1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ hoàng hậu cung 3000 - Văn Uyển Thư Lan(55)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 26 _ Hành trình thanh lâu (ngũ)



      Edit: Sally




      Ti Mộ Tuyền mỉm cười gật gật đầu, lập tức nhìn về phía Ti Mộ Trăn cùng Ti Mộ Dung, : “ nghĩ tới hai vị hoàng tỷ cũng ở đây, tại sao gọi hoàng muội a?”


      Ti Mộ Trăn thu lại vẻ kinh ngạc, “Là hoàng tỷ sơ sẩy, Tam hoàng muội xin đừng trách.”


      “Thập Tam hoàng muội làm sao khéo như thế?” Ti Mộ Dung mỉm cười hỏi, sau khi xong, ánh mắt vô tình hay cố ý nhìn lướt qua Ti Mộ Hàm.


      Ti Mộ Hàm mặt thản nhiên đứng ở bên, người cứu tràng đến rồi, nàng cũng nên công thành lui thân, chỉ hi vọng lần này, vị Cẩm công tử kiêu ngạo này có thể nắm chắc cơ hội, bằng e sợ thấy được ánh sáng ngày mai.


      “Hoàng muội đạt được phần cầm phổ mới, cố ý đến tìm Cẩm, chỉ là nghĩ tới ở nơi này nhìn thấy hai vị hoàng tỷ cùng Thập Lục hoàng muội.” Ti Mộ Tuyền dứt lời, xoay người quay về Cẩm công tử ôn nhu mà thân mật : “Thập Lục hoàng muội da mặt mỏng, Cẩm ngươi nên cùng nàng đùa kiểu này, biết ?”


      Cẩm công tử hơi biến sắc, nhưng thủy chung lời.


      Ti Mộ Trăn trầm trầm mâu: “ nghĩ tới thập Tam hoàng muội cùng Cẩm công tử là người quen cũ.”


      “Hoàng muội cùng Cẩm đều là người cầm, cho nên trong ngày thường cũng thường lui tới.” Ti Mộ Tuyền ung dung , “Cẩm cá tính khá quật cường, nếu như có chỗ nào đắc tội rồi hai vị hoàng tỷ, hoàng muội lần này thay hướng về nhóm hoàng tỷ bồi tội, thỉnh hai vị hoàng tỷ đại nhân đại lượng, nên cùng trách móc.”


      Ti Mộ Dung : “Ta thường nghe Thập Tam hoàng muội tính tình theo khuôn mẫu, hôm nay còn vì kỹ tử bồi tội, khiến hoàng tỷ kinh ngạc.”


      “Hoàng muội cùng Cẩm là tri kỷ, cái gọi là sĩ vì người tri kỷ mà chết, huống chi chỉ là bồi tội?” Ti Mộ Tuyền nhu tình vạn phần nhìn Cẩm công tử chút, nắm tay, mặt làm dáng muốn bảo vệ đến cùng, “Ngũ hoàng tỷ có thể cho hoàng muội mấy phần mặt hay ?”


      “Nếu thập Tam hoàng muội đều mở miệng, hoàng tỷ sao dám cho hoàng muội mặt mũi.” Ti Mộ Dung , sau đó nụ cười vừa thu lại, ác liệt liếc mắt nhìn Cẩm công tử, nghiêm nghị : “Chỉ là đóa Sắc Vi Hoa này mang gai nhọn vô cùng, thập Tam hoàng muội cũng phải cẩn thận chút, nên bị đâm tổn thương tay!”


      Ti Mộ Trăn cũng cười lạnh : “Ngũ hoàng tỷ sai, Thập Tam hoàng muội cũng phải cẩn thận!”


      Ti Mộ Tuyền vui vẻ : “Hoàng muội đa tạ hai vị hoàng tỷ!”


      Ti Mộ Dung ánh mắt xoay cái, nhìn Ti Mộ Trăn trầm giọng : “Xem ra đêm nay tỷ muội chúng ta thể tiếp tục uống rượu mua vui, tương lai ta lại thỉnh Cửu hoàng muội chè chén phen, thế nào?”


      “Hoàng muội bất cứ lúc nào đều mong đợi!” Ti Mộ Trăn cười nhạt , nhưng ý cười thủy chung đạt đáy mắt.


      Ti Mộ Dung câu khóe miệng, nhìn về phía Ti Mộ Hàm: “Thập Lục hoàng muội, theo Bản vương cùng , thế nào?”


      Ti Mộ Hàm cười nhạt : “Hoàng muội tuân mệnh.” Dứt lời, xoay người đối với Ti Mộ Trăn : “Đa tạ Cửu hoàng tỷ khoản đãi.”


      Ti Mộ Trăn ý vị : “Thập Lục hoàng muội đêm nay có thêm mấy chén, lúc trở về cẩn thận chút.”


      Ti Mộ Hàm : “Đa tạ Cửu hoàng tỷ quan tâm.”


      Thục Hủ Ngôn cung kính mà : “Hạ quan cung tiễn hai vị điện hạ.”


      “Hai vị hoàng muội, ta cùng Thập Lục hoàng muội cáo từ trước.” Ti Mộ Dung .


      Ti Mộ Tuyền mỉm cười: “Cung tiễn Ngũ hoàng tỷ.”


      “Hoàng muội xin cáo lui.” Ti Mộ Hàm chắp tay , trước khi vô tình hay cố ý liếc mắt nhìn Ti Mộ Tuyền.


      Ti Mộ Tuyền hồi cho nàng cái mỉm cười.


      Ti Mộ Hàm hiểu ý nở nụ cười, sau đó cùng Ti Mộ Dung ra khỏi khách phòng.


      Ngoài Nhược Thủy Tam Thiên lâu, gió lạnh thấu xương, vừa mới, mùi thuốc súng chung quy biến mất trong bóng đêm lạnh lẽo.


      Ti Mộ Hàm ôm lấy trường bào người, tinh thần có chút uể oải, ở Nhược Thủy Tam Thiên Lâu ngăn ngắn canh giờ so với nàng ở bên ngoài liên tục chạy mười ngày đường còn mệt hơn, tuy rằng phát sinh đại gì, lại làm cho nàng ghi nợ ân tình.


      Ti Mộ Dung sâu nhìn nàng, : “Ta tiễn Thập Lục hoàng muội được chứ?”


      Ti Mộ Hàm nhếch miệng cười cợt, “Cũng tốt.”



      Liền dặn dò Chương Thiện điều khiển xe ngựa theo ở phía sau, chính mình lên xe ngựa Ninh vương phủ.


      Bên ngoài tuy rằng lạnh lẽo, thế nhưng bên trong xe ngựa lại như lò lửa, ấm áp như xuân, còn có đủ trà nóng cùng điểm tâm.


      Ti Mộ Dung nhấp hớp trà nóng, như vô ý : “Thập Lục hoàng muội cảm thấy Cửu hoàng muội đêm nay mời chúng ta ý muốn như thế nào?”


      Ti Mộ Hàm nháy mắt cái, : “Cửu hoàng tỷ mời chúng ta có bốn mục đích .” Ngừng chút, bưng trà nóng lên uống hớp, tiếp tục : “Thứ nhất, nàng muốn thăm dò thái độ của ta đối với chuyện mẫu hoàng đem Thục gia thứ trưởng tử ban tặng ta làm Sơ thị, thứ hai, nàng muốn mượn Thục gia rút ngắn quan hệ chúng ta, thứ ba, nàng muốn nhìn chút, ta cùng Ngũ hoàng tỷ giao tình sâu bao nhiêu, cuối cùng, nàng muốn xem kỹ Thập Lục hoàng muội ta có uy hiếp hay .”


      Ti Mộ Dung lộ ra mỉm cười ràng duy nhất đêm nay, “Xem ra Thập Lục hoàng muội xem rất thấu triệt, ta cũng cần phải lo lắng, có điều ngươi còn thiếu điểm, nàng còn muốn phá hoại cảm tình tỷ muội chúng ta.”


      Ti Mộ Hàm thở dài, “Ngũ hoàng tỷ, từ năm đó mẫu hoàng đem ta giao cho Uẩn Quân nuôi nấng, bắt đầu từ giờ khắc đó, tất cả mọi người đều biết ta đứng bên Ngũ hoàng tỷ.”


      Ti Mộ Dung híp mắt cười cợt: “Thập Lục hoàng muội là oán Ngũ hoàng tỷ?”


      “Ngũ hoàng tỷ, chúng ta cảm tình tỷ muội nhiều năm như vậy, phải những người khác vài câu hoặc làm vài chuyện là có thể phá hoại.” Ti Mộ Hàm nghiêm mặt : “Nếu như như vậy, vậy chỉ có thể Ngũ hoàng tỷ đối với ta cũng tín nhiệm.”


      Ti Mộ Dung sắc mặt ngưng lại, nghiêm nghị : “Thập Lục hoàng muội, ta rồi, trong nhiều tỷ muội như vậy, ngươi là người ta tín nhiệm nhất, câu này, bất luận lúc nào, thời điểm nào đều thay đổi.”


      Ti Mộ Hàm mím môi nở nụ cười: “ như vậy, Ngũ hoàng tỷ còn lo lắng cái gì đây?”


      “Ta là lo lắng Cửu hoàng muội đối với ngươi dùng thủ đoạn gì?” Ti Mộ Dung nghiêm mặt , “Vừa mới ngươi nghe câu cuối cùng kia của nàng cái gì?”


      Ti Mộ Hàm để ý lắm : “Ngũ hoàng tỷ lo xa rồi, tuy ta được mẫu hoàng sủng ái, nhưng thế nào cũng là hoàng nữ Đại Chu, Ti Mộ Trăn nàng còn dám xuống tay với ta.”


      Ti Mộ Dung : “Nhiều mấy phần cẩn thận đều là tốt hơn.”


      Ti Mộ Hàm muốn tiếp tục đề tài nhạy cảm này, lập tức chuyển hướng câu chuyện, : “Ngũ hoàng tỷ tin tưởng lời đồn về Thủy gia công tử kia?”


      Ti Mộ Dung thiêu mi: “Tại sao hỏi như vậy?”


      “Ta lo lắng Ngũ hoàng tỷ vì tin vào lời đồn đãi này mà từ bỏ Tuyết công tử.” Ti Mộ Hàm nhíu mày .


      Ti Mộ Dung sững sờ, lập tức cười : “ nghĩ tới Thập Lục hoàng muội vẫn rất quan tâm Noãn Tịch.”


      Ti Mộ Hàm trong lòng thất kinh, nàng quan tâm béo ị kia? Sao có thể có chuyện đó? Vội vàng : “Ngũ hoàng tỷ, ngươi nên chế nhạo ta, ta là lo lắng ngươi cưới , ai thèm lấy, chắc chắn đến tìm ta xúi quẩy, đến lúc đó hoàng muội ta liền xui xẻo rồi!”


      Ti Mộ Dung nhịn được cười: “Xem ra Thập Lục hoàng muội rất sợ Noãn Tịch, khuyết điểm này làm sao cũng cải xong, ngươi yên tâm, Chính quân của ta chỉ là Noãn Tịch, còn lời đồn đãi kia, ta căn bản chưa từng tin vào! Trước đây ở trước mặt Cửu hoàng muội chuyện này, là vì cho nàng thêm mấy phần đổ mà thôi.”


      Ti Mộ Hàm thở phào nhõm: “Vậy tốt.”
      Chỉ là vì sao đáy lòng có tia thất lạc đây? Chẳng lẽ nàng bị béo ị kia ngược đãi quen rồi, có khuynh hướng bị ngược đãi?


      Hay là bởi vì đêm nay biết được (Mông Tư Túy) chung quy gả cho Trang Minh Hâm mà thương tâm?
      Winter thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 27 _ thẹn với lương tâm


      Edit: Sally




      “Thập Lục hoàng muội suy nghĩ gì?” Ti Mộ Dung thấy nàng đột nhiên thất thần, nghi hoặc hỏi.


      Ti Mộ Hàm phục hồi tinh thần lại, “ có gì, chỉ là có chút mệt mỏi mà thôi.”


      Ti Mộ Dung cũng hoài nghi, “Trở về để hạ nhân làm cho ngươi chút canh giải rượu, cố gắng ngủ giấc là sao.”


      Ti Mộ Hàm mỉm cười : “Đa tạ Ngũ hoàng tỷ quan tâm.”


      Xe ngựa đường cái từ từ mà .


      Lặng im hồi lâu sau, Ti Mộ Dung bỗng nhiên mở miệng : “Thập Tam hoàng muội đột nhiên xuất , là vì Thập Lục hoàng muội?”


      Ti Mộ Hàm ngạc nhiên: “Ngũ hoàng tỷ làm sao cho là như thế?”


      “Đoán.” Ti Mộ Dung khẽ , mặc dù là đoán, thế nhưng giọng điệu lại là khẳng định.


      Ti Mộ Hàm lắc đầu cái: “Ngũ hoàng tỷ, ta cùng Thập Tam hoàng tỷ cũng giao tình, này ngươi cũng biết, hơn nữa vừa mới ta cũng vẫn ở đó, làm sao có thời gian thỉnh Thập Tam hoàng tỷ?”


      Ti Mộ Dung : “Ngươi phải thay y phục lúc sao?”


      Ti Mộ Hàm bật cười : “Ngũ hoàng tỷ, dù khi đó ta cho người thỉnh, Thập Tam hoàng tỷ cũng tới nhanh như vậy a?”


      Ti Mộ Dung nhìn nàng lát, “ phải ngươi?”


      Ti Mộ Hàm lắc đầu cái, nghiêm mặt : “ phải.”


      “Vậy kỳ quái, Thập Tam hoàng muội làm sao xuất khéo như thế, hơn nữa còn vì kỹ tử đó cầu xin?” Ti Mộ Dung nghi ngờ , “Lẽ nào trùng hợp như vậy?”


      Nếu như những người khác cầu xin, nàng chưa chắc nể tình, chỉ là cha đẻ Thập Tam hoàng muội chính là Minh quý quân, tuy là hoàng tử Nam Chiếu quốc kết giao, nhưng nhiều năm yên phận, cũng coi như được mẫu hoàng coi trọng, mà Thập Tam hoàng muội luôn luôn hỏi triều chính, ở Lễ bộ cũng chỉ là chức vụ nhàn mà thôi, làm việc lĩnh bổng lộc, nhưng cũng bởi vì nàng loại tâm thái chủ động hỏi chính này đạt được tâm mẫu hoàng, là người được ban thưởng nhiều nhất trong chúng hoàng nữ.


      Ti Mộ Hàm suy nghĩ chút, : “Nếu trùng hợp cũng kỳ quái.”


      Ti Mộ Dung trầm ngâm chốc lát, cười : “Có lẽ là ta lo xa rồi, Thập Lục hoàng muội đừng thấy lạ.”


      Ti Mộ Hàm cười cợt, “Ta có chuyện gì, Ngũ hoàng tỷ thích Cẩm công tử kia?”


      kỹ tử mà thôi.” Ti Mộ Dung cười lạnh , “Nhưng nếu Cửu hoàng muội muốn cùng ta cướp, vậy nhìn nàng có bản lãnh hay ?”


      Ti Mộ Hàm lặng im.


      “Thập Lục hoàng muội tựa hồ đồng ý ta?” Ti Mộ Dung thấy thế, thiêu mi hỏi.


      Ti Mộ Hàm cười khổ : “Ta cũng phải là đồng ý Ngũ hoàng tỷ, chỉ là, trong lúc nữ tử tranh đấu, hà tất dính dáng đến nam tử vô tội? Cẩm công tử lưu lạc phong trần, là bất hạnh.”


      Ti Mộ Dung nghe vậy, nhíu mày lại: “Vừa mới Thập Lục hoàng muội bỗng nhiên ly khai, cũng là bởi vì dạ?” Nàng vẫn kỳ quái lúc đó nàng ấy đột nhiên luống cuống, sau đó lại thái độ khác thường đối với Cẩm công tử kia, ra lời khinh bỉ, nguyên lai càng là bởi vì dạ?


      Thập Lục hoàng muội này…


      “Ngũ hoàng tỷ, ta chỉ là muốn nhìn thấy người vô tội thụ hại thôi.” Ti Mộ Hàm thản nhiên thừa nhận.


      Ti Mộ Dung lắc đầu cái, thở dài : “Thập Lục hoàng muội, thân là người hoàng gia, quá mềm lòng cũng phải là chuyện tốt.”


      Ti Mộ Hàm thùy thùy mi mắt, nghiêm mặt : “Hoàng muội chỉ cầu thẹn với lòng.”


      “Ngươi…” Ti Mộ Dung kinh ngạc nhìn nàng, hồi lâu, mới thở dài lên tiếng, “Cũng tốt, ngươi có thể có loại xích tử chi tâm này, ngược lại cũng tính chuyện xấu.”


      Ngược lại có nàng che chở nàng ấy, nàng ấy cũng có chuyện gì, hơn nữa, người lòng dạ mềm yếu như vậy, mặc kệ mẫu hoàng thái độ làm sao, cũng tuyệt đối làm nổi lên sóng gió gì được.


      “Điện hạ, Thập Lục điện hạ phủ đệ đến.” Ngoài xe ngựa, Lý Ngọc mở miệng bẩm báo.


      Ti Mộ Hàm xuống xe ngựa, đối với Ti Mộ Dung xe ngựa : “Ngũ hoàng tỷ cũng mệt mỏi, liền mời Ngũ hoàng tỷ vào.”


      Ti Mộ Dung gật gật đầu, hạ màn xe xuống, hạ lệnh Lý Ngọc ly khai.


      Lúc này, Chương Thiện theo phía sau cũng xuống xe ngựa, đem xe ngựa giao cho môn phòng đánh xe hồi mã phòng.


      Ti Mộ Hàm nhìn nàng cái, : “ vào trước rồi sau.”


      Chương Thiện lĩnh mệnh: “Dạ.”


      nén nhang sau, thư phòng.


      Ti Mộ Hàm làm ấm giường , hỏi: “Thập Tam hoàng tỷ là ngươi mời tới?”


      Chương Thiện : “Dạ đúng.”


      “Nhanh như vậy?” Ti Mộ Hàm nghi hoặc, lộ trình từ Nhược Thủy Tam Thiên lâu đến Thập Tam hoàng nữ phủ có đoạn.


      Chương Thiện : “Tiểu nhân mới ra Nhược Thủy Tam Thiên lâu liền gặp phải thập Tam điện hạ.”


      ra là như vậy.” Ti Mộ Hàm hiểu , “ như vậy, Thập Tam hoàng tỷ có khả năng cùng Cẩm công tử quen biết?”


      Chương Thiện : “Tiểu nhân biết.”


      Ti Mộ Hàm nhìn nàng cái, “Bản điện phải bảo ngươi tự xưng tên sao?”


      “Tiểu nhân tin tưởng điện hạ nhớ kỹ tên tiểu nhân.” Chương Thiện cúi đầu , “Hơn nữa quy củ chính là quy củ, tiểu nhân dám vi phạm.”


      Ti Mộ Hàm nhíu nhíu mày, “Tùy ngươi vậy.”


      “Tạ điện hạ.” Chương Thiện : “Điện hạ còn có dặn dò?”


      Ti Mộ Hàm nghĩ hồi, : “Ngươi phòng thu chi lấy chút bạc, lại tìm Thập Tam hoàng tỷ lần, để cho nàng đứng ra đem Cẩm công tử chuộc khỏi Nhược Thủy Tam Thiên lâu, sắp xếp cẩn thận.” Nếu giúp người, vậy giúp đến cùng , “Chuyển cáo nàng, nhân tình này tương lai ta nhất định trả lại nàng.”


      Tuy rằng lần này có Thập Tam hoàng tỷ đứng ra, hai vị đại Phật kia có ra tay, thế nhưng biểu các nàng liền nuốt trôi cơn giận này.


      Cẩm công tử kia nếu như muốn đời bình an, tốt nhất lập tức ly khai kinh thành.


      Chương Thiện chần chờ nửa khắc, “Tiểu nhân lĩnh mệnh.” Chợt xoay người ra thư phòng.


      Ti Mộ Hàm nằm giường ấm áp, trở nên trầm tư, nàng cùng Thập Tam hoàng tỷ quen, nhưng lần này nàng ta vì sao ra tay giúp nàng đây?


      “Oành ——”, bỗng nhiên bên trong thư phòng yên tĩnh truyền đến tiếng tiếng vang ầm ầm.


      Nàng bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại, theo tiếng kêu nhìn lại, nhìn thấy phía sau thư phòng, trong phòng ngủ lao ra nam tử vẻ mặt đầy giận dữ.
      “Ngươi sao lại ở đây?” Tuyết Noãn Tịch, sao lại ở đây? Hơn nữa còn trốn vào tẩm phòng của nàng?


      Tuyết Noãn Tịch khí thế hùng hổ nhằm phía nàng, đem nàng từ giường ấm kéo dậy, giận dữ hét: “Ti Mộ Hàm, ngươi hỗn đản này, ngươi lại muốn vì kỹ tử chuộc thân, hơn nữa còn muốn nuôi?”


      Quá đáng, quá đáng!


      Hôm nay vừa mới thuyết phục chính mình tiếp thu Thục Vũ Chi kia, còn tặng ta nhân sâm ngàn năm dùng bồi bổ thân thể, hơn nữa tha thứ nàng đêm qua xấu, cố ý đến đây đưa kiếm cho nàng, thuận tiện giải thích chút tình Ninh vương muốn kết hôn .


      Nhưng nghĩ tới cư nhiên để phát nàng muốn ở bên ngoài dưỡng nam tử, hơn nữa còn là kỹ tử!


      Nàng tại sao có thể như vậy, tại sao có thể!


      “Ti Mộ Hàm, ngươi quá đáng, kỹ tử ngươi cũng muốn, ngươi vô liêm sỉ! Ngươi hỗn đản!” Tuyết Noãn Tịch tức điên, hung hăng mắng to, tựa hồ lo lắng có người nghe thấy, cuối cùng mắng mệt mỏi, dùng hết từ mắng người, liền tâm hung ác, mở miệng lớn hướng về phía nàng tàn nhẫn mà táp tới…
      Winter thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 28 _ A Noãn A Noãn



      Edit: Sally




      Ti Mộ Hàm còn chưa phục hồi tinh thần lại khi thấy đột nhiên nhô ra, liền bị mắng to trận, vất vả phục hồi tinh thần lại, muốn mở miệng chuyện, ngờ Tuyết Noãn Tịch chết sống bám vào người nàng như nổi cơn điên, thế nhưng còn há miệng hướng về cổ nàng táp tới.


      trận đâm nhói truyền vào thân thể, Ti Mộ Hàm thất thanh kêu to tiếng, bản năng phản kháng, hai tay cầm lấy nam tử cắn mình chịu thả kia, bỗng nhiên dùng sức đẩy ra, tức giận : “Tuyết Noãn Tịch, ngươi muốn làm cái gì?”


      Tuyết Noãn Tịch bị nàng dùng sức đẩy cái như thế, cả người ngã nhào đất, tuy rằng đất trải thảm dày, nhưng vẫn té lộn mèo cái.


      Ti Mộ Hàm cảm giác được cổ đau nhói lại ươn ướt, giơ tay lên, lại bị cắn đến chảy máu, nhất thời lên cơn giận dữ, bên lấy khăn che cổ, bên mặt lệ trầm giọng quát: “Người điên a!”


      Tuyết Noãn Tịch lăng lăng nhìn nàng, như bị choáng váng.


      “Điện hạ, xảy ra chuyện gì sao?” Ngoài cửa, truyền đến thanh thị vệ.


      Ti Mộ Hàm phẫn nộ quát: “ có chuyện gì, lui ra!”


      “… Dạ.”


      Tuyết Noãn Tịch cảm nhận trong miệng quanh quẩn nhàn nhạt mùi máu tanh, hai mắt đỏ lên, nước mắt rơi ra, “Ta… Ta phải cố ý…” mặt nàng tràn đầy phẫn nộ cùng căm ghét, đâm trái tim bị thương.


      Ti Mộ Hàm khẽ quát: “ phải cố ý? Ngươi phải cố ý liền cắn người, kia phải cố ý liền muốn giết người? Tuyết đại công tử, ta đến tột cùng nơi nào lại đắc tội ngươi! Để ngươi chán ghét ta như vậy?”


      Tuyết Noãn Tịch đáy lòng oan ức đến cực điểm, hét lớn: “Ta lại phải cố ý, ngươi hung dữ cái gì?” Vừa xong, cư nhiên ngồi dưới đất khóc lớn lên, khóc như hài tử, vừa khóc lóc vừa mắng: “Ta lại phải cố ý, ai bảo ngươi tìm kỹ tử, còn muốn bí mật nuôi dưỡng, Ti Mộ Hàm, ngươi tại sao có thể như vậy… Ô ô… Ta phải cố ý… Tại sao hung dữ với ta…”


      Ti Mộ Hàm kinh ngạc trợn mắt ngoác mồm, làm cái gì vậy? ràng là đúng, làm sao liền biến thành nàng đúng rồi? Được, nàng là nữ tử, thế giới này nữ tử đều phải nhường nhịn nam tử, cắn răng, đè lửa giận trong lòng xuống, hòa nhã : “Ngươi đến cùng muốn làm cái gì? Ta cũng có bắt nạt ngươi, ngươi khóc cái gì, ngươi vô duyên vô cớ cắn ta, ta mắng ngươi vài câu cũng được hay sao?”


      Tuyết Noãn Tịch lý, tiếp tục khóc lớn, khóc nước mắt như mưa, thương tâm gần chết.


      Ti Mộ Hàm tâm lại mềm nhũn ra, thậm chí có chút hoảng hốt, tới bên cạnh , ngồi xổm xuống: “Tuyết đại công tử, ngươi đến tột cùng làm sao?” Tuyết Noãn Tịch chưa bao giờ ở trước mặt nàng khóc, cho tới nay, người khóc đều là nàng a, đương nhiên, nàng chỉ có thể khóc ở đáy lòng.


      Lẽ nào nghe được lời đồn liên quan tới Thủy gia công tử kia cho nên mới tìm đến nàng? Cho nên mới khóc thương tâm như vậy?


      Đúng rồi, mới vừa nàng dưỡng kỹ tử cùng tàng kỹ tử cái gì đó.


      là vì này mà thương tâm?


      Nhưng dù nàng dưỡng kỹ tử hay tàng kỹ tử cũng liên quan tới , đau lòng cái gì?


      Hay là biết đêm nay Ngũ hoàng tỷ cũng cùng tới Nhược Thủy Tam Thiên lâu?


      “Ô ô…” Tuyết Noãn Tịch căn bản mặc kệ nàng cái gì, tiếp tục gào khóc.


      Ti Mộ Hàm nhíu chặt lông mày, “Ngươi đến cùng làm sao?”


      Tuyết Noãn Tịch tiếng khóc dừng chút, “Ngươi lại hung (hung dữ) ta!” Tiếp theo sau đó lại khóc lên. (Sally: Cười chết ta, haha)


      Ti Mộ Hàm cắn răng, “Xin lỗi, được chưa!”


      Tuyết Noãn Tịch tiếng khóc chút, “Ngươi hung ta?”


      hung!” Ti Mộ Hàm gân xanh trán liên tục nhảy lên, “Sau này đều hung, được chưa?”


      ?” Tuyết Noãn Tịch nghẹn ngào , nước mắt uông uông.


      Ti Mộ Hàm trịnh trọng gật đầu, “.”


      Tuyết Noãn Tịch khịt khịt mũi, “Ngươi sau này đem kỹ tử dưỡng?”


      “Ta thời điểm nào đem kỹ tử nuôi?” Ti Mộ Hàm trầm giọng quát lên.


      Tuyết Noãn Tịch quát: “Ngươi lại hung ta!” xong, nước mắt lại tuôn ra.


      Ti Mộ Hàm cắn chặt hàm răng, xuất ra nụ cười, từng chữ từng chữ ‘ôn hòa’ : “Ta —— —— có —— dưỡng —— kỹ —— tử!” Này tính là cái gì đây? Nàng dưỡng hay dưỡng kỹ tử có quan hệ gì tới Tuyết đại công tử ?


      “Ta vừa mới nghe ngươi cùng quản gia nhà ngươi , muốn thay cái tên Cẩm kỹ tử gì kia chuộc thân!” Tuyết Noãn Tịch cả giận : “Ngươi đừng tưởng rằng ta biết Nhược Thủy Tam Thiên lâu là nơi nào? Nam tử chỗ đó ra, phải kỹ tử là cái gì?”


      Ti Mộ Hàm cố nén ý nghĩ gọi thị vệ đem ném ra ngoài, trầm trầm khí, đem chuyện đêm nay tỉ mỉ cho lần, mặc kệ có nghe hiểu hay , đều cho rồi.


      Tuyết Noãn Tịch nghe xong, đầu tiên là ngớ ngẩn, chợt kinh hoảng : “Cửu hoàng nữ kia có đối với ngươi làm gì hay ?”


      Ti Mộ Hàm kinh ngạc, đây là quan tâm nàng?


      “Ngươi a!” Tuyết Noãn Tịch thấy nàng lời nào, lo lắng thôi, Cửu hoàng nữ tiếp xúc qua, có điều Chiêu Hiền quý quân cùng chính quân tương lai của nàng ta nhưng từng thấy qua, đều phải người tốt lành gì, Cửu hoàng nữ kia tự nhiên cũng phải người tốt lành gì, “Nàng đến cùng có đối với ngươi làm gì hay ?”


      Vừa dứt lời, tiếp tục chờ đợi đáp án của nàng, trực tiếp tự mình động thủ, ở người nàng sờ sờ trái, lại sờ sờ phải, thậm chí muốn cởi y phục của nàng ra kiểm tra người có vết thương hay .


      Ti Mộ Hàm kinh hãi, vội vã xả đẩy cái tay khác nào bạch tuộc người ra, Tuyết đại công tử này liền hiểu được thế giới này nam tử nên có rụt rè sao?


      Tuyết Noãn Tịch thấy nàng như vậy, lúc này thương tâm ngớt, “Ta đều xin lỗi rồi, ngươi làm sao còn sinh khí (tức giận)? Ta lại phải cố ý, ngươi…”


      “Dừng!” Ti Mộ Hàm thấy lại bắt đầu chuẩn bị rơi lệ, vội vã chặn lại : “Tuyết đại công tử, nếu ta động thủ để ngươi dừng lại, chẳng lẽ để ngươi tùy ý đem ta lột sạch hay sao?”


      Tuyết Noãn Tịch vừa nghe, mặt nhất thời đỏ chót lên, “Ngươi hỗn đản!”


      Ti Mộ Hàm dở khóc dở cười, đứng lên : “Phải phải, ta hỗn đản, được chưa?”


      Tuyết Noãn Tịch cũng từ dưới đất bò dậy, “Ngươi còn cho ta, ngươi đến cùng có sao ?”


      “Ta có thể có chuyện gì?” Ti Mộ Hàm bật cười , “Chẳng lẽ Cửu hoàng tỷ cũng giống như Tuyết đại công tử, cắn ta cái?”


      Tuyết Noãn Tịch cắn cắn môi, lầm bầm: “Ta đều ta phải cố ý, ai kêu ngươi ràng.”


      Ti Mộ Hàm híp mắt nghi ngờ nhìn , “Tuyết đại công tử, ngươi tới đây là vì cái gì?”


      “Ta…” Tuyết Noãn Tịch muốn ra, nhưng chợt phát chuyện, lúc này giận tái mặt, “Ngươi làm sao gọi ta như thế?”


      Ti Mộ Hàm sững sờ, “Ta gọi ngươi làm sao?”


      “Cái gì mà Tuyết đại công tử?” Tuyết Noãn Tịch cả giận , “Ngươi liền căm ghét ta như thế, liền tên của ta đều gọi?”


      Ti Mộ Hàm có chút tan vỡ, “Tuyết đại công tử, chúng ta quen…”


      “Ai chúng ta quen?” Tuyết Noãn Tịch lập tức tức giận hai mắt phóng hỏa, “Chúng ta cùng nhau lớn lên, làm sao liền quen?”


      Ti Mộ Hàm lần thứ hai cắn răng, “Vậy ngươi muốn ta gọi ngươi là gì? Tuyết Noãn Tịch?”


      được!” Tuyết Noãn Tịch vừa nghe, lập tức phủ quyết, “Nếu ngươi cùng mẫu thân, đại tỷ các nàng gọi ta Tịch Nhi !”


      Ti Mộ Hàm lập tức phủ quyết, “ được, đây là người nhà ngươi mới có thể gọi.” Chuyện cười, nếu gọi thân thiết như vậy, nàng thực nhảy Hoàng Hà mười lần cũng rửa sạch, Ngũ hoàng tỷ còn lột da nàng? “ bằng gọi Noãn Tịch .”


      Tuyết Noãn Tịch suy nghĩ chút, cũng phủ quyết, “ được!” Ninh vương chính là gọi như vậy, thích nàng cũng như thế!


      Ti Mộ Hàm nhức đầu thôi, “Vậy gọi béo ị được chứ? Giống như khi còn bé như thế?”


      Tuyết Noãn Tịch trong mắt nhất thời hàn ý um tùm, nghiến răng nghiến lợi : “Ngươi dám!”


      Ti Mộ Hàm cười khổ, nàng làm sao liền trêu chọc vị ôn thần này rồi? Thở dài, thuận miệng : “Cái kia… Vậy bằng liền gọi ngươi A Noãn !”


      Tuyết Noãn Tịch vừa nghe, hai mắt lập tức sáng lên, “Được! A Noãn A Noãn, ta thích! Ngươi sau này liền gọi ta A Noãn!” Xưa nay ai gọi như thế, nàng là người duy nhất!


      thích danh xưng này!
      Winter thích bài này.

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 29 _ Cũng phải là người tốt



      Edit: Sally




      Ti Mộ Hàm thở phào nhõm, cuối cùng cũng coi như giải quyết xong, làm sao mỗi lần gặp phải đều có chuyện tốt a, “ tại ngươi có thể ngươi tại sao tới nơi này được chứ?”


      Tuyết Noãn Tịch đặt mông ngồi giường , nghiêng đầu để ý tới nàng.


      Ti Mộ Hàm giận dữ: “Ngươi…”


      “Ngươi lại gọi tên ta, ta nào có biết ngươi hỏi ai?” Tuyết Noãn Tịch thờ ơ .


      Ti Mộ Hàm cọ xát, được, nàng nhẫn, hít hơi, ôn hòa hỏi: “Ngươi đến cùng đến chỗ ta làm cái gì? A Noãn ——.”


      Tuyết Noãn Tịch vui rạo rực cười tươi, quay mặt lại, “Ta đến tặng quà cho ngươi a.”


      “Tặng quà?” Ti Mộ Hàm sững sờ, “Đưa lễ vật gì?”


      Tuyết Noãn Tịch : “Đương nhiên là lễ vật sinh nhật!” Tuy rằng nàng mỗi năm sinh nhật đều chuẩn bị lễ vật, thế nhưng đều có đưa , ai kêu nàng cũng chưa từng đưa lễ vật sinh nhật, có điều năm nay nàng xuất cung lập phủ, là chuyện lớn, cũng cùng nàng tính toán.


      Ti Mộ Hàm vô cùng kinh ngạc, “Ngươi đưa ta lễ vật sinh nhật?”


      “Vốn tối ngày hôm qua liền muốn đưa, nhưng nhất thời sốt ruột quên mang.” Tuyết Noãn Tịch đứng lên, thản nhiên vào tẩm phòng, phảng phất đó là địa phương của chính mình, lát sau lấy ra hộp gỗ dài, đưa cho nàng, “Ngươi xem chút có thích hay ?”


      Ti Mộ Hàm nghi ngờ tiếp nhận, cẩn thận từng li từng tí mở ra, nhìn thấy bên trong chứa thanh trường kiếm, xem dấu ấn kiếm đoán rằng là thanh kiếm cổ, “Đây là…lễ vật ngươi muốn đưa ta?”


      “Làm sao, thích?” Tuyết Noãn Tịch thấy vẻ mặt của nàng, khuôn mặt ảm đạm xuống.


      Ti Mộ Hàm cười : “ có, chỉ là nghĩ tới ngươi đưa ta lễ vật sinh nhật, hơn nữa còn là kiếm.”


      “Đưa kiếm tốt sao?” Tuyết Noãn Tịch hiểu .


      Ti Mộ Hàm : “Cũng phải, chỉ là thường nghe người ta , nam tử tặng quà nằm ngoài túi thơm, y vật cái gì, đưa binh khí chưa từng nghe.”


      Tuyết Noãn Tịch nhất thời 囧, tức giận : “Vậy ngươi có muốn hay ?”


      “Muốn, đương nhiên muốn.” Ti Mộ Hàm nghiêm túc , đem kiếm lấy ra, tỉ mỉ nhìn, trong miệng tự lẩm bẩm: “Thanh cổ kiếm này xem ra rất đắt giá, nếu tương lai tiền có thể lấy ra…”


      “Ngươi dám bán nó, ta dùng nó giết ngươi!” Tuyết Noãn Tịch trầm .


      Ti Mộ Hàm rùng mình cái, hối hận nhất thời bất cẩn quên còn có ôn thần ở đây, “Nào dám, nào dám? Tuyết… A Noãn ngươi tặng, bản điện nhất định cố gắng cất kỹ!” xong, lập tức đem kiếm thả lại trong hộp gỗ, thu hồi, miễn cho vị đại công tử này được làm được.


      Uất ức, chân thực uất ức, ở thế giới này làm nữ tử như nàng, e sợ tìm được người thứ hai.


      Tuyết Noãn Tịch hừ hừ, liếc mắt nhìn nhìn nàng, “Này, ngươi nghèo như vậy chứ?”


      Ti Mộ Hàm thiêu mi, “Cũng còn tốt, nhưng tuyệt đối so được với nhà có tiền các ngươi.”


      sao?” Tuyết Noãn Tịch rù rì , trong lòng thầm cân nhắc, bổng lộc hoàng nữ đều định ra, hơn nữa nhiều, nàng vừa mới ra lập phủ, khẳng định có ngoại viện, bệ hạ lại đau nàng, đương nhiên có ban thưởng khác, được, cùng mẫu thân chút, đồ cưới của lại muốn thêm ít, tốt nhất thêm gấp đôi!


      Ti Mộ Hàm nhìn vẻ mặt , càng ngày trong lòng càng run sợ, vị tiểu tổ tông này lại tính toán cái gì? “Lễ vật đưa xong, ngươi có thể được chưa?”


      Tuyết Noãn Tịch trừng nàng chút.


      Ti Mộ Hàm lúc này bù đắp cái xưng hô: “A Noãn ——.”


      “Ta tự nhiên , ngươi gấp cái gì?” Tuyết Noãn Tịch hừ , “Hay là ngươi chuẩn bị đem kỹ tử kia mang về nhà ?”


      Ti Mộ Hàm cười khổ: “Ta phải rồi sao?”


      Tuyết Noãn Tịch loan miệng cười cợt, “Quên , ngươi cũng là làm việc tốt, làm người tốt, ta liền so đo với ngươi!”


      “Người tốt?” Ti Mộ Hàm khóe miệng câu lên, tràn ra vệt châm biếm, “Ta phải là người tốt.” Nếu như nàng là người tốt, vừa bắt đầu mở miệng cứu Cẩm công tử kia, nhưng nàng ngay lập tức nghĩ đến là an nguy chính mình, cân nhắc làm như vậy có thể mang đến cho mình hậu quả hay , cho nên nàng phải người tốt, cứu Cẩm công tử kia, nàng là vì tích chút đức cho mình thôi!


      Tuyết Noãn Tịch hơi sững sờ, lại là vẻ mặt này, mỗi khi nàng lộ ra vẻ mặt này, luôn cảm thấy trong lòng nàng có rất nhiều vui, rất nhiều chuyện thương tâm, nhưng bây giờ, còn chưa có tư cách hỏi thăm, “Đúng rồi, ta còn có việc muốn với ngươi.”


      Ti Mộ Hàm liễm tâm thần, : “Chuyện gì?”


      “Ta gả cho Ninh vương.” Tuyết Noãn Tịch nghiêm túc : “Ngươi sau này nên đem ta cùng nàng ghép cùng nhau, biết ?” xong, cuối cùng giọng điệu trước sau như , uy hiếp.


      Ti Mộ Hàm kinh ngạc: “Ngươi cái gì?”


      “Ta lại thích nàng, tại sao phải gả cho nàng?” Tuyết Noãn Tịch cách đương nhiên.


      Ti Mộ Hàm cau mày: “A Noãn, ngươi thích Ngũ hoàng tỷ?” Này xảy ra chuyện gì?


      “Đương nhiên!” Tuyết Noãn Tịch nghiêm mặt , “Ta tuyệt đối gả cho nàng!”


      Ti Mộ Hàm đầu lại đau lên, “Ngươi cũng biết Ngũ hoàng tỷ quyết tâm muốn kết hôn ngươi?”


      “Nàng lập quyết tâm của nàng, cùng ta có quan hệ gì đâu?” Tuyết Noãn Tịch khinh thường , “Ngược lại ta gả nàng là được rồi!”


      Ti Mộ Hàm : “Nếu như mẫu hoàng hạ chỉ, ngươi gả vậy là kháng chỉ…”


      “Mẫu thân đồng ý, bệ hạ làm sao hạ chỉ?” Tuyết Noãn Tịch , “ chung mẫu thân rồi, thê chủ của ta do chính ta tuyển, mà ta chỉ tuyển người ta thích!”


      Ti Mộ Hàm xoa xoa cái trán đau đớn: “Vậy ngươi thích ai?”


      Tuyết Noãn Tịch gò má đột nhiên nóng lên, “Ta… Ta thích ai mắc mớ gì đến ngươi?” Vừa mới còn hung dữ với , mới cho nàng!


      “Ngươi thích Ngũ hoàng tỷ, vậy ngươi thân cận nàng như vậy làm cái gì?” Ti Mộ Hàm có chút ảo não, này phải dối Ngũ hoàng tỷ sao?


      Tuyết Noãn Tịch gò má càng nóng, vội vã xoay người, muốn bị nàng phát : “Ai cùng với nàng thân cận, ngươi nên oan uổng ta!”



      Nếu như phải nàng núp , vì được tin tức về nàng, nơi nào thân cận Ninh vương luôn cười tủm tỉm nhưng lạnh như băng kia?


      Ti Mộ Hàm khổ não thôi: “Nếu Ngũ hoàng tỷ thuyết phục mẫu hoàng hạ chỉ…”


      “Ta dù đập đầu chết cũng gả cho nàng!” Tuyết Noãn Tịch tàn nhẫn .


      “Ngươi…” Ti Mộ Hàm kinh ngạc ngớt.


      Tuyết Noãn Tịch bỗng nhiên cười cợt, : “Có điều bây giờ e sợ nàng cưới ta.”


      “Tại sao?” Ti Mộ Hàm hiểu tự tin của từ đâu tới.


      Tuyết Noãn Tịch cười híp mắt : “Mẫu thân nàng toàn tâm toàn ý nhìn chằm chằm vị trí thái nữ kia, cho nên nàng nhất định thú gia hỏa Thủy Mặc Tiếu hung hăng kia.”


      Ti Mộ Hàm nhíu mày, “Ngươi đây là ý gì?”


      “Thủy gia công tử là Phượng Hậu tương lai bệ hạ định ra, tin tức này mặc dù là giả, nhưng nàng lại biết.” Tuyết Noãn Tịch khẳng định : “Cho nên nàng nhất định thú Thủy Mặc Tiếu.”


      Ti Mộ Hàm bỗng nhiên có loại dự cảm xấu: “Làm sao ngươi biết tin tức này là giả?”
      Winter thích bài này.

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 30 _ phải cố ý



      Edit: Sally




      Tuyết Noãn Tịch nhún nhún vai: “Ta là người lời dối đó nên tự nhiên biết.” Dứt lời, dương dương tự đắc mà đem tình hình lúc đó ra.


      Ti Mộ Hàm hoàn toàn biến sắc, quát lên: “Tin tức này là ngươi ra?”


      Tuyết Noãn Tịch bị sợ hết hồn: “Ngươi làm cái gì? Lại hung ta?”


      “Ngươi có biết ngươi đến cùng làm gì hay ?” Ti Mộ Hàm trì hoãn thanh, “Ngươi có biết ngươi làm như vậy hại Thủy gia công tử đời hay ?”


      Nàng vẫn cho rằng chỉ tùy hứng xảo quyệt mà thôi, làm sao bây giờ gan to bằng trời như vậy?


      Tuyết Noãn Tịch sắc mặt trắng nhợt, “Ngươi nhăng gì đó? Thủy Mặc Tiếu kia phải phải gả cho người đệ nhất thiên hạ sao? Cái kia làm Phượng hậu phải là lựa chọn tốt nhất sao? Ta nơi nào hại ? Ngươi lại vì nam tử khác hung ta?”


      “Ngươi…” Ti Mộ Hàm tức giận hai mắt tóe lửa, “Ngươi có biết nếu như mẫu hoàng biết tin tức là ngươi thả ra, làm thế nào hay ? Lẽ nào ngươi biết giả truyền ý chỉ là tội chết sao? Hay là ngươi cho rằng mẹ ngươi là đế sư ngươi liền có thể muốn làm gì làm, coi trời bằng vung sao?”


      “Ngươi!” Tuyết Noãn Tịch hai mắt đỏ lên, lại bắt đầu ngấn nước mắt, “Ta… Ta… Ta lại phải cố ý!”


      Ti Mộ Hàm từng chữ từng chữ : “Ngươi câu ‘Ta phải cố ý’ liền hại nam tử vô tội, càng hại chính ngươi!”


      Tuyết Noãn Tịch trừng mắt nhìn nàng, “Ngươi mắng đủ chưa? Cùng lắm ta tìm bệ hạ nhận tội là được rồi, tuyệt đối hại đến những người khác!” xong, xoay người liền muốn .


      “Ngươi đứng lại!” Ti Mộ Hàm gầm lên.


      Tuyết Noãn Tịch bước chân dừng lại, ngốc tại chỗ, dám tin tưởng mà nhìn nàng, “Ngươi…”


      Ti Mộ Hàm tiến lên, kéo lấy tay , phẫn nộ quát: “Ngươi liền muốn sống như thế?”


      “Ta rồi ta liên lụy những người khác!” Tuyết Noãn Tịch lệ rơi đầy mặt, thanh ít mấy phần bá đạo: “Tuyết Noãn Tịch ta dám làm dám chịu, tuyệt đối để những người khác thay thế ta chịu tội!”


      Ti Mộ Hàm cứng lại, sắc mặt hòa hoãn, thở dài hơi, : “Tuyết đế sư có biết chuyện này hay ?”


      “Lục nhi biết, hơn nữa chuyện của ta xưa nay đều dối gạt mẫu thân.” Tuyết Noãn Tịch nghẹn ngào nhìn nàng, lệ trong con ngươi mang theo chút mong đợi, “Ngươi… Ngươi có phải là lo lắng ta? Có phải là quan tâm ta?”


      Ti Mộ Hàm cắn răng : “Nếu ta lo lắng ngươi, sớm bắt ngươi gặp mẫu hoàng!”


      Tuyết Noãn Tịch nước mắt đột nhiên lưu càng lợi hại, nàng lo lắng , nàng lo lắng , như vậy mặc dù bị bệ hạ xử tử, cũng nhắm mắt a!


      Ti Mộ Hàm thấy vừa khóc vừa cười, cho rằng bị dọa sợ, ôn hòa “Ngươi trước đừng kinh hoảng, nếu Tuyết đế sư biết chuyện này, nàng hẳn biết xử lý như thế nào, còn nữa, tình ngươi thích Ngũ hoàng tỷ trước tiên nên để cho Ngũ hoàng tỷ biết.”


      Tuyết Noãn Tịch trợn to hai mắt: “Tại sao?”


      “Bởi vì nếu như Tuyết đế sư cách nào xử lý chuyện này, còn có Ngũ hoàng tỷ.” Ti Mộ Hàm nhẫn nại giải thích.


      Tuyết Noãn Tịch sắc mặt càng ngày càng khó coi, “Ngươi muốn ta bán mình cầu nàng cứu ta?”


      Ti Mộ Hàm hận thể cạy đầu của ra, nhìn bên trong chứa những gì, “Ta chỉ là để ngươi cho nàng ngươi thích nàng mà thôi, lại phải bảo ngươi quyến rũ nàng! Ai bảo ngươi bán mình?”


      Tuyết Noãn Tịch bĩu môi, “Ai bảo ngươi ràng…”


      “Sau này nếu có người hỏi ngươi, tin tức có phải là ngươi , ngươi liền ngươi cũng chỉ nghe .” Ti Mộ Hàm tiếp tục suy tư biện pháp giải quyết, “Tuy rằng khi đó còn có những người khác ở đó, nhưng đều là ít đại gia công tử, ngươi truyền cho ta, ta truyền cho ngươi, đến cuối cùng, coi như có người là ngươi , cũng phải bằng chứng.”


      Tuyết Noãn Tịch thấy nàng dáng dấp nghiêm nghị, đáy lòng ấm áp, nàng đúng là lo lắng cùng quan tâm , vậy có nên cho nàng, người thích kỳ thực là nàng?


      “Biết ?” Ti Mộ Hàm thấy trả lời, lại hỏi tiếng.


      Tuyết Noãn Tịch gò má hơi nóng lên, thấp giọng : “Biết rồi.” Dừng chút, rốt cục lấy hết dũng khí muốn trong bí mật đáy lòng, nhưng dũng khí kia lại bị câu tiếp theo của nàng phá huỷ.


      “Sau này nên khóc, mặt khóc xấu quắc, khó coi chết.” Ti Mộ Hàm tùy ý câu, đem khăn tay đưa cho , “Xoa chút.”


      Tuyết Noãn Tịch đỏ mặt cầm lấy, lau lau lung tung mấy cái, may là , nếu như rồi nàng nhất định ghét bỏ !


      Ti Mộ Hàm trầm giọng hỏi lại lần nữa: “Vừa mới ta ngươi đều nhớ kỹ sao?”


      Tuyết Noãn Tịch dậm chân, “Đều nhớ kỹ a!” Lại trừng nàng chút, chợt xoay người, “Ta trước!”


      Ti Mộ Hàm lúc này có ngăn cản, thấy từ cửa sổ vọt ra ngoài, liền tới đóng cửa sổ lại, sau đó tới trước bàn đọc sách ngồi xuống, nhìn hộp kiếm bàn, thở dài, nàng đây là chiêu ai chọc ai? Làm sao gặp gỡ liền đều sống yên lành được?


      Chỉ hi vọng Tuyết đế sư có thể xử lý tốt chuyện này, bằng hậu quả phải Tuyết Noãn Tịch có thể chịu nổi!


      Sau lúc lâu, ngoài cửa vang lên Chương Thiện thanh: “Điện hạ, tiểu nhân có việc bẩm báo.”


      Ti Mộ Hàm ngẩng đầu lên : “ vào.”


      Chương Thiện đẩy cửa vào, tiến lên hành lễ : “Tham kiến điện hạ.”


      Ti Mộ Hàm : “ tình làm thỏa đáng?”


      Chương Thiện gật đầu bẩm báo: “Tiểu nhân vừa tới Thập Tam điện hạ phủ liền gặp phải quản gia của Thập Tam điện hạ, nàng để tiểu nhân chuyển cáo điện hạ, Thập Tam điện hạ đem Cẩm công tử chuộc khỏi Nhược Thủy Tam Thiên lâu, tạm thời thu xếp ở trong tòa phủ đệ của Thập Tam điện hạ, đợi điều tra nguyên quán Cẩm công tử sau, đem an toàn đưa về gia hương, có điều bạc cùng lộ phí chuộc thân cần điện hạ ra, còn ân tình điện hạ ghi nợ, tương lai Thập Tam điện hạ cũng đòi lại.”


      “Phòng thu chi bạc có đủ ?” Ti Mộ Hàm lo lắng nhất chính là cái này, phủ đệ của nàng đến tột cùng có bao nhiêu của cải nàng vẫn ràng.


      Chương Thiện gật đầu: “Điện hạ yên tâm, tiểu nhân đem bạc đưa đến trong phủ Thập Tam điện hạ, tổng cộng…”


      “Được rồi.” Ti Mộ Hàm đánh gãy nàng, “Những việc này ngươi xử lý là tốt rồi.” Muốn dùng người, trước hết mua tâm, nàng cho nàng ta tín nhiệm tuyệt đối, mới có thể thu trung tâm tuyệt đối của nàng ta, ít bạc đánh đổi, nàng vẫn có thể trở ra.


      Chương Thiện sững sờ, lát sau mới : “Dạ.”
      Ti Mộ Hàm xoay cái, tới chuyện khác: “ tình Tuyết công tử đêm khuya ra vào thư phòng bản điện, được truyền !” Tuyết Noãn Tịch bản lĩnh lớn bao nhiêu nàng ràng, thế nhưng thể hoàn toàn tránh khỏi thị vệ trong phủ, những thị vệ kia đều vạn người chọn , nếu liền nam tử cũng sánh nổi, e sợ cũng hộ an toàn được phủ đệ của nàng.


      Chương Thiện mặt biến sắc : “Tiểu nhân dĩ nhiên đối thị vệ hạ lệnh cấm khẩu.”


      “Những thị vệ này ngươi thả nhiều tâm chút.”



      Ti Mộ Hàm có ý riêng , “Nếu như có chỗ ổn, lập tức phái ra ngoài phủ.”


      Chương Thiện : “Điện hạ yên tâm, những thị vệ này nếu tiến vào phủ đệ của điện hạ, kia cả đời này, sinh là người Thập Lục hoàng nữ phủ, chết là quỷ Thập Lục hoàng nữ phủ.”


      Ti Mộ Hàm đáy mắt xẹt qua tán thưởng, “Bản điện truy cứu quá khứ của ngươi, nhưng nếu như ngươi trung thành với bản điện, bản điện tuyệt đối bạc đãi ngươi.”


      Chương Thiện ngẩng đầu nghiêm nghị : “Điện hạ yên tâm, Chương Thiện chỉ là người của điện hạ.”


      “Rất tốt.” Ti Mộ Hàm vuốt cằm .


      Chương Thiện : “Điện hạ nếu như có chuyện gì, tiểu nhân xin được cáo lui trước.”


      Ti Mộ Hàm nghĩ đến chút, đột nhiên hỏi: “Sơ thị của Bản điện, Thục gia đại công tử, gọi là gì?”


      “Thục gia đại công tử tên gọi Vũ Chi.” Chương Thiện trả lời.


      “Vũ Chi?” Ti Mộ Hàm cúi đầu nỉ non câu, sau đó ngẩng đầu lên : “Thông báo xuống, sau khi vào phủ, trong phủ dưới liền xưng là Vũ chủ tử!”


      “Dạ .”
      Winter thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :