1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nữ hoàng bi kịch - Xuân Thiên Bất Khai Hoa (nt 4/55c +4NT)- FULL

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanna9x

      hanna9x Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      34
      Đọc đoạn kể về cuộc sống của hai mẹ con Đồng Nhan mà ko cầm được nước mắt nhưng tất cả đều qua và hạnh phúc đến với ơ quãng đời còn lại
      lazybeevulinh thích bài này.

    2. Kyonguyen

      Kyonguyen New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      That su doc xong chuyen xua cua nhan nhan ma cam thay dau long wa di, neu la minh ko bit co the gang guong duoc nhu vay hay khong nua t.t tu mot cong chua bien thanh nang lo lem
      lazybeevulinh thích bài này.

    3. vuthuhang

      vuthuhang Well-Known Member

      Bài viết:
      658
      Được thích:
      1,154
      đọc xong đoạn này thấy thương cho quá khứ hai mẹ con cách lặp qua may mà gặp được trác chính dương
      lazybeevulinh thích bài này.

    4. vulinh

      vulinh Well-Known Member

      Bài viết:
      20,019
      Được thích:
      24,221
      Chương 52

      Edit vulinh



      vào căn phòng ở tầng hai, phòng này dành riêng cho trẻ con, loạt đồ chơi hoạt hình được bày chiếc giường màu xanh nhạt, tường treo bức tranh ném phi tiêu dành cho trẻ em, thảm trải nhà rất dày và nặng, thảm đặt con ngựa gỗ, xe đạp trẻ con, ván trượt....


      Đối mặt với căn phòng này, rốt cục chịu đựng nổi, ngồi xổm xuống, tay ôm lấy mặt, bật lên nghẹn ngào. Đôi mắt quằn quại đau khổ, cơ thể dường như phải chịu đựng đau đớn mãnh liệt.


      Ngắm nhìn những thứ mà 5 năm qua chuẩn bị, cảm thấy mình nực cười, tại sao lại có thể làm chuyện nực cười như thế?


      Trước kia, làm gì? Đầu tiên, tự tay phá nát hạnh phúc của mình, rồi lại chắp vá chúng lại, nhưng chúng quá hỗn loạn, giống hệt như tâm tình của .


      , điều này thể phủ nhận, nhưng dường như chưa bao giờ đối xử tốt với , từ đầu đến cuối, có vẻ trông giống kẻ chiến thắng, luôn ngồi cao nhìn xuống phía dưới, có thể định đoạt số phận của trong lòng bàn tay . thờ ơ đối với những nỗ lực bỏ ra, bởi vì sợ mình bị hãm sâu vào trong đó, sợ mình trầm luân trong cái hạnh phúc giả tạo mà dành cho .


      Khi mọi chuyện được hạ màn, nhìn thảm hại rời khỏi , hề có cảm giác vui mừng của kẻ chiến thắng mà ngược lại, thấy trái tim vô cùng trống rỗng. Lúc ấy, thừa nhận bản thân , nhưng lại thể thừa nhận như vậy, người chẳng qua là thói quen, tin mình có thể quên , chỉ cần có đủ thời gian mà thôi.


      Có lẽ, chẳng thể nào tìm được người vợ giống như , nhưng có thể tìm được người phụ nữ tốt hơn , rất nhiều chuyện đều phải bù đắp lẫn nhau, mất thứ này nhưng lại có thể đạt được điều mong muốn. phải nỡ rời bỏ , chỉ thấy mình quen cảm giác khi ríu rít bên cạnh, quen cảm giác lúc làm việc, lại tới giúp bóp trán, quen cảm giác mỗi đêm tỉnh giấc thấy bên cạnh, chỉ là quen khi hoàn biến mất trong cuộc sống của ....


      dung nhập vào từng chi tiết trong cuộc sống của , mấy ngày ấy, giống như cố giải độc, loại bỏ từng thứ có quan hệ với khỏi cuộc sống của mình.


      hoàn toàn rời , hoàn toàn tuyệt tình. cố gắng đè nén những cảm giác sợ hãi trong lòng, thể để thứ cảm giác ấy bùng lên, tự với bản thân mình rằng : sao, tương lại tốt thôi.


      Có điều, cuối cùng vẫn chỉ tự lừa dối bản thân, đúng là tương lai tốt hơn, nhưng lại hề phù hợp với .


      Thứ cảm xúc mà để lại cho như loại chất độc gây nghiện, thể cai nó được.


      Vào đêm ngả bài với nhau, Tống Tử Khâm tới tìm , ta với rằng:

      "Tần Nhiên, thứ Đồng gia có thể cho , Tống gia cũng có thể, biết , ba em cũng có quyền có thế...."


      Trong lòng vô cùng chán ghét, bỗng nhiên hiểu ra, vì sao lúc còn học đại học, lại ghét Tống Tử Khâm tới vậy. Nhưng cuối cùng, vẫn ôm người phụ nữ kia, ngửi mùi nước hoa vương âu phục của mình, rồi bật cười.


      giống như đứa trẻ xấu xa muốn diễn vở kịch độc ác cuối cùng cho xem, nếu hận , vậy bằng để càng hận hơn nữa.


      Quả nhiên, đêm ấy, bỏ , trước khi , vẫn chuẩn bị cho bữa cơm cuối cùng, làm gì còn lòng dạ nào để ăn, nhưng những món ăn trông cũng khá đẹp mắt, thời gian gần đây, nấu ăn rất tiến bộ, đáng tiếc sau này còn cơ hội thưởng thức nữa. tới nước’ gương vỡ khó lành’, còn thứ gì có thể giữ lại nữa, hơn nữa việc rời vốn nằm trong dự đoán của , cần thiết giữ ở lại.


      thời gian dài sau đó, mới hiểu được, khi ấy, phải cần thiết giữ ở lại, mà do hèn nhát, sợ trông thấy ánh mắt khinh bỉ của . vừa hy vọng hận , nhưng lại vừa sợ chứng kiện nỗi hận ấy.


      -


      Sau khi , rất muốn du lịch chuyến, cuối cùng, quyết định Hokkaido, Nhật Bản. Khi kết hôn, tới nơi này vài ngày, vì công ty xảy ra cố cầu đích thân quay về xử lý, vì thế có tuần trăng mật, hai người đành tranh thủ vài ngày trước khi kết hôn để du lịch.


      Buổi tối, chân trần bờ cát lạnh như băng. Ánh trăng ở Hokkaido rất đẹp, lần trước khi hai người tới đây, từng cười, trêu đùa

      "Ánh trăng nơi này quả thực sáng hơn ở thành phố A nhiều..."


      đôi vợ chồng Nhật già ngang qua , ông cụ cầm dụng cụ đánh bắt cá trong tay, còn bà cụ thay ông xách giày...Khi đó, chợt nghĩ, về sau, cũng có bộ dạng như thế nhỉ. Nhưng nhanh chóng tự mình nở nụ cười chế giễu, người cũng rồi, còn suy nghĩ gì nữa.


      tới quán rượu cạnh chân núi, làm vài ly lót dạ, cảm thấy cơ thể trở nên ấm áp hơn. chợt nhớ hồi học đại học, cái túi chườm nóng màu đỏ, vào mùa đông, thích đổ nước nóng đầy túi chườm rồi đặt ngực , sau đó, ngẩng đầu hỏi

      "Ấm ?"


      Giữa mi tâm nốt ruồi rất , khi cười híp mắt, nốt ruồi màu đỏ kia hơi nhếch lên, cực kỳ giống ánh lửa nhảy múa. Trở về biệt thự ven biển, nhận được tài liệu mật ở trong nước gửi tới, tài liệu này liên quan tới tình trạng gần đây của Đồng Kiến Quốc, Tống Hà Kiến nhúng tay vào khiến ông ta bị phán tội danh tham nhũng. liếc nhìn tập tài liệu trước mặt, đây là toàn bộ chứng cớ về việc năm ấy Đồng Kiến Quốc vì muốn che giấu sai sót chính trị của mình mà hãm hại Tần Thiên Lăng.


      Động cơ của và Tống Hà Kiến hề giống nhau, nhưng lại cùng kết quả.


      Sau khi , tập thành thói quen ngủ muộn, đến tận nửa đêm, vẫn nhìn về đống tài liệu, trằn trọc ngủ nổi, sau đó móc chiếc bật lửa trong túi áo sơ mi ra. Chiếc bật lửa phát ra tiếng 'tạch, tạch', ngọn lửa màu đỏ thoáng bùng lên, rồi lại vụt tắt. Cuối cùng, vẫn lựa chọn đốt tập tài liệu ấy. Ngọn lửa bùng lên rất cao, ánh lửa bốc cháy, thoáng lay động trong đôi mắt , cười khẽ, đột nhiên cảm thấy vô cùng tốt, dù tin hay , chưa từng nộp những chứng cứ mà thu thập.


      thực quá ích kỷ, thể buông tay việc báo thù, nhưng cũng thể bỏ được , vì vậy dụ Tống Hà Kiến, mượn tay ông ta lật đổ Đồng Kiến Quốc. Kể từ khi Đồng Kiến Quốc rớt đài, quyết định lựa chọn buông tay.


      hiểu tại sao mình lại làm như vậy, có thể muốn giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng chăng, hay có lẽ chính cũng cảm thấy việc báo thù quá mệt mỏi, trong lòng ý niệm, muốn dựa vào điều này để có thể níu kéo thứ gì đó. tự mình ôm ấp hy vọng, người phụ nữ kia như vậy, có lẽ còn có thể quay lại với nhau, như thế cơ mà. Nhưng còn có thể , giữa có quá nhiều điều ngăn trở.


      cứ sống với những mâu thuẫn như vậy, tiến cũng khó mà lùi cũng xong, do dự, lưỡng lự, cuối cùng quyết định tự mình hành hạ bản thân mình, duỗi tay trái tự tát vào bên má phải.


      -


      Từ Hokkaido về, Đồng Kiến Quốc sợ tội, tự sát trong tù. lo việc hậu cho ba xong xuôi rồi mất tích. thấy hơi nực cười, bởi vì trước khi chết, Đồng Kiến Quốc để lại cho câu: Ta tình nguyện chết, là ta có lỗi với ba con, hy vọng con có thể nể tình, đối xử tốt hơn với Nhan Nhan.


      ấy có người cha tốt, nhưng Đồng Kiến Quốc cả đời khôn ngoan, tại sao cuối cùng lại hồ đồ xử như thế. Ông ta biết rằng, ông ta như vậy chỉ càng khiến cho con ông càng hận sao, làm sao có cơ hội đối xử tốt với được nữa đây?


      ra, lúc ở máy bay, nghĩ, nếu mình buông tay tất cả mọi thứ, ngay cả bằng chứng cũng bị hủy, có phải chỉ cần như thế có thể với rằng " hãy quay lại bên " được ?


      Đáng tiếc, Đồng Kiến Quốc vừa mất, dường như tới mức 'gương vỡ khó lành'...


      -


      được 5 năm, đợi đến lúc nhớ lại hết những ký ức tồi tệ của hai người trở lại, hơn nữa còn dắt theo đứa trẻ. Đêm ấy, bảo bỏ đứa bé , rất hững hờ, nhưng trong lòng lại nặng như đá tảng. quyết đinh ra , vô cùng tuyệt tình, còn giống như đứa trẻ bốc đồng, khi những lời này, gạt bỏ số nguyên nhân thậm chí còn vô cùng tức giận.


      đằng, nghĩ nẻo, những lời trong lòng mà thực muốn khi đến miệng lại thành ý khác.


      Đêm đó, lái xe tới chỗ ở, nhìn ánh đèn căn phòng bật sáng, thầm nghĩ: Trở về cũng tốt, trở về rồi hai người có thể tiếp tục dây dưa, dù chẳng thể có kết quả, có lẽ cứ mãi dây dưa như thế cũng tốt.


      5 năm, thể quên được , vì vậy có lẽ cả đời này cũng thể.


      5 năm, vẫn chẳng thể tìm được người phụ nữ phù hợp với mình, vì vậy có lẽ sau này cũng thế thôi.


      5 năm, phát mình nhớ phát điên lên, vì vậy bây giờ quay về, nếu giở vờ như thấy, có lẽ điên .


      Nhưng, lại quên mất việc, quên được , có nghĩa phải nhớ ; thể tìm được người thích hợp với mình, có nghĩa thể; thể giả vờ thản nhiên nhưng có thể hoàn toàn bình thản đối diện với .


      Vì thế, vô cớ gây , vô liêm sỉ, là kẻ gây chuyện..... ích kỷ, sử dụng hết những lợi thế của mình , để có thể tiếp tục dây dưa cùng .


      Tống Tử Khâm cũng được, mà công việc ở Vĩ Đạt cũng tốt, chẳng qua chỉ là vở kịch của , dù cố gắng biểu diễn ra sao, đến màn cuối cùng, người giải tán, nhưng vẫn ở cách rất xa, hơn nữa lại là càng ngày càng xa.


      Cho nên, cuối cùng, biết mệt mỏi làm phiền , ngờ, vẫn quyết định gả cho Trác Chính Dương.


      Sau khi kết hôn, hy vọng hạnh phúc. cầu mong cho cuộc hôn nhân của gặp phải điều bất hạnh, chờ đợi phát ra rằng Trác Chính Dương phải là người mà mong muốn..... tính toán từng li từng tí tất cả những gì liên quan tới .


      Trước đây, lợi thế, đó là , dựa vào điều này ' làm mưa làm gió'. tùy tiện chà đạp tình nơi , đợi đến lúc mệt mỏi, kiệt sức, lại thể buông tay. Bây giờ, mất cái lợi thế lớn nhất này, những khi ở bên , từ ‘làm mưa làm gió ‘ nay trở thành ‘làm việc gì cũng khó’.


      Thậm chí, tại, rất muốn dùng vụ án Tống Hà Kiến để ép buộc , quan tâm mình hèn hạ thế nào, chỉ thầm mong có thể níu kéo được bước chân của mà thôi.


      , những hành động này của chẳng qua vì thấy sống tốt, nên can tâm.


      Quả thực đúng là như vậy, sao có thể can tâm được đây, sống hạnh phúc như thế cơ mà, nhưng niềm hạnh phúc ấy, lại phải do đem đến.


      Nhưng giờ đây, phải làm sao, cam lòng thế nào, nghe những chuyện vừa kể, ngay cả tư cách dây dưa với cũng chẳng còn nữa. Hơn nữa, dù cam lòng ra sao, chấp nhận thế nào, Trác Chính Dương chăm sóc rất tốt. giỏi dối, nên gương mặt hạnh phúc của cũng thể là giả tạo được.


      Trước đây, rất ghét những giả thuyết, nhưng nếu cuộc đời còn có thể dùng chữ 'nếu' này 5 năm trôi qua thế nào?


      đứa con trai đáng , vợ của ở nhà đợi về, hoặc có thể có đứa con trai và đưa con xinh đẹp như . Dưới ánh nắng chiều, ngồi đọc báo ngoài vườn, con rượu ngồi trong lòng chọc ghẹo vào người , cậu con trai tự mình chơi mô hình máy bay ở trong vườn.


      Còn sao? Có lẽ, nhàm chán, lười biếng lật xem tạp chí bát quái, rồi chống đầu, ngẫm nghĩ: Tần Nhiên, tối chúng ta ra ngoài ăn hay ở nhà nấu cơm?


      chậm rãi nhắm mắt lại, sau đó lại mở ra, nơi khóe mắt có cảm giác lành lạnh.


      Nếu có thể làm lại, nếu có thể làm lại......Đáng tiếc cuộc sống có 'nếu như', đáng tiếc đánh mất , đáng tiếc đánh mất hạnh phúc lớn nhất của đời mình!!



      p/s còn 3 chương nữa thôi các nàng ạ :yoyo25:
      Min Cancel, xkhang, linhdiep178 others thích bài này.

    5. Kyonguyen

      Kyonguyen New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      3
      Dung vay , tren doi nay ko co neu nhu, cung se khong co thuoc hoi han >.<
      lazybee thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :