1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Nữ Nhân Ngoan Ngoãn Về Nhà Với Trẫm - Thủy Thanh Thiển (Full 4Q +5NT - Đã có eBook)

Thảo luận trong 'Cổ Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Ha mi

      Ha mi Member

      Bài viết:
      68
      Được thích:
      82
      sao ko thấy ebook ta?

    2. rdf dgvd

      rdf dgvd New Member

      Bài viết:
      10
      Được thích:
      0
      sao chau7 up len ebook

    3. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Ngoại truyện (1): Bé phúc hắc

      Trong hoàng cung Thiên Mạc.

      Tư Đồ Cảnh Diễn phê duyệt tấu chương, lại phát bản tấu trương rất quan trọng thấy đâu cả. Đôi mắt đen như mực lên vẻ nghi ngờ, ràng thấy tấu chương để ở chỗ này, giờ lại ở chỗ nào rồi.

      “Cảnh Diễn, làm sao vậy?” Thẩm Thiển Mạch ngồi cạnh Tư Đồ Cảnh Diễn, phát ra vẻ mặt Tư Đồ Cảnh Diễn bình thường, khỏi nhíu mày hỏi.

      Tư Đồ Cảnh Diễn vươn tay ôm lấy eo Thẩm Thiển Mạch, vừa vuốt ve cái bụng lớn dần lên của Thẩm Thiển Mạch, mặt tràn đầy vẻ sủng nịnh, , “Chỉ là ít bản tấu chương thôi. Mạch nhi cần lo lắng.”

      “Ngươi nhìn xem, ta Phụ vương căn bản cần bản tấu chương kia rồi!” tiểu oa nhi trắng sữa chỉ vào đứa bé trai bên cạnh .

      Đứa bé trai kia nghe thấy lời tiểu nương , làm bộ làm tịch tỏ ra trầm tư, nhưng do tuổi còn nên bộ dạng nhíu mày này muốn bao nhiêu đáng có bấy nhiêu. Sau cùng, tiểu nam hài khẳng định , “ Nhất định là Tiểu Lộ Tử gạt chúng ta!”

      “Tiểu Lộ Tử thối tha, cư nhiên gạt

      chúng ta." Tiểu nương bĩu môi, bộ dáng ủy khuất.

      Hai tiểu gia hỏa nhìn nhau, trong mắt lên vẻ giảo hoạt. Vẻ giảo hoạt kia là giống cha mẹ bọn chúng y đúc. Ai nào dám tin tiểu hài tử mới chỉ ba tuổi có ánh mắt giảo hoạt như vậy.

      Chỉ thấy hai tiểu gia hỏa chạy vù vào trong điện.

      "Hu hu hu." Tư Đồ Nguyệt ngoác miệng , bộ dáng bị ủy khuất, vừa khóc vừa chạy đến trước mặt Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Thạch.

      Thẩm Thiển Thạch nhìn thấy Tư Đồ Nguyệt khóc lóc đáng thương, khỏi ân cần hỏi han, "Nguyệt nhi làm sao vậy?"

      "Tiểu Lộ Tử gạt chúng con lén lấy cài này rồi cho chúng con đường để ăn, đúng là bị lừa rồi!" Tư Đồ Nguyệt giơ bản tấu chương trong tay ra, bộ dáng đáng thương tội nghiệp.

      Thẩm Thiên Thạch và Tư Đồ Cảnh Diễn liếc nhìn nhau cái, bản tấu chương này là tình báo cơ mật vô cùng quan trọng, Tiểu Lộ Tử muốn xui khiến Tư Đồ Nguyệt và Tư Đồ Cảnh lấy bản tấu chương này, là có mục đích gì?!

      "Ngươi đâu! Dẫn Tiểu Lộ Tử tới đây!" Con ngươi đen như mực của Tư Đồ Cảnh Diễn lên vẻ thâm trầm, lạnh lùng .

      Tiểu Lộ Tử rất nhanh bị dẫn tới, nhìn vẻ mặt tức giận của Tư Đồ Cảnh Diễn, sợ tới mức dám ngẩng đầu lên. Nhất định là hoàng thượng biết cho hoàng tử và công chúa bản tấu chương nào là quan trọng nhất, bị hoàng thượng phát , hoàng thượng tức giận rồi.

      Vậy phải làm sao bây giờ chứ! dám đắc tội hoàng thượng, nhưng nếu đắc tội hoàng tử và công chúa cũng tuyệt đối ăn được quả ngon. Hai tiểu quỷ kia lại thấy đâu, biết chỉnh thế nào đây, giờ cung nữ và thái giám trong cung đều vô cùng sợ bọn họ.

      Tư Đồ Cảnh Diễn nhìn thấy bộ dáng sợ hãi của Tiểu Lộ Tử, càng cảm thấy trong lòng Tiểu Lộ Tử có quỷ, khỏi trầm mặt, sao bên cạnh lại xuất kẻ lòng dạ đa tâm như vậy?! cư nhiên lại phát ?! khỏi hừ lạnh tiếng, , "Chẳng lẽ ngươi muốn trẫm tra tấn sao?!"

      "Hoàng thượng tha mạng!" Tiểu Lộ Tử vừa nghe Tư Đồ Cảnh Diễn muốn tra tấn, cả người run rẩy, ngước mắt lên nhìn Tư Đồ Nguyệt và Tư Đồ Cảnh.

      Tư Đồ Nguyệt vẫn làm bộ khóc lóc như cũ, chỉ có đôi mắt lộ ra chút ít cảnh cáo. Tư Đồ Cảnh lại càng lạnh lùng hơn, khinh thường lườm Tiểu Lộ Tử.

      Tiểu Lộ Tử nhất thời đổ mồ hôi như mưa. Nếu khẳng định bị Hoàng thượng giết chết, nếu cũng bị hai tiểu này vương này chỉnh chết. Làm thế nào mới tốt!

      " ?" Tư Đồ Cảnh Diễn nhíu mày, cái tên Tiểu Lộ Tử này vẫn ?! Chẳng lẽ mưu bên trong? Làm sao có thể. Bây giờ thiên hạ thái bình như vậy, cũng có tin tức bất thường nào tới tai , Tiểu Lộ Tử muốn xem tấu chương này có ích lợi gì?

      Nhưng mà Tư Đồ Cảnh và Tư Đồ Nguyệt chắc chắn dối. Vấn đề nhất định do Tiểu Lộ Tử. ?! muốn xem Tiểu Lộ Tử có bản lĩnh mở miệng hay .

      Con ngươi đen như mực của Tư Đồ Cảnh Diễn trầm xuống, khí thế sát phạt truyền tới người Tiểu Lộ Tử, chỉ cảm thấy bị chèn ép tới mức hoàn toàn ngẩng đầu lên được.

      "Phụ vương... người nên trách Tiểu Lộ Tử." Giọng sợ hãi của Tư Đồ Nguyệt vang lên, hóa ra tiểu gia hỏa này nhìn thấy Tư Đồ Cảnh Diễn muốn đánh , lập tức mở miệng khuyên nhủ. Nàng chỉ muốn trêu đùa Tiểu Lộ Tử thôi, phải muốn Tiểu Lộ Tử xảy ra chuyện.

      Tư Đồ Cảnh Diễn hơi nhíu mày nhìn Tư Đồ Nguyệt, hỏi: "Vì sao Nguyệt nhi lại như vậy?"

      "Là Nguyệt nhi thấy Phụ vương nên rất nhớ Phụ vương. Hỏi Tiểu Lộ Tử như thế nào mới có thể trông thấy Phụ Vương, Tiểu Lộ Tử cầm bản tấu chương này là được, còn cho Nguyệt nhi ăn đường. Nhưng mà Nguyệt nhi cầm tấu chương rồi nhưng vẫn có đường ăn. Cũng nhìn thấy Phụ vương. Hu hu hu..."

      Tư Đồ Nguyệt vừa , vừa khóc, bộ dáng kia đúng là làm cho người ta thương tiếc, ngay cả Tiểu Lộ Tử bị hãm hại cũng cảm thấy Tư Đồ Nguyệt đáng thương, nhịn được muốn an ủi nàng.

      Tư Đồ Cảnh liếc nhìn Tư Đồ Nguyệt cái, nghĩ thầm, Tư Đồ Nguyệt này chỉ cần tỏ vẻ đáng , sau đó cố ý giả bộ thương cảm, biết lừa biết bao nhiêu người. Ngay cả phụ vương mẫu thân thông minh như vậy cũng bị nàng lừa. là...

      Tư Đồ Cảnh Diễn nghe thấy Tư Đồ Nguyệt , sắc mặt mới tốt hơn chút, hóa ra là hiểu lầm, lập tức liếc nhìn Tiểu Lộ Tử cái, : "Nếu như vậy, trẫm tạm thời tha cho cái mạng chó của ngươi, có điều ngươi chủ động cho công chúa những thứ này, cũng thể phạt! Kéo xuống, vả miệng mười cái!"

      Tư Đồ Nguyệt nhìn Tiểu Lộ Tử, khuôn mặt nhắn đáng lộ ra nụ cười giảo hoạt, lè lưỡi về phía Tiểu Lộ Tử. Tư Đồ Cảnh Diễn và Thẩm Thiển Mạch cũng chú ý tới điều đó.

      NGOẠI TRUYỆN (2): BÉ PHÚC HẮC

      "Sênh Ca thúc thúc, người tốt với Cảnh Hạo thúc thúc đó." Tư Đồ Nguyệt nho cười lên đáng , đôi mắt đen tuyền chớp chớp, tràn ngập ánh sáng, nhìn có vẻ ngây thơ vô tà, nhưng nếu quan sát cẩn thận, trong mắt nàng có chút giảo hoạt cùng loại với Thẩm Thiển Mạch.

      Vẻ cương nghị mặt Sênh Ca lên chút ôn nhu, giơ tay xoa xoa tóc Tư Đồ Nguyệt, giọng hỏi, "Là sao?"

      "Vâng!" Tư Đồ Nguyệt khẳng định gật đầu, lớn giọng , "Giống như phụ vương đối tốt với mẫu thân! Con cảm thấy ánh mắt Sênh Ca thúc thúc nhìn Cảnh Hạo thúc thúc giống như lúc phụ vương nhìn mẫu thân!"

      Nghe xong những lời này, sắc mặt Sênh Ca lập tức đỏ bừng xấu hổ, Tư Đồ Cảnh Hạo nhìn thấy Sênh Ca thay đổi, con ngươi yên lặng lên chút ý cười, giơ tay nhéo nhéo mũi Tư Đồ Nguyệt, , "Đúng là quỷ !"

      Sên Ca nghe thấy Tư Đồ Cảnh Hạo , kinh ngạc ngước mắt nhìn Tư Đồ Cảnh Hạo chăm chú, thấy khóe môi Tư Đồ Cảnh Hạo tràn ngập ý cười ấm áp, nụ cười kia giống như nước suối nguồn đến từ Thiên Sơn, có thể gột rửa tâm linh .

      "Ngươi..." Sênh Ca có chút xấu hổ , mắt hơi né tránh Tư Đồ Cảnh Hạo, chẳng lẽ Tư Đồ Cảnh Hạo cũng biết sao?!

      "Ca ca, ngươi xem. Bộ dáng của Sênh Ca thúc thúc có giống lúc phụ vương nhìn mẫu hậu ?!" Tư Đồ Nguyệt tiếp tục giả bộ , vừa nắm nắm cánh tay ca ca. Tư Đồ Cảnh chỉ lạnh lùng nhìn, tùy ý để Tư Đồ Nguyệt nắm tay , tỏ vẻ thờ ơ.

      Sênh Ca bị Tư Đồ Nguyệt trúng, mặt càng lúc càng hồng hơn. Tư Đồ Cảnh Hạo nhìn Tư Đồ Nguyệt, biết tiểu hài tử như vậy lại có ý nghĩ như vậy. Tư Đồ Nguyệt nhìn có vẻ hiểu chuyện, nhưng thực ra chính là nhìn thấu tâm tư của Sênh Ca đối với , cũng nhìn thấu cảm tình của với Sênh Ca, bởi vậy mới cố ý đến đây.

      (Còn nữa...)
      Last edited: 25/1/15

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :