1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 605: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 06

      Kim Kết vừa thấy sư muội, thấy có người làm bạn, lôi kéo nàng thân thiết vào phòng.

      Tô Nhân Vũ kể lại qua loa tình trong mấy tháng qua.

      Cũng có gì, bởi vì lấy lí do Tô Mạt sinh bệnh để cho nàng ở vườn hoa an dưỡng, xin miễn hết thảy những khách tới thăm hỏi.

      Khoảng thời gian đó chỉ có ngũ hoàng tử cùng thất hoàng tử tới, bất quá đều có biện pháp ứng phó qua loa, bọn họ đều là nam nhân, tự nhiên cũng thể biết xấu hổ mà cứ mực muốn gặp nàng.

      Hơn nữa có Lan Như hỗ trợ, muốn che dấu cũng rất tiện.

      Hoàng đế cũng thực quan tâm tới nàng, hỏi qua rất nhiều lần, còn kêu Tô Nhân Vũ dành nhiều thời gian hơn ở bên nàng.

      Mấy tháng này, cũng hơn phân nửa thời gian ở nơi này .

      xong, nhìn Tô Mạt,“Nha đầu, nên cùng cha chuyện của ngươi . Phơi nắng đến nỗi khuôn mặt đều đen hết rồi, xem ngươi trở về như thế nào.”

      Tô Mạt cười hì hì :“Ta có bí phương làm da trắng đẹp, mấy ngày nay mà bắt đầu làm, rất nhanh trắng trở về . Cha cần lo lắng .”

      Sau đó đem đội kỵ sĩ Mị Ảnh sơ lược cho cha nghe.

      Tô Nhân Vũ nghe được là...... Cho dù chính mình là tướng quân, mang binh đánh giặc, vậy mà cũng thấy rất là kinh dị.

      “Ngày khác. Ta muốn trông thấy.”

      Tô Mạt gật gật đầu,“Được, Tô tướng quân phân phó, đương nhiên phải tuân mệnh .”

      Tô Nhân Vũ cười cười,“Ngươi nha đầu này. Cha cũng có vài người, ngươi nếu muốn chọn, cũng đều cho ngươi.”

      Tô Mạt đứng dậy,“Cha, điều này ra cần. Nhóm người này ta phỏng chừng có thể huấn luyện ra bốn năm mười người giỏi, số người còn lại, liền tạo thành đội ngũ bình thường. Cho dù là bọn họ, so với những đám binh sĩ nay ra chiến trận cũng phải hơn ít cấp bậc đâu. Những số người được chọn, ta có đếm rồi. Cần đổi nơi cứ trú.”

      Tô Nhân Vũ biết hỏi nữ nhi cũng , nha đầu này, trừ phi làm xong thành công, cũng lộ ra trước, sợ làm bất thành đến lúc đó mất mặt.

      P/s: Cả nhà bỏ qua cho lỗi beta nhá.
      Chap 606: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắng trẻo ngọc ngà 07

      Người của Hoàng Phủ Cẩn trong kinh cũng có tin tức đến, kẻ thế thân , bất quá là lộ diện ở trong phủ cùng Hương lâu, chỉ cần nghiêm mặt ra là được, tuy rằng khí thế bất đồng, nhưng Lưu Xuyên cũng quản.

      có trở ngại.

      Hơn nữa sớm tiết lộ tin tức là hôm nay trở về cho nên sáng sớm Hoàng Phủ Cẩn giả cũng ra khỏi thành đến gặpTô Mạt .

      Tô Nhân Vũ đứng dậy, lớn tiếng phân phó :“Tiểu thư khỏe lại nhiều rồi, mau chuẩn bị đồ ăn phong phú mang đến.”

      Ngày thường “Tô Mạt” đều hoạt động tại tòa vienj này, có ngườ bảo vệ, người khác tự nhiên chỉ có thể tìm hiểu được những thông tin mà cố ý để bọn chúng tìm hiểu.

      Nay vừa mở miệng , mọi người cũng chỉ biết bệnh của nàng hầu nhu khỏi hẳn.

      Tô Nhân Vũ lại với Hoàng Phủ Cẩn:“Ngày mai thỉnh Thần Đồng quận vương cùng nhau hồi kinh, để cho nha đầu kia ở thêm vài ngày nữa.”

      Hoàng Phủ Cẩn liếc nhìn Tô Mạt, nàng gật gật đầu, :“Cũng tốt.”

      Tô Mạt lại dặn dò vài cái rương gỗ bên ngoài bọc đồng có khóa kia ai cũng được xem, giúp nàng đặt ở trong phòng điều hương ở Hương Lâu.

      Chuyện nàng lưu ý căn dặn, Hoàng Phủ Cẩn đương nhiên càng thêm để bụng, tuy rằng tò mò, nhưng cũng nhẫn được.

      Chỗ nhà xưởng đó có thể có cái gì, bất quá chỉ là chút thủy tinh thôi.

      Chẳng lẽ là kính mắt?

      Chính là ràng còn chưa làm ra được mà.

      Tô Mạt ngồi ở trước bàn, ngón tay úp lên hai má, suy nghĩ làm thế nào để hồi phục sắc đẹp.
      .
      Lúc trước ở doanh trại huấn luyện cũng cảm thấy gì, đối với đám đại nam nhân đen sì sì hơn rất nhiều so với nàng.

      Nay trở về, đối với làn da trắng nõn trơn mịn của nha đầu Kim Kết, còn có bọn nha đầu da thịt non mịn trắng suốt nữa, nàng cảm thấy chính mình quả thực thành tiểu hắc !

      Nàng ghé vào bàn, lôi cái gương ra, soi qua soi lại.

      “Ai nha, đen muốn chết, làm sao bây giờ a!”

      Tô Nhân Vũ sủng nịch cười :“Làm sao đen chứ, ta cảm thấy rất đẹp, khỏe mạnh!”

      “Khỏe mạnh cái gì nha! Khó coi chết được, mọi người đều phải trắng trẻo mịn màng sao .”

      Đều trách bản thân lúc đó chú ý, nghĩ tới chuyện này, chỉ cảm thấy chính mình còn , cần chăm sóc mỹ dung .

      Kết quả, tại ra vấn đề này đây.

      Nếu sớm biết phòng trước rồi, làm chút kem dưỡng da tránh nắng gì đó, ban đêm bôi bôi vẽ vẽ, chừng đen ác như vậy a.

      Thực tế làn da nàng tốt lắm rồi, phơi nắng như vậy, ở trong nước bùn đánh trận tập luyện, còn có thể bảo trì trơn mềm như vậy, chỉ là hơi có chút đen sạm do phơi nắng mà thôi.
      Chap 607:Thầy thẩm mỹ bí mật 01

      Nếu là người khác, khuôn mặt sợ là bị phơi hỏng.

      Ngay cả sư muội cùng Hồ Tú Hồng đứng ở nơi đó, mỗi ngày theo bọn họ đặc huấn, đều đen ít.

      Nàng hướng lầu hô:“Kim Kết, gọi A Cổ Thái đến, cùng nhau ăn cơm.”

      Thuận tiện cùng nhau nghiên cứu làm trắng da.

      Kim Kết lập tức lôi kéo Thủy Muội cùng .

      A Cổ Thái bận rộn chỉ huy người ta chưng cách thủy hương liệu, là qua lát đến.

      Tô Mạt gọi Lăng Nhược tới, đem cái rương nàng chuẩn bị từ trước cho A Cổ Thái mang ra.

      Nàng tìm ra cái bình thủy tinh trong suốt óng ánh, đưa cho Kim Kết,“, đem cái này cho xem.”

      Nàng cũng tin, còn dám kênh kiệu cùng nàng, chuyện .

      Đừng tưởng rằng nàng biết, tại kỹ thuật chế hương rất thành thục, trừ phi là khai phá sản phẩm mới, căn bản cần cứ đứng đó nhìn chằm chằm.

      khẳng định là đối với nàng có ý kiến gì đó.

      Quả nhiên, rất nhanh, A Cổ Thái chạy vội đến, tiến vào đại môn, đung đưa cái tay cầm cái bình hô:“Mạt Lị, Mạt Lị, ngươi làm như thế nào? Cho dù là loại thủy tinh trân quý đến từ Tây Vực cũng thể như vậy .”

      Tô Mạt hướng hếch cằm, hừ tiếng,“Ngươi phải bề bộn nhiều việc sao? Như thế nào bây giờ lại rảnh ?”

      A Cổ Thái bày ra bộ dáng mặt nghiêm,“Hừ, làm bộ bị bệnh gạt ta, cũng cho ta biết chân tướng, còn làm hại ta phải lo lắng.”

      Tô Mạt hơi cười :“Vậy ngươi sao biết được?”

      A Cổ Thái làm cái mặt quỷ,“Đồ đệ ta cho ta biết .”

      Tô Mạt bĩu môi, cũng dám hối lộ tỷ tỷ, là buồn cười a.

      A Cổ Thái cầm chiếc bình kia,“Khẳng định còn có cái khác, mau đưa cho ta xem.”

      Tô Mạt hếch cằm, quay đầu :“ cho.”

      A Cổ Thái thấy bộ dáng cười xấu xa của nàng, cũng cười xấu xa,“ cho xem đúng ? Vậy...... Ta có thứ tốt cũng cho ngươi xem đâu.”

      Ngón tay bắn ra cái, nhất thời trong khí có mùi hương thanh nhã ấm áp, làm cho người ta nhất thời cảm thấy tinh thần sung sướng.

      Kim Kết hì hì cười, kéo kéo ống tay áo của A Cổ Thái,“A Cổ Thái, ngươi nhanh chút đem cái kia lấy ra .”

      Tô Mạt trừng mắt nhìn nàng ta, cố ý :“Giỏi cho ngươi Kim Kết, dám cùng người khác giấu giếm ta làm ra cái chuyện này , gạt ta cái gì, mau khai ra!”
      Chap 608:Thầy thẩm mỹ bí mật 02

      Kim Kết nhìn thấy làn da tiểu lúa mạch nhà mình, phía dưới cổ lại là trắng nộn non mịn, đường ranh giới phân biệt ràng a.

      Nếu trở về kinh, còn làm cho người ta chê cườichết sao?

      Tĩnh thiếu gia là thèm để ý, nhưng đám người trong nhà đó còn chưa biết uốn ba tấc lưỡi cười chọc đâu.

      Cho nên, thời điểm Tô Mạt rời , nàng liền cùng đại tiểu thư và A Cổ Thái thương lượng, muốn điều phối ra loại có thể làm cho người ta mùa hè sau khi bị phơi đen rất nhanh có thể trắng trở lại.

      A Cổ Thái trong khoảng thời gian này liền nghiên cứu ra thứ này, còn tìm vài nha đầu chuyên môn mỗi ngày phơi nắng, sau đó buổi tối về bôi lên loại kem dưỡng trắng do phát minh ra, kết quả các nàng chẳng những bị phơi đen, ngược lại da thịt càng thêm non mịn.

      Trong trắng lộ hồng .

      Lúc này Tô Mạt kêu lên:“Ta cần ăn cơm, A Cổ Thái ngươi cũng có cơm ăn, trước tiên mau nghĩ ra biện pháp khiến ta trắng trở lại. Ta cho ngươi biết, nước trái mướp, nước dưa chuột, nước quả lựu, trứng gà, bột trân châu … , thiệt nhiều thứ, đều có thể dùng để bôi trét lên mặt. Chúng ta tại phải nghiên cứu, làm mấy loại đến đây.”

      Dù sao thuần thiên nhiên ô nhiễm, cho dù mỗi ngày đều làm cũng sao hết.

      Thấy bộ dáng nàng vội vàng như vậy, A Cổ Thái ha ha cười rộ lên, tiểu nha đầu quả nhiên trưởng thành, trước kia cũng để ý đến bộ dạng chính mình xấu đẹp.

      tại chẳng qua có hơi chút đen , liền để ý như vậy.

      hắc hắc :“Ngươi là sợ Tĩnh Thiểu cần ngươi đúng !”

      Khuôn mặt nhắn của Tô Mạt nhăn lại, vươn tay nhéo hai má phen,“Đừng nhiều lời, nhanh chóng hành động , nếu đủ thời gian.”

      A Cổ Thái vươn tay,“Lấy ra đây!”

      Tô Mạt ra vẻ biết,“Cái gì nha?”

      A Cổ Thái nhăn mũi, mặt là biểu tình đáng của tên nhóc già đầu, cặp mắt thâm sâu lấp lánh lên ánh sáng màu xanh biển trời xa thẳm.

      “Chìa khóa a, hai ta đổi!”

      Tô Mạt hừ tiếng, lôi từ trong tay áo ra, A Cổ Thái cũng đem đồ vật giao cho nàng.

      “Tiến vào!”

      ra lệnh tiếng, có người nâng cái thùng lớn tiến vào.

      Giống Tô Mạt chuẩn bị lớn bằng nhau.

      Tô Mạt mắt choáng váng, bên trong này...... phải đều là sản phẩm làm đẹp chứ!

      , làm sao mà biết được?

      Kim Kết vỗ tay nhảy dựng lên, lôi kéo Thủy Muội :“Cái này hai người các ngươi mỗi ngày đều dùng cũng đủ a.”

      Tô Mạt tay kéo nàng ta lại,“Đại Quýt Tử, ngươi tốt, cám ơn ngươi nghĩ đến ta trước .”
      Chap 609:Thầy thẩm mỹ bí mật 03

      Kim Kết đắc ý :“Đó là, việc hầu hạ tiểu thư, là bổn phận của ta. Nếu , chẳng phải là tắc chức sao !”

      A Cổ Thái xông lên phía trước khóa xem chế phẩm thủy tinh mà Tô Mạt cho , dùng để đựng các loại hương liệu nước hoa hương lộ do điều chế ra, điều đó đương nhiên tốt hơn nhiều so với cái khác.

      Ba vị nương liền mở thùng ra xem sản phẩm làm đẹp.

      Thùng vừa mở ra, bên trong tràn đầy, có loại hộp to bằng bàn tay làm bằng bạch sứ, thanh sứ, sứ thanh hoa, còn có tiểu bình thủy tinh, có hộp bằng thanh đồng, có loại bình khảm vàng khảm bạc, có mã não, Phỉ Thúy, hoàng ngọc vv ......

      là đủ loại kiểu dáng.

      Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn vốn ở trong phòng chuyện, cũng ra, xem vài nha đầu kêu người ta khiêng cái bàn lớn tới, mặt bàn bày la liệt bình hộp.

      Tô Mạt với A Cổ Thái:“Về sau cũng có thể dùng bình thủy tinh đựng những thứ này, thủy tinh trong suốt, thấy .”

      Mấu chốt thủy tinh là thứ tinh thuần nhất, là loại đồ vật sạch , có nhiều vật chất hóa học, có phản ứng .

      Đám nha đầu Tô Mạt đem sản phẩm mỹ dung này nhất nhất mở ra nhìn.

      Có hoa phấn tử mạt lị nghiền nát, bỏ thêm cái khác cùng với trân quý hương liệu, bột trân châu … chế thành phấn.

      Có hoa hồng, hoa lựu, hoa hải đường …bỏ thêm hương liệu chế thành son phấn, bốn phía mùi thơm ngát.

      Còn có hồng nhạt, tuyết trắng, màu trắng ngà, màu xanh lục …các loại phấn trắng .
      Dưỡng toàn thân, dưỡng tay, bôi chân ......

      Còn có loại nhìn giống như dầu, thực tế lại thanh mà ngấy, thơm ngào ngạt, có thể dùng để bôi mặt, còn có thể lấy lau tay, bôi lên tóc.

      Chỉ cần giọt, chà xát đầy tay, mặt, gáy, cổ, đầu đều đủ.

      Tô Mạt kinh hỉ liên tục,“Đây...... Ta như thế nào lại cảm thấy, chúng ta so với nhóm tần phi trong hậu cung dùng còn tốt hơn a.”

      A Cổ Thái đắc ý :“Đó là đương nhiên. Ta có nghiên cứu qua sản phẩm của bọn họ dùng, sau đó cải tiến chúng, so với bọn họ dùng còn tốt hơn nhiều.”

      lên phía trước, chỉ vào mấy cái bình sứ kia :“Trong 6 cái bình sứ này, là cái loại bôi lên mặt, bôi xong 1 khắc là có thể rửa .”

      “Mặt nạ?” Tô Mạt là sợ ngây người, vậy mà......

      Nàng hề với bọn họ, thế nhưng đều biết.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 610: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 01

      A Cổ Thái, ngươi là thiên tài nghiên cứu đồ trang điểm của nữ giới nha!

      Quả nhiên là nhu cầu quyết định phát minh, có nhân muốn, có người làm.

      tốt!

      Kim Kết thấy Tô Mạt thế nhưng lại kinh ngạc thành ra như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên a, tiểu thư nhà nàng trước nay luôn là mọi đều nắm trong lòng bàn tay.

      A Cổ Thái khoát tay,“ Đại bộ phận những thứ này đều là Đại Quýt tử , ta dựa theo lời của nàng ta ra để làm .”

      Biểu tình ngượng ngùng khó có được của Kim Kết lộ ra,“Tiểu thư, người quên rồi a, trước kia người từng nhắc qua a.”

      Tô Mạt suy nghĩ, khả năng biết khi nào qua, bất quá khi đó tự cười chình mình, cũng vô tâm tư cho chuyện này.

      Kim Kết ở phương diện này cũng rất lợi hại.

      Tô Nhân Vũ kêu A Cổ Thái uống vài chén, bên này Tô Mạt liền cùng Kim Kết Thủy Muội chuẩn bị làm mặt nạ, thử xem A Cổ Thái nghiên cứu sản phẩm mỹ dung ra sao.

      Kim Kết cười :“Tiểu thư ngài yên tâm, đều dùng tốt. làm tổn thương đến da. Lúc ấy chúng ta lấy vài nữ hài tử tới thí nghiệm, để các nàng ấy mỗi ngày phơi nắng, mỗi ngày bôi.”

      Nàng vỗ vỗ vào mặt mình,“Nhìn ta xem, cũng là người trong số đó.”

      Tô Mạt nâng khuôn mặt của nàng ta lên, ở mặt má dùng sức hôn cái,“Đại Quýt Tử tốt!”

      Nàng gọi Thủy Muội,“Thủy Muội theo ta, đều bị đen nhiều, hai ta mỗi ngày sáng tối đều dưỡng da.”

      Thủy Muội gật đầu, làn da của chính mình là có chút thô ráp, phải trở nên xinh đẹp mới được, nếu khiến tiểu thư mất mặt.

      Hai nàng sau khi làm xong gặp người, tránh ở trong phòng vừa tắm vừa bôi, thẳng đến buổi sáng ngày hôm sau mới ra.

      Tô Mạt thay bộ áo váy màu lam nhạt, ngừng hỏi:“Có phải so với ngày hôm qua trắng chút hay .”

      Kim Kết cười :“Tiểu thư, chúng ta phải muốn lão gia cùng Tĩnh thiếu gia ngắm sao. Ba người chúng ta luôn ở cùng nhau, làm sao mà biết được.”

      Thủy Muội cũng che miệng cười khẽ.

      Tô Mạt mân mê miệng,“Được rồi.”

      Các nàng xuống lầu, đồ ăn sáng chuẩn bị xong, Tô Nhân Vũ cùng Hoàng Phủ Cẩn hàn huyên, kiểm kê đồ đạc khi rời phải mang theo.

      Nghe thấy thanh các nàng, hai người quay đầu.

      Ngày hôm qua còn cảm thấy Tô Mạt đen, hôm nay tựa hồ khác rồi.

      Tuy rằng da thịt mặt còn chưa có hoàn toàn trắng trở lại, nhưng lại giống như lọa châu báu trơn bóng trong trắng đẹp đẽ lóng lánh từ bên trong phát ra ngoài.

      P/s: Ta tranh thủ 3 ngày nghỉ lễ dịch nhiều chút cho bà kon đọc. Tuần tới ta vẫn bận nhưng gắng update ko để bà kon chờ lâu như đợt vừa rồi.
      Chap 611: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 02

      Khỏe mạnh mà xinh đẹp, như là châu ngọc trong veo trơn bóng, lại như giọt sương cánh hoa, mềm mại ôn nhu.

      Hoàng Phủ Cẩn miệng cảm thấy có chút khô, vội châm trà.

      Tô Mạt hơi hơi nhíu mi, hồ nghi cùng hai nha đầu trao đổi ánh mắt, chẳng lẽ chính mình thay đổi sao?

      Nàng theo bản năng giơ tay lên chà xát hai má, Tô Nhân Vũ tới, nắm bàn tay bé của nàng dùng đồ ăn sáng.

      Tô Nhân Vũ bắt đầu dạy nữ nhi,“Mạt nhi a, ngươi rất đẹp rồi, tại cần phải trang điểm như vậy.”

      Nàng giống những đứa khác tránh ở trong khuê phòng, muốn ra gặp người, rực rỡ chói mắt như vậy, quả thực là làm cho người ta kinh diễm.

      Vậy được.

      Thấy Hoàng Phủ Cẩn khắc kia khi nhìn thấy nàng, ánh mắt sáng ngời, khóe miệng hơi cong lên, giống như con sói đới khát vậy, thích.

      tiếp tục giáo huấn nữ nhi cái loại tư tưởng cần quá đẹp, miễn cho nữ nhi bị người khác ngấp nghé đoạt mất.

      xong hồi, Tô Mạt châm chén trà cho , cười :“Cha, ta xuất môn có đeo mũ sa che mặt.”

      Tô Nhân Vũ uống ngụm trà, vốn là nam nhân thâm trầm lạnh lùng, cũng bắt đầu có điểm nhiều lời, thấp giọng :“Ngươi Hương lâu sao?”

      là ai vậy, chẳng lẽ nhìn ra tâm tư của mấy đứa con hoàng đế sao?

      cũng muốn để nữ nhi chịu ủy khuất.

      Tô Mạt cười cười, gật đầu :“Được, nữ nhi nghe cha .”

      Nàng lại phân phó Kim Kết,“, đem vài thứ kia tặng cho đại tiểu thư bộ tốt nhất. Hỉ Thước di nương, Lâm di nương, nhị tiểu thư, tam tiểu thư giống nhau, lại cho Xuân Thủy vài cái tỷ tỷ những người theo lão phu nhân mỗi người bộ. Rồi chuẩn bị ít dâng cho lão phu nhân, để lão phu nhân lưu trữ tặng thưởng cho người ta.”

      Mấy thứ này của nàng, cho dù chưa phải là cực phẩm, nhưng so với loại hàng tốt nhất bên ngoài bán còn tốt hơn.

      Dù sao cũng là sản phẩm của thiên hạ đệ nhất điều hương sư tự mình điều chế.

      Kim Kết xin vâng, lôi kéo Thủy Muội chuẩn bị.

      Trừ bỏ đại tiểu thư, người khác bộ chỉ là hộp bôi mặt, phấn hộp, son hộp, bôi tay hộp, loại khác có.

      Đại tiểu thư đương nhiên so với bọn họ nhiều hơn ít.

      Dù sao tiểu thư chính mình vốn quan hệ thân hơn với đại tiểu thư, các nàng ta cũng đều biết, phải sợ người khác ra vô, công bằng linh tinh gì đó.

      Tặng cho các nàng coi như nghĩ chút tình, tặng cũng có gì để .

      Đảo mắt cái tới tháng đông chí, gió Bắc gào thét, trận tuyết lớn rơi suốt ngày đêm.

      Vạn vật được bọc dưới màu trắng, hồng mai mát lạnh nở rộ.
      Chap 612: Hiệu quả làm người ta kinh diễm 03

      Hôm nay là ngày Tô gia ngũ tiểu thư hết bệnh trở về nhà, nhóm người đại tiểu thư, Hỉ Thước, di nương ở nhị nội môn trông ngóng mong chờ.

      Đại tiểu thư vận chiếc áo khoác ngân hồ, có phối với da chồn bạch, cầm lò sưởi ấm tay làm bằng sứ Thanh Hoa.

      Tới tới lui lui nhìn vài lần, lo lắng :“Như thế nào còn chưa tới? Mau kêu người ra ngoài nhìn xem.”

      Hỉ Thước cười :“Đại tiểu thư đừng nóng vội, lão gia cùng nhị thiếu gia ở bên ngoài, hơn nữa là Tĩnh thiếu gia tự mình đón, như là đường có tuyết, chậm chút thôi.”

      Bên kia Tô Hinh Nhi chờ kiên nhẫn, chà chà chân,“Lạnh chết mất, ta qua lão tổ mẫu nơi đó trước ngồi đợi.”

      Nhị tiểu thư :“Tam muội muội vẫn là đợi chút . Ngũ muội muội rất nhanh trở lại .”

      Lúc này đại a đầu bên người Vương phu nhân đến :“Đại tiểu thư, phu nhân bên ngoài rất lạnh, thỉnh ngài vào phòng cho ấm áp. Chờ ngũ tiểu thư trở về, người hầu tới báo tin trước. Khi đó rồi ra đón cũng vậy thôi.”

      Đại tiểu thư nhấp mím môi, khuôn mặt vốn có chút mỉm cười lập tức lạnh như băng,“ cần.”

      Tô Mạt vắng mấy ngày nay, nàng quả thực là khó chịu muốn chết.

      Lúc trước cảm thấy, nay tình tỷ muội sâu đậm, thời điểm nàng rời , đại tiểu thư liền cảm giác được quen xa nàng.

      Cũng có người tâm sẻ chia, ngay cả mẫu thân thân sinh đều tính kế.

      Lão tổ mẫu tuy rằng đói tớt với nàng, nhưng ở trong lòng lão tổ mẫu, duy trì trật tự gia tộc Tô gia cùng mặt mũi, đó mới là thứ trọng yếu nhất hơn bất cứ thứ gì.

      Hỉ Thước lại đuổi khéo mụ mụ,“Lại ngoài cửa lớn nhìn xem, hỏi nhị quản gia chút.”

      Mụ mụ lập tức , đường đụng phải mụ mụ khác tới, mụ mụ kia vui mừng chạy tới,“Hồi bẩm đại tiểu thư, di nương, ngũ tiểu thư trở lại. Xe ngựa đậu ngay tại bên ngoài. Chớp mắt vào tới cửa.”

      Đại tiểu thư lập tức cười rộ lên, lôi kéo tay Hỉ Thước :“Ngũ nương, muội muội trở về, liền tốt hơn nhiều.”

      Hỉ Thước gật gật đầu, bởi vì Tô Mạt, đại tiểu thư cùng nàng cũng thân cận hơn rất nhiều.

      Có đôi khi đại tiểu thư muốn tìm người ta chuyện, ngược lại tìm đến nàng.

      Điều này làm cho Hỉ Thước rất là vui mừng.

      Rất nhanh vài mụ mụ khênh chiếc kiệu tiến vào, theo bên cạnh Kim Kết là nha đầu mi thanh mục tú, Tô Việt ở phía sau chỉ huy khuân vác hòm rương do Tô Mạt đem về, kêu người ta cẩn thận, đừng để làm hỏng.

      Vào nhị môn, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, nhảy qua ôm lấy đại tiểu thư,“Tỷ tỷ, ta rất nhớ tỷ a.”
      Chap 613: Hiệu quả khiến người ta kinh diễm 04

      Vào trong cổng, Tô Mạt hạ cỗ kiệu, khiêu lại ôm lấy đại tiểu thư, "Tỷ tỷ, ta rất nhớ ngươi a."

      Đại tiểu thư hơi hơi trầm mặt xuống, sẳng giọng: "Ngươi tên nha đầu, có chỗ nào nào nhớ ta , lâu như vậy mới trở về."

      Tô Mạt cười hắc hắc, ghé tới lỗ tai nàng khẽ : "Tỷ biết, nếu về sớm trước hai tháng, ta ko dám gặp người khác."

      Đại tiểu thư lật khuôn mặt nàng, trái nhìn phải nhìn, cũng hơn nửa năm gặp, Tô Mạt cao lớn hơn ít, khuôn mặt nhắn bằng bàn tay cũng càng thêm kiều diễm động lòng người, trắng nõn nà, giống như là hương tuyết phấn.

      Quả thực là. . . . . . ánh sáng rực rỡ bắn ra bốn phía!

      "So trước kia xinh đẹp hơn nhiều rồi." Đại tiểu thư vui mừng .

      Tô Mạt kéo tay đại tỷ tỷ, chào hỏi cùng Hỉ Thước, sau đó hướng phòng lão phu nhân tới.

      Hỉ Thước hỏi: "Lão gia đâu?"

      Tô Việt tiến vào, : "Lão gia cùng Quận Vương tiến cung, bệ hạ tuyên triệu."

      Hỉ Thước lên tiếng, phái người bẩm với lão phu nhân cùng phu nhân.

      Tô Mạt cùng đại tiểu thư đứng khoanh tay hành lang, ngừng chuyện thân mật, thanh ngọt giòn dễ nghe, đường tới thượng phòng ở hậu viện.

      Hỉ Thước thấy bóng dáng các nàng xinh đẹp, vui mừng cười.

      Nơi Lão phu nhân, được gọi đến, nàng ta là tư cách tới.

      Liền kêu gọi nha đầu mụ mụ của mình quay trở về trong viện làm công việc thêu thùa may vá.

      Nàng làm cho Tô Mạt cùng đại tiểu thư mỗi người chiếc áo khoác, còn thiếu mỗi bước cuối cùng thêu hoa cổ áo thôi.

      Tô Mạt cùng đại tiểu thư tiến vào trong viện của lão phu nhân, dập đầu trước.

      Lão phu nhân vui mừng : "Nha đầu mau tới đây, để Lão Tổ Mẫu nhìn ngươi kĩ chút."

      Tô Mạt cười tiến lên.

      Mọi người vừa thấy, có người ghen tị có người tán thưởng, mới nửa năm thấy, thoạt nhìn Tô Mạt lớn hơn rất nhiều, thân hình càng thêm phát triển.

      Vẻ hào quang xinh đẹp như toát ra từ trong cốt cách.

      Đợi thời gian, chờ nàng lớn lên, biết đẹp tuyệt diệu khuynh quốc khuynh thành thế nào đây?

      Lão phu nhân ôm nàng vào trong ngực, " Nha đầu bảo bối của ta, ngươi trở lại. Thân thể đều khỏe hẳn chưa?"

      Tô Mạt đứng dậy, xoay vòng, "Khỏe. Hoàn toàn khỏe lại rồi."

      Vương phu nhân hừ tiếng, "Ngươi từ đại môn vào?"

      Ngày thường đại môn của Tô gia là mở, mọi người trong nhà ra vào cũng cửa hông, hôm nay Quận Vương tới đây, mới mở đại môn.
      Nhưng Quận Vương cùng lão gia tiến cung , vậy đại môn nên để nha đầu như ngươi vào.
      Chap 614: Hiệu quả khiến người ta kinh diễm 04

      Tô Mạt nâng váy, nghiêng đầu nhìn Vương phu nhân, cười : "Ta mong muốn nhanh chút được nhìn thấy Lão Tổ Mẫu, cho nên liền tắt rồi."

      Phải cửa hông, vòng đường xa, như vậy cũng tiện.

      Vương phu nhân bị nàng làm cho tức chết được, ngay cả mình ngày thường ra vào cửa cũng được đại môn.

      Tô Mạt thèm nhìn nàng, cười với lão phu nhân: "Lão Tổ Mẫu, ta từ vườn hoa đem về cho ngài nhiều thứ tốt lắm nha."

      Nàng ra lệnh tiếng, người bên ngoài nối đuôi nhau mang vào, trong tay đều khiêng đồ.

      Món thứ nhất là chậu cành mai tạo dáng hình rồng, đẹp mà tục, thanh mà đạm.

      Món thứ hai được bê tới là chậu sứ men xanh chậu nước thủy tiên, nhất thời cỗ hương khí xa xăm tràn ngập ra bao phủ.

      Món thứ ba hai người khiêng mấy bồn lớn Mẫu Đơn, Ngụy Tử Diêu Hoàng, còn có chậu Lục Mẫu Đan.

      Mọi người liên tục kinh ngạc.

      Nhìn nhìn, tổng cộng có hơn mười chậu.

      Có dạng nặng, tỷ như Hồng Mai mùa đông, Thủy Tiên, Sơn Trà…, cũng có dạng chậu , như mấy bồn quý báu Mẫu Đơn, Tố Tâm Lan kia.

      Tô Mạt : "Lão Tổ Mẫu, tại giường sưởi mùa đông tại Hoa Phố, đốt ngày càng thành thạo, muốn cho loài hoa nào nở loài hoa đó nở. Ngay cả Nội Vụ phủ trong cung đều thu mua."

      Lão phu nhân vui mừng cười toe toét, ngắm nhìn : "Đem mấy chậu Mẫu Đơn quý báu này, đều đặt tại nơi đây, sau này đem tiến cung. Mấy chậu Tố Tâm Lan kia, cho mẫu thân các ngươi chậu, thư phòng lão gia chậu, Hồng Mai kia đại a đầu chậu, Thủy Tiên các ngươi mỗi người các ngươi chậu. . . . . ."

      Lão phu nhân phân phát hết, Tô Hinh nhi bản thân cũng có chậu Thủy Tiên, ngay cả chậu Sơn Trà Hoa cũng có, liền vừa ý rồi.

      Thủy Tiên có cái gì tốt, ngày thường trong nhà cũng có.

      Nàng nén khí: "Lão Tổ Mẫu, ta cần. Đều cho người khác ."

      Lão phu nhân mi mắt vén lên, thản nhiên : "Đây là vấn đề ngươi muốn hay . Trong phòng phải bày hoa."

      Bà lại cấp thêm cho Nhị Tiểu Thư chậu trung đẳng Hoa Sơn Tra.

      Mấy chậu hoa thuộc dạng thượng đẳng tạm để nơi đây, về sauđem tặng.

      "Đám hoa này a, chỉ là nhìn ngắm, cần chăm sóc. Loại khó chăm sóc tặng cho các ngươi chưng bày, các ngươi để ý, hoặc là để tâm đến nó, liền coi như lãng phí rồi."

      Vương phu nhân liền vâng, lại : "Lão phu nhân, đem chậu Hồng Mai tặng tới Đông cung ."

      Lão phu nhân : "Để sau. Gom lại hết, cùng nhau đưa đại lễ đông chí. Ta cùng bọn nha đầu trò chuyện, các ngươi ai bận việc người đó ."

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 615: Dám chiếm tiện nghi của nàng 01

      Nàng nhìn đại tiểu thư cái, quá năm, đại tiểu thư 15 tuổi rồi, cũng nên đàm hôn luận gả ( bàn đến chuyện gả chồng) rồi.

      Nàng vài lần tỏ ý cùng lão phu nhân, nhưng lão phu nhân luôn chuyển hướng đề tài câu chuyện.

      Hơn nữa đại thiếu gia cũng 17, nên lưu ý chuyện đính hôn, chờ thêm tới 20, cũng nên sớm thành thân chút.

      Nhưng lão phu nhân ngược lại chút cũng vội vã.

      Vương phu nhân trong lúc nhất thời đoán ra tâm tư của bà, chỉ đành cáo lui.

      Nhị Tiểu Thư đến bên người Tô Mạt, "Muội muội, ngươi thời tốt, tâm tỷ tỷ có thể bớt lo rồi. Hơn nửa năm này, tỷ tỷ mỗi ngày ăn chay niệm Phật. Chỉ ngóng trông ngươi mau chóng khỏi bệnh, bằng ta. . . . . . là có lỗi rồi."

      Tô Mạt hơi hơi cười nhìn nàng cái, "Nhị tỷ, ngươi tuổi còn , cần luôn ăn chay niệm Phật. Như vậy tốt."

      Nhị Tiểu Thư cười cười, "Muội muội, muội khỏe rồi, sao."

      Tô Mạt đáp trả bằng nụ cười.

      Đối với nàng mà , kỳ thực Tô gia ngoại trừ Vương phu nhân ra, nàng có địch nhân.

      Hơn nữa tính cả Vương phu nhân, cũng căn bản chịu nổi kích.

      Nàng nghĩ thông rồi, vì phụ thân cùng đại tỷ, nàng có thể tạm thời so đo với bọn họ.

      Dù sao bọn họ cũng là người nhà.

      thời việc nàng cần phải làm rất nhiều, đều rất trọng yếu, cũng hung hiểm.

      Nàng phải từng bước lên kế hoạch cho tốt, thể để chuyện vô dụng làm phân tâm.

      Mới vừa rồi nội thị trong cung đến truyền lời, bộ dáng xem ra rất gấp gáp, hơn nữa còn đem Hoàng Phủ Cẩn cũng triệu .

      Tô Mạt có trực giác, có đơn giản như vậy.

      Đúng lúc này, mụ mụ báo lại, "Lão phu nhân, phu nhân, Mai Lâm công tử của Đại Cữu lão gia và Phượng Lâm công tử của Nhị cữu lão gia đến rồi."

      Vương phu nhân vui vẻ, vội đứng dậy : "Mau mời tới dập đầu với lão phu nhân."

      Tô Mạt nắm tay tỷ tỷ, muốn về trước phòng mình trước.

      Nàng nghe cái tên Vương Mai Lâm kia tuổi xấp xỉ bằng đại ca, nhưng là học vấn nghề nghiệp, bị nuông chiều ra bộ dáng gì.

      Nàng miễn cưỡng tiếp loại người này.

      Vương Phượng Lâm lại có khả năng, rất có chí khí, là muốn theo con đường khoa cử làm quan, bản thân mười ba tuổi đậu tú tài, năm nay mùa thu lại thi đậu cử nhân.

      Năm sau muốn tham gia thi hội, nếu đậu có thể trực tiếp tham gia thi đình, đó là môn sinh của thiên tử.

      Vương phu nhân thấy Tô Mạt cùng đại tiểu thư muốn rời , nét mặt trầm xuống, "Thân thích đến đây, gặp mặt rồi hãy lui xuống."

      Đại tiểu thư đành phải lôi kéo Tô Mạt đứng lại.
      Chap 616: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 02

      Rất nhanh chóng hai thiếu niên cẩm y hoa phục nhanh tiến vào, người kiếm mi lãng mục, người tuấn tú nho nhã, hai người tiến lên vén áo bào, quỳ gối ở đệm cói dập đầu với lão phu nhân.

      Lão phu nhân vội để người hầu nâng họ dậy, cười : "Mau đứng lên, mau đứng lên."

      Hai người lại hành lễ dập đầu với Vương phu nhân, sau đó cùng chúng tỷ muội chào hỏi.

      Tô Mạt chỉ cúi chào, ứng phó cho có lệ hai tiếng biểu ca.

      Vương Mai Lâm vừa vào nhà liền chú ý tới vị tiểu Biểu Muội này, thấy nàng mặc áo khoác màu hồng nhạt thêu hoa sơn trà, phía dưới mắc chiếc váy màu trắng ngà có thêu hoa Ngọc Lan.

      Tuy rằng tuổi còn , nhưng cả người liền giống như gốc cây sơn trà hoa xinh đẹp động lòng người.

      Khuôn mặt mềm mại tuyết trắng kia, làn da vô cùng mịn màng.

      Cặp mắt đen trong sáng.

      Vương Mai Lâm nhìn mất hồn, khỏi nuốt nước miếng, cười : "Vị Ngũ muội muội này, nhiều năm, ta là lần đầu tiên gặp mặt."

      xong từ trong tay áo lấy ra cái tiểu bao hương liệu tơ vàng, "Vật này đưa cho muội muội làm lễ gặp mặt."

      Tô Mạt cảm tạ, vươn tay tiếp nhận, ai biết Vương Mai Lâm lại nhân cơ hội ở mu bàn tay nàng xoa cái.

      Tô Mạt giận dữ, giương mắt trừng , lại cười đến bộ dạng nghiêm trang, đối lão phu nhân cùng Vương phu nhân : " nghĩ tới thời gian qua nhanh như thế, tiểu muội muội đều lớn như vậy rồi."


      Vương Phượng Lâm nhìn nàng, cơ hồ cũng nhận ra, vẻ thầm kinh thán.

      Tô Mạt lôi kéo đại tiểu thư cáo lui, về phòng của mình.

      Nàng muốn đại tỷ phiền lòng, cho nên cho nàng biết động tác của tên Vương Mai Lâm kia.

      Hai đường huynh đệ Vương Mai Lâm cấp lão phu nhân dập đầu cái, liền theo Vương phu nhân về tòa viện của nàng ta.

      " ma, dượng ở nhà?" Vương Mai Lâm hỏi.

      Vương phu nhân ừ tiếng, cho bọn họ vào nhà rồi chuyện, "Trong cung có người tới báo, cùng nhị điện hạ tiến cung rồi."

      Vương Mai Lâm kinh ngạc : "Giờ này tiến cung? Hay là có chuyện gì."

      Vương phu nhân : "Có thể có cái gì, cần để ý. Mẫu thân ngươi mấy ngày trước đây cùng Tống phu nhân tiến cung, có thể gặp được Quý Phi nương nương?"

      Vương Mai Lâm gật gật đầu.

      Vương phu nhân sắc mặt vui vẻ, "Có lời gì muốn chuyển cho ta ?"

      Vương Mai Lâm nhìn Vương Phượng Lâm liếc mắt cái, " Ngươi đem lời của đại bá mẫu cho ma nghe ."
      Chap 617: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 03

      Vương Phượng Lâm hành lễ, thanh trong vắt : "Đại bá mẫu , để phu nhân cần sốt ruột, đại bá mẫu thăm dò ý tứ của bệ hạ. Thái tử lớn, là muốn sớm chút đem việc hôn nhân định xuống. Quý Phi nương nương còn , thỉnh ma yên tâm đừng nghĩ ngợi nhiều."

      Vương phu nhân nhất thời vẻ mặt vui mừng, liên tục : "Cái này tốt lắm, cái này tốt lắm."

      Có ý tứ của hoàng quý phi, Tống gia đồng ý, Vương gia ủng hộ, xem lão phu nhân cùng Tô Nhân Vũ còn được cái gì.

      Vương Mai Lâm quỳ gối xuống dưới chân Vương phu nhân, " ma, ta có chuyện muốn cầu ngài."

      Vương phu nhân cười dìu , cũng chịu, làm nũng : " ma, ngài trước đáp ứng ta trước. Bằng ta đứng dậy."

      Vương phu nhân sẵng giọng: "Ngươi đứa này, chỉ biết ma cưng chiều ngươi nhất."

      Vương Mai Lâm có thế mới : " ma, ngươi đem tiểu muội muội kia cho ta ."

      Ngồi ở bên cạnh Vương Phượng Lâm sắc mặt căng thẳng, nhịn được : "Đại ca, ngũ biểu muội là nữ nhi dượng thương nhất. Hơn nữa bệ hạ cũng thích nàng, nghe cùng nhị hoàng tử. . . . . ."

      "Cái gì cùng cái gì, nàng thế nào cũng đều là thứ nữ, làm sao có thể tiến hoàng môn. Ngươi đừng mù quáng tham gia, muốn cùng ta tranh giành phải hay ?"

      Vương Phượng Lâm hừ : "Đại ca cũng quá xem thường người khác rồi."

      Vương phu nhân thản nhiên : "Ngươi muốn nàng làm cái gì, cái nha đầu kia vừa ác độc lại xảo quyệt, đem nó , trong nhà ngươi còn có thể yên ổn qua ngày? Thế nào cũng phải gà bay chó sủa. Chẳng lẽ ngươi thấy được chỗ khó khăn của ma sao?”

      Vương Mai Lâm lấy lòng : " ma, đều vỏ quýt dày có móng tay nhọn, chừng, nha đầu kia theo ta liền thành ngoan ngoãn. Đến lúc đó ta bảo nàng hiếu kính ngài, nàng còn dám vâng lời sao?"

      Vương Phượng Lâm trong lòng cười lạnh, nhưng cũng chen vào .

      Vương Mai Lâm lại : " ma, người ngẫm lại xem a, nhà chúng ta về sau có Thái Tử Phi, tương lai phải là hoàng hậu nha, còn cần vương phi khác để làm gì? Hơn nữa, nếu có thể lôi kéo được tốt, vạn nhất được sao. Ngài cũng phỉa biết thanh danh của Lâm Giang vương. Văn võ cả triều, có mấy người tốt. Ngay bệ hạ cũng muốn gặp , Ngũ muội muội theo khẳng định phải chịu tội. Cho dù là cả dượng, cũng khẳng định là đáp ứng đem Ngũ muội muội gả cho . Mà khẳng định còn chê Ngũ muội muội là thứ xuất, cũng tất yếu có thể làm chánh phi đâu. Lui vạn bước mà , hết thảy đều phải là còn có bệ hạ làm chủ sao? bằng ngài trước hết đem Ngũ muội muội cho ta. . . . . ."

      Chap 618: Dám chiếm tiện nghi của nàng ! 04

      Vương phu nhân hơi hơi trầm ngâm, cháu trai rất đúng, hơn nữa câu nào câu ấy đánh trúng tâm tư nàng.

      Nữ nhi của nàng tương lai nhất định là phải làm hoàng hậu, Tô Mạt thông minh như vậy, nếu về sau gả cho Hoàng Phủ cẩn, giúp đỡ làm này nọ .

      Vạn nhất chống đối cùng thái tử, vậy có thể như thế nào mới tốt đây?

      Nha đầu kia giỏi nhất thu mua nhân tâm, mới vài năm như vậy, bản thân nữ nhi, trượng phu, bà bà, nha đầu cơ hồ đều hướng về nó rồi.
      Ngay cả là hoàng đế, hoàng tử, đều tốt cho nha đầu đó.


      Nếu đem nó đuổi ra ngoài, nhà này, sớm muộn gì cũng gặp chuyện may.

      Nhưng mấu chốt là phải đuổi như thế nào.

      Tô Mạt thời , là đứa hài tử sáu bảy tuổi có thể dễ dàng bài bố.

      tại, nha đầu kia bộ dạng khí thế khinh người, đôi mắt nhanh như chớp, nhìn người khác như hai lưỡi dao sắc bén kinh người.

      Nếu là cùng Tô Nhân Vũ , đương nhiên cho phép đem Tô Mạt gả cho Mai Lâm.

      Nếu là lão phu nhân. . . . . .

      Vương phu nhân trầm ngâm, cảm thấy dựa theo con đường chính đáng, thế nào tìm khắp cũng có cửa.

      Vương Mai Lâm từ trước đến nay là chỉ làm dáng được khắc, lúc sau, tính tình nuông chiều liền lộ .

      lôi kéo tay Vương phu nhân, " ma, ngươi đến cùng là chuyện . Chẳng lẽ ngươi còn luyến tiếc cái thứ nữ."


      Nha đầu kia là nha đầu đẹp nhất mà từng gặp qua, lôi về nhà, nuôi dưỡng khoảng hai năm, là có thể viên phòng rồi.

      Vương Phượng Lâm lại : "Đại ca, đại bá mẫu cho chúng ta đến truyền tin cho ma, nếu truyền lời xong, cũng nên trở về mới đúng."

      Vương Mai Lâm chậm chạp đứng dậy, lạnh lùng nhìn gần , "Vội vã trở về gì chứ? Ta cho ngươi biết, ta từ trước đến nay luôn muốn gặp đại biểu đệ, Tô Trì có ở nhà, chúng ta thế nào có thể . Chờ cùng đại biểu đệ trò chuyện vài câu rồi mới . Ở lại hai ngày cũng ngại."

      Vương phu nhân cười : "Tự nhiên việc gì. Ta kêu người ta vào trong cung truyền tin cho Trì nhi, đến lúc đó để trở về cũng các ngươi hội ngộ."

      Vương Phượng Lâm bèn muốn tìm Tô Việt trò chuyện.

      Vương phu nhân sắc mặt lập tức trầm xuống, "Phượng Lâm, ngươi cũng nên tự trọng. đứa thứ xuất, nơi nào xứng đôi chuyện với ngươi. Ngươi bằng tới chỗ Nhu nhi dạo, kêu nó đưa cho ít son phấn, các ngươi mang về, coi như quà tặng cho mẫu thân các ngươi hay để làm lễ vật tặng người cũng là tốt."

      Vương Phượng Lâm nghe xong lập tức phải .

      Vương Mai Lâm vui vẻ : "Ta cũng ."

      Vương phu nhân vội vàng kéo , "Nhi a, ma dặn ngươi chuyện này."
      Chap 619: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 01

      Vương Mai Lâm vội la lên:“ ma, trở về sau.”

      Vương phu nhân nghiêm mặt,“Ta thấy ngươi càng ngày càng ra thể thống gì nữa rồi. Còn muốn ma giúp ngươi hay .”

      Vương Mai Lâm lập tức cười :“ ma, người , ma là người hiểu ta nhất. Ta biết mà. Mẫu thân cùng lão thái thái cấp cho ta hai nha đầu thông phòng, ta cũng thích. có đẹp bằng ngũ muội muội.”

      Vương phu nhân ý bảo thấp giọng,“Lời này trăm ngàn đừng ở bên ngoài . Nếu là để cho dượng ngươi nghe thấy được, chỉ sợ có phiền toái.”

      Vương Mai Lâm vội gật đầu, lại :“ ma, ta đây cũng là suy nghĩ cho ma cùng Trì biểu đệ. ma nghĩ mà xem, ngũ muội muội có khả như vậy, vừa mở Hoa Phố lại mở Hương lâu. Lúc trước đều xem như ngốc tử vậy, ai từng nghĩ nàng ta liền đem mảnh đát hoang biến thành Hoa Phố. Ta nghe Hoa Phố kia cùng Hương lâu thực kiếm được tiền a. ma, người xem nếu ta cưới nàng ta, vậy phải là cưới được cây rụng tiền sao.”

      Vương phu nhân bật cười, vươn tay đầu ngón tay hung hăng ấn mạnh cái trán của .

      “Ngươi tiểu quỷ đầu này, ngươi cho rằng chỉ mỗi ngươi biết tính kế hả. Ngươi cho là Lâm Giang vương tính. có mẫu thân gia trợ lực, đương nhiên muốn kết hôn cới vương phi có nhà mẹ đẻ thế lực tốt. Phóng tầm mắt ra kinh thành, phải là Tống Vương Tô Lưu Cao mấy nhà như vậy sao?”

      Vương Mai Lâm hừ tiếng,“ ma, thể để thực được. Ngũ muội muội gả cho , còn bằng làm thiếp cho ta đâu. chừng khi nào bị......”

      Vương phu nhân trừng mắt nhìn cái,“Câm miệng, ta dạy cho ngươi, ngươi cùng Tô Mạt nha đầu kia, thể rất lỗ mãng, phải có lễ phép.”

      Vương Mai Lâm dùng sức gật gật đầu, lắc lắc tay của Vương phu nhân, làm nũng :“ ma, người giúp ta .”

      Vương phu nhân đứng dậy nhìn ngắm, nay nàng cũng hoàn toàn tín nhiệm đám nha đầu này, nếu có người tới là cho các nàng tới gần.

      Nàng đè ép tay xuống, thấp giọng :“Ngươi yên tâm, trở về cho nương ngươi, qua mấy ngày nữa đại thọ của Tống lão phụ nhân, chúng ta đều .”

      Sắc mặt Vương Mai Lâm lộ vẻ vui mừng, vỗ tay :“ ma, đến lúc đó......”

      ghé sát vào, đề phòng hướng ngoài cửa sổ nhìn thoáng qua, lôi kéo Vương phu nhân ngồi giường sưởi.

      “Đến lúc đó ta khiến cho nàng ta gạo nấu thành cơm......”

      Vương phu nhân bật cười,“ Biện pháp này tốt.”

      Nàng nhớ lại cái gì đó, như có chút đăm chiêu :“Gạo nấu thành cơm, là biện pháp tệ.”

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 625: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 07

      Vương Phượng Lâm đành lòng, đành lòng nhìn thấy Tô Mạt đắm chìm trong trụy lạc, liền chỗ Vương phu nhân.

      Hoàng Oanh cười lạnh :“Biểu thiếu gia, nếu còn muốn bước vào nhà này, ngài nên quy củ chút .”

      Vương Mai Lâm hừ tiếng, nếu nể mặt ngũ muội muội.

      ngẩng đầu bước qua bên cạnh nàng, giương cằm :“Ngươi cuối cùng cũng cấp cho tiểu thư các ngươi làm của hồi môn, đến lúc đó, xem gia như thế nào xử ngươi!”

      Hoàng Oanh tức giận đến sắc mặt trắng bệch.

      Chém ngàn vạn nhát đao, tiểu thư ta xử chết ngươi, ta họ Hoàng!

      Nàng dẫn theo váy vội vàng chạy theo hướng lão phu nhân.

      Quốc Công còn chưa trở về, lão phu nhân nhắm mắt dưỡng thần.

      Xuân Thủy biểu thiếu gia đến, lão phu nhân kiên nhẫn :“Đừng nhưu con chuột cản đường, lui sang bên .”

      Xuân Thủy biết phải là nàng, che miệng cười cười, ra ngoài với Vương Mai Lâm:“Lão phu nhân nghỉ ngơi rồi.”

      Vương Mai Lâm nóng nảy, liên tục thở dài năn nỉ,“Hảo tỷ tỷ, thông báo giùm tiếng, là ngũ tiểu thư có vật muốn thỉnh lão phu nhân xem.”

      Xuân Thủy nhìn Hoàng Oanh liếc mắt cái, thấy nàng vẻ mặt nàng giận dữ, đồng thời nháy mắt với chính mình, nhân tiện :“Nô tỳ lại hỏi chút.”

      Xuân Thủy vào cùng lão phu nhân là nha đầu của ngũ tiểu thư cùng đến.

      Lão phu nhân “Ai” tiếng, ngồi xuống, phất phất tay,“Cho bọn họ tiến vào.”

      Nghĩ nghĩ, bà lại ,“ mời phu nhân các ngươi đến.”

      Ngũ nha đầu sai đến, chỉ sợ ......

      Lão phu nhân tuổi càng lớn, càng khôn khéo.

      Lập tức liền đoán ra có điềm lạ.

      cho ta ngủ, vậy ta khiến cho bọn họ gà bay chó sủa!

      Rất nhanh Vương phu nhân đến, thấy Vương Mai Lâm cùng Hoàng Oanh ở bên ngoài, cầm trong tay bức tranh chữ.

      Trực giác, sợ là có chuyện tốt.

      Hỏi chút, Vương Mai Lâm lại lôi kéo nàng bên :“ ma, yên tâm . Chất nhi ( cháu) ta thu phục ổn rồi.”

      Vương phu nhân còn muốn hỏi kĩ, Xuân Thủy lão phu nhân cho mời.

      Ba người vội vào.
      Hành lễ thỉnh an lão phu nhân, Vương phu nhân cùng Vương Mai Lâm ngồi xuống.

      Hoàng Oanh cầm tranh chữ đứng bên.

      Lão phu nhân cười :“Biểu công tử có chuyện gì?”

      Vương Mai Lâm vui mừng đứng lên, hướng lão phu nhân cúi đầu chắp tay,“Lão tổ mẫu, tôn nhi có việc nhi muốn nhờ, còn thỉnh lão tổ mẫu đáp ứng.”
      Chap 626: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 08

      Đuôi lông mày lão phu nhân hơi vểnh lên, cuối kéo dài:“Ngươi nếu muốn Hằng Nga trời, ta còn phải sai người lấy xuống cho ngươi à?”

      Vương Mai Lâm cười :“Lão phu nhân là hài hước. Tôn nhi đúng là muốn Hằng Nga, bất quá a, Hằng Nga này, cần lên trời mới có.”

      Vương phu nhân mi tâm nhảy dựng, khinh trách mắng:“Mai Lâm, nhăng cuội gì đó.”

      Lão phu nhân nhìn nàng liếc mắt cái,“Cứ để . Phàm ta có, bọn thích, làm gì có chuyện cho chứ.”

      Vương Mai Lâm đắc ý hướng Vương phu nhân nhướng mày chu miệng, lại quay đầu lại với lão phu nhân:“Lão phu nhân, tôn nhi cũng trưởng thành, tổ mẫu cùng mẫu thân ta luôn , nên cho ta làm bộ hàm thước và dây cương đeo vào. Tôn nhi, hôm nay......”

      Vương phu nhân ho khan tiếng.

      Đứa này cũng quá đắc ý dào dạt.

      “Ngựa” cái gì chứ, còn dây cương nữa.

      Lão phu nhân nhìn cái.

      Vương Mai Lâm quỳ ụp xuống, vừa quỳ vừa tới dưới chân lão phu nhân,“Lão tổ tông. Cầu ngài đem ngũ muội muội cho ta . Ta khẳng định cưng chìu nàng.”

      Lão phu nhân chỉ cảm thấy có cỗ tà hỏa khí xông lên, trái tim đột nhiên đập thình thịch.

      Bà nắm chặt bàn tay, mắt híp lại, hừ tiếng trong lỗ mũi.

      Vương phu nhân lập tức cảm thấy tốt,“Mai Lâm, ngươi xằng bậy cái gì, ngũ muội muội ngươi còn .”

      Lão phu nhân trầm :“Để .”

      Vương Mai Lâm chỉ quan tâm đến hưng phấn của bản thân, muốn được bất cứ giá nào .

      “Lão tổ tông đừng nóng giận, ngũ muội muội cũng có ý tứ này. Nhưng là ta ngẫm nghĩ, ngũ muội muội còn , có thể nhà của ta, nuôi dưỡng trước. phải còn có loại con dâu nuôi từ bé này sao. Ta nhất định đối xử tốt với ngũ muội muội, ba năm sau viên phòng......”

      “Hừ!”

      Lão phu nhân giống như cười giống như giận hừ tiếng.

      Vương Mai Lâm mí mắt run lên, nhấc tay thề :“Lão tổ tông, cầu ngài đừng trách cứ ngũ muội muội. Nàng cũng lớn. Thích tôn nhi, đó cũng là...... Cũng là chuyện thiên kinh địa nghĩa .”

      Lão phu nhân nhướng mày, nhìn dời mắt,“Ngươi ngũ nha đầu thích ngươi? Nguyện ý?”

      Vương Mai Lâm chắc như đinh đóng cột:“Đúng vậy, ngũ muội muội còn tặng bức họa, để ta đưa cho lão tổ mẫu xem.”

      Lão phu nhân xì tiếng cười rộ lên,“Ha ha ha ha!”
      P/s: Truyện vẫn còn rất dài ^^

      Chap 627: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 09

      Vương Mai Lâm bị tiếng cười của nàng làm cho sửng sốt ngây ngốc, biết sao lại thế này.

      khỏi quay đầu nhìn Vương phu nhân.

      Vương phu nhân trầm nghiêm mặt, trừng mắt nhìn .

      Lão phu nhân thả lỏng thân thể, sau đó tựa vào gối kê đầu đặt thành giường, khoát tay áo,“, cầm bức họa tới cho chúng ta nhìn xem.”

      Hoàng Oanh trước nay luôn tính tình hoà thuận, cũng cùng người tranh chấp.

      Hôm nay bị Vương Mai Lâm làm cho tức giận, chỉ hận thể lấy đao đâm lủng mấy chục nhát.

      Tên đăng đồ tử này, đồ hạ lưu.

      Hoàng Oanh tháo xuống cẩm mang, rào rào tiếng đem bức tranh chữ mở ra.

      Tấm giấy tuyên thành hoa lệ sang quý kia lập tức quẹt qua hai má của Vương Mai Lâm, để lại vết hằn màu đỏ.

      Hoàng Oanh lạnh lùng tới gần ,“Biểu thiếu gia, ngươi hãy nhìn cho kỹ.”

      Mọi người ngưng mắt nhìn lại, mặt tranh viết bài thơ, vẽ bức họa.

      Câu thơ bọn nha đầu biết, nhưng bức họa kia......

      con cóc, chung quanh đám con cóc, nhưng con cóc kia lại cứ nhất mực hướng lên bàu trời cao xa thể với tới mà kêu.

      trời mây trắng tít tắp, có thể thấy được đám thiên nga ở tầng mây trung qua.

      Bên phải còn có bài thơ, viết là:

      Hoa có trăm dạng đua nở, người cùng chó khác nhau.
      Ngươi muốn làm cầm thú, ngay cả chó cũng “trung”( đồng ý).

      Mọi người đều biết , chữ ‘trung’ kia là loại phương ngôn, biểu thị đồng ý, có nghĩa là ‘ có thể’.

      “Phốc”

      “Ha ha ha ha”

      “Đây...... Đây......”

      Lão phu nhân đều cười đến ngặt nghẽo, ôm bụng cười đến phát ra tiếng.

      Hoàng Oanh cùng Xuân Thủy vài người bọn họ cũng nghẹn cũng nín được, ấn bụng cười đến nỗi khí thông.

      Vương phu nhân tức giận đến sắc mặt xanh mét, bỗng nhiên đứng dựng lên, nổi giận :“Này còn ra thể thống gì? Còn có gia pháp hả?”

      Vương Mai Lâm sau khi nhìn bức họa kia, trái tim nóng bỏng như lửa, lập tức rơi vào bên trong hố băng tuyết.

      Sắc mặt trắng bệch, ánh mắt dại ra......

      Vương phu nhân hổn hển :“Nương, như thế nào có thể như vậy. Nha đầu kia cũng quá vô pháp vô thiên .”

      Lão phu nhân giơ giơ lên mi, nhịn cười, :“Bất quá là bọn hay giỡn .”

      Vương phu nhân chỉ chỉ bức họa kia,“Đây, đây là giỡn sao? như thế nào mẫu thân Mai Lâm cũng là trưởng công chúa.”

      Trưởng công chúa chính là tỷ muội hoàng đế.
      Chap 628: Tính kế người bất thành ngược lại tự hại mình 10

      Lão phu nhân khóe môi xả ra tia cười lạnh.

      Công chúa?

      là chê cười.

      Năm đó nữ nhân đó cùng mẫu thân nàng ta, các huynh đệ đều bị hoàng phu nhiếp chính vương đuổi khỏi gia môn, các nàng đều quên?

      Nếu sau này hoàng phu làm hoàng đế, bọn họ nịnh bợ Tống gia cùng hoàng quý phi.

      Lải nhải!

      Còn dám xưng công chúa.

      Xin hỏi nàng ta có danh hiệu công chúa ?

      Lão phu nhân nhếch mi,“Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi. Ta cảnh cáo các ngươi a, tiếp theo ai dám làm bại hoại thanh danh của cháu ta, lão bà ta cho dù có liều cái bộ xương cốt già này, cũng khiến cho bọn họ được chết tử tế!”

      Vương phu nhân giật mình toát mồ hôi lạnh.

      Còn muốn gì nữa, lão phu nhân muốn nằm xuống, kiên nhẫn phất phất tay.

      Vương Mai Lâm chỉ là chuyện tốt thành, ngược lại còn rước nhục vào người.

      Ngay cả tôn nghiêm cũng đều bị giẫm lên.

      Bị người ta trực tiếp chỉ vào cái mũi mắng súc sinh.

      ......

      tức giận đến nỗi tay chân lạnh như băng.

      hơi lao ra ngoài, vừa mới Vương Phượng Lâm từ chỗ Vương phu nhân lại đây.

      Vương Phượng Lâm nhìn nổi giận đùng đùng ,“Đại ca, ngươi đây là......”

      “Hỗn đản!”

      Vương Mai Lâm tức giận đánh ra đòn, thấy mặt Vương Phượng Lâm liền tự cảm thấy vui sướng khi người ta gặp họa, dương tay lên chính là vung ra cái tát.

      Vương Phượng Lâm bị đánh đến nỗi sợ run.

      Vương Mai Lâm oán hận :“Muốn nhìn ta bị chê cười, có cửa đâu!”

      Vương phu nhân đuổi theo ra đến, vội sai người ta chuẩn bị xe đưa hai vị biểu thiếu gia trở về.

      Nàng tức giận đến nỗi cả người run run, nha đầu chết tiệt kia.

      Quả thực là hơi quá đáng.

      Cho dù vui ý, làm gì cần vũ nhục người ta như thế?

      Nàng trừng mắt nhìn Vương Mai Lâm cái,“Ngươi cùng nha đầu đó như thế nào?”

      Vương Mai Lâm khóc như núi đổ ,“Ta, ta muốn nàng ta viết bức tự. Nào biết đâu rằng nàng ta thích, thích thôi. Còn tuổi như vậy mà có tâm kế.”

      Vương phu nhân lại tức giận công tâm, hận thể phen cầm cây đuốc đem Tô Mạt đốt thành tro.

      “Ngươi lộ tìn hiệu gì, nàng ta làm sao dám vũ nhục người khác như vậy?”

      Nàng hầm hừ ,“Việc này thể cứ như vậy cho xong. Ngươi theo ta.”

      Nàng lôi kéo tay Vương Mai Lâm về hướng sau, nổi giận đùng đùng tìm Tô Mạt tính sổ.

      Vương Mai Lâm khóc hô:“Khẳng định là Vương Phượng Lâm kia hỗn đản, báo tin trước !”
      Chap 629: Lần cuối cảnh cáo ngươi!01

      Vương Mai Lâm khóc hô:“Khẳng định là Vương Phượng Lâm hỗn đản kia, báo tín trước! vội vã như vậy đến tòa viện biểu muội, phải mật báo là làm cái gì ? Tên hỗn đản này, ta trở về mách nhị thúc đánh gãy chân !”

      xong liền tìm Vương Phượng Lâm.

      Vương Phượng Lâm đứng ở xa xa đuổi theo, chắp tay, dứt khoát bỏ .

      Loại chuyện mất mặt này, đúng là......

      Vương Phượng Lâm tình nguyện nhảy vào trong hố phân, cũng muốn như vậy.
      Vài năm nay nghe ít chuyện của ngũ muội muội, biết nàng khẳng định phải người thường.

      Tuy rằng còn tuổi , cũng là

      Vương phu nhân như thế lại có bị cơn tức làm hồ đồ, nàng :“Phượng Lâm phải người như vậy. Ngươi cùng ma, tìm con nha đầu chết tiệt kia tính sổ.”

      Nhìn Vương Mai Lâm khóc thành như vậy, nàng tức giận đến nỗi vả cho cái tát,“Đều bây lớn rồi hả, còn khóc? Chuyện này có gì phải khóc? Ngày mai truyền ra ngoài, còn muốn làm người sao.”

      Vương Mai Lâm từ được nuông chiều hỏng rồi, tuy rằng là trưởng tử, bởi vì có mẫu thân cưng chiều.

      Lại tự xưng là chính mình là công chúa, đương nhiên người khác dám cùng nàng ta tranh giành.

      Nhi tử liền kiêu căng mặt ngoài thoạt nhìn giống như đàng hoàng lắm.

      khi hề hài lòng về chuyện gì đó liền lòi bản chất ra ngay.

      Hoặc là ngang ngược, hoặc là giở thói lưu manh.

      được nữa học theo thói nữ nhân, khóc!

      Từ đến lớn, chỉ cần như vậy, vốn có lần nào đạt được mục đích .

      nghĩ đến Tô gia còn có thể như thế, theo thói quen mà dùng đến chiêu này.

      Vương phu nhân kéo , cả giận:“Ngươi chính là thứ chỉ dọa được người trong nhà, ngoan ngoãn chút cho ta. được lại khóc. Nah đầu đó dù có đẹp nữa, cũng chẳng phải là đứa bé chưa dứt hơi sữa sao, còn có thể làm được tiên nữ sao?”

      Vương Mai Lâm lấy tay áo lau nước mắt, than thở :“Ngũ muội muội chính là thiên tiên!”

      Vương phu nhân :“Trong chốc lát nữa cấm ngươi lên tiếng.”

      Hai người vội vã đến Túy Lưu phương, sớm có tiểu nha canh cửa đầu nhìn thấy lập tức chạy vào trong viện.

      Vương phu nhân tức giận đuổi theo, dương tay liền quăng ra hai cái tát,“Thấy ta chạy cái gì mà chạy. Muốn báo tin hay muốn làm gì ?”

      Lúc này Tô Mạt dẫn theo Hoàng Oanh Kim Kết từ trong phòng ra, nhìn bọn họ cái, lạnh lùng :“Phu nhân tự mình giận dữ, việc gì phải lấy nha đầu ra xả giận.”

      dám tới đánh nàng, muốn lấy nha đầu của nàng trút giận?
      Hừ, nghĩ rằng nàng rất dễ bị khi dễ sao?

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 630: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!02

      đánh được nàng, nha đầu của nàng cũng trừng phạt được!

      Chỉ cần theo nàng, nàng phụ trách đối bọn họ, bảo hộ bọn họ!

      Vương phu nhân ngoan trừng mắt Tô Mạt, phẫn nộ :“Ngũ nha đầu, ngươi càng ngày càng kỳ cục. Đại biểu ca ngươi bất quá là đùa giỡn ngươi chơi chút, ngươi viết cái thứ kia muốn làm ai ghê tởm?”

      Tô Mạt ra vẻ khó hiểu, giang tay ra, bộ ủy khuất lên trước.

      “Đại biểu ca, như thế nào? Chúng ta ban đầu phải viết Đường Thi Tống Từ có ý nghĩa, muốn viết cái gì đó thú vị sao? Ta chỉ viết vài thơ xoàng. đúng chỗ nào ?”

      Vương Mai Lâm ngừng khóc, đứng trước mặt người lớn của gia đình, làm nũng.

      Thường khóc khóc là có thể bức bách bọn họ.

      Trước mặt người ngoài, khóc cũng vô dụng.

      khóc.

      Bĩu môi, nhìn Tô Mạt,“Vậy ngươi, ngươi kêu ta cầm cho lão phu nhân xem.”

      Tô Mạt cười :“Ta muốn lão phu nhân ăn cơm xong liền ngủ, nên tích thực. Đại biểu ca nhiệt tâm như vậy, dỗ dành lão tổ mẫu của chúng ta vui vẻ, có gì tốt đâu. Ngươi làm việc này, khiến lão tổ mẫu chúng ta vui vẻ. Đó là chuyện công đức nha. Lão gia cùng phu nhân còn muốn cảm tạ việc làm của ngươi kìa”

      Những lời này của nàng, vừa mang chút bướng bỉnh của trẻ nit, lại có chút ý tứ đúng đắn.

      Ngược lại khiến người ta có cách nào phải.

      Vương phu nhân tức giận đến sắc mặt xanh mét, hận thể tiến lên đem Tô Mạt bóp chết, nàng ta khí thế bức người chất vấn:“Nha đầu chết tiệt kia, ngươi như thế nào với đại biểu ca ngươi, ngươi nguyện ý cùng .”

      Khuôn mặt tú lệ nhắn của Tô Mạt phát lạnh, trong trẻo nhưng lạnh lùng ánh mắt đảo qua,khiến Vương phu nhân sợ tới mức trong lòng phát run, thế nhưng tự chủ được lui về phía sau vài bước.

      Tô Mạt lạnh lùng thốt:“Phu nhân, vấn đề này cập đến trong sạch của ta, có thể tùy ngươi hươu vượn sao? Ta cảnh cáo ngươi, hề có bóng dáng chuyện này, ngươi dám lung tung, đó là việc vạ mồm. Đừng chỉ coi mình có võ mồm, coi người khác đều là kẻ ngu ngốc. Lỗ tai nào của các ngươi nghe được ta muốn cùng thế này thế nọ ...... Phi, cũng sợ người ta gớm ghiếc!”

      Vương Mai Lâm vốn muốn xông lên, bị những lời nàng ra làm sững người.

      “Ngươi, ngươi, ngươi ràng cười với ta!”

      Tô Mạt ha ha nở nụ cười hai tiếng, chỉ vào Vương phu nhân :“Ta lúc vừa tới Tô gia, nàng ta đối với ta cười càng thân thiết hơn, chẳng lẽ nàng ta muốn cùng ta có quan hệ thân thiết đến nỗi muốn phóng hỏa thiêu chết ta!”
      Chap 631: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!03

      Nàng ánh mắt sẵng giọng như băng, đên sát gần bức nhìn Vương phu nhân.

      Vương phu nhân thần kinh não nhảy dựng, đột nhiên đau.

      Nha đầu chết tiệt kia, thế nào lại đề cập lại vấn đề nên đề cập tới.

      Vương Mai Lâm kinh ngạc nhìn Vương phu nhân,“ ma, ngũ, ngũ muội muội ?”

      Vương phu nhân hổn hển :“Cái gì thiệt hay giả, nha đầu này làm sao có thể có câu . Ta muốn thiêu chết nó, liệu nha đầu đó còn có thể nơi này diễu võ dương oai sao? Bất quá là ỷ vào dượng ngươi sủng nàng, vô pháp vô thiên. Sớm muộn gì ông trời cũng thu thập nó!”

      xong lôi kéo Vương Mai Lâm bước .

      Tô Mạt hai mắt phát lạnh, thân hình bỗng dưng chợt lóe, liền chặn đường bọn họ.

      Vương phu nhân cả kinh há miệng thở dốc, nó, nó ràng ở phía sau mình, như thế nào......

      Lập tức đến phía trước mặt!

      Tô Mạt hơi hơi ôm lấy khóe môi, ánh mắt lạnh như băng, sắc loang loáng giống như con dao nhìn chằm chằm Vương phu nhân.

      “Vương Minh Lan, ta với ngươi lần cuối cùng. Nếu phải xem nể mặt đại tiểu thư cùng Tô gia, ngươi chết vô nơi táng thân. Về sau -- ngươi giữ khuôn phép cho ta, nếu ta thu thập ngươi trước khi ông trời ra tay!”

      Dám giúp đỡ tên cháu sắc quỷ ngu ngốc của mình tính kế nàng?

      Chán sống rồi.

      Lần sau có ngoại lệ!

      Nếu dám có lần thứ hai, nàng cảnh cáo nữa!

      Hoàng Oanh vừa mới kể chuyện Tuệ nhi với nàng ấy, lấy Tô Mạt đầu óc, lập tức liền đoán được là Vương Mai Lâm cái tên quần là áo lượt kia.

      cùng Vương phu nhân thương lượng cái gì con bướm thiêu thân.

      Hừ! Dám đem chủ ý đánh tới đầu nàng. ( Dám đối với nàng có ý xấu)

      Quả thực là chán sống rồi.

      Làm cho bọn họ ở trước mặt lão phu nhân lòi cái xấu ra, cảnh cáo cảnh bọn họ, câm miệng lại, về sau những lời như vậy cấm đề cập tới.

      Nếu chính là tự tìm tới phiền phức.

      Nguyên bản Tô Mạt cảm thấy Vương phu nhân bị nhục nhã phen, trở về giáo huấn Vương Mai Lâm cẩn thận, đuổi rồi là được.

      nghĩ tới hai người này còn chưa biết rút ra bài học như vậy.

      Thế nhưng lại tìm đến nàng gây phiền toái.

      Mình động vào bà ta, vẫn là nể mặt tỷ tỷ, nếu nàng mới mặc kệ.

      Vương phu nhân bị nàng nhìn phát run, lại vẫn là mạnh miệng,“Ngươi, ngươi muốn làm gì hả. Ta cảnh cáo ngươi, ngươi đừng cho là ta biết ngươi làm cái mưu gì. Ngươi nếu quá phận, ta cũng buông tha cho ngươi! Ngươi cái kia cái gì Hoa Phố Hương lâu, nếu phải đại ca ngươi chống lưng, ngươi cho là ngươi có thể tiếp tục mở ra kinh doanh được sao!”
      Chap 632: Lần cuối cảnh cáo ngươi!!04

      “...... Ngươi cái kia cái gì là Hoa Phố Hương Lâu, nếu phải đại ca ngươi chống lưng, ngươi cho là ngươi có thể mở ra được hay sao. Ngươi tốt nhất suy nghĩ cho kĩ. Nếu lần sau người ta khám xét ngươi, hừ! Cũng đừng trách ta cảnh cáo ngươi!”

      huỵch toẹt những lời ác độc ra, Vương phu nhân lôi kéo Vương Mai Lâm vội vàng .

      Tô Mạt cười lạnh, xem ra nữ nhân này cả ngày vui vẻ biết thỏa mãn.

      Chỉ cần bà ta động đậy, sinh .

      Nàng quay đầu nhìn về phía tiểu nha đầu bị đánh,“Tiểu Quang, đừng chấp nhặt cùng bà ta. Để Hoàng Oanh tỷ tỷ cho ngươi năm lượng bạc mua kẹo ăn.”

      Năm lượng?

      Biết tiểu thư hào phóng, cũng nghĩ hào phóng như vậy.

      Tiểu Quang ngẩn ngơ, cuống quít dập đầu.

      Hoàng Oanh nâng nàng dậy, cười :“Đừng dập đầu. Ngươi nếu dập đầu cúi lạy, biết chừng tiểu thư trừ hai lượng của ngươi đó .”

      Giống như Tiểu Quang là tiểu nha đầu canh cửa sai vặt truyền lời, tháng bất quá là được mấy chục tiền, năm lượng bạc, ít nhất phải làm nhiều năm mới có được.

      Quả thực có thể làm được rất nhiều đại .

      Như vậy ca ca có thể cưới vợ, phụ thân chữa bệnh, cũng lo lắng nữa.

      Nàng ta vui mừng phát khóc,“Cám ơn tiểu thư, cám ơn Hoàng tỷ tỷ.”

      Hoàng Oanh tự mình cầm bạc cấp cho nàng, cho phép nàng hai ngày này được nghỉ ngơi.

      Tô Mạt lên lầu, đại tiểu thư cùng Thủy Muội học đan tất.

      Thấy nàng lên, đại tiểu thư mím môi,“Ngươi để ý đến ta. Ta nay cùng bà ta nửa điểm quan hệ cũng có.”

      Tô Mạt cười cười, ngồi ở nàng bên cạnh xem nàng đan,“Ta mới cố kỵ đâu. Ta hung hăng nhục nhã bà ta chút, còn uy hiếp nữa, nếu còn dám động tâm địa gian giảo gì đó, khiến cho bà ta phải nằm ở giường dưỡng bệnh .”

      Đại tiểu thư cúi mắt, bộ dáng chỉ lo đan tất.

      Tô Mạt lại biết, tâm lý nàng vẫn khổ sở.

      Dù sao đó cũng là mẫu thân của nàng.

      Kim Kết cùng vài người lên, giành mất việc đan tất của đại tiểu thư,“Đại tiểu thư, ngài chỉ cần biết đan là được rồi, việc đan này cứ để cho chúng ta đến làm .”

      Thủy Muội lấy ra vài đôi được đan xong đưa các nàng xem.

      Lúc ở Hoa Phố đan được đống.

      Lão phu nhân, lão gia, Tĩnh thiếu gia, nhị thiếu gia còn có các nàng mỗi người đôi.

      Còn lại liền dựa theo thích của Tô Mạt cùng đại tiểu thư, đan thêm mấy đôi nữa.

      Đại tiểu thư đùa nghịch những chiếc tất, với Tô Mạt:“Muội muội có đầu óc kinh doanh như vậy, cái này tại sao nghĩ cách kiếm tiền ?”
      Chap 633: Đừng nghĩ hô tới đuổi 01

      Tô Mạt cười :“Cái này nha, muốn kiếm khoản lớn là có khả năng.”

      Nếu muốn dựa vào tất để kiếm tiền, cũng phải được, nhưng ít nhất phải là chuyện có thể giải quyết trong chốc lát được.

      Muốn làm chuyện gì đó, suống vài lời sau đó lập tức giống như ngồi hỏa tiễn.

      Vèo cái danh chấn thiên hạ, bạc trắng như tuyết từng đống rớt xuống.

      Đó phải là làm buôn bán, đó là nằm mơ!

      Nếu muốn dựa vào tất để kiếm tiền, thứ nhất trước tiên phải khảo sát thí nghiệm thị trường, dù sao cũng là đồ vật mới.

      Thứ hai tạo nhà xưởng tuyển công nhân, thu mua bông sợi, kéo tơ dệt sợi…. Sản xuất hàng loạt.

      Mấu chốt nhất là, có đồ vật có hàm lượng khoa học kỹ thuật, rất nhanh bị người khác học tập làm nhái.

      khi làm nhái được hàng, giá cả xuống.

      Đến cuối cùng, tất và bao tay được bán rong khắp phố có mặt ở khắp mọi nhà, giống như mua sợi tơ vậy được bày bán ở khắp đầu đường cuối hẻm.

      Dung mạo Đại tiểu thư vừa chuyển đổi, vốn là biểu tình trong trẻo lạnh lùng, thế nhưng thái độ lại có chút kiều mỵ.

      “Ta cho ngươi chủ ý!”

      Tô Mạt vừa nghe, đại tỷ chịu chủ động tham gia vào việc thế tục này, đó là điềm tốt.

      Làm cho nàng có chuyện làm, vui vui vẻ vẻ, chính mình cũng yên tâm .

      “Đại tỷ, ngươi mau cho chúng ta biết .”

      Tô Mạt ôm cánh tay đại tiểu thư, đầu để ở vai nàng, lắc lắc làm nũng.

      Đại tiểu thư cười cười, sờ sờ mái tóc của nàng, ghé lỗ tai vài câu.

      “Xì” Tô Mạt cười rộ lên, đại tỷ cũng phúc hắc nha.

      Rất xấu rồi!

      Nàng vốn chính là bởi vì dễ dàng bị sao chép, cho nên mới muốn dựa vào việc này bán kiếm tiền, cũng muốn hại thương nhân khác.

      Thầm nghĩ dạy cho mọi người, cải thiện cuộc sống cho mọi người.

      Nàng đứng dậy, cười :“Nếu đại tỷ cầu như thế, vậy cứ như vậy mà làm.”

      Nàng nhìn ra ngoài cửa sổ, hôm nay trời đen kịt rồi,“Cha cùng Tĩnh thiếu gia như thế nào còn chưa trở về?”

      Nàng quay đầu phân phó Kim Kết,“ bên ngoài phái người hỏi chút, có tin tức gì truyền về.”

      Kim Kết lập tức .

      Trong ngự thư phòng, mùi Long Tiên Hương bay ngào ngạt, than Ngân Sương tỏa ra chút khói đen nào, còn mang chút hương thơm thanh nhã.

      Hoàng đế ngồi ở trước ngự án, nhìn thoáng qua hai người phía dưới đứng.

      Tô Nhân Vũ trầm ổn nội liễm, nhìn ra cảm xúc.
      Chap 634: Đừng nghĩ hô tới đuổi 02

      Tô Nhân Vũ trầm ổn nội liễm, nhìn ra cảm xúc.

      Hoàng Phủ Cẩn vạn năm thay đổi khuôn mặt băng sơn, lại tia gợn sóng.

      “Nơi này có hai phần tấu chương, các ngươi xem .”

      Hoàng đế đẩy tấu chương đưa qua.

      Tô Nhân Vũ bước lên phía trước tiếp nhận, nhìn thoáng qua, phần là phía dưới Lai Châu đưa lên tấu chương, phần khác là mật tấu.

      ánh mắt hơi trầm xuống, nhìn về phía hoàng đế.

      Hoàng đế ý bảo xem trước.

      Tô Nhân Vũ đọc trước bản tấu thứ nhất, là Lai Châu nạn trộm cướp bắt đầu rộ lên, xuất quỷ nhập thần, làm hại ít, còn đoạt lương thực cứu nạn năm nay.

      Bản mật tấu thứ hai là......

      Tô Nhân Vũ trái tim “ bong” cái, Mạc Vân quốc thế nhưng lại bí mang mấy vạn quân lén lút đóng ở biên cương hai nước?

      Nơi biên cảnh có quân báo tiến đến, vậy chứng minh là thế lực bí mật của hoàng đế dò thám được.

      Tô Nhân Vũ đem tấu chương đưa cho Hoàng Phủ Cẩn, nhìn thoáng qua, chính là đuôi lông mày hơi hơi nhếch lên chút, có bao nhiêu biểu tình dư thừa.

      Hoàng đế hỏi:“Chuyện Mạc Vân quốc, các ngươi thấy thế nào?”

      Tô Nhân Vũ ngẫmnghĩ, trả lời:“Bệ hạ, thần cho rằng, lập tức phái sứ giả bí mật phía bắc trước, để tăng cường phòng ngự ở Thương Bắc, tích trữ hàng lương thảo, phong tỏa các nơi yếu đạo, nghiêm ngặt kiểm soát người đường qua lại, đề phòng gian tế. Mà Mạc Vân quốc hơn phân nửa vẫn là dân du mục, mặc dù có nửa bắt đầu theo chúng ta học tập cày ruộng, vẫn là đủ. Năm nay mùa đông đặc biệt lạnh, phương bắc đông chết rất nhiều gia súc gia cầm. Chắc là bọn họ lại muốn nhân cơ hội đến đánh cướp.”

      Hoàng đế hơi hơi vuốt cằm, nhìn về phía Hoàng Phủ Cẩn,“Ngươi thấy sao?”

      Hoàng Phủ Cẩn thản nhiên :“Mùa thu thời điểm thu hoạch, bọn họ đến, phía sau đến có thể cướp được bao nhiêu lương thực? Huống hồ, bọn họ giấu ở chốn thâm sơn, trừ phi lập tức phát động tiến công, hoặc là có lương thực dự trữ, nếu bọn họ có thể duy trì mấy ngày? có tin tức bí mật, nên phái người bí mật thiêu núi, thiêu chết bọn họ, tự nhiên có thể đem lương thực dự trữ thiêu sạch .”

      Tô Nhân Vũ hai mắt sáng ngời,“Bệ hạ, là như thế! Nhị điện hạ rất đúng.”

      Hoàng đế cười cười, liếc Hoàng Phủ Cẩn cái, lại nhìn Tô Nhân Vũ liếc mắt cái.

      Hừ, làm trẫm biết sao?

      Ngươi cố ý , đặc biệt để , bây giờ bắt đầu tính toán rồi sao?

      Hoàng đế bất động thanh sắc, chậm rãi ngồi xuống, :“Thời điểm này, ai chỉ huy là thích hợp? Liền từ Thương Bắc điều động quân sĩ nghe lệnh.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :