1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Nữ hoàng hậu cung 3000 - Văn Uyển Thư Lan(55)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 11 _ Thục gia trưởng tử



      Edit: Sally



      Ngày kế lâm triều qua , Cửu hoàng nữ _ Ti Mộ Trăn liền bị cung thị trong cung phụ quân cho mời đến Đồng Tâm điện, nàng là hoàng nữ thành niên, thể tùy ý ra vào hậu cung, cho nên nàng mặc dù tiến cung thỉnh an phụ quân, căn bản đều có người bồi tiếp, bây giờ phụ quân cấp thiết như vậy để cho mình vào hậu cung, biết xảy ra chuyện gì?


      Quả nhiên, nàng mới vừa đến cửa Đồng Tâm điện liền nghe thấy thanh phụ thân quát mắng cung thị.


      “Đều cút ra ngoài cho Bổn cung!” Chiêu Hiền quý quân vẫn thân hoa phục, chỉ là sắc mặt tốt lắm, dưới mí mắt ra nhàn nhạt màu xanh, tựa hồ đêm qua ngủ tốt.


      Ti Mộ Trăn vào bên trong điện, thi lễ cái : “Phụ quân, ai chọc ngài sinh khí a?”


      Mẫu hoàng hai tháng này lạnh nhạt với phụ quân nàng cũng có nghe thấy, mẫu hoàng e sợ cũng là cố ý, dù sao vào lúc này nếu như đối với phụ quân quá mức sủng ái, cũng chưa chắc là chuyện tốt, phụ quân vậy cũng ràng, chỉ là vì sao còn phát tính khí lớn như vậy?


      Chiêu Hiền quý quân thấy nữ nhi vào, trầm mặt để nhóm cung thị lui ra, chỉ để lại Thục cha, biểu bi thương, “Trăn nhi, ngươi đến rồi.”


      xảy ra chuyện gì?” Ti Mộ Trăn thấy thế, lộ ra vẻ ngưng trọng.


      Chiêu Hiền quý quân vừa tức vừa giận mà đem chuyện đêm qua lần, “Trăn nhi, ngươi mẫu hoàng ngươi rốt cuộc là ý gì? Hai tháng này tới nơi này của Bổn cung, bây giờ mạc danh kỳ diệu trở mặt, Bổn cung đến cùng là nơi nào chọc tới nàng? Bổn cung cùng nàng hơn hai mươi năm tình cảm, chưa từng thấy nàng đối với Bổn cung như vậy!” Dừng chút, nghiến răng nghiến lợi oán hận : “Càng đáng hận chính là, đêm qua rời Đồng Tâm điện, lại túc ở nơi của tên tiện nhân Dạ thị quân kia! Nàng này phải muốn đánh mặt ta?”


      liền nghĩ tới, tiện nhân Dạ thị quân kia đến cùng đối với bệ hạ hạ sâu độc gì, làm cho nàng nhớ mãi quên như vậy!


      Ti Mộ Trăn nghe xong, kinh ngạc trợn to hai mắt, “Phụ quân để Thục gia thứ trưởng tử làm Sơ thị Thập Lục hoàng muội?” Phụ thân thông minh đời, làm sao lần này liền hồ đồ như vậy?


      Chiêu Hiền quý quân thấy nữ nhi phản ứng như vậy, trong lúc nhất thời cũng có ý gì, “Để Thục gia thứ trưởng tử làm Sơ thị của Thập Lục hoàng nữ kia là có chút oan ức, nhưng chuyện này Thục gia chính phu cũng đồng ý, làm sao liền…”


      “Phụ quân, ngươi hồ đồ a!” Ti Mộ Trăn đánh gãy lời của phụ thân, vừa vội vừa giận: “ sai, lấy thân phận Thục gia thứ trưởng tử làm Sơ thị của Thập Lục hoàng muội là oan ức, nhưng Thục gia thứ trưởng tử kia là người nào, phụ quân chẳng lẽ biết sao? Khi mười ba tuổi bắt đầu, cho tới hôm nay mười tám, Thục Tương vì nghị thân bao nhiêu lần? Nhưng mỗi lần, nhà phải bị bệnh mà chết, chính là bất ngờ chết, liền ngay cả lần vừa rồi, Thục Tương vì tìm thê chủ, nhưng trước đại hôn ngày nữ tử kia cư nhiên vô duyên vô cớ té lộn mèo cái liền ngã chết! Bây giờ trong kinh thành người nào biết Thục gia thứ trưởng tử này là kẻ khắc thê khắc nữ ? sai, mẫu hoàng dù chán ghét Thập Lục hoàng muội, thế nhưng nàng trước sau là hoàng nữ Đại Chu, trước sau là nữ nhi mẫu hoàng, mẫu hoàng coi nặng hoàng tự thế nào, phụ quân ngài chẳng lẽ biết sao? vất vả nuôi lớn, cuối cùng lại bị Sơ thị thấp hèn khắc chết, ngươi để mẫu hoàng làm sao hướng liệt tổ liệt tông Đại Chu bàn giao? Cho dù mẫu hoàng thèm để ý Thập Lục hoàng muội chết sống, thế nhưng Thục gia thứ trưởng tử như vậy, nếu như khắc đến mẫu hoàng vậy phải làm thế nào?”


      Sắc mặt của Chiêu Hiền quý quân loát hồi trắng xám.


      “Còn có, nhi thần sắp nghênh thú con trai trưởng của Thục Tương làm chính quân, ngài lại đem thứ trưởng tử Thục Tương chỉ cho Thập Lục hoàng muội làm Sơ thị, này phải cho mẫu hoàng chúng ta đây là muốn lôi kéo Thập Lục hoàng muội kia sao? Bây giờ mẫu hoàng kiêng kỵ nhất chính là những hoàng nữ chúng ta kết bè kết đảng, mấy ngày trước, mẫu hoàng liền vì chuyện Ngũ hoàng tỷ cùng Thất hoàng tỷ giao hảo ‘gõ’ qua nàng lần, hôm qua Thập Lục hoàng muội sinh nhật, nàng ấy phải cũng tiến cung chúc mừng sao?” Ti Mộ Trăn vừa , bên suy tư bước kế tiếp nên như thế nào.


      Sắc mặt Chiêu Hiền quý quân càng thêm trắng xám, “Bổn cung chỉ muốn vì ngươi thêm trợ lực thôi.”


      “Phụ quân, mẫu hoàng trước nay kiêng kỵ nhất là hậu cung Quân thị can thiệp triều chính!” Ti Mộ Trăn khẽ quát.


      Thục cha thấy chủ nhân sắc mặt tốt, vội vàng : “Cửu điện hạ đừng giận, đều là Nô thị tốt, là Nô thị ra ý đồ xấu!”


      ! phải ngươi được!” Chiêu Hiền quý quân giận tái mặt, “Đều là em rể kia của Bổn cung tâm mang ý xấu, con trai thứ chính mình ưa, lại muốn đem người đưa cho Bổn cung, hừ, Bổn cung thực tin sai người!”


      Ti Mộ Trăn nghe vậy, cũng bất mãn cha đẻ chính quân tương lai này, Thục Tương chính phu bị người cho rằng ghen tị thiếp phu, nhưng nghĩ cư nhiên tính toán đến đầu bọn họ, “Nhi thần biết phụ quân thích, thế nhưng bây giờ nhi thần đại hôn sắp tới, nên vì ít việc này mà tổn thương hòa khí.”


      “Việc ?” Chiêu Hiền quý quân trầm : “Bây giờ bệ hạ chán ghét Bổn cung, này còn gọi việc ?”


      Ti Mộ Trăn sắc mặt hòa hoãn, : “Phụ quân cũng chớ vội, mẫu hoàng luôn luôn thương tiếc phụ quân, hơn hai mươi năm tình cảm cũng phải chút chuyện này là có thể xóa bỏ, huống hồ đêm qua mẫu hoàng tuy rằng tức giận, thế nhưng phải cũng từng phụ quân nửa câu phải?”


      “Trăn nhi, bổn cung bây giờ nên làm như thế nào?” Chiêu Hiền quý quân đè khẩu khí trong lòng kia xuống, bây giờ khẩn thiết nhất chính là tắt lửa giận của bệ hạ, bằng liền tiện nghi tiện nhân Dạ thị quân kia!


      Ti Mộ Trăn trầm tư hồi lâu, : “Tuy rằng Thập Lục hoàng nữ còn cha đẻ, thế nhưng còn dưỡng phụ Đức quý quân, chuyện Sơ thị này phụ quân cũng đừng nhúng tay, chờ tương lai Thập Lục hoàng muội đại hôn, phụ quân cùng Đức quý quân thương nghị kỹ lưỡng, tìm cho nàng chính quân tốt, cũng coi như mất bò mới lo làm chuồng, tin tưởng mẫu hoàng nhất định ràng tâm tư phụ quân.”


      Chiêu Hiền quý quân trầm ngâm chốc lát, “Bây giờ xem ra, cũng chỉ đành như vậy.”


      Phụ – nữ hai người mấy câu, liền đem đề tài này ấn xuống, tán gẫu việc đại hôn lâu sau đó.


      “Lễ bộ đem tháng ngày định ra rồi, ngày mùng 5 tháng 12 là ngày tháng tốt.”


      Ti Mộ Trăn gật gù, “Chuyện này phụ quân xử lý là tốt rồi, nếu như còn chuyện gì, nhi thần còn có chuyện phải làm, liền cáo lui trước.”


      Chiêu Hiền quý quân đứng dậy, dặn nữ nhi chú ý thân thể, sau đó đưa nàng ra cửa cung, lại nghĩ rằng ở cửa cung, lại nghe thấy cung thị phái Giao Thái điện tìm hiểu tin tức trở về bẩm báo, Tuyên Vũ đế hạ chỉ để Thục gia thứ trưởng tử vào Thập Lục hoàng nữ phủ làm Sơ thị.


      “Trăn nhi, đây là…” Chiêu Hiền quý quân lăng lăng nhìn nữ nhi, “Bệ hạ đây là…”


      Ti Mộ Trăn nhíu nhíu mày, trong mắt cũng có kinh ngạc, đồng thời cũng thở phào nhõm, hồi lâu sau mới : “ nghĩ tới mẫu hoàng cư nhiên chán ghét Thập Lục hoàng muội kia đến vậy…” Có điều cũng tốt, như vậy đại biểu trong lòng ở mẫu hoàng, vị trí phụ quân rất cao, mặc dù thích, nhưng vẫn theo như tâm nguyện phụ quân, nàng cười cợt, đối với phụ thân mặt : “Phụ quân, nếu mẫu hoàng hạ chỉ, ngài cũng cần lo lắng quá mức.”


      Chiêu Hiền quý quân nhíu mày, như có như trầm thấp tiếng, “ sao? …” Nhưng vì sao luôn cảm thấy bệ hạ bây giờ phi thường xa lạ, xa lạ để sinh ra hàn ý trong lòng?
      Winter thích bài này.

    2. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 12 _ Ninh vương nhắc nhở



      Edit: Sally



      Đức quý quân nhận sau khi biết được tin tức, đầu tiên là sững sờ, lập tức tin, cuối cùng phẫn nộ lên, khí thế hùng hổ hướng về Giao Thái điện .


      Bệ hạ tại sao có thể đem loại nam tử kia cho Hàm Nhi? Nàng tại sao có thể?


      Cho dù thân ở thâm cung nhưng cũng từng nghe Thục gia thứ trưởng tử là dạng người gì, bây giờ bệ hạ lại muốn đem cho Hàm Nhi?


      Bệ hạ hận cha đẻ Hàm Nhi, thế nhưng Hàm Nhi trước sau là nữ nhi của nàng, trước sau là hoàng nữ Đại Chu, nàng làm như thế để làm khó Hàm Nhi?


      Từ đến lớn, Hàm Nhi tuy rằng hề gì, thế nhưng vẫn cảm giác được, trong lòng Hàm Nhi vẫn luôn bởi vì mẫu hoàng nàng chưa bao giờ coi trọng nàng mà khổ sở!


      Đêm qua, bệ hạ vào ngày sinh nhật Hàm Nhi ân chỉ cho nàng lập phủ, cho rằng bệ hạ thả khúc mắc năm đó xuống, bắt đầu tiếp thu nữ nhi này, nhưng nghĩ tới mới buổi tối lại đem Hàm Nhi đẩy xuống vực sâu!


      Thê chủ hầu hạ hơn hai mươi năm cư nhiên cứng cỏi như vậy?


      Lần này, cho dù liều mạng vào nguy hiểm cũng nhất định phải hỏi ràng, nàng đến tột cùng có đem Hàm Nhi thành nữ nhi mình hay ?


      “Tham kiến Đức phụ quân.”


      Ngoài Giao Thái điện xa, đường , Ti Mộ Dung thân màu đỏ tím triều phục che ở phía trước.


      Đức quý quân hơi thu tức giận, chút đầu chào hỏi: “Ninh Vương điện hạ.” Lập tức cất bước ly khai.


      “Đức phụ quân xin dừng bước.” Ti Mộ Dung gọi lại , “Đức phụ quân là muốn cầu kiến mẫu hoàng?”


      Đức quý quân dừng cước bộ lại, “Đúng thế.”


      “Nếu như là vì chuyện Sơ thị của Thập Lục hoàng muội, như vậy Đức phụ quân trước khi cầu kiến mẫu hoàng, thỉnh trước hết nghe nhi thần lời.” Ti Mộ Dung nghiêm mặt .


      Đức quý quân biểu hơi thu lại, “Ninh Vương điện hạ muốn cái gì?”


      “Nếu như Đức phụ quân là tâm thương Thập Lục hoàng muội vậy cần chuyến này.” Ti Mộ Dung chậm rãi , ánh mắt nghiêm túc.


      Đức quý quân sững sờ, chợt giận tím mặt mày, uổng nàng thường ngày quan tâm Hàm Nhi như thế, nguyên lai cũng thoát được việc bo bo giữ mình, nhìn lầm nàng! “Đây là chuyện của Bổn cung, Ninh Vương điện hạ cần bận tâm!” Dứt lời, liền muốn phẩy tay áo bỏ .


      “Đức phụ quân cũng biết ý chỉ này là Chiêu Hiền quý quân hướng về mẫu hoàng cầu?” Ti Mộ Dung lùi về sau bước, lần thứ hai ngăn trở đường của , “Điều này có ý vị gì, Đức phụ quân thể nào biết.”


      Đức quý quân cả kinh, “Ngươi là đây là Chiêu Hiền quý quân hạ quỷ kế? tại sao phải làm như vậy? Hàm Nhi đối với Cửu hoàng nữ căn bản có bất kỳ uy hiếp gì! vì sao phải làm nhục Hàm Nhi như thế?”


      “Đức phụ quân thận ngôn.” Ti Mộ Dung cẩn thận , “Tuy là Chiêu Hiền quý quân giựt giây, nhưng ý chỉ chung quy là mẫu hoàng hạ, quân vô hí ngôn!”


      Đức quý quân sắc mặt rùng mình, “Nếu như vậy, Bổn cung càng muốn gặp bệ hạ!” Những năm này, bệ hạ đối với tuy được như Chiêu Hiền quý quân, thế nhưng vẫn kính trọng , mặc dù xem như vô duyên với ba đứa hài tử của , còn có đại hoàng tử mệnh khổ kia, nàng thế nào cũng cho mình mấy phần mặt mũi, cầu, hẳn thể để cho bệ hạ thu hồi ý chỉ.


      “Đức phụ quân liền cho rằng mẫu hoàng là loại người bị nam tử giựt giây liền hạ chỉ?” Ti Mộ Dung thở dài , “Mẫu hoàng sở dĩ thuận tâm ý Chiêu Hiền quý quân, là bởi vì nàng cũng để ý Thập Lục hoàng muội, lần này mẫu hoàng dù nể ngài vài phần mà thu hồi ý chỉ, thế nhưng lần sau? Đức phụ quân nếu như vì chuyện này lại cùng mẫu hoàng làm căng, cái kia sợ rằng tương lai Thập Lục hoàng muội tháng ngày càng thêm khổ sở, Đức phụ quân, thứ ta lời đại bất kính, nhưng ngài thể cả đời che chở Thập Lục hoàng muội.”


      “Việc ? Thục gia thứ trưởng tử kia là dạng người nào, Ninh Vương điện hạ chẳng lẽ từng nghe qua sao?” Đức quý quân cười lạnh , “Hàm Nhi tuy phải ta thân sinh, nhưng phụ quân ta vẫn xem nàng là nữ nhi ruột thịt, há có thể cho nàng thụ loại oan ức này!”


      Ti Mộ Dung híp híp mắt, tự đăm chiêu, giây lát sau : “Đức phụ quân, có điều là tiểu Sơ thị thôi, người hoàng gia chúng ta tự có hoàng thiên che chở, há là kẻ ti tiện có thể khắc? Đức phụ quân nếu như lo lắng, chờ ngày khác lễ thành, đều có thể tứ chén chẫm tửu, xử trí là được, tin tưởng khi đó mẫu hoàng cũng cảm thấy thích hợp.”


      Đức quý quân sắc mặt trắng nhợt, “Ninh vương ngươi cái gì?” Sơ thị phân vị tuy rằng cùng Thị nhân đều thấp hèn, thế nhưng vẫn được lên giấy ngọc, có danh có phận, há có thể giết liền giết?



      Huống chi, trước sau là con trai Thục Tương, Thục Tương sao lại ngồi yên để ý đến, còn có Chiêu Hiền quý quân, nếu nước cờ này, cũng tuyệt đối từ bỏ dễ dàng!


      “Vậy như thế nào?” Ti Mộ Dung cười nhạo , “Thục Tương đều chịu đem con trai thân sinh đưa cho Thập Lục hoàng muội làm Sơ thị, như thế nào quan tâm sống chết của ? Nếu tiến vào trong phủ Thập Lục hoàng muội, kia sống và chết chính là do Thập Lục hoàng muội định đoạt! Liền ngay cả Chiêu Hiền quý quân cũng tư cách thuyết tam đạo tứ!”


      Đức quý quân trong lòng run rẩy, ở trong cung nhiều năm, cũng phải chưa từng gặp sóng gió, nhưng bây giờ nghe xong người trước mắt này, vẫn cảm thấy đau lòng, trong lúc hoảng hốt, nhớ tới năm đó Ninh vương Sơ thị tựa hồ cũng vào cửa lâu liền nhiễm bệnh tạ thế, trong triều đồn đại, Ninh vương hiền lành, nhưng ngờ cư nhiên có tâm địa tàn nhẫn bậc này, Hàm Nhi cùng nàng kết giao nhiều năm, vạn nhất…


      Ti Mộ Dung thấy vẫn do dự như cũ, tiếp tục khuyên nhủ: “Lùi bước, bây giờ mẫu hoàng đem người cho Thập Lục hoàng muội, trong lòng dù sao cũng hơi hổ thẹn, chí ít đối với Đức phụ quân là như vậy, tương lai Thập Lục hoàng muội đại hôn chính quân, tin tưởng ít nhiều gì nghe chút ý kiến của Đức phụ quân, đến lúc đó Đức phụ quân liền có thể cầu mẫu hoàng cho Thập Lục hoàng muội tìm chính quân tốt, Đức phụ quân sao đem sức ảnh hưởng của mình dùng ở nơi mấu chốt nhất?”


      Đức quý quân cúi đầu trở nên trầm tư, tuy rằng Ninh vương tàn nhẫn, thế nhưng nàng cũng xác thực đánh thức , nếu như lần này cùng bệ hạ làm căng, bị phạt quan trọng lắm, thế nhưng hôn Hàm Nhi chỉ sợ cũng bị Chiêu Hiền quý quân đùa bỡn trong lòng bàn tay, cái kia chẳng phải là phá huỷ đời của Hàm Nhi? Chiêu Hiền quý quân, nhiều năm như vậy, nhiều lần cúi người làm thiếp, tránh phong mang, nhưng ngờ ta trước sau muốn buông tha !
      cắn răng, vẫn cố nuốt xuống khẩu khí trong lồng ngực, ngẩng đầu lên : “Bổn cung ràng, đa tạ Ninh vương đánh thức.”


      Ti Mộ Dung thấy gật đầu đồng ý, cũng thở phào nhõm, “Đức phụ quân cần đa lễ, Thập Lục hoàng muội cũng là muội muội nhi thần, đây là nhi thần nên làm.”


      Đức quý quân sâu nhìn nàng cái, thấp giọng : “ như vậy, Bổn cung trở về cung, Hàm Nhi sắp xuất cung, rất nhiều chuyện vẫn cần Bổn cung chuẩn bị.”


      “Cung tiễn Đức phụ quân.” Ti Mộ Dung khom lưng , bên mép cong độ cong mỏng manh.
      Winter thích bài này.

    3. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 13 _ Công tử Vũ Chi


      Edit: Sally



      Thục gia – Vũ các


      Thục thứ trưởng tử _ Thục Vũ Chi ngồi nhuyễn tháp, trong tay cầm chiếc áo mới màu đỏ sậm, giữa hai lông mày tràn đầy mỉm cười nhàn nhạt, chút nào biết lần nữa trở thành đề tài sôi nổi bàn tán trong kinh thành.


      “Công tử, uống ngụm trà .” Bên cạnh, cha nuôi Thục Vũ Chi _ Thục Thanh mỉm cười đưa ly trà nóng lên, nhìn chiếc áo trong tay chút hỏi, “Cũng sắp ngày tết, công tử dự định đem chiếc áo này đưa cho gia chủ làm lễ tân niên sao?”


      Thục Vũ Chi cười, nhưng có mấy phần lo lắng: “Cha nuôi ngươi xem chút, ta làm có tốt ?”


      “Công tử đối với tay nghề của mình còn tự tin?” Thục Thanh cười , “Gia chủ đau lòng công tử, dù công tử làm tốt, gia chủ cũng mặc lên người!”


      Thục Vũ Chi mím mím môi, mặt mày có thêm mấy phần khinh sầu, “Phụ thân khi còn sống , mẫu thân thuở sinh trưởng ở phía nam, tuy rằng đến kinh mấy chục năm, thế nhưng vẫn cách nào thích ứng mùa đông nơi này.”


      “Công tử, Lâm chủ nhân rời nhiều năm như vậy, ngươi vẫn cứ thương tâm như thế, nếu như Lâm chủ nhân ở dưới suối vàng biết, cũng an lòng.” Thục Thanh khuyên lơn, Lâm chủ nhân vốn là tiểu thị của gia chủ, sau đó gia chủ lớn lên, liền đem nạp làm thị phu, được gia chủ sủng ái, sau đó mặc dù chỉ sinh mình công tử, sủng ái cũng giảm thiểu nửa phần, đáng tiếc bạc mệnh, khi công tử bảy tuổi người bị bệnh cấp tính mà tạ thế.


      “Cha nuôi, ngươi ta có phải là người ( may mắn, khắc người khác) hay ?” Thục Vũ Chi thấp giọng , “Bằng phụ thân làm sao sớm qua đời như vậy? Còn có trước đây những người kia…”


      “Công tử chớ nhảm!” Thục Thanh ngắt lời , “Những câu kia chỉ là ít người vô tri ác ý hãm hại thôi, công tử hà tất lưu ý, duyên cớ tổn thương thân thể chính mình.”


      sao?” Thục Vũ Chi khẽ thở dài, “Ta cũng phải là quan tâm những lời khó nghe kia, chỉ lo lắng liên lụy mẫu thân, bây giờ mẫu thân chức vị cao, mà Tam đệ lại sắp thành Cửu hoàng nữ chính quân, ta lo lắng…”


      Thục Thanh muốn an ủi, thấy người vào, lập tức hành lễ : “Tham kiến gia chủ.”


      Thục Vũ Chi thấy người tới, cũng liền vội vàng đứng lên đón tiếp, “Mẫu thân!”


      Thục Lam Phong có chút miễn cưỡng cười, đến ghế tựa bên cạnh bàn ngồi xuống, “Mẫu thân những ngày qua bề bộn hôn Tam đệ ngươi, đến xem ngươi, những ngày qua có khỏe ?”


      “Hài nhi rất tốt.” Thục Vũ Chi mỉm cười gật đầu, “Mẫu thân cần phải lo lắng hài nhi, hôn Tam đệ quan trọng hơn.”


      Thục Lam Phong tiếp nhận trà nóng Thục Thanh đưa lên, uống hớp, sau đó nhìn nhi tử muốn lại thôi.


      “Mẫu thân có việc cùng hài nhi ?” Thục Vũ Chi mỉm cười hỏi.


      Thục Lam Phong nhíu mày, lập tức thở dài tiếng, “Mẫu thân xin lỗi ngươi, càng xin lỗi cha mất sớm của ngươi.”


      Thục Vũ Chi ánh mắt buồn bả, “Mẫu thân có cái gì ngại , nhi tử tuy vô năng, thế nhưng nhất định nghe theo mẫu thân.”


      từng nghe , Chủ phu có ý định đem đưa đến miếu xuất gia, bảo đảm người nhà bình an, mẫu thân vẫn kiên trì đáp ứng, bây giờ Tam đệ sắp trở thành người hoàng gia, mẫu thân có phải cũng lo lắng liên lụy Tam đệ hay ?


      Thục Lam Phong thấy thế, đột nhiên giơ tay quăng ngã ly trà.


      Thục Thanh sợ hết hồn, vội vã quỳ xuống.


      Thục Vũ Chi cũng lập tức quỳ xuống, “Mẫu thân, hài nhi muốn để cho mẫu thân khó xử, ngài liền để hài nhi xuất gia .” Những năm này, mẫu thân vì làm nhiều lắm rồi, oán mẫu thân, oán Chủ phu, chỉ oán ông trời bất công, chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, vì sao phải cho vận mệnh như vậy?


      “Vũ nhi…” Thục Lam Phong khuôn mặt đau xót, nổi giận : “Mẫu thân cũng muốn đưa ngươi xuất gia, chí ít qua mấy năm, mẫu thân còn có thể tiếp ngươi ra, đến lúc đó mẫu thân lại cho ngươi tìm thê chủ tốt, để các ngươi cố gắng sinh sống, nhưng nghĩ tới Văn thị cư nhiên ác độc như vậy! Ta vẫn nể tình là phu quân kết tóc, những năm này bất luận làm ra cái gì ta đều nhịn, nhưng thấy đủ, cư nhiên ác độc đến vậy!”


      Thục Vũ Chi ngẩng đầu, “Mẫu thân, đến tột cùng xảy ra chuyện gì?”


      Thục Lam Phong dám nhìn nhi tử, cắn răng, khó khăn đem tin tức ra: “Vũ nhi, bệ hạ hạ chỉ, để ngươi tiến vào Thập Lục hoàng nữ phủ làm… Sơ thị…”


      Thục Thanh nhất thời sợ đến sắc mặt trắng bệch, trong miệng nỉ non: “Này tại sao có thể…”


      Thục Vũ Chi sắc mặt cũng trắng xám, “Mẫu thân, ngươi cái gì?”


      “Đây là ý chỉ bệ hạ.” Thục Lam Phong nhắm hai mắt, trầm giọng .


      Thục Vũ Chi chợt thấy cả người vô lực, co quắp ngồi dưới đất, Sơ thị của Thập Lục hoàng nữ?



      phải xuất gia mà là làm Thập Lục hoàng nữ Sơ thị? Chủ phu cư nhiên căm ghét như vậy? Thôi thôi, Sơ thị cùng xuất gia, hoặc là chết, đối với đều có khác nhau, nếu túi da này đối với Thục gia còn có tác dụng, vậy liền tận phần tâm cuối cùng này , “Mẫu thân…” mặt tái nhợt lên vệt cười nhạt, thê mỹ như tà dương, “Nếu là ý chỉ bệ hạ, hài nhi tuân mệnh là được.”


      “Vũ nhi…” Thục Lam Phong sững sờ, “Ngươi…”


      “Kháng chỉ tuân chính là tội tru di cửu tộc, hài nhi thể bởi vì bản thân thân mà liên lụy Thục gia cửu tộc.” Thục Vũ Chi nhàng : “Mẫu thân nên lo lắng, Thập Lục hoàng nữ chính là người hoàng gia, bệ hạ có thể ban ân này, đối với hài nhi là đại hỉ , mẫu thân nên cao hứng mới đúng.”


      Thục Lam Phong đột nhiên cảm giác thấy cả người khỏe, cuống quít đứng lên, xoay người, hai tay nắm chặt, “Ngày mai cung thị giáo dục trong cung vào phủ, ngày tháng xuất môn cùng Dung nhi giống nhau, đều là ngày mùng 5 tháng 12, tuy rằng ngày tháng gấp gáp, thế nhưng nên làm mẫu thân đều an bài, ngươi nên lo lắng, chỉ cần cố gắng cùng cung thị học tập liền có thể… Ta còn có việc, trước.”


      xong, lúng túng muốn tông cửa xông ra.
      Thục Vũ Chi chậm rãi đứng dậy, cúi người đem Thục Thanh cả người vô lực ngồi sập xuống đất nâng dậy, “Cha nuôi, dưới đất lạnh, ngươi đứng lên .”


      Thục Thanh nắm tay Thục Vũ Chi cái, nước mắt tràn mi mà ra, “Công tử… Công tử đáng thương của ta… Ông trời tại sao có thể tàn nhẫn như vậy…”


      “Cha nuôi…” Thục Vũ Chi nặn ra tia cười, “Bệ hạ đây là ân sủng, làm sao có thể ông trời bất công đây? Cha nuôi, lời này chớ lại.”


      “Công tử…”


      Thục Vũ Chi trở về nhuyễn tháp, cầm lấy chiếc áo mới kia, “Xem ra áo này đưa được rồi, cha nuôi ngươi giúp ta tìm cái rương, thu cẩn thận .” xong, hướng về nội thất , “Ta mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi chút.”


      Thục Thanh che miệng, chỉ sợ chính mình khóc lên làm tiểu chủ nhân càng thêm khổ sở.
      Winter thích bài này.

    4. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 14 _ Đến nhà bái phỏng



      Edit: Sally



      Kinh thành tại góc tây bắc, có đám trạch vũ hoa lệ, điện lâu uốn lượn, mái cong đụng vào nhau, hình thành phường khu hoàn chỉnh, đây chính là chỗ ở hoàng nữ chư vương thành niên của Đại Chu _ Bảo Ngọc phường.


      Ngoại trừ thái nữ vào cư ngụ Đông cung, những hoàng nữ khác hầu như đều ở nơi này, Đại Chu có chuyện đất phong hoàng nữ xa rời kinh, nếu có thời kì nguy nan vâng mệnh xuất chinh hoặc thủ lĩnh ngoại nhậm, hoàng nữ thể rời kinh.


      Thập Lục hoàng nữ phủ ở phía bắc Bảo Ngọc phường, gần tường ngoại thành.


      Ti Mộ Hàm vẫn chưa hết toàn trạch, chỉ ở trước viện xem qua, so với vương phủ của Ngũ hoàng tỷ xác thực hơn rất nhiều, nhưng mọi thứ đều đầy đủ, hoàng nữ phủ cũng thể kém được.


      Giờ khắc này nàng ngồi ở đại sảnh chính đường nghe quản gia Nội Vụ phủ phái xuống, nữ tử trung niên khoảng chừng chừng bốn mươi tuổi, họ Chương tên Thiện, vầng trán trầm tĩnh, trật tự ràng, chỉ tới ngày nàng liền đem tình huống trong phủ hiểu ràng, ứng đối thoả đáng, liền có thể biết là người có khả năng.


      Chương Thiện giới thiệu xong, cung kính : “ biết điện hạ còn có gì phân phó?”


      “Tất cả liền theo Chương tổng quản làm , bản điện có ý kiến.” Ti Mộ Hàm , “Chỉ là Sơ thị bản điện ít ngày nữa vào cửa, nơi ở chuẩn bị kỹ càng?”


      Chương Thiện sững sờ, tùy tiện : “ chuẩn bị kỹ càng, ở Tây Uyển Phong lâu.”


      “Phong lâu?” Ti Mộ Hàm nhíu nhíu mày.


      “Điện hạ cảm thấy có gì thích hợp?” Chương Thiện hỏi.


      Ti Mộ Hàm : “ có gì, chỉ là tên lâu này êm tai, đổi lại .”


      biết điện hạ muốn thay đổi ra sao?” Chương Thiện hỏi.


      Ti Mộ Hàm suy nghĩ chút, : “Ngươi hỏi thăm chút, nơi ở Thục công tử bây giờ tại Thục phủ tên gì, hay dùng đồng .”


      Nếu tương lai cùng chỗ, cũng nên để người ta ở thoải mái, tuy rằng Thục gia công tử này danh tiếng hề tốt đẹp gì, thế nhưng trước sau là nhi tử Thục gia, huống hồ, Chiêu Hiền quý quân động tác này cũng châm chước.


      Chương Thiện ngẩng đầu nhìn nàng cái, tùy tiện : “Vâng.”


      “Khởi bẩm điện hạ, Ninh Vương điện hạ cùng Thất hoàng nữ điện hạ tới bái phỏng.” Môn phòng vào bẩm báo.


      Ti Mộ Hàm hơi kinh ngạc, trầm tư chốc lát, : “Mời các nàng vào .”


      “Vâng.”


      Chương Thiện : “Điện hạ nếu như có việc gì nữa, tiểu nhân…”


      Ti Mộ Hàm nhíu mày cái, “Sau này ở trước mặt bản điện tự xưng tên liền có thể.”


      Chương Thiện sững sờ, “Điện hạ?”


      “Bản điện trí nhớ tốt lắm.” Ti Mộ Hàm sắc mặt bình tĩnh , “Ngươi tự xưng họ tên có thể trợ bản điện nhớ kỹ tên quản gia trong phủ bản điện.”


      Chương Thiện trầm mặc chút, sau đó cúi đầu : “Vâng.” Dứt lời, lùi tới bên cạnh.


      hồi lâu sau, môn phòng dẫn Ti Mộ Dung cùng Ti Mộ Viện vào.


      Ti Mộ Hàm đứng dậy nghênh tiếp, “Ngũ hoàng tỷ cùng Thất hoàng tỷ làm sao khéo như thế, cùng nhau đến nơi này?”


      “Thập Lục hoàng muội mở phủ là việc vui, ta cùng Thất hoàng muội làm sao có thể đến chúc mừng?” Ti Mộ Dung cười , sau đó quay về Lý Ngọc bên cạnh: “Lý Ngọc, đem lễ của bản điện dâng lên.”


      Lý Ngọc tiến lên, đem quyển sổ màu đỏ đưa lên, Ti Mộ Viện gương mặt lạnh lùng cũng dương tay để thiếp thân bên người đưa lễ lên.
      Ti Mộ Hàm hơi thiêu mi, ra hiệu Chương Thiện bên người nhận lấy, “Kia hoàng muội liền đa tạ hai vị hoàng tỷ.”


      “Chúng ta đều là thân tỷ muội, Thập Lục hoàng muội liền cần khách khí như vậy.” Ti Mộ Dung cười .


      “Hai vị hoàng tỷ mời ngồi.” Ti Mộ Hàm dương tay , “Hoàng muội hôm nay mới vào ở, rất nhiều chuyện đều chưa làm tốt, oan ức hai vị hoàng tỷ.”
      Chương Thiện yên lặng để người hầu đưa trà lên, sau đó lui xuống.


      Ti Mộ Dung nhìn chung quanh hồi, cười : “Dinh thự này hơi chút, có điều đúng là nhã trí.”


      “Ta trong phủ ít người, phủ đệ cần quá lớn, huống hồ tòa phủ đệ này nếu như lớn hơn, ta cũng tinh lực quản lý.” Ti Mộ Hàm nhấp ngụm trà mỉm cười .


      “Quản lý phủ đệ nên có gia quyến tới làm, Thập Lục hoàng muội nếu cảm thấy lực bất tòng tâm, kia cưới nhiều mấy người là được.” Ti Mộ Dung phản đối .


      Ti Mộ Hàm thấp thấp mí mắt, : “Hoàng muội bổng lộc nhiều, nuôi nổi nhiều người như vậy.”


      Ti Mộ Dung bật cười : “Thất hoàng muội ngươi xem, ta còn biết vị Thập Lục hoàng muội này của chúng ta cư nhiên là người tính toán tỉ mỉ.”


      Ti Mộ Viện ừ tiếng, tiếp tục trầm mặc chính mình uống trà.


      Ti Mộ Hàm để ý lắm, vị Thất hoàng tỷ này tuy rằng cùng Ngũ hoàng tỷ giao hảo, nhưng cùng chính mình tiếp xúc nhiều, chỉ thường xuyên nghe , Thất hoàng nữ _ Ti Mộ Viện trầm mặc ít lời, đối với người nào đều quan tâm, chỉ có đối với Ninh vương tâm phục khẩu phục.


      Ti Mộ Dung tròng mắt xẹt qua vệt suy nghĩ sâu sắc, vừa uống trà vừa úp mở thăm dò, “Ta nghe mẫu hoàng chỉ hôn Thục gia thứ trưởng tử cho Thập Lục hoàng muội làm Sơ thị.”


      Ti Mộ Hàm giương mắt, “ tới việc này, ta còn phải đa tạ Ngũ hoàng tỷ, nếu như phụ quân vì ta mà cùng mẫu hoàng nổi lên xung đột, vậy chính ta liền làm nhi nữ bất hiếu.”


      “Việc mà thôi, ta cũng vừa vặn đụng tới thôi.”



      Ti Mộ Dung cười , “Trước đây ta còn lo lắng Thập Lục hoàng muội trách cứ ta làm hoàng tỷ lại quản việc đâu.”


      “Xem Ngũ hoàng tỷ a, Ngũ hoàng tỷ hảo ý ta sao lại hiểu?” Ti Mộ Hàm mỉm cười .
      Ti Mộ Dung ý cười sâu hơn mấy phần, “Thập Lục hoàng muội thấy ra là tốt rồi.”


      Ti Mộ Hàm trầm ngâm chốc lát, : “Ngũ hoàng tỷ, có chút tình ta cùng cái nhìn của ngươi giống, thế nhưng Ngũ hoàng tỷ chăm sóc chi ân ta vẫn ghi nhớ trong lòng, càng bởi vì điểm việc mà tổn thương tình cảm tỷ muội chúng ta nhiều năm.”


      Ti Mộ Dung híp híp mắt, lập tức ý tứ sâu xa cười : “Xem ra Thập Lục hoàng muội ra ngoài mấy năm qua, chỉ tính tình hiền hoà, cũng lớn hơn ít.”


      “Ngũ hoàng tỷ quên, bây giờ Thập Lục hoàng muội cũng trưởng thành.” Ti Mộ Viện đột nhiên mở miệng , giọng điệu vẫn nặng nề khí thường ngày.


      Ti Mộ Hàm cười, “Thất hoàng tỷ sai.”


      Ti Mộ Dung vung vung tay, : “Được rồi, tỷ muội chúng ta đừng những này, bây giờ Thập Lục hoàng muội trưởng thành, biết Thập Lục hoàng muội có nghỉ tới sau này ở chỗ đó nhậm chức?”


      “Nhậm chức?” Ti Mộ Hàm mặt lộ kinh ngạc, lập tức cười khổ: “Ngũ hoàng tỷ, ngươi phải biết, mẫu hoàng thích ta, e sợ…”


      Ti Mộ Dung đánh gãy nàng, : “Điểm ấy ngươi cần lo lắng, bây giờ Hình bộ của ta cùng hộ bộ của Thất hoàng muội đều để trống, chỉ cần Thập Lục hoàng muội đồng ý, ta tự hướng mẫu hoàng thỉnh chỉ.”


      “Hình bộ cùng hộ bộ?” Ti Mộ Hàm sững sờ, “Ngũ hoàng tỷ, hoàng muội chưa bao giờ tiếp xúc qua những này, sợ là gây phiền toái cho Ngũ hoàng tỷ cùng Thất hoàng tỷ.”


      Ti Mộ Dung : “Thập Lục hoàng muội ở địa phương của chính mình, sợ sệt phiền toái gì?”


      Ti Mộ Hàm nhíu mày, tựa hồ rất khó khăn, “Cái này…”


      Ti Mộ Dung muốn mở miệng, lại nghe gian ngoài có người bẩm báo, bệ hạ có khẩu dụ cho Thập Lục hoàng muội.


      Ti Mộ Hàm sững sờ, lập tức đứng lên.


      Ti Mộ Dung cùng Ti Mộ Viện cũng đồng thời đứng dậy, hai người tương hỗ đối diện nhìn nhau chút, sau đó ra.


      “Đem người mời đến .” Ti Mộ Hàm sửa sang lại xiêm y, .


      Nửa khắc sau, Chương Thiện đem người thỉnh vào, chính là Tô Tích Chi tuyên ý chỉ xuất cung cho nàng.


      Tô Tích Chi tiến vào chính đường, nhàng quét hồi, lập tức hành lễ : “Nô thị gặp qua Ninh Vương điện hạ, Thất hoàng nữ điện hạ, Thập Lục hoàng nữ điện hạ.”


      “Tô tổng quản cần đa lễ.” Ti Mộ Dung trở lại chỗ ngồi, thong dong mở miệng , “Bản vương chỉ lại đây ăn mừng Thập Lục hoàng muội có việc vui, ngươi liền tuyên khẩu dụ của mẫu hoàng .”


      Ti Mộ Viện trầm mặc ngồi xuống, làm như thấy.


      Tô Tích Chi gật gật đầu, quay về phía Ti Mộ Hàm : “Thập Lục điện hạ, bệ hạ khẩu dụ, phong Thập Lục hoàng nữ Ti Mộ Hàm là biên tu thất phẩm Hàn Lâm viện, năm sau tiền nhiệm.”


      Ti Mộ Hàm quỳ xuống, cúi đầu: “Nhi thần tiếp chỉ, tạ bệ hạ ân điển.”


      “Ý chỉ tuyên xong, Nô thị liền cáo lui trước.” Tô Tích Chi .


      Ti Mộ Hàm đứng lên, đối Chương Thiện phân phó : “Chương Thiện, tiễn Tô tổng quản.”


      “Dạ.”


      “Hai vị điện hạ, Nô thị xin cáo lui.” Tô Tích Chi quay về hướng Ti Mộ Dung cùng Ti Mộ Viện thi lễ cái, sau đó cùng Chương Thiện ly khai.


      Ti Mộ Dung cười : “Chúc mừng Thập Lục hoàng muội.”


      “Vừa ra cung liền đạt được ân chỉ vào sĩ, Thập Lục hoàng muội vẫn là người đầu tiên.” Ti Mộ Viện tựa như cười mà phải cười .


      Ti Mộ Hàm khẽ mỉm cười, “Hai vị hoàng tỷ cũng đừng trêu ghẹo ta, ta đau đầu muốn chết.”


      “Có cái gì phải đau đầu.” Ti Mộ Dung cười , “Chức quan tuy rằng cao, thế nhưng Hàn Lâm viện là địa phương thân cận mẫu hoàng nhất, hoàng muội nên cảm thấy hài lòng mới đúng.”


      Ti Mộ Hàm lúng túng cười: “Ngũ hoàng tỷ, Hàn Lâm viện đến tột cùng là nơi nào ta còn biết , làm sao tiền nhiệm?”


      Ti Mộ Dung sững sờ, hồi lâu sau cười , “Thập Lục hoàng muội cũng cần phải gấp, mẫu hoàng để ngươi năm sau mới lên nhậm, còn hơn tháng thời gian có thể cố gắng tìm hiểu.”


      Ti Mộ Hàm thở dài, “Cũng chỉ đành như vậy.”


      “Được rồi, thời điểm còn sớm, chúng ta cũng nên về rồi, Thập Lục hoàng muội cũng thiếu chuyện cần xử lý, chờ chúng ta đều rảnh rỗi, lại tái tụ.” Ti Mộ Dung cười .


      Ti Mộ Viện trực tiếp khởi thân, liền tới cửa.


      Ti Mộ Hàm tự mình đưa hai người đến cửa chính, vừa mới xoay người hồi phòng khách, nụ cười biến mất còn tăm tích, Hàn Lâm viện biên tu? Nàng xác thực ràng chức vị này cần làm gì, có điều này dường như hướng nàng làm khó dễ, Ngũ hoàng tỷ cùng Thất hoàng tỷ chuyến này đến đây, đương nhiên thể chỉ là vì chúc mừng, chỉ là nghĩ tới các nàng cư nhiên nhanh như vậy nghĩ đưa nàng kéo vào trận doanh các nàng.


      Trước khi xuất cung, phụ quân từng nghiêm túc nhắc nhở nàng, nên cùng Ngũ hoàng tỷ giao du quá thâm, chỉ là phụ quân lại hiểu, giả vờ ngây ngốc chỉ có thể chặn nhất thời, nhưng thể tránh cả đời.


      Nàng mới hồi cung tới nửa tháng, ngọn lửa chiến tranh tranh cướp trữ vị đốt tới bên cạnh nàng…

    5. Evans Lizzie

      Evans Lizzie Well-Known Member

      Bài viết:
      1,931
      Được thích:
      1,662
      Chương 15 _ Địch nhân duy nhất


      Edit: Sally



      đường phố rộng rãi, chiếc xe ngựa hào hoa bốn bánh chậm rãi chạy.


      Bên trong xe ngựa, Ti Mộ Viện tựa gối mềm, mở miệng : “Ngũ hoàng tỷ cảm thấy thế nào?”


      Ti Mộ Dung nhắm mắt dưỡng thần, “Xem ra mẫu hoàng vẫn là thiên hướng với Cửu hoàng muội.”


      “Làm sao mà biết?” Ti Mộ Viện thiêu mi hỏi.


      Ti Mộ Dung mở mắt ra, “Chuyện Sơ thị mẫu hoàng làm vốn là thích hợp, thế nhưng vì mặt mũi của Chiêu Hiền quý quân nên vẫn làm như vậy, bây giờ lại nhanh như vậy liền đưa ra ân chỉ nhậm chức cho Thập Lục hoàng muội, mặc dù có chút tâm ý bù đắp, nhưng càng nhiều là gõ đánh chúng ta.”


      “Cái kia, Ngũ hoàng tỷ cảm thấy Thập Lục hoàng muội gạt chúng ta sao?” Ti Mộ Viện hỏi.


      Ti Mộ Dung nhíu nhíu mày lại, “Nàng xuất thân thấp hèn, lại luôn luôn được mẫu hoàng ân sủng, cẩn thận chút cũng là bình thường.” Nàng liếc mắt nhìn Ti Mộ Viện, : “Nàng cùng ngươi giống, Lưu phụ quân mặc dù là xuất thân cung thị, nhưng cũng có danh quý phu, mà cha đẻ Thập Lục hoàng muội là tội nhân bị mẫu hoàng trục xuất, sau đó tuy Hòa Dụ Phượng từ ái, thu dưới gối nuôi nấng, thế nhưng dù sao phải thân sinh, Hòa Dụ Phượng vốn có nữ nhi của mình, thể toàn tâm toàn ý đối với nàng được, Hòa Dụ Phượng tạ thế, nàng lại bị mẫu hoàng đưa đến trong cung phụ quân, khi đó ta liền biết, nàng là người cực kỳ cẩn thận, ta cũng từ cùng nàng cùng nhau lớn lên, nàng mới thân cận ta như vậy, sau phụ quân, mẫu hoàng lại đưa nàng cho Đức quý quân làm con nuôi, bị người đông đưa tây đưa khác nào hàng hóa, khó chịu cùng sỉ nhục như vậy, phải người bình thường có thể chịu đựng, Thập Lục hoàng muội có thể sống đến tại, vậy đại biểu nàng có bản lĩnh sinh tồn của chính mình.”


      “Cho nên Ngũ hoàng tỷ mới cực lực muốn lôi kéo nàng?” Ti Mộ Viện .


      Ti Mộ Dung cười, “Có thể , có điều quan trọng nhất chính là, thêm trợ lực dù sao cũng hơn thêm kẻ địch, huống hồ lấy kiện Sơ thị lần này đến xem, Đức quý quân là thương dưỡng nữ này, nếu như Thập Lục hoàng muội thành người của chúng ta, Đức quý quân vì bảo đảm nữ nhi bình an, cũng nhất định đứng phía chúng ta, phụ quân của chúng ta mất sớm, hậu cung nếu như có người mình, kia hi vọng liền lớn hơn phần.”


      Ti Mộ Viện trầm mặc chốc lát, hỏi: “Ngũ hoàng tỷ, ngươi cảm thấy mẫu hoàng đối với Thập Lục hoàng muội rất đặc biệt sao?”


      “Đặc biệt?” Ti Mộ Dung sững sờ, “Ngươi vì sao cho là như thế?”


      Ti Mộ Viện trầm giọng : “Mẫu hoàng chán ghét Thập Lục hoàng muội xác thực là mọi người đều biết, chỉ là vì sao khi phụ quân Thập Lục hoàng muội chết rồi, mẫu hoàng lại để Hòa Dụ Phượng nuôi nấng nàng? Chính như Ngũ hoàng tỷ từng , Hòa Dụ Phượng vốn có nữ nhi, vì sao phải nhọc lòng nuôi nấng tội nhân chi nữ? Tuy rằng Hòa Dụ Phượng hiền đức thiên hạ đều biết, thế nhưng cũng hiền đức đến nỗi biết chọc cho mẫu hoàng nộ cũng muốn nuôi nấng Thập Lục hoàng muội? Lại , hậu cung thiếu Quân thị có hoàng tự (con), nếu như mẫu hoàng chán ghét Thập Lục hoàng muội, đều có thể đưa nàng cho Quân thị được sủng ái nuôi nấng, này phải có thể nhắm mắt làm ngơ? Tại sao lại đồng ý nàng nuôi dưỡng ở trong cung Phượng hậu? Còn nữa, Hòa Dụ Phượng tạ thế sau, hoàng muội mặc dù mới năm tuổi, thế nhưng cũng có thể do cung nhân mình chăm sóc, nhưng mẫu hoàng mực đem nàng đưa đến trong cung Hàm phụ quân lúc đó được cưng chìu nhất cùng Ngũ hoàng tỷ cùng dưỡng dục? Hàm phụ quân tạ thế sau, khi đó Thập Lục hoàng muội mười tuổi, hoàn toàn có thể tự mình độc cung sinh hoạt, nhưng mẫu hoàng mực đem nàng cho Đức quý quân làm con nuôi. Đức quý quân được sủng ái tuy rằng kịp Chiêu Hiền quý quân, thế nhưng vì mẫu hoàng sinh hai nữ hai tử, mẫu hoàng đối với rất kính trọng cùng thương tiếc, làm sao đem nữ nhi mình chán ghét cho làm con nuôi? Này phải càng thêm để Đức quý quân khó chịu sao?
      Trở lại chính là chuyện ba năm trước, hoàng nữ nếu có thời kì nguy nan vâng mệnh xuất chinh hoặc thủ lĩnh ngoại nhậm, là thể rời kinh, nhưng ba năm trước, mẫu hoàng lại ân chuẩn Thập Lục hoàng muội rời kinh du lịch, hơn nữa vừa chính là ba năm, lần này, nếu như phải Ngũ hoàng tỷ phái người tìm nàng, e sợ nàng cũng hồi kinh, Ngũ hoàng tỷ, ngươi cảm thấy mẫu hoàng đối với nàng rất đặc biệt sao?”


      Ti Mộ Dung biểu nghiêm nghị: “Thất hoàng muội muốn cái gì?”


      Ti Mộ Viện : “Hoàng muội lo lắng Ngũ hoàng tỷ nuôi hổ thành hoạn.” Rất nhiều chuyện, khác thường tức .


      “Ngươi sai, mẫu hoàng đối với Thập Lục hoàng muội xác thực rất đặc biệt.” Ti Mộ Dung đạo, “Có điều nàng trở thành đối thủ của chúng ta.”


      Ti Mộ Viện nhướng mày: “Ngũ hoàng tỷ chắc chắn như thế?”


      Ti Mộ Dung nhìn nàng cái, : “Phụ quân khi còn sống từng cho ta biết, cha đẻ Thập Lục hoàng muội cũng phải là khó sinh mà chết, mà là bị mẫu hoàng hạ chỉ ban cho cái chết.”


      Ti Mộ Viện sững sờ, “Cái gì?”


      “Mẫu hoàng lúc đó hầu như đem hết thảy người liên quan đều diệt khẩu, phụ quân bởi vì là sinh phụ hoàng nữ, cho nên mới tránh được kiếp.”



      Ti Mộ Dung thấp giọng : “Năm đó, cha đẻ Thập Lục hoàng muội _ Trình thị ngày Thập Lục hoàng muội trăng tròn, cùng cấm Vệ quân thống lĩnh trong cung tư tình, bị mẫu hoàng bắt gian tại giường.”


      Ti Mộ Viện mặt đầy khiếp sợ.


      “Mẫu hoàng giận dữ, hạ chỉ cho Trình thị chẫm tửu xử tử, sau đó đối ngoại tuyên bố Trình thị chết do khó sinh.” Ti Mộ Dung tiếp tục , “Lúc đó mẫu hoàng thậm chí hoài nghi huyết thống của Thập Lục hoàng muội, từng mệnh ngự y máu nghiệm thân, khi chứng thực Thập Lục hoàng muội xác thực là huyết mạch hoàng thất mới tha nàng mạng, nhưng bởi vì chuyện Trình thị, nhiều năm qua chẳng quan tâm tới.”


      Ti Mộ Viện : “Cư nhiên là như vậy?”


      “Cho nên Thập Lục hoàng muội là kẻ địch của chúng ta.” Ti Mộ Dung trầm giọng , khuôn mặt có chút trầm, “Bằng vào ta đối với Thập Lục hoàng muội hiểu , coi như nàng thành kẻ địch của chúng ta, muốn trừ nàng cũng dễ như ăn cháo.”


      Ti Mộ Viện trầm mặc chút, : “Như vậy liền tốt.”


      Ti Mộ Dung xốc rèm cửa sổ xe ngựa lên, nhìn đám người tới lui đường cái, sâu kín : “Kẻ địch của chúng ta, kỳ thực xưa nay chỉ có .” Giây lát, nàng thả rèm cửa sổ xuống, nhìn Ti Mộ Viện, nhàng phun ra hai chữ: “Mẫu hoàng.”


      Kẻ địch các nàng, phải Chiêu Hiền quý quân, phải Thục gia, càng phải Cửu hoàng nữ, mà bây giờ là thiên tử Đại Chu —— Tuyên Vũ đế, mẫu hoàng các nàng!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :