tranh.

      Tô Mạt đứng ở bên cạnh hồ, chỉ cho Kim Kết nhìn con cá chép có đầu bạc thân vàng, rất xinh đẹp.
      Cá chép bơi lội mở ra hai mang giống như mọc cánh nhìn như cánh bướm, rực rỡ động lòng người.
      Nhị tiểu thư phụ trách vẽ tranh, đem cảnh sắc trước mắt thu vào trong bức họa.

      Tô Hinh Nhi ở trong đình nghỉ mát mà mình chiếm được, lại vui vẻ gì, nhìn thấy ba người bọn họ hoà thuận vui vẻ chơi đùa vẽ tranh, lập tức thấy ghen tị vô cùng.

      Đình nghỉ mát địa thế cao, Tô Mạt ở phía dưới Tô Hinh Nhi, trong mắt nàng ta lên tia ác độc, xông mạnh xuống dưới.

      Tô Mạt nghe được phía sau có tiếng bước chân “thùng… thùng”, bên kia đại tiểu thư kinh sợ hô lớn :“ Tô Hinh Nhi, ngươi đứng lại! ”

      Bọn nha đầu cũng sợ hãi kêu lên thất thanh, nhìn Tô Hinh Nhi xông tới Tô Mạt cùng Kim Kết, dùng sức như vậy, khẳng định đẩy Tô Mạt cùng Kim Kết rơi xuống hồ cá.

      nay nước trong hồ lạnh như băng ......

      Hạ Vũ sợ tới mức nhắm chặt mắt, dám nhìn.

      Đại tiểu thư sắc mặt càng trắng bệch, tức giận đến cả người phát run.

      Kim Kết bị dọa đến choáng váng, chân cũng động đậy.

      Lúc tất cả mọi người nghĩ chắc rằng Tô Mạt bị đụng rớt xuống hồ, nàng lại đột nhiên thấy đâu.

      Sau đó nhìn Tô Hinh Nhi lập tức xông qua, “bịch” tiếng thấy Tô Hinh Nhi bị quăng ngã nằm sấp xuống, nằm rạp xuống phiến đá rắn chắc cạnh hồ, bị bẹp mũi, máu chảy lênh láng.

      Mà Tô Mạt lôi Kim Kết nghã đất.

      Nếu phải bị hai nàng ngáng lại chút, Tô Hinh Nhi thẳng tắp lao xuống hồ.

      Bên kia Tử Diên cùng bà vú mới tới lập tức xông lên ôm lấy Tô Hinh Nhi, cao giọng hô lớn, lại chạy nhanh mời đại phu,luôn miệng cằn nhằn rời .

      Mọi người lao đến Tô Mạt, thấy nàng bị sao hết.

      Nhị tiểu thư lo lắng :“Nàng ta khẳng định tìm phụ thân cáo trạng.”
      Chương 124: Tô Hinh Nhi vu khống ngược lại bị mắng

      Đại tiểu thư cười lạnh :“ Chẳng lẽ để cho nàng ta cứ vô pháp vô thiên như thế. Trước mặt nhiều nhân chứng, là nàng ta muốn hại tứ muội muội, tứ muội muội kéo nàng ta lại phen, nếu nàng ta bị lao xuống hồ. Tam muội có thể uy hiếp nha hoàn bà mụ dối làm chứng, chẳng lẽ còn có thể khiến cho chúng ta cũng dối?”

      Nhị tiểu thư vội cười :“ Ta dối, những gì nhìn thấy đều giống đại tiểu thư nhìn thấy.”

      Quả nhiên, Tô Hinh Nhi như cũ ở trước Vương phu nhân cùng Tô Nhân Vũ làm ầm ĩ lên, nhất định đòi dùng roi đánh Tô Mạt.

      Mọi người đều bị đưa đến phòng của Vương phu nhân.

      Tô Nhân Vũ vẻ mặt lãnh khốc ngồi ngay ngắn, Vương phu nhân sắc mặt trầm tĩnh, nhưng ánh mắt vui sướng khi người khác gặp họa.

      Tô Hinh Nhi muốn băng bó tốt, chính nằm trong lòng Tô Nhân Vũ, chỉ vào Tô Mạt kêu gào :“Là nó đẩy ta, phụ thân giúp ta đánh nàng, ô ô ô...... Phụ thân cưng Hinh Nhi.”

      Tô Mạt mặt chút thay đổi, cũng lười với loại điêu toa đó.

      Đại tiểu thư nhịn được, đứng dậy lạnh nhạt :“ Nữ nhi tin tưởng hai mắt của mình bị mù, thấy ràng là Tô Hinh Nhi từ đình nghỉ mát lao xuống muốn đẩy tứ muội muội xuống hồ. Tứ muội muội cái khó ló cái khôn ngồi xổm xuống, mới tránh được.”

      Tô Hinh Nhi ô ô khóc :“ Nàng ta cố ý ngáng ta, muốn ngáng ta váp té xuống hồ, lòng dạ đen tối, lòng dạ đen tối a….. ô ô......”

      Tô Nhân Vũ mày rậm nhíu lại, sắc mặt trầm nhìn Tô Mạt.

      Tô Mạt lại ngay cả nhìn cũng lười nhìn , ánh mắt cũng chưa từng lướt qua .

      Tô Nhân Vũ lại tưởng nàng chột dạ sao?

      Đại tiểu thư bị làm cho nổi giận, liên tục hừ lạnh :“Nếu phải tứ muội muội ngáng ngươi lại, nếu nàng ta chỉ tránh né, ngươi sớm bị rớt xuống hồ. Giống cái kiểu người vong ân phụ nghĩa, điêu ngoa tùy hứng, chút giáo dưỡng cũng có như tiểu nha đầu ngươi, có cái gì tư cách gì mà khóc sướt mướt . Ngươi phải giỏi nhất là đùa giỡn càn quấy sao?”

      Đại tiểu thư giọng điệu lạnh lùng, thanh thúy, năng có khí phách, lập tức khiến tất cả mọi người bị thuyết phục.

      Đại tiểu thư vốn nhiều lời, nghĩ tới lần này vì tứ tiểu thư mà lên tiếng công đạo.
      Vương phu nhân sắc mặt rất xấu, ánh mắt nhìn đến Tô Mạt như muốn tùng xẻo nàng.

      Mà Tô Nhân Vũ bị đại tiểu thư vừa trách móc trận, trong lòng có chút được tự nhiên, nhưng nàng ta là trưởng nữ, cũng lớn, vài năm nữa xuất giá, cũng nỡ gì.

      Trong lúc nhất thời, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, biết như thế nào cho phải.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 125: Tô Hinh Nhi chủ động tới cửa làm hòa

      Đại tiểu thư cũng buông tha :“Tô Hinh Nhi, mau xin lỗi tứ muội muội, còn phải lời cảm tạ!”
      Tô Hinh Nhi vừa nghe, lập tức khóc lóc om sòm giở trò ăn vạ, đem mọi thứ bàn gì gì đó đều hất xuống đất, đá đạp lung tung , khóc lóc kêu gào ầm ĩ.

      Tô Nhân Vũ nhắm mắt, sắc mặt hàn băng lạnh lẽo cũng tan , thản nhiên :“ Đều là tỷ muội cùng nhà, nhất định phải ầm ĩ gây chuyện để cho nhà cửa yên sao.”

      nhìn Vương phu nhân cái:“Ngươi dạy nữ nhi như thế sao.”

      Vương phu nhân cúi mắt, che dấu oán độc cùng phẫn nộ trong mắt.

      Việc này bởi vì Tô Hinh Nhi sai, giải quyết được gì, đại tiểu thư lại càng để Tô Mạt sát bên mình, cùng ăn cùng ở.

      Ban đêm Tô Mạt ngủ ở cạnh đại tiểu thư, trong lòng phập phồng, nàng chưa từng có tỷ tỷ ruột, ra có tỷ tỷ lại tốt như vậy.

      Nàng tựa đầu tựa vai đại tiểu thư :“Tỷ tỷ, ta vĩnh viễn nhớ tỷ.”

      Đại tiểu thư vỗ vai nàng :“Kỳ ta cũng thực thích có muội muội .”

      Tô Mạt thầm chúc phúc tỷ tỷ, rời Tô gia , gả cho nam nhân tôt, sống hạnh phúc cả đời.

      Ai biết, chập choạng tối của ba ngày sau, sau khi ăn xong ba tỷ muội chơi lát, Tô Hinh Nhi lại đến đây, tuy rằng vẫn vênh váo tự đắc, nhưng có ôn hòa chút, nàng ta ngửa đầu trừng mắt với đại tiểu thư cùng Tô Mạt, áp chế nhị tiểu thư :“Cha ra ngoài muốn ta chơi cùng các ngươi, về sau mọi người cần cãi nhau . Mọi người sống vui vẻ hòa khí.”

      Đều giơ tay đánh người cười vui vẻ.

      Hơn nữa Tô Hinh Nhi luôn luôn ngang như cua, thế nhưng lại ra lời này, lại có mệnh lệnh của phụ thân, đại tiểu thư cũng tiện đuổi nàng ta , bốn người cùng nhau chơi, dù sao chính phòng cũng rất lớn.

      xong còn xông lên ngồi ở vị trí chủ nhà.

      Nàng ta mặc thân áo khoác được dệt bằng thứ vải lụa quý giá, so với đại tiểu thư trong trẻo nhưng lạnh lùng, nhị tiểu thư ôn nhu, Tô Mạt lạnh nhạt rất là khác biệt chính là kiểu kiêu ngạo sắc bén.

      Chỉ là mặt có vài vết xước trầy da, nhìn có điểm dọa người.

      Nhị tiểu thư việc cười :“Ngươi chơi cái gì? Đánh bài .”

      Tam tiểu thư hừ tiếng,“Được, buồng lò sưởi chơi.”

      Buồng lò sưởi có giường sưởi, Vương phu nhân đốt rất nóng, tránh cho việc để các nàng bị đông lạnh.

      Lam Linh với Hạ Vũ :“ Hạ Vũ, phu nhân tìm ngươi hỏi mấy câu.”

      Hạ Vũ vừa nghe, liền lập tức buông xuống việc tay, nhìn tiểu thư chơi đùa, liền tìm phu nhân.
      Chương 126: Độc phụ xuất chiêu liên hoàn kế 01

      Lúc chơi bài, tam tiểu thư luôn luôn thể thua, lá bài xấu, kĩ thuật đánh bài càng dở.

      Nhị tiểu thư cùng Tô Mạt còn làm bộ cho nàng ta thắng, đại tiểu thư là người lãnh ngạo thẳng thắn , căn bản mặc kệ, thắng nàng ta hai ván.

      Tô Hinh Nhi sắc mặt rất khó coi, ném xuống túi tiền :“Tiếp tục, ta có tiền.”

      Lí mụ mụ xui nàng ngừng đòi tiền lão gia, nên ngày nào tiền trong tráp cũng đầy tràn, cần gì giống như các tiểu thư khác, hàng tháng hai lượng bạc, còn bị Vương phu nhân cắt xén ít.

      Chơi vài vòng, Tô Hinh Nhi lại thua, trong phòng nóng bức, nàng ta lại tức giận :“Muốn lạnh chết ta hả, biết ta cảm lạnh cần ấm áp chút sao?”

      Nha đầu lập tức truyền lời, nhiệt độ nàng càng nóng lên

      Lý mụ mụ dám cùng ra, chỉ có Tử Diên, Tử Diên là người của Vương phu nhân, Tô Hinh Nhi thích, cũng phải mang theo, dù sao Quốc Công cũng phải nể mặt phu nhân vài phần.

      Tử Diên da dấu cho Thu Cúc cùng Lam Linh, Thu Cúc cười, với đại tiểu thư :“ Đại tiểu thư, ta lần trước tự tay làm cho ngài khiếc khăn tay để ở đâu ? Tự mình cất rồi sao?”

      Đại tiểu thư nhíu mi, nhưng vẫn đứng dậy:“ là người dễ quên, để trong tráp.”

      Thu Cúc tìm được, đại tiểu thư đành phải đứng dậy, tự mình tìm.

      Tô Mạt lập tức :“ Ta vệ sinh chút.”

      Tô Hinh Nhi vừa nghe, lập tức đổ nàng,“ thân lừa toàn phân thối.”

      Lời thô tục , đều là Lí mụ mụ dạy nàng ta, Tô Hinh Nhi vừa học là thuộc.

      Tô Mạt ra bên ngoài nhìn thoáng qua, thấy Hạ Vũ, Kim Kết bị nàng phái ra ngoài nhắn tin với Hồ tiên sinh, ở đây.

      Tô Hinh Nhi từ nhận được nhiều chú ý, cao hơn Tô Mạt cái trán, khí lực cũng lớn hơn, lại có hai cái nha đầu giúp nàng giữ cửa, Tô Mạt căn bản ra được.

      Nhị tiểu thư nhìn các nàng muốn đánh nhau, lập tức chen vào đám nha hoàn ra, sau khi ra ngoài cũng thấy đại tiểu thư, liền hỏi nha hoàn :“ Đại tiểu thư đâu?”

      Tam tiểu thư ngang ngược, đại tiểu thư ở đây, có người trấn áp nàng ta.
      Nha hoàn kia nhanh liếc nhị tiểu thư cái, lắc lắc đầu.

      Lúc này, nhị tiểu thư ngửi được mùi cháy khét nồng nặc, lập tức hiểu , kinh hãi lao ra trốn khỏi nơi đây.

      Chương 127: Độc phụ xuất chiêu liên hoàn kế 02

      Liên tục vỗ vỗ ngực, may mà bản thân ra ngoài.

      Quay đầu xem, liền thấy cửa ở phòng khách cháy, tháng giêng trời hanh khô , bên trong lại ấm áp và nội thất toàn đồ gỗ, cháy lan cực nhanh.

      Lại trong phòng Tô Mạt hít thấy cỗ khói lửa, trong lòng rùng mình, lập tức cảm thấy có gì đó hay xảy đến, lúc này bên ngoài mụ mụ lớn tiếng kêu :“ lấy nước , lấy nước !”
      Nháy mắt lập tức đám khói đặc xông đến, bên ngoài phòng đều là các rèm chướng bằng tơ lụa thượng hạng, màn che rớt xuống đất, còn có sách, gia cụ bằng gỗ, thế lửa lập tức bùng lên mạnh mẽ.

      Tô Mạt lập tức biết là có người cố ý.

      nghĩ tới nhanh như vậy?

      Vương phu nhân chờ kịp muốn nàng chết nhanh như vậy? Nhưng lại muốn tam tiểu thư chết cùng?

      Tô Mạt nghĩ ra kế hoạch của mình sơ hở điểm nào. Tại sao lại khiến cho Vương phu nhân mạo hiểm phóng hỏa giết nàng!

      Nàng vội vàng vọt tới trước án thư, đem nước rửa bút vẩy vào tay áo, đầu, bịt miệng mũi, xoay người ra ngoài.

      Nhưng bên ngoài thế lửa quá lớn, căn bản ra được.

      Khói đặc cuồn cuộn, lửa cháy bừng bừng.

      Bên ngoài nhìn ngọn lửa như xông lên tận trời, có xà nhà gỗ rơi xuống, phát ra thanh ầm vang.

      Phòng ở của đại tiểu thư là ba gian thông nhau còn kèm theo hai gian phụ, độ sâu trong gian phi thường rộng lớn, Tô Mạt bọn họ bị mắc ở góc của buồng lò sưởi, bên ngoài lửa chảy phừng phực rất nhanh lan tới đây.

      Ở sinh tử trước mặt có phân biệt chủ tử nha hoàn, nha hoàn của Tô Hinh Nhi bỏ mặc nàng ta, sớm kêu gào khóc lóc sợ hãi lao ra ngoài chạy. Có người bị thanh xà nhà rớt xuống đè trúng, chôn thân trong biển lửa, có người bị giẫm lên nhau.

      Tô Hinh Nhi đứng ở bên sợ ngây người, Tô Mạt hận cực kì, nếu phải vì nàng ta, mình lúc ấy ra ngoài rồi.

      Nàng nghe Thu Cúc hỏi đại tiểu thư muốn này nọ liền cảm thấy có gì đó đúng, bình thường nha hoàn bên người biết nhất đồ đạc của tiểu thư, còn muốn đại tiểu thư chính mình tìm, Tô Mạt liền khẳng định là có gì ổn.

      Ai biết Tô Hinh Nhi tiểu nha đầu chết tiệt này!

      Tô Mạt thừa dịp lúc nàng ta ngẩn người cước đá văng nàng ta tránh ra, hướng về phía an toàn chạy nhanh.
      Chương 128: phải chết sao?

      Tô Mạt biết phía sau gian phòng này có ít đồ dễ cháy, bên đó còn có cánh cửa đằng sau, dễ dàng đào thoát.

      Hơn nữa nàng ban ngày còn nhìn qua, tại cửa sổ bị đóng đinh, cửa sau ngẫu nhiên phải dùng đến, chỉ là khóa bên trong.

      Lúc này lửa cháy đến bên trong gian phòng, khói xống đến khiến đầu nàng đau đớn như muốn nứt ra, thuận tay nhấc lên bình gốm sứ, chống đỡ đầu lập tức xông ra, kết quả quần áo lại bị mắc kẹt lại.

      Tô Hinh Nhi tuy rằng bắt đầu khó thở, đầu váng mắt hoa, nhưng vẫn là gắt gao bám chặt Tô Mạt :“ Ngươi là đồ tiện nhân, là ngươi phóng hỏa, ngươi muốn thiêu chết ta.”

      Tô Mạt nhìn lửa sắp bùng cháy tới đây, nếu còn muốn đôi co với nàng ta, chết chắc!

      Tên ngu ngốc này, đến bây giờ còn điêu ngoa tùy hứng, chẳng lẽ trận cháy hỏa hoạn này biết nầng ta được sủng mà lấy mạng nàng ta?

      Ánh mắt nàng lạnh lẽo, giọng trầm :“Ngươi hỏi Vương phu nhân ai muốn thiêu chết ngươi. Còn cónương ruột ngươi là Đỗ di nương. Chết rồi nhớ tìm Diêm Vương mà đối chiếu.”

      Nàng hung hăng đá văng Tô Hinh Nhi, linh hoạt tránh thoát khối cột gỗ vừa rơi xuống, lúc này từ bên ngoài có người bắt đầu cứu hoả.

      Tô Hinh Nhi ô ô khóc lớn lên, Vương phu nhân ràng đến tìm Tô Mạt đánh bài, có thể đánh Tô Mạt chút, nàng ta quản .

      “Phụ thân , phụ thân , cứu ta......”

      Tô Hinh Nhi khóc té ngã ở đất, ánh mắt mờ mờ ảo ảo.

      Bên ngoài truyền đến tiếng rống giận dữ của Tô Nhân Vũ:“Các ngươi đều là người chết sao? Tại sao sớm chút cứu lửa!”

      Tiếng khàn khàn, cơn tức giận còn mạnh bạo hơn cả lửa cháy.

      nghĩ tới mình bất quá chỉ ra ngoài xã giao chút, trong nhà liền xảy ra đại như vậy, cái loại cảm giác sợ hãi như sắp sửa mất điều quan trọng lại gắt gao xâm chiếm , làm cho toàn thân như bị kim châm.

      Tô Mạt hiểu , nếu Tô Nhân Vũ đến, chỉ có trận cứu hỏa giả, có ai thực cứu hỏa.

      Thời điểm nàng vọt tới cửa sau mở then cửa ra, kéo chút, thế nhưng kéo nhúc nhích!
      Cửa khi nàolại bị đóng kẹt lại!

      Tô Mạt gấp đến độ dùng hết khí lực toàn thân, quần áo đều xé rách, lửa lớn trán lan, muốn nướng phía sau nàng.

      Chẳng lẽ hôm nay mệnh của nàng phải chết như vậy sao?

      Cả người vô lực, đầu thế lửa lao tới đỉnh đầu, muốn thiêu đốt nàng chỉ là chuyện trong nháy mắt.

      Khói đặc cuồn cuộn, nàng thể hô hấp, phổi của nàng thở được, đau đớn giống như bị dao cắt.

      Nàng thân thể co quắplại, dùng tay áo tẩm ướt ôm chặt miệng mũi.

      cam lòng cứ như vậy chết .
      Chương 129: lo lắng vẫn là Tô Hinh Nhi

      Trận đại hỏa bên ngoài, Tô Nhân Vũ gào thét rít gầm, nhìn trận lửa đỏ rực trời, xà nhà ầm ầm sập, trái tim lập tức chịu nổi, đẩy ra mười mấy gia đinh cản đường, mãnh liệt xông vào, Vương phu nhân thất kinh kêu :“ Lão gia, lão gia ……”

      vùng biển lửa, đỉnh đầu các thanh xà nhà ngừng sụp xuống xuống dưới, nghe thấy tiếng kêu cứu mạng yếu ớt, qua xem lại là tiểu nha đầu bên người Tô Hinh Nhi, liền hét lớn:“Hinh Nhi đâu?”

      Nha đầu kia trong lòng oán hận chỉ ra vị trí đằng sau của Tô Mạt.

      Tô Nhân Vũ tiếp tục sâu vào bên trong, thánh gỗ chảy rực lao đến phía , dùng đôi tay phát ra luồng khí lức đẩy mạnh thanh gỗ bay xa.

      Đôi tay lập tức bị đốt cháy lớp da ngoài, phát ra mùi cháy khét.

      Nhưng ở trong trận hỏa thiêu lớn như này, căn bản rệt.

      Tô Nhân Vũ điên cuồng mà gào thét, lật tìm khắp nơi, trước mắt tới tới lui lui đều là cảnh tượng Cố di nương lúc chết.

      chỉ có ra ngoài chuyến, trở về nàng trở thành khối thi thể lạnh ngắt.

      thể chịu đựng thêm việc nữ nhi của rời . Nếu để chuyện đó xảy ra còn mặt mũi nào đến gặp Doanh Nhi của .

      như kẻ điên, trong miệng gào lên “ Doanh Nhi, Doanh Nhi….”

      đất toàn là thi thể của nha hoàn bà mụ, thấy Tô Hinh Nhi cũng tìm thấy Tô Mạt.
      Bên ngoài Vương phu nhân cũng như phát điên hô hoán hạ nhân nhanh chóng dập lửa cứu hoả, hoàn toàn còn giữ được vẻ ngày thường đoan trang cùng trấn tĩnh.

      Đại tiểu thư cùng nhị tiểu thư giống như phát ngốc, đứng ở bên ngơ ngác nhìn.

      Đại tiểu thư mặt tràn lệ, oán hận nhìn mẫu thân mình, người nữ nhân ác độc này lại chính là nương ruột của mình.

      Phút chốc đại tiểu thư thấy tuyệt vọng vô cùng.

      Nhị tiểu thư trong lòng lại vui mừng , chỉ là giả vờ làm ra vẻ mặt ngốc thôi.

      Bên kia Lâm di nương cùng Dương di nương thấy nữ nhi mình việc gì, vốn chỉ làm bộ làm dáng, kết quả thấy lão gia xông vào cứu người, như bị hút vào miệng xà, kia cao lớn bóng dáng lập tức thấy tăm hơi.

      Hai vị di nương lập tức ngất .

      Vương phu nhân độc :“ Đem các nàng kéo xuống, tránh chướng mắt.”

      Hỉ Thước cả người phát run, sắc mặt trắng bệch, cũng suýt nữa chết giấc.

      Thế nhưng nàng biết phu nhân thay đổi chủ ý, trước thời gian phát động kế hoạch, phu nhân gửi thư căn dặn nàng, mọi chuyện sai bảo rất , bây giờ sao lại thành ra thế này?
      Chương 130: Doanh nhi, ta cứu nữ nhi của chúng ta

      Như thế nào mà nàng chút tin tức cũng biết?

      Hỉ Thước khẩn trương nhìn đại hỏa hoạn, trong lòng giống như bị lửa thiêu đốt.

      Nàng nhìn đại tiểu thư lung lay sắp ngã, thất tha thất thểu qua, đỡ lấy nàng,“Đại tiểu thư, tứ tiểu thư đâu.”

      Đại tiểu thư nhìn nàng cái, thấy Hỉ Thước cũng giống mình, vẻ mặt đẫm nước mắt, nàng thống khổ nhắm mắt lại, nên lời.

      Hỉ Thước giúp đỡ nàng lại sân nghỉ tạm với đại phu nhân, đại tiểu thư nhất định , mặc cho bọn nha đầu khuyên như thế nào, vẫn chịu , gắt gao nhìn chằm chằm đại hỏa hoạn.

      Trong viện loạn lên, sân bên ngoài cũng lộn xộn, loạn xị bát nháo, các mụ mụ khóc hô tìm cháu , muốn chạy vào trong viện, bị người đánh ra ngoài. Đỗ di nương cũng điên điên khùng khùng chạy lại, bị người ngăn lại, nàng quỳ mặt đất, kêu khóc ,“Van cầu các ngươi, cho ta biết, tam tiểu thư có ra được .”

      Mụ mụ lạnh lùng :“Di nương kì lạ, hỏi tứ tiểu thư, hỏi tam tỷ làm gì. Tam tiểu thư ra, thấy lão gia chạy vào à.”

      Đỗ di nương thê lương hét lên tiếng,“Nữ nhi của ta, ông trời có mắt, có mắt......”

      hơi lên, chết ngất .

      Mụ mụ kinh ngạc nhìn nhìn đồng bạn, vội vàng đến chỗ Vương phu nhân bẩm báo.

      Nếu lão gia chết, đại thiếu gia kế thừa tước vị, gia chủ vẫn là Vương phu nhân .

      Cho nên theo Vương phu nhân bọn hạ nhân căn bản lo lắng, lão gia chết sống đối với bọn họ quan hệ.

      Này di nương , trừ đại tiểu thư các tiểu thư đều chết mới tốt.

      Như vậy phu nhân mấy năm nay mới thầm chịu đựng.

      Vương phu nhân vốn gấp đến độ giống như kiến bò chảo nóng, cho người chạy nhanh cứu hoả, vào cứu lão gia, ai vào cứu được trăm lượng bạc, cứu được lão gia cấp ngàn lượng bạc trắng.

      Như vậy mới có nô bộc vào tìm kiếm lão gia.

      Mụ mụ ở bên cạnh Vương phu nhân ghé tai thầm, mọi người thấy từ trong ánh lửa người cao lớn ra, ôm đứa .

      Vừa ra tới, gió lạnh thổi mạnh vào thân thể to lớn, Tô Nhân Vũ chỉ cảm thấy toàn thân đau như dao cắt,“Doanh nhi, ta cứu đươc nữ nhi của chúng ta.”
      bornthisway011091nữ sinh 9x thích bài này.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 131: Mọi người sau đại hỏa hoạn

      Toàn bộ sức lực của đều tiêu tan, đùng cái, ngã lăn xuống đất, ngất .

      Vương phu nhân lập tức tiến lên cho người mau nâng lão gia vào trong phòng nàng, lang trung sớm chờ đợi, lại cho quản gia chỉ huy cứu hoả, nàng vội vã theo.

      Đại tiểu thư rơi lệ đầy mặt, quỳ mặt đất.

      Nếu phải nàng mời tứ muội muội đến chơi đùa, cùng ăn, cùng ở, nàng phải chết.

      Xem ra mẫu thân tính kế tốt lắm, lợi dụng nàng lừa tứ muội muội đến, lại xúi giục Tô Hinh Nhi đến quấy rối, quấn quít lấy tứ muội muội.

      cần phải nhiều, là nữ hài tử có thể làm cho người ta cảm thấy ấm áp, có đôi mắt sáng ngời.

      Tứ muội muội đáng , đáy lòng tứ muội muội ôn nhu, đại tiểu thư chỉ cảm thấy tim như bị dao cắt, là chính mình hại chết nàng.

      Nếu tứ muội muội ở trong phòng của mình, nương khẳng định dám phóng hỏa, bởi vì là phòng của nhi nữ do mình sinh ra, thoát được liên quan.

      Vì sao...... Nàng đau hét lên tiếng, cũng ngất .

      Hỉ Thước Lam Linh đem đại tiểu thư đến hậu viện của Vương phu nhân hậu, mời lang trung chẩn trị, là do cấp hỏa công tâm, có trở ngại.

      Vương phu nhân cho người cứu giúp Tô Nhân Vũ, nhưng lại mặc kệ Tô Hinh Nhi.

      Tô Hinh Nhi bị cây gỗ rơi chặt đứt chân, chỗ khác chỉ có vài vết thương .

      Vương phu nhân lại lặng lẽ giao cho Hỉ Thước, bắt Đỗ di nương, bí mật đem tới gặp nàng.

      Đại hỏa hoạn cuối cùng cũng được dập tắt , bên trong tìm ra sáu bảy thi thể, có hai thi thể trông giống Tô mạt, cháy sạch nhìn mặt , gần như cháy sém.

      Trong đó có thi thể trong tay cầm quả cầu bạc, quả cầu bạc gần như biến dạng, người cũng hoàn toàn thay đổi, xương tay gặp gió mạnh thổi qua nên nguội lại, đại phu nhân nhìn thoáng qua quả cầu bạc.

      Trần mụ mụ lập tức tiến lên lôi ra, cánh tay bị thiêu đốt lập tức tan nát.

      Nàng đem quả cầu bạc bọc trong khăn đưa cho Vương phu nhân, làm bộ bi thương :“Phu nhân, đây là tứ tiểu thư .”

      Vương phu nhân trong lòng đắc ý cười ha ha, lấy khăn ôm mặt giả vờ khóc, lại cho người đem thi thể cháy sém lưu trữ, đến lúc trình lên nha môn.

      Tronh mắt mọi người Vương phu nhân khóc đến tê tâm liệt phế , ánh mắt sưng đỏ, thể lực chống đỡ hết nổi như sắp ngất, sau đó bị trần mụ mụ, vài mụ mụ khác giúp đỡ trở về phòng.
      Chương 132: Từ nay về sau chỉ có thể làm người què

      Tiến về sân của mình, trong mắt Vương phu nhân tinh quang chợt lóe, vào trong phòng , nàng độc xem xét tình trạng của Tô Nhân Vũ, hừ, làm sao có thể để ngươi chết dễ như vậy được, nếu ngươi chết, kế hoạch của ta sao có thể thực được.

      Mời đại phu đến, được mệnh danh là “Thần y”, cũng do mình mời đến, chỉ cần trả giá cao, cứu chữa. cứu giúp, vốn thể chết. Nhưng là cả đời xem của nặng hơn người, rất tham tiền, chỉ cần trả giá cao, cũng dám giết người.

      Cho nên tuy rằng là thần y, cũng là người hậu viện của nàng thích mời nhất.

      phải vì cứu người, hơn nửa là vì hại người.

      Chỉ cần cầm đủ tiền, muốn biến thành cái dạng gì, là điên, choáng váng, bán thân bất toại, trúng độc như thế nào, đều có thể làm được.

      Vương phu nhân tự mình nhìn bắt mạch cho Tô Nhân Vũ, châm cứu, canh giờ sau, nhìn Vương phu nhân cười cười,“Phu nhân yên tâm, đảm bảo như ý người.”

      Làm cho Tô Nhân Vũ bị thương tâm mạch, được khỏe mạnh như trước nữa, về sau từ từ suy nhược, sau vài năm chết, cũng có người hoài nghi, là thiên y vô phùng.

      Đến lúc đó gia đình này là của con nàng, cũng là của nàng.

      Vương phu nhân hài lòng đưa cho tờ ngân phiếu, Hoàng đại phu suy nghĩ chút, sợ phải có hai ngàn hai?

      nắm bắt cơ hội, cười cười, lại hỏi:“ phải còn có vị tiểu thư sao?”

      Chặt đứt chân, đau chết ngất, cứu chết.

      Nàng chết, Quốc Công khẳng định phát cuồng, ít nhất dễ chịu với phu nhân.

      Vương phu nhân nhướng nhướng mi, trì hoãn thời gian dài như vậy, tốt nhất nên chữa trị, cái chân kia của Tô Hinh Nhi, nàng đắc ý cười cười,“Làm phiền.”

      Hoàng đại phu ha ha cười,“ ngại, hơn nữa lão phu cũng Tống phu nhân cũng có nhân tình, mua đưa .”

      xong cùng nha đầu đến phòng trong xem Tô Hinh Nhi.

      Vương phu nhân nhìn thoáng qua Hỉ Thước bên cạnh, thấy nàng đáy mắt hồng hồng, tinh thần rất là tiều tụy, mặt thậm chí còn có tro bụi, nhân tiện :“Ngươi tại sao lại biến thành như vậy, còn mau tắm rửa.”

      Hỉ Thước cắn môi :“Phu nhân, nô tỳ sợ hãi, lão gia có việc gì chứ.”

      Vương phu nhân hừ tiếng,“Lão gia phúc lớn mệnh lớn, có thiên thần bảo hộ, có thể có chuyện gì. Ngươi yên tâm, chờ lão gia tỉnh lại, tu dưỡng mấy ngày, ta liền với , cho ngươi làm di nương.”
      Chương 133: Cùng Vương phu nhân giằng co tới cùng

      Hỉ Thước quỳ mặt đất,“Phu nhân, nô tỳ dám, nô tỳ thầm nghĩ theo hầu hạ phu nhân.”

      Nàng cúi đầu, gắt gao cắn răng, đem lòng hận thù chôn ở trong lòng.

      Vương phu nhân tiến lên nâng nàng dậy, thanh mang theo tiếng khóc nức nở,“Đừng như vậy, mau hảo hảo chiếu cố lão gia, tại mọi chuyện lộn xộn, ta cũng yên tâm nếu người khác nhúng tay vào. Lỡ lão gia có chuyện gì hay xảy ra, chúng ta đều là nữ nhi, sống như thế nào.”

      Hỉ Thước gật đầu, lúc tiểu nha đầu đưa nước ấm trong đó có khăn mặt qua, nàng lau mặt, ngồi ở bên cạnh chăm sóc Tô Nhân Vũ.

      Vương phu nhân nhìn nàng cái, lại cho bà quản gia giám sát, còn mình dẫn người ra của.

      giường Tô Nhân Vũ, mày run rẩy.

      Hỉ Thước hai mắt đẫm lệ nhìn thấy ràng, lại nhìn, thấy mê man như trước, liền giúp bôi thuốc mỡ vào những chỗ bị bỏng.

      Vương phu nhân cho người cầm đèn, mang theo nha đầu thân tín nhất cùng mụ mụ về phía phòng chứa củi ở sau viện,cho người gác cửa, nàng muốn đích thân thẩm vấn Đỗ di nương.

      Đỗ di nương bị người đánh cho tỉnh lại, mờ mịt nhìn Vương phu nhân.

      Đột nhiên, nàng như chó nhảy dựng lên,“Ngươi là ác phụ, ngươi, ngươi, ngươi là ác phụ! Tâm địa rắn rết. Đưa con cho ta.”

      Có người đưa ghế bành đến, Vương phu nhân ngồi ngay ngắn, lạnh lùng :“Nữ nhi của ngươi tứ tiểu thư chết cháy.”

      Đỗ di nương oán độc vô cùng nhìn nàng, hô lớn:“Nữ nhi của ta là Hinh Nhi, Hinh Nhi, phải tứ tiểu thư, ngươi đưa nữ nhi cho ta.”

      Nàng nghe lén bên ngoài mụ mụ chuyện, tam tiểu thư vốn còn sống, kết quả bị Vương phu nhân cho người đem nàng giết chết, làm bộ bị lửa thiêu chết, vì lão gia hôn mê.

      Đỗ di nương lập tức phát điên, nàng bị người trói lại, bị nhét giẻ vào miệng, vẫn liều mạng chửi bậy.

      Hai mụ mụ dùng chân đạp Đỗ di nương xuống, Vương phu nhân lạnh lùng nhìn nàng,“Ngươi là cái lão bất tử phái tới kèm hai bên của ta, nghĩ ta biết sao?”

      Đỗ di nương oán hận :“Cho nên ngươi bắt đầu tỏ ra yếu thế, còn cho ta làm đương gia, làm cho lão phu nhân xem. Làm cho lão phu nhân đối với ngươi yên tâm, quản gia giao cho ngươi làm. Ngươi là ác phụ, hắc tâm, chết tử tế được.”

      Vương phu nhân ngửa đầu cười to, tựa hồ đời có gì đáng cười hơn, nàng vỗ chân,“Theo ta đấu, ngươi còn non lắm.”
      Chương 134: Tâm tư của người tình nguyện xuất gia

      Đỗ di nương trong mắt lóe cừu hận,“Ngươi cũng tốt gì. Ngươi rất lợi hại, cũng đấu lại Cố di nương. Ngươi hại chết nàng, nàng cũng vĩnh viễn sống ở trong lòng lão gia.”

      Vương phu nhân sắc mặt phát lạnh,“Ba” cho Đỗ di nương cái tát,“Tiện nhân! Đánh cho ta!”

      Vài mụ mụ bùm bùm dùng giày để đạp Đỗ di nương, máu từ miệng nàng chảy ra, người bầm tím.

      Vương phu nhân hừ :“Tiện nhân như ngươi là cái gì, ngươi đáng ra phải cảm tạ ta, ngày đó lưu giữ ngươi.”

      Ngày đó Cố di nương trong bụng có hai hài tử, nàng cố ý cho Hoàng đại phu kê đơn, cho bà đỡ làm mấy chuyện xấu, giết chết hài tử là nam, trực tiếp chết ở trong bụng Cố di nương, căn bản ra.

      Đột nhiên, bên ngoài truyền đến thanh của mụ mụ,“Đại, đại tiểu thư?”

      Vương phu nhân nheo mắt, lập tức đứng dậy, :“Cho ta hảo hảo nhìn nàng.”

      Nàng ra cửa, trầm nhìn đại tiểu thư,“Ngươi tới nơi này làm cái gì, nha đầu mụ mụ đâu.”

      Đại tiểu thư ánh mắt càng thêm xa lạ, lạnh lùng nhìn nàng,“Ta muốn xuất gia.”

      Đại phu nhân cảm thấy thân mình chao đảo, có hai người liền đỡ nàng, nàng lập tức ý thức khẳng định được là có người xúi giục đại tiểu thư, nàng nhìn Xuân Mai :“ thăm dò xem, ai cùng đại tiểu thư gì.”

      Xuân Mai biết ý của nàng, hơn phân nửa là Lâm di nương, đương nhiên cũng có thể là nhị tiểu thư.

      Đại tiểu thư xong bước , căn bản mặc kệ mẫu thân cái gì, bước kiên quyết, bóng dáng thanh.

      Nàng lấy việc sinh ra trong gia đình này là bi ai, vì có như vậy mới vì mẫu thân mà thống khổ.

      Cho dù bọn họ cho nàng xuất gia, lòng của nàng cũng chết.

      Ở đây có ấm áp, chỉ có tính kế cùng mưu hiểm độc trong nhà, giống như phần mộ, bằng xuất gia.

      Quốc Công phủ xẩy ra đại hỏa hoạn, mọi người đều biết, trở thành đề tài câu chuyện ở đầu đường cuối ngõ.

      Mọi người đều Quốc Công gia có khả năng cứu sống, hoàng đế quyết định hạ lệnh chấp thuận đại thiếu gia về nhà xử lý hậu , lão gia lão phu nhân cũng mang nhị thiếu gia còn có nhị gia tam gia tới rồi xử lý.

      Khoảng hơn tháng nữa bọn họ tới, khi đó trong nhà càng náo nhiệt.

      Mười ngày sau, Tô Nhân Vũ tỉnh lại, Vương phu nhân vẻ mặt bi ai rất phù hợp, gầy yếu tiều tụy, vui mừng quá mà khóc:“Lão gia, ngươi rốt cục cũng tỉnh lại. Việt nhi cùng lão phu nhân bọn họ tới rồi.”
      Chương 135

      Tô Nhân Vũ mặt có biểu cảm gì, người thâm thúy tuấn lãng nay bỗng đờ đẫn trống rỗng,“Hinh Nhi đâu?”

      Vương phu nhân cho người ôm Tô Hinh Nhi đem đến.

      Tô Hinh Nhi bị chặt đứt chân, tuy rằng tình trạng tốt lắm, nhưng là bởi vì bị thương quá nặng, khẳng định là thọt chân, hơn nữa bây giờ còn thường xuyên phát sốt hôn mê, dựa vào thuốc của Hoàng đại phu mà duy trì.

      Tô Nhân Vũ xem Tô Hinh Nhi tuy rằng như thế, nhưng ít nhất là bảo vệ được tính mạng, trong lòng nhàng thở ra, lại hỏi:“Tứ nha đầu đâu?”

      Vương phu nhân rơi lệ,“ có. Đứa đáng thương, ta còn muốn hảo hảo thương nàng, đối với nàng giống như vài tỷ tỷ khác. Còn như vậy mà thông minh, lúc , cũng tranh cãi ầm ĩ...... Ô ô.”

      Tô Nhân Vũ chỉ cảm thấy ngực như bị trận búa tạ đánh xuống, nỗi đau nên lời, hai mắt từng đợt biến thành màu đen.

      Trước mắt lại là cặp mắt đen bóng, cười hì hì nhìn ,“Cha, cái này gọi là binh bất yếm trá, cho nên kim thiền thoát xác, lừa dối, di hoa tiếp mộc, thường dùng.”

      Bất ngờ kịp kìm nén, lập tức rơi lệ đầy mặt.

      Chính mình cũng có ý thức, giật mình nhận ra mình ở đâu, giống như có tôn quý.

      Vương phu nhân cảm thấy cười lạnh, lại thầm đắc ý.

      Nếu biết, đó là nữ nhi thân sinh của , chỉ sợ...... Nàng trong lòng vui mừng thôi.

      Trong tiểu viện Đỗ di nương điên điên khùng khùng khóc khóc cười cười, bên khóc Tô Mạt, bên khóc Tô Hinh Nhi.

      Vương phu nhân cho người gạt nàng, nàng tự nhiên biết Tô Hinh Nhi còn sống.

      Lúc này hai mụ mụ trông coi nàng bên ngoài ăn hạt dưa, chuyện phiếm,“Lão gia ra tỉnh, nhưng sức khỏe vẫn tốt. Hỉ Thước chăm sóc.”

      “Ít nhiều còn có phu nhân, nếu nhà này liền thành tro.”

      “Cũng phải, cho dù là lão phu nhân đến, cũng có cách nào chỉ trích phu nhân.”

      Đỗ di nương nghe xong, hét tiếng xông lên,“Cho ta gặp lão gia, ta muốn gặp lão gia, ta muốn cho , Hinh Nhi là con của ta, là của ta, của ta...... Ta muốn gặp lão gia, ta muốn gặp Hinh Nhi của ta, ta muốn gặp lão phu nhân......”

      Hai mụ mụ vừa nghe, biến sắc, lập tức tiến lên đè nàng xuống, nhét đồ vào miệng nàng.

      Đỗ di nương đột nhiên biết lấy đâu ra sức lực, lập tức đẩy hai mụ mụ, chạy như điên, mụ mụ nóng nảy, cởi giày ra, nhè Đỗ di nương ném.
      bornthisway011091nữ sinh 9x thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :