1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ hoàng bi kịch - Xuân Thiên Bất Khai Hoa (nt 4/55c +4NT)- FULL

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      cám ơn bạn edit

    2. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 13

      Edit Vũ Linh

      Lúc tỉnh lại Đồng Nhan ý thức được, điều đầu tiên nhớ tới chính là ngay cả mình rốt cục chết chưa cũng , sau đó Trình Mai Mai tới cho hai cái tát, đau rát đến mức lập tức tỉnh táo biết rằng mình còn sống.

      chứng minh và Cách Lạp đều có sinh mệnh ngoan cường, có thể vẫn là sợ chết, nếu như lưỡi dao lam cắt sâu tý nữa và Cách Lạp được làm mẹ con dưới lòng đất sâu kia.

      Trình Mai Mai ở bên cạnh giường bệnh của vừa hùng hùng hổ hổ vừa mắng rất nhiều lời khó nghe, đem tổ tông hỏi thăm lần. có tiền đồ. Nhưng mà Đồng Nhan lại cảm thấy nhờ có Trình Mai Mai mắng chửi mà sống lại, tuy tính là đủ để hoàn toàn tỉnh ngộ, nhưng lập tức cảm thấy có tia tích cực thực sinh mạng của mình, tâm trạng cũng dỡ xuống, học người ta làm cái việc tự sát có lỗi với đảng và nhà nước nữa.

      Ngày đó Trình Mai Mai thực mắng rất nhiều, trừ số lời thiền ngoài miệng cùng những đề nghị hề vô ích của ấy câu để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho chính là những lời này
      "Cậu hãy nhìn Tần Nhiên chút , người ta bây giờ sống tốt thế nào, cho dù cha cậu xảy ra chuyện ta cũng vẫn còn gửi được đến đây Đơn ly hôn cho cậu, bây giờ cậu cứ nghĩ quẩn thế này sao? Cậu càng nghĩ quẩn, ta càng vui vẻ đấy, tại cuộc sống của ta luôn thuận lợi thăng quan tiến chức, cậu tinh thần sa sút lại còn tự tử, lẽ nào trong lòng cậu có gút mắc gì ư, cậu cũng thấy khó chịu ư?"

      Mãi cho đến nhiều năm sau, Đồng Nhan nhớ lại câu này vẫn còn có thể tưởng tượng ra bộ dáng mắng chửi của Trình Mai Mai, tay chống thắt lưng, tay chỉ về phía mũi . Miệng ấy hé ra rồi khép lại, nhưng trong mắt lại thoáng có giọt nước, sau đó nước bọt theo lời thô tục của ấy ngừng tuôn ra, thể ngăn lại được.

      " tại cuộc sống của ta luôn thuận lợi, cậu tinh thần sa sút lại còn tự sát, lẽ nào trong lòng cậu thấy gút mắc sao?"

      đương nhiên là khó chịu, hơn nữa còn là cực kỳ khó chịu. Tuy những lời của ấy thể giúp gì nhưng cũng cho dũng khí đối mặt. Mặc dù bây giờ chán nản, vẫn còn trốn tránh và chống lại những mâu thuẫn trong lòng, nhưng thể thừa nhận rằng bởi vì những lời đó, mang theo Cách Lạp vượt qua thời kỳ khó khăn nhất.

      Mặc kệ có phải giống như trong phim Hương Cảng của TVB hay , rằng N năm sau phải trở về báo thù, đem mối thù của truyền lại cho Cách Lạp rồi sau này nó trưởng thành chống lại Tần Nhiên.

      Câu kia tuy đủ sức kích thích tiến về phía trước nhưng ít nhất có thể giúp đối mặt với thời điểm khó khăn, tự ôm mình thôi miên huyễn tưởng tinh thần, chịu đựng vượt qua giai đoạn đen tối này.

      -

      Sau khi xuất viện, ngờ nhận được điện thoại của người bác ở bên Mỹ, đối với người bác này cũng có ấn tượng lắm, chẳng qua nhớ rằng hồi bác ấy có lần về nước thăm , cho hộp socola nước ngoài. Sau đó hơn nửa hộp socola đều cho Trác Chính Dương ăn làm hại suýt nữa sâu nửa hàm răng.

      Khiếu thẩm mỹ của Trác Chính Dương từ rất tốt, khi vẫn còn là bé chỉ biết thế nào là mặc quần áo đẹp hiểu được cách phối hợp quần áo. Cho nên vì nửa hộp socola này suýt hại sâu nửa hàm răng trắng nên giận suốt tuần lễ.

      Bác của qua cuộc gọi biểu đối với cha thương tiếc, sau đó đề nghị sang Mỹ cùng sinh sống với mình. Thực ra Đồng Nhan gần như quên mất còn có người thân này, cho răng sau khi cha qua đời liền độc. Mà khi nhận được cú điện thoại của người bác ấy nhắc nhở hóa ra đời này vẫn còn người thân thích.

      Huyết thống có thể sản sinh ra loại liên hệ kỳ diệu, trời sinh nó ra sức mạnh, cho dù Đồng Nhan đối với người bác này ấn tượng sâu nhưng vẫn quyết định sang Mỹ tìm bác. Khi ấy nghĩ, đời này vẫn còn người thân, bây giờ chỉ muốn cùng người thân của mình sống cùng nhau tốt.

      Bác là chị của cha, đây là quan hệ thân thích gần gữi nhường nào.

      Nhưng mà sống cùng bác được vài ngày, bác hỏi câu khiến cho hiểu , người bác ấy hóa ra phải là người giống như tưởng tượng. Bác hỏi
      "Nhan Nhan, cha cháu dù có phạm tội tham nhũng chăng nữa ông ấy cũng phải lưu lại tài sản cho cháu chứ? Trong tay cháu có bao nhiêu tài sản?"

      -

      Đồng Nhan taxi về đến nhà, đúng như đoán, Đồng Cách Lạp vẫn ngồi ở ghế salong , khuôn mặt nhắn lạnh nhạt chờ .

      "Cách Lạp, sao chưa ngủ...
      Đồng Nhan tới bên cạnh con sau đó cúi người cùng con trai chào hỏi. Cách Lạp mắt lạnh leõ nhìn mẹ, sau đó dùng mũi ngửi thấy người mùi rượu, hai hàng lông mày nhăn lại.

      "Ha ha..."
      Đồng Nhan cười khan vài tiếng, hướng phía Cách Lạp xin lỗi
      "Xin lỗi, mẹ về trễ"

      Cách Lạp nhìn cái, ánh mắt nhìn quần áo của , im lặng gì, sau đó đứng lên về phòng mình sau đó ầm tiếng đem của phòng hung hăng đóng lại.

      Đồng Nhan ngồi ghế salong, nhìn cửa bị đóng lại, trong loàng buồn bã thầm nghĩ
      "Xong rồi, con trai giận rồi"

      -

      Sáng hôm sau, Đồng Nhan vào nhà vệ sinh, Cách Lạp đánh răng
      "Chào buổi sáng, Cách Lạp..."

      Đồng Cách Lạp thấy vào, nhàn nhạt nhìn cái, sau đó đem khuôn mặt nhắn quay sang bên, tiếp tục đánh răng, thèm để ý đến .

      Trình Mai Mai thấy vẻ mặt Đồng Nhan được như ý ra, hai chân vắt chéo
      "Đồng Nhan, phải mình cậu đúng, cho dù tối qua cậu về muộn là vì muốn tìm cha dượng cho Cách Lạp cũng phải quan tâm con trai chứ, con trai cậu hôm qua lo lắng cho cậu lắm, xị mặt nửa ngày trời, nếu phải mình ngăn cản nó liền tìm cậu, người phụ nữ 27 28 tuổi như cậu có mình, làm công tác tìm người cũng phải có bài bản chứ? Tiểu Cách Lạp cũng có quyền hiểu người cha dượng cậu tìm cho nó là bộ dạng gì nha, nghe chút , có phải Trác công tử ?"

      Đồng Nhan dựa tường, cười gượng với Trình Mai Mai
      " là tiệc của công ty mà, phải ở cùng Trác Chính Dương đâu, nhưng có lần sau nữa"

      "Mẹ còn muốn có lần sau?"
      giọng lạnh lùng vang lên sau lưng .

      "Đương nhiên là rồi~~~~"
      Đồng Nhan vội vàng xoay người, nở nụ cười tươi với Đồng Cách Lạp đứng sau lưng
      "Mẹ cam đam với con, có lần sau "

      Cách Lạp tuy vẫn chuyện với nhưng có thể nhìn ra biểu cảm mặt nó, nó đối với câu trả lời của Đồng Nhan coi như là hài lòng.

      "Nhanh ăn sáng , sau đó mẹ đưa con học, nhanh nào"
      Đồng Nhan ngồi xổm xuống véo véo gương mặt của Cách Lạp, sau đó nhanh nhẹn giúp con chuẩn bị cặp sách.

      Cách Lạp nhíu mày cái, vào phòng bếp ngồi đối diện Trình Mai Mai bắt đầu ăn cơm sáng. Ăn xong cơm sáng , Trình Mai Mai với Đồng Nhan
      "Hay là mình đưa Cách Lạp học cho, cậu phải còn tới công ty sao?"

      " sao, bây giờ còn sớm, hơn nữa trường Cách Lạp cách công ty mình xa"

      Lúc ra cửa, Đồng Nhan đem cái khăn quàng xanh nhạt quàng quanh cổ Cách Lạp, quấn 3 vòng sau đó buộc lại. Tiếp theo cầm cái mũ len màu đỏ ghế salong định đội cho nó. Cách Lạp nhìn chiếc mũ đỏ kia, do dự
      "Cái này... cần đội ..."

      Cái mũ này là nhân dịp noel Trình Mai Mai đặt mua online cho nó, chỉ 5 hay 6 đồng, chất cũng rất dày dặn, hiếm khi thấy được Trình Mai Mai mua được thứ tốt Taobao. Nhưng mà Cách Lạp lại thích chiếc mũ này, nó ngại màu sắc của mũ quá rực rỡ, cùng khí chất lạnh lùng của nó phù hợp.

      Đồng Nhan vừa đem mũ chụp lên đầu nó, vừa dụ dỗ
      "Nếu như con đội mũ, bị cảm mạo, nếu cảm mạo phải bác sĩ, nếu bác sĩ mất tiền tiêm"

      Đồng Cách Lạp sợ tiêm, nhưng lại sợ phải mất tiền. Cho nên nghe được lời của Đồng Nhan nó bĩu môi hé ra miệng nhắn, đành để cho đem cái mũ xấu xí đội lên đầu nó.

      " thôi..."
      Đồng Nhan cầm túi mình cùng cặp sách của Cách Lạp lên, dắt Cách Lạp ăn mặc như chiếc bánh tét đưa nó học.

      ra Cách Lạp cũng cần ai đưa học, nó về nước được vài ngày liền có thể thuộc lòng địa hình nơi này, xuất tình huống trẻ lạc đường phố.

      Nhưng mà Đồng Nhan vẫn kiên trì muốn đưa đón Cách Lạp học, cho dù có thời gian, cũng làm phiền Trình Mai Mai thay đưa đón. Đây là việc nên làm của người mẹ, đối với con mình đều ít hoặc nhiều tồn tại loại cảm giác an tâm. Có thể bởi vì nay trong bản tin truyền hình thường phát chuyện bọn buôn người lừa gạt buôn bán trẻ em quá nhiều.

      -

      đưa Cách Lạp đến cổng trương, Cách Lạp phất tay với
      "Mẹ làm , muộn bây giờ..."

      Đồng Nhan cười cười, lúc này bên cạnh có mấy đứa trẻ qua chào hỏi với Đồng Cách Lạp
      "Chào buổi sáng, Cách Lạp..."

      Đồng Cách Lạp liếc mắt nhìn mấy đứa gì.

      Đồng Nhan gõ xuống đầu nó
      " được giả bộ, phải hòa thuận với bạn học"

      Cách Lạp bĩu môi vui, sau khi tạm biệt với liền vào trường.

      Sau khi Đồng Nhan nhìn thấy Cách Lạp vào trường lấy điện thoại nhìn thời gian, vội vàng hướng trạm xe bus chạy . dự định buối tối phải chuyện với Cách Lạp tốt, sáng sớm khi giúp nó sắp xếp cặp sách lại tìm thấy 2 bức thư tình và hộp socola.

      -

      Tần Nhiên ngồi ghế lái xe, nhìn màn vừa xong, mặt vẫn có nhiều biểu tình nhưng trong mắt lại thoáng qua nỗi buồn hiểu .

      Cửa sổ xe chậm rãi đóng lại, theo thói quen xoa huyệt thái dương, sau đó đem cả cơ thể ngả về phía sau. Trước kia hình như cũng từng tưởng tượng qua, nếu như có con bọn họ có thể cùng nhau đưa đón con học. bên trái, bên phải, con ở giữa, giữa có lợi dụng, có oán hận, có khoảng cách 5 năm này, có........

      Gần đây luôn nghĩ vấn đề này, nếu như năm ấy nhẫn tâm làm vậy, phải là bây giờ có thể cùng dắt tay đứa trẻ kia sao?

      hối hận sao???

      Last edited: 14/8/14
      tart_trung, Mai Trinh, Min Cancel9 others thích bài này.

    3. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      đời ra ko có thuốc hối hận đâu
      vulinh thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      @Tôm Thỏ chuẩn nàng ơi, đời mà có thuốc hối hận thì lôi đâu ra lắm bi kịch như vậy :-(
      Min Cancel thích bài này.

    5. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hị hị, thế nên chỉ đọc truyện và YY

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :