1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ Hoàng La Hét - Ngân Phát Tử Ngư Nhãn (45/300)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. babynhox

      babynhox Active Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      223
      Chương 37 ( tiếp theo )

      Edit : babynhox

      Chúc Ương ăn salad nhìn bọn họ tranh giánh cấu xé lẫn nhau, tâm tình tệ, hôm nay hội chị em vẫn có tinh thần như vậy.

      Lâm thiến ổn định oán hận, mới thấp giọng với Chúc Ương: "Cái đó, Chúc Ương, tôi gặp quỷ."

      Lâm thiến Xuyến rất cẩn thận, còn thỉnh thoảng nhìn chung quanh, có thể thấy được bị hù dọa thành như chim sợ ná.

      Ai có thể lường trước Chúc Ương vừa nghe, biểu mặt lập tức tỉnh táo, ràng là loại xem kịch vui có chút hả hê ——

      "Hả? sao? Quỷ gì? Phiền phức tới cửa hay là gây ra chuyện thất đức? Chỉ là hù dọa sao? phải cũng là gợi ý muốn lấy mạng chứ? Lúc nào? Chúng ta chuẩn bị vòng hoa và tiền cúng điếu."

      Lâm Xuyến thiếu chút nữa bị tức đến hộc máu, nếu đặt ở trước mặt người khác, ta chữi to rồi.

      Nhưng Chúc Ương được , là lúc ấy gặp quỷ sống ngay trước mắt mài chết nó, còn cầm đầu dụ dỗ toàn bộ mọi người tạo thành vòng bí mật, phần suy nghĩ tính toán cùng khí phách can đảm lúc ấy cũng khiến ta dám nghĩ đến có thể kéo Chúc Ương xuống.

      Huống chi có kinh nghiệm đối phó quỷ, phát mình có thể hi vọng vào người .

      ta cắn răng, lại vội vàng cười làm lành: " àm, phải là mình làm chuyện thất đức gì, cậu biết mình mà, mình nhát gan đến con gián cũng dám giết, sao lại tìm chết đắc tội với người ta?"

      "Trong đám người cũng có người kỳ lạ thể lý, khẳng định là quỷ cũng có." xong mắt cũng đỏ: "Chúc Ương, cậu giúp mình chút , chúng ta phải là chị em tốt sao?"

      Chúc Ương thấy con này bị hù dọa dữ quá, trong lòng vui vẻ, lúc gặp quỷ người này nhìn có vẻ hả hê nhất.

      Quay đầu lại liền đến phiên ta, đúng với cái gọi là báo ứng tới nhanh.

      ra vẻ : "Vậy mình cũng chỉ có thể ủng hộ cậu tinh thần thôi, cậu xem chuyện kia của mình mới qua thôi, nhưng dọa mình sợ muốn chết, đến bây giờ mình còn dám tắt đèn ngủ đó. Tuy may mắn tránh được kiếp, nhưng cậu cũng có thể xem may mắn còn sống của mình thành bản lãnh được? Chuyện như vậy nhất định phải tìm thiên sư thôi, tìm mình có ích lợi gì?"

      Lâm Xuyến cũng sắp bị sợ phát khóc, Chúc Ương thấy đủ, cũng tiếp tục trêu đùa ta nửa.

      Dù sao hội chị em mới chết Chu Lệ Na, cái đó còn có thể là ngoài ý muốn, nhưng nếu là mấy ngày nữa chết thêm Lâm Xuyến, hội chị em bọn họ bị bịt kín tầng bóng mờ rồi.

      Loại chuyện tự dưng kéo thấp phong cách này chắc chắn cho phép xảy ra.

      Lâm Xuyến thấy đồng ý buổi tối trở về cùng mình chuyến, vui mừng đến thiếu chút nữa khóc lên.

      Cũng để ý buổi trưa mình có tiết học, nhắm mắt theo bên người Chúc Ương.

      Dĩ nhiên cùng còn có Tạ Tiểu Manh.

      Tạ Tiểu Manh chính là con chó chán nản, trước đó ta bị Chu Lệ Na liên lụy thay đổi lời nguyền, lại tận mắt nhìn thấy Chu Lệ Na chết, vốn là mới điều chỉnh tinh thần xong.

      Con gà mẹ Lâm Xuyến lại níu chặt mình buông, lý do là trong lúc Chúc Ương gặp quỷ mình đều có mặt ở đó, đến phiên ta gặp cũng phải tới giúp tay.

      Tạ Tiểu Manh thầm nghĩ hai chúng ta có quan hệ rất tốt sao? muốn chết trong tài khoản của tôi cũng phải giữ nửa tiền tiêu vặt, hai chúng ta chính là quan hệ keo nhựa như vậy, cảm ơn.

      Kết quả Chúc Ương ghét bỏ bộ dạng tại của Lâm Xuyến giống quỷ, xứng xách giỏ xách cho , kêu Tạ Tiểu Manh ở lại, Tạ Tiểu Manh có ý định nuốt sống Lâm Xuyến rồi.

      Nhưng thấy bản lãnh lần trước của Chúc Ương, lại có loại tự tin nhận ra, cuối cùng mặc dù lải nhải nhưng cũng tránh .

      Buổi chiều ba bốn giờ, Chúc Ương làm chuyện ở trường học xong, định rời trường học về nhà.

      Đương nhiên Lâm Xuyến và Tạ Tiểu Manh cũng theo, theo cách của Lâm Xuyến, quỷ kia mới xuất vào chín giờ tối qua, thời gian lâu như vậy đương nhiên thể nào ngu ngốc qua bên kia đợi chờ.

      Kết quả tới cửa trường liền phát đám rối loạn, đám người xa xa vây thành đống biết nhìn cái gì.

      Đẩy đám người ra, ra là đám người vây quanh hai người đẹp trai.

      đẹp trai, nam chính dựa vào nhan sắc TV cũng thể so sánh cùng, phải trong phạm vi thành phố này có nhiều trường đại học, học sinh cũng nhiều, cũng có núp ít người tài giỏi xuất sắc.

      Chẳng qua là với hai người trước mặt này, những thứ nam thần học trưởng làm cho người ta thấy thèm thuồng kia cũng trở nên vô vị tẻ nhạt.

      Bọn Tạ Tiểu Manh biết Chúc Vị Tân, bị Chúc Ương đem ra chơi đùa hai lần, nhưng người khác cũng biết.

      Tiếp đó liền nhìn thấy Chúc Ương trực tiếp tới, kéo người đẹp trai xa lạ kia tới, kéo xuống hôn cái.

      Chung quanh kích động hô lên, thậm chí rất nhiều người vội vàng lấy điện thoại di động ra chụp hình, có thể thấy được lát diễn đàn sắp nổ tung.

      Chúc Ương làm tiêu điểm của trường học, nên đề tài về chuyện đương nhất định bị người ta tò mò, huống chi này còn xuất người đẹp trai biết từ đâu đến.

      Ngoại hình hai người đều là cực kỳ hơn người, chỉ là nhìn thôi cũng mắt, huống chi bên cạnh còn có thiếu niên đẹp trai có vẻ mặt khinh bỉ.

      Bắt đầu liền suy diễn ra đủ loại kịch bản.

      Người trong cuộc cũng mặc kệ những thứ này, Chúc Vị Tân thúc giục: "Còn lên xe?"

      Trong lòng lại khinh bỉ lòng mưu mô của Lộ Hưu Từ, người này biết chị của cậu rất thích khoe khoang, vốn là hai người cũng là cái loại thiếu lớp giấy quan hệ có tái hợp hay nửa thôi.

      Người này cố ý đứng ở chỗ nhiều người như vậy, xung quanh phải có bao nhiêu nhìn thấy mà thèm?

      Dựa vào lòng hư vinh và bá đạo độc chiếm của chị cậu, nếu có thể có chỗ tốt tên cậu viết ngược lại.

      Đúng như dự đoán, lần này hôn cũng hôn, danh phận cũng khôi phục, quanh quẩn lại vẫn là người này, suy nghĩ chút liền giận dỗi.

      Tạ Tiểu Manh cùng Lâm Xuyến theo Chúc Ương ra ngoài, mắt thấy kinh ngạc rất nhiều, lại khỏi hâm mộ, sau đó rất có loại cảm giác phá tan được vấn đề chưa được giải quyết.

      Ba năm qua Chúc Ương cũng thiếu người theo đuổi, chưa từng để ý tới ai, lúc trước thấy em trai của còn đoán có phải tiêu chuẩn của người này quá cao hay , vào lúc này vừa nhìn, đúng là như thế.

      Cũng đúng, nếu có vỏ xe đầy đủ này, sao có thể rung động với những người trong trường học được?

      Hai người là cảm thấy tại theo Chúc Ương có chút cản trở, nhưng so với có mắt nhìn, Lâm Xuyến cảm thấy mạng mình vẫn quan trọng hơn, cũng lôi kéo cho Tạ Tiểu Manh .

      Cho nên trong chiếc xe hai nam sinh đến đón Chúc Ương liền ngồi đầy xe.

      Lộ Hưu Từ định mời Chúc Ương tới nhà hàng có đánh giá tệ mà hẹn trước, vốn là muốn cùng ăn tối với Chúc Ương, thuận tiện chuyện tái hợp lại luôn.

      Nhưng Chúc Vị Tân vô lại muốn làm kỳ đà cản mũi, còn gian xảo nhìn ra lái xe ra cửa chính là vì đến trường đón chị cậu, cứng rắn chen lên xe.

      Đây là em vợ tương lai, được đánh chết, Lộ Hưu Từ cảnh cáo chính mình như thế.

      Sau đó thấy Chúc Ương có chuyện hẹn với hai , kỳ đà cản mũi cùng đám cũng có gì khác nhau rồi.

      Vì vậy cuối cùng bữa ăn tối hai người liền biến thành liên hoan nhiều người.

      Tạ Tiểu Manh cùng Lâm Xuyến thích đẹp trai, nhưng dưới dâm uy của Chúc Ương cũng dám chuyển ánh mắt giỡn với người của , ngược lại có thể trêu chọc em trai của vài câu.

      Chẳng qua là em trai này dốc sức với làm phá rối, rãnh để ý tới các , cũng chỉ trò chuyện câu được câu chút.

      bữa cơm này, khí cũng nhàng.

      Cơm nước xong sắp đến tám giờ, ba nữ sinh liền chuẩn bị xuất phát tới nhà trọ của Lâm Xuyến.

      Chúc Vị Tân muốn cùng, nhưng Lộ Hưu Từ nhận được ám hiệu ngăn cản trước bước, là trở về chuẩn bị nước nóng cho chị cậu trước.

      Dính liếu tới người trong trò chơi kia, tương đương với tiếp xúc trước khi tiến vào thế giới kia, mặt của cái thế giới này cũng chính thức dần dần bại lộ ở trước mắt.

      Các loại chuyện cũng liên tiếp nối theo, loại tượng này rất bình thường.

      Về vấn đề tại sao vòng chơi thứ hai của Chúc Ương có người chơi cao cấp nhưng lại có mức độ cao như vậy, Lộ Hưu Từ cũng giải thích với .

      Là bởi vì liên tục nhận được đánh giá cao và đạo cụ kỹ năng, tuy vượt qua vòng chơi là trò tiêu chuẩn quan trọng để trò chơi phân biệt người chơi , nhưng năng lực của Chúc Ương vượt xa khỏi khái niệm người chơi mới trong trò chơi.

      cũng chứng thực chuyện này, Lộ Hưu Từ sợ rằng qua mấy vòng nửa từ vòng sơ cấp vào vòng trung cấp thậm chí là cao cấp.

      Muốn để trưởng thành cần ít hơn nhiều so với người bình thường, thậm chí tại Lộ Hưu Từ dám cho biết quá nhiều mấy thứ tiện lợi trong trò chơi.

      Bởi vì phần nhận biết này cũng trở thành tiêu chuẩn đánh giá của trò chơi, cho nên thực tế thử thách cũng hẳn phải là cơ hội tốt để tích lũy kinh nghiệm.

      Lâm Xuyến cũng phải người vùng khác, nhưng sau khi lên đại học ta cũng kiếm cớ dọn ra ngoài ở.

      Trong nhà sắp xếp cho ta căn nhà trọ hạng sang, bọn Chúc Ương cũng hay tới chơi đùa, là Lâm Xuyến tự trang trí nhà theo phong cách Bắc Âu tươi mát, cũng tệ.

      Lâm Xuyến mở cửa, Chúc Ương vừa mới vào quả nhiên cũng cảm giác được loại lạnh lẻo đặc biệt đó, xem ra Lâm Xuyến phải là nghi thần nghi quỷ, là nơi này có vấn đề.

      Lâm Xuyến vào liền tìm áo khoác mặc vào, chuyện xảy ra với Chúc Ương.

      ra là Lâm Xuyến có sở thích nghe chương trình phát thanh radio, 9 giờ tối mỗi ngày bắt đầu kênh tình cảm mà ta thích.

      Chỉ cần ta ở nhà, đến giờ kiên trì mở máy radio nghe.

      Vào ba bốn ngày trước, lúc ta nghe radio, lúc bắt đầu chủ trì bên trong dùng giọng cảm tính tao nhã kể chuyện tình cảm.

      Kết quả đến nửa đường lại đột nhiên trở nên ngổn ngang, giọng chủ trì cũng thay đổi, còn kèm theo các loại nhục mạ, giống như là có người trong radio mắng ta.

      Lúc ấy Lâm Xuyến cho rằng bên đài phát thanh kia có vấn đề, làm những thính giả chân chính như rất tức giận, người chuyên nghiệp làm tin tức cũng cảm thấy loại bại lộ này rất có tố chất nghề nghiệp.

      Vì vậy còn gọi điện thoại đến đài phát thanh tố cáo, sau đó đài phát thanh đáp lại là tình trạng của bọn họ vẫn rất bình thường, căn bản cũng có tình huống người chủ trì mắng chữi nhục mạ thính giả.

      ta vốn là tin, liền vào diễn đàn người hâm mộ tiết mục viết bài về chuyện này, kết quả bị đám người chế giễu, những người nghe khác cũng bày tỏ chuyện như ta , còn kể sơ lược chuyện xưa trong đài phát thanh lại lần nửa.

      Lâm Xuyến mới ý thức được có chút kỳ lạ, kết quả ngày thứ hai nghe đài, nhục mạ bên trong càng nghiêm trọng hơn, giọng cũng càng ngày càng ràng.

      Đến ngày thứ ba, từ máy radio lại trực tiếp chỉ thẳng tên họ ta ra mà mắng, các loại nhục mạ khó nghe, còn dính đến chút tin tức riêng tư của ta.

      Lâm Xuyến muốn tắt máy radio, nhưng phát từ đầu tới cuối đầu cắm nguồn điện của máy radio cũng có cắm điện.

      Đúng rồi, buổi tối ngày thứ nhất ta cảm thấy ổn rút đầu cắm máy radio ra ổ cắm điện.

      phát này khiến cho Lâm Xuyên sợ gần chết càng sụp đổ hơn, hơn nửa đêm chạy ra khỏi nhà tới khách sạn hoảng loạng gắng gượng qua đêm.

      Nhưng cũng may so với Chu Lệ Na ta vẫn có ích hơn, có sợ hơn nửa ta cũng cắt tỉa lời mắng chữi của đối phương trong máy radio.

      Kết quả phát cái loại châm chích đó có cảm giác ghen tỵ rất mạnh, phần lớn hướng nhục mạ cũng là liên quan tới tình cảm con người, thậm chí nhạy bén nắm bắt được mấu chốt.

      Đó chính là câu chuyện tình cảm về bỏ xe phòng hờ mà ta sử dụng, về học trưởng Trình (có tình cảm mập mờ với Lâm Xuyến), hơn nữa là dùng góc độ của học trưởng Trình tố cáo ta lẳng lơ ong bướm.

      Ngày hôm sau Lâm Xuyến tới trường học điều tra tìm ít tài liệu, lập tức tìm ra được tin tức tháng trước có nữ sinh đến thực tập kết quả bị tai nạn xe chết.

      Nữ sinh kia là cùng khoa với bọn họ, còn từng có mấy lần xuất cùng ta, ở các loại hoạt động đều là bộ dáng lúng túng ánh mắt nhìn học trưởng Trình.

      Dựa vào tâm tư và thủ đoạn cao siêu của con Lâm Xuyến này, nữ sinh bình thường còn có hi vọng muốn theo đuổi người mà ta vừa ý sao?

      Bản thân học trưởng Trình cũng phải lài loại người có thể nhìn thấy lớp da thưởng thức tâm hồn, đương nhiên cũng có ấn tượng gì với nữ sinh kia.

      Chẳng qua là nữ sinh này xem Lâm Xuyến là kẻ thù từ phía, chấp niệm lớn nhất khi còn sống chính là học trưởng Trình bị dáng vẻ tâm cơ này hấp dẫn, mong đợi ngày nào đó lớp che giấu của ta bị xé rách, sau khi chết còn cố kỵ, người đầu tiên tìm đến đương nhiên là Lâm Xuyến.

      Chúc Ương ngồi ghế sa lon, ăn đồ ăn vặt nghe Lâm Xuyến kể xong chuyện này, sau đó buông tay: "Cứ như vậy?"

      “Hả?" Lâm Xuyến ngu ngơ cho rằng mình nhận được an ủi : "Đúng, Đúng vậy!"

      "Cậu cũng thấy đấy, căn bản là người nữ quỷ kia nhắm vào mình, nếu cẩn thận trêu chọc tới, còn có thể tìm người mời , nhưng mình nghe loại quỷ ôm lấy chấp niệm chính là phiền toái nhất." Lâm Xuyến khóc ròng , ràng là vì chuyện này tìm người.

      Chúc Ương chậc tiếng: "Khóc cái gì mà khóc? Nhìn xem, sợ đến như thế."

      "Mình mặc kệ con nữ quỷ kia có chấp niệm như thế nào, tôi hỏi ."

      " chính là con mèo chính tay tôi kéo vào hội chị em, mặc dù kéo vào liền hối hận, nhưng tốt xấu gì cũng phù hợp điều kiện lý thuyết. Trước kia dã tâm bừng bừng nhìn chằm chằm vị trí của tôi, tuy biết tự lượng sức mình, nhưng phần này tư tưởng mạnh dạn này cùng sức mạnh liều lĩnh chính là thứ tôi thưởng thức."

      "Người nữ quỷ kia, khi còn sống ở trước mặt cái rắm cũng dám thả ra, thậm chí cũng chủ động nhớ tới ta, còn phải dựa vào điều tra danh sách mới biết đối phương là người chết, lại với tôi là sợ ta sao?"

      "Người có mục tiêu xông tới vị trí của tôi như sợ ta sao? đem vị trí của tôi đặt ở đâu?"

      Lâm Xuyến ngu nguội: "Nhưng, nhưng ta là quỷ -- "

      như vậy, nhưng trong lòng giống như lại cảm thấy Chúc Ương có đạo lý.

      Chúc Ương nhịn được khoát tay áo cái: "Được thôi, trước kia tôi chỉ biết là ngu xuẩn, hôm nay lại làm tôi thấy được bất lực của ."

      Nhìn đồng hồ: "Đến đây , vào lúc này cũng đến giờ rồi, mở máy radio ra, tôi chỉ dạy lần, lần sau đừng để tôi gặp phải bộ dạng sợ hãi chút chuyện đánh rắm này, còn tiếp tục kéo phong cách của hội chị em xuống thấp, liền đuổi các người ra ngoài."

      Lâm Xuyến cùng Tạ Tiểu Manh co rụt cổ lại, Tạ Tiểu Manh trợn mắt nhìn Lâm Xuyến cái -- đều là do ta liên lụy.

      Lâm Xuyến cũng quản ta, run rẩy mở máy radio ra.

      Vừa đúng lúc tiết mục nhạc mở đầu xong, giọng nữ ưu nhã gợi cảm của người chủ trì chậm rãi vang lên.

      Liên tiếp từ lời dạo đầu đến các loại chuyện cười của người chủ trì, đến đoạn đọc chuyện xưa --

      "Người nhà Tiểu Dao rất thương ấy, nhưng cá tính ấy lầm lì, từ trước tới giờ đều lui tới mình. Sau khi tốt nghiệp đại học -- "

      Chuyện xưa là linh hồn đơn ở thành phố làm thế nào biết được tình , theo giọng nhàng chậm chạp của người chủ trì, rủ rỉ tới.

      Chuyện xưa kể được mấy phút, nhân vật nam nữ chính gặp nhau, nảy sinh tình cảm với nhau, nữ chính có tính cách hướng nội độc mới xuất trong xã hội, nam chính là người chủ trì tin tức thành đạt đẹp trai.

      Sau đó tình tiết tới lúc nam nữ chính còn chưa đột phá phần mập mờ, người nữ chỉ trì xinh đẹp khác tới công tác ở công ty bọn họ, bày ra các loại tình cảm nóng bỏng theo đuổi nam chính.

      " Lâm cao gầy trắng nõn, xinh đẹp bay bổng, ấy có rất nhiều người theo đuổi, nhưng ấy -- nhưng ấy chính là người hèn hạ!"

      Nội dung vốn nên là 'Nhưng sắc mặt ấy chút thay đổi', nhưng sau khi mấy chữ 'nhưng ấy' xuất , đột nhiên giọng trong máy radio trở nên bén nhọn châm chọc, giọng của người nữ chủ trì cũng còn tồn tại, loại đứt đoạn mãnh liệt này chênh lệch như mực nước sông và mặt biển, khiến cho Lâm Xuyến và Tạ Tiểu Manh có chuẩn bị trước cũng bị sợ hết hồn.

      khí của cả nhà trọ chuyển tiếp đột ngột, giọng trong máy radio vẫn còn tiếp tục --

      "Người hèn hạ kia dạo quanh giữa mấy người đàn ông, ta dùng sắc đẹp và thủ đoạn của mình dạo quanh giữa mấy người đàn ông, nhưng ta biết mình cùng những người đàn ông này có kết quả gì, ta chỉ là vui đùa chút, đồng thời chờ đợi mục tiêu thích hợp hơn."

      "Cuối tuần ta với học trưởng Trình ngưỡng mộ muốn tới tham quan đài truyền hình, ha ha! Kết quả tham quan đến ngoài quán rượu, cái gọi là 'tham quan' của ta chính là để cho người đàn ông khác thưởng thức dáng người giống như chó cái của ta ở giường, ha ha ha Lâm Xuyến, lúc mày chuyện với học trưởng Trình, ấy có thể ngửi được mùi tanh hôi thuộc về người đàn ông khác ở trong miệng mày ?"

      Lời này, có thể là vô cùng khó nghe rồi.

      Lâm Xuyến liền nóng nảy, ta vội vàng giải thích với Chúc Ương: " ta láo, lần đó tham quan đài truyền hình chạm mặt người trong tiệc đính hôn của thân thích trong nhà mình."

      "Bọn họ bao tiệc ở khách sạn, ra ngoài cùng với mình là nam sinh thân thích nhà mình."

      Chúc Ương lắc đầu cái, dùng dáng vẻ khó tin khinh bỉ nhìn ta: " cái này với tôi làm gì?"

      “Hả?" Lâm Xuyến ngu ngơ, tìm tới chính là giúp tay đó?

      Chúc Ương : "Người chuyên biệt như đừng với tôi với loại trình độ này mà mắng chữi thắng được đó, chính là á quân tranh cãi trong hội chị em đó."

      Dĩ nhiên quán quân là Chúc Ương.

      Chúc Ương chỉ chỉ máy radio : " chưa từng nghe thấy loại bới móc thấp kém như vậy sao? Lúc đó làm sao để mắng người đến khóc? tại có cái gì khác nhau sao? Là quỷ miệng liền bị cưa rồi hả ?"

      "Còn ' ta láo!" Chúc Ương làm ra bộ dạng quái dị, giễu cợt : " chính là loại trình độ này sao?"

      Tiếp đó liền đẩy Lâm Xuyến tới trước mặt máy radio, chỉ vào máy radio : "Mắng! mắng thắng cho phép ngừng."

      Cả người Lâm Xuyến đều là mơ màng, ta cũng chưa từng nghe có thao tác mắng nhau với quỷ.

      Chúc Ương tới nơi này, là vì giúp ta đối phó quỷ đúng ? ta biết bên trong máy radio chính là quỷ lại bị hù đến cả người phát run biết làm sao.

      Nhưng vào lúc này có Chúc Ương cùng Tạ Tiểu Manh ở chỗ này, tốt xấu gì cũng liều lĩnh táo bạo, tĩnh táo suy nghĩ chút lần trước Chúc Ương làm thế nào hại chết nữ quỷ.

      Được, hình như đúng là vừa bắt đầu người này liền phê bình rối loạn phen, hơn nữa chính ta là trong những người thao tác quan trọng.

      Nghĩ đến đây, hơi thở Lâm Xuyến liền nén lại, thân thể cũng run lên, đầu óc cũng ràng, đầu lưỡi cũng linh hoạt.

      Há mồm liền mắng về phía máy radio : "Mày cũng biết tao chuyện với học trưởng Trình, vậy khi còn sống mày với ấy tổng cộng mấy chữ?"

      Nghe câu này, tiếng nhục mạ trong máy radio liền cứng đờ.
      Hale205, Mãi yêu editorB.Cat thích bài này.

    2. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Chúc Ương quay trở lại và vẫn bá đạo như xưa, cơ mà chúng tui thích, keke
      babynhox thích bài này.

    3. babynhox

      babynhox Active Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      223
      Chương 38

      Edit : babynhox - Cung Quảng Hằng

      Tiếng trong máy radio ngừng, ngược lại bên này Lâm Xuyến bắt đầu thao thao bất tuyệt--

      "Thế nào? ngờ còn muốn bổ sung vào trí não mình thành nữ chính tiểu thuyết như vậy, người xinh đẹp đều là đồ đê tiện ngăn cản mày và chân mệnh thiên tử* của mày như hình với bóng đúng ?"

      *chân mệnh thiên tử : người đích thực

      "Tố chất căn bản của nữ chính là cái gì biết ? Chính là cho dù người ta có đẹp như tiên biên kịch cũng miêu tả bình thường, cho nên loại người thấp kém như mày chính là bị lừa dối ở chỗ này đúng ? Tự cho rằng linh hồn mình thú vị lòng dạ lương thiện gì gì đó."

      "Tao xem hình của mày rồi , cái mặt mâm răng hô mũi tẹt mắt hí, nếu nữ chính mà đổi thành bộ dạng và đức hạnh này của mày, vậy còn gọi là đặc thù của phim thần tượng nửa sao? Phải gọi là ngược đãi dạ dày của nam chính."

      "Cuối cùng là xem cái gì? Xem mặt!"

      Lâm Xuyến càng mắng càng tìm được trạng thái, nâng tay cầm máy radio đập mạnh về phía cửa sổ --

      "Cảm thấy những nữ sinh như bọn tao ỷ vào xinh đẹp, mạnh vì gạo bạo vì tiền, được hoan nghênh khắp nơi, đoạt lấy nam thần bọn mày thầm mến đúng ? Phi! Người ta cũng bị mù, thích người đẹp chẳng lẽ thích bánh nướng mè vừng?"

      "Có phải trong lòng mấy kẻ thua cuộc bọn mày đều nghĩ đúng là trời cao công bằng đúng ? Ngồi ở nhà nằm giường nằm mơ liền hi vọng nam thần phát linh hồn mày chớp sáng chút, hoàn toàn tỉnh ngộ đá văng đám người có vẻ ngoài diêm dúa mê hoặc đê tiện như bọn tao và lòng với mày đúng ?"

      "Chính là như vậy, gối đầu kê cao chút, đừng ngừng! Trong mộng cái gì cũng có. Đầu tóc mày lôi thôi, quần áo bẩn thỉu, tuổi còn trẻ thân thể liền phát tướng còn biết xấu hổ cảm thấy tốt đẹp, đến đây, mày cho tao biết người có phẩm chất coi trọng vệ sinh có tính tự rằng buộc như vậy có chỗ nào áp sát tự cho rằng tốt hơn bọn tao hả?"

      "À đúng rồi, khuya ngày hôm trước mày còn bình luận diss trang điểm và quần áo tao mặc đúng ? Mày biết những mỹ phẩm đó bao nhiêu tiền? Học trang điểm có bao nhiêu khó khăn? Mỗi loại màu mắt, mi mắt, kẻ mắt, má hồng, son môi phối hợp mặt có bao nhiêu phiền phức ? Con mẹ nó lúc đầu heo mày ngủ nướng buổi sáng tao thức trước hai tiếng để chuẩn bị rồi."

      "Mày có biết bà đây vì mặc được những thứ quần áo lộ vai hở eo hở lưng tuần lễ phải ăn bao nhiêu bữa rau cải ? Phải vận động bao nhiêu tiếng ? Ra cửa cũng thể quên thoa kem chống nắng hay ?"

      "Con mẹ nó mày biết, bởi vì trong lúc bà đây cố gắng, loại người như mày bận ngủ nướng như heo, bận nằm mơ giữa ban ngày, bận vừa lướt điện thoại vừa ăn uống."

      "Sau khi ăn uống no đủ liền nằm liệt đất, lúc mắt mày thấy bà đây xinh đẹp trong lòng mắng to công bằng, oán trách nam thần có mắt nhìn."

      "Nhưng là, bà đây cố gắng nắm bắt thời gian còn mày lười biếng, cho nên trở thành bộ dạng trong mơ của mày. Con mẹ nó ngày hôm qua miệng mày còn phun đầy nước bọt tao phẫu thuật thẩm mỹ đúng ?"

      "Ồ ~~, mày xem thường phẫu thuật thẩm mỹ sao? thực tế trong mắt của tao có số nữ sinh làm phẫu thuật cũng tốt hơn hạng thấp kém như mày, người ta ăn mặc tiết kiệm tích góp được tiền đem chỉnh sửa mặt, còn có thể chịu đựng được đau khổ cùng với những chỉ trỏ xung quanh."

      "Còn loại như mày vừa nghèo vừa xấu xí dám làm lại còn sắp xếp kéo người khác rơi vào tình trạng ngu ngốc cùng mày, đừng có lười biếng trong việc người khác chỉ trỏ mình mà lại lười biếng oán trách."

      Giọng trong máy radio ngừng lúc lâu, giống như bị con còn run lẩy bẩy vào hai ngày trước, hôm nay lại bắt đầu dùng toàn bộ lửa đạn tấn công cho nên phản ứng có chút mơ màng.

      Lại bị tiếng mắng chữi liên tiếp của Lâm Xuyến đâm đau khiến cho thẹn quá thành giận, giọng bén nhọn trong máy radio tiếp tục vang lên --

      "A... ,mày chính là con điếm, con điếm hèn hạ, sao mày chết ? Tại sao người chết phải là mày? Loại người như mày, thứ người như bọn mày, tại sao bọn mày còn có thể còn sống rất tốt chứ..."

      Lâm Xuyến mắng to trận phát tiết ra hết, sợ hãi ở trong lòng cũng tiêu tan gần hết, tâm tư thông minh lanh lợi cũng sống lại.

      Vào lúc này nghe giọng bén nhọn đáng sợ của nữ quỷ nguyền rủa trong máy radio lại chút sợ hãi, ngược lại cảm giác khinh bỉ trào phúng.

      Chúc Ương đúng, người ngu ngốc khi còn sống cũng dám thả rắm trước mặt mình, chẵng lẽ biến thành quỷ đột nhiên có thêm năng lực sao?

      Mấy ngày trước bị sợ choáng váng trong lòng có nghĩ tới đây, tại vừa nghe lời mắng người của con ngu này cũng chỉ tới tới lui lui chính là xấu sau lưng số chuyện hư hỏng của mình.

      nhiều liền bắt đầu có mạch lạc, trừ lời bẩn thỉu chút, chút kỹ thuật nội dung cũng có.

      Lâm Xuyến vui sướng cười khẩy : "Nếu phải là tao cố ý thăm dò, thể tin được mày chính là khoa báo chí của tao đó, chà chà đừng là Chúc Ương, tại tao cũng có chút nghi ngờ trình độ trúng tuyển của trường học."

      "Năng lực chuyện logic chuyên ngành cũng , chỉ biết mấy câu máy móc, sao hả? Nếu lựa chọn xuất trong máy radio, tốt xấu cũng lấy ra chút tu dưỡng chuyên nghiệp của người chủ trì có được hay ? Làm quỷ mà có thể có da mặt như vậy hả? Có thể cần thái độ trịnh trọng cư xử chuyên nghiệp rồi hả ? Những người nghe còn tưởng rằng máy radio bị kẹt đó."

      "Tao nhớ được trước khi mày chết thực tập? Chà, cái công ty kia mắt bị tật sao mà ngay cả loại hàng như mày cũng cần vậy? Nghe giọng này của mày là có số làm người chủ trì, đầu óc ngu xuẩn chuyện có logic lại rập khuôn nhạy bén tin tức của bản thân, ai dám dùng mày viết bản thảo tin tức chứ?"

      "À cái gọi là thực tập của mày phải là ngày ngày ở bên kia làm việc vặt chứ? Loại như mày, mua cà phê giúp tao tao còn sợ mày mua sai. Hơn nữa tao cảm thấy cái chỗ chứa chấp mày sao lại hiếm thấy như vậy?"

      "Cả ngày lẫn lộn ở nơi khác, chỉ đặc biệt lẫn vào những thứ bệnh hoạn hệ thống diễn đàn mạng sao? Tao phát cách chuyện của mày có gì khác với mấy tên đàn ông hèn hạ kia? Ha ha ha, mày còn oán giận học trưởng Trình thích mày? Tao đây mới phát ấy vẫn rất lợi hại đó, biết được dưới lớp vỏ bề ngoài của mày chính là tên đàn ông hèn hạ soi mói, cho nên mới trốn tránh."

      Chúc Ương và Tạ Tiểu Manh nghe Lâm Xuyến bắn liên thanh khiến cho nữ quỷ trong máy radio giận đến nghiến răng ken két, bên trong cái máy radio nho giống như chứa cái chợ, vô cùng náo nhiệt.

      Chúc Ương vẫn ổn, dù sao Xuyến cũng là bại tướng dưới tay của mình, muốn về mắng chửi người, còn ghét bỏ người này ra sức đâm chọc đủ ác đó.

      Nhưng Tạ Tiểu Manh cũng chỉ có bái phục, thầm nghĩ Lâm Xuyến này hổ là khoa báo chí, tác dụng của lời thoại và cổ họng tài năng.

      Lời thoại dài như thế, ta liền đến chút vấp câu, tốc độ mắng người so với khẩu lệnh gây nhiễu cũng kém bao nhiêu.

      Rốt cục đến cuối cùng, Lâm Xuyến dương dương đắc ý câu với nữ quỷ: "Muốn mà có được học trưởng Trình nên rất cam tâm đúng ? Ngày mai tao dẫn ta về, cũng sợ cho mày biết, tao chán ngấy người này từ lâu rồi."

      "Mày vẫn xem ta là bảo bối đúng ?" xong chỉ chỉ Chúc Ương: "Mày có biết người ta ngoắc đầu ngón tay nam thần nhà mày liền lắc đuôi chạy tới, phát thể tiến xa liền quay đầu dây dưa cùng bà đây, ha hả! Dùng Lâm Xuyến này làm vỏ xe hờ sao?"

      "Ngày mai tao gọi ta tới nơi này, chơi xong liền bỏ ngay trước mặt mày, như vậy mày có thể chịu được lúc đó lên tiếng, chúng ta gặp về nha."

      Lâm Xuyến này, cũng là người tàn nhẫn.

      Chỉ nghe tiếng hộc máu cùng thét chói tai tan vỡ, sau đó tiếng ồn ào biến mất nghe thấy gì nữa, bên trong lại trở về tiếng của người nữ chủ trì, nhưng mà lúc này tiết mục đến hồi cuối.

      Lâm Xuyến mắng vui sướng, rót nước ra ly hung hăng uống hết, lúc này mới để ly xuống bàn --

      "Thoải mái, mấy ngày nay nghẹn muốn chết mình, con ngu này còn trở lại mình vẫn mắng ta."

      Đột nhiên lại phản ứng kịp dù sao người ta cũng là quỷ, trong lòng run rẩy hỏi Chúc Ương : "Này, mình mắng như vậy có sao chứ? Cậu xem ngày nào đó ta có thể chui ra khỏi máy radio ?"

      Chúc Ương như có chuyện gì xảy ra : "Chui ra cũng phải chỉ là cái bắp thịt nhão bỏ thôi sao? Cậu tập thể dục hằng ngày còn đánh lại ta sao?"

      Lâm Xuyến run lên: " phải, phải là do mình nghe quỷ có ít bản lĩnh sao? Khó lòng phòng bị."

      Chúc Ương khoát tay, khẳng định : " , nếu là quỷ giết người dễ dàng như vậy cõi đời này cũng thể có nhiều người xấu nhỡn nhơ ngoài vòng pháp luật như vậy, đồ ngu kia biết có được cơ duyên từ đâu, có thể làm cho người sống chú ý tới mình, nhưng cũng hơn."

      "Nếu cậu bị ta dọa cho sợ đến tinh thần hoảng hốt, hoang mang chịu nổi ngày, ra ngoài cẩn thận xảy ra chuyện ngoài ý muốn, lúc này mới như ý của ta? Nếu sao mới vừa rồi ta bị dồn ép tức giận đến như thế cũng chui ra túm tóc cậu chứ?"

      Lâm Xuyến nghe như vậy có chút an ủi, nhưng ra Chúc Ương cũng là dựa vào lời của Lộ Hưu Từ mà tổng kết thôi.

      Theo cách của , giống như người nhát gan Tạ Thiên Sư lần trước bình thường làm chút chuyện đơn giản, ra dính đến quỷ quái quấy nhiễu người dân, thực tế phần lớn quỷ đều là bộ dáng tức giận kia.

      Muốn trực tiếp hại người, oán khí, cơ duyên, dẫn dắt thiếu thứ cũng được, hơn nữa cho dù là như vậy, nếu là người trong cuộc có số mạng quá thịnh vượng giống như Tạ Dịch, cũng thường gặp dữ hóa lành.

      Cho nên nữ quỷ mới chết như vậy bình thường, lại có gì chấp nhất thù hận rửa máu to lớn gì, cho dù là chó ngáp phải ruồi có được chút cơ duyên, cũng cách nào làm điều gì với con người.

      Chỉ có điều đây là cách của Chúc Ương, thực tế điều này cũng đủ hù dọa người rồi.

      Chúc Ương đứng dậy: "Tốt lắm, cậu cũng thấy đấy, nếu nữ quỷ, cũng chính là loại mặt hàng này, chỉ cần bị cái thân phận quỷ này của ta ảnh hưởng, đầu ngón tay út của cậu là có thể xé sống ta rồi, lần sau còn xuất tự cậu xử lý ."

      Thấy Lâm Xuyến còn có chút sợ, vì để ngừa ngoài ý muốn còn cho ta tờ bùa chú: "Cái này mang theo bên người, nếu được tìm mình."

      mặt Lâm Xuyến đầy vui mừng, liền nghe Chúc Ương tiếp: "50 vạn!"

      “Hả?"

      "Hả cái gì mà hả? Chính mình còn phải dùng nhiều tiền để mua. Cậu cho rằng đồ mắc như vậy mình đưa cho cậu chứ? Đây cũng phải là bùa thông thường chỉ cần vào miếu dập đầu thắp hương cầu xin bình an, là bảo bối có thể bảo vệ cậu khi gặp phải đồ bẩn ."

      Nếu là bình thường, Lâm Xuyến có điên mới có thể đóng loại thuế buôn bán này, nhưng nghĩ tới thủ đoạn Chúc Ương đối phó quỷ quái, trước đó nữ quỷ máu chảy đầm đìa chết trong TV chính là ví dụ.

      Vào lúc này mình lại dính vào đồ bẩn, tiền bảo vệ tánh mạng dù thế nào cũng chê đắt rồi.

      Vội vàng nhận lấy lá bùa: "Được được, nhưng tại mình có nhiều tiền như vậy, trước tiên thiếu cậu mấy ngày."

      Chúc Ương nhún vai ngược lại gì, những người này thiếu tiền ai cũng dám thiếu .

      Sau đó Tạ Tiểu Manh cũng lắp bắp : "Cái đó, cũng cho mình !"

      Loại lá bùa này là chính là vật phẩm thường thấy nhất ở cửa sổ trao đổi trước khi vào mỗi vòng chơi, ở trong tay người chơi mới còn có chút tác dụng, nhưng càng về sau tác dụng liền có hạn.

      mua quà tặng cho người mới có hai lá, nhưng bằng thứ quan trọng trong quà người mới chính là là bùa qua cửa, loại bùa chú cấp thấp này chẳng qua là nhân tiện tặng kèm.

      Có thể làm cho quỷ quái cấp thấp ăn đau, nhưng ngay cả bà chủ nhà mới hình hai ngày cũng chết mà chỉ bị bỏng mặt đau đớn mấy ngày, cho chút thời gian là có thể khôi phục.

      Cho nên người chơi bình thường cũng dùng điểm đổi quá nhiều lá bùa này, có lời! Có dư điểm bằng thăng cấp thể chất cùng kỹ năng còn hơn.

      Nhưng đồng thời loại này lá bùa cũng thể thiếu, bởi vì quy tắc thương tổn được quỷ quái hơn nữa qua cửa đánh giá thăng cấp .

      Cho nên tất cả người chơi đều là tính toán tỉ mỉ sử dụng.

      Nhưng dù trong tay Chúc Ương có rất nhiều thứ đồ chơi này, có thể sử dụng đến cũng có hạn, chính bản thân có kỹ năng, nhiều khi nhớ tới có thể dùng lá bùa, ngược đãi quỷ đến gần chết rồi.

      Thấy bộ dáng sợ sệt của Tạ Tiểu Manh, cũng hẹp hòi, trực tiếp đưa cho ta. Coi như mua cái an tâm.

      Từ trong nhà Lâm Xuyến ra ngoài, xuống lầu Chúc Ương liền thấy Lộ Hưu Từ mở cửa xe chờ ở cách đó xa.

      Chúc Ương hài lòng, ghét bỏ gọi xe phiền phức, quả nhiên người hầu có mắt nhìn nhất thế giới này chính là .

      tới, hỏi: "A Tân đâu? Nó có thể để mình ra ngoài sao?"

      Lộ Hưu Từ cười : ", cậu ta sợ mình ra cửa liền bắt cóc em chạy . Cho nên thừa lúc cậu ta vào phòng rửa tay khóa cửa phòng lại."

      "Ha ha ha... , thiếu đạo đức." Chúc Ương cũng có thể tưởng tượng em trai ở nhà tức đến nổ phổi thế nào.

      Lộ Hưu Từ cho là nhục trái lại cho là vinh quang : "Cho nên chúng ta mới xứng đôi như vậy."

      Chúc Ương vui vẻ, túm cổ áo của hôn lên. Bầu khí xung quanh hai người trong đêm tối giống như sấm sét và núi lửa.

      Tạ Tiểu Manh biết mình hôm nay hoàn thành công dụng cầm giỏ xách cùng nhiều loại can đảm có ích khác, tại cũng nên xong việc rút lui rồi.

      Mắt thấy hai người này chú ý người dư thừa khác, chỉ đành phải chấp nhận trở lại lầu của Lâm Xuyến, bất chấp ta thế nào lấy chìa khóa xe chạy về nhà.

      Chúc Ương lên xe, câu đầu tiên chính là Lộ Hưu Từ cần lái xe về nhà.

      Lộ Hưu Từ kinh ngạc nhìn , liền nghe : "Trong nhà có trẻ em, thích hợp phóng ngựa."

      Lộ Hưu Từ quen với cách xưng hô kỳ quái của dùng cho mình, nhưng khi cùng chính thức quen nhau tặng ngựa, cái cách này liền lượn quanh qua rồi.

      Lần này tới đây vốn là muốn xác định chuyện tái hợp liền coi là tệ, nghĩ tới lại còn có chuyện tốt như thế.

      Hô hấp của nặng nề, hầu kết giật giật, liền đánh tay lái đổi đường.

      "Khách sạn?"

      " thích khách sạn!" Chúc Ương : " tới chổ của ."

      Lộ Hưu Từ cứng đờ, liền nghe Chúc Ương cười tiếng: " giả làm Lục Tân đối với bất cứ chuyện gì trong trường học cũng hiểu , tới cuối cùng em cũng nghi ngờ tới phải là sinh viên ở đây."

      xong tiến tới bên tai của : "Thường hay chạy tới bên này vụng trộm rình xem em đúng ? Những thứ kia cũng phải là để người bình thường hỏi thăm là có thể biết."

      Sau đó liếm liếm lỗ tai của , khiến cho cả người căng thẳng đến nổi da gà, lúc này mới ngồi lại: "Em tên biến thái mà? Em nhìn người luôn luôn sai được."

      "Nhưng như thế em cũng muốn ở cùng với ." Lộ Hưu Từ nhìn chút, nghiêm túc .

      "Phải, chuyện này đủ để kiêu ngạo cả đời."

      Xe nhanh chóng tới chỗ của Lộ Hưu Từ, nghĩ tới chính là cách biệt thự của Chúc Ương cũng xa. ban công có chiếc ống nhòm, Chúc Ương qua xem thử chút, phương hướng chính là nhắm ngay ban công của mình, vừa lúc là chỗ có thể nhìn thấy phơi nắng uống cà phê nghe nhạc.

      còn thích thường ở chỗ này thả lỏng, nhiều khi ở đó chính là nửa ngày.

      Vào lúc này Chúc Ương còn nhìn thấy cửa sổ phòng khách có kéo rèm cửa sổ, em trai của cầm điện thoại di động tức nổ phổi gọi điện thoại, cũng biết làm thế nào ra khỏi phòng vệ sinh được.

      giây kế tiếp Chúc Ương liền nghe được tiếng chuông điện thoại di động của mình, nhưng Lộ Hưu Từ cầm lên giúp trước bước, nhấn nút tắt máy.

      Chúc Ương chỉ chỉ ống nhòm: "Đây là người tang vật công cụ gây án mà cũng giữ lại sao? ai hạn chế , ngược lại càng ngày càng chú ý rồi."

      Lộ Hưu Từ ôm lấy : "Chính em thả dây cương, cũng liền trách được xông tới gây họa, chuyện cũng như vậy, em còn có thể làm sao?"

      Chúc Ương đẩy vào, vén áo của lên, quả nhiên thân thể bền chắc xinh đẹp càng thành thục hơn so với thời thiếu niên.

      Chúc Ương cũng nhịn được liếm liếm môi : "Có thể làm ? Ngựa hoang cỡi bỏ dây cương đương nhiên phải khống chế lại lần nửa."

      Tóm lại buổi tối này, Chúc Ương làm cho người ta thấy được đủ loại màn cưỡi ngựa, phòng khách ghế sa lon cửa sổ sát đất phòng tắm phòng bếp.

      Giống như chỗ nào cũng có thể phóng ngựa.

      Làm người chơi trong trò chơi, tố chất thân thể thể so sánh nổi cùng người bình thường, đây đúng là --

      Tóm lại nếu là phòng ở nhà này có ý thức cũng xấu hổ hận thể kêu chủ bán mình .

      Sau khi kết thúc Chúc Ương kéo thân thể mệt rã giống như bị xe ngựa nghiền nát xương, mặt thẫn thờ : "Chuyện gì xảy ra? nên vậy? thể vậy?"

      Lộ Hưu Từ vừa xoa bóp thoa thuốc cho , vừa ngượng ngùng : "Cũng, cũng rất nhiều năm rồi, thân thể cũng phải thích ứng lần nửa?"

      Chúc Ương : "Cái trò chơi rách này cũng chưa có sản xuất cái thuốc hay kẹo gì làm cho người ta trong nháy mắt bình phục lại sao?"

      "Em có hiểu lầm gì với trò chơi sao? Nó có thể trợ giúp thân thể như vậy sao?"

      "Sao được?" Chúc Ương cứng cổ : "Còn cố ý đưa em tới nhà nông vui chơi mười ngày đó."

      Lộ Hưu Từ cười đè áp người : "Sáng sớm hôm qua người nào còn oán trách với đó là nơi núi sâu nghèo khổ?"

      Tuy quá lâu có gì kia, có chút hiểu sai đối với sức chịu thích ứng của mình, nhưng chiều nay Chúc Ương vẫn rất sung sướng.

      Cho nên ngày thứ hai về đến nhà, tâm tình cũng tệ.

      Nhưng về đến nhà, trong nháy mắt mở cửa ra, thấy Chúc Vị Tân đỏ mắt đen mặt nhìn chằm chằm bọn họ, mặt đắc ý liền thể thu liễm.

      Chúc Ương vội vàng qua ôm lấy cậu, nâng mặt của cậu lên xoa vài cái: "Ai da, cún con ngoan ngoan, đây là thế nào? Mắt đỏ như vậy, ngủ ngon sao?"

      Chúc Vị Tân lấy tay của ra, há mồm liền tố cáo : "Em cũng biết ta vừa vào cửa hai ngươi gặt em qua bên, em tới tìm chị đó, sao chị có thể đối với em như vậy?"

      "Tối hôm qua hai người làm cái gì ? Có cái gì chơi vui các người cũng gạt em ra bên? Ba người cùng nhau thể chơi sao?"

      "Này, cái này đúng là thể." Khóe miệng Chúc Ương co giật.

      Chúc Vị Tân tức đến suýt khóc: "Ghét bỏ em đúng ? Bây giờ em liền ."

      xong xoay người liền ra cửa, Chúc Ương cũng để ý tới nghiêng chân ngồi ghế sa lon, Lộ Hưu Từ mở tủ lạnh lấy nước trái cây cho .

      Chúc Vị Tân ở ngoài cửa đợi chừng năm phút, có chị mình đau lòng chạy đuổi theo cậu, trong lòng lúng túng, yên lặng từ ngoài cửa vào, làm bộ mình chưa từng ra ngoài.

      Chúc Ương thấy cậu: " về rồi? Làm bữa sáng , chị còn chưa ăn nửa."
      Hale205, B.CatMãi yêu editor thích bài này.

    4. babynhox

      babynhox Active Member

      Bài viết:
      57
      Được thích:
      223
      Chương 38 ( tiếp )

      Edit : babynhox

      "Dạ!"

      Chúc Vị Tân đứng thẳng kéo đầu vào phòng bếp, lúc nấu cơm hỉnh như vang lên bản nhạc nền, nổi bật lên bóng dáng thê lương của cậu.

      được mấy phút, Chúc Vị Tân giận dữ, chụp được dao phay: "Người nào lấy điện thoại mở bài Nhị Tuyền Ánh Nguyệt vậy hả? muốn ăn cơm đúng ?"

      như vậy nhưng ánh mắt trừng thẳng vào Lộ Hựu Từ, cười cười cầm điện thoại di động tắt nhạc: "Buổi sáng mà, nghe chút nhạc hợp với tình hình."

      "Đúng rồi, trứng gà của và chị cậu đều chiên mặt."

      "Chị của tôi, tôi có thể biết sao? Cần ? Có chỗ nào của chị ấy mà tôi biết?"

      "Cái này có rất nhiều đó."

      Chúc Vị Tân thấy người này kỳ kỳ quái quái, nhếch miệng cười tiếng: " còn đắc ý đúng ? Tôi nhớ được nấu cơm ngon, vậy sau này chị tôi muốn ăn bữa sáng tình thương trong nhà cũng chỉ có thể tìm tôi, hắc hắc! Tôi có chính là thời gian, từ từ ."

      Cả mặt Lộ Hưu Từ đều đen xì, nghĩa là cả đời này thể bỏ rơi được cái kẹo dẻo da trâu như kỳ đà cản mũi này đúng ?

      Mặc dù buổi sáng Chúc Ương khi dễ em trai, nhưng lúc nên dụ dỗ cũng phải qua loa.

      Trước đó đổi mấy trăm điểm tích lũy còn chưa xài hết, buổi sáng liền dẫn cậu ra dạo phố mua đồ cho cậu.

      Chúc Vị Tân thấy chị mình hào phóng xa xỉ như vậy, nghĩ đến tài chính trước đây của chị, trước đây lâu chị còn mới vơ vét tiền của cậu mà.

      Tuy dùng tới mà trả cho cậu, hơn nữa tay chị cậu còn có hai khoản tiền ba mẹ gửi tới.

      Nhưng gần đây luôn mua sắm xa xỉ, hơi mua mấy cái túi giá hơn 10 vạn, càng cần phải giày dép cùng quần áo cố định.

      Theo lý thuyết tiền của chị cậu cũng dùng đến còn nhiều nửa, nhưng gần đây lại thấy gọi ba mẹ gửi tới, cũng vẫn mua sắm liên tục ngừng --

      Suy nghĩ xong khoản này, Chúc Vị Tân liền nhìn chằm chằm Lộ Hưu Từ: "Hừ! Em mới cần dùng tiền của ta mua đồ."

      Lộ Hưu Từ lành lạnh : "Nhóc con đừng có cả ngày suy nghĩ vớ vẫn, tiền của đàn ông đều là cho phụ nữ dùng , nào có chuyện dùng cho bé trai?"

      "Còn nữa bây giờ cậu đến rất có khí phách, trước kia cũng phải là chưa từng nhận chỗ tốt từ tôi."

      Chúc Vị Tân thể tin nhìn : "Tôi nhận, tôi nhận chỗ tốt gì từ hả ?"

      "Chính là hai rương bài tập."

      Chúc Vị Tân nghiến răng ngừng, Chúc Ương xoa đầu của cậu: "Ha ha! Nghĩ gì thế, chị của em kiếm được chút thu nhấp, tình nguyện cho em trai chị dùng được sao?"

      Chúc Vị Tân lập tức đắc ý, quấn quýt chị cậu : "Chị, vậy chị tính đưa cho em cái gì?"

      " bao lâu chúng ta tới kỳ nghĩ, trở về em lấy bằng lái xe, định mua cho em chiếc xe."

      Chúc Vị Tân liền mở cờ trong bụng, đắc ý nhìn ngó Lộ Hưu Từ bên cạnh: "Cho nên, em trai ruột dù sao vẫn là em trai ruột, thực tế đãi ngộ so với người vung tiền vẫn có khác biệt."

      dạo phố ngày, buổi tối Chúc Ương mới có rãnh chơi điện thoại di động, lướt diễn đàn trường học, quả nhiên ào ào náo loạn bình luận chuyện có bạn trai rồi.

      Từ chuyện nên lặng lẽ chiếm lợi Chúc Ương tuyệt đối khoe khoang, nhưng có thể khoe khoang cũng tuyệt đối hàm hồ.

      Vui vẻ,phấn chấn,ngây ngất trở mình hưởng thụ hâm mộ ghen tỵ oán hận của mọi ngưới đối với mình, món ăn tinh thần hôm nay chính là thỏa mãn.

      Sau đó Lộ Hưu Từ cũng có chuyện của mình, ở chỗ này được bao lâu, nhưng mắt thấy Chúc Ương cũng sắp nghỉ hè, trong kỳ nghỉ hè được gặp mặt, cần phải xa nhau ngàn dặm như vậy rồi.

      Chúc Vị Tân muốn điền nguyện vọng học bên này, bị Chúc Ương ép sửa lại.

      Chó con này thế nào cũng nghe, cho đến khi Chúc Ương níu lấy lỗ tai của cậu: "Chị mày có phải ngu hay ? Chị đây sắp tốt nghiệp, sang năm danh nghĩa là thực tập, cũng thể nào đến trường học, mày sắp tới đây làm chi?"

      "À chị tốt nghiệp trở về nhà, mày ngược lại ở chỗ này mình đợi bốn năm? Được thôi, nếu mày muốn chị cũng còn ý kiến, phòng cho mày, chị cũng thường sang đây gặp mày đâu."

      Chúc Vị Tân giật mình cái, lúc này mới phản ứng được chị cậu và người vung tiền kia tái hợp, đương nhiên kiêng kỵ gì ở quê nhà nửa, đến lúc đó mình cậu bị ném nơi này.

      Vì vậy hấp tấp vội vàng sửa nguyện vọng lại.

      Chúc Ương buông lỏng chừng mấy ngày, trong lúc Lâm Xuyến hào hứng cho biết, nữ quỷ trong máy radio bị ta ép điên rồi.

      Phương pháp ra cũng đơn giản, Chúc Ương vẫn luôn là người thực hành.

      Đơn giản chính là điều tra mấy chuyện thấp hèn của con ngu kia khi còn sống, lý do những người khác thấp kém, chính là hành động bình thường và phẩm hạnh có cùng nhịp thở.

      Nghe con hàng này rất được bạn học cùng phòng chào đón.

      Vừa vô dụng vừa tiêu cực còn có trái tim thủy tinh, bản thân mình tiêu cực quan trọng, nhưng hễ xung quanh có bạn bè hay bạn cùng phòng muốn làm chút chuyện gì, ta liền có ý đả kích lòng tự tin của người ta, kéo người ta cùng cuốn vào hố sâu.

      Mình sơ ý làm sai chuyện, người phụ trách người ta cũng chỉ là máy móc phê bình mấy câu, cố ta ủy khuất, rêu rao khắp nơi rằng mình bị chèn ép bị khi dễ, bộ dáng tôi yếu tôi có lý.

      Còn có thói quen thích thiếu tiền trả, dĩ nhiên những thứ tật xấu khác cũng đếm xuể, Lâm Xuyến cũng lười phải .

      Cũng là vì tại người chết là lớn, đám người cũng có cách nào thảo luận thêm, thực tế trước khi chết ta còn thiếu bạn cùng phòng vài ngàn, mọi người đều là học sinh nghèo, tuy tiền này là tích góp từng ngày, nhưng tất cả đều là tự mình làm cực khổ có được hoặc là cha mẹ cho, đối với học sinh phải là con số rồi coi như xong.

      Vì vậy ở tang lễ liền chuyện với cha mẹ nữ sinh này, cho họ xem sổ sách ghi chép và lịch sử chuyển khoản tiền vay.

      Nhưng cha mẹ của nữ sinh kia, mới lấy được mười mấy vạn tiền bồi thường, lại nhận món nợ này, còn mắng người ta trận, đối phương máu lạnh có lòng tốt.

      Lâm Xuyến vừa nghĩ tới mình bị loại hàng thấp kém này dọa mấy ngày, trong lòng liền bực bội, mỗi ngày đến thời gian biến đổi mọi cách làm nhục con nữ quỷ kia.

      Cuối cùng còn hẹn học trưởng Trình tới nhà trọ của mình, thảo luận đề tài này, để cho học trưởng Trình biết những chuyện của người này, để cho nữ sinh kia chính tai nghe được tiếng khinh bỉ từ miệng người mình thầm mến.

      ngày này ngay cả quỷ cũng liền bị ép điên, Lâm Xuyến ép bức cấu xé nữ quỷ đến nghiện, còn có chút thỏa mãn, thấy chừng mấy ngày con quỷ này có xuất , còn thương tiếc ghét bỏ quỷ vô dụng--

      "Phi! Vô dụng như vậy, tốt xấu gì cũng phải cố gắng hơn chút, mình còn chưa từng cấu xé quỷ, cơ hội khó được cũng hết lòng làm cho người ta."

      Tạ Tiểu Manh nhìn ta, con này hỗ là người có tính công kích mạnh nhất sau Chúc Ương trong hội chị em, hơn nữa là va chạm nhiều lần với người hung ác như Chúc Ương nên gần đây mới vòng lại học theo.

      đến đây Tạ Tiểu Manh còn gặp quỷ trước so với Lâm Xuyến, nhưng vào lúc này, ta tự nhận tố chất tâm lý bằng người này.

      Hơn nữa người này ràng còn có xu thế cấu xé trước rồi.

      ta cười tiếng: "Theo như cậu , giống như là ước gì sau này vẫn gặp được quỷ vậy."

      Lâm Xuyến đắc ý : "Đó là đương nhiên, tại mình mới phát quỷ cũng có đáng sợ như vậy, trước kia dám xem phim kịnh dị, tại mỗi lúc trời tối phải xem 2 bộ mới ngủ."

      "Mình cảm thấy con đường sau này của mình được mở rộng, cho dù sau này chủ trì kênh kinh khủng, nửa đêm săn tin nhà ma nghĩa địa cũng phải là chuyện gì, mình nghĩ kỹ bố trí như thế nào, nữ chủ trì xinh đẹp can đảm chính trực cần mẫn cùng những tiếng thét chói ti tiện diêm dúa, khẳng định giống nhau."

      Chúc Ương ngừng cái muỗng trước môi, nhìn ta cái: "Thét chói tai thế nào?"

      Lâm Xuyến vốn định phát biểu ngôn luận vừa thông suốt, bởi vì trong ấn tượng Chúc Ương chưa từng bị dọa sợ đến thất thố thét chói tai, cũng đến nổi chọc phải chỗ yếu của chứ?

      Nhưng nhìn nét mặt và ánh mắt của , trực giác muốn sống mạnh mẽ khiến ta xoay chuyển câu chuyện: "Đúng rồi, buổi sáng mình chuyển cho cậu 50 vạn, nhận được ?"

      "À còn có, mẹ mình mang cho mình ít bánh ngọt, là dì giúp việc nhà mình làm, dì ấy làm bánh ngọt là ngon nhất, ngày mai mang cho cậu nha."

      Đám người hội chị em nhìn thấy người bình thường thích Chúc Ương nhất có bộ dạng chân chó kia, liên tiếp kinh ngạc.

      Mà lúc Chúc Ương thoải mái hưởng thụ vinh quang cuộc sống hằng ngày lại biết có người nhận nhờ cậy, trở lại vòng chơi mình từng vượt qua.

      ra Tạ Dịch muốn nhận cái việc này, theo nghĩ nhàm chán muốn chết, bây giờ có thân phận gì? Chạy đến vòng chơi giành cho người chơi mới tìm phiền phức cho con cóc, có biết ra bị xuống giá rất nhiều ?

      Nhưng mà lúc có người đến hỏi , cũng mình tham gia vòng này rồi, bao lâu sau khi mình từ chối Lộ Hưu Từu liền tự mình tìm tới cửa.

      còn tưởng là bên trong có rất nhiều uẩn khúc, ra là chính là con cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, còn chưa kịp há miệng thịt thiên nga này bị chim ưng nhớ thương rồi.

      Tạ Dịch có cách nào, Lộ Hưu Từ ra giá cao, ngẫu nhiên hai người bọn họ có hợp tác trao đổi luôn rất vui vẻ, cũng tiện đắc tội, vì vậy chỉ đành phải lần.

      Vào trò chơi, thôn này phải là bối cảnh lúc bọn người Chúc Ương tới nửa, nhưng ngôi làng ở phía sau ngọn núi vẫn như ban đầu.

      Vẫn là con đường kia, vẫn là đường mấy người chơi vào thôn, nhưng đồng phục người chơi biến thành phong cách thời kỳ dân quốc, đồ đạc đem theo bên người cũng phải là balo đeo lưng mà là bao vải bố.

      Lý do vào thôn cũng phải là học sinh đại học vẽ cảnh sinh hoạt mà là bên ngoài có chiến tranh loạn lạc nên chạy vào núi tránh nạn.

      Tránh nạn này sao, chứa chấp người bên ngoài, chết ở trong núi, đương nhiên cũng là dễ xử lý.

      Tạ Dịch nhớ mang máng lúc từng chơi vòng này, cấp bậc còn cao, vì vậy độ khó của trò chơi cũng bình thường, có hai người mới hấp tấp cẩn thận bị mất mạng, nhưng những người khác cũng coi là vượt qua trò chơi quá khó, có cực kỳ nguy hiểm như vậy.

      Phải vòng chơi này vẫn là người chơi nữ qua lại với con cóc kia tương đối nhiều, dù sao nó cũng có hứng thú với nam.

      Năm đó thấy chân thân của cóc tinh lần, suýt chút hù chết .

      Mấy người mới vừa mới đến, vẫn còn tự giới thiệu mình, liền thấy trong người trong bọn họ bỗng căng chân liền chạy vào thôn theo hướng khác.

      Những người mới có chút mơ màng, nhưng lại sợ bị tên lỗ mãng kia liên lụy, cũng theo.

      Tạ Dịch can thiệp, tóm lại làm xong việc sớm để được trở về, giết chết boss trước khi công bố nhiệm vụ sinh tồn.

      chạy ở phía trước, phía sau chuỗi người cũng đuổi theo, bao lâu liền tới Từ Đường trong thôn.

      Lúc này ở bên trong có thôn trưởng dập đầu thắp hương, Tạ Dịch đá văng cửa liền vào.

      Trước khi mấy dân làng lên tiếng níu lấy cổ áo từng người ném ra ngoài: "Còn lạy, lạy cái rắm, tổ tông các người biết mình phí sức chém chết sơn tặc lại bị con cháu cung phụng ở mình, sao lại giận đến nhảy ra khỏi quan tài chứ."

      Các dân làng hoảng sợ, ồn ào giằng co với Tạ Dịch, người chơi mới chạy phía sau đến.

      Trong đó có người đàn ông khoảng ba mươi mấy tuổi dáng dấp lão luyện đáng tin quát lớn : "Cậu làm gì? Nhiệm vụ cũng chưa công bố cậu đừng làm loạn, nếu -- "

      chưa xong, liền thấy Tạ Dịch nhảy lên bàn thờ, vén tấm vải đỏ lên, liền lộ ra hình dáng được cung phụng, mấy người chơi vừa nhìn thứ đồ chơi này, cũng biết thôn này bình thường, hơn nữa tám phần cũng do ở phía .

      Bọn họ hiểu cùng là người mới, thằng nhóc trẻ tuổi này có được chiêu số từ đâu mà tìm thẳng tới bên này.

      Trong lòng vẫn còn suy nghĩ, liền thấy tự tay sờ mó bề mặt tượng đá, tay lại trực tiếp xuyên qua tượng đá, từ bên trong kéo ra thứ gì đó.

      Vật kia mơ màng bị cưỡng ép giãy giụa ngừng , nhưng vẫn bị Tạ Dịch nhàng kéo ra, quá trình này có chút giống hiệu ứng kéo linh hồn ra khỏi thân thể con người ở trong phim ảnh.

      Tạ Dịch lôi kéo vật kia ra liền ném xuống đất, người dân cùng người chơi mới nhìn sang, ràng là thứ đồ chơi giống y như tượng đá, chính là Bồ Tát của bọn họ.

      Con ngươi đầy đâu hoảng sợ nhấp nháy.

      Tạ Dịch chà xát cánh tay, căm ghét : "Cũng mình ghét thứ đồ chơi này rồi, tên họ Lộ sai sử lên người mình quả thất là cố tình gây ."

      Rồi hướng mấy người chơi mới : "Trong các người ai từng giết ếch trâu chưa*?"

      *ếch trâu : có nguồn gốc Đông Bắc Mỹ, là loài xâm lấn nguy hiểm.

      Mấy người mới đều mơ màng, người trong đó mờ mịt giơ giơ tay: "Tôi!"

      Tạ Dịch thở phào nhỏm: "Như vậy cũng tốt, đến đây! Làm thịt nó, cái đầu tuy lớn nhưng có lẽ nguyên lý cũng khác biệt lắm, giết xong tôi thưởng cho 1000 điểm."

      Người mới này mới phản ứng được là gặp được đại lão*, liền vội vàng gật đầu, mấy người khác cũng chưa từng thấy điểm tích lũy dễ kiếm như vậy? Cũng rối rít tự đề cử mình.

      Tạ Dịch dẫn dụ bọn họ : "Được được! Đều được, tóm lại là làm sao để đau khổ đều được, thể để cho nó chết ."

      "Các người giết , tôi ra ngoài, tôi nhát gan thể nhìn thứ đồ chơi này, đúng rồi nhớ che miệng, tôi nghe kêu thảm thiết quá băn khoăn."

      Đại lão, phải là trêu chọc bọn tôi chứ? Nhưng mấy người mới cũng chỉ lẩm nhẩm trong lòng mà thôi.

      Người dân bên ngoài bị hình ảnh Bồ Tát bị kéo sống ra ngoài khiến cho sợ ngây người, lại thấy hình dáng đáng sợ bây giờ của Bồ Tát, lại có chút sức phản kháng nào ở trong tay mấy người này.

      Bọn thành kính với Bồ Tát dựa vào chính tham lam cùng hèn nhát, đương nhiên cũng có lá gan liều mạng.

      Tạ Dịch ngồi cây ở bên ngoài Từ Đường ngậm cỏ lâu mới thấy cửa Từ Đường mở ra, người mấy người mới đầy máu ra tranh công.

      Lập tức liền lùi lại hai bước: "Đừng đừng đừng, đừng về phía trước, các ngươi giống như đội cưa điện điên cuồng giết người, bé kia đừng cười đến rỉ máu như vậy, hàm răng cũng dính máu rồi."

      Người chơi nữ thuận theo, giận dữ xoay người, chờ người chơi xử lý sạch chính mình mới coi là có thể lọt mắt cái người tự xưng nhát gan có kiểu cách đại lão này.

      Đại lão ngược lại thoải mái, cho mỗi người 1000 điểm tích lũy, mấy người lại lập tức nhận được thông báo của trò chơi Boss bị giết trước khi bắt đầu, cần phải bảo trì vòng chơi này, người chơi cần thoát khỏi trò chơi.

      Vì bồi thường lại nên đánh giá qua vòng của mấy người đều thấp, mấy người chơi mừng rỡ, chưa từng gặp qua vòng chơi ngắn và dễ dàng như vậy, còn được thù lao 1000 điểm tích lũy, coi như là phát tài khoản rồi.

      Mấy người ngàn ân vạn tạ đối với đại lão, thành khẩn đề nghị đại lão có việc gì nên dạo vòng chơi người mới nhiều chút.

      Tạ Dịch cũng rời trò chơi trở lại thế giới thực, cũng quá năm phút đồng hồ, lại sử dụng đạo cụ trở lại cái thôn kia lần nửa.

      "Lão Lộ kiên quyết cho nhiệm vụ là ít nhất phải giết ba lượt, lần này để cho đám dâu đáng thương ra tay ."

      xong liền lau mắt. biết khóc hay giả rưng rưng : "Mấy bé đáng thương, con chưa chồng lại bị cóc tinh gây họa."

      Mấy người chơi tự giới thiệu mình quay đầu lại, nhìn người tự thầm giống kẻ ngu này cái.

      Dĩ nhiên Chúc Ương biết sau khi bị hành hạ từ sống đến chết, Bồ Tát quỷ kia lại chịu bao nhiêu đau khổ, mấu chốt là xem xét theo tuyến thời gian, vào lúc này con cóc người ta vẫn là con cóc con.

      Dĩ nhiên biết cũng có cảm nghĩ gì với chuyện ngược đãi cóc.

      Vào đêm trước kỳ nghĩ hè, Chúc Ương tính vào trò chơi lần, sau đó cả nghỉ hè liền có thể hưởng thụ bị quấy rầy.

      Nộp cầu trong đâu, chọn buổi tối ngày hôm sau có việc gì, ra thay vì để cho trò chơi sắp xếp thời gian, ngược lại mình dự tính chính xác rồi cầu tương đối tốt hơn.

      Thời gian địa điểm cũng dễ điều chỉnh với cuộc sống thực của mình, chỉ là đại đa số người mỗi lần trước khi vào trò chơi đều ôm tâm lý chuẩn bị ngày cuối cùng của cuộc đời, có rất ít trước.

      Ngày này Chúc Ương và em trai cơm nước xong, lại cùng xem TV mới trở về phòng của mình nghỉ ngơi.

      Lúc này vừa đúng còn hơn nửa tiếng đến lúc vào trò chơi, Chúc Ương đóng cửa lại, tắm rửa sạch thay áo ngủ, cầm lấy điện thoại di động nhìn, cách lúc vào còn hai phút.

      Liền chậm rãi nằm giường, điều chỉnh tư thế chờ đợi, đến thời gian cửa sổ trao đổi mở ra, Chúc Ương đổi lấy đạo cụ hạn chế cấm vận trong vòng này.

      Thể chất của vẫn thể tăng thêm được nửa, bởi vì lần trước qua vòng đánh giá cấp S và phần thưởng tăng 10 điểm, cho nên đến giai đoạn cực hạn.

      Mua xong có thể sử dụng, nghĩ muốn chuyển đổi, đột nhiên Chúc Ương nghe được cửa phòng ngủ bị mở ra.

      Giọng hào hứng của Chúc Vị Tân truyền đến: "Chị ơi, cha mới vừa gọi điện thoại -- "

      Tiếng mới vừa nửa chuyển thành hoảng sợ, Chúc Ương mở mắt, thấy khuôn mặt sợ hãi của em trai, phản ứng kịp nữa, bị truyền tống đưa đến trong thế giới trò chơi.

      Cảnh vật xung quanh từ phòng ngủ của mình biến thành nơi xa lạ.

      Chúc Ương bởi vì cực kỳ kén chọn thời gian lại vừa lúc bị em trai đánh vỡ, cũng biết lúc này tên kia có lo lắng nhiều .

      Tuy ở trong thế giới thực giây kế tiếp liền về, nhưng người sống sờ sờ đột nhiên trong chốc lát liền biến mất thấy, đây là chuyện có thể tùy tiện lừa dối cho qua sao?

      Nghĩ đến biết phải ở trong trò chơi bao lâu, chuyện này lắng ở trong lòng Chúc Ương chính là trận phiền não.

      ngẩng đầu, tầm mắt còn chưa điều chỉnh tiêu điểm nhìn xem có mấy người chơi xung quanh, liền nghe bên cạnh truyền tới giọng quen thuộc --

      "Chị ơi, đây là xảy ra chuyện gì? phải chúng ta ở trong phòng ngủ sao? Sao đột nhiên xuất ở nơi này?"

      Trong nháy mắt đó Chúc Ương chỉ cảm thấy nhịp tim của mình cũng ngừng, cổ của cứng ngắc giống như tượng gỗ, từ từ quay đầu.

      Liền thấy khuôn mặt ngu đần mờ mịt của em trai nhìn mình.
      Last edited: 16/8/20
      Hale205, B.CatMãi yêu editor thích bài này.

    5. Mãi yêu editor

      Mãi yêu editor Active Member

      Bài viết:
      170
      Được thích:
      207
      Chắc Lâm Xuyến là 1 ứng cử viên tiềm năng tiếp theo trong quân đoàn người chơi
      Có cảm giác dần dần những người xung quanh Chúc Ương tham gia trò chơi hết quá
      Many thanks editor
      babynhoxHale205 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :