1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ nhân sau lưng đế quốc: Thiên tài tiểu vương phi - Vệ Sơ Lãng

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 579: Hảo huynh đệ cùng nhau trưởng thành 03

      Mới tháng năm đều mặc áo đơn, còn là đám cao lớn vạm vỡ, có thể cảm giác được phía dưới lớp vải mỏng manh kia chất chứa cơ bắp mạnh mẽ sức bật vô hạn.

      Từ Tam thấy Tô Mạt vừa lòng gật đầu liên tục, đắc ý với đám người Lưu Hỏa giải thích:“Tiểu thư sớm phân phó trước rồi, những nam tử mười ba đến hai mươi hai tuổi đều chỉ có thể ăn thịt gà vịt, trứng gà, thịt bò, rau dưa, trái cây, có thể ăn thịt heo, trừ bỏ ngày mùa, mỗi ngày đều phải chạy ba mươi dặm......”

      A Lí cùng Lan Như vài người bọn họ còn đỡ, cho dù kinh ngạc cũng chỉ là là hai mắt trong trẻo.

      Lưu Hỏa lại được, quả thực là hai mắt như chuông đồng, miệng như cái đại bồn.

      Liễu Đại bổ sung :“Cái này cũng chưa tính đâu, bước đầu chúng ta giúp tiểu thư chọn lựa qua. Lần đầu tiên chạy thửu trước mười lăm dặm, chạy được cần tuyển, cho dù ngươi biết chút quyền cước công phu, hoặc là ngươi từng tòng quân đánh giặc, giết qua người cũng được chọn......”

      Lưu Hỏa phục :“Vậy, ngươi ta như thế nào?”

      Liễu Đại lắc đầu,“Tiểu ca thể được.”

      Lưu Hỏa cười ngất, tuy rằng võ công so ra kém A Lí, nhưng cũng tuyệt đối xem như cao thủ, thế nhưng...... được?

      phục lắm, vẻ mặt đau khổ với Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn:“Thiếu gia, tiểu thư, vì sao Lưu Hỏa được?”

      Tô Mạt khoanh tay lên trước, cười :“Chưa ngươi được, nhưng là ngươi phải theo thiếu gia, bất quá cuộc huấn luyện từ ngày mai bắt đầu, ngươi có thể theo chúng ta đến tham gia.”

      Lưu Hỏa vừa nghe thầm hăng hái, cũng tin.

      Liễu Đại thỉnh Từ Tam để các huynh đệ đến chuyện chút, mọi người đều nghe được nhiều chuyện từ nàng, đa số bọn họ đều chưa có dịp gặp nàng.

      Tô Mạt hơi hơi cười tiến lên trước, Liễu Đại giới thiệu xong rồi, nàng nâng tay ý bảo mọi người im lặng.

      Những người đó đại bộ phận đều kinh ngạc nhìn nàng, chỉ là nữ oa nhi?

      Dáng người nho ?

      Bộ dáng mềm mại xinh đẹp.

      Có thể dẫn dắt bọn họ sao?

      Bọn họ lại là nam nhân giống như sói như hổ!

      Tô Mạt cũng suông, mạnh miệng, lời hư làm gì, nàng phiền nhất là dài dòng văn tự và suông, chẳng qua chỉ là để lộ diễn thuyết thiếu sức sống vô vị của bản thân mà thôi.

      Nàng đến bên đài cao, như vậy có thể làm cho tất cả mọi người có thể nhìn thấy nàng.

      Trong đầu nhanh chóng tính toán chút diện tích đất đai còn trống, nhân số, tốc độ gió, sau đó trong nháy mắt xuất ra giọng lượng đủ lớn để mọi người có thể nghe.

      Dù sao đầu óc của thiên tài là rất khác biệt, con người có tố chất thần thánh.
      Chap 580: Hảo huynh đệ cùng nhau trưởng thành 04

      Nàng trước tiên nở nụ cười, vội nóng nảy :“Chào mọi người! cao hứng được quen biết các ngươi.”

      Gió chầm chậm thổi, có hương thơm mát dịu đặc trưng của điền viên, phía dưới có đến mấy trăm cặp mắt nhìn nàng, có tò mò có nghi ngờ có kinh ngạc có bội phục......

      Mặc kệ như thế nào, cũng có thể ảnh hưởng tới cảm xúc của nàng.

      “...... Ta muốn các ngươi trở thành thành viên trong đội ngũ hùng ưng, đội ngũ cọp báo, trở thành chi nhánh chính trong đội quân hổ lang bí mật. Chỉ cần các ngươi cuối cùng có thể phù hợp với cầu của ta, tên của các ngươi là ‘Mị Ảnh kỵ sĩ’!”

      “Cho dù quân địch thiên quân vạn mã, các ngươi cũng có thể tập kích chúng, khiến bọn họ tan tành như xác pháo, cho dù là vài tên võ lâm cao thủ, cũng ở dưới loan đao của các ngươi chật vật chạy trốn......”

      “...... Các ngươi trở thành Tu La khiến địch nhân nghe tin sợ vỡ mật.”

      “......Đội ngũ này chính là gia đình, đối đãi với tên phản đồ, chính là tối trừng phạt nghiêm khắc, đối đãi với các chiến hữu trung thành tận tâm tận sức......”

      “...... Các ngươi chiến đấu vì vinh dự! Vì phụ mẫu huynh đệ tỷ muội mà chiến đấu!”

      -- là đội trưởng của các ngươi.”

      Tô Mạt chỉ chỉ A Lí, khí thế của trầm ổn, nội liễm, làm đội trưởng là thích hợp nhất.

      Ngay cả Hoàng Phủ Cẩn cũng thấy kỳ quái, vì sao phải chính nàng làm đội trưởng.

      Tô Mạt cười hắc hắc, vung tay hô lên,“Ta cũng chỉ là đội viên a!”

      xong đứng vào trong đội ngũ trung.

      A Lí lại càng lời vô nghĩa, lên liền phân tổ, mỗi mười người tổ.

      Phân xong tổ, với Từ Tam:“ tại liền đem chăn, khăn mặt, bột đánh răng…các đồ dùng cá nhân đưa đến ký túc xá . Mỗi cái giường đều phát bộ dụng cụ.”

      Từ Tam bị mơ hồ, với Tô Mạt:“Nhưng nơi đó cũng đủ giường ngủ a.”

      Ít nhất có tới trăm người khả năng chỗ ở.

      Tô Mạt thản nhiên :“Vậy là đủ rồi.”

      Kiếp trước nàng đặc biệt bộ đội, hồi quấn quít lấy gia gia , khi trưởng thành tự mình sưu tập các loại tư liệu, cái gì như đội đột kích Hải Báo Mĩ quốc, bộ đội đặc chủng các quốc gia, nàng thuộc như cháo chảy.

      Nhưng lại may mắn kết bạn được với vài đội viên, đem những thứ trái với kỷ luật hết thảy đều học lỏm được.

      Sau lại làm bác sĩ ngoại khoa, tham gia bộ đội đặc chủng, xem như nhân viên ngoài biên chế, coi như được tiếp cận hiểu toàn bộ.

      Kiếp trước biết được những thứ bí mật lúc ấy cũng thể lộ ra chút mảy may nào, bây giờ ở hơn ngàn năm trước cổ đại, cũng có người đến truy cứu nàng.
      Chap 581: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 01

      Tận cùng bên trong Bạch Thủy thôn ở ba cái thôn trang, địa thế hẻo lánh, hơn nữa bởi vì chung quanh có vùng hoang vắng rất lớn, cho nên bên ngoài cơ bản là có người đến.

      Ở trong này cho dù kêu đến rách yết hầu cũng có người biết.

      Mấu chốt nhất, Liễu Đại, ba vị trưởng trang thôn có khả năng, hai năm này, lợi dụng điều kiện tiện lợi, lại đem mảnh bên ngoài mua lại, nơi đó là vùng bán núi đồi, có quần thể núi hai trăm mét cao hơn mực nước biệt.

      Trong tay Lăng Nhược, A Lí có bảng biểu chương trình kế hoạch của Tô Mạt.

      đó liệt kê ra cực kì tỉ mỉ, như thế nào tuyển chọn, thí nghiệm nhập môn, huấn luyện thể năng.

      Mục thứ nhất chu kỳ huấn luyện.

      Mục thứ hai......

      Bởi vì bọn họ đại bộ phận đều chưa từng tiếp xúc qua những điều này, cho nên Tô Mạt cho bọn nhiều thời gian chút, hơn nữa trước khi nàng đến, bọn họ cũng đoạn thời gian thích ứng.

      Lần đầu tiên việt dã với nhiệm vụ 30 cân ba mươi dặm, sau lại trăm cái hít đất chống đẩy, sau đó nhảy nước bơi lội......

      Đào thải rớt khoảng trăm người, còn để trống ra vài chiếc giường, để cho đám người Hoàng Phủ Cẩn vào ở.

      Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng từ được người khác buộc tập võ, nhưng cũng chưa thấy qua phương thức huấn luyện cường độ biến thái như vậy.

      Quả thực có thể là phương thức ma quỷ.

      Mỗi ngày 5 giờ rưỡi rời giường, vác nặng việt dã, trở về thoáng nghỉ ngơi lát, thậm chí có người nghỉ ngơi, lại trèo thang, còn có phủ phục bò sát dưới tấm lưới sắt......

      Vác lu nước lớn, tay nhấc khoá đá giơ lên giơ xuống......

      Ở dưới ánh nắng gay gắt mặt trời phơi nắng, giơ vũ khí, dùng dây thừng nhọn xách lu nước, làm đổ liền làm lại, làm đổ càng nhiều bị loại.

      Sau đó có canh giờ tiếp cận huấn luyện vật lộn quyết luyệt, còn có huấn luyện đối kháng rèn luyện, hoặc là tự mình nhào lộn, ngã mặt đất, hoặc là tổ hai người hỗ trợ nhau vật lộn luyện đánh đối kháng......

      Chưa dứt cái vụ việt dã vác nặng......

      Còn muốn mặc áo bông nhảy sông bơi lội......
      ......

      Những hạng mục như thế nhiều kể xiết, càng biến thái hơn cũng có.

      Hoàng Phủ Cẩn nghĩ lại thời điểm tập võ, phi thường khổ, đó cũng là đông luyện tam cửu hạ luyện tam phục, nhưng lại có những tình huống cực điểm biến thái bực này.

      Hơn nữa A Lí đều trở thành người mà dường như quen biết nữa rồi, thời điểm huấn luyện liền giống như biến thành dã thú, còn động chút là mắng chửi người.

      Chịu nổi cũng cho phép rời khỏi huấn luyện.

      Còn sai người dùng tiểu mộc thuyền đưa nước, nếu để lệch nghiêng làm cho dính nước, vậy phải bị phạt.
      Chap 582: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 02

      Mỗi ngày phải cực kì khẩn trương huấn luyện dày đặc, nhưng mỗi cách ba ngày còn có đợt huấn luyện bơi lội cực mạnh khác nữa, năm ngày lại huấn luyện việt dã......

      Còn có cái gọi là diễn tập, ném tới ngọn núi chơi trò chơi mèo vờn chuột.

      Bọn họ đám người có khinh công lợi hại đều bị thỉnh làm mèo, đem từng đội viên bắt lại, trước tiên bắt lại những tên dễ bại lộ nhất, theo thứ tự bắt người đến cuối cùng.

      Làm cho buồn cười là Lưu Hỏa lúc bắt đầu phục, theo huấn tới ba ngày, quay về.

      Hoặc là đội viên phối hợp tốt, hoặc là nếu người khác ngốc, hoặc là chê trách A Lí mắng chửi người......

      Tóm lại dung hợp vào được trong đội.

      Hoàng Phủ Cẩn mỗi ngày đều bàng quan, ánh mắt khóa chặt vào Tô Mạt, nhưng nàng có mệnh lệnh, được hỗ trợ, lại càng cho phép quấy rối.

      Nàng tuổi còn , cường độ huấn luyện cũng bất đồng với người khác, cần hơn.

      cũng cảm thấy nàng có chỗ nào yếu đuối, khoảng cách chạy bộ là giống nhau, bất quá lưng vác đồ nặng có hơn chút.

      Mười ngày sau, sáu bảy trăm người kia liền còn lại đến ba trăm người.

      Có thể thấy được cường độ này.

      Tô Mạt mỗi lần đều cắn răng kiên trì, mỗi thời điểm cơ hồ kiên trì được nữa, Hoàng Phủ Cẩn quan tâm truyền nội lực cho nàng.

      May mắn đám người Hồ đại phu cùng Thủy Muội, Cầu Vồng cũng đến đây, mang theo sáu bảy người quân y, tùy lúc kiểm tra thân thể cho những người đó, xảy ra chuyện cũng có thể thoải mái ứng phó.

      Giữa trưa sau khi chấm dứt huấn luyện, Tô Mạt theo vài người đội viên vọt vào nhà ăn, vù vù cướp miếng ăn, đám nam nhân này quá lợi hại, quả thực là đảo mắt cái sạch trơn a.

      Đây cũng là bộ phận trong huấn luyện.

      nay nàng huấn luyện với cường độ mạnh, lượng cơm ăn cũng lớn theo, mỗi lần đều là trước tay cái bánh bao, lại bê tô đồ ăn.

      Nhưng theo lượng cơm ăn tăng lên, nàng phát chính mình muốn ăn ba cái.

      Nàng còn chân ngắn, rớt lại đằng sau đội viên của mình, nhìn thấy bọn ăn nhanh như hổ đói vồ mồi, nàng hô to tiếng,“Trần Đại Hổ, quần ngươi thủng lộ mông kìa, biết xấu hổ!”

      Nhóm đội viên huấn luyện cường độ lớn, quần áo thường xuyên xé rách, hơn nữa thường xuyên ở trong nước bùn mò mẫm lăn lộn.

      Trần Đại Hổ ngược lại đếm xỉa đến, thời gian người khác vừa cúi đầu nhìn xem, Tô Mạt vọt lên , hai chiếc đũa bay nhanh tới, gắp phát trúng ba cái bánh màn thầu, sau đó lại bưng đồ ăn lên, nhằm phía cái bàn gần nhất nhanh như bay bắt đầu ăn.

      Bên kia các nam nhân ngơ ngác nhìn nhau, ‘oa’ tiếng khẩn trương tranh cướp, lại bị lừa!
      Chap 583: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 03

      Tô Mạt là tiểu nữ tử, khi ngày đầu tiên, lớp bọn họ lớp trưởng cùng đội viên bày tỏ tỏ thái độ:“Ngươi tốt nhất là mau chóng rút lui , đừng đến liên lụy chúng ta!”

      Nếu trong ngày thường, bọn họ đương nhiên là muốn chiếu cố đến nàng, nhưng tại bọn họ bị nàng triệu tập nổi lên cảm giác vinh dự đoàn thể, tuy rằng nàng là chủ nông trường, là áo cơm cha mẹ của bọn .

      Nếu là kêu bọn họ vì nàng liều mạng là điều đương nhiên, nhưng để nàng đến cản trở bọn , khó mà làm được.

      Cho dù kháng gỗ, nâng bè gỗ cần nàng làm.

      Nhưng vác nặng chạy bộ, nàng cần phải theo, nếu bị rớt lại, làm giảm thành tích lớp của bọn họ.

      Tô Mạt lúc ấy chỉ hừ tiếng, uốn éo cái đầu,“Chúng ta đây chờ xem, nhìn xem ai khóc nhè trước.”

      Kết quả ngày hôm sau mấy chục dặm trong lòng đất, Tô Mạt tuy rằng cũng mệt mỏi, cũng nằm úp sấp xuống, lại kiên trì tới cùng.

      Đám đại lão gia ra cũng mệt ngã đổ cái rụp xuống khắp đất.

      Ngày thứ ba......

      Ngày thứ tư......

      Sau đó đội viên liền kêu,“Về sau phải chiếu cố, chiếu cố Tiểu Mạt Lị a. Người ta dù sao đều là nữ hài tử.”

      Tô Mạt quyệt miệng, dương cằm ngạo nghễ nhìn bọn họ,“Ta với ngươi, ai nhường ta, ta khách khí với người đó. Xem thường chứ gì. Chúng ta là hảo huynh đệ, hảo huynh đệ chính là có phúc cùng hưởng, có cơm cùng cướp!”

      Nàng dũng mãnh tốc độ như bay vọt qua xới cơm vào tô của mình.

      Đám ngốc cao lớn này muốn ăn hai ba bát cơm, cho nên bát thứ nhất bới cơm chỉ đến gạt miệng bát, nàng chỉ cần chén đầy chặt là đủ.

      Đương nhiên phải bới tràn đầy.

      Ha ha.

      Vì rèn luyện năng lực nhanh nhẹn cho mọi người, cơm cơ bản đều là vừa đủ , ăn no đến tám chín phần.

      Ai ăn đến thập phần no nê, người khác đói bụng.

      Các nam nhân vừa thấy Tô Mạt thực khách khí, vì thế cũng tiếp nhận cái này, mỗi ngày mọi người cùng nhau huấn luyện, trở về cùng nhau cướp cơm.

      Đương nhiên, tắm rửa là chuyện cùng nhau .

      Những người đó có thói quen mỗi ngày tắm rửa, đều bị A Lí phân phó A Thành cùng A Tùng còn có Hồ Tú Hồng giám sát, ai tắm rửa liền dám lên giường ngủ, hết thảy đều bị kéo xuống ngay tại chỗ hít đất chống đẩy hai trăm cái.

      Sau đó còn phải tắm rửa.

      Hơn nữa mỗi ngày đều phải dành thời gian để Hồ Tú Hồng bọn họ xem mạch kiểm tra thân thể, đề phòng bệnh hoạn chưa xảy ra.

      Có nữ oa nhi theo huấn luyện, có nữ đại phu theo kiểm tra thân thể.

      Bọn họ cũng đều quen rồi.

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 584: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 04

      Tô Mạt nahnh chóng cắn bánh bao, còn phải che chở cho đồ ăn của mình, vừa nhấc mắt, thấy Hoàng Phủ Cẩn ôm cánh tay, lười biếng tựa vào khung cửa, hai tròng mắt đen kịt nhìn nàng.

      Ánh mắt kia có phần phức tạp.

      Thương tiếc, cáu giận, đau lòng, tức giận, kinh ngạc......

      Nàng sợ run, nghĩ đến muốn gì, kết quả lại rũ mắt xuống nhìn nàng, ánh nắng nhiệt liệt hắt người , hàng lông mi dài cụp xuống mảng bóng râm.

      Nàng chu miệng, thời điểm ngày đầu tiên huấn luyện, nàng liền với ,“Ngươi vẫn là dạo chỗ khác , theo chúng ta thích hợp.”

      Nhưng cứ ,“Ta chỉ muốn nhìn nàng. Nàng chịu mỗi nỗi khổ, chịu mỗi phần tội, ta đều muốn nhìn rành mạch ràng, nhớ kỹ chặt chẽ.”

      Nàng thở dài, đột nhiên tay , đám người Trần Đại Hổ lại dám xông lên giành lấy bánh bao đũa của nàng.

      Tô Mạt lập tức phục hồi tinh thần lại,“A, các ngươi là thứ hỗn đản, được cướp!”

      Nàng cong người, đem bánh bao đặt ở dưới, há mồm cắn miếng to, lại muốn ăn miếng rau.

      Kết quả lại bị người ta bê mất đĩa thức ăn, thuận tiện cướp hai chiếc bánh bao.

      Nhìn bọn họ đem bánh bao cắn dở của mình chút do dự nhét vào miệng, Tô Mạt rất buồn bực, xông lên đạp cho bọn hai cước.

      Nhưng bọn họ da dày thịt béo, ngược lại khiến nàng đau chân.

      Hoàng Phủ Cẩn sắc mặt lạnh lùng chậm rãi trở nên nhu hòa, khóe môi hơi hơi xả ra tia cười mỏng manh, mới vừa rồi đám người này đem thân người nho của nàng dí sát xuống đất, quả thực là coi nàng như huynh đệ ......

      nhẫn nhịn ý nghĩ ghen tuông trong đầu, đúng là có gì phải phải ghen a, nếu như ghen, nàng lườm .

      Cơm nước xong, rất nhanh lại là cuộc huấn luyện ngừng nghỉ.

      A Lí nếu đến đại, tuyệt đối là người huấn luyện viên lãnh khốc lại khắc nghiệt, quả thực......

      Tô Mạt đều cảm thấy có điểm làm người ta giận sôi gan, nàng bất quá là đem mọi chuyện A Lí phải làm đều liệt kê ở danh sách, khi chấp hành đúng là rất có hình có dạng a.

      chút cũng biến dạng.

      Nếu cho mặc vào thân ngụy trang.

      Tô Mạt vừa nghĩ,“Bùm” Té ngã đất, tảng đá vác lưng quả thực nặng muốn chết luôn.

      Trần Đại Hổ, Từ Tử Hàng, Lâm Tĩnh Giang vài người đuổi kịp đến, tay quơ lấy nàng đứng lên,“Nữ nhân chính là nữ nhân!”

      Trần Đại Hổ ồm ồm , lại kéo nàng chạy.
      Nhân dịp 8/3 ta Đà Lạt chuyến nên ko up chap mới dc. Ta ko drop đâu nên các nàng đừng lo lắng :) Có điều tốc độ bị chậm lại ko ít. Vì dạo này thực quá bận. Tks bà kon cho ta kiên nhẫn để tiếp truyện này...^^.


      Chap 585: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 05

      Nếu tới trễ, A Lí tuyệt đối mềm lòng, Tô Mạt cũng bị phạt như người khác thôi.

      Mấu chốt là liên lụy đến tất cả mọi người trong nhóm cùng nhau bị phạt!

      Tô Mạt hừ :“Nếu phải các ngươi đoạt bánh bao của ta, ta chưa ăn no, có thể như vậy sao?”

      Nàng ở thời kì phát triển thân thể.

      Trần Đại Hổ quay ra với hai người bên cạnh:“Các ngươi trước , ta cùng Tiểu Mạt Lị cản phía sau.”

      Mỗi ngày thi việt dã đều là cùng với các nhóm khác thầm so đấu, cũng thể bị thụt lùi lại phía sau.

      Chờ đến lúc cùng với Trần Đại Hổ rốt cục cũng đến đích, Tô Mạt nằm lăn quay ra đất chết sống cũng đứng dậy.

      A Lí hô to tiếng,“Đứng lên, được nằm xuống.”

      Tô Mạt xì tiếng, chỉ chạy đến đầu bên kia liền hoàn thành nhiệm vụ, cũng được nằm xuống nghỉ tạm.

      Tuy rằng nàng biết là thể nằm xuống, tốt nhất là đứng lên lê kéo chân lại, nhưng nàng tại quá mệt mỏi, quả thực muốn chết mất thôi.

      Phụ trọng mười kg, nàng chạy bốn mươi dặm.

      Hơn nữa thời gian vẫn là có hạn.

      Hồ đại phu dẫn vài người chẩn trị cho đám người bị ngất choáng, Thủy Muội cùng Hồ Tú Hồng chạy tới chăm sóc Tô Mạt.

      Thủy Muội nhìn Tô Mạt mệt như vậy, mỗi ngày biến thành tượng đất, khuôn mặt vốn tuyết trắng tại đều thành màu sắc lúa mạch rồi, lòng bàn tay mềm mại kia cũng hằn lên những vết chai rồi......

      Cả người vốn gầy gò, lại càng vừa gầy vừa hơn nữa.

      Vốn là cảm thấy nàng cao lên ít, nhưng so cùng với đám đại nam nhân, nhìn thế nào cũng chỉ là đứa .

      Thủy Muội lại nước mắt lưng tròng khuyên,“Tiểu thư, ngài làm sao cứ phải liều mạng như vậy nha? Để bọn họ luyện phải là được rồi sao?”

      Tô Mạt làm sao còn có khí lực chuyện, Hồ Tú Hồng bên bóp xoa chân cho nàng bên hừ hừ :“Cho ngươi cậy mạnh, ngươi cho là ngươi là nam nhân a.”

      Tô Mạt vất vả mới lấy chút khí lực,“Nếu , hai ngươi thử xem?”

      Hồ Tú Hồng lập tức ngao ngao cự tuyệt,“Ta cũng ngốc như vậy, ta cũng có bệnh, mới cần tra tấn chính mình đâu.”

      Tô Mạt liền quyệt miệng, hừ, dám nàng có bệnh tự ngược!

      Nàng giang hai tay cánh tay liền đem Hồ Tú Hồng phủ phục dưới đất, xoay người đè ép người, đè chặt hai bả vai của nàng ta, hắc hắc :“Tiểu Cầu Vồng, như thế nào, ta so với lúc trước khí lực lớn hơn rất nhiều chứ!”

      Hồ Tú Hồng bị nàng kiềm chế, dưới trái phải đều động đậy được, chỉ có thể động tròng mắt,“Ngươi cứ như vậy , bao lâu liền biến thành đám nam nhân thúi kia, xem ngươi còn gả được .”

      Chap 586: Trong bùn trong nước cuộn ra tình ý 06

      Nàng hơi hơi cười híp mắt, nhìn tới Hoàng Phủ Cẩn bên nhìn như thờ ơ, thực tế cả ngày lo lắng nhắc nhở, hắc hắc :“Đến lúc đó Tĩnh thiếu gia chê ngươi thô lỗ, trước tiên hưu ngươi.”

      Tô Mạt xấu xa cười rộ lên, hừ hừ ,“Cho ngươi biết thế nào là vui sướng khi người ta gặp họa nè......”

      Nàng hung hăng cúi đầu, há mồm liền cắn, Hồ Tú Hồng trốn tránh kịp, bị Tô Mạt cắn lên mặt.

      Cắn xong rồi, Tô Mạt nhanh nhẹn nhảy dựng lên, Hồ Tú Hồng oa oa giương nanh múa vuốt đuổi theo, đường đuổi theo Tô Mạt trở về ký túc xá, nhất định phải cắn lại Tô Mạt cái mới chịu.

      Tô Mạt nhìn thấy bên trái khuôn mặt nàng có vài cái dấu răng, cười ha ha,“Còn rất đẹp a, muốn có thêm ở bên phải vài vết nữa ?”

      Làm bộ cắn tiếp, dọa Hồ Tú Hồng sợ tới mức phi thân mà chạy mất.

      Vừa lúc Lưu Hỏa tiến vào tìm Tô Mạt, Hồ Tú Hồng lập tức lao vào trong lòng , liền bị Tô Mạt giữ lại được.

      Lưu Hỏa thấy hai nữ hài tử đùa nghịch cùng nhau, nhất thời biết như thế nào cho phải.

      “Tiểu thư, tiểu thư, thiếu gia , muốn cùng tiểu thư cùng nhau huấn luyện.”

      Tô Mạt ngẩn ra, liền bị Hồ Tú Hồng cầm khuôn mặt cắn phát.

      Hồ Tú Hồng đạt được mục đích, đắc ý chạy vội .

      Tô Mạt sờ sờ mặt, nhìn về phía Lưu Hỏa,“ cũng muốn theo chúng ta cùng nhau luyện tập?”

      bị bệnh chứ, cũng bị A Lí mắng?

      Muốn ở trong nước bùn mò mẫm lăn lộn?

      Muốn giống Lão Mã bị dạy dỗ đến hậm hực?

      là công tử ca phong thần tuấn tú nha!

      Nàng hoài nghi :“Ngươi được, thiếu gia của các ngươi lại càng được.”

      võ công cao như vậy, đến luyện tập chẳng phải chơi xỏ lá sao?

      Nếu vận dụng nội lực, ai là đối thủ của chứ. nên nên!

      Lưu Vân cũng tiến vào,“Thiếu gia dùng bế công tán, có thể tạm thời đóng chặt nội lực trong vòng ba tháng.”

      Tô Mạt cả kinh nhảy dựng lên, cái gì bế công tán, trò đùa vớ vẩn gì thế, phàm là dược đối với thân thể có hại!

      Nàng cả giận:“Ai cho phép làm như vậy ? Cái đó có hại hay ?”

      Lưu Hỏa vội xua tay, ha ha :“Tiểu thư đừng nóng vội, đừng nóng vội, loại bế công tán này là do chúng ta đặc chế, có tác dụng phụ. Nên động phòng động phòng, nên sinh oa nhi sinh oa nhi!”

      đợi Tô Mạt mắng , Hồ Tú Hồng từ bên ngoài nhảy đến, chống tay vào thắt lưng hung dữ khiển trách:“Ngươi hươu vượn cái gì đó? Dám cùng Tiểu Mạt Lị cái này, ngươi chán sống rồi có phải hay , cũng hỏi chút ta có đáp ứng hay ......”
      Chap 587: Đặc huấn gặp nạn -- chân tình biểu lộ 01

      Vừa vừa nổi giận, nhấc chân liền đá Lưu Hỏa, sợ tới mức khiến Lưu Hỏa quên mất chính mình biết võ công, lật đật chạy trốn ra bên ngoài.

      “Hồ nha đầu, ngươi, ngươi, ngươi dừng tay, nam nhân tốt đấu cùng nữ!”

      Hồ Tú Hồng cũng để ý, đuổi đánh, đuổi kịp liền nắm lấy cái chổi dựng ở góc tường đuổi đánh.

      Lưu Hỏa bị truy đuổi gà bay chó sủa, cầu Lưu Vân cứu mạng, cầu Tô Mạt cứu mạng.

      Tô Mạt hơi hơi cười :“Ngươi đến chỗ ta đây.”

      Lưu Hỏa vừa nghe thấy gặp được cứu tinh, vội trốn ở phía sau Tô Mạt,“Tiểu thư, ta cũng dám nữa. Bất quá là nhất thời giỡn thôi.”

      Tô Mạt cười hắc hắc, chớp mắt với Hồ Tú Hồng vài cái.

      Hồ Tú Hồng bỗng dưng liền vọt tới, Tô Mạt giống như cá ‘ oạch’ tiếng liền né tránh, Hồ Tú Hồng quét cái nhằm hướng đầu của Lưu Hỏa quét.

      Sợ tới mức Lưu Hỏa ôm đầu ‘oa’ tiếng ngồi xổm xuống,“Hồ đại tỷ, dám dám !”

      Hoàng Phủ Cẩn từ trong phòng ra, nhìn thấy bọn họ nháo nhào làm ầm ĩ, thản nhiên :“Ngươi đại nam nhân, bị nàng ta đánh chút liệu có vấn đề gì ?”

      Lưu Hỏa vẻ mặt đau khổ đứng lên,“Thiếu gia, ngài là biết, khí lực của nàng lớn đến đâu, hù chết người a!”

      chỉ là kêu nàng tiếng ‘y bà’, tên nhóc cừ khôi, nàng ta liền cầm cây kéo đòi thiến .

      Tô Mạt nghiêng đầu nhìn Hoàng Phủ Cẩn, thay vào bộ quần áo nàng sai người ta đặc biệt may để huấn luyện dùng, tuy rằng có giống đại có màu sắc ngụy trang, nhưng xem như có tám phần giống, còn thiếu cái mũ sắt đặc chế, Liễu Đại bọn họ ở tìm người nghiên cứu ở trong hầm lò, vẫn chưa đạt tới cầu của nàng.

      Tô Mạt nghĩ có mũ giáp, còn cần có miếng lót vai phụ, lúc bị hứng chịu cơn mưa tiễn bay tới, thương vong giảm xuống rất nhiều.

      Hoàng Phủ Cẩn dáng người thon dài cân xứng, có hở ra cơ bắp, lại mạnh mẽ hữu lực, đứng ở bất kì nơi nào đều là tấm bảng hiệu sống.

      Tô Mạt cười tủm tỉm nhìn , nếu đem về đại, đặt ở trong bộ đội làm chiêu bài, đảm bảo đội binh nữ tử khó chiêu binh kín người hết chỗ.

      Hoàng Phủ Cẩn ngắm nàng, thản nhiên :“Về sau ta với ngươi tổ.”

      Tô Mạt khó xử :“Ngươi như vậy tính cửa sau sao?”

      Hoàng Phủ Cẩn mặt chút thay đổi, mân mê làn môi mỏng màu đỏ nhạt, chậm rãi :“Có muốn ta làm lần nội dung nàng lựa chọn dùng để huấn luyện để xem ta có xứng với nàng hay ?”
      Chap 588: Đặc huấn gặp nạn -- chân tình biểu lộ 02

      Tô Mạt lập tức cười đến cực kì lấy lòng,“Xứng, xứng đôi. Chỉ là lúc tập vật lộn, còn thỉnh nương tay nhiều cho.”

      Nàng nhưng tuyệt đối thủ hạ lưu tình .

      Khóe môi Hoàng Phủ Cẩn chứa tia cười nhợt nhạt, khiêu khích liếc nàng cái.

      Tô Mạt hừ tiếng, lúc này tiếng chuông đồng trong viện vang lên.

      Tập hợp !
      Tô Mạt soải bước dài tiến lên, Hoàng Phủ Cẩn lập tức theo bên người nàng cũng chạy tới.

      Hoàng Phủ Cẩn gia nhập, cũng có làm thay đổi trạng thái của Tô Mạtở trong nhóm, bọn họ nay chính là đám đá viên, cứng rắn, trong lúc huấn luyện mới mặc kệ ngươi là đại gia hay nhị gia, cường đại hơn so với rồi tiếp.

      Bọn họ cảm thấy Hoàng Phủ Cẩn da dẻ mịn màng mềm mại, tướng mạo tuấn mỹ, khẳng định là cái loại đại gia tử đệ biết chút công phu, nếu chịu khổ như vậy, cũng nổi.

      Hơn nữa đám nước bùn kia dính đầy thân hình thon dài , tô ngập khuôn mặt tuấn tú như bạch sứ của , có thể chịu được sao?

      Bảo đảm bất quá đến hai ngày, liền cùng Lưu Hỏa kia giống nhau, biến !

      Bọn họ tuy rằng gì, nhưng trong ánh mắt lộ ra tia miệt thị.

      Tô Mạt cười thầm, nàng cũng phát biểu ý kiến.

      Đám người chịu huấn luyện tra tấn giống người kia, đối với Hoàng Phủ Cẩn mà có gì, từ luyện võ, trời đông tuyết phủ rét như cắt da cắt thịt, khổ cực nào chưa nếm qua.

      Hai năm kia dẫn binh, ở trong đám tuyết dày 3 thước bị đói bụng ba ngày ba đêm, còn đại chiến đại thắng.

      Phụ trọng việt dã...... Hít đất...... Bò rạp xuống đất...... thang...... Leo vượt chướng ngại......

      đều làm được phi thường thoải mái.

      A Lí vừa thấy chủ tử chính mình lợi hại như vậy, tự nhiên càng thêm phấn chấn, hét lớn tiếng,“Các ngươi vẫn là nam nhân sao, có phải loại hèn nhát hay , người mới chưa từng chịu huấn luyện so với các ngươi cũng cường mạnh hơn, nếu ai được trở về nhà ôm lão bà hài tử !”

      Tô Mạt thầm phỉ nhổ, A Lí, ngươi là người sinh ra làm huấn luyện hả!

      A Lí liền dựa theo thể năng cực hạn của Hoàng Phủ Cẩn để huấn luyện, áp dụng cho đám nhãi ranh kia từng tỏ vẻ khinh miệt chủ tử mình!

      Vì thế lúc chiều trở về, ngay cả bao gồm cả Hoàng Phủ Cẩn cơ hồ đều chống đỡ được.

      Tô Mạt lại càng nằm ườn ra khối tảng đá lớn giả chết.

      Đám nam nhân văn nhược chút xíu, nằm úp sấp xuống giả chết cũng chịu động đậy.

      Hoàng Phủ Cẩn vẫn đứng như trước, thở dốc vài cái, được hai bước, lắc lắc lư lư, vẫn là đổ ập xuống.

      Những người đó nằm mặt đất ngổn ngang lộn xộn, ngước nhìn lên , là bậc thần tiên a!

      Quá phục!

      ( Edit ko tránh khỏi lỗi beta, bà kon bỏ qua nhá...tks)
      Chap 589: Đặc huấn gặp nạn -- chân tình biểu lộ 03

      Hoàng Phủ Cẩn đến bên cạnh Tô Mạt, chân mềm nhũn, vội lấy tay chống được, cúi người nhìn nàng, nâng tay vỗ lên khuôn mặt của nàng,“Mạt nhi, Mạt nhi......”

      Tô Mạt làm sao còn có khí lực đáp ứng , đại ca, ngươi có thể hay nghỉ chút, bảo toàn khí lực chút .

      Chẳng lẽ ngươi biết, phía sau còn có điều gì chờ sao?

      A Lí ma quỷ chỉ cho khoảng khắc thời gian nghỉ ngơi a.

      Toàn thân nàng ngay cả tóc cũng muốn động tới, ngón út cũng lười cử động, lông mi run lên cũng còn khí lực làm nữa.

      Trừ bỏ Hoàng Phủ Cẩn cơ hồ ai cũng giống nàng đều là cái tư thế, bằng tốc độ nhanh nhất để khôi phục thể lực.

      Hồ đại phu cảm thấy còn mới lạ gì, những người này, nhìn đám như muốn chết muốn sống, lát nữa tiếng chuông đồng vang lên, bọn họ lại như sói hoang vui vẻ.

      Thủy Muội ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào Tô Mạt, sợ nàng có gì sơ xuất.
      Hồ Tú Hồng ở bên cắn chân gà, bên nhử bọn họ, lớn cười to hì hì ha ha, chọc giận đến Lưu Vân thẳng nàng lỗ mãng, tam lục bà* (chỉ những người phụ nữ làm nghề bất chính, lừa đảo. Ba trong đó có đạo , đồng. Sáu bà gồm bà mối, bà lang, mẹ mìn, chủ nhà chứa.).
      Tô Mạt nhắm mắt nằm đơ người, bên tai chỉ có tiếng gió cùng với thanh máu chảy trong người cảm thấy dần dần bình phục.

      Hoàng Phủ Cẩn nắm tay nàng, taih có nội lực, chỉ có thể truyền cho nàng nhiệt độ cơ thể.

      Nàng khôi phục chút khí lực, nhịn được nhìn ,“Về sau lúc gián đoạn rèn luyện xong, nhanh chóng nằm xuống giả chết nghỉ ngơi, đừng lắc lư tứ phía làm gì.”

      Xong rồi, mấy câu đó, cảm giác khí lực giống như bị rút ít.

      Kết quả tiếng chuông đồng của A Lí bên kia vang lên,“Trói buộc nhảy sông!”

      Chính là đem tứ chi của bọn họ trói lại, ném vào trong sông, làm cho bọn họ tự mình tiến hành chạy trốn trong nước.

      Tô Mạt thích nhất bài huấn luyện này !

      Sư muội cùng đám người Lưu Hỏa kinh hồn táng đảm nhìn bọn họ đám bị người bị ném vào sông, nửa ngày cũng có người lên, là hận thể chính mình muốn nhảy xuống sông.

      Những người này bị đào thải nhưng cũng rời khỏi doanh trại huấn luyện, bọn họ chính là có thể tự do huấn luyện, trở thành binh sĩ trong đội ngũ bình thường.

      Tô Mạt ở trong nước nín thở chìm nổi chìm nổi, tùy theo dòng nước khống chế thân thể, rất nhanh liền thoát khỏi đống trói buộc, sau đó bơi tới nơi an toàn nấp quan sát những người khác.

      có nhìn thấy Hoàng Phủ Cẩn, những nàng đối với lo lắng.

      Lần lướt có người lên bờ, Hoàng Phủ Cẩn ở trong đó, còn quay đầu nhìn nàng, nàng vẫy vẫy tay, sau đó hướng bên bờ bơi qua.

    3. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      đám bèo này, bên lôi từng chút từng chút kéo ra.

      Đám bèo bị tục xưng là thủy quỷ rất là đáng ghét, chỉ cần trong nước có người bị chúng nó bắt lấy,chúng nó thấy chết ngừng, làmcho bọn họ hư thối biến thành chất dinh dưỡng chochúng nó.

      Hơn nữa, nếu muốn bắt nó đem thứ bị chúng nó cuốn được thả ra, nhất định phải đem chính mình đútcho nó.

      Thả quấn .
      Nàng chặt đứt cây bèo cuối cùng trói buộc ,đưa lập tức thoát lên, nàng lại bị bèo cuốn lấy hai chân, càng cuốn càng chặt.

      bờ có người chú ý lập tức phát giác có điều đúng, đều nhảy xuống, Hoàng Phủ Cẩn đitrước làm gương xông vào phía trước.

      Bản thân nay có nội lực, thể vận khinh công, nghĩ Tô Mạt ở đáy nước, trái tim hắngiống như bị thứ gì đó xoắn lại, cực đau.

      Tô Mạt liều mạng đem đội viên kia nâng lên, liềnkhông có khí lực tiếp tục chém cây bèo cuốn chặt mình nữa.

      Chỉ có thể cố chấp chống đỡ.

      Chờ bọn đến đây tốt rồi.

      Lăng Nhược cùng A Lí dắt tay bay sông, đếngiữa sông thả ra, A Lí đem Lăng Nhược ném qua, Lăng Nhược như cái thang dây bị ném xuống chỗ Tô Mạt.

      Lăng Nhược đem người đó khẽ kéo ra, lại bị Tô Mạtmãnh liệt đẩy dời xa.

      Nếu chậm trễ nữa, ba người đều phải bị bèo cuốnlấy.

      Lăng Nhược lòng lo lắng thà chết bỏ ra, nhưng lúc này, nàng cũng biết chính mình chỉ có thểthuận theo ý Tô Mạt, trước đem đội viên kia đưa lên bờ, nếu chính là chậm trễ thời gian, lúc này,trong chớp mắt cũng chết người.

      Hoàng Phủ Cẩn rất nhanh liền đến trước mặt, tìm được nơi Tô Mạt rơi xuống nước, chấn động đếnhắn cơ hồ hồn phi phách tán.

      Chap 591: Đặc huấn gặp nạn -- chân tình biểu lộ 05

      bất chấp nổi lên để thở, mạnh mẽ vọt qua, lấy tay chộp lấy đám bèo xé rách chúng ra, đem thânthể gầy của Tô Mạt chút kéo lên.

      Hai tròng mắt nàng nhắm chặt, sắc mặt trắng bệch, tựa hồ có hơi thở .

      chỉ để ý đem chút hơi sức cuối cùng trong buồng phổi của mình chèn ra dòng nướcxao động, dán tại môi nàng vượt qua sông.

      Tô Mạt hô hấp thấy tia khí trong lành,mãnh liệt mở to mắt, lại bị đám bèo quấn xuống.

      Tô Mạt mạnh mẽ bơi đứng, nổi lên mặt nước,hô to,“Nhanh làm con heo tới!”

      Sau đó lại lặn xuống truyền hơi cho Hoàng Phủ Cẩn.

      Cứ lặp lại như vậy.

      Bên kia đám người đến cứu người lập tức phục hồitinh thần lại, Hồ đại phu vội la lên:“Khẳng định làthủy quỷ thảo trong truyền thuyết, lập tức, bắt con heo đến.”

      Rất nhanh con heo đại phì được người ta đem lại đây, lại được nhóm đội viên giẫm nước nâng conheo đó tiến vào, bọn họ trải qua đặc thù huấn luyện, phối hợp đắc lực.

      Động tác đều nhịp, lực đạo thích đáng.

      Cơ hồ so với người biết võ công ở trong nước cònnhanh nhẹn hơn nhiều.

      Rất nhanh dùng heo đem Hoàng Phủ Cẩn đổi ra, nhìn đám bèo kia điên cuồng mà cắn nuốt thân thểcủa con heo, con heo kia mãnh liệt giãy dụa.

      Mọi người trong lòng có ưu tư.

      Tô Mạt nổi lên mặt nước, phân phó :“Lập tức đitìm lưới đánh cá, dùng gậy gộc rắn chắc chống đỡ.”

      Nàng khoa tay múa chân chút, cho vài người A Lí cùng Trần Đại Hổ, bọn họ lập tức đitruyền lệnh chuẩn bị.

      Nay trải qua đặc thù huấn luyện, tốc độ cùng lực lượng của bọn họ liền biểu rệt.

      Rất nhanh liền chuẩn bị đến.

      Con heo kia còn chưa có chết.

      Tô Mạt điều khiển mười đội viên phân làm hai bên,dùng lưới đánh cá bao lại khối thủy quỷ thảo kia, bởi vì có gậy gộc dài chống vững, cho nên cho dù bị quấn chặt lấy cũng chỉ cần chém đứt đoạn là được.

      Thủy quỷ thảo sợ mặt trời, nhưng ở trong nước cũngrất dễ dàng sống sót, chặt đứt thành đoạn nhanh chóng thu nhặt , nếu chúng nó qua mấyngày thời gian, có thể sinh sôi thành mảng.

      Cũng may nơi này chỉ có gốc cây, nếu có mộtvùng, vậy là chết chắc rồi.

      Tô Mạt phân phó bọn họ chút đem gốc thảo suy yếu kia, cả đám nhánh bị chặt đứt đều phải nhặtlên, đem lên bờ phơi nắng.

      Còn lại cái gốc cây cũng cần nhổ tận gốc.

      Đợi sau khi đem gốc thủy quỷ thảo kia lên bờ, mọi người nhìn ngắm, rễ của thủy thảo kia ra rất giống cái sừng động vật, cắm sâu chui vào trongnước bùn, mặt toàn bộ là những tảo biển mảnh khảnh bám nó lộn xộn.

      @bàkon: Hn cố lắm mới dc 7 chap, dừng lại đâynhé..mai up chap mới típ. Wanan! http://***************.com/images/smilies/icon_kiss4.gif

      Chap 592: Đặc huấn gặp nạn -- chân tình biểu lộ 06

      Tô Mạt với Lăng Nhược:“ kêu Từ Tam lấymột cái lu nước lớn tới đây. Đem nó nuôi dưỡng ở trong phòng tối.”

      Hồ Tú Hồng vừa kinh ngạc vừa sợ hãi, vội hỏi:“Còn mau phơi nắng cho nó chết luôn .Còn nuôi nó làm gì?”

      Thủy Muội thấy Tô Mạt bình an có việc gì, khuôn mặt cắt ra giọt máu nào kia mới từ từbình phục lại.

      Tô Mạt :“Nuôi nó, tự nhiên có chỗ hữu dụng, còn phải nuôi phát triển thành mười mấy cái lu kìa.”

      Từ Tử Hàng bật thốt,“Nếu dùng để thủy chiến, đây chính là thứ tốt a.”

      Lưu Hỏa xì cái :“Vậy ngươi cũng phải thoátđược ra mới được a. Nếu bị nó cuốn lấy, vậy phải là đồng quy vu tận sao?”

      Tô Mạt nhìn thoáng qua cái gốc thủy thảo thần bíkia, cười cười,“Khẳng định có biện pháp. Sai ngườingày ngày ở trong sông tìm kiếm, phải đem bọnchúng ở gần bờ diệt trừ sạch . Bảo đảm thuỷvực sạch vô hại.”

      Đám người Từ Tam dẫn đầu nhóm người bị đào thảilái thuyền làm, dựa theo phương pháp của TôMạt, đem chúng nó đều đào ra, nuôi ở trong lu nước.

      Tô Mạt vội vàng hỏi tới Lâm Tĩnh Giang đượccứu hay chưa.

      Hồ đại phu :“Dùng biện pháp hô hấp nhân tạongươi dạy ta, có việc gì .”

      Phương pháp hô hấp nhân tạo là do lúc Tô Mạt đitheo Hồ đại phu học nghệ thuận miệng , Hồ đại phu cảm thấy thú vị, đồng thời còn từ trong sách cổ tìm được bằng chứng.

      Vì thế hô hấp nhân tạo cùng ngoại lực ép lên lồngngực hỗ trợ cho trái tim đập trở lại, liền trở thành bí pháp cứu người.

      A Lí cho phép mọi người nghỉ ngơi, sau đó chờ ăn cơm.

      Ánh mắt của vừa trừng lên cái, mọi ngườilập tức sạch, chỉ còn lại Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn.

      đến bây giờ đầu ngón tay còn phát run, dám tưởng tượng, nếu nàng còn thở nữa......

      nhìn nàng u ám, ánh mắt kia cơ hồ giống như mãnh thú muốn cắn nuốt người.

      Tô Mạt vội vã bày ra vẻ mặt tươi cười,“Cẩn ca ca, ngươi cần lo lắng cho ta. Kỹ thuật bơi lội củata tốt lắm. Hơn nữa chúng ta phải phảihuấn luyện nín thở sao? Có chút xíu thời gian thếnày làm sao có thể nghẹt thở chết ta được chứ.”

      Hoàng Phủ Cẩn nhìn nàng cách trầm,“Tamuốn mang nàng rời khỏi nơi này, để cho bọn họ tựmình huấn luyện.”

      Tô Mạt chu miệng lên, ý vui :“Khôngđược. tại huấn luyện ngươi sợ nguy hiểm, vậy về sau nếu có xảy ra chuyện gì. Ngươi thoát rakhông kịp, chẳng lẽ cũng luôn phải lo lắng cho ta sao? Mọi chuyện phát sinh trước mắt, mặc kệ chuyện gì ngươi đều có thể nhìn thấy, có thể nắmtrong tay, giải quyết ngay được. Như vậy về sau thìsao?”

      Hoàng Phủ Cẩn hơi hơi nhíu mi, hơi suy tư chút:“Nàng phải đáp ứng ta điều kiện, nếu mặc kệ nàng cái gì, đều được.”

      @dora144: Ta cố gắng thu xếp time để cóthể up chap mới thg xuyên ^^ http://***************.com/images/smilies/icon_bird.gif

      Chap 593:Tình ý khắc cốt ghi tâm 01

      Tô Mạt vừa nghe thấy liền biết là có thể thương lượng, cười :“Ngươi , ngàn điều hay vạn điều ta đều đáp ứng.”

      Hoàng Phủ Cẩn lại :“Ta chưa nghĩ ra, sau này cho nàng.”

      Hoàng Phủ Cẩn chỉ biết mặc kệ mình cái gì, chỉ cần nàng nhận định, vốn có biện phápthay đổi.

      Nhưng , bị nàng hù chết.

      Cho nên bằng đòi điều kiện, làm khó nàng.

      Tô Mạt cười hì hì, nhảy lên lưng ,“Huấn luyện bắtđầu rồi, xem xem dưới tình huống như vậy, ngươi còn có khí lực !”

      Hoàng Phủ Cẩn cười khổ, nâng nàng lên, lúc nhìn thấy nàng bị thủy quỷ cuốn lấy trong nháy mắt, tráitim của cơ hồ như ngừng đập.

      Chỉ có lúc tự tay đem nàng đưa lên khỏi mặt nước, mới cảm giác được máu huyết trong ngườiđang chậm rãi lưu động, trái tim từng chút khởi đập lại.

      tại, mới , cảm giác mình như sốnglại.

      Hai chân mềm nhũn của mới dần dần khôi phụckhí lực, vững vàng cõng nàng từng bước về phía trước.

      “Mạt nhi, nàng vì cứu mà xảu ra tình huống nhưvậy, nàng có từng nghĩ tới ta ? Nghĩ tới ta ra sao?”

      Thanh của trầm thấp, mang theo hơi thở nồng đậm ẩm ướt.

      Tô Mạt ôm lấy gáy , đem làn môi dán tại cổhắn, cảm giác được nhiệt độ cơ thể , cười ôn nhu :“Cẩn ca ca, ta cam đoan với ngươi, ta ngốc như vậy. Ta tính toán qua, quân cứu viện khẳng định tới kịp. Mà nếu ta trì hoãn, chết. Ngươi thấy, mặt đều trắngbệch sao.”

      Hoàng Phủ Cẩn dừng lại cước bộ, ánh tịch dương chiếu ở người bọn họ, hơi hơi nghiêng đầu, nhàng mà :“Mạt nhi, nàng nhớ kỹ, mặc kệtrước kia ta có khát vọng gì, có ân oán gì. Từ khi có nàng, nàng chính là quan trọng nhất với ta. Nếu nàng có cái gì sơ xuất, ta cho nàng biết......”

      “Đừng nữa!”

      Tô Mạt che cái miệng của ,“Cẩn ca ca, ngươiđừng nữa. Ta cam đoan qua. Ta đểmình xảy ra chuyện đâu.”

      chịu vì nàng buông tha những cái kia, vậy nàngliền nhất định phải vì hoàn thành những thứ đó.

      Mọi người đều có kiên trì, đều phải có trả giá.

      Nếu bảo nàng tại liền cùng rời khỏi nơi này, tiêu dao giang Hồ, hoặc là tìm chỗ thôntrang, nam trồng trọt nữ dệt vải, cũng có cái gì tốt.

      Nhưng nàng luôn cảm thấy, như vậy hoàn mỹ.

      Nàng muốn để có tiếc nuối, đợi tới lúchắn và nàng cùng già theo năm tháng.

      Chap 594:Tình ý khắc cốt ghi tâm 02

      Nàng muốn để có tiếc nuối, đợi tới lúchắn và nàng cùng già theo năm tháng.

      Trước khi giã từ cuộc đời này, thời điểm hồitưởng lại đời qua, hề có chút tiếc nuối nào.

      có những năm tháng chỉ có cùng của nàng bình thản qua ngày, nhưng lại có những gánhvác trách nhiệm mà nên có.

      qua địa ngục mới biết khát vọng tới thiên đường.

      Trải qua bạc tình phụ nghĩa, mới biết khát vọng ôn nhu, quý trọng ấm áp.

      Trải qua sư phồn hoa mong manh như khói, mới biết được, chân lý đời thường.

      Nàng muốn có nửa điểm tiếc nuối.

      Nguyện ý phấn cùng với đấu trong cả cuộc đờinày.

      Tiếp những ngày sau đó, Từ Tam mang đội tàu truy tìm thủy quỷ thảo, đồng thời A Lí y như cũ dẫndắt nhóm đội viên huấn luyện.

      Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn vẫn tham gia huấnluyện.

      Các đội viên cũng càng ngày càng ít .

      Sau trận song phương hai đội Hồng Lam đối kháng diễn đấu xong, nhóm đội viên vượt qua các loại mưu kế giảo quyệt, trải nghiệm qua các loạibiểu giả dối phản bội, tiểu đội trưởng tử vong,đội viên trọng thương …vân vân tầng tầng lớp lớpnguy hiểm, lại có hơn phân nửa người bị đào thải.

      Có người có thể trải qua được tra tấn thân thể, lại có thể chịu được suy sụp tinh thần.

      Nhìn thấy những đồng đội sớm chiều ở chung bị thương hoặc là tử vong, có nhiều người có cách nào giữu vững được lý trí, làm được quân lệnh đứng thứ nhất, nhiệm vụ đứng thứ nhất.

      Như vậy, bọn họ bị đào thải.

      Quá trình trải qua đều là tàn khốc.

      Vốn có hai trăm người tham gia, nay chỉ còn khôngđầy trăm người.

      Tô Mạt thực bình thản,“Điều ta muốn là Mị Ảnh tuân thủ mệnh lệnh, lấy việc hoàn thành mệnh lệnh là mục tiêu duy nhất. Mặc kệ tình huống gì,phải hoàn thành nhiệm vụ. Đồng đội của ngươi sẽchết, tiểu đội trưởng của ngươi chết, ngươi cũngcó khả năng chết. Mấu chốt là ngươi có sợ hay . Ngươi có phải là thứ yếu ớt nhút nhát haykhông. Dưới tình trạng người chỉ huy của ngươi đãkhông còn nữa, ngươi có chống đỡ nổi ,bằng dựa vào ý chí nghị lực của chính mình, để hoàn thành nhiệm vụ gian nan. Nếu như các ngươi có cái loại này ý chí này, lúc ở trong đội, rồi ngày bị ý chí đủ kiên cường của chính mình hại chết, hoặc là hại chết đồng đội của mình,hoặc là nhiệm vụ thất bại...... Thậm chí toàn quânbị diệt.”

      “Các ngươi phải người thường, chỉ có thiệt mạng sống, còn có kiến giải của người sau này. Các ngươi muốn đem chính mình trở thành người cuối cùng, hãy đem ra phần dũng cảm gan dạ nhất !”

      “Các ngươi có thể làm được điều mà bọn họ khônglàm được. Điều mà các ngươi cần hoàn thành, chínhlà mục tiêu nhiệm vụ bọn mà bọn nghĩ cũng dám nghĩ tới. Nếu muốn đừng trách nhiệmvụ trọng đại, đừng trách địch nhân tàn nhẫn, trướcphải đối bản thân ngoan độc!”

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 595:Tình ý khắc cốt ghi tâm 03

      “Đem tất cả những tiềm lực ngươi sở hữu ra, lưu lạichúng nó cũng làm cho cuộc đời ngươi đặc sắc hơn !”

      “Tới mùa đông, các ngươi có hàn băng thí luyện, thỉnh các vị chuẩn bị sẵn sàng. Thời điểm đó, nếu kiên trì nổi, cũng bị đào thải.”

      “Trước khi chính thức xuất kích, các ngươi bất luận kẻ nào cũng có xác định vững chắc đượclưu lại. Mà được lưu lại, liền tuyệt đối là tinh trong tinh , ai có thể động đến các ngươi!”

      trăm người còn lại trải qua thêm hơn phânnửa tháng huấn luyện ma quỷ tiếp theo, có mười người thể năng hợp rút lui, còn có người bị thương rút lui, cũng có người rốt cục chịu được nữa xin rút lui.

      Tuy rằng thực đáng tiếc, nhưng nếu thích hợp phải rời khỏi.

      Nếu chính là hại người hại mình.

      Gió thu cuối mùa, bắt đầu lạnh lẽo, người thườngđều mặc vào áo hai lớp thậm chí người già đều mặc vào áo bông.

      Bọn họ lại chỉ mặc có chiếc áo giữa cơn mưa gió lạnh buốt huấn luyện, trong làn nước lạnh đóng băng bơi lội với tốc độ cao nhất, bơi qua sônghồ......

      Chính bọn họ cũng cảm thấy gì, nhưng so với đám người lúc đầu cùng tham gia rồi bị loại.

      Mọi người nhận thấy được, bọn họ thayđổi.

      Giống như bầy chim ưng dũng mãnh, ánh mắt sắc bén, giống như loài báo săn, thân thủ mạnh mẽ, vôthanh vô ảnh.

      Nhóm của bọn họ có thể trong thời gian ngắn nhất, đem hơn ba trăm đội viên ở nhóm hạng hai bắtlàm tù binh.

      Thời điểm bọn họ hợp lực, A Lí cùng Lưu Vân, chodù võ công trác tuyệt, nhưng cũng phải ứng phó rấtmất sức, thời gian lâu dần bị bọn họ làm hao mònsức lực kéo đổ.

      Bọn họ gần như là ma quỷ!

      Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn ở nơi này vào ngàycuối cùng của đợt huấn luyện, ăn xong bữa cơm này, bọn họ tạm thời rời , để lại A Lí giám sátbọn họ thí luyện mùa đông giá rét.

      Bọn họ phải , mọi người đều luyến tiếc.

      Nhất là Trần Đại Hổ, Từ Tử Hàng cùng Lâm TĩnhGiang vài người bọn họ.

      Lâm Tĩnh Giang sau khi được Tô Mạt cứu, quả thực là rất tôn thờ nàng, hận thể lập cho nàng bài vịtrường sinh để thờ cúng.

      Đồng thời Tô Mạt phát cùng Từ Tử Hànghai người bọn họ có vẻ là người có đầu óc, thích hợp với loại công tác điều tra, cho nên lại thu hút vài người có vẻ am hiểu về việc điều tra, phá lệhợp thành tổ trinh sát, để cho bọn họ theo ALí để huấn luyện.

      Cường độ có thể hơi giảm thấp xuống chút.

      Nếu có đội trinh sát, như vậy Lâm Tĩnh giangsẽ phải rời khỏi .

      Cho nên rất kích động, Từ Tử Hàng đảm nhiệmchức đội trưởng, là phó đội trưởng.

      Vì là bữa cơm cuối cùng, bọn họ chút cũngkhông khách khí, lập tức giải tán cướp cơm.

      Chap 596 :Tình ý khắc cốt ghi tâm 04

      Tô Mạt còn tạm được, trong miệng cắn cái, hai tay mỗi tay đều cầm cái, chỉ là đêm nay đồăn đựng trong đĩa lớn, mọi người cùng nhau ăn.

      Hoàng Phủ Cẩn lần đầu tiên theo bọn họ cùng nhau ăn cơm, cũng quen, hơi có chút ngẩn người ra, sạch bách.

      Tuy rằng lúc trước mỗi ngày đều nhìn thấy tìnhhuống này, nhưng chuyện xảy ra ngay trước mắt, cũng rất sốc!

      Vẫn là Tô Mạt quỷ quái lanh lợi, đoạt cho ba cáibánh bao.

      Tới bữa thứ hai có thể lợi hại vô cùng, chẳng những chính mình cướp được đồ ăn, ngược lại còn cướpcả phần cho Tô Mạt, đồ ăn ăn hết còn có thể mua chuộc các đội viên khác.

      Bữa cơm cuối cùng này, như cũ cướp đủ bánh bao, nhưng phát những người đó ăn ngấu ăn nghiến còn hơn cả hổ đói cắn nuốt con mồi.

      Mà mọi người trước nay vẫn cùng nhau ăn, cũngkhông thể làm ra cầu đặc biệt, cầu tách ra.

      Chỉ có thể trơ mắt nhìn.

      Tô Mạt còn có thể cướp được chút, nhìn bộ dạng nhã nhặn của , trong lòng thầm nảy sinh ý ác độc, đều trải qua huấn luyện dã man như vậy rồi, thếnhưng còn có đem cái thanh cao trong xương tủy kia xóa sạch , xem ra mùa đông tới còn phải đểhắn đến tiếp!

      Nàng ngẩng đầu giơ tay ra chỉ,“A, các ngươi nhìn xem ai đến kìa?”

      Mọi người vội quay đầu nhìn, Tô Mạt lập tức đoạt lấy đồ ăn bàn lùa hết vào trong bát mình, Hoàng Phủ Cẩn từ lúc nghe thấy nàng “a” là biết có ý tứ gì, động tác cũng mau, nàng đổ đĩa, cũng đổ được hai đĩa.

      Sau đó hai người đều tự bưng đồ ăn chính mình cướpđược ăn.

      Khiến mấy người kia nhìn bất lực kêu hét lên “đồ hai vợ chồng giảo hoạt”!

      Tô Mạt mỉm cười :“Ai kêu các ngươi luôn học khôngngoan. Hắc hắc, cướp cơm cũng là nhiệm vụ a.”

      Bị nàng giáo huấn như vậy, nhóm đội viên càng ngàycàng vững chắc.

      Cho dù có người ta con chuột ở dưới lòng bàn chắn, cũng vững như thái sơn, nên ăn cứ ăn nên uống cứ uống, tuyệt mắc mưu.

      Kế điệu hổ ly sơn đối với bọn họ là đáng hận nhất.

      Nhưng loại kế sách náy cũng là kẻ địch thường dùng .

      Trong tháng chín Tô Mạt cùng với Hoàng Phủ Cẩn phảiquay lại hoa viên, để A Lí lưu lại tiếp tục tiến hành đặc huấn cho bọn họ, Hồ đại phu và vài người lưu lại để tiệnchăm sóc bọn họ.

      Năm sau, bọn họ chính thức chấp hành nhiệm vụ.

      Tô Mạt lại dẫn theo vài người thiếu niên nam nữ từtrong thôn trang chuẩn bị để bọn họ tới Hương lâu hỗtrợ.

      Nàng cũng đem theo rất nhiều những dụng cụ thủy tinhcủa nhà máy đều để trong thùng gỗ lớn bọc bên ngoài,còn có cả số những đồ đạc bí mật cũng đem chuyểnvề hoa viên rồi mới chuyển tới Hương Lâu.

      Chap 597:Tình ý khắc cốt ghi tâm 05

      Về phần kính mắt và các loại thủy tinh khác, quan trọng nhất là kính viễn vọng và ống kính ngắm từ xa, nàng để cho bên công xưởng nhà tập trung tinh thần nhắm vàosản phẩm này.

      Ban đêm trước khi ngày, A Lí đặc cách cho Tô Mạt ở cùng các đội viên trong tổ hai tiếng, để cho bọn họ lời tạm biệt.

      Trần Đại Hổ giơ cao chén lớn,“Tiểu Mạt Lị, ta kính ngươi chén, giống như kiểu người như ngươi vậy , lão tử ta bội phục sát đất!”

      Có thể cùng với nam nhân cùng nhau huấn luyện, giannan như vậy cũng bỏ cuộc.

      Tuy rằng nàng lợi hại, nhưng lại kiêu ngạo, lạigiống như tiểu muội của bọn họ vậy.

      Cãi nhau ầm ĩ, hoặc là giở trò lưu manh, làm nũng vớibọn họ, cũng có cái vẻ lãnh ngạo và dũng mãnh như kiểu nữ cường nhân.

      thích muội tử như vậy.

      Bọn họ đem nàng trở thành muội muội, mà phảilà cái gì tiểu thư Tô gia.

      Lâm Tĩnh Giang cũng giơ chén lớn lên, khuôn mặt vốntrắng nõn tuấn nay bị phơi nắng đen, khi uống rượu, mặt lại đỏ bừng.

      “Tiểu Mạt Lị, ta cũng kính ngươi chén, ân cứu mạng của ngươi, ca ca khắc ghi trong lòng.”

      vừa như vậy, đám người trong tổ đều giơ chén lên.

      Tô Mạt vò đầu cười cười, tuy rằng rượu này...... Nhưng là......

      Tư thế này của bọn họ như muốn từng người từng người kính sao?

      lúc khó xử muốn giở trò lừa đảo ra, có ngườigiành lấy cái chén trong tay nàng, thanh trong trẻo lạnh lùng từ đầu truyền xuống,“Ta thay nàng uống.”

      Nguyên bản đám người Trần Đại Hổ muốn Tô Mạt uốngmột chén là được rồi, nay thấy Hoàng Phủ Cẩn ra mặt,bọn họ cầu được, hô hào đều xông lên.

      Trần Đại Hổ cười ha ha:“Tĩnh thiếu gia, huynh đệ chúng ta cùng nhau uống, muốn uống từng người uống !”

      Hoàng Phủ Cẩn hơi hơi nhíu đuôi lông mày xinh đẹp,thản nhiên :“Phụng bồi đến cùng.”

      Đám người Trần Đại Hổ vừa nghe, trực tiếp đập nồiniêu, từ lúc Hoàng Phủ Cẩn cùng bọn họ tham gia huyếnluyện, tất cả nổi bật đều bị cướp sạch .

      Kẻ vốn xếp thứ nhất cũng đứng thứ 2 rồi.

      Kẻ vốn là bạn gần gũi với Tô Mạt cũng bị cướp mất.

      Tuy rằng Hoàng Phủ Cẩn cười tùy tiện, mộtngày khó được hai câu, nhưng là mỗi lần ra câunào hại người câu ấy.

      Đây chính là thời cơ tốt để trả thù a!

      Trần Đại Hổ nháy mắt ra hiệu, người trong tổ đều bưng chén đứng lên, lại có người có quan hệ tốt hoặc cùng nhau đánh đối kháng qua, hoặc là những người ở tổ khácđã từng giành qua vị trí thứ nhất bị Hoàng Phủ Cẩngiành mất vị trí......

      Những người bội phục ......

      Dù sao cũng lấy đủ loại lí do.

      Chap 598:Tình ý khắc cốt ghi tâm 06

      Tô Mạt nhìn bọn họ cứ từng chén từng chén chuốc say Hoàng Phủ Cẩn, cố tình tránh, chút dángvẻ kiêu ngạo cũng có, giống như chính mình cũng là thành viên trong tổ vậy.

      Liền như vậy cạn hết từng chén.

      Nàng buồn bực nhìn bụng , đầy bụng sao?

      biết tại nội lực của khôi phục hay chưa, nếu có nội lực còn có thể ép ra bên ngoài.

      Nhưng nhìn chính là bộ dạng thực uống.

      Nàng lặng lẽ kéo kéo vạt áo ,“Được a.”

      bởi vì uống hơi nhiều rượu, hai má hồng hào ướt át, sóng mắt sáng ngời lấp lánh, quả thực lấy vẻ diễm lệ củanữ nhân ra so sánh còn đẹp hơn bội phần.

      Đám nam nhân cụng ly với lại ý thức được điều đó, chỉ lo điên cuồng uống.

      Tô Mạt vội :“Đủ rồi, các ngươi cần quá đáng a!”

      Trần Đại Hổ cúi đầu hướng nàng cười hắc hắc,“Vậy đau lòng rồi à !”

      Sau đó tiếp tục uống, đại đa số mọi người đều đem lời Tô Mạt để trong đầu, Tô Mạt tức giận, nhảy lênbàn, hét lớn tiếng,“ đến giờ! Đều ngủ !”

      Mọi người cười hắc hắc,“Chuông đồng chưa vang lên,lời ngươi tính.”

      Hắc!

      Tô Mạt dám tin, đều do ngày đó lúc ban đầu thời điểm tuyển người nàng tới, thời điểm đó nên cẩnthận dạy dỗ bọn họ, làm cho bọn họ nể sợ nàng từ lúc đó mới được.

      Nàng tại mới đến, bọn họ đều rèn luyện hai năm , sợ nàng .

      Nhưng bọn họ lại cực sợ A Lí .

      Thường ngày lấy uy trấn áp bọn họ.

      Nàng xoay người nhảy xuống bàn, lặng lẽ chuồn bên cạnh tìm A Lí, nháy mắt ra hiệu với .

      A Lí lập tức rung chuông.

      Có người lớn tiếng kháng nghị,“Huấn luyện, thời còn chưa hết!”

      A Lí khoanh tay đến trước, nghiêm mặt, hừ :“Lờinói của ta chính là thời gian, lập tức ngya bây giờ, cút trở về tắm rửa ngủ cho ta!”

      Mọi người hoảng hốt chạy, lưu lại đống hỗn độn.

      Tô Mạt việc sai Thủy Muội hầm canh giã rượu đưa tới cho bọn họ uống.

      Thủy Muội lập tức bưng ra cái hũ sành,“Tiểu thư, ta sớmdự bị .”

      Tô Mạt cười, vội đưa cho Hoàng Phủ Cẩn uống, ánhmắt sáng ngời giống như dùng nước rửa qua, bởivì uống rượu, mất vẻ lạnh lùng cao ngạo, cả người cómột loại mị kinh diễm, lại mang theo nụ cười ngônghê như trẻ con.

      “Mạt nhi......”

      ôm lấy nàng, tựa đầu vai nàng.

      Chap 599:Tình ý khắc cốt ghi tâm 07

      ôm lấy nàng, tựa đầu vai nàng.

      Tô Mạt khụ khụ hai tiếng, nơi chỗ đông người, phải chúý hình tượng, nàng cầm chén kề sát miệng ,“Đến,uống . Cũng hiểu sao cứ cố gắng gượng, cứnhất quyết uống cùng bọn họ, chẳng lẽ ta có biện pháp trị bọn họ sao?”

      Hoàng Phủ Cẩn ôm chặt nàng, giọng cười :“Tacao hứng. Về sau Mạt nhi có càng ngày càng nhiềungười quan tâm bảo hộ. Mạt nhi của ta được người kháchoan nghênh quý, ta cũng vui mừng......”

      Tô Mạt nghe rượu vào lời ra bắt đầu dong dài, lại đều là những lời quan tâm nàng, trong tim cảm thấy ngọt ngào như mật, nâng tay đỡ lấy chiếc cằm thonnhọn, đem canh giã rượu đút vô miệng .

      “Khụ khụ......”

      Đút cách vội vàng, Hoàng Phủ Cẩn lại vội vàngmuốnnói chuyện, bị sặc.

      Tô Mạt vội vỗ vỗ phía sau lưng cho .

      Đám người Hồ đại phu nhìn thấy nhịn được cười.

      Thiếu gia có phúc khí, ông trời bù đắp cho !

      càng ngày càng xác định, Tiểu Mạt Lị chính làngười suốt cuộc đời với thiếu gia.


      Nàng là người cứu vớt cuộc đời , là người bảo vệ , là tri kỷ của , là người nhất.

      và phu nhân nhìn nhau cười, dắt tay nhau trở về phòng.

      Hồ Tú Hồng thấy cha mẹ rồi, Tô Mạt cùng HoàngPhủ Cẩn ở đây chàng chàng thiếp thiếp, liền dậm chân cái,“Tiểu Mạt Lị, đừng buồn nôn như vậy, mau đưa trở về phòng .”

      Nàng hướng Lưu Hỏa vẫy tay,“Này, ngươi như thế nàolại lười như vậy. Ngươi phải là người hầu bên cạnh Tĩnh thiếu gia sao, nhanh đến dìu phù trở vềphòng a.”

      là, Tô Mạt đến đây, hai nàng còn chưa kịp tâm gì nữa kìa.

      Tô Mạt luôn tham gia huấn luyện, khó khăn lắm mới huấn luyện nữa, lại phải rời .

      Nàng muốn hồi kinh theo, kết quả Tô Mạt cùng phụthân cũng đồng ý, nhất quyết để nàng lưu lại ởnơi này.

      là, nàng rất muốn cùng với Tô Mạt hồi kinh, rấtmuốn ...... Bọn họ luôn biết nàng, khi dễ nàng!

      Lưu Hỏa hừ :“Tiểu y bà, ngươi sao quản nhiều nhưvậy.”

      Hồ Tú Hồng quay đầu tim cái chổi, dọa sợ Lưu Hỏa tới mức chạy nhanh :“Hảo nam cùng nữ đấu, đừng cứ động cái là đánh đấm, là sợ ngươi rồiđó.”

      Tô Mạt kêu Lưu Hỏa cùng Lưu Vân đưa Hoàng PhủCẩn trở về phòng nghỉ ngơi, nàng còn muốn cùng A Lí mấy câu, hai người ngồi ở đường hành lang.

      Ngày thường bọn họ cũng tham gia chương trình họchuấn luyện phương diện điều tra trinh sát, nhưng là Tô Mạt vẫn muốn có lớp chuyên môn dạy trinh sát, càng thêm chuyên nghiệp.

    5. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chap 600: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắngtrẻo ngọc ngà 01

      Tô Mạt lại cùng A Lí xác nhận chút chương trìnhhuấn luyện vào mùa đông tới của bọn họ.

      Cuộc thí luyện hàn băng như ma quỷ kia, là nhất định phải đặc huấn .

      Bởi vì kinh thành Đại Chu ở phương bắc, hơn nữa phương bắc của Mạc Vân quốc còn luôn khiêu khích Đại chu, về sau thể thiếu được xung đột phátsinh.

      Vài năm nay Tô Mạt cùng A Lí có nhiều dịp tiếp xúctrao đổi với nhay, sớm thuộc lòng , hết thảy dựatheo kế hoạch, có chút sai lầm nào xảy ra.

      Tô Mạt lại cùng chuyện nếu ống ngắm chuẩn từ xa được hoàn thành, có thể phối hợp với nỏ cung để sử dụng.

      A Lí đương nhiên có gì phản đối.

      Dựa theo kế hoạch từ trước, A Lí lưu lại, A Tùng A Thành cùng Lăng Nhược trở về cùng nàng.

      Sáng sớm ngày hôm sau, Hoàng Phủ Cẩn sớm tỉnhlại, tuy rằng say rượu, bởi vì Thủy Muội tự mình điềuphối canh giã rượu rất tốt, cho nên chút cũng đau đầu.

      Từ Tam tự thân dẫn theo vài người dẫn theo vài chiếc xe chất đầy các loại rau dưa lương thực cả những loại rau phơi khô, bên dưới có đặt mấy thùng bảo bối của Tô Mạt, đường vận chuyển theo hướng về kinh.

      Nhóm người Tô Mạt ngồi trong xe ngựa để về hoa viên.

      đường Tô Mạt cùng Hoàng Phủ Cẩn mang theoThủy Muội ngồi chung chiếc xe ngựa, đám ngườiLăng Nhược cưỡi ngựa.

      Tô Mạt ngồi ở trong xe ngựa tĩnh tọa nhắm mắt, tu luyện nội lực, mấy tháng tăng cường hóa huấn luyện này,nàng cảm giác thân thể của chính mình càng ngày càng rắn chắc, ngay cả nội lực tiến triển cũng nhanh.

      Mấu chốt nhất là, tựa hồ trong cơ thể còn có cỗ khíkhác, tuy rằng biết là cái gì, nhưng là nàng khẳngđịnh là do cái gì thông thiên bí quyết của Triệu tiên sinhgây ra.

      Cá nhân nàng thấy thông thiên bí quyết chính là quyển bí tịch, nàng mỗi ngày đều phải đọc mấy lần trong lòng,giống như lần mò từng bước tu luyện nội công vậy.

      nghĩ tới lại để cho nàng thành công rồi!

      Hoàng Phủ Cẩn nhắm mắt dưỡng thần, cảm giác được nàng cao hứng phấn chấn, trợn mắt nhìn,“Cóchuyện tốt gì ?”

      Tô Mạt đưa tay cổ tay giơ ra, Hoàng Phủ Cẩn cầm, nàngvận công, cỗ khí kia trong cơ thể kia, kinh ngạc nhìn nàng,“Hai luồng nội lực bất đồng?”

      Tô Mạt cười mà , Hoàng Phủ Cẩn tiếp tục thử thử, đúng, có cỗ khí nội lực giống hệt với , còn có cỗ khí lại phải là nội lực, chỉ cóthể cảm giác là cỗ khí.

      “Có ích lợi gì sao?”

      hỏi.

      Tô Mạt lắc đầu,“Bây giờ còn chưa biết. Chờ ta nghiêncứu xong rồi cho ngươi biết.”

      Nàng vận động thư giãn tay chân, chiếc tất trong chiếcgiày da lộc bé xíu cũng như rung theo xe, có điểm khóchịu.

      Chap 601: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắngtrẻo ngọc ngà 02

      Nàng luôn quen với loại tất cổ đại, tuy rằng đẹp, nhưng nếu huấn luyện như vậy, rất tiện.

      Lúc này xe ngựa khẽ vấp cái, người bên cạnh làThủy Muội thiêu thùa may vá lập tức lệch qua người Tô Mạt.

      Tô Mạt vội đỡ lấy nàng,“A, tay ngươi thế nào lại lạnhnhư vậy?”

      Thủy Muội :“ sao, có vài người chính là khí lực yếu chút.”

      Tô Mạt cười :“Ngươi cần mỗi ngày theo chúng ta rèn luyện thân thể, tự nhiên lạnh.”

      Nàng thấy trong khung thêu của Thủy Muội có nhiều ơilà nhiều sợi chỉ màu sắc, nhất thời hứng chí, nàng tới nơi này, bất quá chỉ học được mấy chiêu thêu thùa, bình thường đều là Hoàng Oanh làm cho nàng.

      Nàng lấy đến những sợi dây chỉ đầy màu sắc, thuận tay tháo xuống hai cây ngân trâm Thủy Muội cắm trênđầu, thon dài, rất vừa vặn.

      Thủy Muội kinh ngạc nhìn nàng, vội tìm cây trâm khácđể vẫn tóc lên, trước mặt Tĩnh thiếu gia cứ như vậy tóctai bù xù, còn ra thể thống gì nữa.

      Thủy Muội vội đem mái tóc vấn lại xong xuôi, thấy Tô Mạt đem hơn mười loại sợi tơ vòng cùng chỗ, thế nhưng dùng hai cây trâm giao qua giao lại, chỉ chốc lát liền làm ra thứ giống như miếng vải.

      Thủy Muội kinh ngạc ngó đầu qua xem,“Tiểu thư, đây là cái gì?”

      Hoàng Phủ Cẩn quen rồi nên thấy lạ.

      Chỉ khẽ mỉm cười thả lỏng thân thể, tựa vào toa xe nghỉ ngơi.

      Tô Mạt :“ Loại tất của chúng ta tại, đẹp đẹpthật, chính là vừa chân, luôn lắc lư lỏng lẻo. Chờta dạy ngươi cái này, ngươi có thể đan tất, đan áo lôngngực, bao tay......”

      Thủy Muội rất là cảm thấy hứng thú, lập tức liền quấn quít lấy Tô Mạt học.

      Tô Mạt suy nghĩ, xốc màn xe lên ló mặt ra ngoàinói:“Lăng Nhược, giúp ta tìm bốn chiếc đũa trúc bình thường nhất, bổ chém chúng thành bốn chiếc, rồi mài trơn bóng lại.”

      Dù sao đường phải mất đoạn thời gian, tiêukhiển chút cũng sao.

      Lăng Nhược lập tức làm, tìm bốn chiếc đũa trúc, bổ nhát thành 4, lại tìm đá mài kêu A Thành cùng A Tùng hỗ trợ mài.

      Bọn họ hiệu suất phải bình thường nhanh, bất quá là bằng thời gian Tô Mạt cùng Thủy Muội khoa tay múa chân, Lăng Nhược đem tới.

      Thủy Muội kinh ngạc cười toe toét, cái này cũng quánhanh .

      Hơn nữa, mười sáu cây đều kích cỡ giống nhau, khôngcó chút khác biệt, giống y hết như từ khuôn mẫu đúc ra.

      Quả thực...... Là thần kỳ a!

      P/s: Chúc bà kon có mốt ngày lễ vui !

      Chap 602: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắngtrẻo ngọc ngà 03

      Tô Mạt mỉm cười, bắt đầu đem cách đan đơn giản nhất dạy cho Thủy Muội, kiếp trước nàng từng nhìn thấy quamẹ đan áo lông, đan tất len, chính mình cũng chưa độngtay vào bao giờ.

      Bất quá điều này cũng thể làm khó nàng, nàng từtừ nhắm hai mắt lại, lược qua trong đầu hình thù củachiếc tất, sau đó tháo xuống chiếc trâm càitrên tóc, vặn đầu nắp ra, lại lấy ra tờ giấy, bắt đầu vẽ.

      Thủy Muội quả thực là bội phục nàng muốn chết ,“Tiểuthư, người giống như, giống như các bậc thần tiên trong miệng các lão gia ở thôn làng ta hay , nghĩ muốn cáigì, vươn tay ra là có thể lấy được!”

      Tô Mạt cười khanh khách đứng lên,“Chỉ là chuẩn bị tốtmà thôi, ta có xem qua quyển tiểu thuyết, bên trongcòn người là thi độc lão nhân, cả người là độc, móng tay tùy tiện bắn ra, có thể phóng ra hơn mười dạng độc dược mà có người biết kìa.”

      Đó là Thạch Vạn Sân trong Phi hồ ngoại truyện.

      Thủy Muội trừng lớn mắt,“ lợi hại như vậy sao?”

      Tô Mạt gật đầu, nhìn về phía Hoàng Phủ Cẩn,“Tĩnhthiếu gia cũng có thể.”

      Thủy Muội liền tin, ở trong mắt nàng, có việc gìlà Tĩnh thiếu gia làm được.

      Rất nhanh, Tô Mạt liền đem bí quyết đan tất dạy choThủy Muội, mà Thủy Muội học tập nữ hồng ( công việc nữ công gia chánh) rất có thiên phú, giống KimKết, nửa ngày trời ngay cả cái thêu hoa cũng họcnổi.

      Dọc theo đường , Thủy Muội bên đan tất, mộtbên thỉnh giáo Tô Mạt, nàng chỉ huy các bước đan cho Thủy Muội, Thủy Muội rất có hứng thú học tập.

      Hoàng Phủ Cẩn gõ vào vách tường xe, ra bênngoài:“Thả chậm tốc độ.”

      Lưu Hỏa lập tức ghìm ngựa, chậm lại tốc độ, chậm rì rì giống xe bò ngắm cảnh.

      Có điều kiện tiện lợi, kỹ thuật đan của Thủy Muội cũng thuần thục lên rất nhiều, quả thực tựa như các bà dì xe buýt công cộng mà Tô Mạt kiếp trước nhìn thấy qua, các nàng ta quả thực là rất thần kỳ .

      tại Thủy Muội cần nhìn chằm chằm vàoque đan, có thể nhìn mà đan!

      Hơn nữa tốc độ kia, quả thực là so với tốc độ nàng nhìnthấy của các người thành thục đan nhanh hơn gấp vài lần.

      Tô Mạt cũng rất là bội phục, xem ra có người rất thích hợp với việc đan lát, quả thực là hiền thê lương mẫu ( mẹ hiền dâu thảo)trời sinh!

      Đợi tới bên ngoài vườn hoa trời cũng tối, mấy viên dạ minh châu trong toa xe phát ra ánh sáng đẹp mắt,rất nhu hòa sáng ngời, lại chói mắt.

      Thủy Muội đem cái tất mình đan xong đưa cho Tô Mạt xem, vui mừng :“Tiểu thư, ngài xem!”

      Tô Mạt vốn tựa vào xe ngủ gật, nghe lập tức mở mắt ra, đoạt lấy đến lật qua lật lại xem, đúng là thành công rồi, mũi kim đều chặt, lực đàn hồi tốt mườiphần.

      Chap 603: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắngtrẻo ngọc ngà 04

      “Sư muội, ngươi quá lợi hại !”

      Thủy Muội ngượng ngập :“Là tiểu thư thông minh.”

      Tô Mạt khoa tay múa chân hồi, liền vươn chân cởigiày, kéo tất, lộ ra bàn chân óng ánh trắng như ngọc, tinhtế đáng .

      Bởi vì đoạn thời gian này đặc huấn, nguyên bản lòng bàn chân mềm mại bị sưng phồng mọc mụn nược, rồi bịchọc ra, thánh ra để lại các vết chai.

      Nàng bĩu môi, than thở :“A, như vậy, xem ra trở về phải bảo dưỡng cẩn thận mới được, nếu xấuchết thôi!”

      Hoàng Phủ Cẩn phải thực cố gắng, thực cố gắng, mới có thể nhịn xuống nhìn tới chân của nàng, nhưng dưquang đảo qua, vẫn là thấy được.

      trận tim đập gia tốc, vội nghiêng đầu làm bộ xem phong cảnh ngoài cửa sổ.

      Cuối mùa thu gió thổi vi vu, lá rụng đầy đường, vùng đất mảnh trống trải hoang sơ.

      khí mát lạnh chui tiến vào, Thủy Muội rùng mình cái.

      Tô Mạt cười tất vào, rất vừa vặn, cho dù kiếp trước mẹ biết đan như vậy nhưng muốn đan tất cũng phải mất ba bốn ngày trời, kết quả Thủy Muội mới có hồi mà đan xong.

      là...... Thiên tài!

      Tô Mạt vừa lòng vỗ vỗ bả vai của nàng ta,“ là nha đầu giỏi giang!”

      Nàng đem chân đưa ra trước mặt Hoàng Phủ Cẩn,“Ngươi xem, đẹp lắm đúng ?”

      Hoàng Phủ Cẩn quay đầu, nhìn thoáng qua, tuyết trắng, màu ngà voi, màu vàng nhạt, màu xanh nhạt, hồng nhạt… tập hợp lại tạo thành chiếc tất, rất thỏa đáng đeo bàn chân nàng, buộc vòng quanh bàn chân nhắn,đến ngay cả hình dạng đầu ngón chân đều lộ ra ngoài.

      cũng ngạc nhiên, bất quá cũng chịu quábiểu ra ngoài, khóe môi vẫn là nhịn được hơigiật giật,“Rất đẹp!”

      Thủy Muội che miệng cười khẽ.

      Tĩnh thiếu gia là quái nhân, làn da vô cùng mịn màng tốt hơn cả nữ nhân.

      Tiểu thư làn da tuy rằng nõn nà trơn bóng, nhưng phơi nắng cả mùa hè, nay là màu da khỏe mạnh lúa mì, chỉ sợ là phải đợi đến mùa đông làn da mới nhả hết nắng trắng trở lại.

      Nhưng Tĩnh thiếu gia mỗi ngày đều phơi nắng, nhưng chỉ bị đỏ hồng lên, lát sau là hết.

      là thần kỳ.

      Ánh nắng gay gắt chiếu nổi , tại lại giống như nhiễm tầng son phấn vậy.

      Hoàng Phủ Cẩn tuy rằng cùng Tô Mạt lưỡng tình tươngduyệt, cũng ôm qua, thậm chí hôn môi qua, lại vẫn là dám tiến thêm bước thân mật hơn, chỉ mongnàng mau chóng đem giày vào ngay.

      Cái thời đại này chân của nữ hài tử so với mặt còn quantrọng hơn.

      Chap 604: Phải biến trở lại là mỹ nhân trắngtrẻo ngọc ngà 05

      Tô Mạt lập tức ý thức được, sắc mặt hơi hơi đỏ, chínhmình háo sắc da mặt rất dày a.

      Nàng vội vàng đeo vớ giày ngay.

      Xe ngừng lại, Lăng Nhược :“Tiểu thư, chúng ta lên xe hoa mộc tiến vào hoa viên.”

      Tô Mạt đáp ứng, cùng Hoàng Phủ Cẩn xuống xe.

      Bí mật trở về vườn hoa, sau đó lại lặng yên trở lại chủviện.

      Tô Mạt được Hoàng Phủ Cẩn ôm, như gió đáp xuốngtrong viện.

      Tô Nhân Vũ đứng ở dưới đường hành lang, kiễngchân mong móng bọn họ quay về, vui mừng tiến lên chào đón, vội vàng kêu:“Mạt nhi!”

      Tô Mạt nhảy xuống, lập tức nhảy vào trong lòng TôNhân Vũ, ôm hắc hắc cười,“Cha, ta trở về.”

      Tô Nhân Vũ ôm nàng xoay vài vòng mới buông nàngxuống, nâng khuôn mặt nàng lên nhìn trái nhìn phải,“Ân,đen nhiều......”

      Thấy khuôn mặt nhắn của nữ nhi bĩu ra, lại cườinói:“Khỏe mạnh, càng đẹp hơn.”

      Tô Mạt làm nũng, hai tay treo bờ vai của , để Tô Nhân Vũ như kiểu gánh nàng vậy, vào trong nhà.

      Nàng hướng Hoàng Phủ Cẩn nháy mắt, để chạy nhanh tiến vào.

      Kim Kết lập tức đóng cửa lại, vui mừng :“Tiểu thư, ngài trở lại, nhớ người muốn chết a.”

      Tô Mạtnhảy xuống đất, vỗ vỗ bả vai nàng ta, hỏi:“Tỷ tỷ đâu?”

      Kim Kết chu miệng :“Lão phu nhân cùng phu nhân sớm đến đón nàng ấy trở về. là......”

      Tô Nhân Vũ :“Trở về rồi sau, tỷ tỷ ngươi ở nhà cũng rất tốt.”

      Tô Mạt lại hỏi những chuyện xảy ra trong khoảng thời gian này, mặc dù có người truyền lại tin tức tới nàng,nhưng là muốn quân tâm chút đến phụ thân thôi.

      Nàng biết phụ thân bỏ ra ít sức lực, ra sức che dấu giúp nàng.

      Như thế nào có thể đem cha đặt ở vị trí thứ nhấtchứ!

      Nàng ngửa đầu nhìn , hì hì :“Lão cha, vất vả!”

      Tô Nhân Vũ sủng nịch vuốt đầu nàng, nữ nhi cao hơnrồi, càng rắn chắc, sáng sủa .

      Càng đẹp hơn !

      Càng nghịch ngợm hơn!

      biết lớn , còn gọi lão cha, đây là cái xưng hô gì chứ!

      nhìn Hoàng Phủ Cẩn liếc mắt cái, thấyHoàng Phủ Cẩn sắc mặt bình thản, chút vui, trong lòng lại hơi có chút sảng khoái.

      Quan hệ giữa nữ nhi và cha tốt là chuyện đương nhiên,tiểu tử kia có tư cách gì mất hứng!

      thỉnh Hoàng Phủ Cẩn ngồi, lại sai người dâng trà.

      Trong chốc lát, trà được dâng lên, đám người Thủy Muội cùng Lăng Nhược cũng đến.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :