1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ lưu manh trọng sinh ngoài ý muốn - Hạ Nhiễm Tuyết (55)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 15: Kẹt
      Editor: Kinh Thuế

      Xe của bọn họ dừng lại, Dư Dịch xuống xe, sau đó nhóm lớn các nữ sinh chạy tới trước mặt cậu.

      “Dư học trưởng, đây là đồ ăn tự tay em làm, xin nhận lấy.”

      “Dư học trưởng, đây là của em.”

      “Của em, của em là tốt nhất, bên trong là tâm ý của em.”

      chỉ là tâm huyết, khả năng nhiều còn có nước miếng nữa.

      đống đồ lớn nhanh chóng được đưa đầy tay của Dư Dịch.

      A, ra, trai được hoan nghênh như vậy, mà Dư Dịch đáp lại ôn nhu cười, đôi mắt hoa đào dịu dàng như muốn ra nước. Khiến cho đống nữ sinh bên cạnh mặt đỏ bừng lên.

      là, Dư Châu nhàm chán liếc nhìn, ràng cười đến muốn co rút miệng còn cố cười, bán rẻ tiếng cười.

      Cửa xe mở ra lần nữa, sau đó là cái chân voi, to cực đại, sau nữa là thân thể to béo tưởng từ từ lách dần ra khỏi xe.

      Chen, chen, dùng sức chen ra, nhưng dường như cả người bị kẹt lại tại cửa xe. mặt mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, ra được cũng nên ở chỗ này chứ, muốn mất mặt như vậy đâu.

      đôi tay vươn tới, dùng lực chút, kéo từ trong xe ra ngoài. Dư Châu thở hổn hển, sau đó liếc nhìn đống nữ sinh bên cạnh nhòm ngó.

      Nhìn cái gì hả, ruồi bọ bay đầy mặt sao, kinh ngạc cái khỉ gì, chưa nhìn thấy người béo bao giờ hả? Chưa thấy Bàn Tử bị kẹp xe bao giờ sao?

      Về phần người đưa tay giúp đỡ, hồi lâu, mới nhớ tới.

      Đến tận khi người cao ráo đứng chặn trước tầm mắt , đó là thanh niên còn rất trẻ, có lẽ cùng độ tuổi với trai , người mặc đồng phục bạch sắc quý tộc, cà vạt đen thắt nghiêm chỉnh, tóc đen theo hình lượn sóng khẽ bay bay, dưới ánh mắt trời như nhuộm màu vàng nhạt, đôi mắt hổ phách khẽ nheo lại tựa như mang theo loại tà khí, ta cười như mặt trời tỏa nắng, có điều, đối với đôi mắt nụ cười đó, nhìn ra ý tốt ở đâu, dường như, cười là cười nhạo .

      “Sao vậy, Tiểu Trư, cảm ơn cứu em hả?” ta nhìn Dư Châu đầy ngụ ý, đương nhiên, chính là xem đống thịt béo thừa của .

      Dư Châu hơi nhếch khóe môi, liếc xéo người con trai đột nhiên xuất này, xin lỗi, chỉ cho 10 điểm.

      “Cảm ơn!” Nhàm chán liếc mắt nhìn, ta cũng phải cần câu cảm ơn này, nếu muốn mập, cần quanh co lòng vòng vậy, con trai như thế chỉ khiến có cảm giác.

      Dối trá, nhàm chán, ngu xuẩn, tự cho mình là đúng.

      Mà người con trai hiển nhiên bị thái độ ôn hòa này của làm giật mình, cậu nheo hai mắt, đánh giá Dư Châu trước mặt này, vẫn là từ dáng vẻ trước, đủ béo, đủ mập, đủ xấu, thịt mặt luôn chen chúc như muốn trễ xuống cùng chỗ, giống hệt như cái bánh bao.

      Dư Châu chân to eo thô sai, chỉ có điều, sao lại cảm thấy giống trước.
      Last edited: 4/5/16
      Phong Vũ Yên, Tuyết LiênMaruko Rùa thích bài này.

    2. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 16: Viêm ca ca
      Editor: Kinh Thuế

      hẳn là nên túm chặt õng ẹo gọi cậu tiếng Viêm ca ca, hoặc dựa thân thể mập mạp chút suy nghĩ cọ cọ lên người cậu mới phải, dù thế nào cũng nên là lạnh nhạt nhạt nhẽo như vậy, nhạt đến độ dường như trong mắt của , là khí, khí còn thoáng qua, ở trong mắt của bây giờ, cậu dường như tồn tại mới đúng.

      Trở nên tàng hình rồi.

      “Châu Châu, làm sao vậy, Viêm ca ca đắc tội em sao, đúng là vụ cầu lam kia, Viêm ca ca ngăn lại là Viêm ca ca đúng, thế nên em giận sao?” Hai tay Tả Tư Viêm đặt trong túi áo, thanh lạnh nhạt xin lỗi, có điều, trong mắt cậu ta lại có khinh thường thoáng qua, mà cái thoáng qua này lại để Dư Châu bắt gặp được.

      ước gì quả cầu lam kia đập chết , hai mắt Dư Châu lạnh xuống, có điều dùng động tác cúi đầu hoàn mỹ che tầm mắt lạnh.

      Đám nữ sinh bên cạnh mở to mắt ngạc nhiên, tựa hồ thể tin được, trong lòng bọn họ tồn tại của Tả Tư Viêm như vị thần, lại xin lỗi Cá Kình công chúa, đúng vậy chính là Cá Kình công chúa, chính là Cá Kình Slamdunk kia, được Hanamichi vinh danh là lão đại Cá Kình, nhưng lại có thể là công chúa, tuyệt đối phải khen tặng mà là châm chọc.

      Dư Châu nhàn nhạt hạ mi, kỳ lông mi của rất dài, so với cặp mắt hoa đào kia của Dư Dịch còn dài hơn rất nhiều.

      Chỉ có điều, là vì quá mập, mập đến che khuất mắt, cho nên dù lông mi có dài đặt ở trong mắt cũng là lãng phí rồi.

      đến trước Tả Tư Viêm, mà khóe miệng Tả Tư Viêm cũng khẽ lên nụ cười toan tính tốt, Dư Dịch bị cả đống nữ sinh bao quanh, cậu liếc nhìn cảnh cáo Tả Tư Viêm.

      Tả Tư Viêm cũng chỉ khẽ nhún vai đáp trả cậu, yên tâm, cậu cũng chỉ là chào hỏi tốt Tiểu Trư công chúa thôi mà, dù sao, cũng phải để gây chuyện cười mấy ngày cho cậu chứ, vậy nên cậu làm gì , thiếu trường học rất nhàm chán, có điều nếu trở lại, cuộc sống của bọn cậu có thể phong phú hơn chút.

      “Tiểu Trư, làm sao vậy, có nhớ Viêm ca ca ?”

      Tả Tư Viêm cười càng thêm ôn nhu, đám nữ sinh bên cạnh xem nhìn muốn hai mắt thành hình trái tim, bên miệng còn có chất lỏng khả nghi chảy.

      Có điều Dư Châu lại nhìn thấy lạnh nhạt trong mắt , đúng là người nghĩ đằng nẻo.
      Last edited: 4/5/16
      Phong Vũ YênTuyết Liên thích bài này.

    3. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 17: Mặt trắng bệch
      Editor: Kinh Thuế

      tới cạnh Tả Tư Viêm, mới phát , ta rất cao, cũng chỉ mới cao đến đầu vai, mà còn ngoắc ngoắc ngón tay với Tả Tư Viêm, Tả Tư Viêm buồn cười cúi đầu, miễn cưỡng phối hợp với chiều cao của , mà chiều dài cùng chiều rộng của dường như có tỉ lệ bằng nhau, người khác xấu thế nào cũng thành dài rộng còn chính là lập phương.

      biết ?” Dư Châu ghé đầu gần bên tai ta, chỉ đủ cho hai người nghe được.

      Cái gì, Tả Tư Viêm nhẫn nại, có điều, khóe miệng cười càng ngày càng tà ác.

      biết ?” Lại là câu hỏi biết ? thanh Dư Châu tựa như cơn gió lạnh, làm hơi ấm phả vào tai cậu cũng như lạnh xuống.

      cần phải cười như vậy, bởi vì, cười, thực .” ngừng lại sau đó khóe môi cong lên “ cười thực vô cùng ghê tởm, ghê tởm đến mức làm tôi buồn nôn. Vừa nhìn thấy giả dối, đúng là đồ con trai ngu ngốc, tôi khinh. Ngoại trừ đùa cợt đứa con , còn có thể làm chuyện gì nữa?”

      xong, để ý vẻ tươi cười đột nhiên cứng đờ môi ta, khi ta còn chưa kịp phản ứng ngoan độc nâng đôi chân heo của mình lên mạnh mẽ hạ xuống chân ta. Nếu thân hình này có gì đắc ý nhất, vậy chính là điều này rồi, cân nặng của , cũng chính là khí lực, cước đạp xuống này, đôi chân cao quý của Tả Tư Viêm, tuyệt đối sưng vài ngày.

      Giẫm xong, Dư Châu ngẩng cao đầu, lại nhìn thấy mấy miếng bánh ngọt vốn tay trai mình giờ rơi mặt đất, đúng là lãng phí mà trai.

      Đây là tâm ý của người ta nha.

      Tả Tư Viêm chết lặng nhìn xuống chân mình, trán mồ hôi lạnh bắt đầu túa ra, lặng lẽ rơi xuống, ướt tóc mai của cậu, môi cậu mím chặt căng lại, chân của cậu giờ còn chút cảm giác gì nữa rồi. phải đau, mà là rất đau, cực kỳ đau, nhưng khiến cho cậu ra lời vẫn là Dư Châu, người cho đến bây giờ vẫn cười nhìn cậu.

      Lại, cậu cái gì, cười rất ghê tởm, tuy cậu rất ít khi cười chân thành nhưng mà, nhưng cũng chưa từng có người nào dám cậu như vậy, huống chi lại là nhóc này. Dư Châu, Dư Châu. Cái người bị cho là đồ con ngu xuẩn.

      Cái đau tê tái từ chân truyền lên cho cậu biết bản thân mình phải mơ, vừa rồi cậu thực bị Cá Kình khinh bỉ, hơn nữa còn giẫm chân cậu, hay phải là ngoan độc chút lưu tình đạp xuống.
      Last edited: 4/5/16
      Phong Vũ YênTuyết Liên thích bài này.

    4. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Chương 18: Dư Châu thay đổi
      Editor: Kinh Thuế

      “Châu Châu.” Dư Dịch đẩy đống nữ sinh sang hai bên, chân giẫm lên mấy khối bánh ngọt bị rơi kia, cũng giẫm nát tâm mấy nữ sinh kia, giờ cậu cũng rảnh dỗ dành người khác, em quan trọng, vì vậy hình tượng vương tử luôn ôn nhu cười cũng toàn bộ bị phá hỏng.

      đùa gì vậy, em đương nhiên quan trọng hơn mặt mũi, cậu cũng lười diễn kịch.

      “Châu Châu, em thế nào rồi?” Dư Dịch vội vàng đặt tay áp lên trán , bàn tay ấm áp đặt lên đầu lên mạt ấm áp nhàn nhạt, thậm chí, Dư Châu thấy ở trong mắt trai, chút nào che giấu quan tâm.

      Người trai này, có lẽ vẫn luôn rất Dư Châu, chỉ là Dư Châu khiến cho ấy quá thất vọng rồi.

      có chuyện gì, em phát sốt.” Tuy rất mập nhưng thanh của lại thập phần dễ nghe, cuối cùng cũng có thể tìm thêm điều tương đối được người Dư Châu.

      kéo tay xuống, quay đầu lại, ánh mắt lạnh nhạt nhìn vẻ mặt cực kì bị đả kích của Tả Tư Viêm.

      , người như vậy về sau tốt nhất nên ở cùng chỗ.” Khóe môi Dư Châu hơi cong lên hàm ý rất ràng, mặt ít phần ngốc nghếch, dường như do nụ cười kia kéo xuống, lại tăng thêm khéo léo linh động lên lời.

      Dư Dịch vẫn ngơ ngác nhìn Dư Châu, hôm nay em ấy uống lộn thuốc sao, trước kia phải em ấy luôn quý quấn quýt lấy Tả Tư Viêm sao? Luôn Viêm ca ca này Viêm ca ca nọ, thậm chí còn nhìn thấy người trai này bên cạnh ấy chứ. Nhưng là, tại là sao, sao lại như vậy, vừa giẫm cậu ta, còn cậu nên gần gũi cậu ta.

      “Bởi vì, bệnh ngu ngốc lây.” câu, tuyệt đối khiến Dư Dịch, Tả Tư Viêm cùng đống nữ sinh bên cạnh thoáng cái cảm thấy như gặp phải quỷ nhìn chằm chằm vào .

      cúi đầu xuống, nhìn đồng phục bạch sắc người, đồng phục quý tộc. Có điều, cũng chỉ là như vậy.

      , chúng ta thôi, em muốn lên lớp.”

      Lần đầu tiên khoác tay Dư Dịch, ánh mắt thản nhiên dấu vết quét qua ánh mắt ghen tỵ của những nữ sinh khác, nhìn kỹ , hảo hảo ghen ghét , ai bảo các phải Dư Châu, ai bảo các phải em ấy, cho nên, coi như béo, coi như xấu sao, quyền lợi này cũng chỉ có thể là quyền lợi của .

      lại quay đầu chút, nhìn Tả Tư Viêm vẫn ngu ngơ đứng sững tại chỗ, tầm mắt chuyển từ khuôn mặt xuống chân ta, có lẽ là sưng rồi!

      cong khóe môi lên, Tả Tư Viêm tinh mắt nhìn thấy nụ cười của , ánh mắt như muốn cậu ngu ngốc.

      Thái dương Tả Tư Viêm giật liên hồi, cậu nhẫn nhìn trừng mắt nhìn Dư Châu, hận thể nhìn đến đục được lỗ lưng , cố ý, tuyệt đối là cố ý.

      Khẽ nhấc chân mình lên, cậu nhíu chặt lông mày lại, có điều lại mực hừ ra tiếng.

      Bàn Tử chết tiệt, đau chết cậu.

      Con ngươi màu hổ phách lóe lên, cậu ngẩng đầu, nhìn người như hình vuông phía trước.

      Dư Châu, thay đổi.
      Last edited: 4/5/16
      Phong Vũ YênTuyết Liên thích bài này.

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :